Tumgik
yeuuuuu · 6 years
Text
“Thời còn học cấp Ba, tớ từng thích một cậu bạn dáng cao cao, người gầy gầy. Cạnh cậu ấy khi đó có một cô bạn nhỏ xinh, da rất trắng. Lúc đó tớ đang niềng răng, trên mặt thì đầy mụn. Vì tự ti nên tớ không dám đến gần cậu ấy, và luôn luôn chỉ dám lén nhìn từ phía sau. Dù cùng làm trực nhật, hai đứa chung một nhóm, tớ cũng chẳng dám nói gì. Tớ biết, mình không xứng với cậu ấy, cậu ấy sẽ chẳng thích tớ đâu. Cho nên tớ tự nhủ, đợi tháo niềng răng, chữa khỏi hết những vết mụn trên mặt rồi sẽ thổ lộ với cậu ấy. Lên đại học, chúng tớ ở cùng một thành phố. Cuối cùng tớ đã gỡ niềng răng, da cũng đẹp hơn rồi. Nhưng cậu ấy là chủ tịch hội sinh viên của trường bên cạnh, xung quanh toàn những cô gái giỏi giang. Vậy là tớ nghĩ, tớ phải cố gắng thêm chút nữa. Đợi khi nào trở nên tài ba hơn, tớ sẽ tỏ tình với cậu ấy. Giờ tớ đã có một công việc đáng tự hào, trang điểm ăn mặc thật xinh đẹp. Thế nhưng, con của cậu ấy đã được 3 tuổi rồi. Năm đó cậu ấy đi công tác, gặp nhau nên mời tớ bữa cơm. Cậu ấy hỏi: ‘Này, từ thời cấp Ba đến bây giờ cậu cứ một mình như vậy à? Chưa bao giờ tìm bạn trai sao?’. Tớ chỉ biết cười. Cậu ấy nghiêng đầu, chợt nói, ‘Thực ra hồi học đại học, tớ đã từng thích cậu đấy’. Khoảnh khắc ấy, tớ nhìn khuôn mặt chẳng còn ngây ngô của chàng trai đối diện, muốn khóc mà không thể khóc ra. Bỗng chốc tớ hiểu, thứ gọi là chờ đợi đó không khiến chúng tớ đến gần nhau hơn, mà còn đẩy tớ ngày càng xa cậu ấy. Tớ không bao giờ còn có cơ hội nói với cậu ấy một câu “tớ thích cậu”. Ngày xưa, giấc mơ đẹp nhất của tớ là có thể ngồi sau yên xe cậu ấy, cùng đi đến quán bên trường ngồi ăn vặt. Nhưng giờ thì không thể thực hiện nữa rồi… Giống như một câu trong bài hát “Có những người đã để lỡ rồi thì sẽ không bao giờ trở lại”. - Có lẽ chúng ta đều giống nhau, đều phạm phải sai lầm tương tự. Chúng ta luôn cảm thấy bất lực giữa những do dự kéo dài hết lần này đến lần khác. Năm nay bận việc, năm sau về nhà. Năm sau có việc khác không thể về, lại tiếp tục trì hoãn, mà chẳng bận tâm ông bà bố mẹ ở nhà mong ngóng ta về đến nhường nào. Cậu không biết được, với họ mà nói, thời gian thật sự không thể chờ thêm nữa. Lần này vẫy tay tạm biệt, không biết lần sau còn gặp lại hay không… Cậu có bao giờ vì sự do dự của bản thân, vì một câu ‘đợi thêm chút nữa’ mà bỏ lỡ cơ hội vốn thuộc về mình, bỏ lỡ người cậu vốn rất yêu thương? Năm 8 tuổi, tớ thích con búp bê trong tủ kính, mẹ nói đợi khi nào có tiền sẽ mua cho, nhưng lên 10 tuổi, tớ đã không còn thích nó nữa. Chàng trai mà tớ mến vô cùng vào năm 18 tuổi, tớ đợi mãi cũng chẳng đợi được cậu ấy thổ lộ với mình. 28 tuổi, tớ muốn đợi thêm chút nữa rồi mới về nhà. Và như thế, tớ bỏ lỡ lần cuối cùng được gặp bà ngoại. Mỗi ngày đã đi qua, làm sao quay trở lại? Và cậu nói xem, trên thế gian này, rốt cuộc có bao nhiêu cuộc đời có thể thắng được thứ mang tên ‘đợi chờ’?””
