Tumgik
xoidua · 5 years
Text
Ăn gì để thanh lọc cơ thể?
Thanh lọc cơ thể là việc vô cùng cấp thiết để đảm bảo và duy trì một sức khỏe lành mạnh. Tuy nhiên, ăn gì để thanh lọc cơ thể, giúp cơ thể khỏe mạnh, tăng cường sức đề kháng? Cùng chúng tôi khám phá một số thực phẩm giúp thanh lọc cơ thể hiệu quả có thể bạn chưa biết.
Ăn gì để thanh lọc cơ thể. Nguồn: Internet
Vậy ăn gì để thanh lọc cơ thể 
Chanh
Chanh là một trong những thực phẩm giúp thanh lọc cơ thể hiệu quả. Trong chanh có chứa nhiều flavonoid, một chất giúp tiêu diệt các tác nhân gây bệnh. Ngoài ra, thanh lọc cơ thể bằng một cốc nước ép chanh mỗi ngày hơn sẽ cải thiện chức năng gan, làm tăng hàm lượng men gan, giúp loại bỏ chất cặn bã và độc tố tích tụ lâu ngày trong gan, giúp cơ thể khỏe mạnh.
Cam
Vậy ngoài chanh, ăn gì để thanh lọc cơ thể? Bạn biết không, giống như chanh, cam chứa hàm lượng vitamin C và chất chống oxy hóa dồi dào giúp kích thích hoạt động của gan, giúp giải độc gan một cách tối đa.
Ăn cam giúp thanh lọc cơ thể hiệu quả- Nguồn: Internet
Sử dụng nước ép cam thường xuyên không những giúp cơ thể được thanh lọc mà còn giúp cân bằng lượng kiềm và PH, giúp tăng cường sức đề kháng cho cơ thể. Bên cạnh đó, nước cam còn giúp giảm cân giữ dáng, giúp da dẻ mịn màng, săn chắc hơn, rất thích hợp cho việc làm đẹp của chị em phụ nữ.
Dưa chuột
Ăn gì để thanh lọc cơ thể? Câu trả lời chính là dưa chuột. Vậy dưa chuột giúp thanh lọc cơ thể như thế nào? Dưa chuột được biết đến là thực phẩm giàu nước và chất xơ rất phù hợp để sử dụng thanh lọc cơ thể. Trong dưa chuột có chứa nhiều vitamin C, vitamin A, sắt, canxi và vitamin K làm sạch hệ tiêu hóa, kháng viêm hiệu quả. Dưa chuột thường được dùng để làm nước ép hoặc ăn trực tiếp đều có tác dụng đáng kể trong việc thanh lọc cơ thể.
Cà rốt
Nếu bạn còn thắc mắc ăn gì để thanh lọc cơ thể thì chắc chắn cà rốt sẽ là loại thực phẩm thanh lọc cơ thể không thể bỏ qua. Không chỉ được biết đến là thực phẩm tốt cho máu, mà cà rốt còn được biết đến là một trong những thực phẩm chứa chất beta carotene, đây là loại chất có thể loại bỏ các độc tố gây hại cho sức khỏe con người. Một ly nước ép cà rốt mỗi ngày có tác dụng thanh lọc cơ thể, giúp phòng ngừa bệnh tật và ung thư hiệu quả.
Cà rốt là nguyên liệu lí tưởng cho việc thanh lọc cơ thể. Nguồn: internet
Các loại rau xanh
Các loại rau xanh cũng là một phần giải đáp cho câu hỏi ăn gì để thanh lọc cơ thể. Có rất nhiều loại rau xanh giúp thanh lọc cơ thể, đặc biệt các loại rau thuộc họ nhà cải như súp lơ xanh, rau bina, cải xoong,…
Rau xanh giúp thanh lọc cơ thể. Nguồn: Internet
Trong nhiều nghiên cứu, các loại rau có màu xanh đậm thường chứa nhiều glucosinolate, giúp hỗ trợ chức năng thải độc của gan, bảo vệ sức khỏe gan. Mặt khác, các loại rau màu xanh chứa nhiều chất diệp lục, giúp loại bỏ độc tố trong máu hiệu quả. Qua bài viết này, bạn đã tìm được câu trả lời cho câu hỏi ăn gì để thanh lọc cơ thể rồi. Bên cạnh những thực phẩm giúp thanh lọc cơ thể, bạn cũng cần lưu ý thay đổi một số thói quen ăn uống, sinh hoạt sao cho lành mạnh để đảm bảo việc thanh lọc cơ thể được hiệu quả nhất nhé.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
9 notes · View notes
xoidua · 5 years
Text
Xác suất thống kê - Kiểm định giả thuyết (Phần I)
Chào mọi người. Hôm nay mình sẽ viết bài về Kiểm định giả thuyết (Hypothesis Testing). Đây là bài đầu tiên trong chuỗi bài về Xác suất thống kê mình sẽ viết trong thời gian tới nhằm củng cố mục tiêu của mình.
Mục tiêu: tự học Xác suất thống kê (Probability and Statistics) vào dịp hè này (Tháng 7-8/2019), để bổ sung kiến thức cho sau này đi học Thạc sĩ, và đi làm. 
Background của mình: Kế toán, kiểm toán, Tài chính. Mình đã biết code Python trước đó. 
Phương pháp học: Hiện tại, mình đọc sách Statatistics for Business and Economics (để link bên dưới). Từ background là tài chính của mình, thì quyển sách khá dễ tiếp cận, với nhiều ví dụ thực tế trong Business, cách diễn đạt dễ hiểu, và chỉ đưa ra các công thức Toán cần thiết đủ để tự thực hiện được bài toán. Sau đó, mình đọc thêm sách dành cho Engineers, cũng có nhiều ví dụ thực tế, nhưng nhiều giải thích về mặt Toán học hơn (sẽ đọc lâu hơn). Song song đó, mình học thêm R để tự code cách giải các bài toán này từ cách tận dụng package của R. 
====
Quy ước: Trong bài, mình sẽ sử dụng các thuật ngữ thống kê đã được dịch hoặc tạm dịch bởi mình qua tiếng Việt. Tuy nhiên, mình vẫn để kèm bên cạnh thuật ngữ tiếng Việt là từ tiếng Anh tương ứng, để thuận tiện cho bạn khi muốn tra cứu hoặc đọc thêm sách tham khảo tiếng Anh. 
Kiểm định giả thuyết là một trong Suy luận thống kê (Statistic Inference) quan trọng và bổ ích. Bài viết sẽ làm nổi bật các ý sau đây:
1. Kiểm định thống kê là gì? 
2. Ý nghĩa của kiểm định thống kê? 
2. Các bước thực hiện một bài toán kiểm định thống kê, và các thuật ngữ lằng nhằng khác :))) 
====
1. Tổng quan về Suy luận thống kê
Trong thống kê, một tổng thể (population) được biểu diễn bằng các đặc điểm số học, và được đại diện bởi các tham số (parameter) của tổng thể. Vì thế, việc tìm hiểu về các tham số cực kì quan trọng để hiểu đặc điểm của tổng thể. Thông thường, ta khó xác định chính xác tham số của 1 tổng thể vì giới hạn thời gian, chi phí để thu thập và phân tích toàn bộ tổng thể, hay số lượng phần tử của tổng thể quá lớn, nên người ta sẽ tiến hành chọn mẫu (Sampling), tính toán các tham số c���a mẫu (sampling mean, variance, proportion), và dựa vào đó, để đưa ra các đặc điểm của các tham số tổng thể. Suy luận thống kê (Statistic inference) được sử dụng để đưa ra các quyết định về tổng thể dựa trên chọn mẫu. 
Suy luận thống kê thường được chia làm 2 loại: 
- Ước lượng tham số (Parameter estimation), bao gồm Ước lượng điểm (Point estimatation) và Ước lượng khoảng (Interval estimation). Ước lượng điểm là việc từ các tham số của mẫu, ước lượng tham số của tổng thể bằng một giá trị xác định. Ước lượng khoảng là từ các tham số của mẫu, đưa ra một khoảng giá trị của tham số tổng thể, ở một mức độ tin cậy (level of confidence), hay là mức độ rủi ro chấp nhận được của việc tham số không nằm trong khoảng đã tính toán.   
- Kiểm định giả thuyết (Hypothesis Testing) : Đây là việc đưa ra kết luận về một nhận định về tham số của tổng thể.  
Bài này sẽ giới thiệu về Kiểm định giả thuyết (Đáng lẽ phải nói về Parameter Estimation trước, nhưng mình có hứng thú với hypothesis testing hơn, nên mình sẽ viết về nó trước. bài sau sẽ quay lại :))) 
2. Kiểm định giả thuyết
2.1 Ví dụ
Cùng xem xét ví dụ về việc kiểm định giả thuyết trong nghiên cứu. Một mẫu ô tô gần đây đã đạt được mức năng lượng trung bình là 24 dặm/gallon. Nhóm nghiên cứu sản phẩm đã phát triển một hệ thống bơm năng lượng mới đặc biệt thiết kể để tăng số dặm trên mỗi gallon. Để đánh giá hệ thống mới này, một vài chiếc sẽ được sản xuất, cài đặt trong ô tô hiện tại, và thực hiện cuộc kiểm tra có kiểm soát vì mục đích nghiên cứu.  Ở đây nhóm nghiên cứu sản phẩm đang tìm bằng chứng để đưa kết luận liệu hệ thống mới có làm tăng giá trị trung bình giá dặm mỗi gallon. Trong trường hợp này, giả thuyết nghiên cứu là hệ thống phun nhiên liệu mới này sẽ vượt mức trung bình 24 dặm mỗi gallon vượt 24. Giả thuyết được giả sử luôn đúng gọi là H0 (Null Hypothesis). Như một quy ước chung, một giả thuyết nghiên cứu được nêu sẽ là giả thuyết thay thế (alternative hypothesis, thường kí hiệu H1). Do đó, các giả thuyết không phù hợp và thay thế cho giả thuyết nghiên cứu là:
H0: µ <= 24 ;H1: µ > 24.
Nếu kết quả của mẫu chỉ ra rằng H0 không thể bị reject, thì người nghiên cứu không thể kết luận là hệ thống phun nhiên liệu mới thì tốt hơn. Tuy nhiên, nếu H0 bị reject, thì nhà nghiên cứu sẽ kết luận được H1 là đúng.
Ta có thể coi bài toán kiểm định giả thuyết như phép biện chứng. Để chứng minh H0 là sai, thì ban đầu, ta giả sử H0 là đúng. Sau đó, ta đi tìm các bằng chứng để chứng mình điều đã giả sử là sai. Trong thống kế, các bằng chứng này được coi là các biến ngẫu nhiên có ít xác suất xảy ra. Nếu xác suất xảy ra chúng là ít, ta có thể chấp nhận mức độ rủi ro có thể cho phép được khi đưa ra kết luận rằng điều giả sử là sai. 
2.2 Quy trình chung
Để có một cái nhìn tổng thế, mình sẽ đưa ra quy trình chung để kiểm định thống kê. Sau đó, mình sẽ đi vào giải quyết từng phần/ khái niệm liên quan, kèm theo ví dụ để hiểu hơn. 
Cấu trúc của một kiểm định thống kê thì tương tự nhau trong mọi trường hợp.
Bước 1. Xác định giả thuyết H0, H1
- Xác định kết luận mình muốn đưa ra. Có thể coi đây là một bài toán sử dụng phép biện chứng. Để chứng minh giả thuyết H0 sai thì ban đầu, giả sử H0 đúng. Sau đó, đi tìm kiếm bằng chứng để chứng tỏ H0 sai, tức là bác bỏ giả thuyết H0. Nếu bằng chứng yếu, thì ta không thể bác bỏ H0. 
Bước 2. Xác định thống kê kiểm định (test statistic) cần thực hiện
Thống kê kiểm định là cách giúp ta tìm bằng chứng xem có thể bác bỏ giả thuyết H0 hay không. Bước này có thể coi là đưa ra phương pháp tìm bằng chứng. Tùy theo tham số cần kiểm định ta sẽ lựa chọn thống kê kiểm định phù hợp. 
Một số thống kê kiểm định thường dùng là thống kê z, t, và Chi bình phương. 
Ví dụ, bài toán kiểm định giá trị trung bình của tổng thể thì sẽ sử dụng thống kê z. Nếu tổng thế phân phối chuẩn, hoặc cỡ mẫu lớn, thì phân phối mẫu của giá trị trung bình của mẫu sẽ là chuẩn. Do đó, thông kế z (chuẩn hóa) được sử dụng.  
Bước 3. Lấy mẫu, xác định giá trị điểm kiểm định (test score)  từ mẫu 
Lấy mẫu và tính toán giá trị kiểm định là đi tìm bằng chứng thực tế.
Bước 4. Lựa chọn phép đo đối với giá trị điểm kiểm định: P-value hay giá trị tới hạn (critical value)
Khi chọn mẫu, đo đạc mẫu và thu thập được giá trị điểm kiểm định, làm sao ta biết điểm kiểm định này có là bằng chứng mạnh hay yếu để bác bỏ H0? Để biết được điều đó, ta cần một giá trị để đối chiếu. Ta sẽ sử dụng p-value hoặc giá trị tới hạn.  
P-value là mức ý nghĩa nhỏ nhất để ta bác bỏ giả thuyết H0. Trong khi đó, giá trị tới hạn là mức ý nghĩa mà ta muốn bác bỏ H0, tức là ranh giới giữa miền chấp nhận (acceptance region) và miền bác bỏ (rejection region). 
Bước 5. Đưa ra kết luận là bác bỏ hay không thể bác bỏ H0
2.3 Giả thuyết H0 và H1
Trong bài toán này, luôn xác định 2 giả thuyết, H0 và H1. Đây là 2 giả thuyết trái ngược. Thông thường, nhận định mình muốn chứng minh sẽ nằm ở giả thuyết H1 (lát mình sẽ đưa 1 ví dụ để giải thích tại sao). 
