Text
11. Tôi không thích ngày mưa nhưng tôi thích nghe tiếng mưa rơi. Nó tựa như rất nhiều người dẫu không vui vẫn đang cười vậy.
12. Tôi không hiểu được rằng gió mưa khắp đất trời này là nỗi buồn của em hay là sự xót xa trong tôi.
Nguồn: xhs - Harukav55
Giải Ưu - 解憂dịch
4 notes
·
View notes
Text
〔Bài dịch số 1223〕 ngày 13.06.2025 :
Vũ Thu Hoài dịch
@青衫夜读: 任何一个你不喜欢又离不开的地方,任何一种你不喜欢又摆脱不了的生活就是监狱。如果你感到痛苦和不自由,希望你心里永远有一团不会熄灭的火焰,不要麻木,不要被同化,要拼命成为一个有力量破釜沉舟的人。你知道的,有些鸟是注定不会被关在牢笼里的,它们的每一片羽毛都闪耀着自由的光辉。
Có những nơi bạn không thích nhưng lại không thể rời đi, có những kiểu cuộc sống bạn không thích nhưng lại không thể thoát khỏi đều là nhà tù đang giam cầm bạn. Nếu bạn cảm thấy khốn khổ và mất tự do, tôi hy vọng trong tim bạn sẽ luôn có ngọn lửa không bao giờ tắt. Đừng sống mà không còn cảm giác, đừng để bị đồng hóa và cố gắng hết sức để trở thành một người có sức mạnh đốt cháy nhiệt huyết trong mình. Bạn biết đấy, một số loài chim tồn tại vốn không phải để bị nhốt trong lồng, và mỗi chiếc lông vũ trên cơ thể chúng đều tỏa ra ánh sáng vinh quang của sự tự do.
130 notes
·
View notes
Text
Hồi nhỏ cảm thấy 5 nghìn rất có giá, 10 giờ tối là rất khuya, một đời là rất dài và cuộc sống thì ngọt ngào biết bao.
Lớn lên rồi mới nhận ra rằng: 500 nghìn chẳng đủ tiêu, 12 giờ đêm cũng chẳng phải quá muộn, một đời thì quá ngắn, đã thế lại đắng cay vô cùng.
402 notes
·
View notes
Text
“ngày gồng gánh, tối mộng mơ
ngỡ lòng sắc cạnh ai ngờ lá rong”

107 notes
·
View notes
Text

“Có những thứ không trân trọng thì sẽ mất đi. Nhưng cũng có những thứ rất trân trọng mà không thể nào giữ được. Hôm nay bạn là một điều gì đó rất đặc biệt trong lòng một ai đó, không có nghĩa là sau này cũng thế. Chân thành và thật lòng chưa chắc kết quả đã tốt, nhưng chân thành và thật lòng thì sẽ không bao giờ phải hối tiếc, thế thôi..."
22:41
15 notes
·
View notes
Text
Người ta nói nếu cuộc đời không cho ta có được thứ gì đó mà ta rất thích, hãy tin rằng ông trời đã sắp đặt để ta có được thứ mình còn thích hơn nữa.
Nhưng thực ra, thứ gì càng kì vọng, càng thích hơn thì cũng sẽ càng làm mình đau hơn. Chẳng ai nói rằng kết quả có thể sẽ tệ hơn rất nhiều rất nhiều nữa.
Nếu biết thế mình đã chẳng mở lòng thêm. Dạo này tóc bạc với tốc độ ánh sáng, dung nhan u buồn tiều tuỵ đến mức mình cảm thấy sự sống như đang cạn kiệt. Những cơn trầm cảm nhấn chìm mình đến ngạt thở.
Giá mà không nhạy cảm và quá đa cảm thì đời mình đã khác rồi.

