Text
"Đơm hoa không kết quả thì sao? Là cá nhất định phải bơi ư?’ Tình yêu không kết quả, chỉ cần nở hoa, màu sắc đã rực rỡ rồi. Được trông thấy màu hoa rực rỡ đó, tuổi trẻ của tôi không còn gì hối tiếc cả." Đừng chỉ lo sợ phải chứng kiến cảnh hoa héo tàn mà bỏ qua những khoảnh khắc hoa đẹp nhất
1 note
·
View note
Text
GIẾT CON CHIM NHẠI & NHỮNG TRÍCH DẪN ĐÁNG GIÁ CHO NGƯỜI TRẺ. . 1. “Có những loại người… họ quá bận lo về thế giới bên kia đến độ không hề biết cách sống trong thế giới này, cháu có thể nhìn xuống phố là thấy những kết quả đó…” – Cô Maudie 2. “… Nếu được thì hãy làm cho bố một điều: con hãy ngẩng cao đầu và hạ nắm đấm xuống. Cho dù ai nói bất cứ điều gì với con, đừng để chúng khiến con nổi giận. Cố đấu tranh bằng cái đầu của con cho một sự thay đổi… đây là một việc tốt.” – Bố Atticus 3. “Khi trẻ con hỏi chú điều gì hãy trả lời nó, vì thiện chí. Nhưng đừng bịa chuyện. Trẻ con là trẻ con, nhưng chúng có thể phát hiện sự lẩn tránh nhanh hơn người lớn và sự lẩn tránh chỉ làm chúng bối rối… Ngôn ngữ bậy bạ là một chặng đường mà mọi trẻ con đều đi qua, và với thời gian nó sẽ chết, khi bọn trẻ biết ra rằng chúng không thể thu hút sự chú ý bằng cái thứ ngôn ngữ đó…” – Bố Atticus 4. “Mấy con chim nhại chẳng làm gì khác ngoài đem tiếng hót đến cho ta thưởng thức. Chúng không phá hoại vườn tược của con người, không làm tổ trên bẹ ngô, chúng không làm gì khác ngoài hót bằng cả trái tim cho chúng ta nghe. Điều đó lý giải vì sao giết một con chim nhại là tội lỗi.” – Cô Maudie 5. “Con người có đầu óc sáng suốt thì không bao giờ tự hào về tài năng của mình.” – Cô Maudie
6. “… Trước khi bố sống được với người khác, bố phải sống với chính mình.” – Bố Atticus 7. “Bố cố hết sức để yêu thương mọi người… Đôi khi bố cảm thấy khó khăn… không hề là sự xúc phạm khi mình bị người ta gọi là thứ gì đó mà họ nghĩ là một cái tên xấu. Nó chỉ cho con thấy người đó tội nghiệp làm sao, nó không làm tổn thương con…” – Bố Atticus 8. “Không cần thiết phải nói mọi điều mình biết… người ta không thích có ai đó xung quanh biết nhiều hơn họ. Nó làm cho họ bực thêm. Cô sẽ không làm thay đổi được bất kỳ ai trong số họ bằng cách nói đúng, tự họ phải cảm thấy muốn học hỏi, và khi họ không muốn học thì cô chẳng thể làm gì ngoài việc im miệng hoặc nói bằng thứ ngôn ngữ của họ.” – Bà Calpurnia
Sưu tầm: Instagram
28 notes
·
View notes
Text
Thật buồn khi bạn ôm ai đó trong lòng và biết rằng những phút giây lãng mạn bi thương đó rồi sẽ có lúc phải dừng lại.
Kết thúc ở điểm bắt đầu.
Tôi biết tôi sẽ phải đau lòng, chỉ là tôi chưa từng tưởng tượng nổi nó mạnh tới cỡ nào cho tới khi tôi chạm tay vào điều đó.
Những giọt nước mắt tôi đã cố kìm nén, những cái ôm tôi không biết định nghĩa thế nào, những tình cảm tôi đã từng cố gắng phủ nhận - giờ đây dù trong lòng tôi có thật nhiều vết thương, tôi mừng vì mình đã không còn chối bỏ xúc cảm mãnh liệt mà tôi dành cho người đó.
Cho dù chỉ có thể đi một đoạn ngắn cùng nhau nhưng sẽ luôn luôn có một phần trong trái tim của tôi thuộc về anh ấy.
180 notes
·
View notes
Text
Có rất nhiều chuyện, trái tim sao quá yếu đuối chỉ muốn trốn chạy, đùn đẩy, không muốn nghe không muốn nhìn, không muốn đối mặt. Đôi khi, ước mình thực sự có chiếc vỏ ốc để khi sợ hãi, buồn bã, khi chênh vênh có thể hèn nhát ẩn mình bấu víu trong đó.
Nhưng ngay khi có suy nghĩ muốn tìm chiếc vỏ ốc mình cũng biết rằng, dù mọi chuyện tiếp theo có ra sao, bên trong đang run rẩy e sợ thế nào thì bản thân, chẳng còn cách nào khác phải lấy ý chí, mạnh mẽ đối mặt, đau lòng ra sao cũng phải tự mình bước qua, tự mình nếm trải...
Khi 18, 20 hay đến khi đã 25, 26 tuổi, v�� sau này nữa, những cảm xúc - sợ hãi, yếu mềm này có lẽ vẫn sẽ luôn thường trực trong cuộc sống. Và bất thình lình xuất hiện theo cách không ngờ đến.
Dù là ai, dù bao nhiêu tuổi, mình vẫn nhắc nhở mình, không phải mình trẻ con, là mình chấp nhận sống thật với cảm xúc. Ai mà chẳng có những phút giây yếu đuối ...
13 notes
·
View notes
Text
“You don’t deserve someone who comes back, you deserve someone who never leaves.”
— Unknown
17K notes
·
View notes
Text
“How a person reacts to your sadness says a lot about how long they’re going to be in your life.”
— S. Z.
11K notes
·
View notes
Text

