Tumgik
#tiểu hi hi
mu9link · 2 years
Text
top-nhung-cach-coi-keo-tai-xiu-thu-vi-nhat-ban-chua-biet
Tumblr media
0 notes
bongsuvn · 7 months
Text
Tumblr media
Art by Not A Starchild
BISEXUAL XUÂN HƯƠNG IN FOLKTALE
(Tiếng Việt ở dưới)
Northern Vietnam had a famous folktale named Lady Xuân Hương, telling the story of her love with a gentleman named Tống Như Mai. The plot roughly talked about Như Mai falling for Xuân Hương, so he crossdressed to approach her. When Như Mai revealed his identity, the two grew closer and wedded. Like many other crossdressing storylines, this tale of Lady Xuân Hương was imbued with queerness.
When Như Mai decided to disguise himself, his servant immediately bought him a set of women’s clothing and said: “Young master, you have skin as fair, visage as gentle, and voice as soft as a lady, so I believe that once you are dressed in this attire, you will soon be acquainted with her. Young master, please try and put it on.”
Afterward, Như Mai quickly befriended Xuân Hương. The story reached its climax when Như Mai revealed the truth, but he only after Xuân Hương confessed her love: “Oh, if you were a boy, I would love you so!” Could it be that deep in her heart, Xuân Hương had already fallen in love with the one she still believed to be a woman? In modern terminology, could Xuân Hương be bisexual or pansexual?
According to researchers, this story was most likely about the famous poetess Hồ Xuân Hương (1772 – 1822). In history, she fell in love with a man named Mai Sơn Phủ. This gentleman was not listed in any history book, and only existed in Hồ Xuân Hương’s love poems. The final arc of the folktale also bore resemblances to Mai Sơn Phủ’s real life, as both couples had to be apart. However, the crossdressing arc was not recorded anywhere in her poems. If the folktale was indeed true, then did Hồ Xuân Hương fall for Mai Sơn Phủ, while under the impression that he was a woman?
==================
XUÂN HƯƠNG SONG TÍNH TRONG TRUYỆN DÂN GIAN
Miền bắc có một tích truyện khá nổi tiếng tên Nàng Xuân Hương 娘春香, kể về tình yêu của nàng với chàng Như Mai họ Tống. Cốt truyện đại khái kể về Tống Như Mai 宋如枚 yêu thầm nàng Xuân Hương, bèn cải nữ trang để gần với nàng. Khi Như Mai lộ thân phận của mình, hai người trở thành một đôi và kết hôn. Như nhiều cốt truyện đảo trang khác, truyện Nàng Xuân Hương này thấm đẫm yếu tố bóng.
Khi Như Mai đã quyết định cải nữ trang, tiểu đồng của chàng liền sắm cho chủ một bộ áo xống phụ nữ và dặn rằng: “Tôi thấy công tử có nước da trắng trẻo, bộ mặt và giọng nói y như con gái, nên nghĩ rằng nếu công tử đóng bộ này vào thì không mấy chốc sẽ được làm quen với nàng. Công tử thử mặc vào cho tôi xem.”
Sau đó, Như Mai đã nhanh chóng kết được bạn với Xuân Hương. Mạch truyện đến đỉnh điểm khi Như Mai lộ ra sự thật, nhưng chàng chỉ làm thế khi Xuân Hương tỏ tình: “Ôi, nếu chị là con trai thì tôi phải lòng chị mất!” Phải chăng trong thâm tâm, nàng đã trót yêu một người mà bản thân vẫn nghĩ là nữ nhân? Trong thuật ngữ hiện đại thì nàng Xuân Hương có thể nào là song tính hoặc toàn tính? Theo các nhà nghiên cứu, câu chuyện này khả năng cao chính là nói về nữ thi sĩ lừng danh Hồ Xuân Hương 胡春香 (1772 – 1822). Trong lịch sử, bà đã yêu một nam nhân tên Mai Sơn Phủ 枚山甫. Chàng trai này không lưu danh trong sách sử, chỉ duy nhất tồn tại trong các bài thơ đậm tình của Hồ Xuân Hương. Mạch cuối truyện của Nàng Xuân Hương cũng có khá nhiều tương đồng với truyện tình với Mai Xuân Phủ, là cả hai cặp đều phải xa nhau. Tuy nhiên, mạch truyện về cải nữ trang không có tư liệu nào chứng minh được. Nếu có thật như trong truyện nhân gian, thì phải chăng Hồ Xuân Hương đã yêu Mai Sơn Phủ khi bà còn nghĩ chàng là giai nhân?
__________
Tham khảo:
truyencotich.vn/truyen-dan-gian/nang-xuan-huong.html?fbclid=IwAR0K88Xdba4fI9fM-ZhyJ0ntJAo7rxTVVU-V4wrSf41eL5WMD1M1tKuB04g
chimvie3.free.fr/48/PhamTrongChanh_HXHvaMaiSonPhu.htm?fbclid=IwAR0grE_u_N2pujpULKpuINMBmX-YvGyP5Z5TIk8U8bxUWf_T4ZDJ-vwaNpk
__________
*Song tính luyến ái (bisexuality): mối quan hệ hay chỉ sự hấp dẫn tình cảm hoặc tình dục của một người với hai giới tính, nam và nữ, hoặc là nhiều hơn một phái tính hay giới tính
*Toàn tính luyến ái (pansexuality): mối quan hệ hay chỉ sự hấp dẫn tình dục hoặc tình cảm với bất kể giới và giới tính nào
44 notes · View notes
len-yolo · 9 months
Text
Tumblr media
CHÚNG TÔI CHIA TAY RỒI.
Đêm giáng sinh năm đó, cô ấy nói cô ấy muốn ăn một chiếc bánh kem, thế nhưng, bởi vì tan làm muộn, chỗ bán bánh kem lại xa, nên tôi đã không đi. Kết quả trở về nhà, cô ấy thấy tôi không cầm theo bánh kem liền khóc, khóc rất thương tâm. Sau đó, cô ấy nói, cô ấy khóc chỉ vì không được ăn bánh kem thôi, còn tôi vẫn cứ không hiểu nổi, tại sao một cô gái đã hai mươi mấy tuổi lại có thể khóc vì không được ăn một chiếc bánh kem như thế. Chỉ đến bây giờ tôi mới hiểu, khi ấy cô ấy nói dối tôi, cô ấy chỉ là cảm thấy tôi không quan tâm đến cô ấy.
Vào cuối mỗi tháng, cô ấy thường phải làm tăng ca đến hơn 12 giờ đêm. Tiểu khu chúng tôi sống ở ngay bên đường lớn, xuống xe là đến, vậy mà cô ấy vẫn muốn tôi xuống cửa tiểu khu đón mình. Phía bên kia tiểu khu đèn đường đều thắp sáng, lại có nhân viên an ninh bảo vệ 24/24, tôi luôn cảm thấy việc đón cô ấy là không cần thiết, nên thường nói với cô ấy: "Tiểu khu này rất an toàn, em không cần phải sợ". Nghĩ đến đây, tôi luôn muốn khi ấy có thể giữ chặt miệng mình lại. Cô ấy nhát gan như vậy, sợ tối như vậy, lại gầy nhỏ như vậy, nếu lúc đó tôi có thể nắm chặt tay cô ấy thì tốt biết bao. Thế nhưng, bây giờ, đã không còn cơ hội nữa.
Một lần, lúc tôi chơi điện tử, cô ấy ở bên cạnh, vừa lướt điện thoại vừa nói với tôi rằng YSL vừa cho ra mắt son môi phiên bản giới hạn nhân dịp Giáng sinh. Bạn trai của cô bạn gái thân nhất của cô ấy đã canh đúng đến 0 giờ để giành mua được một thỏi tặng cô bạn ấy. Khi đó, tôi đang thua mất ba trận nên khó chịu nói:
“Không phải chỉ là một thỏi son thôi sao? Làm gì mà phải kích động bất ngờ đến vậy.”
Cô ấy giận dỗi bảo:
“Nhưng mà anh còn chưa từng nghĩ tới việc đem lại bất ngờ cho em, đừng nói đến khoản chi tiêu hạn chế, anh chỉ cần nghĩ tới việc mua cho em một thỏi son thôi, em cũng đã cảm tạ trời đất rồi”.
“Thế nhưng giờ em nhắc anh như vậy, thì em còn bất ngờ cái gì”.
“Em một chút cũng không muốn nhượng bộ.”
Sau đó, cô ấy điên cuồng săn lùng để mua thỏi son đó, mà tôi kì thực cũng mua hơn nghìn trang bị cho trò chơi của mình. Nếu như có thể quay trở lại, tôi nhất định sẽ không mua trang bị nữa, sẽ mua quà cho cô ấy, chí ít như thế, lúc này, khi dùng thỏi son đó, cô ấy có thể nhớ đến tôi. Chỉ là, không có nếu như, cũng không thể quay ngược thời gian được nữa.
Trước đây, tôi luôn thích náo nhiệt, ngày lễ, cuối tuần, sinh nhật đều nghĩ đến việc cùng bạn bè ra ngoài vui chơi, cho nên, vẫn luôn thích tụ tập đông người, luôn bỏ qua đề nghị chỉ hai người ở bên nhau của cô ấy, còn cảm thấy cô ấy chẳng ra sao hết.
Cô ấy luôn nói muốn tới Thổ Nhĩ Kỳ, muốn ngồi khinh khí cầu ngắm bình minh trên thung lũng, muốn cho những con hải âu trên biển Á - Âu ăn, muốn chụp ảnh trong khách sạn hang động...Tôi luôn nói được được được, nhưng thực ra chẳng bao giờ đi.
Sau này, tôi lén coi weibo, thấy cô ấy đi qua rất nhiều nơi. Thật tốt. Cô ấy vẫn là không nên nhớ đã từng có một người chỉ nói mà không làm như tôi.
Cuộc sống có quá nhiều chuyện, từ chuyện nhỏ nhặt trong công việc, áp lực của lãnh đạo đến lời cằn nhằn của mẹ cha, cho nên, tôi luôn hi vọng cô ấy có thể hiểu tôi, hỗ trợ tôi, không muốn cùng cô ấy nói ít hơn một câu, lui một bước. Khi cô ấy giận, khi cô ấy tủi thân, tôi vẫn cứ cùng cô ấy tranh cãi đúng sai cho bằng được. Hiện tại, nghĩ lại những chuyện đó dưới góc nhìn của người ngoài cuộc, tôi cảm thấy tôi đích thực là một tên chẳng ra gì.
Hôm đó, cô ấy gói ghém hành lý dọn đi, tôi còn nổi giận, cho rằng cô ấy chắc hẳn lại như mấy lần trước, giận dỗi vài ba ngày rồi thôi. Thế nhưng, ngày đó không có nữa, không còn những lần cố tình nói lớn để gây sự chú ý với tôi, không còn âm thanh mệt mỏi cùng tôi tranh luận sai đúng, cũng không còn những lần nói cô ấy sẽ không bao giờ quay trở lại. Tôi không muốn nghĩ tới, chỉ là như bao ngày hè bình thường khác, cô ấy mặc chiếc váy mà tôi vẫn từng quen thuộc, rời đi.
Khi tôi ý thức được việc tôi đã triệt để mất cô ấy thì đã là ba tháng sau. Cô ấy xóa weixin của tôi, chặn weibo của tôi, xóa mọi thứ liên quan đến tôi trên mạng xã hội. Cô ấy không còn như trước, không viết mấy câu buồn bã sau chia tay, mà thay vào đó là những câu chuyện hàng ngày, những bữa tiệc và những bức ảnh chụp tự sướng, tin nhắn của tôi, cô ấy chưa từng hồi âm lại. Phải mất một thời gian dài, tôi mới thực sự tin rằng tôi đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của cô ấy.
Tôi luôn nghĩ, rốt cuộc, cô ấy từ khi nào đã quyết định rời xa tôi?
Có lẽ là năm tháng trước, cô ấy bảo tôi xuống lầu đón, nhưng tôi còn đang bận chơi game nên không đi. Sau đó, cô ấy hình như không còn bảo tôi đi đón cô ấy nữa.
Có lẽ là bốn tháng trước, cô ấy nói muốn ra một cửa tiệm để ăn, tôi từ chối, viện lý do quá xa nên không đi, cô ấy sau đó hình như cũng không rủ tôi ra ngoài nữa.
Có lẽ là ba tháng trước, cô ấy phát hiện tin nhắn của một em gái khóa dưới gửi cho tôi, trước đây cô ấy luôn nói học muội nên tránh, mỗi lần cô gái đó gửi tin nhắn tới đều tức giận, chỉ là lần đó, cô ấy chẳng nói gì.
