tien-all-in
tien-all-in
Tiến-all-in
461 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
"Có những cảm xúc, không cần quá nhiều thời gian, không cần quá nhiều sự thăm hỏi. Người ta vẫn cảm thấy rung động mỗi lần gặp gỡ nhau, bởi đơn giản đó là tình yêu. Mà tình yêu thì đôi khi không cần phải nói quá nhiều, chỉ cần nhìn vào đôi mắt là sẽ thấy, cuộc đời mình, hóa ra là ở đây."
- Người đan chữ xếp thuyền | Miura Shion
502 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
Tại sao thích một người nhưng lại không chủ động?Thế giới này có ít nhất 2 kiểu người khi đứng trước tình yêu. Một kiểu thì lao về phía trước bất chấp trời trăng mây gió. Kiểu còn lại, lúc nào cũng sợ không có đường lùi.
— AN TRƯƠNG
280 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Chia sẻ
Ở cái thời điểm này, rất dễ bắt gặp một dòng tâm sự nói về tình trạng không ổn của ai đó. Mình cũng vậy, mình đã đi qua những ngày rất là không ổn nhưng lại cảm thấy rất ổn. Gặp vấn đề về công việc, tài chính, con người... nếu không có công phu tu tập ít ỏi tích góp được trong 2 năm gần đây chắc sẽ sụp đổ.
Tuần trước mình về nhà nói chuyện với mẹ rằng công ty của con đã đóng cửa rồi. Lâu lắm rồi mình không có những chia sẻ thực tế với mẹ, những lần gặp nhau chỉ nghe mẹ nói về tin tức xã hội, những bữa cơm và sự cáu bẳn vô lý. Có đôi lúc mình cảm giác thật sự chán ngán mẹ, không muốn trò chuyện. Tự dưng hôm đó mình rất muốn mẹ biết mình đang thật sự sống thế nào, thế là nói và rồi tự dưng lại thấy hình ảnh người mẹ sắc bén năm nào quay về. Mẹ không nói vẩn vơ, lo lắng như mình nghĩ, chỉ từ từ động viên mình rồi trả tiền cho mọi bữa ăn. Mình không giành như mọi khi vì cảm thấy đó là cách mẹ thể hiện quyền lực bảo vệ con. Lòng mình cũng nhẹ nhàng, vui vẻ hơn. Sợ mẹ lo nên ít khi nào mình nói mẹ nghe những khó khăn trong cuộc sống, lúc nào cũng thích trêu ghẹo nói chuyện khùng điên, nhưng chợt nhớ ra rằng người nhà thì luôn có nhu cầu chia sẻ nỗi buồn với nhau, để ít ra còn thấy sự liên kết với nhau. Hồi nhỏ chuyện gì cũng về kể với mẹ, càng lớn thì càng ít dần. Riết rồi gặp nhau cũng chỉ là: ăn gì? mẹ nấu. Cảm giác không còn những bữa đi dạo, cà phê cùng nhau thì mối quan hệ của mình với mẹ cũng xa dần. Hôm đó nói ra, cảm giác không phải lo nghĩ gì nữa. Phải giữ mãi hình tượng vui vẻ, thành công, tài giỏi.. ngay cả với gia đình mình thì thật khổ sở. Thành công cũng như thất bại vậy, đến thì ghi nhận thôi.
