Tumgik
#MÀU NƯỚC
parafin-wax · 10 months
Video
youtube
hóa chất sản xuất nước rửa chén
1 note · View note
yeuamthuc · 11 months
Text
Cách thắng nước màu đường ngon, chuẩn vị không bị đắng và lại đường.
Nước màu đường là một gia vị không thể thiếu trong căn bếp của mỗi gia đình Việt Nam. Một món ăn nếu không có sự góp vị của nước màu đường sẽ trở nên nhợt nhạt và bớt đi ít nhiều vị ngon, thay vì đi mua ở ngoài hàng với giá cao còn phải băn khoăn về vệ sinh thực phẩm thì hãy thử làm tại nhà. Đừng lo lắng về cách làm vì đã có yeuamthuc.org hướng dẫn cho bạn. #yeuamthuc_org #Ẩm_thực #Cách_thắng_nước_màu_đường_không_vị_đắng_và_lại_đường #Cách_thắng_nước_màu_đường_màu_đẹp #Nước_màu_đường https://yeuamthuc.org/nuoc-mau-duong/
Nước màu đường là một gia vị không thể thiếu trong căn bếp của mỗi gia đình Việt Nam. Một món ăn nếu không có sự góp vị của nước màu đường sẽ trở nên nhợt nhạt và bớt đi ít nhiều vị ngon, thay vì đi mua ở ngoài hàng với giá cao còn phải băn khoăn về vệ sinh thực phẩm thì hãy thử làm tại nhà. Đừng lo lắng về cách làm vì đã có yeuamthuc.org hướng dẫn cho bạn. Continue reading Untitled
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
tranandbeauty · 2 years
Text
Vùng da sẫm màu quanh miệng - 4 biện pháp tự nhiên bạn nên thử
Bạn băn khoăn không biết làm cách nào để loại bỏ vùng da thâm cứng đầu quanh miệng? Có thể có nhiều lý do gây ra sắc tố quanh miệng. Từ tình trạng nám da khi mang thai đến việc tiếp xúc với ánh nắng mặt trời và tác dụng phụ của thuốc. Tin tốt là tình trạng da sẫm màu có thể được điều trị và các mảng tối sẽ biến mất vĩnh viễn. Hãy dành một chút thời gian để hiểu loại da của bạn và kiên nhẫn với phương pháp điều trị cụ thể. #tranandbeauty_com #Làm_đẹp_da #bột_yến_mạch #chấn_thương #da_sẫm_màu #da_sẫm_màu_quanh_miệng #Điều_trị_bằng_laser #điều_trị_da_sẫm_màu #điều_trị_da_sẫm_màu_quanh_miệng #làm_sáng #làm_sáng_da #nha_đam #nước_chanh #Tăng_sắc_tố #tẩy_tế_bào_chết #Tự_nhiên #yến_mạch https://tranandbeauty.com/da-sam-mau/
Bạn băn khoăn không biết làm cách nào để loại bỏ vùng da thâm cứng đầu quanh miệng? Có thể có nhiều lý do gây ra sắc tố quanh miệng. Từ tình trạng nám da khi mang thai đến việc tiếp xúc với ánh nắng mặt trời và tác dụng phụ của thuốc. Tin tốt là tình trạng da sẫm màu có thể được điều trị và các mảng tối sẽ biến mất vĩnh viễn. Hãy dành một chút thời gian để hiểu loại da của bạn và kiên nhẫn với…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
maiacademyvnn · 2 years
Text
0 notes
motvongthegioi · 2 years
Text
Trong tương lai, Trái đất sẽ không còn là "hành tinh xanh"
Trong tương lai, Trái đất sẽ không còn là “hành tinh xanh”
Biến đổi khí hậu và sự nóng lên toàn cầu đang làm thay đổi màu sắc của nước trên Trái đất theo đúng nghĩa đen. Trái đất còn được gọi theo tên rất hay là “hành tinh xanh”. Sở dĩ có tên này là bởi nước (chủ yếu là đại dương) chiếm tới 7/10 diện tích Trái đất. Tại các châu lục, trước đây khi tốc độ đô thị hóa chưa nhanh, rừng xanh cũng chiếm tỉ lệ lớn. Nhưng mọi thứ đang dần thay đổi. Theo các nhà…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
inoxdongphuongkd2 · 2 years
Text
Tấm inox gương vàng hồng có giá bao nhiêu?
https://dongphuong.xyz/tam-inox-guong-vang-hong-co-gia-bao-nhieu/
Gần đây, những tấm inox gương mạ màu đang làm mưa làm gió trên thị trường trong nước. Và một trong số gam màu được săn đón nhiều nhất đó là: tấm inox gương vàng hồng. Hãy theo dõi ngay bài viết dưới đây để biết được lí do sao lại như vậy nhé!!!!
