chuyencuahonnhien
chuyencuahonnhien
Chuyện của Hồn Nhiên
2K posts
Cô gái nhỏ với đôi chân trần và trái tim hồn nhiên đi khắp thế gian....
Don't wanna be here? Send us removal request.
chuyencuahonnhien · 3 months ago
Text
Trước khi biết đến những buồn vui của cuộc đời này, tôi đã là ai và tôi sau khi hết buồn vui của cuộc đời này sẽ là ai?!
Thỉnh thoảng có những ngày trong lòng có quá nhiều sự hỗn độn tôi mới nhận ra rằng: hoá ra niềm vui và nỗi buồn lại có thể đến cùng 1 lúc. Khi chúng ta hân hoan với những chặng đường mới cũng là khi lòng không thôi hoang mang về tất cả những gì mình có. Khi tất cả mọi người chúc mừng bạn, lại là lúc bạn cảm thấy rỗng tuếch và xa vời.
Ước gì mình có thể bỏ hết cho quên đi, về 1 thị trần nhỏ mở 1 phòng tham vấn sống an an vui vui đến khi tạm biệt cuộc đời.
Nhưng c��n gia đình lớn, gia đình nhỏ, những người bạn,... Chúng ta có quá nhiều trách nhiệm xã hội không? Nhưng nếu không có những trách nhiệm xã hội ấy, chúng ta sẽ là ai?
Tôi sẽ là ai nếu tôi không co trong sự tương tác với thế giới này? Nếu tôi không phải là mẹ của Bồ Câu, không phải người bạn đời của người chồng tào khang, không phải là người đồng nghiệp tấu hề hay người cô giáo hiền từ của học trò, thì tôi sẽ là ai?
Trước khi biết đến những buồn vui của cuộc đời này, tôi đã là ai và tôi sẽ là ai?
Là 1 nhà tham vấn, tôi không ngừng quan sát chính mình và nhận ra là mình burn-out rõ đến như thế này! Tôi nhắn cho bạn tôi, tôi mệt quá! Rồi tắt máy, ngắt kết nối và viết những dòng này bằng tay, rồi gõ lại...
0 notes
chuyencuahonnhien · 10 months ago
Text
Tính ra mình không còn đăng gì trên tumblr nhưng mỗi khi thật buồn mình đều vào đây
Tumblr vẫn là MXH tuyệt vời nhất đối với bản thân tôi. Mỗi con người là một thế giới thật lạ, không drama, không phán xét, không săn phù thủy. Chúng ta chấp nhận hết những thứ đúng - sai, đen tối - sáng sủa của nhau, không cần quan tâm đến người phía sau là ai. Có thể vài tháng mới post một lần. Chẳng tương tác gì qua lại, nhưng vẫn nhớ đến, vẫn "biết" người đó theo một cách của - cá - nhân. Chúc cho những người lạ thật nhiều tự do và sức khỏe.
1K notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Photo
Tumblr media
Đôi lúc tôi vẫn thường nghĩ, khi yêu một ai đó, có lẽ chỉ cần một khoảnh khắc là đủ rồi. Tôi không thể hứa hẹn sẽ mãi mãi yêu ai, hay là hứa hẹn sẽ mãi mãi ở bên ai. Hứa hẹn, cũng chỉ xuất phát từ một khoảnh khắc mà thôi. Nhưng khoảnh khắc này liệu có thể kéo dài đến đâu, lại chẳng ai đủ tự tin đảm bảo được. 
Tôi đã từng thích rất nhiều người, lãng quên cũng rất nhiều người. Chỉ là, khi thích một ai đó, từng giây từng phút hướng về họ đều là cảm xúc thật tâm nhất của tôi. Dẫu có những người, tôi chỉ thích họ trong một khoảnh khắc, rồi thôi.
Cuộc đời dài như vậy, một khoảnh khắc là nhiều hay không nhiều? Thực ra không quan trọng là nhiều hay ít, quan trọng nhất chính là “đã từng”. Đã từng biết đến họ, đã từng gặp được họ, đã từng yêu thích họ, đã từng vì họ mà cười thật vui, đã từng vì họ mà buồn đau rơi nước mắt thật nhiều. Đã từng có biết bao xúc cảm dành cho một ai đó như thế. Vậy là đủ rồi, thực sự đủ rồi.
