chabietgoilagi
84 posts
Nơi cất giữ những mảnh ghép dịu dàng
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

Rất buồn vì phải mua lại để đọc lại. 🥹. Được cái sách bác này viết rất trôi. ❤️❤️❤️

Đọc xong cuốn nào mình có nên tặng cho 1 quán cà phê sách hay ai đó thích sách ko nhỉ? Hay giữ lại nhỉ? Suy tư qué 🫠
0 notes
Text
Lesson learned:
“We’ll let you learn the hard way, but we’ll be there to pick you up.”

0 notes
Text
Hôm nay tôi hơi buồn. Vì tôi nghe nhạc Táo hay vì tôi vừa viết về tình yêu????
Tôi ko biết nữa nhưng tôi chỉ biết tôi đang buồn.

0 notes
Text
Materialists

Tôi đi xem bộ phim này vào chiều chủ nhật tuần trước.
Lý do tôi đi xem nó cũng thật là kỳ cục, mới đầu 1 hs của tôi đăng story trên instagram về việc em ý và người yêu đi xem, tôi thả tim story đó thì cô bé nhắn lại cho tôi là cô Diệp rất nên đi xem bộ phim này. Lúc đó tôi chỉ cười.
Nhưng đến ngày hôm sau , tôi tình cờ xem 1 trích đoạn mà người ta quay trộm trên Threads và cảm thấy một mối liên hệ cảm xúc đủ lớn để tôi bỏ tiền ra mua vé xem phim. Vậy là chiều hôm đó tôi đi xem. 1 điều hài hước nữa là tối hôm đó đi xem xong tôi có hẹn với 1 học sinh khác của mình, lúc gặp nhau nó khoe với tôi là em cũng vừa đi xem với người yêu xong và hỏi tôi phim thế nào. Tôi bảo bình thường, chắc tầm 7đ, thì nó bảo là phim hay mà, em chấm 6.5 =)))). Thế nên tốt nhất là chỉ nghe thôi chứ đừng tin lời con gái =))).
Nếu nói đây là một bộ phim nói về tình yêu thì ko hẳn. Đối với tôi, đây là bộ phim nói về tâm lý tiền hôn nhân - cái quãng thời gian con người ta đã chán ngán với việc phải sống một mình và mong muốn tìm một người để cùng gánh vác cuộc sống. Tôi xin phép ko dùng từ “chia sẻ” vì đối với tôi sự sẻ chia thật sự chỉ có được trong một mối quan hệ mà nền tảng của nó là tình yêu thương và sự thấu hiểu. Yeap, tình yêu thương chứ ko phải tình yêu nha. Tại sao ư? Tại vì người ta hoàn toàn có khả năng vừa yêu say đắm vừa khinh miệt một người, như cảm xúc mà tên cha sứ Frollo trong tiểu thuyết “Thằng gù ở nhà thờ Đức Bà” dành cho cô gái Digan Esmeralda. Nhưng “yêu thương” lại khác, muốn yêu thương được ai đó bạn cần thấu hiểu và tôn trọng và đủ bao dung để chấp nhận sự khác biệt của người đó. Dĩ nhiên đó là quan điểm riêng của tôi thôi.
Quay trở lại bộ phim, tôi đã đọc nhiều comment bày tỏ ý kiến là bộ phim nên kết thúc từ lúc nhân vật phú ông Harry chuẩn bị cầu hôn cô Lucy ở Iceland, có người còn làm cả clip phân tích tâm lý của 2 nhân vật Lucy và John là tình yêu của 2 mẫu người bị tổn thương - 1 là mẫu người thích tránh né và người kia là kiểu người lo âu, nhưng cũng có nhiều bài phân tích phim chỉ ra rằng sự lựa chọn quay lại với anh người yêu cũ của Lucy là đúng vì cô ko yêu phú ông Harry.
Nếu tôi là Lucy, tôi sẽ ko chọn ai cả. Đầu tiên là Harry, rõ ràng Lucy ko hề có tình cảm với Harry. Tôi nghĩ Celine Songs đã thành công khi cài cắm nhiều hints cho việc này. Dấu hiệu đầu tiên là ngay từ buổi gặp đầu tiên, khi cả 2 đang nói chuyện và John lúc đó - trong vai trò người phục vụ bàn đem nước tới, thì Lucy đã chạy tới bá cổ John ngay khi vừa nhìn thấy anh. Thứ nữa trong một cảnh phim khi cô và Harry ăn tối cùng nhau, lúc cô bộc bạch suy nghĩ của mình là tại sao Harry lại thích cô trong khi cô không có một điều kiện gì tương đồng với anh, và cô thản nhiên kể về tuổi thơ khốn khó cùng một gia đình bất ổn của mình. Chính sự thản nhiên đó là dấu hiệu cho thấy cô không có tình cảm với anh, vì mấy ai bình tĩnh tự tin khi hé lộ cho người mình yêu những điểm yếu của mình???? Thứ ba là khi cô đồng ý nhận lời hẹn hò với Harry, trong lúc cả 2 người đang say đắm hôn nhau, thì mắt cô vẫn mở to để chiêm ngưỡng căn nhà sang trọng giữa trung tâm New York hoa lệ, và sau khi make love, lúc còn đang nằm trong vòng tay anh, câu đầu tiên cô hỏi là “căn nhà này trị giá bao nhiêu?”. :D
