Tumgik
#cách đầu tư vàng
chang-trai-cua-gio · 4 months
Text
Tumblr media
TẠI SAO CÓ RẤT NHIỀU NGƯỜI LƯƠNG 7,8 TRIỆU, TẮC ĐƯỜNG, CUỘC SỐNG ĐẮT ĐỎ, ỒN ÀO, XÔ BỒ TIỀN KHÔNG TIẾT KIỆM ĐƯỢC BAO NHIÊU NHƯNG VẪN BÁM TRỤ LẠI THÀNH PHỐ LỚN?
Tôi chính là người như thế, đi làm chỉ đủ tiêu, cuộc sống bình thường không tiết kiệm được bao nhiêu, tiền phòng tiền ăn lúc nào cũng tăng, tôi hay nói đùa với đồng nghiệp rằng, tôi đi làm chỉ để nuôi hai người, một là chủ nhà hai là shipper.
Bởi vì chỉ khi sống ở thành phố thì tôi mới hoàn toàn có thể nắm giữ được hết cuộc sống của mình, nếu tôi về quê cuộc sống của tôi sẽ không hoàn toàn thuộc về tôi. Ở đó tôi chỉ là CEO trong cuộc sống của tôi, bên trên còn có hai cổ đông lớn, hai người họ đầu tư cho tôi nhà, xe, xâm nhập vào cuộc sống của tôi, hai người họ có quyền tuyệt đối ở đó, họ có thể chỉ đạo cuộc sống đó theo hướng mà họ muốn. Xung quanh còn có rất nhiều cổ đông danh dự, dựa vào một thứ gọi là họ hàng thân thích họ cũng sẽ chỉ chỉ chỏ chỏ yêu cầu tôi phải như thế này, như thế kia, thậm chí còn yêu cầu tôi phải làm công việc mà họ thích, nếu không làm theo thì kiểu gì bạn cũng thất bại. Bọn họ sẽ yêu cầu tôi làm việc, đối nhân xử thế, hành động theo những gì họ nghĩ, phải làm này làm kia, phải thế này thế nọ nếu không thì tôi sẽ bị coi là khác người.
Còn nếu tôi ở thành phố, thì cuộc sống hoàn toàn thuộc về bản thân tôi, thích thì tôi có thể mặc váy hai dây, quần sóc, nhuộm tóc vàng đỏ, không thích thì tôi có thể ru rú ở nhà, cơm ăn quá bữa, phim xem cả ngày, tôi có thể tự do làm công việc mà tôi muốn, gặp và yêu những người mà tôi thích, tôi có thể đi lượn lờ dạo phố đến 12h đêm mới về, có thể tụ tập bạn bè, hoặc bỏ đi du lịch đó đây.
Chưa đến mức bất đắc dĩ tôi tuyệt đối sẽ không buông bỏ cuộc sống như thế này, cuộc sống nằm ở trong tay mình, cho dù nó có xấu có tốt có thành ra như thế nào đi nữa thì cũng sẽ không ooán trách bất kì ai, tự làm tự chịu. Tôi ở lại thành phố không phải vì muốn ôm mộng lớn lao gì với thành phố xa hoa, xô bồ này chỉ là có những khi tôi sợ, sợ nếu như về quê, những cổ đông của tôi sẽ khiến tôi sống theo cách mà họ muốn.
Cre: Sưu Tầm
35 notes · View notes
buddhistbooks · 13 days
Text
Tumblr media
Bỏ đi tính nóng nảy là mấu chốt để bồi dưỡng chính khí.
Vương Thuật, người thời Đông Tấn, là con trai của Thái thú Vương Thừa. Cha mất sớm nên Vương Thuật được kế tục tước Lam điền hầu, vì thế người đời gọi ông là Vương Lam Điền. Vương Thuật là người có tính cách nóng nảy, hấp tấp vội vàng. Trong “Thế thuyết tân ngữ. Phẫn quyến” viết: Một lần Vương Thuật đói bụng, khi trở về nhà đã dùng đũa để ăn trứng. Quả trứng vừa luộc chín, Vương Thuật dùng đũa gắp nhưng gắp mãi không trúng, khiến ông vừa đói vừa giận. Ông ta bực tức cầm quả trứng ném xuống mặt đất, không ngờ quả trứng không vỡ mà xoay tròn không ngừng, tựa hồ như trêu tức ông ta vậy. Vương Thuật lại càng tức giận hơn, dùng chân đi guốc gỗ giẫm vào quả trứng nhưng vẫn không trúng. Vương Thuật càng tức giận hơn, cầm lấy quả trứng nhỏ cho vào miệng nhai rồi nhổ ra đất cho hả cơn tức giận. Câu chuyện Vương Thuật ăn trứng được truyền ra ngoài khiến nhiều người chê cười ông ta.
Vương Thuật tính tình vô cùng nóng nảy, vội vàng nhưng sau này khi có địa vị cao, thấu hiểu hậu quả của việc nóng tính nên ông đã tu sửa bản thân trở thành một người khoan dung nhẫn nại. Phàm là mọi việc, Vương Thuật đều lấy nhu thắng cương, bình tĩnh xử thế.
Tạ Dịch là anh trai của Tạ An, một viên quan nổi tiếng thời Đông Tấn. Tạ Dịch tính tình thô lỗ, từng có lần vì oán giận Vương Thuật mà chỉ trích, chửi mắng Vương Thuật. Nhưng Vương Thuật không mảy may đáp trả mà đứng quay mặt vào tường, cho đến khi Tạ Dịch chửi mắng xong rời đi, ông mới lại ngồi vào chỗ của mình tiếp tục làm việc.
Trong “Táo chi nhẫn” viết: “Đại thịnh tắc suy, bất nại tắc bại. Nhất thì chi táo, phệ tề chi hối”, nghĩa là hưng thịnh đến cùng cực thì sẽ suy, không nhẫn nại tất sẽ thất bại. Sự nôn nóng vội vàng nhất thời chỉ có thể đổi lấy sự hối hận không thể vãn hồi.
Vương Tư, người nước Ngụy thời Tam Quốc, tính tình nóng nảy lại bảo thủ, thường vì việc nhỏ mà tức giận. Khi Vương Tư về già, tính tình kỳ quái, thường xuyên vô cớ tức giận, những người thủ hạ thường xuyên bị ông chửi mắng vô cớ. Trong “Ngụy lược” chép, một lần, Vương Tư đang viết bản thảo thì có một con ruồi đậu trên cán bút, cứ đuổi đi nó lại bay đến đậu lại, liên tiếp mấy lần khiến Vương Tư tức giận ném bút xuống đất rồi đuổi ruồi khắp phòng. Kết quả không bắt được ruồi, ông ta trút giận lên bút, khiến cây bút mà ông vốn yêu quý bị hỏng phải bỏ đi.
Hoàng Phủ Thực là đại thần nhà Đường cũng là một người nóng tính. Một lần, con trai của Hoàng Phủ Thực khi chép thơ bị sai một chữ. Hoàng Phủ Thực tức giận, nhất thời lại không tìm được gậy để phạt con nên đã tự cắn tay mình đến mức chảy máu ròng ròng.
Kỳ thực, những người như Vương Tư và Hoàng Phủ Thực chỉ vì một chút việc nhỏ mà đã tức giận không thể chịu được thì rất khó để có thể khoan dung với lỗi lầm của người khác. Nếu họ không chú ý tu sửa tính nóng nảy của bản thân thì r���t có thể gây ra những hậu quả hối hận khôn cùng.
Những người hiểu biết được tầm quan trọng của nhẫn nại cũng như hậu quả của tính tình nóng nảy vội vàng sẽ tự mình tu sửa cho chính lại. Ví như Tây Môn Báo người nước Ngụy thời Chiến Quốc tự biết mình là người nóng nảy vội vàng nên thường xuyên mang theo đai làm bằng da trâu bên mình để tự cảnh giới bản thân phải luôn trầm ổn. Bởi vì trâu hành động đều luôn thong thả, chậm rãi.
Lâm Tắc Từ, Khâm sai đại thần triều Thanh, tự biết mình là người nóng tính, hay tức giận. Để sửa bỏ tính xấu này, ông đã treo trên đại đường hai chữ “chế nộ” (khắc chế cơn tức giận). Trong suốt cuộc đời mình, ông đã dùng hai từ “chế nộ” ấy để răn mình nhẫn nhịn, tu dưỡng bản thân.
Tu dưỡng bản tính lương thiện cũng là một cách để kìm chế cơn giận, khoan thứ cho lỗi lầm của người khác. Lưu Khoan tự là Văn Nhiêu, là danh thần hoàng tộc thời Đông Hán, là cháu của của Hán Cao Tổ Lưu Bang. Lưu Khoan từ sớm đã làm quan, làm qua các chức vị như Đại tướng quân duyện, Đông hải quốc tướng, Thượng thư… về sau chuyển sang đảm nhận chức Thị trung. Lưu Khoan từng hai lần đảm nhận chức Thái úy, đứng đầu Tam công. Lưu Khoan thường xử lý công việc dựa vào cách khoan thứ là chính, được dân chúng gọi là Trưởng giả.
Có một lần khi Lưu Khoan ra ngoài thì gặp một người bị mất bò. Người này nhìn thấy con bò ở xe của Lưu Khoan liền nói đó là con bò của ông ta. Lưu Khoan nghe thấy vậy, không tranh biện mà trực tiếp đi bộ về nhà. Mấy hôm sau, người đàn ông kia tìm được con bò của mình nên đem con bò của Lưu Khoan trả lại, cũng dập đầu tạ tội: “Tôi hổ thẹn với trưởng giả, tình nguyện nhận phạt”. Lưu Khoan nói: “Đồ vật đều có những thứ cùng loại nên có thể có nhầm lẫn, đã phiền ông đưa nó về đây rồi, vì cái gì còn phải xin nhận phạt nữa?” Câu chuyện được truyền ra ngoài, mọi người trong châu ai nấy đều bội phục Lưu Khoan ở tinh thần khoan dung rộng lượng, không so đo tính toán với người.
Lưu Khoan tính tình ôn hòa lương thiện, không phát giận, cho dù gặp tình huống cấp bách vội vàng mọi người cũng không nhìn thấy vẻ mặt nghiêm khắc và lời nói tức giận của ông. Vợ ông từng cảm thấy kỳ lạ về thái độ này của ông nên đã từng làm một việc để thử tính kiên nhẫn, khoan dung của ông. Có một lần, Lưu Khoan đang sửa sang lại trang phục chuẩn bị vào triều thì vợ ông sai người hầu mang một bát canh thịt vào cho ông, cố tình làm đổ bát canh lên triều phục của ông. Trong tình huống gấp rút như vậy, Lưu Khoan vẫn giữ thần sắc không thay đổi, còn an ủi người hầu và hỏi: “Bát canh có đổ vào làm phỏng tay ngươi không?” Tấm lòng khoan dung độ lượng, nhẫn nại của ông đạt đến mức độ như vậy khiến người trong thiên hạ đều tôn kính và lấy ông làm tấm gương.
Theo Vision Times tiếng Trung
An Hòa biên tập.
7 notes · View notes
haliz · 26 days
Text
Bầu bí chồng con….
Nay t phải đi xe khách về quê, thực ra từ năm ngoái nhà t đã bán ô tô để dồn tiền cho trang trại. Nên mỗi lần về quê t cũng ghét lắm vì t thấy oải, mặc dù lúc ngồi yên vị trên xe rồi thì t lại thấy ổn vì được thấy những người hoàn cảnh khác nhau, idk, nhưng mà mỗi lần chen chúc ở bus hay xe khách thì đều khiến t có động lực học với kiếm tiền hơn hẳn.
Thì nay có một chị bầu lên xe, mà bắt khách chỗ đoạn công an thì ngay sau xong xe thì chật ních đến sát cửa ( may là t đã lên trước và có chỗ ngồi thoải mái rồi), nên chị đó bị bác tài giục chạy nhanh lên xe rồi bác xếp chỗ cho, cũng may là đc nhường cho ghế đầu.
Xong t mới tự nhủ là t phải có đủ nhà đủ xe và tài khoản tích kiệm đủ tiền nuôi con cho nó sống sung sướng thì t mới đẻ. Chứ bầu mà vẫn chen chúc xe khách thế này thì khổ quá.
Mà chả hiểu sao t cứ gặp nhiều bầu đợt này lắm nên t sẽ kể đống chuyện về bầu bí.
Dạo này lướt tiktok thì cũng thấy mấy chị xinh đi đẻ nhiều, xong t đọc rì viu ở phần bình luận làm t hoang mang ghê ý. Đẻ phụ sản hà nội thì bác sĩ rất giỏi, ko bị lo quá nếu có sự cố gì vì cửa đẻ là cửa tử mà, nếu đẻ viện tư thì ca khó quá người ta làm dở thì cũng phải chuyển gấp sang. Nhưng mà đọc thì mn có chọn gói cao cấp hơn, chọn bác sĩ mình muốn thì vẫn bị y tá đẩy vào phòng mà mn đều đẻ chung, cách nhau 1 tấm rèm, và chỉ có y tá dạy cách rặn, rồi y tá cũng cho nằm 1 mình tự tập rặn để đi check cho cả người khác, đến lúc gần đẻ hoặc bé gần rơi ra ngoài rồi thì bác sĩ mới vào🙄 oải cả chưởng. Nhiều khi còn gặp y tá hãm thì còn bị quát ý chứ, đang bầu đang đau, đóng gói cao cấp mà vẫn bị chửi thế chắc t đi mẹ sang viện khác quá. Nhưng mà bác sĩ thì hầu như ai cũng giỏi, khâu đẹp, và nhẹ nhàng. Viện tư thì tất nhiên ai cũng nhẹ nhàng từ y tá đến cả lao công rồi, cũng sạch sẽ hơn, có thể đăng kí 1 mình 1 phòng như cái khách sạn, cơm canh ngon hơn nhiều, dịch vụ gì cũng có, bác sĩ thì cũng có vẻ tạm ổn, nhiều bác sĩ cũng từ trung ương nhảu sang, hên xui mà ca khó quá nguy hiểm quá thì vẫn phải chuyển về phụ sản hà nội thui, nhưng mà cũng ít thui ( có vẻ vậy). Thì tiền cũng cao hơn xíu. T thấy mấy bầu bảo là tư tưởng thì vẫn thấy phụ sản hà nội yên tâm hơn( yeah tuyến đầu mà), nhưng mà ở tư thoải mái tư tưởng hơn thì cũng tốt mà nhỉ, chả biết nữa. Đọc qua về giá tiền t thấy phụ sản hà nội loanh quanh 25-30 củ nếu m chọn mấy gói cx hơi vip, chứ còn bảo nếu đẻ dễ mà viện thường trạm xá thì có 500k cũng được luôn ý😀 Bên tư thì cao hơn nhưng mà cũng dưới 50 củ thui hà. T thấy nhiều bầu kêu đắt các thứ rồi phải cân đo đong đếm chọn gói dịch vụ nào ý. Nhưng mà t thấy thế là rẻ anh em ạ 🙂😀 Cửa sinh là cửa tử chứ có phải dễ dàng gì đâu, dưới 50 củ thì cũng xứng đáng mà, chứ t thấy t phải đủ 200 củ dành cho đi đẻ nó mới đã cái nư t 🙃 Nhưng mà có vẻ 50 củ rồi cho chồng vào ngay từ đầu là hợp lí rồi :))) t toàn kêu t ko lấy chồng nhưng mà t đọc mấy bài này t cũng nghĩ lắm. Mà xem mấy video tả cảnh đẻ là rách từ tầng nào đến tầng nào là thấy hết muốn lấy chồng có con rồi, xong t đọc thread toàn vụ mẹ chồng nàng dâu mà t ớn luôn. Mà chưa nói đến mẹ chồng, bình thường t đã hay nghĩ xong tủi thân mít ướt rồi, nào stress trầm cảm lại còn sau sinh mà thêm quả chồng hãm lòn đéo hiểu nữa thì chịu luôn đấy. Không riêng đâu chứ ngay ở nhà t là t đã thấy không muốn lấy chồng rồi. Bà nội t là mang tiếng ghê gớm rồi mà cả mấy bà bác còn kinh tởm hơn nhiều, hồi bé t ngây thơ ai cũng quý chứ lớn thấy ai cũng hai mặt giả tạo, t thì vô tư con nai vàng ngơ ngác ngờ nghệch nên t không sống nổi thể loại nói kháy hai mặt đâu ý :)
Tóm lại là kiếm tiền nhiều đi hưởng thụ cuộc sống thôi chứ chồng con đéo gì nhỉ =)))) hihi😅
Còn biết đâu kiếm được ai tử tế thì thôi cưới có người chơi cùng cũng hay
10 notes · View notes
cuonglightning · 1 year
Text
Tumblr media
Hồi đại học anh có một ông thầy dạy môn lịch sử các dân tộc Việt Nam, lâu quá tự dưng không nhớ tên thầy nữa chỉ nhớ thầy mang một thân hình mập mạp phúc hậu với bộ ria con kiến vạch hai đường xiên xiên trên bộ mặt lúc nào cũng bóng nhẫy vì mồ hôi hoặc mỡ, gương mặt với nụ cười như mấy ông tượng người ta đặt trên bàn thần tài ấy được che phủ bên dưới một mái tóc hoa râm từng trải cân xứng hai bên là hai quả tai siêu to khổng lồ đến nỗi ai lần đầu nhìn vào cũng sẽ bị hút mắt không rời được ra khỏi nó. Mỗi bận lên giảng đường thầy thường mặc một chiếc áo phông cổ tròn, khoác ngoài một cây áo bò ngắn cũn cỡn lúc nào cũng để lòi tà áo phông phía trong ra, tà áo dài che tới quá đít, giày trecking cổ cao và quần kaki màu tựa như mấy bộ đồ ngày xưa các ông các bà hay mang đi nhuộm bùn… một phong cách thời trang mà theo thầy gọi là cogimana dịch ra là có gì mặc nấy.
