tahoa
tahoa
hoa tạ
8K posts
đoá hoa tàn đương tuổi đôi mươi.
Don't wanna be here? Send us removal request.
tahoa · 2 days ago
Text
youtube
mỗi lần như này, đều muốn ôm lấy chính mình lâu một chút. biết đâu sẽ thấy được hơi ấm.
7 notes · View notes
tahoa · 3 days ago
Text
And things  are not always okay But even from rock bottom I can still see the sky I can still see the stars
Michelle K
50 notes · View notes
tahoa · 9 days ago
Text
sẽ không thể nào quên được buổi tối hôm ấy, ngồi bệt ven sông Thu Bồn, gọi cho anh và nghe được câu hẹn “chờ em về rồi mình gặp nhau.” “anh biết em không nỡ mắng anh đâu.” lúc ấy mình sắp ra sân bay để đi Saigon gặp bạn, với tất cả háo hức và mong chờ, rằng tình yêu ấy cuối cùng mình cũng đợi được rồi.
và cũng ven sông Thu Bồn một đợt sau đó, mình uống tiger bạc, khóc như mưa và nghe bài này suốt đêm.
cái gì vốn là của mình thì sẽ là của mình. cái gì không phải của mình, cố bao lâu, bao nhiêu cũng không ý nghĩa gì.
youtube
In case of death, that's what I want.
So don't be sad when I'll be gone.
7 notes · View notes
tahoa · 11 days ago
Text
Cơ thể con người sẽ lần lượt thay mới toàn bộ các tế bào trong vòng vài năm. Tàn tích nào trên da thịt cũng có thể mất đi, nhưng bên trong thì không.
"Người lớn thường không nhận ra những điều họ nói, họ làm có thể ảnh hưởng lâu dài thậm chí là vĩnh viễn đến đứa trẻ như thế nào."
Có những thời thơ ấu mệt nhọc, đau đớn và đắng cay.
Có em gái tuổi 20, mà ngơ ngác như một đứa trẻ 12, bởi em triền miên chịu đựng những trận đòn, những lời chửi rủa từ cha mẹ, giờ đây xã hội có làm em đau, em cũng không chống trả nữa, em quen rồi.
Có chàng trai lớn lên bằng những cái bạt tai, bằng những kì vọng và hoài nghi phi lý của người lớn, anh đã chẳng còn tin vào điều gì tốt đẹp trên đời.
Có người trẻ vô hồn, trong mắt chỉ còn là một bức tường phẳng, một màu đen. Lần thứ n đứng nhìn bố mình lên xe tới nhà giam, chỉ im lặng. Có người hỏi "buồn không", đôi mắt ấy vẫn không đổi màu: "Không, ông ấy làm, ông ấy chịu."
Có cô gái ám ảnh về giá trị bản thân, khi luôn bị những người lẽ ra phải yêu thương mình nhất chì chiết về sự tồn tại.
- Đáng lẽ tao phải giết chết mày từ khi chưa sinh ra.
- Đúng, vậy tại sao còn sinh ra, tôi đâu lựa chọn điều này.
..
Tôi chưa bao giờ ngừng đau lòng khi nghe, khi nghĩ về những câu chuyện như thế.
Tôi từng nghĩ nếu những tổn thương tinh thần và tâm lý từ thuở nhỏ trở nên hữu hình như những vết sẹo ngoài da, chắc tôi sẽ là người xấu xí nhất trên đời. Về sau tôi nhận ra, nếu điều đó thành thật, tôi sẽ gặp không ít những người "xấu xí" như mình. Bởi vì "xấu", có lẽ chúng tôi sẽ bị kinh sợ, bị xa lánh. Nhưng chúng tôi sẽ dễ nhận ra nhau, và tìm đến nhau. Những người từng trải qua cùng 1 loại vấn đề, dễ cảm thấy nhau giữa bạt ngàn người.
Có thể chúng ta sẽ dần quên đi, dần tha thứ tất cả. Nhưng giống như một chứng bệnh kinh niên, vết thương cũ có thể lại nhức, lại đau, khi trời trở gió, như 1 lời xin lỗi chân thành ta phải đợi rất nhiều năm mới được nghe.
