trangglinhhh-blog
trangglinhhh-blog
alittlegirlwithfloraldress
144 posts
Just a dreamer...Always dreams of impossible things...
Don't wanna be here? Send us removal request.
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Text
Hey Life,
It’s me - your best soulmate. Maybe I have a lot of friends, I feel like just some of them can understand me, some of those have time to listen to me, but none of those I want to confide in. So here we are, talking to each other again, in the hope that I would get better after writing these sentences...
Now, I’m 21 and it’s Dec. You know, I’m on the edge of...independence, I think. I almost graduate, get out of my fking university and find a job. I’ve apply for one, in luxury hotel (which is not the most ideal working place in my mind), if succeed, I can have a well-paid job (it also means I have to work really really hard to remain my position). Anw, I’m still in the interviewing process and haven’t got that job. That makes me extremely worried. Well, I still feel confident of my knowledge, my skills (some parts...) and my English communication. I think those of mine are good enough to get a....pretty good job. I have a strong passion in working in a restaurant (food is the biggest love of mah lifeeeee), so I hope that I can work in a fine dining restaurant to earn more exp for my future bistro :)) But sometimes I wonder, are they really “enough” as I expect? Life, you know yourself are complicated. You always bring the unexpected to me, sometimes I can handle it, sometimes I can’t. I’m not tough as you think I am, I’m afraid of failing something ‘cause my parents expect too much on me. I’m afraid of letting them down, of not meeting all of my requirements I planned for myself. Idk what to do to solve my own problems. What should I do now Life? Give me a hint...
2 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
“Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy thích mùa đông Thích ăn kem hay uống ít cà phê ngắm trời mưa lất phất Cô ấy nói rất ghét một cuộc đời tất bật Thích yên bình và hạnh phúc chẳng dở dang…”
(sưu tầm)
5K notes · View notes
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Text
Vào những ngày lễ đặc biệt, khi mà người ta dành thời gian vào trao tặng những lời chúc bay bướm, những món quà đặc biệt dành cho những người đặc biệt quan trọng, cũng là lúc những con tim cô đơn cảm thấy lạc lõng, tủi thân, thèm khát sự yêu thương, trân trọng hơn bao giờ hết.
Những ngày bình thường trôi qua, tôi mặc định, tự nhủ bản thân là một con người mạnh mẽ, phải biết tự mình vươn lên. Tôi nghĩ mình sống một mình cũng được, tôi vẫn còn bạn bè và người thân ở bên. Thể xác thì vậy, nhưng tâm hồn thì không. Một người bạn tâm giao hiểu mình, coi trọng mình, luôn bên mình khi cần, quả là khó kiếm trên đời. Chưa ai có thể vượt qua cái tôi cá nhân, để có thể chạy đến bên tôi. Hoặc cũng có thể do tôi quá ích kỉ, khi người ta cần, không thấy tôi. Lúc tôi cần, lần chằng thấy.
Chả một ai đủ quan tâm, đủ đồng điệu, đủ hiểu để tôi có thể chia sẻ
Lạc bước giữa dòng đời miên man
Tự hỏi rồi mình có bị nỗi buồn cuốn trôi? Bị những trăn trở này cuốn vào vực thẳm không thể thoát nổi?
0 notes
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Photo
Tumblr media
How can you know he’s your destiny? Just cant help thinking abt it
0 notes
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Text
What a day!
My life is truly messy recently. Something doesnt go right... And I just wonder, who I am, am I too nice or too bad? Or I’m just a kind of trash when I can sacrify everything, or even a person to get my goal - being loved by everyone. But actually, at the end, I lost her trust, hurt her, make a lie after her back, stand aside with some people I even dont get along with (and absolutely they dont consider me as a friend, but a ridiculous and two-faced girl). I dont know what to do. Keep going on the path that I made a big mistake, try to fix it (but really dont know how) or try to forger it and stay away? Friendship, no I mean, girl’s stuff is something extremely complicated. I feel like I’m not the one I used to be - a friendly and dreamy girl, follow my heart, not follow what people think about me as I do right now. Just hope that I can put everything aside and keep moving forward 💪🏻
0 notes
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Nếu anh đã không thích người ta thì đừng đối tốt với người ta như thế, cũng đừng nhìn người ta dịu dàng đến vậy. Bởi vì họ sẽ để tâm, sẽ hy vọng, rồi lúc họ nhận ra anh không yêu họ như họ nghĩ, họ sẽ thất vọng, sẽ đau lòng. 
Con người ấy mà, sẽ luôn thích ảo tưởng người mình thích cũng sẽ thích mình, nhưng rốt cục chẳng phải cũng chỉ là ảo tưởng thôi sao?