Tumblr media
0 notes
cuongnv · 2 years
Text
#Bài viết gốc :#https://babykiss.vn/ghe-luoi-hat-xop-uma-tphcm-gia-re-chat-luong-gl0057/#Ghế lười hạt xốp uma TPHCM (ghế lười gối lười hạt xốp) dáng lê hoa trắng pha xanh lá đậm GL0057 sở hữu chiếc ghế lười hạt xốp này đồng nghĩ#không tốn sức khi di chuyển mà lại không phải bỏ ra quá nhiều chi phí để có được nó. Mà bạn vẫn có thể tận hưởng được những giây phút nghỉ#Cấu tạo và hoạ tiết ghế lười hạt xốp uma TPHCM (gối lười ghế lười hạt xốp) hoạ tiết hoa pha xanh đậm GL0057#Để tiện lợi nhất cho người tiêu dùng trong công việc vệ sinh ghế lười hạt xốp cũng như để thêm hoặc bớt hạt xốp khi cần thiết thì cấu tạo h#hai lớp này được ngăn cách nhau bằng một khoá kéo cao cấp vẫn được giữ nguyên trong đó có kiểu dáng ghế lười dáng lê hoa trắng pha xanh lá#Gối lười ghế lười (ghế lười hạt xốp uma TPHCM) dáng lê hoa pha xanh lá đậm GL0057 được may với lớp vỏ ngoài làm bằng vải thô cotton kết hợp#cùng với sự khô thoáng dễ chịu của vải cotton. Chính vì vậy#loại vải thô cotton pha da lộn này được rất nhiều người yêu thích và sử dụng. Nhất là trên thị trường vải hiện nay#loại vải này càng trở nên phổ biến và đã không còn quá xa lạ với những cô thợ may và những bà mẹ nội trợ (chăm lo cho gia đình). Ưu điểm củ#không bí bít mồ hôi#nhất là những người có làn da nhạy cảm như: trẻ em#bạn nữ#mẹ bầu…. nên cực kỳ thích hợp khi sử dụng vào những ngày nắng nóng như khí hậu của nước Việt Nam chúng ta.#Lớp vỏ gối lười ghế lười hạt xốp (ghế lười hạt xốp uma TPHCM)#Lớp vỏ ghế lười gối lười (ghế lười hạt xốp uma TPHCM) dáng lê hoạ tiết hoa trắng pha xanh đậm GL0057 có hoạ tiết tươi sáng#những bông hoa trắng nhỏ xinh được nổi bật nền màu xanh lá đậm#tạo nên một vẻ đẹp hài hoà như cây và hoa. Là sự kết hợp song song và ăn ý#lấy ý tưởng tươi mát#sinh sôi nảy nở của cây cỏ và hoa lá. Nhất định sẽ đem đến cho không gian ngôi nhà bạn một sự mát mẻ#gần gũi với thiên nhiên. Gam màu xanh đậm cùng hoạ tiết hoa trắng nhỏ này rất dễ hòa nhập với rất nhiều gam màu sắc khác nhau của gia đình#Lớp ruột gối lười ghế lười hạt xốp (ghế lười hạt xốp uma TPHCM)#Lớp ruột (lớp trong) chứa túi vải dù mỏng đựng đầy những hạt xốp nhỏ cao cấp. Hạt xốp có kích thước từ 2-6mm nên có độ đàn hồi rất cao. Hạt#Ghế lười gối lười (ghế lười hạt xốp uma TPHCM) dáng lê hoa pha xanh đậm GL0057 được rất nhiều khách hàng yêu thích?#Ngoài nguyên liệu#kiểu dáng#màu sắc#họa tiết…ra thì “ hạt xốp ghế lười” chính là điểm cộng cho tất cả các dòng ghế lười hạt xốp nhà babykiss.vn.#Khi sử dụng ghế lười dáng lê hoa trắng pha xanh lá đậm GL0057 bạn sẻ cảm nhận được sự mềm mại và dễ chịu mà hạt xốp có thể mang lại. Dù bạn
0 notes
taifang · 6 months
Text
MỘT SỐ CÂU NÓI HAY VỀ VIỆC NGỒI TRÊN TÀU NGẮM QUANG CẢNH DỌC ĐƯỜNG
___________________________________________
1. Đoàn tàu đang tiến về phía trước, đi đâu không quan trọng, điều quan trọng là khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
2. Trong cuộc sống sẽ luôn có sự ấm áp bất ngờ và niềm hy vọng vô tận. Cũng như việc ngồi trên ô tô ngắm cảnh dù có đẹp đến mấy cũng sẽ bị bỏ lại đằng sau. Thời gian trôi qua những người chúng ta gặp cuối cùng sẽ xa nhau, chỉ có bạn luôn là người tiến về phía trước.
3. Tôi đã đi đến nhiều nơi và gặp gỡ nhiều người. Tôi bắt đầu tự hỏi phải chăng cơ hội gặp gỡ duy nhất của chúng tôi đã bị bỏ lỡ?
4. Có một màu cam vừa mới chớm lên ở phía chân trời, chắc đây là một cảnh hoàng hôn đầy hứa hẹn. Thả chậm lại bước chân, đó là tất cả sự dịu dàng và mong đợi.
5. Tôi thích đi xe buýt, hết trạm này đến trạm khác, lên xuống, dường như ở mỗi điểm dừng trong cuộc đời, sẽ có người đi vào, rồi có người sẽ rời đi, cuối cùng chỉ còn lại mình tôi.
6. Nếu tình cờ thấy chạng vạng thì hãy coi đó như cuộc gặp gỡ của chúng ta.
7. Nếu trời đẹp có mặt trời, cứ nhàn nhã tận hưởng những đám mây. Nếu gió và mưa gõ cửa sổ, hãy nghe gió ngân nga.
8. Chầm chậm thưởng thức vẻ đẹp của nhân gian và nhàn nhã ngắm nhìn vạn vật thật lâu. Cầu mong cho chúng ta, khi hạ qua thu đến, gió xuân về, năm tháng êm ả, ngập tràn niềm vui.
9. Làn gió mát tự do và thoải mái có thể chữa khỏi tâm trạng tồi tệ lộn xộn.
10. Ngồi bên cửa sổ ô tô nhìn phong cảnh dọc đường. Bầu trời hôm nay rất xanh, lá phong rất đỏ, cây bạch quả rất vàng, phía dưới là hồ nước màu lục
@taifang dịch
Tumblr media
39 notes · View notes
lemd · 1 year
Text
Anh chuyển về Hà Nội đã được gần 01 tháng. Mọi thứ đang đi vào nếp dần dần, mặc dù vẫn còn rất nhiều thứ phải làm để có thể cảm thấy hài lòng. Từ việc sửa chữa lại căn phòng cũ, dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc, đi lại dây điện, dây internet, lắp tv, mua bàn ghế mới. Anh cũng đã dành đến 3 tuần để lựa chọn mình nên mua loại kệ sách nào và chuẩn bị ngân sách để đặt 1 bên xưởng mộc thi công. Hi vọng trong tuần này kệ sách sẽ đến và 200kg sách của anh sẽ được đưa ra khỏi thùng các-tông và phòng anh sẽ nhìn giống như phác thảo 3D anh đã làm hồi 4 tuần trước. It's getting there.
Cô của anh xin được 1 cái kệ sách cũ từ nhà hàng xóm là 1 công ty đang dọn đồ đi, có vẻ họ cũng không làm ăn được trong bối cảnh kinh tế hiện nay và phải thanh lý bớt đồ đạc để trả lại ngôi biệt thự cho chủ nhà. Tủ sách này là gỗ ép, cũng rất nặng, màu thì đẹp nhưng đã bị mối mọt ăn ở chân tủ rồi. Anh sẽ cần phải xử lý chỗ này trước khi nhờ bạn bè sang giúp bê lên phòng anh vào cuối tuần. 2 tuần trước cả nhà vừa phát hiện ra 1 tổ mối siêu to khủng khiếp ở nhà kho tầng 2 và mất 2 ngày để xử lý chúng, đốt hết những đồ đạc đã bị ăn và mua thuốc hạng nặng về để diệt trừ tận gốc. Mấy hôm nữa còn phải lắp lại 1 cái kệ bằng sắt để bố có thể sắp xếp lại đồ đạc trong kho đó.
Công việc ở văn phòng mới rất tốt, mọi người thật tuyệt, anh cảm thấy an tâm hơn rất nhiều dù khối lượng công việc chuyên môn anh cần xử lý nhiều hơn anh tưởng rất nhiều. Nhưng cứ cho đấy là 1 thử thách đi, càng khó thì mình càng trưởng thành, đấy là triết lý anh đã tin tưởng nhiều năm qua. Như con sâu cần phải tự mình chui ra khỏi vỏ kén vậy.
