Text
𝐂𝐨̂̉ 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐝𝐚̣𝐲 𝟑 đ𝐢𝐞̂̀𝐮
Cổ nhân dạy: 3 điều càng giấu kín, càng sống yên thân. Ngày xưa, các bậc cao nhân thường không nói nhiều. Không phải họ không biết, mà vì họ hiểu rõ: càng nói ra, càng tổn khí.
Càng phô bày, càng chuốc lấy phiên lụy.
Người sống đủ lâu, từng trải đủ nhiều, sẽ ngộ ra một điều:
Đ𝒐̛̀𝒊 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒍𝒐𝒂̣𝒏 𝒗𝒊̀ 𝒈𝒊𝒐́ 𝒍𝒐̛́𝒏, 𝒎𝒂̀ 𝒍𝒐𝒂̣𝒏 𝒗𝒊̀ 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊. 𝑪𝒐̀𝒏 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒉𝒊̀ - 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒑𝒉𝒂̉𝒊 𝒂𝒊 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 đ𝒖̉ 𝒍𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒊𝒆̣̂𝒏 đ𝒆̂̉ 𝒍𝒂̆́𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒉𝒆 𝒄𝒉𝒂̂𝒏 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒄𝒖̉𝒂 𝒃𝒂̣𝒏 𝒎𝒂̀ 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒔𝒊𝒏𝒉 𝒕𝒂̂𝒎 đ𝒐̂́ 𝒌𝒚.
Cổ nhân để lại lời vàng:
"𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒌𝒉𝒐̂𝒏 𝒏𝒐́𝒊 𝒔𝒂𝒖 𝒄𝒖̀𝒏𝒈. 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒓𝒊́ 𝒈𝒊𝒂̂́𝒖 𝒔𝒂̂𝒖 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒎𝒊̀𝒏𝒉."
Muốn sống yên ổn, muốn đời nhẹ nhàng, hãy tập giấu kỹ 3 điều sau:
1. Giấu nỗi khổ - để giữ lại phần khí chất:
Thế gian này không thiếu người thích nghe chuyện bất hạnh của người khác,
nhưng thiếu lắm người thật lòng sẻ chia mà không phán xét.
Khi bạn kể khổ, sẽ có hai loại người:
Một là thương bạn... vài ba câu, rồi quên.
Hai là lấy chuyện bạn làm tiêu khiển, lan truyền sai lệch, đâm sau lưng.
Thế nên cổ nhân dạy:
"Khổ quá, cắn răng chịu. Đau quá, tự tìm chỗ vắng mà khóc."
Giữ lấy sự bình thản trước người đời, không phải giả vờ mạnh mẽ - mà là giữ phẩm hạnh.
Khi bạn không than vãn,
người ngoài nhìn vào sẽ thấy bạn kiên cường.
Khi bạn không kể lể,
chính bạn mới là người đầu tiên tôn trọng bản thân mình.
2. Giấu phúc phần - để tránh lòng tiểu nhân:
Có câu:
"Phúc chưa đủ dày, chớ vội khoe.
Lộc chưa đủ chắc, chớ nên nói." Thời nay, người người thích chia sẻ thành công - nhưng người xưa lại chọn cách sống phúc âm thầm, vui trong lạng lẽ.
Vì sao?
Vì lòng người dễ sinh tạp niệm.
Người ngoài thấy bạn hạnh phúc, không phải ai cũng vui lây.
Có người nhìn phúc mà ganh, có người nhìn lộc mà muốn giành.
Họ không phá được số mệnh bạn,
nhưng có thể làm nhiễu loạn tâm bạn bằng lời độc ý dữ.
Cổ nhân gọi đó là "phúc bị hao bởi miệng, lộc bị mòn bởi mắt người."
Thế nên, càng phúc lớn - càng phải học cách khiêm nhướng.
Càng có lộc - càng nên giữ nét bình dị.
Lộc giữ được là vì đức, mà đức giữ được là nhờ... biết im lặng.
3. Giấu kế hoạch - để giữ vận mệnh thông suốt:
"Chuyện chưa thành - không nên nói.
Việc chưa xong - đừng vội khoe."
Là một bài học không chỉ dành cho người làm việc lớn, mà là đạo sống của người muốn đời an ổn.
Cổ nhân xưa xây nhà cũng chọn giờ tốt, chọn ngày lành, không phải vì mê tín, mà là họ hiểu rõ: thời chưa tới, lộ ra sẽ hỏng.
Ngày nay, có người vừa nhen nhóm một ước mơ đã vội loan báo khắp nơi.
Cuối cùng...
khi việc không thành, vừa mất mặt, vừa mất niềm tin.
Người xưa gọi đó là "phá vận bằng miệng".
Còn người khôn, đi từng bước, lặng lẽ mà vững chắc.
Bạn có kế hoạch, hãy ủ ấm trong lòng.
Làm được - tự người ta sẽ thây.
Vận mệnh không cân phô trương, chỉ cân bạn vững tâm - thì đường đi sẽ mở.
Lời kết:
𝐒𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 đ𝐨̛̀𝐢, 𝐧𝐞̂́𝐮 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐡𝐨̣𝐜 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐜𝐚́𝐜𝐡 "𝐠𝐢𝐮̛̃" - 𝐬𝐞̃ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐚𝐨 𝐠𝐢𝐨̛̀ "𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜".
𝐆𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐥𝐨̛̀𝐢, 𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐭𝐚̂𝐦, 𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐩𝐡𝐮́𝐜.
"𝐓𝐫𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐠𝐢𝐨́, đ𝐚̂́𝐭 𝐜𝐨́ 𝐫𝐮𝐧𝐠,
𝐍𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐜𝐚̂𝐲 𝐜𝐨́ 𝐫𝐞̂̃ 𝐬𝐚̂𝐮 - 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 đ𝐨̂̉."
187 notes
·
View notes
Text