Tôi bây giờ đã hiểu rồi.
Điều cô ấy muốn không phải là ăn một chiếc bánh, mà là tôi có thể vì cô ấy mà bỏ ra tâm ý thế nào.
Thứ cô ấy muốn không phải là một thỏi son, mà là tôi có thể vì cô ấy mà tạo ra bất ngờ vui vẻ.
Điều cô ấy ghét không phải là em gái khóa dưới, mà là việc tôi đã không vì cô ấy mà bỏ đi những mối quan hệ không liên quan.
Tôi hiện giờ thực sự hiểu rõ rồi, chỉ là cô ấy không quay lại, cô ấy đã có người khác.
47 notes · View notes
ian98m55 · 10 months
Text
Một câu nói tuyệt vời mà bạn lưu giữ bấy lâu nay?
1. Bởi Thượng Đế yêu cậu, nên Người mới cắn cậu một miếng. (Mình là người câm)
2. Tôi tôn trọng LGBT, tôi hiểu về trầm cảm, tôi sẽ cho những chú mèo hoang dưới lầu ăn, sẽ nhường chỗ ngồi cho cụ ông, cụ bà, sẽ nói cảm ơn với nhân viên cửa hàng... Mặc dù, tôi chẳng gì nổi bật, ngoại hình phổ thông, hay nổi nóng, từng thất bại, đau lòng, từng tuyệt vọng, buồn bã, từng nhận hết cái khổ ở đời... Nhưng tôi vẫn vậy, vẫn muốn cố gắng trở thành một con người lương thiện.
3. Điều mang lại sức mạnh tràn đầy trên thế giới này chẳng phải tôn trọng cùng bình đẳng, mà là được thiên vị. - Nhóc Maruko
4. Tôi phải mua một chiếc váy mặc vào mùa xuân đây, chỉ vậy mới có thể vượt qua những tháng ngày tràn sắc xuân này.
5. Ý nghĩa về sự tồn tại của cha mẹ chẳng phải mang lại dễ chịu thoải mái cùng cuộc sống giàu sang cho con cái, mà là để khi bạn nghĩ về mẹ cha của bạn, bạn sẽ thấy tràn đầy sức mạnh trong tim, sẽ thấy thực ấm áp, từ đó có can đảm cùng khả năng để vượt qua những khó khăn, cuối cùng, bạn sẽ thu hoạch được sự tự do cùng vui thú thực sự ở đời.
6. Tất cả những gì mất đi rồi sẽ trở về bằng một cách khác. - Cảnh Soái
7. Khi bạn vui vẻ, bạn nghe thấy âm nhạc. Khi bạn đau lòng, bạn bắt đầu hiểu từng lời ca. Đây chính là thứ mà người ta hay nói: "Mới nghe chưa hiểu ý nghĩa khúc hát, khi nghe lại đã trở thành người trong ca khúc ấy."
8. Em chẳng cố gắng dành trọn tâm trí mình để nhớ về người. Bởi em hiểu, gặp gỡ được nhau thì nên cảm ơn, hai vai ngang qua thì nên buông bỏ. Chỉ là, trong rất nhiều khoảnh khắc em chợt nhớ đến người, chẳng hạn như xem một bộ phim, nghe một điệu nhạc, nhẩm một lời ca, băng qua đường cái, cùng vô số những khoảnh khắc nhắm lại đôi mắt này. - Nhớ tháng ngày xưa cũ | Trương Tiểu Nhàn
9. Bản thân tôi là một kẻ tỏ vẻ thanh cao, chán ghét chuyện đời, chỉ ước cuộc sống này chỉ còn gió và trăng. Nhưng một ngày nào đó, tôi bắt đầu muốn cùng người trải qua sự lãng mạn trần tục ở đời, để cùng chúc mừng mỗi ngày vốn bình thường như vậy.
10. Bạn phải dành dụm sự đáng yêu nơi bạn, chăm sóc cho lương thiện lớn khôn, trở nên dũng cảm. Khi thế giới này ngày càng tồi tệ, chỉ mong bạn ngày càng tốt đẹp.
11. Tôi băng qua 120 nghìn cây số, trải qua vô số ngày đêm cùng sao trời, băng qua khói bom cùng lửa đạn... Người ở đâu, tôi bước đến gặp người. - Gửi năm tháng xa xôi | Lục Diệc Ca
12. Khi bạn có thể làm bất cứ chuyện gì, bạn rất ngầu. Nhưng khi bạn không làm chuyện bạn chẳng muốn làm sẽ càng ngầu hơn.
13. Trong tất cả những lời tạm biệt, tôi thích nhất câu "Ngày mai gặp."
14. Cậu chẳng phải kẻ tép riu gì cả, với tôi, cậu là thời tiết cùng tất cả tâm tình.
15. "Ở nơi sâu thẳm của tuyệt vọng, nở một đoá hoa đẹp nhất trần đời." 5 năm trước nhìn thấy câu này trong phòng thi lên Thạc sỹ.
16. Xe lửa ngừng ở trạm mùa xuân một tiếng đồng hồ, trong phút cuối cùng, em bước vào toa xe của tôi. - Xá Mạn
17. Đăng sinh dương toại hỏa, Trần tán lý ngư phong. (Dùng đá lửa thắp sáng ngọn đèn kia, gió thu thổi bay tất cả bụi trần. Nôm na rằng tất cả đau buồn rồi cũng nhạt nhoà theo thời gian) - Lương Giản Văn Đế
18. Tôi hi vọng em có thể vẫn mãi thích tôi, tình này không gục ngã trước hiện thực, cũng không bị người hay vật cám dỗ bản thân, hai ta có thể đồng hành bước đến hôn nhân, cùng nhau sinh con đẻ cái. Câu này không chỉ nói với em, còn nói với chính bản thân tôi nữa.
19. Trách nhiệm của bạn là san phẳng gồ ghề, chẳng phải lo nghĩ thời gian. Việc bạn làm vào tháng 3, tháng 4, đến tháng 8, tháng 9 ắt có câu trả lời. - Dư Thế Tồn
20. Dịu dàng là có người yêu em, không phải vì có được em. Mà em, lại cảm nhận được tấm chân thành ấy.
21. Một đoá hoa úa tàn chẳng làm mất cả mùa xuân, một lần thất bại cũng chẳng lãng phí cả cuộc đời. Bạn không kém cỏi chút nào đâu, chỉ cần bạn muốn bắt đầu thì có thể lên đường ngay thôi.
22. Trong lòng mỗi người đều giấu một con diều, dù cho nó mang ý nghĩa gì, xin hãy can đảm đuổi theo. - Người đua diều | Khaled Hosseini
23. Xin em hãy tự tin mà tự cho rằng. Tất cả những trời đêm đầy ánh sao trăng, những con suối róc rách mát lành, hay là mật ong cùng bơ đường... Tất cả những gì tuyệt đẹp trên thế gian này mà tôi nói chỉ vì hình dung về em.
24. Trên đời này chẳng tồn tại lời tha thứ chân chính đâu, những con đường ta bước qua đều lưu lại dấu chân. Nhưng tôi vẫn sẽ cảm ơn, bởi trên đoạn đường khúc khuỷu nhất đời người, cái thiện kéo theo cái ác cùng bước đi, tình yêu đồng hành cùng tội lỗi. Chờ cho đến khi bước qua mảnh rừng đầy bụi gai này, quay đầu nhìn lại, hay rằng thật - giả, thiện - ác đều là trái tim ta. - Nhẫn Đông | Twentine
25. Anh đến rồi, vậy thì chẳng cần sự ghé thăm của mùa xuân nữa.
26. Kẻ gặp ai cũng yêu kỳ thực chẳng yêu ai. - Thất lạc cõi người | Dazai Osamu
27. Bạn cầu xin Thượng Đế ban ân, chứng tỏ bạn tin tưởng Người. Nếu Thượng Đế không giúp bạn, chứng tỏ Người tin tưởng bạn.
28. Muối là nỗi tương tư của biển cả bao la khi dòng sông kia chảy qua khắp mọi miền.
29. Mong cho những nơi bạn đặt chân chẳng phải miền đất lạnh, mong cho những người bạn gặp gỡ đều ôm trong mình trái tim lương thiện.
30. Cha mẹ chính là người luôn dõi theo bóng lưng bạn với vẻ mừng rỡ lại đau thương, muốn đuổi theo ôm bạn vào lòng lại chẳng dám biểu lộ. - Dear Andreas | Long Ứng Đài
Tranh minh hoạ: Jungho Lee
Weibo | Linh Lung Tháp
31 notes · View notes
tieuduongnhi · 1 year
Text
[Weixin] Làm cho bản thân mình vui vẻ, thời gian sẽ gửi bạn tất cả câu trả lời.
-----------------
Người dịch: Hoa Doãn
--------------------------
Làm cho bản thân mình vui vẻ, thời gian sẽ gửi bạn tất cả câu trả lời.
Nhìn thấy một bình luận liên quan đến vấn đề “lo âu”:
Khi học tiểu học, thầy giáo để chúng tôi lần lượt đứng lên đọc bài, tôi sẽ đếm xem phía trước mình còn bao nhiêu người, xem xem đoạn mình phải đọc nằm ở phần nào. Như vậy, tôi có thể luyện tập trước khi đứng lên đọc bài. Tôi cảm thấy sự lo âu của đời người chính là bắt đầu từ lúc ấy.
Nghĩ thật kĩ, hình như quả thật là như vậy.
Từ nhỏ để lớn, ánh mắt của chúng ta dường như đã quen với việc nhìn phía trước ngó phía sau, cũng thường xuyên chú ý đến người xung quanh mình, sợ trình tự của vận mệnh sẽ rơi trên người mình, làm không tốt sẽ bị người ta xem thường.
Cảm giác lo âu phát triển trong cơ thể con người, xuất hiện thường xuyên sẽ khiến chúng ta thất bại khó làm nên chuyện.
Chúng ta dường như quên mất, thứ nên quan tâm nhất đó chính là bản thân mình. Yêu bản thân, chăm sóc cho tinh thần của mình, cảm nhận niềm vui từ bên trong ra ngoài.
Bạn nên sống theo cách thức mà bản thân mong muốn, có hứng thú. Những thứ tạp nham khác nhiều vô số kể nhưng chúng chỉ là phong cảnh hai bên bờ sông của con thuyền đang trôi mà thôi. Mà tất cả thơ với nơi xa, mây với hào quang, đều là vì bạn mới trở nên lãng mạn.
Quãng đời còn lại rất dài, hi vọng bạn sẽ mãi mãi ôm lấy bản thân mình, trong ánh mắt có một mặt trời không bao giờ lặn, sau cùng của nụ cười là lòng can đảm và sự thẳng thắn vô tư.
-----------
St
25 notes · View notes
goc-xanh · 1 year
Text
Ngày này 7 năm trước, mình đăng một bài review ngắn về cuốn "Nơi em quay về có tôi đứng đợi" lên facebook. Còn lập hẳn album / my book list / để ghi lại cảm nhận sau mỗi lần đọc sách. Vậy mà, từ ấy đến nay, mình chẳng viết thêm bất kì một bài nào nữa. Sự nghiệp review sách chưa kịp nở đã vội lụi tàn. (ーー;)
Tumblr media
CUỘC ĐỜI VỐN LÀ NHỮNG CHUỖI NGÀY HỘI NGỘ VÀ CHIA LY
Nỗi buồn đã phảng phất đâu đó ngay từ tựa đề cuốn sách. Là tình yêu. Là chờ đợi. Là mỏi mắt ngóng trông một bóng hình giữa rừng thu vàng lá.
Trong đầu mình nhanh chóng vẽ ra một câu chuyện tình đẹp nhưng ngắn ngủi; dù không còn ở bên nhau nhưng chàng trai vẫn sẽ mãi ở đây, chờ đợi người con gái ấy quay về. Và cốt truyện chính xác là như vậy. Nhưng cái hay của Ichikawa Takuji là ông biết cách biến cốt truyện tưởng chừng như đơn giản ấy thành một tác phẩm vô cùng đặc sắc. Mang đậm phong cách cá nhân. Nhẹ nhàng. Hài hước. U buồn. Nhưng tuyệt nhiên không đánh mất đi niềm tin và hi vọng.
Dưới góc nhìn của Satoshi, tác giả kể cho chúng ta nghe câu chuyện tình đẹp nhưng không kém phần "chân thực" của anh và Yuko. Đang tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc thì tai họa bất ngờ ập xuống đầu cặp vợ chồng son. Là tai họa.