"Và để các em từ con sâu trở thành con bướm, các em phải biến thái trước" =)))) anh đã nói như vậy với các bạn trẻ anh gặp cách đây vài năm.
Do công việc trong ngày khá là nhiều nên thời gian đọc sách buổi trưa không còn nữa. Anh phải thay đổi thói quen 1 chút, đó là chuyển sang đọc sách buổi sáng ở văn phòng khi mọi người chưa đến. Anh sẽ đến sớm nửa tiếng (có hôm còn đến đầu tiên và chưa ai mở cửa văn phòng cả) để đọc sách ở ghế sofa trước khi bắt tay vào công việc buổi sáng. Hiện tại anh đang đọc cuốn Tính chuyên chế của chế độ nhân tài (Tyranny of Merits) của GS. Michael Sandel - người mà lẽ ra đã đến ĐH Fullbright ở Q7, TPHCM năm trước để có 1 bài giảng - nhưng đã bị canceled rất đáng tiếc.
Và việc anh đang viết ở đây sáng nay là để khởi động cho não bộ của mình 1 chút, coi như 1 động tác giúp mình suy nghĩ tốt hơn để hoàn thiện báo cáo 6 tháng đầu năm. Không có cách nào để mình dừng suy nghĩ về mọi thứ (loại trừ lăn ra ngất vì buồn ngủ hoặc vì bia rượu), ngoài việc bắt tay vào làm ngay 1 thứ trong những thứ mình cần làm. Nếu có thứ tự ưu tiên theo tầm quan trọng và tần suất càng tốt. Còn nếu các công việc đều như nhau, thì bắt tay vào làm cái nào trước cũng được, em tung cục xúc sắc hay bốc thăm cũng được. Miễn là CÓ LÀM. Anh biết em không thể ngừng lo lắng và nghĩ quá nhiều, ít nhất mình cũng kiếm được tiền trong thời gian lo lắng và suy nghĩ đấy rồi dùng tiền kiếm được để lau nước mắt khóc thương cho số phận bản thân sao phải đau khổ quá nhiều.
Chúc em một ngày tháng 7 tốt lành.
81 notes · View notes
testosteronetwunk · 7 months
Text
okay so the recipe for my grandma’s ginger braised beef heart for those who asked follows thusly.
1. slice 2lbs of beef heart into thin, but two inch long strips (or however you like them) and once your beef is all cut, pour in enough white alcohol (i use rice wine but whatever works) to coat the beef and toss. let it sit for 10 minutes to remove any mùi tanh/off flavors. rinse your meat and pat dry after 10 minutes.
2. mince half a head of garlic (or not, sometimes my grandma doesn’t add garlic lol) and julienne your ginger root (you’re gonna need like one entire ginger root that’s the size of your hand AND another half, so 1.5 hands (?) of ginger. also, you can just wash it really well, not peel it, and cut it into chunky slices if you don’t wanna eat the actual pieces of ginger lol)
3. add just enough oil to coat the bottom of a stew pot, make sure half of that oil is sesame oil (not a precise measurement i know that’s just how we do it) heat your pot on a medium flame
4. add like 6 tablespoons of sugar to your oil once it’s heated up, stir constantly to avoid burning, you are making what’s called “nước màu”/caramel. keep an eagles eye on your sugar, it’ll start melting into a white goo, then clear, then brown. keep on stirring constantly and making sure you have your meat within reach because this can burn so easily. (u can look up nước màu on youtube or tiktok for a visual explanation lol)
Tumblr media Tumblr media
5. once it’s a deep brown (or even a brownish red if you’re feeling racy) add your beef, ginger, and garlic into the pot and stir vigorously. you may want to wear a long sleeve shirt while cooking this because nước màu is known to spit hot oil lol.
6. once the beef has been evenly coated in your caramel and all the surfaces of the beef have been seared, add in 5 dashes of soy sauce, and like 5 dashes of fish sauce. and mix. you should open up a window or your back door at this point because the fragrance will be intense lol.
7. once the natural liquid that leeched out from your beef heart and your seasonings has almost completely evaporated, add in enough coconut water to submerge your beef. if you don’t have coconut water, plain water is more than fine, because your caramel sauce has already added a good sweetness to the beef. (vietnamese people from the southwestern region like my grandma like their food a bit sweet lol) or, if you so please, you can add in unsalted beef broth!
8. add dried chilies (or don’t), add 3 tablespoons of turmeric powder (or don’t, it doesn’t add that much flavor it adds a fragrance and a color), turn the heat up to high and cover.
9. once it comes to a boil, turn the heat down to a medium flame and keep it covered for like 20mins. after 20mins, uncover so the juices can reduce.
10. now when to turn off the fire is a matter of preference, do you like your beef heart to be crunchy like me? try a piece of beef like 5 mins after you uncover the pot (and also add more fish sauce to taste) id recommend you just try pieces as it cooks so u can find the texture that’s perfect for you. if you like it soft, leave it on a medium flame (and you can re-cover it) until it’s soft. but 2 minutes before you turn off the fire, you can add in fresh sliced peppers if you want (whatever you have on hand, birds eye chilies are typical but i like adding jalapeños for freshness)
11. once it’s almost at the texture you like, add in a corn starch slurry to thicken it and add in as much freshly cracked black pepper as you like. after 2 minutes turn off the flame. done!!
21 notes · View notes
len-yolo · 8 months
Text
Tumblr media
"Một phụ nữ bình thường nghĩa là như thế nào?
Theo tôi tức là không hoàn hảo, tức là đầy khuyết điểm và mong muốn những điều đôi khi thật giản đơn, thậm chí ngớ ngẩn cho dù đang 18 hay 38. Buổi sáng mùa thu ước ao trốn vào góc nào đó, uống trà táo vị quế và trầm lặng ghi những dòng vớ vẩn không đầu không cuối. Tối mùa hè, cặm cụi làm một mẻ kem chanh bạc hà mát lịm cho cả gia đình. Giữa tháng ba, mưa sụt sùi ngày này qua ngày khác, đặt một cái vé và xách túi chạy ra biển 24h rồi về. Tháng mười hai, gió lành ù ù nhưng vẫn tạt vào cửa hàng mua tặng mình một chiếc váy ánh kim mini dù chẳng biết bao giờ thì có dịp mặc. Ngày mùa xuân, hoa nở bung ngoài cửa sổ, với tay đánh rơi một cái hộp đầy những tấm bưu thiếp cũ, đọc lại đám tin nhắn với người xưa, nước mắt đột nhiên rơi rồi đột nhiên cười tủm tỉm…
Phải, một phụ nữ bình thường chính là như thế. Dễ dàng rung động bởi những cỏn con. Dễ dàng buồn và dễ dàng hạnh phúc cũng bởi những cỏn con. Nhưng chính từ những bé nhỏ đó, thế giới của chính họ mỗi ngày đã trở nên rực rỡ. Giống như thể một quầng bột màu từ từ lây lan, khiến xung quanh cũng dần lung linh ấm áp. Những ti tỉ bé xíu, những tí ti khiết lành, thanh yên mãi mãi."
