Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

29.02.2024
Hôm nay là ngày 29 tháng 2, nghe nói 4 năm nữa mới lại có ngày này, tôi tự nhiên muốn viết gì đó.
Nói xem 4 năm nữa, 29.02.2028 sẽ như nào? Tôi sẽ sao nhỉ? Chắc đã ra trường đi làm rồi nhỉ? Tôi có sống hạnh phúc không? Có thực hiện được lời hứa với Sehun không nhỉ? Có yêu thương, chăm sóc sức khỏe bản thân không? Có nhớ dành thời gian cho người thân không? Có ai ở bên cạnh chưa nhỉ?
Là tích cực yêu đời hơn hay thêm trải nghiệm, trưởng thành hơn? Tự nhiên tò mò ghê á haha.
Viết những dòng này tôi nhận ra, thì ra nghĩ đến TƯƠNG LAI thật ra lại là chuyện rất tốt đẹp. Thời gian qua tôi đã quá tiếc nuối quá khứ, không chịu đón nhận những điều tốt đẹp đến với mình. Tôi đã bỏ lỡ nhiều điều rồi.
Nhận ra, muốn có TƯƠNG LAI tốt đẹp, không gì thực tế bằng việc đứng lên hành động. Dám dũng cảm ước mơ, kiên trì hành động và tự tin gặt hái thành quả. Tôi muốn bản thân của 4 năm sau sẽ cười nhiều hơn, năng động, chăm chỉ vận động thể chất, ngủ đủ giấc. Nhất định phải sống thật tốt nhé, cô bạn nhỏ ❤️
0 notes
Text

Ai rồi cũng thay đổi hay do trước đây bản thân không nhìn thấu?
Hôm nay là mồng 3, tôi như thường lệ đón tết cùng gia đình. Thế nhưng cái Tết này cũng thật khác lạ, có quá nhiều chuyện xảy ra.
Có lẽ điều khiến tôi muốn viết post này nhất có lẽ là chuyện của đứa bạn cấp 2 của tôi. Cô ấy tên T, chúng tôi chơi với nhau khá thân, hoặc ít nhất với tôi là thế. Lên cấp 3 chúng tôi học khác trường nên tính cảm cũng nhạt dần. Hôm trước tôi có tình cờ rep story trên FB của cô ấy, trêu rằng sắp được ăn cưới cô ấy. Cô ấy chối rồi bảo 1 người bạn khác tên Tr cùng lớp cấp 2 của chúng tôi sắp cưới, có em bé rồi. Tuy nhiên Tr không dám nói với ai, chỉ nói với 1 cô bạn khác tên H, rồi H nói với T, T nói với tôi. T bảo tôi đừng nói với ai, giọng điệu rất khẩn thiết. Tuy nhiên, là bạn lâu năm, không hiểu sao tôi không thể nhìn ra sự chân thật trong tin nhắn ấy. Nếu không muốn người khác biết thì cô ấy không nên nói cho tôi biết, họ cũng là bạn tốt của nhau mà. Nói gì thì nói tôi vẫn thấy, đó là 1 sự phản bội. Điều khiến tôi buồn là đến cô bạn T- người mà tôi nghĩ là tri kỉ, cũng thay đổi rồi. Nhưng nghĩ kĩ lại, liệu cô ấy có từng tốt như tôi nghĩ. Chúng tôi chơi với nhau nhưng cô ấy vẫn chơi cùng hội bạn thân có H và Tr, tôi lại không quá thân với hội kia. Nhưng chúng tôi cùng nhóm lớp, trong lớp mối lần T nhắn, tôi có hỏi trực tiếp trong nhóm, nhưng cô ấy bơ tin nhắn của tôi. Có lẽ tôi đã nhạy cảm, nhưng thật sự, tôi có cảm giác trước mọi người, cô ấy chưa từng tỏ ra thân thiết với tôi hay ít nhất là nói rằng tôi là bạn thân của cô ấy.
Với tôi, cô ấy là 1 phần thanh xuân, là những tháng ngày vô tư dưới mái trường cấp 2, đu idol. Nhưng có lẽ cô ấy đã thay đổi hoặc bản thân tôi của ngày xưa ấy không nhận ra: Cô ấy vốn dĩ chưa từng trân trọng tôi. TRước khi viết ra những dòng này tôi còn nghĩ do tình cảm nhạt dần, cô ấy hay tôi đều đã thay đổi. Nhưng có vẻ tôi đã có câu tr�� lời của mình. Thực chất cô ấy chưa từng tốt đẹp đến thế, là do tôi, không tỉnh táo để nhìn ra sự thật.
Tôi chẳng thể tin vào bạn bè được nữa. Chỉ có bản thân, dựa vào chính mình. Có lẽ trạng thái đẹp nhất của 1 người là không tự ti, không coi thường, không ngưỡng mộ ai. Hãy tập trung học tập để hoàn thiện chính mình. Dáng vẻ ấy chính là dáng vẻ tôi muốn trở thành.
0 notes
Text
now is thursday 1:47 AM
I'm not sure why, but I can't fall asleep. I get out of bed and begin writing an essay about the advantages and disadvantages of e-commerce. My English writing is not very good, but I wanted to achieve an A in English for a specific reason, so I tried extremely hard.
Last night, I realized that I don't have many pals. No, the truth is that I want to make more friends. My teacher assured me that the friend will be quite helpful. That is why I want to have many friends. I trusted what she said. But now I understand it's not entirely true. I don't need too many friends. I have too much hope in things that are beyond my control. That is something I cannot control. I believe I need to change. It is not vital to have many friends; what matters is that you love myself. Love myself, love what i have. Don't place too much hope in other people.