Xuề xoà như thế nhưng thầy nói chuyện gọn gàng và chỉn chu rất trong từng câu chữ, thầy nói “mỗi một câu chữ phát ra cần phải suy tính kỹ càng, không phải để cân đo về thiệt hơn tính toan cho nhận mà xem có phù hợp hay chưa và có gây hại cho người hay không? Lời nói như thế mới là lời nói có trọng lượng, con người phát ra lời nói như thế cũng thẳng lưng mà sống không lo thẹn lòng”. Thường tiết của thầy dạy ít, bởi thầy bảo môn tôi chán lắm tôi biết có dạy thì anh chị cũng lăn ra ngủ, thế thì xin anh chị chịu khó về đọc đoạn này đoạn kia rồi lại ngồi nói chuyện với cả tâm sự. Anh nhớ trong buổi học cuối cùng với môn của thầy, thầy đã dặn bọn anh đại ý như sau “tôi mong các anh các chị đừng làm người tốt, tôi không cần anh chị làm người tốt bởi làm người tốt bây giờ thiệt lắm, nhưng cố hãy là người tử tế và sống thiện lương… rồi các anh chị sẽ thấy và sẽ gặp những thứ khiên lòng thiện lương và sự tử tế của anh chị lung lay, nhưng cố mà giữ lấy… có ngày anh chị sẽ hiểu…” đấy như một vị tu sĩ như thế rồi thầy lướt qua cuộc đời lũ sinh viên bọn anh như thế…
Hôm trước ngồi với chị Thuỷ trên lớp thiền, chị cũng bảo “Người thân không chỉ là những người trong gia đình nhỏ của em, không chỉ là những người lớn lên với em từ bé mà là tất cả mọi người, tất cả kể cả những người làm em khổ đau…”
Để có thể dễ hiểu thì ý chị tất cả chúng ta đều tách ra từ một linh hồn siêu to khổng lồ, chúng ta về cơ bản là những “mảnh linh hồn” cute nhỏ tya xíu được tổng tách ra, chọn sống nhiều cuộc sống khác nhau để có được nhiều trải nghiệm khác nhau đúc rút nhiều bài học khác nhau và sau đó lai quay về gom lại cho linh hồn tổng bằng dữ liệu mình thu nhặt được, từ đó cùng nhau tiến hoá lên một dạng thức cao cấp hơn trên con đường nhận thức. Điều đó đồng nghĩa với việc “anh và em thực ra vốn chúng ta là một” và cùng tồn tại với một mục đích trải nghiệ, thu nhặt nhiều thứ nhất có thể trong một hoặc nhiều chuyến hành trình. Điều đáng nói là những cuộc hành trình chất lượng lại thường bắt nguồn từ cảm xúc của sự thiện lương… nó không chỉ là là hành động mà còn là suy nghĩ, là tư tưởng, là tình yêu thương bởi mọi thứ đều là năng lượng và sự thăng cấp lại bắt nguồn từ những năng lượng tích cực như thế…
Lan man một hồi nhưng em có thể hiểu rằng chúng ta giống như đang chơi một game nhập vai và nhân vật của chúng ta đang làm nhiệm vụ để lên một cấp mới cao hơn với skill đỉnh hơn, khác một điều là game thì làm nhiệm vụ thu thập được vàng còn chúng ta lại từ nghiệp quả trải nghiệm khổ đau mà ra bài học…Sự đổi trác này hết kiếp này đến kiếp khác, quay vòng đến khi nào chúng ta xát nhập hoàn toàn về tổng thì thôi
Thế nên nhớ lời ông thầy thần tài của anh khuyên ở trên là hãy cố giữ lấy sự tử tế và thiện lương anh nghĩ là vì thế, mà cũng có thể thầy khuyên chỉ để có những giây phút bình yên ở bên trong mình thì sao nhỉ? Maybe :))
33 notes · View notes
anyen251 · 1 year
Text
Tumblr media
Trong Tây Du Ký, năm vị gồm bốn thầy trò Đường Tăng cùng với Bạch Long Mã, thật ra chỉ là một người, trong truyện cũng nhiều lần ám chỉ về điều này. Đoạn cuối cùng của tác phẩm khi viết đến “Ngũ Thánh thành chân” có một bài thơ nói rõ hơn ý tứ đó, trong đó bốn câu mở đầu là:
“Một thể chân như lạc xuống trần,
Hợp hòa bốn tướng lại tu thân.
Ngũ hành sắc tướng không rồi tịch,
Trăm quái hư danh thấy chẳng bàn”.
Trong đó, Tôn Ngộ Không là tượng trưng cho cái tâm, Đường Tăng là thân thể, Trư Bát Giới là tình cảm và dục vọng, Sa hòa thượng là bản tính, và Bạch Long Mã là ý chí của con người.
Thực ra, tác giả đã nói rõ điều này trong những chương hồi đầu tiên của tác phẩm. Tôn Ngộ Không khi tầm sư học đạo trở thành đệ tử của Bồ Đề Tổ Sư trên núi Linh Đài Phương Thốn, động Tà Nguyệt Tam Tinh. Ở đây, Tà Nguyệt Tam Tinh (trăng khuyết và ba vì sao) chính là chữ “Tâm” (心). “Tà Nguyệt” chẳng phải chính là một nét móc đó sao? Ba ngôi sao chẳng phải chính là chỉ ba nét chấm đó sao? Vậy nên, Tôn Ngộ Không là thể hiện cho chữ Tâm của người tu hành.
“Tâm viên ý mã” (tâm con vượn, ý con ngựa), nghĩa là tâm trí con người ta thường xáo động và dễ mất kiểm soát. Cũng bởi vì tâm người luôn bay nhảy tự do như vậy, nên tư tưởng con người có thể qua lại giữa thiên đường và địa ngục, có thể dao động giữa thiện và ác. Vì vậy, về sau này Quan Âm Bồ Tát đã phải tặng cho Đường Tăng chiếc vòng kim cô và bài “Khẩn cô nhi chú” để khắc chế cái tâm này.
Trong Kinh Lăng Nghiêm còn viết rằng: “Tâm có 72 tướng”, tương ứng với 72 phép biến hóa của Ngộ Không. Cái tâm của người đời rất giỏi biến hóa, chỉ trong chốc lát có thể biến ra các loại tâm thái khác nhau.
Luyện tâm có thể khiến lòng người sáng sủa, trí huệ sáng suốt, vậy nên lò Bát Quái không thể thiêu chết mà trái lại còn khiến Tôn Ngộ Không luyện thành hỏa nhãn kim tinh. Mắt của Ngộ Không sáng tỏ là tượng trưng cho trí huệ sáng rực như vàng kim.
Bên cạnh đó, chiếc gậy Như Ý và Cân Đẩu Vân của Ngộ Không cũng ẩn chứa những hàm nghĩa sâu sắc.
Gậy Như Ý nặng 1 vạn 3 nghìn 5 trăm cân, giống với những điều được viết trong Hoàng Đế Bát Thập Nhất Nan Kinh: “Cả ngày lẫn đêm, con người ta thở 1 vạn 3 nghìn 5 trăm nhịp”. Vậy nên, gậy Như Ý là tượng trưng cho khí.
Trên đời này, thứ gì có thể “trên thì lên đến 33 tầng trời, dưới thì xuống tới 18 tầng địa ngục; lớn thì có thể thông thấu khắp trời, nhỏ thì như cái kim thêu”? Chính là khí độ của con người.
Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không lộn nhào một cái là đi được 10 vạn 8 nghìn dặm, nhưng lại không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của Phật Như Lai. Đó là nói, con người dẫu làm gì thì cũng không thể thoát khỏi bàn tay của Phật Tổ.
Cân Đẩu Vân của Ngộ Không có thể bay 10 vạn 8 nghìn dặm, vừa khéo lại là khoảng cách từ đông thổ Đại Đường đến Linh Sơn, điều này có ngụ ý gì? Đó chính là: Linh Sơn dù có xa hơn nữa thì cũng chỉ một niệm của tâm là có thể đến nơi. Thiện ác chỉ cách nhau một niệm, một niệm có thể thành Phật, nhưng một niệm cũng có thể biến thành tà ma.
Tôn Ngộ Không bị giam dưới núi Ngũ Hành suốt 500 năm, tượng trưng cho cái tâm lên trời xuống đất của con người bị Kim — Mộc — Thủy — Hỏa — Thổ trong thế giới trần tục đè chặt.
Núi Ngũ Hành cũng tượng trưng cho “tham (tham lam), sân (giận dữ), si (ngu si), mạn (ngạo mạn), nghi (hoài nghi)” trong Phật học. Phật Tổ nói rằng, 5 chữ ấy đã khái quát mọi tâm niệm thân hành của con người. Dù Ngộ Không có thần thông quảng đại đến đâu, vẫn không nhảy ra khỏi 5 chữ này. Tôn Ngộ Không khi đại náo Thiên Cung, cũng chính là bị ngũ độc này vây khốn.
Về sau, khi thầy trò Đường Tăng đến Hoả Diệm Sơn, núi Ngũ Hành đã trở thành Lưỡng Giới Sơn (ngọn núi giữa hai ranh giới). Đi qua ngọn núi này, cái tâm từng xáo động không yên đó cuối cùng cũng có thể nhảy ra khỏi Tam Giới.
Bạch Long Mã là ý chí lực. Ý chí của con người giống như ngựa hoang, chỉ khi xác định được mục tiêu tiến tới, mới có thể chuyên tâm chuyên ý mà lấy được Chân Kinh.
Ngộ Không thu phục Tiểu Bạch Long, cũng chính là cái Tâm đã thu phục được Ý, đạt đến tâm ý hợp nhất. Chỉ cần tâm ý hợp nhất, chí hướng kiên định thì không có Tây Thiên nào là không đến được.
Về sau, Ngộ Không và Đường Tăng lại thu phục được Bát Giới và Sa Tăng, nghĩa là “thân, tâm, tình, tính, ý” — đoàn thể hoàn mỹ nhất này đã hợp thành.
Tóm lại, thầy trò Đường Tăng diệt trừ yêu quái trên suốt chặng đường sang Tây Thiên, thật ra chính là người tu hành đang trừ bỏ ma tính trên con đường nhân thế, do đó lấy kinh cũng chính là một quá trình dưỡng tính tu tâm. Linh Sơn thật sự, chính là ở trong tâm người.
32 notes · View notes
qanhcherry · 4 days
Text
Những điều tích cực của “tuổi trưởng thành” 🌸
23 tuổi, ngày nào mình cũng tra tấn bạn bè mình bằng bài ca quen thuộc: “ước gì em được bé lại”, “em muốn mãi mãi 17 tuổi”, “em không lớn đâu, em sẽ sống như loài 4 chân cả đời này”… Dù biết là vô dụng đấy, nhưng tật xấu của nhân loại là hối tiếc những điều đã qua mà, cho nên vừa ca cẩm vừa phải học cách chấp nhận, vừa khóc lóc ăn vạ trong âm thầm vừa tìm kiếm những niềm vui mới khi buộc phải lớn lên, buộc phải “đi bằng 2 chân như một con người” để trưởng thành là một cuộc hành trình chứ ứ phải một cuộc hành xác.
Điều đầu tiên, trưởng thành là chia ly. Bởi vì đã trải qua chia ly, nên càng biết trân trọng, trân quý từng phút giây, từng khoảnh khắc, từng cái chớp mắt của những người bên cạnh. Không biết từ bao giờ, điện thoại mình luôn đầy ắp những thước phim, ảnh chụp của gia đình, bạn bè. Mỗi lần về quê là tay cứ phải cầm cái di động, sẵn sàng tác nghiệp mọi lúc mọi nơi, nếu không kịp ghi lại điều gì đó thì mình sẽ check cam, tua lại để lưu bằng được cái khoảnh khắc ấy. Đó có lẽ là việc duy nhất trong cuộc đời này có thể khiến mình cố chấp tới vậy 😂 Giờ mở máy mình lên là tìm mỏi mắt cũng không thấy gì ngoài một đống tư liệu thực tế đời thường.
Mà điều kỳ diệu nhất là càng lớn mình càng kìm được cái tính trẻ trâu, nóng nảy, bốc đồng. Mình bớt gắt gỏng khó chịu với mọi người xung quanh, mình cố gắng cười nhiều nhất có thể, nói nhiều lời yêu thương nhất có thể, ôm và hôn nhiều nhất có thể những người quan trọng trong cuộc đời mình. 23 tuổi nhưng vẫn thơm má ông bà bố mẹ như hồi trẻ con, mình nghĩ đó là thói quen tốt duy nhất mà mình vẫn giữ được, bên cạnh 7749 thói quen xấu xí trong cuộc sống thường nhật.
Điều thứ hai, càng lớn mình càng yêu cái tên của mình hơn. Hồi nhỏ thấy tên người ta văn hoa mỹ miều là bắt đầu hậm hực sao mẹ không đặt tên con là Abc, sao bố không làm khai sinh con là Xyz. Đi đâu phải giới thiệu tên là cứ cố nói cho nhanh cho qua, vì cảm thấy tên mình… kì kì. Nhưng giờ thì còn lâu mới có chuyện đó, tự tin khoe cá tính, gặp ai cũng xưng tên, thiếu điều muốn in tờ bìa ghi rõ họ tên mình dán luôn lên trán, ai quên hay nhầm tên mình là giận là dỗi liền đó. Cái nết cỡ vậy nhưng mà hèn, giận trong lòng dỗi trong tim thôi, miệng vẫn phải cười tươi như hoa mười giờ đính chính lại “Tên tui là thế này cơ mà!”
Vì yêu cái tên của mình nên càng yêu cái tên quê hương mình sinh ra. Hà Nam đất mẹ anh hùng, diện tích nhỏ áp chót 63 tỉnh thành, nhưng có tới gần 18.000 liệt sĩ, 109 nghĩa trang anh hùng liệt sĩ, máu xương trải dài gấm vóc non sông. Nhớ cái hồi có thông tin Nhà nước sẽ sát nhập Hà Nam vào Hà Nội, mình với mấy đứa bạn cứ lo ngay ngáy. Chẳng biết là phải lo cái gì, nhưng nghĩ tới cảnh “mất quê” là lòng buồn rười rượi (trộm vía tới giờ trên hộ khẩu vẫn là Hà Nam 😂).