23 notes · View notes
chon-nho-em-ve · 10 months
Text
Tumblr media
chà, lâu lắm rồi nhỉ. lâu lắm rồi em mới trồi lên với dăm ba câu chuyện đời mình. nhưng hôm nay hết buồn rồi nè. hôm nay khác lắm, không còn tìm đến Tumblr khi cô đơn, đau lòng hay ấm ức nữa. song, vui thì cũng không hẳn. chỉ là nhẹ nhõm hơn một chút, cả về nghĩa bóng lẫn nghĩa đen ^^
xem nào, tháng 7 năm ngoái em bắt đầu biết bệnh, bắt đầu uống những viên thuốc đầu tiên, những ngày nằm viện đầu tiên, những ngày hoang mang, lo sợ tột cùng. em đã thay đổi rất rất nhiều trong suốt 1 năm sống cùng thuốc và những tác dụng phụ nó đem lại. em kiếm tiền không để tiêu cho gia đình nhiều nữa, em kiếm tiền chỉ để mua thuốc cho chính em. một năm qua, điều làm em tự hào nhất, nhưng cũng chua cay nhất, đó là việc bản thân đã vượt qua khó khăn về tài chính mà không cần phải vay mượn ai, ngược lại em đã trả hết nợ (khoản tiền nhỏ thôi, em vay bạn bè để bù vào cho mẹ lúc mẹ xây nhà, cho chẵn số ^^) em không thể yêu cầu sự giúp đỡ từ gia đình, phần vì mọi người không thực hiêu độ nguy hiểm của căn bệnh em mắc phải, phần vì mẹ cũng không có điều kiện, ông bà cũng đã già. em thấy mình giỏi thật, giỏi chịu đựng, giỏi cố gắng dù cũng có lúc nó vẫn vỡ ra như một quả bóng.
đã qua rồi những ngày tháng em co quắp gồng mình đi qua những cơn đau chuột rút, những cơn đau xé toạc da thịt đúng nghĩa do rạn nhanh vì phù. hiện tại em đã được rút thuốc xuống nhiều rồi, cân nặng cũng về lại như xưa. tuy em đã về lại số cân như trước nhưng mặt em vẫn có cảm giác nề, cổ - vai và lưng vẫn còn nhiều nước, động vào vẫn đau nhiều lắm. bù lại, em thấy mình phấn chấn hơn trong tinh thần. em cười nhiều hơn trước, đã tự tin mặc váy trở lại. em cũng đang kiên trì đi laser những vết rạn. đau không? đau chứ, rất rất đau là đằng khác, nhưng em chịu được, vì em muốn tìm lại chính mình, không chỉ về cảm xúc, mà còn về mọi mặt. chị Vân - bác sĩ điều trị rạn cho em nói em là một KH đặc biệt, chắc bởi ca bệnh của em là ca bệnh rạn nhiều nhất của chị, cũng như dù đau đến mấy em cũng không bao giờ khóc hay xin tạm dừng trong quá trình laser ^^ thực tình đoạn này em cũng luôn phục mình đấy, vì em chưa bao giờ là người chịu đau giỏi. chỉ là lần này, em muốn vượt qua nghịch cảnh, em không thể thay đổi nó thì em sẽ thay đổi cách tiếp nhận nó.
cảm ơn S thối của em vì đã không rời bỏ, dù em đã nhiều lần muốn hai đứa có hai cuộc sống khác. cảm ơn vì luôn nói rằng em không sao, em ổn mà, em xinh mà, không béo đâu. hay, em ơi đừng bỏ S, em bỏ S thì S biết ở với ai, biết yêu ai bây giờ. cảm ơn vì đã lựa chọn ở cạnh em, cho em một tình yêu, bù đắp lại thiệt thòi cho em. em xin lỗi vì những suy nghĩ trước đây mà đinh đẩy S ra. giờ em thông suốt rồi, mưa đến đâu mát mặt đến đấy. em sẽ yêu, sẽ đón nhận tình yêu vì em xứng đáng mà. sau này nếu lỡ S nghĩ lại, muốn chia tay thì lúc đó chúng mình sẽ dừng lại, em sẽ coi như đó là điều bình thường. hết yêu chỉ là hết yêu thôi, không phải vì tại em ốm, không phải vì tại số phận. em sẽ không đổ lỗi, dù có bất cứ điều gì xảy ra.
bệnh của em thì không khỏi được, sau này sẽ phải thay thận, nhờ người đẻ thuê nếu muốn có em bé. một viễn cảnh không mấy tươi sáng nhỉ. nhưng mà em tin ở S, tin ở những lần em lên quẻ, rằng em sẽ khoẻ lại, chỉ là hơi mất thời gian một chút. mà nếu như không khoẻ được thì mình thay thận, thuê đẻ, cứ có tiền là làm được hết mà, cứ lạc quan là được. phép màu là có thật, chỉ cần đủ niềm tin thôi.
cố lên nào, còn nhiều nơi chưa đi còn nhiều điều chưa làm lắm. không được phép gục ngã.
HN 20.08.2023
33 notes · View notes
thutram · 16 days
Text
Tumblr media
♡ 𝑰𝒎𝒂𝒈𝒊𝒏𝒆 𝑭𝒂𝒏𝒇𝒊𝒄 ♡
☛ 𝑆𝑎𝑑 𝐸𝑛𝑑𝑖𝑛𝑔...
☛ Mình thật sự đã thức trắng nhiều đêm liền chỉ để nghĩ về Satoru thôi. Nên đã cho ra đời Fic này, mong các bạn đọc để giải trí.... Đừng suy...
➥ Tiện thể nếu ai biết nguồn của bức fan art trên đây thì cho mình xin tên nhé! Cảm ơn mọi người đã đọc fic của mình.
꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷
Anh ấy chỉ nằm trên nền đất bụi bặm và gồ ghề, máu chảy ra không ngừng khi anh bị Sukuna chém đứt đôi người, với nửa thân dưới vẫn hiên ngang đứng vững. Mọi người xung quanh căn phòng chiếu lập tức im bặt, không một ai nghĩ rằng đây lại là kết cục của anh.
Ngay cả bạn thì lại càng không tin. Những chú thuật sư khác đã và đang chuẩn bị thay nhau ra bên ngoài đó để tiếp tục cuộc chiến một mất một còn với Sukuna nhưng thật sự bây giờ bạn không quan tâm. Nói trắng ra thì bạn đang hoảng loạn và sốc đến mức không thể thốt ra một từ nào, dù chỉ là một tiếng kêu nhỏ nhất.
