Tumgik
hazymaybelazy · 3 days
Text
Tumblr media
Đã lâu không vào Tumblr để viết, nhiều lúc trong đầu soạn sẵn đoạn văn chất chứa lời tự sự nhưng rồi cũng cất để đó. Gõ rồi lại xoá như thói quen.
Tự nhiên lục lại đống ảnh memories ở GG photos thấy được ảnh này, hoá ra cũng quên việc up lên Pinterest. Mình thích nhìn các cửa hàng, có thể là 1 tiệm cafe, 1 tiệm bán đồ lưu niệm, 1 tiệm hoa hay tạp hoá nhỏ, việc bài trí cửa tiệm cũng như màu sắc bảng hiệu làm mình thích thú. Và tất nhiên là nó phải đẹp !? =)))
Stress quá nên viết lại để đây giữ giúp mình.
18/03/2023, Paris - Café Milou Bastille
0 notes
hazymaybelazy · 7 months
Text
Hẹn là cái cớ của chờ đợi Có người đợi tức là còn niềm tin Cho anh xin 1 lần cho tất cả yêu em rồi, có vất vả cũng không sao
Anh đi lạc giữa bầu trời ngàn sao tìm hạnh phúc lớn lao, để cho riêng mình Anh đã nghĩ, tình đời đã vụt tắt Cho đến khoảnh khắc đắm chìm vào mắt em
Gởi đến mắt em, một ánh mắt dịu dàng Gới đến môi em, một hôn môi nồng cháy Gởi đến tay em, chỉ là một bàn tay Nắm lấy nhau, cũng là níu giữ cho riêng mình
~Hazy
0 notes
hazymaybelazy · 7 months
Text
#290923
Hey, mình sắp về Việt Nam rồi !!! Hẹn Sài Gòn và tạm biệt Paris nhé.
Ừ mình sắp về Sài Gòn rồi. Được 1 năm rồi, thời gian qua nhanh như chó chạy ngoài đồng =)). Theo âm lịch là năm ngoái mình bay vào hôm trung thu đấy. Chính là hôm nay.
0 notes
hazymaybelazy · 11 months
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
“I don’t want to be a memory for you.”
The Worst Person in the World (Joachim Trier, 2021)
272 notes · View notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Tumblr media
Một biển số nhà ở Pháp, Le Petit Prince 🤴
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Tumblr media
Ảnh 1. Buổi tối bên bờ sông Seine
Tumblr media
Ảnh 2. Hà Nội quán 1988
2h AM theo giờ châu Âu #07052023
1. Kể về chuyện đồ ăn. Chuyện là mình cá hơn phân nửa mọi người đều thích việc ăn uống ngon. Một điều mình không dám nói là dĩ nhiên, nhưng nó trực quan, dễ biết và cảm nhận. Từ ngày qua Pháp, mình cố gắng thử những món từ các nước khác nhau, vì ở Việt mình dùng các món châu Á nhiều rồi, qua đây lại ăn thì phí, nhỉ. Thử càng nhiều càng khiến mình nhớ đồ ăn Việt Nam.
Hôm nay mình được một người anh quen biết mời một bữa ăn (cảm ơn anh rất nhiều). Và thế là tụi mình chọn nhà hàng này Hà Nội 1988, mình đã gọi 1 bát Phở. Ở Việt, chẳng mấy khi mình ăn Phở, đơn giản mình không thích món đó lắm dù có thử vị từ Bắc Trung Nam. Thế mà lạ, hôm nay nó ngon thật, tự dưng thấy những món mình nấu xứng đáng ném xuống vực sâu. Mình hay tự hào khi nói chuyện phiếm với tụi bạn và đồng nghiệp nước ngoài là: "Tụi bây hãy thử đồ Việt đi, t chắc chắn là tụi bây sẽ thích nó. Hoặc mình sẽ liste hàng tá món must try". Tụi nó khoái chí lắm, mình cũng vậy, mình cũng sẽ nhận lại được những gợi ý từ tụi nó về ẩm thực. Hôm nay sẽ kết thúc bằng câu: Mình nhớ đồ ăn Việt, 100% authentic food.
2. Chuyện đi lang thang. Mình không phải đứa chân hay buồn đi, thay vào đó mình enjoy việc ở nhà, đọc sách, nghe nhạc làm việc linh tinh và ngủ. Nhưng cái cảm giác lang thang trên những góc phố, vỉa hè, không có nơi đến xác định, nhìn trời nhìn đất nhìn mây, thả mình vào cơn gió và con tim sẽ dẫn mình đi. Cảm giác mình cứ bước, mình băng qua đường, mình dừng lại tại 1 địa điểm, mình bắt chụp được 1 khoảnh khắc, đó là cách mình làm giàu xúc cảm của mình từ mọi giác quan. Tự nhiên mình thích cảm giác đó lắm. Ở Paris, mình sẽ kể bạn nghe về Paris và những cây cầu, rằng ngắm hoàng hôn rơi trên sông Seine thì tuyệt lắm. Mình từng tự đưa ra câu hỏi rằng hoàng hôn ở những nơi mình đặt chân tới với hoàng hôn ở nơi trước đó mình sống thì khác nhau thế nào. Mình nhận ra chúng đều thật đẹp, chắc chắn! À có vài điều mình muốn thử, là với người mình yêu cùng ngắm hoàng hôn hay dành buổi tối ngồi chill bên bờ sông Seine như bức ảnh trên. Tại thấy nó rất là chill thôi.
