đời người như giấc mộng, khó giữ được dài lâu
Don't wanna be here? Send us removal request.
silver-undecimber · 2 years ago
Text
Tumblr media
Té ra chỉ là giấc mộng
Uầy cũng đã nửa năm kể từ bài cập nhật gần nhất rồi ko biết mọi người có ổn ko? Thời gian thấm thoát thoi đưa nay giật mình nhận ra đã gần cuối năm cũng nên ngoi lên chu toàn nhiều thứ nhỉ.
6 tháng kể từ khi mình quyết định đánh liều hết tất cả số lãi kiếm đc trong khoảng đầu năm với hy vọng là cuối năm sẽ ôm về một khoản lớn, nhưng đời không như mình định.
Thật ra cũng có giai đoạn mình lãi kép khá ổn định tầm 35% tổng porfolio nhưng gần đây nhiều vấn đề xảy ra khiến tâm lý và cảm xúc không ổn định cho lắm nên mình đã phá bỏ hết mọi quy tắc để rồi bay sạch lãi, à tính cả lãi từ đầu năm nữa cơ. Nên…tổng kết thì cả năm nay loay hoay mãi vẫn chỉ còn vốn chứ lãi thì cũng có nhưng lãi tình cảm.
Là anh tự đa tình thôi
Hôm nay khi chính thức close lệnh và đóng toàn bộ funds trước áp lực nhiều ngày gồng mệt mỏi thì mình cũng ko có cảm xúc gì cả, mất lãi thì ta làm lại còn vốn là còn cơ hội nhỉ lại tiếp tục 1 năm kết thúc với sự cân bằng ko lãi cũng chẳng lỗ. Trong tình hình kinh tế hiện nay đang ế ẩm thì vấn đề tích luỹ và giữ vốn là quan trọng hơn.
Năm nay đúng thật là mình khá nhởn nhơ trong khi mọi người xung quanh vẫn đang oằn mình gánh chịu lấy nhiều thứ, nhìn bạn bè người thì thất nghiệp người phải đóng kinh doanh các thứ. Cảm giác mọi thứ vẫn còn có thể tệ hơn vào năm tới vì mình tin theo chu kì 4 năm 3 - 1 nên có lẽ hiện tại chưa tới điểm tàn khốc nhất. Mọi người phải giữ gìn bản thân thật tốt nhé.
Có lẽ cũng là lần cuối cùng mình cập nhật ở Tumblr vì người lý do mình sử dụng Tumblr đã rời đi từ vài năm trước, chỉ còn mình vẫn đơn độc cố gắng thoi thóp tại nơi đây. Nay mình đã dũng cảm để chấm dứt nó với hy vọng những thứ tốt đẹp sẽ mãi lưu giữ tại nơi này.
Khởi đầu vì một người kết thúc cũng vì người đó. Lashika.
1 note · View note
silver-undecimber · 2 years ago
Text
Tumblr media
Mộng vỡ tan thành những tiếng hát vu vơ
Chà, hẳn là một năm kể từ lần cuối mình lên Tumblr. Đã hứa là nửa cuối 2022 sẽ cố gắng để giao thừa lên tổng kết viết đôi ba chữ, nhưng thật sự vào lúc ấy gom góp lại những gì mình làm được chỉ là cố gắng phòng vệ chứ không hề tiến triển chút nào. Không kiếm được thêm đồng nào mà cũng không mất đi đồng nào, tuyệt.
Nửa đầu 2023 thì khá hơn một tẹo trong tài chính mọi thứ cứ yên ả trôi nhưng vẫn không đủ làm mình cảm thấy ổn, dư âm từ năm ngoái vẫn còn khiến mình bất an. Không hẳn là tiêu cực nhưng cảm giác mọi thứ đang nén lại, nín thở yên bình trước cơn bão dữ.
Tỉnh mộng hay chỉ tự đa tình?
Hồi đó khi mình còn chụp hình vẫn mải mê những thứ art art lấy đó làm lẽ sống, nhưng mãi vẫn loanh quanh lo chuyện cơm áo gạo tiền thì bạn mình người trước đó giống và đã từ bỏ để theo con đường dịch vụ chỉ để kiếm thêm nhiều tiền bảo “mày thích sống chất sống nghệ nhưng mà éo có tiền người nhà mày đói đó”.
Ôi, đó là phút giây tỉnh mộng. Giống như hiện tại, lâu rồi ko còn cảm giác bồng bềnh nữa như đã quên mất mình đã từng mộng mị như nào.
Nửa cuối 2023 lại là những dự định, năm ngoái mình cũng có nhiều mục tiêu nhưng cuối cùng chỉ đạt được sự cân bằng, năm nay thì có tiến triển nhưng mình cần một cú hích nữa để đi xa hơn. Và mình đang chấp nhận đánh đổi nhiều lợi ích có thể sở hữu hiện tại để có được cơ hội tiếp cận lợi ích lớn lao vào cuối năm nay.
Nó giống như ta đánh cược tất cả tiền lời kiếm được từ đầu năm đến giờ, may mắn cuối năm ta sẽ có một khoản to bự hoặc ta chỉ mất lãi và năm nay là một năm vô dụng của cuộc đời (tất nhiên chỉ là ví dụ). Nhưng nó khiến mình hưng phấn vì lâu rồi mình mới mạo hiểm lại, ai mà chẳng nghiện cảm giác nín thở để chờ kết quả và thưởng thức nó cơ chứ. Nhưng rốt cuộc điều mình trăn trở sau nhiều đêm là liệu có thật sự cần thiết khi lao mình trở vào cơn mộng chỉ để xác nhận là mình đã tỉnh khỏi nó?
