tuyenthanh
tuyenthanh
Jasmine
107 posts
Uncertain soul
Don't wanna be here? Send us removal request.
tuyenthanh · 3 years ago
Text
29.05.2022
Hơn nửa năm mới quay lại đây. Và hôm nay không có ý định viết nhưng chợt nghĩ thôi thì lưu lại tí gì đó.
Dịch qua đi, cuộc sống trở lại bình thường nhưng có nhiều thứ mình biết đã hoàn toàn khác xưa. Mình không còn thích la cà rong chơi, mình không còn thích ê a hàng quán, mình không dễ nói chuyện hay bắt chuyện, mình dành nhiều thời gian hơn cho bản thân và gia đình. Mình sống chậm lại.
Mình muốn chậm rãi mỗi ngày thức dậy nấu nhanh món ăn sáng, pha một li cf và bắt đầu mở máy làm việc. Trưa nấu một món gì đơn giản rồi làm tới chiều. Công việc cũng không quá căng thẳng, tối đến dạy khoảng một giờ 30 phút và rồi nghỉ ngơi thư giãn. Có hôm sáng sẽ đi bộ, tập yoga, thi thoảng hẹn bạn ăn uống. Thế thôi.
8 notes · View notes
tuyenthanh · 4 years ago
Text
5.12.2021
Mình cảm thấy thiếu thốn tình cảm và đang tự hỏi tình yêu là gì và bao giờ mình mới yêu ai được nữa? Trái tim trống rỗng cô đơn lắm …
1 note · View note
tuyenthanh · 4 years ago
Text
17.11.21
I’ve changed a lot since the lockdown.
The quiet me is raising up to keep me listening to myself, taking care of my well being and of course my family. The going-out is not necessary unless from the one I want to hang out with. Time dedicated to my job, my students, my learning and my love ones seem to be more than enough. Back then the fast pace drives me so crazily that sometimes I forgot what really important to me. Now it’s clearer about what I want, who I am looking for. I am satisfied with myself.
0 notes
tuyenthanh · 4 years ago
Text
22.07.2021
Một thời gian dài đến vậy rồi mình không viết
Lại một đêm trằn trọc về tương lai, chưa bao giờ cảm thấy khi yêu trái tim mình phẳng lặng tới vậy, có lẽ vì xa nhau mà lặng lẽ như tờ.
Mình đang cố kiềm nén cảm xúc hay thật sự không có gì có thể làm tổn thương mình được nữa rồi?
Đại dịch, hỗn loạn, lo toan. Trái tim mình bình tĩnh đến mức thỉnh thoảng mình phải sờ xem nó còn đập không. Lặng lẽ lắm, cứ như thể chai lì chiếm lĩnh tâm hồn, cứ như thể sắt đá…
1 note · View note
tuyenthanh · 5 years ago
Text
17.11.2020
Mình có lẽ không có duyên với số 17.
Thêm một lần đau tim vì vấn đề lòng tin, thêm một lần tin vào người không xứng đáng. Rồi thì tim đau, lòng đau, ruột gan héo hon, đầu óc quay quắt lại. Mình vẫn tin những lời kia không là giả dối nhưng sự thật nó còn giả dối hơn như vậy. Và tim lại đau, lòng lại đau...
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
14.10.2020
Khi nào mình biết được mình thương một người?
1 note · View note
tuyenthanh · 5 years ago
Text
16.09.2020
Là 3 tháng kể từ ngày hôm đó.
Thỉnh thoảng em cứ buồn thế này rồi nước mắt cứ chảy ra. Không có một tín hiệu gì từ anh, anh đã quên em như thể mình chưa từng hứa với nhau điều gì cả. Em đã muốn nhắn cho anh rằng em nhớ anh nhưng ko thể và em sẽ ko bao giờ làm vậy dù tim tan nát. Mọi người bảo em xoá hết hình anh trong đt đi, còn để là còn nhớ; bây giờ thì chưa thể vì nếu nhớ anh quá thì em biết nhìn vào đâu đây. Tim em muốn vỡ ra từng mảnh anh biết không? Kể từ ngày đó, giây phút đó ...