Sau khi có được giả thuyết, mình cần đi tìm bằng chứng để bác bỏ hay không bác bỏ giả thuyết H0. Phương pháp trong thống kê đưa ra là sử dụng các kiểm định (statistic), ví dụ, kiểm định z, kiểm định t. Phương pháp này là tính toán xác suất để bác bỏ giả thuyết H0. Nếu kết quả của kiểm định chỉ ra rằng, xác suất xảy ra H0 thấp, nghĩa là bằng chứng càng mạnh, thì càng ủng hộ quyết định bác bỏ giả thuyết H0. 
Như đã nói, kiểm định thống kê là việc đi tìm bằng chứng để rút ra kết luận về một nhận định về các tham số của 1 hay nhiều tổng thể. Giá trị tham số tổng thế trong H0 được xác định bằng 3 cách. 
1) Từ kiến thức về quy trình, từ kinh nghiệm quá khứ hoặc từ các bài test, thí nghiệm trước đó. Mục đích của giả thuyết là xem tham số có thay đổi không. 
Ví dụ, để đánh giá tính hợp lí của khiếu nại, khi nhà sản xuất nước giải khát khẳng định rằng thùng chứng 2 lít nước ngọt có giá trị trung bình ít nhất là 67.6 chất lỏng. Một mẫu các thùng chứa hai lít sẽ được chọn và nội dung sẽ được đo để kiểm tra yêu cầu của nhà sản xuất. Trong loại tình huống kiểm tra giả thuyết này, chúng tôi thường giả sử khẳng định của nhà sản xuất là đúng trừ khi có bằng chứng của mẫu mâu thuẫn với điều đó. Giá trị trung bình của thùng chứa đã được xác định do thực tế sản xuất ở nhà máy được theo dõi và ghi chép lại.
2) Giá trị đó đến từ một vài lí thuyết hoặc mô hình liên quan tới quá trình mà được nghiên cứu. Mục đích của kiểm định thống kê là xác nhận lý thuyết hoặc mô hình. Ví dụ là trường hợp của nhóm nghiên cứu sản phẩm phía trên.
3) Giá trị của tham số tổng thế từ những cân nhắc bên ngoài, như viết quy cách thiết kế (design) hay kiến trúc (engineering), hoặc từ yêu cầu của hợp đồng. Mục đích của kiểm định thống kê là kiểm tra mức độ phù hợp (conformance). 
(Lấy ví dụ về trường hợp đưa ra quyết định xem lô hàng tới nhà phân phối có đạt quy cách theo yêu cầu của hợp đồng hay không. Nếu có thì quyết định nhận hàng, nếu không có thì sẽ trả lại hàng. Khi một mẫu hàng được nhận, inspector quản lí chất lượng cần quyết định xem có nhận hay return hàng tới nhà máy vì nó không đạt quy cách đề ra. Giả sử răng, quy cách đối với một bộ phận cụ thể yêu cầu độ dài trung bình là 2 inch mỗi phần. Nếu độ dài trung bị lớn hơn hoặc nhỏ hơn 2 inch, bộ phận đó sẽ gây ra vấn đề liên quan tới chất lượng khi lắp ráp bộ phận. Trong trường hợp này, hypothesis sẽ được như sau: H0: Ha: µ  = 2; Ha: µ khác 2.
2.4 Lỗi loại I, loại II (Type I, Type II Error)
Tumblr media
Sai sót loại I, loại II
Lỗi loại I là trường hợp bác bỏ H0 khi giả thuyết H0 đúng. Lỗi loại II là khi không bác bỏ được H0, trong khi giả thuyết H1 đúng. 
Lỗi loại I và mức ý nghĩa (alpha)
Trong thống kê, lỗi loại I có thể kiểm soát được bằng cách đặt ra một mức độ "rủi ro" nhất định mà người làm nghiên cứu sẽ bác bỏ H0 khi H0 đúng. Mức độ đó gọi là mức ý nghĩa (significance level, kí hiệu alpha). Nói cách khác, alpha là xác suất để lỗi loại I xảy ra, tức là bác bỏ H0 sai. Để kiểm soát được lỗi loại I, các tham số của giả thuyết phải xác định, nghĩa là, giả thuyết H0 phải đúng khi dấu bằng xảy ra. 
Alpha thường do người nghiên cứu tự đặt ra trước khi tiến hành lấy mẫu, để đảm bảo không bị thiên kiến do kết quả nhận được từ mẫu. Các mức alpha phổ biến là 1% (tức là, chấp nhận 1% rủi ro kết luận bác bỏ giả thuyết H0 là sai), 5%, và ít hơn là 10% (cũng là mức tối đa). Mức 1% thể hiện bằng chứng mạnh để bác bỏ giả thuyết H0. Nếu kết quả của phép kiểm định cho thấy xác suất dính lỗi loại I nhỏ hơn mức alpha xác định, ví dụ 1%, thì ta có thể bác bỏ H0, tức là chấp nhận H1. Ngược lại, nếu kết quả của phép kiểm định > 1% thì ta không có đủ bằng chứng để bác bỏ H0. 
Phép kiểm định để kiểm soát lỗi loại I được  gọi là kiểm định độ tin cậy. 
Lỗi loại II và kiểm định năng lức (power test)
Lỗi loại II chỉ xác định được khi mình biết rõ H0 sai, H1 đúng, và xác định giá trị thực của tham số. 
Kiểm định năng lực (power test) được sử dụng để xác định lỗi loại II. Xác suất để lỗi loại II xảy ra, được kí hiệu Beta, hay là xác suất để không bác bỏ giả thuyết H0 nhưng H1 lại đúng. 
Sở dĩ xác suất xảy ra lỗi loại II không xác định được là do xác suất xảy ra lỗi loại II chỉ xác định khi biết rõ giá trị thực của tham số trong giả thuyết H0. Trong khi đó, nếu dựa vào giá trị của tham số muốn kiểm định thì sẽ không đưa ra phân phối thực sự của tham số. 
Cách tính Beta
Bước 1. Tính giá trị X để không bác bỏ giả thuyết H0. 
Bước 2. Xác định phân phối thực của tham số (tức là, với mean = mean + a, a khác 0). 
Bước 3. Xác định xác suất để không bác bỏ H0 (nhưng H1 lại đúng). 
2.5 Các loại kiểm định thống kê
Có 2 loại kiểm định thống: 
- Kiểm định một đuôi (one-tailed test), hoặc kiểm định một phía (one-sided test): bao gồm kiểm định đuôi dưới (Lower tail), và đuôi trên (Upper tail). 
- Kiểm định hai đuôi (two-tailed test), hoặc kiểm định hai phía (two-sided test)
Bước xác định giả thuyết là bước quan trọng nhất, vì nó ảnh hưởng tới kết luận về giả thuyết. Trong khi xây dựng giả thuyết, H0 luôn được khẳng định như một đẳng thức (as an equality), vì thế, xác suất Type I có thể được xác định ở một giá trị nhất định. Giả thuyết H1 có thể là một đuôi hoặc hai đuôi, phụ thuộc vào kết luận nào khi H0 bị từ chối. Nếu mục tiêu là đưa ra kết luận liên quan tới lớn hơn (Greater than), ít hơn (less than), superior to, exceeds, at least, ... thì kiểm định một đuôi sẽ phù hợp. Nếu kết luận không đưa ra điều hướng gì, thì nhận định không bằng (khác) sẽ được hình thành, tức là two-sided. Tóm lại, như sau
Đuôi dưới: H0: a >= a0; H1: a < a0;
Đuôi trên: H0: a <= a0; H1: a > a0;
Hai đuôi: H0: a = a0; H1: a khác a0; 
H1 là nhận định mà mình muốn kiểm tra, là mục đích của kiểm định thống kê mình muốn thực hiện. 
Trong một số vấn đề thực tế, khi sử dụng kiểm định một phía (one-sided test), thường là khó để lựa chọn giả thuyết H1 phù hợp. Ví dụ, giả sử rằng một người đóng chai nước giải khát mua chai 10 ounce từ một công ty nước nước ngọt. Người đóng chai nước muốn biết liệu rằng chai nước có đạt quy cách về áp suất trung bình nội bộ (mean internal pressure) hoặc sức mạnh bùng nổ (bursting strenth), tức là các chai 10 ounce là có độ mạnh nhỏ nhất là 200 psi. Người đóng chai đã quyết định dùng kiểm định giả thuyết, có 2 khả năng: 
H0: pop mean = 200 psi; H1: pop mean > 200 psi; (1)
hoặc pop mean = 200 psi; H1: pop mean < 200 psi; (2)
Cân nhắc (1), nếu H0 bị bác bỏ thì sẽ ủng hộ H1, tức là, giá trị trung bình của tổng thể vượt trên 200 psi, tức là vượt trên quy cách. Nếu không thể từ chối H0, kết luận là các chai nước không theo quy cách và không nên sử dụng. Vì việc từ chối H0 là một kết luận mạnh (do có thể kiểm soát lỗi loại I), (1) sẽ khiến nhà sản xuất chai nước đưa ra là sức mạnh bùng nổ trung bình của các chai nước phải vượt qua quy cách. 
Về công thức (2), nếu H0 từ chối tức là H1 được chấp nhận, do đó, các chai nước không đạt quy cách. Nếu không thể bác bỏ H0, thì tức là không có đủ bằng chứng cho thấy các chai nước đạt dưới mức tiêu chuẩn, nghĩa là, các chai nước có thể ở mức thỏa mãn. Do đó, chúng ta kết luận rằng, các chai nước sẽ thỏa mãn nếu không có bằng chứng mạnh là chai nước dưới chuẩn. 
Công thức (1) hay (2) đúng thì còn tùy thuộc. Đối với công thức (1), sẽ có xác suất là H0 không bị bác bỏ, thậm chí giá trị trung bình thật có thể cao hơn 200 psi một chút (tức là lỗi loại II). Điều này chỉ ra rằng chúng ta muốn các nhà sản xuất chai nước khẳng định rằng sản phẩm đạt hoặc vượt quá quy cách. Điều này sẽ phù hợp nếu nhà sản xuất đã trải qua khó khăn trong việc đạt được quy cách trong quá khứ hoặc các cân nhắc về an toàn sản phẩm dẫn đến việc tuân thủ nghiêm ngặt quy cách 200 pssi. Tức là, dù chỉ vượt quá quy cách một chút, nhưng nếu bằng chứng để bác bỏ giả thuyết H0 không đủ mạnh thì mình sẽ cẩn trọng hơn không bác bỏ giả thuyết H0, tức là, không thừa nhận sản phẩm đạt quy cách. 
Ngược lại, công thức (2) có khả năng là H0 sẽ được chấp nhận và các chai nước thỏa mãn, thậm chí khi giá trị trung bình thực tế thấp hơn mức 200 psi một chút (lỗi loại II). Chúng ta chỉ có thể kết luận các chai nước không thỏa mãn khi có bằng chứng mạnh thể hiện rằng giá trị trung bình không vượt quá 200 psi. Công thức này giả sử rằng chúng ta khá hài lòng với kết quả của nhà sản xuất trong quá khứ và một chút chệch so với quy cách của giá trị tổng thể thì không có gì ảnh hưởng lớn. 
Trong kiểm định một phía, chúng ta nên nhớ rằng bác bỏ H0 luôn là một kết luận mạnh. Vì thế, chúng ta nên đặt mệnh đề mà chúng ta muốn xác thực vào H1. Nếu H0 bị bác bỏ, ta có thể thừa nhận H1. Còn ngược lại, nếu ta đặt nhận định ta muốn xác thực vào mệnh đề H0. Nếu ta không thể bác bỏ H0, cũng không có nghĩa là ta có thể thừa nhận H0.  
Bài này khá dài rồi, nên mình tạm kết ở đây. Phần 2, mình sẽ trình bày về p-value và giá trị tới hạn. Phần 3, mình sẽ đưa ra các bài toán cơ bản kiểm định thống kê cơ bản cùng code R. ^^ 
Cảm ơn mọi người đã đọc. 
Tóm tắt thuật ngữ Việt - Anh
Kiểm định giả thuyết (Hypothesis Testing) Xác suất thống kê (Probability and Statistics) Suy luận thống kê (Statistic Inference) Tổng thể (population) Tham số (parameter) Chọn mẫu (Sampling) Ước lượng tham số (Parameter estimation) Ước lượng điểm (Point estimatation) Ước lượng khoảng (Interval estimation) Giả thuyết H0 (Null Hypothesis) Giả thuyết thay thế (alternative hypothesis, thường kí hiệu H1) Thống kê kiểm định (test statistic) Giá trị điểm kiểm định (test score) Giá trị tới hạn (critical value) Miền chấp nhận (acceptance region) Miền bác bỏ (rejection region) Mức ý nghĩa (significance level) Lỗi loại I (Type I Error) Lỗi loại II (Type II Error) Kiểm định năng lức (power test) Kiểm định một đuôi (one-tailed test) hoặc kiểm định một phía (one-sided test) Kiểm định đuôi dưới (Lower tail) Kiểm định đuôi trên (Upper tail) Kiểm định hai đuôi (two-tailed test) hoặc kiểm định hai phía (two-sided test)
Tài liệu tham khảo
[1] Statistics for Business and Economics 
[2] Applied Statistics and Probability for Engineers
[3] Mai dạy thống kê
  ------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
2 notes · View notes
xoidua · 5 years
Text
Cuộc sống này là hữu hạn có nên làm một người thú vị?
