Tumgik
#phòng trọ cây trâm
phongtro123com · 5 months
Text
Cho thuê phòng trọ Cây Trâm, Gò Vấp, DT 35m2, giá 3,5 triệu/tháng
Cho thuê phòng trọ rộng rãi 35m2, giá tốt 3.5 triệu/tháng gần Cây Trâm, Gò Vấp!
Ưu điểm:
Diện tích rộng rãi 35m2, có ban công thoáng mát
Vị trí đắc địa: Gần Cây Trâm, P9, Gò Vấp, thuận tiện di chuyển
Tọa lạc lầu 2, thang bộ, dễ dàng di chuyển
Phòng mới đẹp y như hình, đầy đủ tiện nghi:
Tủ quần áo rộng rãi
Máy lạnh mát lạnh
Ban công, cửa sổ đón ánh sáng tự nhiên
Kệ bếp nấu ăn, bồn rửa chén tiện lợi
Máy giặt chung miễn phí sử dụng
Hệ thống camera an ninh, khóa vân tay hiện đại
Giờ giấc tự do, không chung chủ
Giá thuê hợp lý: 3.5 triệu/tháng
Chi phí phụ:
Điện: 3.500đ/kwh
Nước máy: 100.000đ/người
Wifi, rác, vệ sinh: 150.000đ/phòng
Cọc 1 tháng, hợp đồng 6 - 12 tháng
Liên hệ ngay để xem phòng: https://phongtro123.com/phong-ban-cong-3tr5-gan-cay-tram-p9-go-vap-phong-lau-2-thang-bo-pr654283.html.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
0 notes
iam-annhien · 6 months
Text
NHỮNG CÂU CHUYỆN DỞ DANG
-----
Nếu có một ước mơ. Tôi chỉ ước có ai đó nghe thấy tiếng mình trong cuộc đời này. Và trả lời bằng một cái chạm tay thật khẽ. Rồi thôi.
….
Tôi rời khỏi SG sau 6 tháng kể ngày P đi. Trong thời gian 6 tháng đó, tuần nào cũng chạy xe hơn hai mươi cây số lên mộ anh và quay trở về trong yên lặng. Suốt thời gian đó tôi đã không khóc, không than vãn.
Quyển sách mà P đang đọc dang dở được đánh dấu trang bằng cây trâm tôi hay dùng để búi tóc vẫn còn ở nhà tôi.
6 tháng qua tôi vẫn sống. Có đôi lần cố hư hỏng. Có đôi lần cố bình tâm. Nhiều lần tự làm đau mình (Đó là cách duy nhất, hiệu quả nhất để tôi giải tỏa, trừng phạt chính mình. Tôi muốn P và cả người đàn ông mất cùng P hôm tai nạn giao thông thấy tôi sống không tốt, để họ có thể tha thứ cho tôi) Cổ tay tôi chi chít sẹo. Không một đêm nào tôi ngủ ngon giấc. Nhưng buổi sáng khi gặp bạn bè, đồng nghiệp tôi luôn cố tỏ ra bình thản. Luôn mặc áo dài tay, cao cổ để che những vết xước.
Đến một ngày. Tôi biết mình đã quá tải để che giấu cảm xúc. Tôi lựa chọn bỏ trốn.
Tôi khóa Fb, Ig, tôi cắt đứt hầu hết những mối liên hệ nào từng biết tôi và P, hai người chúng tôi từng cùng nhau tồn tại trong 5 năm dài đằng đẵng.
Tôi gọi cho mẹ. Nói con mệt quá, con nghỉ làm một thời gian đi đâu đó nhé! Mẹ tôi không đồng ý. Mẹ bảo về nhà đi. Tôi cúp máy. Gọi cho ba. Ba tôi im lặng 1 chút rồi bảo: “Uh, Cứ đi đi, bất cứ đâu con muốn. Ba tin con. Nếu cần sự giúp đỡ thì gọi về về nhà!”
Thế là, Mang Alex (Con mèo tôi và P nuôi) sang gửi cho em gái P. Nhét đồ đạc vào ba lô và đi. Đi hang cùng ngõ hẻm. Làm vài công việc part time. Lúc không làm gì tôi đi bộ, không có điểm đến và lại nghe Hà Trần hát:
“Người con gái sợ nỗi cô đơn
Vội vã
Đi tìm giấc mơ”
Tôi ở mỗi nơi một thời gian ngắn. Một tuần, mười ngày, dài nhất là một tháng.
Điểm mà tôi dừng lại lâu nhất là ĐL. Lúc đầu không định tới đây, vì ở đây có quá nhiều kỉ niệm giữa tôi và P. Hầu như hè năm nào P cũng lôi tôi lên đây. P nói cả 1 năm trời em dành hết thời gian cho học và làm thêm rồi. Ít nhất phải chừa cho anh một chút xíu chỗ trống để chen vào chứ, không là anh chết mất.
Ừ. P buồn cười vậy đó. Cao hơn tôi cả 1 cái đầu, ra ngoài thì bình tĩnh điềm đạm như một ông già, vậy mà cứ mè nheo với tôi y như trẻ con vậy.
Có hồi tôi làm thu ngân ở siêu thị Co.op Mart. Vì là làm việc part time nên phải làm ca gãy. Tức là sáng từ 5h có mặt đến 7h. Buổi tối từ 18h đến 22h. Lúc kiểm tra tiền bạc chốt quỹ xong cũng là 22h30. Vậy mà hằng ngày P vẫn điều đặn đưa đón. Buổi sáng đứng đợi tôi ở trước phòng trọ mà ngủ gà ngủ gật. Tôi cứ mắng miết là không cần phải vậy. Tôi có thể đi xe buýt được. P bảo em đừng để anh là một thằng người yêu vô dụng được ko. Với lại một ngày chỉ có chút xíu thời gian này để gặp em mà cũng không cho thì giết anh luôn đi cho rồi!
Ừ. P vậy đó. Biểu sao tôi quên cho được
Rồi không hiểu lúc đó nghĩ như nào mà lại ghé ĐL. Thế là ở đó cả một khoảng thời gian đủ dài.
Chẳng biết ĐL nợ nần gì tôi. Mà 2 lần trong cuộc đời chạy trốn điều trốn lên đây. Ăn vạ. Chẳng chịu về
(Anh à!
Đừng nghe,
Những chuyện dở dang, mà em đang kể!)
- T.A.N -
2 notes · View notes
muabannhadatgovap · 3 years
Text
BÁN NHÀ QUANG TRUNG // 8X11 2PN 4ty5 PHƯỜNG 11 QUẬN GÒ VẤP
BÁN NHÀ SIÊU HIẾM SIÊU RẺ 55,5 triệu/ m2, 2 SẸT ĐƯỜNG QUANG TRUNG 8X11 2 PHÒNG NGỦ 4,5 TỶ PHƯỜNG 11 QUẬN GÒ VẤP MUA ĐẤT TẶNG NHÀ + Kết cấu: Nhà cấp 4, 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, bếp + Tiện xây mới ở hoặc kinh doanh phòng trọ + Chính chủ 1 đời, chưa qua đầu tư + Pháp lý chuẩn sạch, công chứng nhanh trong ngày. +Giao thông thuận tiện: Rất gần các đường chính như QUANG TRUNG, LÊ VĂN THỌ, THỐNG NHẤT, PHAN VĂN TRỊ, PHẠM VĂN BẠCH, NGUYỄN KIỆM , PHẠM VĂN CHIÊU, PHAN HUY ÍCH , NGUYỄN DUY CUNG, BÙI QUANG LÀ, TÂN SƠN, NGUYỄN VĂN QUÁ, QUỐC LỘ 1A, CÂY TRÂM NGUYỄN VĂN KHÔI + Tiện ích: Xung quanh là QUẬN TÂN BÌNH, QUẬN 12, QUẬN BÌNH TÂN, QUẬN PHÚ NHUẬN, rất gần CHỢ HẠNH THÔNG TÂY, NGÂN HÀNG, SIÊU THỊ COOP MART, VINCOM, TRƯỜNG HỌC đủ các cấp, BỆNH VIỆN, TRUNG TÂM HÀNH CHÍNH, CÔNG VIÊN Minh Thế, Chuyên nhà đất sinh lời cao, nhận ký gửi mua bán nhà đất, nhận làm giấy tờ thủ tục mua bán nhà đất từ A tới Z Xin mấy anh chị môi giới và quảng cáo đừng gọi cho em Vui lòng gọi trước khi tới gặp chủ xem nhà
Tumblr media
#MuabannhadatQuanGoVap #NhadatCafeland source https://nhadat.cafeland.vn/ban-nha-quang-trung-8x11-2pn-4ty5-phuong-11-quan-go-vap-2065268.html
0 notes
Text
Bán đất Vườn Trung Trâm Bàu Bàng , Tỉnh Bình Dương
Vị trí : huyện Bàu Bàng , Tỉnh Bình Dương
Diện tích :   300m2
Giá : 650 triệu/nền thương Lượng
Pháp lý : Sổ riêng công chứng Ngay
Hướng : đông Nam
Hạ Tầng : đường bê tông 6m
Điện âm, nước máy, cáp quang, cơ sở hạ tầng đẹp, hệ thống cây xanh, đèn chiếu sáng
- Bán kính 1km có trường học( mầm non- đại học), chợ ( dân sinh, đầu mối), bệnh viện, ngân hàng, ATM, và nhiều khu công nghiệp nhẹ đang hoạt động
- Xung quanh dân cư tập trung ở đông, công nhân đi lại nhiều, thích hợp xây phòng trọ, hoặc mở quán ăn, quán nhậu, karaoke đều được
- Đất của tôi đã lên thổ cư, xây dựng tự do, không giới hạn thời gian xây dựng Khu Cn sát bên có thể xây nhà trọ kinh doanh hoặc xây kiot cho thuê cũng được. Sổ sách đàng hoàng, thổ cư hết, xây nhà ở xin giấy phép rất nhanh
https://raovatmuabannhadatbinhduong.wordpress.com
0 notes
blogtintuctonghop · 4 years
Text
"Lỡ" nhìn người lạ trong quán karaoke, thanh niên bị chém suýt chết
Trong lúc thanh toán tiền, thấy anh T nhìn mình, cho rằng bị nhìn đểu, Phúc và Thắm đã dùng kiếm chém gục đối thủ.
Tumblr media
Đôi bạn "côn đồ" tại trụ sở công an.
Ngày 14/10, Công an tỉnh Đồng Nai cho biết, Cơ quan CSĐT Công an huyện Thống Nhất đã ra quyết định tạm giữ hình sự đối với Phạm Bá Phúc (SN: 1987, trú thị trấn Dầu Giây, huyện Thống Nhất) và Lê Chí Thắm (SN 1994, trú xã Bàu Trâm, TP. Long Khánh) để điều tra về hành vi “Cố ý gây thương tích”.
Theo Công an tỉnh Đồng Nai, trưa 13/10, sau khi ăn nhậu xong, Phạm Bá Phúc cùng một số người bạn đến quán karaoke N.T, thuộc khu phố Lập Thành, thị trấn Dầu Giây chơi.
Đến khoảng 16h cùng ngày, sau khi hát xong, trong lúc tính tiền ra về, Phúc gặp anh T.X.T (SN 1994, trú xã Tân Định, Bắc Tân Uyên, Bình Dương), cả hai không quen biết nhau nhưng cho rằng đối phương nhìn đểu mình, giữa Phúc và anh T xảy ra mâu thuẫn dẫn đến cự cãi, xô xát. 
Lúc này, Phúc chạy về phòng trọ của Lê Chí Thắm ở gần đó và rủ Thắm lấy hung khí quay lại quán karaoke N.T tìm chém anh T để giải quyết mâu thuẫn.
Thắm đồng ý và lấy 1 cây kiếm sắt tự chế dài 94 cm, lưỡi dài 70 cm, bản rộng 3 cm cầm trên tay phải đi theo Phúc. Đến nơi, Phúc chỉ tay về phía anh T để Thắm biết, sau đó cả hai cùng xông vào đuổi đánh anh T. 
Thấy vậy, anh T bỏ chạy vào phòng hát số 5 của quán thì bị Thắm và Phúc đuổi kịp, lúc này Thắm cầm cây kiếm trên tay phải xông vào chém anh T. Phúc cũng xông vào dùng tay chân đạp, đánh anh T, sau đó giật cây kiếm từ tay Thắm tiếp tục chém anh T khiến nạn nhân gục ngã. Sự việc sau đó được người dân can ngăn, đưa anh T đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa Long Khánh, nạn nhân bị thương tích nặng tại vùng mặt, chân.