Sự lãnh đạm của bạn hôm nay được đánh đổi bằng tháng năm nhẫn nại với mọi dư vị nhân gian.
Người trách bạn thờ ơ vốn là người chưa từng thấy sự quan tâm của bạn rơi vào quên lãng.
Người hận bạn nhẫn tâm vốn đâu hiểu tình yêu không cứ cố gắng là thành toại.
Đến cuối cùng, cảm giác an toàn nhất chính là chăn ấm, cơm nóng, người thân khoẻ mạnh, tiền trong tài khoản, mèo đang cọ cọ chân, giấc ngủ 8 tiếng và lúc say không khóc gọi tên ai.
Thế giới ồn ã thế nào cũng không quan trọng bằng trái tim ngân khẽ một khúc ca.
(Tạm biệt HN. Chắng muốn hẹn gặp lại chút nào luôn. Đến giờ vẫn chưa hiểu, Tp này có gì mà khiến em yêu đến thế)
89 notes
·
View notes
Text
当你老了,回顾一生,就会发觉:什么时候出国读书、什么时候决定做第一份职业、何时选定了对象而恋爱、什么时候结婚,其实都是命运的巨变。只是当时站在三岔路口,眼见风云千樯,你作出抉择的那一日,在日记上,相当沉闷和平凡,当时还以为是生命中普通的一天。
Sau này khi già đi và ngoảnh lại nhìn về cuộc đời, cậu sẽ nhận ra: khi nào đi du học, khi nào quyết định bắt đầu công việc đầu tiên, khi nào kết hôn, thật ra đều được phân định sẵn là những “bước ngoặt lớn” của cuộc đời. Chỉ là khi ấy cậu đứng giữa ngã ba đường, mắt nhìn bầu trời đầy gió và mây, vào ngày mà cậu đưa ra quyết định ấy, trên trang nhật ký ghi một ngày bình thường và tẻ nhạt, cậu lại ngỡ nó là một ngày bình thường như bao ngày trong đời.
- Như An dịch
Ảnh: Pinterest