Tumblr media
Có khi nào, bạn cảm thấy công việc dạo này buồn chán, mệt mỏi quá, cuộc sống chẳng còn gì là thú vị. Nhìn về tương lai chỉ thấy một trời hoang mang. Đặc biệt, có những ngày bạn bận rộn đầu tắt mặt tối cả ngày, về nhà nằm hay ngồi đều cảm thấy tâm trạng cực kỳ tệ, trống rỗng, vô vị. 
Rất nhiều người trong chúng ta trải qua những cảm xúc này. Có người đã đối diện và thấy được ngọn hải đăng của đời mình, có người vẫn lay hoay chưa tìm thấy lối ra, cũng có người mãi trốn tránh hiện thực tự nhốt mình ở một chỗ, ngày này qua ngày khác chẳng muốn bỏ tâm và sức làm bất cứ chuyện gì. Cuộc sống ngày càng trở nên vô nghĩa. 
Có một anh sinh viên rất nghèo cơm không đủ ăn ngày ba bữa, tiền đóng học phí thì thiếu thốn phải vay mượn khắp nơi. Dĩ nhiên, là tiền cho tình phí và bạn bè thì cũng chẳng có. Thế nhưng ngược với hoàn cảnh vật chất anh ấy lại có một đời sống tinh thần khá phong phú. Dù thiếu thốn về vật chất nhưng tinh thần thì luôn đầy ắp những suy nghĩ tích cực. Thế giới ngoài kia có nhiều thú vị để cho anh khám phá và học hỏi không ngừng. Anh có nhiều bạn bè và một nhóm bạn chơi thân, sau đó anh ấy cũng có người yêu. Những mối quan hệ đến với anh ấy vì tính cách và anh biết rất nhiều thứ. Thông qua những hiểu biết của mình anh giúp đỡ nhiều người và đó cũng là một định mệnh để anh gặp “tình yêu đích thực” của đời mình. Bằng sự nỗ lực, bằng đam mê anh đã cố gắng phấn đấu hơn từng ngày, dù đôi lúc anh cũng chìm đắm trong cô đơn tuyệt vọng. Khoảnh khắc đó, nỗi cô độc vất vả dù vất vả cô độc dẫu lớn chừng nào cũng trở nên nhỏ bé, vì trước mắt phong cảnh thật thú vị và quyến rũ đang chờ anh... Và thế là anh lại tiến lên.
Nietzsche từng nói: “Một người khi biết mình sống vì điều gì sẽ có thể chịu đựng mọi hoàn cảnh.” 
Cũng là sinh viên nhưng một anh chàng khác lại hay có tư duy đổ lỗi. Tại thì mà là... Mỗi lần cuộc sống không như ý là anh rầu rĩ như là cả thế giới đều độc ác nhắm vào anh. Anh trách móc số phận,... Khi anh nói muốn học cái này hay cái kia ba mẹ đều gửi tiền cho anh. Anh muốn mua máy tính học thì ba mẹ cũng đáp ứng luôn. Nhưng đã hơn một năm trôi qua trong máy chẳng có phần mềm gì cả. Khi được hỏi học hành ra sao mà máy trống trơn chả có phần mềm gì? Và đã có được những kĩ năng gì thì ảnh lại mất bĩnh tĩnh và đổ lỗi. Lâu lâu lại than chán, than buồn chẳng muốn làm gì... Vùi đầu trong cơn buồn và chìm đắm vào giấc ngủ trong khi ngoài kia mọi thứ biến đổi không ngừng. Bản thân mình thì chưa có ý định thay đổi. “Thanh xuân như một chén trà, hớp qua hớp lại hết bà thanh xuân”. Đối với người tầm thường, thanh xuân chỉ chìm trong giấc ngủ, mơ màng với cuộc sống và chưa có ý định thay đổi, cuộc sống quá vô vị.
Sống mà chỉ biết ăn uống, ngủ nghỉ, không có mục tiêu, kế hoạch nhìn tưởng là đơn giản thoải mái, thực chất lại khiến con người ta mệt mỏi. Cuộc sống như vậy dễ rơi vào trạng thái cảm xúc tiêu cực, tâm trạng chìm xuống đáy. Nó như cơn ác mộng lặp đi lặp lại khiến người ta chẳng thể tỉnh dậy nổi.
Cuộc sống liệu có vô vị? Liệu bạn có đang thấy chán ghét ngày nào cũng giống như ngày nào?
Cuộc sống là một tấm gương, vì bạn quá vô vị nên nó mới trở nên u ám, ảm đạm thiếu sức sống. Còn người thú vị dù phải sống trong những ngày tháng buồn bã vẫn có thể dùng đôi tay của mình vẽ nên cuộc sống muôn màu muôn vẻ.
Cuộc sống là bị động, con người là chủ động, làm việc gì cũng thuận buồm xuôi gió là chỉ có thể là ảo tưởng, trong mơ. Mà muốn mơ hay ảo tưởng cũng phải cần có thời gian. Mà đôi lúc giấc mơ cũng có cả ác mộng. Nên cuộc đời này mọi thứ ta trải qua không phải lúc nào cũng suôn sẻ, sẽ có gập ghềnh đó là điều tất yếu.
Lúc trẻ có có bao giờ bạn chìm đắm trong buồn bã, gục ngã trong tình yêu, không vui vì tình yêu bỗng nhiên kết thúc. Bản thân cho rằng tình yêu là một thức gì đó phức tạp, là một sự tàn khốc của tuổi đôi mươi. Trên thực tế thì, tuổi đôi mươi chưa kịp nở bung bét thì đã bị chết yểu rồi.
Một chàng trai hơn hai mươi tuổi đến nhà chị của cậu chơi và làm việc nhưng khi đi đến nơi cậu không phát hiện ra bất thường của cánh cửa, cứ cố mở bất chấp sự khác thường so với mọi ngày. Sau đó, cậu bị cô chủ nhà nói chuyện lớn tiếng và nói lại với chị của cậu ấy. Chị cậu ấy đã nói: “Thấy khác thường thì phải suy nghĩ trước khi quyết định làm tiếp hay dừng lại, phải phân tích chứ? Cuộc sống này vô cùng phức tạp và nó dành cho con người ta những bài học đắt giá. Đâu ai có thể theo cậu mà nắm tay chỉ việc từng chút, cậu phải có kĩ năng để sống giữa cuộc đời khắc nghiệt này. Bạn chị mới mất một số tiền lớn vì những bất cẩn của mình...” Thế là cậu ấy nhảy dựng lên, xếp đồ đòi đi về không ghé qua nữa, trách móc là sao không nói cho cậu cửa đóng ngay từ đầu... Một kiểu thái độ không chịu được khi người ta nói về mình, một kiểu đỗ lỗi cho người khác khi mình gặp vấn đề, lúc nào cũng than buồn than chán bi luỵ... Chị của cậu ấy đã học được cách buông tay và trao cho cậu ta quyền quyết định đi hay ở là tuỳ cậu, học việc tiếp hay dừng lại thì cũng tuỳ cậu. Cuộc đời cậu là của cậu, sống thế nào là tuỳ cậu sức chị chỉ tới đây thôi.
Con người ta khi được ở trong sự bao bọc của ba mẹ, cơm ăn ngày ba bữa mà không phải chật vật kiếm ra nó sẽ có một suy nghĩ hết sức đơn giản “ba mẹ lo cho mình là điều hiển nhiên và cuộc sống này có cái gì không như ý đến với mình thì do những người khác, những thứ xung quanh chứ không phải do mình, suy nghĩ thích làm nạn nhân hơn, thích đổ lỗi hơn là nhìn lại chuyện xảy ra rồi rút ra bài học cho chính mình.”
Khi chúng ta mở lòng với thế giới bên ngoài biết ơn những người đi qua trong đời ta cho ta những bài học, biết lắng nghe, thấu hiểu nhiều thì chúng ta sẽ giảm bớt được những va vấp trong cuộc đời này. Dĩ nhiên, lắng nghe và hành động như thế nào trong cuộc đời này thì còn tuỳ vào kĩ năng sống của mỗi người. Mỗi việc diễn ra đều cho con người ta một bài gì đó.
Cuộc đời này thú vị hay không là do cách chúng ta cảm nhận và nhìn nó. Cùng một sự việc nhưng có người nhìn nó dưới lăng kính u ám, nhìn đâu cũng vô vị và chìm trong giấc ngủ vô vị của chính mình. Ngày ngày, than buồn than chán mà không biết là cuộc sống của chính ta là do ta tự vẽ ra. Cũng sự việc đó nhưng người khác lại đối diện và nghĩ đến những điều thú vị phía trước và tiến lên hành động để được trải qua, nhìn thấy những điều thú vị. Cuộc sống của họ là những ngày có những mới mẻ khác nhau, đầy màu sắc. Khi nhìn lại chặng đường đi qua họ mỉm cười mãn nguyện, không hối tiếc vì nó vô vị, nhạt nhẽo. Mọi thứ họ trải qua đầy thú vị và chính con người họ cũng toả ra một năng lượng gì đó rất thú vị thu hút người khác.
Thực tế thì cuộc sống này khắc nghiệt hơn những sắc hồng mà ta vẫn tưởng tượng. Mỗi người chỉ sống một làn trên đời này, có thể làm một người thú vị trong cuộc đời này cũng cần ở bạn sự lựa chọn. Lựa chọn sống thú vị hay vô vị giữa cuộc đời hữu hạn này là phụ thuộc vào bản thân mỗi người. Khi mỗi ngày trôi qua là một ngày mới mẻ, có nhiều điều thú vị phía trước cần bạn khám phá, trải nghiệm bạn mới thấy rằng mình chẳng có thời gian để nghĩ vẩn vơ và buồn chán. Cuộc sống này là hữu hạn có nên làm một người thú vị?
-Phú Trên Mây-
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
1 note · View note
xoidua · 5 years
Text
LÀ BẠN, HAY LÀ YÊU...?
Cô gặp anh, vào năm cô học lớp 11, đó là cái ngày cô được chuyển sang trường mới. Cô vào lớp mới, và ở lớp đó, có anh. Ấn tượng đầu tiên của cô về anh, chẳng cô gì đặc biệt, ngoài câu: "Hi! Chào bạn mới" từ anh.
Suốt quãng thời gian cấp ba, cô và anh cũng chả thân mấy. Ngoại trừ những ngày cuối cấp, cô, anh, cùng có nhóm bạn chăm chỉ ở lại học nhóm, luyện đề. Thỉnh thoảng cô cùng anh, đạp xe song song trên những con đê đầy nắng và gió, cùng nói về những câu chuyện tương lai của cả hai người.
Tumblr media
Ngày chia tay cấp ba, cô và anh cũng chẳng nói với nhau nhiều. Cô chỉ nhớ khi viết lưu bút trên áo cho nhau. Anh chỉ viết rằng: "Chúng ta được gặp nhau là một cái duyên. Nên nếu sau này có ngày gặp lại nhau, hãy ôm nhau thật chặt nhé!"
Cô đậu đại học, anh cũng đậu đại học. Trường hai người cách xa hơn mười cây số. Sinh nhật lần thứ 18 tuổi, sinh nhật đầu tiên khi xa nhà, anh xuất hiện trước cổng nhà trọ cô ở, cười hiền với chiếc bánh kem trong tay. Với cô, đó là sinh nhật đáng nhớ nhất, vì cô được anh, cùng vài người bạn thân khác tổ chức sinh nhật cho. Cô bất ngờ và xúc động.
Từ đó, là những tin nhắn hằng đêm hai người gửi cho nhau. Cũng từ đó, mỗi tối sẽ có một tin nhắn chúc ngủ ngon gửi đến cho cô, đều đặn và thường xuyên. Anh và cô chia sẻ với nhau mọi điều, từ chuyện trường lớp, chuyện bạn bè, chuyện tương lai đến những câu chuyện ngớ ngẩn và xàm xí nhất mà hai người nghĩ ra. Cô ngờ ngợ nhận ra mình đã thích anh mất rồi!
Cô nói bâng quơ với anh, rằng có người nói: "Lên đại học ít nhất năm hai hoặc năm ba phải có người yêu. Như vậy thì thời sinh viên mới không nhàm chán."
Năm hai đại học, vào ngày sinh nhật 20 tuổi của cô, anh đã tỏ tình. Cô vui sướng, cô ngất ngây trong hạnh phúc. Đó là ngày đầu tiên họ đan tay vào nhau, cảm nhận hơi ấm tình yêu len lỏi hạnh phúc trong tim cả hai người. "Sau này nếu có gặp lại nhau, hãy ôm nhau thật chặt nhé!". Và giờ cô đã ôm chặt anh trong trái tim mình, như lời anh đã từng viết. Cô đã nghĩ sau này dù có ra sau, cô nhất định sẽ ở bên cạnh anh, vì đây là người con trai cô thật sự yêu bằng cả trái tim mình.
Thế nhưng, tuổi trẻ luôn có cái giá của nó. Khi bạn không có gì trong tay, bạn sẽ cố gắng để tạo dựng nó. Nhưng bạn quên mất rằng đó cũng là lúc cô gái bên cạnh bạn cần tình yêu thương từ bạn nhiều nhất. Và đến khi bạn có tất cả, thì nhận ra đã đánh mất cô gái bên cạnh mình rồi.
Từ những ngày bắt đầu yêu nhau, cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Anh luôn bận rộn, anh không cho cô cảm giác rằng cô quan trọng với anh. Những cuộc hẹn giữa cô và anh thưa dần, những tin nhắn hỏi han quan tâm ít dần. Cô chạnh lòng khi một chiều đi làm về muộn, thấy những cặp đôi tay trong tay đi trên phố. Cô ao ước một lần được như họ. Cô ước một tối sau cả ngày dài mệt mỏi, được anh đèo đi dạo phố, tay đan trong tay, được kể lể cho anh nghe đủ điều, chứ không phải là những tin nhắn gọn lỏm, chưa kịp nói gì nhiều thì anh đã bảo mệt rồi đi ngủ. 