Yêu quê hương càng yêu Tổ quốc, yêu hai chữ Việt Nam, yêu màu cờ đỏ thắm và ngôi sao vàng rực rỡ, yêu văn hoá cội nguồn đã nuôi mình lớn khôn. Mình rất thích một câu của bác Trọng: “Văn hoá là hồn cốt của dân tộc. Văn hoá còn thì dân tộc còn!” Hay như NSND Tự Long đã nói “Văn hoá là bản chất, văn hoá là cội nguồn, văn hoá là dân tộc.” Những điều tưởng chừng như đơn giản ấy, phải đến khi trưởng thành mình mới càng ngày càng thấm, càng hiểu, càng yêu. Làm sao mà không yêu cho được, đất nước bé nhỏ bị đô hộ nghìn năm, bị đế quốc lăm le xâm lược cả trăm năm có lẻ mà vẫn kiên cường giữ vững được hồn cốt bao đời. Người ta có thể giết chết hàng triệu anh hùng quên mình vì Tổ quốc, nhưng không bao giờ giết được tinh thần bất khuất của con Rồng cháu Tiên, không bao giờ làm nguội đi được dòng máu Lạc Hồng ấm nóng chảy trong trái tim những người con đất Việt. Hôm nào lỡ ngủ muộn, lướt Tiktok xem video kháng chiến chống Pháp chống Mỹ, hay gần đây nhất cập nhật tin tức lũ lụt sau siêu bão Yagi, là y như rằng sáng dậy mắt mũi sưng húp, mất nửa hộp khăn giấy vì cái tính mình dễ xúc động, lâu lâu hát Quốc ca còn nghẹn nghẹn run run (ngại quá 😞).
Điều thứ ba… chưa nghĩ ra 🥴 Về cơ bản thì trưởng thành không đáng sợ như serie phim kinh dị The Conjuring. Nhưng tất nhiên đối với mình thì nó vẫn khá là… vcl. Phía trên là một vài lý do tích cực để mình đỡ ghét cái chuyện mình đã trở thành người lớn thôi, chứ ngày mai mình sẽ lại ca cẩm bài ca bất hủ “Cho tôi một vé về tuổi thơ” tiếp cho mà xem. Trẻ con còn được ăn vạ, chứ lớn tồng ngồng mà còn ăn vạ thì chỉ có ăn vả!
Không sao cả, cứ chill thôi 🤗
Tumblr media
4 notes · View notes
krellatotti · 3 months
Text
chàng trai bất tử
gửi anh, chàng trai bất tử trong lòng em,
em mong những cơn gió mát lạnh của mùa hè sẽ mang phong thư này đến với anh,
anh biết không,
em thích cái vẻ đẹp tươi mới của vùng quê phía Bắc. bầu trời cao vút, trong xanh không một gợn mây. không khí trong lành, cuộc sống thì ấm êm thư thả. trong nhà vẫn còn phát ra tiếng nhạc cổ từ băng cát sét cũ. trên bậu cửa sổ vẫn còn bám chút bụi. cả căn nhà được làm từ gỗ hương, thoảng thơm lạ kì. những luống hoa dại xinh đẹp rực rỡ sắc màu mọc đầy vườn đôi chân trần của em nhẹ nhàng bước đi trên cánh đồng cỏ tươi mát. nhẹ nhàng đặt lưng xuống cái ghế đã cũ, nhìn về phía bầu trời xa ấy, em dần d��n chìm vào kí ức, em nhớ lại cái khoảng thời gian anh còn ở đây, ở bên cạnh em, ngày nào cũng cho em tựa vai và dùng cái chất giọng trầm ấm của anh kể cho em nghe những điều thú vị về miền Tây Bắc nước Nga, nơi có những đêm tháng sáu sáng hồng rực rỡ, hay những hầm rượu vang cay nồng được chưng cất trong nhiều năm. chiếc áo khoác lông cừu của anh, em vẫn giữ bên mình, tại trên cái áo đó vẫn còn vương mùi hương quen thuộc. cái mùi nho lạnh ấy, nó vẫn luôn làm dịu mát tâm hồn em anh ạ. em vẫn nhớ những lần chúng ta đứng bên bàn bếp, cùng nhau học cách làm bánh Pavlova béo ngậy, anh đọc sách hướng dẫn, em luống cuống làm theo lời anh, nhớ lại những lần đó, em không khỏi rơi nước mắt. lại còn gì nữa nhỉ, anh có một cuốn sổ bọc da màu nâu, cái mà anh đã lén lấy mấy cái sticker em mua về để trang trí ấy, trong đó toàn là những nơi trên thế giới mà chúng ta đã đặt chân đến, anh và em đi cùng nhau bằng tiền cả hai cùng cố gắng làm ra. nào là chiêm ngưỡng cực quang phương Bắc đầy huyền ảo xuất hiện chớp nhoáng, và cánh đồng muối Salar de Uyuni trải dài vô tận như chạm đến cả bầu trời mây hồng. mỗi lúc nhớ anh, em vẫn còn giữ cái thẻ nhớ chứa mấy cái đoạn video anh quay em mỗi lần đi du lịch ấy. từng lời nói của anh, hay anh gọi em quay đầu lại và cười lên để anh chụp ảnh. rồi anh và em chỉ ngồi đó thôi, trên cái lan can sắt màu trắng ấy, giữa buổi trưa hè vàng rực óng ánh. anh cứ như quyển bách khoa toàn thư ấy. trước những câu hỏi ngô nghê của em mỗi khi gặp điều mới, anh chỉ khẽ cười rồi chỉ cho em. những video đó em thấy không cần kĩ xảo CGI xịn xò như trong phim của MCU, cũng chẳng cần đầu tư tiền tấn như phim Hollywood, và càng không phải kéo dài suốt tám ngàn tập phim như cô dâu tám tuổi, nhưng nó vẫn là số một trong lòng em nhưng nó lắng đọng tình yêu của tụi mình, rất trong sáng và ngây ngô.
em thật sự, thật sự rất rất nhớ anh.
em muốn anh về. nhưng có vẻ không được rồi nhỉ ?
người yêu anh.
Tumblr media
3 notes · View notes
choivoi74 · 24 days
Text
Tumblr media
Arc vương quốc hoàng kim (El Dorado) của Frieren kết thúc không đẩy lên cao trào như kỳ vọng (Spoil đến tập 11, chương 104). Macht chưa hoàn toàn hiểu được thế nào "độc ác", "hối hận" hay những cảm xúc của con người như anh ta muốn, nhưng nghĩ lại thấy cũng khá hợp lý. Bởi vì đến Quỷ Vương còn chưa làm được việc thấu hiểu và chung sống với nhân loại, thì Macht chưa làm được cũng là bình thường. Hành trình thấu hiểu, hoà hợp là ý niệm chính của tác phẩm - một sứ mệnh đã được ngầm trao cho Frieren - yêu tinh được nhận định là sẽ là pháp sư của thời bình. Nếu vấn đề khác biệt giữa nhân loại và quỷ được hoá giải ngay ở arc này thì còn quá sớm.
Cảm giác như tác giả viết arc này để bật mí một điều là Quỷ Vương xưa kia từng có tư tưởng hoà hợp giữa nhân loại và quỷ, chứ không phải kẻ ác đơn thuần. Và Macht là con quỷ tương tự, câu chuyện của Macht thể hiện ít nhất quỷ cũng nhen nhóm sự tò mò với con người và từng thử sống khác đi để hiểu giống loài khác biệt với mình. Chỉ như vậy thôi cũng là một điều đáng lưu tâm rồi.
Đọc truyện có cảm giác Frieren thường được coi là thuộc nhân loại, nhưng nói đúng ra Frieren là yêu tinh - khác con người ở chỗ tuổi thọ rất dài, bản năng sinh sản yếu hơn, ít tình cảm và sự gắn bó hơn. Việc Frieren bắt đầu hành trình tìm hiểu cảm xúc con người, hay việc Macht hoà vào cuộc sống loài người thật ra khá giống nhau. Chỉ có điều loài quỷ như Macht gặp rào cản lớn hơn do chúng sinh ra với bản chất vô nhân tính, cả vài ngàn năm rồi khó thay đổi trong ngày một ngày hai, thậm chí vài chục năm. Nếu là người thì lũ quỷ chắc sẽ ngang với psychopath - vô tâm, thiếu thấu cảm, thường dùng dối trá để đạt được mục đích. Quỷ đối với người thường có xu hướng hành động mang tính hủy hoại, còn yêu tinh hướng thiện hơn, như Serie truyền bá pháp thuật, Kraft làm võ sư hành hiệp, Frieren tham gia tổ đội anh hùng...
Nếu phép thuật đặc trưng của Macht là biến mọi thứ thành vàng thì phép thuật đại diện cho Frieren là tạo thành hoa, như tranh bìa chương 92 thể hiện. Vàng của Macht là thứ tưởng quý giá nhưng bất động, vô hồn, bị niêm phong trong cô độc. Hoa của Frieren tưởng phù du, mong manh nhưng lại chứa đựng những tình cảm chân thành và kỷ niệm vô giá. Đó là sự khác biệt trong cách quỷ và yêu tinh hiểu về nhân loại. Khi nào khoảng cách giữa hai điều này được thu hẹp bằng không thì có lẽ hành trình của Frieren sẽ hoàn thành.
Về phía cá nhân thì rất thích ý niệm "hành trình thấu hiểu cảm xúc" của manga này. Là một đứa ngoài đời thực hay bị kêu là vô tâm xa cách, lạnh lùng, đớ đờ đơ, thì cảm thấy việc Frieren hay loài quỷ cố hiểu con người có gì đó rất đáng để đồng cảm. Bản thân rất thích manga, anime và có nhiều cảm xúc với những thứ đó, nhưng ở xã hội thực thì cảm thấy khá thiếu cảm xúc, như thể mọi người luôn kỳ vọng mình tình cảm hơn, nhiệt thành hơn, gắn bó hơn, nhưng lạ thay cứ như một cái máy, không thể xuất ra "file tình cảm" như người đời mong muốn được. Hoặc cái file máy này xuất ra mọi người không đọc được. Đại loại thế, nên đọc Frieren thấy hợp lắm.
2 notes · View notes
halcyoncorner · 9 months
Text
RECAP 2023
2023 có thể năm mà có nhiều sự chuyển mình nhất của bản thân từ khi bước chân vào đại học vào 5 năm trước.
Trước tiên, mình thật sự rất muốn viết đôi dòng về những người mà mình ngưỡng mộ, không chỉ về sự nghiệp mà còn về cách sống, cách nhìn nhận và suy nghĩ.
LCK Summer 2023 chắc chắn là một mùa giải, một khoảng thời gian có thể nói là suy sụp nhưng lại đáng nhớ nhất của mình với đội.
Mở đầu tháng 7/2023 với chấn thương tay của người đội trưởng kì cựu của team, Faker, mà hầu như 4 đứa trẻ còn lại bị bơ vơ trong chính tựa game mà mình cần thành thạo nhất. Sau đó, tuyển thủ Poby, một cậu bé 2005 được đôn lên từ T1 CL, để khỏa lấp tạm thời chỗ trống của vị đội trưởng ấy. Tuy có một chuỗi thua liên tiếp đáng thất vọng nhưng đâu đó mình vẫn cảm nhận được những cậu bé này dẫn trưởng thành hơn trong cách vận hành và điều khiển áp lực tâm lí. Cũng như Gumayusi từng nói: "Sau cơn mưa trời lại sáng" và sự thật đúng là như vậy.
Trải qua từng vòng từ playoff R1 cùng KT rồi đến GenG để rồi rớt xuống nhánh thua gặp lại KT, 5 người này vẫn vững vàng đi trên con đường đó, con đường chông chênh và đầy rẫy sự nghi ngờ không chỉ đến từ bản thân mà còn của người hâm mộ. Kết quả LCK Summer 2023 chỉ dừng lại ở vị trí Á quân, tương đương với Seed 2 khi tham gia Worlds 2023, nhưng những gì mà kết quả này mang lại càng tốt đẹp hơn rất nhiều.
Những bài học, những chiến lược, những kinh nghiệm đều được đúc kết để đi đến hồi kết của hành trình năm 2023 là vô địch Worlds 2023 vào ngày 19/11/2023. Khi theo dõi của 3 ván đấu, điều đầu tiên hiện ra trong tâm trí mình, cuối cùng họ đã làm được điều mà họ đã bỏ lỡ vào 1 năm trước, năm nay không phải chấm dứt quá trình đi với nhau bằng một dấu kết buồn nữa rồi. Cảm xúc như thật sự vỡ òa vậy.
Tiếp đến về những người bạn, những người đã bên cạnh mình, cùng mình làm những điều mà trước giờ mình chưa bao giờ nghĩ mình có thể làm được. Cùng nhau tạo ra những sản phẩm mà cả team có thể cùng sử dụng, cùng chơi với nhau, sát cánh bên cạnh khi biểu đồ cảm xúc của mình chạm đáy, cổ vũ động viên mình ước ra comfort zone của bản thân. Bật mí là mình đã xỏ lỗ tai tới tận 5 lỗ trong vòng 4 tháng từ 25/08/2023 đến 22/12/2023, giúp mình tự tin hơn với những gì mình muốn hướng đến. Có thể trong tương lai, ai biết được mình sẽ tậu thêm bao nhiêu lỗ nữa chứ.
Mình không muốn nói về gia đình quá nhiều trên mạng xã hội vì điều đó như một góc nhỏ riêng tư mà mình hướng về mỗi khi cực kì mệt mỏi. Tuy nhiên, vẫn nên shout out cho ba mẹ, và cả bà chị đã gồng gánh đứa nhỏ này qua thêm 1 năm nữa nhé.
------------
Năm 2023 sẽ kết thúc vào 2 tiếng nữa, 2024 sẽ tiếp đến và đánh dấu một hành trình mới sẽ diễn ra.
Mong là những gì mà mình và những người xung quanh mình đang theo đuổi đều được suôn sẻ, như ý. Có thể không cùng nhau đạt được cột mốc mới nhưng sẽ bên nhau vỗ vai chúc mừng nhau.
Trong tương lai, mình không biết mình sẽ gặp được những người như thế nào, hay người nào sẽ bước vào cuộc sống của mình để rồi cho mình cảm giác được yêu.
Vậy nhé, tạm biệt 2023, và xin chào 2024,
Phương Anh
7 notes · View notes
tamthoitiet · 1 month
Text
Máy dò vàng giá bao nhiêu thì tốt? Top 3 máy giá rẻ siêu nhạy
Máy dò vàng là dòng máy cao cấp có mức giá cao, do đó việc lựa chọn một chiếc máy dò vàng không chỉ dựa vào sở thích mà còn liên quan đến nhiều yếu tố như kinh nghiệm, ngân sách. Vậy máy dò vàng giá bao nhiêu trên thị trường hiện nay? Hãy cùng tramthoitiet.com giải đáp vấn đề này trong bài viết ngay sau đây nhé!
Máy dò vàng giá bao nhiêu?
Hiện nay, giá bán máy dò vàng khá đa dạng, dao động trong khoảng 10.000.000 - 30.000.000 đồng. Mức giá sẽ phụ thuộc vào nhiều yếu tố như thương hiệu, công nghệ, tính năng, mục đích sử dụng,... 
Xem thêm: 
Máy dò vàng của Mỹ có tốt không? Nên sử dụng model nào?
Danh sách các máy dò vàng hiện đại nhất thế giới, dò tìm cực nhạy
Top 3 máy dò vàng chuyên dụng được ưa chuộng nhất
Với sự đa dạng về mẫu mã và giá máy dò vàng chuyên dụng như hiện nay, việc lựa chọn 1 sản phẩm ưng ý không phải điều dễ dàng. Dưới đây, tramthoitiet.com sẽ gợi ý đến bạn 3 mẫu máy dò chuyên dụng giúp bạn chọn được sản phẩm phù hợp nhất!