75 notes
·
View notes
Text

Tôi chỉ muốn nhắm nghiền đôi mắt giữa lúc thức dậy và trên đường tan làm.
Nỗi đau không chảy được thành dòng sẽ nhân đôi sự thống khổ.
Có những nỗi buồn không thể cứ vậy mà muốn chết đi được.
Cuộc sống là sự tiếp diễn. Đi ngủ và thức dậy với sức nặng của ngày mai, khiến tôi sợ hãi ánh sáng ban ngày.
Cái câu “Sống cho ngày mai” đó, với tôi chính là bi kịch của đời người.
Tragedy, 11 thg 5 2025
82 notes
·
View notes
Text
“Năm tháng đó đã thương người thiết tha.
Tha thiết đó, tháng năm đó, cũng không cần người biết đến.”
———-
-st.
114 notes
·
View notes
Text
NGÀY KHÓ Ở
Tự dưng chiếc lá nhỏ
Mọc kiểu đéo gì đây?
Sao lại mọc trên cây?
Sao lại màu xanh thế?
Còn đèn đường đầu phố
Đéo hiểu sao màu vàng?
Xong cứ tối là bật
Trông như thằng viêm gan
Lại đến mặt hồ nhỏ
Tự dưng nước tràn trề
Ai đổ vô đầy nước
Trông,ĐM rất ghê.
Tiên sư cái quả ớt
Đéo hiểu sao rất cay
Cắn một miếng bé tí
Chảy nước mắt thế này
Đm cái khăn tắm
Bỗng dưng lại màu xanh
Lại còn xanh nước biển
Trông hãm hơn mấy tiền...
Tổ sư cái bàn chải
Trên đầu lại có lông
Xong dùng nhét vô miệng
Rất hâm! Mày biết không
46 notes
·
View notes
Text
"Một lúc nào đó trong cuộc đời, ngủ một giấc tỉnh dậy con người ta chẳng còn sợ cô đơn mà chỉ lo cơm áo gạo tiền.
Khi còn bé tôi luôn không hiểu, tại sao bố mẹ có thể thức dậy sớm như vậy. Giờ lớn lên mới biết, đánh thức họ không phải là đồng hồ báo thức, mà là cuộc sống và trách nhiệm.
Nào có năm tháng tĩnh lặng, chẳng qua là có người mang gánh nặng thay bạn bước đi mà thôi."
200 notes
·
View notes
Text
Những câu caption ngắn gọn, trong trẻo và chữa lành...
1. "Ngày ngày trôi qua vô sự, chuyện cũ lại lặp lại, bận rộn hay mơ hồ cũng thế thôi."
2. "Đam mê không có hạn sử dụng, những người tâm đầu ý hợp rồi sẽ gặp nhau."
3. "Gặp gỡ là cách trực quan nhất để thể hiện tình yêu."
4. "Thích biển, thích hoa, thích bình minh và hoàng hôn, ở tuổi lãng mạn, đừng sống quá tẻ nhạt."
5. "Giữa biển người tấp nập, em dành hết dịu dàng và thiên vị cho anh."
6. "Có lẽ tình yêu đang ở bên bờ hồ Nhĩ Hải."
7. "Người yêu bạn ở khắp mọi nơi, người nhớ bạn vẫn luôn có."
8. "Núi và biển có ngày hội ngộ, gió mưa có lúc tương phùng, những điều khó nguôi ngoai rồi sẽ được hóa giải, vạn sự rồi cũng như ý."
9. "Mặt trời mọc rồi lặn, người đến rồi đi, níu giữ không được thì chúc họ thuận buồm xuôi gió cũng được mà."
10. "Ngủ đến khi nhân gian đã dọn cơm."
11. "Tình yêu luôn tràn ngập trên con đường nhuộm ánh tà dương."
12. "Dù bên nhau cũng có lúc chia xa, mỗi khoảng cách và nuối tiếc đều có ý nghĩa riêng của nó."
13. "Rác trong lòng hãy dọn thường xuyên, chuyện gì rồi cũng sẽ qua thôi."
14. "Anh lang thang giữa nhân gian, buôn bán hoàng hôn, chỉ để gom góp chút dịu dàng của thời gian rồi đến gặp em."
15. "Trên đời này không có thí nghiệm nào là vô nghĩa."
16. "Chúc cho tất cả những người chúng ta gặp đều chân thành."
17. "Hoàng hôn và hoa hồng cùng vẽ nên sự lãng mạn, còn anh là tình yêu dạt dào em giấu trong tim."
18. "Hoa hồng đang vào mùa, nhưng em lại thích sơn trà."
19. "Ngay cả trong đống hoang tàn, hoa hồng vẫn lãng mạn như thường."
20. "Từng được ánh sáng soi rọi, tôi cũng muốn trở thành ánh sáng."
21. "Yêu lấy cuộc sống đầy bất định này bằng một tâm hồn bình lặng nhất."
22. "Hoàng hôn cực kỳ dịu dàng, và nhân gian ngập tràn lãng mạn."
23. "Trong mắt có tình yêu, nhìn gì cũng hóa nên thơ."
24. "Tôi cưỡi gió vượt ngàn núi thẳm, cả đời tự do bay bổng."
352 notes
·
View notes
Text
Con ghét việc mình phải lãng phí thời gian của bản thân, để chữa lành cho những vết thương từ mẹ.
Con ghét việc mình trở nên bạo lực với người xung quanh và tự tát chính mình.
Con ghét việc phải lau nước mắt.
Con ghét mình vật vã đau khổ trong đống đổ nát mà mẹ gây ra.
Con ghét mẹ, cũng ghét chính mình.
Mặc dù trông con đáng thương, nhưng con chẳng thể thương con nổi.

