Tumgik
xiaohebaodan · 2 years
Text
Test
0 notes
xiaohebaodan · 4 years
Photo
Tumblr media
“Các nhà khoa học nói rằng dù là vết thương sâu thế nào, chỉ cần thời gian bảy năm là có thể chữa lành. Bởi chúng ta cần bảy năm để thay thế tất cả tế bào trong cơ thể. Mỗi ngày trôi qua, những tế bào nhung nhớ sẽ chết đi từng chút, từng chút một, rồi sẽ có một ngày chẳng sót lại chút nào. Vậy nên để quên đi, cần thời gian là bảy năm...”
0 notes
xiaohebaodan · 4 years
Video
"đừng đợi đến khi đánh mất rồi mới biết trân trọng. đời người rất ngắn, nhân lúc vẫn còn kịp, hãy gặp người bạn muốn gặp, làm việc bạn muốn làm, và yêu người bạn muốn yêu."
0 notes
xiaohebaodan · 4 years
Link
Tumblr media
có lẽ chúng ta vẫn là những đứa trẻ, đang loay hoay tìm cách để trưởng thành...
1 note · View note
xiaohebaodan · 4 years
Photo
Tumblr media
có một bạn khán giả nói rằng: mỗi khi đến cuối năm, con người ta đều mong thời gian trôi qua chậm một chút. bởi còn nhiều tiếc nuối, chưa thể lấp đầy; bởi còn nhiều ước nguyện, chưa thể thực hiện.
bạn còn nhớ khi đầu năm, bạn đã hứa với bản thân điều gì không?
có người nói, năm nay tôi phải đổi một công việc khác tốt hơn, dành dụm để mua một căn phòng. có người bảo, năm nay tôi muốn gặp được người mình thích, cùng người ấy trải qua một đoạn tình cảm ngọt ngào. lại có người, chỉ hy vọng có thể thuận lợi tốt nghiệp, những người xung quanh luôn vui vẻ, bình an, đừng xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, vậy là đủ.
nhưng 2019 đã sắp trôi qua rồi. nhiều người cảm thán rằng, thế gian này cái gì cũng đang thay đổi: giá phòng lên xuống; tình cảm người đổi thay; công việc, điểm số cũng biến động. hình như duy chỉ có bản thân mình là vẫn vậy, vẫn như cũ chẳng có chút tiến bộ nào.
đối với cuộc sống này, chúng ta đều có khao khát giống nhau, đều mong rằng bản thân có thể trở thành người mà ta ngưỡng mộ thuở nhỏ; đều mong rằng lúc mua sắm có thể chẳng cần bận tâm giá cả; mong rằng người thân, người yêu có thể trải qua những tháng ngày vô tư lự.
vậy nên ta không ngừng đặt ra cho bản thân những mục tiêu, viết ra những lời hứa, dẫu cho tương lai phía trước còn mịt mờ, thì ta cũng vẫn tin rằng: những tháng ngày đen tối chẳng thể kéo dài mãi, rồi sẽ có một ngày, ta thực hiện được lời hứa ấy.
còn nhớ Mộc Tâm từng viết: "con người tôi luôn tồn tại sự mơ hồ cùng e dè, nhưng tôi nói với bản thân mình rằng, dầu là vực sâu vạn dặm, chỉ cần bước tiếp, thì đã là điều đáng mừng rồi."
2019 sắp kết thúc rồi, một năm mới sắp tới, bạn có nguyện vọng gì không?
0 notes
xiaohebaodan · 4 years
Photo
Tumblr media
tháng trước, tôi nhận được thiệp cưới của một người bạn.
trông nụ cười tươi như hoa của họ trong ảnh cưới, đột nhiên tôi nhớ lại câu hỏi mà hai năm trước thằng bạn, tức chú rể, hỏi tôi:
"mày nói xem, có khi nào tao cứ FA thế này, cô đơn đến già luôn không?"
tôi cười bảo:
"ai mà biết được, cái thứ duyên phận này thì khó nói lắm. có lẽ vào một ngày nào đó, người cùng mày trải qua quãng đời còn lại sẽ xuất hiện thôi."
nào ngờ câu nói của tôi thế mà thành thật.
trong bộ phim Flipped có một câu thoại rằng: "nhưng sẽ có lúc nào đó con tìm thấy được ai đó lấp lánh ánh sáng và khi đó thì chẳng gì có thể sánh nổi."
câu nói này, xin dành tặng bạn - kẻ đang đợi chờ tình yêu.