Tumblr media
24 notes · View notes
tahoa · 11 days ago
Text
Tumblr media
mình không thấy lạc lõng giữa thành phố này, nhưng mình không có cảm giác thuộc về từ thành phố này. tựa như mỗi lần đi uống rượu và giữ mình đủ tỉnh táo để trở về nhà một mình, mình cảm thấy mọi chuyện vốn là như vậy. hay đúng hơn, vẫn luôn như vậy, không thân thuộc, không xa lạ, chỉ là cứ như vậy mà thôi.
giống như mình thuộc về mặt trăng cao trên kia hơn là nơi đây, bởi cảm giác thân quen còn nhiều hơn ngôi nhà của mình.
gần đây, tình trạng tâm lý của mình bất ổn đến mức mình biết mình cần đi gặp bác sĩ, cần uống thuốc. nhưng mình không muốn đưa bản thân ra khỏi cái guồng này. mình kháng cự với tất cả, kể cả gia đình mình.
ừ thì cứ sống, rồi sẽ sống. chắc vậy rồi.
24 notes · View notes
tahoa · 1 month ago
Text
youtube
4 notes · View notes
tahoa · 2 months ago
Text
Sometimes we get sad about things and we don’t like to tell other people that we are sad about them. We like to keep it a secret. Or sometimes, we are sad but we really don’t know why we are sad, so we say we aren’t sad but we really are.
Mark Haddon
78 notes · View notes
tahoa · 2 months ago
Text
youtube
1 note · View note
tahoa · 2 months ago
Text
So plant your own gardens and decorate your own soul, instead of waiting for someone to bring you flowers.
Jorge Luis Borges; You Learn
145 notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
youtube
mỗi lần nghe lại bài này, mình đều nhớ căn phòng buổi chiều hôm ấy ở Milan. chúng mình mua tạm một chai vang hồng ướp lạnh, vài quả cherry, ít sơn trà. mình vừa bật bài này vừa nghe mưa rơi.
âm nhạc và mùi hương với mình trước nay đều vậy, mang sức ảnh hưởng vô cùng lớn.
9 notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
Tumblr media
bạn mình hỏi mình: “khi máy bay hạ cánh xuống Hà Nội, khi bước ra khỏi sân bay Nội Bài, em có cảm giác như mình vừa về nhà không? giống như chị, khi về lại đây, chị luôn thấy ấm áp, an toàn vô cùng.”
mình bảo bạn mình là “không, em chẳng có cảm giác gì cả. em không cảm giác được sự khác biệt về không gian nữa. cho dù ở nơi người ta nói thứ tiếng em không hiểu dù nửa chữ, em cũng không cảm nhận được gì nữa. tựa như thế giới của em luôn vậy, không hề thay đổi bởi ngoại cảnh bên ngoài.”
sau khi trả lời xong, mình mới nhận ra mình đang chọn một cuộc đời “lang bạt”. mình chợt nhớ đến một đoạn trong A Phi chính truyện:“Tôi nghe nói đến một loài chim không chân chỉ bay và bay, và tựa vào cơn gió mỗi khi thấm mệt. Loài chim ấy chỉ hạ cánh đúng một lần trong đời, đó là khi nó chết đi.”
có lẽ cuộc đời mình sẽ là như vậy.
3 notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
What a wonderful thought it is that some of the best days of our lives haven’t happened yet.
Anne Frank
83 notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
Take me to your trees. Take me to your breakfasts, your sunsets, your bad dreams, your shoes, your nouns. Take me to your fingers.
Margaret Atwood; In Other Worlds
107 notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
youtube
0 notes
tahoa · 3 months ago
Text
Tumblr media
mấy ngày gần đây, mình được quay lại nhịp sống thơ thẩn trước đây. “trước đây” là bao nhiêu năm về trước? mình chẳng nhớ nổi. chỉ nhớ rất rất lâu rồi, mình không còn trải qua mỗi ngày như này nữa.
bạn mình hỏi “em muốn sống đến năm bao nhiêu tuổi?” mình chỉ cần sống đến ngày bố mẹ mình mất, vậy là được rồi. mình vẫn luôn nghĩ mình không làm được gì nhiều cho bố mẹ, nên từ giờ đến cuối đời, cố gắng được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
53 notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
“You are born alone. You die alone. The value of the space in between is trust and love. That is why geometrically speaking the circle is a one. Everything comes to you from the other. You have to be able to reach the other.”
Louise Bourgeois, Destruction of the Father / Reconstruction of the Father: Writings and Interviews, 1923-1997
Read more at wordsnquotes
(via wnq-quotes)
vậy mới nói, nếu muốn người khác bước vào thì trước tiên phải mở cửa cho người ta đã.
9K notes · View notes
tahoa · 3 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Quote to Owner / Somewhere, There's a Party by Holly Warburton / "The Prophet" Book by Khalil Gibran / Quote to Owner / Spirit Hold by Holly Warburton / "Freak" Book by Jonathan Harnisch
8K notes · View notes