Tumgik
thanhuyenguyen · 1 year
Text
Tôi vẫn thích bản thân cô đơn như thế. Không dựa dẫm, không vướng bận, không động lòng, cũng không thất vọng..
7 notes · View notes
thanhuyenguyen · 1 year
Text
Mỗi lần nhập viện lại thêm lần chán ghét. Mình k hiểu mình sinh ra để làm gì. Đã ăn hại, đã bất tài vô dụng rồi còn báo quá trời báo. Mình hành ng khác quá trời mà. :(
Xong trong lòng mỗi lần kiểu muốn tìm ai đó thì bệnh nó vả cho sấp mặt. Thôi d��p. Vì nếu có con rồi sẽ có sự ràng buộc, mình sẽ lại thiết tha rồi níu kéo với cuộc đời. Trong khi ước nguyện của mình chỉ là hẹo trong yên bình, đừng quá đau đớn là được.
Ven mình mảnh, cứ dùng đc 1 hôm là chỗ chọc kim nó lại sưng to tướng lên, đau vl.
Nếu k phải mình sợ lại bị thủng như lần trc, thì mình cũng sẽ nhịn ăn cho đến khi hết đau là mọi chuyện sẽ bình thường rồi. Chứ nằm viện bỏ lỡ bao việc. Mệt ghê. Huhu
5 notes · View notes
thanhuyenguyen · 1 year
Text
Cơm canteen bệnh viện, mà k, đồ ăn trên canteen bệnh viện lúc nào cũng chán và đắt như thuở đầu. K thể nào nuốt nổi...
2 notes · View notes
thanhuyenguyen · 1 year
Text
Phải đi khám lại thôi, nào ngó xem c Thảo làm ca nào lại đi đến quấy rầy vậy.
Mong là ổn, chứ thi thoảng lại như này thấy bất an quá. Nào mình sẽ kể chiện niềm vui của việc buff đơn
1 note · View note
thanhuyenguyen · 1 year
Text
2h25p sáng ngày 11.6.2023
Những lúc mình nghĩ rằng ừ mình ổn rồi, k bệnh tật ốm đau gì đâu, cũng đc một thời gian rồi ấy. 6 tháng rồi k đi khám lại, vẫn uống thuốc như kiểu tự thôi miên mình rằng mình chẳng có bệnh gì hết.
Thì đúng cái, từ lúc ăn xong tới giờ cứ dâm dẩm đau bụng. Xong k ngủ đc vì đau. Mỗi lần đau bụng mình lại cảm thấy sợ hãi. Một khoảng thời gian tệ thực sự.
Rồi vốn dĩ bản thân đã vô dụng lại càng hoài nghi chính mình. Khiến ng thân chịu khổ.
Lúc ốm đau thì thất bại, chẳng ai bên cạnh ngoài bố mẹ. Lúc khỏe rồi thì lại lười biếng k đc tích sự gì. Mọi quyết tâm cố gắng ý chí tan thành mây khói.
Khoảng thời gian này mình lờ đi, kiểu buông xuôi mặc kệ, kiểu mọi thứ vẫn luôn mơ hồ và mất phương hướng.
Mình luôn có một suy nghĩ khá toxic, là hẹo càng sớm càng tốt. Miễn sao lúc hẹo đừng quá đau khổ là đc.
Quằn quại cả mấy tiếng đau k ngủ nổi, xong hoang mang k biết phải xử lý như nào ngoài cách nằm cầu nguyện.
Thế mới hiểu ước nguyện sống bình an, hạnh phúc, khỏe mạnh tới cuối đời. Nghe thì đơn giản, mà khó chừng nào.
Mong rằng mọi thứ đều ổn. Mình sẽ ổn. Mong là bệnh cứ ngủ yên vậy thôi, đừng hành hạ nhau thêm đớn đau nữa. Mình tự ti đủ rồi. K dám yêu đương, xác định ở vậy k sinh con đẻ cái gì vì k muốn thế hệ tiếp nối phải chịu nhiều điều k vui, sống mệt mỏi trên cõi đời này.
