Text
2 notes
·
View notes
Text
0 notes
Photo

Give you a star Hope you can forget today’s troubles Give you a hug Hope you can start to have a smile
4K notes
·
View notes
Photo

Beautiful Meiko Kaji (梶芽衣子) as Lady Snowblood (修羅雪姫) by Fernando Dagnino (@FernandoDagnino) commissioned through @SplashPageArt!
http://fuckyeahmeikokaji.tumblr.com/
45 notes
·
View notes
Text
Cùng cảnh ngộ, bố mình cũng vậy. Mình còn ông nội ở quê mà bố mình là thứ hai (bác cả mất rồi).
Có lẽ rất lâu rồi cả nhà mình không được ăn tết cùng nhau vì cứ đến tết hai bố con mình về quê để mẹ ở nhà (quê mình và nhà mình ở cách nhau 160km), hoặc mình ở nhà với mẹ và bố về quê một mình.
Nhiều khi chỉ muốn một cái tết cả nhà cùng nhau ăn tết ở nhà !
Phải chăng một ngày già nua, con cái rồi sẽ không cần bố mẹ nó nữa?
Nội tớ thọ 94 tuổi, bố tớ đã chăm sóc nội suốt 10 năm, nghe hiếu thuận lắm phải không?
Mấy năm đầu còn bình thường, về sau càng ngày càng gai mắt.
Nói về bố tớ trước, ông là một người thích xê dịch, nhưng trong 10 năm ấy bố tớ chỉ đi du lịch 1-2 lần vì ông đi chơi thì không ai chăm nội cả. Thỉnh thoảng ra ngoài mà không sao yên lòng nổi vì thấy tội lỗi vô cùng.
Tính bố tớ kiệm lời, hàng ngày làm việc nhà xong là vệ sinh cho nội rồi bật máy tính xem phim kháng chiến chống Nhật.
Lúc nội mất, bố tớ cũng sắp 70, nhiều nơi muốn đi cũng chẳng được.
Mẹ tớ thì không quen ở nhà nội nhưng không yên lòng để chồng một mình, ngày nào cũng lọc cọc đạp xe đi đi về về.
Sau lần bị ngã hôm tuyết dày bà mới chịu ở lại một thời gian nhưng lạ nhà lạ cửa nên hay phàn nàn, than thở.
Còn nội, nội bị đau chân, không thể đi lại nhiều, cộng thêm thừa cân nên nội ít khi ra ngoài, chỉ thích ngồi trong bếp ngắm phố trông phường.
Hầu như chẳng ai đến thăm nội bao giờ, bố tớ cơm nước cho nội xong thì ngồi máy tính, để nội tự xem TV.
Mỗi lần tớ về trò chuyện, xem TV với nội, nội lại bảo con là người duy nhất chịu ngồi đây nói chuyện với nội.
Dịp lễ lạc hay sinh nhật nội, con cháu có về đấy chứ, nhưng cơm canh bài bạc đâu đâu, cuối cùng vẫn để nội ngồi xem TV một mình.
Mấy năm về sau, nội không hiểu TV nói gì nữa nên lẳng lặng ngủ gà ngủ gật ở đó. Bố tớ không hay nói chuyện, nội tỉnh, gọi bố thì bố mới ra.
Mấy năm cuối đời, nội như một gốc cây, còn bố tớ là con chim bị buộc chặt vào cành. Nhà nội là một cái lồng mà mẹ tớ dù có ở hay không cũng thấy bức bối. Họ hàng ư, ha ha.
Còn tớ, một năm về nhà hai lần, mỗi lần nửa tháng.
Trước kia tớ còn nghĩ, mình ở nhà chơi với nội thì bố sẽ nhẹ nhõm hơn phần nào mà mẹ cũng chịu sang nhà nội vì có tớ.
Nhưng khi tớ đi, mọi thứ lại trở về như cũ.
Cái cảm giác lực bất tòng tâm ấy khiến tớ càng không muốn về nhà đối mặt với thực tại.
Trách nhiệm mà bố tớ không thể lảng tránh, khúc mắc mà mẹ tớ không thể chú tâm, sự cô độc mà nội chịu đựng một mình, và cả sự trốn chạy bất đắc dĩ của tớ như hoà tan vô vàn những áy náy, tự trách, bạo hành lạnh và cưỡng ép đạo đức* vào cuộc đời mỗi người.