Hiện vụ việc đang tiếp tục được điều tra, làm rõ.
from Tin tức tổng hợp mới nhất https://ift.tt/34a85KP
0 notes
its-ashlee-bitch · 7 years
Text
Cách thức triệt lông vĩnh viễn không tốn kém
Đây được đánh giá là phương hướng phương pháp triệt lông vĩnh viễn tại nhà từ dân gian rất dùng biện pháp an toàn và hiệu quả tương đối tốt.Bạn hãy chuẩn mắc 50 gam lá sấu non, 50 gam lá chanh leo 30 gam lá cây giành giành và 2 gam phèn chua.
Tumblr media
tại đây nhiễm hệ thống địa điểm vật chất thợ sửa tối tân cùng Vài dịch vụ thẩm mỹ phong phú, đáp ứng mọi nhu cầu chăm sóc dung nhan của phái nữ. đến với Xuân Hương, bạn sẽ không khỏi ham thích với dịch vụ triệt lông mà Các dịch vụ phun xăm thẩm mỹ như phun xăm mí mắt, phun xăm môi hứa sẽ đem lại cho bạn cao bất ngờ thú vị. trâm đều nước lá vông lên da, massage nhẹ nhõm rồi rửa sạch với nước sau đây 15 phút.
Với phương pháp triệt lông nách bằng lá trầu không bạn có thể thực hiện ngay tại nhà riêng, phòng trọ mà không phải tốn quá lớn thời gian và công sức. Tẩy lông chân bởi lá trầu là phương án tẩy lông chân bằng thiên nhiên hiệu quả. Đặc biệt cách này không cho hiệu quả cao lâu dài mà chính chỉ làm sợi lông nhạt màu dần, mềm đi rồi tự rụng. Bạn chỉ cần chuẩn mắc một nắm lá vông và 1 viên phèn chua trộn với 1 thìa mật ong sau đó cho thêm vào 500ml nước.
Đây là công thức triệt lông chân cực hiệu quả của người Dao đỏ. Bạn cần thực hiện phương pháp này cỡ 2 lần/tuần. Đây là một chủng lá bị công dụng lớn trong việc chăm sóc và khuyên nhủ vệ sức khỏe của bạn. tuy nhiên hiệu quả tẩy lông khá liệt và không rõ ràng, đây là một giảm thiểu nhiều của biện pháp tẩy lông bởi vì nước bã trầu này. Đối với một số cô nàng chứa làn da sinh dục thì nên lưu ý khi sử dụng nha đam nhằm triệt lông nách.
Chanh với tính tẩy mạnh phải mang tác dụng tẩy lông toàn thân tận nơi vô cùng hiệu quả cao. để thực hiện mẹo tẩy lông đậm chất dân gian này, bạn cần chuẩn mắc một lượng lá trầu vừa đủ, đun sôi với nước tới khi nước đổi màu và hương thơm dậy lên mùi rõ ràng. Tiếp đến, áp dụng khăn sạch thấm đều, xoa khắp lên vùng da trong tầm 15 phút
Đây cũng là biện pháp chữa trị lông chân không gây nên đau rát như Vài cách wax lông chân không bình thường. nguyên liệu phải chuẩn bị là cỡ 100gr lá trà xanh, rửa sạch, dưới đây đó đun lá trà xanh lên, bạn lấy nước hòa vào nước nóng áp dụng làm nước tắm. Bạn có nguy cơ phối hợp với đá mài để cọ xát lên khu vực da phải triệt lông, sẽ cho hiệu quả hơn. Lá vông mắc chức năng sát trùng, kháng viêm và làm sạch da và khi kết hợp với phèn chua sẽ giúp cho tẩy đi các sợi lông cứng đầu rất hiệu quả và dùng biện pháp an toàn với làn da song song giúp cho khuyên nhủ vệ da một cách tốt nhất.
Là một trong những căn cây tuyệt vời dành cho chị em, nha đam không những giúp cho làm đẹp cho da và thân thể mà nó còn giúp bạn triệt lông lành hẳn nữa đấy nhé. hiện nay, chúng ta hãy cùng nhau giải mã bí kíp tẩy lông chân thông qua lá trầu này nhé! Đồng thời, tẩy lông qua Một vài phác đồ thiên nhiên thường không diệt được triệt để lang lông dẫn tới lông mọc rậm và cứng hơn.
Tẩy lông khu vực nách bằng lá trầu không được nghiên cứu lá khá hiệu quả, là cách thức triệt lông vĩnh viễn không tốn kém lại cực kỳ sử dụng biện pháp an toàn. Bạn hãy đun sôi một lượng lá trầu không với nước cho tới khi nước đổi màu và bay mùi đặc trưng của trầu. Với các cách thức làm sạch lông nách thông qua nha đam thì bạn phải sử dụng từ hai tới ba lần trong một tuần là đủ. Mỗi lần bạn dùng chỉ nên đắp nó lên vùng da dưới cánh tay trong cỡ 15 đến 20 phút và dưới đây đó bạn cần rửa sạch lại với nước nữa nhé.
không những thế, lá trầu còn trị bệnh cảm cúm, khai thông tia sữa, táo bón cho trẻ thơ, chữa Một số căn bệnh về phổi, điều trị hôi nách. một số biện pháp tẩy lông chân bởi Một số loại lá chứa trong dân gian trên nếu thực hiện kiên trì sẽ nhiễm lại hiệu quả triệt lông nhiều. Chỉ phải thực hiện tuần tự theo Vài bước tẩy lông chân bởi lá trầu sau đây, bạn sẽ không những mang ngay làn da trắng mịn mà còn hạn chế được mùi cơ thể một cách hiệu quả cao.
>> Từ A-Z Những Điều Cần Lưu Ý Khi Tự Wax Lông Tại Nhà >> Triệt Lông Hiệu Quả Chỉ Nhờ… Hồng Xiêm
0 notes
lesleywritesthings · 4 years
Text
Nhất hạ miên (5)
Dù rằng trong lòng nổi giông, Hạ Vân cũng không thể gây rắc rối cho cha nuôi, mà hắn ta đã lôi Minh Hà ra uy hiếp, nàng cũng chẳng thể từ chối. Sáng sớm hôm sau bèn sửa soạn y phục, dẫn đường cho Lam Phong đi vào làng Tây Phương.
Đây là một ngôi làng nhỏ chừng mười hộ, mà trong đó đã có tới ba hộ là khách điếm cho người phương Tây vãng lai đến thuê trọ. Thương nhân phương Tây đến đây từ năm mươi năm trước, đã kịp xây nhà dựng cửa theo kiến trúc của họ, một bộ phận đã an cư lạc nghiệp, sinh con đẻ cái. Bạn nàng, ngài Phillipe, thường ca ngợi đây là một châu Âu thu nhỏ, mà nàng chỉ mỉm cười, vì rằng còn kém xa châu Âu mà nàng biết...
Trước khi đến cổng làng, nàng quay sang Lam Phong, nuốt giận nói:
- Phủ sứ đại nhân...
- Gọi ta là Lam công tử.
- Lam công tử, ta có một thỉnh cầu.
Nàng thấy hắn không đáp, cũng không ra biểu tình từ chối, bèn mạnh dạn nói tiếp:
- Hôm nay ta giúp ngài, đổi lại, ngài có thể giúp ta lấy vài món đồ từ tay tên trộm sáng hôm qua không? Đương nhiên, nếu ngài thấy đó là vật chứng quan trọng, có thể giữ lại, ta vốn rất hiểu chuyện...
- Cô muốn ta công tư không phân minh sao?
- Sao có thể như vậy được? Ngài xem ta là người như thế sao? Ta chỉ là...
Hắn lườm nàng lạnh ngắt, nàng đành nuốt trôi câu nói xuống.
Minh Hà gõ cửa nhà cha Joseph. Đó là một ngôi nhà nhỏ một tầng xây kiểu Anh, mới quét sơn trắng toát, có một bụi hồng trong khu vườn nhỏ sát tường. Vừa liếc nhìn qua, Lam Phong đã xác định đây chính là ngôi nhà trong bản vẽ. 
Vị cha xứ ra mở cửa, vừa nhìn thấy hai người Hà Vân mắt liền sáng lên, nói bằng thứ tiếng pha nhiều tạp âm tiếng nước ngoài:
- Chào các con. 
Sau đó ba người liền đổi sang nói tiếng Anh. Hạ Vân quay sang Lam Phong nói:
- Nếu ngài muốn tìm đồ thì hãy đi tìm đi. Ta đã bảo ông ấy, ngài là người của kinh thành cử tới nghiên cứu kiến trúc phương Tây, có thể đi vào trong nhà xem từng phòng.
- Cô làm sao biết ta đang cần tìm đồ?
- Chính ngài vừa mới bảo cha nuôi ta mới mất đồ. Mà cây trâm của phu nhân ở trên bàn, ta thấy đã tìm lại được, nếu sự việc này đã kết thúc, thì dễ gì Lam công tử còn ở đây? Ta thấy trên mặt bàn còn một mẩu giấy, tuy chưa kịp nhìn là gì, nhưng ngài chỉ rõ cần đến làng này, ắt là một chiếc bản đồ chứa manh mối gì đó?
Lam Phong im lặng, nghĩ rằng nữ tử trong thành này thật toàn khiến người ta cảm khái. 
Minh Hà dẫn theo cha xứ đưa hắn đi xem từng ngõ ngách trong căn nhà, cô bé cũng rất thông thạo thứ tiếng này, vừa nói chuyện với cha xứ, vừa phiên dịch cho đôi bên. Tuy đôi lúc còn phải hỏi lại Hạ Vân một vài từ khó, nhưng cũng tỏ ra hết sức thành thạo, toát ra cái vẻ bình đạm chắc chắn khó có được ở tuổi đó. 
Lam Phong tò mò hỏi:
- Làm thế nào mà em lại thành thạo những thứ tiếng này như vậy?
- Em đi theo tiểu thư từ tấm bé, là nàng ấy dạy cho em, nói là để giúp việc trong cửa hàng.
Liếc sang Hạ Vân đang vui vẻ nói cười với cô quản gia của vị cha xứ, Lam Phong lại hỏi:
- Nàng ấy rốt cuộc biết bao nhiêu thứ tiếng vậy?
Minh Hà nhẩm đếm, rồi giơ ra 9 ngón tay. 
Lam Phong quan sát thật kỹ góc tường trong nhà nơi được đánh dấu trên bản đồ. Trái với dự liệu của hắn, không hề có cơ quan hay tủ ngăn gì ở đây, mà chỉ là một mảng tường trắng. Hắn nhíu mày, có gì sai sót chăng?
Hạ Vân xem chừng rất cao hứng khi được cô quản gia tốt tính khoản đãi món bánh mứt cùng rượu hoa quả nhà làm, đối với Lam Phong tâm tình cũng tốt lên hẳn, quay ra định tìm hắn hỏi chuyện, thì Minh Hà đã chỉ tay ra vườn, nói là hắn muốn ra ngoài xem hoa hồng giống của Anh.
Còn có tâm tình ngắm hoa sao, người như gỗ đá vậy mà cũng lãng mạn ghê? Hạ Vân bật cười, cũng không tính toán với hắn nữa. Chủ yếu là do món rượu kia quá êm, làm nàng mơ hồ quên mất muốn tìm hắn tính sổ.
Lúc nàng bước ra vườn thấy hắn, liền cười vui vẻ:
- Công tử thật có nhã hứng.
- Làm công vụ mà uống rượu sao?
Hắn nhíu mày, Hạ Vân liền cụt hứng, nét mặt sa sầm, vội vã chào tạm biệt cha xứ, bám theo hắn quay trở lại thành. Nàng lầm bầm với Minh Hà:
- Đồ chưa tìm được, hắn liền trở thành bộ mặt cục sắt. 
Ai ngờ hắn thính lực quá tốt, quay lại lạnh lùng nhìn nàng. Nàng liền thỏ thẻ mỉm cười ngọt ngào:
- Ý của ta là, Phủ sự đại nhân thiết diện vô tư, anh minh thần võ, chẳng mấy chốc mà vật quy cố chủ.