3. Chuyện về khí hậu. Mình sinh ra ở miền Trung, những gì mình biết và quen thuộc là cái nắng đổ lửa, thời còn cúp điện vài cữ 1 tuần, nó còn tệ hơn. Bonus chuyện cái bão đánh số chẳng thèm nhớ tên, cứ ghé thăm thường xuyên cơ. Năm vào đại học vào miền Nam, gần xích đạo hơn 1 chút. Vẫn cứ là nắng, nắng oi ả, trời thở phà 1 cái xem chừng sốc nhiệt chứ chẳng chơi. Thế là mình chửi trời và sống tốt. Ở Pháp lần đầu mình qua, mình mới cảm nhận rõ rệt sự khác biệt của các mùa. Hẳn phải kể đến mùa đông, mình thấy tuyết rơi, mình chạm vào tuyết, mình lội tuyết đi học. À cũng tuyệt mà bẩn và trơn trượt. Mình biết cả ngày toàn âm độ là thế nào, cảm giác chùm 3 lớp áo không dám để tay ra khỏi túi. Thế mà mình vẫn ổn, anh chị khác bảo:" A thế mà thằng này chịu được lạnh giỏi. " Nhắc tới khoảng cuối đông, đầu xuân, trời cứ âm u, mây xám tít mù, nhà cửa phố xá ở Pháp cũng đâu chịu thua, trùng màu trời luôn. Xe cộ toàn đen với xám, cây cối rụng lá, xác xơ ra mỗi thân xám tro. Mình đi ra ngoài cứ ngỡ mù màu, cố nhìn bảng hiệu lấp lóe mà định hướng. Mọi thứ xung quanh cứ làm ta depressed. Trời buồn người có vui đâu bao giờ, ngược hẳn cả câu thơ. Mệt. Hôm nay mình nhạy cảm với thời tiết, một phần nghe ba mẹ mình kể ở Việt đang nắng nóng, mình cũng sốt ruột, phần thì thời tiết Paris đang đẹp làm mình thao thức, và giờ mình nằm lắng nghe tiếng mưa đêm rơi ngoài hiên. ☔
Mình mới nghĩ một bài thơ xàm muốn viết ra:
"May túi ba gang, đựng ánh mặt trời
Tôi bán lấy lời, ai muốn mua không
Bỏ công đi vớt, một mớ mưa rào
Ai ghét ồn ào, ghé lấy thanh âm"
~Tann. (Hazy)
4 notes · View notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Hopeless Romantic
R: Bae, lại ngủ muộn nữa rồi T: Ừ hôm nay tớ làm việc Chắc phải thâu đêm Mình không gọi nhau được sao? R: Phải giữ gìn sức khỏe nha T: R sao rồi? Đã lâu mình không nói chuyện rồi R: Bao giờ T sang gặp R nhỉ? T: Hy vọng là năm tới.
Đây là đoạn tin nhắn giữa tôi và em vào ngày mà chúng tôi còn giữ một chút quan tâm đến nhau. Em ở Pháp, tôi ở Việt Nam, cứ thế yêu xa tựa như trôi qua hàng thế kỷ. Tôi đã hứa với em rằng: "Tôi sẽ đến Pháp và gặp em, dù rằng sau đó kết quả thế nào tôi cũng cam". Hẳn là thế, tôi đã đến Pháp rồi đấy, nhưng vế sau thì cuộc tình đã kết thúc còn trước khi lời hứa được hoàn thành.
- Tiếc nuối không? - Có chứ! - Buồn không? - Rất buồn là khác. - Vậy hối hận rồi sao? - Không hẳn! Kết quả thì cũng dễ đoán trước được. - Biết vậy sao vẫn còn làm, vì lời hứa đó ư? - ... - Có mất gì không? - ... mất em.
#05032023
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Photo
Tumblr media
From Anthony Doerr’s All the Light We Cannot See
18 notes · View notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Xa Xăm
Ngước nhìn trời cao, anh tự hỏi
Điều gì chờ ta cuối chặng đường này
Là nắng gió mưa bay, hay là
tay em đang (dang)?
Anh cũng không biết nữa
Yêu em hồn vơi đi hơn nửa
Dù có sửa thì có lành được đâu
Chẳng lấy một câu, chẳng một lời
Biết trước hời (hợt)
Anh đã không cố chấp
Em đi trốn, phố phường tấp nập
Anh đi tìm, đời thường lắm chông chênh
Mình gặp nơi góc chốn không tên
Thì giờ quên
Anh nghĩ không khó lắm
Đời người ngắn, tầm vài chục năm
Sao chữ xa xăm, lại dài đến thế
Không thể cùng anh, hay không muốn
Chuyện mình buồn
Em có tiếc nuối không?