Anh bảo anh biết anh vô tâm với cô, biết anh chưa đủ tốt với cô. Nhưng anh cũng bảo anh không xứng với cô. Anh bảo hiện tại anh cần thời gian để tạo dựng nhiều thứ. Anh là chàng trai không có gì trong tay. Và cô là một cô gái xứng đáng nhận được nhiều thứ tốt đẹp hơn, chứ không phải là dành cả thanh xuân để chờ đợi anh.
Cô rơi nước mắt. Tại sao người ta lại phải lựa chọn giữa sự nghiệp và tình yêu? Tại sao lại không thể chọn cách song hành cùng nhau, cùng nhau cố gắng và trưởng thành? Giá mà anh cho cô thấy tình yêu nơi anh, cô sẵn sàng đánh đổi cả thanh xuân để chờ đợi. Cô hỏi anh, vậy tình cảm của anh đối với cô là gì?
Anh trả lời rằng anh không chắc, hơn tình bạn nhưng chưa hẳn là tình yêu. Cô chẳng còn gì để bấu víu, cô chẳng có lý do để ở lại bên anh nữa. Cô nói rằng cô sẽ rời đi. Anh bảo rằng hãy ở lại bên anh như một người bạn, hoặc ít chăng hãy cho anh biết rằng cô vẫn sống yên ổn, chứ đừng biến mất hoàn toàn. Cô cười...
Nhưng cô biến mất hoàn toàn trong cuộc đời anh. Mãi mãi cũng chẳng còn tin nhắn chúc ngủ ngon được gửi đến điện thoại hai người mỗi tối nữa.
Tumblr media
Cô không trách anh vô tâm, cô chỉ trách tình yêu của mình chưa đủ lớn để ở lại bên anh. Cô không mất đi một người yêu vô tâm, cái cô mất là một người bạn tri âm tri kỷ, sẵn sàng lắng nghe mọi điều của cô. Nhưng anh không mất đi một người bạn tri âm tri kỷ, cái anh mất lại là một người con gái dùng tình cảm chân thành nhất để yêu thương anh...
Cậu ấy của năm ấy chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới chính là tôi tuyệt vời nhất. Giữa chúng tôi cách nhau một quãng thời gian tuổi trẻ, dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân."  - With you/ Điều tuyệt vời nhất của chúng ta.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
22 và mình vừa bị đá khỏi trường đại học
Bài viết chẳng có gì là triết lý hay quan điểm gì đâu. Thì đó, mình vừa ra trường, thật ra là đã hơn 2 tháng, nên muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân. Mới ra trường thì chúng ta - mấy thằng trẻ ranh nứt mắt - sẽ phải đối mặt với những gì.
Tumblr media
Bầu trời rộng lớn - liệu đã đủ để bay?
Tiền
Thời điểm ra trường cũng là lúc bản thân đưa ra quyết định quan trọng - không xin tiền của gia đình nữa. Vì mình muốn bắt đầu cuộc đời tự do hơn. Đây là ngày mà mình đã chờ đợi từ lâu đến nỗi bản thân phải tự hét lên trong đầu “YESSS, đã đến lúc rồi!”. Mấy đứa sinh viên như chúng mình đôi lúc vẫn cảm thấy khó chịu bởi sự quản lý của bố mẹ, cái tuổi mà có nhiều thứ muốn làm nhưng lại bị kìm hãm, phán xét, cấm đoán. Nhưng các bạn ạ, khi chúng ta vẫn đang ngửa tay xin vài triệu mồ hôi nước mắt của bố mẹ mỗi tháng thì đừng có than thân trách phận mà hỏi tại sao. Muốn tự do thì đầu tiên phải độc lập tài chính. 
Độc lập tài chính không phải điều gì ghê gớm. Bạn cứ nghĩ lương tháng hơn chục củ mới độc lập được? Chẳng phải? Một nguyên tắc mà mình luôn đặt ra cho bản thân để không bao giờ bị viêm màng túi là không bao giờ tiêu quá mức thu nhập. Tiền ít thì hạ thấp mức sống của mình, tính toán sao cho tiết kiệm nhất có thể. Hơi vất vả một tí nhưng độc lập - tự do - hạnh phúc. 
Lại là vấn đề về tiền, nó khiến cho mẹ dỗi mình gần tháng nay chưa thèm nói chuyện bình thường trở lại. Đó là mình không cho ai biết mức lương của bản thân. Một vài người có thể nghĩ mình khó tính. Không phải nhé! Bạn cứ tưởng tượng cái cảm giác khi lương ít thì bị đánh giá: “Cho ăn học đàng hoàng mà kiếm chẳng bằng mấy thằng công nhân” hay “Mày lại nói ít để dấu tiền chứ gì”, chưa kể tới “Bảo mày rồi, hồi trước học trường ABC có người lo cho lương cao thì không nghe”, vân vân và mây mây. Đúng! lương của mình thấp, ít nhất là thấp dưới góc nhìn của người nhà. Và bạn cũng biết là người lớn thường không thể hiểu những khó khăn mình đang gặp phải, không hiểu kiến thức đại học không giúp được nhiều thời gian đầu, không hiểu rất nhiều thứ, và bản thân mình cũng không bao giờ muốn đánh giá ai qua đồng tiền họ kiếm được.
Kiếm việc
Mình may mắn hơn nhiều người vì ít nhất mình cũng có việc để kiếm sống và nuôi bản thân, mắn hơn vì mình có chút định hướng và đang đi theo đúng hướng. Khi ra trường cũng là thời điểm mình nghỉ làm ở công ty cũ. Hai chỗ nộp CV phỏng vấn thì bị tạch, chỗ thứ 3 mình không chủ động liên hệ thì lại là công ty hiện tại đang làm. Đôi khi cảm thấy công việc đến như một cái duyên hay may mắn vậy, nhưng may mắn thì chỉ đến khi đã có sự chuẩn bị kỹ mà thôi. 
Mình không đặt nặng về lương, vì bản thân kiến thức chẳng nhiều, kinh nghiệm cũng chẳng bao nhiêu. Mình deal mức lương đủ sống. Điều quan trọng hơn cả là khi phỏng vấn mình luôn hỏi 2 vấn đề sau đây:
Những người mà mình sẽ làm việc cùng sau này. Họ là người thế nào, cách làm việc của cả phòng ra sao?
Định hướng sắp tới của phòng nói riêng và công ty nói chung thế nào?
Nếu cảm thấy hợp với định hướng, tính cách và "tiềm năng" (tiềm năng ở đây là có thể học hỏi và trải nghiệm được nhiều) thì mình sẽ quyết định làm việc. Bởi ít nhất 2 năm đầu tiên khi ra trường sẽ là thời gian mình dành để học nghề cho thật tốt, và quan trọng hơn cả là không giới hạn bản thân.
Làm việc
Bài học đầu tiên mình học được đó là “Luôn rõ ràng về tiền bạc”. Khi đi phỏng vấn phải nói rõ mức lương mong muốn. Khi được xác nhận đã trúng tuyển, không quên hỏi lại bộ phần HCNS rằng công ty có ĐỒNG Ý với mức lương đã Offer hay không (trong trường hợp HCNS quên thông tin này). Hỏi rõ các vấn đề liên quan đến trợ cấp ăn uống (nếu có), thời hạn tăng lương định kỳ, khi nào tăng và bao nhiêu. Khi vào làm việc cần hỏi rõ vấn đề về bảo hiểm và chủ động làm nếu được yêu cầu. 
Bài học thứ 2: “Hết mình trong công việc”. Nếu đây là công việc mình yêu thì ok rồi, không nói làm gì. Nhưng nếu không, nếu vẫn đang loay hoay, thì theo mình, chúng ta vẫn phải làm hết mình, thậm chí quên mình. Bởi kiếm việc cũng như kiếm người yêu vậy. Khi hết mình, công việc ấy sẽ cho chúng ta cơ hội để hiểu nó hơn. Nếu bạn chưa hiểu thì đừng nói gì đến yêu, có khi chỉ là thích thích ban đầu. Nhưng khi hiểu rồi, cùng nhau trải qua sóng gió, biết được những khó khăn cũng như thuận lợi gặp phải. Lúc đó sẽ có cơ sở để quyết định có tiến tới yêu hay không.
Bài học thứ 3: “Luôn giữ tinh thần cầu tiến”. Không bao giờ tự cho mình là giỏi, khiêm tốn thì sẽ học hỏi được nhiều hơn. Bất kỳ ai mình cũng sẽ tiếp thu được điều gì đó. Luôn chủ động học hỏi, thậm chí là đề nghị được học hỏi. Khi thấy có đồng nghiệp giỏi mới vào, bật lên ngay trong đầu mình là: “Hay quá, mình sẽ học hỏi được nhiều điều đây”, thay vì sợ sẽ bị người đó lấn át. 
Quãng thời gian chân ướt chân ráo bước ra đời luôn đầy thử thách, chỉ muốn nhắn nhủ bản thân cũng như các bạn hãy luôn giữ tinh thần lạc quan, cầu tiến, hạ cái tôi của mình xuống để tiến bộ nhiều hơn. Lảm nhảm về vài điều học được những ngày qua, hy vọng được nghe ý kiến của mọi người, cảm ơn vì đã đọc mấy dòng tâm sự.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
1 note · View note
xoidua · 5 years
Text
Phần 2: Không công bằng, và bản chất cải cách thi đại học (Seri: Tại sao Bộ giáo dục để đào tạo đại học tràn lan?)
Suốt trong 1 tuần suy nghĩ, vì lí do nhạy cảm vấn đề có yếu tố chính trị, tôi đã khá đắn đo khi viết nên những dòng suy nghĩ của mình. Tuy nhiên, tôi vẫn quyết định viết và công khai quan điểm của cá nhân, bởi tôi hoàn toàn đồng ý với việc “cải cách toàn diện giáo dục” mà trong đó trọng tâm là “giáo dục đại học”, quan điểm của tôi hoàn toàn không mang tính đã kích, mà ngược lại, tôi viết trong sự mong muốn được bày tỏ quan điểm xây dựng một cuộc thi tốt hơn, công bằng hơn, cải cách diễn ra nhanh hơn, để giáo dục đại học nhanh chóng đáp ứng được yêu cầu phát triển đất nước và làm giàu chính đáng cho mỗi cá nhân học sinh cùng gia đình.
Tumblr media
Những lỗ hổng :3
#Những lỗ hổng chí tử cho một cuộc thi
Về chủ quan, việc giao quyền cho tự chủ cho các đại học đã làm thay đổi căn bản thực trạng của đào tạo đại học. Trách nhiệm giám sát chất lượng được đẩy sang chủ thể là các Trường Đại học, và phép thử cho sự đánh giá đó chính là doanh nghiệp, người sử dụng lao động, mà trong đó, cái giả phải trả là câu chuyện sống còn của Trường Đại học và Doanh nghiệp. Điều này đã giảm bớt tác động xấu của những lỗ hổng trong “cải cách thi Đại học”. Tuy nhiên, những lỗ hổng này, gây mất niềm tin một cách nghiêm trọng của toàn thể nhân dân về tính nghiêm minh và khả năng thực hiện những mục tiêu đặt ra của toàn bộ hệ thống chính trị, bởi không chỉ Nhà nước chi hàng chục nghìn tỉ đồng cho giáo dục, mà nhân dân, mỗi năm cũng chi hàng ngàn tỉ đồng cho việc học hành của con em. Những giấc mơ của những mầm non tương lai, những khát khao thoát khỏi cái nghèo hèn của những gia đình nhân dân lao động, những nỗ lực của các em học sinh, những chén cơm phải cắt bớt để các con được đi học đang có nguy cơ vụn vỡ! 
1. Lỗi đề thi?
Liên tục những vấn đề tiêu cực mới được nảy sinh dù năm nào cũng điều chỉnh. Ban đầu, năm 2015, các thí sinh trên toàn quốc làm chung một đề thi, tuy nhiên tại phòng thi, các em ko thi cùng trường vẫn đc xếp ngồi cạnh nhau. Dẫn đến sự cạnh tranh trong phòng thi đã bị mất đi. Các thí sinh chủ động chia sẻ bài thi cho nhau. Đến đây, gần như để đảm bảo cho một kì thi công bằng là ko thể.
Rút kinh nghiệm từ năm trước, những năm sau đó, số lượng mã đề thi được  được tăng lên (chỉ đảo câu), rồi số đề thi tăng lên (nhưng các câu khác nhau) để ngăn chặn tình trạng chủ động chia sẻ bài thi của thí sinh. Nhưng phương án này cũng gặp vấn đề, nếu chỉ tăng đề mà đảo câu thì thí sinh vẫn có thể chép bài nhau, nếu những câu hỏi khác nhau hoàn toàn sẽ gây hoài nghi về tính công bằng do mức độ khó của các mã đề khác nhau.
Tôi cho rằng, việc thay đổi mô tuýp đề thi là ko phù hợp, bởi đã xóa bỏ sự cạnh tranh giữa các thí sinh. Đề thi phải đảm bảo yếu tố giống nhau vì đây là quy chuẩn để xét tuyển nganh bằng.
Biện pháp: Thay vì cứ phải xây dựng đề thi, chỉ cần thi một đề duy nhất và  xếp các em có chung một số nguyện vọng thi vào cùng một phòng thi, tất nhiên việc các em chia sẻ bài cho nhau sẽ giảm xuống ngay lập tức bởi sự cạnh tranh xét tuyển. Còn việc xếp các em vào phòng thi, đơn giản chỉ cần xây dựng một phần mềm sắp xếp với tiêu chí trùng lặp, cực kì dễ =)))
Trong những năm sắp tới, mình đoán Bộ giáo dục sẽ cải cách theo hướng này thôi anh em.