- Ý cô là, nếu như không sớm tìm được đồ, thì ta sẽ là tiểu nhân vô sỉ, kém cỏi bất lực có phải không?
Nàng cứng họng, đành mỉm cười thu liễm, kéo Minh Hà đi sau hắn ba bước, sợ đến gần sẽ bị đông thành đá đảng.
0 notes
nhadatbinhtanhcm · 5 years
Text
NGÂN HÀNG SACOMBANK HT THANH LÝ 29 LÔ ĐẤT VÀ 15 LÔ GÓC KHU VỰC TP.HCM
Ngân hàng Sacombank trân trọng thông báo: - Vào 8h00 - Ngày 06/10/2019 HT thanh lý 39 lô Đất và 15 lô góc Khu vực TP. HCM Quận Bình Tân, Liền kề bến xe Miền Tây, Khu Tên Lửa Bình Tân. - Quý khách đăng ký để nhận thông tin và đặt chỗ buổi thanh lý tại phòng thanh lý tài sản: 0909.673.224 Thùy Trâm. - Vị trí: Nằm trên đường Số 7 Tên Lửa nối dài Đại lộ Trần Văn Giàu, liền kề siêu thị Aeon Bình Tân, bến xe Miền Tây khu Tên Lửa, liền kề bệnh viện Chợ Rẫy 2, về trung tâm TP. HCM 10 phút. - Khối tài sản thanh lý không qua đấu giá gồm có: + Diện tích 39 lô Đất: 4m x 10m, 5m x 16m, 5m x 26m, 6m x 20m. Đường trước nhà 20m. + Diện tích 4 nền đất biệt thự: 10m x 26m, đường trước nhà 20m. + Diện tích 15 lô góc 2 mặt tiền: 6m x 20m, 8m x 21m, đường trước nhà 20m và 16m. - Cơ sở hạ tầng: Hoàn thiện 100%, điện âm 3 pha, nước máy Sawaco thành phố, vỉa hè hai bên đã trồng cây xanh, hệ thống đèn đường. - Tiện ích: Trường học các cấp, siêu thị Coop Mart, công viên cây xanh, bệnh viện,... - Ngân hàng Sacombank hỗ trợ vay 50% - thanh toán linh hoạt. - Pháp lý minh bạch - sổ hồng riêng từng nền, sang tên công chứng tại phòng công chứng Nhà nước. - Phù hợp cho khách hàng mua để ở, đầu tư, kinh doanh, buôn bán, xây trọ,... * Lưu ý: Khách hàng mua tối thiểu 1 nền đất trong ngày thanh lý được tặng 1 sổ tiết kiệm Sacombank trị giá 100 triệu. - Chiết khấu từ 5 - 9% và tặng ngay phiếu bốc thăm trúng thưởng vàng 100% là trúng từ 5 - 15 chỉ vàng. == Quý khách muốn đăng ký tham gia buổi thanh lý vui lòng liên hệ: 0909.673.224 Trâm (phòng thanh lý tài sản).
Tumblr media
#MuabannhadatQuanBinhTan #NhadatCafeland source https://nhadat.cafeland.vn/ngan-hang-sacombank-ht-thanh-ly-29-lo-dat-va-15-lo-goc-khu-vuc-tphcm-1213901.html
0 notes
thodiennuoclinhviet · 6 years
Text
Sửa Điện Nước Tại Nhà Quận Gò Vấp - 0934,082,123
Dịch vụ sửa điện nước tại nhà quận Gò Vấp chúng tôi trực thuộc trung tâm điện nước Sài Gòn đã có thâm nên hơn 10 năm phục vụ tại Gò Vấp nói riêng và ở TPHCM nói chung nên khi cần hãy gọi chúng tôi sẽ có mặt ngay.
Chúng tôi nhận làm từ những việc nhỏ như thay 1 cái công tắc, ổ cắm hay cái bóng đèn,... đến các công trình lớn như lắp văn phòng, công ty, căn hộ, nhà ở, bệnh viện, trường học với chi phí luôn cạnh tranh.
THỢ SỬA ĐIỆN NƯỚC TẠI NHÀ QUẬN GÒ VẤP CHÚNG TÔI CHUYÊN :
- Sửa chữa nhanh sự cố chập điện, mất điện một tầng hay cả nhà, tăng tiền điện đột ngột, lắp đặt đèn trang trí, các thiết bị điện như ổ cắm, chuông điện, cầu dao, sửa chữa điện một pha, 3 pha, cân tách pha, kiểm tra nguồn điện để lắp đồng hồ điện cho thuê phòng trọ, lắp tủ điện, nguồn điện cho bơm nước tự động.
- Xử lý mất nước, bục vỡ ống nước, lắp bồn cầu, lavabo, sửa bồn tắm, tiểu nam, sửa bồn cầu 1 khối, 2 khối, lắp bồn chứa nước, vệ sinh bồn nước, bể nước ngầm, lắp phao chống tràn, lắp đặt hệ thống cấp thoát nước cho máy giặt, hàn ống nước nóng năng lượng mặt trời, thông nghẹt ống thoát nước,lắp máy bơm, dò tìm rò rỉ nước ngầm tại quận Gò Vấp chuyên nghiệp.
- Lắp đặt điều hòa, sửa chữa, vệ sinh máy lạnh, bơm gas, sửa máy giặt, máy nước nóng, sửa tủ lạnh, lò vi sóng,...Quy trình nhận sửa điện nước tại quận Gò Vấp như sau:- Với hơn 10 năn
sửa chữa điện nước quận Gò Vấp
nên chúng tôi có quy trình tiếp nhận và sửa chữa rất rõ ràng để đảm bảo tính minh bạch của dịch vụ mà chúng tôi mang lại.
- Khi cần sửa chữa hệ thống điện nước quý khách hãy liên hệ cho chúng tôi theo số số điện thoại 0934.082.123 hay nhắn tin cho chúng tôi qua Fanpage (
sửa điện nước giá rẻ TPHCM
) chúng tôi xem xét yêu cầu của quý khách để điều thợ thích hợp nhất xử lý sự cố mà quý khách phải.
- Với các trường hợp đơn giản chúng tôi sẽ tư vấn quý khách tự sửa tại nhà, còn với các sự cố phức tạp chúng tôi sẽ tiếp nhận thông tin địa chỉ, số nhà, số điện thoại liên hệ để đến tận nhà kiểm tra tình trạng mà quý khác gặp phải.
- Sau khi kiểm tra tình trạng thợ sửa điện nước quận Gò Vấp chúng tôi sẽ giải thích nguyên nhân tư vấn hướng giải quyết tôi ưu nhất và báo giá rõ ràng trước khi sửa chữa.
- Khi kỹ thuật của chúng tôi đã báo giá và quý khách đồng ý chúng tôi sẽ tiến hành xử lý sự cố và hoàn thiện trong thời gian đã báo trước đó để đảm bảo quý khách có thể sinh hoạt bình thường.
- Khi đã hoàn thành xong quá trình
sửa chữa điện nước
chúng tôi sẽ cho hoạt động để quý khách kiểm tra sau đó bàn giao trước khi thanh toán và viết phiếu bảo hành.
PHẠM VI CỦA CHÚNG TÔI TẠI QUẬN GÒ VẤP GỒM :
- Sửa điện nước tại nhà phường 1, phường 3 quận Gò Vấp TPHCM.
- Sửa điện nước tại nhà phường 4, phường 5 quận Gò Vấp TPHCM.
- Sửa điện nước tại nhà phường 6, phường 7 quận Gò Vấp TPHCM.
- Sửa điện nước tại nhà phường 8, phường 9 quận Gò Vấp TPHCM.
- Sửa điện nước tại nhà phường 10, phường 11 quận Gò Vấp TPHCM.
- Sửa điện nước tại nhà phường 12, phường 13 quận Gò Vấp TPHCM.
- Sửa điện nước tại nhà phường 14, phường 15 quận Gò Vấp TPHCM.
​- Sửa điện nước tại nhà phường 16, phường 17 quận Gò Vấp TPHCM.
Ngoài ra chúng tôi con nhận sửa điện nước tại các tuyến đường Thống Nhất, Phan Văn Trị, Quang Trung, Phạm Văn Chiêu, Lê Văn Thọ, Nguyễn văn Lượng, Phan Huy Ích, Phạm Văn Bạch, Tân Sơn, Lê Đức Thọ, Dương Quảng Hàm, Cây Trâm, Phạm Ngũ lão, Nguyễn Kiệm, Lý Thường Kiệt, Nguyễn văn Công, Nguyễn Văn Nghi, Phạm Huy Thông, Nguyễn Thái Sơn, Lê Quang Định, Trần Quốc Tuấn, Lê Lợi, Lê Thị Hồng,...
Trung Tâm Điện Nước Sài Gòn
Website:
Suadiennuoclinhviet.com
Điện Thoại: 0934.082.123
Địa chỉ :  73/15 Đường Số 1, Phường 11, Quận Gò Vấp, TPHCM
0 notes
muabannhadatgovap · 3 years
Text
Tôi bán gấp CHDV DCT 50tr/th Lê Văn Thọ, P9, DT 5.5x23m xây 4 Lầu với 22 Phòng, đường 6m
Chỉ 8.9 tỷ có ngay thu nhập 50tr/th Với 23 phòng Trọ. - Bán nhà hẻm xe tải 6m, 1/ đường Cây Trâm, P. 9, Gò Vấp. - Gồm 22 Phòng trọ thu thập 50triệu/tháng. DT: 5.5 x 22m (nở hậu), Sổ Công Nhận: 104m2. Đúc 1 Trệt + 3 Lầu. Hẻm 6m xe tải vị trí đẹp hẻm thông tứ tung.
Tumblr media
#MuabannhadatQuanGoVap #NhadatCafeland source https://nhadat.cafeland.vn/toi-ban-gap-chdv-dct-50trth-le-van-tho-p9-dt-55x23m-xay-4-lau-voi-22-phong-duong-6m-1922073.html
0 notes
comestayvn · 7 years
Text
Phòng trọ Cây Trâm - Gò Vấp - Giá: 25 Triệu vnd/tháng
Phòng trọ Cây Trâm - Gò Vấp - Giá: 25 Triệu vnd/tháng
Đường Cây Trâm - Quận Gò Vấp - Hồ Chí Minh - 0908795758
0 notes
Text
Truyện sex giờ em có chồng chưa? (Phần 3)
Truyện sex giờ em có chồng chưa? (Phần 3)
Em biết không ?
Mưa phùn Tây Nguyên kéo dài từ tháng tư và kết thúc vào độ tháng sáu âm lịch.
Những con mưa hồi ấy cứ rả rích suốt ngày. Người lớn chẳng đi làm, tụi nhỏ cũng không dám ra đường nhiều vì lạnh. Bọn anh hay đi tìm bắp, những trái bắp hột màu vàng như bắp Mỹ bây giờ, Rang lên trong cả hai ba tiếng cho khô giòn lại rồi mang lên giường, cả đám con nít không kể con trai con gái nằm trùm chăn ăn những hạt Bắp nóng hổi.
Cũng có hôm, liên thiên về mùa hè
Mùa hè đối với bọn trẻ con thôn quê bọn anh là những ngày hạnh phúc nhất trong năm nếu trừ đi ngày tết. Những kỉ niệm lớn nhất tồn tại trong tim đến bây giờ cũng nằm trong thời gian đó. Mùa hè ….là những buổi thả diều trên những đồi chè lộng gió, cánh diều bọn trẻ con chế tạo bằng những phiên tre, lấy hồ dán lại. dây diều là sợi cước, dây dù hoặc đôi khi là những sợi chỉ nhỏ mong manh, dễ đứt. Những buổi chiều lộng gió nhìn những cánh diều bay cao, cột dây diều vô gốc cà phê hồn bay theo những ước mơ làm bác sĩ, kĩ sư….
Mùa hè với bọn anh là những buổi đội theo một cái nón lá to đùng, lõn tõn như cây nấm, cầm một cái bịch nilong thật lớn đi theo các anh lớn …bắt dế. Mùa hè là mùa của những viên bi lăn trên con đường bụi bặm, đất đỏ mịt mù. Mùa hè với đám con gái là những buổi nhảy dây, chơi ù , chơi ô quan, mùa hè với đám con trai là những cần câu cá đi sông đi suối, chiến lợi phẩm là mái tóc cháy khét vì nắng Tây Nguyên, bộ quần áo hôi rình bùn đất.