Máy dò quặng vàng cốm Gold Bug Fisher-USA
Giá tham khảo: 18.900.000 đồng (Giá có thể thay đổi theo từng thời điểm)
Gold Bug Fisher-USA thuộc thương hiệu Fisher của Mỹ, đây là loại máy dò vàng chuyên dụng để tìm kiếm các loại vàng cốm có kích thước nhỏ đến rất nhỏ. Máy hoạt động theo nguyên lý cân bằng cảm ứng từ tần số thấp VLF kết hợp với tính năng cân bằng mặt đất tự động/thủ công giúp người dùng sử dụng tốt trên những vùng đất khác nhau. 
Máy dò vàng Nokta Gold Kruzer
Giá tham khảo: 19.000.000 đồng (Giá có thể thay đổi theo từng thời điểm)
Nokta Gold Kruzer là máy dò kim loại cầm tay đến từ Thổ Nhĩ Kỳ có công suất mạnh mẽ và kiểu dáng hiện đại. Máy hoạt động ở tần số cao 61kHz kết hợp với 4 chế độ tìm kiếm (GEN / Fast / Boost / Micro) và khả năng chống nước lên đến 5m cho phép dò ở dưới lòng đất hoặc dưới nước một cách dễ dàng. 
Máy dò vàng Nokta Gold Finder 2000
Giá tham khảo: 22.000.000 đồng (Giá có thể thay đổi theo từng thời điểm)
Nokta Gold Finder 2000 là máy dò vàng được đánh giá cao bởi thiết kế nhỏ gọn hiện đại. Bạn chỉ cần sử dụng một công tắc tắt bật để khởi động và sử dụng máy giúp tiết kiệm thời gian và công sức một cách đáng kể. 
Mua máy dò vàng chính hãng, giá tốt ở đâu?
Việc tìm kiếm một địa chỉ bán máy dò vàng uy tín, chuyên nghiệp là điều cực kỳ cần thiết khi đầu tư một khoản tiền lớn cho sản phẩm này. Hiện nay, có khá nhiều đơn vị cung cấp máy dò vàng chính hãng, giá thành đa dạng. Trong đó, THB Việt Nam được coi là đơn vị uy tín hàng đầu được nhiều người dùng tin tưởng lựa chọn.
Khi trải nghiệm mua sắm tại đây, bạn sẽ được tư vấn kỹ càng máy dò vàng bao nhiêu tiền, nên mua loại nào, chính sách bảo hành và vận chuyển,.... Để biết thêm thông tin chi tiết, bạn có thể truy cập website maydopro.com hoặc gọi điện đến hotline Hà Nội: 0866 421 463 - Hồ Chí Minh: 0979 244 335. 
Ngoài ra, bạn cũng có thể đến trực tiếp cửa hàng thông qua địa chỉ sau:
Hà Nội: 30 Mạc Thái Tổ, Yên Hòa, Q. Cầu Giấy, TP Hà Nội - (024) 3793 8604
TPHCM: 275F Lý Thường Kiệt, P. 15, Quận 11 - (028) 6686 0682
Như vậy, tramthoitiet.com đã giúp bạn giải đáp máy dò vàng giá bao nhiêu thì tốt cũng như gợi ý một số sản phẩm đang được ưa chuộng nhất hiện nay trong bài viết này. Chúc bạn lựa chọn được sản phẩm phù hợp với bản thân! 
2 notes · View notes
tr-anh-haii05 · 4 months
Text
Cách chọn đèn trang trí đúng cách và hợp lý
Việc lựa chọn đèn trang trí phù hợp không chỉ là liên quan đến việc thẩm mĩ mà nó còn liên quan trực tiếp đến không gian sống của mỗi con người sự thoải mái và sự cảm giác trong không gian sống vì vậy cách chọn đèn trang trí là rất quan trọng trong không gian . Khi chúng ta chọn được đèn trang trí phù hợp nhìn ưng ý với sở thích của bản thân và thẩm mĩ không gian sẽ giúp bản khi ở trong đó sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
1. Vì sao cần chọn đèn trang trí phù hợp
Chọn đèn trang trí loại hợp lý rất quan trong tới không gian và thẩm mĩ của không gian và ánh sáng rất quan trọng với đời sống của mỗi con người tại gian hàng nhà dream home có đầy đủ thứ bạn cần decor trang trí cho ngôi nhà hay căn phong của chính mình.
1.1 Giúp không gian thêm phần đẹp đẽ:
Việc chọn được một chiếc đèn trang trí phù hợp thực sự quan trọng đối với một không gian sống, nó giúp làm sáng, giúp đỡ chống vắng khoảng trống trong căn nhà của mình.
Giúp nó trở nên đẹp đẽ hơn với sự ánh sáng đẹp đẽ khí trên trần bên cạch vào mỗi buổi tối đến mỗi khi màn đêm buông xuống có chiếc đèn tỏa sáng trên cao, tỏa sáng bên cạnh, trước mặt , sẽ giúp chúng ta cảm thấy đỡ tối tăm hơn trong không gian sống đó.
1.2 Giúp cho ngôi nhà có đầy đủ ánh sáng:
Ánh sáng rất quan trọng trong cuộc sống nếu như thiếu đi ánh sáng thì chúng ta kó có thể làm việc được trong bóng tối vì vậy viếc chọn một chiếc đèn trang trí phù hợp vừa phát sáng đầy đủ còn phát sáng đủ cho không gian thì còn gì bằng.
Tumblr media
1.3 Cải thiện giấc ngủ:
Một chiếc đèn trang trí kèm công dụng để bên cạch giường làm một chiếc đèn ngủ ảnh hưởng rất nhiều đến một giấc ngủ của bạn, nó có thể ảnh hưởng đến chất lượng của một giấc ngủ.
Tumblr media
Khi có một ánh sáng đủ chất lượng sẽ có được một giấc ngủ chất lượng một chiếc đèn ngủ chất lượng mà mang tính trang trí là không thể thiếu độ tinh sảo gọn nhẹ dễ sử dụng của một chiếc đèn ngủ mang lại cho chúng ta rất nhiều tác dụng.
Khi đã có một giấc ngủ chất lượng và tuyệt vời đến như vậy thì sau khi thức dạy sẽ cảm thấy tràn đầy năng lương, giúp cho một ngày năng động không thiếu hụt năng lượng , vì vậy một chiếc đèn ngủ tốt và mang tính trang trí và đẹp đẽ dễ dùng là không thể thiếu.
Giúp bạn cảm thấy đẹp đẽ không gian sinh hoạt hoặc trong phòng ngủ:
Cuộc sống nhộn nhịp xô bồ, với những áp lực tiền bạc... nhu cầu của mỗi con người tăng lên không gian sống khép kín là một không gian cần được có những sự thoải mái và riêng tư dẹp đẽ thì không thể thiếu đó là những đồ decor để có thể thư giãn thoải mái ngoài giờ.
Vì thế trong không gian đó thì không thể thiếu được đó là những chiếc đèn trang trí, sử dụng những chiếc đèn trang trí nhỏ nhắn xinh xắn tạo lên không gian sinh động hơn với những chiếc đèn trang trí có hình thù khác nhau cute dễ thương , độc đáo.
Những chiếc đèn để ở bên cạnh, trên đầu giường ngoài ban công có hình cánh hoa đêm đêm tỏa
Đèn trang trí là gì :
Đèn trang trí là một loại để giúp cho không gian sống có sự hài hòa giữa ánh sáng và không gian nó giúp tăng độ đẹp đẽ cho không gian ngồi nhà của bạn.
Đèn trang trí mang tính là trang trí nhưng không có nghĩa là nó dùng để trang trí trưg bày không mà công dụng của nó cũng như những chiếc đèn phát sáng bình thường với những chi tiết thiết kế bắt mắt và mang lại cho không gian sống thoải mái và dễ sống giúp cho con người healing.
Mỗi ngày mệt mỏi với cuộc sống bên ngoài thì về với không gian sống của mình cảm giác thoải mái và dễ chịu bởi vì những đồ decor ưng ý vs sở thích và độ đẹp đẽ đối với không gian.
Với không gian đầy sự trang trí sẽ rất tốt hơn những không gian nhạt nhẽo không có gì decor mà nó trông rất thiếu sức sống nó sẽ mang lại không gian không tốt cho bạn và những người ở trong không gian đó.
2. Những không gian và những lưu ý bố trí nội thất trong phòng phổ biến hiện nay:
Cùng điểm qua một số cách để chọn đèn sao cho không gian sống thêm sự chill và đẹp đẽ hơn nhé.
2.1Không gian bàn học:
Sử những loại đèn có màu ánh sáng vàng loại nhỏ để vừa với bàn học kích cỡ bàn học , bàn một mét nên chọn cho mình một chiếc đèn học ánh sáng vàng và có độ lan tỏa ánh sáng cao đến mọi phía chánh độ cận thị cho mắt trẻ khi ngồi học.
Chiếc bàn tiếp khách ngoài phòng khách to và nhỏ:
Với những chiếc bàn nhỏ có thể ưu tiên những chiếc đèn nhỏ nhắn có hình thì đẹp như hình bông hoa làm đèn trang trí bên cạch , còn những chiếc bàn lớn ở ngoài phòng khách to thì không lên trang trí những kiểu đèn đấy hãy ưu tiên những kiểu đèn khác kích thước treo và to hơn với không gian đó sẽ phù hợp hơn rất nhiều.
Không gian phòng ngủ:
Những chiếc đèn khi có kệ để thì chọn những chiếc đèn vừa phải còn với những chiếc không có chỗ để có thể ưu tiên nhưng chiếc đèn trang trí nhỏ nhắn với ánh sáng vừa đủ để tăng chất lượng của giấc ngủ.
Tham khảo thêm những loại và ý nghĩa của đèn trang trí tại đây : Click ngay đây
Liên hệ : Dream home
Hotline : 037 642 7510
Địa chỉ : 13 Trịnh Văn Bô , Nam Từ Liêm , Hà Nội , Việt Nam
3 notes · View notes
buddhistbooks · 1 month
Text
Tumblr media
15 ĐIỀU THAY ĐỔI MÃI MÃI CÁCH NHÌN CUỘC SỐNG CỦA BẠN.
1. Người bị người ta oán hận không có đau khổ, mà người mang lòng oán hận sau cùng lại thương tích khắp người. Vậy nên, bạn tuyệt đối đừng oán hận người khác.
2. Duyên phận là quyển sách, lật mà không để ý sẽ bỏ lỡ mất, còn đọc mà quá chăm chú thì sẽ rơi lệ.
3. Đừng tranh biện với người ngu, nếu không chính ta cũng sẽ không biết rõ ai mới là người ngu nữa.
4. Bằng cấp là chiếc huy chương đồng, năng lực là chiếc huy chương bạc, mối quan hệ là huy hương vàng, còn tư duy thì là quân át chủ bài.
5. Người thành công không phải là giành được chiến thắng ở vạch xuất phát, mà là giành được chiến thắng ở bước chuyển ngoặt.
6. Tiền có hai loại. Tiền xài cho bản thân đơn thuần chỉ là tiền giấy, còn tiền mang đến phúc lành cho chúng sinh chính là tiền công đức.
7. Phát tiết cơn nóng giận, đó gọi là bản năng. Đè nén được cơn nóng giận, đó gọi là bản sự.
8. Chuyện đơn giản làm lại nhiều lần, bạn chính là chuyên gia. Chuyện lặp lại mà dụng tâm làm, bạn chính là người chiến thắng.
9. Vẻ ngoài trông đẹp đẽ như thế, hào hoa như thế mà bản thân lại không biết, đây chính là khí chất. Bản thân có tiền nhiều như thế, có tài hoa như thế mà người khác lại không biết, đây chính là tu dưỡng.
10. Quản tốt cái miệng của mình, nói chuyện chớ vì vui sướng nhất thời mà ăn nói lung tung. “Một câu thiện ý ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ròng”. Nói năng nên tránh tính châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán, đừng vạch lỗi người, nhờ vậy có thể biến thù thành bạn.
11. Gặp chuyện không nên nóng vội. Không nên vội vàng đưa ra kết luận, nhất là những lúc tức giận không nên đưa ra quyết đoán, cần phải học biết suy nghĩ theo nhiều khía cạnh; nhờ đó mà chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Những chuyện phức tạp hãy gắng xử lý một cách đơn giản hết mức, tuyệt đối chớ nên phức tạp hóa những chuyện đơn giản.
12. Học cách biết đủ. Phiền não lớn nhất của đời người chính là bắt đầu từ việc so đo những chuyện nhỏ nhặt, vô nghĩa. Trên đời này luôn có những người không bằng được bạn, cũng luôn có những người vượt trội hơn bạn. Khi tôi khóc tôi không có dép để mang, thì tôi lại phát hiện có người không có chân.
13. Nếu kẻ thù khiến bạn tức giận, điều đó nói rõ bạn còn chưa thể thoát khỏi kiểm soát của anh ta. Vốn dĩ không cần phải ngoảnh đầu nhìn xem người nguyền rủa bạn là ai? Nếu bạn bị chó điên cắn bạn, chẳng lẽ bạn cũng quay đầu lại cắn lại nó? Vậy nên không cần phải quan tâm đến lời nguyền rủa của người khác.
14. Đừng xem công việc là gánh nặng. Thay vì bạn tức giận oán trách nó, chi bằng hãy vui vẻ tích cực mà đi đối diện với nó. Khi bạn xem công việc là cuộc sống và nghệ thuật, bạn sẽ học biết hưởng thụ được niềm vui trong đó.
15. Người sống một ngày, chính là đã có phúc khí, nên cần phải biết trân quý, đời người chỉ mấy mươi năm ngắn ngủi, đừng nên để lại quá nhiều điều tiếc nuối cho bản thân. Mặt trời mọc ở biển đông, lặn ở trời tây. Buồn cũng một ngày, mà vui cũng một ngày, gặp chuyện không dùi vào sừng bò, người cũng thư thái, lòng cũng nhẹ nhàng dễ chịu hơn.
