Tumgik
tilicaaa · 6 years
Photo
Tumblr media
2K notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Photo
Tumblr media
Đôi khi quan tâm tới người khác không phải cứ hằng đêm chúc ngủ ngon. Mà là sau khi mải mê làm việc, nhìn thấy messenger nào đó đã tắt được một giờ, mở một list nhạc lên nghe trong lúc ngồi nhìn thêm mười lăm phút. Tắt máy. Đi ngủ.
Người ta ngủ ngon rồi. Đừng quấy.
Đấy cũng là yêu.
135 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Text
Kiss me in January,
Kiss me in February,
Kiss me in march,
Kiss me whole year,
I need all this love,
Just stay close,
Never stop kissing me,
Kiss me more.
@sparkandashes via tumblr
2K notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Photo
Tumblr media
https://www.instagram.com/introverted_j/
401 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Text
Tumblr media
https://www.instagram.com/p/Bnm3jYXARi2/?utm_source=ig_share_sheet&igshid=1rb9gl3n1zuzf
698 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Text
Bạn có thể xem phim cả ngày, chỉ cần bạn có thể nộp bài trước deadline. Bạn có thể  thức đêm lướt fb, chỉ cần ngày hôm sau bạn vẫn có đủ tinh thần tỉnh táo để hoàn thành tốt công việc. Chơi bời buông thả đúng hay sai, nó quyết định bởi việc bạn có dám chịu trách nhiệm với sự buông thả của mình hay không. Vẫn câu nói ấy, người không có năng lực tự chủ không có tư cách nói chuyện cuộc đời.
Tumblr media
267 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Text
Tumblr media
https://www.instagram.com/p/Bo-j6ugBGfO/?utm_source=ig_share_sheet&igshid=1iz6moauo1k5
473 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Link
Đêm qua, mình điên cuồng trong đống bài tập, bài giảng, để soundcloud mặc định chạy đến bài này. Những câu từ đầu tiên vang lên khiến mình thoát ra khỏi đám chữ, cây bút mực đang hoạt động điên cuồng buộc phải dừng, để lại lên trang giấy một vài nét hằn nguệch ngoạc chẳng ra sao. Mình thả lỏng đầu, hai vai và nhắm mắt lại. Mơ màng một chút. Repeat.
Tự nhiên mình nhớ đến những người bạn mới, những người mình chẳng biết họ là ai, và trong số họ cũng chẳng ai biết mình
Lần đầu tiên, mình trải nghiệm cảm giác chơi một thứ vô bổ, lao đầu vào chỉ để kiếm tìm niềm vui từ những người xa lạ. Mình âm thầm đặt cho họ những nickname mới, âm thầm cất họ vào một ngăn nho nhỏ trong trái tim. Nhiều khi cuộc đời trao cho bạn nhiều cơ may không báo trước, khi bản thân cảm thấy hờ hững với xung quanh, với những bộ mặt giống hệt nhau ngập tràn sự phong phú không màu, thì bỗng dưng họ xuất hiện. Không ai giống ai, mỗi người một màu, mỗi người một thế hệ, mỗi người một phương trời, nhưng đều khiến bạn mỉm cười từ lúc thức dậy đến khi chìm vào giấc ngủ.
Dạo này Tuệ hay sang chơi, mỗi ngày tặng 1 thanh Chocolate. Chỉ vì trót nói mỗi khi buồn chỉ thích ăn Chocolate. Thanh này chưa hết đã mang sang thanh khác. Muốn nói với Tuệ em sợ béo bỏ mẹ, nên ko thể ăn nhiều thế được. Nhưng thôi.
Còn con Thanh, nó như một hoạt náo viên, mỗi lần sang phòng là lần sờ tìm đồ ăn thức uống, no nê lại bắt mình ra đường. Trời rét như cắt da cắt thịt, vẫn cố kéo mình ra đường bằng được. Xong ra trà đá thấy mình cắm mặt chơi 1 chiếc game xàm le, nó lại tru tréo lên chửi :))buồn cười quá mà cố tình kemeno. Nghe cái tiếng oét oét của nó vui vđ =))
Một điếu, một điếu, rồi một điếu… làn khói mỏng lập lờ vờn qua lại tóc mình.” Ợ, rồi mai lại phải dậy sớm gội đầu” – mình nghĩ. Cảm giác chui vào cái thang máy chật hẹp, với một đám người ì ạch lúc nào mặt cũng chực chúi vào tóc làm mình sợ hãi bất cứ thứ mùi gì ám lên tóc, dù giờ nó xơ xác và khô khốc.