Các mối quan hệ trong đời cũng vậy, mọi thứ sẽ chỉ còn là lớp bọt trong nồi xương hầm khi ta dừng chia sẻ. Thời gian này có khó khăn nhưng lại cũng tuyệt vời, mình nhìn ra nhiều vấn đề của bản thân hơn, hiểu hơn về những điều đã dạy, bớt nói chuyện sách vở lại vì đã hiểu bản chất nó là gì. Có nhiều điều cảm thấy đọc thì đơn giản nhưng ứng dụng vô thực tế thấy khó quá. Cảm giác như chỉ là em bé với cuộc đời, đang phải học ý nghĩa của từng từ. Giống như từ "chia sẻ", nào đâu có đơn giản như hành động thấy gì hay quá bấm vào nút Chia Sẻ là được. Có những chia sẻ chất lượng, có những chia sẻ như gửi rác vô đầu người khác. Có những lúc nói rất nhiều với nhau nhưng chẳng có ý nghĩa gì cả, có những lúc chỉ một cuộc trò chuyện cũng đủ để khiến ta suy ngẫm. Mà nó không giống vòng tròn chia sẻ của mấy chương trình trị liệu tâm lý nha, mình thấy cái đó nó rất là không tự nhiên, nhưng có lẽ nó giúp được ai đó. Mình rất may mắn vì ngoài gia đình ra thì còn có bạn bè, người yêu luôn sẵn sàng nghe mình nói. Việc mình không dùng Facebook nữa cũng không ảnh hưởng tới ai, biết có một số người bạn vẫn quan tâm mình đang sống thế nào, đang làm gì. Những mối quan hệ đó đã đầy đủ rồi.
Hồi xưa mình ghét ai lên mạng than vãn lắm, ghét nhất cái quỷ gì mà "tôi có một nỗi buồn thật đẹp". Hồi đó bạn nói mình hơi gay gắt, giờ thì mình vẫn ghét nhưng bớt gay gắt lại. Ai cũng có nhiều nỗi buồn, ai cũng có thể thất bại, ai cũng có thể sai lầm, học cách chấp nhận rồi bước qua nó. Không thích mân mê nỗi buồn, nhưng biết khi nỗi buồn quýnh ta một cái thật mạnh, nếu ta không té thì ta lớn. Ai cũng có cuộc chiến của riêng mình, giữ cho bản thân ổn đã là một chuyện tốt lành.
74 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
Promise me not to hide yourself when you're in pain, it's unfair that we laughed together but you cried alone.
Hãy hứa với em là đừng trốn tránh khi anh đang đau khổ, thật không công bằng khi chúng ta cười cùng nhau nhưng anh lại khóc một mình.
745 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
Em có quá nhiều nỗi bất an. Bằng chứng là có những chuyện đã gần như chắc chắn, em vẫn nhất quyết dùng cụm “nếu - thì”. Còn nếu như ai đó dùng cụm “nếu - thì”, em sẽ cảm thấy gần như không còn hy vọng gì cả.
— AN TRƯƠNG
345 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
〔Bài dịch số 887〕 :
1/ Có thể không làm tốt được mọi việc, nhưng nên dùng cái miệng để nói ra những lời hay ý đẹp. Giống như khi bạn đi ăn ở quán hàng, nếu như ông/bà chủ ở đó nói với người làm cơm rằng “nhớ thêm cho đứa nhỏ ít thịt nhé”, trong lòng bạn ít nhiều cũng sẽ vui vẻ, lần sau vẫn muốn ghé qua để ủng hộ!
Nhưng trên thực tế có thể người làm cơm ấy chẳng thêm cho bạn ít thịt nào vào bát cả, ông/bà chủ cũng chỉ nói vậy theo thói quen mà thôi, nhưng ấn tượng của bạn về quán cơm ấy là sự hài lòng!
Tumblr media Tumblr media
2/ Khi có người nói xấu sau lưng bạn, thôi thì mình đừng học theo người ấy cũng đi nói xấu người ta với người khác, làm vậy cho người ta cảm giác rằng bạn với cái đứa đó đâu có khác gì nhau. Bạn có thể giả vờ đi khen người ấy, công nhận người ấy, cứ tỏ ra bình thường thôi.
Thời gian lâu, người ta sẽ thấy rằng bạn với người đấy là hai người thuộc hai trường phái khác nhau, lời của người đấy tự nhiên cũng sẽ không ai còn quan tâm nữa!
Tumblr media Tumblr media
3/ Điểm mấu chốt để tạo được ấn tượng tốt trong lòng người khác, chính là học được cách mua nước! Dùng số tiền ít ỏi nhất để đạt được điều hiệu quả nhất!
