Tumgik
#biến thể mới
loisongcanbang · 6 months
Text
392. Dịch bệnh, chiến tranh và khủng hoảng niềm tin - Bài Tổng hợp tháng 12
 Nhân Tai gây ra hậu họa khôn lường hơn Thiên Tai, bạn có thấy không? Nhân Tai không có chu kỳ nữa rồi, mà là xảy ra theo lộ trình để con người chết đúng qui trình, thật là mỉa mai. Hết thảy, dịch bệnh , chiến tranh và nhà nước mục ruỗng đều có lộ trình để theo đuổi mục tiêu nô lệ loài người. Bạn có nghĩ vậy không? Hãy cùng tôi điểm qua những tin quan trọng nhất tháng 12.1. DỊCH BỆNH Nhật Bản…
View On WordPress
0 notes
greenhouse2345 · 8 months
Text
Cây cảnh trong nhà: Kỹ năng và kinh nghiệm tin
#Cây cảnh trong nhà: Kỹ năng và kinh nghiệm tin#Cây cảnh trong nhà là một xu hướng ngày càng phổ biến trong việc trang trí không gian sống hiện đại. Không chỉ mang lại vẻ đẹp tự nhiên. Câ#để đạt được thành công trong việc chăm sóc cây cảnh#bạn cần có kỹ năng. Chuyên môn và hiểu biết về loại cây cụ thể mà bạn muốn nuôi. Trong bài viết này#chúng tôi sẽ giới thiệu về cây cảnh trong nhà và chia sẻ những kinh nghiệm. Kiến thức của các chuyên gia trong lĩnh vực này để giúp bạn xây#Lựa chọn cây cảnh phù hợp#Lựa chọn loại cây phù hợp với không gian và điều kiện ánh sáng trong nhà là yếu tố quan trọng đầu tiên. Điều này đảm bảo rằng cây cảnh của#Cây cỏ may mắn (Dracaena): Loại cây này có khả năng chịu bóng tốt và không yêu cầu quá nhiều ánh sáng. Cây cỏ may mắn mang lại sự tươi mới#Cây lưỡi hổ (Sansevieria): Với khả năng chịu khô và chống côn trùng tốt#cây lưỡi hổ là một lựa chọn. Phổ biến cho những người mới bắt đầu chăm sóc cây cảnh. Loại cây này cũng giúp cải thiện chất lượng không khí#Cây kim ngân hoa (Pachira aquatica): Được biết đến như cây tiền#cây kim ngân hoa được cho là mang lại tài lộc và may mắn. Loại cây này có thể trồng trong nước và không cần nhiều ánh sáng.#Chăm sóc và bảo quản cây cảnh trong nhà#Khi bạn đã chọn được loại cây phù hợp. Việc chăm sóc và bảo quản đúng cách là rất quan trọng để cây cảnh của bạn phát triển mạnh mẽ. Dưới đ#chăm sóc cây cảnh#Chăm sóc cây cảnh#Tưới nước đúng cách: Mỗi loại cây cần lượng nước khác nhau#vì vậy hãy đảm bảo tìm hiểu về yêu cầu tưới nước của cây bạn. Tránh tình trạng cây bị ngập nước hoặc thiếu nước.#Cung cấp ánh sáng phù hợp: Đa số cây cảnh trong nhà cần ít nhất 4 giờ ánh sáng mặt trời trực tiếp mỗi ngày. Đặt cây gần cửa sổ hoặc sử dụng#Bón phân định kỳ: Tùy thuộc vào loại cây#bạn nên bón phân theo đúng tần suất và liều lượng phân cụ thể. Việc bón phân định kỳ giúp đảm bảo rằng cây được cung cấp đủ dưỡng chất.#Kỹ năng và chuyên môn#Để trở thành một người trồng cây cảnh trong nhà thành công. Bạn cần có kiến thức và kỹ năng chuyên môn. Dưới đây là một số kỹ năng quan trọ#Hiểu biết về loại cây: Mỗi loại cây có yêu cầu chăm sóc riêng biệt. Vì vậy việc hiểu rõ về loại cây bạn đang trồng là rất quan trọng. Tìm h#cung cấp ánh sáng và phân bón cho loại cây cụ thể đó.#Phân biệt được các triệu chứng bệnh: Như bất kỳ sinh vật sống nào khác#cây cảnh trong nhà cũng có thể gặp phải các vấn đề về sức khỏe. Kỹ năng phân biệt các triệu chứng. ệnh giúp bạn xử lý và điều trị bệnh một#Quản lý thời gian: Chăm sóc cây cảnh yêu cầu sự cam kết và quản lý thời gian. Hãy đảm bảo rằng bạn dành thời gian thường xuyên để kiểm tra#Cơ quan và niềm tin#Khi bạn thể hiện được kinh nghiệm. Kiến thức và kỹ năng trong việc trồng cây cảnh trong nhà
3 notes · View notes
motvongthegioi · 2 years
Text
Kháng thể mới vô hiệu hóa tất cả biến chủng của Covid-19
Kháng thể mới vô hiệu hóa tất cả biến chủng của Covid-19
Thử nghiệm trên chuột cho thấy loại kháng thể mới có thể vô hiệu hóa tất cả biến chủng của Covid-19. Những phát hiện này có thể là gợi ý cho loại vaccine mới phòng Covid-19. Các kháng thể trước đây giúp điều trị Covid-19 đã mất tác dụng khi SARS-CoV-2 thay đổi và đột biến. Nhiều biến chủng mới xuất hiện, đặc biệt Omicron, phá vỡ kháng thể do cơ thể tạo ra từ việc tiêm vaccine. Tuy nhiên, theo…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
lacyen · 2 months
Text
Thỉnh thoảng, chỉ là thỉnh thoảng thôi, mình sẽ có suy nghĩ muốn biến mất khỏi thế giới này. Nhưng sau đó mình lại tự trấn an mình, nếu mình đi rồi, người ở lại sẽ luôn là những người đau khổ nhất. Bố mẹ mình biết phải làm thế nào khi đứa con mới hai mấy tuổi của họ rời đi. Hai đứa em nhỏ của mình sẽ phải chịu tổn thương như thế nào khi mất đi người chị chúng nó luôn yêu quý. Rồi cả những người bạn của mình nữa, họ sẽ day dứt lắm khi không thể bảo vệ mình nếu mình đi....