1K notes · View notes
trangglinhhh-blog · 7 years ago
Text
Liệu tôi có thể buông xuôi tất cả Không có mối quan hệ nào ràng buộc Chỉ là thả theo sở thích Thích gì làm nấy Cần tâm sự có người tâm sư Cần đi chơi có người đi chơi Cần quan tâm có người quan tâm Cần hiểu có người hiểu Chỉ là đã quá bận rộn với công việc hàng ngày Chỉ là tâm hồn đã quen với tự do buông thả Chỉ là tìm được người thích hợp quá khó Chỉ là... chỉ là muốn một giây phút nhẹ nhõm, bình tâm...
0 notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Text
Thời gian k phải thứ có thể thay đổi tất cả
K yêu là k yêu, k thân vẫn mãi sẽ k thân
Vốn dĩ với những người tôi coi là tri kỉ, tôi sẽ dốc hết ruột gan vì họ
Với những người trong những mối quan hệ tôi k thể tránh, tôi cưỡng ép dành một vài quan tâm thoáng qua với họ
Với những người tôi coi là xã giao, chỉ là lạnh lùng, đôi khi phũ phàng đến mức lương tâm cũng đôi phần cắn rứt
Cảm thấy bản thân k phải một người tốt, nhưng đã quen với lẽ sống như vậy. Sức người có hạn, thời gian có hạn, công việc bộn bề, chỉ dành những quan tâm nhỏ nhoi, những thời giờ hạn hẹp cho những người tôi thực sự trân trọng…
0 notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
Tumblr media
 Cách đây một tuần, tôi chạy xe về thành phố lúc gần bảy giờ tối, đi ngang qua một vài thị trấn nhỏ cách ngoại thành hơn ba mươi cây số. 
Bạn có biết tôi thấy gì không.?.
Tôi không thấy gì xung quanh cả, trước mặt cũng không. Tất cả bao trùm là một màu đen, không có ánh đèn đường, nhà dân không có điện. Nhờ bật đèn pha mới thấy được dưới một con dốc nhỏ có hai người chạy hai chiếc xe máy đi vào thị trấn. Tôi không biết phải nói về chiếc xe đó như thế nào vì… nó chỉ có khung sườn và máy, hoàn toàn không có dàn nhựa…
Trên trán một người gắn chiếc đèn pin rọi đường.
Vào đến thị trấn, một bé gái tầm mười tuổi nắm tay một đứa trẻ khác đi bên mép đường, chân không mang dép, quần áo đen đúa, đầu tóc rối bời đang đi dưới ánh đèn pha xe tôi. Cách vài trăm mét là một người phụ nữ địu con trên lưng, chân không, quần áo xộc xệch. Cô giật mình nhìn sau lưng, vì thấy ánh đèn, có lẽ họ quen với cuộc sống tối tăm sau những ngày bão lũ rồi…
Sau cơn bão, khu vực trung tâm thành phố mất điện hai ngày, cúp nước. Cách trung tâm vài cây số mất điện gần một tuần và các khu vực càng xa hơn vừa mất điện vừa mất nước. Có nơi gần hai tuần, có nơi theo dự tính đến gần một tháng mọi sinh hoạt điện-nước mới có thể về lại bình thường. Họ phải dùng nước giếng bốc mùi hôi nồng vì để lâu không sử dụng.
Nhà cửa có nơi chỉ còn bốn vách tường, có nơi nhìn lên trên chỉ là khung gỗ, có nơi đến vách tường cũng không. Có người thiệt hại hơn cả tỷ đồng vì mất đìa tôm, nước ô nhiễm hồ nuôi cá.
Họ khóc. Rất nhiều.
Bạn có biết thứ họ cần nhất tại thời điểm này là gì không?
Có năm lũ lụt dâng ngập cả thôn, một vài người ngồi trên chiếc ghe chở hơn chục thùng mì tôm, đến một vài hộ nghèo phát một vài gói theo nhân khẩu hộ gia đình. Nhà có ba người, phát một gói rưỡi, mỗi người ăn… một nửa gói.
Một vài người chia nhau đến từng hộ thống kê thiệt hại, nhìn lên mái nhà rồi nói “Thôi không sao đâu. Thiên tai mà.”
Một vài mạnh thường quân gửi người thân gạo, đường… vân vân… để giúp đỡ người nghèo xung quanh. Nhưng người nghèo thì vẫn ngóng đợi… Còn thực phẩm cứu trợ, thì đã đến tay người thân của những người nhân danh “nhà từ thiện”.
Giá tôn lên gấp ba lần. Muốn mua phải đặt trước vài ngày. Công thợ sửa chữa tăng gấp đôi, muốn thuê thợ phải đợi vài ngày đến một tuần.