Ở đời, tan hợp là lẽ dĩ nhiên. Thế nên chúng ta đừng buông lời hứa hẹn sẽ mãi mãi bên nhau, đừng hứa hẹn sẽ cả đời yêu thương duy nhất một người. Chúng ta không biết ngày mai chuyện gì có thể đến, không biết ánh mặt trời liệu sẽ rực rỡ hay đóa hoa ấy bao giờ thì lụi tàn. Hoặc có thể chỉ một sớm mai thức dậy và nhận ra trong mình đã cạn kiệt yêu thương, thế là chúng ta muốn dừng lại, chúng ta muốn buông tay.
Nhưng anh biết không, chỉ cần một khoảnh khắc thôi, chỉ cần một khoảnh khắc là đã có thể nhớ mãi không quên một người. Đã là không thể quên, thì dù có dõi theo hay không, ở bên hay không, cũng đâu còn cần thiết nữa? Chỉ cần “khoảnh khắc” ấy thực sự đã từng tồn tại trong cuộc đời chúng ta, chính vì sự tồn tại này mà mọi yêu thương ta dành cho họ trong khoảnh khắc đó đều sẽ trở thành vĩnh hằng và bất biến.
Thì thôi, “duyên phận” luôn là thứ có hạn kì mà. Trong biển người bao la của thế gian, có thể gặp được nhau đã là tốt, đừng mơ mộng đến những điều xa xôi.
430 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Hôm nay, trong chủ đề bàn luận muôn thuở: “Có cần lấy chồng không?”, mình đột nhiên nhớ đến câu “There is no shame in being hungry for another person. There is no shame in wanting very much to share your life with somebody else.”
“Chẳng có gì phải xấu hổ nếu bạn thèm có được một ai đó trong đời. Chẳng có gì phải xấu hổ nếu bạn khao khát được sẻ chia cuộc đời này với một người khác.”
Vậy nên mình chẳng bao giờ có suy nghĩ sẽ không lấy chồng cả :) Có một người ở bên để yêu thương, cùng vui cùng buồn, cùng trải qua gian nan sóng gió hay cùng sống những tháng ngày bình yên là điều tuyệt vời và kì diệu biết bao.
Chỉ có một điều là mình không có khái niệm kết hôn sớm hay kết hôn muộn mà thôi 😉. Với mình kết hôn là khi cảm nhận được sự hoà hợp giữa hai cá nhân riêng biệt và thấy mình cần có nhau. Vì, đôi khi người ta quên mất rằng, kết hôn là để hạnh phúc.
Ở bên nhau và thật hạnh phúc, thế là đủ.
188 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Photo
Tumblr media
Rồi e sẽ làm thơ trở lại
Nghe trông mình nhẫn nại và tơ vương
Em sẽ biết thương hơn
Những điều rất thơ mà chưa lớn
Như thương cánh diều bay
Đâu ai hay bỏ lỡ trời chiều
Thương cả những tiêu điều
Manh áo mưa của người hàng rong lộc cộc
Và thương anh sau những ngày nặng nhọc
Cặm cụi nấu ăn cặm cụi đi về
- Thương Anh -
@chuyencuahonnhien
#thươnganh #ninhthuan #hangrai (tại Hang Rái)
0 notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
- Dù sao tớ cũng mong cậu luôn tự tin và hãy nhớ cậu là một cô gái tốt.
Đó là câu cuối cùng tôi có thể nghĩ ra để an ủi cô gái với đôi mắt sưng húp đang ngồi trước mặt. Cũng may là cô ấy còn có thể khóc. Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn biết bao nhiêu nếu nước mắt rơi và có một người để nói ra hết những tâm tư níu giữ bất lâu.
Điều làm cô ấy buồn không phải vì chuyện chia tay mà vì cô ấy nhớ hình ảnh của bản thân nhiều năm về trước. Nhưng cuộc sống mà "'If something bad happens, something good will come of it" (khi có điều gì không tốt xảy ra nghĩa là có điều gì tốt đang đến)
Tôi không thể an ủi cô gái dễ thương của tôi rằng Hãy quên đi và vờ như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ muốn được ngồi bên cạnh, ôm cô ấy vào lòng: "Chúng ta hãy ngồi lại, nhìn vào sâu thăm trái tim mình học lấy một bài học rồi bước tiếp cuộc đời và tin vào vận mệnh. Vũ trụ bao la nhất định vì có nguyên do mà mang đến cho mình những dữ liệu này. "
- Hôm nay bầu trời thế nào?