Ngày đầu tiên bạn gặp người ta, mua hai cốc cà phê kéo gần khoảng cách giữa mọi người; trong nhà có thợ sửa nhà, bạn mua cho người ta chai nước, điều nhỏ nhặt thôi, nhưng người ta sẽ sửa sang cho ngôi nhà của bạn đã đẹp lại càng đẹp hơn!
Tumblr media Tumblr media
4/ Khi người khác khen bạn, hãy học cách chuyển những câu khen ngợi đó lên người họ, điều này vừa khiến người khác ấn tượng tốt về bạn, càng không khiến người khác đố kị bạn!
Ví dụ, ngày trước Hoàng Bột tham gia một chương trình tên là 《Lỗ Lữ hựu ước nhất nhật hành》 , Lỗ Lữ nói “Dạo này anh hot lắm đấy”, Hoàng Bột liền đáp rằng “Chả thế à, chính vì như vậy nên tôi mới có cơ hội được lên chương trình đó”, nghe thấy vậy, cả trường quay cười ồ vui vẻ!
Tumblr media Tumblr media
5/ Đừng nhúng tay vào chuyện bạn bè mua nhà mua xe, đừng nhúng tay vào chuyện yêu đương kết hôn của bạn bè!
Khi người khác hỏi ý kiến của bạn, tốt nhất là đừng đưa ra lời khuyên nào. Mấy chuyện này đều là chuyện quan trọng trong cuộc đời, nếu như một khi họ thật sự nghe theo lời khuyên của bạn, kết quả tốt không nói, nhưng nếu như có xảy ra vấn đề, họ sẽ đẩy hết trách nhiệm lên người bạn
Tumblr media Tumblr media
6/ Nếu như bạn nổi nóng với người khác vì lúc đó tâm tình bạn không tốt, bạn muốn xin lỗi người ta sau khi đã bình tĩnh lại, đừng nói thẳng thừng kiểu “Xin lỗi nhé, mình vô lý quá”
Như vậy càng khiến người khác khắc ghi cái vô lý của bạn, cũng canh cánh trong lòng chuyện bạn mới nóng giận lúc nãy, bạn có thể nói là “vừa nãy cảm ơn bạn đã hiểu cho mình.”
7/ Học cách im lặng, kẻ thích phô trương rồi một ngày nào đó cũng tự tay huỷ đi chính mình, tem tém lại, đừng lúc nào cũng đi khoe khoang thành tựu cùng sự nhiều tiền của bản thân, nhìn thì có vẻ người ta đang ca tụng, thực ra thâm tâm người ta đố kị cùng bực dọc nhiều lắm, người khôn ngoan thường cài đặt bản thân về chế độ im lặng!
📍Check-in : Triển lãm VCCA | Khu đô thị Royal City | Địa điểm : B1-R3
⏱ Thời gian : 10am - 21pm
278 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
That gym bunny glow
2K notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Photo
Tumblr media
Chúng tôi đã có những tuổi trẻ thật lạ.
Chúng tôi không muốn bị trói buộc, nhưng lại khao khát có ai cạnh bên khi cần.
Chúng tôi bĩu môi về cuộc tình nghèo mạt, rẻ bằng dăm ba mớ rau. Rồi đêm về, lại thèm thuồng ai đó yêu mình chẳng đắn đo.
Chúng tôi muốn một cuộc tình, nhưng sợ hãi những trách nhiệm phải gánh, sợ tổn thương phải mang. Những lập lờ tình ái đôi khi vui hơn là thứ gì vững chãi bình đạm.
Có những tuổi trẻ như thế, tự do vô cùng, nhưng cô đơn cũng vô cùng.
______
Cuốn sách về nỗi đau cuối cùng màng tên “Đêm đã sâu, sao em chưa tắt đèn”: https://shorten.asia/chUdzGbD
459 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
✍️✍️Sẽ thế nào nếu LỜI PHÊ được viết dưới ngòi bút của 1 người TRUYỀN ĐỘNG LỰC?
