Tumgik
#mangxahoivanhoc
ncsquote · 1 year
Text
Trầm mặc chính là đáp án, trốn chạy chính là đáp án. Không chủ động chính là đáp án. Điều này đáng lẽ em nên sớm hiểu được.
instagram: mangxahoivanhoc
15 notes · View notes
justonlyme2021 · 1 year
Text
Tumblr media
"Một số phụ nữ chọn hướng về đàn ông, một số khác chọn để theo đuổi ước mơ của họ. Nếu bạn đang tự hỏi nên theo hướng nào thì hãy nhớ rằng sự nghiệp của bạn sẽ không bao giờ thức dậy mà nói rằng nó không còn yêu bạn nữa”.
- Sưu tầm
#mangxahoivanhoc
0 notes
akhongb · 2 years
Text
"Tạm biệt nhé những ngày mình phải khóc
Vì những chuyện không đâu làm ly nước chảy tràn
Một năm qua đi là một năm giới hạn
Những chuyện có thể làm mình cảm thấy buồn đau.
Tạm biệt nhé những thứ được bắt đầu
Và kết thúc trong năm không quá nhiều vui vẻ
Chợt nhận ra khi tâm hồn còn trẻ
Thì việc phải lo toan chuyện tuổi tác rất thừa..."
/Blog của Sờ/
#mangxahoivanhoc
0 notes
cuangangbuong · 3 years
Text
Tumblr media
Chỉ cần bạn lương thiện, trời xanh tự sẽ có an bài.
Nhưng mà bài đẹp hay bài xấu thì trời không nói!
375 notes · View notes
ha-yen-nhien · 5 years
Photo
Tumblr media
“Tôi đã từng muốn cầm ô để mưa khỏi làm ướt áo. Đáng tiếc sau này mới nhận ra, mưa rơi vốn dĩ vẫn luôn ở trong lòng. Áo quần tuy khô nhưng tâm hồn vẫn ủ dột, không có cách nào hong khô…”
Sưu tầm
2 notes · View notes
lucentjoy · 6 years
Photo
Tumblr media
MÙA CÚC HỌA MI
Tháng mười hai lặng lẽ bước ra đi Bỏ lại mùa cúc họa mi vừa nở Những nỗi buồn đã ở lại mùa cũ Để mùa sang hạnh phúc sẽ quay về
Bản tình ca gió hát em có nghe? Chuyện cúc họa mi nở bừng mùa đông ấy Cúc trắng tinh như tuổi em mười bảy Vẫn ngẩn ngơ, day dứt mối duyên đầu
Chuyện cũ qua rồi, không phải buồn nữa đâu Em hãy mở lòng và cho mình cơ hội Sẽ chẳng còn ai làm em buồn, em tủi Vậy cứ vui lên, hạnh phúc sắp tới rồi
Chim vẫn réo hót ở trên cành đấy thôi Bão cũng tan rồi, chỉ còn ngày nắng ấm Cuộc đời này còn nhiều điều đẹp lắm Quá khứ xa xôi em giữ mãi làm gì
Hãy sống cho mình, và phải hạnh phúc đi Mùa cúc họa mi sẽ dịu dàng như trước Bởi ở đâu đó nơi cuộc đời phía trước Vẫn có một người đứng đó đợi chờ em..
- Lam San - #mangxahoivanhoc
3 notes · View notes
emxiiu · 3 years
Quote
Có những ngày ta chẳng biết làm gì ngoài lặng im Người chênh vênh, ta chênh vênh bên tách trà pha thương nhớ Đoạn tình cảm ngập ngừng, dừng lại sau đôi lần gặp gỡ Để chẳng còn thấy nhau trên những chặng đường đời...