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
18.07.2020
Đây là những ngày xông xênh. Tôi không biết mình vui hay buồn, ổn hay bất ổn. Tôi để công việc cuốn đi, bạn bè cuốn đi để cố tình quên trái tim mình đang vỡ ra từng ngày. Tôi lấy hiện tại mong manh để huyễn hoặc cho cái nỗi đau đó, cố bám víu vào một người xa xôi để quên đi người làm tổn thương mình. Hôm qua tôi mơ thấy anh. Sau những ngày bận rộn kéo lê tôi đi thì giờ là lúc ngồi ngẫm lại. Tôi buồn vô bờ bến như thể bị bỏ lại phía sau, thật thảm hại. Kể từ ngày ấy không một tin nhắn hay lời xin lỗi, chỉ có im lặng và trốn chạy.
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Photo
Anh có biết vì sao em lại chấm dứt nhanh như vậy?
Lần đầu tiên gặp lại anh em đã nghĩ có thể đây là lúc để mình settle down, dừng lại cho một hạnh phúc nhỏ to. Em đã mở lòng và tin tưởng vào anh - một người điềm đạm ít nói nhìn em với ánh mắt đầy hi vọng. Vậy mà... em không biết phải vậy mà thế nào nữa!! Một cú lừa, một trò đùa, một sự xếp đặt mà em chỉ là con rối anh nhỉ. Anh bảo anh ích kỉ, anh sợ cô đơn. Ừ, vậy là anh cho mình cái quyền làm vậy. Em sụp đổ ngay trong giây phút ấy, tim vỡ như thuỷ tinh rớt xuống nền gạch lạnh ngắt. Em không nhớ nỗi lúc đó anh đã nhắn gì, anh không can đảm để nc lần cuối với em, những con chữ nhạt nhoà, em xoá đi tất cả. Em chưa yêu anh, bao nhiêu đó tháng không đủ nhiều để yêu. Nhưng em đau vì em tin anh, lòng tin với em là tất cả. Anh đã dùng gì nhỉ, sức nặng áp lực vật chất của anh chà đạp lên nó, đổ vỡ! Em sẽ ghi nhớ chuyện này, một bài học đau nhói!
Tumblr media
1K notes · View notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
17.06.2020
Nỗi đau được dự báo trước
Một ngày sau chuyến đi sinh nhật cực vui tôi bị quăng xuống vực thẳm. Vực thẳm mang tên sức nặng của đồng tiền, lần đầu tiên trong đời tui bị nó quật ngã sao bao nhiêu năm nghĩ mình giỏi. Người đó bỏ tôi vì tôi nghèo, nghe có đáng cười hay không chứ, vì ba má tôi chả có đất vườn gì cả, nhà tôi thì xấu xí, điều mà bao năm qua tôi không bao giờ nghĩ có thể xảy ra. Và nó đã xảy ra hôm nay. Tôi khóc sưng cả mắt rồi và vẫn chưa ngủ được trong khi mai vẫn phải đi làm. Không thể phủ nhận được rằng là tôi nghèo thật, vẫn phải làm rất nhiều nhưng chưa bao giờ tôi coi đó là nhược điểm vì tôi luôn có lòng tin vào sức trẻ và khả năng của mình. Tôi buồn vì tôi không phải là lựa chọn của họ, tôi thương mình quá. Cuối cùng những lí tưởng về tình yêu, về cùng nhau xây dựng cơ đồ vỡ tan tành trong một ngày mưa gió phủ kín không gian. Tôi không biết nói gì hơn vì mọi thứ đã rõ ràng, tôi phải bước tiếp thôi, đơn độc!
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
01.06.2020
I am thinking about how I have changed. 2 years ago, I am scared of lightening and thunder that could not sleep. Right now, I am looking outside the window watching the storm coming calmly. 2 years agao, I am afraid of losing someone, being left alone. Now, I am comfortable with me, myself and I, nothing could bother or worry me anymore. I wonder if I am about to be heartless or what or I was hurt so much that I am not able to feel.
I met a guy that I used to know in the longest holiday of the year. So relaxed of me at that time, I agreed to be his girlfriend. It turned out to be good right now. After so many times of broken heart, I learn how to protect myself, how to be to calm to take things slowly slowly even my feeling. He is a good guy, I have to say and I am a happy girl when being with him. And that’s everything that I could ask for. I don’t think much about the future, about how long we will be together, I am trying live the best at every certain time with him. And you may ask if I love him or not. I do, but this kind of love is different from last time. It is the patient one, the relaxed one, the most cherry one together. And that’s it!!!