2. Gian lận chấm thi!
Bê bối gian lận thi cử tại Hòa Bình, Hà Giang, Sơn La đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về sự tham nhũng quyền lực. Việc giao quyền tổ chức và chấm thi cho các cụm thi trên toàn quốc là điều kiện cho tham nhũng quyền lực tác động lên thi Đại học. Bởi các “con em” được thi tại địa phương, nơi chính gia đình các em đang sinh sống và làm việc, mà không phải là tại các trường Đại học theo nguyện vọng (địa điểm có thể thay đổi), có hay không  “lợi ích nhóm trong thi Đại học?” là câu hỏi được đặt ra trong hoàn cảnh này.
Quyền lực bên ngoài có thể can thiệp thay đổi kết quả thi cử là một minh chứng cho một quy chế thi cử thất bại. Đánh mất đi tính công bằng và biến một cuộc thi trở nên vô nghĩa.
Biện pháp: Để ngăn chặn triệt để, bảo đảm sự công bằng trong chấm thi, việc chấm các bài thi trắc nghiệm cần phải tập trung tại 1 điểm để dễ giám sát. Về thực hiện, chấm thi trắc nghiệm bằng máy nên hoàn toàn có thể đáp ứng được yêu cầu thời gian.
3. Xin việc làm!
Mở rộng đào tạo đại học, tức làm tăng số người có bằng đại học, từ đó tăng nguy cơ tham nhũng quyền lực tại các cơ quan, doanh nghiệp nhà nước trong tuyển dụng. Bằng đại học là điều kiện tiên quyết để tham gia ứng tuyển nhiều vị trí việc làm khác nhau. Dù năng lực không đủ nhưng “bằng cách nào đó” các ứng viên vẫn được chấp nhận.
Tuy nhiên, quan điểm tôi cho rằng, khi năng lực không đáp ứng đủ công việc, trong bối cảnh Nhà nước đang tăng cường tinh giản biên chế, siết chặt hoạt động của các doanh nghiệp Nhà nước, đấu tranh chống tham nhũng quyết liệt,… thì sớm muộn lao động cũng sẽ bị đào thải. Cái giá phải trả ở đây không phải là một công việc mà là một cuộc đời. Một cuộc đời vô nghĩa, và những cuộc đời thế hệ tiếp theo cũng có nguy cơ trở nên vô nghĩa.
#Bản chất của vấn đề
Tumblr media
Trường đại học Harvard. Ước mơ một nền giáo dục tiên tiến!
1. Quá trình chuyển đổi Đại học lên một mô hình tiên tiến
Bỏ qua cái nhìn tiêu cực, ta có thể thấy đây là bước đệm để chuyển đổi, dần xóa bỏ kì thi đại học, tiến lên một mô hình đào tạo giáo dục Đại học tiên tiến. Ai cũng có thể học đại học, nhưng tốt nghiệp được không mới là vấn đề. Tuy còn những lỗ hổng trong một kì thi, nhưng nhờ quyết sách đúng đắn của Đảng, Nhà nước là giao tự chủ đại học, tác động tiêu cực được giảm thiểu. Các em học sinh có may mắn vượt qua kì thi đại học thì đã có một sự sàng lọc khắt khe trong một quá trình dài đánh giá khi theo học đại học tại trường. Nhà trường bắt buộc phải đảm bảo chất lượng đào tạo, đánh giá bởi sự sống còn của mình.
Cách làm này giống với mô hình giáo dục đại học tại các quốc gia tiên tiến châu Âu, Mĩ,… Sở dĩ phải có bước đệm này, bởi giáo dục Đại Học là lĩnh vực khó sinh lãi, Nhà nước phải đứng vai trò là người tiên phong, tạo nền móng, bao cấp. Khi các trường Đại học đã có thể tự sống sót (đáp ứng về nhân lực, tài lực, vật lực, chất lượng ), Nhà nước bắt đầu thả nổi, tư nhân hóa hoạt động các Trường Đại học, áp dụng các quy luật thị trường để phân bổ nguồn lực. Những diễn biến này có thể hiểu gói gọn trong thuật ngữ “Kinh tế thị trường định hướng Xã hội chủ nghĩa”.
2. Đáp án cho câu chuyện: "thừa thầy, thiếu thợ"
Những chuyển biến mang tính căn bản này sẽ góp phần thay đổi quan niệm về Bằng Đại học, làm cho thí sinh và gia đình xem xét đến nhu cầu và khả năng học đại học thật sự. Điều này là mấu chốt cho vấn đề: “thừa thầy thiếu thợ”, khi tốt nghiệp đại học càng khó, xu hướng học nghề sẽ tăng lên, làm hợp lí hóa chi phí đào tào lao động của xã hội về cả tiền bạc, công sức lẫn thời gian. Đồng thời đây là bước đi bắt buộc, bởi áp chế bằng vũ lực vào số lượng đào tạo đại học sẽ gây nên sự phản đối mạnh mẽ trong xã hội. Chúng ta phải thừa nhận rằng:” cải cách nào cũng sẽ cần thời gian để hoàn thiện”, không phải vì sợ những sai lầm mà chần chừ trong việc cải cách giáo dục. Trên quan điểm: “Dù có sai sót nhưng vẫn phải làm, trên một định hướng hoàn toàn đúng đắn, sai đến đâu, sửa đến đấy.” Đây là những nỗ lực rất đáng ghi nhận của những người đứng đầu Chính Phủ đi cùng với đó là những chuyển biến mang tính tích cực ngày càng rõ ràng hơn để có thể đưa Việt Nam vào một chu kì phát triển thần kì.
Kết mở:
Tuy nhiên, đến đây, một câu hỏi mới lại nảy sinh, là “Có nên học đại học bây giờ hay không?”. Tôi nghĩ đây cũng là chủ đề được bàn luận sôi nổi trong xã hội gần đây. Bằng những trải nghiệm thực tế của mình, tôi xin để dành chủ đề này ở bài viết tiếp theo của seri này! Hẹn gặp lại các bạn ở kì sau. Thân ái và chào tạm biệt =)))
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Tất cả chúng ta đều đánh bạc
Biết thế này đã không kết hôn.
Mình tình cờ thấy 1 bạn nữ than thở như vậy trên mạng, chợt nghĩ hôn nhân đúng là canh bạc. Một canh bạc lớn trong số rất nhiều canh bạc của cuộc đời. Và cũng giống như ở Las Vegas, đa số người chơi sẽ thua.
Nếu là 1 người bình thường, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc sống tự lập trong khoảng 15 - 18 tuổi. Sau khi đi làm vài năm thì kết hôn, thông thường là trong khoảng 20 - 30 tuổi.
Như vậy, hai quyết định lớn nhất đời người đều nằm trong lứa tuổi đôi mươi: chọn nghề, và chọn bạn đời. Không như những quyết định khác, ta gần như chẳng có cơ hội chọn lại. Hoặc nếu có chọn lại thì cũng phải vượt qua vô vàn thử thách. Vấn đề là, ở cái độ tuổi ấy, hiếm người đủ trưởng thành để lựa chọn đúng.
Tumblr media
Tuổi đôi mươi, tuổi của những dại khờ nhưng lại phải đưa ra những quyết định lớn.
18 tuổi, một số người chọn ngành để theo đuổi ở trường đại học, một số khác chọn nghề để theo học ở trường đời. Không một ai ở độ tuổi này biết mình thích nghề gì, hợp với nghề gì. Họ thường phó mặc lựa chọn vào tay người khác, những người cũng chẳng khôn ngoan hơn họ là mấy, và chẳng hiểu được họ. Hoặc nếu họ tự quyết thì cũng dựa vào chút kiến thức rất hạn chế về cuộc sống và công việc thực tế. Bởi vậy, nó là 1 canh bạc.
Nếu may mắn, sau này họ phát hiện ra mình yêu và phù hợp với cái nghề đã chọn bừa ấy. Họ chiến thắng. Nhưng phần đông người chơi sẽ thua trong canh bạc này. Đã lỡ chọn rồi đành chấp nhận. Rất ít người có cơ hội chọn lại lần thứ hai. Và cũng không lấy gì đảm bảo rằng lần chọn lại này sẽ đúng.
Tumblr media
Ngày tốt nghiệp trung học cũng là ngày chúng ta chơi canh bạc lớn đầu tiên.
Đi làm một vài năm, họ kết hôn. Thêm một canh bạc lớn khác của cuộc đời. Không ít bạn trẻ lại tiếp tục phó mặc sự lựa chọn vào tay người khác, những người chẳng khôn ngoan hơn họ là mấy và chẳng hiểu được họ.
Nếu may mắn, họ sẽ yêu cái người đã được ai đó chọn hộ. Họ chiến thắng. Nhưng phần đông người chơi sẽ thua trong canh bạc này. Đã lỡ chọn rồi đành chấp nhận. Rất ít người có cơ hội chọn lại lần thứ hai. Và cũng không lấy gì đảm bảo rằng lần chọn lại này sẽ đúng.
Một số khác lấy người mình yêu, tưởng như điều ấy đảm bảo cho 1 cuộc hôn nhân hạnh phúc. Nhưng không, vẫn là 1 canh bạc khác.
Ngày nay, người ta định nghĩa tình yêu là rung động trái tim, là cảm xúc trào dâng. Sai rồi. Tình yêu không phải là cảm xúc, nó là tình cảm. Nếu như cảm xúc chỉ mang tính nhất thời thì tình cảm lại bền lâu qua thời gian. Nó cần đến lý trí chứ không phải trái tim.
Tumblr media
Người ta cho rằng tinh yêu gắn liền với cảm xúc, với rung động trái tim. Họ nhầm rồi.
Trên mạng có câu chuyện rất hay thế này:
Khi người ta hỏi một cô gái vì sao lại ngắt bông hoa lên ngắm và hít ngửi, cô bảo vì cô yêu hoa. Một chàng trai khác cũng nói rằng mình yêu hoa. Nhưng anh không ngắt nó mà che chở cho nó trước những bão giông.
Đa số chúng ta đang định nghĩa tình yêu theo cách của cô gái. Chúng ta chỉ quan tâm thỏa mãn những mong muốn của bản thân. Ai có thể giúp ta thỏa mãn thì ta "yêu" người đó. Nhưng yêu thực sự thì phải như chàng trai, nghĩ cho người mình yêu trước khi nghĩ cho bản thân. Nó cần đến lý trí chứ không phải con tim. Vậy là nhiều người tưởng rằng đã lấy được người mình yêu nhưng hóa ra không phải.
Nếu may mắn, họ sẽ thực sự yêu cái người mà họ tưởng là yêu. Họ chiến thắng. Nhưng phần đông người chơi sẽ thua trong canh bạc này. Đã lỡ chọn rồi đành chấp nhận. Rất ít người có cơ hội chọn lại lần thứ hai. Và cũng không lấy gì đảm bảo rằng lần chọn lại này sẽ đúng.
Tumblr media
True love.
Hôm rồi mình nghe 1 bài hát có đoạn lời thế này:
Tình yêu là những ánh sáng lấp lánh
Đèn vàng thắp lên bên ô cửa nhỏ
Tình yêu là những dịu êm từng đêm
Mình cùng ăn tối và nghe mưa rơi.
Từ những bộ phim và ca khúc lãng mạn như thế, người ta ảo tưởng rằng khi về 1 nhà với nhau thì sẽ được tận hưởng điều đó cả đời. Nhưng không. Những khoảnh khắc như thế rất hiếm hoi.
Đa số thời gian họ tranh cãi về chuyện thu nhập, chi tiêu, việc nhà. Rồi những lần thức thâu đêm chăm con ốm, khi con đái ị nôn chớ, khi con gào khóc. Rồi chuyện mẹ chồng nàng dâu, quan hệ nhà chồng, nhà vợ, chuyện giao tiếp với hàng xóm, với đồng nghiệp khác giới, ...  Cả những lần chồng đi nhậu bỏ mặc vợ con đợi ở nhà, hay vợ đi spa hết nửa ngày. Thực tại phũ phàng sẽ tát 1 cú mạnh vào những cái đầu ảo tưởng. Khiến họ thất vọng mà thốt lên rằng:
Hôn nhân là mồ chôn của tình yêu.
Một lần nữa, họ lại nhầm. Hôn nhân không phải mồ chôn của tình yêu. Nó chỉ bóp chết tình yêu theo kiểu của cô gái trong câu chuyện trên, và làm mạnh thêm tình yêu theo kiểu của chàng trai. Nó là cái nôi nuôi dưỡng tình yêu đích thực.
ĐÚC KẾT LẠI.
Ở độ tuổi đôi mươi, mình cho rằng chỉ một số rất hiếm người đủ trưởng thành để đưa ra quyết định đúng đắn cho 2 lựa chọn quan trọng nhất cuộc đời. Số đông còn lại đều đánh bạc. Mà đã đánh bạc thì phụ thuộc vào hên xui, cơ hội chiến thắng là rất thấp. Cá nhân mình cũng từng đánh bạc. May sao mình chiến thắng.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
1 note · View note
xoidua · 5 years
Text
[Tinylovestories] - Liệu rằng em có tha thứ cho anh?
 Tinylovestories là những bài viết nho nhỏ trên mục Modern Love của The New York Times, một chuyên mục hàng tuần về những niềm vui và nỗi bất hạnh trong tình yêu - Không hoa mỹ, và hiện đại, đúng như tên của nó - Modern love. 
 Tinylovestories là những bài viết khoảng 100 từ về câu chuyện của mỗi người trong tình yêu. Hôn nhân có, đổ vỡ có, kỷ niệm có. Mình rất thích đọc những mẩu chuyện ngắn như thế này, vì vậy mình xin phép được dịch nó ra để các bạn có thể cùng thưởng thức.