6 notes · View notes
silver-undecimber · 3 years ago
Text
Tumblr media
Mộng vỡ…Tình tan
Lần này dạo trở lại tumblr mình cũng hoạt động trở lại instagram đã mốc meo rất lâu, bên này chỉ đăng những cột mốc còn bên ins sẽ đăng những câu nói vu vơ vớ vẩn cùng vài chiếc ảnh chụp xinh xắn hy vọng sẽ kết nối được với nhiều dòng năng lượng hơn.
Nói căn bản ra là sau một khoảng dài im lặng từ chối gần như mọi cuộc tán gẫu thì hiện tại mình thèm cảm giác nói bâng quơ đôi ba câu chuyện, có lẽ mình đã bớt sợ con người hoặc có lẽ mình muốn biết thêm hiểu thêm.
Hồi đấy khi còn chụp còn đăng ảnh thì chẳng bao giờ thiếu những cuộc tán gẫu nhưng sau nhiều năm chối từ tất cả thì bây giờ khung chat của mình neo đơn đến đáng thương, có khi vài tháng trời không một câu chuyện. Có lẽ lần hoạt động trở lại này sẽ thay đổi nhiều thứ quen thuộc nhưng mình sẽ chấp nhận thay đổi.
Mộng vỡ…Tiền tan
Vỡ tan thật sự…nửa đầu 2022 mình đoán là sẽ vỡ mộng nhưng không ngờ vỡ tan tành luôn ạ. Đúng như mình nghĩ cầm số tiền lớn trong tay nhưng khả năng kiếm và giữ tiền không đồng mức sớm muộn sẽ thất thoát đi. Đôi khi giữ được tiền cũng là một cách kiếm tiền, đây là một khái niệm tưởng chừng như vô nghĩa nhưng ở hiện tại mình thật sự thấu hiểu nó.
Tuy đã đánh mất 3/4 số tiền vô tình kiếm được trong năm trước nhưng may mắn là vẫn giữ lại được một khoản nhỏ và quyết định sẽ đi lên lại từng chút một với số tiền này. 1/4 thôi nhưng gấp mấy lần số tiền hồi đó đi làm để dành trong 3 năm trời nên cũng không nản chí lắm.
Nửa cuối 2022 nhất định sẽ gây cấn lắm đây, có nhiều thứ mình định làm, muốn làm và phải làm. Hy vọng khi trở lại sẽ có nhiều thứ hay ho để viết ra, có nhiều cột mốc để nhớ lại, có nhiều thứ để quan tâm. Vỡ cơn mộng này ta lại mơ giấc mộng khác.
3 notes · View notes
silver-undecimber · 3 years ago
Text
Tumblr media
Chà, đời người mãi như giấc mộng
Năm 2020 là ác mộng còn 2021 lại như cơn mộng mị. Đến bây giờ ngày cuối cùng của năm 2021 mình vẫn cứ ngỡ như còn trong cơn mộng đấy, đọc lại những dòng tự viết năm 2020 lạc quan đấy lại thấy mình thật phi thường.
Năm nay may mắn đã cày được tiền trả toàn bộ số nợ năm trước, hồi đó nợ hơn trăm triệu mình đã hơi chán nản vì mùa dịch và đó cũng là số tiền rất to. Cảm giác vào một ngày nào đó tháng 12/2020 vẫn còn quanh quẩn đâu đây, cái cảm giác trong túi còn có hơn 3k phải suy nghĩ nên mua mì gói hay bánh mì để lót bụng và không có bất kỳ kế hoạch hay gì để trụ lại được nữa.
Sinh ra luôn muốn giải quyết vấn đề bản thân một mình và không muốn làm phiền người khác, khi đi lên lại từ trắng tay đúng nghĩa thật mộng mị có mơ cũng không thể tin được năm nay lại có thể kiếm được số tiền tương đối, con số mà chắc đi làm ăn lương như năm trước mơ cũng không dám mơ tới, thế mà nhờ vào cùng đường sinh nghị lực lại có thể chạm tới được rồi.
Khi vô tình đạt được thứ gì đó không nằm trong kế hoạch con người ta thường hay bối rối, nhìn lại 2021 chính xác như 1 giấc mộng mị. Hy vọng 2022 mình sẽ thoát khỏi giấc mộng mị này, tuy rằng nó đến đúng lúc mình đời mình nát nhất nhưng suy cho cùng đâu ai muốn chìm mãi trong một giấc mộng đâu.
Ác mộng cho đến mộng mị, đến cùng cũng chỉ là giấc mộng khi tỉnh lại có khi lại là một giấc mộng khác.
7 notes · View notes
silver-undecimber · 4 years ago
Text
Tumblr media
Đời người như giấc mộng, khó giữ được dài lâu
Năm 2020 là một năm tuyệt vọng của mình, là năm tồi tệ nhất kể từ khi sinh ra cho đến nay. Có rất nhiều chuyện xảy ra nhưng xoay quanh vẫn là “tiền”. Mình đã đánh mất toàn bộ số tiền mình có dành dụm được và nợ thêm một khoản không nhỏ.