1 điểm "lười học quá!" chuyển thành "cô nghĩ con cần thêm sự hướng dẫn, cuối buổi học ở lại 1 lúc nhé, cô sẽ giúp con"
3 điểm "còn kém, lười làm bài tập về nhà" sẽ thành " Cô tin nếu con luyện tập nhiều hơn con sẽ đạt điểm cao hơn, con hãy thử rủ vài bạn cùng học nhóm nhé!"
5 điểm "Còn lười học" sẽ thành "con đã hiểu cơ bản các bài tập rồi, cô sẽ chữa bài này cùng cả lớp, con hãy chú ý theo dõi và tự làm lại bài tập này ở nhà nhé, nếu vẫn còn thấy khó thì hãy nói nhỏ với cô vào giờ ra chơi"
7 điểm "Cần cố gắng" chuyển thành "con làm bài tốt quá, nhưng cô muốn giúp con hoàn thành được 3 điểm còn lại trong bài này, khi cô chữa bài con hãy giơ tay hỏi những phần con chưa hiểu nhé. Cô tin là bài kiểm tra sắp tới con sẽ làm được. Cô tin con!"
10 điểm"TỐT" chuyển thành "Chúc mừng con vì điểm 10 xinh đẹp này! Hãy tự hào về bản thân và kể chuyện này với bố mẹ để cả nhà vui mừng cùng con nhé! Và hãy giúp cô hướng dẫn các bạn xung quanh con nếu các bạn chưa được điểm 10 nhé! Cô cảm ơn con!"
...
Tại sao cô biết đứa trẻ ấy "chưa cố gắng"?
Lỡ đâu nó đã thức đến 2h sáng để làm bài tập nên buồn ngủ và không đủ minh mẫn cho bài kiểm tra thì sao?
Lỡ đâu đứa nhỏ chỉ được 5 điểm hôm qua ba mẹ nó cãi nhau suốt đêm?
Lỡ đâu đứa nhỏ chỉ được 1 điểm cả học kỳ vừa rồi ba nó ốm nằm viện, nó phải chạy hàng ăn phụ mẹ từ chiều xế tới đêm muộn thì sao?
Và lỡ như từ 'lời phê' của cô đứa trẻ nào cũng nghĩ 7 điểm chính là chưa cố gắng, phải 10 điểm mới là chăm chỉ mới là cố gắng mới được công nhận mới có thể không cảm thấy xấu hổ tội lỗi thì sao?
Nếu mong muốn của bạn là muốn ai đó tốt hơn, vậy thì hãy truyền động lực, chứ đừng 'phê'. Nếu phải 'phê' hãy cân nhắc thật kỹ càng những lời bạn sẽ nói, vì nếu người nhận lời phê là con trẻ, chúng sẽ dễ lạc đường; còn nếu người nhận lời phê là người lớn, họ sẽ tổn thương.
Bởi vì trong đời này cần nhiều lắm những tin yêu 🍀🍀🍀
#Lucywriting
ảnh và bài đều của Lucy, không sao chép.
Tumblr media
50 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
NHỮNG CĂN BỆNH KHIẾN BẠN KHÔNG THỂ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN
Trong thời gian làm việc tại Việt Nam vừa qua, tôi viết rất nhiều về kỹ năng, phẩm chất, và chia sẻ nhiều công cụ giúp các bạn trẻ phát triển bản thân. Tuy nhiên, tôi nhận thấy có rất nhiều trường hợp bản thân các bạn trẻ không biết mình thiếu kỹ năng gì, hoặc tưởng là mình đã có kỹ năng rồi, nên không có kế hoạch rèn luyện. Hôm nay, đứng từ góc độ ngược lại của người sử dụng nhân sự, tôi muốn chia sẻ với các bạn những triệu chứng bệnh thường ngày tại nơi làm việc mà tôi ghi nhận được. Những căn bệnh này chính là nguyên nhân gây ra sự mất tập trung, cản trở việc phát triển bản thân.