Nguyễn Thanh Hằng
1 note · View note
nanao2102 · 8 years
Text
Đến tuổi này rồi tôi vẫn thường nửa đùa nửa thật nói với mẹ mình rằng “mẹ ơi con không lấy chồng đâu. Sau này chỉ muốn một mình, nuôi một đàn chó, vừa vui, lại vừa nhẹ đầu.”, để rồi đổi lại là những tràng cười của mẹ và những câu nói hùa theo “tuỳ mày", hoặc “điên à?” Có lẽ bởi vì mẹ chưa từng cho rằng những lời tôi nói là sự thật, hoặc là lẽ đời thường, con người ta đến tuổi đều phải dựng vợ gả chồng cho dù lúc nhỏ mồm vẫn thường oang oang thề chết không lấy, thì những suy nghĩ trẻ con ấy rồi một ngày nào đó cũng sẽ nhạt phai… Thủa còn nhỏ khi người lớn hỏi đùa “bao giờ lấy chồng", chỉ biết gân cổ lên cãi “không lấy, cả đời ở với mẹ, không bao giờ lấy chồng". Thế nhưng hai từ “lấy chồng" trong đầu lúc ấy không có nghĩa gì sâu xa hơn việc phải rời xa cha mẹ, vì vậy nhất quyết nói “không lấy". Trưởng thành rồi, nhìn thấy nhiều rồi, trải qua rồi, mới thấy đường tình yêu quá éo le và trắc trở, vì vậy trong lòng sợ hãi nói “không lấy". Thế nhưng ở tuổi lớn rồi, con người ta không dám khẳng định không lấy nữa, bởi vì đôi lúc dựng vợ gả chồng không phải chỉ là lỗi lo của chính người con gái, mà là hiếu, là trách nhiệm đối với cha mẹ. Hai người yêu nhau, thế nhưng lại chẳng bao giờ là chỉ là chuyện yêu đương giữa hai người cả. Trách con gái thực dụng, nhưng thật ra phận người con gái cứ lênh đênh mãi với môt người đàn ông không thấy được tương lai mờ mịt, thì biết đến ngày nào? Thực ra nhiều lúc đàn ông mới là những người ảo tưởng quá xa vời, mà phụ nữ, tình nhiều khi khó dứt thế nhưng vẫn thường nhìn vào hiện thực sớm hơn người đàn ông… Đến tuổi này không phải là sợ hãi “đi lấy chồng" phải rời xa cha mẹ nữa, mà là sợ hãi sự tổn thương, sự đổ vỡ và sự thay lòng đổi dạ của con người. Cuối cùng thì quan trọng nhất không phải là tìm được một người thực sự yêu mình lúc này, mà là tìm được một người nguyện cùng mình chia sẻ những thăng trầm cho đến hết những năm về sau… Moctieungu | Viết cho một cô gái
2 notes · View notes
vouu279 · 3 years
Text
“Người giỏi xoa dịu người khác thường bất lực với chính bản thân mình.”
|Sưu tầm|
#mangxahoivanhoc
82 notes · View notes
sonpham1203 · 2 years
Text
THẾ GIỚI CỦA NGƯỜI HƯỚNG NỘI!
Tôi thích ở nhà, ít khi đi du lịch và thưa thớt những buổi tụ tập bạn bè. Tôi thường lấy lý do bận, nhiều việc để từ chối đa số những cuộc hẹn và giao lưu nơi đông người. Ấy thế mà đôi khi ngồi nhà lướt một vòng newfeed trên Facebook, thấy mọi người đi đây đó, tôi lại không khỏi dấy lên một chút ghen tị, nhưng chợt nhớ tới những chuyến đi của mình từng có trong trong quá khứ, cũng chẳng thoải mái hơn ở nhà là bao. Thế là tôi lại tiếp tục lười di chuyển, cuộn tròn một chỗ như con mèo lười trong những thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi của mình.
Tôi thích làm việc tự chôn mình trong vòng suy nghĩ chắp ghép vẩn vơ rồi tự nhủ rằng nó thật là thú vị. Cứ thế trôi hết ngày. Và tôi thích một cuộc sống như thế. Cho đến hiện tại, tôi cũng chưa thấy mình cần phải làm gì khác để khiến cho cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp hơn.
Tôi thích chịu đựng. Đôi khi tôi tự hỏi bản chất con người sinh ra là để chịu đựng ư? Chịu đựng đau đớn. Chịu đựng tổn thương. Chịu đựng cho đến trạng thái mà người ta hay gọi với cái tên quen thuộc là “ổn”. Nhưng trong tôi đã quá đầy để nhét thêm những nỗi niềm chất ngất ấy vào trong. Sâu trong bản thân tôi đã tràn đủ sự giày vò của thể xác. Nỗi đau ngày đêm cứ cần mẫn chảy vào trong, và tôi đã từng nghĩ sự chịu đựng là một chiếc giếng không đáy. V�� có những khi, tôi gào thét để thử độ sâu. Xong cuối cùng không có tiếng thét nào đáp trả. Cho đến khi sự trào dâng những tuyệt vọng tràn ra ngoài, chẳng còn tia hy vọng nào kịp len vào nữa.