Đôi khi mình ước 2020 không bao giờ đến, nhưng cho dù có yếu đuối như vậy thì cũng không thể thay đổi được gì cả. Có lúc mình nhớ về khoảng thời gian trước, khiến bản thân lại rơi vào suy tư, khi nhìn vào tương lai mình chỉ thấy một màu tối.
Dù sao con người ai cũng có khả năng tồn tại đáng sợ và khả năng tự chữa lành vết thương đáng ngại. Mình vẫn luôn quan niệm đời ai cũng cần một cứ hích để tiến xa hơn thực tại, có lẽ mình đang tiến đến gần với cú hích đó. Mong là năm 2021 này mình sẽ giành lại được cuộc sống của mình, vẽ lại tương lai trên nền màu tối kia, mong là như vậy.
2 notes · View notes
silver-undecimber · 6 years ago
Text
Tumblr media
Lại một người bạn nữa ngã xuống...
Trước kia mình rất tầm thường, kém cỏi và mờ nhạt. Xung quanh bạn mình có rất nhiều người tài giỏi, nếu đứng cùng với họ thì ánh sáng toả ra từ họ sẽ lu mờ mình mất. Nhưng dần dần họ gục ngã theo thời gian, như những vì tinh tú rơi rụng khỏi bầu trời kia.
Ở thời đại này có 4 thứ ngăn cản hoài bão của một người đàn ông: tiền, danh vọng, đàn bà và chất cấm. Họ, những ngôi sao mới nổi lên trên bầu trời, toả sáng mãnh liệt đầy dủ tài năng, đầy đủ may mắn để có thể trở nên thành công sau này, nhưng ngay đến cả thế giới này cũng như có ý chí của nó, căm ghét những người tài giỏi nên nếu không cách này thì bằng cách khác họ vướng vô những thứ trên rồi rơi rụng.
Chỉ trách các bạn sinh ra nhầm thời đại, nếu như có thể sinh sớm hơn thì...nếu như có thể sinh ra trễ hơn thì...thì chẳng phải tốt hơn sao, tại sao cứ phải nhất định sinh ra ở thời đại này?
Thật phẫn nộ, thật bi ai. Đất nước rộng lớn như vậy, cơ duyên có ở khắp nơi, có thể các bạn cho rằng suy nghĩ của mình là bảo thủ, đúng vậy mình chẳng là gì so với các bạn, ko đc mạnh mẽ hay thông minh hay may mắn. Mình cũng chỉ là một người tầm thường có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu trên thế giới này, nhưng rồi...đã biết bao năm trôi qua những thiên tài kia chẳng phải cũng đã chết cả, chỉ còn mình sống sót.
Đương nhiên muốn trở nên nổi bật rồi lụi tàn hoặc sống lặng lẽ nhưng trường thọ là do mỗi người lựa chọn. Thử hỏi qua biết bao thời gian sẽ còn ai nhớ đến các bạn nữa? không, chẳng còn ai cả, chẳng còn ai nhớ đến một thời toả sáng hay những điều các bạn làm, mọi thứ đã trôi vào dĩ vãng, cuối cùng cũng như một hạt bụi trên dòng chảy của thời gian.
Từng người từng người một lụi tàn, cho đến một ngày mình bỗng nhận ra xung quanh mình chẳng còn ai nữa, mọi người đều ích kỉ bỏ mặt mình mà rời đến nơi tốt hơn rồi. Mình ghen tị với họ vì có lẽ bây giờ họ đang hạnh phúc, khi không có mình. Không sao cả, bọn người thiên tài đó đều nghĩ rằng cuộc sống này không còn gì khiến họ luyến tiếc nữa, nhưng mình sẽ sống trọn cuộc sống này có thể sống cả phần bọn họ nữa cho đến khi mình lụi tàn đi và gặp lại họ ở đâu đó thì mình sẽ cho họ biết họ đã sai lầm bỏ lỡ những gì.
Nếu như có thời gian tô điểm cho một cái chết thật đẹp, thì tôi thà sống thật đẹp đến khi chết.
3 notes · View notes
silver-undecimber · 6 years ago
Text
Tumblr media
Bẵng một thời gian ko cập nhật gì thời gian vẫn vội vã mình vẫn chẳng có gì đáng nói, lúc trước trong lúc dạo chơi có tìm được một mẩu chuyện như thế này, ko hiểu sao gần đây lại nhớ đến.
Chuyện được kể từ một anh lập trình viên đại ý câu chuyện của anh là như thế này. Anh cùng đội của mình có tạo 1 game trên nền tảng điện thoại, sau khi ra mắt thì cũng tồn tại được trong thời gian ngắn do ít người chơi và ko đủ kinh phí duy trì nên team quyết định khai tử game này. Xóa bỏ mọi thứ ko chừa 1 gì cả, ko thể khôi phục. 3 tuần sau, bên công ty thứ 3 đoại loại như cung cấp cơ sở dữ liệu để chứa data game và thống kê các loại thông số này nọ gửi thông báo vẫn còn 9 người chơi game cho đến hiện nay. Cho những ai chưa hình dung ra thì mặc dù game đã khai tử nhưng những người đã tải và chưa xóa thì vẫn chơi đc bình thường, dựa trên nguồn dữ liệu có trong phiên bản hiện tại của game đã đc tải về máy như kiểu chơi offline mạng lan giữa 9 người trong cùng 1 tiệm game hồi xưa hay chơi ấy, chỉ 9 người mà thôi, NHƯNG bên thứ 3 chỉ có thể nhận đc số lượng người còn chơi chứ ko hề biết họ làm gì tên tuổi thông tin trong thế giới game đó ra sao vì mọi thứ thông tin đã đc xóa toàn bộ.