 Link đến với mục Modern love: https://www.nytimes.com/column/modern-love
Tiny Love Stories: ‘Will You Please Forgive Me?’ Modern Love in miniature, featuring reader-submitted stories of no more than 100 words.www.nytimes.com
And here we gooo!
Lần thứ hai tại Hitching Post.
  Gần 50 năm trước, tôi và Sue vội vã kết hôn để đỡ bối rối khi trở thành cha mẹ bất đắc dĩ trong vòng bảy tháng. Buổi lễ đó là một mảng mù mờ trong tâm trí của tôi, ngoại trừ lời tuyên thệ "Cho đến khi chết mới lìa xa" của chúng tôi thì không thể nào quên được. Năm năm và hai đứa con sau, chúng tôi ly hôn. Vài tháng trước, tôi đã được bác sĩ tiên lượng sẽ chỉ sống trong vòng một đến hai năm nữa. Khi tôi nói tin này với Sue, cô ấy đề nghị chăm sóc cho tôi. Tháng trước, chúng tôi đã tái hôn. Con gái của chúng tôi là nhân chứng khi chúng tôi tuyên bố một lần nữa: "Cho đến khi chết mới lìa xa" - Rodney Santos.
  Đây là một câu chuyện về một cặp vợ chồng li dị với nhau, và quay trở lại khi người vợ được chẩn đoán sẽ chỉ sống trong vòng 1 đến 2 năm nữa. Quả thực sức mạnh của tình yêu rất lớn, đến mức người ta có thể bỏ qua quá khứ và quay lại với nhau như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
 Trong bài viết gốc, có một bức hình chụp cặp đôi này ở Hitching Post Wedding Chapel - Idaho, nơi mình mạnh dạn dự đoán là nơi hai người họ tái hôn.
Tumblr media
Tình yêu thì không phân biệt tuổi tác, hay giới tính. Cứ thế mà yêu thôi! - Nguồn: Alex Blăjan - Unsplash.
Chạy bộ ở hồ chứa một mình.
  Từng có hai chàng trai sống ở ngoại ô yêu nhau trong suốt mùa xuân.  Sau đó, tôi chọn một trường đại học trong thành phố để có thể sống cùng với anh ấy, và sau bức tối hậu thư (seriously??), anh ấy chuyển đến sống cùng tôi ở một căn hộ chật chội. Hằng đêm, chúng tôi thường cùng nhau chạy bộ quanh hồ chứa ở Công viên Trung tâm,  cùng nhau nghe được tiếng những hòn đá lạo xạo lẫn nhau bên dưới đôi giày.  Cảm nhận được hạnh phúc thực sự chỉ qua sự chuyển động không ngừng này, chúng tôi thấy sự tĩnh lặng ở căn hộ nhỏ kia quá nhàm chán. Tiếc là, bây giờ chỉ còn tôi chạy một mình quanh hồ chứa, hy vọng có thể nghe thấy tiếng những hòn đá bên dưới đôi giày của anh ấy khi anh ấy bắt kịp cơ thể thở không ra hơi của tôi. - Jared Hirsch.
  Bài viết này kể về câu chuyện yêu đương của hai chàng trai, cùng nhau ở một căn hộ nho nhỏ ở thành phố New York. Quả thực, thành phố này rất ồn ào, nên cặp đôi kia thay vì yêu sự tĩnh lặng khó tìm của căn hộ kia, lại đi yêu thích tiếng hòn đá lạo xạo dưới chân khi chạy bộ. Tiếc là, họ không có một cái kết đẹp. Mình đoán chàng trai kia có thể đã bỏ đi, một nơi khác, hoặc một thế giới khác. Thế nhưng tình yêu của họ, vẫn trường tồn cùng với hồ chứa ở công viên Trung tâm kia.
Trong bài viết gốc, có một bức ảnh người đàn ông kia chụp ảnh hồ chứa.
Tumblr media
New York to ghê gớm, mà hai người họ vẫn có thể tìm thấy nhau! - Nguồn: Ben Turnbull - Unsplash.
Anh ấy không ngừng quỳ gối dưới chân tôi.
  Chúng tôi đã kết hôn được năm năm và có hai con. Chúng tôi hiếm khi tranh luận, nhưng nếu như chúng tôi cãi nhau ở nơi công cộng - đang đi bộ xuống phố hoặc trong nhà hàng chẳng hạn - Paul sẽ quỳ xuống, nắm lấy tay tôi, nhìn tôi âu yếm và hỏi, "Em sẽ tha thứ cho anh chứ?" Ô tô bắt đầu bấm còi, mọi người nhìn chằm chằm và cô hầu bàn bắt đầu hỏi món tráng miệng miễn phí - điều đó khiến tôi bị sốc. Và nó cũng nhắc nhở tại sao tôi nói "Có!" với anh ấy từ đầu, và giờ, tôi lại nói đồng ý. - Lauren Gray.
  Đây là câu chuyện về một cặp đôi rất dễ thương. Anh chồng rất yêu chị vợ (và mặt dày), và chị vợ cảm nhận được điều đó (và mặt mỏng nữa). Một tình yêu đơn thuần, xuất phát từ trái tim!
 Trong bài viết gốc, có một bức ảnh chụp gia đình bọn họ, cùng với cô con gái Sylvie ở Brooklyn.
Tumblr media
Năm tay nhau đi hết con đường là được rồi! - Nguồn: Photo Dương Hữu - Unsplash.
Tôi nhận được bố chồng trong cuộc ly dị.
  Tôi gặp bố của bạn trai trong một bữa tiệc gia đình của họ. Chúng tôi ngồi trong một góc, nói và nói không ngừng. Đến mức mà bạn trai của tôi đã thắc mắc rằng chúng tôi đang nói chuyện về vấn đề gì. Khi chào tạm biệt ông, tôi đã nghĩ, "Cháu sẽ lấy con trai bác.". Và tôi đã thật sự làm như thế. Khi ông ấy nghỉ hưu, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau để ăn sáng, còn bây giờ thì là hằng tháng. Một lần, tôi nói chuyện với ông ấy vì tôi cảm thấy được sự mâu thuẫn trong cuộc hôn nhân của mình. Ông ấy nắm lấy tay tôi. Khi tôi và chồng ly thân khoảng 2 năm trước, anh ấy bảo rằng: "Đừng lo, anh sẽ không ngăn cản em và bố gặp nhau". "Anh nhầm rồi," tôi bảo. "Anh không thể đâu. Vì em sẽ có Norman sau vụ ly dị này. Còn anh chỉ được quyền đến thăm thôi nhé." - Alia Covel.
  Hài! Hài thực sự :)). Một ông bố vợ thân với con dâu hơn chính con trai của mình. Đến mức khi hai người ly dị, ông bố kia còn đứng về phía con dâu. Câu thoại cuối cùng của người phụ nữ thực ra là chơi chữ. Tức là sau khi li hôn, nếu có con dưới 18 tuổi, thì một người (thường là mẹ) sẽ được quyền nuôi con, trong khi người còn lại sẽ được quyền "visitation" - tức là đến thăm này nọ. Ý chỉ rằng người bố kia sẽ đứng về phía cô, không phải anh.
Trong bài viết gốc, có một tấm ảnh chụp ông bố và người vợ. Họ vẫn thường gặp nhau vào lúc 8h45 sáng ở nhà hàng Maple Leaf Diner. 
Một bước tiến nhỏ cho con người, một bước nhảy khổng lồ cho chúng tôi.
 Nếu không vì cuộc hạ cánh ở mặt trăng, sự lãng mạn đấy có lẽ đã không dành cho chúng tôi. Liệu có khả năng nào rằng tôi, một đầu bếp người Scotland trong căn bếp chung cư ở Glasgow, có thể gặp được Peter, một sinh viên người Mỹ tình nguyện tại đó vào mùa hè đó. Tôi phục vụ súp vào ngày 20/7/1969, cái ngày mà Neil Armstrong đặt những bước chân đầu tiên của con người lên mặt trăng, trong khi tôi tuyên bố rằng việc đó là một sự phí phạm tài nguyên. Lúc đó, Peter đã phản bác rằng đó chính là một thành tựu quan trọng của nhân loại. Chúng tôi đã cãi nhau một cách say mê, cho đến khi cả hai cùng cảm nhận được sự hấp dẫn từ đối phương trong cuộc tranh luận đó. 50 năm sau, chúng tôi vẫn bất đồng quan điểm với nhau về việc thám hiểm không gian, nhưng vẫn cùng nhau kỷ niệm cái ngày tốt lành đó, khi mà chính mặt trăng đã đưa chúng tôi đến với nhau. - Jenny Fleming-Ives.
  Mình vẫn thường nói với người bạn mất niềm tin vào tình yêu, rằng cứ bình tĩnh. Rồi vào một ngày đẹp trời, tình yêu của đời mày sẽ đâm sầm vào mày cho mà xem. Và đây chính là minh chứng rõ ràng nhất của câu nói ấy còn gì :)). Oan gia ngõ hẹp mà gặp nhau, rồi đến cùng lại cùng về một nhà. Tình yêu là đấy chứ còn gì nữa.
  Trong bài viết gốc, có một tấm ảnh chụp hai cặp đôi này vào lúc về già. Nhìn một cái đã thấy có tướng phu thê :)).
Tumblr media
Có duyên rồi sẽ gặp, hai người họ thực sự rất may mắn! Nguồn: Kenny Luo - Unsplash.
Và đấy chính là 5 câu chuyện về tình yêu trong bài viết "Tiny love stories - Will you forgive me?"
Chúc các bạn một ngày tốt lành! Cảm ơn vì đã đọc!
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Những lý do bạn nên uống trà hàng ngày
Bài này mình đã đăng trước đó nhưng do lỗi source nên bị thiếu gần 2/3 bài, nay mình up lại và bổ sung đầy đủ, rất cảm ơn các bạn đã click vào đọc và thông cảm cho mình nhé! <3
Tumblr media
Ly trà lúc 7h sáng.
Mình bắt đầu uống trà đều đặn từ khoảng 1 tuần nay và mình thật sự, thật sự muốn chia sẻ với các bạn những lợi ích từ việc uống trà hàng ngày mà mình đã nhận ra (chứ không phải từ những bài báo "uống trà có lợi như thế nào" trên mạng đâu nhé.)
Khi uống trà vào buổi sáng, mình cảm thấy tỉnh táo và có nhiều năng lượng hơn trong một ngày. Thật sự trước đây để tỉnh táo thì mình dùng cà phê nhưng trong cà phê lượng cafein nhiều hơn trong trà khá là nhiều và hơn nữa, khi uống trà thì mình cũng cảm thấy "nhẹ nhàng" hơn. Fact: Lượng cafein trong lá trà cao hơn trong hạt cà phê nhưng khi được chế biến thành thức uống thì trà lại ít hơn bởi nó có một loại chất ức chế cafein.
Trà làm mình thư giãn. Mình thật sự cảm thấy sảng khoái bởi mùi thơm của trà. Mình ưu tiên chọn nhưng loại trà có hương như trà nhài, trà bạc hà thay vì trà truyền thống vì cá nhân mình cảm thấy rất thích "vừa uống vừa ngửi" như vậy.
Uống trà sau bữa ăn giúp mình hạn chế lượng chất béo. Chắc hẳn các bạn đã từng nghe những quảng cáo trong trà có chất "OTPP giúp hạn chế hấp thu chất béo", mình thì không chắc về những quảng cáo đó nhưng cá nhân mình thường cảm thấy nặng bụng và khó tiêu khi ăn những món có nhiều dầu mỡ và khi uống trà sau bữa ăn, mình cảm thấy dễ tiêu và nhẹ nhàng hơn hẳn.
Uống trà giúp da đẹp hơn. Thời gian mình uống cà phê thì da của mình bị khá là nhiều mụn, đa số là mụn trứng cá nhỏ và lâu lâu thì có cả mụn bọc và mình nhận thức về điều đó. Nhưng từ khi chuyển sang uống trà thì tình trạng đó của mình được cải thiện đáng kể.
Trà giúp lợi tiểu. Trà cung cấp nước cho mình rất tốt và từ khi uống trà mình đi tiểu khá nhiều và cảm thấy cơ thể mình đang được "detox" vậy. Mặc dù không quá triệt để nhưng mình cảm thấy ổn về cách "detox" nhẹ nhàng này.
Sở thích của mình là uống các loại trà túi lọc vì mình nghĩ nó không quá đắng (mình không thích uống trà đắng và nặng đô cho lắm), hơn nữa nó thật sự tiện lợi trong nhịp sống hiện nay nhưng vẫn mang lại cho mình những lợi ích nhất định. Nếu các bạn có thời gian và không "lười" như mình thì các bạn cũng có thể sử dụng những loại trà thô, trà hoa sấy hoặc atisô cũng rất là tốt.
Tumblr media
Đây là ly trà "sai lầm" của mình lúc 9h tối. Mình chưa có thời gian đi mua ly nên đang dùng tạm ly được tặng.
Bên cạnh đó mình cũng có một vài lưu ý nhỏ khi uống trà:
Các bạn uống trà nóng hoặc trà đá cũng được nhưng nên uống trà lúc mới pha. Trà để quá lâu sẽ có mùi và màu hơi khó chịu và mình nghĩ nó không tốt cho sức khoẻ.
Không nên quá tin tưởng vào các loại trà đóng chai vì thật sự hàm lượng trà trong đó khá là thấp (mình chỉ thấy ghi là "bột trà xanh"), chỉ chiếm khoảng vài phần trăm và một số loại thì dưới cả 1%, bù lại lượng đường trong đó thật sự không tốt một chút nào, mình sẽ có một blog khác nói về loại đường tinh chế này.
Vài hôm mình uống trà vào buổi tối (sau 8h), cảm giác cũng khá thích và thư giãn nhưng tối hôm đó mình rất khó ngủ nên đối với những bạn khó ngủ mình khuyên hãy thay bằng trà tâm sen, hơi đắng một chút nhưng sẽ tốt hơn cho giấc ngủ của bạn.