Và thế là, những suy nghĩ ấy lại níu mình ở lại....hai mươi mấy năm qua.
Lạc Yến
89 notes · View notes
nguyenngockhoa · 2 months
Text
Tumblr media
Tôi nghĩ chính mình nên bình thường hóa việc không có nhiều bạn bè.
Trước đây thiếu thốn mối quan hệ thì tôi nghĩ lỗi nằm ở mình, nên người khác mới không thèm để ý tới mình.
Giờ tôi vẫn sống và sống tốt với mọi người, thì tôi có biến mất hay im lặng cũng chẳng mấy ai quan tâm. Vậy tốt hay không tốt chắc chắn quyết định không nằm ở tôi, cũng không thể bắt người khác nhất định phải tốt với tôi.
Đây là điều mà tôi nên chấp nhận và bình thường hoá như điều hiển nhiên.
81 notes · View notes
y-khuynh · 5 months
Text
Tumblr media
Tôi cũng biết rằng tình yêu cũng sẽ có lúc trở nên nhàm chán.
Nếu anh chán rồi, có thể thay đổi cách yêu tôi, thay vì thay người vì sự mới mẽ.
Tình yêu có thể không biến mất vì không được đáp lại.
Nhưng chắc chắn sẽ hao mòn do thất vọng lặp đi lặp lại.
Tình yêu không dừng lại chỉ vì một vài lần đau lòng.
Thế nhưng vết thương cứ khâu khâu vá vá, sẽ đến lúc tôi không còn ở lại được nữa.
Gương đã vỡ không thể lành, nước đã đổ đi không thu lại được, không thể quay lại.
- Y Khuynh dịch
85 notes · View notes
cuonglightning · 3 months
Text
Tập Sống Hạnh Phúc
Muốn hạnh phúc chúng ta phải "tập", giống như em tập thể dục , tập chơi đàn hay tập vẽ... vậy. Tập mỗi ngày một chút, mỗi nơi một chút với mỗi người một chút...
Quan trọng là tập như thế nào...
Đây là 3 điều cơ bản mà anh đang cố thực hành
Thứ 1: Tập tích cực thay vì tiêu cực
Cái này phải khởi nguồn từ suy nghĩ nhé, đầu tiên dù bất kể có biến cố gì tới với em hãy tìm một "khía cạnh tích cực nhất" của câu chuyện và vin vào đó thay vì chỉ nghĩ về những điều tiêu cực đang sảy ra. Điều này không hẳn giúp em vui lên nhưng nó giúp em nhìn nhận đúng vấn đề đang gặp phải và giải quyết nó đơn giản cũng như là hiệu quả hơn, giúp em tránh làm em bị cuốn vào những vòng luẩn quẩn trong đầu mình.
Ngoài ra trong cuộc sống hàng ngày hãy tập gần gũi những người mang năng lượng vui vẻ, hay cười, những người biết động viên, biết khen ngợi, tránh xa mấy người hay than thở, kể lể, những người oán trách sân hận lại càng phải tránh ra, ngừng thói quen nghe nhạc ảm đạm, sướt mướt, thất tình sầu đời (vì mấy nhạc này mang tần số rất thấp, dù nó hay nhưng nó kéo sóng não xuống thấp theo khiến con người sầu theo), hàng ngày cố gắng nhìn nhận đánh giá tích cực khi quan sát cuộc sống...