Lúc này mọi chuyện đc đưa lên ban giám đốc công ty và họ quyết định tìm ra 9 người chơi đó để mua lại đt của họ, với mong muốn game đó hoàn toàn đc yên nghỉ. Nhưng kết quả 1 thời gian dài vẫn ko tìm ra mặc dù báo cáo người chơi đã giảm từ 9 người xuống 7 người. Mọi việc vẫn diễn ra như thế.
Đối với mình đó mới chính là cô đơn thật sự, giữa thế giới rộng như thế chỉ có 7 người tồn tại, ngày qua ngày, ko biết có gặp nhau được ko, 7 người đó như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, ko ai biết họ làm gì trong đó cả, cảm giác có gì đó rất sợ hãi, thử tưởng tượng ra xem, khi đó bạn mới biết đc cô đơn thật sự là như thế nào.
1 note · View note
silver-undecimber · 7 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Những ngày chán chường chẳng muốn làm gì cả...nằm ngủ như một con mèo lười biếng...khẽ mở mắt nhìn ánh mắt trời chiếu qua khe cửa rồi nhắm mắt chìm vào giấc mộng mị.
Cố gắng tất nhiên sẽ dễ thành công, nhưng không cố gắng thì rất dễ chịu.
0 notes
silver-undecimber · 7 years ago
Text
Tumblr media
Mình không thích rượu, vừa đắng vừa nóng vừa khó chịu. Nhưng sau lần đi Hồ Tràm chụp về mình đã suy nghĩ khác. Hôm đó chụp đến tận khuya sau 12h mới done, ngoài biển gió thổi liên tục từ 8h tối nên mình khá lạnh với cả mình chịu lạnh cũng kém. Sau khi xong hết thì cả team ra bở biển ngồi chơi nói chuyện mình thì lạnh run bần bật nên lấy rượu uống, làm một shot là ấm hết cả người cảm giác rượu chạy đến đâu là ấm đến đó. Khá là thích khá là hợp rượu thuốc nên uống ko say mấy mặc dù đến 35 độ và sáng dậy cũng cảm thấy sảng khoái hơn bình thường mặc dù làm nhiều ngủ ít. Có lẽ mình nên mua một chai để dành uống dần, chai rượu đầu tiên mình chịu bỏ tiền ra để mua uống.
19 notes · View notes
silver-undecimber · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Hỡi em yêu dấu, xin hãy cho anh hiểu được rằng. Chẳng phải vì yêu em, anh đã ôm ấp một mộng phi thường.
0 notes
silver-undecimber · 7 years ago
Photo
Tumblr media
"Có một ngày, tình sẽ vỡ tan" Sài Gòn ngày mưa, thiệt chán nhưng thích hợp để chui rút trong chăn và không làm gì cả, một ngày không có lịch chụp ko hẹn hò ko công việc hay mục đích, trống rỗng. Dạo facebook thấy dạo này mọi người hay buồn bã chuyện tình yêu, đúng thôi yêu là buồn mà. Mình ít yêu hầu như không yêu, mình luôn đứng bên lề cuộc sống, thờ ơ với mọi thứ ít để ý ai cả, nhưng mình cũng đã từng yêu và mọi chuyện kết th��c không êm đẹp lắm. Mặc cho mình buồn bã van xin như thế nào cô ấy cũng khoảnh mặc làm ngơ, cắt đứt mọi liên lạc với mình, đau khổ dằn vặt hồi lâu cũng chẳng tha thiết sống nữa, không buồn ăn không buồn uống càng không buồn làm gì cả, thời gian đó với mình rất khó chịu, vì bị người mình yêu chối từ. Nhưng...không ai đau khổ mãi được. Đến một ngày, cũng khá lâu sau đó mình vẫn chìm đắm trong đau khổ, cứ ngỡ rằng chẳng gì có thể giúp mình buông bỏ được để bước tiếp thì cái ngày định mệnh đó đến. Sáng hôm đó mình dậy sớm hơn mọi ngày và đi tắm rửa, trong lúc gội đầu bỗng mình đc "khai sáng" theo đúng nghĩa đen. Mình hiểu được ra thời gian qua mình đã sai lầm, chẳng có cái gọi là yêu nếu người đó xem mình như một món đồ để lựa chọn, cho dù mình có cố gắng chờ họ về thì lúc về họ cũng đã rong chơi vui vẻ còn mình thì như một thằng ngu ngồi một chỗ chẳng làm được gì, "mình tạm xa nhau nếu thật sự yêu sẽ quay lại" đéo, đéo, đéooo có chuyện đó đâu, đó chỉ là cái cớ của em thôi... Mình không nhớ hôm đó mình dùng dầu gội gì, nhưng mọi thứ hôm đó rất khác, nắng hôm đó vàng hơn mọi ngày, mùi xà phòng vẫn còn lắng đọng trong trí nhớ mình...kiểu như bạn đang vật vờ mệt mỏi và bùm..bạn uống một ly cafe thơm phức vậy. Không phải kiểu thay đổi nửa vời mà hoàn toàn thay đổi, nhận ra mọi việc rất hoàn hảo. Sau đó mình thay đồ, và ra đường ăn sáng, việc mà lâu rồi mình không làm kể từ khi bị đá. Sau đó vài tháng không thấy mình bám đuôi, không thấy mình làm phiền người đó sinh hoài nghi và quay lại xem mình như thế nào. Thế mới nói mình chỉ bị xem như là một món đồ phòng hờ, họ luôn trong tâm thế mình luôn phải đau khổ bám theo họ, còn họ thì vui vẻ rong chơi dựa vào cái cớ kia. Lúc đó thì không còn quan trọng nữa, mình bơ toàn tập và người đó có vẻ cay cú. ;) Mình không giỏi trong chuyện yêu đương, nhưng sau cú hit đó chẳng còn vấn đề gì trong yêu mà