Người nghèo khổ chỉ nhận được một câu, nếu muốn được cứu trợ phải thuộc diện hộ nghèo. Có lẽ phải thuộc hộ nghèo mới được nhận cứu trợ, còn họ vừa nghèo vừa khổ nên không được cũng là lẽ đương nhiên.
Bạn có biết thứ họ cần nhất trong thời điểm này là gì không?
Không phải thùng mì tôm, không phải gạo. Không phải những lời hứa hẹn sáo rỗng hay những câu hỏi thăm để lấp liếm điều không hay nào đó.
Thứ họ cần là vật chất hiện hữu thật sự để giúp họ có chổ che nắng che mưa. Thứ họ cần là sự giúp đỡ, những viên gạch nguyên vẹn sau đống đổ nát.
Nếu bạn là một người có tâm từ thiện hoặc một mạnh thường quân, thì hãy đem những phần quà cứu trợ đến tận tay những người đang trong cơn hoạn nạn. Nếu bạn không có thời gian làm điều đó, thì hãy đặt niềm tin đó vào một người mà bạn biết chắc chắn họ sẽ có đủ trách nhiệm.
Người bạn cần giúp đỡ là những mảnh đời bất hạnh, không phải những người há miệng chờ sung hay những người đang ung dung trên nỗi thống khổ của người khác.
Một người phụ nữ ngoài năm mươi đôi mắt đỏ hoe khóc cho những mất mát sau cơn bão. Một người trẻ ngồi trong quán càphê, cầm chiếc điện thoại còn mười phần trăm pin đang cằn nhằn vì mất điện. Và một vài người cao to lực lưỡng thuê xe chở hàng cứu trợ… về nhà mình.
Vì họ chưa từng mặc một chiếc áo xộc xệch bẩn thỉu, nên họ không biết quý trọng chiếc áo cũ mình mới mặc vài ba lần.
Vì họ chưa từng đi chân trần dẫm bùn đất, rồi lê trên mặt đường bêtông nóng rát, nên họ không biết ý nghĩa đôi giày chỉ mới dính vài vết bẩn mình đang mang.
Vì họ chưa từng sống thiếu điện-thiếu nước quá vài ngày, nên họ không biết cảm giác uống nước bẩn và sống trong bóng tối nghe tiếng côn trùng kêu gào là như thế nào.
Vì họ chưa từng ngủ một đêm đến sáng hôm sau đã thấy xung quanh đổ nát, thứ tài sản mình dốc lòng gầy dựng bỗng dưng trở thành những đồng lẻ, nợ nần chồng chất. Nên họ không quan tâm thứ người khác thật sự cần là gì…
Có lẽ, họ chỉ quan tâm sau những giọt nước mắt thống khổ của những con người kia, mình-sẽ-được-nhận-gì.
Còn những mảnh đời cơ cực, họ quan tâm đến-bao-giờ-nước-mắt-mới-lau-khô.
| IEphong |
203 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
Tumblr media
“Em có biết “bokeh” trong chụp ảnh là gì không?
- Không.
Tháo contact lens ra em có thấy gì ?
- Không thấy gì. Tất cả đều mù mờ, ngoài những ánh đèn màu hình tròn…
Là “bokeh” đó.“
Như những gì em nhìn thấy lúc em tháo contact lens ra vậy đó. Rất nhiều màu sắc, nó xuất hiện khi mọi thứ chẳng rõ ràng trong mắt em, hoặc lúc em chỉ cố nhìn rõ vào một vật khác. Nó sẽ xuất hiện ở đằng sau vật đó, cứ lu mờ như vậy, lung linh như vậy, đẹp đẽ đến rất cô độc.
Nhìn thấy như không nhìn thấy. Không thấy rõ nhưng biết rõ nó ở đấy. Chỉ cần em bước tới em sẽ biết thứ ánh sáng đó là gì… Như những ánh đèn kia…
…như tôi.
Như cái cách tôi thương em…
…như tôi đứng đó, lặng lẽ yêu thương em. Và đã từng giá mà em cũng có thể thương tôi. Tiếc là mình chỉ có thể trân trọng nhau, chứ chẳng thể thuộc về nhau….
Và vì rất trân trọng em, tôi trở nên lặng lẽ lu mờ đi, cố gắng giữ gìn những thứ đẹp đẽ mình đã dành cho. Và có lẽ mãi mãi về sau, em cũng không rõ vì sao tôi đã thương em đến thế…
929 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
Tumblr media
Who am I in your heart? Can't help thinking about it...