- Tiểu Thiện biên dịch
3 notes · View notes
thptngothinham · 2 months
Text
Có ý kiến cho rằng những bài ca dao than thân mở đầu bằng cụm từ thân em và bài Bánh Trôi Nước cũng có những nét tương đồng, em hãy làm sáng tỏ thông qua Những câu hát than thân đã được học Đề bài: Từ những câu hát than thân, em hãy liên hệ đến bài thơ Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương để thấy cảnh ngộ và thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa -/- Bài số 1 Văn học dân gian là nguồn thi liệu sinh động, phong phú của thơ ca bác học. Các nhà thơ, các học giả đương thời đã tìm thấy trong kho tàng ca dao những “hạt vàng mười” của ngôn từ, của cách diễn đạt, biểu hiện tư tưởng, tình cảm. Không chỉ vậy, giữa ca dao và thơ ca bác học cũng có những giây phút gặp gỡ nhau về quan niệm, về cách nhìn những vấn đề trong đời sống. Thật vậy, ta có thể cảm nhận điều đó qua sự tương đồng về cảm xúc giữa những câu hát than thân trong chương trình Ngữ văn 7 và bài thơ Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương. “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương mượn hình ảnh viên bánh trôi để nói về thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Số phận người phụ nữ trong xã hội đương thời cũng là một đề tài quan trọng của ca dao tục ngữ. Và “Bà Chúa thơ Nôm” đã học ở dân gian cách biểu đạt tư tưởng khá độc đáo. Điều đầu tiên dễ nhận thấy là nét tương đồng trong việc sử dụng cách mở đầu tác phẩm bằng cụm từ “Thân em…”. Ca dao có nhiều câu: – Thân em như dải lụa đào Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai. – Thân em như hạt mưa sa Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày. – Thân em như trái bần trôi Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu. – Thân em như giếng giữa đàng Người khôn rửa mặt, người phàm rửa chân. Và “Bánh trôi nước” cũng vậy: “Thân em vừa trắng lại vừa tròn”. Sử dụng từ “Thân em…” để mượn lời người phụ nữ tự nói về thân phận mình tác giả dân gian và nữ sĩ Xuân Hương đều muốn nói lên cái bé nhỏ, bẽ bàng, cô độc của người phụ nữ trong xã hội xưa. Hai từ “Thân em…” mang ý nghĩa “thân phận của em” và cũng có thể là “tấm thân của em”, hai từ ấy vang lên đầy hờn tủi, đầy xót xa. Không chỉ vậy, cùng hướng ngòi bút về người phụ nữ, dân gian và Hồ Xuân Hương đều thấy được vẻ đẹp sáng ngời trong dáng dấp bên ngoài và những đức tính tốt đẹp bên trong của người phụ nữ. Ca dao ngợi ca họ là những “dải lụa đào” mềm mại, thanh nhã; là giếng khơi mát lành, trong trẻo; là “hạt mưa” rào giữa cơn khát của nhân gian… Còn “Bánh trôi nước” thì vô cùng trân trọng cái vẻ đẹp “vừa trắng lại vừa tròn” rất mực xinh xẻo, đáng yêu của họ. Không chỉ vậy, họ còn là người có công lao sánh ngang tầm non nước “Bảy nổi ba chìm với nước non”. Đặc biệt, dầu cuộc đời khó khăn, nhọc nhằn họ vẫn mang “tấm lòng son” chung thủy. Người phụ nữ trong xã hội xưa quả thực rất vẹn toàn về dung nhan và phẩm hạnh. Tuy nhiên, nhắc đến người phụ nữ, sau những hình ảnh rất đẹp để ngợi ca họ, ca dao lại ngậm ngùi nhắc đến thân phận bọt bèo, bé nhỏ của họ giữa cuộc đời. Họ chỉ là “hạt mưa sa”, là “giếng giữa đàng”, là dải lụa đào giữa chợ… Không chỉ bé mọn mà họ còn không được tự chủ số phận của mình. Cuộc sống của họ là phần dành cho người khác: “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”, “Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử”. Ta cũng gặp tiếng thở dài ấy trong bài thơ của Hồ Xuân Hương: “Bảy nổi ba chìm với nước non Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”. Đời người phụ nữ vốn đã nhọc nhằn với bao việc bếp núc, chợ búa, con cái,… để mưu sinh, để tồn tại. Thành ngữ “bảy nổi ba chìm” dùng để diễn tả sự long đong, lận đận ấy. Nhưng xót thương nhất là họ không có quyền quyết định số phận mình. May hay rủi, hạnh phúc hay bất hạnh đều là do người khác: “Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”. Vậy là, dù thuộc hai dòng văn học khác nhau, chọn những hình thức thể hiện khác nhau song giữa những bài ca dao và bài thơ “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương đều có sự tương đồng về cảm xúc khi cảm nhận về thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ: đó là những người đẹp người đẹp nết nhưng số phận lại vô cùng mong manh, bé nhỏ. Hình ảnh người phụ nữ hiện lên qua chùm ca dao “Thân em…” và bài thơ “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương là một biểu hiện quan trọng của tinh thần nhân đạo trong văn học Việt Nam.
↪ Xem thêm bài văn mẫu: Phân tích tác phẩm Bánh trôi nước ↪ Xem thêm:  Soạn bài Bánh trôi nước Bài số 2 Bài thơ Bánh trôi nước của tác giả Hồ Xuân Hương viết về thân phận và cuộc sống của những người phụ nữ phong kiến trong xã hội xưa. Bài thơ thể hiện sự cảm thông, đồng cảm sâu sắc với thân phận của những người phụ nữ. Trong ca dao xưa cũng đã có rất nhiều bài nói về những người phụ nữ có vẻ đẹp về ngoại hình cũng như phẩm chất nhưng số phận long đong, nổi trôi đầy bất hạnh. Hồ Xuân Hương là nhà thơ nữ viết về phụ nữ nên ngòi bút của bà hướng đến sự trân trọng, đồng cảm với số phận của những người phụ nữ có vẻ đẹp toàn diện nhưng số phận lại phải phụ thuộc vào người khác. Mở đầu bài thơ, tác giả đã ca ngợi vẻ đẹp của những người phụ nữ thông qua hình ảnh của chiếc bánh trôi nước: “Thân em vừa trắng lại vừa tròn Bảy nổi ba chìm với nước non Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn Mà em vẫn giữ tấm lòng son” Ở trong bài thơ này, tác giả Hồ Xuân Hương đã mượn hình ảnh của những chiếc bánh trôi để nói về thân phận của những người phụ nữ, đây là một sự liên tưởng đầy độc đáo, sáng tạo, thể hiện được tài năng cũng như cá tính sáng tạo của nhà thơ. Về ý nghĩa tả thực, ta có thể thấy được hình dáng của những chiếc bánh trôi, đó là những chiếc bánh được làm từ bột gạo nếp, có hình tròn, màu trắng và bên trong có nhân, khi mang luộc bánh sẽ chìm còn khi chín nó sẽ nổi lên mặt nước. Từ hình dáng và cách thức chế biến của bánh trôi, tác giả hồ Xuân Hương đã gợi ra hình ảnh của những người phụ nữ xưa, đó là những người phụ nữ có vẻ đẹp về nhan sắc, ngoại hình “thân em vừa trắng lại vừa tròn”, cái vẻ tròn trịa của chiếc bánh trôi lại gợi ra vẻ đẹp đầy phúc hậu ở người con gái. Tác giả đã thể hiện sự trân trọng, lời ngợi ca đầy chân thành đối với vẻ đẹp của những người con gái xưa. Tuy đẹp nhưng những người phụ nữ này lại có số phận chìm nổi, một cuộc sống không tự định đoạt mà lại bị chi phối bởi người khác “Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn”. Tuy có cuộc sống long đong, chịu nhiều bất hạnh nhưng trong hoàn cảnh nào thì những người phụ nữ cũng giữ được vẻ đẹp về phẩm tiết, đức hạnh”…mà em vẫn giữ tấm lòng son” Trong ca dao xưa cũng có rất nhiều bài ca dao nói về thân phận người phụ nữ, mà điển hình nhất là những bài ca dao được bắt đầu bằng cụm từ “Thân em” “Thân em như tấm lụa đào Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai” Bài ca dao này cũng hướng đến ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ, so sánh vẻ đẹp ấy với tấm lụa đào, một vẻ đẹp đầy duyên dáng, rạng ngời. Nhưng người phụ nữ này lại có số phận hẩm hiu, tựa như một món hàng được bày bán ở ngoài chợ. Không biết người mua là ai cũng đồng nghĩa với việc không biết người chồng tương ai của mình như thế nào,. Nếu may mắn gặp được người tốt thì sẽ hạnh phúc, ngược lại nếu gặp phải những kẻ vũ phu, độc ác thì sẽ chịu cuộc sống bất hạnh, đau khổ. “Thân em như củ ấu gai Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen Ai ơi nếm thử mà xem Nếm rồi mới biết rằng em ngọt bùi” Nếu ở câu ca dao trên nói về vẻ đẹp ngoại hình thì ở câu ca dao này lại nói về vẻ đẹp tâm hồn, vẻ đẹp bên trong phẩm chất của người con gái. Câu ca dao cũng là lời yêu cầu chân thành, tha thiết đối với những người chồng tương lai của mình, rằng hãy biết trân trọng những vẻ đẹp ấy. Như vậy cả Hồ Xuân Hương và các tác giả dân gian đều hướng sự quan tâm của mình đến số phận cũng như cuộc sống của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Tuy cách biểu hiện có sự khác nhau nhưng đều thể hiện được tinh thần nhân văn sâu sắc của các tác giả. Trên đây là một số bài văn mẫu về những nét tương đồng của những bài ca dao than thân và bài Bánh Trôi Nước mà THPT Ngô Thì Nhậm muốn gửi tới các em tham khảo, đừng quên xem thêm một số bài văn mẫu 7 chọn lọc liên quan tới đề tài này nữa em nhé: Phát biểu cảm nghĩ về Những câu hát than thânPhân tích các bài ca dao than thân Thân em
2 notes · View notes
tailoccuoi · 2 months
Text
Dịch vụ cho thuê áo dài bưng mâm giá rẻ, uy tín tại HCM
Đội bưng quả đóng vai trò quan trọng trong lễ cưới, vì vậy việc chú ý đến hình thức bên ngoài là rất cần thiết để tạo sự đẹp mắt và nổi bật. Để giúp đội bưng quả tự tin hơn, việc lựa chọn những mẫu trang phục áo dài đẹp và ấn tượng cho cô dâu và chú rể là điều không thể bỏ qua. Hãy đến ngay Tài Lộc Cưới – địa chỉ cho thuê áo dài bưng quả hàng đầu tại TPHCM, với nhiều mẫu mới và đẹp cho cả nam và nữ. Chúng tôi sẽ giúp bạn chọn lựa những bộ trang phục tốt nhất cho ngày trọng đại của mình!
Tumblr media
Lý do chọn thuê áo dài bưng quả cho đám cưới
Việc lựa chọn thuê áo dài bưng quả thay vì mua mới mang đến nhiều lợi ích nổi bật, giúp cô dâu chú rể tiết kiệm chi phí và sở hữu những bộ trang phục ưng ý nhất cho ngày trọng đại của mình. Dưới đây là những lý do bạn nên chọn thuê áo dài bưng quả cho đám cưới:
1. Đa dạng mẫu mã và kiểu dáng
Các cửa hàng cho thuê áo dài thường sở hữu bộ sưu tập áo dài bưng quả đa dạng về mẫu mã, kiểu dáng và màu sắc, đáp ứng mọi nhu cầu và sở thích của khách hàng. Từ những thiết kế truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa Việt Nam đến những kiểu cách tân hiện đại, trẻ trung, tất cả đều được đầu tư tỉ mỉ, trau chuốt từng đường kim mũi chỉ để tôn lên vẻ đẹp duyên dáng của người phụ nữ Việt Nam.
2. Chất liệu cao cấp và thiết kế tinh tế
Áo dài bưng quả được may bằng chất liệu cao cấp như lụa, voan, gấm, đảm bảo sự mềm mại, thoáng mát và tôn lên vóc dáng người mặc. Các thiết kế tinh tế, tỉ mỉ với những chi tiết thêu hoa văn cầu kỳ, đính kết đá lấp lánh càng làm nổi bật vẻ đẹp sang trọng và quý phái của đội bưng quả.
3. Tiết kiệm chi phí
So với việc mua mới áo dài bưng quả, việc thuê áo dài giúp cô dâu chú rể tiết kiệm được một khoản chi phí đáng kể. Thay vì bỏ ra một số tiền lớn để mua áo dài cho mỗi người trong đội bưng quả, việc thuê áo dài giúp bạn chỉ phải chi trả một mức giá hợp lý hơn nhiều mà vẫn sở hữu những bộ trang phục ưng ý.
4. Hỗ trợ tư vấn chuyên nghiệp
Các cửa hàng cho thuê áo dài bưng quả thường có đội ngũ nhân viên tư vấn chuyên nghiệp, am hiểu về trang phục truyền thống và xu hướng thời trang hiện đại. Họ sẽ hỗ trợ bạn lựa chọn những mẫu áo dài phù hợp nhất với vóc dáng, sở thích và tông màu chủ đạo của đám cưới, giúp bạn có được một đội bưng quả đồng điệu và ấn tượng.
5. Dịch vụ trọn gói tiện lợi
Nhiều cửa hàng cho thuê áo dài bưng quả cung cấp dịch vụ trọn gói bao gồm cả phụ kiện như mấn đội đầu, hoa cầm tay, trang sức... giúp bạn tiết kiệm thời gian và công sức trong việc chuẩn bị cho đám cưới. Bên cạnh đó, dịch vụ giặt ủi, chỉnh sửa áo dài cũng được cung cấp để đảm bảo trang phục luôn được đẹp như mới trong ngày trọng đại.
Tumblr media
Những yếu tố cần lưu ý khi thuê áo dài bưng quả
Đám cưới là sự kiện trọng đại đánh dấu bước ngoặt mới trong cuộc đời mỗi người. Bên cạnh việc lựa chọn trang phục cho cô dâu chú rể, việc chọn áo dài bưng quả cho đội bưng quả cũng đóng vai trò quan trọng góp phần tạo nên bầu không khí trang trọng và ấn tượng cho ngày vui. Để có được đội bưng quả hoàn hảo, bạn cần lưu ý những yếu tố sau đây:
1. Số lượng đội bưng quả
Số lượng đội bưng quả thường là chẵn, dao động từ 2 đến 6 người, tùy thuộc vào quy mô và phong tục tập quán của từng địa phương. Việc lựa chọn số lượng đội bưng quả phù hợp sẽ đảm bảo sự cân đối và hài hòa cho đội hình bưng quả.
2. Màu sắc áo dài bưng quả
Màu sắc áo dài bưng quả nên được lựa chọn dựa trên tông màu chủ đạo của đám cưới, đảm bảo sự hài hòa và thống nhất. Một số màu sắc phổ biến thường được sử dụng cho áo dài bưng quả như đỏ, hồng, vàng, xanh, trắng.
Màu đỏ: Tượng trưng cho sự may mắn, sung túc và hạnh phúc, là màu sắc truyền thống thường được sử dụng cho áo dài bưng quả.
Màu hồng: Tượng trưng cho sự lãng mạn, ngọt ngào và trẻ trung, phù hợp cho những đám cưới hiện đại.
Màu vàng: Tượng trưng cho sự may mắn, tài lộc và thịnh vượng, phù hợp cho những đám cưới cầu chúc một cuộc sống sung túc.
Màu xanh: Tượng trưng cho sự thanh bình, hy vọng và trường thọ, phù hợp cho những đám cưới theo phong cách cổ điển.
Màu trắng: Tượng trưng cho sự tinh khôi, thuần khiết, phù hợp cho những đám cưới theo phong cách hiện đại.
3. Kiểu dáng áo dài bưng quả
Kiểu dáng áo dài bưng quả nên phù hợp với vóc dáng và sở thích của đội bưng quả, đảm bảo sự thoải mái và tự tin khi di chuyển. Có nhiều kiểu dáng áo dài bưng quả đa dạng như áo dài truyền thống, áo dài cách tân, áo dài lộng xuyến...
Áo dài truyền thống: Mang đậm bản sắc văn hóa Việt Nam, phù hợp cho những đám cưới theo phong cách truyền thống.
Áo dài cách tân: Thiết kế hiện đại, trẻ trung, phù hợp cho những đám cưới hiện đại.
Áo dài lộng xuyến: Kiểu dáng cầu kỳ, sang trọng, phù hợp cho những đám cưới hoành tráng.
4. Chất liệu áo dài bưng quả
Chất liệu áo dài bưng quả nên được lựa chọn phù hợp với thời tiết và điều kiện sử dụng, đảm bảo sự thoáng mát và dễ chịu. Một số chất liệu phổ biến thường được sử dụng cho áo dài bưng quả như gấm, lụa, voan...
Gấm: Chất liệu cao cấp, sang trọng, phù hợp cho những đám cưới vào mùa thu đông.
Lụa: Chất liệu mềm mại, thoáng mát, phù hợp cho những đám cưới vào mùa hè.
Voan: Chất liệu nhẹ nhàng, bay bổng, phù hợp cho những đám cưới theo phong cách hiện đại.
5. Giá thuê áo dài bưng quả
Giá thuê áo dài bưng quả dao động tùy thuộc vào chất liệu, kiểu dáng, thương hiệu và địa điểm thuê. Bạn nên tham khảo giá cả tại nhiều cửa hàng khác nhau để lựa chọn được địa điểm có mức giá phù hợp với ngân sách của bạn.