Làm ơn, đừng đau bụng nữa mà
1 note · View note
thanhuyenguyen · 2 years
Text
26.02.23
An ngáo khám mắt ở trường hôm rồi có kết quả là bị cận. 1 bên 1, 1 bên 2,5. Đùa, suốt ngày tivi điện thoại. Lắm lúc dung túng nó quá thành ra mắt mũi hỏng hết cả. Tí tuổi bọ. Chiều nó k xong, mà mắng nó cũng chán bởi nó hở tí là dỗi. Mệt ghê.
Tự dưng qua đau bụng, xong đau cả lưng. Có những lúc mình nghĩ ừ mình oke mà, mọi thứ đều ổn, sức khỏe chấp nhận đc. Thì thi thoảng triệu chứng bệnh nó ùa về như một cái tát vào mặt mình rằng thì là mà mình méo ổn đâu. Tự ti kinh khủng khiếp. Xong các bài trong nhóm hội crohn nó cứ hiện lên trong thông báo của mình, đủ vấn đề, từ xin quyên góp cho đến những hình ảnh thực sự thương tâm, chi phí thuốc sinh học này nọ. Làm gì mà một tháng kiếm đc mấy chục triệu? Như một anh thi thoảng nhắn cho mình mỗi lần bệnh hoạt động, là anh còn phải lo cho vợ con anh nữa, tiền đâu mà theo thuốc sh e. Buồn ghê.
Xong con T từ đợt Tết đến h như kiểu đày ải ng khác. Hết k chịu ăn uống xong giờ nổi đầy nốt chân tay. Sang da liễu khám thì bị kêu viêm mao mạch. Cái thành phần đã thiểu năng trí tuệ, xong cứ hở tí là gào rú rít lên, nói k nghe. Đi k vững bảo đi lại ít thôi xong ngã ra đấy xước hết mặt mũi. Rồi cứ mấy ngày lại lên cơn động kinh, bảo xem tv ít thôi cho đỡ căng thẳng đầu óc thì nó lại gào rú ầm ĩ nhà cửa. Tự thấy sống như vậy thì sống làm gì, k tự lo đc cho mình, cơm ăn nước uống phải có ng phục vụ, bệnh tật đầy ra, sống như kiểu đày ải người khác, mang đến nguồn năng lượng toxic thực sự. Mà k bỏ đc, như mẹ nói đấy là kiếp trc mẹ nợ nó nên kiếp này phải trả. Ừ thì tự nhủ có lẽ vậy.
Mẹ bảo sang thứ 2 cho nó đi sang da liễu TW khám xem sao, chứ hôm nọ ở da liễu HN ngta kêu chân nó máu k lưu thông, k cẩn thận là hoại tử... Xem bảng giá khám theo yêu cầu chát thực sự. Khám giáo sư 800k, tiến sĩ 600k. Có những lúc thấy cuộc sống thật mệt mỏi, cứ cố gắng kiếm tiền, bị đồng tiền chi phối, rồi đủ thứ.
Mình chả có gì để thiết tha cả. Cũng k có gì để níu kéo hết. Nhất là ở độ tuổi 30 này hở tí ng ta hỏi lấy chồng chưa là một lần mình hốt hoảng. K một ai khiến mình cảm thấy thực sự muốn gắn kết. Mình cũng chả là gì cả, chọn 1 giao diện k thu hút cũng tránh đc khá nhiều phiền phức.
Mỗi lần kể lể là mỗi lần mung lung. Buồn ghê. Sao toxic nhiều vậy nhỉ
5 notes · View notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
18.2.2023
Qua chở An ngáo đi học thêm tiếng anh, qua chợ chiều gặp bà bán vịt năm ngoái "lừa" mình.