— #Cìu_trans
395 notes · View notes
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
Trong này chỉ là một phần nhỏ trong cái đại gia đình của tôi thôi Còn trong ảnh là người tôi yêu 3 năm rồi Và sẽ yêu lâu hơn nữa #HNN6oldyears #N3❤
0 notes
yeuuuuu · 7 years
Video
Vì Hà Nam Ninh một gia đình Hà Nam Ninh là nơi lần đầu biết đến đi tình nguyện Hà Nam Ninh là nơi ta được yêu thương, là nơi dậy ta cách yêu thương Hà Nam Ninh cho ta những người anh người chị và bạn bè và những đứa em tuyệt vời Hà Nam Ninh cho ta một gia đình Hà Nam Ninh gắp liền với những năm tháng đại học #HNN #N3 #BKT #TK
2 notes · View notes
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
Các em
0 notes
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
Chúc mừng thì cũng không phải Không phải lên vị trí này là sướng cũng không phải là giờ mới lên vị trí này Cô gái duy nhất làm nhóm trưởng năm nay, em dẫn dắt 59 không hề kém các đứa khác. Cô gái mạnh mẽ nhưng cũng biết yếu đuối đúng lúc Để ở vị trí này em đã phải hoãn nhiều dự định của bản thân lại, em thiệt thòi hơn với những người khác. Là người cho anh có động lực tới nhóm nhiều hơn Nếu coi N3 như một gia đình thì em là đứa con gái của anh. Chúc em có một năm hoạt động tốt, có nhiều kỷ niệm ở nơi này hơn.
1 note · View note
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
0 notes
yeuuuuu · 7 years
Text
Hãy trân trọng mọi người bên mình
*Trên đời này có quá nhiều câu chuyện muốn nói mà chẳng thể nói ra. Thế nên, xin hãy trân trọng người đang ở bên mình.
Biết em sắp lấy chồng, hôm ấy tôi xin nghỉ, lái xe suốt một đêm tới gần khu nhà em, trông thấy em mặc váy cưới, rất xinh đẹp, đẹp hơn trong tưởng tượng của tôi nhiều! Tôi cứ thế đi theo đoàn xe, mãi cho đến khi nghe thấy tiếng nhạc tiếng pháo vang dội tươi vui, rồi anh ấy bế em xuống xe, đi vào sảnh cưới. Sau đó, điện thoại tôi nhận được một tin nhắn: “Đừng tiễn nữa, em đã đến nơi rồi. Xin lỗi."Khoảnh khắc ấy, tôi bật khóc như một đứa trẻ.
Có người hỏi tôi "Từ lúc nào mà cậu quyết định quên đi người ấy?”
Tôi nói, “Lúc đó tớ đang chơi một trò chơi, chơi mấy ngày liền vẫn không qua bàn. Thế là tớ tự nói với mình, rằng ải khó thế này, nếu mình có thể qua được thì chứng tỏ giữa mình và anh ấy vẫn còn có khả năng. Thế nhưng cũng chính giây phút ấy, tớ thảng thốt nhận ra, giữa chúng tớ đã xa cách đến mức phải gửi hy vọng vào một trò chơi thế này rồi.”
Sau một lần tai nạn xe, tôi bị mù, vì vậy không biết được bạn gái mình trông như thế nào. Năm ấy cô ấy bị ung thư dạ dày, trước khi mất đã hiến tặng giác mạc cho tôi. Khi một lần nữa được nhìn thấy ánh sáng, việc đầu tiên mà tôi làm chính là tìm ảnh của cô ấy. Thế nhưng tôi chỉ tìm được một phong thư mà cô ấy để lại, trong thư là một tấm ảnh trắng, đằng sau ảnh viết: “Đừng cố muốn biết ngoại hình của em. Dáng vẻ em chính là dáng vẻ của người anh yêu sau nà.”