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
16.04.20
Thật lạ khi viết những dòng này buổi sáng, thường nó chỉ đến vào những tối muộn.
Tôi vừa trải qua một đêm buồn thảm thiết khi nỗi cô đơn ập đến nhiều đến nỗi tôi nghĩ sao sống mà khổ thế này. Tôi phải uống đến lon thứ 2 mới có thể ngủ được, vẫn chòng chành trong đầu những con số và kế hoạch thế nào cho những ngày tiếp theo đây. Tôi ước mình nhỏ lại xíu xiu để có thể tựa vào người nào lớn hơn mà thủ thỉ, tôi ước mình không phải tỏ ra mãnh mẽ ổn thoả và có thể oà khóc vì những lo toan, tôi ước có ai đó hỏi tôi rằng tôi có ổn không để tôi có thể lắc đầu rồi khóc nức nở... mỗi ngày thức dậy tôi biết tôi phải tiếp tục sống cho tôi cho gia đình nhưng không hiểu sao cuộc sống khó quá, cứ xô đẩy nhiều vất vả mệt mỏi ê chề rồi nỗi cô đơn cứ đến mỗi đêm trằn trọc có khi giật mình tỉnh giấc nghĩ có phải mình là người đáng thương nhất trần đời này với bao gánh nặng không nói cùng ai được. Tôi khóc đến không còn nước mắt. Vậy mà sáng hôm sau tôi vẫn phải tươi tắn đi làm như chưa hề có nỗi đau nào cả. Vâng, tôi đã làm việc đó bao nhiêu năm nay và vẫn phải tiếp tục bao nhiêu năm nữa???
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
12.03.20
Những ngày này thật tệ khi xung quanh toàn tin xấu đại dịch, cách li, hạn hán. Các con số không ngừng tăng lên mỗi giờ tràn lan khắp các mặt báo, media tưng bừng buổi tiệc chết chóc. Ai cũng lo sợ và cẩn trọng. Những biện pháp được đưa ra và người ta chỉ biết thi hành để an toàn cho bản thân và cộng đồng, lối sống thay đổi, người ta phải sống xa nhau ra và nhiều lo âu hơn nữa. Đó là những ngày tháng 3 năm đầu tiên của kỉ nguyên mới. Tôi cũng vậy như đa số mọi người hiện giờ đầy bất an và căng thẳng. Tôi còn thấy mình thật cô đơn, bơ vơ, lọt thỏm giữa bao biến động ngoài kia. Tôi không buồn, không vui, cảm xúc trống không lôi xềnh xệch tôi mỗi ngày đế sống sót qua cái mùa mắc dịch. Tôi có ổn không?
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Text
Tumblr media
Nói sao nhỉ? Em vẫn thấy đó là một nỗi buồn không nói thành lời. Em đã chấp nhận ra đi và mất mát nhưng vẫn buồn vì ở người mà em từng yêu thương giờ không còn gì nữa. Em biết em cũng không còn tình cảm với người nhưng lòng em vẫn nặng nề mỗi khi nghĩ tới, rằng có một thời thật đẹp đẽ cùng nhau. Em đã bản thân mình cơ hội để lại tiếp tục yêu nhưng sao em vẫn thấy mình thật yếu ớt, can đảm và sự nồng nhiệt trong em thay bằng sự cẩn trọng, e dè. Em đã suy nghĩ thật nhiều. Bỗng dưng muốn khóc một trận không vì gì cả, có thể khóc sẽ giúp em bớt đi nỗi lo trong lòng bởi em vẫn thấy thật lẻ loi.
0 notes
tuyenthanh · 5 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
2020-02-01
https://www.instagram.com/hwantastic79vivid/
838 notes · View notes
tuyenthanh · 5 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
“Con người sống trong thành phố này trông thì nhiệt tình nhưng kì thực đều rất cô đơn, mỗi giai đoạn đều có những hoang mang khác nhau. Họ mất ngủ cả đêm, già sớm, quen với những cuộc gặp gỡ đẹp đẽ nhất nhưng không bao giờ dám nói lời từ biệt đến nơi đến chốn…”
936 notes · View notes
tuyenthanh · 5 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
“Một căn nhà nhỏ với mảnh vườn bé xinh cách xa thành phố. Và anh. Đó là tất cả những điều em muốn…”
155 notes · View notes