Mùa hè của bọn anh là hình ảnh những cậu bé quần đùi, áo không số, mang trái banh nhựa chia hai ba phe, đá bóng trên những sân vận động Tầm cỡ quốc tế, bụi đất đỏ thay cho cỏ dại, cọc gôn bằng gốc cà phê, không lưới, được xây trên một mảnh vườn chè, cà phê mới đốn đi, với sức chứa vô cùng nhiều người. Mái che là những gốc cà phê nhỏ bé. Chiến lợi phẩm là những que kem chuối được ăn sau trận cãi nhau kịch liệt giữa các cầu thủ vì đá bóng ăn gian.
Mùa hè còn là những ngày chạy nhảy trên đồi nắng đỏ đi bắt thỏ .
Mùa hè còn là mùa treo võng mắc trên cây Thị nhà ông, hóng tai lên nghe nhà bên cạnh cô hàng xóm hát ru con ngủ
À ơi, dí dầu
Dí dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi Mẹ dẫn con đi
Con đi trường học Mẹ đi trường đời.
Yahoo Chat.
Đơn giản và thô kệch.
Không nhiều biểu cảm như zalo, facebook bây giờ. Nhưng nó chân thật và cảm tưởng an toàn. Hai đứa tôi say đắm trong đó nói về hai thế giới hoàn toàn trái ngược. Những cảm nhận tuổi thơ đã qua của Tôi chẳng bao giờ trong ký ức Em. Miền Tây sông nước quê Em cũng chưa một lần Tôi lớ rớ tới.
Câu chuyện của chúng tôi rất dài và lan man. Hôm sau chẳng nhớ kể tới đâu.
Rồi có hôm. Em kể tôi nghe về Paris. Tôi có viết một câu rằng thật tiếc anh chưa bao giờ rời khỏi Việt Nam. Em có nhắn tin lại.
– Nếu có duyên đến với nhau, nhất định sẽ có một ngày Em dẫn anh Đại lộ Champs-Élysées , ghé thăm tháp Effel.
Câu chuyện cứ thế tiếp diễn. Dù dự án Ukraine của hai công ty đã dẹp từ hồi nào. Em và tôi vẫn giữ một sợi dây liên lạc qua Email và yahoo. Cuối năm công việc hai đứa bận bù đầu nên hầu như chẳng có giữ ý định gặp nhau. Nhưng rõ ràng về mặt tình cảm, tôi và em đã rất gần gũi và càng ngày càng thấy giống nhau ở nhiều quan điểm cuộc sống.
Những nỗi niềm Trà My và Trâm Anh để lại. Tôi cất trong góc xó trái tim. Ngày chia tay xem như tôi cột lại. Ngày lập gia đình, Tôi quyết tâm chôn chặt vào nơi sâu nhất cõi lòng. Những hỉ nộ ái ố. Những kỷ niệm êm đềm tuổi thơ. Nhưng hoài niệm về thời xa vắng đã là dĩ vãng không hồi cứu. Cô bé khung cửa ngày nào ở xóm trọ đã dính chặt vào đời tôi là một người vợ hiền, chuẩn bị đón sinh linh đầu tiên của đời sống gia đình. Nhưng hình như Trong lòng tôi và cô bé có một rào cản. Rào cản bởi một cái bóng quá lớn của người trước, rào cản của lối sống và cách thích nghi. Thật không dễ cho một cô gái đã quen thuộc cuộc sống Sài Gòn về quê, quen với nếp sinh hoạt không đèn buổi tối, quen với tiếng gà gáy sáng và lục đục nấu cơm, quen với củi đun bếp. Quen với lễ nghi người Bắc. Từ từ sợi dây kết nối dãn dần và căng thẳng lúc nào không biết.
– Em muốn về Sài Gòn hoặc ra nhà ngoại. Chịu không nổi nữa.
– Tùy Em – Tôi lặng lẽ đáp.
Đúng vào giỗ ông Táo, tôi chuẩn bị hành lí chào nhà đi Sài Gòn lại, hành trang hệt như lúc tôi đi những năm về trước. Một ba lô, vài bộ đồ và mấy cuốn sách tâm đắc, Tiền trong ví đâu tầm hai triệu. Một cây thuốc Basto đỏ. Một chai rượu nếp một lít. Gia đình ly tán mỗi người mỗi nơi.
Xe lăn bánh…..
Gửi các Bạn. Đã bao lần muốn viết hết , viết tiếp rồi lại ngưng. Bỗng dưng nay nổi hứng.
Thôi thì chắp nối, ghép lại những câu chữ để nhắc nhớ về một thời không quên.
Rất mong sự ủng hộ của mọi người.
Xuống tới Sài Gòn Tôi điện thoại cho thằng Bảo
– Alo, Ngủ dậy chưa? Ra đón tao ở bến xe Miền Đông
– Mày kiếm quán nào ngồi đi. Mười lăm phút nữa nữa, vệ sinh phát..
Thật ra đường tới nhà trọ chẳng bao xa, xe ôm hay taxi về đều được. Nhưng vấn đề là tôi thích cảm giác được đón đưa. Thích cảm giác đi đâu có người mừng. Tìm quán cà phê hóc hẻm tránh bụi. Lặng lẽ đặt vali ngồi xuống và châm thuốc hút. Tiền bạc mang đi không nhiều nhưng đó lại là điều tôi muốn, thích cái cảm giác đi tay không. Ngày xưa, rời lũy tre làng, Tôi cũng chỉ ngần ấy. Giờ trở lại nơi mình từng gắn bó xem như làm lại từ đầu.
Vừa mới lim dim chợp mắt điện thoại reo
– Mày đang ở đâu?
– Tao đang ở abc Đinh Bộ Lĩnh – Tôi đáp lại
– Ok . Tao chạy tới
Ngoài Tiến đã về bên kia thế giới thì thằng bạn này cũng được xem là tri kỉ.
Đời của nó cũng xem như một giai thoại chứ chẳng chơi. Chiều cao một mét sáu lăm, cân nặng đâu tầm bốn mấy kí, gầy như cờ hó đói ăn. Khuôn mặt đeo thêm cặp kiềng cộm, Tóc búi dài không khác chổi quét nhà. Đôi lần nhắc nhở thằng bạn cắt tóc, nó bảo tao thích thế, thích kiểu nghệ sỹ. Nhờ tấm thân mang dáng vóc tài tử đó mà không có em nào mê nổi. Một phần cũng vì sự đam mê kỳ cục với đời.
Mê thứ nhất là Billards.
Say mê đến độ có thể cả ngày không ăn gì ngồi ngoài tiệm. Nếu anh em nào trong giới có nghe tên Đức Kì Đồng hay Hùng Cào, cũng chỉ xếp trên một bậc.
Thằng Bảo ra câu lạc bộ thì chả ai chịu chơi, Đơn giản vì ngán ngẩm
Billards là bộ môn nghệ thuật bao gồm kỹ thuật, chiến thuật và tâm lý. Khi đeo trên mình một đẳng, thì xem như giải quyết được điều thứ nhất và thứ hai. Nhưng nói về tâm lý thì tùy người. Sự lỳ lợm hay cẩn trọng được coi là nguyên tố cần thiết. Xét với thằng Bạn thì điều này có đủ, tính nó vốn vô cùng tẩn mận. Hồi còn sinh viên, nguyên đám ăn cơm tiệm đã có lần nó phán một câu khiến nguyên bọn phùng mang trợn má.
– Cơm bà Sáu bữa nay nấu làm sao ấy. Nãy giờ hơn nghìn hạt rồi mà chưa hết chén. Ăn kiểu ngày chắc tao không nuốt nổi chén thứ hai.
May phước là bả đang tính tiền không nghe thấy. Bọn tôi tính hỏi bộ bình thường mày ăn hay đếm vậy lắm sao? nhưng nghĩ ngợi nên thôi. Cả đám húp xì sụp cho nhanh rồi đua lẹ.
Chính điều kỹ càng đó được ứng dụng vào niềm đam mê nên ai chơi với nó dù thực lực đều hay bị chấp thì thua ráo. Về nguyên lí với kèo đồng lạng, người nào có sự cẩn thận, tỉ mỉ bao giờ cũng hơn màu. Có lần tôi hỏi :
– Ê, Bảo. Tao không hiểu mày ra ngoài quán làm cái gì, có thấy mày chơi đâu?
Nó đáp tỉnh rụi:
– Ra ngó.
Bó tay với cái thằng này. Mà cũng đúng sự thật, Một lần tôi chứng kiến nó ra câu lạc bộ, thấy bàn bên cạnh đánh thế bi nào khó hoặc sai. Thì y như rằng mượn bộ bi ra xếp rồi hì hục đánh cho bằng được.
Đam mê thứ hai với thằng Bảo là cờ tướng.
Mặc dù so với trình billards có hạng thì cờ tướng hạng của nó là hạng bét. Nếu phân loại theo thứ tự kỳ thủ, đại cao thủ, cao thủ, sát thủ, tán thủ …thì nó nằm ở tầm tử thủ, Ngang ngang trình tôi. Ra ngoài đường mà ho he là bị đập chèm bẹp. Chính vì hai thứ đam mê tốn thời gian trên mà công ăn việc làm cũng chả ra sao. Chẳng công ty nào đuổi vì ít ra nó cũng trách nhiệm trong công việc, nhưng tự thân nó nộp đơn vì không có thời gian ra câu lạc bộ. Xét về bằng cấp, thằng Bảo có hai, một cái Kĩ thuật, một đại học kinh tế . Gia đình thuộc dạng có điều kiện. Nghe đồn, ông Cậu làm ăn rất khá ở Úc, trồng cây Tài Mà hay còn gọi vui vui là “Cái gì mà ai cũng biết là thế đó”. Lâu lâu về Việt Nam dúi cho thằng cháu một ít. Kêu thích thì cậu đón sang.
Hai đứa thân nhau từ hồi phổ thông, ngày đó xe đạp khung nhún là rất VIP, xe Phượng Hoàng, máy tính DOS nó đều có cả, thỉnh thoảng còn xách lên trường một cái điện thoại mẹ bồng con.
Mẹ tôi quý nó và coi như con cái trong nhà, thêm vụ cấp ba ngồi chung xóm. Tôi giỏi về xã hội còn nó thông thạo tự nhiên. Đâm ra bổ sung khiếm khuyết, ý tôi là copy bài khi làm kiểm tra. Còn khi thi thì mạnh ai nấy lo. Xét về tuyệt kỹ Copy Thần Chưởng còn kém thằng Tiến một bậc, nhưng nó có thứ mà thằng Tiến và thâm chí cả tôi không bao giờ có, đó là Tiền. Tiền có thể mua được nhiều thứ, kể cả phao thi. Trường tôi học là trường công lập duy nhất, nên ưu tiên các môn tự nhiên nhiều hơn vì hầu hết các trường đại học danh tiếng đều thi khối A. Tôi học trung bình các môn nhưng được cái công tác phường đội, bộ đội khá tốt, thêm vụ ghitar hát hò, xem như mắt thầy cô cũng mờ đi khi ngồi chấm thi.
Thời cấp ba toàn kỉ niệm đẹp, trừ mỗi một lần đám con trai chơi trò tụt quần thể dục nhau, ném thế nào chiếc quần rơi quá tay nên dính trên ngọn cây tùng. Hậu quả nguyên đám con trai bị lên văn phòng, dọa hạ hạng kiểm.
Quay lại câu chuyện.
– Chắc tao ở phòng trọ mày ít hôm nhé? – Tôi lên tiếng cho có lệ
– Uhm. Mà mày tính ở tới bao giờ? Tao vài ba ngày nữa về tết rồi, ông già gọi
– Chắc ở qua tết luôn, ăn tết thành phố
– Tùy mày, để tao nói bà chủ nhà một tiếng. Tí nữa ra kia một thùng bia để sẵn tết mà uống .