Quả thật vậy, sáng nay đã cố chui vào góc trong cùng vẫn bị rúc rúc vào. Mk
K. từng bảo, K. thích mùi khói Esse Change hòa với Narciso tỏa ra từ mình. Cũng 2 năm rồi. Mình ko dùng Narciso nữa, Esse Change cũng ko thể tìm mua được nữa.
“Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay, rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy….”
0 notes
tilicaaa · 6 years
Text
so sweet
Tumblr media
https://www.instagram.com/p/BsaHp7fn6n0/?utm_source=ig_share_sheet&igshid=bmnjd8mf3ewd
380 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Photo
Tumblr media
Ngày ấy bố mẹ cho mình đi học mẫu giáo ở một trường ngay cạnh nhà, cách có vài bước chân. Và mình thì luôn là một đứa tăng động từ bé (bẩm sinh hay sao đó), mình luôn làm các cô giáo phát điên. Mình rất ghét ngủ trưa và rất khó ngủ trưa, khó tập trung. Cứ đến giờ ngủ trưa là mình sẽ lục đục cả buổi, quay trái quay phải, nói chuyện với đứa nằm cạnh cho nó khỏi ngủ được luôn, cứ 10ph lại xin đi tè một lần (không phải vì buồn tè mà để đứng lên đi lại từ chỗ ngủ ra đến nhà vệ sinh rồi quay lại). Có một lần, cô giáo hết chịu nổi liền đuổi mình ra ngoài cửa và nhốt mình ngoài đấy một mình cả buổi trưa.
Nếu mình có chạy về nhà thì cũng chẳng có ai ở nhà, mình thì không có chìa khóa (có chìa khóa cũng không đủ cao để mở cửa) nhưng giờ mình nghĩ, ít nhất mình cũng nên chạy về ngồi trong cổng nhà, cho mấy cô giáo kia phát hoảng một phen. Dám để con nhà người ta (mới 4-5 tuổi) một mình ở ngoài đường, không thèm ngó nghiêng gì luôn. Thế mà mình lại ngoan ngoãn ngồi đấy chơi (cho hết giờ ngủ trưa), nhìn ngắm Hà Nội chìm trong nắng vàng.
Có lần trường phải tổ chức trò chơi cho các em giả vờ vui cho các bác trên Sở xuống kiểm tra. Mình bị giao làm người bán hàng. Cô giáo bọc mấy hộp thuốc lá trong giấy bọc quà, rồi bảo mình phải gọi đó là quà tặng. Lúc chơi bán hàng với bạn cùng lớp, mình vẫn bảo đấy là hộp thuốc lá (đã được bọc giấy đẹp nhưng vẫn là hộp thuốc lá), thế là mỗi lần gọi đấy là hộp thuốc lá mình liền bị cô giáo tát cho một phát. Cô càng tát mình càng gọi đấy là hộp thuốc lá. Hôm đấy mình không biết bị ăn vả bao nhiêu phát. Thế mà mình không khóc tý nào cơ.
Cuối cùng mình được giao vai diễn khác, không làm người bán hàng (trung thực) nữa…
0 notes
tilicaaa · 6 years
Quote
Đời cần những anh hùng mưu chuyện lớn Thì cũng cần đôi kẻ mộng thi thư Cứ yên vui, Khôn dại để từ từ...
Nguyễn Thiên Ngân
0 notes
tilicaaa · 6 years
Text
Tinh tế
Đó là câu hỏi thỉnh thoảng tôi được nhận từ bạn bè mỗi khi tôi viết bài có liên quan và tôi cũng thường bị bạn bè nói nửa dỗi nửa ngụy biện, “Có phải ai cũng biết tinh tế đâu em! Hiếm lắm… nên em đừng trách…” khi tôi trách họ một hay vài điều vô duyên nào đó mà họ mắc phải. Và tôi trở thành người khắt khe, khó tính trong mắt không ít anh em bạn bè.
Tôi thường ngạc nhiên bởi tôi nghĩ sự tinh tế có khó gì đâu mà sao nhiều người cứ nghĩ nó là cái gì đó xa xỉ lắm.