mình không giải quyết đc. Vậy mới nói, những ai đang vướng trong chuyện tình yêu nên dậy sớm và gội đâu nhé. // "ước mơ có một ngày sẽ lụi tàn, nhưng tình yêu là bất diệt" điều này đứng với những ai biết trân trọng tình yêu, đừng lệ thược vào nó, đừng để nó dắt mũi, giữ bản thân luôn tỉnh táo, đất nước rộng lớn như vậy cơ duyên có mặt ở khắp nơi, biết đâu người mà mình nghĩ sẽ dành cả đời để yêu thương chỉ là một người lướt qua đời mình và chỉ dừng lại trong đôi lát // "ngày em lừa dối anh đã định nhảy lầu, nhưng nhận ra mình mọc sừng chứ không phải mọc cánh" mình hiểu là lúc này ai cũng đắm chìm trong đau khổ, bởi yêu là điên loạn chăng? nhưng cho dù mình có chết cho dù mình có làm gì nữa, họ cũng chẳng màng vì giờ đây họ có người mới rồi, đơn giản ta chỉ là đồ cũ thôi, gào lên hét lên cố gắng cũng vô ích thay vào đó thì chăm sóc bản thân tốt một chút "người không vì mình trời tru đất diệt"
0 notes
silver-undecimber · 7 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media
Yay, cũng hơn nửa năm kể từ lần cuối vào Tumblr, kể ra chỉ có lên đây vào thời gian tâm trạng tệ hại đến khi tâm trạng tốt hơn thì mình lại xoá đi, kể ra mình cũng khốn nạn lắm rồi.
Ok, thời gian qua cũng ko có gì thay đổi nhiều vẫn trong guồng quay học-làm-chơi mọi thứ đều nhạt nhẽo, cuộc đời này nhạt nhẽo, thành phố này cũng nhạt nhẽo nốt. Bình thường chỉ có vài mối quan hệ nói chuyện qua ngày thế nào gần đây gặp chuyện này chuyện kia đã vơi đi gần hết, chẳng còn gì.
Mình chẳng cần ai, cũng chẳng ai cần mình, a. Lắm lúc lại nghĩ vứt hết tất cả đi nơi khác sống và làm lại từ đầu có được ko nhỉ? Xem deadpool 2 xong lại nghĩ có lẽ sống cũng ko cần phải muốn sống lắm đâu.
“Thay vì có thời gian lựa chọn một cái chết thật đẹp, thì tại sao ko sống thật đẹp đến khi chết?” Ôi trời, sao lại ko note thêm vào sống đẹp là sống như thế nào chứ, a.
//hình từ dịp đi Nha Trang vào tháng 5, sau biến cố sập nguồn 1 tuần tâm trạng vẫn còn lơ mơ, đi biển mặt đồ tây mày bị điên rồi, a.
//tóc đã dài lắm gòy đi đâu cũng gây sự chú ý, mà mình lại ko thích gây sự chú ý, quá phiền phức, a. làm cách nào để phần đuôi tóc tách ra nhỉ dạo này chúng nó cứ đan chặt lấy nhau làm mình có chút cáu, a.
2 notes · View notes
silver-undecimber · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Chẳng đâu bằng nhà cả, sáng 7h dậy tắm rửa sạch sẽ, ngồi nghe vài bản nhạc, xách xe chạy lòng vòng ăn sáng uống cafe. Nay Long Khánh lạnh quá, khác hẳn với Sài Gòn, trời nắng nhưng vẫn lạnh. Chắc cũng nửa năm rồi mình mới dậy sớm như vậy từ khi bắt đầu lằm việc khuya, mọi khi sớm thì 10h trễ thì 2h chiều. Năm nay mình thay đổi khá nhiều, sống ẩn dật hơn, mình ít nói chuyện hầu như ko muốn nói, khi cần mới gặp bạn bè còn ko thì cũng ở nhà, sống trầm lặng lại ko còn sân si như trước nữa, fb hay ins cũng ko cập nhật gì nhiều. Năm mới rồi, mọi thứ mong rằng sẽ thuận lợi hơn trước. Hôm qua mình có nói chuyện lại với một người bạn đã ko còn nói chuyện mấy trước đó, lần nói chuyện lại này mình thấy thật nhẹ nhàng chúc mừng năm mới nhau hỏi han vài thứ trao nhau vài bài nhạc đặc biệt, bạn ấy có vẻ như thoải mái với mình hơn trước mình thích cảm giác đó, nhiều lúc nói chuyện bạn ấy dễ thương ko chịu đc mặc dù chỉ là chat chit với nhau thôi nhưng mình cảm nhận đc có khi hôm nào đó mình thử chat voice mình muốn nghe giọng nói của bạn ấy ghê, bạn ấy vẫn đặc biệt đối với mình, vẫn giống như những gì mình nhớ về bạn ấy, ko cầu kì, luôn có gì đó trầm lặng, thông minh. À, hình như hôm qua chỉ có bạn ấy mình chúc năm mới. Ko có gì, chỉ là ko biết vì sao sau cả một năm tự dưng tên của bạn ấy lại nằm trên đầu của khung chat, mình cũng ko biết vì sao lại vào ngày đầu năm, nên mình quyết định nhắn tin, có lẽ cũng ko nên suy nghĩ nhiều nhỉ? Trước kia, khi mình còn quá trẻ con và bốc đồng, mình luôn muốn biết đc vị trí của mình trong lòng người đối diện, vì vậy có đôi khi khiến họ khó chịu. Nhưng giờ điều đó ko quan trọng nữa, quan trọng là trân trọng và hiểu nhau cơ. Mình tạm hài lòng với bản thân mình lúc này, và mưu cầu nó phát triển hơn nữa. Ảnh chụp mình cách đây vài tuần ở đâu đó gần Phan Thiết, hôm ấy vừa đi chụp cưới cho ông anh vừa đi chơi, còn khá nhiều ảnh nhưng mình ko như trước có ảnh mới là đăng liền, giờ mình chỉ giữ lại lâu lâu lấy ra xem suy nghĩ vài thứ thôi.
