Tumgik
#mạch tào lao
gac-nho-cua-mach · 3 months
Text
Tumblr media
Quay qua quay lại đến sinh nhật tiếp rồi, vài năm nữa là 30 nhưng trong đầu cứ nghĩ mới mười mấy thôi. Ngẫm lại thì mình thất hứa rồi, chả hiểu sao lại để bản thân tàn tạ như vậy. Mình tệ quá...
- Gửi bạn Mạch tuổi 27, phải đi ngủ sớm, phải tự tin hơn, đừng nghĩ quá nhiều. Chúc bạn tìm ra hướng đi đúng đắn cho cuộc đời mình~
126 notes · View notes
thiendoanng · 2 months
Text
0201 /. DẠT DÀO YÊU THƯƠNG
Lúc xưa một thời trăng treo triền núi ,
Dưới bóng sương mờ chàng cúi trao hôn .
Ấm áp trong em sóng dậy cõi hồn ,
Thổn thức con tim bồn chồn vụng dại …
Gần gủi được anh tình em sống mãi ,
Ngọt tình luyến ái càng lại thiết tha .
Vòng tay trìu mến cơ thể nõn nà ,
Con thuyền chong chanh trôi xa mờ ảo …
Mân mê thịt da lần theo tà áo ,
Tay cỡi từ từ nút tháo mình thon .
Sạch sẽ còn chi nẫy nở no tròn ,
Mạch nước lăn tăn băng mòn con suối …
Sờ soạn ướt dầm bèm nhèm chới với ,
Đê mê cảm giác tới đỉnh tuyệt vời .?
Cứ mãi dem thèm tức quá đi thôi ,
Cảm hứng râm ran trời ơi diệu vợi ...
Thấy ở dưới chàng ngay đơ miệng cối ,
Mắt chăm mơ hồ trân trối nhìn theo .
Cựa quậy ngang nhiên đến chốn ngặt nghèo ,
Tự động ôm eo leo trèo hì hục ...
Nghe như phập phồng tăng lên phừng phực ,
Lửa đỏ châm dầu nóng rực dồn lên .
Banh chân em …không biết… hãy bắt đền ,
Đành phải tuân theo…chênh hênh lấy thế …
Núi đồi nhấp nhô … kê vừa chổ để ,
Chiều hôm tối dần bóng xế hoàng hôn .
Tha thiết hụt hơi trống ngực đánh dồn
Mặt mày đỏ hây chạy đôn chạy đáo …
Lao chao chiếc đò trăng tàn hải đảo ,
Muôn sao vời vợi tận chốn tầng cao .
Thẹn thùng yêu đương thấm ướt my trào ,
Thời gian mặn nồng má đào quấn quýt …!…?
Ái ân tuyệt vời nồng nàn thắm thiết ,
Mình đã dìu nhau xâm chiếm Địa Đàng …
Kết nối tơ duyên giấc mộng Tào Khang ,
Nguyện thề chung chăn tình lang muôn thuở…!
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California , ngày 26 tháng 01 năm 2016
Tumblr media
0 notes
hunglai86 · 9 months
Text
Tao chẳng phải suy nghĩ nhiều mà ko ngủ được. Cũng chẳng phải vì mê lướt mạng xem mấy cái linh tinh này. Mà chẳng qua ta bị trúng độc thôi. Ngày nào mà ta chẳng phải đối mặt với độc tố. Cứ phải khạc nhổ liên tục. Tối ngủ thì nó tắt nghẽn mạch. Đau buốt cả đầu. Nhiều lúc tưởng chừng như ko qua khỏi. Phải cố gắng ngồi dậy chứ nằm là đi luôn. Chỉ có những ngày mà giống như sự sơ xuất gì đó mà ta ko bị bỏ thuốc thì mới khỏe thôi. Ngủ ko được phải ngồi dậy thì mới lướt mạng tìm gái. Vô tình thấy ba cái thứ tào lao này cho nên muốn giúp người khác thông não thôi. Chứ ta chẳng rảnh hơi đâu mà suy nghĩ ba cái thứ vớ vẩn này. Những thứ này từ khi còn trẻ ta đã tính tới hết rồi. Giờ thì đã quá già đời rồi.
Chỉ có những kẻ mưu mô nham hiểm mới suy nghĩ tính toán những thứ tào lao thôi. Chứ còn ta thì sống thuận theo tự nhiên. Chẳng cần phải suy nghĩ cái gì. Cứ việc gì đúng thì làm thôi. Cuộc đời của mình, mình sống. Chẳng soi mói, so sánh với ai. Chẳng cần bận tâm đến ai. Không có chuyện yêu 1 người ko yêu mình. Chẳng có gì phải đau khổ. Chỉ có lũ tâm thần đó suy đoán vớ vẩn về ta mà thôi. Bọn nó bị bệnh.
0 notes
noahdiary · 5 years
Text
Viết? Có thật sự là tôi đang viết?
Đọc nhiều, để cải thiện kỹ năng viết? Tôi đoán là thế.
Dạo này, tôi không còn đọc nhiều sách nữa rồi.
Nhớ lúc nhỏ, tôi hẳn là một con mọt sách. Tôi đọc mọi thứ trên trời dưới đất, miễn là nó có chữ. Nhà có sách, tôi đọc sách. Nhà có báo, tôi đọc báo. Hết sách hết báo, tôi đọc luôn cả ba cái cuốn tội phạm, ba cái cuốn giáo dục giới tính (không nhớ lượm ở đâu). Lúc ba chở tôi đi ngoài đường, tôi hướng mắt về bất kỳ nơi nào có chữ như.. bảng hiệu chẳng hạn. Cứ thế, tôi đọc từng chữ một. Hẳn là tôi còn đọc cả từ điển nữa cơ, mặc dù nó chán phèo. 
Cứ thế, tuổi thơ tôi lớn lên với các cuốn sách, các trò chơi ô chữ, giải đáp mà tôi tự bày ra với đám bạn trong xóm của mình. Thu thập các kiến thức mình đọc được trong sách mà dường như chẳng ai quan tâm, tôi bắt tụi nó phải làm thí sinh, còn tôi là ban tổ chức kiêm MC, và phải treo giải thưởng thật cao thì tụi nó mới chịu chơi. Đứa nào tôi mến thì tôi nhắc bài và cho giải nhất luôn. Lúc ấy, tivi toàn chiếu các chương trình như Chiếc nón kỳ diệu với Đường lên đỉnh Olympia ấy, nên tôi cũng mô phỏng lại y chang vậy. Có điều “ban tổ chức" cơ cấu với thí sinh nhiều quá. haha. Lúc 9 tuổi, tôi đọc cuốn Dế mèn phiêu lưu ký của Tô Hoài chỉ vỏn vẹn trong một buổi chiều, tôi như đắm chìm trong câu chuyện đó và còn đọc đi đọc lại mấy lần. Sau đó, tôi còn đọc sang cuốn Nhật ký Đặng Thuỳ Trâm và Mãi Mãi Tuổi 20 nhưng không hiểu mấy. Hồi đó, vì trí tưởng tượng cũng được xếp loại “phong phú" nên tôi không dám đọc Harry Potter mặc dù có một số đứa chết mê chết mệt, vì tôi sợ quái vật, sợ phù thuỷ. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Lớn lên một chút, tôi chuyển sang viết truyện. Hẳn rồi, khi bạn đọc được một ít sách, bạn muốn bắt đầu hình thành một thế giới trong tâm trí của mình và là người có toàn quyền quyết định mọi sự việc diễn ra. Thích nhỉ. Tôi cũng khá tự tin khi điểm văn của mình luôn cao nhất lớp, vì từ vựng tôi dùng đơn giản là lạ và hay hơn tụi kia. Tôi còn nhớ, tôi chơi thân với Hiếu nhất. Hiếu không thích đi học, Hiếu không thích làm bài tập về nhà, còn tôi thì không muốn bắt Hiếu phải viết kiểm điểm. Thế nên, cứ đầu giờ, tôi bắt Hiếu ngồi lại thay vì ra sân chơi cùng tụi con trai, bắt Hiếu ngồi im đó, không cần động não gì cả, chỉ cần chép lại chính xác những gì tôi đọc cho. Và tôi bắt đầu sáng tác, và đọc cho Hiếu một bài văn tôi nghĩ ra lúc đấy. Tất nhiên đó là một bài khác hoàn toàn bài của tôi (chỉ giống topic) để cô giáo không nói copy. Và cũng từ đó, tôi dạy cho Hiếu thói quen dựa dẫm, cũng như sử dụng quá sai lòng tốt của mình. 
Tôi không hề khoe khoang hay hồi tưởng về quá khứ tự hào, tôi chỉ muốn nói rằng việc viết không thực sự quan trọng thời gian bao lâu như nhiều người nghĩ, mà là khả năng viết hay còn gọi là cách não bộ sử dụng khoảng thời gian đó để sáng tác như thế nào. Con người ta có thể giành cả mấy ngày trời không thể viết nổi một câu, nhưng có người chỉ cần 15 phút là có thể viết được một bài luận. Tôi viết ra đây, lấy ví dụ lúc để nhỏ minh hoạ, để nhắc nhở bản thân rằng đừng ỷ y vào mình có bao nhiêu thời gian để viết, mà hãy chú ý vào chất lượng viết tốt trong chừng đó thời gian. Bạn hiểu ý tôi chứ? Trước hết, hãy viết bằng cả trái tim, còn việc áp lực thời gian cần sự luyện tập. Một bài viết hay là một bài viết được dồn nhiều công sức tìm hiểu, nghiên cứu (bằng việc tích luỹ kiến thức) mà thành. Bởi vậy, những người giỏi, họ viết nhanh lắm. Khả năng sản xuất content của họ phải nói là đáng nể phục. Trong khi chúng ta đang mày mò cả ngày mới xong một bài viết chẳng ai quan tâm, họ đã post thêm vài con status chơi chơi với mấy nghìn lượt share là chuyện bình thường. 
Viết? Có thật sự là bạn đang viết? 
Tôi chọn cách viết, để sắp xếp suy nghĩ của mình. Tôi bớt “khó khăn” với bản thân hơn bằng việc bớt phán xét nội dung của mình là “lộn xộn, miên man, khó hiểu” nữa. Vì đây chính xác là những gì đang chảy trong đầu tôi, có gì sai khi viết nó ra và xếp nó ngay ngắn lại vào một ngày đẹp trời khác? Tôi gọi, đây là viết tự do. Bạn gọi là nhật ký cũng được. Cứ lo sợ là mình viết có hay không, viết có tào lao không và ngưng bản thân suy nghĩ là một tội ác. Nó giống như bóp chết từng mạch máu vậy. Cứ để cho đầu óc thoả mãn nhu cầu của nó, và đôi bàn tay gõ gõ làm việc của mình. Như vậy, chẳng phải dễ dàng hơn sao? Đó mới là thật sự là viết. Lần này viết chưa logic, viết chưa hay, lần sau mình sửa. Không viết ra thì làm sao biết mình viết hay hay dở. Không bao giờ làm thì không bao giờ biết. 
Đốt một chút nến, cắm một nhành hoa, uống một cốc cà phê nếu bạn thích viết lách vào buổi sáng và một ly rượu vang nếu bạn thích viết lách vào buổi tối. Sẽ thật tuyệt vời nếu đầu quấn khăn tắm, da mặt đang được vỗ về bởi loại mặt nạ detox mới mua. Tôi gọi đây là cuộc sống. Không hối hả, không bon chen, thỉnh thoảng chạy deadline “thấy mẹ” một xíu, áp lực vì bị sếp mắng và chê dở. Nhưng tất cả sẽ trở lại như thuở ban đầu với một tôi trưởng thành hơn, viết (có thể) hay hơn. 
Viết, thật sự là tôi đang viết. 
3 notes · View notes
khonsonkhiem · 5 years
Text
Tài - Sắc - Tửu - Khí
Tumblr media
1/ Tửu
Say mê rượu thịt, nhậu nhẹt say sưa, cuồng tâm loạn trí, trí não hư hỏng, tinh thần suy nhược, hết biết phải trái, hư thân mất nết, không còn phẩm chất con người. Cho nên người xưa mới nói: Tửu nhập tâm như hổ nhập lâm, (rượu nhập tâm như cọp vào rừng), hay Tửu nhập tâm như cẩu cuồng tọa thị (rượu nhập tâm như chó điên ngồi tại chợ).