1. thứ gì cũng có thể tạm bợ, duy chỉ tình yêu là không.
có người nói rằng trong cuộc đời, trung bình ta sẽ gặp 29,200,000 người, mà tỉ lệ để hai người yêu nhau chỉ có 0.000049%.
một đời dài như vậy, mà có vài người chỉ đi cùng bạn một đoạn đường; biển người rộng lớn như vậy, mà có vài người chỉ lướt qua cuộc đời bạn; một mình lâu như vậy, mà người bạn đợi vẫn chưa xuất hiện.
nhưng trong chuyện tình cảm, chúng ta từ đầu tới cuối đều không nguyện ý 'tạm bợ'. giống như câu nói "ta chỉ có một đời, nên chẳng thể hào phóng mà dành tặng cho người ta không yêu."
vì để đợi 'đúng người', cho nên cô đơn một mình; thà đơn độc lẻ loi, cũng không muốn từ bỏ.
chúng ta khát vọng gặp được người đó, một lần gặp, chính là một đời.
từng xem một video cô dâu và chú rể tuyên thệ trên internet, cô dâu nói với chú rể rằng:
"ngày hôm nay em đứng ở đây, không phải vì em cần phải kết hôn, mà bởi vì em muốn cùng anh trải qua quãng đời còn lại, không muốn phải tách rời với anh thêm một giây phút nào nữa."
vậy đấy, kết hôn không phải vì đã 'đến tuổi', không phải vì áp lực bên ngoài, cũng không phải vì điều kiện của đối phương tốt thế nào, mà là bởi, chúng ta thật sự đã hiểu người ấy, nguyện nắm tay người ấy tới thiên hoang địa lão.
chẳng ai có thể tránh được những mâu thuẫn, những cãi vã, trắc trở về sau. nhưng dẫu là vậy, chúng ta vẫn quyết tâm 'không phải người ấy thì không được'. đó mới là tình yêu.
2. hạnh phúc có thể tới trễ, nhưng sẽ không mãi mãi chẳng tới.
"bạn phải tin rằng, thế gian này luôn sẽ có một người, xuyên qua biển người, chỉ vì tới bên bạn."
một người bạn tên Tiểu Bình đã chia sẻ với tôi câu chuyện của cô ấy:
Tiểu Bình đã sắp 30 tuổi, nhưng vẫn chưa kết hôn, trở thành 'hàng tồn kho' trong mắt bạn bè người thân.
người nhà trông thấy những người bằng tuổi cô ấy đều 'con thơ tay ẵm tay bồng' rồi, mỗi lần đều hết lòng hết dạ khuyên Tiểu Bình: "cũng nên lấy chồng đi thôi, đừng kén cá chọn canh nữa."
Tiểu Bình không muốn như vậy. hơn nữa, cô ngày nào cũng bận rộn tối tăm mặt mày, vòng giao tiếp lại nhỏ, thế nên việc tìm người yêu này, rõ là 'hữu tâm vô lực'.
về sau cô ấy nghĩ, đi xem mặt cũng là biện pháp không tệ.
cô download một ứng dụng xem mặt, có thể trông thấy đối phương, lại có thể voice chat, rất thần kì.
Tiểu Bình là một cô khái khá hướng nội, ban đầu cô ấy không dám nói nhiều, sau đó bạn nam kia chủ động bắt chuyện với cô ấy. dần dần, hai người trở nên thân thiết.
cùng nhau chuyện trò trở thành thói quen mỗi ngày của họ. họ sẽ nói cho người kia những việc xảy ra hôm đó, nói về sở thích, cách nhìn nhận một vấn đề của nhau. rồi chợt nhận ra giữa hai người có một sự ăn ý đến lạ.
họ có thể thường trong lúc vô thức mà cùng bật ra một câu nói giống nhau, bạn nam kia cũng thường có thể đoán được trong lòng Tiểu Bình đang nghĩ gì.
thế rồi, loại ăn ý ngầm này khiến tiểu Bình không biết tự bao giờ, mà trong tim bắt đầu có một loại tình cảm khác lạ với người ấy.
mà chàng trai cũng rất thích Tiểu Bình, chỉ là sợ bị từ chối, nên chẳng dám nói ra.
về sau hai người bất ngờ mà phát hiện ra, chỗ làm của họ chỉ cách nhau chẳng đến nửa cây số!
vận mệnh đã kéo họ lại một cách thần kì như vậy đấy. cho nên Tiểu Bình và chàng trai quyết định tan sở sẽ cùng nhau đi ăn.
cả ngày hôm đó Tiểu Bình đều lo lắng bất an, sợ mình không giống những gì chàng trai kì vọng.
nào ngờ, lúc gặp nhau lại chẳng có một chút ngượng ngùng nào, mà lại còn có cảm giác 'hận không gặp nhau sớm hơn'.
sau một khoảng thời gian tiếp xúc, chàng trai quyết định tỏ tình với Tiểu Bình, cô nàng cảm động tới rối bời, đồng ý ở bên chàng trai.
hiện giờ hai người đều đã ra mắt trưởng bối, dự tính sang năm sẽ kết hôn. nghe xong câu chuyện của Tiểu Bình, tôi cảm thấy có lẽ đây cũng là sự sắp đặt của vận mệnh.
"có thể hiện tại bạn vẫn cô đơn lẻ bóng, những xin bạn đừng vội mất niềm tin vào tình yêu, bởi hạnh phúc có thể tới trễ, nhưng sẽ không mãi mãi chẳng tới."
1 note · View note