-...
- Đẹp lắm phải không
- Ừ. Tốt hơn ngày hôm qua...
Từ chuyencuahonnhien
#chuyenchiatay #bautroidephondangden
8 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Tumblr media
▪️ Tôi với tay tắt đi mùi tinh dầu thảo mộc đã toả hương suốt tối. Đất trời Sài Gòn sau cơn mưa có dư vị gì đó thật dễ chịu và bình yên.
Viết xong những dòng này, tôi sẽ đi ngủ rồi ôm mộng ước đang nhảy múa tại một vương quốc xinh đẹp nào đó. Có thể lắm chứ, trong chuyến du hành hàng ngàn năm của linh hồn, tôi đã từng là một cô gái đến từ dòng sông Ấn xa xôi ...
Tôi đi ngủ nhé và các bạn ngủ ngon!
8 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Tumblr media
Tối nay, Sài gòn đẹp lạ thường, và em ngồi im lặng hồi lâu.
Em tự hỏi chính mình khi nào chúng ta biết yêu thương mình sau những tháng năm cứ chạy vòng vòng đuổi theo người khác?!
Những kí ức buồn đau cứ đổ về và em không cố chạy trốn.. em chọn cách ngồi ngắm nhìn những tổn thương mong manh đó.
Là cô gái cứ ôm người co quặp trong một mối tình không dám tung cánh bay lên vì không tin vào đôi cánh của mình.
Là cô gái không dám thể hiện tình yêu vì sợ bị bỏ rơi và tổn thương thêm nữa.
Rồi chẳng hiểu sao, muốn ôm tất cả vào lòng. Và cảm ơn những điều đã xảy ra.
Vì đã từng không dám bước ra, nên khi cất cánh bay lên, cánh chim đó chưa bao giờ hạnh phúc khi được tự do như vậy.
Và vì nhận ra mình sợ tổn thương mới nhận ra mình chẳng thể yêu được người khác nếu mình chưa yêu bản thân mình.
Thế là thay vì trách móc quá khứ đã xảy ra, em chỉ thấy thương và muốn cảm ơn em của những ngày đã cũ.
Mọi lần e cứ tự trấn an mình: “Mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi”, còn giờ em chỉ muốn nói với chính em rằng: “Cậu đã làm rất tốt mà!. Thực lòng cảm ơn cậu!”.
Thừa nhận mình không ổn một tí nào hóa ra lại thoải mái đến thế. Em sẽ yêu em hơn chị à, cái cơ thể và tâm hồn mong manh này cần em trở về để làm bạn và cùng hát ca. Chúng ta sẽ cũng làm những điều mà mình thích, đi dạo trên bờ biển lúc bình minh, hát vang trời khi có 1 mình, viết lách và thêu thùa, hạnh phúc và an toàn..
Đã đến lúc để em thả lỏng… để em đón nhận mọi thứ vì em xứng đáng.
Em sẽ thôi gồng gánh với cuộc đời, sẽ thôi chứng tỏ cho tất cả thấy cuộc sống của mình rực rỡ và đáng sống ra sao mà kết nối nó trong chính trái tim diệu kì này…
Em trở về với chính mình, trở về với “đúng nghĩa trái tim em”.
9 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Tumblr media
Em đã từng hỏi nếu chúng mình gặp lại, chuyện gì sẽ xảy ra?
Rồi thì em lại nghĩ: ừ có thể đến khi tình cờ gặp lại, đã bao nhiêu năm tháng trôi qua. Em chẳng còn nhớ anh là mối tình đầu của em nữa?
Ảnh: Unsplash
17 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Tumblr media
Anh à,
Em cố dặn lòng mình không nghĩ đến vậy mà hôm nay 1 bài hát anh từng gửi vô tình được phát lên, em đã để mặc cho mình nhớ anh nhiều như thế…Nhớ 1 thời yêu anh bằng cả trái tim, yêu đến can tâm phi lý, đến hoang hải cả 1 khúc dài của tuổi trẻ mộng mơ.
Rồi em tự hỏi rằng giữa những ngày mùa đông cũ, khi anh ngồi yên lặng uống 1 cốc cà phê, giữa hàng ngàn khuôn mặt xa xôi lạ lẫm, anh có nhớ em không?