Gọi là lừa cũng k phải, vì bà ấy bảo mình yên tâm đi, vịt làm sạch rồi, nhà nuôi thả, k có tí mỡ nào luôn. Xong kiểu cũng tối muộn, bà ấy nài nỉ quá, mình bảo k mua rồi, k mang đủ tiền các thứ xong chả hiểu quanh quẩn kiểu gì mà mình bị thao túng tâm lý, chốt đơn trong phút mốt. Đầu khi tự dưng nhớ đến vịt om sấu mới ghê.
120k con vịt. Cân lên đc 1,4kg. Mình mua xong cảm giác cứ bị hớ. Về mẹ chựi bảo bị mua đắt rồi, hôm nọ t mua có 100k thôi. Mình lên mạng sợt giá vịt hôm nay, thấy giá mình mua kể cũng ngang ngang, rẻ hơn giá thị trường mà, tự nhủ vịt này chạy bộ chắc ngon hơn vịt nuôi công nghiệp :v
Khoản chặt vịt mới gọi là thê thảm. Dao cùn, xong chặt mấy nhát mới đứt, ôi mẹ ơi nó bị nát. Chẹp, chặt xong mỏi hết tay. Tự chựi mình tự dưng ngu si đi mua vịt về làm gì k biết, nhẽ ra đc ngồi thảnh thơi rồi, mua chi để phải làm dư lày. Ngu, ngu k tả đc.
Om sấu các kiểu xong, đến lúc ăn thấy toàn xương. Thịt chả có mấy. Ăn 3,4 hôm mãi mới hết. Bố mẹ kêu m mua vịt kiểu gì vậy. Ơ thì bà ấy bảo vịt k có mỡ mà, có nói điêu đâu. Toàn xương là xương, có cái đùi thì gọi là có nhiều thịt chút :v
Sau mấy bà mời mua vịt, bảo k có mỡ đâu, nhất định mình sẽ nói cơ mà cháu thích ăn vịt có mỡ, càng nhiều mỡ càng tốt. K thể nào để tiền trong túi còn bị moi ra đc. Mình còn non với mấy bà hay đi chợ lắm.
Nghĩ lại vẫn thấy mình ngu. :v
4 notes · View notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Chuẩn k cần chỉnh. Nghìn like cho chị gái
Tumblr media
1 note · View note
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Và đây là nội dung cuộc trò chuyện sau đấy. Đại khái đúng như những gì mình dự đoán, nó lại bắt đầu bài ca này nọ. Giọng điệu cũng chả khác gì những lần trc.
Xong nó hẹn mình thứ 6 lên gặp nó. Mình từ chối gấp. Ngu gì là đi, đi để nó lại đc dịp tưởng bở, khác gì ngầm đồng ý đâu. Nếu mình biết trc là chuyện nó lại tiếp diễn như này thì hôm m5 Tết mình đã k lên gặp nó làm gì.
Mình có nói chuyện với chị P. Chị ấy cũng bị tình trạng như mình. Nhưng là với đồng nghiệp. Chị bảo nói rõ ràng rồi thì sau nó nhắn m đừng rep làm gì, bạn bè chơi với nhau vì quý mến, chứ đừng có đánh đồng mọi thứ. Chuyện tình cảm k phải để lôi ra đùa. K thì thôi, khỏi bạn bè gì cả. Tốt nhất nên tránh xa những mối quan hệ độc hại, nói chuyện mà thấy mệt mỏi thì thôi biến, thời gian đó dành để ngủ còn có ý nghĩa hơn
Nghìn like cho c gái. Thôi đi ngủ. Tự dưng thấy mình dành ra 1 tiếng để kể lại chuyện này kể cũng rảnh ghê. Thôi coi như sắp sếp lại mạch tư duy, cũng như để nhắc nhở mình k nên nóng vội. Chuyện gì đến sẽ đến. Người phù hợp rồi sẽ xuất hiện. Còn k thì sống độc thân, dành dụm tiền cuối đời vô viện dưỡng lão, vậy là cũng xong 1 kiếp người.