1. Bệnh im: do lớn lên trong môi trường giáo dục thụ động, người Việt đã quen nghe và im. Khi bắt đầu làm đi làm, thói quen này trở thành bệnh. Sếp giao việc xong, làm xong không xong cũng im. Gặp vấn đề giữa chừng không giải quyết được cũng im. Sếp không hỏi tới thì im luôn, cho qua. Chờ đến khi hỏi thì đưa ra đủ kiểu lý do tại sao công việc chưa xong, dự án dở dang, không thành. Đây là triệu chứng của bệnh thiếu sự chủ động, thiếu kỹ năng giải quyết vấn đề và kỹ năng giao tiếp. Đây là bệnh nghiêm trọng sẽ cản trở mọi sự phát triển sự nghiệp phía trước. Nếu đang bệnh, cần chữa ngay.
2. Bệnh đổ thừa: khi hỏi tại sao việc không xong, 99% câu trả lời là tại vì đứa khác. Thói quen đổ thừa người khác không giúp gì cho ai. Nó chỉ cho thấy bạn là người thiếu trách nhiệm, kém khả năng, không đáng tin cậy. Reliability – Sự đáng tin cậy là một phẩm chất cực kỳ quan trọng của người đi làm. Nếu giao việc cho bạn mà không trông cậy được vào bạn, chỉ toàn nghe đổ thừa, thì ai sẽ trọng dụng và giao việc trọng đại hơn cho bạn?
3. Bệnh kể lể: khi kết quả không đạt, chưa đạt và bị sếp hỏi tại sao, hoặc khi sếp kiểm tra xem đang làm gì, rất nhiều bạn trẻ phản ứng tự vệ bằng cách kể lể ra một vạn thứ task đang làm. Chuyện bạn đang làm bao nhiêu task không hề quan trọng. Nếu kể lể để thấy bạn đang làm cực khổ, hy sinh thân mình vì nghĩa lớn thì quên đi. Làm bao nhiêu, nhiều ít không quan trọng. Quan trọng là có đạt được kết quả, chỉ tiêu được giao không. Nếu làm 1 việc rồi đi chơi mà kết quả đạt được là OK. Nếu làm một vạn thứ mà không tạo ra kết quả thì cũng không có ý nghĩa gì. Do đó, nếu biết mình có bệnh kể lể, hãy chữa bằng cách đi chơi nhiều hơn, làm ít hơn nhưng luôn đạt được KPI được giao.
4. Bệnh nhiều chuyện & politics: chắc là do Việt Nam thiếu chương trình giải trí, nên tự mình viết kịch bản rồi tự diễn vai chính luôn tại công sở trở thành sở thích của nhiều người. Họ không có thời gian phát triển bản thân, không có thời gian rèn luyện kỹ năng, nhưng ngày nào không gây chuyện, xì xào bàn tán là ngày đó thiếu gia vị cuộc sống. That’s OK. Không sao. Nếu bạn sinh ra trong đời chỉ để đóng các vai drama hàng ngày rồi chết thì cứ đóng. Thời gian phí phạm vô ích vào những thị phi đời thường đó sẽ quận vào vận mệnh bạn suốt đời, khiến bạn loay hoay, quẩn quanh trong chốn ao tù do chính bạn tạo ra.
5. Bệnh ego: có lẽ đây là căn bệnh khủng khiếp và tràn lan nhất mà tôi thấy tại Việt Nam. Gía trị, thái độ, kiến thức, kỹ năng thứ gì cũng thiếu nhưng ego thì thổi phồng, nổ đì đùng mọi lúc mọi nơi. Cái tôi hoang tưởng này chỉ làm được một việc mà thôi, đó là lôi người ta xềnh xệch về phía sau, vào quá khứ, bịt mắt bịt mũi không cho người ta nhìn thấy cơ hội được lớn lên, được là chính mình, được làm những điều vượt qua giới hạn mà bản thân tưởng tượng. Thế giới này to lắm. Mở cửa thấy núi. Núi cao luôn có núi cao hơn, người giỏi luôn có người giỏi hơn. Và người không giỏi mà tưởng mình giỏi thì bạn vừa khai tử tương lai của chính bản thân mình.