Việc mà bạn quan tâm nhất bây giờ đó là anh, Gojo Satoru yêu dấu của bạn. Bạn ngồi thất thần ở đó và nhìn vào khoảng trống vô định, trong khi một số người khác đã dần rời khỏi phòng để lập kế hoạch tác chiến tiếp theo. Chợt tiếng gọi của Shoko lập tức kéo bạn lại.
Shoko: T/b à, Satoru đang ở trong phòng chữa trị của tôi...
Khi nghe đến tên của anh, cơ thể cứng đờ của bạn dường như được thả ra, ngay tức khắc bạn chạy một mạch đến phòng để nhanh chóng gặp anh. Bỏ mặc Shoko đang đi theo ở phía sau.
T/b: Satoru!!!
Giọng bạn vỡ ra kèm theo hơi thở dồn dập vì lo lắng đến run rẩy. Bạn vội vã tiến về phía chỗ anh đang nằm, máu vẫn chảy rất nhiều, một màu đỏ thẫm, mùi kim loại nồng nặc xộc thẳng vào khoang mũi bạn, chúng khiến bạn thật sự muốn nôn.
T/b: SATORU! SATORU! Anh còn nghe thấy em nói gì không? Satoru!! Chúng ta sẽ cố gắng chữa lại cho anh! Em sẽ cầm máu cho anh, ráng lên đi mà Satoru!
Bạn vừa nói vừa thấy nghẹn lại nơi cổ họng mình, cảm giác lúc này đối với bạn thật khó chịu. Tay bạn luống cuống tìm kiếm thứ gì đó để cầm máu cho anh ấy nhưng vô dụng, máu vẫn đang chảy ra quá nhanh, quá nhiều.
T/b: Shoko! Cô làm gì đó đi chứ? Đây là việc của cô mà! Mau giúp anh ấy hồi phục lại cơ thể đi!
Đột nhiên, bàn tay to lớn nhẹ nhàng sượt qua má bạn. Đưa mắt nhìn xuống, anh nhìn bạn với nụ cười mỉm trên môi, ngay cả trong khoảnh khắc này, ấy vậy mà anh ấy vẫn còn có thể cười được. Anh từ từ đưa tay lên vuốt nhè nhẹ má bạn, Satoru thậm chí không còn sức để nói chuyện nữa nhưng anh đã cố.
Gojo: T/b...anh...anh ổn mà...
Anh lặng lẽ lẩm bẩm. Nhưng với tình trạng hiện tại của anh chắc chắn không như lời anh nói, cái chết sắp đến với anh bất cứ lúc nào. Và Satoru biết rõ điều đó.
T/b: Ổn? Ổn ở chỗ quái nào chứ???
Bạn gần như hét lên trong giọng điệu đầy nức nở, bạn thật lòng không muốn làm như thế trước mặt anh. Nhưng bạn không thể nhịn nổi nữa, bạn bật khóc. Nước mắt lăn dài trên má bạn không ngừng, bạn sợ, sợ anh sẽ đi mất, sợ sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy hay chạm vào anh một lần nào nữa. Nhìn thấy bạn như vậy cũng khiến Satoru đau lòng lắm chứ. Nhưng giờ phải làm thế nào đây?
Gojo: Này...T/b...
Ngay cả lúc này, điều mà Satoru vẫn luôn để tâm đến, đó chính là bạn. Người con gái mà anh đã yêu say đắm như thế. Trong tâm trí của anh, không lúc nào là không nghĩ cho sự an toàn, hạnh phúc của bạn. Satoru thật sự đã thua rồi sao? Anh sẽ thất hứa với bạn sao? Rằng...sẽ mang vẻ chiến thắng ngạo nghễ rồi trở về bên cạnh bạn.
Gojo: Em...có thể...l-lại gần...một chút không?
Bạn khóc nức nở, nước mắt không ngừng rơi. Môt cảm giác đau lòng đến nghẹt thở dâng lên trong tim bạn.
T/b: Vâng...em đây, Satoru
Bạn cúi mặt xuống gần anh ấy, nước mắt của bạn thậm chí còn rơi xuống vài giọt lên trên trán anh. Satoru yếu ớt nâng bàn tay run rẩy lên nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đang chảy dài trên má bạn. Anh ấy lo lắng cho bạn nhiều hơn chính bản thân mình. Rồi Satoru nói với bạn một cách dịu dàng nhất có thể.
Gojo: ...Đừng...khóc...
Anh không muốn nhìn thấy dáng vẻ này của bạn một chút nào. Satoru chỉ muốn làm bạn cười, muốn bạn hạnh phúc, muốn nhìn thấy bạn trong chiếc váy cưới trắng xinh đẹp, nguyện dâng cho bạn tất cả những gì mà anh có. Bấy nhiêu là không đủ, anh ấy muốn cùng bạn trải qua thật nhiều, nhiều, nhiều kỉ niệm hơn nữa. Anh cố gắng an ủi bạn trong khi tiếp tục vuốt ve má bạn một cách trìu mến. Nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên làn da ửng hồng của bạn bằng ngón tay cái của anh ấy. Nụ cười đó của anh, nó thật mỉa mai. Người được mệnh danh là "kẻ mạnh nhất" sẽ chết...
T/b: Kh-không...không...không... Satoru! Làm ơn, đừng đối xử với em như thế này mà!
Bạn ôm lấy gương mặt đang trở nên nhợt nhạt của anh vào lòng mình. Trái tim bạn đau quá, cứ như có bàn tay nào đó luồn vào lồng ngực và bóp nát trái tim của bạn ra từng mảnh vụn. Đau thắt lại, đến mức bạn quên luôn cả cách thở thế nào cho đúng.
Một nụ cười gượng và mệt mỏi là tất cả những gì anh có thể làm được trong tình cảnh lúc này, ngay cả Lục Nhãn cũng đã bắt đầu mờ dần. Nếu Tử Thần là một thực thể thì nó sẽ không cách xa anh ấy là bao. Satoru có thể cảm nhận được điều đó nhưng trong lòng anh vẫn không cam tâm. Anh không muốn bỏ mặc bạn, khó khăn lắm hai người mới tìm thấy nhau và ở bên nhau, vậy mà tại sao mọi chuyện lại trở nên bi thảm như vậy chứ?
Giọng anh trầm lặng, thậm chí còn nhỏ hơn cả lời thì thầm, anh nói với bạn một lần nữa. Giọng nói của anh ấy thậm chí gần như không thể nghe được khi anh ấy nhìn vào mắt bạn, đôi mắt mà anh ấy đã yêu từ ánh nhìn đầu tiên.
