-"Cái tổ của Déc"- Nơi Déc lưu trữ ngôn từ đẹp
Last active 2 hours ago
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
11.5.2025. Mình không ngủ được
Hôm nay con Karo thúi đèo mình về trong trời mưa to, rùi anh ta bắt taxi để về nhà. Công nhận đường đi nguy hiểm và mưa to thật, mình cũng không biết tự lái sẽ an toàn không.
Sự thật thì, 25 năm trời, mình chưa bao giờ được yêu và chăm sóc nhiều như thế.
Hôm nọ mình lại bị mơ, trong giấc mộng, mình chưa biết con Karo. Chắc số mình là vận đào hoa, mình gặp nhiều người khác giới và cũng không ít người theo đuổi. Nhưng mình thấy nhạt nhẽo vì họ quá dễ đọc vị, mình có khả năng đọc được điều mà người đối diện khao khát. Tìm người tử tế không khó, trượng phu cũng không khó nhưng một người mà đủ làm mình thấy được thấu hiểu và yêu thương nhiều như này. Đúng là hiếm có.
Anh cho mình điểm tựa, mình không còn muốn chết nữa. Mình tò mò ngày mai anh sẽ đưa mình đi khám phá điều gì. Và tương lai chúng mình sẽ khởi nghiệp ra sao, sẽ đánh nhau giận hờn rồi làm lành và yêu nhau nhiều hơn như nào.
Anh ủng hộ mình trợ duyên, anh tin tưởng mình. Mình thích hỗ trợ sự nghiệp của anh và cùng nhau khám phá thêm những khía cạnh mới phát triển bản thân.
Đêm khó ngủ lại xem Inferno, mình nhìn thấy thêm nhiều pattern về người khác giới. Ừ đẹp trai, ừ giỏi giang, ừ thành đạt, ừ thuỷ chung...nhưng mình vẫn thích con Karo của mình.
Đúng như Nê từng bói "Các bạn là tri kỷ, các bạn hiểu nhau nhiều hơn cả yêu nhau. Nhưng càng đi lâu với nhau, tình yêu của các bạn lại càng nhiều."
Cảm ơn Thầy đã xét duyệt người này cho con, nếu Thầy không bảo đây là người đặc biệt và hiếm có...thì con nghĩ mình lại bỏ lỡ mất =)))
0 notes
Text
7.5.2025.
Trước mắt hành trình khá suôn sẻ. Mình đậu được học bổng cao nhất và cũng thấy ngôi trường mình chọn lý tưởng với bản thân ở hiện tại. Mình đã nhanh tay chốt được căn ký túc xá phù hợp với ngân sách và còn tối ưu chi phí bảo lãnh - đúng là điều cần ăn mừng.
Mình đã đọc xong cuốn Cuối tuần khởi nghiệp và Khởi nghiệp giáo dục của Rio book. Có thể nói, tầm nhìn và vốn hiểu biết của mình về thị trường và kinh doanh hoàn toàn thay đổi. Mình nhận ra những lỗi sai ngây ngô của bản thân cũng như mọi người xung quanh khi khởi nghiệp. Ý tưởng thì vô vàn nhưng thị trường thì chưa có :)) Hay là quá coi trọng tên, sản phẩm, thương hiệu...mà bỏ qua câu chuyện "Có khách hàng không?" "Liệu đây có phải ý tưởng triệu đô không?"
Thị trường không cần đam m�� của bạn.
Kinh doanh là khi xác định được vấn đề của khách hàng và đem tới giải pháp mà thị trường đang thiếu.
Ngành giáo dục mình chọn, nhất là ở Việt Nam, thì cần phải có bằng cấp đủ cao và độ xác tín được gây dựng. Mình thấy vui vì cá nhân mình vẫn lẳng lặng xây dựng đúng thương hiệu cá nhân.
Mình cũng không còn gấp gáp nữa, vì hoạch định của mình trước mắt là khai phóng trí tuệ tối đa khi được đi học Thạc sĩ ở Anh. Đồng thời mình cũng muốn trải nghiệm phong cách môi trường làm việc ở quốc tế - điều này sẽ là vốn quý cho hành trình về sau của mình.
Có thể khi về Việt Nam, mình sẽ xin vào làm ở big corp hoặc làm cho trung tâm giáo dục nào đó, hoặc cưới chồng rồi khởi nghiệp luôn...Sẽ có nhiều hướng đi nhưng mình khá vững tin với mũi nhọn định hướng cá nhân mình lựa chọn. Bless
#Nghệthuật #Giáodục #Khởinghiệp
#Trẻem #F&B
P.s: Giờ thì nghèo kiết xác =)) Loay hoay với chỉ có 15 triệu trong tài khoản để sống nốt ở Việt Nam, ráng thêm 2-3 chuyến du lịch enjoy cuộc sống haha. Nhưng với số tiền 3 triệu/tháng là đủ số vốn tự do của mình rồi, mình cũng chưa cần nhiều hơn :))
0 notes
Text
She said:
Trang có bao giờ thử tự xin lỗi chính mình chưa? Đôi khi, chúng ta không nhận được sự xin lỗi từ người khác, nhưng việc tự nói với bản thân "Mày xứng đáng được đối xử tốt hơn, xứng đáng được yêu thương và trân trọng" là cách giúp mình tự phục hồi, tự yêu thương mình. Khi đó, mọi điều ngoài kia sẽ không còn có thể làm mình tổn thương mạnh mẽ nữa.