Anh có đi dài rộng cả cuộc đời, có thanh minh bằng ngàn lời lí trí, cũng sẽ vĩnh viễn không nhìn thấy dáng vẻ đau lòng của em khi anh dời đi và cũng chẳng bao giờ hiểu được: em đã yêu anh nhiều như thế nào?
Anh nhớ không? Những gì anh từng tặng em, thật ra em vẫn còn giữ. Những tấm hình em đã in màu đóng khung vuông vức rớt xuống mặt sàn nhà lạnh băng. Vỡ tan. Đổ nát…
Thấy những vết xước in hằn cả 1 trời mộng ước của những yêu-thương-dại-khờ mà em đã cố đeo đuổi, của những-hèn-nhát-tựa-sương từ người em đã yêu. Là vì em, vì anh, vì thanh xuân.. hay vì duyên phận…
Bạn của em họ bảo ở thời đại này chuyện gì cũng sẽ qua, tình yêu vốn dĩ đừng mộng mơ quá nhiều. Vậy mà em cứ ấp ôm riêng mình về 1 nơi, về 1 người tin vào thứ tình yêu có thể hồi sinh tất cả. Em sai rồi…Tìm được 1 người toàn tâm toàn ý yêu mình đã khó… tìm 1 người can tâm đi cùng mình suốt đời sương gió về sau lại càng vạn bước xa xôi.
Nhưng anh hiểu mà đúng không? Tình yêu không bao giờ có lỗi… Niềm tin của em cũng không bao giờ có lỗi.. Chỉ là em chưa tìm được người đó hoặc ít nhất chưa tự biến em thành người đó.
Hôm nay, em lại sai rồi… Vậy nên, cứ kệ em đi.. được nhớ anh nhiều như thế….
Anh à, anh nhất định cũng nhớ em phải không? như khi nghe thấy bài hát quen mình từng nghe, hay khi bất giác chạy xe trong thành phố thấy 1 cô gái có dáng hình giống em,
Anh cũng đã từng đi qua những góc quán quen chỉ để mong tình cờ gặp lại em phải không? Để khi có vô tình gặp nhau, một câu cũng không thể thốt nên lời. Sự lặng thinh đó là vì đau lòng hay hạnh phúc…
Anh sẽ nhớ em phải không? Khi đi qua những nơi mình từng đi, anh sẽ tưởng ra giọng cười em khi đó và hỏi rằng “Em có đang hạnh phúc?”
Sau ngần ấy tháng năm xa nhau, em chỉ muốn hỏi anh 1 câu: “ Đã bao giờ anh nhớ em chưa?”
Hôm nay em nhớ anh....Dù bao nhiêu ngày qua em đã cố học cho mình cách tập trung vào hơi thở và sự trầm mặc an yên để tạm quên đi đoạn tình cảm đau lòng này.
Em đã từng nói" Chỉ cần anh lấy vợ, người đó nếu không là em, em sẽ không bao giờ tha thứ!” Những nông nổi một thời hóa ra lại là khi người ta yêu thật thà nhất.
☘ Nhưng hôm nay em đã tha thứ cho anh rồi. Tha thứ cho những im lặng rối bời của anh. Tha thứ cho chính em vì đã yêu anh nhiều như vậy.
☘ Và em chúc anh hạnh phúc là điều duy nhất em có thể làm! Chỉ có như thế em mới cảm thấy nhẹ nhàng...
☘“Cốc trà hoa nhài em pha…
tỏa ra mùi hương thơm mát…
những bản tình ca em hát
Hết lòng vì anh xa rồi
Thôi thì không ai nữa
Giữa yêu thương như gió
Có xoay chuyển luân hồi
Ai rồi cũng sẽ đẹp tươi" ☘
@Từ @chuyencuahonnhien
82 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Photo
Tumblr media
 Gặp được anh ở những năm tháng tăm tối nhất, như đi qua những ngày giông bão bỗng thấy được một tia nắng ấm dịu dàng. Đã từng hi vọnng anh sẽ ở lại trong cuộc đời này, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là người qua đường, anh không thuộc về em, và em, cũng không phải là người anh tìm kiếm.
 Những năm tháng ngắn ngủi ấy cả đời này cũng không thể mang đi đong đếm hay so sánh với ai được, bởi vì anh là anh, là duy nhất. Và cũng bởi vì những ngày sau này, cho dù có là ai bước đến hay bước đi, cũng đều không bằng tia nắng giữa những ngày giông bão ấy.