1 note
·
View note
Text
Chủ nhật bình thường
14.01.2024
Ê thề hôm nay tớ về quê. Tớ chơi thể thao và tớ cảm thấy khỏe khoắn hơn nhiều. Và rồi tớ lại sa đà vào mấy trò giải trí trên mạng. Tớ cảm thấy mình sắp trở về chuỗi ngày lười biếng rồi.
Nhiều lúc tớ thấy chán ghê. Bạn bè thì lớn rồi, muốn hẹn nhau 1 bữa nói chuyện cũng khó. Chúng nó đi học, đi làm; đứa nào cũng cắm cúi, chăm chỉ, sao chỉ có tớ cứ lông bông thế nhỉ? Tớ cũng áp lực mà nhưng mà chỉ là tớ nghĩ cũng cần cân bằng chứ nhỉ, lâu lâu cũng phải tự thưởng cho bản thân chứ. Và đương nhiên là tớ tự thưởng có khi hơi quá đà.
Ôi chồi, làm người lớn cũng phức tạp quá đi. Người ta áp lực vì công việc, tình cảm, các thứ... Còn tớ áp lực vì thấy họ áp lực mà tớ chả thấy mình áp lực giống họ. Là sao nhỉ?
Tớ chỉ muốn làm một người luôn vui vẻ, bình thường. Phải rồi, đến giờ ăn thì ăn, đến giờ học thì đi học. Đến giờ ngủ thì lên giường đi ngủ, không nghĩ ngợi gì. Như vậy chẳng phải tốt hơn ư?
Gần đây, tớ có vô tình đọc được nhật ký của 1 bạn nam cùng khóa. Bạn ấy viết rất nhiều, đại khái rằng cậu ấy áp lực, mất phương hướng vì bản thân không chịu kiên trì, cứ đặt mục tiêu to lớn, điên cuồng bắt tay vào thực hiện, được vài ngày rồi lại thôi. Tớ nghĩ đó là thực trạng chung của đa số sinh viên hiện nay, tớ cũng từng và đôi lúc vẫn như thế.
Sau bao lần thất bại, 7749 lần đặt mục tiêu và 1 0 lần nào thực hiện chót lọt thì có lẽ thành tớ của bây giờ, thích những hành động cụ thể thay vì cứ ngồi nghĩ ngợi những thứ to lớn rồi dày vò bản thân. Kiểu như nếu tớ muốn mình sống ngăn nắp hơn thì tớ sẽ đứng lên, mua 1 cái kệ để xếp đồ gọn gàng, tỉ mỉ xếp từng món đồ, lấy chổi quét cái nhà, lấy khăn lau cái bếp cho sạch. Thế đấy, tớ của hiện tại, muốn gì thì sẽ viết ra và bắt tay vào hành động cụ thể. Bởi suy nghĩ chỉ là thứ giúp định hướng còn hành động và sự kiên trì mới đưa chúng ta đến đích.
Tớ vừa bắt đầu kì học mới được hai tuần, đây là kì học thứ 6 của tớ ở trường đại học. Kết quả GPA tích lũy của tớ là 3.59. OMG. Cái điểm ấy cho tớ tham vọng rằng mình sẽ có thể ra trường với tấm bằng xuất sắc. Nhưng mà, để thực hiện được điều đó, tớ cần nỗ lực hơn trong thời gian tới. Trước khi viết ra những điều này, tớ thấy việc ấy thật khó khăn. Tớ đã có 1 khoảng thời gian khá dài, từ khi thi xong đại học, tớ đã khá buông thả bản thân, không còn nỗ lực trong học tập nữa. Nên nếu giờ cho tớ quay trở lại là người chăm chỉ như ngày xưa, tớ sợ mình không làm được. Nhưng sau khi viết những dòng này, tớ thấy hay là cứ thử hết mình một lần. Nếu tớ đã quen với lười biếng thì bây giờ thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn. Dù sao dạo gần đây tớ cũng thấy mình trống rỗng, kiểu hay bị buồn chán vu vơ chẳng vì chuyện gì. Biết đâu việc tập trung học hành sẽ giúp cải thiện tâm trạng của tớ thì sao. Có thể tớ sẽ bận rộn nhưng mà dù sao cũng là tập trung phát triển bản thân hơn mà nhỉ, chắc sẽ không mất gì đâu. Chẳng phải hôm nay tớ đã rất vui khi chơi thể thao hay sao, nhưng mà khi tối đến, tớ lại sa đà vào mấy trò giải trí là do tớ không có việc gì làm. Cái này có lẽ là do tớ "rảnh rỗi sinh nông nổi" đây mà.
OK vậy thì cứ thử thôi, dạo gần đây tớ cũng bắt đầu học tiếng tây ban nha, coi như thêm 1 việc nữa. Cứ thử để xem sức mình đến đâu. Tớ chỉ mong mình trong thời gian tới sẽ có sức khỏe tốt để có thể tập trung vào công việc cũng như học tập. Chai yo
#startjourney #overthinkingsnotalwaysbad #loveyourlife #loveyourself
1 note
·
View note