Tumblr media
Mẫu áo dài bưng quả đẹp HOT trend hiện nay
Ngày cưới là sự kiện trọng đại đánh dấu bước ngoặt mới trong cuộc đời mỗi người. Bên cạnh việc lựa chọn trang phục cho cô dâu chú rể, việc chọn áo dài bưng quả cho đội bưng quả cũng đóng vai trò quan trọng góp phần tạo nên bầu không khí trang trọng và ấn tượng cho ngày vui. Năm nay, xu hướng áo dài bưng quả hướng đến sự hiện đại, trẻ trung và sang trọng, đồng thời vẫn giữ được nét đẹp truyền thống của tà áo dài Việt Nam.
1. Áo dài bưng quả màu pastel nhẹ nhàng
Màu pastel là gam màu được ưa chuộng trong những năm gần đây bởi sự nhẹ nhàng, thanh tao và tinh tế. Các áo dài bưng quả màu pastel như hồng phấn, xanh baby blue, tím lavender... sẽ mang đến vẻ đẹp ngọt ngào, lãng mạn cho đội bưng quả, tạo điểm nhấn cho ngày trọng đại.
2. Áo dài bưng quả họa tiết hoa văn tinh tế
Họa tiết hoa văn là điểm nhấn không thể thiếu trên tà áo dài Việt Nam. Năm nay, các áo dài bưng quả với họa tiết hoa văn tinh tế như hoa sen, hoa mai, hoa đào... được ưa chuộng bởi vẻ đẹp thanh lịch và sang trọng. Những họa tiết này được thêu tay hoặc in chìm một cách tỉ mỉ, tạo nên sự độc đáo và ấn tượng cho tà áo dài.
3. Áo dài bưng quả cách tân trẻ trung
Áo dài bưng quả cách tân với thiết kế hiện đại, trẻ trung đang dần trở thành lựa chọn được nhiều cô dâu yêu thích. Những mẫu áo dài này thường có phần tay ngắn, cổ thuyền hoặc cổ vuông, giúp tôn lên vóc dáng của người mặc. Chất liệu voan, lụa nhẹ nhàng bay bổng cũng góp phần tạo nên sự trẻ trung và thanh lịch cho tà áo dài.
4. Áo dài bưng quả trơn màu sang trọng
Áo dài bưng quả trơn màu với gam màu đơn sắc như đỏ, xanh, vàng... là lựa chọn cho những ai yêu thích sự đơn giản nhưng vẫn sang trọng. Những gam màu này tượng trưng cho may mắn, tài lộc và hạnh phúc, phù hợp với mong ước cho một cuộc sống hôn nhân viên mãn.
5. Áo dài bưng quả big size
Xu hướng thời trang "body positivity" ngày càng được quan tâm, do đó áo dài bưng quả big size cũng được nhiều cửa hàng cho thuê trang phục chú trọng. Những mẫu áo dài này được thiết kế với form dáng rộng rãi, thoải mái, giúp che đi những khuyết điểm cơ thể và tôn lên vẻ đẹp của người mặc.
Tumblr media
Địa điểm cho thuê áo dài bưng quả giá rẻ tại TP.HCM 
Đám cưới là sự kiện trọng đại đánh dấu bước ngoặt mới trong cuộc đời mỗi người. Bên cạnh việc lựa chọn trang phục cho cô dâu chú rể, việc chọn áo dài bưng quả cho đội bưng quả cũng đóng vai trò quan trọng góp phần tạo nên bầu không khí trang trọng và ấn tượng cho ngày vui. Tuy nhiên, chi phí cho trang phục cưới có thể khiến nhiều cặp đôi e ngại. Hiểu được điều này, Cửa hàng Tài Lộc Cưới ra đời với sứ mệnh mang đến cho khách hàng những dịch vụ cho thuê áo dài bưng quả giá rẻ và chất lượng tại TP.HCM.
Tại sao nên chọn Cửa hàng Tài Lộc Cưới?
Giá cả hợp lý: Cửa hàng Tài Lộc Cưới cam kết mang đến cho khách hàng mức giá cho thuê áo dài bưng quả cạnh tranh nhất thị trường TP.HCM. Chúng tôi luôn cập nhật giá cả thường xuyên để đảm bảo khách hàng có thể sở hữu những bộ trang phục ưng ý với chi phí hợp lý nhất.
Chất lượng đảm bảo: Cửa hàng Tài Lộc Cưới sở hữu đội ngũ thợ may tay nghề cao, giàu kinh nghiệm trong lĩnh vực thiết kế và may áo dài. Chúng tôi sử dụng chất liệu cao cấp, nhập khẩu trực tiếp để đảm bảo chất lượng áo dài luôn tốt nhất.
Mẫu mã đa dạng: Cửa hàng Tài Lộc Cưới sở hữu bộ sưu tập áo dài bưng quả đa dạng về mẫu mã, kiểu dáng và màu sắc, đáp ứng mọi nhu cầu và sở thích của khách hàng. Chúng tôi luôn cập nhật xu hướng thời trang mới nhất để mang đến cho khách hàng những mẫu áo dài hiện đại và trẻ trung nhất.
Dịch vụ chuyên nghiệp: Cửa hàng Tài Lộc Cưới cung cấp dịch vụ cho thuê áo dài bưng quả trọn gói, bao gồm tư vấn lựa chọn trang phục, giặt ủi, chỉnh sửa theo số đo và giao hàng tận nơi. Chúng tôi luôn sẵn sàng hỗ trợ khách hàng tận tình để đảm bảo khách hàng có được trải nghiệm tốt nhất khi sử dụng dịch vụ của cửa hàng.
Cửa hàng Tài Lộc Cưới luôn sẵn sàng đồng hành cùng bạn để tạo nên đội bưng quả hoàn hảo, góp phần tô điểm cho ngày trọng đại thêm sang trọng và ấn tượng.
Tumblr media
Liên hệ Cửa hàng Tài Lộc Cưới:
Địa chỉ: 57CT Tam Đảo, Phường 15, Quận 10, Thành phố Hồ Chí Minh 700000
Điện thoại: 0941218787
Website: https://tailoccuoi.vn/thue-ao-dai-bung-qua
2 notes · View notes
krellatotti · 1 month
Text
𝗧𝗥𝗔́𝗜 𝗡𝗚𝗢̣𝗧 𝗩𝗔̀ 𝗟𝗢̣ 𝗬𝗘̂𝗨
“Bạn học Ngọc Mai, hôm nay cậu trực phòng tự học cùng anh Minh Quân nhé.”
Nghe đến tên anh, em liền tìm thấy tâm trí của chính mình. Nó chạy theo anh từ lúc nào mà em cũng chẳng rõ. 
“À được rồi, các cậu cứ về trước đi, đi đường cẩn thận nha.”
Hoàng Minh Quân, tên anh có ba từ, nhưng cho phép em được gọi anh hai tiếng “dấu yêu".
Mỗi lần nghe thấy ba từ vô cùng đặc biệt ấy, em lại bất giác nhìn về anh. 
Anh là dấu vết ái tình được viết lên tim em bằng xúc cảm đầu tiên của tình yêu tuổi học trò. Em chắt chiu từng cơ hội để được đến gần anh, cùng anh đi trên hành lang lớp học, nghe giọng anh nói trầm ấm dịu dàng. Thứ lỗi cho em nếu có đôi lần em tỏ ra ngờ nghệch trước những lời anh nói, vì em đương ngắm nhìn khuôn quan mỹ miều của người em thương. Em muốn nhìn thật kĩ để ghi nhớ tất cả những gì là của anh, anh à. 
Nếu em là một nhà văn, em sẽ chẳng ngần ngại mà tham lam miêu tả từ đôi mắt, sống mũi cho tới khuôn miệng. Tất thảy những nét đẹp ấy xứng đáng được ngợi ca bằng những câu từ hoa mỹ nhất. Em đã thương thầm nhớ trộm anh suốt ba năm trời. Thứ tình cảm này đã được em nuôi lớn đến nỗi chảy tràn ra khỏi tim em. Thật lòng em chỉ muốn nó chảy sang của anh mà đâm chồi nảy nở trong đó. 
“Anh dọn bàn học đi. Để em lau bảng cho.”
“Bảng cao thế kia em lau làm sao được. Con gái cứ làm việc nhẹ nhàng thôi. Việc khác cứ để anh nhé.” Anh đến gần rồi nói.
Mùi hương của anh làm em phát nghiện đến mức quyến luyến không thôi. 
“Ngọc Mai nhớ học hành cẩn thận đấy, sắp thi cuối kì rồi.”
“Vâng em nhớ rồi.”
Đưa ánh mắt lên lấm lét nhìn rồi lại vội vàng quay đi vờ như đang tập trung vào việc của mình. Em sợ bắt gặp cái nhìn của anh và trở nên bối rối trước mặt người mình thầm thương. 
“Em học ở trên trường có gì không hiểu có thể hỏi anh nhé, nếu anh giúp được sẽ giúp.”
“Dạ dạ.”
Khi ở gần anh thì em như hóa người câm. Em chỉ biết nhìn, mà không dám thốt lên một tiếng nào. Chắc đây là điều ám chỉ rằng tình cảm này chỉ nên được giấu nhẹm đi thôi. 
“Ngọc Mai thích học nhóm không? Nào rảnh thì qua học cùng anh với mọi người nhé. Bạn bè của anh cũng học giỏi lắm đấy, tốt hơn anh nhiều luôn.”
Anh Minh Quân vậy mà lại mời mình đi học nhóm? Thật đấy phải không?
“Để em xem hôm nào rảnh ạ, xong em sẽ nhắn tin cho anh.”
Ôi cha mẹ ơi, người con thích rủ con đi học nhóm!
Những thứ rung cảm ấy đến một cách tự nhiên nên tình cảm của em là thực sự trong sáng. Nó tìm tới em vào một ngày nắng hạ. 
Từ lúc em bắt gặp chàng trai tên Minh Quân, khi ấy đang chơi bóng rổ trong sân trường, em đã biết thế nào là tương tư một bóng hình. Hình ảnh chàng thiếu niên với nụ cười rạng rỡ, căng tràn sức sống tuổi trẻ khiến em nhung nhớ không thôi. 
“Này mày ơi, anh trông cao cao áo đen kia chơi bóng hay nhỉ? Mày biết đấy là ai không?” Em gọi hỏi đứa bạn thân đang ngồi bên cạnh.
“À, là anh Minh Quân lớp mười hai đấy. Nghe nói học giỏi lắm, đa tài, hát hay, biết chơi đàn nè, lại còn đẹp trai nữa. Thế nên anh ấy được nhiều người để ý lắm mày ạ.”
“Mày thích anh ấy à?” 
Bị nói trúng tim đen, em giật mình thảng thốt, nhưng cố gắng không để lộ cảm xúc của mình lên gương mặt. 
“Đâu nào, sao mày nói thế, tao chỉ hỏi để biết thôi. Tao bị… Ấn tượng ấy!” Em vội vã thanh minh, vì em đã thề với lòng mình rằng sẽ không ai biết đến sự tồn tại của một trái tim đang bắt đầu rung rinh thổn thức.
“À thế hả? Tưởng mày thích anh Quân thì tao cho phương thức liên lạc.”
Cái con nhỏ này thật khéo dụ dỗ người. Nhưng mà không sao cả, chưa ai biết ai hơn ai đâu.
“Mày cho tao xin đi, mày biết tao học không tốt môn Lí mà. Có người học giỏi thì phải nhờ vả một tí chứ. Mày cho tao rồi tao sẽ bao mày một chầu trà sữa, được không?”
“Nói thế còn nghe được.” Đứa bạn thân em bĩu môi.
Não con người là nơi nhặt nhạnh và lưu giữ những mảnh ký ức, nhưng đối với em và thứ tình cảm trẻ con trong sáng này, em nguyện chứa đựng bằng tim. 
Em biết bản thân có cơ hội, nhưng em không dám tận dụng. Em sợ đến gần anh, nhưng cũng vô cùng muốn điều ngược lại. Em sợ rằng đến tâm trí em đã bị lấy đi mất rồi, không biết bản thân liệu sẽ còn làm gì quá phận, vượt ra khỏi lằn ranh vô hình mà chính em đã vạch ra. 
Đôi mắt em ngước lên tìm người anh từng giây. Chỉ là bất giác làm vậy. Nhưng chỉ cần nhìn thấy anh, lập tức lòng em mừng rỡ. 
Thích nhiều đến nỗi em đã nhìn thấy anh ở mọi nơi.
Anh là ngọn gió mùa hè lướt nhanh trên mặt nước, mang những ước mơ bay cao bay xa tới những phương trời hoằng viễn. Em là bọt biển trắng trên những đợt sóng cuộn trào, dù sóng có đánh cao tới đâu cũng chẳng thể nào với tới được gió.  
Anh là nét thiên chương nơi bầu trời xa xăm, là những điều rực rỡ nhất trên trần thế này, sáng chói và vời vợi. 
Anh là điều mà em chỉ có thể ngước đôi mắt long lanh tràn đẩy vẻ ao ước lên nhìn, đưa cánh tay lên trên cao nhất có thể để đo khoảng cách giữa hai ta, tự hỏi làm gì để đưa em đến gần anh hơn. 
Anh là vầng trăng vàng ánh ngọc ngà, soi bóng vạn vật trên thế gian. Anh hút hồn em. Không phải nửa hồn, mà là cả hồn, một cách trọn vẹn. Nhưng cũng có thể nói, em nguyện trao hồn của mình cho anh. 
Đó là cách em kiếm tìm anh giữa dòng đời vô tận. Không biết anh có nhìn thấy chính bản thân mình trong đáy mắt em hay không? 
Thích nhiều mà đau cũng nhiều. 
Tình cảm được gói chặt trong tim bằng những lần em e sợ tìm cách trốn tránh. Mối tình này từ đầu chí cuối là một màn kịch câm hoàn hảo. Em biết đôi mình là nhân vật chính, em biết tất cả mọi thứ, từng tình tiết một và cũng hiểu thấu kết cục đau lòng không thể tránh khỏi. Nhưng thà rằng phải chịu một nỗi đau và khao khát dài đằng đẵng, còn hơn là nhận lấy một vết cứa lòng giết chết em ngay tức khắc. 
Em thích anh từ rất lâu rồi, và chỉ muốn hét thật lớn như vậy cho anh biết và cho cả thế giới biết tình cảm của mình. 
Càng giữ chặt thì càng đau. 
Tim đôi mình đập lệch nhịp. Tâm đôi ta hát không chung một bài ca. Em biết vậy nhưng mà em vẫn cố. Em phải cố để có thể gần anh, dù chỉ một chút, dù có tốn cả tầng sức lực và tâm can. 
Em loay hoay giữa những khuông nhạc dài vô tận dẫn sâu vào đáy lòng. Đôi tay cầm những nốt nhạc trầm bổng không chắc chắn. Ngước lên nhìn những giai điệu tràn đầy xúc cảm mà tươi sáng của anh, em lại vội vàng cúi xuống, e dè sửa lại bài hát của chính mình. Một chút giao thoa giữa hai ta, em sẵn sàng đánh đổi. 
Trái tim anh hướng đồ nam sáng rực với chí lớn vẫy gọi. Như một chú cá Côn hóa chim bằng một lần sải cánh liền bay chín vạn dặm, kiếm tìm những thử thách giữa thế gian. Em là chú cá nhỏ rụt rè trước bão giông, chỉ đành lòng đưa mắt nhìn anh rời xa mình mà không thể níu kéo. 
Hiện thực bao giờ cũng đau lòng, em chỉ biết đứng nhìn và chịu đựng. 
Em không từ bỏ, nhưng cũng không tiến xa hơn. Là vì em đang đứng giữa yếu đuối và bất lực. Em không đủ dũng cảm và mạnh mẽ để buông bỏ thứ tình cảm này, nhưng cũng đành bó tay trước thời cuộc, em không nỡ lòng nào chỉ vì một lần tỏ tình thất bại mà vô ý đẩy anh ra xa em. Tình yêu này từ đầu đã chẳng vẹn nguyên, em không muốn vì thế mà để nó vỡ tan thành nhiều mảnh hơn nữa. Mảnh vỡ càng nhỏ và càng nhiều, em càng khó nhặt, lại còn dễ dàng làm xước tim em thành nhiều vết thương. Làm sao em chữa lành cho hết?