“Nam vô tửu như kỳ vô phong”Đó là câu nói thường xuyên của những bậc nam nhi coi rượu như một tiêu chuẩn phải có của bậc trượng phu cũng như “để râu để phân biệt đàn bà, đàn ông”. Có người mượn rượu để giải sầu nhưng “túy tựa túy đảo, sầu tự sầu”. Có người mượn rượu để giết thì giờ. Có người coi đó như phương tiện để chứng tỏ khả năng hơn người , nhất là trong những bàn tiệc đám cưới, sẵn rượu, bà con hai họ, nhiều bậc nam nhi đã uống như nước lã rồi… ói mửa tùm lum. Nhưng rồi vẫn uống..để làm chi vậy? Cho dù mất bằng lái, ở tù, bị phạt..v..v.. nhiều người vẫn hãnh diện về thành tích uống rượu. Và trong tiệc rượu thì ai cũng biết: chỉ toàn nói chuyện tào lao, kéo dài cả ngày. Kết quả là ngày hôm sau nhức đầu, ói mửa. Tất cả chỉ vì người đàn ông không có thú vui gì khác để giết thì giờ hay chỉ vì uống rượu dễ hơn tập thể thao, giữ gìn kỷ luật trong vấn đề ăn uống hay chỉ vì
“thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn le lói suốt trăm năm?”
Ở VN thì uống rượu là rượu đế, rượu thuốc, nồng độ cao mà mồi chẳng có gì nhiều, thường là đậu phọng, khô mực hay cá khô nướng, có khi chỉ là vài trái cóc hay xoài chua là đủ đưa cay. Nay ở Mỹ, từ VSOP đến Johnny Walker, Cordone Blue, XO… rượu xịn mà mồi thì đủ cả, từ bít tếch, tôm hùm, gà-vịt, heo quay … cho đến nghêu –sò –ốc-hến, đủ loại thức ăn bổ tới xương nhưng rồi…quá độ nên ói mửa hết. Đúng là tiền mất tật mang. Trong bữa nhậu thì toàn nói chuyện nhảm. Vậy tại sao phải tốn tiền, mất thì giờ rồi gọi đó là gì? Giải trí , hưởng thụ? Theo y học thì rượu làm hại cho trí nhớ và uống nhiều thì hại dạ dày, gan, mật. Chưa kể là nhậu rượu giả thì không chết sớm cũng ung thư, chết từ từ.
Bàn chuyện ăn nhậu, nhưng có ai nghĩ rằng “rượu từ đâu tới”? Rượu đâu phải trên trời rơi xuống? Muốn có rượu phải có tiền mua rượu. Phải đi làm mới có tiền. Biết bao công lao, thì giờ để làm ra tiền. Biết bao chi phí khác, nhà, xe, thức ăn, quần áo, thuế…. Rượu rẻ tiền thì uống hại gan, đắt tiền thì khó mua.
2/ Sắc
Sắc đẹp của phụ nữ. Ham mê thú vui xác thịt nam nữ, chơi bời hư hỏng, phạm tội tà dâm, tinh mất khí hư, thần hồn mê muội, bỏ bê gia đình. Cho nên người xưa có câu: Sắc bất ba đào dị nịch nhân: Sắc đẹp phụ nữ không có sóng mà dễ nhận chìm người.
3/ Khí
KHÍ thuộc vế thể chất lẫn tinh thần.
hút thuốc phiện, hít chích các chất ma túy, nghiện ngập, thân thể bịnh hoạn, mất hết nhơn phẩm, trộm cắp hay cướp giựt để có tiền mua thuốc, hút hít cho thỏa cơn ghiền.
Hãnh diện, tự ái, tức khí, nóng tính, tức giận, khó chịu trong người… hay kinh mạch không đều, theo Đông y đều thuộc về khí. Từ hơi thở là khí căn bản hay oxy là nhu cầu cho sự sống. Tinh khí hay tinh dịch suy cũng ảnh hưởng đến sức khoẻ và hạnh phúc gia đình. Hay nóng giận thì hại tim, hư công việc, mất hòa khí, tình cảm của những người thân. Hờn, giận, yêu , ghét đều là những tình cảm con người cần kiểm soát. Cờ bạc cũng là hình thức con người coi như thử thách tính khí, chứng tỏ sự thầm lặng tính toán. Cao hơn là thần khí, con nhà võ, nhà tu đòi hỏi khí chất vững vàng thì mới tu học lên cao được. Khí này giúp khai mở các huyệt đạo mà y khoa Tây phương không chứng minh được, nhưng theo Yoga và một vài chi phái Phật giáo thì sẽ giúp người tu luyện một số khả năng phi thường nhưng cũng rất dễ tẩu hỏa nhập (khí chạy tán loạn) có khi phát điên nếu không có thầy chỉ dẫn. Con người, nếu muốn xác định tư chất, thì phải xét khí chất để biết cá tính chứ không phải bắp thịt hay bằng cấp.
Từ ngữ khí được tìm thấy trong các lý thuyết y học Phật giáo qua ba thể dịch căn bản của cơ thể: khí , đởm và đàm. Khi ba thể dịch này cân bằng thì giúp cơ thể khoẻ mạnh; nhưng khi mất cân bằng thì sinh ra bệnh và như thế gọi là tam hư. Thể dịch khí quan trọng nhất vì nó điều khiển hai loại kia. Khí được định nghĩa là một thể nhẹ (theo trọng lượng) và chuyển động, khí điều khiển các vận hành của sự nuốt, nói, tiểu tiện, đại tiện và co duỗi tứ chi… )
4/Tài
Cờ bạc. Ham mê cờ bạc, tham lam lợi lộc, làm quấy liều mạng, bán đồ bán đạc để có tiền nhập sòng, tan nhà nát cửa. Cho nên người xưa nói: Cờ bạc là bác thằng bần.
人因酒色財氣傷身,唯有淡泊寡欲才能修身;
人有贪嗔痴爱所以損性,唯有知足逢観才能修性:
一個人兇殘叛逆必會夭病,唯有齋戒放生才能修命
吝嗇利己必定吃虧,唯有施捨恩澤才能修慧。
5 notes · View notes
bichliennguyenblog · 6 years
Text
Tumblr media
#2 Gửi chân ái của em.
Hôm nay là Valentine thứ 3 của hai đứa, nhưng cũng là Valentine thứ 3 chưa được bên nhau.
Bé còn nhớ những ngày tháng đầu bên nhau chóng vánh biết bao nhiêu. Bắt đầu yêu nhau được 1 tháng thì sinh nhật anh đã đến, thêm 2 tuần nữa là Valentine. Bé của khi đó còn chưa hết choáng ngợp về con người anh, còn chưa biết hết anh thích gì ghét gì. Cả lồng ngực còn lâng lâng chuếnh choáng vì tình yêu và sự trân trọng hai đứa dành cho nhau. Đầu óc rối bời biết tặng món quà gì đây ta, cho một người vô cùng đặc biệt và kì lạ đến thế. Mọi thức quà bé tìm qua nghe qua đều quá phình phường tầm thường để làm món quà đầu tiên bé tặng. Ghét ghê, đặc biệt trong tui quá làm chi, tìm quà tốn nơ ron thấy ghê. Thời đó có ôm 5 jobs cũng không có rối bằng :">.
Gather information thì ít queo. Anh toàn bảo anh chỉ cần bé bên anh là được, anh cũng không nghĩ ra mình thích gì, quà hay không bé tặng khi nào cũng được. Nhưng bé làm sao mà không tặng được chứ hứm :"> Không phải ép buộc bản thân phải có quà cho đúng, mà bé luôn thấy anh xứng đáng có được sinh nhật tuyệt vời nhất. Muốn bày tỏ được tình cảm yêu thương đong đầy này, sự trân trọng thuần khiết này tới anh.
Hồi đó chỉ được biết mỗi việc anh thích sưu tầm chai lọ. (Còn bẩu là sưu tầm để đầy nhà thế thôi còn làm gì thì hông biết. Nghe đã thấy đáng yêu ha :">). Vậy là bé đánh bạo với idea làm 1 cái chai thủy tinh hình mèo cho 1 thanh niên yêu mèo nhà Đức (cũng gather ít ỏi qua cái post wish I have one đứng trước cửa nhà ngừi iu Đức dòm mèo thèm thuồng). Vậy là mò lên cửa hàng chuyên tái chế chai thủy tinh để làm decoration trên đường Ngọc Hà, năn nỉ ỉ ôi cô chủ quán dạy cách vẽ acrylic lên cái chai. Hai cô cháu cùng nhau mới tạo nên bức họa con mèo cute hột me mà confess thật lòng thì hầu hết là công của cô :">. Beginner khó thiệt sự, dòm những nét đi cọ dứt khoát của cô trên thân chai mà cảm động ghê. Cảm ơn dự án ve chai của Sife NEU đã tài trợ ý tưởng này :"> Không có những mentee năm ấy đi khai mở dự án thì cũng không biết tìm đâu ra một cửa hàng thứ hai làm dịch vụ đó với một thái độ làm nghề đáng quý đến thế.
Sau này bất kể lần nào hai đứa rong ruổi xe qua đường Ngọc Hà, bé cũng đều hướng mắt về cửa hàng bé tí số 110. Giờ thì cửa hàng không còn ở đó nữa. Bé cũng hay wonder không biết những anh chị đó còn làm nghề không, đã ở đâu rồi, còn nuôi được tâm huyết và sự bình an như thế không.
May mắn là một trong những sản phẩm của họ, giờ đã là một kỉ niệm đáng quý và đáng ghi nhớ mãi trong lòng hai đứa trẻ rồi. Món quà đó em cũng luôn coi như món quà của cả hai. Điều đẹp đẽ hơn hết khi anh ôm trong lòng chiếc bình đó, ngoài tình cảm của bé, còn là sự chân thành và tâm huyết của một người yêu nghề nữa. Cô cũng hiểu món quà này đặc biệt đối với một ai đó, nên dốc tâm và chăm chú lắm.
Cảm ơn anh vì đã yêu thích món quà đó, và hiểu tâm ý của em khi cùng cô vẽ hình ha. Tuy sinh nhật năm đó của anh lại trùng vào tết, hai đứa không gặp được nhau để celebrate, anh thì vẫn deact fb và chìm trong nhiều chaos, nhưng mong món quà đó vào thời điểm đó đã light up anh lên 1 chút, dù chỉ trong một khoảnh khắc. (Thực ra là khoảnh khắc thở phào khi finally biết món quà lùm lùm bọc trong đống báo không phải là bó giò sau tết đúng hông haha).
Valentine năm đó bé đã tính bên anh cả ngày và light up cho anh nhiều điều bất ngờ nữa, nhưng lại bị book đi job testing tào lao bí đao ở Hải Dương. Một mình book hotel rồi move in rồi ở trong 1 căn phòng thênh thang trong khu rìa thành phố heo hút thật là buồn thấy ghê. Anh thì đi job ở Bắc Ninh và ở chung trong phòng 2-3 ông con trai. Hai đứa sau giờ làm việc đã mệt nhoài, 9-10h đêm vẫn còn phải mang job về làm tiếp. Vẫn bị sếp chase, vẫn phải hoàn thành việc. Em không biết làm gì hơn ngoài nói những lời yêu thương và dành với anh cả đêm cheer up, trong điều kiện wifi cả hai bên đều chập chờn đến đáng buồn. Call không được lại phải chuyển sang gõ phím. Anh cũng vẫn bảo anh không cần gì hơn, chỉ cần em thôi. Em vẫn thấy như vậy thiệt không xứng với anh. Vẫn may mắn hai đứa cuối tuần được về bên nhau, task free và rong ruổi với nhau không rời, kể chuyện cho nhau trên trời dưới bể. Không biết trí nhớ của em có lẫn lộn lắm không, nhưng em nhớ hai đứa cùng nhau đi xem phim, rồi ghé Hotdog Station lúc 2h chiều. Ở đó, anh đã vẽ bức tranh tưởng tượng của anh về hai đứa, có ngọn đồi, có xích đu em đang ngồi trên đó, có cái cây cổ thụ thật to che bóng cho anh nằm, có thật nhiều sách cho em và bếp BBQ của anh. Anh vẽ thêm một căn nhà có tường rào màu trắng cho các con vui chơi. Em đã rất bất ngờ khi hình ảnh ngọn đồi và cái cây quá giống những gì vô thức em luôn có. Hai năm trước thời điểm gặp anh, khi lần đầu tham gia lớp thiền của cô Hương, có một buổi về thiền trái tim. Tưởng tượng trong không gian tim mình có gì. Em và một chị partner vào buồng tim của em đều nhìn thấy hình ảnh như nhau: Một ngọn đồi, một cây cổ thụ to, và em đang đứng đó rất buồn. Không khí ảm đạm và hiu hắt. Chị ấy bảo nhìn hình ảnh cô đơn và không khí buồn man mác đó xong, chị chỉ muốn ôm em thôi. May mắn ha, khi 3 năm sau quay trở lại, buồng tim em đã là ngôi nhà trắng có anh ở đó. Và bức tranh anh vẽ, em vẫn giữ trân trọng trong ví như một mảnh aura hạnh phúc đi theo mình, và cũng là để tiếp thêm động lực hoàn thành mơ ước căn nhà trắng của cả hai.