0 notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
Tumblr media
Just me and coffee, you and tea, some gossips we haven't talked about, some memories we have been through, some dreams we have dreamt of, on such a cloudy day... And that's perfect for us ❤️
0 notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
Tumblr media
#vietquote #ckgmdt
85 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
🙄
Tumblr media
[Trải nghiệm khi inbox nói chuyện với Crush]
1. Tôi reply ngay lập tức, người ấy thích rep lúc nào thì rep lúc ấy!
2. Nói ít một câu sợ hối hận, mà nói nhiều hơn một câu lại sợ thành phiền…
3. - Crush: “Có đấy không?” - Tôi vui mừng đến độ không tin đấy là thật, phải tát mình hai cái cho tỉnh táo rồi bình tĩnh đáp lại một câu: “Có”.
4. Tôi thì luôn luôn đáp lại tức thì, còn cô ấy thì…
5. Sau khi nói chuyện xong đều thấy hối hận vì lúc nãy nói chuyện vẫn chưa hay cho lắm.
6. Sợ người ấy biết, sợ người ấy không biết, sợ người ấy biết lại giả vờ như không biết.
7. Mỗi lần anh nói “Ok”, “Uhm” hoặc mấy câu đại loại vậy, em đều vội vàng tìm một chủ đề khác để cuộc hội thoại được tiếp tục. Đến bao giờ anh mới có thể chủ động nói về cuộc sống của anh, chủ động tìm một chủ đề để tiếp tục kéo dài cuộc nói chuyện với em đây!
8. “Anh rảnh mà. Anh đang rảnh lắm”, “Không. Anh không bận. Anh chưa buồn ngủ”, “Anh không đói”, “Anh vừa tắm xong”, “À, không sao. Anh đi học có bao giờ nghe giảng đâu”.
9. Chưa bao giờ dám inbox nói chuyện với người luôn!
10. Anh dạy các chú này, đừng bao giờ nói chúc ngủ ngon nhé. Nhớ đấy. Cứ thế mà nói chuyện, xong đi ngủ, hôm sau nhắn tin đáp lại, như thế câu chuyện mới được tiếp tục.
11. Cho dù có đang tắm mà tin nhắn của anh đến em cũng sẽ lau tay mà vội vàng đáp lại.
12. Chuyện này còn khó hơn làm Toán nữa. Đại khái là: Người ấy không nói tôi cũng không nói nữa. Tại sao lần nào cũng là tôi mở lời trước. Tại làm sao, tại làm sao tôi rất muốn nói chuyện với người ấy, tại làm sao mà người chưa thèm reply tôi. Oimeoi, người ta reply con rồi kìa. Con nên reply thế nào cho hay đây? Status này của người ấy có ý gì thế? Người ấy đang nghe bài này à, thử click nghe thử coi thế nào mới được!
13. Nhìn thấy dòng “đang nhập..” mà tim đập thình thịch.
14. Thật may mắn vì 1 năm có rất nhiều ngày lễ, mỗi ngày lễ tôi lại có thể nhắn tin chúc mừng người ấy. Nếu như người ấy đáp lại, tôi có thể vui vẻ tận mấy ngày trời.
15. Nhắn cho người ấy một tin xong tắt màn hình, quẳng điện thoại sang một bên. Nhưng mà cuối cùng không lén nổi hồi hộp chờ mong mà cầm điện thoải mở ra để đợi tin nhắn đáp lại.
16. Sau này, em sẽ không làm phiền anh nữa, anh cũng không còn nhớ đến em nữa.
17. Em thấy anh nhắn tin đến cũng sẽ không trả lời ngay đâu, vì em sợ anh sẽ phát hiện ra em thích anh.
18. Rõ ràng chỉ là vài câu nói tùy tiện, ấy vậy mà có thể khiến tôi vừa ôm điện thoại vừa cười như điên.
19. Cô ấy nói G9 với tôi cũng khiến tôi vui không ngủ nổi. Tự nhiên cô ấy tìm tôi nói chuyện cũng khiến tôi vui như trúng số. Chỉ cần cô ấy chủ động một tí là tôi đều có cảm giác cô ấy đang thích tôi.
20. Người inbox trả lời cuối cùng nhất định phải là tôi!
— NhímJung dịch © Photo Gallery
581 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Quote
Everything that once made me happy has been taken away from me.
I don’t know who I am anymore. (June 2017)
51 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Quote
My heart is beating differently these days and I can tell it is in pain.
June 2017 (via s0liloquy)
137 notes · View notes
trangglinhhh-blog · 8 years ago
Photo
Tumblr media
Em là em của nỗi buồn Em là em của mưa tuôn trắng trời. Em là em của hoa rơi Em là em của những lời xót xa.
Anh là anh của người ta Anh là anh của ngàn hoa trong vườn. Anh là anh của nhớ thương Anh là anh của đơn phương một chiều…
Chúng mình sao có thể yêu?
©Linh Tumblr
252 notes · View notes