26 notes
·
View notes
Text

Làm sao dám, nghĩ về êm ấm nữa
Ta vừa qua ghềnh thác nửa chặng dài
Lòng vớt vát được một lần nóng hổi
Đã bật cười, còn có thể ha tôi?
Nói sao nhợ, quá nhiều lần dang dở
Đã giăng ta cuộn gọn trong tơ vò
Chiều hôm ấy có người ngồi xuống gỡ
Ta bần thần, một lần nữa lại mơ...
— AN TRƯƠNG
39 notes
·
View notes
Text

Tôi đã đi qua năm tháng, đi qua sông núi, đi qua nông thôn và cả thành thị. Cũng đã từng đi qua người khác. Có những suy nghĩ và ước mơ sinh ra trong suốt những nơi tôi đi qua và những người tôi gặp - Trên hành trình ấy, có những thứ lướt qua, và rồi có những thứ mãi mãi ở lại trong tim tôi. Có niềm vui, nỗi buồn. Có hạnh phúc cũng có đau khổ. Những thứ ấy, khắc sâu trong tôi. Hình thành nên tôi bây giờ.
Tôi vốn dĩ là một tâm hồn lang thang, một dòng nước đọng lại khắp nẻo đường, là một thông điệp được truyền tải đi khắp vũ trụ bao la, một công dân tuân thủ pháp luật cùng một giấc mộng tự do tự tại.
Ở tuổi ba mươi. Công việc, trải nghiệm, quan hệ, tài sản... tôi đã xây dựng tất cả như lời hứa với bản thân từ năm mười tám tuổi.
Nếu hỏi tôi “Đã chưa” - thì là chưa.
Nếu hỏi tôi “Đủ chưa” - Thì chắc là đủ rồi.
Nên là dù ngày mai còn ở lại hay không. Thì những năm tháng qua cũng đã “Đủ rồi”
(Một ngày cuối tuần đẹp trời được thả ra ngoài. Cảm thấy việc tự an ủi chính mình là thứ thần dược tuyệt vời nhất)
70 notes
·
View notes
Text

Vô số lần mình mộng về con đường buổi chiều tà, cũng vô số lần cậu xé bóng tối bước ra. Mình lại chờ cậu nắm tay, kiên nhẫn dẫn mình đi về phía ngược lại. Bóng tối vẫn cứ đi theo sau lưng, nhưng có cậu rồi mình không sợ điều gì cả. Chỉ cần nhắm mắt lại, vượt cả đại dương, mình ở trong lòng cậu.
29 notes
·
View notes
Text
"Bạn biết vì sao kính chắn gió lại to hơn chiếu hậu không, vì phía trước quan trọng hơn những gì đã qua."

78 notes
·
View notes
Text

Sau này chỉ hi vọng có một cuộc sống bình thường. Mùa xuân đi núi, mùa hè đi biển. Nhân duyên không cần rầm rầm rộ rộ.
Mọi thứ mình muốn đều có thể ở trong tầm tay.
Làm việc chăm chỉ, cuối ngày rượu ngon chăn ấm, người thân khoẻ mạnh, tắt đèn ngon giấc.
Đối diện với những chuyện đấu trí thị phi có thể bình thản tha thứ, vui vẻ mỉm cười.
275 notes
·
View notes
Text