Gojo: Em sẽ...ổn thôi...phải không?
T/b: Không đời nào! Không có anh ở bên cạnh em sẽ không bao giờ ổn cả! Đừng mà...em sẽ nhớ anh đến phát điên mất, Satoru! Đừng nói lời vĩnh biệt với em!
Anh từ từ vuốt tóc bạn. Mỗi giây trôi qua, hơi thở của anh ngày càng ngắn lại. Mỗi một giây trôi qua, anh đều cảm thấy cuộc đời mình đang trôi đi như cuộn phim được phát lại trong tâm trí. Đối với Satoru mà nói, bạn chính là tự tôn, là niềm kiêu hãnh, là hạnh phúc mà cả đời này anh sẽ mãi tôn thờ và trân quý nó hơn cả bản thân mình.
Satoru nhẹ nhàng đưa tay lên và xoa đầu bạn. Sau đó, anh thì thầm với một nụ cười dịu dàng trên đôi môi nhợt nhạt của mình.
Gojo: Anh yêu em...rất nhiều...
T/b: Em cũng yêu anh nhiều lắm, rất, rất nhiều...Satoru ơi...
Bạn vuốt ve gương mặt tái nhợt của anh, những giọt nước mắt của bạn thấm ướt cả áo của Satoru.
Anh như tựa vào bàn tay mềm mại của bạn khi hơi thở của anh ngày càng yếu đi. Anh có thể cảm thấy thời gian của mình sắp hết. Tuy vậy, anh vẫn tiếp tục ôm lấy bạn thật chặt. Muốn ghi nhớ cảm giác được ở trong vòng tay yêu thương đầy ấm áp của người anh yêu lần cuối. Anh muốn mình là người duy nhất cảm nhận những điều này từ bạn mãi mãi, liệu bạn có nghĩ anh ích kỉ không? Anh đã từng cho rằng cả anh và bạn sẽ không bao giờ rời xa nhau, dù cho có thế nào đi chăng nữa, rồi cả hai cũng sẽ lại tìm thấy nhau. Vậy mà ngay lúc này đây, anh lại nằm trên giường với cơ thể lìa đôi, điều mà anh chưa bao giờ nghĩ tới khi quyết định đối đầu với Sukuna.
⋘ ǫᴜᴀʏ ʟᴀ̣ɪ ᴋʜᴏᴀ̉ɴɢ ᴛʜᴏ̛̀ɪ ɢɪᴀɴ ᴛʀᴜ̛ᴏ̛́ᴄ ⋙
Bạn ngồi cạnh anh trên chiếc ghế dài ở công viên. Anh vẫn thật trẻ con như thế, tựa đầu vào vai bạn, vùi mặt vào hõm cổ ngửi lấy hương thơm dịu nhẹ từ sữa tắm trên làn da mềm mại của bạn.
T/b: Satoru~ anh làm ơn đứng đắn lên chút xíu coi! Tụi mình đang ở ngoài đường đó...
Nghe được lời nói của bạn, anh liền trở nên phụng phịu.
Gojo: Hả? Cứ để người khác nhìn thôi, dù sao họ cũng như là đang ganh tỵ với em vì có một người yêu siêu cấp đẹp trai vô cùng tận luôn! Mà họ đâu thể làm gì được nên rộng lượng cho họ nhìn một tí đi haaa~
Satoru vừa nói vừa dựa sát bạn hơn nữa. Mặt bạn hơi nghệch ra một chút, đúng kiểu hết nói nổi.
T/b: haizzz...Anh đúng thật là cái gì cũng nói được nhỉ?
Gojo: Anh chỉ nói sự thật mà thôi, bé yêu à~
Nói rồi anh thích thú lấy ngón trỏ chọt chọt lên bên má đang dần ửng hồng của bạn rồi phì cười. Ngươi mắt bạn giãn to ra khi nhìn lấy dáng vẻ rạng rỡ đó từ Satoru, đó là nụ cười đẹp đẽ nhất m�� bạn từng nhìn thấy trong suốt phần đời của mình. Bạn thề đó.
T/b: Satoru...em mong chúng ta sẽ mãi luôn như lúc này. Em không thể tưởng tượng ra viễn cảnh mà không có anh ở bên.
Satoru đang cười cũng trở nên im lặng một chút. Sau đó, anh đặt bàn tay to lớn của mình lên tay bạn, đan những ngón tay của cả hai vào nhau nắm thật chặt. Anh đưa lên môi mình và hôn vào mu bàn tay bạn, đôi mắt xanh lấp lánh ấy lại nhìn bạn với một nụ cười trên môi.
Gojo: Tất nhiên là sẽ như vậy rồi, em nghĩ anh là ai chứ? Gojo Satoru, anh đây, sẽ luôn luôn bên cạnh em dù cho có điều gì xảy ra đi chăng nữa! Anh chắc chắn...sẽ không bỏ lại em một mình đâu...
Cảm nhận không khí có hơi trầm xuống, anh liền lấy ra một cái túi giấy nhỏ, lắc qua lắc lại trước mặt bạn.
Gojo: Nè, nè, anh có cái này cho em đây~
T/b: Cái gì thế, Satoru?
Anh nhanh chóng lôi hai phần bánh ngọt ra, đưa cho bạn một phần.
Gojo: Là bánh ngọt đợt em bảo với anh là muốn ăn thử đó~ Lần sau, anh sẽ đưa em đến tiệm bánh ở Sendai, nghe nói sắp tới sẽ có vị bánh mới. Thật sự muốn thử nó cùng em. Thật sự đó...
⋘ ᴛʀᴏ̛̉ ᴠᴇ̂̀ ᴛʜᴜ̛̣ᴄ ᴛᴀ̣ɪ ⋙
(Gojo: Ahhh... Mình còn lời hứa với cô ấy, rằng sau khi dành chiến thắng với Sukuna sẽ dẫn cô ấy đi ăn loại bánh ngọt mới ra trong cửa hàng ở Sendai... Sau khi rời khỏi cái ngục môn cương chết dẫm đó, mình đã nhớ cô ấy rất nhiều, mình muốn tạo thêm thật nhiều khoảnh khắc đáng nhớ với cô ấy...chẳng lẽ mình lại thất bại trong việc làm người khác hạnh phúc à? Mình...lại bỏ người khác ở phía sau một...lần...nữa ư?)
Nghĩ đến đó mắt anh hầu như không thể mở được, Satoru hầu như không còn thời gian nữa rồi. Tim anh có thể ngừng đập bất cứ lúc nào. Và rồi với chút sức lực ít ỏi còn lại, anh ấy đã thốt ra những lời cuối cùng của mình. Anh thì thầm với bạn một cách nhẹ nhàng.
Gojo: Xin em hãy...tha thứ...cho anh...