Nó hiểu tâm trạng nên không hỏi thêm. Ai xa quê lại chẳng muốn về nhà mấy ngày đầu năm, Tôi nói vậy thì cũng hiểu đang có chuyện nên mới đua đòi cưỡi cá chép vác cái mặt lên đây. Tối về hai đứa lôi mồi ra chén. Bữa đó tôi say, bình rượu mang theo hết sạch, thùng bia cũng vơi đâu phân nửa. Sáng lần thứ nhất tỉnh giấc đi toilet, xung quanh hiện trường căn phòng trọ bé xíu đồ đạc ngổn ngang, vỏ bia quăng vương vãi. Lần thứ hai thì không tự tỉnh nữa, mà do ánh sáng khoảng mái tôn hở giữa hai dãy phòng cộng với một tiếng gọi í ới.
– Anh họa sỹ ơi, đóng cửa phòng trọ kìa, trộm nó vào khuôn anh đi bây giờ.
Tiếng nói lảnh lót trong trạng thái mơ mơ ngủ cứ như hiện về từ cõi âm, giọng miền Tây. Tôi chưa tỉnh hẳn, đầu ong ong, men còn chếnh choáng. Bước ra ngoài nghe tiếng cười khúc khích đã đi xa một quãng, chẳng rõ ai đó gọi mình hay phòng kế bên ?
Loay hoay dọn dẹp lại phòng ốc và vệ sinh cá nhân. Vô tình đọc mảnh giấy để lại:
– Đáng lẽ tao về từ hôm qua, nhưng có mày xuống hoãn lại một ngày, sáng nay tao đi chơi với bạn ở Dĩ An rồi về luôn, Tiền tao để trong tủ lạnh kẹt thì lấy ra xài. Chìa khóa nhà và thẻ xe để hộc bàn. Nhớ thỉnh thoảng lau cây cơ bida giúp tao khỏi bụi
P/s: Đối diện có hai bé xinh lắm, nhưng tán chơi thôi đừng hại con gái người ta tội nghiệp
Vừa đọc vừa cười một mình. Hết dặn lau cơ đến đừng hại con gái…
Đã qua rồi một thời tình yêu, một thời vụng dại. Tôi chẳng còn là thằng Phong ngày xưa. Trái tim đã chết dần theo năm tháng.
Điện thoại reo tin nhắn
– Anh khỏe không? Sáng giờ làm việc thế nào?
Tôi bâng quơ:
– Anh khỏe, đang ở SG, ngay và luôn
– Thế mà không báo em, anh đi công tác à?
– Không, đã bảo ngay và luôn mà. Anh về đây sống. Một mình
Tin nhắn nửa trút giận nửa tâm sự. Tính chạy ra đường lòng vòng thì điện thoại lại reo, giọng cô gái run run :
– Anh nói thật không hay lừa em? Trưa anh chạy qua công ty đi ăn cơm nhé.
Tôi bất giác phì cười lần nữa. Căn phòng trọ ở tuốt Thủ Đức, công ty em quận 8, chạy xe tới đó xong ăn bữa cơm chạy về đói bụng ăn thêm lần nữa. Tôi đáp lại:
– Có lẽ chiều rồi gặp, trưa nay anh Bận rồi.
– Dạ, vậy chiều em xin công ty về sớm. anh đang ở đâu?
– Anh đang Kha Vạn Cân quận Thủ Đức.
– Dạ, vậy chiều nay anh ghé The Manor đi. Nhà em gần đó. Uống cà phê với em
Chiều ba giờ, Lóc cóc xuống dắt con xe Nouvo rời khỏi ổ. Chẳng biết nó đi chơi có bị văng miểng, mắt nháy nháy khi mình chửi không?
Ra quán gặp Em với bộ dạng của một thằng thất nghiệp. Cầm menu nghó nghiên ra chiều đăm chiêu. Bốn mươi lăm nghìn cho một một ly. Sau hai năm rời khỏi Sài Gòn thay đổi nhiều quá.
– Sao anh lại xuống Sài Gòn? – Giọng ai đó vang lên khi nhận ra chỗ tôi ngồi, bỏ chiếc giỏ xuống ghế.
– Gia đình có chuyện em ah, anh xuống tìm việc rồi thử lại cơ hội ở đây.
– Dạ, vậy tết anh ở lại đây hả?
– Uhm. Có lẽ vậy
Cuộc đối thoại bao gồm hỏi và trả lời, dạ hỏi và đáp thưa. Chỉ nhớ là cuối buổi đó em cầm ly sinh tố uống thật lâu, Nói một câu bâng quơ :
– Vậy là mọi việc đến sớm quá. Sớm hơn Em nghĩ.
Cuối buổi, em đưa tôi ít tiền, gạt phắt. Chẳng muốn mang nợ nần như ai đó hồi xưa heo đất. Trên đường nghĩ mông lung về tất cả cho đến khi con hẻm vào phòng ngay trước mặt. Dắt con xe vào bãi, nói chuyện với cô chủ nhà vài câu rồi lên lầu. Đang quay lưng cắm mặt mở cửa thì có tiếng nói vọng ra từ phòng đối diện
– Anh là bạn anh Họa Sỹ à?
– Họa sỹ nào em? – tôi đáp lời xoay người lại
– Ở, thì cái anh tóc dài, đeo kiếng ở phòng này nè.
Giọng nói lanh lảnh phát ra từ miệng một cô bé. Lại chợt phì cười trước kiểu suy nghĩ ngây ngô. Nếu trên đời cứ ông nào đeo kiếng, tóc dài làm họa sỹ thì thế gian chắc nhiều lắm? Tôi hỏi thăm theo phép lịch sự :
– Em còn đi học đúng không? Anh tên Phong
– Em tên Miên, Dạ Miên. Học ngoại thương chỗ D2
– Anh biết trường đó, tên lạ ghê – Dễ thương nhưng sao người em ngược lại vậy?
– Hứ, em xinh nhất khoa đấy, anh tưởng bở – Cô bé bĩm môi cong cớn
– Anh đùa thôi. Em không đến nỗi tệ…
Lại một cái nguýt dài nữa hệt như bà chằn thủa nào. Thế là tôi có bạn, một cô bé mới hai mươi tuổi, xinh xắn, trẻ trung. Cô bạn nhỏ của tôi ở chung phòng với một bạn tên là cá sấu, học đại học Luật ngã tư Bình Phước.
Tối hôm đó, Dạ Miên rủ đi chơi, Bỗng chốc giật mình: Con gái giờ hiện đại thật, dám rủ sói đi cùng.
Mà cũng chẳng rõ ai là sói ?
Hiên nhà của hai dãy phòng trọ cách nhau tầm 50cm. Trước đây vốn dĩ là hai tầng của hai căn riêng biệt. Nhưng chủ nhà cho đúc bê tông nối lại, làm cầu thang nên thông thương. Bởi vậy mới có chuyện hai cái mái nhà cách nhau trên trời. Bê tông nóng hấp ban ngày gặp mưa xuống thì có bong bóng. Tôi ôm ghitar
Hạnh phúc xa tầm với, đã không còn nữa, khi vắng em trong đời.
Tìm đến chân trời mới vẫn thương một thời. Dù đã xa ngàn khơi
Ngày đó ta lầm lỡ, bỏ mặc nhau hững hờ
Trích để nhớ một thời ta đã yêu
Tôi nhớ vợ tôi, nhớ về những kỉ niệm ngày xưa.
Bên cửa phòng đối diện mở ra. Một cái cổ thò ra khỏi. Một cái miệng mấp máy. Tôi ngừng đàn nói vọng qua
– Em nói to lên Dạ Miên, mưa ồn lắm.
– Anh biết đàn à, đàn cho em nghe với
– Chạy qua đây đi, không ướt lắm đâu
– Dạ….
Bóng cô bạn nhỏ lướt qua…….
– Tối nay chắc không đi chơi được rồi anh
– Uhm. Không sao – Tôi hờ hững
– Mà anh biết đàn lâu chưa?
– Cũng mới thôi em
Nói thật là đề phòng em yêu cầu hát mấy bài tưng tưng của mấy thằng ca sỹ tửng tửng bây giờ
– Anh biết hát bài Mặt trời bé con của Trần Tiến không?
Cơn mưa và cái mái hiên buồn cười thật đấy
To chẳng to, nhỏ hông nhỏ. Cô bé ham hố chạy qua. Mưa làm ướt áo em, vải dính bắt đầu lộ làn da. Mắt Tôi nhìn thẳng, tập chung vào tiếng đàn nhưng vẫn biết chắc bờ vai đang run rẩy.
– Ngoài kia có chú bé trèo cây me, mắt xoe tròn lắng nghe
cô bé hát tiếp :
– Ngoài kia có cô bé nhìn qua khe nghe tiếng đàn của tôi
Chúng tôi vừa đàn vừa hát giữa trời mưa, lúc đầu rống lên át tiếng, sau kiệt hơi sức thì bắt đầu nhỏ lại, khoảng cách cũng xích lại gần hơn một cách tự nhiên. Khi tôi đệm đến bài Bông hồng cài áo thì em dúi cả đầu vào vai. Chân em đổ dài, ngón chân giơ ra ngoài hiên, đón lại những hạt mưa đổ đầy vào kẽ. Tôi vẫn tiếp tục đàn và hát cho cô bé nghe đến hết, đệm thêm một khúc classic cho không gian trầm lắng. Cô bạn nhỏ thôi dựa vai, đứng dậy. Nói một câu củn ngủn :
– Không vui, Em về.
Lướt về phòng, Để lại tôi ngẩn ngơ và khó hiểu. Treo đàn, đóng cửa phòng. Tính cầm điện thoại lên nhắn tin hỏi thì nhớ là chưa lấy số. Vội vàng mở cửa hét to.
– Dạ Miên, Dạ Miên….
Cái đầu lại lò ra khỏi cửa, tóc bù xù, mắt đỏ hoe
– Cho anh số điện thoại – Tôi la lớn,
Giọng cô bé lạc đi so với tiếng mưa. Bên này tôi hét lớn lần nữa :
– Em viết vào cái gì đi rồi ném qua.
Thế rồi cái cổ rụt vào rồi lại thò ra, quăng cho tôi mảnh giấy. Mở ra đọc thấy vỏn vẹn mấy chữ
Đồ đáng ghét.
Lòng tự trọng trỗi dậy, bước phăng qua bên, mưa cũng ướt áo. Xông vào phòng, ngó lên bàn thấy hai cái điện thoại. Nhìn hằm hằm hỏi:
– Điện thoại nào của em?
Nhỏ kinh hãi chỉ vào điện thoại đỏ. Tôi chụp luôn bấm số rồi bỏ xuống. Bạn cá sấu giữ chăn ấm chặt người, ngước nhìn lên như nhìn loại quái thú ăn thịt nào đó.
Hiên ngang bước về phòng nhắn :
– Xin lỗi, anh hơi nóng.
– Bắt đền anh đấy – Kèm theo tin nhắn là một biểu tượng khóc
– Tí nữa hết mưa anh dẫn Dạ Miên đi ăn hủ tiếu đầu ngõ.
Vừa bước ra khỏi cửa nhà tắm thấy điện thoại hiện lên tin nhắn của Em.
– Anh ơi, chồng em đòi, ổng nói tôi nay không cho là ổng giết em, em sợ quá anh ơi.
Tôi bật nhanh máy vi tínhnghiên cứu về bệnh trầm cảm. Tin nhắn gửi lại cho Em
– Hãy tự nhiên, dù sao đó cũng là chồng mình
Đôi co qua lại một lúc, thấy bối rối. Thú thật là Tôi không biết khuyên em kiểu nào cho đúng. Bảo em từ chối chồng thì cũng không phải, vợ chồng thì phải thế. Cuối cùng viết một dòng xanh rờn
– Nằm im.
Buông điện thoại xuống, tâm trạng hồi hộp và lo lắng, nửa giờ thì có hồi âm.
– A lô, Phong nghe.
Đầu dây bên kia tiếng khóc và tiếng nấc xem kẽ. Tôi giữ im lặng tuyệt đối, kinh nghiệm chỉ rằng lúc đó phải thật sự tập chung, hãy áp chặt điện thoại vào tay, hơi ấm và sự chia sẻ sẽ truyền qua chiếc điện thoại tới đối phương.
Tôi cứ lặng yên, nghe tiếng em khóc, rồi tiếng nấc……..rồi lại khóc. Cuối cùng là một câu làm tôi sững cả người
– Chắc em phải bỏ trốn anh ạ.
….Tút….tút…..tút……..