43 notes
·
View notes
Text
"Cậu đừng đi tìm tình yêu nữa, hãy tìm một người đang tìm tình yêu giống cậu đi."
0 notes
Text
Chưa bao giờ mình có cảm giác của một gia đình trọn vẹn...
Mình không đủ tự tin xây dựng một gia đình trọn vẹn với một ai.
Càng sợ lại tạo bất hạnh cho một đứa trẻ nào, như mình đã và đang.
0 notes
Text

Sao mình cứ cảm thấy cuộc sống của mình là những chuỗi ngày dài đăng đẳng,
vô định, mệt mỏi, bất lực, không tương lai
Thật sự là mình kiệt sức, mỗi người đều có sức chịu đựng khác nhau, với mình, mình kiệt sức rồi.
0 notes
Text
Không có tiền trong tay thì việc kỳ vọng nó lại là thứ quá xa vời, mơ ước cũng phải nhường chỗ cho cơm áo gạo tiền thôi
0 notes
Text
Gần đây mình rất thích một đoạn văn như này:
“Nếu như em cảm thấy mệt mỏi quá rồi, vậy thì hãy tắt đèn ngủ một giấc, đừng tự mình oán trách bản thân. Tôi biết em cũng chẳng dễ dàng gì mới đi được đến đây, em đã làm rất tốt rồi. Mọi người đều như vậy cả. Hãy nhớ yêu thương chính mình.
Chúng ta đều không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng chúng ta có thể nỗ lực để khiến bản thân trở thành dáng vẻ mình mong muốn, không hối tiếc, cũng hy vọng tương lai so với hiện tại sẽ ngày một tốt hơn.”
|08:45PM - 02ndOct2024| @pmpanacea

88 notes
·
View notes
Text

nếu mà người ta biết việc người ta làm thế sẽ khiến đối phương buồn bã nhiều thế nào, liệu họ có tiếp tục làm như vậy không nhỉ? mình đã luôn thắc mắc với những câu hỏi như vậy chạy quanh trong đầu mình,
mình tìm kiếm ở thế giới này một lời giải đáp, rằng vì sao người ta phải xấu xa, vì sao mình luôn suy nghĩ nhiều quá mức đến thế, vì sao trái đất có nhiều hơn một nỗi buồn, vì sao họ bệnh, vì sao ta thấy đau,.
những câu hỏi mà từ khi là một đứa trẻ hoặc bây giờ đã chẳng còn ai gọi mình là đứa trẻ, mình vẫn luôn mang theo để mà nghĩ ng��i lúc mình có thời gian,
nhưng mà ý nghĩa của cuộc sống rằng là để tìm tòi và khám phá, nên nghĩa vụ của việc tồn tại là chiến đấu với hành trình tìm ra câu trả lời cho ti tỉ thứ tào lao như này đây,
nhưng ông Trời cho bạn nhiều phần trọn vẹn, đồng nghĩa là ông ấy sẽ làm khuyết đi một chút mặt nào đó, có thể là tâm hồn, là tài năng hoặc có khi là phước phần được cảm thấy vui vẻ,
nhưng cứ tập nghĩ may mắn ghê vì mình đang có điều này điều kia, và mình vẫn là một món quà của cuộc đời ai đó, là sẽ cố gắng được, cố gắng tồn tại một cách tử tế vậy đó.
tử tế của sự tồn tại
94 notes
·
View notes
Text
“Người muốn cùng bạn ăn cơm, dù là chua ngọt đắng cay gì cũng đều thích ăn.
Người muốn gặp gỡ bạn, dù xuân hạ thu đông đều có thời gian.”
|5:02PM - 7thOct2024| @pmpanacea

33 notes
·
View notes