Tinh tế là từ Hán Việt. Tinh nghĩa là đã lọc hết tạp chất để chỉ còn lại phần tinh túy nhất. Tế nghĩa là nhỏ, mịn, kỹ, căn kẽ. Tinh tế nghĩa là tỉ mỉ, kỹ lưỡng, cặn kẽ, nhỏ, tinh vi. Người tinh tế là người nhạy cảm, tế nhị, có khả năng đi sâu vào những chi tiết rất nhỏ, rất sâu sắc và vì vậy họ thường làm vui lòng người khác bởi nắm bắt và thấu hiểu được tâm lý người đối diện.
Do định nghĩa trên, nên tinh tế thường được người ta mặc định đó là bản năng của phụ nữ. Tôi thì không nghĩ vậy. Tôi cho rằng nó là quá trình học hỏi, quan sát, để ý, trải nghiệm và quan trọng hơn tất cả là có tình yêu thương trong tâm hồn.
Cách đây vài năm, tôi đọc cuốn truyện “Biên niên ký chim vặn dây cót” của tác giả Haruki Murakami. Tôi nhớ mãi một chi tiết nhỏ xíu, anh chồng thất nghiệp mỗi khi có chuyện buồn hoặc suy nghĩ là đem áo ra ủi và ủi rất kỹ lưỡng. Cô vợ đi làm, gọi điện về, hỏi anh đang làm gì đó, anh chồng bảo anh đang ủi áo, cô vợ hỏi ngay, có chuyện gì à anh? Chỉ bấy nhiêu đó thôi, tôi có thể hình dung ra một người vợ thấu hiểu chồng và tinh tế.
Chính sự tinh tế đó làm tôi nhớ mãi cái chi tiết nhỏ trong một quyển sách dày mấy trăm trang mà tôi không nhớ tên nhân vật. Cô vợ tinh tế được viết lên bởi người đàn ông-nhà văn tinh tế vô cùng tận, chỉ một chi tiết đã khắc họa được cả một nhân vật giấu mặt.
“Khói” của anh Đoàn Bảo Châu, tôi đọc đi đọc lại phải đến chục lần, mua hàng chục cuốn tặng bạn bè, hỏi tôi nhớ gì, tôi không nhớ gì nhiều ngoài chi tiết anh Châu tả đoạn Dũng ở tù, có một thằng bạn tù gầy nhom, ho hen. Và cái thằng tù vì tội ăn cắp ho hen đó cố kìm nén cơn ho lúc về đêm để không làm phiền bạn cùng phòng, mà không được.
Nó là một thằng tinh tế dù hình dong nó không ra gì, được anh Châu khắc họa qua vài câu ngắn ngủi. Và đó là chi tiết mà tôi cho là đắt nhất, cô đọng nhất trong một quyển tiểu thuyết dày đặc những chi tiết hay ho. Nhiều lần nói chuyện với anh Châu về Khói, tôi biết không ai khen chi tiết đó, ngoài tôi.
Nền tảng giáo dục trong gia đình là điều quan trọng quyết định trong việc hình thành tính cách một con người. Sâu sắc tinh tế hay hời hợt thô lỗ đều xuất phát từ gia đình hết. Và chỉ là những điều hết sức bình thường, nhỏ bé chứ có to tát chi đâu.
Một đứa trẻ được ba mẹ anh chị dạy khi đi phải nhấc chân lên không kéo lê dép lẹt quẹt tạo ra tiếng động làm phiền tai người khác thì khi lớn sẽ không thể mở karaoke hết cỡ để tra tấn nhà hàng xóm.
Một đứa trẻ được dạy thấy ba mẹ mệt phải biết tự làm việc nhà và ra sân chơi để ba mẹ nghỉ ngơi thì khi lớn lên sẽ thành người biết tôn trọng cảm xúc của người khác hơn ý muốn của chính mình.
Một đứa trẻ được dạy phải vét thật sạch cho đến hạt cơm cuối cùng trong bát thì lớn lên sẽ th��nh người biết tôn trọng sức lao động của người khác và không phung phí thực phẩm.