Cứ để mọi chuyện bình lặng như thế thôi, không mong chờ sự đáp lại và sẽ không có sự đáp lại. Đâu phải tình yêu nào cũng cần hai nửa hồn. Em thương thay phần của anh, em ôm lấy mối tình nhỏ này, tự mình bao bọc và chở che lấy nó. Yêu thầm đẹp chính là ở chỗ đó. Dốc cạn tâm can của mình ra để yêu. 
Tình yêu thì có nhiều kiểu. Người này yêu một cách cuồng nhiệt, luôn có những cử chỉ đong đầy tình cảm. Người kia thì thầm lặng, không nói lời tình tứ, nhưng lại hành động gói trọn sự yêu thương. Yêu thầm lại đặc biệt hơn. Yêu thầm là chuyện của một người, không phải một đôi. Tình cảm này với người kia cũng khó mà nhận ra, nhưng điều ấy đâu có quan trọng bằng việc em thỏa mãn với những điều khiến em hạnh phúc. 
Có những mối quan hệ lúc tình cảm đậm sâu, lúc thì lại nhạt nhòa rồi bị phủi sạch; hay những cuộc tình chóng vánh khi con người ta chỉ đến với nhau để thỏa mãn một điều gì đó. 
Thật tồi tệ em đã nghĩ như vậy. Tình cảm của em thì khác, em cho đi nhưng không đòi hỏi bất cứ điều gì. Đôi khi yêu là một niềm hạnh phúc, và nhìn thấy người mình thích hạnh phúc sẽ vui vẻ trong lòng cả ngày. Nó đẹp như cơn mưa rào bất chợt tới của mùa hạ, khiến cho em phải chịu một trận ốm nhớ đời, nhớ tới mức không thể nào quên. Nhưng sau khi tất cả mọi thứ qua đi, lắng đọng lại sẽ là cầu vồng rực sáng cả một khoảng trời. Là khoảng trời thanh xuân. Bầu trời ấy trong vắt, không một gợn mây, trong ánh mắt của kẻ biết yêu thì đó là tình yêu. Nhìn gì cũng thấy yêu. 
Những dòng em viết ra không phải là nặng tình. Đấy chính là tình yêu của em. Màu mực tuổi học trò đâu chỉ là những câu kiến thức khô khan, mà còn là đôi ba dòng “tỏ tình ngầm” lãng mạn nữa. 
Chùm phượng đỏ cũng nhìn thấy những điều giấu kín trong lòng em rồi. Nó rung rinh theo nhịp đập trái tim của em đó. 
Rung cảm của thầm thương nó kỳ lạ nhưng cũng cuốn hút, nó thôi thúc người ta làm những trò kì quặc và ngớ ngẩn. 
Tối đến, điện thoại cầm trên tay mà không biết có nên nhấn cái nút “Thêm bạn” hay là không. 
“Hay là mình cứ gửi đi.” 
Chưa đầy một phút, đã có phản hồi. Trong lòng em khi ấy vui sướng không thể tả. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Anh Minh Quân đồng ý lời mời kết bạn của mình rồi! Không ngờ có một ngày lại có thể có cơ hội nói chuyện gần gũi thế này.
Với người khác thì cái chuyện này là điều bình thường, không có gì đáng mừng lắm. Nhưng với anh, mọi chuyện là một mặt khác hoàn toàn.
Em chào anh, em là Ngọc Mai, rất vui được làm quen với anh.
“Nhắn người ta thế này có ổn không nhỉ? Không được rồi, anh ấy sẽ nghĩ mình khó gần mất.”
Em chào anh Minh Quân ạ, em là Ngọc Mai lớp 10A1, em rất vui được làm quen với anh. Nghe nói anh học rất giỏi môn Lí nên em nhắn để xin kinh nghiệm học tập ạ.
“Thêm cái icon mặt này nữa nhỉ, cả nhãn dán nữa.”
Phải mất một hồi lâu mới sửa xong dòng tin nhắn chào hỏi, giờ lại mất thêm thời gian để quyết định xem có nên gửi hay không.
“Không biết anh ấy có trả lời mình không nhỉ, anh ấy đang online mà, nhỡ không thì phải làm sao.”
Rồi cuối cùng em vẫn gửi, chỉ là dòng tin nhắn thôi mà, đâu có gì to tát đâu miệng em nói vậy để tự trấn an bản thân, chứ bên trong từ sớm đã không còn bình tĩnh được nữa. 
Một phút, hai phút, rồi mười phút đồng hồ trôi qua, vẫn không có hồi âm. Em khẽ thở dài thất vọng, vứt điện thoại qua một bên rồi tính đi ngủ. Việc gì mà mình cứ phải đợi người ta hoài như thế, thật là mất giá!
Đôi mắt lim dim nặng trĩu vì cả ngày cắm mặt vào sách vở đột nhiên mở to. Một tiếng “ting" phát ra từ điện thoại. Anh ấy trả lời rồi!
Từ lúc thầm thương trộm nhớ, cảm xúc trong em lên lên xuống xuống một cách bất thường. Lúc vui vẻ, lúc lại buồn chán chẳng muốn làm gì. Nhận thông báo tin nhắn tới, em suýt chút nữa đã không nhịn được mà hét lên một tiếng. Vừa trùm chăn kín mít vừa nhắn tin cho người mình thích, cảm giác lạ lẫm này lần đầu tiên em trải qua. Vừa có chút hạnh phúc, thêm một xíu phấn khích và háo hức trong lòng.
Chào em, anh là Minh Quân.
Thời gian anh có hạn nên có thể sẽ không giúp em được nhiều. Em thông cảm giùm anh nhé.
Rồi bằng một cách thần kì nào đó, em và anh trò chuyện tới quá nửa đêm. Từng dòng chữ anh gửi cho em, em đều nhớ rõ mồn một. 
Ngọc Mai ngủ ngon nhé em.
Nhớ chú ý sức khỏe, thức đêm nhiều không tốt đâu em.
Cố gắng lên, sau này sẽ phải cảm ơn bản thân đấy.
Nếu em có gì khó khăn thì cứ bảo anh nhé, anh sẽ giúp đỡ nếu trong khả năng.
Vốn chỉ là những những câu quan tâm xã giao đơn giản thôi, vì cớ gì mà lại khiến em phải đọc đi đọc lại đến hàng trăm lần rồi tự cười một mình, khiến em thao thức mãi không chịu chìm vào giấc ngủ như thế?
Những buổi chiều được cho tan học sớm, em không về thẳng nhà mà lại đợi anh đi qua con ngõ sau trường, lấm lét nhìn anh từ phía đằng xa, trong lòng thấy rối bời vì chẳng biết có nên chào anh một tiếng hay không. Hai bàn tay nắm chặt gấu áo, lén lút trốn sau cột điện, trống ngực đập thình thịch, thi thoảng lại ló đầu ra nhìn. 
Nếu không quyết định nhanh thì anh ấy sẽ đi về mất.
“Em chào anh Minh Quân". Vừa nói em vừa cảm thấy mặt mình nóng ran, không biết là do cái nắng của hạ về hay do cái tình nồng cháy. 
“Ngọc Mai đó hả, đang về nhà hả em.” Anh nhìn sang em vẫn đang đứng bên kia đường.
“Dạ, hôm nay em được cho tan sớm. Anh cũng thế ạ?” Em vừa nói vừa vội bước tới chỗ anh.
“Đúng rồi, ai xong việc trước thì cứ về trước thôi. Nhà em cũng gần đây à, hay sao lại đi cung đường này vậy?”
Em bỗng chột dạ. Nhà mình đâu ở hướng này, nó ở hướng ngược lại.
“À cũng gần đây thôi anh ạ. Anh có thích ăn gì đó không? Nay vô tình thấy anh nên em mời nhé?” Em luống cuống tìm cách dời sự chú ý của anh sang việc khác. 
“Cũng được đấy, đang mùa hè nên ăn kem là tuyệt nhất.”
“Em biết chỗ này bán ngon lắm, mua rồi ra ngoài công viên bên sông chơi nhé anh.”
Lại một buổi chiều tràn ngập nắng vàng. Không gian xung quanh khiến người ta chỉ muốn dừng lại chìm vào một giấc ngủ thật sâu. Cảm giác nơi đây yên bình đến lạ. Những tán lá cây dập dìu theo từng đợt gió thoảng. Làn nước lóng lánh hững hờ trôi, soi muôn vật trên thế gian trên mặt gương tuyệt diệu của nó. Suốt một ngày bận rộn với hàng tá công việc dồn lên đôi vai nhỏ, chỉ cần một khoảng lặng yên bình thế này thực sự rất thoải mái. Ngồi trên chiếc ghế gỗ, nhắm mắt lại và khẽ ngả đầu ra đằng sau mà cảm nhận cái ấm áp của nắng hắt lên mặt, thật không gì tuyệt vời bằng. 
Còn có anh Minh Quân ở bên cạnh nữa. 
“Ngọc Mai thích nắng hả? Trông em thư giãn chưa kìa.”
“Dạ, học nhiều quá chỉ cần như này là hết mệt rồi.” 
“Anh Minh Quân sau này có ước mơ gì không? Đi du học chẳng hạn?”
“Có chứ, anh có dự định đi du học, học y ấy em. Anh vẫn đang cố gắng kiện toàn hồ sơ xin học bổng. Nhiều việc lắm! Nhưng lúc nào cũng tự nhắc nhở bản thân phải cố gắng vì tương lai của bản thân. Hiện tại hi sinh nhiều điều, sau này sẽ nhận được thứ mình mong muốn!”
“Anh mong cô gái Ngọc Mai hãy tự đặt ra mục tiêu nhé. Hết mình vì nó, em sẽ cảm thấy hạnh phúc vì bản thân đã cố gắng. Tuổi trẻ của chúng ta chỉ một thôi, đừng bỏ lỡ điều gì. Hãy cứ thử đi, nếu không sau này sẽ hối hận đấy. Không ai có khả năng quay ngược thời gian sửa chữa những điều nuối tiếc đâu.”
“Ở trường lớp, em vẫn luôn cố gắng mà. Từng chút một thôi ạ. Em biết mình không giỏi nên vẫn cần mẫn từng ngày học hỏi từ những người giỏi giang hơn. Như anh Minh Quân chẳng hạn.” Em khéo trêu. 
Anh cười. Một nụ cười khiến em lạc lối, lạc bước, lạc cả tâm trí mình.
“Cảm ơn em. Anh cũng là người bình thường mà. Nhiều cái em giỏi mà anh không biết ấy chứ.”
Ngày nào cũng êm đềm trôi qua như thế này thì vui biết mấy. 
Yêu thầm là những bước đi chậm rãi và dè dặt, ngày ngày đến gần nhưng không có sự gắn kết hoàn toàn và chặt chẽ. Chúng ta không giống như một đôi tình nhân đã xác nhận một mối quan hệ. Nhưng như vậy em cũng bằng lòng. 
Thoắt cái đã đến buổi học nhóm, em đứng trước gương hàng giờ đồng hồ để ngắm nhìn và tự hỏi bản thân xem mình mặc b�� váy hôm nay đã xinh hay chưa, lớp trang điểm em lóng ngóng vẽ lên mặt hôm nay liệu có đủ gây ấn tượng với anh. “Ngọc Mai hôm nay đi đâu mà ăn diện thế cháu? Trông xinh gái lắm cơ.” Bà bán nước ở đầu ngõ gọi lại hỏi.
Được khen như vậy, em củng cố lại sự tự tin trong lòng. Như vậy anh Minh Quân nhất định sẽ thích diện mạo ngày hôm nay của mình. 
“Cháu chào bà. Nay cháu có hẹn với nhóm bạn nên sửa soạn một tí ạ.”
Sáng hôm ấy là một ngày đẹp trời, chim hót líu lo trên những cành cây cao. Nắng vàng hắt lên những bức tường sơn vàng phủ đầy rêu xanh khiến người ta mơ về những thời xưa cũ. Xung quanh vắng vẻ ít người qua lại, dường như chỉ có mình em rảo bước trên con đường,
tiện ghé qua cửa hàng mua chút đồ ăn nhẹ cho đỡ đói.
Rất nhanh đã tới nhà anh rồi. 
“Ngọc Mai tới rồi đó hả, vào nhà đi em.”
Chưa kịp chào, anh đã nói tiếp.
“Xin lỗi em nhé, hôm nay mấy đứa bạn anh bận hết nên không có qua được, chỉ có tụi mình thôi.”
Nghe đến mấy chữ “chỉ có tụi mình thôi" làm em hoảng hốt. Cặp má và hai vành tai ngay lập tức đỏ ửng cả lên. Hai chân như mềm cả ra, không bước tiếp nổi. Trong đầu hoang mang quay cuồng, đây có tính là hẹn hò không nhỉ?
“Em cứ tự nhiên như ở nhà nhé, không phải ngại đâu.”
“Ngồi xuống đây, anh pha trà cho em rồi.”
“Dạ em cảm ơn.”
Em một lần nữa gần như không thốt ra được lời nào. Cứ đến gần anh thì miệng lưỡi cứ líu cả lên, cứ như một lời nguyền vậy.
Cả buổi cả hai ngồi với nhau suốt ba tiếng đồng hồ. Anh chăm chú giảng bài, thi thoảng lại mở lời khen ngợi. 
“Ngọc Mai hiểu bài nhanh nhỉ. Giỏi lắm. Sau này cố gắng đi du học rồi vào học chung trường đại học với anh nhé.” 
Em gật đầu rồi khẽ nói “Em không chắc đầu, nhưng em sẽ cố gắng".
Làm sao mà mình đủ khả năng lấy học bổng đi ra nước ngoài được chứ? Biết bao nhiêu tài năng ở ngoài đó cạnh tranh như vậy. Anh ấy là thủ khoa, lần nào khảo sát cũng đứng đầu danh sách, căn bản là mình không có cơ hội. 
“Hôm nay cô bé Ngọc Mai xinh lắm, xinh hơn mọi ngày nhiều.” Từ lúc vào nhà đến giờ, em vốn đã bối rối, nay lại càng rối hơn khi nhận được lời khen như vậy. Ánh mắt cúi xuống né tránh, đôi tay đẫm mồ hôi nắm chặt vào nhau. Cả người mơ màng nóng ran, cứng đờ cả ra, khó khăn lắm mới lắp bắp được mấy từ:
“À à… Dạ… dạ! Anh đói không? Em có mua bánh này.” Em cuống quýt tìm cách xua đi cái cảm xúc ngượng ngùng xấu hổ này, hai tay vội vã đưa lấy cái bánh tiramisu được đóng gói một cách xinh xắn đưa cho anh.
Tất cả những gì em nhìn thấy và cảm nhận em đều trân quý vô cùng. Em biết những thứ này chỉ đến một lần, và sau này dù em có trải qua nhiều mối tình khác, nó cũng sẽ không thể lặp lại được nữa. Nó là “tình đầu" mà tình đầu thì là chỉ có một. 
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, những ngày cuối cùng của năm học đã đuổi kịp bước chạy của các sĩ tử. Dường như ai cũng đầu tắt mặt tối lao đầu vào học. Vì thế mà em không còn thường xuyên gặp mặt và nói chuyện với anh nữa. Tin nhắn đến cũng thưa thớt dần đi, cũng không còn nhìn thấy anh ở ngã ba đường nữa. Cảm giác nhớ nhung khó diễn tả. Hàng vạn câu hỏi bủa vây tâm trí em.
Không biết bây giờ người ta đang làm gì nhỉ?
Anh Minh Quân học nhiều vậy có đổ bệnh không?
Khi nào thì anh ấy trả lời tin nhắn của mình?
Càng cố gắng xua tan những thứ ấy ra khỏi đầu, em càng bứt rứt khó chịu. Tay cứ cầm điện thoại chờ tin nhắn rồi lại đặt xuống, tự nhủ rằng chờ đợi cũng là một loại hạnh phúc. Ngày qua ngày, nỗi nhớ vẫn thường trực ở đấy. Chỉ là người mãi vẫn không thấy đâu. 