Thứ 2: Tập giảm bớt một chút mong cầu của bản thân lại
Mong cầu bao gồm cả về vật chất và tinh thần, mọi buồn khổ đều khởi nguồn từ việc không được như ta mong muốn, thế nên càng mong nhiều càng dễ khổ. Thế nên hãy từ từ giảm nó xuống chút. Về vật chất thì khá đơn giản, thay vì phải có ip15 để xài mới oách thì mình có thể sài xiaomi redmi note 13 rồi lấy tiền dư đi du lịch một chuyến hoặc thay vì phải gồng nợ ngân hàng mua nhà mua xe để bằng bạn bằng bè thì tìm kiếm một căn bé hơn, xa trung tâm hơn hoặc đi thuê rồi đón bus đi làm... thực ra có được càng tốt nhưng đừng làm khó mình bằng việc bắt buộc phải có, vật chất nó là niềm vui ngắn hạn nhất mà em có thể cảm nhận, thâm chí nó không vui bằng thắng một trận game cơ
Còn về tinh thần, ca này khó đấy, ví dụ nhé, muốn con học tốt nhưng con học bình thường không vui, muốn bồ yêu kiểu abc nhưng ổng lại yêu kiểu xyz không vui, muốn thằng đồng nghiệp nó ăn đừng phát ra tiếng động nhưng cái mồm nó chép to quá khó chịu cũng không vui... nhiều cái nho nhỏ như thế khởi từ bên trong mình ra, nếu mình không kiểm soát được thì rất khó để hài lòng với cuộc đời, thế nên cũng nén lại.
Thứ 3: Tập yêu thương cơ thể của mình
Anh cho rằng mọi người nghĩ rằng mình yêu thương cơ thể của mình nhưng chưa chắc đâu nhé, thức tới mấy giờ đi ngủ, bcó tập thể dục thường xuyên không, uống nước đủ không, chế độ ăn có quan tâm không hay lại bận quá đa phần ăn tạm hoặc nhịn ăn để giữ cân giảm eo... thực ra anh biết cũng khó nhưng một tinh thần tốt phải xuất phát từ một thân thể khoẻ mạnh, thế nên hãy chăm sóc cho chính mình tốt cái đã.
Hãy cảm ơn đầu em vì hôm nay nó không đau đầu, cảm ơn mắt em vì nó còn nhìn tốt, cảm ơn chân, tay, mũi, lưỡi bla bla bla vì chúng không biểu tình gì... Hãy yêu bản thân mình như Narcissus yêu chính cái bóng của mình dưới sông vây bởi lẽ khi yêu mình em sẽ biết yêu người, và khi biết yêu mọi người em sẽ hạnh phúc.
***
Em có biết vì sao các thầy chùa lại gọi là đi tu tập không? Bởi khi bước chân vào cửa Phật những điều cơ bản nhất như hít thở, bước đi, ăn uống, ngủ nghỉ... đều phải học tập lại từ đầu. Các thầy chùa đi tu chính là hình thức tập hạnh phúc như vậy, thế nên người ta mới gọi là tu tập. Tất nhiên anh không nhắc tới để khuyên mọi người hãy đi tu, trời ơi cuộc đời còn nhiều cái hay quá, bản thân chúng ta còn đủ ham muốn trải nghiệm, còn đủ mong cầu cần vượt qua và còn đủ bài học phải nếm vị thì cái việc đi tu chắc phải dành cho kiếp khác. Nhưng việc học tập các thầy tu để tìm tới với hạnh phúc thì anh nghĩ là có thể tham khảo. Tương tự như việc em đọc thêm một cuốn sách nâng cao để tích thêm kinh nghiệm vậy, cứ đọc qua hiểu thêm đến đâu thì hay đến đấy, không cần gượng ép làm gì.
Còn nếu em là học sinh học không tốt lắm thì chưa cần vội tham khảo sách nâng cao, chỉ cần áp dụng kiến thức cơ bản trong SGK như mấy cái anh nhắc ở trên trước đã. Chỉ cần em cố gắng thực hạnh trong một thời gian kết hợp thiền định nếu có thể mọi thứ xung quanh em chắc chắn sẽ khác.
Chúc em sớm hạnh phúc bằng chính bản thân mình chứ không phải phụ thuộc vào ai
63 notes · View notes
nykhunglong · 1 month
Text
"Khi một người đối tốt với bạn nhiều lần, nếu bạn khởi sinh cảm xúc mến yêu họ, và tin tưởng họ, thì đến một lúc, họ lạnh nhạt và rời khỏi bạn, chắc chắn bạn sẽ lúng túng và sinh sân hận. Vì bạn từng đặt người kia vào một lý tưởng về cái tốt, niềm tin theo ý của mình, nên khi họ không còn như cái lý tưởng mà bạn đặt ra, thì lập tức, bạn thất vọng.
Khi người ta đối tốt với mình, hãy thấy cái đối tốt đó như thực. Hãy biết ơn người đó với một tấm lòng bao dung, thì bất cứ sự đến-đi nào của họ, bạn đều ung dung, vì đó là một nhân duyên tốt lành để bạn thấy ra sự thật về vô thường, về sự biến dịch trong đời sống là nghiễm nhiên.
Không có yêu ghét trong cuộc đời, mà chỉ có yêu ghét trong tâm mình thôi. Một khi dính mắc vào yêu, thì ngay lập tức, ghét cũng song song xuất hiện. Bạn đừng tưởng bạn có thể yêu một người sâu sắc và không bao giờ ghét bỏ họ, thật ra, sự yêu ghét chỉ đang hoán đổi cho nhau khi gặp điều kiện phù hợp.