Tôi rất thích một câu: Cuộc sống không cần tốt hơn người khác, mà phải tốt hơn trước. Điều hạnh phúc nhất không phải là sống như người khác mà là nỗ lực để làm mình tốt hơn.
Hãy làm việc chăm chỉ, đừng chỉ lựa chọn an nhàn. Ngay cả đứa trẻ cũng biết được rằng, nếu muốn một thứ gì đó thì phải kiễng chân lên và vươn tay ra để có được nó. Vì vậy đừng cái gì cũng không làm mà vẫn muốn có mọi thứ.
Thế giới này không có thứ gì mà không cần phải nỗ lực, ước mơ sẽ chỉ là vô ích nếu không cố gắng và trả giá. Nếu không làm gì bạn sẽ mãi không hiểu được giá trị là gì.
Học mà không suy nghĩ thì vô ích, suy nghĩ mà không học thì nguy hiểm.
Khi bạn trưởng thành thông qua sự suy ngẫm, thì bạn sẽ thấy mọi thứ đều cần một quá trình, quá trình này chính là một phần trong sự trưởng thành và tiến bộ của bạn. Vì vậy, đừng nóng vội mong muốn kết quả, bởi vì chỉ cần bạn thực hiện nghiêm túc quá trình đó, kết quả mà bạn nhận được nhất định xứng đáng.
Y Khuynh dịch
242 notes
·
View notes
Text