Tự dưng nhớ đến câu nói của L Ngọt, nó bảo mình kiếp sau nó muốn làm con muỗi, vì muỗi nhanh chết, nhanh đc đầu thai. Hahahahaha, mặn mòi ghê
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
0 notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Lỡ chụp cho tổ tư vấn rồi thì up lên xong xóa vậy, đoạn sến sẩm còn ở phía sau. Nói chung thằng em mình đúng chất trap boi, hoặc k cùng tần số sóng với mình. Nói chuyện thấy mệt ghê á.
Nghe xong là thấy có biến rồi. Ăn bữa cơm hôm đó thấy áp lực vl. Vì mình biết là nó lại lên cơn. Thanh niên tư tưởng bị giục lấy vợ, xong đi thả thính bừa dính ai thì dính. Chả hiểu mắt mũi nó kiểu gì lại đi gạ gẫm mình. Trong khi tư tưởng vốn khác nhau hoàn toàn, k có một điểm gì chung hay gọi là hợp nhau luôn ấy.
Dạo gần đây xem đc vài đoạn clip ngắn về chủ đề YÊU LÀNH của thầy Minh Niệm, mình mới chợt ngộ ra là mọi thứ ở mình. Tức năng lượng từ mình đang khá tiêu cực nên mới thu hút những điều tiêu cực, và hơn tất cả là mình chưa hiểu mình, chưa thực sự sẵn sàng cho bất kỳ một mối quan hệ nào cả.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Mình định k viết lại về chuyện này, vì thật lòng mà nói nó chả hay ho gì cho lắm. Nhưng thôi cứ kể lại để có gì sau đọc lại tự nhắc nhở chính mình. Cũng đc coi như chút gia vị cho cuộc sống vốn dĩ chả có gì để mình kể ra.
"Chị đừng nói gì cả, suy nghĩ về em đi"
Ừ, thỏa nguyện vọng của nó, mình cũng ráng nghĩ về nó xem thật ra 2 đứa có khả năng không. Xong càng nghĩ càng thấy không thể chấp nhận được. Về mọi thứ. Và mình cũng k thấy rung động hay có cảm nhận rằng nó đang thật lòng. Mình thấy như mọi khi, đó chỉ là lời nói bông đùa, thả thính cả đàn cá chờ người tới đớp.
Nó bảo mình nó k nhớ hay quan tâm gì tới người yêu cũ nữa. Ờ, xong nguyên hôm mùng 5 Tết, 1 tiếng nói chuyện ấy nó kể mình nghe 3 đời ng yêu cũ nhà nó. Cả chuyện bố mẹ nó cảm nhận ra sao về mấy đứa nó từng yêu. Mình mới hỏi lại m k nhớ k quan tâm, thế kể chị nghe làm gì những chuyện này. Trong khi chuyện đã qua rồi, m cũng từng kể rồi, vẫn là những câu chuyện ấy. M kể lại thì chắc chắn phải nhớ lại rồi. Xong cứ kiểu đùa đùa khoác vai này nọ, mình né. Gặp lại đồng nghiệp cũ, mọi ng trêu 2 đứa sao lại đi chung, nó hùa theo bảo đang hẹn hò, mình một mực phủ định. Với mình, chuyện tình cảm chưa bh là trò đùa, và cũng k thể lôi ra đùa được, trong khi trc giờ mình luôn coi nó như em trai.