Thế nên, cốt lõi đời sống không phải là yêu nhiều hơn, mà là vượt lên được cái yêu-ghét thế gian. Mà để vậy, thì chỉ có một cách duy nhất là thấy mọi thứ như thực, đừng đưa bất cứ ai, bất cứ mối quan hệ nào vào một tư tưởng lý tưởng của mình, thì khi đó, bạn mới hoàn toàn tự do."
Trang PS.
29 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 9 months
Text
Tumblr media
Khủng hoảng căn tính: loay hoay tìm mình giữa cuộc “cơm ngon áo đẹp”
Quá may mắn cho mình là trên hành trình khôn lớn, mình có rất nhiều người dìu dắt. Họ dạy mình chỉ bằng những lời nói bâng quơ và mình chỉ cần tự kiểm chứng.
Một người anh, một người sếp, một người thầy đã từng bông đùa với mình trong một cuộc tán gẫu không đầu không cuối đó là: “25 đến 30 tuổi là giai đoạn hầu như ai cũng loay hoay tìm mình. Trên hành trình đó sẽ có những người giúp em hết lòng và cũng sẽ có những người khiến em rơi vào mụ mị khi nghĩ về bản thân. Nhưng đấy là đời, em đừng quên em là ai.”.
Mình đã đợi đến 25 tuổi để kiểm chứng. Và bây giờ mình 25. Nó đúng vãi nồi.
Hay nhỉ. Có những người không những đi trước thời đại, đoán được xu hướng mà còn nhìn thấu được lòng người khác, ngay cả những người không thuộc về mẫu số chung. Anh dường như biết trước mình sẽ gặp những ai và mình sẽ cảm thấy thế nào mà rào trước gãy gọn chỉ trong một câu nói. Có lẽ vì anh cũng vừa đi qua một thời ẩm ương sương mù như thế.
Hôm kia mình có xem phim Bên trong vỏ kén vàng - một kẻ tìm mình - một mình đi xem hành trình tìm mình của một kẻ khác. Trong phim là một nhân vật mang diện mạo điển hình mà bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra là gã đang ở ngưỡng từ 25 đến 30. Có thể nhiều người sẽ không đủ kiên nhẫn ngồi hết 3 tiếng với sự chậm chạp và u uẩn của phim, nhưng chắc chắn nếu đủ kiên nhẫn thì hẳn là ai cũng sẽ có vài khoảnh khắc mà ở nơi gã, ta nhìn thấy một dáng dấp ta-từng-là.
Ta cũng có khác gì gã đâu, ta 25, cũng không biết mình đang “tìm mình” hay đang “tìm một đức tin”, mà chúng có phải 1 không nhợ? Hình như cũng khó nói,
hình như…
/.
Nhưng chung quy là tìm cái gì thì đến độ tuổi này, ta lờ mờ nhận ra linh hồn của mình cần một điểm tựa, cần (vài) người chia sẻ giá trị và tha thứ cho mình về việc, có những điều mình đã không tha thứ được cho người khác. Tìm mình hay tìm một đức tin cuối cùng chỉ là tên gọi khác của việc tìm thấy sự thanh thản giữa muôn vàn chuyển biến ở kiếp người hẹp hòi này.
“em đừng quên em là ai” - câu hỏi “không có dấu hỏi” này luôn theo mình suốt những năm tháng tìm mình ở Sài Gòn. Mình đã học và đọc đầy đục về bản ngã, về cái siêu tôi và mình hiểu về chúng đến nỗi phát ngán khi có ai đó đề cập lại. Mình hầu như đều tha thứ cho người khác khi họ cuồng phong vào những thời điểm khó khăn của đời họ. Cái bản ngã trong ta luôn có muôn phần yếu đuối và không phải lúc nào con người ta cũng hiểu hết về mình thì bao giờ mới đến lượt hiểu cho người khác? Mình đã nghĩ vậy, và mình đã nhiều lần chọn tổn thương trong kín đáo để không phải ngồi xuống sắc bén bóc trần tim đen của ai. Với lại người với người mà nếu nói rõ ràng quá, sợ là chẳng còn gì.
Nhưng mình không tha thứ được cho bản thân. Mình đã từng tự dày vò mình bằng việc nghi ngờ cái bản ngã của chính mình. Chỉ cần ai đó nói lời lệch lạc thì mình liền chệch hướng, mình quay về với những câu hỏi vô cùng vụng dại rằng “mình là ai” và “sao mình tệ vãi lol vậy?”. Con đấy thằng đấy nó chả là cái đinh gỉ gì gi nhưng để nó nói ra những lời như thế thì hẳn phải là có phần lỗi của mình chứ?
— Suốt một thời mình đã loay hoay như thế đấy, không biết là có tìm thấy cái gì không nhưng mãi chẳng thấy thanh thản.
Nhưng đó là trước đây. Sau này hết rồi.
