Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

Tôi thả mình vào giữa không trung
Reply bài thơ bằng những điều đã cũ
Như này là không đủ
Cho cả hai ta
Em gạt tay mọi kỷ niệm ướt nhoà
Như thể
Cố gắng vừa qua
Không nghĩa gì hết cả
Không sao, em trẻ người và non dạ
Em sẽ bỏ tôi đi
Chỉ còn tôi với mộng tưởng thầm thì
23/02/2022
31 notes
·
View notes
Text
xa vào chốn cùng tận của thương đau, người bỏ ta hay ta bỏ người, cũng là niềm cay đắng mà cả hai phải cùng chia sẻ.
16 notes
·
View notes
Text
I relived the youth I’ve missed
I got what I want
Whole summer packed in 2 weeks
And early 20s packed in winter whisper
You baked the brioche & I burned the bridge
Nothing much to regret
A type of story I can see through, but you don't think I can, yet?
Greedy, vain, ignorant, selfish
character of never-know-me twist
And I'm not compatible with all of your problems
5 notes
·
View notes
Text
Cuối cùng, tất cả mọi chuyện chỉ cần rút gọn lại một câu: “Bạn thấy đáng là được”.
121 notes
·
View notes
Text
Thả trôi bên dòng sông. Dưới ánh mặt trời hồng. Vượt ngoài bóng đen của mùa đông. Khi tất cả những đường biên trở nên rực rỡ. Nơi đó rồi chúng ta đoàn tụ.
“Lost control by the river. Beneath the morning sun. Beyond the shadows in the winter. Where the lines all glow. And we come round.”
— Sugar Army
312 notes
·
View notes
Text
Có những người mình lưu số để không bao giờ có thể quên. Có những người mình lưu số để không bao giờ bắt máy.
41 notes
·
View notes
Text
Đôi khi người ta cũng chẳng cần đến một cái gì cụ thể để quyết định thay đổi cuộc đời.
Có khi vì một người mới gặp không lâu mà chuyển khỏi thành phố trước đây từng nói sẽ không bao giờ rời bỏ. Cũng chính người đó, không dám tiến một bước để cầm tay người đã biết nhau được mười năm.
Lại một người khác, vẽ ra cả một kế hoạch tương lai để ở cạnh người mình còn chưa từng gặp mặt.
Nghe thật cảm tính. Nhưng đó chính là chúng ta, con người. Có khi là hành động bộc phát của suy nghĩ ngưng nén quá lâu. Có khi cũng chỉ nông nổi đưa chân không cần tính toán. Quan trọng gì, chỉ là một cuộc đời thôi mà.
29 notes
·
View notes
Text
Hậu cung ba ngàn giai lệ, đế vương chỉ trọng nhất người cùng vượt qua gian khó thiếu thời.
Xinh đẹp trưởng thành trăm kẻ đón đưa, cũng không quý ai bằng người hôm sớm. Người đó không phải giỏi nhất, chỉ là khi bạn còn xấu xí, đó là người duy nhất ở bên. Nhìn ra bạn, tin vào bạn.
Là như vậy.
73 notes
·
View notes
Text
Em mong anh biết quý trọng sự giản dị, ngay cả khi cuộc đời chỉ cho anh nghĩ theo hướng khác. Mong anh sẽ không quên niềm vui từ những thứ thực thà hiệu quả như chiếc túi bạn anh làm hay bát bún ốc ngon của một cô bán hàng rong. Mong anh thực tế để biết rằng phía trước còn nhiều khó khăn, và tiên liệu không có gì là thừa cả. Mong anh vẫn là anh, không pha tạp, hãy cứ khác biệt, học thuật và chi tiết, đó là điểm người ta nhớ đến ở anh.
Em mong anh mãi là anh.
Em mong anh không thù ghét em, dù chí cuối em không làm gì sai cả. Đừng giận dỗi. Cớ làm sao đứa con gái luôn phải vào vai người trưởng thành hơn, dù lòng nó cũng tan nát. Hãy cố gắng dành nhiều thời gian cho bản thân thay vì đi cafe hay tiệc tùng với bạn bè.
Rồi một ngày, chúng mình có thể mỉm cười khi gặp lại nhau, như hai người bạn.
And I wish you well.