Yêu nhau càng lâu, bất đồng quan điểm càng nhiều, người ta cũng ít nhường nhịn đối phương hơn.
Vì sao ấy hả? Vì họ đã quen có nhau rồi, và vì họ biết rằng người kia khó mà rời đi. Nên mới không cần nhún nhường nữa.
Người kia giận dỗi, họ làm ngơ.
Người kia chờ đợi, họ không tới.
Người kia tranh luận, họ lớn tiếng.
Tất cả chỉ vì nghĩ rằng “Có rồi không cần phải giữ làm gì.” Chẳng như lúc đầu họ nâng niu.
Nhưng chẳng ai biết rằng càng yêu lâu càng dễ mất. Chính vì thế phải càng giữ gìn nhau, trân trọng nhau. Cảm ơn nhau vì đã cố gắng cùng nhau lâu như vậy.
Một lần nhường nhịn, sẽ đổi lại gấp nhiều lần tình yêu mà đối phương dành cho mình.
Thay vì ỷ rằng người kia sẽ không bao giờ bỏ đi... Hãy sợ mất họ đi! Vì khi thất vọng quá nhiều, họ sẽ chẳng thiết tha gì đâu, kể cả người mà họ đã từng sống chết yêu thương...
3 notes
·
View notes
Text

"Một trong những điều yêu thích của tôi là sự thân mật bình thường. Những ánh nhìn, bàn tay trong tay, cái tựa đầu trên vai, và tôi nghĩ có lẽ tình yêu không được tạo thành từ những điều vĩ đại hay màn thể hiện bùng nổ mà nó được tạo thành từ những điều nhỏ nhặt. Những điều nhỏ nhặt nói rằng tôi ở đây và tôi quan tâm đến bạn, và cuộc sống của bạn gắn liền vào cuộc sống của tôi đến nỗi không cần phải suy nghĩ, bởi vì sự thân mật bình thường đến dễ dàng."
328 notes
·
View notes
Text
16/10/2023
_ Vào cái ngày mà tớ mong chờ nhất, lại chẳng có điều kỳ diệu nào xảy ra cả.
chỉ có bóng tối bủa vây, hai hàng nước mắt chảy vội và từng tiếng nấc nghẹn.
tớ đã cố nén cho cơn giông không ập tới, nhưng thật tệ, tớ không làm được rồi.
Xin lỗi, vì đã làm cậu thất vọng nhé!

28 notes
·
View notes
Text
“We accept the love we think we deserve.”
— Stephen Chbosky, The Perks of Being a Wallflower
124 notes
·
View notes
Text
Hôm nay mình muốn tự thú với người lạ thôi.
Mình tạo ra một hình ảnh hoàn hảo về bản thân trên mạng xã hội, mọi người ngưỡng mộ cuộc sống phóng khoáng, thoải mái, tự do tự tại và phong phú của mình.
Nhưng thực tế mình là đứa vô dụng, mình sống không có mục tiêu, mình làm gì cũng không xong, và quan trọng là mình chẳng biết mình muốn làm gì nữa. Ngay cả việc có một giấc ngủ như người bình thường mình còn không làm được. Tự nói là sáng dậy sớm để chạy bộ, nhưng vì ngủ không được nên sáng mệt mỏi, có dậy từ 4h vì giật mình dậy nhưng cũng quá mệt để chạy bộ.

