suonxaochuangot26
suonxaochuangot26
Sườn xào ngũ vị
29 posts
Món ăn ngon có đủ hương vịChua, cay, mặn, ngọt và cả đắng
Don't wanna be here? Send us removal request.
suonxaochuangot26 · 3 years ago
Text
Thật ra
Hôm đó tớ đã nhìn thấy chiếc balo xanh lá của cậu rồi
Nhưng vì cậu một mực muốn trốn tớ
Nên tớ cũng chẳng thể tìm
Chúng ta cứ như vậy mà lướt qua nhau
7 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 3 years ago
Text
Chuyện tình yêu
Dạo gần đây mình bị mất cảm giác muốn viết gì đó, nói hẳn ra là mình ko tìm được cảm hứng cũng như cảm giác. Nhưng hôm nay có lẽ mình muốn viết vài điều về tình yêu.
Mình chưa viết về tình yêu bao giờ vì có lẽ trước đây mình yêu mà chẳng hề nghĩ quá nhiều. Nhưng dạo gần đây mình hay thơ thẩn suy nghĩ đôi chút.. tuy chẳng phải điều gì to tát nhưng mình thấy trân trọng sự mới mẻ này.
Mình và anh yêu nhau được một khoảng thời gian ko dài nhưng cũng chẳng ngắn, mỗi một mốc thời gian qua đi mình lại học được nhiều thứ. Khi mới yêu, chúng mình quấn nhau như cá với nước, mỗi ngày phải nhắn đến hàng trăm tin, nhắn nhiều tới mức muốn lục lại inbox của một ngày khi đó thôi cũng phải load lại mấy lần. Vượt qua thời gian mặn nồng của lúc mới yêu, chúng mình phải đối diện với những lần cãi nhau, chiến tranh lạnh. Khi đó mình nghĩ đơn giản lắm, mình nông cạn và trẻ con chờ anh xin lỗi thôi, nhưng chính vì vậy dường như tần suất cãi nhau lại càng nhiều thêm. Rồi đến khi anh chẳng thèm dỗ mình nữa thì mình mới lo lắng và tự nghĩ lại: Thật ra, ai cùng thích được nuông chiều. Anh chẳng bao giờ ép mình làm gì, luôn nhường nhịn khiến mình dường như quên mất rằng anh cũng là một người bình thường, bề ngoài gai góc mạnh mẽ nhưng cũng thích được yêu thương mà mình thì lại quá lơ là. Và thế là, mình học lại cách yêu một người, mình kiên nhẫn hơn, quan tâm nhiều hơn vì anh khiến mình thấy an toàn và được yêu thương nên mình cũng muốn trở thành chỗ dựa tình thần cho anh bạn khiến trái tim anh cũng cảm nhận được sự ấm áp khi bên mình. Nhờ đó chúng mình đều hoạn thiện hơn và cùng nhau vượt qua được khoảng thời gian đ���u vừa nồng nhiệt lại vừa mong manh để bước sang một chặng cảm xúc mới.
Mình không biết cách định nghĩa tình yêu, và có lẽ chẳng ai có thể định nghĩa được thứ cảm giác gọi là "yêu" ấy. Nhưng đối với mình, tình yêu không thật sự bắt đầu vào ngày ta thổ lộ, mà tình yêu bắt đầu từ khi nó trở thành một thói quen, trở thành một phần trong cuộc sống. Khoảng thời gian đầu đối với mình và anh phần lớn để tìm hiểu nhiều hơn, vậy nên trải nghiệm nào cũng thật mới mẻ, cảm xúc của tụi mình có lẽ cũng vì thế cũng cuồng nhiệt hơn cả. Nhưng khi thời gian ấy qua đi, chúng mình coi tình yêu như một thứ thói quen vô hình mà lại vô cùng quan trọng. Chúng mình yêu một cách bình thản, có thể ngồi với nhau cả ngày mà chẳng cần nói chuyện hay làm gì, cũng chẳng còn chat chit nhiều như trước nhưng cũng sẽ không quên hỏi thăm, không quên hẹn hò và trò chuyện cuối ngày trước khi đi ngủ. Ngày qua ngày tình yêu giống như việc hít thở, mình thật sự chẳng hề để ý đến việc mình hít thở ra sao nhưng nó vẫn luôn tự diễn ra, và tình yêu của chúng mình cũng vậy.