Về phần Harry, anh có yêu Lucy ko? Tôi ko nghĩ là có, chắc chỉ có thể gọi là có hứng thú nhưng chưa đủ để gọi là yêu. Trong những lần Lucy qua đêm ở nhà Harry, chỉ trừ lần đầu anh nằm ôm cô và mặt hướng về phía cô, còn lại những lần sau đều là quay lưng về phía cô. Vì chưa có kinh nghiệm nên tôi đã hỏi chat GPT để củng cố giả thiết của mình, và đây là kết quả: “Sau khi "make love", các cặp đôi có nhiều tư thế ngủ khác nhau, tùy thuộc vào sở thích cá nhân, sự thoải mái và tình cảm của họ. Không có một tư thế nào là "thường xuyên" hay "duy nhất". Tuy nhiên, có một số xu hướng phổ biến và ý nghĩa của chúng:
Ôm nhau nằm ngủ: Đây là tư thế phổ biến cho thấy sự gắn kết, thân mật và yêu thương.
Ôm từ phía sau (úp thìa): Tư thế này thể hiện sự che chở, bảo vệ và an toàn. Người ôm muốn truyền đạt rằng họ muốn che chở cho đối phương. Đây cũng là tư thế tạo cảm giác ấm áp, đặc biệt vào mùa lạnh.
Quay mặt vào nhau và ôm: Tư thế này thể hiện sự hòa hợp, tin tưởng và thấu hiểu lẫn nhau. Cặp đôi muốn duy trì sự kết nối về cả thể chất và cảm xúc.
Nắm tay hoặc chạm chân: Dù không ôm trọn nhưng những cử chỉ nhỏ này cũng thể hiện sự gắn kết và tình cảm ngọt ngào, ấm áp.
Quay lưng về phía nhau: Tư thế này không phải lúc nào cũng mang ý nghĩa tiêu cực.
Quay lưng nhưng vẫn có sự chạm nhẹ (lưng chạm lưng, mông chạm mông): Điều này có thể cho thấy sự thoải mái và tin tưởng lẫn nhau, đồng thời vẫn giữ được không gian riêng tư. Cặp đôi cảm thấy an toàn và tin tưởng vào mối quan hệ.
Quay lưng và giữ khoảng cách: Nếu hai người liên tục ngủ quay lưng và không có bất kỳ sự tiếp xúc nào trong thời gian dài, đây có thể là dấu hiệu của sự xa cách, bất đồng hoặc rạn nứt trong mối quan hệ. Tuy nhiên, đôi khi nó chỉ đơn giản là do sở thích cá nhân hoặc cần không gian để ngủ thoải mái.” = )))). Kế đó, khi Lucy phát hiện ra anh đã phải đi phẫu thuật kéo dài chân để có được chiều cao 1m8 thì phản ứng ngay lập tức của anh là giận dữ, tránh né. Một dấu hiệu khác là vào ngày Lucy gặp vấn đề trong công việc, dù ở với nhau nhưng Harry không hề biết được tâm trạng của Lucy, tuy nhiên khi gặp John, chỉ cần trao đổi vài câu John đã nhận ra Lucy có gì đó không ổn. Một quý ông vô cùng tinh tế như Harry lại có thể không nhận ra sự thay đổi về cảm xúc của người mình yêu ư? Hay do chưa đủ quan trọng và quan tâm?
Còn về phần John, hoàn toàn có thể thấy Lucy còn yêu John và John cũng còn yêu Lucy rất nhiều. Nhưng nếu mình là Lucy mình cũng ko chọn John, vì sau từng ấy năm, John không gần như chưa có một sự tiến triển hay khác biệt gì, anh vẫn là con người nhạt nhoà của 9 năm trước. Chỉ duy nhất cuối phim khi John hứa hẹn tương lai với Lucy người ta mới thấy anh khác đi. Nhưng vậy thì 9 năm vừa rồi anh ở đâu và làm gì trong đa vũ trụ này???
Phim hay ko? Đối với tôi thì chưa đủ để gọi là hay. Vì xin lỗi tôi đã từng xem “Before Sunset”; “Before sunrise” và “Before midnight” thì cái yêu cầu của tôi đối với 1 bộ phim hay nó cũng khác.
Đấy nói chung là thế. À một điểm nữa là tôi không biết là những người phụ nữ trên 30 và đang độc thân có nên xem phim này hay không, vì sau khi xem xong chắc họ sẽ vô cùng thất vọng về vị trí của bản thân trên thị trường tình ái. =)))))