Tumblr media
Chiếc ảnh ngày xưa ấy.
Đánh giá: 4.5/5
Những trang đánh giá sách thường chấm theo thang điểm 5, không phải 10 như chấm phim. Tính chấm 4/5 thôi nhưng bản dịch hay, không lỗi; cộng thêm bìa đẹp nên cho thêm 0.5 điểm hình thức. Với lại, tựa đề tiếng Anh là "Separation" mà dịch sang tiếng Việt hay quá xá hay.
Thêm chút thông tin, "Nơi em quay về có tôi đứng đợi" là tiểu thuyết đầu tiên của Ichikawa Takuji bước ra khỏi mạng internet để xuất bản thành sách vào năm 2002. Trước cả "Em sẽ đến cùng cơn mưa" cơ, chỉ là xuất bản ở Việt Nam trễ thôi.
7 notes · View notes
nhiruby-blog · 1 year
Text
Mon, 11/9/2023, 11:43 AM - TTHL
Năm đó tôi ra đời, mẹ tôi vừa tròn 25 tuổi.
Không biết là có phải vì điều này hay không mà dù thế nào đi chăng nữa thì ở trong lòng mẹ, 25 tuổi có lẽ là bước ngoặt mới trong cuộc đời. Bởi vậy khi con mình cũng đến cái tuổi này nhưng lại chẳng lập gia đình cũng chẳng được coi là đang lập nghiệp thì mẹ lại cảm thấy vô cùng lo lắng bồn chồn:
“Cũng nên kết hôn rồi;
cũng nên ổn định rồi;
cũng lên giống một người trưởng thành rồi.”
Không chỉ riêng mẹ tôi, sau 25 tuổi, có rất nhiều người và rất nhiều việc ở xung quanh mình dường như trong một khoảnh khắc không còn giống như trước đây nữa. Bây giờ ngẫm ngợi, trước 25 tuổi quả thật tôi đã được hưởng quá nhiều “ưu đãi” rồi:
Bố mẹ nghĩ rằng tôi là trẻ con, dù cho người thân họ hàng hỏi ép tôi vì sao không kết hôn thì bố mẹ tôi cũng sẽ trả lời một cách thản nhiên rằng:
“Nó còn nhỏ tuổi, lấy sự nghiệp làm hàng đầu thôi.”
Đồng nghiệp trong công ty gọi tôi là “Tiểu Dương”, thỉnh thoảng làm sai việc gì đó thì cũng sẽ ân cần an ủi:
“Em còn là người mới, có thể làm được như thế này đã là tốt rồi.”
Bạn bè xung quanh tôi hầu như đều là hội “làm được bao nhiêu ăn hết bấy nhiêu”, cùng nhau nghèo, cùng nhau đắm chìm trong những niềm vui giản đơn chân thật, chẳng có ai suy nghĩ đến việc tiết kiệm tiền, cứ tan làm là tụ tập cùng nhau để “tận hưởng niềm vui trước mắt”. Trong tình yêu cũng luôn đầy những chiều chuộng vô điều kiện, cứ cách ba ngày dăm bữa lại giận dỗi nóng nảy, bạn trai lại cảm thấy là một đứa trẻ đáng yêu thậm chí còn bày ra vẻ mặt cưng nựng hỏi:
“Sao em mãi chẳng lớn được vậy?”
Những việc giống như vậy cứ tiếp diễn cho đến ngày tôi thổi tắt nến trên bánh sinh nhật tuổi 25. Tôi không nói rõ được cụ thể là bắt đầu từ ngày nào, bố mẹ tôi bắt đầu lầm bầm “còn không chịu kết hôn nữa thì ế mất thôi”, sự bao dung nhẫn nại với những lần phạm lỗi sai trong công việc cũng không ngừng giảm thấp xuống. Những người xung quanh tôi ít nhiều cũng đều có một chút tiền tiết kiệm rồi, lướt mạng xã hội cũng có thể nhận ra những người bạn từng “đêm hôm say sưa bí tỉ” cũng bắt đầu dạy con cái những bài học đầu đời rồi. Khi phải chịu uất ức khóc lóc với bạn trai cũng chẳng thể đổi lại những cái ôm thân mật nữa, anh ấy đem gương mặt nghiêm túc ra để khuyên tôi:
“Là người lớn rồi, đừng để cảm xúc ảnh hưởng thái quá.”
Trong những sự “đối đãi” khác biệt này, tôi bắt đầu không xác định được chính xác rằng:
“Sau 25 tuổi, rốt cuộc nên sống như thế nào?” .
Trong lòng mẹ tôi, người sống tốt nhất vào năm 25 tuổi là cô bạn thân của tôi. Sau khi tốt nghiệp đại học thì liền kết hôn ngay, chồng cô bạn thi đỗ công chức, cô bạn thì được nhân làm giáo viên, hai người cùng cùng nhau mua trả góp một căn nhà cách Thượng Hải không gần cũng chẳng xa, năm sau hai người họ sẽ đón chú “hổ con” đầu lòng chào đời. Nhưng cô bạn thân của tôi lại chẳng cảm thấy cô ấy sống tốt cho lắm, trong lòng cô bạn 25 tuổi thành công nhất là bạn đại học của tôi, là một cô nàng “liều mạng vì sự nghiệp” trong truyền thuyết, trong thời gian vài năm đã từ một nhân viên quèn trên thương trường thăng chức lên giám đốc nghiệp vụ.
Tôi đột nhiên phát hiện rằng có lẽ định nghĩa “sống tốt” của mỗi người đều không giống nhau. So với việc mua một căn nhà rộng rãi ở thành phố top 2 thì có người lại càng thích sống dưới “chân cầu nước chảy người qua” hơn (ý chỉ nơi sống chật chội, nghèo nàn ở thành phố lớn.” So với việc tiết kiệm để phòng khi cần đến, có người lại càng thích dùng tiền đi du lịch, đi thưởng thức ngắm nhìn những thứ mới mẻ. Điều này khiến tôi nghĩ tới bộ phim “Yêu rất mỹ vị” rất kịch tính mà tôi đang cày gần đây. Trong một buổi xem mắt khôi hài, một cô gái hi vọng trước năm 25 tuổi sẽ sinh đứa thứ 2, nhưng Lưu Tịnh sắp 30 tuổi rồi vẫn còn chưa xác định được người trong lòng mình là ai. Cô ấy nói:
“ Việc của ngày mai thì để tới ngày mai đi, hôm nay sống tốt không phải là ổn rồi sao?”
Bởi vậy bạn nhìn xem, sống tốt hay không tốt vỗn dĩ là “chủ đề” rất riêng tư của mỗi người. Bạn không thể dùng cái tốt xấu của giá trị quan chung chung mà trực tiếp định nghĩa cái tốt cái đẹp trong cuộc sống của của mình. Càng huống hồ cuộc sống này vốn dĩ luôn đầy những ẩn số và thay đổi, đừng dễ dàng buông ra “lời đề nghị kết thúc”, đường hãy còn dài, nhìn rõ những thứ dưới đôi chân của mình mới là điều quan trọng nhất.
Trong “Võ Lâm Ngoại Truyện” Bạch Triển Đường nói:
“ Phụ nữ chỉ cần bước qua tuổi 25, trở nên xinh đẹp hơn nữa cũng trở thành vấn đề rồi.” Nghe đến đây, chưởng quỹ Đồng liền đập thẳng lại rằng: “ Không sống đến năm 25 tuổi, đó gọi là ch.ết yểu.”
Bởi vậy, 25 cũng được, 35 cũng chẳng sao, đó chẳng qua cũng chỉ là một giai đoạn mà chúng ta bắt buộc phải trải qua trong cuộc đời này. Mà dùng con số để đánh dấu cuộc đời con người chính là mong muốn sống một cách rõ ràng, rành mạch hơn chứ hoàn toàn không phải là vì trói buộc bản thân phải hoàn thành nhiệm vụ theo mốc thời gian nhất định.
Bạn không nhất thiết phải giống như hoa sen nở rộ vào giữa mùa hè, nếu thích bạn có thể làm bông hải đường vào mùa thu, làm một nhánh hàn mai giữa mùa đông lạnh giá. Bất kì là mùa nào đi chăng nữa, đều có những đóa hoa đang nở rộ cả. Sẽ luôn có những người 30 tuổi vẫn giữa được những thơ ngây thuần khiết năm 18 tuổi, 40 tuổi vẫn có những nhiệt huyết của những năm 20, đừng khắt khe ép buộc bản thân sống thành kiểu người để kẻ khác ngưỡng mộ. Dù thời gian thuộc về thế giới nhưng một cuộc đời có thể điều khiển được thời gian sẽ luôn thuộc về chính chúng ta.
(Hàn mai còn có tên nữa là nhị độ mai, bởi sau lần nở đầu tiên (thường vào dịp Tết Nguyên đán), khi tàn rụng hết hoa thì sẽ nở thêm một lần nữa, rộ hơn khi tiết trời ấm áp. Khi mới ra nụ thì đài bên ngoài màu lá mạ xanh tươi. Khi hơi chúm chím, dưới màu xanh ấy hé ra một màu đỏ cờ. Sau ba ngày chúm chím, hoa sẽ bung sắc trắng, phớt hồng ở diềm cánh. Nếu trời mưa rét, hoa sẽ chuyển màu trắng tinh khôi)
Tại Anh, bà Linda 69 tuổi đang nỗ lực thực hiện ước mơ đi du lịch vòng quanh thế giới; ở Trường Sa, bà cụ 66 tuổi vẫn có thể đến quán bar chơi DJ vào ban đêm. Họa sĩ người Mỹ thời nguyên thủy Moses từng nói: “Đối với một người thực sự theo đuổi mọi thứ, mọi giai đoạn trong cuộc đời đều trẻ trung và kịp thời cả”. Lớn lên theo thời gian không có nghĩa là chúng ta sẽ già đi, chỉ cần bạn muốn, chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian để “tút tát” thêm cho bản thân mình.
Bởi vậy, bạn nói xem cuộc sống sau 25 tuổi, thế nào mới được xem là tốt đây?
Câu trả lời này thật ra không phải ở miệng của người khác, mà là ở trong trái tim của bạn.
Tumblr media
Trùng hợp thật, mình cũng đang đếm ngược những ngày cuối cùng của tuổi 24. Những thứ yêu thích càng ngày càng ít đi. Chỉ mơ hồ cảm thấy cuộc sống hiện tại nhất định không phải là cuộc sống mà năm 17, 18 tuổi từng mơ ước. Đôi lúc cũng sẽ so sánh với bạn bè bằng tuổi, có người công việc thành công, có người tình yêu mỹ mãn,… nhưng giả như được hoán đổi thì mình cũng sẽ không. Không phải vì công việc hay tình yêu hay những thứ ấy tốt đẹp trong cuộc sống của họ vẫn chưa đủ thoả mãn ham muốn của mình mà đơn giản mình trân trọng bản thân, trân trọng những gì đã trải qua và sẽ xảy đến với mình ở kiếp này.
Thật lâu trước đây đọc được một đoạn viết đại loại như… bà nội nói trước khi đầu thai chúng ta đã được xem trước cốt truyện của cuộc đời, bởi vì hứng thú nên mới lựa chọn sống kiếp này.
Vậy nên mình cảm thấy nhất định cuộc đời mình là đáng sống. Kể cả cái chết cũng là một trong những điều mà mình đã chọn lựa.
Chỉ là đôi lúc thấy bản thân chẳng thể nào hoà hợp được với thế giới này nên hơi lạc lõng lẫn hoang mang.
Chỉ hi vọng ngày tháng sau này vẫn có thể sống mà không hối tiếc.
Nguồn: Facebook: Dịch Tiếng Trung Dạo
4 notes · View notes
tapnhan · 1 year
Note
Hâm mộ những chuyến đi của chị quá. Chị có thể chia sẻ cách chị học ngoại ngữ đuọc không ạ
Hi e :D.
Tiếng Trung c học chính quy 4 năm trong trường theo giáo trình nên cũng ko làm thêm gì đặc biệt lắm (hình như 1,5 năm đầu học hết 6 quyển Nhịp cầu Hán ngữ?). Tuy nhiên đợt còn sinh viên tối c hay nghe radio mấy nhà đài bên Đài Loan, cũng hay đọc truyện hoặc báo chí bên Đài Loan để làm quen hơn với chữ phồn thể song song với học chữ giản thể trên trường. Hồi đi học rất thích tra từ điển giấy, từng lật nát gáy 1 quyển từ điển luôn :)). Tra từ điển giấy theo các bộ thủ vừa tra vừa có thể nhớ nhẩm chữ trong đầu là một cách học từ mới rất hiệu quả. Ngoài ra cũng có nghe podcast học tiếng Trung của bên podcast101 nữa (k biết bây giờ có còn k). Dịch sách, blog .. cũng là một cách học rất hay.