Các bạn hãy mua một loại ly uống trà riêng, đừng sử dụng ly uống nước bình thường vì ly uống trà thường có miệng rộng và thân ngắn, các bạn sẽ dễ dàng vệ sinh hơn cũng như nếu uống trà nóng, trà sẽ nguội nhanh hơn, tránh bị phỏng môi, miệng trong lúc uống trà.
Nếu bạn thích uống trà, hãy thử mua một loại trà bạn thích và mua một cái ly uống trà đẹp đẹp chút cho có cảm hứng hàng ngày nhé. Chúc các bạn khoẻ mạnh!
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Để tiếng chuông báo thức không còn là nỗi ám ảnh.
Mình chắc hẳn là tất cả mọi người đều từng có một ngày thức dậy và cảm thấy chán nản với mọi thứ và hầu như không muốn bắt đầu một ngày mới. Các bạn thấy rằng việc phải đi làm, đi học là một điều rất khó khăn và luôn luôn có suy nghĩ: "Tại sao mình phải làm việc này?", "Tại sao mình không nghỉ ngơi thêm một chút?",... và vô vàn những điều tương tự. Sau đây mình sẽ đưa ra một vài gợi ý đơn giản mình đã áp dụng và có hiệu quả trong việc bắt đầu một ngày mới nhé.
Tumblr media
Một góc ngôi trường hiện tại mình đang học - ĐH Công nghệ Thông tin, ĐHQG TPHCM
"Đối với một người biết nhận thức các giá trị cuộc sống thì mỗi ngày luôn là cuộc sống mới."
Trang 24, "Quẳng gánh lo đi & Vui sống" - Dale Carnegie
Các bạn hãy tìm ra một thói quen mình thích vào buổi sáng và cố gắng áp dụng nó hàng ngày. Bạn sẽ thấy việc thức dậy và làm việc đó như một "món quà" mà cuộc đời cho bạn vào mỗi buổi sáng. Mình thì luôn cố gắng uống một tách trà vào buổi sáng, hoặc có thể dùng loại kem đánh răng có vị yêu thích của mình, điều đó làm mình cảm thấy rất thích bắt đầu một ngày. Đối với các bạn khác, có thể bạn thích tập thể dục buổi sáng, thích cảm giác rửa mặt hay cạo râu buổi sáng chẳng hạn?
Hãy thử "tự tạo niềm vui" bằng cách kết hợp nghe nhạc hay xem một đoạn video ngắn yêu thích trong lúc làm những công việc buổi sáng như đánh răng, vệ sinh cá nhân, thay đồ, vốn là những việc lặp đi lặp lại và những suy nghĩ "nguy hiểm" sẽ sinh ra trong lúc này .
Cách này thì khá dễ áp dụng với những ai có "tâm hồn ăn uống" như mình. Vào buổi tối hôm trước mình sẽ suy nghĩ trước ngày mai mình ăn sáng món gì, thế là mình sẽ cố gắng đi ngủ thật sớm để sáng mai dậy đi ăn món đó. :D
Vào buổi tối hôm trước các bạn hãy note lại những việc các bạn cần làm cho ngày mai, cách này sẽ bạn không bỏ sót công việc ngày mai và sáng mai dậy bạn sẽ không phải bị bao vây bởi những suy nghĩ lơ mơ làng màng: "Mình đang làm gì đây?", "Mình phải làm gì đây?",...
Các bạn hãy nghĩ về những người hôm nay chúng ta sẽ được gặp. Bố mẹ, bạn bè và những đứa chiến hữu chí cốt và thậm chí là người yêu của mình, vậy thì tại sao không bắt tay vào ngày mới lập tức nào?
Hãy nghĩ về mục tiêu lớn sắp tới của bạn. Bạn sẽ dễ dàng đạt được nó nếu bạn bắt đầu hoặc tiếp tục làm vào hôm nay. Mục tiêu lớn đó có thể là đạt được chứng chỉ tiếng Anh, mua được chiếc điện thoại mới nhất hay chiếc xe tốt nhất và cũng có thể là có được tình cảm của người mà mình thích.
Tumblr media
Hành lang của ngôi trường cấp 3 của mình - THPT Phan Châu Trinh, Đà Nẵng
Vào khoảng thời gian cấp 3 mình thường hay rơi vào tình trạng như vậy và mình không biết phải giải quyết như thế nào, nhưng có một suy nghĩ đã giúp mình không nghỉ một buổi học nào trong suốt 3 năm cấp 3 (trừ những lúc ốm đau hay gia đình có việc), đó là:
SỰ TRÁCH NHIỆM. Bạn cần phải ý thức được trách nhiệm đối với chính bản thân mình và đối với cả người khác nữa. Không thể để những suy nghĩ lơ mơ ngắn hạn của bạn vào mỗi buổi sáng làm bạn bỏ lỡ nhiều cơ hội của hôm nay, và làm hỏng kế hoạch của những người khác. Đó là một việc khá là không tốt và không ai muốn cả, nên việc vận dụng lý trí vào những lúc tâm hồn đang "chây ì" như thế này là rất quan trọng. Hãy chiến thắng con "lè nhè mè nheo" đó trong con người bạn nhé!
Chúc mỗi ngày mới của các bạn đều là một ngày tốt đẹp!
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
longer than a summer
mùa hè. chụp film ra màu buồn nên tâm trạng buồn theo luôn thật sự buồn lắm đó.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Rón rén những giấc mơ
Chúng ta từ bé đã bị cha mẹ thầy cô nhồi sọ về sự an toàn, chắc ăn, ổn định, rụt rè, thập thò...nên hình thành 1 tính cách có thể nói là kẻ thù của thành tựu. Có người còn bày ra những nỗi sợ để "Nhiêu đó được rồi, làm nhỏ thôi, chơi nhỏ thôi"...khiến dân tộc mình 100 triệu dân rồi, bằng dân số tỉnh Quảng Đông Trung Quốc, mà GDP chỉ bằng 1/6 GDP của họ (họ đã có 1200 tỷ đô, riêng 1 tỉnh Quảng Đông). Thi Ai là triệu phú, được có chục triệu là "xin dừng cuộc chơi để bảo toàn số tiền" bé mọn mang về. Thật đáng thương làm sao. Chơi thì chơi luôn tới phút chót, năng lực không đủ mới dừng lại. Tiền bạc lúc nào chả làm ra được, cơ hội xuất hiện thêm trên truyền hình, giải thêm các câu đố...mới là cảm giác mãi không thể mua được. Nhưng đám đông nào có chấp nhận tư duy này, vài đồng bạc với họ là hạnh phúc lắm lắm.
Dân số ta gần bằng Nhật mà Nhật đã là 1 dân tộc lớn trên thế giới với hàng ngàn thương hiệu quốc tế, 1 tập đoàn kinh tế của họ mỗi năm đóng thuế cho ngân sách khoảng 1 tỷ đô, họ có 1000 tập đoàn, coi như nền kinh tế mỗi năm có 1000 tỷ đô, đầu tư lại mọi thứ cho xã hội. Nhà máy Thaco Trường Hải, mỗi năm cũng đóng thuế cho tỉnh Quảng Nam gần 1 tỷ đô la Mỹ. Nếu Quảng Nam có khoảng 1 chục Thaco, có phải tỉnh này có 10 tỷ đô mỗi năm không?
Người Philippines, Ấn Độ, Băng La Đét, Indonesia...cũng nghĩ nhỏ, du học toàn tính chuyện trốn ở lại nên tốc độ phát triển kinh tế chẳng tương xứng với tốc độ sinh đẻ, đẻ nhiều rồi đi làm thuê khắp nơi. Dân số đông chứ nước không mạnh. Hiện có 120,000 người Việt đang ở Hàn Quốc chủ yếu là công nhân xuất khẩu, cô dâu và du học sinh và cũng khoảng 120,000 người Hàn đang sinh sống ở VN, chủ yếu là du học sinh, quản lý các công ty lớn, hoặc làm chủ, qua đây đầu tư làm ăn. Cứ lên Sài Gòn Hà Nội hay đi du học ở nước giàu, học xong ở lại xin việc, rồi định cư, nghĩ nhỏ làm nhỏ...thì các thành phố lớn này cứ phình to ra mãi, bất cập mãi mãi không giải quyết được....mà quê nhà thì thiếu người dựng xây. Cái Legacy của bạn ở đâu mà phải đi xin xỏ 1 cái thẻ xanh của người nước khác, phải ngồi chầu chực phỏng vấn công ty này công ty kia, phập phồng sợ nó đuổi. Bạn rất thông minh tài giỏi và là công dân của 1 dân tộc Việt tự cường, 1 quốc gia độc lập cơ mà? Bạn đừng trách ai khi người Việt trên thế giới không được có vị thế cao, do CHÍNH BẠN đấy. Tập hợp những người nghĩ nhỏ như bạn, tham lam mấy cái nhà cái xe miếng đất, buôn bán qua lại, không có thành tựu gì, không có nhà máy xí nghiệp gì, nên nước Việt mới yếu.
Người Quảng Đông ai ai cũng máu lửa, làm ăn và làm ăn, sản xuất kinh doanh đủ thứ, vay vốn làm, thua thì thôi, chịu nợ, mất hết thế chấp, rồi làm lại. Một là đậu vào Harvard, hai ở nhà tự học, tự làm giàu, không chấp nhận học trường làng nhàng, thầy làng nhàng, bạn làng nhàng, tốn thời gian cuộc đời vô cái làng nhàng vô bổ, ngồi 4-5 năm cuộc đời dưới những ngôi trường vô danh, những ông thầy nghĩ nhỏ, bày mình nghĩ nhỏ, nói tào lao. Cha mẹ bạn bè hoặc bất cứ ai mình nói chuyện cũng vậy, nói cái nhỏ hẹp là I am so sorry liền, lây nhiễm cái lặt vặt, kéo tầm mình xuống. VÀ PHẢI ĐI. NĂM PHẢI ĐI CẢ CHỤC LẦN ĐẾN TỈNH KHÁC, NƯỚC KHÁC. Bỏ chục triệu đi học làm ăn (các chương trình start-up study tour, đi thực tế tới tận nơi sản xuất chứ không phải ngồi hội thảo máy lạnh ông nói qua bà nói lại), hoặc có ai tổ chức đi hội chợ quốc tế là mình lập tức xuống tiền ngay, không cân nhắc đắn đo chi hết. Nói về là về. Nói làm là làm. Nói buông là buông. Nói đi là đi. Nói chơi là chơi. Nói là làm. Khô máu, tới cùng luôn, nói kiểu dân miền Tây là "chấp nhận chơi lỗ tuột quần", dấn thân, xả thân còn được ai lại sợ bị tuột quần (tư duy tích cực là được tuột, chả ai thèm dòm mình mới buồn).
Làm gì cũng phải xuất sắc, một lên mức xuất chúng, 2 là hạng xoàng. Mà hạng xoàng thì không có ý nghĩa gì, không ai biết và nhớ đến tên mình cả. Thua thì thôi, có sao, chứ sợ thua thì sao làm lớn? Sợ nợ với sợ lỗ thì BỎ NGAY Ý ĐỊNH LÀM KINH TẾ. Nhưng đáng tiếc lại luôn đi tìm cách biện minh là x, y, z chứ hem lẽ nói EM SỢ?
Mình nghĩ nhỏ, nghĩ chắc ăn thì mãi mãi không có gì lớn để lại cho nhân loại. KHI KHÔNG SỢ MẤT, ANH MỚI LÀM LỚN ĐƯỢC (LÝ GIA THÀNH). Mà ông cũng nói, 99% người ta sợ mất, nên người ta không có làm. 1% lập tức làm, không hỏi. Ai hỏi tới hỏi lui, thì sẽ rút lui. Người làm thì sẽ người được, người bại. Được hưởng, mất thôi. Tính cách phải vậy mới đáng để ý.
Tumblr media
Người cá tính và tinh hoa sẽ thích anh Vũ Trung Nguyên, chú Dương Thaco, anh Quyết FLC, cô Thảo Vietjet, chú Đức HAGL, cô Thái Hương TH True Milk, chú Mỹ Trà Vinh, chú Kiên Thiên Minh Group, Sungroup, BIM Group, PAN group....Họ làm là làm lớn, bất chấp sự nguy hiểm do kẻ ghét người ghen, mà phần lớn chưa bao giờ gặp mặt và nói chuyện họ, chỉ nghe thông tin thứ cấp trên báo và người khác nói lại dưới dạng tin đồn. Bạn đã từng gặp trực tiếp, nói chuyện hay làm ăn với họ, và thấy họ đúng như những gì mình nghĩ trong đầu không? Nếu chưa thì đừng nghĩ như thế gian nghĩ nữa. Mình đang rất non bản lĩnh, bị tin đồn và truyền thông dắt mũi rồi chứ sự thực nó khác.
Mình đặc biệt trân trọng những người đã thất bại như chủ của hãng Air Mekong, Indochina Airlines, Vinaxuki, Dạ Lan,....dù thương hiệu không còn nhưng cũng đã 1 lần trong đời làm được điều mình muốn. Có trăm tỷ trở lên là lập tức đầu tư xây nhà máy ở quê nhà, chứ sao thấy toàn quẩn quanh ở Sài Gòn, mua bán qua lại nhà đất (cái hoàn toàn không sinh lợi gì cho nền kinh tế, không có nền kinh tế hùng mạnh nào trên thế giới dựa trên bất động sản), rồi mua siêu xe, rồi cặp với ca sĩ diễn viên, ăn sơn hào hải vị...và sướng cho bản thân mình theo 2 nấc đầu tiên của tháp nhu cầu Maslow vậy?