0 notes
Text
Viết xong cái này mình sẽ đi ngủ. Buồn ngủ lắm rồi.

Tối qua gần 10h đi ngủ, sáng 2h đã dậy rồi. Nhưng sáng nay mình ko tập trung, có thể do ăn lại OMAD nên cơ thể chưa kịp thích nghi. Vì ko chú tâm làm gì nên chủ yếu ngồi nghe podcast, đến 5h đứng lên ra công viên. Hnay đi 2 vòng hồ như hôm qua - 3km, đến 5h30 thì ngồi nghỉ đọc sách. Nhưng ko hiểu sao bị kiến cả ruồi cứ đậu vào chân khó chịu quá cả 8h phải dạy nên dù mới đọc được vài trang nhưng đến 6h15 ko chịu đc nữa mình đứng lên đi về. Rất may hôm nay chỉ có 2 ca dạy nên mình đã tranh thủ buổi chiều rảnh để hoàn thành nốt chương 2 của cuốn sách. Nói chung hnay gặt hái được tương đối.
youtube
Đây là podcast mình nghe hôm nay. Ôi trời ơi ta nói nó hay gì đâu.
Chú Hoàng Mạnh Hải bàn về Lãnh đạo tỉnh thức.
Đưa ra định nghĩa về "lãnh đạo" (rất thú vị): là người dẫn dắt BẢN THÂN và những người khác đi qua 1 khoảng thời gian nhất định.
Chỉ ra sự khác nhau giữa IQ và EQ (có cả ví dụ minh hoạ rất sinh động): IQ là khả năng khiến người khác hiểu mình đang làm gì hoặc khả năng hướng dẫn người khác; EQ là khả năng biết lúc nào hoặc việc gì nên làm hay ko nên làm.
Chỉ ra tầm quan trọng của EQ: cần có EQ cao để Hiểu Mình => quản trị cảm xúc; Hiểu Người => xây dựng các mối quan hệ.
Cách tăng EQ: học các môn xã hội (Sử -> hình thái lặp lại; Triết: đạo đức => phân biệt đúng sai ...cả cái gì nữa thì quên rồi, nhưng hình như quan trọng nhất là triết và thứ 2 là sử thì phải, à Thiền => để hướng vào nội tâm=> hiểu bản thân)
Lãnh đạo phải dựa vào sự cảm thông.
Podcast này hay vãi. Mình thích nghe mấy cuộc phỏng vấn thầy Giản Tư Trung về giáo dục khai phóng nữa. Cứ gọi là đỉnh.
2. Chương 2: Negativity Instinct
Aỏ Tưởng về "thế giới đang ngày càng trở nên tồi tệ hơn"
Nguyên nhân: Những thứ lưu giữ trong ký ức thường đẹp hơn đời thực + tường thuật có chọn lọc (chọn những tin tiêu cực để gây sốc) + sự chi phối của cảm xúc (cảm thấy mình trở nên vô cảm khi nghĩ rằng thế giới là nơi hạnh phúc trong khi vẫn tồn tại sự bất bình đẳng; giết chóc; chiến tranh...).
Cách giải quyết: thừa nhận thế giới vẫn tệ nhưng đồng thời công nhận nó đang tốt dần lên + Hãy lường trước là mình sẽ PHẢI NGHE NHỮNG điều tồi tệ (vì nếu ko phải tin xấu thì truyền thông ko có gì để nói, khi lường trc đc điều này sẽ điều chỉnh não để đi tìm những dữ liệu chuẩn) + hãy để lịch sử cất tiếng nói (vụ đói lịch sử ở TQ; thảm sát người da đỏ ở châu Mĩ...)
Ông anh trai sau khoá thiền 10 ngày về thì có xu hướng nhịn ăn, nhịn nói. Đến hôm nay thì thuê lều để ra nghĩa địa ngủ. Thực ra cũng chẳng có chuyện gì to tát, coi như 1 trải nghiệm - con người lớn lên nhờ trải nghiệm mà. Nhưng sợ nhất là người mới nghe được vài bài kinh, thực hành thiền định được chút xíu nhưng đã khởi tâm ngã mạn, chưa thay đổi được bản thân đã quay ra uốn nắn người khác thì nó ố dề gì đâu. Nhưng thôi, chúc ông anh đi an toàn về hoan hỉ.
1 note
·
View note
Text