Lại kể, chiều hôm m5 Tết ấy nó gọi mess cho mình từ 15h chiều. Mình thấy nhưng mà kệ k nghe, xong mình xem phim. Rồi buồn ngủ quá đi ngủ. Tầm hơn 17h dậy thì thấy 4 cuộc gọi nhỡ trên mess, 2 cuộc gọi nhỡ trên zalo. Nó nhắn đang trên Aeon rồi, bảo mình lên đi. Mình ậm ờ cho qua chuyện. Thật lòng chăn ấm đệm êm chả muốn đi đâu. Mình bảo chị cơm nước các kiểu đã tầm 8h tối c lên. Nó kêu c lên đi e mời đi ăn. Thôi dẹp đi. Mình chỉ nghĩ đơn giản bạn bè gặp nhau, đi tầm ấy nói chuyện khoảng tiếng, gặp mặt anh chị đồng nghi��p cũ rồi kiếm cớ về là oke. Chứ ăn uống cafe các kiểu, tự dưng không gian riêng 2 đứa hơi nhiều, méo có chiện gì để nói là 1, tiếp đến sẽ khiến không khí ngại ngùng, nó lại ảo tưởng mình thích nó thì bỏ mẹ. Nên thôi, thời gian tiếp xúc càng ngắn càng tốt, nhất là khoảng thời gian 2 đứa nói chiện riêng với nhau ấy. Nhất là khi ở cùng thằng e mở mồm ra là buông lời thả thính, dù mình có đập tơi bời bao lần.
Chuyện hôm ấy xong rồi. K có gì để kể mấy.
Xong tầm 1 tuần sau lúc chuẩn bị ăn tối nó nhắn cho mình. Kêu chồng nyc nhắn tin cho nó kêu xóa ảnh chụp chung giữa nó với nyc đi. Thái độ cũng hơi lồi lõm nên thằng em mình cũng bức xúc. Ừ, xong nó gửi cho chồng nyc cả đống ảnh 2 đứa chúng nó hồi yêu nhau, có cả ảnh kiss ra để trêu ngươi thằng chồng kia. Rồi nhắn cả đoạn như bên dưới, bảo chồng con bé kia là sít cho nó có bầu hồi đi lính, xong chặn. Mình bảo thằng em mình là m quá đáng thế, tự dưng nói vậy thành ra nyc m là đứa khó xử, trong khi chuyện qua rồi. Nó bảo ai bảo thằng kia thái độ, nó phải ác chứ k thì bị bắt nạt này nọ à. Mình bảo m chấp nó khác gì m bằng nó đâu, m kêu nó thái độ hổ báo cáo chồn này nọ trong khi m cũng đâu vừa. Mà m kể lại như này chứng tỏ m đang để tâm, việc vợ chồng nhà ngta k giupa đc gì thì thôi, đằng này lại đổ thêm dầu vào lửa. Nếu m k muốn xóa ảnh nyc, thì set chế độ chỉ mình tôi là đc mà. Xong thằng em mình chốt ngay câu chị không hiểu em. Rằng thì là mà không phải e để tâm, mà là trong lúc khó khăn có mỗi c bên cạnh này nọ.
Ừ, đoạn này mình thấy nó sai sai. Mình ở cạnh nó lúc nào. Tầm 3,4 tháng nhắn tin hỏi thăm vài câu gọi là có tương tác sau này mình có chẳng may lấy đc chồng thì nhắn tin mời cưới nó đỡ gượng. Chứ làm gì cao cả như nó nói. Xong mình bảo nó mình đi ăn. Nó bảo ăn xong nhắn nó nó có chuyện muốn nói.
Nghe đến khúc này là thấy thôi đm, méo ổn rồi. Lại chuẩn bị bài ca cũ rồi. Mình nhắn tin cho tổ tư vấn tình cảm xin ý kiến. Chúng nó bảo kệ đi, nó nhắn thì trả lời, k thì thôi.
Mỏi tay quá, thôi đăng tạm lên tẹo viết post khác. Đi rải link dạo kiếm tí cơm đã
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
thanhuyenguyen · 2 years
Text
"Người mà bạn thích nên là động lực, chứ không phải là nỗi đau của b��n. Việc mà bạn thích, nên là năng lượng, chứ không phải là lo lắng bất an."