2 notes · View notes
silver-undecimber · 8 years ago
Text
Đàn ông yêu hồng
Sài Gòn một ngày ảm đạm đầu tháng 8, vừa chợt tỉnh giấc thì thấy trời mưa, tiếng mưa rơi lách tách bên hiên cộng với không khí ẩm thấp khiến mình chỉ muốn cuộn chăn lại và ngủ tiếp, chẳng muốn làm gì cả. Nằm một lúc ôm điện thoại nhắn tin cũng phải bật dậy tắm rửa, khi đi ra thay đồ bỗng muốn “mặc” lên một mùi nào đó phù hợp với thời tiết như thế này, suy nghĩ một hồi quyết định chọn Black Aoud của nhà Montale, mặc dù chai chiết chỉ còn xịt được vài lần nhưng thời tiết sau mưa như thế này rất phù hợp để vò nát nhúm hoa hồng rồi ướp lên người. Chạy xe lãng đãng ra đường mùi hồng bốc lên thoang thoảng khiến cho mọi mùi hương khác trong bán kính <2m phải “câm mồm”.
Bỗng muốn viết gì đó một chút về những đóa hoa hồng mà mình từng ngửi qua cũng như từng sở hữu, thứ tự có lẽ sẽ đi từ những chai dễ ngửi dễ cảm nhận cho đến những chai khó có thể cảm nhận mà cần thời gian mới thấm được. Càng về sau mình càng nêu cảm nhận của mình nhiều hơn, nên có lẽ những ai đủ kiên những để đọc đến cuối sẽ tìm được cho mình một mùi hồng ưng ý.
----Bvlgari Rose Essentielle – Hoa hồng rẻ tiền (designer)
Đây là mùi hoa hồng đầu tiên mình được ngửi, tất cả những gì mình cảm nhận được từ chai nước hoa này là một mùi hồng không thật, đã được sàng lọc và chăm tỉa kĩ nên đánh mất đi sự tự nhiên của hoa hồng. Giống như hoa hồng được ướp vào những loại trái cây chín mọng, nhưng không hề ngọt ngào vẫn giữ được sự thanh thoát, một điểm vớt cho chai này. Càng về cuối trái cây càng vơi đi thay vào đó là mùi xạ hương đẩy lên, gây cảm giác quyến rũ từ người dùng nó. Cấu tạo mùi đơn giản, không chuyển biến nhiều, thuộc dạng mùi dễ dùng dễ sử dụng hằng ngày.
Tumblr media
  ----Elie Saab Rose Couture – Nàng thơ má hồng (desinger)
Một chai hoa hồng dễ thương, ngửi mùi này mình liên tưởng đến một cô gái mặc một chiếc váy làm bằng hoa hồng đứng giữa trời gió thổi, với đôi gò má ửng hồng đang nhìn người tình của nàng. Mùi hương nhè nhẹ, mềm mại nhưng chân thật, nhà Elie Saab toàn làm ra những chai thuộc note hoa và cỏ thanh thoát đầy nữ tính. Mình thích chai này hơn Rose của BVL, có lẽ chai này ít ai dùng hơn, cũng dễ dùng hằng ngày mọi thời điểm mọi thời tiết.
Tumblr media
----DKNY Be Delicious Fresh Blossom – Táo đẫm hương hồng (designer)
Mình không định đưa chai này vào danh sách này vì mùi chủ đạo của chai này là mùi táo, nhưng khi ngửi chai này thì mình cảm giác hoa hồng trong chai này có phần lấn át mùi táo ngọt lịm, những cánh hoa hồng đẫm nước như bao bọc lấy quả táo căng mọng có phần hay hơn mùi táo kia. Vẫn là mùi hương nhẹ nhàng và thanh khiết, như làn gió mát mẻ đầu xuân thích hợp cho những ai theo lối sống giản dị không thích ồn ào, không thích người khác khó chịu vì sự hiện diện của mình.