88 notes
·
View notes
Text
Em nghe nói rằng, thực ra ký ức của ta không phải ký ức gốc. Mỗi lần ta nhớ về một chuyện gì, thực chất ta đang nghĩ về lần cuối cùng ta nghĩ đến chuyện đó. Như một dạng sao lưu. Photocopy.
Thật kỳ lạ là vài năm gần đây em không còn nhớ đến anh nữa. Ký ức về anh như văn bản để lâu không đọc. Đã ngừng sao chép rồi.
113 notes
·
View notes
Text
Có một điều mình nhận ra, là bản thân vừa quá thực tế vừa quá nhạy cảm trong các mối quan hệ yêu đương. Ngay từ lúc bắt đầu đã nhìn rõ được cuộc tình này sẽ kéo dài bao xa. Rất nhiều lần khi còn đang vui vẻ đã buồn bã bật khóc vì cảm nhận được cái kết đang đến gần. Nghĩ đến tương lai quá nhiều nên chẳng lúc nào hoàn toàn sống trong thực tại.
183 notes
·
View notes
Text
instagram
Mắt nâu của anh - trời xanh của em.
51 notes
·
View notes
Text
Trước khi hẹn hò, với em, anh là anh của mọi người. Sau khi hẹn hò, anh vẫn là anh của mọi người, nhưng với em anh chỉ là anh thôi.
48 notes
·
View notes
Text

I remember me waking up that winter morning to see snow brightening the space outside my window. I also remember me pouring the last palinka shot on dance floor as I got too drunk and careless. Remember me opening my eyes after surgery to feel choked by ventilator tube and see my mom running to me: “It’s all good baby. We are blessed.”. Remember me sitting next to Van on a Milan-Nice bus and having the most intimate, meaningful talk ever. I remember the 13 year old me who crafted hard, the 20 year old me who loved blindly and the 25 year old me who was depressed. I remember them all. All those versions of me. All memories they created.
20 notes
·
View notes
Text
Bởi vì mình tưởng một đời
Mà người ta tưởng dạo chơi rồi về
Chuân Chiêu
856 notes
·
View notes
Text
“Có những ngày anh nằm cạnh bên em, tiếng thở đều, anh đang say chìm trong giấc ngủ. Đầu em rõ ràng đang gối lên tay anh. Tay em rõ ràng đang ôm lấy anh. Nhưng trái tim đang đập trong lồng ngực kia không hề dành cho em, em biết. Tay anh còn xăm hình bóng cô ta. Tay em còn dấu vết người em từng yêu tha thiết. Chúng ta đều có những mối tình khắc cốt ghi tâm trước khi đến với nhau. Chỉ có điều, là em đã sẵn sàng bước về phía trước, còn anh cứ loay hoay ở lại với quá khứ. Em thì không còn trẻ để chờ đợi người khác lớn lên. Em đã học cách lạnh lùng, học cách tàn nhẫn, học cách thương mình, học cách hành xử trong tình yêu giống như trong công việc để thành quả mang về cao nhất. Chính là học cách sẽ rời bỏ anh ra sao. Đúng là em có thích anh, nhưng em yêu em. Em yêu em đến mức sẽ bỏ đi ngay khi không được tôn trọng và yêu thương tử tế. Em yêu em đến mức đặt trái tim mình vào lồng kính ngũ sắc để nơi an toàn, tránh xa đùa giỡn va chạm.
Em yêu em đến mức biết từ đầu rằng: em sẽ không yêu anh.”
- trích từ một truyện ngắn chưa đặt tên
232 notes
·
View notes
Text
Mình nhớ tình yêu ở Hà Nội, và mình nhớ tình yêu ở châu Âu. Mình nhớ đến độ bật khóc nhận ra mình chỉ yêu mãi, thương mãi những gì thân thuộc, là những con người, nơi chốn đã ở bên mình hàng chục năm nay. Chứng kiến mình lớn lên, chứng kiến mình thay đổi, vẫn ở lại bên mình, chân thành, kiên nhẫn, thấu hiểu, bao dung. Tất cả được gợi nhắc lên bằng một bản nhạc mùa hạ hay đến chết tiệt. Và mình biết, là mình không muốn tìm kiếm gì thêm nữa.
50 notes
·
View notes