- ST
Phim: Her (2013)
Tumblr media
6 notes · View notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Tumblr media
2 notes · View notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Đợt Tết rồi về quê, dì T lại giục chuyện lấy chồng, bảo cũng sắp 30 rồi còn đâu. Mình mới hỏi lại thế không lấy chồng có sao không dì. Dì bảo không lấy thì sau này khổ chứ sao. Ủa, vậy lấy rồi thì không khổ à. Lấy nhầm người còn khổ gấp vạn lần ấy. Mà lấy nhầm chồng rồi còn có thể bỏ được, vì bây giờ cũng k quá hà khắc như xưa nữa. Rồi sinh con đẻ cái nhiều cái khổ hơn nữa chứ tưởng. May mắn đẻ đc đứa con nó bình thường khỏe mạnh thì còn đỡ, nuôi ăn học 20 năm. Nhưng chẳng may đẻ phải một đứa con k bình thường, thiểu năng trí tuệ, động kinh co giật như cái T có phải khổ cả nhà, khổ cả xã hội không, nó là sự dày vò, hành hạ về mặt tinh thần, đay nghiến dằn vặt người khác mỗi ngày ấy, mà không làm sao tìm được lối thoát. Vậy nên nói thật dù có vã đến đâu cũng bị thực tại vả cho sấp mặt. Mỗi lần đi đám cưới bạn bè, mình lại tự hỏi phải yêu thương nhau đến chừng nào thì 2 người tưởng chừng như xa lạ ấy mới tiến đến hôn nhân, trao lời thề trọn đời trọn kiếp. Còn như mình thì mục tiêu chắc kiếm tiền để sau già vô viện dưỡng lão ở thôi, chứ thiết tha chi nữa
1 note · View note
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Xem phim mình ưng câu này ghê.
Có đôi lúc sự ràng buộc bao bọc quá mức làm con cái mãi chả lớn nổi.
Gì mà nghe lời với vâng lời này nọ, làm như con nít k bằng. Bảo gì nghe nấy á. Bộ con chó con mèo nó còn có cách nghĩ quan điểm sống rõ ràng ấy.
Tumblr media
2 notes · View notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Bé xe ra to, chuyện chả có gì xong đùng đùng nổi giận, khóc lóc văng cả rổ phụ khoa, xong chửi con cái nghiệp chướng. Chỉ cần bảo một câu là ừ, lần sau mẹ k trộn chung gia vị hảo hảo với gia vị nấu nữa là xong. Đây cứ nhất quyết gạt đi xong cãi cùn gia vị nào chả như nhau, trộn vào có làm sao. Nói ngang k chịu được.
Mình mới nói lại thế sao mẹ k trộn luôn nước mắm với xì dầu đi còn phân ra mấy loại làm gì. Tiếc rẻ gói gia vị thì để vào lọ riêng ra, nhà thiếu lọ à mà mẹ trộn lùm tum vào cái lọ gia vị đang yên lành như thế. Thì bắt đầu chửi bới lùm tum nhà cửa. Chửi cho m tiền ăn học xong giờ m cãi láo à. Trong khi việc chả có gì.
Ghét nhất cái kiểu trộn lẫn linh tinh gia vị với nhau, nấu ăn bực mình méo tả nổi. Xong nói thì bảo cãi ngang. Chả biết ai mới là ng ngang ở đây. Xong toàn lôi chuyện ngoài lề ra nói. Bực dễ sợ
3 notes · View notes
thanhuyenguyen · 2 years
Text
Mình thích xem với đọc mấy phim về thuở thanh xuân vườn trường vì đó là những điều mình k có được. Trôi qua bình bình, chả yêu đương ai, cũng chả chơi thân với ai, học hành tàng tàng. Đành ra xem phim xong hoài niệm dễ sợ, có 1 người để cố gắng, những năm tháng sống hết mình, có mục tiêu phấn đấu, cháy hết mình với tuổi trẻ.
Phim truyện là những gì mình khát khao. Còn hiện thực thì lại phũ phàng. Đáng buồn ghê.
Một tâm hồn héo úa k còn cảm nhận đc nhiều điều nữa rồi.
1 note · View note