Tumblr media
----Balenciaga Florabotanica/ Rosabotanica – Khu vườn ngợp hoa (designer)
Lần đầu tiên mình nhìn thấy chai nước hoa đẹp mà mùi hương dễ thương đến vậy. Mới chỉ ngửi được Florabotanica, mùi tựa như khi bước chân vào trung tâm thương mại lớn trong lành mát mẻ, cực kì sạch sẽ, dễ chịu và tươm tất. Mình quyết định sẽ mua cả 2 chai nh��ng khi nào có tiền đã, vì mùi hương và cũng vì mã đẹp đẽ bên ngoài của nó. Về mùi hương thì hoa cỏ rất nhiều, tựa như đang đứng giữa đồng cỏ xanh mướt, ngửi rõ cả mùi hoa hồng ẩn sâu trong tầng tầng lớp lớp ấy. Mùi này ở Việt Nam mình chưa gặp ai dùng bao giờ, nó khá là mới mẻ và đặc biệt, dành cho những ai không thích đụng hàng và khác biệt. Đây là khu vườn hoa cỏ mà bất cứ ai cũng muốn sở hữu.
Tumblr media
----Diptyque Eau Rose – Hồng trong sương sớm (niche)
Mình rất thích nhà Diptyque, những chai nước hoa nhà này làm luôn được mình yêu mến. Eau Rose cũng vậy, mình cá là bất cứ ai ngửi phải đóa hoa này một lần đều phải lòng ngay lập tức. Mùi hồng không hề nhân tạo, non nớt nhưng sạch sẽ tinh tươm, cảm giác như mùi da thịt mình tỏa hương ra vậy. Eau Rose là vậy tinh khiết thanh thoát tựa sương sớm. Thật đến mức như kê sát mũi vào ngửi những đóa hoa hồng nở rộ trên Đà Lạt vào một buổi sớm đầy sương vậy.
"Khi người ta biết yêu là khi đó người ta hiểu hết được cái đẹp của một bông hồng..."
Eau Rose là mùi hương hoa hồng khắc hoạ và gợi lại rõ nhất những cảm xúc trong trẻo về tình yêu, mình từng yêu một cô gái tựa như Eau Rose: dịu dàng trong từng câu nói, tinh tế trong từng cử chỉ..và tình cảm mình dành cho cô ấy cũng trong trẻo như Eau Rose. Nhưng mối tình của mình cũng chỉ kéo dài như độ lưu hương của chai nước hoa này, đến nhanh đi nhanh để lại trong lòng người sự ám ảnh vô cùng.
Tumblr media
----Montale Black Oud – Hoa hồng cho nam (niche)
Hoa hồng dành cho nam? có vẻ hơi lạ nhưng đâu phải không thể, không nhất thiết hoa hồng chỉ để tặng cho nữ. Những gì mình có thể cảm nhận từ chai này là một mùi hồng đặc quánh, giống như nhà Montale họ đã nghiền vạn đóa hồng để lấy 1 giọt tinh chất và tạo ra Black Oud vậy. Bởi vì thế mùi hoa hồng rất nồng, kiểu như bất chấp mọi thời tiết mọi hoàn cảnh để tỏa hương, để khẳng định mình. Một mùi hồng đẹp, tuy không mượt mà đẫm ướt dễ chịu như những chai trên mà lại xù xì khô ráo một cách nam tính. Nếu ai không chịu được sự khô cằn và đậm đặc của Black Oud thì có thể thử White Oud của Montale cùng mã DNA, nhưng mùi có phần bớt khô và nữ tính hơn.
Tumblr media
----Serge Lutens La Fille de Berlin – Vườn hồng u ám (niche)
Một mùi hồng đơn điệu, từ đầu đến cuối chỉ có hồng không khởi sắc không hạ màn. Như một đóa hồng đơn độc giữa một vườn cây không hoa. Berlin thật sự rất u tối, ám ảnh. Kiểu hoa hồng có gai, gai độc. Khu vườn hoa đó ko nắng gió chan hoà, mà chìm trong sương khói tịch mịch. Mùi hoa hồng cứ thoang thoảng nhiều lúc tưởng nó đã chết nhưng bất chợt nó lại vùng lên đầy bất ngờ. Một mùi niche hay, nhưng không nên thử khi tâm trạng không tốt. Mùi hồng lạnh lẽo dành cho những ai quen với sự cô đơn.
Tumblr media
----Jo Malone London Red Roses – Hồng cho nàng thơ (niche)
Mình thề bất cứ cô gái nào ngửi nước hoa nhà Jo Malone đều phải chết mê chết mệt vì sự quyến rũ của những chai nước hoa nhà này. Red Roses không ngoại lệ, mình đánh giá đây là mùi hồng hay nhất mình từng ngửi. Tươi tắn, hồn nhiên như tuổi đôi mươi nhưng không kém phần mê hoặc vốn có của hoa hồng. Một mùi hương cổ điển và tinh tế. Nếu bạn yêu cô nàng nào đó và cô ấy thích hoa hồng, hãy tặng ngay Red Roses cho cô ấy, đừng chần chừ. Bởi lẽ Jo Malone đã cắt tỉa một cách cẩn thận từng đóa hồng còn tươi mơn mởn, không hề làm chúng biến dạng vẫn giữ được vẻ đẹp riêng. Red Roses sẽ hoàn hảo hơn nếu không chết yểu sớm, gần như không thể lưu hương lâu. Cũng giống như một đóa hồng muốn được thưởng thức mãi nó thì chỉ có thể để yên nó cùng với thân cây chứ không thể hái nó xuống được.