Hiếm hoi lắm mới có cơ hội gặp mặt anh, là đêm dạ hội mà toàn bộ học sinh đều mong đợi. Lần này nhà trường quyết định tổ chức thật hoành tráng, dựng sân khấu ngay trên bãi biển, để ăn mừng cho một năm học thành công trọn vẹn và một lứa học sinh đem về nhiều thành tích. Anh là người đứng lên phát biểu đại diện cho ban học sinh năm nay. Dưới ánh sáng sân khấu, trông anh vẫn đẹp và hoàn hảo như vậy, khiến nhiều nữ sinh phải xuýt xoa tán thưởng. Em chỉ có thể đứng từ xa, cố gắng kiễng chân lên để ngắm anh cho rõ. Nhỏ người phiền phức thật đấy! Làm sao mà nhìn người mình thương tỏa sáng trên sân khấu trong khi ngay trước tầm mắt mình là mấy trăm cái đầu đứng chắn ngang được. Được khoảng một tiếng thì tiệc tàn, mọi người tản ra đi chơi với bạn bè hết. 
“Hôm nay là đêm hội trải nghiệm, đối với khối mười hai thì đây là lần cuối cùng. Cứ thoải mái mà vui chơi hết mình các em nhé.”
Cả buổi đứng xem biểu diễn nên em cũng chẳng còn hơi sức đâu mà chơi bời nhảy nhót nữa. Đang tính quay về nhà chung để nghỉ ngơi thì nghe tiếng gọi quen thuộc từ đằng xa. 
“Ngọc Mai ơi.”
Quay đầu lại nhìn thì một bóng hình thân thương hiện lên trước mắt. Anh chạy tới chỗ em đứng, thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại. 
“Sao em lại đi về, em mệt hả?”
“Anh xin lỗi, vừa rồi anh bận lo việc tổ chức sự kiện, không qua chỗ em được.”
“Ôi dào. Có gì đâu mà anh phải xin lỗi, tối nay anh nói hay lắm đó, rất truyền cảm luôn nhé. Không hổ danh là chủ tịch hội học sinh của trường.” Em mở lời khen ngợi, vì thực sự lời chia tay nghe rất xúc động. 
“Anh cảm ơn nhé. Tối nay em mệt à, hay sao mà về sớm thế. Ngọc Mai có sao không?”
“Em không sao thật mà. Anh đừng lo lắng quá.”
“Không mệt thì đi chơi với anh đi. Đêm nay là để chơi thật vui mà.”
Nói rồi anh bất ngờ cầm tay em kéo đi, hướng về phía bãi biển, nơi mà từng cơn sóng dập dìu đập nhẹ lên bãi cát. 
“Ngọc Mai thích pháo bông que không, anh đốt cho em nhé.”
Không đợi trả lời, anh đã nhanh tay lấy một que rồi đốt đưa cho em.
“Em cảm ơn.”
“Thi Trung học Phổ thông Quốc gia xong là anh đi rồi. Ngọc Mai ở lại phải cố gắng đấy nhé.”
“Dạ.”
Nhất thời em chẳng biết nói gì, phần vì ngại ngùng và cũng một phần vì luyến tiếc. Anh ra nước ngoài, lên đại học rồi thì sẽ có nhiều mối quan hệ mới, và cũng sẽ có bạn gái nhỉ. Ai mà chẳng muốn yêu và được yêu cơ chứ. Em nhìn đốm lửa sáng bật tí tách trên đầu que mà lòng nhói đau từng cơn. Mối tình của em sẽ kết thúc như cây pháo bông này. Suốt những giây phút nó cháy sáng, nó đẹp rực rỡ giữa màn đêm đen. Dẫu vậy, nếu nó tắt ngúm rồi thì chỉ còn là tàn dư nhuộm màu hồng của một thời niên thiếu nông nổi nhưng lại thành thật với trái tim mình. 
“Anh Minh Quân đã từng thích ai chưa ạ?”
“Hả, à. Đã từng.”
Hình như anh hơi giật mình vì em chuyển chủ đề quá vội, lại còn vào vấn đề này nữa. 
“Anh có tỏ tình với người ta không?”
“Anh không. Anh giữ kín trong lòng mình thôi.” 
Em thấy anh cười trừ, đôi mắt nhìn ra hướng biển đen đằng xa. Anh đang nghĩ gì nhỉ? Hay là anh còn nhớ nhung người cũ.
Dường như đọc được ý trong mắt em, anh tiếp lời:
“Nhưng chuyện qua lâu rồi, anh không còn nặng lòng nữa.”
“Nếu được quay lại khoảng thời gian lúc ấy, anh có tỏ tình với người ta không?”
Anh cười một tiếng rồi hỏi ngược lại em:
“Nếu em là anh thì em có làm vậy không?”
Em im lặng. Em không biết câu trả lời. Em cũng không biết liệu người ta có đồng ý không. Nếu đồng ý thì chính là hạnh phúc vô bờ, còn từ chối thì tổn thương không thể nào chữa lành. 
“Nếu em có thích ai thì cứ tỏ tình đi. Không thì sau này sẽ hối hận đấy. Ta nên học cách vượt qua mặc cảm của mình. Vấn đề không phải là đối phương đồng ý hay không, mà là em đã dũng cảm thổ lộ tình yêu của mình.”
“Yêu thầm rất đẹp em à. Nếu còn hái được trái ngọt nữa, em sẽ cảm nhận được hương vị tuyệt vời của nó đấy. Sẽ không bao giờ quên được đâu.” Giọng anh Quân vang lên trầm ấm. Giữa biển người đang vui chơi nô đùa ầm ĩ bên ngoài kia, em cũng chỉ nghe thấy âm thanh của anh. 
Anh nói còn em thì vẫn im lặng. Em ghét sự hèn nhát của bản thân, em không hiểu chính bản thân mình. Có khi nào vì tình em quá nặng nên nó đè nén, tự dưng cái câu “Em thích anh” tưởng chừng như nhẹ tênh lại hóa một hòn đá lớn giữa đường quang, khiến em mãi mãi không thể vượt qua không? 
“Em tỏ tình với người ta anh nhé?” Em đột nhiên cất tiếng.
“Haha, em không phải hỏi ý kiến anh đâu. Em phải tự hỏi bản thân mình chứ. Nếu em cảm thấy thực sự sẵn sàng, hãy đối diện với người ta và nói ra đi. Sau này sẽ còn nhiều điều đang chờ đón và luôn tìm cách khiến em chùn bước. Em phải học cách vượt qua từ bây giờ, từ những điều nhỏ nhất.”
“Đừng sợ hãi hay lo lắng nữa. Đừng quan tâm tới việc họ đồng ý hay từ chối em. Em tỏ tình thành công. Chỉ có một kết quả như vậy thôi, nhớ nhé.”
Lần đầu thương thầm người khác, ai mà chẳng có những lúc tiêu cực, tự làm khó bản thân mình. Hoang mang không biết âm thầm hay cứ tự do để cho tình cảm bột phát. 
“Anh Minh Quân, em thích anh.” Em nhìn thẳng vào mắt chàng trai đang ngồi bên cạnh. Chưa bao giờ em dám nhìn về phía anh như vậy, bằng ánh mắt kiên định này. Được ở gần anh, được nắm lấy đôi bàn tay, được cảm nhận hơi thở ấm nóng của anh phả vào tai, là giấc mộng hằng đêm của em. Giờ đây nó đã thành sự thật. 
Đôi ta như được kéo vào một chiều không gian khác, chỉ có hai người ở đây thôi. Tiếng nô đùa ồn ào trên bãi cát trắng bị một câu nói tiễn vào hư vô. 
“Anh đợi câu này của em lâu lắm rồi Ngọc Mai à.” 
Gương mặt của anh càng ngày càng tiến sát lại với em. Đôi môi khẽ hôn nhẹ lên gò má ửng đỏ của người con gái đương tuổi xuân thì mới tập yêu. Thời không như dừng lại, và em muốn nó dừng lại mãi mãi. Tình yêu của em được vun vén và chăm sóc giờ đã hái được trái ngọt rồi. 
Hai bàn tay anh khẽ đưa lên khéo vuốt ve làn tóc mai bóng mượt của em, tưởng chừng như có một dòng điện chạy vụt qua lên đến đỉnh đầu em, chắc là tình yêu sét đánh chăng? Anh làm vậy không khác nào dụ dỗ một đứa trẻ ngây thơ bằng một cây kẹo mút ngọt ngào. Anh biết làm như vậy nó sẽ chạy theo anh ngay tức khắc, làm theo tất cả những gì anh bảo. Em biết mình dễ yếu lòng, và em nguyện thế. 
Anh nhìn em, một cái nhìn dịu dàng và đặc biệt mà em từ bao lâu nay đã khao khát. Em biết rằng anh chưa dành ánh mắt này cho bất kì người con gái nào cả. Đây là món quà mà em luôn viết vào lá thư gửi ông già Noel mỗi dịp giáng sinh, là điều ước mà vừa nắm hai tay lại vừa nghĩ tới trong đầu trước khi thổi nến trong ngày sinh nhật. “Hoàng”, “Minh”, “Quân” sẽ mãi là ba từ em gọi tên khi ngả đầu lên gối, ngả đầu vào ánh trăng thanh mơ màng và lắng đọng tình thơ. 
Từng giọt hồn của em được nhỏ đầy vào chiếc lọ trong suốt mang tên tình yêu. Giờ nó đầy rồi, có thể hài lòng mà đậy nắp lại.
HẾT
Tumblr media
2 notes · View notes
kidzxz · 1 year
Text
Trong Tây Du Ký, năm vị gồm bốn thầy trò Đường Tăng cùng với Bạch Long Mã, thật ra chỉ là một người, trong truyện cũng nhiều lần ám chỉ về điều này. Đoạn cuối cùng của tác phẩm khi viết đến “Ngũ Thánh thành chân” có một bài thơ nói rõ hơn ý tứ đó, trong đó bốn câu mở đầu là:
“Một thể chân như lạc xuống trần,
Hợp hòa bốn tướng lại tu thân.
Ngũ hành sắc tướng không rồi tịch,
Trăm quái hư danh thấy chẳng bàn”.
Trong đó, Tôn Ngộ Không là tượng trưng cho cái tâm, Đường Tăng là thân thể, Trư Bát Giới là tình cảm và dục vọng, Sa hòa thượng là bản tính, và Bạch Long Mã là ý chí của con người.
Thực ra, tác giả đã nói rõ điều này trong những chương hồi đầu tiên của tác phẩm. Tôn Ngộ Không khi tầm sư học đạo trở thành đệ tử của Bồ Đề Tổ Sư trên núi Linh Đài Phương Thốn, động Tà Nguyệt Tam Tinh. Ở đây, Tà Nguyệt Tam Tinh (trăng khuyết và ba vì sao) chính là chữ “Tâm” (心). “Tà Nguyệt” chẳng phải chính là một nét móc đó sao? Ba ngôi sao chẳng phải chính là chỉ ba nét chấm đó sao? Vậy nên, Tôn Ngộ Không là thể hiện cho chữ Tâm của người tu hành.
“Tâm viên ý mã” (tâm con vượn, ý con ngựa), nghĩa là tâm trí con người ta thường xáo động và dễ mất kiểm soát. Cũng bởi vì tâm người luôn bay nhảy tự do như vậy, nên tư tưởng con người có thể qua lại giữa thiên đường và địa ngục, có thể dao động giữa thiện và ác. Vì vậy, về sau này Quan Âm Bồ Tát đã phải tặng cho Đường Tăng chiếc vòng kim cô và bài “Khẩn cô nhi chú” để khắc chế cái tâm này.
Trong Kinh Lăng Nghiêm còn viết rằng: “Tâm có 72 tướng”, tương ứng với 72 phép biến hóa của Ngộ Không. Cái tâm của người đời rất giỏi biến hóa, chỉ trong chốc lát có thể biến ra các loại tâm thái khác nhau.
Luyện tâm có thể khiến lòng người sáng sủa, trí huệ sáng suốt, vậy nên lò Bát Quái không thể thiêu chết mà trái lại còn khiến Tôn Ngộ Không luyện thành hỏa nhãn kim tinh. Mắt của Ngộ Không sáng tỏ là tượng trưng cho trí huệ sáng rực như vàng kim.
Bên cạnh đó, chiếc gậy Như Ý và Cân Đẩu Vân của Ngộ Không cũng ẩn chứa những hàm nghĩa sâu sắc.
Gậy Như Ý nặng 1 vạn 3 nghìn 5 trăm cân, giống với những điều được viết trong Hoàng Đế Bát Thập Nhất Nan Kinh: “Cả ngày lẫn đêm, con người ta thở 1 vạn 3 nghìn 5 trăm nhịp”. Vậy nên, gậy Như Ý là tượng trưng cho khí.
Trên đời này, thứ gì có thể “trên thì lên đến 33 tầng trời, dưới thì xuống tới 18 tầng địa ngục; lớn thì có thể thông thấu khắp trời, nhỏ thì như cái kim thêu”? Chính là khí độ của con người.
Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không lộn nhào một cái là đi được 10 vạn 8 nghìn dặm, nhưng lại không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của Phật Như Lai. Đó là nói, con người dẫu làm gì thì cũng không thể thoát khỏi bàn tay của Phật Tổ.
Cân Đẩu Vân của Ngộ Không có thể bay 10 vạn 8 nghìn dặm, vừa khéo lại là khoảng cách từ đông thổ Đại Đường đến Linh Sơn, điều này có ngụ ý gì? Đó chính là: Linh Sơn dù có xa hơn nữa thì cũng chỉ một niệm của tâm là có thể đến nơi. Thiện ác chỉ cách nhau một niệm, một niệm có thể thành Phật, nhưng một niệm cũng có thể biến thành tà ma.
Tôn Ngộ Không bị giam dưới núi Ngũ Hành suốt 500 năm, tượng trưng cho cái tâm lên trời xuống đất của con người bị Kim — Mộc — Thủy — Hỏa — Thổ trong thế giới trần tục đè chặt.
Núi Ngũ Hành cũng tượng trưng cho “tham (tham lam), sân (giận dữ), si (ngu si), mạn (ngạo mạn), nghi (hoài nghi)” trong Phật học. Phật Tổ nói rằng, 5 chữ ấy đã khái quát mọi tâm niệm thân hành của con người. Dù Ngộ Không có thần thông quảng đại đến đâu, vẫn không nhảy ra khỏi 5 chữ này. Tôn Ngộ Không khi đại náo Thiên Cung, cũng chính là bị ngũ độc này vây khốn.
Về sau, khi thầy trò Đường Tăng đến Hoả Diệm Sơn, núi Ngũ Hành đã trở thành Lưỡng Giới Sơn (ngọn núi giữa hai ranh giới). Đi qua ngọn núi này, cái tâm từng xáo động không yên đó cuối cùng cũng có thể nhảy ra khỏi Tam Giới.
Bạch Long Mã là ý chí lực. Ý chí của con người giống như ngựa hoang, chỉ khi xác định được mục tiêu tiến tới, mới có thể chuyên tâm chuyên ý mà lấy được Chân Kinh.
Ngộ Không thu phục Tiểu Bạch Long, cũng chính là cái Tâm đã thu phục được Ý, đạt đến tâm ý hợp nhất. Chỉ cần tâm ý hợp nhất, chí hướng kiên định thì không có Tây Thiên nào là không đến được.
Về sau, Ngộ Không và Đường Tăng lại thu phục được Bát Giới và Sa Tăng, nghĩa là “thân, tâm, tình, tính, ý” — đoàn thể hoàn mỹ nhất này đã hợp thành.
Tóm lại, thầy trò Đường Tăng diệt trừ yêu quái trên suốt chặng đường sang Tây Thiên, thật ra chính là người tu hành đang trừ bỏ ma tính trên con đường nhân thế, do đó lấy kinh cũng chính là một quá trình dưỡng tính tu tâm. Linh Sơn thật sự, chính là ở trong tâm người.
Nguồn: trích loạt bài Giải mã Tây du
Tumblr media
21 notes · View notes