Ở nhà cơm cha áo mẹ được cưng như cưng trứng, ra đời bạn bè hứng như hứng hoa, thế giới của mình là một thế giới vô cùng tươi đẹp. Nó quá chật chội để chứa chấp ai đó bước vào mà không qua chọn lọc và hầu như không có chỗ cho những lời ra tiếng vào - sáo rỗng, vô tri. Mình vẫn bon bon tìm mình giữa những tua tủa kẽm gai chĩa ra từ những bản ngã muôn hình vạn trạng của người khác. Mình vờ như không hiểu gì. Mình chỉ tập trung vào ý chí - sự lương thiện và sự nghiêm khắc của chính mình với đời mình.
Đối với người tâm cơ, ta sống đơn thuần sẽ là ta vờ vĩnh, ta sống rạch ròi là ta đa đoan, ta nói ít là ta trịch thượng, ta nói nhiều là ta lý lẽ, ta khéo léo là ta mưu mẹo, ta ngây thơ là ta ngu xuẩn. Ta chẳng bao giờ đàng hoàng tử tế được, ta cứ bị làm sao ý. Cứ vậy đó, nếu đời ta bị bao vây bởi những người có tần số thấp thì chẳng mấy chốc họ kéo giá trị của ta xuống chạm đáy. Nhưng rất đáng tiếc là ta không làm sao mà tránh được cả.
Thôi bỏ mẹ đó đi, trăng tới rằm tự nhiên sáng, quy luật chọn lọc tự nhiên luôn là thằng trọng tài công bằng nhất. Chỉ cần ta tìm ra mình, tìm ra một đức tin, hay đúng hơn là tìm ra sự thanh thản bất biến,
chẳng có gì là quan trọng đến mức không thể skip.
— AN TRƯƠNG
98 notes · View notes
tieutruong · 5 months
Text
Tumblr media
Vậy là cuối ngày, cuối năm 2023. Hôm nay bảng tin tràn ngập những chuỗi tổng kết sau một năm của mọi người. Thế là tôi lại muốn viết gì đó. Điểm lại một năm đầy biến động của mình.
Nói về một năm qua, những chuyện khiến tâm trạng đi xuống thì nhiều, nhưng để mà kể hết thì phải sang 2024 mất. Có lẽ tôi chỉ nhìn lại một số sự kiện rõ ràng nhất.
Năm qua những mối quan hệ tình cảm không phải không có. Nhưng tất cả cả chỉ dừng ở mức thân thiết, không có gì là đặc biệt và tiến xà. Vẫn là không có kết quả, không muốn tiếp tục nhưng lại không thể ngưng hụt hẫng. Chỉ có không đau lòng.
Thời điểm tiếc nuối nhất năm qua có lẽ là thôi việc ở nơi đã gắn bó với mình 3 năm trời. Ngày đó không phải tôi tiếc công việc, mà tiếc 3 năm gắn bó ấy. Cố gắng rất nhiều, sau cùng vẫn là từ bỏ. Hiện giờ công việc mới đã quen một chút, tuy rằng chuyện sự nghiệp chưa bao giờ khiến tôi vui vẻ, nhưng trong cuộc đời tôi, nếu không nhắc đến biến cố sự nghiệp thì thật là thiếu thăng trầm. Đến hiện tại, công việc vẫn là điều tôi lo lắng.
Và cho đến hôm nay, điều tôi vẫn đang tiếc nuối nhất, suy nghĩ suốt mấy ngày cuối năm này, đó là những người bạn. Tôi xem nhiều lần những bức ảnh ngày còn trẻ, tự thấy tiếc nuối nhiều điều. Sau gần tám năm trời chạy dọc theo tuổi trẻ, chúng tôi chẳng còn liên lạc nữa. Cũng không còn biết nói gì với nhau cả. Trong tôi thất vọng, tiếc nuối, thực sự rất tiếc những người bạn ấy. Cuối cùng những hôn lễ sau này, những chuyện về già, chúng tôi chẳng còn nhắc đến nhau một cách thật vui vẻ nữa. Tôi đã không còn ai là bạn bè thân thiết.
Tôi là kiểu người hay hoài niệm. Những chuyện đã cũ cứ hằn sâu, thường xuyên giằng xé. Tôi không muốn chút nào.
2024 đã cận kề rồi. Tôi mong những thứ tốt đẹp hay đến nhanh một chút. Tôi muốn gác lại những thứ tôi muốn quên. Tôi hi vọng tôi sẽ thôi nhắc đến điều gì. Xét cho cùng, ngày mai đã là một năm mới.
Tieutruong
48 notes · View notes
bibianxx · 8 months
Text
#1592
“Ngoài kia không biết thế giới yêu nhau kiểu gì?”
Nếu bạn có thời gian lướt tiktok mình nghĩ bạn sẽ dễ dàng nhìn thấy những clip ngắn về chủ đề này vì phần lớn chúng đều lên xu hướng.
Ngoài kia không biết thế giới yêu nhau kiểu gì? Những mối quan hệ kéo dài năm năm, mười năm, thậm chí yêu xa rồi đi đến hôn nhân. Làm thế nào để họ có được thứ tình yêu thiêng liêng đến thế?
Mình đã độc thân ở một khoảng thời gian mà mình nghĩ là dài khi trước đó mình đã yêu đương liên tục trong suốt sáu năm.