 Anh biết không, tối hôm ấy em đã ngồi khóc trong xe, rất lâu, rất lâu…nhưng anh không hề biết…
 Nghe nói anh đã tìm được hạnh phúc. Nghe nói anh đã tìm được một người mà anh muốn cùng đi đến cuối đời. Còn em của năm tháng ấy, cũng chỉ là người qua đường mà thôi.
 Gặp được anh của năm tháng ấy, là hạnh phúc, nhưng cũng là đau khổ nhất của cuộc đời này. Bởi vì ngoài anh, sẽ chẳng còn ai có thể khiến em yêu nhiều như thế nữa….
301 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
“Anh thì mãi mãi vẫn thế: vẫn là anh của em với tất cả những nhược điểm và ưu điểm mà anh có, nhưng sẽ mãi mãi yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại.”
— Thư của Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh
447 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Photo
Tumblr media
CON MUỐN VỀ NHÀ!
Con muốn về nhà ôm lấy mẹ của con Hôm nay thật tâm con rất buồn mẹ ạ Con cố gắng cười và nói không sao cả Nhưng đến cuối cùng nước mắt đã tuôn rơi.
Con muốn về nhà ôm lấy mẹ, mẹ ơi! Ngửi mùi mồ hôi đọng đầy trên áo mẹ Được mẹ xoa đầu, nói với con thật khẽ “Đừng buồn nghe con, đã có mẹ đây rồi.”
Con muốn trở về, giũ bỏ những chơi vơi Bát canh mồng tơi ngoài giậu thưa mẹ hái Thêm mấy quả cà, cho lòng con ấm lại Con sợ bon chen, sợ phải lớn mẹ à.
Con muốn về nhà, trốn thành phố phồn hoa Cuộc sống đẩy đưa nên người ta quên mất Đố kỵ, ganh đua…nụ cười nào là thật Trăm vạn người qua chẳng liếc mắt một lần.
Con muốn về nhà,… nghe nắng đậu đầy sân.
-Lai Ka-
919 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Photo
Tumblr media
Có thể rất nhiều, rất nhiều năm sau đó, em sẽ quên anh, quên nụ cười nhẹ nhàng, ánh mắt  chăm chú của anh, cũng quên đi tình yêu của em dành cho anh. Có thể rất nhiều, rất nhiều năm sau đó, anh sẽ nhớ lại em, nhớ lại lúc em buồn bã chán nản, cũng nhớ lại tình yêu của em dành cho anh.
Nguồn:Huaban/ Phiêu Miểu dịch @tucam380
1K notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Tumblr media
Murakami Haruki có một câu nói thế này:
“Tôi nói với em tôi thích em
Cũng không phải nhất định phải ở bên cạnh em
Chỉ hi vọng em của sau này,
Tại thời điểm cuộc sống đầy chông gai trắc trở
Đừng nản chí.
Chí ít đã từng có người bị mị lực của em hấp dẫn
Trước đây cũng vậy, sau này cũng sẽ như vậy.”
— ©kipun07.tumblr
1K notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Photo
Tumblr media
“Trong năm qua chị có hạnh phúc không?”
Lúc tôi nhận được tin nhắn đó, là lúc tôi vừa đi bộ từ công ty đến một chiếc quán chỉ mới ngồi ở đó một lần. Tôi ngồi ngơ ngẩn, nhìn ra bên ngoài, cái quán chẳng có gì, chỉ là, nó mang đến cho tôi cảm giác thân thuộc, như ở Hội An. Nơi những tiệm cà phê không có máy lạnh, những ô cửa mở, giàn hoa trước hiên và con đường nhiều người qua lại.
Tôi không trả lời câu hỏi đó. Tôi chỉ kể rằng tôi vừa tan làm, những ngày qua 8 giờ rưỡi tối nào tôi cũng ngồi phía sau một sân khấu, phía trên đầu là màn hình LED chiếu thẳng vào mắt. Tôi sẽ về nhà lúc 11 giờ đêm. 
Tôi hỏi em, em nghĩ là chị trả lời câu hỏi này, như thế nào?.
.
Những lúc đi trên đường, tôi có cảm giác mình không liên quan gì đến thế giới này cả. Giống như khi tôi nhìn thấy những ánh mắt dè dặt nhìn tôi, những lời nói đi qua tôi, những chiếc mail hiện lên trên màn hình. 