Những ngày này anh đang bận bịu lắm. Bé thương anh nhiều vì thân anh chịu bao nhiêu những áp lực và kì vọng của nhiều người. Nhưng cùng lúc, bé cũng luôn vững tin anh đang sống theo một chiều hướng vô cùng tích cực, và những khó khăn mệt mỏi của hiện tại, thực sự lại đang chính là món quà để anh càng ngày càng vững vàng và thông suốt hơn nữa cho những chặng đường hạnh phúc tiếp theo.
Những ngày này, bé luôn thấy biết ơn cuộc đời. Biết ơn từng hơi thở, từng mạch đập của cuộc sống này. Từ khi có anh, bé học được rất nhiều bài học về thả lỏng. Bé đã không còn nghĩ thả lỏng là vô lo vô tâm, là buông xuôi với cuộc đời. Mà tập trung vào thực sự sống ở khoảnh khắc hiện tại. Nếu nghĩ tương lai biết đâu xấu đi, phải nghĩ plan đối phó, thì tại sao cũng không nghĩ biết đâu tương lai có thể cũng rất tốt thì sao. Lo nghĩ quá nhiều lối thoát cho mỗi scenario của cuộc đời làm gì, khi vũ trụ còn thông thái hơn thế, và những direction của ổng còn nhiều hàm ý hơn tất cả những gì một bộ óc thông thường có thể hiểu thấu được trong ngắn hạn. Bé tập cách sống thực sự với hiện tại, biết ơn tất cả những thứ nhỏ nhặt nhất xung quanh mình, enjoy từng khoảnh khắc dù là stress hay free, dù down hay up. Vì rút cục chẳng có điều gì tốt hay xấu trên đời này hết cả. Điều quan trọng nhất vẫn là được hạnh phúc trong khoảnh khắc này.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, bé cảm thấy thực sự tự do mà không cần trốn chạy. Tự do là đứng ở hiện tại, hiểu ra chân lý từ những điều giản dị nhất, biết ơn cuộc đời và hạnh phúc với những gì đang sống. Tự nhiên quay đầu lại, bé thấy mình cũng đã làm được nhiều thứ ghê. Và all dots are connected. Tương lai cũng không còn đáng sợ nhiều đến thế, khi mà bản thân đã đủ bao dung để tha thứ cho bất kì lựa chọn nào, và dùng từ "tha thứ" giờ cũng không hẳn đúng nữa ha. Chúng ta chỉ trải nghiệm để quay về sống thật với đúng bản thân mình, và nhân chi sơ thì tính bản thiện. Mọi tâm hồn sống với mục tiêu happy chân chính cho bản thân mình thật sự, sẽ đồng thời không bao giờ hurt mình hay người. Chỉ có sự vô minh mới làm nên đau đớn.
Cho nên, dù bận bịu với cuộc sống của mình, bé đâu đó vẫn mong anh có thể tách rời và quan sát được chính mình trong từng hành động nhỏ như anh vẫn luôn làm. Bé mong anh vẫn luôn bình an hạnh phúc và đủ đầy như bầu trời xanh hôm nay hai đứa thấy. Mong anh enjoy từng khoảnh khắc, và luôn biết ơn trân trọng từng điều nhỏ bé mà mình đang được trải nghiệm trong cuộc sống này, dù là vui hay buồn, là bình an hay chaos.
Không có gì bên ngoài ngăn được chúng ta hạnh phúc hay bình an. Chỉ cần chúng ta luôn quay về hiện tại và trung thực với chính mình trong từng phút giây ạ.
Anh ngủ thật ngon nhé, Valentine của em 💝. Giống như lời anh vẫn thường nói từ những ngày đầu yêu nhau, em cũng không cần gì hơn, chỉ cần có anh bên cạnh.
Hôn trán anh bình yên và mong anh hạnh phúc nè.
KL, 01 giờ 08 phút sáng ngày 14/02/2019.
1 note · View note
underpinkysky · 3 years
Text
[ĐỪNG BẮT ĐÀN ÔNG TỰ HIỂU]
Đơn giản vì họ không tự hiểu.
Có thể cấu tạo về suy nghĩ của đại đa số đàn ông đều rất đơn giản. Họ chỉ nhìn sự việc một cách ngắn nhất, dễ nhất, ít phức tạp nhất.
Thế nên, là đàn ông vô tâm hay là vì phụ nữ quá phức tạp?
Tôi lấy bản thân mình ra làm ví dụ. Sau 3 năm yêu nhau cộng thêm 3 năm lấy nhau thì tôi đã không biết bao nhiêu lần tự biên tự diễn, tự vật vã, tự tổn thương mà chồng tôi không hề biết. Dù về cơ bản chồng tôi rất yêu thương vợ con, chăm chỉ làm việc nhưng vẫn bị tôi gắn cái mác vô tâm như nhiều bà vợ vẫn làm.
Điển hình như câu chuyện “Bà chúa tuyết” huyền thoại của gia đình tôi mà ai cũng biết. Hai đứa giận nhau chồng tôi hỏi:
“Em muốn anh ở đây nói chuyện hay em muốn anh đi lên lầu tránh mặt để khi nào em hết giận mình sẽ nói chuyện sau.”
Tôi dõng dạc trả lời: “Em muốn một mình.”
Dứt câu chồng tôi xách đít đi lên lầu.
Với chồng tôi mọi chuyện chỉ đơn giản là vợ mình giận không muốn nói chuyện nên mình chờ vợ mình bớt giận rồi tính tiếp.
Với tôi thì là: anh ấy không yêu mình, sao mình nói đi anh ấy không năn nỉ ở lại, hay anh ấy có mối quan tâm khác... blah blah blah
Câu chuyện nào đã dừng ở đó. Sau một hồi tự vật vã tôi làm mọi thứ thêm phần kịch tính bằng cách đi ra khỏi nhà đóng sầm cửa. Trong bụng tôi nghĩ khi nghe tiếng đóng cửa anh ấy tưởng mình bỏ đi nên sẽ chạy theo năn nỉ, xin lỗi các thứ. Thế là tôi chơi lớn ra giữa trời tuyết âm 10 độ đứng. Tuyết rơi đầy trên áo cộng thêm ánh đèn lập lờ trong đêm. Anh ấy sẽ chạy ra ôm mình từ đằng sau và nức nở. Tôi chỉ nghĩ tới đó thôi đã hả hê vô cùng. Nhưng rồi 5 phút trôi qua, 10 phút trôi qua, 15 phút trôi qua vạn vật vẫn yên ắng. Chỉ có một con chó già người phủ đầy tuyết đứng trong bóng đêm run lên cầm cập.
Khi đã quá lạnh tôi đành quyết định đi vào nhà, mò lên lầu coi chồng tôi làm gì. Trong lòng tôi vẫn nghĩ chắc anh ấy gây lộn với mình buồn quá nên nằm suy nghĩ. Nhưng không mọi người ạ, khi tôi ló đầu vào phòng thì chồng tôi đang đeo tai nghe, coi hài cười hô hố. Chính vì vậy tôi có đóng sầm 100 cái cửa chồng tôi cũng sẽ không nghe, hên đời tôi đi vô sớm đó chứ không chắc hoá đá như lời nguyền của “Bà chúa tuyết” quá.
Đến chừng tôi có bầu thì chế độ tự biên tự diễn, tự vật vã càng chạm tới đỉnh cao.
Chồng tôi từ lúc biết sắp làm bố thì lao đi kiếm tiền dữ dội vì muốn lo chu toàn cho hai mẹ con (thực sự là ba nếu tính luôn con Clash) nên thường hay đi ngủ sớm. Tôi ngày ngủ đã rồi nên đêm nằm thao thức tự hỏi sau mình mang bầu mệt mỏi vậy mà ảnh không hỏi thăm, không quan tâm tới mình. Xong nhiều khi lồng thêm tiếng khóc nức nở nhưng chồng tôi không hề có chút phản ứng. Mà có bầu diễn cảnh khóc hoài chắc mù mắt quá nên thôi dẹp đi ngủ cho khoẻ.
Vậy là sau nhiều năm trời hoá thân thành 1000 nhân vật trong 8000 hoạt cảnh tôi nhận ra một chân lý là đàn ông vô cùng đơn giản. Họ không tự hiểu, đôi khi không nhạy cảm cũng như sâu sắc. Mình nói sao họ hiểu vậy và với một người đàn ông về cơ bản yêu thương gia đình sẽ sẵn sàng giúp đỡ chia sẻ nếu nguyện vọng được nói ra rõ ràng, rành mạch.
Đàn ông có thể rất giỏi, rất nhạy bén ngoài xã hội và công việc thế mạnh của mình nhưng ngàn đời sẽ không bao giờ đoán được một cái ngoảnh đít bỏ đi, một câu nói dỗi hờn hay một cái liếc mắt cần được an ủi.
Thế nên giờ tôi cần gì tôi cứ tru lên, chồng tôi sẽ xuất hiện trong 3 nốt nhạc phục vụ, nó khoẻ gấp tỷ lần cái chuyện đóng hoạt cảnh tào lao của tôi.
Thay vì ôm con tới gãy lưng trầm cảm thì chỉ cần tru lên: “Nếu anh không muốn có 1 người vợ điên thì hôm nay anh trông con nha.” Rồi quay lưng vô nhà tắm ngắt cánh hoa hồng cho vô bồn, pha nước nóng, chế miếng tinh dầu lavender vô nằm nghe nhạc.
Các chị em ơi, có thể là mình quá phức tạp chứ không hẳn chồng mình vô tâm đâu. Hãy cùng tru lên để được đáp ứng.
Chúc mừng chúng ta tròn 3 năm ngày cưới.
Cre Thuỷ Cao
Ảnh: sưu tầm internet
🛑 Tham gia Học viện SME
cập nhật kiến thức, kinh nghiệm kinh doanh
0 notes
dichbaylaudaitinhai · 3 years
Text
Bài thứ 2. Lại lảm nhảm tí về quan điểm
Kể lại cái chuyện hồi đợt hôm anh quyết định tỏ tình.
Anh viết bài hát đó một cách dần dần từ trước đó tầm 1 tuần, có tối nào đó anh nói chuyện với em xong chả biết buồn vui lẫn lộn thế nào 2h sáng bật dậy ngồi soạn giai điệu bài đó.
Với anh thì bài hát có thể tách ra làm hai phần: lời và giai điệu, và anh hay bắt đầu với giai điệu trước. Giống kiểu như cái giai điệu nó đi kèm cảm xúc, nên việc có giai điệu trước rất dễ dàng. Ngày hôm đó mình cảm thấy thế nào, mình ngân nga nó ra và tạo thành một flow giai điệu. Thế là anh ừm ờ hứ hớ một chốc, ra đc giai điệu thì cũng kéo theo vài ba chữ vô nghĩa ... Xong thu nó vào điện thoại để hôm sau lại quên thì tiếc.
Phần lời xuất hiện sau đó, chủ yếu là để dẫn dắt cho mạch cảm xúc của giai điệu mà thôi.
----------
Một trong những điểm anh bị thu hút nhất khi nhìn thấy em chính là sự trong trẻo. Cái sự trong trẻo phần nào đó đến từ việc vẫn chưa gặp quá nhiều buồn đau, sự trong trẻo vì được yêu thương. Thế nên khi viết lời, thật sự anh muốn bảo là "anh muốn giữ sự trong trẻo đó hoài nơi em". Khum biết nữa, chắc kiểu một dạng phản xạ, khi thấy cái gì dễ thương, cute quá thì mình bật cơ chế chở che :)).
Anh hay tự hào là mình biết ơn mấy lần buồn đau, thất tình và cả những thời điểm hoài nghi bản thân ngày xưa, nhờ nó mà anh trưởng thành và chắc chắn hơn. Tuy nhiên không ai đi qua nỗi đau mà lại mong chờ người khác, nhất là những người mình yêu thương, lại một lần bước vào và trải nghiệm nó. Trưởng thành có nhiều cách, không nhất thiết cứ phải đi qua nỗi buồn thì mới có thể trở nên thấu hiểu.
Vậy nên anh đã tự hứa rằng sẽ cố làm mọi thứ để có thể che chở người mình yêu sau này khỏi những tào lao của cuộc đời. Dù chắc là khó khăn đó, nhưng không sao, che không được thì dắt tay nhau mà bước qua thôi.
