Nhiều năm về sau, em vẫn sẽ sống tốt như những năm qua em cố gắng làm điều đó :).
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Tôi lớn lên trong câu nói lạnh lùng quen thuộc: "tôi sẽ không khen bạn chỉ vì bạn làm tốt, vì đó là điều bạn buộc phải làm cho tốt."
Năm tôi bỏ việc. Ra khỏi ngành. Ai cũng trách móc. Ai cũng bắt tôi phải nghĩ lại. Nhưng chưa 1 ai chịu tìm hiểu lý do. Từng ấy năm gắn bó với nghề giáo. Tôi cũng từng dốc hết ruột gan để cống hiến. Tôi cũng từng mang về rất nhiều điều cho nhà trường. Nhưng người cần nhìn thấy lại ko hề muốn nhìn thấy chỉ vì một lý do dơ bẩn. Tôi đã từng ấm ức. Đã từng suy nghĩ tới việc sẽ làm đơn lên cấp cao hơn về những hành vi dơ bẩn đó. Nhưng rồi tôi nghĩ lại. Cuộc đời còn quá dài. Tôi vẫn luôn mong mình sẽ là người dịu dàng, sống 1 cuộc sống giản đơn.
Vậy là tôi quyết định ra đi..
Cho nên, tôi hy vọng bất kể ai cũng xứng đáng có được sự công nhận kể cả đó có là chuyện nhỏ nhặt nhất. Bởi vì mọi sự cố gắng của bạn đều phải được trân trọng và đó năng lượng để bạn tiếp tục cố gắng.
5 notes
·
View notes
Text
"Họ nói sứa không biết đau, đến trái tim nó còn chẳng có. Nhưng em biết, không thể cảm nhận được gì vốn dĩ là một loại đau đớn...”
[Tiểu Hi Hi]

94 notes
·
View notes
Text
“Tự do “biến mất” giữa cuộc trò chuyện là một hành động đặc quyền mà chỉ những ai được yêu thương mới có thể có.
Trước đây tôi từng yêu một cô gái mà cứ nhắn tin với nhau 5 phút thôi, cô ấy sẽ tự động biến mất. Để làm gì đó thì không biết, nhưng tôi là người chắc chắn sẽ tìm cô ấy hoặc liên lạc hỏi han bằng mọi cách.
Mọi chuyện vẫn cứ tiếp diễn như vậy cho đến một ngày tôi cũng tự mình đột ngột biến mất. Và cho đến nay, 3 năm trôi qua ròng rã, tôi vẫn mong là mai, hoặc ngày kia, hoặc có thể là một ngày khác thường nào đó cô ấy sẽ nhận ra sự biến mất ấy và bắt đầu đi tìm mình.”
- patientdrawn. instagram -

135 notes
·
View notes
Text
Khi nào thì bạn hiểu ra người đó không thuộc về mình?
“Mình rất muốn rất muốn đi gặp người đó. Nhưng đến khi gặp được phản ứng đầu tiên không phải là vui mừng, mà là run sợ khôn nguôi”
176 notes
·
View notes
Text
"Tôi chính là kiểu người, đi đường thì sẽ đi sát vào trong, ngồi xe bus thì nhất định phải thu mình ngồi ở hàng cuối cùng. Tôi không muốn tạo bất kỳ một mối quan hệ với ai, tôi sợ tôi vừa mới mang trái tim chân thành này ra, thì tôi đã chết rồi."
/Vi Nhất Hàng - Tặng bạn một đoá hoa nhỏ màu đỏ/