Chèo buổi sáng, 87kg đang nhìn bạn và cười hehe. Chúc 1 ngày thật đẹp và nhiều niềm dzui. 🥰🥰🥰
Hqua gần 11h ngủ, đặt báo thức 4:45 nhưng 3:15 mình đã thức - bật dậy luôn chứ ko chần chừ nằm tiếp như mọi ngày. Làm 2 bài nghe và đọc thì vừa tròn đến 5h. Đứng dậy thay quần áo đi ra công viên.
Ngày trước mình hay chọn đi từ 4h sáng hoặc buổi tối, vì lúc đó trời tối om, để ko ai nhìn thấy mình - vì mình ngại, mình tự ti vì thân hình mập ú. Nhưng giờ dù vẫn mập nhưng mình ko ngại nữa. Nếu một ngày bạn thấy ai đó cười lơ ngơ đi bộ trong công viên TX, thì khả năng cao đó chính là mình 😂. Giờ mình thích đi buổi sáng để tập xong mình còn ngồi ở công viên đọc sách thêm nửa đến 1 tiếng rồi mới về.
Hôm nay mình rất vui, vì ít ra mình đã làm đúng cam kết với bản thân mình và mình đọc sách thú vị nữa nên lại càng vui.


Đây là quyển sách “có thể” sẽ làm thay đổi những thiên kiến của chúng ta. (Mua cũng lâu rồi để show off nhưng giờ mới bắt đầu đọc thật sự hihi).
Thế giới loài người trong mắt bạn thế nào? Có phải được phân chia rõ ràng thành 2 mảng sáng - tối hay trắng - đen phải ko? Vậy thì bạn rất nên đọc cuốn này. Mình mới đọc chương đầu tiên thôi mà đã thấy rất thú vị. Tác giả là 1 giáo sư - giảng viên đại học, ông đưa cho chúng ta những dữ liệu từ các cuộc khảo sát được thực hiện bởi những tổ chức uy tín như WB hay UN để chứng minh cho cta thấy rằng thế giới này ko quá tệ như cta nghĩ, khoảng cách giàu nghèo cũng ko quá xa như cta tưởng tượng, rằng phim ảnh đang kịch tính hoá cuộc sống của cta, rằng phần lớn cta đang đứng ở khoảng xám - nơi giao thoa giữa ánh sáng với bóng tối, trắng và đen.
À mình mới đọc đến đó nên tóm tắt thế thôi. Mai đọc tiếp thì tóm tắt tiếp. Hihi.
Biết ơn vì hôm nay trời đã ko mưa 🥰
0 notes
Text
Hehe ít ra hnay cũng thực hiện đc lời hứa với bản thân 😭
Mong rằng mai ko mưa để còn thực hiện thử thách 3 ngày liên tiếp đi tập thể dục hiu hiu. 😢
Bắt đầu lối sống lành mạnh nào. Cố lên ❤️