Ngồi bệt xuống sàn nhà, tôi bắt đầu trấn tĩnh và hình dung lại tất cả, từ ngày quen em, chát yahoo, đến gặp gỡ. Hình như em đã đi quá nhanh và xa. Tôi vẫn còn băng khoăng về gia đình, về vợ con, về tiền bạc tài chính, công ăn việc làm. Coi em như một người bạn. Còn với em ? Em chọn tôi làm lối thoát, sự non nớt nhưng chân thành của em khiến tôi tê tái. Rít điếu thuốc rồi chợt nhận ra giấy phút trái tim mình nhảy dựng, cảm thấy mình le lói tình yêu, nó bắt tôi nghĩ về em suốt đêm và tự mường tượng lối thoát tương tự cho chính mình. Lối thoát của cả hai đứa. Bỏ mặc cô bạn nhỏ dễ thương phòng đối diện, nghe tiếng gõ cửa phòng, tiếng nhá máy điện thoại cũng mặc kệ. Có lẽ biết ý tôi không đi nên không gọi nữa. chỉ nhắn tin
– Anh Già. Anh ổn không?
Giấc ngủ mê mệt. Sáng tỉnh lại ngó điện thoại vẫn cầm trên tay thì đã hơn 10h
Hôm nay trời âm u, Lấy gói Jet ra ngoài cửa phòng châm lửa hút. Quan sát dãy phòng thấy bấm khóa ngoài nhiều, có lẽ mọi người chuẩn bị về quê. Ngó qua cái cửa sắt đối diện. Khóa trong, tự dưng thở phào không rõ lí do. Hút gần hết điếu thuốc mới thấy cửa phòng mở. Cô gái mặc áo ngủ trắng tinh, in mấy hình công chúa teen. Khuôn mặt lấm thấm mụn đỏ
Thì ra em cá sấu. Thở phào chẳng rõ vì nhẹ nhõm hay không muốn gặp cô bạn nhỏ. Vào vơ cái điện thoại đọc tin nhắn
– Eo ơi, người gì ngủ như heo. Sáng muốn kiếm ông xe ôm chở đi học mà không có
Dạ Miên nhắn. Tôi mặc kệ. Điện thoại lại reo, tính không bắt máy trước khi nhìn ra số
– Anh Phong đây, chuyện gì vậy Em?
– Em qua chỗ anh ở nhé, Mệt mỏi quá.
Nhắn lại báo cứ qua, xong quay vào nhà lau dọn. Trời lại mưa. Vừa mưa vừa nắng trong gần tết thì đúng là lạ thật. nhưng nó mang lại sự dễ chịu cho dãy phòng. Giàn hoa trước cửa treo của cô bé hàng xóm vươn lên đón.
– Anh ăn gì chưa? Em mua.
– Uhm. Gì cũng được
– Dạ…
Mùi nhựa đường sau con mưa thật khó chịu, cảm giác muốn bệnh. Em không chạy chiếc xe hôm trước mà chạy một chiếc Vespa, dắt vào dãy trọ mà muốn ná thở, Sợ trầy. Cầu thang dãy trọ được làm sau, chia làm ba. Tôi lịch sự cầm giỏ xách giúp. Hai đứa vẫn chưa nói nhau câu nào. Đi chậm lại rồi em khẽ khoác tay, chỉ là tay vòng qua tay, không chặt cũng không quá lỏng. Tôi bước khó. Thêm một cái cúi đầu dựa vào vai. Lòng tôi buồn quá đỗi.
Ngày xưa cũng có một bờ vai dựa trên đỉnh đồi ? Trâm Anh
Xóm trọ trưa vắng đến sợ. Cảm giác như đi vào khu nhà bỏ hoang. Tiếng khóa lách cách mở cửa. Em bước vào với dáng vẻ mệt mỏi, hai mắt mọng đỏ và sưng húp. Tôi kiếm tô sạch sẽ bỏ đồ ăn. Hai đứa vẫn chả nói nhau câu nào, im im
Em ăn được xíu cơm rồi bỏ dở dang, tiến lại gần kéo chân tôi làm gối, ngủ mệt mỏi.
Tôi bất động thở dài, lại một hình ảnh của quá khứ hiện về. Em vẫn nằm trên đùi ngủ yên, tay còn cầm lấy tay áp vào má. Giật mình, hình như em sốt. Tôi thấy em nằm ở dưới nền không ổn nên khẽ lay giật.
– Em sốt rồi, nằm dưới đây không tốt đâu. Anh đưa em lên gác
– Thôi em nằm dưới đây được rồi, mệt lắm – Giọng run run
– Nghe lời anh, lên đó đi.
– Dạ…
Tôi đứng dậy đóng cửa rồi leo lên cùng. Trời mới mưa xong nên khí hậu tương đối còn dịu. Kéo lớp cửa kiếng lại rồi bật máy lạnh. Ngồi bên cạnh em. Chừng đâu ít phút thấy em cựa quậy, quay ra ôm chân. Bỗng em mở mắt, nhìn tôi cười hiền:
– Anh thèm em không? Em chiều anh đó nhưng mà cơ thể em bủn rủn quá
– Uhm. Anh không muốn
– Hihi….. Anh có yêu em không?
Một câu hỏi quá khó. Tất cả tình cảm với Em đơn giản chỉ bắt đầu là sự đồng cảm và thương cảm. Là một thứ tình cảm tôi chưa trải qua bao giờ. Những người con gái bước qua đời tôi hầu hết là đong đầy kỷ niệm. Trà My hay Trâm Anh hoặc Phương Anh. Đều đã gắn bó với nhau suốt chặng đường.
Còn Em ?
Tôi với Em đã có gì với nhau đâu? Chỉ là đối tác, là khách hàng, là hai người bạn hợp vị không hơn không kém. Đôi khi tình dục không phải là thứ quyết định mức độ nông sâu của một mối quan hệ nam nữ.
Tôi mỉm cười vuốt ve mái tóc
– Yêu, nhưng chưa nhiều bằng em đâu.
Pages: 1 2 3
0 notes
Text
Sự thật đằng sau câu chuyện gia đình 4 người mất tích bí ẩn
4 người trong gia đình của một người đàn ông ở xã Bình Đào, Thăng Bình, Quảng Nam cùng 'biến mất' trong đêm và hơn 6 tháng sau mới tìm được.
Vừa qua, Phòng Cảnh sát truy nã tội phạm (PC52) Công an tỉnh Quảng Nam đã tìm được tung tích của 4 người dân ở xã Bình Đào mất tích bí ẩn. Trước đó, anh Nguyễn Văn Hào (sinh năm 1980, trú xã Bình Đào) đến Công an huyện này trình báo về việc vợ là Trần Thị Thịnh (sinh năm 1980), cùng hai con Nguyễn Thị Hân (sinh năm 2005), Nguyễn Thị Hiền (sinh năm 2007) và mẹ vợ là Trần Thị Trâm (sinh năm 1957) mất tích không rõ nguyên nhân trong đêm 30/7/2016.
Theo trình báo của Hào, sau khi vợ con và mẹ vợ mất tích khoảng 1 tháng thì có một số thuê bao lạ gọi vào di động của Hào. Người đàn ông này nghe máy nhưng không có người nói chuyện, chỉ nghe tiếng gào thét. Cuộc điện thoại khiến Hào lo lắng và đi tìm người thân khắp nơi, từ trong tỉnh đến ngoài tỉnh nhưng đều bặt âm vô tín.
Trong lúc cơ quan công an tìm kiếm những người mất tích thì ngày 25/1, Hào trình báo việc chị Thịnh gọi điện cho Hào thông báo đã bán cô con gái tên Hiền sang Campuchia. Chị Thịnh còn yêu cầu chồng gửi 15 triệu đồng vào tài khoản cho mình, nếu không chị sẽ bán tiếp cô con gái còn lại.
Ảnh minh họa.
Ngày 9/2, các trinh sát phát hiện bà Trâm và hai con của chị Thịnh đang ở một ngôi nhà tại phường An Mỹ, Tam Kỳ, Quảng Nam. Kết quả điều tra cho biết bà Trâm cùng hai cháu vào Tam Kỳ thuê phòng trọ ở phường An Sơn. Hàng ngày, bà Trâm để hai cháu bé trong phòng khóa cửa lại rồi đi thu mua ve chai. Riêng chị Thịnh ra Đà Nẵng làm thuê và gửi tiền về cho mẹ nuôi con. Từ Tết Nguyên đán đến nay, ba bà cháu chuyển đến ở tại phường An Mỹ.
Theo bà Trâm và chị Thịnh trình bày, vì không chịu nổi đòn roi tàn nhẫn của Hào mà cả 4 người phải bỏ nhà ra đi. Sau khi cưới nhau, Hào thường xuyên chửi mắng, đánh đập vợ. Mỗi lần đánh chị Thịnh, Hào cấm vợ khóc, không cho vợ kêu cứu và dọa giết nếu ai báo công an. Chị Thịnh kể, nhiều lúc đang ăn, Hào hất cả mâm cơm xuống đất. Để che giấu sự tàn nhẫn của mình, Hào thường đánh vào lưng, vào bắp đùi của vợ. Có lúc, Hào trói vợ vào gốc cây điều ngoài khu vườn vắng vẻ rồi đánh thừa sống thiếu chết.
Bà Trâm vừa khóc vừa kể, thấy Hào đánh con gái thương tích, bà lấy dầu xoa bóp thì bị Hào chửi mắng, lấy ghế ném loạn xạ. Hào thường có những lời nói thô lỗ với mẹ vợ, còn xô đổ cả bàn thờ tổ tiên. Có hôm, Hào đánh chị Thịnh lúc 1-2 giờ sáng; đau quá, chị Thịnh bỏ chạy khỏi nhà. Hào buộc bà Trâm phải đạp xe đi tìm chị Thịnh giữa đêm tối. Không biết tìm con gái ở đâu, bà Trâm đạp xe đến UBND xã rồi ngồi co ro trong góc khuất đợi trời sáng đi tìm con.
Khi các trinh sát tìm được chỗ trú ngụ của ba bà cháu, hai cháu nhỏ không dám nhận tên thật của mình, vì sợ người cha phát hiện sẽ bắt về nhà. Theo lời các cháu, cứ mỗi lần nhậu về, Hào bắt con đấm bóp tay chân và hễ thấy phật lòng thì đánh con tàn nhẫn. Những trận đòn roi mà người cha trút lên người mẹ khiến hai đứa trẻ sợ hãi và luôn bị ám ảnh cả trong giấc ngủ.
Trước khi bỏ đi với bà ngoại, cháu Hân đã học xong lớp 5, cháu Hiền đã học xong lớp 3 và cả hai chuẩn bị bước vào năm học mới. Cuộc chạy trốn đã khiến việc học của hai cháu bé bị gián đoạn. Hiện tại, dù Hào trình bày mong muốn mẹ con chị Thịnh về nhà, dù cơ quan công an có động viên, bà Trâm và chị Thịnh vẫn cương quyết không trở về ngôi nhà cũ.
Theo Công Lý
* Tên các nhân vật đã được thay đổi.
Nguồn: http://ift.tt/2lBSbDD
0 notes
tinduhocblog · 8 years
Text
(Tin hot tổng hợp)Những người trẻ đón Tết theo lối sống "xanh"
Cộng đồng sống xanh đang đông dần lên, trẻ hóa ở các đô thị. Họ theo đuổi các thói quen tiêu dùng đôi khi bị coi là khắc kỷ. Cách đón Tết của họ cũng không giống với người thường.
Sống xanh đơn giản là lối sống bền vững và thân thiện với môi trường, một thuật ngữ khác gọi đây là lối sống sinh thái.
Những người cổ vũ lối sống xanh đều cố gắng giảm thiểu tối đa việc khai thác tài nguyên thiên nhiên, giảm thiểu rác thải ra môi trường, quay lưng với các trào lưu tiêu thụ và chú trọng đến cảm xúc cũng như đời sống tinh thần của mình và cộng đồng.
Đội sống xanh trồng cây xanh từ đồ tái chế.
Tái chế mọi thứ
Phùng Chí Kiên (32 tuổi, lập trình viên, cựu du học sinh tại Đức) theo đuổi lối sống xanh đã 10 năm. Lương tháng của Kiên là 3.000 USD nhưng 5 năm nay, mỗi năm anh chỉ mua một bộ quần áo, ba đôi tất và hai bộ đồ lót mới. Kiên đi về giữa Paris và Hà Nội.