0 notes
Text
“You’re not going to master the rest of your life in one day. Just relax. Master the day. Then just keep doing that every day.”
— Unknown
138 notes
·
View notes
Text



7.4.2025. Đi ún với Karo.
Một ngày đi chơi rất vui. Ăn cháo Đài Loan ngon ngon. Ngồi 11 present đọc sách cũng vào, ngắm ba đoàn tàu chạy qua và măm bánh của By tiv. Cậu chủ làm bánh lên tay, nhẹ +0,25 vì lớp cốt quá mềm ẩm.
Quán rượu uống cũng được, nhưng trải nghiệm của cá nhân mình thì mình không được take care. 😶🌫️
✨✨ Mình học thêm bài học về dịch vụ, đó là không được chủ quan đánh giá những khách hàng khi ta cung cấp dịch vụ. Dù họ không (hay có) là sale point thì mình vẫn phải giữ thái độ trung dung và chuyên nghiệp. Khách hàng sẽ luôn là cầu nối referrals cho những khách hàng tiềm năng, thế nên mọi điểm chạm đều là trân quý. Cho dù họ không phải người dùng sản phẩm thì họ cũng đang mất thời gian để trải nghiệm service. 😤
🌟🌟 Respect people’s time
0 notes
Text
Tớ nhận ra bản thân còn quá bé. Mới bước ra đời, chậm chững trải nghiệm các ngách ngành và may mắn hiểu ra bản thân mình muốn gây dựng sự nghiệp như thế nào.
Nhưng nhìn lại hành trình tớ đã đi, tớ thấy tớ bé xíu hà :)) Và vẫn cần phải đi học nhiều lắm. Để mở doanh nghiệp kinh doanh tử tế cần quá nhiều kỹ năng và kiến thức từ xây dựng mô hình, quản lý nguồn vốn, nghiên cứu sản phẩm, quản lý nhân sự... Việc du học thạc sĩ chỉ một con đường để mở ra thế giới cho tớ, thấy thế giới rộng lớn như thế nào. Tớ sẽ làm giàu trải nghiệm, kết thêm bạn mới - những net-working quý giá. Chứ bản chất tớ vẫn là Trang.
Nê nói đúng, sang bên kia, tất cả những gì mình học - biết đều lên một tầm mới...và mình chuẩn bị để bản thân tự tin hơn thôi chứ đập đi xây lại hết =)))
0 notes
Text
5.4.2025. Mình đã đạt được học bổng cao nhất của NTU
Mình cũng tự thiết kế xong website cá nhân và không muốn launch nó lắm. Mình đốc thúc bản thân học thêm tiếng anh nhưng Bê bảo sang bên đó auto học lại mới hết. Mình mua sách về khởi nghiệp đọc nhưng không vào đầu ngoài việc nhận ra mô hình bản thân đã dừng lại thật sự yếu và cũ kỹ. Mình xây Linkedin để chuẩn bị net-working nhưng mình không thích sống flex nữa. Mình cũng chán việc chơi thread vì không thấy cần kết nối ảo.
...
Mình đã cố rất nhiều và chẳng hiệu quả. Cảm thấy đúng như Nê nói, mình chưa bước chân vào hành trình thì những gì làm được chẳng đáng kể.
Nhưng mình khá tự hào về bản thân, không phải vì đạt được học bổng cao nhất mà là mình không dán nhãn [ Xuân Trang-chỉ đạt hạng hai ] nữa. Sau lần trekking núi Hàm Lợn một mình, mình đã đủ thoả mãn khi đứng ở lưng chừng đỉnh...nhưng mình nghĩ, tại sao bản thân phải chấp nhận như thế. Và mình tiếp tục leo lên đỉnh, mình tập cách lập trình lại bản thân & học cách đặt dấu kết thúc hành trình mình bắt đầu.
Thật ra cảm giác ở top 1 không thoải mái lắm, mình không có thêm niềm vui...có khi lại là chút áp lực vì phải tiếp tục tìm kiếm sự thành công mới. Chắc mình không có tinh thần của nhà chinh phục. Ngọn núi duy nhất mình muốn chinh phục là vùng an toàn của bản thân mà thôi. Dẫu thế, mình học được việc push bản thân tối đa khả năng. Mình không được thoả mãn quá sớm và buông khi cảm thấy thế là đủ rồi. Vì khả năng của mình chưa tới giới hạn cuối haha.