Sang năm thứ 3 đại học c bắt đầu học tiếng Nhật ở trung tâm trong khoảng năm học hết mấy quyển Nihongo So matome, xong quyển ngữ pháp rồi mới chuyển qua từ vựng rồi thi N1. Đề N1, N2 trước kia đều khá sát với sách nên cứ học sách xong là thi được rồi. Vì vốn học tiếng Trung rồi nên càng lên level cao học tiếng Nhật rất nhàn vì toàn Kanji đã biết hêt. Tuy nhiên có N1 điểm cao nói cũng vẫn kém nên khi ra trường đi làm có cơ hội nào thì cũng nên tận dụng để giao tiếp với người Nhật nhiều hơn mới tự tin hơn và dần dần nói tốt lên hơn được.
Tiếng Anh sau khi thi DH xong c cũng bỏ rất lâu ko học lại nhưng sau đó nghĩ cần phải củng cố thì kiếm bạn bè người quen rồi tham gia mấy buổi cafe giao tiếp với người nước ngoài để có cơ hội thực hành nói hơn. Sau đó cũng tạo thói quen đọc sách ngoại văn, thời gian đầu thì ghi chú từ mới vào sách hoặc flashcard rồi thi thoảng mở ra coi. Đọc sách quen rồi từ vựng tốt hơn thì dần dần có thể bỏ hẳn từ điển ko vừa đọc vừa tra nữa, từ nào k biết thì đoán nghĩa để đọc tiếp, nếu tự đoán đọc thấy vẫn trúc trắc thì mới lấy từ điển tra lại. C cũng xem khá là nhiều film ảnh của Mỹ vừa để giải trí vừa để học tiếng. Ban đầu xem có phụ đề rồi dần dần bỏ phụ đề.
Ngoài ra đối với tiếng Anh thì việc tập trung 1 khoảng thời gian để ôn thi Ielts hay Toefl, GRE gì đó c thấy cũng rất có ý nghĩa vì nếu tập trung học thì sau đó e sẽ thấy trình tiếng Anh của mình sẽ lên 1 bậc rõ rệt.
Phương châm của c khi học ngoại ngữ là ko bao giờ ép bản thân buộc phải làm gì đó (vd một ngày phải học bao từ vựng, đọc bao trang sách ...), chủ yếu cần có tâm thế thoải mái và duy trì lâu dài ko ngắt quãng quá lâu là được rồi. Từ mới nhìn một lần, 2 lần ko nhớ thì cứ để đó thi thoảng lật lại gặp đến lần thứ 5,6 rồi sẽ tự nhớ. Lúc chán học sách thì mở phim, mở nhạc mở đài theo chủ đề mình thích ra nghe. Mỗi ngày nhích một ít dần dà tích tiểu thành đại, ko bị ngộp quá sẽ nhanh chán.
Thời đại bây giờ so với hơn chục năm trước khi c bắt đầu học ngoại ngữ khác nhau rất nhiều. Mọi người có nhiều điều kiện để tiếp cận với sách báo, video .. ngoại văn online, offline hơn. Các kinh nghiệm trên cũng ko có gì to tát lắm (mà có khi cũng có cái lỗi thời rồi) nhưng cũng hy vọng phần nào có thể giúp e được ít nhiều >3
6 notes · View notes
18tinyscorpion · 1 year
Text
"Diary: 6th April 2023"
Tumblr media
Hi, Chào mừng các bạn đến với thế giới đầy tăm tối xen lẫn vài chiếc cầu vồng có nhiều hơn cả 7 màu sắc mà chúng hằng hiện hữu. Đây là thế giới của Phương Duyên, nơi mà tôi có thể là bất cứ nhân cách nào hiện hữu trong con người mà tôi mong muốn bộc lộ. Nơi này là nhật kí cảm xúc và những hành động silly hay hội chứng có thể gọi là đa nhân cách, maybe, của tôi hằng ngày, nó không phải là nơi tôi tập viết lách, cũng chẳng phải nơi tôi kể khổ, hay là nơi tôi thể hiện mình nghệ thuật, never.
Nơi này tôi viết về mọi điều xoay quanh tôi, những cảm xúc vây kín con người tôi, mọi người xung quanh tôi, những người tôi biết, có thể họ cũng chẳng biết tôi là ai, tôi cũng chẳng tiết lộ họ là ai, đến từ đâu, chỉ tôi biết, hoặc có thể bạn cũng biết. ----------------------------------------
Hôm nay ngày 6/4/2023, 7h tối: Chỉ là tôi không biết, thật sự cảm xúc của tôi ngay lúc này là gì. Chỉ là tôi tự cảm thấy, khi tôi thật sự đối mặt với ánh trăng vàng nằm trên "tiểu vương quốc" Vinpearl ngay lúc này đây, nó như thể vạch trần rằng Tôi đang cố gắng che giấu một sự thật. Tôi đang luyến tiếc và không muốn nghĩ đến viễn cảnh chính tôi sinh sống và phát triển tương lai của bản thân tôi tại Mỹ. Sự thật rằng tôi chỉ là một đứa hèn nhát, sợ mệt sợ nhọc, sợ đói, sợ làm việc nhiều nơi đất khách. Sự thật rằng tôi đang đố kị với cô chị xinh đẹp đó, cô chị được yêu thương nhiều hơn tôi, rằng cô chị có tất cả những cái tôi thèm khát muốn có được. Khiến tôi cảm thấy lạc lõng giữa đại gia đình như thế này. Khiến tôi cô đơn và ganh ghét ghen tị, vì sao tôi là con gái độc nhất vô nhị nhà nội lại trở thành đứa bé dưới những con mắt dưới xem tôi là "useless". Nhưng có lẽ vì cảm giác ấy mà tôi lại muốn bằng mọi cách,bất cứ giá nào có thể được sang Mỹ học nhiều hơn, lúc này tôi đã nghĩ chắc ngày mai tôi sẽ hỏi cô, rằng tôi muốn đi du học vào cuối năm nay, có thể không? Khi tôi học thật sự không hề giỏi và nói tiếng anh cũng chẳng ổn đến mức mà tôi hi vọng, cả kĩ năng nghe cũng thế, nghe chữ được chữ mất, chẳng hiểu gì, but, I will try my best để khi tôi trở về Việt Nam từ đất Mỹ, tôi cũng sẽ được cao ngạo giống với người cô của tôi. Cô tôi khi từ Mỹ trở về cảm giác như Tết đến, họ hàng từ khắp nơi không kể công việc, họ có thể nghỉ việc chỉ để được gặp cô và nói chuyện với cô ấy, tôi cũng muốn được như vậy, nhưng tôi sẽ không bao dung nhiều như cô ấy, tôi sẽ có thể thẳng thắng bày tỏ thái độ của mình nếu tôi muốn, có lẽ tôi được làm vậy, tôi không chắc chắn lắm. Chuyện try my best, lần này có lẽ là lần thứ 1118, luôn luôn hứa, nhưng chẳng bao giờ làm được lâu dài cả....
Hôm nay ngày 6/4/2023, 7h30 tối: Tôi đang ở Trung tâm tiếng anh, nơi tôi làm việc, nơi này là nơi tôi thích nhất, có thể khiến tôi cảm thấy thoải mái nhất, nhưng cũng là nơi khiến tôi áp lực muốn chết đi sống lại, but…, tôi vẫn vui vẻ và cười nhiều hơn. Về nhà rồi thì chào tạm biệt ông anh trai của tôi về lại Sài Gòn và tôi như điên như cuồng, ăn một tô thật to và... tiếp tục công việc của mình, họp nhóm, chạy deadline, mệt chết đi được.
2 notes · View notes
buddhistbooks · 1 day
Text
Tumblr media
Cuộc sống là bạn phải học cách chấp nhận chứ không phải hoài niệm. Người mạnh mẽ đều phải cắn răng đi qua khoảng thời gian không ai giúp đỡ, không ai ủng hộ, không ai hỏi han, đây chính là quà tặng trưởng thành của bạn.
Bạn không bước qua nổi, không thể tiến về phía trước thì đây chính là vực thẳm không đáy của bạn.
Cho dù thế giới này đối xử với bạn thế nào, đều mong bạn hãy nỗ lực, dũng cảm, tràn đầy hi vọng, hoàn toàn giống như trước đây.
Trương Tiểu Nhàn.
0 notes
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
SonHaeYoung vẫn chưa nhận ra ngày xưa JiWook từng đến ở nhà mình 1 thời gian, cô cũng chưa biết việc anh bí mật đến chăm sóc mẹ cô ở viện dưỡng lão. Nói chung bộ phim rất nhẹ nhàng tình cảm hài hước lãng mạn dễ thương chữa lành ấm áp rom-com giải trí hợp lí nhất trong thời điểm hiện tại mà sao ít người xem ghê á 🥹
Tumblr media
Đoạn 2 người cùng nhau đi xem đồ nội thất thật sự rất dễ thương, lúc cả 2 nằm nghỉ trên giường SonHaeYoung có nói câu thoại với cậu rất cảm động ấy, cả tập 8 vừa rồi có nhiều câu thoại hay giữa 2 người lắm, khi nào rảnh cày lại mình sẽ gõ lại.