Mình bắt đầu mối quan hệ mới sau ấy lại kết thúc khi mình bị Ghosting. Anh ấy đã ngừng liên lạc với mình một cách đột ngột, mình cũng không tò mò lí do vì sao.
Tin nhắn cuối cùng là khi anh nói rằng anh sẽ xem phim còn mình sẽ đi tắm, sau đó đã không có thêm bất cứ cuộc trò chuyện nào nữa dù rằng chúng mình đang trong một mối quan hệ chính thức.
Chỉ là mình ấy, mình đã không còn là mình của trước đây nữa, mình sẽ không hạ thấp giá trị của mình chỉ vì sự rời đi của một ai đó, rối bời, níu kéo, tiêu cực - mình sẽ không.
Sự im lặng - mình nghĩ rằng không một ai làm nó tốt hơn mình. Nhưng để làm gì nhỉ - với người mà ta thương? Nhưng nếu đó là điều anh ấy muốn, mình sẽ nguyện ý cho anh, từ nay về sau cả hai sẽ không có thêm bất cứ liên hệ nào nữa, mình chắc chắn.
. . .
“Dù sao thì em cũng là một người tuyệt tình.”
“Tuyệt tình là gì nhỉ?”
“Em sẽ không giữ liên lạc, biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của người mà em muốn.”
“Với em như vậy đã là tuyệt tình rồi sao?”
“Em cứ nghĩ hai người yêu nhau - không biết rằng đó là lần cuối có thể trò chuyện, nhìn thấy nhau, ấy thế rồi cả đời cũng không còn lí do để gặp lại đã là tuyệt tình rồi chứ.”
“Ừ nhỉ…”
Nhưng đã không một ai tò mò rằng tại sao mình lại trở nên như vậy, mình cũng không muốn giải thích gì thêm.
Trông mình giống như là cô đơn lắm
nhưng vì chỉ có thể tự yêu lấy chính mình,
mình đã yêu cả sự cô đơn.
“Ngoài kia không biết thế giới yêu nhau kiểu gì?”
Hình ảnh hai người cùng nhau ngồi dưới mưa, mình cũng đã từng yêu theo cách như vậy…
. . .
Mình có một cô bạn, cô ấy nói rằng việc cô ấy ngủ với anh ta - người đàn ông mà cô ấy đã gặp gỡ suốt ba năm qua - còn dễ dàng hơn việc gọi tên anh ấy.
“Thế mày có yêu anh ta hay không?”
“Tao cũng không biết nữa nhưng tao biết rằng sẽ đau đớn lắm khi anh ấy rời đi.”
“Vậy sao không bắt đầu? Một mối quan hệ chính thức?”
“Tại sao phải thay đổi khi mọi thứ chưa từng tệ thêm đi…”
“Chỉ để phát triển hơn chẳng hạn…”
. . .
“Đến khi nào thì tụi mình mới có được một tình yêu dễ dàng?”
“Như thế nào là tình yêu dễ dàng?”
“Người sẽ không dễ dàng rời bỏ ta, có thể không?”
| Từ một cuộc trò chuyện ngắn - @bibianxx |
82 notes · View notes
iambep · 1 year
Text
Tumblr media
Một việc rất quan trọng mà tôi thấy chúng ta cần phải làm quen đó là đối mặt với những thứ tiêu cực và cả "tiếp thu" những thứ tiêu cực. Chúng ta sẽ luôn luôn phải sống chung với lũ. Cho dù bạn có tránh né nó ra sao và như thế nào, bằng sách vở, bằng tiền bạc, bằng quan hệ hay bằng bất cứ thứ gì mà bạn nghĩ có thể mang đến sự thoải mái cho bạn thì điều tiêu cực sẽ luôn ở đó như bóng tối và ánh sáng vậy. Không có bất cứ một cách nào có thể đánh tan những điều tiêu cực tồn tại trên đời này, hãy nhìn lịch sử mà loài người chúng ta đối mặt với cái ác mà xem. Bạn phải luôn ý thức rằng tiêu cực nó tồn tại như một mặt cơ bản của cuộc đời. Bạn phải sống trong những ngày stress nặng nề, sợ hãi mọi thứ, ghê tởm với cái ác, phát điên với những người xấu tính, và buồn nôn với những thứ độc hại mà một ai đó bên cạnh bạn, trong môi trường bạn sống đang bơm vào hàng ngày. Từ đó mới nhận ra đúng sai, đẹp xấu, thiện ác theo các góc nhìn được điều chỉnh bởi "cá nhân". Với tôi thì không bao giờ có một công thức chung nào hết mà tôi tùy biến bởi kinh nghiệm. Kinh nghiệm thì tất nhiên đến từ những sai lầm và đau thương rồi. Khi ý thức được điều đó, ta bắt đầu tạo ra cái màng lọc, một lớp filter phù hợp cho bản thân rồi bắt đầu bóc tách và phân tích đúng sai, thiệt hơn, sau đó mới đi đến kết luận. Bạn không thể chạy khỏi tiêu cực và tránh nó như tránh hủi đâu. Cũng không thể stoic mà bảo việc này không liên quan, không quan tâm được. Bạn mạnh mẽ hơn bởi vì bạn đi chinh chiến nhiều (đôi lúc vẫn thất