Một đứa trẻ được ba mẹ kiên nhẫn giải thích vì sao con thằn lằn có thể mọc lại đuôi mà con khác thì không, vì sao con kiến có thể vác một vật to hơn trọng lượng cơ thể nó, vì sao cái cây có kiến vàng thì quả ngọt hơn…sau này lớn lên sẽ là người luôn học hỏi, tìm hiểu và có tính quan sát, suy luận logic.
Một đứa trẻ được ba mẹ hướng dẫn cách xin khúc ruột cá móc vào cành cây để dẫn dụ kiến vàng về làm tổ trên cây, mỗi ngày quan sát, đếm xem có bao nhiêu con về cây thì lớn lên sẽ có tình tỉ mỉ, ân cần, chu đáo, chăm chút.
Một đứa trẻ được dạy quét nhà phải quét từng ngóc ngách góc kẹt, quét sân phải quét luôn đường đi và quét cả lối đi chung cho nhà hàng xóm thì lớn lên sẽ thành người bao dung, hồn hậu và dễ gần.
Một đứa trẻ được dạy yêu thương động vật, yêu thương muôn loài, không lấy sự hành hạ bất cứ con gì để làm trò vui thì lớn lên sẽ thành người có tình yêu thương tha nhân, khó có thể làm điều ác.
Một đứa trẻ được dạy phải biết cúi đầu khoanh tay chào người lớn, đi thưa về trình, khi ăn phải biết trước biết sau, không được khuấy đũa khuấy thìa đảo trộn thức ăn trong đĩa để chọn miếng ngon, không được thò ngón tay vào bát khi bưng, không được ăn uống nhồm nhoàm chem chép. Không được ngồi, nằm dạng háng. Vào nhà người khác chơi không nhìn quanh nhìn quất, không tự ý đi xồng xộc vào buồng trong, vào nhà sau của nhà người khác, không được hỏi những chuyện riêng tư, thấy nhà người ta chuẩn bị dọn cơm phải biết xin phép đi về. Khi được cho quà bánh phải biết cảm ơn nhưng từ chối, khi nào người ta đem sang tận nhà cho biếu và được sự cho phép của người lớn thì mới được nhận…Thì khi lớn lên sẽ trở thành người lịch sự, có tự trọng, tế nhị và đĩnh đạc đường hoàng.
Một đứa trẻ được dạy không được cười cợt trêu chọc khuyết điểm hình thể cũng như sai sót của bạn bè, phải biết bênh vực bạn bè, phải biết chia sẻ với bạn miếng quà, cây bút..thì lớn lên sẽ là người có tính dũng cảm, biết chống lại bất công và biết yêu thương đồng loại. … Sự nhạy cảm, tế nhị, tinh tế bắt nguồn từ đó. Sự yêu thương, nhân bản bắt nguồn từ đó. Sự thấu hiểu, sẻ chia bắt nguồn từ đó. Sự công chính, lịch lãm, đoan trang, quý phái bắt nguồn từ đó. Phẩm giá, cốt cách con người bắt nguồn từ đó.
Viết tới đây, sẽ không ít người cho rằng những điều mà tôi kể ở trên là khó thực hiện, khó dạy bảo cho con cái ở thời buổi hiện nay. Ừ thì tôi biết là khó vì muốn dạy con thì ba mẹ cũng phải học. Lười không chịu học thì kêu khó thôi! Cũng như anh bạn tôi, khi tôi trách anh về đôi lần thô thô, tôi không có ý phán xét rồi nghỉ chơi, tôi quý yêu anh như một người anh, tôi chỉ muốn anh học để có thể thành người cư xử tế nhị hơn, và vì anh lười nên anh bảo, “Anh là nông dân nên tính anh có những lúc nó thô thiển thế, em phải thông cảm cho anh thôi!” Tôi cười, “Đừng có đổ thừa nông dân mà khổ thân cho họ!”
Học sự tinh tế không khó, có chịu học hay không mà thôi. Nhiều lúc tôi nói bậy bỏ mẹ, nhưng có một vài cuộc giao tiếp sẽ tuyệt nhiên không.