-----------
Lúc em bảo "chỉ mong anh không ghét em nếu chúng ta không đi chung đường sau này", anh cảm thấy vui.
À chắc hẳn là không có được thứ tình cảm mình mong chờ sẽ là một cảm giác cũng chả lấy gì làm dễ chịu, tất nhiên. Nhưng vui vì em đã nghĩ thế. Như kiểu em thành thật và rõ ràng với tình cảm, nhưng đồng thời cũng quan tâm đến suy nghĩ của anh.
Lúc mới tỏ tình xong anh còn hy vọng là em đừng đồng ý ngay, anh muốn cua em thêm một thời gian dài nữa vì những thời gian được tán tỉnh, được đong đưa đó là một trải nghiệm ấm áp, vui vẻ. Anh không cảm thấy buồn vì bị từ chối, anh cảm thấy thích em yêu em là chuyện của anh, và nếu anh đã là thế thì không lý do gì không vận dụng hết những điều tuyệt vời mình đang có để tạo ra những cảm xúc vui vẻ cho người mình yêu cả.
Giờ thì bị lạnh lùng cũng hơi méo mặt =))).
Nhưng khum sao lắm, anh đang trong những giai đoạn vui vẻ nhất của cuộc đời anh, nên anh cảm thấy mọi thứ rất nhẹ nhàng.
----------------
Anh có nhiều nguyên tắc trong tình yêu, một trong số đó là anh sẽ không bước vào một mối quan hệ tình cảm với người không có tình cảm với mình. Anh có thể thích em, yêu em nhiều đến thế nào nhưng nếu sau này không có một khoảnh khắc nào em đổ vì anh và nghĩ rằng em muốn anh trở thành người yêu em, thì anh vẫn không chấp nhận làm người yêu em đâu.
Nghe rất là mâu thuẫn he. Đã cưa cẩm người ta, thích người ta muốn chớt, vậy mà nếu người ta không yêu lại, chỉ là cho cơ hội thôi thì mình lại không nắm bắt lấy.
Em bảo "trừ khi em tự đổ, chứ không ai có thể bắn trúng". Đó cũng là một điều anh cảm thấy vui. Việc anh làm gì thì làm, cái anh tạo ra là những điểm chạm và những niềm vui, những thứ để em thấy được con người của anh. Nếu không thể tạo ra tình cảm nơi lòng em thì anh vẫn sẽ rời đi.
Và nó là điều hay ho mà. Anh thích vậy.
0 notes
chommuadaumua · 3 years
Text
Rất lâu rồi tớ không vào Tumblr, như cứ để app ở trong điện thoại như vậy ấy.
Cũng chẳng chăm viết nhật ký lắm. Những tháng qua nhiều thứ xảy ra, tớ biết ơn vô cùng, nào là nhiễm covid rồi giấy ủy quyền, rồi nhập viện 1 mình sau đó... Đủ chuyện vui buồn.
Thế rồi tớ vì nằm viện một mình mà được các chị điều dưỡng yêu thương, sau khi xuất viện thì tớ tham gia vào mạng lưới ung thư vú tranh thủ thời gian rảnh lúc kiếm việc.
Muốn nói rằng, tớ rất sợ con người, nhưng tham gia vào mạng lưới tớ thấy là điều đúng đắn nhất ấy.
Nhận được tóc mọi người hiến tặng, tớ làm tnv không tính lương nhưng vẫn OT vì thích 😂 hôm thứ 6 lần đầu tiên tớ đội tóc giả làm từ tóc thật mà mọi người hiến tặng cho chị bệnh nhân ung thư vú mà lòng tớ viết ra đủ vấn đề.
Sức khoẻ tớ dạo này tốt hơn nhiều, tim không đau lắm, suyễn thì vài lần thôi, từ lúc nhiễm bà Cô Vy giờ bụng cứ mỡ mãi vậy ấy 😭.
À mấy ngày trước chị T có hỏi tớ rằng tớ có bồ chưa, bả lại bảo yêu đi, mở lòng đi. Ui giời hai mấy tuổi chưa có bồ cũng không sợ nữa rồi vì bả bảo 30 tuổi bả mới yêu. Đấyy kể tào lao không liền mạch nhỉ, tại vì nhiều chuyện để kể ấy.
Tớ cũng hỏi bã "chị cái kia mà chị đẻ con thì con có sao không" chỉ bảo "con có thể không bị nhưng đời cháu vẫn có thể bị" vậy á chị vẫn đang điều trị ung thư và điều hành cả mạng lưới và vẫn FA. Mình xem tarot gây quỹ cho tổ chức mà bả xem bả hổng trả xiềnnnnn
Mấy nay nhận lại tóc mọi người hiến tặng, còn có thư tay gửi bệnh nhân, có nhiều bé lớp 2, lớp 4 đã tặng tóc rất dài và viết thư dễ thương nữa. Tớ tìm được 1 lá này thôi. Nào có lại đăng lên tiếp cho có bài viết trên tumblr he.
Cảm ơn mọi người đã yêu thương An!
Cảm ơn sức khoẻ đã tốt lên!
Cảm ơn những người lạ và những người đang ở cạnh, gặp được mọi người em út rất vui 🥰
Tumblr media Tumblr media
0 notes
rongnhomocthuy · 3 years
Text
Phụ Nữ Đừng Làm Những Việc Này Trong Toilet Công Cộng
Bài viết Phụ Nữ Đừng Làm Những Việc Này Trong Toilet Công Cộng thuộc chủ đề về Nấu Ăn đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !! Hôm nay, Hãy cùng RongNhoMocThuy.com tìm hiểu Phụ Nữ Đừng Làm Những Việc Này Trong Toilet Công Cộng trong bài viết hôm nay nha ! Các bạn đang xem nội dung : “Phụ Nữ Đừng Làm Những Việc Này Trong Toilet Công Cộng”
Không phải lần nào ghé thăm toilet công cộng ở công ty, quán xá,… tôi cũng khả năng “tận hưởng” khoảnh khắc riêng tư đó mà không chứng kiến những điều này.
Tôi là người đi đâu cũng quan trọng… cái toilet. Ngoài mục đích chính không phải bàn, đó là nơi tôi khả năng dậm lại chút son, vuốt lại lọn tóc, chỉnh lại nếp áo và nghĩ ngợi vẩn vơ một tí. Tôi nghĩ phụ nữ nào cũng vậy.
Thế nhưng không phải lần nào ghé thăm toilet công cộng ở công ty, quán xá hay trung tâm thương mại tôi cũng khả năng “tận hưởng” khoảnh khắc riêng tư đó mà không chứng kiến vài chuyện “chướng tai gai mắt” từ những người phụ nữ khác. Thực sự tôi có chút quan ngại về văn-minh-toilet của chị em chúng mình đấy!
“Tám” chuyện xuyên buồng vệ sinh.
khả năng bạn nghĩ chuyện này không có gì to tát, nhưng với những người bất đắc dĩ phải nghe những câu chuyện tào lao từ những buồng vệ sinh khác sẽ có chút khó chịu, một vài sẽ thấy nó thật vô duyên, một vài sẽ thấy ái ngại khi phải nghe chuyện không liên quan đến mình. Tôi đã từng nghe đủ chuyện chị em nói với nhau ở nhà vệ sinh, từ chuyện vợ chồng thầm kín, nhà cửa con cái cho đến nói xấu người khác… Có lẽ nhà vệ sinh là nơi rất hợp tình hợp cảnh để “xả” mọi thứ trên đời.
Đừng dùng nhà vệ sinh công cộng để “tám” nha các nàng! Việc buôn chuyện cá nhân trong nhà vệ sinh công cộng khả năng nguy hiểm hơn bạn nghĩ, đặc biệt nếu đó là ở nhà vệ sinh công ty. Thử nghĩ xem, bạn có biết rõ có những ai đang dùng các buồng khác ngoài “đồng bọn” của mình, và có những ai đang nghe câu chuyện của bạn. Có lẽ tất cả các nhà vệ sinh công cộng nên treo bảng: “Ở đây tai vách mạch rừng, những điều thầm kín xin đừng nói ra!” để cảnh báo chị em khỏi mải chuyện và vạ miệng.
Tumblr media
Trò chuyện điện thoại.
Tôi rất hay thắc mắc tại sao người ta lại chọn nhà vệ sinh làm nơi liên lạc thoại. Có lần tôi nghe một cô gái thỏ thẻ có lẽ là với người yêu: “Anh à, có nhớ em không?”.
Có lần, tôi lại nghe một cô khác có lẽ là nhân viên buôn bán đang ngọt nhạt với khách hàng từ buồng bên.
Nhiều khi tự tưởng tượng ra tình huống ai đó vừa liên lạc cho mình vừa “trút bầu tâm sự”, không biết bạn thấy sao chứ tôi thấy không vui chút nào. Hãy nhớ điều này, nếu bạn thực sự phải liên lạc trong nhà vệ sinh, đừng bắt đầu câu chuyện của mình bằng “Này, khỏe không?” kẻo lại nhận được câu trả lời chẳng biết của ai từ buồng bên.Cũng nhớ đừng nên dùng nhà vệ sinh để làm nơi tâm tình trên điện thoại đâu!
Tumblr media
Thiếu ý thức khi dùng buồng vệ sinh.
Đây là việc đáng trách nhất và nó thể hiện ý thức cũng như văn hóa của bạn, cô gái ạ! Thế nên, hãy nhớ:
– Không giẫm giày dép lên bệ đệm bồn cầu.
Bạn nghĩ sao nếu bước vào buồng vệ sinh và thấy đầy dấu giày trên bệ cầu? Rất kinh đấy. Nếu bạn sợ bẩn khi ngồi trực tiếp, hãy lót giấy thay vì leo lên bồn cầu như thế.
– Không hạ nắp bồn cầu.
Nhiều người có tập tính hạ nắp bồn cầu, tập tính này không có gì sai, nhưng đó là nếu bạn dùng bồn cầu nhà mình. Nếu người sau bước vào và thấy bồn cầu hạ nắp, họ sẽ nghĩ rằng bồn cầu đang hỏng và có những thứ khủng khiếp bên trong.
– Chú ý giấy vệ sinh & vòi xịt (nếu có).
Hầu hết các nhà vệ sinh đều dán cảnh báo phải bỏ giấy vào sọt rác và không xịt nước ra sàn. Đó là bắt buộc tối cơ bản và bạn phải chấp hành.
mặt khác, có một lưu ý nhỏ nếu sọt rác không có nắp đậy, hãy gấp hoặc úp mặt giấy bẩn xuống dưới khi vứt giấy, đừng để người sau phải thấy những vết tích rùng rợn khi dùng nhà vệ sinh sau bạn.
– Sau khi đi “nặng”.
Nếu bạn dùng toilet công cộng cho mong muốn “nặng mùi”, hãy giật nước nhiều lần đến khi sạch hẳn và đỡ mùi hẳn, và chút ý “phi tang” mọi vết tích khả năng trông thấy từ “vụ án” này.
Tumblr media
– Đừng đ���c chiếm quá lâu.
Đó không phải nhà vệ sinh nhà bạn đâu, còn rất nhiều người cần nó, hãy giải quyết nhanh mong muốn của mình và đi ra!
Hãy cư xử văn minh khi dùng nhà vệ sinh công cộng! Các nàng ạ, cái duyên của một phụ nữ thể hiện rất nhiều ở cách ăn nói, đi đứng và cư xử ở nơi công cộng đấy. Là một người phụ nữ duyên dáng, hiện đại và thông minh, hãy chú ý cư xử văn minh khi dùng nhà vệ sinh công cộng nha!
———————-
BÀI VIẾT TƯƠNG TỰ:
quynhmai
12/09/2016
Các câu hỏi về Phụ Nữ Đừng Làm Những Việc Này Trong Toilet Công Cộng
Nếu có bắt kỳ câu hỏi thắc mắt nào vê Phụ Nữ Đừng Làm Những Việc Này Trong Toilet Công Cộng hãy cho chúng mình biết nha, mõi thắt mắt hay góp ý của các bạn sẽ giúp mình nâng cao hơn hơn trong các bài sau nha Rong Nho Mộc Thủy? Hệ thống cung cấp và phân phối rong nho khắp cả nước. Cam kết trung thực với khách hàng 100% về nguồn gốc và chất lượng danh mục. Rong Nho Mộc Thủy đạt chứng nhận ISO 22000, VSATTP, HACCP, Kiểm Định Vi Sinh.
Tham Quan Cửa Hàng Rong Nho Mộc Thủy Nhé!