Chỉ với những lời cuối cùng đó, đôi mắt xanh xinh đẹp của anh nhắm nghiền vĩnh viễn. Và bàn tay anh trượt từ sau đầu xuống vai bạn rồi nhẹ nhàng đáp xuống chiếc giường đẫm máu. Anh không còn thở nữa, mọi dấu hiệu của sự sống đã rời khỏi cơ thể anh mất rồi.
T/b: Satoru? Satoru!!! Không...không anh ơi! Tỉnh dậy đi, dậy đi anh! Mở mắt ra nhìn em đi, Satoru! Em không cho phép anh rời đi như thế này đâu! Không công bằng... Satoru...
Nhìn anh trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay bạn, bạn như quên cả cách thở, tim đau thắt, bạn bật khóc nức nở. Ôm chặt anh ấy rồi gọi tên anh ấy trong sự đau đớn tột cùng.
T/b: Anh đang đùa em phải không? Anh không phải là kẻ mạnh nhất, anh không phải là quái vật, anh không phải là bất kì thứ gì hết. Anh chỉ là Gojo Satoru mà em yêu thôi...Satoru...em xin anh đấy...đừng rời đi như thế này... Em xin anh...
Mặc cho bạn có nức nở gọi tên anh đến mức nào, thì Satoru chỉ nằm bất động, cứng đờ trong vòng tay của bạn, cứ như anh đang trôi vào một giấc ngủ yên bình sau những mệt nhoài mà anh đã gánh vác suốt bao năm tháng qua. Nhưng lần này anh sẽ không tỉnh dậy nữa. Tiếng mưa rơi bên ngoài dội vào mái nhà sao nghe thật lạnh lùng, ảm đạm và tàn nhẫn quá, như thể ông trời cũng đang khóc thương cho sự ra đi của anh vậy. Gojo Satoru của em, đã chết.
"Ngày hôm đó, thế giới chỉ mất đi một người nhưng còn em thì mất đi cả thế giới của riêng mình..."
꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷
19 notes · View notes
dongsonglodang · 10 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Với một đứa mê Đà Lạt và yêu phim điện ảnh phong cách Trần Anh Hùng và Vương Gia Vệ như mình, thì ngay từ lúc xem trailer phim "Bên Trong Vỏ Kén Vàng", mình đã bị cuốn hút và tự nhủ sẽ tranh thủ đi xem phim sớm nhất có thể. Đây cũng là bộ phim thứ hai kéo mình đến rạp, sau "Em và Trịnh", chiếu cách đây 1 năm. "Bên Trong Vỏ Kén Vàng" thu hút mình từ tựa phim, màu phim, triết lý của phim và cả khuôn mặt khắc khổ trầm buồn của nhân vật chính -Thiện. Những thước phim"Bên Trong Vỏ Kén Vàng" chân thực và đầy sống động đến độ mình có cảm giác như đang xem một ký sự đậm màu điện ảnh. Qua "Bên Trong Vỏ Kén Vàng", Đà Lạt mình mong - chờ-nhìn- thấy hiện lên rất đẹp với những dốc dài quanh co, những gian nhà gỗ mộc mạc đầy chất thơ, những sáng sương mù dày đặc, hay những cơn mưa dai dẳng tạo cảm giác vừa cô độc mà cũng vừa bình yên.
Mình yêu những thước phim mà nhân vật chính Thiện xuất hiện đầy thơ mộng qua những khung cửa. Mình yêu cái cách cụ Lưu kể chuyện, cứ lặp đi lặp lại 2 chữ "tất nhiên" như một thói quen cố hữu trong cách nói của cụ. Mình yêu từng thanh âm cuộc sống rất đỗi tự nhiên và chân thực trong phim, từ tiếng của anh bình luận viên một trận đấu bóng đá phát ra từ một chiếc ti vi nọ, tiếng động cơ xe máy của Thiện, tiếng gà gáy sáng, tiếng cá quẫy nước, tiếng gió thổi xào xạc và cả tiếng mưa rơi rả rích. Mình cũng nhớ rất rõ cái cảm giác xúc động thế nào lúc nhạc bài hát "Tôi đi tìm tôi" - một trong những bài hát mình rất yêu thích vang lên, rồi sau đó là Thiện với một khuôn mặt đầy buồn bã cất những tiếng hát nát tan như những tiếng khóc cho chuyện tình buồn của mình.
Điều mình tiếc nuối nhất là giá như giọng của cụ bà Thiện gặp trong quán nước và giọng của diễn viên nữ vai Thảo-bạn gái Thiện tự nhiên hơn hoặc khác đi, thì có lẽ cảm xúc và độ chân thực của bộ phim sẽ tăng lên rất nhiều.
Còn một điều khiến mình khá thích nữa khi đi xem phim bộ phim này (xin đạo diễn thứ lỗi cho sự ích kỷ này), là cả rạp hôm qua lúc mình đi xem phim chỉ có vỏn vẹn 4 người, trong đó 1 bạn rời đi sớm sau nửa phim. Mình thì ngồi ì suốt 3 tiếng, mắt không rời màn hình, vì không muốn bỏ lỡ bất kỳ phân cảnh đẹp đẽ nào của phim cả. (À, trừ cái đoạn gần đầu lúc Thiện đi mát-xa :)))
Nói chung là một bộ phim xứng đáng 3 tiếng để xem, cho những ai hướng nội, hoài niệm và yêu Đà Lạt. Như mình. :)
52 notes · View notes
amansdreamwillneverdie · 10 months
Text
Nỗi nhớ em là màu gì, em biết?
Ánh chiều buông dần tím biếc chân mây
Hoàng hôn rơi qua vạt nắng đong đầy
Chút niềm riêng gửi trao câu chung thủy
Nỗi nhớ em là màu gì, nữa nhỉ?
Chiếc lá vàng rơi nhẹ xuống cỏ non
Những vu vơ theo con gió dỗi hờn
Buổi chiều thu trên lối mòn anh bước
Một cánh bèo đưa ngang trên dòng nước
Nền trời xanh tha thướt áng mây trôi
Bình yên nhé dù chỉ một chút thôi
Để đàn chim buông lơi đôi cánh nhỏ
Nỗi nhớ em là cánh hồng sắc đỏ
Giọt sương mềm rạng rỡ ánh ban mai
Niềm tin yêu qua hết tháng ngày dài
Bởi cảm xúc và đam mê mãnh liệt
Nỗi nhớ em là màu gì em biết?