Tumblr media Tumblr media
Chuyện tình của anh chàng giám đốc và tác giả tiểu thuyết mạng cũng khó đoán trước được kết quả bởi vì bà mẹ n���i khùng nổi điên chắc có lẽ bả ko chấp nhận con trai mình yêu người như vậy. Cậu con trai ngoài giá thú ko ủ mưu thòm thèm gì gia tài nhà bả mà bả còn cay cú muốn người ta đi xa mãi mãi nữa khổ ghê 🙄 kết phim hi vọng bả bớt bon chen vì chắc chắn con trai bả sẽ thừa kế tập đoàn thôi 😎
Tumblr media
Ảnh
1 note · View note
thptngothinham · 4 days
Text
Phân tích Sang thu của Hữu Thỉnh, hướng dẫn chi tiết cách làm và tham khảo bài văn mẫu phân tích bài thơ Sang thu hay nhất trước khi làm bài Phân tích Sang thu của Hữu Thỉnh là đề văn thường gặp trong chương trình Ngữ Văn lớp 9. Ở bài viết này, THPT Ngô Thì Nhậm sẽ hướng dẫn các em cách phân tích bài Sang thu đầy đủ và chi tiết cũng như giới thiệu bài văn mẫu hay cho các em cùng tham khảo. Giới thiệu về tác giả Hữu Thỉnh và bài Sang thu 1. Tác giả Hữu Thỉnh a) Tiểu sử cuộc đời - Hữu Thỉnh (1942) tên đầy đủ là Nguyễn Hữu Thỉnh sinh ra trong một gia đình có truyền thống Nho học ở Phú Vinh, Duy Phiên, Tam Đảo (Tam Dương), Vĩnh Phúc. - Ông trải qua một tuổi thơ không mấy dễ dàng: 6 năm ở cùng bác ruột, đến năm 10 tuổi phải đi phu, làm đủ mọi thứ lao dịch cho các đồn binh Pháp. - Năm 1954, khi hòa bình lập lại ông mới được đến trường. - Hữu Thỉnh tốt nghiệp phổ thông và nhập ngũ năm 1963, sau đó tham gia các hoạt động tại trung đoàn 202 như viết báo và làm cán bộ tuyên huấn. - Ông là một trong số những học sinh khóa đầu tiên của trường Viết văn Nguyễn Du. - Từ 1982 đến nay, ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Tuần báo Văn nghệ của Hội nhà văn Việt Nam. b) Sự nghiệp văn học - Phong cách thơ: Hữu Thỉnh là người viết nhiều, viết hay về con người và cuộc sống ở nông thôn với những lời thơ giản dị nhưng vô cùng tinh tế và sâu sắc. - Các giải thưởng văn học mà ông đã nhận được trong sự nghiệp: + Giải A, cuộc thi thơ báo Văn nghệ 1975 - 1976 bài Chuyến đò đêm giáp ranh, Trường ca Sức bền của đất. + Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1980 với Trường ca Đường tới thành phố. + Giải thưởng Bộ Đại học, trung học chuyên nghiệp và Trung ương Đoàn (1991) + Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1995 với tập thơ Thư mùa đông + Giải xuất sắc Bộ Quốc phòng năm 1994 với Trường ca biển + Giải thưởng Văn học ASEAN, 1999. + Giải thưởng Nhà nước về Văn học đợt I, 2001. + Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học Nghệ thuật năm 2012 c) Tác phẩm tiêu biểu - Những tác phẩm thơ: Sang thu, Âm vang chiến hào (in chung), Đường tới thành phố (trường ca, 1979), Tiếng hát trong rừng, Từ chiến hào đến thành phố (trường ca, thơ ngắn), Khi bé Hoa ra đời (thơ thiếu nhi, in chung), Thư mùa đông (1994), Trường ca biển (1994), Thương lượng với thời gian (2005), Trăng Tân Trào (2019)... - Những tác phẩm văn xuôi: Đường lửa mùa xuân (tập truyện ký, 1987), Mưa xuân trên tháp pháo (truyện ký, 2009), Lý do của hi vọng (truyện ký, 2010), Bến văn và những vòng sóng (tiểu luận, phê bình, 2020) 2. Tác phẩm Sang thu - Hoàn cảnh sáng tác và xuất xứ: Năm 1977, khi đất nước vừa mới thống nhất hòa bình, Hữu Thỉnh đã sáng tác bài thơ Sang thu vào khoảng gần cuối năm và cho in trong tập “Từ chiến hào đến thành phố”. - Nội dung chính: Miêu tả những chuyển biến nhẹ nhàng của đất trời từ hạ sang thu, không chỉ có hình ảnh thiên nhiên mà còn có bóng dáng con người trước mùa thu của cuộc đời. - Ý nghĩa nhan đề " Sang thu": + “Sang thu” trước hết thể hiện nội dung tư tưởng của bài thơ đó là những tín hiệu đặc trưng của mùa thu ở đồng bằng Bắc bộ Việt Nam, những suy ngẫm về đời người lúc sang thu. + “Sang thu” mang nghĩa ẩn dụ cho một giai đoạn mới của cuộc đời con người - giai đoạn tuổi trung niên. 3. Một số nhận định về Hữu Thỉnh và bài thơ Sang thu “Bài thơ không chỉ báo cho người đọc biết thu đã trở trong cảnh sắc thiên nhiên mà còn ngay trong cuộc sống của con người, trong tâm hồn tôi và chắc với rất nhiều người yêu thu...”. (Hữu Thỉnh) “Chỉ mười hai câu thơ năm chữ mà anh đã vẽ lên một bức tranh “sang thu” vừa đúng, vừa đẹp, lại có tình, có chiều sâu suy nghĩ”. (Nguyễn Xuân Lạc, Báo Giáo dục và Thời đại, số 1114 ngày 22/9/2005). “Thiên nhiên và con người đều chung một nhịp sang thu. Nhan đề “Sang thu” vừa bao trùm lại vừa thấm vào từng từ ngữ, cảnh vật. Hương quả sang thu. Ngọn gió sang thu. Màn sương sang thu. Dòng sông, bầy chim, đám mây, bầu trời sang thu. Nắng sang thu. Mưa sang thu. Sấm chớp, giông bão, cây cối sang thu. Nhưng trong từng cảnh sang thu của thiên nhiên, đất trời, tạo vật là lồng lộn hồn người sang thu”.
(Vũ Nho, Thơ chọn và lời bình, NXB văn học, H. 1993) - “Bài thơ khép lại với hình ảnh “sấm” và “hàng cây” vừa có tính tả thực vừa mang ý nghĩa ẩn dụ, gợi ra những suy tư thâm trầm. Cuối hạ - đầu thu, khi đã không còn những cơn mưa xối xả thì sấm cũng bớt bất ngờ và dữ dội. Hàng cây đứng tuổi là hàng cây đã qua bao cuộc chuyển mùa? Không biết chính xác là bao nhưng chắc cũng đủ để điềm nhiên trước những biến động. Tựa như con người lịch lãm, từng trải có thể bình tâm trước những vang chấn của ngoại cảnh.” (Nguyễn Trọng Hoàn, Đọc và hiểu văn bản Ngữ văn 9, NXB Giáo dục, 2005) Trong một bài phỏng vấn, Hữu Thỉnh đã giải thích “Sấm là những khó khăn thử thách mà dân tộc Việt Nam đã trải qua hai cuộc chiến tranh ác liệt chống Pháp và Mỹ. Còn hàng cây là hình ảnh của đất nước, dân tộc ta vững vàng vượt qua thử thách. Trải qua bao nhiêu thử thách, bom đạn ác liệt, chúng ta không còn sợ bất cứ thế lực nào, vững vàng vượt lên phía trước trong công cuộc xây dựng đất nước”. Phân tích nội dung bài thơ Sang thu chi tiết 1. Bức tranh cảnh sắc thiên nhiên mùa thu a) Tín hiệu ban đầu khi giao mùa sang thu - Hương ổi bỗng phả vào gió se thơm ngào ngạt, nồng nàn đánh thức những cảm xúc trong lòng người. + "bỗng": chợt giật mình, không có sự chuẩn bị từ trước, cảm giác sững sờ, ngạc nhiên. + “hương ổi”: hương thơm bình dị đặc trưng của làng quê Bắc Bộ, báo hiệu mùa thu đã về. + “gió se”: gió heo may, khiến làn da cảm nhận được hơi lạnh và khô + “phả”: động từ chỉ hành động mạnh mẽ mang nghĩa tỏa vào, trộn lẫn, gợi sự sánh, hòa quyện, huơng thu hòa trong làn gió trải đều khắp các ngõ ngách làng quê. - Màn sương chùng chình qua ngõ, một chút ngỡ ngàng, bâng khuâng trong tâm hồn nhà thơ và sung sướng thầm thốt lên “Hình như thu đã về”. + "chùng chình": tính từ chỉ sự cố ý chậm lại, dềnh dàng, tạo cảm giác chậm chạp, lững thững. + Hình ảnh nhân hóa “sương chùng chình”: tả làn sương mỏng nhẹ bắt đầu xuất hiện như cố chậm lại có lẽ để đợi chờ ai. => Vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiên chớm thu được tác giả cảm nhận bằng nhiều giác quan tinh tế: khứu giác, xúc giác, thị giác và bằng tâm hồn, từ đó giúp người đọc hình dung rõ nét hơn, đẹp đẽ hơn những đặc trưng của mùa thu và bức tranh mùa thu nơi quê nhà thanh bình. b) Chuyển biến của đất trời lúc thu sang "Sông được lúc dềnh dàng Chim bắt đầu vội vã Có đám mây mùa hạ Vắt nửa mình sang thu" - Không gian đất trời vào thu được gợi lên bằng những dấu hiệu và hình ảnh: + Dòng sông "dềnh dàng": dòng sông quê hương thướt tha mềm mại, hiền hòa trôi một cách nhàn hạ, thanh thản chứ không còn mang dòng chảy vội vã, hối hả. Dòng sông trôi chậm lại như để cảm nhận, tận hưởng vẻ đẹp yên bình của mùa thu. + Chim "vội vã": Những cánh chim chiều bắt đầu vội vã, hối hả bay về phương Nam tránh rét trong buổi hoàng hôn hay cũng có thể nó chỉ đang vội vã quay về tổ trước lúc những ánh mặt trời cuối cùng vỡ tan vào trong màn đêm. -> đối lập với vẻ lững thững, dềnh dàng của dòng sông. + Đám mây "vắt nửa mình: qua sự liên tưởng độc đáo bằng tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, yêu thiên nhiên tha thiết của tác giả, những đám mây được miêu tả đang trôi lững lờ, bảng lảng như một dải lụa nửa nghiêng về mùa hạ nửa ngả về mùa thu. => Con người vừa muốn níu kéo cái rực rỡ của mùa hè vừa muốn vội vã làm việc gì chưa xong khi mùa thu chưa ngả chiều. "Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổi." + Những dư âm của mùa hạ như ánh nắng, những cơn mưa, tiếng sấm vẫn còn nhưng đã trở nên dịu dàng, hiền hòa hơn, không còn bất ngờ và gắt gỏng. => Tín hiệu mùa hạ vẫn còn nhưng đã nhạt dần. + Hình tượng "sấm" với lớp nghĩa ẩn dụ chỉ những vang động bất thường của ngoại cảnh, của cuộc đời. + Hình ảnh "hàng cây đứng tuổi" chỉ những con người từng trải. => Con người từng trải, từng vượt qua khó khăn, thăng trầm của cuộc đời sẽ càng vững vàng hơn trước mọi sóng gió, biến động của cuộc đời. 2. Cảm xúc của nhà thơ khi thu sang - Ngỡ ngàng, bối rối: Một loạt các từ “bỗng, phả, hình như” đã được tác giả sử dụng kết hợp thể hiện tâm trạng bối rối, ngỡ ngàng, bâng khuâng khi thu chợt đến:
+ "Bỗng nhận ra": trạng thái chưa được chuẩn bị trước, như là vô tình, sửng sốt + "Hình như thu đã về": Nhà thơ giật mình, ngỡ ngàng, bối rối, thì thầm tự hỏi khi nhận ra những dấu hiệu đầu tiên của mùa thu, hình như còn có chút gì chưa thật rõ ràng trong cảm nhận, chưa dám tin rằng mùa thu đã thực sự đến. => Tâm hồn thi sĩ biến chuyển nhịp nhàng với phút giao mùa của cảnh vật: "Chùng chình, bịn rịn, lưu luyến, bâng khuâng…". Từ hương nhận ra gió, từ gió nhận ra sương, trong sương có gió, có hương, có tình, từ không gian hẹp (vườn, ngõ) với những gì vô hình (hương, gió) chuyển sang không gian rộng lớn với nhiều tầng bậc cụ thể hơn. - Bâng khuâng, xao xuyến, lưu luyến, mong chờ: Cảnh vật sang thu gợi lên những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến trong lòng nhà thơ. Dòng sông, đàn chim, những đám mây,... tất cả đều mang một vẻ đẹp mơ hồ, giao thoa giữa hai mùa, khiến lòng người cũng trở nên nhẹ nhàng, sâu lắng. - Yêu thương, gắn bó với thiên nhiên: Nhà thơ cảm nhận sâu sắc sự thay đổi của thiên nhiên qua từng chi tiết nhỏ: hương ổi, gió se, sương chùng chình, sông dềnh dàng, chim vội vã... bằng sự quan sát tinh tế, tỉ mỉ. - Chiêm nghiệm về cuộc đời và con người: Những con người từng trải đã từng vượt qua những khó khăn, thăng trầm của cuộc đời sẽ càng trở nên vững vàng hơn. +  Hình ảnh ẩn dụ: “Sấm cũng bớt bất ngờ. / Trên hàng cây đứng tuổi”. Ý nghĩa tả thực: Sấm là hiện tượng thiên nhiên thường xuất hiện bất ngờ đi liền với những cơn mưa rào chỉ có ở mùa hạ (sấm cuối mùa, sấm cuối hạ cũng bớt đi, ít đi lúc sang thu).Ý nghĩa ẩn dụ: Những vang động bất thường của ngoại cảnh, của cuộc đời. “Hàng cây đứng tuổi” gợi tả những con người từng trải đã từng vượt qua những khó khăn, những thăng trầm của cuộc đời. Qua đó, con người càng trở nên vững vàng hơn. => Cảm xúc tiếc nuối. Phân tích Sang thu theo từng khổ thơ 1. Cảm nhận ban đầu khi bắt gặp tín hiệu giao mùa (khổ 1) a) Bức tranh thiên nhiên được cảm nhận từ những gì vô hình - Mùi hương quen thuộc của ổi chín, một hương vị đặc trưng của mùa thu phả trong gió se (se lạnh và hơi khô). + “Hương ổi” là làn hương đặc biệt của mùa thu miền Bắc được cảm nhận từ mùi ổi chín rộ. + Từ "phả" diễn tả sự lan tỏa mạnh mẽ của hương ổi, hòa quyện vào làn gió heo may se lạnh, báo hiệu sự chuyển mùa rõ rệt. -> gợi mùi hương ổi ở độ đậm nhất, thơm nồng quyến rũ, hòa vào trong gió heo may của mùa thu, lan tỏa khắp không gian tạo ra một mùi thơm ngọt mát - hương thơm nồng nàn hấp dẫn của những vườn cây sum sê trái ngọt ở nông thôn Việt Nam. - Sương mù mỏng nhẹ nhàng trôi, mang đến cảm giác mơ hồ, huyền ảo của buổi sáng mùa thu. Những hạt sương nhỏ li ti đang “cố ý” chuyển động chậm lại thong thả, nhẹ nhàng. Hạt sương sớm mai cũng như có tâm hồn. - Câu thơ "Hình như thu đã về" như một lời thì thầm tự hỏi, thể hiện sự ngỡ ngàng, bối rối khi nhận ra những dấu hiệu đầu tiên của mùa thu. b) Cảm xúc của nhà thơ - Kết hợp một loạt các từ: “Bỗng, phả, hình như” thể hiện tâm trạng ngỡ ngàng, cảm xúc bâng khuâng trước thoáng đi bất chợt của mùa thu. - Nhà thơ giật mình, hơi bối rối, hình như còn có chút gì chưa thật rõ ràng trong cảm nhận. Vì đó là những cảm nhận nhẹ nhàng, thoáng qua hay là vì quá đột ngột mà tác giả chưa nhận ra? - Tâm hồn thi sĩ biến chuyển nhịp nhàng với phút giao mùa của cảnh vật. Từng cảnh sang thu thấp thoáng hồn người: Chùng chình, bịn rịn, lưu luyến, bâng khuâng… 2. Những chuyển biến tinh tế của đất trời lúc thu sang (khổ 2) - Hình ảnh thiên nhiên sang thu được nhà thơ phát hiện bằng những hình ảnh quen thuộc làm nên một bức tranh mùa thu đẹp đẽ và trong sáng: + Dòng sông đã trôi chậm lại, không còn vội vã, hối hả nữa để cảm nhận, tận hưởng vẻ đẹp của mùa thu yên bình. + Đối lập với hình ảnh trên là những cánh chim chiều bắt đầu vội vã, hối hả đi tìm thức ăn và sửa soạn lại tổ ấm có lẽ để chuẩn bị cho cuộc hành trình di cư tránh rét. + Mây được miêu tả qua sự liên tưởng độc đáo bằng tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, yêu thiên nhiên tha thiết: mây mỏng, nhẹ, kéo dài của mùa hạ còn sót lại như lưu luyến. Đám mây mới chỉ “vắt nửa mình sang thu” vì vẫn còn lưu luyến mùa hè rộn rã.