Có những chuyến đi 3 tháng, hành lý của anh cũng chỉ có một cái vali nhỏ bằng với vali của người đi du lịch 3 ngày.
Kiên kể mỗi ngày nhà anh chỉ vứt đi một gói rác nhỏ khoảng 200 g chủ yếu là rác hữu cơ. Người thu tiền vệ sinh tháng không tin trong nhà Kiên có trẻ con và còn tỏ ra ngại ngùng khi vợ anh đóng tiền vệ sinh cho ba người.
Cửa sổ, balcon và bệ bếp nhà Kiên trồng rất nhiều rau gia vị và hoa. Cánh cửa cũ được Kiên tận dụng đóng lại thành kệ treo đồ làm vườn. Sắp Tết, anh đem cánh cửa sơn lại thành màu đỏ và ngồi cùng con gái làm đèn treo bằng thìa sữa chua. Vợ Kiên lôi quần áo cũ ra cắt may làm vỏ gối, ví cầm tay và đệm ngồi, vừa để nhà dùng, vừa để tặng hàng xóm.
Lại Ngọc Trâm (25 tuổi, họa sĩ) khiến cả cộng đồng sống xanh chú ý vì đăng cả một topic xin bao bì, banner cũ để may túi. Túi của Trâm được dùng để phát không cho những bà nội trợ trong những chương trình vận động cộng đồng nói không với túi nylon.
Lọ hoa nhặt về từ bãi rác.
Một trong những mẫu túi này của đội Trâm từng được xuất sang thị trường Nhật Bản. Nhiều người Việt đã nhìn thấy những túi đeo tái chế từ vỏ bao cám Con Cò trên vai thanh niên Nhật.
Nguyễn Trà My (27 tuổi, giáo viên tiếng Nhật) đi đâu cũng vận động mọi người đừng vứt vỏ trứng. My dạy họ cách đập trứng ở phần đầu và giữ lại hai phần ba vỏ cùng một chút lòng trắng. Vỏ trứng ấy cho thêm ít đất sẽ trở thành giá thể ươm mầm, trồng cây cực tốt.
Khi cây hơi lớn, đem vùi cả vỏ trứng xuống đất, cây sẽ xanh tốt mà không cần thêm phân bón. Bằng cách trồng đặc biệt này, hoa chơi Tết của nhà My luôn bền hơn hoa mua ở chợ từ hai đến ba tuần.
Những món quà 102
Anh Nguyễn Quang Huy, chủ một công ty nội thất gỗ ở Hà Nội, kể: Anh có đứa em theo trào lưu sống xanh, Tết nào cũng gửi cho một cái thiệp cực kỳ… khủng bố.
Ví dụ, năm ngoái, nó tự vẽ một đống rác đang ăn mòn trái đất với cái slogan dài dằng dặc: Mỗi ngày, Hà Nội thải ra khoảng 2.500 tấn rác thải rắn. Việt Nam là một trong 5 nước xả nhiều rác thải nhựa ra biển nhất, trong tổng số 8-9 triệu tấn thải ra biển mỗi năm.
Năm nay, nó chế hình của chính anh đang trệu trạo nhai tiền kèm chú thích: Cho đến khi cái cây cuối cùng bị đốn, con thú cuối cùng bị săn và dòng sông cuối cùng bị ô nhiễm, chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng ta không thể ăn được tiền!
Anh Huy bảo nhờ những… bom thiệp như thế, anh bắt đầu học thói quen thuyết phục khách hàng dùng gỗ công nghiệp thay vì gỗ tự nhiên để làm nội thất. Để tăng độ thuyết phục, anh đổi toàn bộ nội thất trong nhà sang gỗ công nghiệp và giảm giá thêm 5% nếu khách đồng ý dùng gỗ công nghiệp thay vì gỗ tự nhiên.
Trần Thu Hương (33 tuổi, phiên dịch viên) khoe không bao giờ phải đau đầu vì quà Tết bởi đã có sẵn công thức. Đối với phụ nữ, Hương tặng: bột đậu xanh và mật ong để rửa mặt; gói bồ kết, sả chanh khô để gội đầu và một túi quả bồ hòn để làm dung dịch lau sàn, nước rửa bát, rửa tay, nước giặt quần áo.
Đối với nam giới, Hương tặng rượu mơ ủ thủ công do hội organic sản xuất. Bốn năm liền kiên trì với gói quà tặng này Hương đã vận động được không ít người thân, bạn bè chuyển qua dùng các sản phẩm chăm sóc sức khỏe từ thiên nhiên và nói không với hóa chất.
Tết năm trước, tôi cũng được một hội DIY tặng hai bức tranh treo tường vô cùng đặc biệt. Dưới bức tranh đỏ chót treo trong bếp có chú thích: đừng đổ nước rửa rau, hãy dùng để tưới cây! Dưới bức tranh màu xanh treo phòng tắm họ nhắc: nước tắm bồn của con có thể dùng để cọ toilet!
Các sản phẩm tái chế của đội sống xanh bán để gây quỹ bảo vệ môi trường.
Đặng Thanh Hà (20 tuổi, sinh viên ĐH Ngân hàng) được anh trai họa sĩ theo trường phái sống xanh vẽ tặng một decal rất đáng yêu trên đầu xe máy kèm dòng chữ: dừng xe tắt máy!
Theo thông tin của anh Hà thì khi xe máy đứng yên và động cơ chưa tắt, xe vẫn thải ra các loại khí độc hại và tiêu tốn năng lượng. Lượng nhiên liệu tiêu hao khi ngừng trong vòng một phút mà không tắt máy xe tương đương đi được quãng đường 0,5 km.
Việc khởi động lại động cơ có phần ảnh hưởng đến máy móc, nhưng không đáng lo ngại bằng khí thải ra môi trường trong ngần ấy thời gian!
Người sống xanh ăn Tết
Nguyên tắc sắm Tết chung của đội sống xanh là trữ trong nhà nhiều hoa quả, rau tươi, trong khi lượng thịt cá chỉ nhỉnh hơn ngày thường chút xíu. Họ hoàn toàn không có khái niệm “quá tải tủ lạnh” dù là vào bất cứ ngày nào trong năm.
Những người này cũng tiên phong trong việc ưu tiên đồ ăn địa phương, tươi ngon theo mùa vụ và nói không với của ngon vật lạ trái mùa hoặc đồ nhập khẩu. Không ai sống xanh mà không biết câu nói: không đòi hỏi những gì quá khả năng đáp ứng của thiên nhiên!
Đội sống xanh cũng là những đầu bếp có khả năng ứng biến và thích nghi rất cao. Tôi từng làm khách một gia đình sống xanh vào dịp Tết. Chỉ bằng một quả dưa hấu, anh chế biến thành ba món vừa nhanh vừa lành: nước ép, xắt miếng dessert và nộm làm từ cùi dưa. Vỏ dưa thì được chị chủ nhà dùng để cắm hoa tôi tặng.
Rất nhiều bài học “tái chế thức ăn thừa” tôi học từ đội sống xanh vẫn được áp dụng đến tận giờ. Ví dụ, cơm nguội, thêm ít ngô hạt và quả trứng sẽ thành cơm rang.
Thịt luộc còn thừa thêm một ít thịt chân giò, bì, nấm hương, mộc nhĩ hầm thành món nấu đông. Thịt gà, vịt luộc còn thừa ướp với mắm gừng, hầm cùng với xương thêm một nắm gạo nấu thành cháo...
Đèn từ thìa sữa chua của bố con anh Kiên.
Người sống xanh cho rằng: thực tế lượng thức ăn thừa chúng ta bỏ đi sau mỗi bữa ăn chiếm 30% tổng lượng thức ăn mà chúng ta bỏ tiền ra mua và bỏ công sức để chế biến, trong khi chúng ta hoàn toàn có thể tận dụng nguồn thức ăn này.
Cho nên nấu đủ và ăn hết gần như trở thành một đặc điểm nhận biết của người sống xanh. Vậy mới có chuyện gia đình anh Kiên mỗi ngày chỉ đổ khoảng 200 g rác thải mà không ai thèm ngạc nhiên.
Đội sống xanh còn một thói quen khác: không bao giờ mang theo mì tôm và thức ăn vặt trong mọi chuyến công tác và du lịch. Họ coi trọng việc trải nghiệm đồ ăn ở nơi đến và bài xích tất cả các loại đồ ăn công nghiệp.
Tết đến nhà người sống xanh, bạn có thể được uống bia với lạc rang và nhấm nháp mứt gừng tự làm chứ nhất định không có mâm cao cỗ đầy bảy bát tám đĩa bởi đội bạn của tự nhiên này cho rằng: lãng phí thức ăn là có tội! 
Đi chơi không đi nhậu
Homestay (dịch vụ lưu trú tại nhà dân) là kiểu du lịch dân sống xanh thích nhất. Tham gia những chuyến đi như thế này, họ được hòa mình vào không gian sinh hoạt hàng ngày của người dân, trực tiếp trải nghiệm cuộc sống và khám phá văn hóa địa phương.
Nguyễn Tuấn Anh (27 tuổi, kiến trúc sư) đã từng du lịch theo kiểu homestay ở Kenya. Trốn Tết ở nhà, anh được tham gia lễ hội mũ thường niên tại quốc gia miền đông châu Phi này.
Ngoài phố, người ta dùng mọi chất liệu để tạo ra mũ từ kim cương đá quý đắt tiền đến những đồ rác thải. Chủ nhà trọ của Tuấn Anh được anh hướng dẫn làm mũ từ bìa carton và vỏ lon nước ngọt có thể tạo ra âm thanh đã được rất nhiều du khách chụp ảnh và vỗ tay.
Võ Hải Yến (27 tuổi, nghệ sĩ tự do) lại có mối bận tâm khác. Mấy năm trước cô đi du lịch homestay ở một bản người Mông trên Lào Cai. Khi về, Yến được chủ nhà cho trồng một cây mận nhỏ trong vườn làm kỷ niệm. Từ đó, Tết năm nào Yến cũng trở lại gia đình này để xem cây mận nở hoa.
Câu chuyện cây mận của Yến đã thu hút không ít bạn bè. Gia đình Mông ấy nhờ làm dịch vụ du lịch - trồng cây mà đã mở rộng thêm cả một sườn núi để thu hút du khách. Sau khi trồng cây, mỗi năm những khách hàng như Yến sẽ trả chủ nhà một số tiền nhất định để nhờ họ chăm cây.
Yến bảo đang cố gắng khuếch trương kiểu du lịch này vì người du lịch thì vui, người địa phương có thêm thu nhập mà môi trường không bị tàn phá. Du lịch trồng cây đã phát triển ở Campuchia, Nhật Bản và Hàn Quốc, được kiểm chứng là sản phẩm du lịch hấp dẫn, tạo ra những ấn tượng đặc biệt đối với du khách.
http://ift.tt/2k2iIsM
VietBao.vn
Chúc các bạn một ngày tốt lành!
0 notes
tuvanduhocmy · 8 years
Text
(Tin hot về giáo dục)Những người trẻ đón Tết theo lối sống "xanh"
Cộng đồng sống xanh đang đông dần lên, trẻ hóa ở các đô thị. Họ theo đuổi các thói quen tiêu dùng đôi khi bị coi là khắc kỷ. Cách đón Tết của họ cũng không giống với người thường.
Sống xanh đơn giản là lối sống bền vững và thân thiện với môi trường, một thuật ngữ khác gọi đây là lối sống sinh thái.
Những người cổ vũ lối sống xanh đều cố gắng giảm thiểu tối đa việc khai thác tài nguyên thiên nhiên, giảm thiểu rác thải ra môi trường, quay lưng với các trào lưu tiêu thụ và chú trọng đến cảm xúc cũng như đời sống tinh thần của mình và cộng đồng.
Đội sống xanh trồng cây xanh từ đồ tái chế.
Tái chế mọi thứ
Phùng Chí Kiên (32 tuổi, lập trình viên, cựu du học sinh tại Đức) theo đuổi lối sống xanh đã 10 năm. Lương tháng của Kiên là 3.000 USD nhưng 5 năm nay, mỗi năm anh chỉ mua một bộ quần áo, ba đôi tất và hai bộ đồ lót mới. Kiên đi về giữa Paris và Hà Nội.
Có những chuyến đi 3 tháng, hành lý của anh cũng chỉ có một cái vali nhỏ bằng với vali của người đi du lịch 3 ngày.