Cả con đường tôi đi bộ về nhà, ly cà phê tôi uống, cái cách mà tôi chuyện trò với người khác. 
Nó không liên quan gì đến tôi, và tôi cũng không liên quan gì đến nó cả. 
.
Tôi biết, rất rõ ràng, đó chỉ là cách tôi chống đối với mọi thứ. 
Tôi, vẫn luôn là kẻ yếu đuối dễ bị tổn thương, chỉ là sự kiêu ngạo trong lòng không cho phép mình thừa nhận chuyện đó. Không thừa nhận chuyện mình dễ bị đau đớn chỉ vì một vài lời nói, một vài câu chuyện. Không thừa nhận rằng tất cả mọi sự phản biện không phải vì tôi là một người bình tĩnh, mà chỉ là cách tôi giả vờ để giấu đi mọi cơn điên khùng trong mình. 
Cả cái cảm giác thế giới này không liên quan đến tôi. 
.
Tôi kể chuyện đó cho bác sĩ của tôi. Anh bảo, những năm qua chắc là em mệt lắm. 
Chỉ là, tôi cứ cố gắng đi qua mỗi ngày như thế, mỗi khi tưởng đến giới hạn rồi, thì điểm giới hạn lại cách xa một chút. Chỉ một chút đó cũng đã làm tôi không thể chịu nổi. 
Nhưng vẫn phải tiếp tục cố gắng. 
.
215 notes · View notes
chuyencuahonnhien · 5 years ago
Text
Tumblr media
Một câu hay nhất mà bạn đã từng đọc qua trong sách?
1. “Trăng trên biển là trăng trên trời, người trước mặt là người trong lòng. Hướng đến tim là tim người lạ, người không biết là người trong lòng.” - Trương Ái Linh
2. “Tại sao xã hội lại không chấp nhận tình yêu đồng tính?”
“Bởi vì trong văn hóa của chúng ta, đem chuyện sinh con đẻ cái làm mục đích, đem sự ngu ngốc thành sự thuần khiết, đem ngu muội làm đức hạnh, đem thành kiến làm nguyên tắc. Tình yêu, là thái độ của hai linh hồn đối xử với nhau chứ không phải là việc phản ứng giữa "cơ quan” này với “cơ quan” khác.“
3. "Từ nay về sau, chúng ta chỉ có thể bị cái chết chia cách còn những điều khác đều không thể.” - [Ba Chúng Ta]
4. Người ta nói, con người sẽ chết ba lần, lần đầu tiên là khi họ tắt thở, theo như khoa học thì họ đã chết; lần thứ hai là khi mai táng họ, mọi người đều tới viếng tang, hoài niệm khoảng thời gian khi người đó còn sống, sau đó ở trong xã hội thì họ đã chết, không hề có vị trí nào cho họ nữa; lần thứ ba là khi người cuối cùng nhớ kỹ họ cũng đem họ vào quên lãng, khi đó họ mới chính thức đã chết. [Long Tộc]
5. Nguyện vọng muốn thành hiện thực thì phải đánh cược chấp nhận thất bại. - [Tháng Tám Ở Trường An]
*Ở đây, “Nhất sương tình nguyện” có nghĩa là “Nguyện vọng, mong muốn đến từ 1 phía.
6. "Sàng tiền minh nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng sương.
Cử đầu vọng minh nguyệt,
Đê đầu tư cố hương.” - [Tĩnh Dạ Tứ - Lý Bạch]
7. Tôi càng cô độc, càng không có bạn bè, thì càng không có ai có thể giúp đỡ nên tôi càng phải tôn trọng chính tôi. [Jane Eyre]
8. Người nhát gan thì ngay cả hạnh phúc cũng sợ, chạm vào cành hoa thôi cũng bị thương, thậm chí có khi còn bị hạnh phúc gây thương tổn. [Thất Lạc Cõi Người - Dazai Osamu]
9. Gậy trúc, giầy rơm hơn vó ngựa
Ai sợ!