=> Không phải vẻ đẹp của mùa hạ cũng chưa hẳn là vẻ đẹp của mùa thu mà đó là vẻ đẹp của thời khắc giao mùa được sáng tạo từ một hồn thơ tinh tế và nhạy cảm đang say thời khắc giao mùa này. 3. Những tâm tư, suy ngẫm về cuộc đời (khổ 3) - Thiên nhiên sang thu còn được gợi ra qua hình ảnh cụ thể: nắng - mưa + "Nắng": nắng cuối hạ vẫn còn nồng, còn sáng nhưng đã nhạt dần, không còn chói chang, dữ dội, gay gắt. + "Mưa": mưa cũng đã ít đi, hết dần những cơn mưa rào ào ạt, bất ngờ. Từ “vơi” có giá trị gợi tả, diễn tả cái thưa dần, ít dần, hết dần. - Sấm khi sang thu đã thưa thớt hơn, không còn dữ dội làm lay động hàng cây nữa: “Sấm cũng bớt bất ngờ. Trên hàng cây đứng tuổi” + "Sấm": là những vang động bất thường của ngoại cảnh, của cuộc đời. + “Hàng cây đứng tuổi”: gợi liên tưởng như một đời người trưởng thành rồi già cỗi đi. -> Mùa thu khép lại những ngày tháng sôi nổi, bồng bột của tuổi trẻ để mở ra một mùa mới, một không gian mới điềm đạm hơn. => Những con người từng trải, đã nếm được hết mùi vị ngọt ngào, cay đắng, mặn mà hay chua chát của cuộc sống, đã trải qua những khó khăn của cuộc đời, thì giờ đây sẽ không phải rơi vào tình thế xao động hay lung lay trước những biến cố của vòng xoáy cuộc đời nữa. Tham khảo thêm: Dàn ý phân tích bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh 4. Phân tích các biện pháp tu từ trong bài Sang thu - Biện pháp đảo ngữ: "Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se" + Vị trí thông thường của câu sẽ là "Hương ổi bỗng phả vào trong gió se". => Sự đảo ngữ này nhấn mạnh vào từ "bỗng", thể hiện sự bất ngờ, ngỡ ngàng khi nhận ra dấu hiệu của mùa thu. - Nghệ thuật nhân hóa: + sương “chùng chình”: gợi lên dáng vẻ lãng đãng như đợi chờ, cố ý chậm lại đầy lưu luyến của màn sương. + mây “vắt nửa mình”: gợi hình dung mây mỏng như dải lụa treo trên bầu trời, nửa nghiêng về mùa hạ, nửa nghiêng về mùa thu, thể hiện sự quyến luyến. + chim bay "vội vã": những đàn chim dường như cũng vội vã hơn bởi chúng cũng đã cảm nhận được hơi se lạnh của mùa thu. + "hàng cây đứng tuổi": hàng cây đã trải qua bao mùa mưa nắng giống như những con người có tuổi đã trải qua bao khó khăn, gian nan trong cuộc đời. - Nghệ thuật đối: + “dềnh dàng” với “vội vã”: diễn tả hai động thái trái ngược của thiên nhiên trong khoảnh khắc giao mùa + “vẫn còn” với “vơi dần”; “nắng” với “mưa”: tái hiện sự vận động trái chiều của hai hiện tượng thiên nhiên. => Nghệ thuật nhân hóa và đối có tác dụng giúp cho hình ảnh tự nhiên trở nên gần gũi, thân thuộc với con người, có sức truyền cảm tới người đọc cũng như gợi lên những liên tưởng thú vị. - Nghệ thuật ẩn dụ: + "Sấm" ẩn dụ cho những vang động bất thường của ngoại cảnh, cuộc đời + "Hàng cây đứng tuổi" ẩn dụ cho một con người đã từng trải. Sơ đồ tư duy phân tích Sang thu Hướng dẫn phân tích Sang thu theo sơ đồ tư duy Bài văn mẫu đặc sắc phân tích Sang thu của Hữu Thỉnh Mùa thu luôn là đề tài khiến thi nhân phải động lòng thương yêu bởi đó là mùa của những gì nhẹ nhàng và dịu êm nhất, mùa của sự tĩnh lặng và những rung động sâu sắc nhất. Mùa thu đi vào thơ Nguyễn Khuyến bình dị, gần gũi; đi vào thơ Nguyễn Đình Thi là tiếng vọng từ đất nước ngàn đời. Còn mùa thu của Hữu Thỉnh qua bài thơ “Sang thu” thật đẹp, thật nên thơ và trữ tình, và tấm lòng của nhà thơ cũng thật duyên. Bài thơ đã phác họa thành công sự chuyển mùa kỳ diệu của đất trời và của lòng người. “Sang thu” là một bài thơ tái hiện lại một cách nhẹ nhàng sự chuyển mùa tinh tế, trời đất lúc sang thu có chút gì đó bối rối, có chút gì đó ngập ngừng và hơn hết là sự ngỡ ngàng, bồi hồi của nhà thơ khi nhận ra sự thay đổi của trời đất. Mùa thu về, mùa thu mang lại cho con người ta những giai điệu dịu êm nhất. Dấu hiệu của mùa thu trong thơ Hữu Thỉnh thực sự rất bình dị và gần gũi, không phải là hương cốm mùa thu, không phải mặt hồ tĩnh lặng, cũng không phải những mùa lá rụng. Mùa thu trong thơ ông chính là “hương ổi”, là thứ hương đặc trưng của vùng quê Việt Nam mỗi khi thu về: Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Phải thật tinh tế, thật khéo léo tác giả mới có thể nhận ra được thứ hương rất đỗi nhẹ nhàng và có thể bị gió cuốn đi lúc nào.
Cụm từ “bỗng nhận ra” giống như một phát hiện mới, một sự ngạc nhiên rất thú vị như khi khám phá ra điều gì đó đẹp đẽ. Đây là cụm từ diễn ra trạng thái ngỡ ngàng của tác giả khi nhận ra mùa thu đã chạm ngõ chỉ với “hương ổi”, mùi hương đồng nội thân quen khiến những người con xa quê khó quên được. Mùi hương ổi ấy đã “phả” vào trong “gió se” đầu mùa thu dịu nhẹ, se sắt. Động từ “phả” đã làm toát lên thần thái của mùa thu, của hương ổi. Nó diễn tả sự quyện chặt vào, sự gắn kết giữa hương ổi và làn gió đầu mùa. Chỉ qua hai câu thơ đầu, Hữu Thỉnh đã mang đến cho người đọc một cảm nhận mới về mùa thu, về sự chuyển mùa tinh tế nhất, về nhưng điều bình dị ở xung quanh chúng ta. Sương chùng chỉnh qua ngõ Hình như thu đã về Hai câu thơ rất duyên, rất tinh tế nhưng rất sâu sắc, gợi lên sự mơ hồ của giây phút chuyển mùa. Hình ảnh “sương chùng chình qua ngõ” khiến người đọc tưởng tượng ra khung cảnh sương đang ngập ngừng giăng mắc ở đầu ngõ. Từ láy “chùng chình” dùng rất đắt, đã làm toát lên thần thái của mùa thu, không vội vàng, hồ hởi mà luôn tạo nên sự mơ hồ và mông lung nhất. Tác giả phải thốt lên “hình như”, là chưa chắc chắn, không chắn chắn nhưng thực ra là tác giả tự khẳng định rằng mùa thu về thật rồi. Có lẽ mùa thu đã sang, là mùa thu của đất trời và mùa thu của lòng người mênh mang, nhiều tâm trạng. Đến khổ thơ thứ hai thì dường như mùa thu đã hiện rõ ra từng đường nét hình khối trong cảm nhận của tác giả: Sông được lúc dềnh dàng Chim bắt đầu vội vã Có đám mây mùa hạ Vắt nửa mình sang thu Nước mùa thu dâng lên theo mùa “dềnh dàng”, những cánh chim trời bắt đầu “vội vã” bay. Thiên nhiên khi mùa thu về có chút gì đó vội vàng, gấp gáp hơn và trĩu nặng hơn nhưng vẫn giữ được thần thái đặc trưng nhất. Đường nét của mùa thu hiện lên rất rõ nét, không còn mơ hồ như ở khổ thơ thứ nhất nữa. Đây cũng là quá trình và là sự chuyển biến trong thiên nhiên và trong nhận thức của tác giả. Sự quan sát tinh tế, tỉ mỉ của tác giả còn thể hiện ở cách nhìn “đám mây mùa hạ” như “vắt” sang thu. Thật tài hoa, thật khéo léo và dường như ông động lòng với mùa thu, khí thu, vị thu rất nhiều nên mới tưởng tưởng ra viễn cảnh đám mây cao trên trời như đang chuyển mình cùng nhịp đập của mùa thu. Từ “vắt” dùng rất hay, rất độc đáo đã diễn tả được quá trình chuyển mình của mùa thu rất uyển chuyển, nhịp nhàng. Mùa thu có chút gì đó độc đáo, tinh nghịch và cũng không kém phần duyên dáng qua cảm nhận của Hữu Thỉnh. Mùa thu đã đến thật rồi, mùa thu mang theo những gì tinh khôi, nhẹ nhàng và dịu êm nhất. Bức tranh chuyển mùa qua lời thơ Hữu Thỉnh thực sự mềm mại, nhẹ nhàng và uyển chuyển biết bao. Đó chính là cái Tài của tác giả, tài dùng chữ vẽ tranh. Điều bất ngờ nằm ở khổ thơ cuối, mùa thu đã thực sự đến rồi và đất trời đã có nhưng chuyển biến khiến con người có thể nhận ra, nhưng tác giả đã chiêm nghiệm mùa thu bằng cách nhìn nhận của một đời người: Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổi Mùa thu có nắng, là thứ nắng dịu nhẹ và tinh khôi, thứ nắng có chút se se lạnh của gió đầu mùa. Thiên nhiên mùa thu cũng trở nên tĩnh lặng và trầm ngâm hơn. Tiếng sấm không còn khiến con người giật mình nữa mà nó trở nên lặng lẽ hơn trên hàng cây đứng tuổi. Tác gi�� đã đúc kết chiêm nghiệm và sự từng trải của một đời người qua sự liên tưởng đến “hàng cây đứng tuổi”. Tiếng sấm và hàng cây ở hai câu thơ cuối dường như là hiện thân của những con người từng trải, đã qua giai đoạn tuổi trẻ bồng bột, nhiều hối hả. Ở giai đoạn con người ta “đứng tuổi” mọi thứ cần chắc chắn và đứng đắn, tĩnh lặng hơn. Tác giả đã mượn hình ảnh “hàng cây đứng tuổi” để nói lên đời người ở tuổi xế chiều, cũng như mùa thu vậy; có chăng mùa thu là mùa của tuổi con người ta không còn trẻ trung nữa. Nhịp đập của mùa thu, sự chuyển động của mùa thu rất nhẹ nhàng và êm đềm. Có lẽ khi con người ta trải qua tuổi bồng bột, đến một lúc nào đó cần bình thản nhìn lại và nhẹ nhàng cảm nhận chúng. Khổ thơ cuối với giọng điệu trầm lắng khiến người đọc nhận ra rất nhiều điều trong cuộc sống này đáng suy ngẫm.
