Text
Một ngày giao mùa dở ương không rõ hè - thu - đông , chỉ biết hiện tại đương tháng 11. Chợt tỉnh giữa đêm sau cơn ngủ sớm của một ngày miệt mài. T bất giác nhớ lại 1 mảng ký ức của thời hoa gió, cái thời đi hoang, t thích gọi nó là như vậy.
Phải, cái thời hoa gió đó, mọi thứ mới chỉ đang bắt đầu, tất thảy đều rất đẹp, nhưng cũng phải rất nhanh. Những cảm nắng đầu đời của tuổi trẻ, nhưng rung động thoáng chốc không có định hình tạo nên những dư âm cảm xúc thú vị khó tả.
Phải , cái thời đi hoang bất chấp ấy, đi theo tiếng gọi của lý tường hoài bão ước mơ mà nhất thời đã cho là tất cả để rồi gạt đi tất cả. Cái thời của sự vui đi đây đó khắp nơi không cần biết ngày mai ra sao, cái thời đàn ca sáo nhị say sưa trong sự thăng hoa của cảm xúc…
Những kẻ người, những khuôn mặt, những sự vật việc đã diễn ra như mới còn hôm qua. Chớp mắt cái đã chỉ còn hư ảo, những hình hài đó bây giờ đều đã khác, đã có những con đường riêng. Không biết còn ai nhớ tới ai như m hiện tại chăng? Hay chỉ có riêng mình M ăn mày quá khứ sau 40 năm nói láo 🤭
Một vài kẻ người, sau vài năm gặp lại, họ vẫn duy trì cái lối ứng xử ngày ấy. Nhưng, cái chất của thời điểm đó không bao giờ còn thấy lại. Như thể họ đang vẽ màu cho cái sự xuống cấp hoang tàn của một mối quan hệ đã từng huy hoàng , hay họ muốn níu giữ 1 chút gì đó ngượng nghịu cho cái mối quan hệ này? Hoặc cũng rất có thể, chỉ là 1 sự xã giao bất đắc dĩ …
Thời thế thay đổi từng tic tắc, nói thế là còn nhiều. Bởi dòng chảy thời gian là cái vô cực của dòng đời hữu hạn mà ở đó con người ta tạo nên thứ gọi là đồng hồ nhằm mong sở hữu thời gian trong tầm với.
Nhưng rốt cuộc, họ đã thua. Mọi thứ vẫn đang duy trì vận hành theo lối đi đã đang được lập trình mà không hề do dự 1 mảy may quay đầu nhìn lại với ánh mắt đầy sự tiếc nuối như lũ người nhân sinh.
….
Dẫu sao ta đã sống huy hoàng của 1 kiếp hiện hữu tồn tại đăng đẳng , để khi bất chợt tỉnh giấc giữa cánh khuya không còn day dứt mà sẽ chỉ có sự hài lòng.
0 notes
Text

Có những thứ sẽ chỉ là … có những thứ , không hơn !
1 note
·
View note
Text
🎂 28/7/2023 - 28/7/2024 ❤️
0 notes
Text
“Ngày mẹ mất tôi không khóc không kêu gào, tôi im lặng lo chu đáo cho mẹ ngủ yên. Người ta bảo lòng tôi lạnh lẽo mà nào ai biết được mất mẹ tôi như mất cả cuộc đời.”
-sách “lạc” giữa tần số chữa lành -
3 notes
·
View notes
Text


Ba đi khi 2 nhóc còn đang ngủ say …
3 notes
·
View notes
Text

Đối với tôi, cà phê chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là thứ thuộc về đám đông, ồn ào và gấp gáp. Càng một mình, cà phê càng ngon, càng đen, càng đắng, càng sâu.
Chỉ trong lặng im, người ta mới trải lòng những nỗi niềm giữ kín. Thời buổi cái gì cũng phải nhanh, phải vội, cà phê có lẽ là thứ duy nhất đủ giữ chân người ta lại để mà chờ đợi, để mà suy tư. Bên ly cà phê phin đang tí tách rơi, người ta trải lòng mình trong những tâm sự vui buồn, những ký ức tưởng chừng đã ngủ quên, những cảm xúc tưởng như đã chai sạn trước sóng gió cuộc đời.
Có lẽ, chỉ những người đã hiểu nỗi đau, đã thấm nhuần cảm giác chia phôi, đã đau đáu những nỗi niềm cô độc mới có thể hòa quyện với chất đắng của cà phê. Đôi khi người ta tìm đến với cà phê không phải bởi vì thích uống mà để tìm một điều gì đó mà người ta nghĩ là đã mất. Họ cần có những khoảnh khắc, họ pha cho mình một tách cà phê nóng, ôm nó trong lòng, hít hà mùi hương, nhưng chẳng uống, chỉ là để tìm lại những điều đã trôi về một miền rất xa.
Dẫu sao thì, rượu cho nỗi đau, cà phê cho nỗi buồn, mà nỗi buồn thì uống sao cho hết , cho cạn vơi đáy lòng ngay đâu? Thì hãy cứ từ từ mà sống, cà phê sẽ tan và nỗi buồn rồi sẽ dịu…
Cuộc sống đôi khi cũng vui như ta khuấy thìa, nghe tiếng lanh canh của muỗng chạm vào cốc.
Cà phê đâu chỉ là để uống và nỗi buồn đâu phải chỉ để quên...
"Ai cũng có một cuộc đời, để buồn, để vui, để cười, để khóc. Để những lúc cô đơn, khó nhọc, tôi thèm một cuộc đời khác đến hỏi thăm."
(lần đầu tiên để st)
3 notes
·
View notes
Text

“Quán trọ xuân này hoa lại nở
Lại ngồi xem Tết, Tết người ta”
(Nguyễn Bính)
1 note
·
View note
Text

“Tôi có chờ đâu , có đợi đâu
Đem chi xuân đến gợi thêm sầu?
Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!”
(Chế Lan Viên)
0 notes
Text

1 điều bất thành văn đã qua kiểm chứng ,
Rằng thì mà là,
Để có thể nhận được sự “đồng điệu - cảm - thông - vỗ - về - sẻ - chia….” Vân Vân & mây mây
Điều đầu tiên cần có, bạn phải ngồi trên đầu chúng ,
Hay nói cách khác , ngự tại vị trí không ai ngự nổi 👌
P/s:
Còn không, thì bạn biết rồi đấy !
1 note
·
View note
Text
Khi buổi chiều rụng xuống
Lũ cột đèn đứng lên
Con phố này nỗi đau buồn bật sáng
(Trần Dạ Từ)
4 notes
·
View notes
Text
Em một đời như đêm
Buông rèm che sự thật
(Du Tử Lê)
1 note
·
View note
Text
Cũng ngót 10 năm cho 1 slogan của chính mình
Có điều, đéo có tiền nhuận bút
Lũ mất dại 🤣🤣🤣🤣
1 note
·
View note