233 notes
·
View notes
Text
Cây vô tình đánh rơi chiếc lá nhỏ
Tôi vội nhặt tưởng đó là mùa Thu
Nắng thấy vậy ghé tai khẽ nhắn nhủ :
“Nóng thế này là Hạ đấy đồ ngu” 🤧
91 notes
·
View notes
Text
Tớ không thích ồn ào. Càng ko thích bàn tán xì xào. Tớ ko muốn ai biết rõ về tớ. Về cuộc sống, về những gì tớ đã trải qua. Tớ càng ko thích ồn ào về cuộc sống hiện tại.
Có lúc tớ muốn trách móc. Vì người này người kia đem chuyện cá nhân của tớ ra hỏi han.
Nhưng rồi tớ nghĩ lại. Tớ lại chẳng muốn nói thêm gì nữa. Có những khi, thất vọng tới nỗi tớ chẳng muốn mở lời.
Đó là tính xấu của tớ. Gặp phải chuyện gì ấm ức, hoặc tức giận. Tớ lại im im. Để rồi 1 lúc nào đó. Khi ấm ức đủ nhiều. Hoặc là bùng phát. Hoặc là tớ biến mất khỏi tầm mắt của người đó. Nhiều lúc tớ nghĩ, nếu tớ bùng phát mà nói ra được thì tốt hơn bao nhiêu. Chứ tới khi tớ ko còn xuất hiện. Thì chẳng cứu vãn được gì nữa cả.
5 notes
·
View notes
Text
〔Bài dịch số 1219〕 ngày 16.05.2025 :
Vũ Thu Hoài dịch
我爱一个人的时候 真的是只爱那个人,问一万遍也是。我不爱新鲜感 我只爱那个 坚定选择我的人
"Khi tôi yêu một ai đó, tôi sẽ chỉ yêu người ấy. Hỏi một vạn lần cũng vẫn là câu nói đó, tôi không yêu cảm giác mới mẻ, tôi chỉ yêu người... kiên định chọn lựa tôi".
258 notes
·
View notes
Text
Mình ko thích fb. Càng ko thích zalo. Một nơi thì quá ồn ào. 1 nơi lại chỉ toàn công việc.
Mình đặc biệt lại thích nhắn tin qua imes. Nó khiến mình có cảm giác như mình vẫn còn đang ở thời học sinh vậy.
À. Nhưng quan trọng là mình lười nhắn tin. Lười nói chuyện quá.
11 notes
·
View notes
Text
Hồi nhỏ cảm thấy 5 nghìn rất có giá, 10 giờ tối là rất khuya, một đời là rất dài và cuộc sống thì ngọt ngào biết bao.
Lớn lên rồi mới nhận ra rằng: 500 nghìn chẳng đủ tiêu, 12 giờ đêm cũng chẳng phải quá muộn, một đời thì quá ngắn, đã thế lại đẳng cay vô cùng.
402 notes
·
View notes
Text
Hiii. chào cậu - tumblr :)
Có lẽ đã rất lâu rồi tớ và cậu chưa gặp nhau. Nói sao nhỉ. chúng ta đến với nhau vào năm 2018. Khi đó tớ còn là 1 đứa gặp phải cú sốc đầu tiên trong đời. tớ trốn tránh tất cả thế giới ngoài kia. tớ ko ra khỏi nhà. nghỉ làm gần 1 năm. ko lên mạng xã hội. tớ tìm đến cậu.
có thể nói những chuỗi ngày đó là những chuỗi ngày tớ thấy an yên. tớ tránh xa được ồn ào . tránh xa cái xã hội đầy rẫy mệt mỏi kia.
nhưng cuối cùng thì tớ vẫn phải sống, vẫn phải đi làm. tớ đã cố gắng đi làm. cố gắng hoà nhập với mọi người.
rồi năm đó tớ được những người bạn có cùng hoàn cảnh kéo tớ "lên bờ". tớ bắt đầu giao tiếp xã hội. tớ bắt đầu làm công việc hướng ngoại. cố gắng hoà nhập nhiều hơn.
Chắc cậu cũng thắc mắc vì sao hôm nay tớ quay lại đây đúng ko?
Công việc của tớ ổn. tớ mua được xe, mua được nhà (tất nhiên là vẫn vay nợ thôi). nhưng hiện tại nếu so với những năm trước. hôm nay tớ quay lại đây khi cuộc sống tớ tạm ổn hơn.
chỉ có điều tớ vẫn 1 mình.
tớ ko biết vì sao nữa, nhưng tớ thấy tớ chưa sẵn sàng cho 1 mối quan hệ nào. À tớ có quen 1 người, hơn tớ nhiều tuổi. Ngta cũng trải qua những câu chuyện buồn trong quá khứ. Hôm nay tình cờ tớ tìm đuọc 1 số câu chuyện về chuyện cũ của người ta. Tớ bỗng thấy, à hoá ra đâu chỉ mình mình khổ. hoá ra, ai cũng có những câu chuyện buồn của riêng mình. Tớ ko biết nên sao nữa. tớ cảm thấy buồn khi đọc những chuyện buồn của người ta. Tớ cũng muốn an ủi. nhưng tớ lại chẳng còn là người biết quan tâm, lắng nghe giống như xưa nữa. Tớ rất quan tâm, nhưng để bảo vệ tớ, tớ lại luôn làm ngơ với mọi người.
Vì tớ sợ rằng, nếu như tớ chỉ cần quan tâm đến người khác, họ sẽ lập tức cho thấy rằng sự quan tâm đó là ngu ngốc. Vậy nên sau nhiều chuyện, tớ sợ dành sự quan tâm của mình cho ai đó.
Chẳng biết nên sao nữa, nên tớ lên đây bán than với cậu.
À. tớ cũng ko còn thiết tha với fb, insta dạo này tớ cũng lắng. có lẽ dù tớ có cố gắng hoà nhập, cố gắng hướng ngoại thế nào đi nữa. Thì từ sâu trong tớ, vẫn là 1 người "sợ" xã hội.
49 notes
·
View notes
Text
Sáng dậy vô tình đọc được một câu khiến lòng lặng đi:
“Đừng để nhân cách của họ ảnh hưởng đến sự tử tế của bạn.”
Ngẫm lại, đúng là có những lúc thấy mình uất ức đến nghẹn, bị đối xử tệ đến mức chỉ muốn đáp lại thật cay nghiệt, để người ta cũng hiểu cảm giác bị tổn thương là thế nào. Nhưng rồi, khi cơn giận qua đi, mình chỉ thấy một điều: chẳng cần thiết nữa.
Vì nếu phải trở thành một người khác chỉ để trả đũa, thì thà cứ giữ lấy sự tử tế còn hơn.
Còn lại, để cuộc đời sắp xếp.
Cre: Bảo Suzu