-21%
+
Rong Nho Tươi
60,000 ₫ – 250,000 ₫
Chọn một tùy chọn1 Kg200gram500gram
1 Kg
200gram
500gram
Xóa
-21%
+
Mù Tạt
20,000 ₫ – 27,000 ₫
Chọn một tùy chọn35gram50gram
35gram
50gram
Xóa
-8%
+
Nước Chấm Mè Rang
51,500 ₫ – 285,000 ₫
Chọn một tùy chọn1000ml180ml210ml500ml
1000ml
180ml
210ml
500ml
Xóa
-23%
+
Rong Nho Tách Nước
99,000 ₫ – 460,000 ₫
Chọn một tùy chọn100gram250gram500gram
100gram
250gram
500gram
Xóa
Tham Gia Cộng Đồng Tại
Tumblr media
Nguồn Tin tại: https://rongnhomocthuy.com/
Tumblr media
Xem Thêm Vào Bếp tại : https://rongnhomocthuy.com/vao-bep/
from Rong Nho Mộc Thuỷ https://ift.tt/3GfC6Ko via https://ift.tt/3ez52Rt
0 notes
gac-nho-cua-mach · 1 year
Text
Tumblr media
Một năm lại trôi qua, lại thêm tuổi mới rồi. Vốn không định đăng gì cả nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, có lẽ cũng nên lưu lại đôi dòng...
- Gửi bạn Mạch ở tuổi 26, mong bạn thực hiện lời hứa đi ngủ trước 0h. Chúc bạn luôn vui vẻ và kiếm được thật nhiều tiền~
116 notes · View notes
lichsuvasukien · 3 years
Text
Đam mê văn hóa kiếm hiệp trước 1975
Tumblr media
Sự đam mê văn hóa kiếm hiệp Trung Hoa đã trở thành một hiện tượng. Sau 1966, phim truyện kiếm hiệp Trung Hoa tràn ngập thị trường Việt Nam, ảnh hưởng của nó rất báo động. Báo chí Việt Nam thời đó nếu không đăng truyện kiếm hiệp hay tình cảm Trung Hoa sẽ ít người đọc cho dù nội dung có giá trị tin tức, văn học hay chính trị cao.
Các rạp hát chiếu phim Việt Nam bị ế ẩm trong khi các rạp chiếu phim của Tây phương và Trung Hoa đông nghẹt người xem. Về sau phim kiếm hiệp và tình cảm của Đài Loan, Hồng Kông tranh dành và lấn áp ảnh hưởng phim ảnh của Tây phương. Phim truyện của các hãng Shaw Brothers (Thiệu Thị, Đài Loan) và Golden Harvest (Gia Hòa, Hồng Kông) rất được thanh niên miền Nam ưa chuộng. Từ sau 1970 phim võ của Lý Tiểu Long làm mưa làm gió trên các màn bạc tại Việt Nam. Người Việt Nam từ thành phần trí thức, sinh viên học sinh (kể cả du học sinh), cho đến anh công nhân lao động, bà nội trợ ai cũng mê và biết chút ít về phim ảnh và truyện kiếm hiệp Trung Hoa. Chủ nhân của hơn 20 rạp hát lớn tại Sài Gòn-Chợ Lớn là một người Hoa tên Trương Vĩnh Nhiên.
Những ai không biết điển cố hay nhân vật Trung Hoa trong các truyện Tam Quốc Chí, Đông Châu Liệt Quốc, Thủy Hử, Liêu Trai Chí Dị v.v… không phải là người sành điệu. Nhiều chính trị gia, trí thức, nhà báo viết nhiều loạt bài bình phẩm về truyện kiếm hiệp của Kim Dung, Ngọa Long tiên sinh. Có người còn trích những đoạn trong truyện để bình luận thời sự quốc tế và quốc nội. Sách truyện của Quỳnh Dao được truyền đọc khắp nơi trong các trường học, xóm bình dân. Tại khắp nơi, tiệm cho mướn truyện kiếm hiệp mọc lên như nấm. Nhiều thanh thiếu niên mơ ước trở thành những nhân vật trong truyện Trung Hoa để được người yêu mến chuộng. Tài tử Trung Hoa là thần tượng của tuổi trẻ Việt Nam, nhiều thanh niên không biết tiểu sử của các nhân vật lãnh đạo Việt Nam nhưng rất rõ đời tư của từng tài tử điện ảnh Hồng Kông hay Đài Loan.
Một người muốn được thiên hạ xếp vào hạng sành điệu phải biết các món ăn chơi tại Chợ Lớn, biết ăn óc khỉ, biết nhứt dạ đế vương, biết những tài tử Trung Hoa như Lý Tiểu Long, Vương Vũ, Khương Đại Vệ, Địch Long, Trịnh Phối Phối, Nhạc Huê, Cốc Phong, Lý Lệ Hoa, Lăng Ba, Lý Thanh, Miêu Khả Tú…, biết những nhân vật trong các truyện Tàu như Khổng Minh, Tào Tháo, Lưu Bị, Quan Vân Trường, Trương Phi, Hàn Tín… những nhân vật tên tuổi trong các truyện kiếm hiệp Võ Lâm Ngũ Bá, Anh Hùng Xạ Điêu, Thần Điêu Đại Hiệp, Cô Gái Đồ Long, Lục Mạch Thần Kiếm, Lộc Đỉnh Ký như Vương Trùng Dương, Hồng Thất Công, Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong, Đoàn Chính Thuần, Quách Tỉnh, Hoàng Dung, Dương Qua, Tiểu Long Nữ, Trương Vô Kyï, Triệu Minh, Lệnh Hồ Xung, Nhậm Doanh Doanh, Nhạc Linh San, Vi Tiểu Bảo, Kiều Phong, Đoàn Dự, Hư Trúc, Du Thản Chi, Mộ Dung Phục, Vương Ngọc Yến, v.v…
Rất ít người thấy được nguy cơ Việt Nam có thể biến thành thuộc địa văn hóa của Trung Hoa, có người còn khuyến khích con em học tập, đọc và nghiên cứu các tác phẩm viết bằng chữ Hoa của Khổng tử, Mạnh Tử, Lão Trang, Lý Bạch, Tôn Tử, v.v… Nhiều người còn tìm mua các báo Hoa ngữ để đọc nguyên tác các truyện kiếm hiệp để tìm cảm hứng trực tiếp. Điển cố hay điển tích thời Xuân Thu hay Tam Quốc được trích dạy trong các sách giáo khoa. Gương hiếu thảo trong truyện Nhị Thập Tứ Hiếu được trích để dạy thiếu niên. Khoa Hán văn trong các đại học Văn Khoa được rất nhiều sinh viên theo học. Nói được vài tiếng Quảng Đông hay Triều Châu là một thời thượng, biết được vài tiếng phổ thông càng được trọng nể hơn.
Những ngày lễ lạc là dịp để thương gia gốc Hoa đãi yến tiệc, phô trương thanh thế, những viên chức chính phủ luôn là khách danh dự. Lễ “điểm tinh khai quang” (điểm mắt cho đầu lân sư rồng) của các đội lân rất được nhiều người chú ý. [“Điểm tinh” là một nghi thức quan trọng, các đội lân sư rồng đều tổ chức trọng thể trước khi “ra quân” biểu diễn mùa Tết. Lễ được cử hành trang trọng tại các chùa hay nhà hàng lớn. Các ân nhân, thân chủ, bạn bè của đội lân đều được mời tham dự. Thường người làm đầu lân bao giờ cũng chừa hai mắt lại. Người tài trợ chi phí làm lân được dành cho vinh dự “điểm tinh”. Người đại diện chính quyền luôn được hân hạnh nâng ly đầu tiên chúc mừng. Khi “điểm tinh”, người ta dùng nhánh trắc bá diệp (lộc đem tới nhiều may mắn) chấm vào dĩa rượu trắng hòa với châu sa thần sa (màu đỏ) và gừng giã nhuyễn (gừng đồng âm với chữ An) rồi điểm vào hai mắt và lưỡi của lân và sư tử. Riêng rồng thì được điểm vào cả đuôi.]
Vào các dịp tết Nguyên Đán, nhiều gia đình Việt Nam bắt chước người Hoa mua sắm những tấm liễn viết bằng chữ Hán màu vàng trên giấy đỏ để dán ở trước cửa nhà, nơi phòng khách hay bàn thờ. Thật sự người ta treo vì hình thức của liễn hơn vì nội dung, nhiều người không hiểu và không đọc được những gì viết trên đó. Nội dung những câu này hoàn toàn trái với nội dung những câu liễn của người Việt Nam viết ra trong các dịp lễ lạc mà nội dung mang nhiều ý nghĩa chính trị, đấu tranh “kêu” hơn. Hình ảnh các ông đồ xưa người Việt biến mất, nhưng tại Chợ Lớn những ông đồ già gốc Hoa xuất hiện đông đảo dọc các hè phố lớn, nhất là trên các đường Khổng Tử, Đồng Khánh, Hùng Vương, Tổng Đốc Phương v.v…
--------
Hình minh hoạ: một tiệm cho thuê phim Chưởng thập niên 80-90
0 notes
duale-blog1 · 7 years
Text
Tết 2018 rồi mà vẫn có tí càu nhàu trong mình nên phải note lại để sang năm trưởng thành hơn
28 Tết chạy loăng quăng khắp thành Vinh mệt gần chết, nên cứ khó ở trong người. Cái tính khó ở cứ cố gắng dìm cho nó chết không để nó ngoi lên mà nó vẫn cứ cọ quậy. :3
Ngồi ngẫm thấy đẻ ra đã khó ở rồi thì khó bỏ lắm. Méo hiểu sao từ khi ý thức được, hễ việc gì diễn ra trước mắt không ưng ý lại khó chịu. Hồi bắt đầu đi học mẫu giáo, chỉ vì không thích đi học nên bố chở đến lớp thả xuống liền chạy thẳng 1 mạch về nhà, sau khi bị bố đánh cho mấy lần mới hết cái thói chạy về. Đến giờ chơi trò chơi, nhất định phải có ống tai nghe để làm bác sỹ mới chịu chơi, không sẽ ngồi lì.
Lên cấp 1 có 1 đứa thích đến độ nó về bảo mẹ nó lớn lên sẽ cưới mình, nhưng mình ghét nó vì nó học dốt và hay ăn hàng, kèm theo nó là đứa con nuôi nữa. Có một lần mình đã đánh nó thâm mắt, mẹ nó vào tận nhà mách mẹ mình, thế là mình lại ăn đòn.
Cấp 1 trẻ trâu mới ra lò, mình thích 1 đứa xinh nhất lớp, học giỏi, sạch sẽ, suốt mấy năm liền mình đều được ngồi cạnh nó. Nhưng trớ trêu nó có anh em họ hàng với nhà mình hơi xa. Khi nghe được tin đó từ mẹ thì mình đã hùa với lũ bạn trong lớp bôi ớt cay vào cặp sách của nó, mặc dù trước đây đã ra sức bảo vệ nó.
Lên cấp 2 mình không mặn mà với việc học lắm, nghỉ luôn 2 tuần hồi lớp 7 chỉ vì ốm, thế mà méo hiểu cuối năm vẫn được cầm giấy khen về. Từ lớp 7 mình đã không màng chức tước khỉ mịa gì đó rồi, đến độ cô giáo bắt làm các chức trong lớp như cơ đỏ, lớp trưởng, lớp phó, tổ trưởng,... nhưng nhất quyết không nhận, chỉ vì nghĩ ở nhà bố mẹ còn chưa bắt làm này làm kia đến lớp sao phải làm. Ngược lại các phong trào của lớp vẫn tích cực tham gia và là quân sư thân thiết với thằng lớp trưởng.
Đó cũng là cái cớ đề Cô chủ nhiệm nhiều lần phê bình mình trước cuộc họp phụ huynh, mẹ mình ngại quá về nhà cũng hơi bực hỏi thì mình trả lời con không thích, mẹ cũng không nói gì thêm. Nhớ 2-3 lần gì đó bị bắt đi học kết nạp đoàn vào lớp 8,9 cũng đếch đi vì mình méo hiểu vào để làm gì? Mà đi học lại toàn bắt đi vào chủ nhật, cô giáo chủ nhiệm cũng cạn lời vì không biết làm gì.