0 notes
Text
1 ngày bận rộn 🥰
Đi xem phim - phim hay bình thường nhưng đáng để viết.



Hẹn hò với em bé Dung





11h đêm đường Nguyễn Xiển:

0 notes
Text
youtube
Ê hay nè.
"Tôi yêu hoa vì sao em biết ko?
Em yêu hoa nên tôi mới đem hoa về trồng"
Duyên vãi =)))
0 notes
Text
Thứ 7 cuối tuần - mới sáng sớm mà trời đã nắng gay gắt.
Tối qua đi chơi, ăn tá lả nên sáng dậy cái bụng nó đình công, cứ kêu ọc ạch từ sớm tới giờ. Nhưng được cái hnay đang ở trong một cái mood rất là "dịu kha" - kiểu ở nhà nhưng vẫn muốn xuynh nên thay vì để mặt mộc thì từ sớm đã bôi bôi trét trét vài thứ lên mặt, cùng lúc đó tưởng tượng ra cảnh sẽ vừa ngồi nhấm nháp cà phê vừa đọc sách. Ta nói nó mới nhã làm sao. :D
Dạo này thú văn chương đã quay trở lại, thích đọc sách - ko phải với mục đích khè thiên hạ, mà chỉ vì nó dzui, nó khiến bản thân trở nên thư thái và trầm ổn hơn.
Thích cho đến rất thích văn của cô Đoàn Minh Phượng - từ xưa, từ cuốn "Và khi tro bụi trở về" bản in đầu tiên với cái bìa đỏ rực. Nên khi biết Tao Đàn xuất bản cùng lúc 3 cuốn của cô mình đã ôm vội. Nhưng sự thật là mình mua đã (rất) lâu rồi mà mình ko có đọc, huhu :((.
Trái ngược với sự hóm hỉnh duyên dáng trong giọng văn của nhà văn Phan Thị Vàng Anh, sự dân dã mộc mạc của Nguyễn Ngọc Tư, nét gì rất ngang tàng và ngạo nghễ của nhà văn Võ Thị Hảo, văn của Đoàn Minh Phượng khiến người đọc lạc trong mê cung của những nỗi buồn, sự u uất như ghì chặt ta xuống, muốn khóc mà mắt chỉ ầng ậng nước, muốn gào thét kêu cứu chỉ để nhận ra mình đang ú ớ bất lực như một kẻ hụt hơi. Nói chung nếu tinh thần ko vững đọc cô là vô cùng mất sức, ko tài nào thoát được khỏi những trang sách ngay cả khi đã đọc xong rồi.
Bây giờ là 5h chiều - và trời đang sắp sửa mưa. Tiếng sấm ì ầm từ xa vọng lại, bầu trời cũng xám dần đi và gió thì ngày một mạnh lên. Mình dự định đến nhà Vanh hôm nay mà lười quá. Y_Y
Phải làm sao bây giờ????

0 notes
Text
Dù mình vẫn thích nghe thầy Minh Niệm nói chuyện, nhưng sao có cảm giác mắt thầy bây giờ ko còn tĩnh như hồi đầu thầy mới lên sóng. hiu hiu
Hi vọng đó chỉ là cảm giác của mình.
https://youtu.be/W5q8iCxhwj4?si=SmXGvcIn6riUlcgz
0 notes
Text
Dậy sớm vào buổi sáng, hít thở không khí trong lành, ngồi ngắm những nhành cây rung rinh đằng sau ô cửa sổ và nghe chim hót líu lo bên ngoài.
Ta nói, đó cũng là 1 đặc ân của cuộc đời này <3
0 notes