Vài chia sẻ vụn. … Đàn bà nào cũng thích quà, tôi nghĩ vậy. Vốn là đứa tự mua cho mình đc hết những thứ mình cần, tôi trân trọng phút giây cảm xúc hơn giá trị vật chất. Và tôi nhớ mãi, chiếc áo mưa để trong giỏ xe khi tôi quên xem dự báo mà trời đổ mưa to, để đó để tôi nhìn thấy khi về mà không gọi ngay vì biết tôi đang làm. Hay một chai nước luôn được mở nắp sẵn vì biết tôi không thích mở đồ hộp. Tôi nhớ mãi, trân trọng hơn một chai nước hoa đặt ở nc ngoài về, và tặng bằng cách ném toẹt ở bảo vệ và nhắn tin thông báo. Tôi đến giờ cũng không bao giờ dùng.
Xin lỗi, hôm nay tôi lại lắm lời.
0 notes
tilicaaa · 6 years
Text
Hôm rồi tôi đi chợ, thấy có hai bà mẹ đang “giao dịch” với nhau. Mẹ này đang rao bán tạp dề, 10 nghìn một cái, tự may bằng vải vụn. Mẹ kia đứng ướm ướm, mặc cả thì không nỡ, nhưng cũng suy nghĩ lung lắm chứ chưa mua. Đứng nhìn mãi không muốn đi. Hai bà mẹ và cuộc giao dịch đáng giá 10 nghìn VND đó làm trái tim tôi run rẩy hơn cả lúc đặt bút ký cái hợp đồng 10 nghìn USD.
Chẳng hiểu sao tôi cứ suy nghĩ vơ vẩn mãi về hai bà mẹ ấy. Có lẽ con cái hai bà cũng đã lớn khôn rồi, hàng tháng gửi về cho mẹ vài triệu để lo lắng trong ngoài. Nhưng bà mẹ này vẫn ngồi khâu tạp dề từ vải vụn, bà mẹ kia tiêu 10 nghìn đồng cũng băn khoăn.
Rồi tôi nhớ bà ngoại tôi, mỗi ngày buôn bán cái quán tạp hóa qui mô cấp xóm, đang ngủ trưa bật dậy khi có đứa kêu réo mua một điếu thuốc lá, một tấm thẻ điện thoại, tiền lãi một ngày không bằng mình đi uống cốc cà phê quán bình dân. Bố mẹ tôi biếu bà cái tủ lạnh chở về tận nhà bắt dùng, mới miễn cưỡng dùng. Mà khi con cháu đi một cái, là lén lén rút tủ lạnh ra cho… đỡ tiền điện, báo hại mẹ tôi phải cử hàng xóm qua theo dõi xem bà ở nhà có cắm tủ lạnh không, hay lại cứ ăn đồ để qua đêm trong chạn.
Bố mẹ tôi sáng dậy rất sớm, nhưng gần như thứ đồ ăn sáng duy nhất tôi thấy ông bà dùng là cơm nguội và thức ăn thừa tối qua. Ngày hè ăn thế cho mát, ngày đông được "nâng cấp" thành cơm rang. Tủ lạnh khi nào cũng đầy ắp trứng, để rang cơm nguội hoặc úp bát mỳ. Thế nên truyền kỳ đứa con gái ra đời khi tung tăng cùng bạn trai ăn sáng cà phê bét nhè về thì gặp cảnh bố đang nhai cơm nguội xem ti vi. Gò má cứ vậy mà đỏ bừng, ngay hôm sau rủ bố đi ăn phở. Và nghiễm nhiên, người thanh toán vẫn là bố. Thử tranh trả xem có đổ máu ko :))
Vậy mà có thời gian tôi thất nghiệp, lại nói như đinh đóng cột: thôi đừng lo, có gì bố mẹ nuôi, thiếu tiền bố mẹ cho. Khi tôi lấy chồng cũng hồi môn tươm tất. Ấy mà con dặn mua sữa can-xi uống, cứ lờ đi, chỉ trực chờ hỏi có muốn gì ko mẹ mua, có ăn gì ko bố làm rồi gửi cho.
Tất cả những ông bố bà mẹ, nhiều khi ở ngoài nhìn thấy họ làm nhiều chuyện tào lao dễ sợ. Mà nhìn bằng đôi mắt của một đứa con, mình mới thấy trời ơi, có cái gì trên đời giống như thứ tình yêu đó không?