...
Mình vẫn sẽ tiếp tục đọc sách nhưng với tâm thế hiểu bản thân và làm notion về ý tưởng. Mình cần chăm sóc sức khoẻ hơn và chuẩn bị hành trang để du học...Rảnh phát điên TAT
0 notes
Text
“I like when I don’t have to be careful what I say. That’s when you know you’re with the right people.”
— Unknown
7K notes
·
View notes
Text
“I’m not everything I want to be, but l’m more than I was, and l’m still learning.”
— Charlotte Eriksson, Everything Changed When I Forgave Myself
8K notes
·
View notes
Text
Em dạo này hay khóc.
Vì em chưa được yêu như cách em muốn được yêu…

21K notes
·
View notes
Text
Đó là lúc khép lại quá khứ. Những vết thương cũ thành sẹo, tô điểm lên một kiếp nhân sinh trong trắng không tì vết. Dấu hiệu rằng ta đã sống, tiếp tục sống, không bỏ cuộc.
“Tuổi thơ vất vả” bà ấy nói khi nhìn đôi tai tôi.
Với tôi, ở hiện tại, nó là giấc mộng đã qua dù phải dành hàng năm trời trưởng thành để học cách chữa lành. Nhưng khó khăn đổi lại thành công, nó xứng đáng.

10K notes
·
View notes
Text
Anh bảo, anh hiểu tại sao em buồn nhiều như thế, anh sẽ sửa đổi.
Và anh ta đặt luôn đôi vé đi xem tuồng 🙄
Nhưng tôi đang muốn đi xem xiếc !!!! 😭😭😭
0 notes
Text
Có một giai đoạn mình thích một chàng trai, anh ta tên T, có chiếc đầu trọc và nụ cười ấm. Nhưng trong lời đồn thì nhân cách của anh ta như hạch (đó là chuyện về sau).
Giai đoạn mình còn tò mò chàng trai này, mình stalk anh ấy mọi mặt trận: facebook, ins, devianart, ask.fm …. Mình tò mò về tâm hồn anh ta, về những dấu chân anh ta để lại.
Giờ nghĩ lại, có lẽ trong sâu thẳm, mình luôn hy vọng có người tìm kiếm mình. Họ sẽ lần mò những dấu chân mình để lại, để hiểu tâm hồn mình, để muốn đồng cảm với mình.
Mình là đứa hướng ngoại, chẳng giấu chẳng gian. Suy nghĩ và câu chuyện của mình luôn ngập tràn và có lẽ, mọi người thấy thật đơn giản khi ở với mình. Họ chẳng cần hỏi. Họ chẳng cần tò mò vì mình cứ thế show ra hết (nhưng thật sự đã hết chưa?).
Mình mệt rồi. Khi mình cứ phải chủ động ném ra, thể hiện ra với thế giới. Mình đi trốn. Chẳng ai đi tìm.
—
Thật ra người duy nhất sẽ đi tìm mình là Mei ngốc. Em là người khóc nhè khi mơ mình đi mất (điều lạ là mình lúc đó mình thật sự muốn “đi”). Em là người nhiều nhiệt huyết cùng tình yêu để hướng về một người. Ngọn lửa của em nhiều lúc làm chị oà khóc vì không dám tin nó có tồn tại. Cảm ơn em.
0 notes
Text

Đó là một đêm tháng 11 năm 2022, Elios (ở cái ngày mà tôi còn gọi cậu bằng cái tên đó) đèo mình trong màn đêm lạnh căm căm. Cậu ta bảo, ôm cậu ta để đỡ lạnh vì mình vẫn bám tay vào thành xe để cách xa nhất có thể. Lúc đó, có tiếng nói ở bên trong mình:
- Mở lòng đi. Cứ thế này thì chết mất!!
“Cứ thế này thì chết mất sao?”…mình tự nhủ, và mình đã thử bước ra khỏi vùng an toàn.
Đây cũng là khoảnh khắc canh bạc bắt đầu.
—
Trở về với tháng 3 năm 2025.
Mình nhận ra tâm của mình là một đứa trẻ khó coi, khó chiều. Nó khao khát được thấu hiểu, được chiều chuộng nhưng khi bị từ chối thì nó sẽ rụt lại và rất khó để mở lòng lần nữa. Nó là một cái hũ nút - sống bằng những khát khao vô cớ và nhận lại nhiều niềm thất vọng.
Nó đa nghi. Nó mong manh.
Nó dễ vui nhưng những lần thất vọng luôn in hằn. Nó ghi tạc.
Mình không muốn tâm hũ nút. Mình không muốn chết sớm đâu…
—
Chịu đựng đến một ngưỡng nhất định sẽ tự buông. Nước sôi đủ thì sẽ tự buông tay.
0 notes