Cuộc sống không còn xoay quanh việc yêu đương nhưng tình yêu vẫn luôn lặng lẽ sinh sôi nảy nở. Mình thật sự trân trọng những ngày tháng này.
5 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 3 years ago
Text
Nếu có cơ hội làm lại
Thì dù nhớ cậu đến đâu
Tôi vẫn chọn sống tiếp
Bởi có những cuộc chia ly
Được mang tên “định mệnh”.
0 notes
suonxaochuangot26 · 3 years ago
Text
Thứ tư ngày 23 tháng 3 năm 2022
Rất lâu rồi, tớ mới mơ thấy cậu
Tớ đã khóc rất nhiều trong giấc mơ
Vì trong mơ cậu ôm tớ rất chặt, chặt đến mức tớ dường như có thể cảm nhận được da của cậu
Tớ tỉnh dậy trong nỗi bàng hoàng
Tớ nhớ như in sự ấm áp của cái ôm đấy
Tumblr media
Trí nhớ khứu giác của tớ ùa về, tớ dường như ngửi được mùi tóc của cậu
Tớ đã vui, đã khóc vì cái ôm ấy quá đỗi quen thuộc
Đã 2 năm 4 tháng kể từ ngày mình xa nhau
Nhưng giấc mơ ấy cũng vô cùng chân thực vì trong mơ vẫn là cậu bỏ tớ mà đi
Dù là mơ hay thực, tớ đều rất bơ vơ, rất trống vắng
Cậu đi mang theo một mảnh hồn của tớ
Tớ ở lại biết phải làm sao đây?
Tớ bảo tớ quên cậu rồi, đến sợi tóc cũng biết tớ đang nói dối
Vì sự thật rằng 2 năm qua tớ vốn chưa hề quên
Tớ vẫn canh cánh không thôi tình bạn dang dở của chúng ta..
0 notes
suonxaochuangot26 · 3 years ago
Text
Tumblr media
"Ký ức mà một người cho rằng là khắc cốt ghi tâm, có thể người kia đã quên từ lâu rồi.”
101 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 3 years ago
Text
Sau cùng thứ giết chết ta chính là kỉ niệm.
Tumblr media
"Anh ước mình có thể quay ngược kim đồng hồ và mang theo tất cả những nỗi buồn đi. Nhưng nếu anh làm vậy, những niềm vui đã có cùng nhau cũng sẽ biến mất."
( Nicholas Sparks )
146 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Mọi người hay nói tôi lạc quan, vô lo. Nhưng người lạc quan nhất cũng muốn chết, tôi cũng thế.
0 notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Quote
Best friends can turn a horrible day into one of the best days of your life.
Unknown (via thoughtkick)
266 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Tuổi thanh xuân.
Đường chỉ gọi là đường khi bạn đặt những bước chân đầu tiên lên đó.                
Vậy nên không bao giờ là không có lựa chọn cả, chỉ là bạn có muốn chọn hay không thôi.  “ Thượng đế sẽ bóp chặt cổ họng em, nhưng sẽ không làm em ngạt thở.” ---- Hiroshi Moriyama. Cứ làm đi, đừng sợ!
Điều tuyệt vời nhất của tuổi trẻ đó là ta có cơ hội được sai lầm, vậy nên đừng chần chữ nữa. Sai lầm không đáng sợ, đáng sợ là con quỷ hèn nhát trong lòng chúng ta.
Tumblr media
1 note · View note
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Tuổi thanh xuân ai không mơ hồ.