Uh vì hầu hết những ông bố bà mẹ trên đời ngày tháng có biết ao ước gì cho riêng mình đâu…
Nhân một ngày mưa rất buồn, nghe tin và đọc vài dòng tự sự của anh Hùng mà rơi nước mắt. Luôn là niềm tự hào của bà nha anh
0 notes
tilicaaa · 6 years
Photo
Tumblr media
NHIỀU KHI NÊN KỆ NGƯỜI TA
Các bạn rất hay hỏi mình điều này - Bạn em/người quen của em đang ở trong hoàn cảnh này, em muốn khuyên bạn thoát ra vì biết chắc chắn cứ tiếp tục như vậy sẽ rất tệ, nhưng chưa biết khuyên sao có hiệu quả.
- Em cứ nói lời chân thành là em cảm thấy như vậy sẽ không ổn như thế nào thôi, còn đừng kỳ vọng người ta sẽ thay đổi vì lời khuyên của em, đấy là quyết định của họ. Đôi khi đấy là việc họ cần trải qua, nếu chưa đến lúc thay đổi thì có 100 người khuyên, đọc 1000 quyển sách người ta cũng không thay đổi.
- Nhưng nó cứ liên tục than vãn với em chị ạ. Liên tục kêu ca, lo lắng, khiến em cũng bị cuốn theo.
- Mục đích của việc than vãn nhưng không hành động là gì? Một là để kiếm sự an ủi từ em để họ tiếp tục chịu đựng hoàn cảnh đó. Hai là họ đợi em phản đối, rồi chính họ sẽ dùng lý lẽ của mình để khẳng định rằng hoàn cảnh như vậy không thể thay đổi, cho họ cớ để không thay đổi.
- Thế giờ phải làm như thế nào?
- Em chia sẻ một lần và dứt khoát, nếu họ không nghe thì đó là quyền của họ. Em không cần nói lại lần 2, và cũng đừng khó chịu vì họ không nghe em. Em đã làm xong việc của mình. Nếu họ tiếp tục kêu ca thì chỉ cần nói "cứ làm gì mày thấy vui" "nếu mày cảm thấy vẫn chịu được thì cứ tiếp tục thôi". Em không thể giúp gì hơn ngoài việc mong cho bạn sẽ ổn theo thời gian. Khi nhận ra việc kêu ca của bạn chỉ là cái cớ để không thay đổi như chị đã nói, em hãy từ chối lắng nghe, vì tiếp tục như vậy sẽ là hại họ. Khi nào đau quá sẽ tự khắc buông, chưa buông được tức là còn chịu được.
- Em có khuyên bạn nên đọc sách này sách kia, thử khoá học này khoá học kia để tốt hơn mà nó chưa chịu.
- Không sao cả, đấy là quyền của họ. Nhưng em cứ khuyên vì nó giống như tiếng vọng í. Một người nhắc người ta chưa để ý, nhưng khi 3-4 người nhắc đến, có lẽ đến lúc người ta sẽ bắt đầu quan tâm và đến lúc sẽ tìm đến thôi. ^^
0 notes
tilicaaa · 6 years
Text
15 SỰ THẬT PHŨ PHÀNG CỦA CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI
1. Chúc mừng sinh nhật bạn bè, người quen trên facebook
Giây phút kỳ cục nhất có lẽ là khi bạn nhận được lời chúc sinh nhật của một gã trên tường facebook mà không thể nhớ nổi đã từng gặp gã ở đâu,gã là ai, và ở trong danh sách bạn bè mình khi nào. Và bạn gửi lời chúc sinh nhật cho đứa bạn thân cũng giống gã này, thay vì gặp gỡ theo cách truyền thống hay gọi 1 cú điện thoại chúc mừng.
Tumblr media
2. Tháp nhu cầu Instagram
Trước đây chắc chúng ta nghe nhiều về tháp dinh dưỡng nhưng tháp nhu cầu Instagram thì sao nhỉ? Có cái tháp nhu cầu như thế sao? Ấy vậy mà có đấy! Người ta cũng có hệ thống phân cấp nhu cầu để show hàng trên Instagram. Còn bạn thì sao?
Tumblr media
3. Từ “ KHÔNG BAO GIỜ” tồn tại được bao lâu?
Đây chỉ là 1 trong những trường hợp hay gặp trong cuộc sống thôi.Ta có thể cá với nhau rằng còn nhiều ví dụ kinh điển hơn. Bạn nói “không bao giờ” rồi sẽ làm nó ngay sau đó.