6. Bệnh emo: vì ego nên đâm ra emo. Người khác nói thì không lắng nghe, chỉ biết chăm chăm chém dạt mọi người ra để giành lấy phần thắng về mình. Người khác đưa ý tưởng thì gạt phăng, trả treo tiêu cực, cãi vã, drama cho thật cao trào đến nhìn không nổi mặt nhau. Người không quản trị được cảm xúc là người thiếu EQ, không có cái nhìn toàn cảnh, không hiểu nguồn gốc của vấn đề và sẽ chẳng bao giờ làm gì thành công cả.
7. Bệnh hoang tưởng: đây là bệnh làm tôi ngạc nhiên nhất khi trở lại Việt nam làm việc. Dù nền tảng giáo dục không tới đâu, đến học đại học ra trường vẫn không chút kỹ năng hội nhập vào công việc, nhưng sự tự tin thái quá vào sức toả sáng của bản thân thì luôn cao vút. Đây là bệnh ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng, cần phải bị đời tán cho vài cú lăn lốc mới tỉnh người.
Tôi viết thế này, quá thẳng thắn, quá trực tiếp, sẽ làm không ít người khó chịu. Nhưng nghĩ rằng chúng ta không còn quá nhiều thời gian để nói những lời hoa mỹ với nhau. Thuốc đắng dã tật. Nếu bạn rón rén cảm thấy mình đang có bệnh, làm ơn chữa. Chúng ta nói với nhau ở đây không phải để dìm hàng nhau. Nói với nhau những lời chân thật là thực sự quan tâm, thực sự mong muốn cùng nhau phát triển bản thân, cùng nhau nắm bắt những cơ hội mới của tương lai và thế giới. Trừ phi bạn không muốn phát triển….
~ Facebook: Nguyễn Phi Vân ~
357 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Note
Hi anh BeP,
Em viết cho anh vào một sáng thứ 2, khi em vừa đến công ty nói chuyện với các đồng nghiệp được một lúc. Đôi khi những câu chuyện đùa của mọi người đi quá xa khiến em không thể theo được, nên phải xin phép mọi người được vào phòng riêng.
Anh có bao giờ nghĩ, tại sao con người lại thích suy xét và đánh giá người khác đến thế không ạ? Khi em đi date với một anh em mới quen, hoặc khi có anh em đối tác xin số em. Mọi người dễ dàng chỉ nhìn khuôn mặt, ngoại hình của người ta mà phán xét người đó không tốt, với những ngôn từ không tục tĩu, nhưng lại rất nặng châm biếm và đánh giá. Em biết các đồng nghiệp thực tế là quan tâm, lo lắng cho em gặp người xấu. Nhưng việc mọi người đánh giá một người lạ khi chưa hiểu rõ, chưa tiếp xúc nhiều, nhất là khi người ta mới chỉ tỏ ý làm quen với em, làm em không thể tiếp nhận được. Cộng thêm những lời nói đùa khiến em cảm thấy như mình là một đứa thật tệ, chỉ thích người xấu, không nên quen với người tốt vậy.
Liệu có cách nào handle mấy cảm xúc tiêu cực như thế này, hoặc một cách nói nhẹ nhàng khiến mọi người hiểu ra được không ạ?