Lên cấp 3, mấy thằng bạn thân trong xóm đưa ra mục tiêu là chỉ cần đậu tốt nghiệp. Riêng mình xác định vào Đại học nên một mình đi học thêm hết lò này lò kia, môn Văn chỉ vì ghét từ Mỵ Châu vì nó quê và xấu nên mình đã viết Mỹ Châu cho toàn bài văn nghị luận, cô giáo đã khoanh tròn mực đỏ cả mấy trang giấy nhưng mình cũng kệ. Không hiểu sao hồi đó nhất quyết phải đạt được mục tiêu vào Đại học như vậy? Xách mông đi học thêm nhiều đến độ cả lớp học thêm môn văn của cô giáo chủ nhiệm chỉ riêng mình không đăng ký, có lẽ cô giáo cũng ngại vì lớp chuyên văn mà lại có đứa học sinh không thèm học thêm môn của mình đành bảo "em cứ đi học đi cô không lấy tiền của em". Làm mình tủi thân vaiz ra đứng khóc oà trước lớp và tuyên bố em không học chỉ vì em không có thời gian và sức để đi học môn cô. Một phần vì cô dạy không có gì ngoài việc chém gió mấy thứ tào lao.
Cấp 3 còn ghét môn Toán đến độ giờ toán ngồi lập team nghịch đủ trò nhưng toàn bị cô giáo phát hiện, vì mình là chủ mọi trò nên cô giáo chỉ bắt mình lên góc bảng đứng, giờ nào môn toán đều lên đứng cho cả suốt học kỳ. Đến độ cứ vào lớp là cô lại gọi lên đứng mặc dù mình đang ngồi rất nghiêm túc :)) cô giáo còn chỉ thẳng bảo "Anh không đậu nổi môn Toán trong tốt nghiệp đâu", mình cũng xác định kiểu "Ok, Im fine", thế mà méo hiểu sao đi thi t���t nghiệp bọn bên cạnh còn trườn lên bàn nhìn bài của mình. Tốt nghiệp cũng đứng top cao điểm thứ 2 sau chị họ khi xét về khu vực.
Lên Đại học, mình lại nổi tiếng cả khoa mặc dù mình đi học ngồi như 1 bức tượng, vô cảm những đứa xung quanh. Thế là chúng nó bảo mình kiêu, này nọ, nói này kia nhưng mình cũng đếch quan tâm. Đến cô giáo chủ nhiệm cả 4 năm học mình còn ko nói với cô câu nào huống gì các cậu,… :))
Có lần giáo vụ khoa còn hằm hằm đi thẳng vào lớp cầm loa dõng dạc nói: "Anh xxx đâu rồi? Tại sao anh không đi diễn văn nghệ cho khoa? Khoa đã ít nam rồi mà anh lại không tham gia. Anh không phải múa máy gì hết, chỉ cần đứng cầm cờ phất thôi." Thấy mình không nói gì, giáo vụ lại hét: "anh có biết là tôi chật vật chuyển điểm cho anh thế nào không? Mà sao anh không giúp tôi". Thế là mình mới bảo "vâng, mai em đi tập ạ". Nhưng sự thật là mai mình bận lòi bản hỏng tập tọt gì :))
Ra trường đi làm, mình sẵn sàng bỏ ngang công việc quyền lực thứ 4 trong xã hội mà nhiều đứa bạn bè mơ ước, đồng nghiệp tiếc nuối, chỉ vì mình thích 1 công việc khác. Sếp thì bảo "Em có biết là bao nhiêu người muốn được như em mà không được không? Tại sao em không biết quý trọng", còn anh bạn đồng nghiệp thân thiết thì bảo: "chú đã cống hiến như vậy, bỏ đi thì phí lắm, anh em đang làm việc vui". Sau đó trải qua nhiều công ty khác nhau, mình nghỉ việc cũng chỉ vì cái xúc cảm của mình “không thích thì nghỉ”.
1 note · View note
michaelkray · 5 years
Text
23/12/2019  11:11
Chào mọi người, mình đang vừa dụi mắt vừa viết những dòng này đây, mình muốn chia sẻ với mọi người một ngày vui vẻ của mình.
大家好,我正一边擦着眼睛一边写这些几条心思行字,我想跟大家分享一下我今日高兴的一天。
Bắt đầu ngày hôm nay cũng như mọi ngày, mình thức dậy không sớm không muộn. Sáng nay thì cũng không có gì đặc biệt, như mọi khi, mình đánh răng, tắm rửa rồi vội vã lướt đi trên con xe AB lên đường đến công ty. 
今儿的开始比一般的并没有大变,我起的不早不晚。早晨也没有什么特别的,一如既往,我刷牙、洗澡后,就匆匆的开动AB牌子的摩托车,一直向公司那儿开出去。
Ra khỏi cổng nhà trọ, mình cứ đắn đo sáng nay ăn gì. Chuyện sáng nay, trưa nay, tối nay hay mai ăn gì làm mình mệt mỏi thật sự, không phải là do mình có quá nhiều lựa chọn, mà là vì yêu cầu của mình đối với một bữa ăn khá là không thiết thực. Ăn gì ít tinh bột, ăn gì đừng quá no nhưng phải thật sướng mồm, ăn gì đầy đủ chất nhưng đừng quá nhiều, ăn gì nhiều rau... Đôi lúc vì mãi loanh quanh trong mớ hỗn độn “Ăn gì đây?” mà mình tốn một mớ xăng chạy vòng vòng các quán ăn đến khi đói quá thì cũng ăn đại cái món mà nảy ra đầu tiên trong đầu mình khi chiếc bụng kêu ca.
出了门,我偏偏思量今天早上会吃什么。早上吃啥,上午、晚上或明天会吃啥的这些事情其实叫我昏头脑涨。不是自己拥有许许多多的选择,而是自己对吃饭这个问题的要求几乎越过现实了。小粉要少点儿,不要吃得太饱了,可必得吃的爽口,要足够营养种类,多点儿蔬菜等等。有时,因为一直落在“吃什么?”的混沌里,我浪费了不少汽油,把车开来开去,肚子都开始闹起来了才下了决定好,终于还是选择在脑里腾出来的第一菜饭。
À, mình đang kể về ngày vui của mình mà nhỉ. Điều làm mình vui hôm nay cũng không phải là chuyện gì đặc biệt như đỡ cụ bà qua đường, cứu vớt bé mèo hoang, hay giúp đỡ bác ăn xin... mà đơn giản chỉ là từ nhà đến công ty mình không vướng phải một chiếc đèn đỏ nào cả. 
哦,不好意思,我们正谈我高兴地一天嘛。让我高兴的不是搀着老人家过路、抢救一只可爱的小猫、或者抽出钱来捐给穷人,什么的。而只是在上班的路上我却一次也不被红路灯的红的拦住的这么简单。
Mình biết các bạn sẽ nghĩ mình tào lao lắm đúng không, nhưng mình đảm bảo các bạn rằng, đường lộ thì kẹt kín người, dưới cái nắng như lửa đốt ở Sài Gòn, mùi xe và xăng bốc lên nồng nặc cùng với sự lo sợ trễ giờ thì bạn chỉ muốn thét lên hỡi ơi thôi. Thế nhưng hôm nay ông trời thương mình, một mạch chạy thẳng đến công ty, mình vi vu trên chiếc AB già nua cũ kỹ, vượt mặt bao nhiêu xa hữu, lướt qua các ông can một cách không thể ngầu hơn được nữa, đến văn phòng, bắt đầu một ngày nhàn rỗi cuối cùng sau khi kết thúc kỳ thi học kỳ 1. 
我知道,读到这里,大家会说我胡说八道,可是我敢下个肯定,路上挤满了人、在如火烧的太阳之下、呼吸汽油和车的味道及害怕迟到的心理,你一定会喊出来“我的天啊”的三个字。可今天我算是老天会疼我了。一个劲儿走到公司、在老旧的AB牌子的摩托车上随便骑着,越过不少车友,掠过交通公安的易于讨厌的脸,到了公司,开始了 考试完毕之后的最后闲暇的一天。
Thế đấy, vậy thôi mà mình vui cả ngày, do bản thân dễ dãi quá ư? Thôi, mình bận phải nghĩ mai ăn gì đây. 
这样下去,我就高兴了一天,是不是自己太容易发兴趣了?罢了,我还忙着想明天会吃什么了。
G9.
晚安。
0 notes
npshostingservice · 5 years
Text
SEO ONPAGE LÀ GÌ ?
Mọi chiến lược SEO đều tập trung vào xếp hạng càng cao là càng tốt trong các công cụ tìm kiếm. Để làm điều này, tất cả chúng ta đều cố gắng thiết kế và phát triển một trang web mà  làm cho thuật toán bí mật của Google sẽ yêu thích.
Đó là những điều cơ bản về SEO. Các yếu tố trong thuật toán của Google được chia thành hai loại mà sẽ xác định được thứ hạng trang web của bạn. Đó là seo onpage (yếu tố trên trang) và seo offpage (yếu tố ngoài trang).
Seo onpage là gì?
Seo onpage là một trong những thuật ngữ được tìm kiếm hàng đầu trong SEO. Hiểu đơn giản, Seo onpage chính là việc tối ưu hóa ngay bên trong website của bạn hay còn gọi là tối ưu từng trang con nằm trong website. Mục đích chính của việc này là làm cho Google yêu thích website của bạn hơn. Và website của bạn luôn được xuất hiện hàng đầu trên top tìm kiếm kết quả của Google.
Tumblr media
SEO onpage là gì ?
Tầm quan trọng của Seo onpage
Đó là bao gồm tất cả các yếu tố SEO để bạn có thể kiểm soát tốt nhất. Nếu bạn sở hữu một trang web, bạn có thể kiểm soát các vấn đề kỹ thuật và chất lượng nội dung trên trang của bạn. Thì tất cả các vấn đề mà nằm trên trang sẽ được giải quyết trôi chảy.
Nếu bạn tạo ra một trang web tuyệt vời, thì việc xếp hạng trên top là không hề khó. Hơn nữa, việc tối ưu seo onpage còn giúp bạn tiết kiệm rất nhiều khi bạn không cần trả tiền thuê quảng cáo cho các công cụ tìm kiếm. Nếu bạn làm mô hình kinh doanh nhỏ, mới thành lập hoặc bán hàng online thì việc này đóng vai trò rất quan trọng.
Tập trung vào seo onpage cũng sẽ tăng khả năng chiến lược seo offpage của bạn nhanh thành công. Xây dựng liên kết với các trang web tốt và chất lượng là một công việc rất khó khăn. Chả ai muốn liên kết trang web của mình đến các bài viết tào lao, kém chất lượng hoặc nhàm chán.
Ngoài việc tối ưu seo onpage trên chính website của bạn thì còn nhiều cách seo onpage khác. Như là: seo onpage youtube, seo onpage blogger, seo onpage trong wordpress, seo onpage facebook, seo onpage blogspot,...
Các vấn đề cần thực trên Onpage của bạn
1. Tạo chiến lược đặt từ khóa chính để tối ưu (Định dạng văn bản)*Tiêu đề chính (Title):
Một tiêu đề tối ưu luôn luôn phải có từ khóa chính nằm trong khoảng 50 đến 60 kí tự. Vì đây là phần đầu tiên và quan trọng xuất hiện trên lượt tìm kiếm kết quả của Google.  Các từ khóa được seo có lên top hay không dựa trên sự đánh giá của Google. Nên chọn tiêu đề một cách khôn ngoan nhất. Tiêu đề thu hút và cô đọng súc tích là một tiêu đề nhắm vào suy nghĩ và nhu cầu của người tìm kiếm.
Tumblr media
Tiêu đề chính của 1 website cũng giống như tên của một người vậy
*Slug:
Là một phần của URL, nằm bên dưới sát tiêu đề và được xác định chỉ duy nhất trên một trang. Mình sẽ ví dụ nhanh cho bạn dễ hình dung:
Đây là 1 URL của tên miền Nps.vn https://www.nps.vn/bang-gia/bang-gia-dich-vu-seo.html => thì slug là “bang-gia-dich-vu-seo.html”
Tumblr media
Bạn đã nghe tới câu " Càng ngắn thì càng tốt " chưa ?
Tối ưu hóa slug sẽ tạo ra lợi thế trong xếp hạng. Google dựa vào cơ sở này để đọc và cố gắng hiểu trang đang nói gì
Một slug thân thiện với SEO  là ngắn gọn, tập trung thể hiện từ khóa chính khớp với tiêu đề
*Mô tả (Meta Description):
Là phần mô tả ngắn gọn nội dung chính của bài viết và được hiện bên dưới tiêu đề và slug. Kích thích và lôi kéo để người đọc click vào bài viết hay không là dựa trên ngôn từ diễn đạt của bạn. Bạn nên tập trung vào các từ khóa trọng tâm và khớp với tiêu đề để giúp SEO (công cụ tìm kiếm) đẩy nhanh bài viết lên top hơn.  
Tumblr media
Đây cũng là phần thu hút khách hàng khi họ tìm thấy bạn
*Thẻ heading (H1, H2, H3,...)