Tumblr media
----Le Labo Rose 31 – Đóa hồng cầu toàn (niche)
Le Labo, một nhà nước hoa khá khác biệt, bạn chỉ có thể mua nó tại các store ở một số nước và tên của bạn sẽ được khắc trên tên chai, nước hoa sẽ được pha chế tại chỗ cho bạn xem, tuyệt chứ nhỉ. Mình chọn Rose 31 là chai cuối vì đây là mùi hồng khó hiểu nhất, sâu sắc nhất mình từng ngửi, con số 31 tức là có 31 hương liệu và Rose là nguyên liệu chiếm tỉ lệ cao nhất. Có thể nói Le Labo muốn hướng tới một mùi hương hồng hoàn hảo, chân thật. Hoa hồng bung lụa trên cao, xanh tươi và mơn mởn nhưng dưới khóm hồng là những nền đất đầy gia vị làm nền cho nó. Mình không thể nói gì nhiều về mùi này vì chính mình cũng chưa chiêm nghiệm hết được nó, nó quá khó hiểu tựa như một cô gái xa lạ. Nhưng đầy sức hút mời gọi c lại trải nghiệm cô ấy, có lẽ xứng đáng thôi vì sau những lớp gai góc kia là một tâm hồn thanh thoát.
Tumblr media
 Đến đây thôi, cũng còn nhiều mùi hồng mình từng ngửi nhưng hồng ở đấy chỉ làm nền chứ không mặc sức tỏa sáng như nhưng chai trên kia. Mình thích hồng, tượng trưng cho tình yêu. Mình muốn yêu. Thèm khát yêu. Khao khát lắm.
//designer là những nhà làm nước hoa nhưng không chuyên biệt mà còn đầu tư những mảng khác như chanel, bvl, dior, hermes…còn niche là nhà làm nước hoa chỉ đầu tư vào một mảng nước hoa, kiểu như Thayer chỉ tập trung làm nước hoa hồng thôi ấy. Và giá niche bao giờ cũng đắt hơn designer, nhiều chai còn đắt lòi mắt ra kiểu như mỹ phẩm high-end ý huhu.
37 notes · View notes
silver-undecimber · 8 years ago
Photo
Tumblr media
Bản thân cũng không có gì nổi bật, lại bị cái tính trầm trầm. Đi đâu cũng ngại giao tiếp, cũng không thích chỗ đông người. Thích về nhà nghe nhạc, đọc sách, tìm hiểu những thứ thú vị. Nói chuyện cùng những người mình thích, một hai người thôi là đủ. Năm nay mới đi chuyến đầu tiên là Đà Lạt. Muốn đi chơi quá, nhưng còn quá nhiều thứ để lo lắng. Mình không nghĩ là ngồi không tiền tự tìm đên, phải vố gắng cày thôi. Có tiền rồi muốn làm gì cũng được. Chân lý muôn đời là vậy. // ảnh film chụp hồi đi Đà Lạt, lúc nào cũng có cảm giác đây là nơi bình dị và thoải mái nhất.
2 notes · View notes
silver-undecimber · 8 years ago
Text
Dạo này bản thân cũng không có gì đáng nói, nhưng có nhiều thứ thay đổi. Đầu tiên là chuyển nhà, sau 4 năm trời sống bên Gò Vấp thì cũng phải chuyển qua Q5 để tiện đường đi làm và đi lại. Chuyển rồi mới thấy bên Gò Vấp cái gì cũng rẻ, nhà thuê rẻ, đồ ăn rẻ, mua gì cũng rẻ. Qua đây mắc quá trời luôn. Thứ hai là sau 4 năm dùng Nikon thì hôm bữa bán đi gom tiền đóng tiền học, khi mua lại đã có một quyết định là mua Canon. Không biết khi ấy mình nghĩ gì vì bên Nikon mình gần như làm chủ được mọi thứ, giờ qua đây thấy ngáo ngáo, y chang như hồi mới cầm máy, phong độ giảm sút. Âu cũng do tính ham vui, thấy mọi người chụp được mình cũng phải chụp được. Còn nhiều thay đổi nữa nhưng ko đáng kể. Nửa năm rồi những mục tiêu đề ra hồi đầu năm bây giờ có cái được cái không. Hôm bữa lại mơ thấy cảnh mẹ mình tuổi già sức yếu, bỗng nghĩ lại quãng thời gian qua mình chưa thực sự cố gắng lắm. Phải kiếm tiền nhanh hơn tốc độ già của ba mẹ mới được. Cố lên nào.
1 note · View note
silver-undecimber · 8 years ago
Text
Bẵng một thời gian không vào tumblr, nay Sài Gòn mưa tầm tã. Dạo này tâm trạng cứ lửng lơ hì hì. Dạo trước mình có mua máy film, chụp thử vài cuộn thì cũng có tí thích thú, màu film có gì đó hay thật. Gần đây mình chỉ chụp film, hầu như không chụp dslr nữa chắc cũng bán đi cho đỡ uổng. Có lẽ con đường chụp ảnh của mình cũng sắp đến lúc kết thúc rồi. À, mùa hè sắp đến mọi người đã sắm cho mình lọ nước hoa mới chưa? Mình thì đã đặt và chờ chuyển về, hơi háo hức mặc dù trong tủ còn khá nhiều nhưng vẫn thích mua. Mong là từ giờ đến cuối năm không mua nữa, để tiền đi du lịch.
1 note · View note