Tumgik
xixunxixun · 20 days
Text
rồi sẽ có một ngày áo sơ mi của anh và váy của em lẫn lộn trong máy giặt, gối chăn lãn với kem dưỡng tay của em và dây chuyền cổ của anh, dao cạo dâu của anh lẫn trong đống mỹ phẩm của em tìm mãi không thấy
những ngày dận dỗi cãi vã, rồi có người nửa muốn ở lại nửa muốn rời đi, đêm đến em lấy tay anh làm gối miên man trong giấc ngủ
hy vong chúng ta sau này:" 1 người đi 1 người nhớ, 1 người về 1 người trông"
203 notes · View notes
xixunxixun · 20 days
Text
“The bravest thing I ever did was continuing my life when I wanted to die.” – Juliette Lewis
8 notes · View notes
xixunxixun · 20 days
Text
Once we start loving ourselves, people no longer seem good to us unless they are actually good for us.
15K notes · View notes
xixunxixun · 1 month
Text
“I’d much rather have one great person to talk to every night than have several pointless conversations with temporary people.”
— Unknown
9K notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
Tumblr media
Cuộc đời vốn đầy đau khổ, nhưng luôn có những người khiến ngươi lưu luyến chốn nhân gian đầy hoang tàn này. 
{Hữu duyên vô phận | Zhihu}
115 notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
Người hai mươi sáu tuổi là người như thế nào? Là người mà các mối quan hệ ngày càng đơn giản; trong điện thoại ngày càng ít tin nhắn của bạn bè và người thân; ghi chú trong điện thoại
cũng chỉ toàn nội dung liên quan đến công việc và thời gian họp hành; cuộc sống không còn xoay quanh bản thân, chuyện gì cũng phải nghĩ đến cảm nhận của người bên cạnh.
Yêu đương bắt đầu phải cân nhắc xem đối phương có đủ điều kiện xây dựng mái ấm gia đình với mình hay không, còn phải suy xét đến ý kiến và cảm nhận của người nhà.
- Sách Bỗng nhiên muốn khóc thật to-
70 notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
“风月都好看,人间也浪漫,世间万物都在治愈着我们。”
Gió và trăng thật đẹp, nhân gian cũng lãng mạn, vạn vật trên thế giới này đều đang chữa lành cho chúng ta.
- Như An dịch
Ảnh: Pinterest
Tumblr media
111 notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Gần đây em ít than vãn trên mạng xã hội. Em off nhiều ngày liền, em tưởng mình đã vui hơn nhiều nên thôi kể lể những thứ không vui. Nhưng hóa ra không phải vậy, chỉ là trong một đoạn thời gian, đến việc bắt đầu than vãn em cũng không biết dùng từ nào để bắt đầu. Cảm giác như đống từ vựng để than vãn kia đã bị em gặm nhấm hết suốt thời gian qua.
Tieutruong
58 notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
“I’m sick of loving you through memories.”
— twentyonegirls
226 notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
“I am hopelessly in love with a memory. An echo from another time, another place.”
— Michael Faudet
14K notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
nobody too busy, you just ain't a priority anymore
3K notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
my advice to everyone is to stop identifying with your mental illness or disorders. centering your identity around being unwell will inhibit you from reaching a destination where you are well.
16K notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
Tumblr media
R.ư.ợ.u ở trong dạ dày,
Chuyện thì ở trong tim.
Đời người ngắn ngủi, phải sống cùng người mà mình yêu thương, như vậy mới gọi là hạnh phúc.
241 notes · View notes
xixunxixun · 2 months
Text
Trương Ái Linh từng nói rằng: “Một người thật sự hạnh phúc là khi đường đi dẫu quanh co cũng không quên thưởng thức phong cảnh ven đường.”
Cầu mong tất cả chúng ta đều là những người thật sự hạnh phúc.
「𝑴𝒆𝒆 𝒅𝒊̣𝒄𝒉」
Tumblr media
317 notes · View notes
xixunxixun · 3 months
Text
hình như dạo này em không nhớ đến anh nhiều như trước nữa, có lẽ em đã dần quen với việc mình không còn xuất hiện trong cuộc sống hay tâm trí nhau.
nhưng có những lúc em lại bất chợt nhớ đến anh. như lúc em rảnh rỗi ngồi xoá tin nhắn rác, cuối cùng lại kéo trúng đoạn tin nhắn hồi trước với anh; hoặc như lúc em lướt tiktok lại vô tình lướt trúng bộ phim tụi mình từng xem chung; hay như lúc em đi trên đường bỗng nghe thấy bài hát tụi mình từng chia sẻ cho nhau nghe, những bài hát anh nói anh thích;
em chợt hiểu rằng, à thì ra không phải người ta đã quên đc đâu, chỉ là không có gì nhắc người ta nhớ đến nữa thôi.
32 notes · View notes
xixunxixun · 3 months
Text
Tôi tỉnh dậy sau cơn mê chiều, bốn bức tường vẫn còn ám lại âm thanh những giây cuối cùng bản Nocturne Op.9 No.1, tôi từng đọc đâu đó rằng "nếu bạn không còn thấy điều gì đẹp đẽ trên thế giới này thì hãy nghe giai điệu của Chopin".
Và, nếu trái tim bạn không được lành lặn thì hãy nghe Chopin với tần số 432Hz. Ngoại trừ tiếng suối chảy, tiếng cây cối xào xạc va vào nhau nhau giữa rừng, tiếng Om, tiếng chuông nhà thờ, thì 432Hz là tần số chữa lành, cho những tâm hồn thiếu nguồn năng lượng chữa lành của những người yêu nhau.
Chỉ là, giai điệu của Chopin đẹp đẽ như vậy, và người ta nói vậy, chứ trong mắt tôi, thế giới này luôn tồn tại những điều đẹp đẽ, chỉ là... tôi chưa được gặp hết mà thôi.
Bầy nhạn vừa bay, vừa kêu ngoài cửa sổ, như bản giao hưởng về chiều báo hiệu một ngày kết thúc, tất cả đều bình yên, vậy mà cứ như có tiếng bước chân đi tìm những vụn vỡ mở cửa đón màn đêm tràn vào.
Những chấm đèn đỏ từ phía sân thượng toà chung cư gần đó, bầu trời đen ngòm và những đốm trắng ngà nhấp nháy trên cao, dường như thời gian trong căn phòng này luôn chậm hơn thế giới bên ngoài kia vài nhịp. Có bình yên, có tranh, có kim tự tháp, có đàn, và thoảng chút hương từ những túi oải hương khô treo các góc tường.
Thiếu một chút hơi lạnh, thiếu tiếng lộp bộp gõ trên mái nhà cạnh bên để nuốt chửng dòng mồ hôi dọc sống lưng và át đi những bước chân mệt nhoài. Thiếu mỗi thứ một chút, chỉ cần thêm một chút là mọi thứ hoàn hảo rồi.
Hình như, dạo gần đây tôi lại thấy thế giới này đẹp hơn một chút nữa.
Vì một lý do nào đó, tôi cũng đã bắt đầu biết yêu thành phố này rồi.
| IEphong |
104 notes · View notes
xixunxixun · 3 months
Text
Được người khác thấu hiểu là một chuyện rất kì diệu, giống như trong đêm đen bỗng có người cầm một ngọn đèn đến soi sáng mình vậy.
11 notes · View notes