Tôi của năm 17 tuồi, đứng trước kì thi đại học đang cận kề, tôi lo lắng, sợ hãi vì không biết con đường mình chọn liệu có đúng hay không. Tôi chọn ngành học theo năng lực và sở thích của bản thân. Tôi cho mình là người giỏi giao tiếp nhưng tôi không biết cái giỏi của tôi có phải đủ không?  Tôi chọn công việc phải nói nhiều, viết nhiều nhưng tôi không phải học sinh chuyên văn, tôi sợ bản thân thua kém. Có thể lời nói của tôi sẽ khiến nhiều người khó chịu, nhụt chí nhưng mong bạn hãy hiểu cho tôi bởi lẽ môi trường tôi đang theo học là một trường chuyên, tôi đứng trước vô vàn áp lực của những người tài giỏi xung quanh. Vậy nên, thật lòng mà nói, mọi người hay nói tôi lạc quan, vô ưu nhưng thực ra tôi cũng có lòng riêng, tôi áp lực và lo sợ bỏi sự hào nhoáng của ngôi trường tôi đang học.
Bạn thì sao?
Nếu bạn bằng tuổi tôi, có lẽ bạn cũng đang mơ hồ, lo lắng với quyết định của bản thân. Không sao, có tôi ở đây cùng bạn, chúng ta cùng nhau lo lắng, nghĩ suy về khát vọng và hoài bão của bản thân trong tương lai. Bạn không cô đơn đâu vậy nên cứ tiếp tục theo đuổi những thứ bạn muốn, tiếp tục học tập không ngừng nghỉ bạn nhé. Đừng vì lo sợ, mơ hồ mà dừng lại, mà bỏ cuộc bởi lẽ tuổi thanh xuân chính là để mơ hồ. Đường bạn chọn chắc chắn là đường đúng vì trên con đường này bạn là người chiến thắng, chiến thắng trái tim thổn thức đam mê của mình, chiến thắng dư luận dèm pha, và chỉ với hai điều đó thôi bạn đã chiến thắng rất nhiều người rồi. Không có con đường nào là sai hoàn toàn cả, vì dẫu có phải quay lại, hay đi đường vòng thì bạn cũng đều nhận được những bài học đắt giá nhưng nếu vì sợ mà dừng lại, không có bản lĩnh bước tiếp thì cuối cùng bạn sẽ chẳng nhận được gì ngoài thất bại. Đường chỉ gọi là đường khi bạn đặt những bước chân đầu tiên lên đó, vậy nên không bao giờ là không có lựa chọn cả chỉ là bạn có muốn chọn hay không thôi. Cứ làm đi đừng sợ, chẳng phải “nhà văn” tôi vẫn “viết”, chẳng phải “ca sĩ” tôi vẫn “hát”. Mượn lời tác giả Trang XTD, chúng ta luôn bị những danh từ làm chùn bước nhưng thực chất động từ mới là thứ quan trọng còn danh từ vốn sinh ra để ve vuốt bản ngã của chúng ta mà thôi. Cứ làm đi, đừng vì người khác nói bạn không có năng lực ở một lĩnh vực nào đó mà từ bỏ, chỉ bạn mới biết bạn làm được hay không. 
0 notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Vẻ đẹp của nỗi buồn!
Buổi chiều nọ, mình có tham gia một talk show tư vấn tâm lý do dự án của mình tổ chức. Mình chợt nhận ra trên cuộc đời này có thật nhiều làm sao những nỗi buồn. Nỗi buồn của mỗi người đều không giống nhau, chuyện của mình dẫu có giống bạn cũng không thể khiến mình buồn như những điều tương tự mình đã trải qua. Vậy cho nên, mình hiểu ra một điều rằng: sẽ chẳng có ai thật sự quan tâm đến nỗi buồn của bạn đâu, chỉ là người ta quan tâm nhiều hay ít mà thôi. Nên rằng, bạn buồn cũng đừng kể lể với người khác quá nhiều, bạn kể một ngày, hai ngày người ta còn cảm thông nhưng đến ngày 5, ngày 6 thì họ chỉ thấy bạn phiền mà thôi và lúc này họ cũng chẳng buồn nói chuyện với bạn nữa. Không phải trên đời này chỉ có mình bạn buồn, chỉ là người ta chọn nói ra hay không thôi.