bại như thường) chứ không phải bạn chui vào trong cái lớp áo giáp hay thành trì của mình mà trốn. Qua nhiều lần thì bạn mới dũng cảm, mới biết người này nên tránh, người kia nên tiếp chuyện và lúc nào cần mới mở lời, khuyên bảo. Nó giúp bạn tiết kiệm thời gian. Mà tại sao lại cần Dũng Cảm, vì cho dù biết là đáng sợ, khó khăn mà bạn vẫn dám đương đầu và cũng vì dũng cảm mới có một lối suy nghĩ khác, một hướng đi khác mà đôi khi không cần cùng chiều với đám đông. Tôi thì không self help ai. Vẫn còn những lú lẫn và mặc cảm cho đến bây giờ vẫn phải vật lộn. Nhưng như một người anh phố núi mà tôi yêu mến lúc nào nhìn cũng bình thản, anh nói hôm nay tao buồn quá bay, làm quại bia xong ngủ, mai cuốc mảnh vườn đổ đầy mồ hôi rồi lại sống tiếp. Đúng, phải sống tiếp. Ai biết đời ngày mai thế nào, hôm nay còn sống ít nhất là ta còn một chút hy vọng. From BeP
295 notes · View notes
baosam1399 · 2 months
Text
Tumblr media Tumblr media
Lảm nhảm 1
Mình thừa nhận là đợt mới muốn đi du học mình có hơi bồng bột, mình chỉ nhớ là hôm đó về quê, mình gọi điện nói chuyện với thầy, sau khi nghe thầy nói : Hãy ra ngoài và nhìn ngắm thế giới bên ngoài, mở rộng tầm nhìn của mình đi con. Mình thật sự đã hạ quyết tâm báo danh để đi học.
Với mình, TQ giống như một nơi gần ngay trước mắt mà xa tận chân trời vậy, mình hay suy nghĩ nếu không thể qua đó học, thì vẫn có thể qua đó chơi, nhưng chẳng hiểu sao ước muốn muốn đi học bám víu mình kinh khủng, tuổi 15-16 của mình trôi đi trong nhiều tiếc nuối, mình thật sự muốn dùng 10 năm này để đổi lấy 1 năm có thể tìm lại chính mình.
Những người biết tin nói mình dở hơi, nói thực lòng lúc ban đầu mình có hơi buồn, nhưng suy nghĩ lại thì mình không còn để tâm nữa, sống một cuộc sống không bị định nghĩa mới chính là cuộc sống mà mình hướng tới
Mình đã thực sự nghiêm túc với việc học và thi cử, vậy nên mình nghĩ dẫu kết quả có ra sao mình cũng sẽ không oán thán rằng bản thân đã không cố gắng, nhưng trong một cuốn tiểu thuyết nào đó mình từng đọc được, nữ chính từng nói : Cố lên, kết quả của chúng ta không nên là như vậy. Bởi vì khi mọi chuyện chưa có kết quả thì có nghĩa đó chưa phải kết quả cuối cùng.
Lảm nhảm 2
Lướt facebook gặp phải những câu chuyện như ngoại tình, tẩy chay, tự tử, bêu rếu, khiến mình thực sự mệt mỏi và chán ghét kinh khủng. Mình thực sự muốn block hết tất cả những tin tức tiêu cực xung quanh mình, mình không sợ sự tiêu cực ấy, nhưng mình rất sợ mình không còn niềm tin vào cuộc sống nữa, hình như mình từng nói thứ biến chất không phải cuộc sống này đâu, mà chính là bản thân chúng ta kìa.
Lảm nhảm 3
Mình nói với Happiness rằng mình rất thích viết, mình muốn anh hãy đọc kĩ từng con chữ mà mình đã viết ra, hy vọng anh hiểu rằng mình đã nghiêm túc với những lựa chọn của mình như thế nào.
Mình nói rằng, nếu như một ngày nào đó dẫu cho mình nhìn thấy một câu chuyện cười, một thứ lạ lùng nào đó mà không còn muốn chia sẻ cho anh hoặc cho bất kì ai nữa, thì đó mới là ngày mình thật sự muốn rời đi.
Mình không muốn mọi người lãng quên mình, nên luôn hy vọng ai đó hãy nhớ kĩ dáng hình của mình một chút.
Lảm nhảm 4
Mình nói với Happiness rằng tức giận sẽ khiến chúng ta hay nói ra những lời nói làm tổn thương người nghe, vậy nên nếu có tức giận cũng hãy cố gắng kiềm chế chính mình, mình không muốn ai bị tổn thương.
Lảm nhảm 5
Hôm qua em Tuấn hỏi mình rằng : Chị ơi, liệu em có bị giống anh Tiến không chị nhỉ? Mình bảo mình không biết nữa, chị nghĩ chị không giúp được em mất rồi. Mình nghĩ chuyện tình yêu nó lạ lắm, bất kì ai trong chúng ta đều không thể đứng ngoài để đưa ra lời khuyên chính xác cho họ được, bởi dẫu sao người trải qua câu chuyện ấy cũng không phải chúng ta mà. Mọi lời khuyên thực chất đều là 狗屎 hết.