Tumblr media
4. Ước mơ tụt dốc để tiền bạc leo thang
Điều gì luôn gợi cảm hứng cho bạn khi còn nhỏ? Đâu là ước mơ thơ bé của bạn? Rồi nó đã thay đổi thế nào sau khi bạn lớn lên? Thực tế thật phũ phàng, nó thể hiện rõ trên đồ thị mức lương dưới đây.
Nhưng chúng ta nên tin rằng nếu bạn dũng cảm nuôi lớn đủ niềm đam mê, bạn sẽ thành công với điều bạn đang kiên trì theo đuổi, một ngày không xa.
Tumblr media
5. Giờ làm việc của ngân hàng
Đây mới là điều thú vị nhất bởi có lẽ chỉ những người nào không có công việc chính thức mới có thể đến ngân hàng. Vậy ngân hàng đang thực sự phục vụ cho ai vậy?
Tumblr media
6. Phim Hollywood
Robocop, Người Sắt, Người nhện,… Bạn đều biết rõ ta đang nói đến cái gì ở đây. Có phải người ta bảo con người đang thông minh, tài giỏi hơn? Tôi tự hỏi trí sáng tạo của chúng ta đang ở đâu?
Tumblr media
7. Những kí hiệu trên máy giặt
Chúng ta nên đọc kỹ mọi hướng dẫn trước khi dùng. Nhưng như thế này thật quá nhiều! Vậy mà những bà mẹ nhớ được hết. Thật ngọt ngào phải không nào? Mẹ thật tuyệt <3
Tumblr media
8. Nhu cầu con người
Chúng ta đã quá quen giữ liên lạc với mọi người qua smartphone, ipad, máy tính, đến mức ta không thể tưởng tượng nếu thiếu chúng, ta sẽ sống như thế nào! Sự thật cuộc sống đây mà.
Tumblr media
9. Trong những quyển tạp chí phụ nữ có gì?
Sự thật là….
Tumblr media
10. Lời nói dối nguy hiểm nhất là gì?
Những lời nói dối trên mạng xã hội là chuyện không hiếm. Đôi khi đó chỉ đơn giản là lời nói che dấu suy nghĩ, cảm nhận thực sự. Liệu bạn đã từng vừa gõ bàn phím những dòng đó vừa cười không ngớt?
Tumblr media
11. Hẹn hò thời hiện đại
Ngày càng có nhiều người thúc đẩy bạn nên hẹn hò qua mạng. Tuy nhiên nếu có đi đến cuộc hẹn nào như thế, bạn cũng sẽ e ngại kể lại cho người quen, vì ai lại muốn gián tiếp nói rằng: tôi có một cuộc sống tẻ ngắt trong thực tế, và tôi đành phải chọn…hẹn online?
Tumblr media
12.Cách đến và đi của kiến thức
Trên thực tế, chúng ta mất dần các kiến thức sau khi tốt nghiệp, nhất là khi ngành nghề bạn theo không liên quan đến chuyên ngành đã học. Có phải đó là cách kiến thức đến và đi trong cuộc đời bạn?
Tumblr media
13. Sự thay đổi trong lịch tuần
À, bạn đừng mừng vội. Tôi chỉ đùa một chút thôi. Nhưng ước gì ta có một lịch làm việc thời hiện đại như thế này. Tôi cá là nhân dân trên toàn thế giới đều yêu thích nó đúng không nào ^^
Tumblr media
14. Chức danh và công việc thời nay
Giờ đây có quá nhiều chức danh công việc phức tạp. Có phải đó là điều hết sức tự nhiên hay chúng ta đang tìm kiếm chức danh hơn là tìm kiếm công việc?
Tumblr media
15. Công nghệ truyền thông số
Bạn đang thực sự đọc cái gì vậy? Quảng cáo hay Thông tin? Hay kể từ bây giờ quảng cáo có giá trị hơn kiến thức?
Tumblr media
736 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Text
Tumblr media
https://www.instagram.com/p/BrPskbJhS27/?utm_source=ig_share_sheet&igshid=1eb6qd7xk5lp8
118 notes · View notes
tilicaaa · 6 years
Photo
Tumblr media
“ Trông nàng không đẹp. Nàng trông như thể nghệ thuật, và nghệ thuật không hẳn phải đẹp, nó phải khơi gợi được những cảm xúc trong bạn. ”
tác giả Rainbow Rowell
from annngn
Sài Gòn
313 notes · View notes