~Hazy - Rien n'est éternel
Tumblr media
#221229
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Vươn Vai
Đứng giữa thành phố này, ban đêm hay ban ngày
Chân mình phải chạy, tay thì phải cầm cày
Tâm tính thì phải ngay, đầu pha chút men say
Đừng lung lay, mình còn may hơn vạn người
Đứng giữa thành phố này, đứng giữa đất và trời
Mình vẫn còn cười, mình vẫn còn được lười
Quận 9 sang quận 10, y chang như cuộc đời
Ừ xa vời, thôi mình vẫn lời hơn ai
Đứng giữa thành phố này, sáng dậy mình vươn vai
Có hai tai, nghe được bên đúng bên sai
Nếu như ngày mai, mình làm sai được làm lại
Thì mãi mãi, cái dại đã chẳng theo ta
Đứng giữa thành phố này, mà là ở nơi xa
Nơi đó có ta, và ta có tất cả
Có lúc mình vất vả, có lúc mình vấp ngã
Mới biết nhà, chính là món quà tuyệt nhất
------- Homesickness
~Hazy
Tumblr media
#200907
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Mơ Màng
Tựa:
Khi còn nhỏ
Tôi hay được dạy bảo
Rằng sao trời hãy xem là đôi mắt
Giọt nước mắt có thể ví như mưa
Và thế là, ngôi sao cũng được khóc
Tôi lớn lên
Bắt bụi nắng bỏ vào túi giấu đi
Che hàng mi, sợ bụi mờ chói loá
Ngỡ mình có, trong tay cầm kỷ niệm
Mang ngoài tiệm, tôi bán vào hư vô
Cầm chiếc ô, trời mưa vừa kịp lúc
Che cảm xúc, ẩm ương ướt qua ngày
Mang đôi giày, vừa đủ để cần đi
Thế là đi, qua ngày mưa tháng bão
Gió xôn xao, làm lòng tôi thổn thức
Phút nao nức, hoà nhịp thành đồng âm
Nốt âm trầm pha thăng rồi bình lặng
Có biết rằng, một nửa hồn tôi vơi
Hồn vụn vỡ, hồn vội vã tìm tôi
Ghép đơn côi, thành đôi cơn ác mộng
Ngóng rồi trông, không mong đợi thì chờ
Ngã vào thơ, viết nỗi nhớ về tôi
Tôi nằm mơ
Tay mình cầm chiếc lá
Lấy làm lạ, thả chiếc lá rơi nghiêng
Mang niềm riêng, nằm yên trên mặt đất
Buồn thì đã mất, vui chẳng thấy đâu
Uống mưa ngâu, mà lòng khát biển mặn
Nhớ sông trăng, mà nhớ mỗi khi rằm
Mắc võng nằm, tựa giấc lúc trăng treo
Một thoáng cheo leo, ôm gối mây trời
---------------- Vào một ngày hoàng hôn thật đẹp
~Hazy
Tumblr media
#210513
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Tumblr media
Natalie Díaz, from "Manhattan Is a Lenape Word", Postcolonial Love Poem
10K notes · View notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Anh và em
Mỗi người một nơi
Xa tận chân trời
Lỡ hẹn
Từ lạ thành quen
Từ thân quen đến thương em kỳ lạ
Em là tất cả
Là vô giá với anh
Nắng trời thì trong xanh
Em thì trong tim anh mà ngủ
Ấm áp
Cuộc đời này ta bước chậm
Có lúc thăng, lúc trầm
Anh không muốn mãi âm thầm
Mà cần được kề bên
Muốn được nắm tay em
Mãi mãi
Muốn được chạy lại
Ôm em
Hôn em
Say em
Mình đi hết tận chân trời
Trọn cuộc đời
Nhé em
~Hazy
Tumblr media
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Nắm tay em
Dệt đan từng sợi nắng
Lắng nghe em
Ngân tiếng hát mùa thu
Thật trong trẻo
~Hazy
Tumblr media
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Tôi cực kỳ thích hoàng hôn. Tôi tự hỏi nếu chuyển từ thành phố này sang nơi em sống thì hoàng hôn có khác nhau không. Không, vẫn vậy, nhưng tôi muốn hôn em đến cuối ngày
~Hazy
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Một đêm một mình trong phòng với cái lạnh không mấy dễ chịu. Trời thì cứ đổ mưa rơi.
Mưa rơi ngoài cửa sổ, hạt nhanh hạt chậm. Giá mà mình đếm hạt rơi nhanh, cứ như số ngày mình xa cách, hay thử đếm hạt chậm cũng đều như lần lỡ nhịp vì em.
À hoá ra đều không thể đếm.
~Hazy
0 notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Tôi yêu em
Hơn một ngàn lần rồi
Nhưng hôm nay
Là lần cuối yêu em
Dang dở ?
Tumblr media
~Hazy
0 notes