Ánh mắt nhìn da diết phía xa xăm
Dù cuộc đời đi qua hết tháng năm
Vẫn vững bền như sắc màu của đất
Nỗi nhớ em màu gì anh yêu nhất
Giấu nụ cười sau ánh mắt tươi vui
Như bình minh lấp ló phía chân trời
Tiếng chim ca rộn ràng trong sương sớm
Nỗi nhớ em là chồi non vừa chớm
Là dịu dàng nuôi lớn những ước mơ
Để ngày mai đi qua hết đợi chờ
Những mầm xanh kết thành hoa tươi thắm
Bao yêu thương về từ nơi xa lắm
Vẫn lung linh như bảy sắc cầu vồng
Sau cơn mưa tận mãi phía đằng đông
Vẽ nên em từ đáy lòng...nỗi nhớ...!
@amansdreamwillneverdie
Tumblr media
32 notes · View notes
anmienn · 6 months
Text
Tumblr media
2023 của mình là một năm với nhiều điều không ngờ đến
Mãi tới thời điểm ngồi với T và chị H ở 3T, nhìn dòng người tấp nập ngược xuôi, mình chợt nghĩ về một năm trước, cũng những con người đó nhưng ở một khung cảnh khác. Cũng ngày này vào năm trước, có lẽ mình không thể ngờ 2023 lại có quá nhiều thay đổi, nhiều nỗi buồn đến như vậy.
Vậy 2023 của mình có gì?
Ông mình qua đời đột ngột
Mắc Covid lần 2 vào đúng ngày sinh nhật, hủy vé về quê
Đổi công việc, thu nhập không được như trước
Phát hiện bị bệnh, cần theo dõi thời gian dài, mém chút nữa mình đã phẫu thuật
Bị lừa một khoản tiền lớn
....
2023 đến và đi với nhiều u sầu và những "cú lừa" thật ngoạn mục mà cuộc đời mình chẳng bao giờ có thể ngờ đến. Đã có những lúc mình tự hỏi, nếu mình lựa chọn khác đi thì mọi thứ có khởi sắc hơn hay không, tại sao lúc nào mình cũng là người lựa chọn sai? Tại sao dù mình đã cố gắng bao nhiêu thì cuộc đời mình cứ như một trò đùa?
Nhưng rồi những ngày cuối năm lại đến và đi, trong những ngày khi thế giới đang rộn rã chuẩn bị cho thời khắc mới, đột nhiên trong mình nảy ra một câu hỏi, liệu có phải những điều mình đang trải qua là tệ nhất hay không?
Ở một góc nào đó trên thế giới này, có thể đang có nhiều người phải đối mặt với những điều tệ hơn mình, thậm chí những điều mình đang có cũng là điều nhiều người mong muốn. Mình tin là có.
Đương nhiên cũng chẳng phải mình muốn dựa vào sự không may của người khác để thêm tự tin cho bản thân. Chỉ là đột nhiên mình nghĩ, những điều đó hoàn toàn có thể tệ hơn, mình hoàn toàn có thể bị bệnh nặng hơn, hoặc thất nghiệp, hoặc bị lừa với số tiền lớn hơn ngoài khả năng của bản thân. Có thể chứ. Nhưng bằng một cách nào đó những điều ít-tệ-hơn đã xảy đến, trong một mức độ mình có thể học được cách chấp nhận, sống chung với nó và vượt qua nó.
Mình coi đây cũng là một phước lành.
Và ở một khía cạnh nào đó, mình cảm thấy bản thân đã thật mạnh mẽ vượt qua những trắc trở lần đầu gặp trong đời.
Khi ông mất, mình rất bình tĩnh, đặt vé về quê, phụ gia đình, an ủi mẹ, không rơi một giọt nước mắt.
Khi mắc covid, mình tự cách li trong phòng, uống thuốc đẩy đủ, mua bánh sinh nhật, tự thổi nến một mình.
Ngày nghỉ việc, mình đã có thêm nhiều option mới, môi trường thoải mái hơn phù hợp với sức khỏe
Bị bệnh, mình đi khám theo định kì, biết kết quả vẫn ổn (trộm vía) và hiện tại chưa cần phẫu thuật.
Cú sốc lớn nhất là bị lừa. Lúc biết chuyện, sau những phút hoảng hốt ban đầu, mình đến ngân hàng, hỏi cặn kẽ mọi hồ sơ, cung cấp những gì cần thiết. Cuối cùng đến lúc mình gần về, chị GDV bảo mình "Em là khách hàng bình tĩnh nhất mà chị từng thấy."
Lúc đó mình cảm thấy bất ngờ về bản thân, mình không khóc, không tuyệt vọng, mình chỉ nghĩ làm cách nào để trả được khoản tiền đó, và nên làm những gì tiếp theo. Đôi khi, mình cũng không ngờ bản thân có thể tỉnh táo đến như vậy, lí trí như vậy, khi mình chắc chắn không phải người biết suy nghĩ lí trí mà thường phụ thuộc vào cảm xúc nhiều hơn.
Cũng ở một khía cạnh nào đó, năm 2023 mang đến cho mình nhiều biến cố và nhiều nỗi đau, nhưng mình vui vì bản thân đã mạnh mẽ và điềm tĩnh hơn bản thân trong quá khứ, vượt lên cả những gì mình nghĩ được.
Và rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Những ngày này mình hay dặn lòng như vậy. Rồi mọi chuyện sẽ ổn, có tể mình phải làm quen với một cuộc sống mới, cách sống và suy nghĩ mới, có thể mình mất đi nhiều điều nhưng lại có thêm những điều mới.
Trước đây mình không hiểu tại sao con người phải biết ơn những gì đang có, không phải những điều này đến vì mình cố gắng có được hay sao, mình xứng đáng với điều đó, tại sao phải biết ơn? Nhưng giờ mình hiểu đọc mọi thứ trên cuộc đời đều có quy luật của nó. Mọi thứ sẽ đến và đi. Bản thân con người chẳng có điều gì ở lại mãi mãi.
Và cũng vào khoảnh khắc cuối năm nay, mình tìm được niềm vui vào cuộc sống và tình yêu. Với mình, tình yêu nghe thật xa lạ và đầy rủi ro. Những cuộc hôn nhân chẳng mấy êm đẹp của mẹ đã vẽ ra trong đầu mình những viễn cảnh u ám, nhuốm màu bi quan về sự chung thủy và niềm tin. Nhưng hóa ra vẫn có những người có thể ở bên cạnh nhau lâu đến như vậy. Dù mình vẫn chưa tìm được người như vậy, nhưng 2024 lại biết đâu, nhỉ?
Dẫu sau, 2023 cũng đã qua rồi, lại một năm 2024 đến, hy vọng bản thân bước qua tuổi 25 thật mạnh mẽ, học được cách yêu đời, yêu mình và dịu dàng hơn với thế giới này. Sẽ có những điều may mắn hoặc không, nhưng hãy đối mặt với mọi thứ thật điềm tĩnh, ung dung và thấu hiểu.
Thân Thương.
16 notes · View notes