Nghe những điều này có thể bạn thấy vô nghĩa làm sao, buồn mà không tâm sự thì để chết vì cô đơn à? Bạn à, trải nghiệm và quan điểm của mỗi người là khác nhau, vậy nên cách xử lý nỗi buồn cũng khác nhau. Liệu bạn có thật sự quan tâm đến những lời khuyên mà người khác đưa ra hay không? Hay bạn chỉ càng buồn thêm nếu người khác nói rằng bạn phải làm thế này, làm thế kia thì mọi thứ mới tốt lên được? Buồn là một cảm xúc cần có và đáng có, chỉ có buồn đau mới khiến ta biết trân trọng quá khứ đã qua và trân trọng tương lai sắp tới để từ đó sống tốt hơn nỗi buồn hôm nay. Phải nói thật rằng, chỉ có tự mình giải quyết nỗi buồn của mình thì mới mạnh mẽ vượt qua được. Tại sao? Minh xin trả lời rằng: đến chính bạn còn không giải quyết được vấn đề của bạn thì bạn cho rằng người khác giải quyết sẽ tốt hơn sao? Chỉ có bạn mới biết bạn cần gì và muốn gì để từ đó giải quyết vấn đề theo cách bạn muốn. Đừng ở đó đợi người khác đến nói vài ba câu an ủi, đồng cảm nữa, hãy tự đứng lên, tự mình suy nghĩ xem nỗi buồn ấy có đáng để bạn buồn hay không? Hay chỉ là dăm ba cái người xa lạ bỗng trở nên thân thiết? 
Đừng buồn vì người yêu hay bạn bè bỏ đi, vốn dĩ từ đầu họ cũng chỉ là người xa lạ mà thôi, bạn buồn chỉ là vì bạn chưa quen với cái bình thường mới ấy. Mình tin rằng bạn xứng đáng với những nỗi buồn cao cả hơn. Bạn là một, là riêng, là duy nhất nên mình tin rằng bạn rất tuyệt vời, bạn tuyệt vời nhưng không giống bất cứ ai, bạn là bản giới hạn mà mình chỉ có thể tìm được duy nhất một lần trong đời mà thôi. Mình tin rằng bất cứ ai cũng có thể vượt qua nỗi buồn của họ chỉ là họ có dám đứng lên để bước ra khỏi vùng an toàn, để đón lấy nắng ấm của hy vọng hay không mà thôi. Mình tin bạn cũng thế! Vì bầu trời ngày mai có thể nắng rất đẹp, trời trong xanh, vì bữa trưa ngày mai sẽ là món bạn yêu thích, vì ngày mai có thể không phải ở nhà giãn cách xã hội nữa, vì ngày mai có thể có người đang nhớ bạn,... Thật tiếc làm sao nếu bạn cứ buồn mãi mà không chịu bước ra ngoài để nhìn ngắm, để thưởng thức những điều nhỏ bé xinh đẹp kia.
Tumblr media
2 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Cậu rời đi rồi tôi mới thấy bản thân nỗ lực như thế vì một người. Có lẽ cậu vĩnh viễn không gặp lại được một người như tôi - người vì cậu mà đem cả thanh thuần trong tâm để đối đáp.
10 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Bạn hiểu thế nào là cô đơn khi xung quanh không thiếu bạn nhưng trong lòng lại thiếu người để gửi gắm những mẩu chuyện ngày dài..
2 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 4 years ago
Text
Dù anh ấy có biết bạn khóc cả đêm, đau lòng cả tháng thì anh ấy cũng không quay lại đâu.. ông trời không để ta bên nhau thì dù có nỗ lực thế nào cũng không thắng được vận mệnh.
12 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 5 years ago
Text
Người không thích mình, cho dù mình có nỗ lực thế nào cũng sẽ vĩnh viễn không vì mình mà cảm động..
#tamtrang #sad #buon #thanhxuan #quotes #quoteshay
3 notes · View notes
suonxaochuangot26 · 5 years ago
Text
Mình nỗ lực làm tất cả mọi thứ để người ấy vì mình mà cảm động, nhưng cậu ấy chỉ coi mình là một món đồ để lợi dụng.
#tamtrang #sad #thanhxuan #crush
#yeu #buon #chiatay
Tumblr media
1 note · View note
suonxaochuangot26 · 5 years ago
Text
Tại sao con người luôn phải đối mặt với hai chữ chia ly? Vốn là chuyện không tránh khỏi nhưng vẫn cứ đau lòng không thôi..
0 notes