Tôi thích tưởng tượng mình là những dây gai trầm mặc cứ quấn quanh, không thể giãy giụa để có thể thốt lên tiếng gọi sự giúp đỡ từ người khác. Bởi thế đã có lúc tôi còn tưởng mình ngừng thở. Thở. Nghe chừng có vẻ giản đơn. Có vẻ chẳng ai từng nghĩ đến. Nhưng là thật đấy. Đã có lúc tôi quên mất mình phải thở. Tôi phải bất chấp duy trì sự sống này, bằng một việc duy nhất: thở. Có lúc tôi phải đối mặt với những chuỗi ngày như vậy đấy. Tự tôi phải tìm cách gỡ những dây gai làm tôi trầy xước thương tổn. Tự tôi phải đi tìm lấy sự sống cho chính mình.
_Sưu tầm
#mangxahoivanhoc
Tumblr media
4 notes · View notes
loihenhoavang10 · 3 years
Text
Đã từng nghĩ rằng tuổi 30 thật quá xa xôi, nhưng bỗng phát hiện tuổi 18 lại trôi qua từ rất lâu rồi. Thời gian vốn chẳng trường tồn, ngước mắt lên đã là nửa đời người.
-mangxahoivanhoc
32 notes · View notes
meilnt · 3 years
Text
Tumblr media
Cứ mỗi lần khi tôi bắt đầu yêu
Lại mang theo rất nhiều điều lo sợ
Đời không sợ lầm chỉ là sợ lỡ
Lại một lần ngộ nhỡ để rồi quên!
Cứ mỗi lần tha thứ rồi cách xa
Người tưởng là nhà nhưng thật ra không phải
Mỗi lần như thế tôi bắt đầu e ngại
Và hoài nghi cuộc đời!
Tự nhủ lòng rồi sẽ bình yên thôi
Sau cơn mưa bầu trời luôn khoáng đãng
Rằng mối tình kia chẳng qua là tai nạn
Những lo sợ vô thường!
Cứ mỗi lần như thế chuyện yêu đương
Là chuyện buồn cười làm vừa vui, vừa khóc
Là chuyện dành cho trẻ con, người ngốc
Chứ chẳng dành riêng cho mình!
Cứ mỗi lần khi thấy được bình minh
Tôi lại thấy nắng tà khi ngày tắt
Sống được bằng những niềm vui lụm lặt
Cóp nhặt trong tiếng cười của những kẻ vô tư.
Trưởng thành ở đâu... khi hạnh phúc từ từ
Thành những điều quá nhỏ!
Thúy Nhân
#mangxahoivanhoc
16 notes · View notes
cuangangbuong · 5 years
Text
“Đừng thở dài.. Như vậy hạnh phúc sẽ đi mất đấy” Vừa hay t lại hay thở dài.... có lẽ vì thế mà hạnh phúc đã bỏ t đi mất....
Tumblr media
70 notes · View notes
chang-trai-cua-gio · 5 years
Text
Tumblr media
“CÓ NGƯỜI YÊU RỒI, NHƯNG GẶP ĐƯỢC NGƯỜI TỐT HƠN THÌ PHẢI LÀM SAO?
Trái tim không đủ kiên định thì sẽ luôn gặp phải “người tốt hơn”.
Bạn biết không, “tốt hơn” chính là không hề khó tìm, chỉ cần tỉ mỉ quan sát, bạn sẽ thấy những người con trai xung quanh trưởng thành hơn bạn trai mình, những cô nàng xung quanh đều gợi cảm hơn bạn gái mình.
Nhà tâm lí học Robert Sternberg từng nói sự nóng bỏng trong tình yêu chỉ kéo dài trong một thời gian nhất định mà thôi. Sau khi quãng thời gian này trôi qua, có người không còn mãnh liệt như trước, nhưng cũng sẽ có người cảm thấy thiếu lửa tình yêu.