250 notes
·
View notes
Text
Tôi lớn lên trong câu nói lạnh lùng quen thuộc: "tôi sẽ không khen bạn chỉ vì bạn làm tốt, vì đó là điều bạn buộc phải làm cho tốt."
Cho nên, tôi hy vọng bất kể ai cũng xứng đáng nhận được lời khen kể cả đó có là chuyện nhỏ nhặt nhất. Bởi vì mọi sự cố gắng của bạn đều phải được trân trọng là lời khen là năng lượng để bạn tiếp tục cố gắng.
@cayeutinh

148 notes
·
View notes
Text
Cái gì đéo được thì kệ mẹ nó đi mày ơi, cái nào mệt cũng kệ mẹ nó đi mày ơi, vũ trụ thấy địt có kết quả nên mới ra hiệu cho m đừng cố nữa đấy
4 notes
·
View notes
Text
Tôi bị thu hút bởi những người điềm tĩnh.
Như một nốt lặng trong bản nhạc dương cầm da diết, sự hiện diện của người điềm tĩnh có sức hút một cách trái ngược.
Họ không vội vã, họ biết chọn thời điểm đúng đắn.
Họ không phản ứng, họ phản hồi một cách nhẹ nhàng và khôn ngoan.
Họ không đối chọi với thực tại, họ tồn tại trong sự yên bình và hoà hợp.
Họ chẳng cần lớn tiếng, họ không màng đấu tranh. Họ cứ âm thầm quan sát và hành động.
Thực ra tôi nghĩ, sự điềm tĩnh không tự nhiên mà có. Nó là sự tôi rèn của một nội lực mạnh mẽ. Một trái tim can đảm đã trải qua hết thảy phiền muộn, đi qua vô vàn gian khổ, để trở nên lì lợm và bền bỉ hơn.
Vậy nên, hãy rèn luyện nội lực của chính mình, bởi
Thế gian này không thiếu những ai nhiệt huyết như lửa nóng, chỉ thiếu người bình thản kiên định như sâu thẳm đại dương.
-St-
353 notes
·
View notes
Text
Ưu điểm: Muốn có mqh yêu đương lâu dài, date to marry.
Nhược điểm: Càng thật lòng quan tâm ai đó, càng đổ hết yêu thương ra thì người ta càng thờ ơ như thể tình cảm chân thành của mình là thứ gì đó thừa thãi, có cũng được không có cũng được.
Sống trong thời đại càng quan tâm người ta càng mất hứng và không trân trọng.
32 notes
·
View notes
Text
Tôi hỏi mẹ rằng không kết hôn có được không, mẹ nói : “Khi con nhìn thấy pháo hoa nở rộ, khi con ngửi được mùi thơm của thức ăn bên nhà hàng xóm đang lượn vòng quanh, khi con bắt gặp trên đường đi có một nhà ba người đang dắt tay nhau đi chơi. Con có thể nhẫn nhịn không rơi nước mắt thì được!”
Dịch+ video : @baosam1399 |Trích phim : 《Xin Chào, Ngày Xưa Ấy》
1K notes
·
View notes