Được biết như là các tiêu đề phụ (heading) trong bố cục của bài viết bao gồm từ H1 đến H6. Nên có ít nhất từ hai đến ba thẻ heading trong bài viết và ưu tiên SEO các từ khóa cần xuất hiện để thuật toán index (chỉ số phân bổ nội dung) của Google diễn ra nhanh hơn.
Tumblr media
Đừng quên những thẻ heading quan trọng đến thế nào nhé !
2. Tối ưu hình ảnh ( thẻ Alt, kích thước, tên và chú thích ảnh)
Là công việc quan trọng và cần thiết cho một bài viết. Cũng như làm cho tốc độ download trang web của bạn diễn ra trong tích tắc. Để có hình ảnh và nội dung trở nên sinh động và tạo cảm tình cho người xem. Thì các hình ảnh cần đồng nhất một kích thước trong một bài viết và có hai đặc tính của SEO hình ảnh:
Thẻ Alt: robot chỉ có thể hiểu được nội dung hình ảnh trong thẻ Alt, việc tối ưu thẻ Alt tốt là cần mô tả nội dung và từ khóa liên quan với . Điều này giúp cho bài viết của bạn tăng khả năng tìm kiếm bằng hình ảnh nhanh và hiệu quả hơn.
Tên file và chú thích: Ngoài thẻ Alt, thì tên file ảnh cũng là việc quan trọng tương tự. Thứ hạng của từ khóa có hiện lên được top hay không nhờ vào việc tên file hình ảnh phải chứa được từ khóa
3. Tối ưu link (internal và external link):
Trong một bài chuẩn SEO thì đi link là không thể thiếu. Internal link (liên kết nội bộ) là chèn link các bài viết nội bộ liên quan ở trong một website. Và cần có tối thiểu là 2 internal link trong một bài chuẩn onpage seo. Xây dựng cấu trúc liên kết trang nội bộ tốt giúp website của bạn được đánh giá cao về chất lượng. Bởi vì nó tạo cho độc giả biết thêm nhiều bài viết hơn, giữ chân người dùng để trải nghiệm nhiều hơn về trang web của bạn.
Ngoài ra, muốn phát triển và tạo dựng nhiều mối quan hệ tốt với các đối tác làm ăn kinh doanh. Thì external link (liên kết ngoài trang) là công cụ hỗ trợ đắc lực cho bạn. Cũng giống như internal link, với bài viết chuẩn onpage seo nên có ít nhất 2 liên kết ngoài trang. Không những giúp người dùng khám phá thêm thông tin mới. Mà bạn còn là bước đệm giúp các trang web của đối tác tăng lượt truy cập không giới hạn.
Tumblr media
Internal link hay còn được gọi là link nội bộ
4. Định dạng Bold
Nếu muốn tạo điểm nhấn cho các thông tin quan trọng mà bạn muốn thể hiện với độc giả. Thì hãy tìm đến thẻ Bold (bôi đậm). Nó bắt được ngay ánh mắt của người đọc tập trung vào thông tin đó gần như 95%.  
5. Tối ưu nội dung cả bài viết
Một bài viết được tối ưu trên onpage seo không những là bài được chuẩn seo onpage mà nội dung còn phải hay và hữu ích cho người đọc. Không phải tự nhiên lại xuất hiện thuật ngữ “ Content is King” vì nội dung được xem là phần được đánh giá quan trọng trong seo onpage và offpage.
Nội dung tốt của bài viết được thể hiện qua các việc sau. Số lượng từ của một bài chuẩn SEO thường dao động từ trên 700 - 1000 từ. Thông tin bài viết chất lượng có ích cho độc giả. Văn phong diễn đạt mạch lạc, ngắn gọn súc tích, dễ hiểu. Luôn đổi mới ngôn ngữ bài viết tránh trùng lặp, copy và bắt kịp trends mọi lúc, mọi nơi.  
Bạn có nghĩ câu nói " Content is King "  có đúng không ?
Với những thông tin đã được đề cập ở bài viết trên. Hy vọng có thể cung cấp cho bạn hiểu thêm về seo onpage la gi, các kiến thức cơ bản về SEO và cách thức hoạt động của seo onpage. Chúc bạn thành công!
Xem them : https://docs.nps.vn/blogs/kien-thuc/kien-thuc/seo-onpage-la-gi.html
Tumblr media
Mọi chi tiết xin liên hệ :
Công ty TNHH Công Nghệ NPS
Địa chỉ : B0102 Hoàng Anh Thanh Bình, Đường D4, Phường Tân Hưng, Quận 7, TP.HCM Website : https://www.nps.vn/ Điện thoại : 028 7309 2939 Hotline: 0825 44 55 66
0 notes
tapnhan · 7 years
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
TÂN CƯƠNG - EM LÀ THÁNG 4 CỦA TRẦN GIAN
Hôm nay mở lớp Du lịch Tung Của 101 nhằm giáo dục lại chính mình là chủ yếu vì mang tiếng đèn sách tiếng Bông mấy năm nhưng mình đối với danh lam thắng cảnh của nước bạn láng giềng có 1 điểm mù to bự chảng. TQ rộng rãi, địa hình khí hậu lại phong phú nên phong cảnh tự nhiên loại gì cũng có. Đồng bào ta nhiều người thành kiến với các bạn Tàu, nhất quyết sống chết không thèm sang chơi, kể ra rất chi là phí :Q. Ngô thì ra ngô mà khoai thì ra khoai chứ. Khoai nhà ngừoi ta to thì có ghét cũng phải tán thưởng thôi :”
Đợt này đi Tân Cương hơn chục ngày, mục tiêu đầu là đi săn hoa. Nhưng mà hoa thì như cánh bướm, phấp phới chập chờn thế thôi chứ chộp được vào tay phải xem vận khí. Cuối cùng thành ra đi hấp thụ sinh khí đất trời núi non là chính. Road trip từ Bắc xuống Nam, 1 ngày di chuyển có thể trải nghiệm 4 loại thời tiết khác nhau: sáng trời đổ bão tuyết mới phụ bác tài đi đổ xăng dùng cho mùa đông xong vào trưa đã bão cát mịt mù,  đến chiều mưa to, tối lại về khách sạn nằm co ro :)
Tân Cương là khu tự trị diện tích lớn nằm ở phía Tây Trung Quốc, giáp ranh với nhiều nước láng giềng như Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan, Afghanistan, Mông Cổ. Là vùng đệm kết nối Trung Quốc với lục địa Á Âu, từng đi vào lịch sử như 1 phần của con đường tơ lụa nổi tiếng. Còn có 1 tên gọi khác mà các bạn hay coi phim chưởng vẫn gọi là Tây Vực.
Tân Cương nổi tiếng với dãy núi Thiên Sơn, là sơn mạch dài rong ruổi chia địa lý TC làm 2 ngả với điều kiện tự nhiên, thời tiết và văn hoá hoàn toàn khác nhau. Phía Bắc Thiên Sơn hay gọi là Bắc Cương có núi non hùng vĩ, thảo nguyên bạt ngàn cùng văn hoá thảo nguyên còn Nam Cương nổi tiếng với bồn địa, sa mạc, văn hoá nông nghiệp và Karakoram Highway. Tân Cương phong cảnh hữu tình 4 mùa mỗi mùa 1 vẻ nên đến thời điểm nào cũng cảm thấy được cái đẹp riêng của. Tuy nhiên thấy mọi người vẫn hay ưu ái đi Bắc Cương vào mùa thu để thấy sắc thu ở hồ Kanas, làng Hemu … hoặc vào mùa hè để coi hoa nở bát ngát thảo nguyên Nalati … Tháng 4 lúc mình đi là thời điểm cuối đông chớm xuân. Khắp nơi vẫn là băng tuyết chuẩn bị tan nhưng là thời điểm hoa mơ đã bắt đầu nở. Di chuyển xuyên suốt từ Bắc Cương xuống Nam Cương nên thấy rõ biến đổi và chuyển mình trong địa thế, phong cảnh của cả miền đất nói chung, ngày mưa buồn thúi ruột ngồi kể ít chuyện tào lao bí đao.
I. Bắc Cương
“Thanh minh lất phất mưa phùn Khách đi đường thấm nỗi buồn xót xa Hỏi thăm quán rượu đâu à? Mục đồng chỉ lối Hạnh Hoa thôn ngoài.”
Hạnh hoa đâu phải chỉ có ở Giang Nam :)
Hạnh hoa là từ nguyên Hán Việt, dịch sang tiếng việt chính xác là hoa mơ chứ không phải hoa mai như một số bài báo ở vn viết. Hoa mơ nở ngắn ngày, chỉ khoảng chục ngày là cánh hoa đã bay về với đất rồi. Thời điểm nở hàng năm cũng khác nhau, trời ấm thì hoa nở sớm, dao động thời điểm mỗi năm cũng khá lớn. Trường hợp hoa mơ thì ko phải lúc bung xoà nở rộ nhất mới là lúc coi hoa đẹp nhất. Vì lúc ngậm nụ và mới nở thì cánh hoa sẽ hồng, lúc mãn khai bắt đầu phớt hồng dần và chuyển trắng. Vậy nên cảnh đẹp nhất là lúc chúm chím chỗ hồng chỗ trắng e thẹn bung xoè trên đồi cỏ xanh với background là núi tuyết hùng vĩ như ở Thung lũng hoa mơ Yili là khu thưởng hoa mơ nổi tiếng nhất ở Tân Cương. Vào mùa thì ko thiếu chỗ để nhìn thấy hoa mơ, 1 số thành phố ở Tân Cương như Kashgar đều trồng mơ làm cây ven đường, ngó đầu qua cửa xe oto là cũng thấy ko thiếu. Tuy nhiên tập trung và đẹp nhất thì có 3 địa điểm: 1 là Toksun (托克逊) ở Turpan, 2 điểm còn lại đều ở Ili là Tu'ergenxiang (吐尔根乡), Xinyuan và Daxigouxiang (霍城大西沟), Huocheng (chính là Hạnh hoa câu mà mọi người vẫn hay thấy hình chụp ảo tung chảo trên báo chí).
Mơ ở Turpan nở sớm nhất để đón mùa xuân. Mỗi năm vào dịp này đều tổ chức Lễ hội nên nếu chịu khó để ý báo chí thì sẽ biết lễ hội tổ chức ngày nào để biết thời điểm đẹp nhất để đi xem là lúc nào (trung bình như mọi năm là khoảng ngày 20/3). Turpan cũng ở gần thủ phủ Urumqi nhất cũng là địa điểm mà mọi người đáp máy bay đầu tiên khi đặt chân tới TC nên sẽ tiện đi lại hơn. Còn 2 đồi hoa mơ thấp thoáng uốn lượn ở Yili thì đi lại sẽ cực hơn. Đồi ở  Tu'ergenxiang sẽ nở trước khoảng thượng tuần cho đến trung tuần tháng 4, đồi ở Daxigouxiang  nở muộn hơn khoảng hạ tuần tháng 4 mới bắt đầu e ấp nở nụ. Về trung bình thì cơ bản là vậy nhưng vì khí hậu mỗi năm mỗi khác nên để đi săn được hoa đồi vẫn cần phải có sự may mắn. Vd như năm nay năm nhuận thiên hạ dự tính là hoa sẽ nở sớm nên đoàn mình chuyển lịch đi sớm vào cuối tháng 3, ko ai ngờ là mấy ngày trước đó thời tiết vẫn lạnh, hoa nở ko nổi đến chỉ gặp đồi củi TT. Năm nay hoa nở trễ hơn hẳn so với mọi năm, đến giữa tháng 4 mới hé nụ. Ảnh hưởng bởi ko khí lạnh nên là thảo nguyên cũng thành màu vàng khè. Nên để chắc lép thì tốt nhất vẫn phải là ko được lên plan quá sớm, chờ liên lạc từ người ở bên đó (cục du lịch nằm vùng bên đó có sdt cho liên lạc để hỏi han về tình trạng nở) rồi hẵng quyết định lên đường.
Còn về khung cảnh đồi hoa thì ko cần phải miêu tả nhiều, 1 bức hình thay cho vạn lời nói, nhìn chỉ muốn ngất TT. Đồi hoa nằm trong khu thắng cảnh được khoanh vùng nên vào phải mất phí, bt là khoảng 50 tệ (ngày cao điểm có thể tăng hơn?). Mua vé vào cửa xong sẽ phải đi 1 đoạn mới lên được trên đồi, có thể lựa chọn đi bộ hoặc ngồi xe chở tới (10 tệ cả đi lẫn về, xe chạy có xíu à), hoặc có thể lựa chọn cưỡi ngựa để đi lên hoặc đi xuống.