Hữu Thỉnh với bài thơ “Sang thu” độc đáo và thú vị, cách cảm nhận tinh tế nhẹ nhàng cùng những chiêm nghiệm đáng suy ngẫm đã khiến cho người đọc có cái nhìn khái quát và mới mẻ hơn về mùa thu. Gấp trang sách lại, mùa thu của Hữu Thỉnh vẫn còn quẩn quanh đâu đây trong trí óc của mỗi chúng ta. Kiến thức mở rộng về bài thơ Sang thu Dưới đây là một số thông tin kiến thức mở rộng mà các em có thể tham khảo để bổ sung vào nội dung bài phân tích Sang thu của mình cho hợp lý để bài văn có chiều sâu, hay và hấp dẫn người đọc hơn. 1. Giải thích nghĩa một số từ - Chùng chình: cố ý chậm lại - Dềnh dàng: chậm chạp, thong thả. 2. Tư liệu liên hệ, mở rộng cho bài phân tích Sang thu - Liên hệ khổ 1 Sang thu với bài Đây mùa thu tới (Xuân Diệu) “Đây mùa thu tới, mùa thu tới Với áo mơ phai dệt lá vàng” hay trong Truyện Kiều: “Lá vàng hiu hắt cảnh tiêu sơ Phảng phất bên song bóng nhạn thưa” - Liên hệ hình ảnh gió se trong bài Thu điếu của Nguyễn Khuyến: “Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo” - Liên hệ sự biến chuyển của thiên nhiên đất trời khi sang thu trong bài Chiều sông Thương của Hữu Thỉnh: “nắng thu đang trải đầy đã trăng non múi bưởi bên cầu con nghé đợi cả chiều thu sang sông” - Liên hệ khổ 2 Sang thu với bài Tràng giang của Huy Cận “Lớp lớp mây cao đùn núi bạc Chim nghiêng cánh nhỏ bóng chiều sa” - ... 3. Gợi ý một số dạng đề viết đoạn văn phân tích về bài Sang thu a) Đoạn văn ngắn phân tích sự cảm nhận tinh tế của nhà thơ về biến chuyển trong không gian lúc sang thu ở khổ thơ đầu. Gợi ý: - Nêu những chuyển biến của không gian lúc sang thu (hương vị, hình ảnh) + Hương vị: mùi ổi chín lan tỏa gợi nhớ về tuổi thơ êm đềm, về làng quê rợp bóng tre xanh, ăn sâu vào tiềm thức bao người. + Hình ảnh: Cơn gió se lướt trong không gian nhẹ nhàng.Sương thu như làn khói mỏng giăng mắc trước cổng nhà.Dòng sông không còn cuồn cuộn như trước mà êm đềm buông mình chậm rãiĐàn chim vội vã bay đi tránh rét.Trên trời, mây lững lờ trôi từng đámNắng đã nhạt hơn và mưa cũng vơi dần.Tiếng sấm thưa dần và dường như cũng nhẹ nhàng hơn. => Các từ “phả vào”,”dềnh dàng”, “chùng chình” để diễn tả cảm giác trạng thái thể hiện sự thay đổi của khung cảnh thiên nhiên một cách tinh tế trong thời điểm giao mùa; thể hiện tâm trạng bâng khuâng ngỡ ngàng của tác giả lúc thu sang. Đoạn văn mẫu: Mở đầu “Sang thu” là những cảm nhận tinh tế, bất ngờ của nhà thơ Hữu Thỉnh trước không gian nơi đồng quê êm đềm, dịu dàng mà thơ mộng: Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về. Đặt từ “bỗng” ở đầu khổ thơ, tác giả cho thấy, mùa thu đến khá bất ngờ và đột ngột, dường như không hẹn trước. Bắt đầu mùa thu không phải là nét đặc trưng của trời mây hay sắc vàng hoa cúc như trong thơ cổ mà là “hương ổi” nơi vườn quê. Cái hương thơm nồng nàn ấy, thân thuộc ấy đang “phả vào trong gió se” - thứ gió heo may, khô lạnh, dịu dàng chỉ xuất hiện độ giao mùa ở miền Bắc. Dùng từ “phả” tác giả gợi hương thơm ngan ngát của ổi chín như lắng đọng, sánh lại, lan tỏa trong không gian, thấm vào tâm tưởng, đánh thức những kỉ niệm tuổi thơ. Từ láy gợi hình cùng nghệ thuật nhân hóa - “sương chùng chình qua ngõ” gợi hình ảnh làn sương duyên dáng, yểu điệu như đang đợi chờ, đang lưu luyến nửa ở, nửa đi. Bằng tất cả các giác quan: khứu giác, xúc giác, và thị giác, tác giả cảm nhận những nét đặc trưng của mùa thu đều hiện diện. Phút giây giao mùa của thiên nhiên, cảm thấy rồi, nhìn thấy rồi, vậy mà thi nhân vẫn sững sờ, khó tin: “Hình như thu đã về”. b) Đoạn văn ngắn nêu cảm nhận về vẻ đẹp của hình ảnh "đám mây mùa hạ" trong khổ thơ thứ 2 Những chuyển biến nhẹ nhàng mà tinh tế của đất trời lúc hạ sang thu được nhà thơ Hữu Thỉnh cảm nhận sâu sắc qua bài thơ “Sang thu”. Ở đó có hương ổi nồng nàn, có gió thu se lạnh, có làn sương chùng chình, có dòng sông dềnh dàng, có cánh chim trời vội vã và: “Có đám mây mùa hạ - Vắt nửa mình sang thu”. Người đọc cảm nhận: hình như trong đám mây kia vẫn còn lại một vài tia nắng ấm của mùa hạ nên mới “Vắt nửa mình sang thu”. Ngôn ngữ thơ thật giàu
chất tạo hình! Trong khoảnh khắc giao mùa, đám mây như kéo dài ra, nhẹ trôi như tấm lụa mềm treo lơ lửng giữa bầu trời trong xanh, cao rộng. Nó vắt lên cái ranh giới lỏng lẻo, mỏng manh giữa hai mùa hạ - thu để rồi một thoáng qua đi cả đất trời đã nhuốm màu sắc thu. Có thể nói, bằng sự liên tưởng tinh tế, độc đáo, Hữu Thỉnh đã sáng tạo ra một hình ảnh đầy chất thơ thật quyến rũ, thật xốn xang lòng người! (Nguồn fanpage: Học văn lớp 9) TÀI LIỆU THAM KHẢO - https://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%AFu_Th%E1%BB%89nh - Văn bản Sang thu, trang 70 SGK Ngữ văn 9 tập 2 -/- Trên đây là gợi ý chi tiết cách làm bài văn mẫu lớp 9 hay phân tích bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh, các em có thể tham khảo để hoàn chỉnh bài phân tích của mình theo đúng hướng và yêu cầu đề bài. Chúc các em học tốt!
0 notes
tintucsuckhoecom · 10 days
Link
0 notes
spyxfamilyanalysis · 14 days
Text
Important announcement/ Thông báo quan trọng (VN ver.)
-> English version (this post below has some updates abt my story in Eng)
Scroll down for a surprise...
------------------------------------------------------------------------------
Dưới đây là một số tin tốt và xấu...
Tin tốt: Mị sẽ trở thành sinh viên năm nhất!!!
À, không phải "sẽ trở thành", MỊ LÀ sinh viên năm nhất của trường đại học kỹ thuật y dược, chuyên ngành: Y khoa. Mị ko thể diễn tả thành từ được (words can't describe how I feel)!!! Nói ra thì, mị đã học rất chăm chỉ trong kỳ thi cuối cấp (kỳ thi đầu vào), dù có những phút giây thăng trầm, mị vẫn được trả công cho tất cả công sức học tập của mình. Mị từng đề cập trc đây, khi bắt đầu năm lớp 12 (lớp cuối cấp 3), mị hầu như sẽ không hoạt động (à cũng ko nhìu như mị nghĩ, do mị quá ham chơi, dễ bị phân tâm ấy mà :)). Bài đăng đó là vào khoảng tháng 5-6 năm ngoái (do mị lười kiếm quá mà :") (I was too lazy to find it)).
Mị đã có những kỷ niệm đẹp với các bạn cùng lớp, tụi chị cố gắng để ghi lại từng khoảnh khắc đáng nhớ khi còn ở bên nhau. Mị dành thời gian cho các bạn nữ của mình, đôi khi tụi chị bỏ giờ nghỉ trưa (ở trường Việt Nam, giờ nghỉ trưa = giờ ăn trưa + thời gian ngủ trưa (khoảng 1 tiếng) (giáo viên canh tụi chị ngủ) bất cứ khi nào tụi này có thời gian, đặc biệt là khi sắp có bài kiểm tra 15' vào buổi chiều. Chà, vào những lần đó, tụi này hay đến các quán cà phê gần đó ko phải để học bài (có lẽ là ngoại trừ mị, đôi khi), mà để uống chút gì đó, kể những bí mật và những câu chuyện tình yêu, và mị, ừ, ko kể. Mị ko kể cho họ nghe bất cứ điều gì về chuyện tình của mị. Nhưng mị từng kể với họ rằng mị từng phải lòng một cậu bạn hồi tiểu học, nhưng hãy cứ cho rằng lúc đó mị và cậu bạn đó là bạn thời thơ ấu và giờ ko gặp nhau nữa :) )) Và bây giờ mị đang độc thân :')
Trở lại vấn đề, chị đã từng nói dối (rất nhiều) với bố mẹ rằng mị ăn trưa ở căng tin, vì đôi khi, nhóm hội con gái tụi chị hay mua bữa trưa ở ngoài trường, trên lối đi/vỉa hè (Nhiều blog Việt xuất hiện rất nhiều), à mị thích nhất là xe đẩy của chú bán cơm chiên nhất do thường xuyên hay ăn, chú hiền, đồ ăn rẻ khoảng 25-30k, ngon, có nhìu topping để chọn như xúc xích, gà chiên, bò xào, trứng chiên, đc rưới thêm tương cà, tương ớt, mayonaise, có thể thêm sa tế nếu thich ăn cay thêm, chỉ tiếc là sau này ko còn đc ăn nx thui (ah, I like most the mister that sells fried rice on a strolley because I usually bought at his place, he's friendly, the food's cheap around 25-30k, and good, has many toppings like sausages, chicken nuggets, stir-fried beef, fried egg, drizzle with ketchup, chili sauce, mayonnaise, maybe add some chili oil if ya like spice, sucha shame that I can no longer eat there). Đm, để mị nói cho mà nghe, một số phụ huynh châu Á, họ ko chấp thuận việc ăn ngoài trường/đường, bởi vì trường học bảo đảm an toàn thực phẩm nếu bạn bị ngộ độc và các thứ khác, còn ăn trên đường, nếu bạn bị đau bụng, bạn tự chịu trách nhiệm, mặc dù, chúng rẻ hơn rất nhiều so với đồ ăn ở trường. Một số cha mẹ sẽ bỏ qua nếu bạn ăn ở các quán ăn hoặc nhà hàng với bạn bè, ít nhất là chỗ đó sạch sẽ an toàn. Thế là có lần mị bị đau bụng kinh khủng vì ăn milo đá dầm trên vỉa hè bên ngoài trường để ăn trưa. Chị ko nói với cha mẹ rằng mị đã ăn chúng, mị chỉ nói rằng dạ dày của mị rất yếu. Cuối cùng, họ mắng mị vì ăn đồ ko đảm bảo chât lượng khi bụng yếu, và đừng lo, dạ dày vẫn ổn, không có gì quá tệ xảy ra, nhưng ờm, mị sẽ không bao giờ ăn thứ đó nữa.