Lảm nhảm 6
Ngày Tiến đi khỏi nhà TA từng nhắn tin với mình, nói rằng em không còn yêu nó nữa đâu chị, nó làm vậy em càng sợ hơn nhiều. Hôm qua mình nhắn tin hỏi Tiến, mọi thứ vẫn tốt đẹp đúng không? Tiến có xem nhưng không trả lời, mình cũng không nhắn lại, mình nghĩ mình không có quyền can dự vào câu chuyện của cuộc đời nó nữa rồi.
Thi thoảng khi đã rảnh rang mình lại muốn viết viết cái gì đó để giải tỏa tâm trạng, những câu chữ này được mình chăm chuốt kinh khủng, mình muốn con chữ của mình hãy chữa lành tâm hồn ai đó, giống như Lá nhỏ từng nói em rất thích những con chữ của mình, giống việc mình cũng thích em vậy.
21 notes · View notes
gixxnn · 6 months
Text
Tình vốn dĩ không có lý do, nó sẽ không phải chỉ vì thích hợp hay không thích hợp mới tồn tại hay biến mất. Cũng không thể làm cho người ta bình tĩnh phân tích rồi dùng lý trí lựa chọn. Trong đám đông, hướng mắt của mình chỉ dành cho người đó, dù cho rất nhiều năm trôi qua, trái tim trong lồng ngực này vẫn cứ đập thình thịch...thình thịch như vậy đó. Như vậy là đủ rồi, những cái khác không còn quan trọng.
42 notes · View notes
thang-9 · 11 months
Text
Mùa hè này
Không biết phải sắp xếp câu chữ lộn xộn từ đâu để có thể kể cho anh nghe về mùa hè này. 
Mùa hè nắng dữ dội, mưa cũng dữ dội. Mùa hè đầu tiên em cảm thấy hạnh phúc. 
Háo hức với tất cả mọi thứ, xúc động trước tất cả mọi thứ. Thế giới này vẫn là thế giới này, thành phố này cũng chưa từng đổi khác, chỉ có bản thân em đã biến thành một ai đó mới mẻ hơn, dù tất nhiên chỉ là một chút một xíu thôi. 
Mỗi ngày nhìn những cái cây đẹp, đọc sách, hút thuốc, nghĩ vẩn vơ, không nghĩ gì, đi bộ, nghĩ về mùi của biển, khóc, đọc những vở kịch, làm việc, ôm em bé, nói những chuyện không quan trọng nhất trên đời. Từng ngày từng ngày một như vậy, thong thả, bình an, dữ dội, thấy tang thương mà cũng hạnh phúc.
Trong lòng em là một cái thung lũng đã bị ngập úng nước. Nước mưa, nước cống, nước sương, nước hoa, nước bọt. Chúng trộn lẫn vào nhau trong thung lũng, tạo thành một tổ hợp không bao giờ có thể miêu tả được nữa. Chúng không còn là chúng, mà cũng có thể chẳng phải là em.  
Em hay bất kỳ ai cũng vậy thôi, không thể diễn giải được về vũ trụ ngoài kia và về vũ trụ bên trong này. Vậy nên em luôn cảm thấy mình đang bay lơ lửng. Đã bay mãi như vậy, bay suốt như vậy. 
Mùa hè này, em gặp nhiều người và biết thêm nhiều câu chuyện. Những con người ở xa, và cả những người ở gần. Gặp lại lần nữa. 
Mùa hè này, ăn bò bía ngọt. 
Mùa hè này, vẫn muốn đi ra biển một lần nữa. Chỉ một lần duy nhất mà thôi. 
Mùa hè này, em rất yêu thương chính mình. 
Mùa hè này, dịu dàng như anh vậy. 
77 notes · View notes
chon-nho-em-ve · 4 months
Text
Tumblr media
Muốn viết rất nhiều điều để tổng kết một năm nhiều niềm vui và nước mắt nhưng chẳng biết viết gì
Hi vọng năm mới đủ mạnh mẽ để bước qua tất thảy muộn phiền đang chực chờ em. Hi vọng không phải dùng lại medrol, prograf hay cellcept gì cả nữa. Một lần căng tròn biến dạng là quá đủ với em rồi. Biết là sẽ không có cơ hội để trở về làm người bình thường nên chỉ hi vọng một năm mới mọi chỉ số đều ổn định, bản thân khoẻ mạnh, vui vẻ sống tốt.
Năm mới không-còn “nhà-có-hai-người” nữa nhưng vẫn phải biết tự yêu thương, chăm sóc bản thân. Không được khóc, không yếu lòng, không tiêu cực.
Năm mới hi vọng gia đình có thể gắn kết với nhau nhiều hơn, hoà thuận hơn. Mong em trai biết suy nghĩ hơn, ông bà mạnh khoẻ sống lâu để có thể báo hiếu thêm thật nhiều năm nữa. Mong mẹ có thể quan tâm em nhiều hơn, nắm được tình hình sức khoẻ của em hơn một chút…
Chỉ thế thôi. Cầu bình an, yên vui cho gia đình và cả chính mình nữa.
25 notes · View notes