Họ đã chia tay hai năm. Hai năm, mỗi ngày sau khi tan tầm anh ấy đều theo thói quen vào blog của cô ấy, xem tâm trạng cô ấy hôm đó thế nào. Cô ấy có lúc vui, có lúc buồn, có khi mất mát, anh ấy chỉ lặng lẽ dõi theo, chẳng bình luận, thậm chí còn xóa hết nhật kí khách thăm. Mãi cho đến một ngày trên blog cô ấy tràn ngập ảnh cô rạng rỡ trong b�� váy cưới, ở dưới chỉ viết một dòng chữ nhỏ: “Em lấy chồng rồi, không đợi anh nữa, nên không cập nhật blog nữa đâu”.
Hồi nhỏ chị hay khóc nhè, mẹ nói dối rằng, con mà còn khóc thì sẽ bị chú cảnh sát đến bắt đi đấy, chị sợ quá nên nín luôn. Lớn lên rồi, chị quả thật đã yêu một anh cảnh sát, sáu năm bên nhau, người lớn hai nhà phản đối cãi vã suốt sáu năm. Cuối cùng anh ấy cũng từ bỏ, kết hôn với người khác. Ngày anh ấy cưới, chị ngơ ngẩn ngồi trước thềm nhà, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, bèn ngoảnh lại cười với mẹ, nói: “Mẹ ơi, mẹ nói xem nếu bây giờ con khóc, chú cảnh sát có đến đưa con đi không?” Em biết không, giây phút ấy, mẹ chị đã khóc đấy…
Hồi mới vào đại học, vì yêu xa nên cuối cùng cũng chia tay, suốt mấy ngày anh không ăn được, lúc nào cũng ngơ ngẩn, gầy đi trông thấy, rồi hút hết mấy bao thuốc, uống rượu mãi thôi. Bỗng dưng có một ngày soi gương, cảm thấy mình không thể tiếp tục như thế, vậy là gọi điện cho bố mẹ. Rồi thì tắm rửa, mua quần áo mới, đi học, chơi bóng, vào thư viện. Thế nhưng chợt một hôm, nghe thấy trên chương trình phát thanh phát bài “Bỗng nhiên rất nhớ em”, anh chợt thấy tim mình quặn thắt, liền chạy đến bụi cây sau tòa nhà lớp học, lặng lẽ khóc thật nhiều. Sau đó lại sống bình thường, chưa từng liên lạc lại với cô ấy. Thật nhiều năm trôi qua, anh vẫn nhớ rõ tất cả những cảm giác ấy. Có lần họp lớp cấp Ba, bạn bè hỏi thăm, nhớ tới mình khi ấy đã từng si tình đến vậy, anh thản nhiên cười. Nhưng em biết không, nụ cười ấy, phải mất tròn sáu năm anh mới cười ra được.
Tôi nói, chúng ta chia tay đi. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi mong bị người ta từ chối, muốn bị từ chối một cách quyết liệt, rồi được người ấy kéo vào lòng ôm thật chặt, nói “không”.Thế nhưng, anh ấy lại chỉ nói một chữ đơn giản, “Được”.
Em hỏi tôi, cảm giác từ bỏ một người mà mình rất yêu là thế nào? Tôi cảm thấy cảm giác ấy giống như căn nhà mà em đã sống rất lâu bỗng chốc bị một ngọn lửa dữ thiêu rụi. Em đứng ở xa xa, nhìn tất cả hóa thành đống tro tàn. Rõ ràng em biết đó là nhà, nhưng không thể quay về được nữa.
#Cìu_trans
#weibo #tieba #zhihu
1K notes · View notes
yeuuuuu · 7 years
Text
Share
Tumblr media
1. Như thế nào là hạnh phúc?
Ngày có thể vừa nói vừa cười, đêm có thể ngủ yên giấc.
2. Như thế nào là sáng suốt?
Làm những chuyện có thể làm tốt, không làm những chuyện vừa nghĩ đến.
3. Như thế nào là yêu thương?
Nói chuyện khiến người ta yêu mến, làm những chuyện khiến người ta cảm động, làm người khiến người ta nhớ nhung.
4. Như thế nào là có năng lượng?
Cảm thấy có hi vọng, có phương hướng, làm cho người ta mạnh mẽ, thông tuệ, khiến người ta tự tin, vui vẻ.
455 notes · View notes
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
Nhạc nhẹ nhàng
0 notes
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
Người ta không phải là không biết gói bánh đẹp mà chỉ là người ta không biết dùng photoshop thôi :))
0 notes
yeuuuuu · 7 years
Photo
Tumblr media
CỐ CHẤP...
0 notes