Cảm giác tươi mới cũng giống như con rắn độc thè lưỡi, dẫn dụ con người bộc lộ lòng tham, khiến bạn bắt đầu phát hiện ra những “người tốt hơn” xung quanh mình.
Tìm bạn gái, cũng giống như phải chọn cho mình một cái cây trong cả một khu rừng rậm, nếu đã chọn được rồi thì hãy chạy khỏi khu rừng ngay, đừng làm kẻ đã chọn được người mình yêu nhưng vẫn tăm tia những cô gái khác xung quanh.
Cho nên, khi tình cảm của bạn đã bị lung lay thì hãy suy nghĩ lại xem, có phải là giữa hai người đã có mâu thuẫn không thể nào giải quyết, thật sự không còn cảm tình gì nữa hay không, hay là do bạn chán rồi, nản rồi nên mới tìm đến “người tốt hơn”.
Nếu là do không còn tình cảm, vậy bạn nên cảm ơn rằng hai người đã gặp gỡ nhau, rồi bình thản nói lời chia tay.
Còn nếu là do bạn đã chán nản, lần nào bạn cũng chọn đầu hàng sự cám dỗ, làm một kẻ đào ngũ, thì bạn sẽ chẳng bao giờ sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc có cả sự thân mật và đầy hứa hẹn.
Bởi vì ý nghĩa của “người yêu”, chưa bao giờ chỉ đơn giản là so bì thi���t hơn, vì đó là câu chuyện cổ tích chúng ta có thể tin giữa vô vàn câu chuyện cổ tích trên cõi trần dung tục này.
Tôi vẫn luôn kiên trì với một quan điểm rằng: tình yêu ấy mà, nếu bạn tin thì chưa chắc nó đã tồn tại, nếu bạn không tin thì nó chắc chắn không tồn tại.
Khi bạn đặt người yêu lên bàn cân để so sánh thiệt hơn, thì tình yêu đối với bạn mà nói đã trở thành một mưu mô vì lợi mà thôi. Lúc đó bạn cũng đã trở thành một kẻ chơi cờ, hôm nay có thể thắng môt ván vì gặp được “người tốt hơn”, ngày mai cũng có thể thua vì đối thủ có được con cờ tốt hơn.
Bạn nuôi một con mèo ba năm, thì sẽ không thể vì một con mèo gặp ngoài đường có bộ lông đẹp hơn mà vứt bỏ mèo nhà mình được, vì bạn đã xem nó là người nhà.
Nếu bạn có thể vứt bỏ nó dễ dàng, thì sau này, bạn sẽ không bao giờ có thêm người nhà nữa, chỉ có được hết con mèo này đến con mèo khác mà thôi.
Ngày trước tôi luôn nghĩ rằng: Nếu yêu nhau mà bắt đầu thấy chán nhau, thì nên nghỉ cho rồi. Đến tận gần đây, tôi mới hiểu ra: Khi tình yêu dần nhạt đi, thì đó mới là lúc nó bắt đầu thật sự tồn tại. Đương nhiên, bạn có thể lựa chọn buông tay, tìm một tình yêu mới mẻ hơn, nhưng cái giá phải trả là bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng lặp đó.”
Dịch bởi: Cao Đức Hiếu
#mangxahoivanhoc
207 notes · View notes
mocniemhy · 4 years
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Nắng tháng Hai rực rỡ
Khiến cánh hoa úa tàn
Lặng thầm một nỗi nhớ
Đến khi nào hạ sang?
Bầu trời mây lãng đãng
Cây đón gió lay cành
Hạ rơi vào dĩ vãng
Lòng đầy bóng hình anh.
Hóa ra không nhớ hạ
Mà là vì nhớ anh.
[Tumblr @ngontumuaxuan - Cục Mỡ Khả Ái]
#mangxahoivanhoc
3 notes · View notes
nhimxubmt · 5 years
Text
Nếu cảm thấy cuộc sống này quá mệt mỏi và bế tắc. Thì mình đi nhậu thôi!
(Sưu tầm)
#mangxahoivanhoc
14 notes · View notes