Sau, nội mất, mọi người đều thở phào một hơi. Nhà nội bán đi chia đều cho họ hàng, bố đi du lịch vài nơi, mẹ sống cùng bố dưới một mái nhà, và tớ có thể đi chơi mỗi dịp nghỉ lễ.
Nhưng 10 năm cuối đời nội đã ảnh hưởng rất lớn đến tư tưởng của tớ.
Tớ không muốn có con, cũng không muốn sống lâu trăm tuổi.
Vì đã chứng kiến những giây phút cuối cùng của đời người, mỗi lần nghĩ đến chuyện dưỡng lão cho bố mẹ tớ đều mất ngủ.
Tớ là con một, không có ai để sẻ san, tớ chỉ mong mình đủ mạnh mẽ và vững vàng để chăm sóc bố mẹ và bản thân đến hết phần đời còn lại.
*Cưỡng ép đạo đức: Lợi dụng danh nghĩa đạo đức để công kích, bắt nạt người khác với những yêu cầu quá cao hoặc phi thực tế.
VD: Yêu cầu cảnh sát xả thân cứu người, nếu không làm thì trách mắng; Đòi hỏi người giàu làm từ thiện, nếu không làm thì chửi rủa; Cử một người đại diện cho tập thể lên bốc thăm trúng thưởng, nếu không trúng thì quay sang cắn rằng người đó làm ảnh hưởng đến quyền lợi của tập thể,…
___________________________
[3.3K likes] T cũng không muốn sống lâu nên t sẽ uống hai cốc trà sữa mỗi ngày!
>[458 likes] Bị thuyết phục thành công vl vào ngày thứ 2 cai trà sữa…
_____
[396 likes] Bố m hiếu thuận lắm, còn m thì ích kỉ vl.
>[1.9K] Làm anh hùng bàn phím có thấy vui không?
>>[1.1K] Hẳn m thì là một trong những người đứng trên đỉnh cao đạo đức nhỉ.
_____
[422 likes] Vấn đề là bố mẹ không thể dạy con rằng con có cuộc đời riêng con, đừng coi bố mẹ ràng buộc ư?
>[266 likes] Nhiều người sinh con với mục đích dưỡng lão mà…
______
[401 likes] Chú nghĩ hơi xa rồi, thế hệ mình già là vào viện dưỡng lão chứ chú đẻ con, con chú dù có lòng nhưng chắc gì đã có thời gian và công sức để chăm chú?
___________________
Nguồn: Zhihu/Weibo.
Dịch: Chị hàng xóm.
313 notes
·
View notes
Text
"Sao Em Nghĩ Mình Xứng Với Mức Lương Ấy?"
Nếu nhà tuyển dụng hỏi, bạn sẽ trả lời câu hỏi gây sốc đó như thế nào?
Đập bàn bỏ về? - Cách này chỉ dùng được khi nhà tuyển dụng hỏi thẳng toẹt ra. Nhưng tin mình đi, họ có vô số cách tế nhị hơn để hỏi.
Ngượng ngùng cười trừ? - Như thế lại thiếu tự tin quá. Mà không khịa được nhà tuyển dụng thì cũng mất vui.
Vậy mình làm sao cho ngầu đây?
1, Thiết lập một cái nhìn tổng quát trước: quỹ lương của một công việc bao gồm những gì?
Nhiều bạn đi phỏng vấn thường hay quan tâm đến chỉ hai thứ: lương net và bảo hiểm. Có lẽ do có vô số người đi trước đã truyền thụ về tầm quan trọng của hai thứ đó.
Mình thì lại chia lương thành 3 phần chính:
a, Phần cứng
Gồm lương cứng, phụ cấp ăn trưa, bảo hiểm, thưởng ngày lễ...
Đây là những phần mà nếu không có gì đột xuất, bạn chắc chắn được nhận đầy đủ.
Lương cứng quan trọng vì nó là thứ giấy trắng mực đen, được ghi rõ trong hợp đồng, và thường quyết định mức phúc lợi.