1 note
·
View note
Text
Hôm nay mình đọc được một câu chuyện rất hay.
"Sau nhiều năm về thăm trường cũ, chàng trai nhận ra thầy giáo dạy tiểu học của mình. Anh lại gần ông giáo già và nói:
- Con chào thầy, Thày có nhận ra con không? Con là học sinh của thầy đây.
- Ừ, thầy nhớ là dạy em hồi lớp ba. Bây giờ em làm gì rồi?
- Con cũng theo nghề giáo. Chính thầy có ảnh hưởng sâu sắc đến con, nên con cũng muốn đi dạy những em nhỏ.
- Vậy sao? Nhưng thầy không nhớ mình đã làm gì để em quyết định đi theo con đường này!
- Thầy thực sự không nhớ gì sao?
Và chàng trai bắt đầu kể về một ký ức khó phai trong đời cậu:
Có lần, một bạn học đến lớp đeo một chiếc đồng hồ rất đẹp được bố mẹ tặng. Bạn ấy tháo ra và đặt nó vào ngăn bàn. Con luôn mơ ước có một chiếc đồng hồ như thế. Con đã không kiềm chế được lòng tham và quyết định lấy trộm chiếc đồng hồ đó. Một lúc sau, bạn ấy đến chỗ thầy, vừa khóc và vừa than bị mất đồ. Thầy nhìn khắp cả lớp một lượt rồi nói: "Ai đã lấy chiếc đồng hồ của bạn, hãy mang trả cho bạn ấy".
Con rất sợ hãi, nhưng vì quá xấu hổ con đã không bỏ chiếc đồng hồ ra, và đã không nhận lỗi.
Thầy đi ra đóng cửa lớp lại và ra lệnh cho tất cả học sinh nam đứng úp mặt vào bờ tường. Thầy báo trước: "Thầy sẽ khám túi tất cả các em với một điều kiện: tất cả phải nhắm mắt lại". Chúng con nghe lời thầy, và con cảm thấy, đó chính là khoảnh khắc đáng xấu hổ nhất trong thời thơ ấu của mình.
Thầy đi từ đứa này đến đứa khác, sờ từ túi quần này sang túi quần khác. Khi rút chiếc đồng hồ ra khỏi túi quần của con, thầy vẫn tiếp tục đi đến đứa học trò cuối cùng. Sau đó, thầy nói: "Các em, tất cả đã xong. Các em có thể mở mắt ra và đi về bàn của mình". Thầy đưa trả lại chiếc đồng hồ cho bạn ấy và không bao giờ nói một lời về sự việc đó.
Ngày hôm đó, như vậy là thầy đã cứu vãn danh dự và tâm hồn con. Thầy đã không tố giác con là kẻ cắp, kẻ lừa dối, là đứa hèn nhác. Thầy cũng chưa bao giờ nói chuyện với con về sự việc đó. Mãi sau này, em mới hiểu tại sao. Bởi vì, thầy là người thầy chân chính, nên thầy không muốn làm hoen ố phẩm cách một đứa trẻ chưa trưởng thành. Bởi vậy, con đã quyết tâm trở thành thầy giáo như thầy để đền đáp ân Huệ đó!
Cả hai cùng im lặng, bồi hồi nhớ lại chuyện xưa. Sau đó, thầy giáo trẻ hỏi:
- Chẳng lẽ hôm nay nhìn thấy con, thầy không nhớ đến chuyện đó ư?
Ông giáo già trả lời:
- Thực sự là, khi thầy soát túi quần các em, thầy cũng NHẮM MẮT!"
P/s: Qua bài viết này, các bạn cảm nhận được điều gì. Riêng tôi đã nhận được rất nhiều giá trị.
11 notes
·
View notes
Text
“Vũ trụ này đôi lúc thật kì lạ, khi mình cố trốn tránh một kí ức, một con người để rồi lại bắt gặp từng mảnh của kí ức ấy, lác đác, vương vãi khắp nơi mình bước qua.”

0 notes
Text
Mình muốn quay lại nói chuyện bình thường với cậu ấy. Hôm qua mình gần như đã buông bỏ mối quan hệ này, nhưng lúc trong đầu bình trống rỗng những suy nghĩ, chợt những kỉ niệm, những hình ảnh về cậu ấy lại tràn về.
Ít ra mình sẽ buông bỏ khi đã cố gắng hết sức níu kéo, không thể để mối quan hệ rất - lâu - mới- có đó tan biến dễ dàng như vậy được.

0 notes
Text

Đọc lại tin nhắn cũ, mình bất giác mỉm cười. Cười, vì hâm mộ bản thân của quãng thời gian đó. Vui tươi có thừa, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng sống.
Hóa ra khi con tim có nắng, con người có thể thay đổi tích cực đến vậy.
Cười, vì người gửi những tin nhắn đó. Chớp mắt đã thành người dưng.
Từ một người không thể thiếu, theo thời gian cũng sắp quên mất giọng nói nhau rồi. Cười, cho những ngày tháng chẳng thể quay trở lại.
Cười, vì những ngày tháng nhạt nhẽo khi về lại cuộc sống cô đơn.
17 notes
·
View notes