Kiên kể mỗi ngày nhà anh chỉ vứt đi một gói rác nhỏ khoảng 200 g chủ yếu là rác hữu cơ. Người thu tiền vệ sinh tháng không tin trong nhà Kiên có trẻ con và còn tỏ ra ngại ngùng khi vợ anh đóng tiền vệ sinh cho ba người.
Cửa sổ, balcon và bệ bếp nhà Kiên trồng rất nhiều rau gia vị và hoa. Cánh cửa cũ được Kiên tận dụng đóng lại thành kệ treo đồ làm vườn. Sắp Tết, anh đem cánh cửa sơn lại thành màu đỏ và ngồi cùng con gái làm đèn treo bằng thìa sữa chua. Vợ Kiên lôi quần áo cũ ra cắt may làm vỏ gối, ví cầm tay và đệm ngồi, vừa để nhà dùng, vừa để tặng hàng xóm.
Lại Ngọc Trâm (25 tuổi, họa sĩ) khiến cả cộng đồng sống xanh chú ý vì đăng cả một topic xin bao bì, banner cũ để may túi. Túi của Trâm được dùng để phát không cho những bà nội trợ trong những chương trình vận động cộng đồng nói không với túi nylon.
Lọ hoa nhặt về từ bãi rác.
Một trong những mẫu túi này của đội Trâm từng được xuất sang thị trường Nhật Bản. Nhiều người Việt đã nhìn thấy những túi đeo tái chế từ vỏ bao cám Con Cò trên vai thanh niên Nhật.
Nguyễn Trà My (27 tuổi, giáo viên tiếng Nhật) đi đâu cũng vận động mọi người đừng vứt vỏ trứng. My dạy họ cách đập trứng ở phần đầu và giữ lại hai phần ba vỏ cùng một chút lòng trắng. Vỏ trứng ấy cho thêm ít đất sẽ trở thành giá thể ươm mầm, trồng cây cực tốt.
Khi cây hơi lớn, đem vùi cả vỏ trứng xuống đất, cây sẽ xanh tốt mà không cần thêm phân bón. Bằng cách trồng đặc biệt này, hoa chơi Tết của nhà My luôn bền hơn hoa mua ở chợ từ hai đến ba tuần.
Những món quà 102
Anh Nguyễn Quang Huy, chủ một công ty nội thất gỗ ở Hà Nội, kể: Anh có đứa em theo trào lưu sống xanh, Tết nào cũng gửi cho một cái thiệp cực kỳ… khủng bố.
Ví dụ, năm ngoái, nó tự vẽ một đống rác đang ăn mòn trái đất với cái slogan dài dằng dặc: Mỗi ngày, Hà Nội thải ra khoảng 2.500 tấn rác thải rắn. Việt Nam là một trong 5 nước xả nhiều rác thải nhựa ra biển nhất, trong tổng số 8-9 triệu tấn thải ra biển mỗi năm.
Năm nay, nó chế hình của chính anh đang trệu trạo nhai tiền kèm chú thích: Cho đến khi cái cây cuối cùng bị đốn, con thú cuối cùng bị săn và dòng sông cuối cùng bị ô nhiễm, chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng ta không thể ăn được tiền!
Anh Huy bảo nhờ những… bom thiệp như thế, anh bắt đầu học thói quen thuyết phục khách hàng dùng gỗ công nghiệp thay vì gỗ tự nhiên để làm nội thất. Để tăng độ thuyết phục, anh đổi toàn bộ nội thất trong nhà sang gỗ công nghiệp và giảm giá thêm 5% nếu khách đồng ý dùng gỗ công nghiệp thay vì gỗ tự nhiên.
Trần Thu Hương (33 tuổi, phiên dịch viên) khoe không bao giờ phải đau đầu vì quà Tết bởi đã có sẵn công thức. Đối với phụ nữ, Hương tặng: bột đậu xanh và mật ong để rửa mặt; gói bồ kết, sả chanh khô để gội đầu và một túi quả bồ hòn để làm dung dịch lau sàn, nước rửa bát, rửa tay, nước giặt quần áo.
��ối với nam giới, Hương tặng rượu mơ ủ thủ công do hội organic sản xuất. Bốn năm liền kiên trì với gói quà tặng này Hương đã vận động được không ít người thân, bạn bè chuyển qua dùng các sản phẩm chăm sóc sức khỏe từ thiên nhiên và nói không với hóa chất.
Tết năm trước, tôi cũng được một hội DIY tặng hai bức tranh treo tường vô cùng đặc biệt. Dưới bức tranh đỏ chót treo trong bếp có chú thích: đừng đổ nước rửa rau, hãy dùng để tưới cây! Dưới bức tranh màu xanh treo phòng tắm họ nhắc: nước tắm bồn của con có thể dùng để cọ toilet!
Các sản phẩm tái chế của đội sống xanh bán để gây quỹ bảo vệ môi trường.
Đặng Thanh Hà (20 tuổi, sinh viên ĐH Ngân hàng) được anh trai họa sĩ theo trường phái sống xanh vẽ tặng một decal rất đáng yêu trên đầu xe máy kèm dòng chữ: dừng xe tắt máy!
Theo thông tin của anh Hà thì khi xe máy đứng yên và động cơ chưa tắt, xe vẫn thải ra các loại khí độc hại và tiêu tốn năng lượng. Lượng nhiên liệu tiêu hao khi ngừng trong vòng một phút mà không tắt máy xe tương đương đi được quãng đường 0,5 km.
Việc khởi động lại động cơ có phần ảnh hưởng đến máy móc, nhưng không đáng lo ngại bằng khí thải ra môi trường trong ngần ấy thời gian!
Người sống xanh ăn Tết
Nguyên tắc sắm Tết chung của đội sống xanh là trữ trong nhà nhiều hoa quả, rau tươi, trong khi lượng thịt cá chỉ nhỉnh hơn ngày thường chút xíu. Họ hoàn toàn không có khái niệm “quá tải tủ lạnh” dù là vào bất cứ ngày nào trong năm.
Những người này cũng tiên phong trong việc ưu tiên đồ ăn địa phương, tươi ngon theo mùa vụ và nói không với của ngon vật lạ trái mùa hoặc đồ nhập khẩu. Không ai sống xanh mà không biết câu nói: không đòi hỏi những gì quá khả năng đáp ứng của thiên nhiên!
Đội sống xanh cũng là những đầu bếp có khả năng ứng biến và thích nghi rất cao. Tôi từng làm khách một gia đình sống xanh vào dịp Tết. Chỉ bằng một quả dưa hấu, anh chế biến thành ba món vừa nhanh vừa lành: nước ép, xắt miếng dessert và nộm làm từ cùi dưa. Vỏ dưa thì được chị chủ nhà dùng để cắm hoa tôi tặng.
Rất nhiều bài học “tái chế thức ăn thừa” tôi học từ đội sống xanh vẫn được áp dụng đến tận giờ. Ví dụ, cơm nguội, thêm ít ngô hạt và quả trứng sẽ thành cơm rang.
Thịt luộc còn thừa thêm một ít thịt chân giò, bì, nấm hương, mộc nhĩ hầm thành món nấu đông. Thịt gà, vịt luộc còn thừa ướp với mắm gừng, hầm cùng với xương thêm một nắm gạo nấu thành cháo...
Đèn từ thìa sữa chua của bố con anh Kiên.
Người sống xanh cho rằng: thực tế lượng thức ăn thừa chúng ta bỏ đi sau mỗi bữa ăn chiếm 30% tổng lượng thức ăn mà chúng ta bỏ tiền ra mua và bỏ công sức để chế biến, trong khi chúng ta hoàn toàn có thể tận dụng nguồn thức ăn này.
Cho nên nấu đủ và ăn hết gần như trở thành một đặc điểm nhận biết của người sống xanh. Vậy mới có chuyện gia đình anh Kiên mỗi ngày chỉ đổ khoảng 200 g rác thải mà không ai thèm ngạc nhiên.
Đội sống xanh còn một thói quen khác: không bao giờ mang theo mì tôm và thức ăn vặt trong mọi chuyến công tác và du lịch. Họ coi trọng việc trải nghiệm đồ ăn ở nơi đến và bài xích tất cả các loại đồ ăn công nghiệp.
Tết đến nhà người sống xanh, bạn có thể được uống bia với lạc rang và nhấm nháp mứt gừng tự làm chứ nhất định không có mâm cao cỗ đầy bảy bát tám đĩa bởi đội bạn của tự nhiên này cho rằng: lãng phí thức ăn là có tội! 
Đi chơi không đi nhậu
Homestay (dịch vụ lưu trú tại nhà dân) là kiểu du lịch dân sống xanh thích nhất. Tham gia những chuyến đi như thế này, họ được hòa mình vào không gian sinh hoạt hàng ngày của người dân, trực tiếp trải nghiệm cuộc sống và khám phá văn hóa địa phương.
Nguyễn Tuấn Anh (27 tuổi, kiến trúc sư) đã từng du lịch theo kiểu homestay ở Kenya. Trốn Tết ở nhà, anh được tham gia lễ hội mũ thường niên tại quốc gia miền đông châu Phi này.
Ngoài phố, người ta dùng mọi chất liệu để tạo ra mũ từ kim cương đá quý đắt tiền đến những đồ rác thải. Chủ nhà trọ của Tuấn Anh được anh hướng dẫn làm mũ từ bìa carton và vỏ lon nước ngọt có thể tạo ra âm thanh đã được rất nhiều du khách chụp ảnh và vỗ tay.
Võ Hải Yến (27 tuổi, nghệ sĩ tự do) lại có mối bận tâm khác. Mấy năm trước cô đi du lịch homestay ở một bản người Mông trên Lào Cai. Khi về, Yến được chủ nhà cho trồng một cây mận nhỏ trong vườn làm kỷ niệm. Từ đó, Tết năm nào Yến cũng trở lại gia đình này để xem cây mận nở hoa.
Câu chuyện cây mận của Yến đã thu hút không ít bạn bè. Gia đình Mông ấy nhờ làm dịch vụ du lịch - trồng cây mà đã mở rộng thêm cả một sườn núi để thu hút du khách. Sau khi trồng cây, mỗi năm những khách hàng như Yến sẽ trả chủ nhà một số tiền nhất định để nhờ họ chăm cây.
Yến bảo đang cố gắng khuếch trương kiểu du lịch này vì người du lịch thì vui, người địa phương có thêm thu nhập mà môi trường không bị tàn phá. Du lịch trồng cây đã phát triển ở Campuchia, Nhật Bản và Hàn Quốc, được kiểm chứng là sản phẩm du lịch hấp dẫn, tạo ra những ấn tượng đặc biệt đối với du khách.
http://ift.tt/2k2iIsM
VietBao.vn
Ngày mới vui bạn nhé!
0 notes
muabannhadatgovap · 3 years
Text
(Gò Vấp)Bán nhà mặt tiền vị trí đẹp,Nguyễn Văn Khối, 117m2,14.5tỷ.
+ Nhà mặt tiền vị trí đẹp nằm trong cung đoạn đẹp, rộng, thoáng, vỉa hè rộng rãi nhất đường Nguyễn Văn Khối (Cây Trâm). Đường Nguyễn Văn Khối là con đường huyết mạch kết nối giao thông các phường 12,14, 8,9 và phường 11,16 Gò Vấp chính vì vậy luôn đông đặc lưu lượng người qua lại.Nhà gần ngay công viên Làng Hoa, vài trăm mét là kết nối Quang Trung, Lê Văn Thọ, Phạm văn Chiêu, Lê Đức Thọ,Thống Nhất.+ Xác nhận mua nhà là mua vị trí tuy nhiên nếu chưa xây dựng mới thì vẫn tiếp tục kinh doanh hoặc cho thuê mặt tiền, 3 phòng trọ bên trong.+ Nhà hiện trạng đang cho thuê 25 triệu/tháng.+ Nhà chính chủ lâu năm chưa qua đầu tư.+ Sổ đẹp,pháp lý chuẩn.+ Gía bán : 14tỷ 500 (thương lượng).+ Liên hệ : Nguyễn Quốc Trị - 0917166979.
Tumblr media
#MuabannhadatQuanGoVap #NhadatCafeland source https://nhadat.cafeland.vn/go-vapban-nha-mat-tien-vi-tri-depnguyen-van-khoi-117m2145ty-1878557.html
0 notes