Một chiếc áo tơi, mưa gió mặc kệ đời. [Thơ Định Phong Ba - Tô Thức]
10. “Người đến chiến trường cuối cùng để giết chết hết những kẻ bị thương] - [Hannibal Lecter - Thomas Harris]
11. "Lặng lẽ là cây sáo tạm biệt
Trầm tĩnh là Khang kiều đêm nay.” - [Thơ Tạm Biệt Khang Kiều - Từ Chí Ma]
12. “Lặng lẽ là cây sáo tạm biệt
Giun dế cũng im hẳn tiếng kêu
Trầm tĩnh là Khang kiều đêm nay.” [Thơ Tạm Biệt Khang Kiều - Từ Chí Ma]
13. “Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai? [Chinh Phụ Ngâm - Đặng Trần Côn]
14. "Đầu bạc nhuốm máu đào quân đừng cười, năm tháng cũng không thất bại trước mỹ nhân.”
15. “Tôi không xứng với em, ngay cả cái cảm giác thích thôi cũng thật khổ sở.”
16. Anh đã thấy trăm ngàn người, giống như em, giống mắt của em nhưng lại không phải khuôn mặt của em. [ Mười năm nhất phẩm Ôn Như Ngôn]
17. “Thích một người - là một vạn lần tim đập nhanh cũng là một vạn lần cúi đầu thở dài.” [Thích cậu, là chuyện tuyệt vời nhất mà tôi đã từng làm]
18. Uống lầm một ánh mắt
Cơn say theo nữa đời
Đôi khi quờ tay lạnh
Tình treo trên ghế ngồi. [Treo Tình - Thục Linh]
19. “Ai làm khói lên trời
Cho mưa xuống đất, cho người biệt ly. [Hát tạp - Tản Đà]
20. Tam Mao nói "Nếu bạn đối xử với tôi và những người khác đều giống nhau thì tôi đây thật sự không cần.”
21. “Trong bóng đêm dài dằng dẵng, bạn là ánh sáng duy nhất của tôi.”
22. “Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em.”
23. “Cho ngươi, trăm ngàn vạn ngàn lần đều cho ngươi.”
24. “Ngươi đến nhân gian một chuyến, ngươi muốn ngắm nhìn mặt trời, cùng người trong lòng của ngươi dạo bước trên phố.” - Hai zi
25. “Trừ phi xương cốt chôn xuống đất, anh sẽ không ngại mà chăm sóc em đến trăm tuổi.” - [Mười Năm Nhất Phẩm Ôn Như Ngôn]
26. Đại Băng: “Nếu không từng đánh mất thì người làm sao có thể nhớ đến tôi mãi mãi?
27. Một năm nảy mầm, một năm sinh nụ, một năm nở hoa. Trong nháy mắt hoa rụng, trong nháy mắt tóc bạc.
28. "Mối liên hệ giữa người và người bị cắt đứt không phải vì một lý do gì cụ thể cả. Mà không, kể cả ngoài mặt có lý do đi nữa thì cũng chỉ là lời bào chữa được viện ra sau đó như vậy. Bởi lẽ, nếu tâm trí chưa xa rời nhau thì khi xảy ra chuyện khiến mối liên hệ có nguy cơ đứt gãy, chắc chắn phải có ai đó cố gắng hàn gắn lại. Không ai làm vậy chứng tỏ sự gắn bó đã hết. (Điều kỳ diệu ở tiệm tạp hoá Namiya - Higashino Keigo)
29. "Không thể nào có được một phiên tòa hoàn hảo nào dành cho nhân loại.” [Thánh Giá Rỗng - Higashino Keigo]
30. “Trên đời này, có những người không bao giờ thấy vui vẻ trước những việc người khác làm. [Kasha - Miyuki Miyabe]
"Dòng đời cứ mãi miết như thế, cuốn theo những đợt thủy triều, có bao người khác nữa từng chết đuối?”
31. “Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.
32. "Có người thích dáng vẻ khi bạn cột tóc, có người lại thích khi bạn xõa tóc, vì thế bạn do dự rốt cuộc là nên cột hay không, nhưng vốn dĩ là bạn không cần bận tâm. Người thật sự thích bạn sẽ thích tất cả dáng vẻ và hành động của bạn.”
33. “Anh đi mua một vài quả quýt, em đứng đây đợi, đừng chạy lung tung.”
34. “Nếu bạn muốn thuần phục một người, sẽ phải liều lĩnh nguy hiểm rơi nước mắt.” - [Tiểu Vương Tử]
• Dịch: Tiểu Thuần - 小 淳
920 notes · View notes