Dưới đây là hình ảnh milo dầm, giá khoảng 15-20k, còn ở trường: 25-30k. Chúng cx ổn thui: đá bào với sữa tươi; Bột milo mà bạn hay thấy ở nhiều cửa hàng tiện lợi ở châu Á, thường thì bột đc pha với nước nóng, thêm đá nếu bạn thích uống lạnh, hương vị tương tự như sô cô la nóng, nhưng làm uống nhanh hơn, ngon hơn, có thể coi như sô cô la nóng phiên bản châu Á (xem video của Uncle Roger); trân châu; kèm với sữa đặc; kết thúc với nhiều bột ca cao hơn. Một số cửa hàng trên đường phố thậm chí còn có bánh plan, (như bánh pudding trong bánh kẹo Pháp); thạch/sương sáo, chúng giòn (?), mềm và lạ (?) nếu bạn (ý là một số người ngoại quốc) ko quen với một số loại thạch. Đm mấy cây kem ấy mấy ní, ăn chỉ MỘT VIÊN, và ta chưa đủ sướng trong mùa hè, hãy thử milo dầm của tụi châu Á này, rẻ, và bạn vẫn no đến chiều (tui thì thường ăn trưa nhé :))
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Trở lại câu chuyện, cha mẹ châu Á nào cũng sẽ quý mến mấy ní hết, tự hào khoe với các cô chú, bạn bè rằng con của họ đã thi đậu trở thành bác sĩ, luật sư, kỹ sư… À, ít nhất thì cx giống trường hợp bố mẹ mị. Cha mẹ của một số bạn mị thì để tụi nó được là chính mình, họ tự lựa chọn cho tương lai của mình. Một số đứa chọn Kinh tế, Nghệ thuật… Mấy ngành đó không tệ, nhưng sau này khi nào họ sẽ có tiền??? Mị không viết để nói rằng chúng vô giá trị hay bất cứ điều gì. Đó cũng là những công việc tuyệt vời nếu bạn theo đuổi niềm đam mê của mình. Cha mẹ mị không bị ám ảnh bởi tiền bạc, họ chỉ muốn điều tốt nhất cho mị thui, cho tương lai của mị. Họ trc đây cx học Kinh tế đó! Trước đây, đó là một công việc ổn định, nhưng chúng ta đang sống trong một xã hội phát triển hàng ngày, và mị phải nghĩ xem 10 năm nữa công việc sẽ như thế nào. Và khi trở thành một bác sĩ (nếu làm được), bạn sẽ nhận được sự tôn trọng của xã hội, bệnh nhân của bạn, …. Mị ko biết tương lai chờ đón ra sao, nhưng hãy chúc mị may mắn!
Tin xấu: Có thể mị sẽ ko co thể vẽ đc nx, có khi ko viết bài đc lun…
Xin đừng hiểu lầm. Mong mng thông cảm. Mấy ní biết rùi đấy, học Y khoa phải mất ít nhất 6 năm đại học và mị ko muốn bỏ ngành. Những gì mị ghi ở trên ko có nghĩa là mị không thể làm đc (ý là dành thời gian cho blog), chỉ là ko có thời gian để làm mà thui. Vì vậy mị sẽ ko có ý định xóa blog này. Nhưng cá rằng đến thời điểm 6 năm sau, chưa chắc gì mị còn nhiệt huyết như xưa (ý là bây giờ). Chắc chắn là mị yêu anime, nhưng liệu mị có yêu nó hay ko sau 6 năm xa cách vẽ tranh, hoạt hình, v.v. Mị sẽ sớm bước sang tuổi 18 và 6 năm sau là 24. Chưa hết, mị còn cần chứng chỉ nghề nghiệp, lại là 1 năm: 25. Và chắc vẫn còn độc thân :”))) sao lại phũ phàng thế này :”( Mị bít 6 năm trong tù đại học là một khoảng thời gian dài, khó khăn và nhàm chán, nhưng mị thực sự ước mình có thể tìm được thời gian để viết bài và viết ra những ý tưởng của mình… Vậy nên khi thời cơ đến, khi mị chính thức bước chân vào đại học, xin chúc mị những điều tốt đẹp nhất, và chúc các bạn sức khỏe dồi dào, hãy theo dõi để biết thêm nhiều điều thú vị trong blog này nhé. Mị biết rằng việc viết bài đăng này, tạo blog này trên Tumblr về cơ bản là việc mị làm để giết thời gian, nhưng nó giúp mị suy nghĩ ra điều gì đó, nó giúp mị duy trì hoạt động (à thì là bộ não của mị) Một lần nữa, cảm ơn các bạn đã theo dõi mình, khiến mình vui mừng khôn xiết 💜
P.s. sao cái này trông như di chúc vậy trời 🤣
(Ah, I already turned 18 so, yeah!)
-> Bài đăng chính
1 note · View note
halyyhpa · 22 days
Text
Bằng cách nào tớ lại chọn Tumblr là nơi lưu trữ những câu chuyện của riêng mình?
Từ khi tớ có thể nhận thức được, tớ biết rằng hằng ngày xảy ra rất nhiều chuyện quanh mình hay với chính mình. Nhưng ngoài kí ức ra, làm thế nào để nhớ hết chúng? Lớn hơn một chút, lên tiểu học, tớ biết rằng có một cách để tái hiện những câu chuyện ấy, đó là viết nhật kí. Tớ đã nảy sinh ý định viết nhật kí. Nhưng khi viết lần đầu tiên, tớ ngẫm lại, cả một ngày đã cầm bút ở trên lớp rồi, về đến nhà lại phải vắt óc suy nghĩ xem hôm nay đã làm, đã nói những gì để lại viết tiếp thì thật phiền phức quá. Khi ấy, tớ còn bé con, còn mải ham chơi nên không muốn suy nghĩ, viết lách gì nhiều nên đã bỏ dở cuộc nhật kí mới viết được một trang từ đó.
Đến khi lên cấp 2, có điều gì trong lòng muốn giãi bầy mà không tìm được ai tâm sự, tớ sẽ viết ra giấy. Nhưng đó lại chỉ là những câu từ còn dở dang, khá vu vơ, mơ hồ. Tớ còn có những trong nhật kí ở ghi chú điện thoại hoặc Word trên máy tính nhưng có bài viết hoàn chỉnh, có bài chỉ viết đôi ba dòng và sẽ không bao giờ được thêm câu từ, con chữ nào. Vả lại viết trên đó khiến tớ chán và không có hứng thú.
Bước ngoặt xảy ra vào hè 2023, khi tớ đọc nhiều sách, xem nhiều phim và muốn chia sẻ những cảm nghĩ của mình. Nếu là sách, tớ có thể viết note vào thẳng nhưng còn phim, tớ sẽ viết ở đâu? Viết vào ghi chú hoặc Word ư? Không, bố cục ảnh ở trên đó không đẹp, giao diện lại không bắt mắt mà mỗi lần muốn đọc lại phải mở file ra.
Tớ nghĩ đến việc đăng tải trên mạng xã hội. Nơi tớ muốn đăng lên nhất là Istargram. Ig có giao diện đẹp, hợp với thị yếu của tớ, lại có thể đăng strory. Nhưng có một vấn đề lại bị giới hạn kí tự. Tớ đôi lúc ngẫu hứng mà muốn viết dài, bị giới hạn thù sẽ cảm thấy rất khó chịu. Tớ có thể cắt bớt câu từ nhưng ngộ nhỡ mất đi một phần nội dung tớ muốn nói thì sao. Vậy là tớ không thể thường xuyên đăng lên Ig.
Mạng xã hội tiếp theo mà tớ muốn đăng tải là Twitter. Nhưng thật tiếc là cũng như Ig, X cũng giới hạn kí tự.
Về Facebook thì tớ sử dụng khá nhiều nên tớ không muốn đăng trên đó. Với lại đăng trên FB có khá nhiều người có thể tiếp cận và dao có thể thoải mái khi có người đọc nhật kí của mình chứ.
Tớ đành phải lên Google để tìm thêm vè mạng hội và tớ biết đến Lotus, mạng xã hội do người Việt tạo ra. Tuần đầu tớ dùng khá ổn, không có vấn đề gì. Nhưng rồi một hôm tớ phát hiện ra một số bài đăng của tớ “không cánh mà bay”. Tớ buộc phải tìm một trang khác để đăng lại những bài này lên.
Tớ đã tìm và biết đến Tumblr. Điều tớ ấn tượng là có rất nhiều bài đăng có ảnh đẹp ở trên đây. Tớ đã thử sử dụng và trong suốt một tháng, mọi điều đều trơn chu. Tớ cảm thấy, đây là “bến đỗ” của mình.
Về sau tớ không chỉ chia sẻ về phim ảnh, idol mà còn kể về những câu chuyện của riêng tớ nữa. Tớ cảm thấy điều đí có ích, vì sau này khi tuổi đời gia tăng, khi nhiều điều cần phải nhớ, khi kí ức từ nhỏ dần phai nhạt, tớ sẽ có trang nhật kí này để mà đọc lại, để mà nhớ về một thời đã đi qua.
Hi vọng rằng sau này tớ sẽ tiếp tục duy trì thói quen viết nhật kí của mình trên Tumblr.
Tumblr media
1 note · View note
tran-miuw · 1 month
Text
Mình là một đứa kén ăn và khó chiều, tự mình cũng nhận thức rõ được điều đó. Mình cũng hay để ý tiểu tiết nữa, những điều nhỏ nhặt không mấy ai để ý thì mình lại rất để tâm, nhưng ngược lại, nhiều thứ mọi người để tâm thì với mình nó lại chẳng đáng giá.
Mình thừa biết, tự bản thân mình nuông chiều mình còn khó, nói gì đến những người cố gắng chiều theo ý mình có khi chỉ vì một vài rung động nhất thời. Vậy nên, mình chưa từng đòi hỏi bất kỳ ai phải làm bất kỳ điều gì, cho mình, đặc biệt là bạn.
Mình không ăn hành, nhưng nếu bạn không nhớ, mình có thể tự nhặt; bạn muốn gặp mình, nhưng bạn không muốn đi xa, nếu bạn đủ quan trọng thì mình sẽ tự đi; ngày sinh nhật hay những ngày kỉ niệm, nếu bạn không nhớ, mình có thể tự hưởng thụ một mình, sẽ không vì thế mà trách móc hay giận dỗi bạn, vì với mình, đấy đều là những điều nhỏ nhặt. Tình cảm của mình, mình không đong đếm, nhưng mình nghĩ nó đủ nhiều, đủ để bỏ qua được rất rất nhiều sự vô tâm của bạn.
Nhưng mà, mình sẽ buồn khi bạn không tôn trọng mình trước mặt bạn bè của bạn, khi tình cảm của bạn on - off thất thường mà chẳng rõ lí do, khi bạn đề cao một người con gái khác hơn chính người yêu của bạn, khi mình đã nói rất rất nhiều lần về những điều làm mình khó chịu trong mối quan hệ này nhưng bạn cố tình phớt lờ đi không thèm thay đổi, và, đặc biệt là khi, nhân duyên của chúng mình, bạn lại xem như một điều xui xẻo.
Bạn nghĩ mình quyết định rời đi dễ dàng lắm sao? Mình đã từng muốn thử xem sức chịu đựng của mình giỏi đến thế nào, từng muốn cố gắng thay đổi bản tính vốn có của mình để hòa hợp với bạn ra sao, từng vứt bỏ lòng tự trọng để níu kéo chỉ vì không nỡ buông tay bạn như thế nào, bạn nhìn thấy được không? Mình của những ngày tháng ấy, yêu bạn đến mức không còn là chính mình được nữa. Nhưng mà, cuối cùng, mình vẫn thua. Vì mình không tìm được tiếng nói chung giữa chúng mình, không nhìn được gì trong tương lai mờ mịt của hai đứa, lại c��ng không cảm nhận được thứ tình yêu khắc cốt ghi tâm kia của bạn.
Người mình yêu, sẽ không vì mình không thích mà sẽ không làm. Bạn chỉ cần thấy bạn không sai, thì mọi cảm nhận của mình đều là vô nghĩa.
Dù sao, mình cũng trả tự do lại cho bạn rồi, trả tình yêu đó lại cho bạn để bạn được sống đúng với lý tưởng ban đầu bạn đề ra. Mình cũng chẳng hi vọng thêm gì nữa cả, thử đi thử lại bao nhiêu lần kết quả cuối cùng vẫn không hề thay đổi, chỉ làm mất thời gian của cả hai mà thôi.
Mình còn yêu bạn, rất nhiều, dù biết rằng chúng mình sẽ chẳng còn cơ hội nào để quay về bên nhau được nữa, nhưng điều đó chẳng còn liên quan gì đến bạn nữa cả, vì bạn mà mình yêu, thuộc về quá khứ mất rồi.
0 notes