Nhiều công ty để lương cứng thấp nhưng phụ cấp cao, tổng tiền bạn nhận không đổi. Như vậy cũng được. Nhưng lương cứng cao vẫn tốt hơn về lâu dài.
Tổng phần cứng cần đảm bảo mức sinh hoạt thường ngày.
b, Phần mềm
Gồm thưởng KPI, hoa hồng, thưởng nóng, dịch vụ đi kèm như tập gym, quỹ công ty, team building hoặc du lịch... Đây là phần bạn sẽ được nhận nếu đạt điều kiện nhất định nào đó.
Một số công ty đặt phần này cực cao để kích thích nhân sự cày cuốc. Một số thì đặt như không đặt vì điều kiện cần luôn cao chót vót, chả bao giờ có người đạt. Công ty tốt là công ty có mức thưởng rõ ràng không lập lờ, không đánh đố.
Công ty nào lập lờ đánh đố trong khoản này thì đừng có vào làm cho phí thời gian. Lập lờ được trong tài chính sẽ lập lờ được trong vô số thứ khác.
c, Phần chìm
Gồm chi phí đi lại, thời gian cần bỏ ra để xử lý những công việc có liên quan tới công ty nhưng không được tính lương, lậu - ở một số công việc đặc thù...
Phần này thường ít bạn để ý và cũng khó để ý. Nhưng nó khá quan trọng.
Ví dụ: khi mọi phần khác tương đương, số ngày công là 24, giờ làm giả thiết là 8h, một công ty cách nhà 1,5h di chuyển, lương cứng 10 triệu thì số lương bạn nhận được trên một đơn vị thời gian sẽ thấp hơn công ty khác cách nhà 5p di chuyển, lương cứng 9 triệu.
Vì thời gian trung bình bạn bỏ ra cho công việc 10 triệu là tới 9,5h/ ngày.
=> So sánh mức lương giữa hai công ty là so cả ba phần, không phải chỉ một yếu tố nhỏ trong một hai phần.
Nắm được góc nhìn tổng quát gọi là “biết người”.
2, Bạn xứng đáng với mức lương bao nhiêu?
Cái này phụ thuộc vào vài yếu tố:
a, Đặc thù ngành nghề
Mỗi khối ngành khác nhau lại có một mức lương nhất định. Cùng có kinh nghiệm 3 năm trong ngành nhưng làm IT khác làm hành chính nhân sự.
b, Kỹ năng cơ sở của bạn
Bao gồm ngành nghề mà bạn được đào tạo, chứng chỉ liên quan, ngoại ngữ...
Nếu ứng tuyển vào vị trí truyền thông, các mặt khác tương đương thì nhân sự tốt nghiệp khối ngành xã hội sẽ có ưu thế lương hơn khối ngành kỹ thuật.
Kỹ năng cơ sở không cần nhiều hay xịn, mà cần có độ phù hợp cao với công việc ứng tuyển. Tốt nghiệp ngoại thương ra trường nhưng đòi làm dựng phim thì cũng nhận mức lương học việc thôi.
c, Kinh nghiệm làm việc
Cái này tính bằng năm. Có thể dễ dàng tìm kiếm thông tin về mức lương của từng ngành tương ứng với số năm kinh nghiệm bằng cách dò hỏi bạn bè người quen hoặc lên các group nghề nghiệp để hóng.
Đừng bao giờ nghe thiên hạ chém gió theo kiểu “mình biết có người làm được tận bằng này bằng này lương”.
Một là độ tin cậy rất yếu, hai là chỉ vài trường hợp cá biệt thì không đại diện được cho tình hình chung.
Hãy tìm hiểu mức lương trung bình.
d, Khả năng làm việc thực tế
Kinh nghiệm 3 năm tại một môi trường chuyên nghiệp sẽ khác hẳn với kinh nghiệm 3 năm làm toàn việc dễ dàng, nhàn tản, không có nhiều cơ hội va chạm, dù vẫn đúng ngành.
Mình thường có một bài test cho các ứng viên với những thang điểm nhất định.
Không cần biết bạn đi làm một năm hay ba năm, bài test đạt mức điểm nào tức là trình độ thực tế của bạn đang ở mức ấy.