Năm mười bảy tuổi cứ tưởng có cả mùa hè trong tay.
Chúng tôi kết thúc chuỗi ngày thi cuối học kỳ hai của năm lớp mười một vào lúc tháng năm đã đi quá nữa. Khắp sân trường, nắng chiếu xuyên qua tán bàng, tán phượng làm bậc thềm bên hông lớp có những khoảng nắng vàng. Trung dắt xe ra trước, tôi theo sau. Đôi chân hai đứa mãi miết đạp vào phố cổ, qua cầu gỗ An Hội rồi dừng chân tại bãi sông cuối đường rợp bóng xanh của hàng dừa và gió thổi lồng lộng vào khuôn mặt ướt đầm đìa của chúng tôi. Sóng nhỏ lăn tăn từ giữa sông vỗ vào mạn thuyền vợ chồng hộ dân gần đó nghe rõ tiếng kêu còn dưới chân chúng tôi toàn bọt trắng của lớp sóng cuối cùng trước khi kết thúc hành trình.
Đằng sau hàng cây là phố cổ. Ngày đó, Hội An còn đơn sơ quá. Phố thị chưa phát triển vượt bậc như bây giờ mà chan chứa nét trầm của thời đại đã qua. Tuổi mười bảy như phố, trôi đi êm đềm như ngày trôi về phía cũ dừng xe ghé quán trà đá ven đường Hoàng Văn Thụ nhìn mấy bác đạp xích lô nối đuôi nhau thành hàng dài. Tuổi mười bảy như phố, ấp ủ nhiều hoài vọng thuở bé, kể cho nhau nghe trường đại học muốn thi vào. Tuổi mười bảy như phố, chứng kiến nhiều biến chuyển mới trong tâm hồn như thích bạn nữ nào đó làm trái tim cứ loạn nhịp lúc chạm mắt nhau. Cười, nụ cười tuổi mười bảy ở bãi sông ngày ấy cứ như thu cả mùa hè vào trong tay.
Chia tay bãi sông, hai đứa tiếp tục đạp qua cầu Cẩm Nam. Dòng sông tựa hồ tấm gương, trong vắt, cắt ngang phố cổ kéo thẳng ra biển. Đứng trên mạn cầu thấy rõ cánh đồng bắp trải dài trên cồn cát giữa sông. Bắp đến bạt ngàn lá xanh phủ khắp nơi trên miền quê ven sông này. Chúng tôi đi vào ngôi trường bỏ hoang sát sông. Lá rụng vương vãi theo gió bay là là trên đất. Cầu trượt, xích đu còn nguyên vẹn hơn so với lớp học đã bắt đầu cũ theo thời gian. Sân trường vắng lặng, chúng tôi ngồi im trong góc tường nhìn khung cảnh ��ổ nát của nơi từng tràn ngập tiếng trẻ thơ. Tuổi mười bảy của chúng tôi có lẽ sẽ mất đi và chỉ thực sự thức tỉnh vào mùa hè mỗi năm.
Tôi đã đi theo tuyến đường trong ký ức để chụp từng đoạn đời đã qua mà nơi nào cũng tràn đầy yêu thương. Chúng tôi đều đã tốt nghiệp đại học và đi làm. Cuộc gặp ngày càng thưa dần do tính chất công việc nên mùa hè dẫu có trở lại sau mùa xuân nhưng mãi mãi mùa hè của năm mười bảy tuổi không thể trở lại lần nào nữa.
📷 Nikon FM, Canon FTb
🎞 Kodak Ultramax 400, Kodak Colorplus 200
🧪 Dev and scan: Cinephile FilmLab Đà Lạt, LLab Huế
#filmphotography #filmisnotdead #filmcommunity #filmisalive #filmvietnam #filmonly #filmpassion #shootfilmfeelgood #coloroffilm #believeinfilm #35mm #the35mmdiary #buyfilmnotmegapixels #analog #analogphotography #nikon #nikonfm #kodak #kodakultramax400 #kodakcolorplus200 #hoian #cinephilefilmlab #llabhue #lifeinmyeyes #youngwithfilm #stillshootfilm #foryou
25 notes
·
View notes
Text
Những đêm không ngủ được
Chỉ biết ngước nhìn trời
Kẻ chỉ mơ trăng rụng
Sao hiểu lòng sao rơi ?!
…
#nguyenngocsang

68 notes
·
View notes
Text

Chắc họ chỉ xem chúng mình là sỏi đá ven đường...
Chắc họ nghĩ chúng mình không biết buồn cũng không biết tổn thương...
21 notes
·
View notes
Text
Tôi muốn một hạnh phúc ổn định, loại hạnh phúc mà tôi có thể nắm giữ chặt chẽ, và ngay cả khi tôi bỏ chạy vì tức giận, nó cũng sẽ đuổi kịp tôi.

101 notes
·
View notes
Text
"Ai làm gió thổi mây bay
Làm rơi chiếc lá, hơi may tràn về
Hỏi ai giữ trọn lời thề
Đừng như mây gió bên lề táp qua"

3 notes
·
View notes