Anh nghĩ một người bình thường chưa qua luyện tập luôn thích suy xét và đánh giá người khác. Cái này ăn vào bản năng, tiềm thức bởi vì chúng ta đã trải qua hàng nghìn năm tiến hóa và phân phối gen thành công bằng việc đó (Để tránh được nguy hiểm, để phân biệt bầy đàn của mình với bầy đàn của "người khác") Trở về với câu hỏi của em, anh nghĩ do em được mọi người quý mến, hoặc để ý - nên anh em trong văn phòng mới chủ ý đến những vệ tinh, hoặc những anh trai tiếp cận đến em. Cái này có cái vui, cũng có thứ khó chịu, như em nói ở trên. Nếu anh bảo em nói thẳng với mọi người rằng em là người tự do, và tự chủ với những mối quan hệ đến với mình, mọi người hãy để kệ em thì chắc không phù hợp với tính cách của em, hoặc ảnh hưởng đến tình cảm chung trong văn phòng. Nhưng nếu em thật sự thấy đó là khó chịu, anh nghĩ em nên nhẹ nhàng nói với họ : "Cảm ơn anh chị, em cần thời gian vì em chưa tiếp xúc nhiều để tìm hiểu." hoặc em cũng đừng mang những chuyện đi date, gặp mặt hay yêu đương để kể với đồng nghiệp. Còn tiếp nhận những cảm xúc tiêu cực thế nào, thì chỉ có cách là luyện tập. Lời nói của mọi người chiếm trọn suy nghĩ của em? Vậy là em còn đang sống với ánh mắt của người khác, bằng nhận xét của người khác. Em nên chỉnh họ, hay điều chỉnh suy nghĩ của em, theo em thì thay đổi cái gì dễ dàng hơn. Anh nghĩ em có câu trả lời rồi. Văn phòng, công ty đều là một xã hội thu nhỏ với đủ loại tính nết, con người. Nếu không thể thay đổi môi trường, thì chỉ có cách là thay đổi bản thân, biết nên nói cái gì, để trong đầu cái gì, ai là người hay châm biếm, ai nói tục, ai nên tránh xa, ai giữ quan hệ vừa phải. Ở đâu em cũng sẽ gặp những tính cách cố định, thói hư và tật xấu, anh có thể nói gần như chắc chắn. Thứ duy nhất bền vững và có giá trị - chỉ có em thôi. BeP
66 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
“Tôi biết giữa tôi và em có một vài thứ nảy mầm, nhưng tôi không dám tưới nước, cũng không dám đi trồng, tôi sợ khi hoa nở sẽ không giống như những gì tôi đã nghĩ, hoặc có thể khi lớn lên cũng chẳng thể ra hoa.”
(ansplanet)
@somethingwithuyen
798 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Photo
Tumblr media
You want your results to come faster? It’s simple. Work harder.
100 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Điều đau lòng thứ ba
"Thỉnh thoảng bạn nghĩ rằng tình yêu không thật sự quan trọng cho đến khi một mình bắt một chuyến xe buýt trở về nhà sau nhiều giờ làm việc, đi ăn một mình sau buổi chiều tan ca, một mình ngồi ở một góc công viên, một mình buồn tủi trong căn phòng trống trải, một mình tâm sự trong câu chuyện của chính mình. Hoá ra là bạn cô đơn đến vậy, hoá ra bạn luôn một mình, hoá ra là bạn cũng cần có một tình yêu. Hãy nhớ rằng, dù bạn sống thế nào, một mình trông bạn vẫn ổn, nhưng cho đến cuối cùng bạn vẫn phải cần có một tình yêu."
(Trích Rồi Ai Sẽ Chờ Ai Giữa Biển Người - Tiêu đề không bao giờ công bố)
435 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
Tumblr media
Tôi đã từng nghĩ điều tồi tệ nhất trong cuộc sống chính là đến sau cùng chỉ có một mình. Nhưng không phải. Điều tồi tệ nhất trong cuộc sống là đến sau cùng, bạn phải gắn bó với những người khiến bạn cảm thấy cô đơn.
255 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
"Sự bình thường là một con đường lát gạch: Đi thoải mái, nhưng hoa không mọc trên nó."
By Vincent Van Gogh
482 notes · View notes
tien-all-in · 3 years ago
Text
〔Bài dịch số 917〕 :
Cách trang trọng nhất mà người trưởng thành thường tạm biệt nhau chính là : Tin nhắn cuối cùng em gửi, anh chẳng hồi, mà em cũng ăn ý với anh không còn cố gửi tiếp. Từ đó, chúng mình thành người dưng!
(Vũ Thu Hoài/Baosam1399 dịch)
Tumblr media
191 notes · View notes