Tinh hoa khắp thế giới rất thích tính cách độc đáo của các nhân vật lịch sử trong thập niên 40-50 như Stalin, Hitler, Roosevelt, Truman, Churchill,...và sự đấu trí hấp dẫn của họ để tạo ra trật tự thế giới mới, như trong cuốn "Ông già 100 tuổi trèo qua cửa sổ". Thật thú vị làm sao.
Tinh hoa khắp thế giới hiện đang cực thích phong thái lạ lùng của TT Trump chứ không thích kiểu nhàn nhạt của Obama, Hilary Clinton (nhóm NATO (no action talk only) lại rất thích 2 người này vì họ nói....hay). Về doanh nhân thì họ thích kiểu Elon Musk. Trump hay Elon Musk luôn coi thường look down người nghĩ nhỏ đến độ ông nói "đã mất công nghĩ, thì phải nghĩ lớn. Mất thôi, làm lại cái mới". Họ tư duy vậy mới xuất chúng, dẫu người đời có nói gì nói nhưng những người phê phán này thì tỷ tỷ người đã chết đi, chả ai nhớ, chỉ có những người này còn mãi lưu danh sử sách, có cái để lại cho hậu thế, không thành tựu thì cũng có bài học.
Còn những người trẻ, mình đi cà phê, nghe nói sự rụt rè, thận trọng, lo lắng, nghĩ ngợi đăm chiêu, cân nhắc tới lui, muốn mà không dám...thì thôi xin phép về, unfriend, tốn thời gian quá tốn. Muốn mà không dám thì muốn làm gì cho tốn thời gian? Comment "Hay là mình, bữa nào, mình cũng thích.." thì block hết. Người quyết đoán không nói về những dự định trong đầu họ. Mà hễ họ đã nói ra, thì LÀM NGAY.
Nếu mình là tinh hoa, từ nhỏ đã được khen là thông minh giỏi giang, tự mình cũng nhận thấy là mình hiểu nhanh hơn người thường, quan sát tốt hơn người thường, lanh lợi hơn người thường, có nhận thức sâu sắc và có khả năng rung động với chân-thiện-mỹ, thì hãy cứ mơ lớn, lớn nữa. Cứ rón rén, nghĩ thôi đã không dám, thì vứt bỏ cả tương lai vô mấy cái tủn mủn lặt vặt....của cuộc sống thường nhật, vô cơm áo gạo tiền của cuộc đời. Sống đời tiếc gì mà tiếc. Đã mơ lớn thì bắt đầu từ cái nhỏ nhất đi. Mạnh dạn về quê mà làm ăn, khởi nghiệp, từ gánh bún nhỏ mà trở thành tập đoàn to. Think great, start small. Không chịu làm thì ngồi đó mà nghĩ, chỉ là tốn thời gian trong quỹ thời gian hạn hẹp của đời người.
Đã có đầu óc hiểu biết, thì phải hiểu chữ "HUMAN LEGACY", từ đó mà ra quyết định cuộc đời. Đã chọn kinh tế làm ăn thì bắt chước chú Nguyễn Thanh Mỹ ở Trà Vinh là tốt nhất, đó là 1 người mà người Việt trên khắp thế giới cần học tập và làm theo, y chang cũng được, chỉ cần đổi sản phẩm. Những nhà máy mọc lên ở khắp các tỉnh thành, nước ta mới hùng mạnh được. VIỆC LÀM nhiều, tự khắc thế giới sẽ ngưỡng mộ, hộ chiếu VN sẽ tăng giá trị, mọi vấn đề bất cập của xã hội sẽ được tự động giải quyết. Tỉnh nào cũng là Bình Dương và Bắc Ninh, nhà máy nhiều như thế thì nước ta sẽ là nước công nghiệp phát triển.
Bạn nghĩ là suốt cuộc đời này cho đến khi bạn thăng thiên, bạn có thể đóng góp được 1 cái nhà máy cho quê hương không? Bạn có thể tự đầu tư (nếu đủ giỏi) hoặc ưu tiên đầu tư (nếu đi làm cho tập đoàn này nọ, ép các tập đoàn về quê mình khảo sát để làm nhà máy, hoặc có quan hệ quốc tế thì lôi kéo họ về đầu tư). Trả lời CÓ hoặc KHÔNG, thì từ đó mà cách tiếp cận sẽ phù hợp.
P/S: Nhắc lại là bài này không dành cho người đầu óc lèo tèo hoặc đầu óc thông minh lanh lợi mà lười biếng, thời sinh viên đi học không tự làm ra tiền, phải ngửa tay xin cha mẹ hàng tháng thì không phải là đối tượng đọc bài này, mong các bạn thông cảm. Các bạn có mục tiêu là cái nhà cái xe và chỉ nghĩ trong phạm vi có lợi cho mình và gia đình mình cũng không nên đọc bài này. Bài chỉ phù hợp cho người có tư chất, nghĩ cho muôn người, thương yêu tha nhân và mong muốn xã hội giàu có phồn vinh hơn, ai cũng được có cơ hội việc làm do chính mình mang lại, thì đọc mới thấy hay, mới tạo được thành tựu, mới thấy cần phải share ngay.
Xem thêm các bài viết khác tại http://hocgilamgi.com/
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Ngày thương binh liệt sĩ
Tumblr media
Con: Bố ơi hôm nay là ngày gì thế?
Bố : Hôm nay là ngày thương binh liệt sĩ. Mày học 6 năm trời mà chả biết hôm nay là ngày gì cả à? Con : Ở trường lớp có dạy con đâu, mà biết để làm gì cơ chứ, cùng lắm là biết để ngày mai có nghỉ hay không thôi. Sau đó bố tôi liền bật tivi lên xem truyền hình trực tiếp người ta tỏ lòng thương tiếc anh hùng liệt sĩ, được một lúc tôi lại hỏi bố tôi : -Bố ơi sao người ta toàn sống ảo thế ? Thăm đồng đội cũ thôi mà cũng phải tổ chức hoành tráng thế sao? Chả có tí tang thương nào cả. Bố tôi lại trách móc : - Mày thì biết cái đéo gì? Người ta truyền hình trực tiếp cảnh các cựu bộ đội thắp nén hương cho người đồng đội đã khuất để truyền cảm hứng tới những người không tiện thắp hương. Điều đó nhắc nhở họ rằng phải biết ơn các anh hùng liệt sĩ đã hi sinh vì tổ quốc. Học hành chả ra thể thống gì cả, mày chả biết đéo gì cả à??
Tôi trả lời : - Con có ở đấy đâu mà biết. Được một lúc, tôi nhìn thấy cảnh bà cụ già đi lên bục cầu thang, bỗng bà nằm gục xuống quan tài mà khóc. Bà khóc như chưa từng được khóc, chắc có lẽ bà tìm lại được đứa con của mình sau 50 năm xa cách.
Điều đó làm bố tôi khóc ra nước mắt.
3 năm sau khi tìm hiểu thì tôi mới biết được 6 tháng trước đó người ta đã tìm thấy hài cốt của đứa con của bà, nhưng người ta giấu lặng đi, đợi đến ngày thương binh liệt sĩ thì mới đưa lên truyền hình cho bà gặp mặt con lần đầu tiên. Họ cho rằng bà cụ lẩm cẩm không biết gì, nhưng bà 83 tuổi rồi vẫn còn minh mẫn lắm. Bà biết được chuyện đó, bà cũng đau lắm, cố nén lại cảm xúc bà nghĩ: “Thôi thì mình đợi 50 năm rồi, đợi thêm 6 tháng nữa thôi thì có sao đâu”.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
One night stand
Bờ hồ một chiều tối thứ 6 oi ả.  Bỏ lại công việc còn bộn bề, tôi lên xe lên phố  một mình. Tôi ngả lưng trên tấm ghế đá nhìn ra bờ hồ. Quanh tôi là các cặp đôi tay đi qua. Tôi không quan tâm lắm. Yêu làm gì để rồi chia tay ! Còn sự nghiệp, gia đình, ước mơ của mày . Mày không đủ thời gian để yêu đâu !
Thằng hề trong tâm trí tôi lại lên tiếng chống chế cho sự nghiệp F.A của tôi. Bờ hồ về đêm thật lung linh. Tôi thả lỏng, relax theo bài hát của 1 ông tây đang đánh đàn rồi mở điện thoại lên chơi game Liên Quân Èo anh đánh gà thế ! Tôi quay lại nhìn. Một cô gái với đôi mắt trong veo nhưng lại chứa trong đấy sự từng trải của cuộc sống. Nàng mặc một chiếc váy trắng. Đi đôi giày búp bê. Em chơi cùng được không ? OK con dê, em ngồi đi
...
Win rồi, yeah !
Tôi và nàng ôm lấy tay nhau rồi hét lên như 1 đứa trẻ. Rồi tôi và nàng nhìn vào mắt nhau trong 1 phút. Cả thế giới bỗng chốc thu bé lại chỉ bằng một cô gái. Đó là câu hát miêu tả suy nghĩ của tôi vào lúc này. Tình yêu sét đánh chăng ? Tôi không chắc ! nhưng giây phút đó, trái tim rỉ sét nhiều năm vì đau khổ bỗng dưng đập lỗi nhịp. Mình đi ăn gì đi, em đói rồi ! Ừ, đi ăn cuốn N Roll nhé ! gần đây thôi  OK ! Chúng tôi khoác tay nhau như thể đã yêu nhau từ lâu lắm rồi. Cảm xúc đã lấn át hết đầu óc cả 2 đứa. Mình ngồi nghỉ ở đây nhé ! Ừ , nghiêng người cho em tựa vai xíu, mỏi quá  Tôi và nàng ngả đầu vào nhau rồi nhìn về ra hồ. Tôi và nàng tâm sự về cuộc sống, cuộc đời, đổ vỡ trong tình yêu. Nàng vừa chia tay một mối tình yêu xa 1 năm. Tôi thì vẫn còn đau khổ sau mối tình kéo dài 4 năm . 2 trái tim rỉa máu đang cố gắng làm lành vết thương cho nhau.
Lên Tạ Hiện làm vài bia đi. ... 2h sáng : Mình về đi ! Ở với em đêm nay nhé ! Tôi và nàng lao vào nhau, hoà quyện với nhau. Nàng là không cao nhưng có hình thể hấp dẫn nhất trong những cô gái tôi từng quen biết. Nàng và tôi làm tình một cách cuồng nhiệt như thể đây là lần cuối chúng tôi gặp nhau. Ôm em thêm chút nữa đi ! Nàng rúc đầu vào người tôi như một con mèo lười. Ánh nằng chiều vào người nàng khiếm nàng lung linh như một vị thần. Cho em trả phòng!
Tôi và nàng đều quay nhìn nhau. Chúng tôi đều không chủ động không xin contact của nhau. Nàng lên tiếng:  Có duyên sẽ gặp lại ! Sau một buổi tối điên rồ, tôi và nàng lại quay lại với cuộc sống bộn bề. Tình một đêm liệu có đúng hay sai ? Tôi không biết ! Nhưng tôi luôn cất giữ nó trong tim với một thái độ trân trọng. Đường ta đi giờ đây rẽ lối Hai ngã đường chia đôi Biết khi nào có ngày gặp lại (Biết khi nào gặp lại - Mỹ Tâm)
(Còn tiếp) 
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Home (Day 2 in 30-Day Writing Challenge)
When my parents moved out of the city where we lived our whole lives, I feel…strange. I was neither sad nor happy.
I feel something is lost (FYI, I live in a different city).
The new place where my parent moved to, I didn’t feel like home.
The old place, not my home anymore.
So where will I go when I want to go home?
It feels like you don’t belong to anywhere.
I didn’t go back to my hometown for a quite long time. I just didn’t have any reason. Who I look for back there?
The emptiness gradually appeared and bigger inside me, replace for what has been lost.
Until yesterday when I went back to my hometown to visit my aunt family. My aunt is as my second mother. She cares about me so much since I was a little kid.
She called me when I was on the bus to ask me to have dinner with her family. It reminds me of the times I went back home at the weekends and my parents waited for me to have dinner together. We didn’t do that now.
I almost cried on the bus.
I suddenly realized you have a home when you have someone waiting for you.
This place has always been a part of me. No matter where I go, no matter how much I try to ignore, this is home. This is my childhood.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Chuyện khó ngủ vì thức khuya học bài : Cái gì cũng có lý do và mình đã "trả giá" như thế nào
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes
xoidua · 5 years
Text
Em có nhớ anh đều đặn
Em có nhớ anh đều đặn? 
Như anh...Nằm yên thêm năm phút dưới mặt trời Đợi cái nóng nhức dần trên đôi mắt Ôi làn da em mát và mi em nhắm nghiền Dù thế giới đảo điên có bắt đầu tan vỡ.
Tumblr media
Năm tháng đã qua, anh bỏ lỡ nhiều điều Mất đi sự kiên nhẫn vì tuổi trẻ ôi sao dài vậy... Và anh chưa thể thành người lớn Để làm những chuyện hoang đường Với hơi thở nhẹ nhõm đến ngạc nhiên ... Như việc bỏ em lại Trong căn phòng con chứa ký ức chúng mình.
Em có nhớ anh đều đặn? Như anh Nuốt đêm trong ly cafe để trốn một người Trong giấc mơ nào cũng mỉm cười , bất an đến lạ "Ngày mai em vẫn chưa đi. Bao giờ mình lại ngủ quên trong sóng biển Và hôn môi đầy vị cát"
Em có nhớ anh đều đặn? Như anh Vừa che ô cho con mèo trắng do thấy cần làm việc tốt Và lát sẽ đánh giầy... dẫu biết mưa rơi. Vì cần chỉnh tề nhỡ đâu em hò hẹn.
Em có nhớ anh đều đặn?...
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
0 notes