Nếu không có bài test nào, bạn cũng có thể thử tự áng chừng khả năng của bản thân bằng cách hỏi han về công việc hàng ngày của những người anh em cùng ngành, rồi tự cân nhắc xem mình có làm được những việc tương tự hay không.
=> Tự định giá bản thân là một môn học khó. Nhưng vẫn phải học cho giỏi.
Nhất thiết không được định giá mình đáng 10 triệu chỉ vì “thằng bạn em làm 3 năm, lương 10 triệu, em cũng đi làm 3 năm nên em phải có mức lương 10 triệu”.
Biết đâu bạn đáng 11 triệu?
Làm gì cũng phải có căn cứ, nhất là khi trả lời câu hỏi “tại sao em đáng cái mức lương ấy?”.
Mục hai này tóm gọn bằng “biết mình”.
3, Bạn nên deal mức lương nào?
Điều này lại tiếp tục phụ thuộc vào vài yếu tố:
a, Giá trị bản thân bạn
Cái này đã được cân đo ở phần 2.
b, Mức độ tham vọng
Đây là phần lương cộng thêm vì những thứ bạn tin rằng bạn sẽ làm được trong tương lai gần.
Phần này mình thường tính bằng khoảng 7% giá trị lương của bản thân.
c, Khối lượng công việc thực tế
Cùng là một cái tên công việc như nhau, nhưng có thể công ty này cần trình độ cao, công ty kia lại chỉ cần nhân sự làm một số việc đơn giản nhất định thôi.
Trình độ cao, kinh nghiệm nhiều là thừa thãi nếu công ty không cần đến thế.
Bạn sẽ không được tính lương cho phần trình độ thừa này.
Ví dụ người ta cần trình độ trung cấp mà bằng tiến sĩ ứng tuyển thì không bao giờ có mức lương tiến sĩ đâu (là mình thì mình không nhận, vì bạn tiến sĩ này chắc chắn bị dở hơi).
Ngược lại, đừng vội mừng khi trung bình lương là 10 triệu nhưng công ty đặt cho bạn 15 triệu, họ làm thế tức là họ có cách để bạn phải tạo ra thêm giá trị bù lại phần lương chênh lệch.
d, Độ cần kíp của vị trí công việc
Nếu chỉ còn mỗi vị trí đó là sẽ đủ điều kiện chạy một dự án mới thì nhiều công ty sẵn sàng trả mức lương cao để tuyển được người nhanh.
Bạn cũng có nhiều lợi thế ép lương hơn trong trường hợp này.
Nhưng cá nhân mình phản đối vụ ép lương quá tay.
Muốn gắn bó lâu dài thì không bao giờ nên ăn tham. Đặc biệt là ăn tham của phe nhiều lợi thế hơn mình.
e, Lợi ích ngoài tiền bạc
Cái này bao gồm mối quan hệ, khả năng phát triển, độ tử tế của đồng nghiệp, mức yêu thích với vị trí công việc và vô số thứ khác.
Tiền bạc quan trọng, đi làm mà không cần tiền thì không bao giờ tiến bộ được.
Nhưng tiền bạc không phải là tất cả. Cuộc sống nếu chỉ có mỗi tiền thì hơi bị tầm thường.
=> Mục này gọi là “thức thời”. Nghĩa là biết tiến biết lùi đúng mực, tuỳ hoàn cảnh.
4,
Bài này là cái nhìn cá nhân. Được viết dưới góc độ của một người từng đi xin việc vô số lần, từng làm qua trên mười công việc, và cũng từng tuyển dụng không dưới mười loại công việc khác nhau.
Thế có nghĩa là đây là một cái nhìn cá nhân có căn cứ. Nhưng không đúng tuyệt đối, chỉ mang giá trị tham khảo.
Mong rằng sẽ giúp ích phần nào cho các bạn.
Nhà tuyển dụng mà có hỏi vặn về mức lương, cứ lôi giấy bút ra gạch sơ đồ tính toán chi tiết cho họ thấy.
“Em tính toán tử tế chứ có bịa bừa ra đâu”
Nguồn:Sưu tầm

4 notes
·
View notes
Photo




I finally finished another batch!
ABCD, EFGH, IJKL, MNOP
816 notes
·
View notes