=======================
Địa điểm đầu tiên mà mọi người đặt chân đến khi tới Tân Cương là thủ phủ Urumchi. Là trung tâm lịch sử, văn hoá, chính trị và nút giao thông quan trọng của TC nhưng đa phần mọi người chỉ đến đây để trung chuyển đi tới điểm khác chứ ko ở lại qúa lâu. Là nồi lẩu thập cẩm của văn hoá Trung Nguyên, văn minh Ấn Độ, Hy Lạp …giao thoa về 1 mối, Tân Cương mang màu sắc Trung Á hơn hẳn so với những nơi văn hoá Hán đồng đều tại các thành phố khác tại Trung Quốc.  
Nổi bật nhất là các khu Bazaar vd như Grand Bazaar, Erdaoqiao Bazaar (Nhị Đạo Kiều) … trong quảng trường bao quanh bởi những toà nhà kiến trúc Trung Á đặc biệt buôn bán ko thiếu 1 thứ gì như hạt, hoa quả khô, thảm, đồ thủ công … Mặc dù ko được rộng rãi và đặc sắc như bazaar ở Thổ nhưng cũng có phong vị rất riêng. Tuy nhiên có cái cần phải chú ý là Bazaar đóng cửa khá sớm, hình như đến tầm 6,7h là đóng cửa lùa khách ra ngoài hết trơn rồi. Nếu có ý định mua sắm và thăm quan nên nhớ đi sớm sớm nhe.
Điểm đặc sắc thứ 2 mà mọi người khi tới Tân Cương bao giờ cũng đến đó là Thiên Sơn Thiên Trì cách đó khoảng 50 km. Thiên Trì là hồ trên núi nằm ở phía bắc dãy Bogeda thuộc sơn mạch Thiên Sơn. Hồ bán nguyệt này nổi tiếng vì nước xanh như ngọc, lại được núi non trập trùng ôm lấy xung quanh nên vẫn được ví là hòn ngọc của Thiên Sơn. Vé vào cửa Thiên Trì thuộc dạng mắc, nhiều người có ý kiến cho là chẳng cần vô Thiên Trì làm gì, quanh quanh trên đường TC ko thiếu gì những hồ như vậy mà còn free. Tuy nhiên cái này mình cũng ko comment được gì nhiều vì hồ trên núi cao nên thời tiết nhiều biến động, mưa mù tý thôi là nhiều khi giơ tay chưa chắc đã nhìn thấy 5 ngón rồi. Với cả đầu xuân thì băng vẫn đóng dày, đến là chỉ nhìn thấy băng với tuyết thôi.
Từ Urumqui bọn mình còn có đi Turpan, cũng là 1 chốt quan trọng của Con đường tơ lụa năm nào và còn nổi tiếng bởi dãy Hoả Diệm Sơn từng xuất hiện trong Tây Du Ký. Turpan là thung lũng lòng chảo thấp nhất so với mực nước biển. Khí hậu bồn địa nóng và khô thích hợp với trồng nho nên nho Turpan ngọt nổi tiếng. Trên đường đi sẽ bắt gặp rất nhiều những nhà phơi nho như thế này, kiểu nhà mái bằng với các cột như đan rổ để dễ thông khí, thế nên là mua nho Turpan luôn đảm bảo được khuyến mại thêm mấy gr cát. Nhưng nếu muốn đi thăm vườn nho thì cũng phải chờ đến tầm trước sau tháng 8 mới là mùa thu hoạch. Tháng 4 đến nơi thì chỉ thấy gốc nho chỏng chơ với nhà phơi nho trống hoắc thui. Turpan còn có thành cổ Giao Hà và một số di tích lịch sử ngoài trời khác từ thời Con đường tơ lựa, ai mà thích lịch sử, khảo cổ thì chắc thích mê.
Từ Turpan trở về Urumqi rồi có xuất phát tới Hồ Sayram. Hồ Sayram đông tàn xuân chớm, băng vẫn đóng dày cả mảng. Nhìn đâu cũng chỉ thấy một màu trắng xoá. Mùa vẫn lạnh này hầu như ko có khách du lịch, đi cả 1 đoạn đường dài loáng thoáng chỉ thấy 1 vài chiếc xe con. Hình ảnh đồng cỏ mơn mởn với background trời xanh mây trắng nước hồ xanh ngọc bích chắc phải chờ vài tháng nữa mới có, giờ các bạn ý bị băng đóng ráo trọi rồi.  Gần hồ Sayram có cầu Guozi gou nổi tiếng, dong dong uốn lượn hình chữ S. Cầu mở cửa hồi 2011, cao phải tới 200m so với mặt đất. Bác lái xe nhà mình có vẻ rất tâm đắc, nhìn thấy cái cầu là lùa cả bọn xuống rồi cầm con Canon chụp hình muốn cháy máy. Mình mù kiến trúc nên cũng ko comment gì thêm :D.
Lượn hồ xong là bắt đầu đi dọc Thiên Sơn, di chuyển về hướng thảo nguyên Yili để coi hoa mơ như có trình bày ở trên và đi về phía thảo nguyên Bayanbulak  để chuẩn bị cho leg Nam Cương phía sau.
II. Nam Cương
Từ Yili đi xuống Kashgar đi chiếc tàu hoả xanh xanh. Lên xe lúc tối muộn, trèo lên giường tầng nằm nghe tiếng bánh xe quay vòng lạch xạch lạch xạch rồi ngủ lúc nào ko biết. 7h nằm tàu hoả, mở mắt dậy trong tiếng âm thanh xí xào hành khách trò chuyện, bố mẹ cho con mặc quần áo, mọi ngừoi sột soạt ăn sáng uống nước ở hành lang xe, những bạn sinh viên ngồi tán phét, những cô chú người làm công ở tỉnh xa, mỗi người 1 tiết tấu cuộc sống nhưng theo tiếng xình xịch của chiếc tàu, tâm tình như cũng bình lại khoan thai đi hẳn. Khoang xe nhỏ, hành khách đông, ko khí ấm cúng và náo nhiệt kiểu tông trầm. So với mấy loại tàu siêu tốc, cảm giác đi tàu chậm thật là tuyệt vời!
Khác với những thành phố khác ở Tân Cương số lượng người Hán vẫn áp đảo, ở Kashgar vẫn có nhiều người tộc Uyghur - Ngô Duy Nhĩ. Người Ngô Duy Nhĩ mang nhiều nét phương tây, mũi cao, mắt to, da trắng. Phụ nữ thương đội khăn nhiều màu sắc phủ kín tóc, mặc những chiếc váy dài và mang nhiều trang sức. Đàn ông thì hay để râu, đội nón. Film The kite runner nghe bảo được quay tại chính đường phố Kashgar. Mặc dù truyền kỳ lịch sử film chuyển thể, chỉ độc khung xương mà ko máu thịt, ko gây được tiếng vang lớn nhưng cảnh sắc Kashgar xuất hiện trong film nhiều và đẹp.
Đọc thông tin thấy mọi người vẫn cứ nói Old Town Kashgar ko còn được như xưa, mất dáng vóc ko còn là thành phố cổ khiến người ta khắc khoải hoài niệm nữa. Nhưng với người tới lần đầu tiên như mình thì vẫn rất đẹp và ấn tượng. Khu phố cổ được quây lại khá lớn, có nhà thờ Hồi giáo, nhà cửa theo kiểu Tây phương nhưng trên núm cửa vẫn thấy hình phù điêu kiểu TQ, giao thoa đông tây lẫn lộn trong rất đặc biệt. Nhà cửa đa phần đều có màu vàng đất, ko biết có phải là để tưởng niệm lại màu sắc của con đường tơ lụa năm xưa ko (Con đường tơ lụa từ nội địa Trung Quốc đại lục Tây An, Lan Châu đến Đôn Hoàng bắt đầu rẽ làm 3 nhánh: nhánh phía Tây đi tới Urumqi, tới Yining rồi đổ về lục địa Âu. Nhánh phía Đông vòng theo núi Côn Lôn tới Tashkurgan rồi đi tiếp về Trung Á. Nhánh ở giữa đi tới Kucha, Aksu rồi ngang qua Kashgar rồi mới lại đổ về Trung Á. Chỉ coi bản đồ rẻ nhánh ở 1 thời điểm nên có thể có đoạn ko chính xác lắm).
Khu phố cổ có ko khí rất laid-back nhàn nhã. Trên đường có rất nhiều trà quán. Nổi tiếng nhất là Quán trà trăm năm tuổi, leo lên lầu toàn thấy các cụ người Ngô Duy Nhĩ xếp bằng ngồi trên thảm nhâm nhi bình trà cái bánh, mà rặt là các cụ ông, ko có thấy mặt cụ bà nào trừ mấy đứa du lịch mặt ngơ. Kashgar cũng có rất nhiều hàng ăn, bán bánh bao nhân thịt cừu, há cảo thịt cừu, thịt cừu/dê nướng (đi đâu cũng cừu/dê, bạn nào ko chịu được mùi hoi ko ăn được thì méo mặt).
Khu phố cổ thực sự nằm cách khu trung tâm ko xa. Khu này nói chung nhà cửa là rất xập xệ rồi, vài chỗ nguy hiểm đã từng bị tháo dỡ. Nhưng cũng có vấp phải ý kiến phản đối vì như thế là dỡ mất 1 phần lịch sử của thành phố. Tuy nhiên nói đúng ra thì có nhiều chỗ khá là tạm bợ, nước lênh láng trông rất thiếu an toàn. Các nhà đôi chỗ vẫn có người ở, vẫn có người phóng xe máy rì rì, có trẻ con chơi bóng bánh trên đường.
Kashgar buổi tối còn có chợ đêm, bán đồ ăn, hạt khô, đồ thủ công mỹ nghệ. Còn có nhà thờ Hồi giáo (nhưng ko có mở cửa cho khách du lịch vô thăm) nên chỉ được đứng ngoài ngắm thôi. Hình như mỗi thứ 6 nhà thờ có tổ chức lễ bái nhưng chưa có cơ hội diện kiến.
Sau khi ở 2 đêm ở Kashgar,  theo kế hoạch là xuất phát tếch đến Tashkurgan. Nơi mà gặp mấy bạn người TQ trên đường, bạn nào cũng tròn mắt ngạc nhiên vì tại sao lại có mấy mống người ngoại quốc đến cái nơi xa xôi hẻo lánh ở cái nách của TQ như thế này. Tashkurgran là thị trấn ở phía tây nam TC, giáp ranh với 3 nước bạn. Đường từ Kashgar tới Tashkurgan thuộc Karakoram Highway - đường cao tốc ở vĩ độ cao nhất thế giới ở độ cao 4.693m, vượt qua dãy Himalaya, Karakoram và Pamir nối TQ với Pakistan. Tashkurgran diện tích cũng ko lớn, trong thị trấn cũng ko có thắng cảnh đáng kể, mọi ngừoi chỉ tới đây để làm điểm dừng chân đi tới những làng người Tajik khác. Nhưng vì vĩ độ cao ko khí loãng nên sẽ có người thấy hoa mắt chóng mặt, sáng tỉnh dậy cũng phải có tý máu mũi, vậy nên là ai yếu cũng phải cẩn trọng đi nhẹ nói khẽ cười duyên. Có lẽ ko đến mức nghiêm trọng như ở Tây Tạng hoặc Ladakh nhưng thể chất mỗi người một khác, cũng ko biết thế nào được, chạy nhảy ít thôi :D 
Tashkurgan tiếng dân tộc có nghĩa là pháo đài đá, từ đây có cái view ra núi rất tuyệt. 
Nói về Nam Cương kỷ niệm sâu sắc nhất vẫn là đoạn Karakoram Highway từ Kashgar lên Tashkurgan. Núi tuyết, sông băng, hồ xanh ngọc, thảo nguyên … trải ra trước mắt. Gần như chỉ giơ tay ra là có thể chạm tới được. Dãy Pamir liên tiếp với Hymalaya, núi non trùng trùng diệp điệp. Trên đoạn đường đi sẽ đi ngang qua 2 hồ là hồ Karakul và hồ White Sand. Hồ Karakul vào hè là thắng cảnh du lịch, mọi người tới ở lều, cưỡi ngựa thưởng cảnh hồ. Vào đầu xuân lúc mình đến thì vẫn còn đóng băng, vẫn trắng xoá một mảng, chói chang đến mức ko đeo kính râm thì ko mở nổi mắt. Hồ Cát trắng thì xanh như được PS đẩy contrast, hồ mà to như biển, màu xanh ngọc bích đến mức ko tin nổi vào mắt mình.
Chỉ có 1 câu để cảm thán là hùng vĩ và quá hùng vĩ. Vì Tashkurgan nằm ở biên giới 2 quốc gia nên thi thoảng có diễn tập quân sự. Vào ngày cuối lúc từ Tashkurgan trở lại về Kashgar gặp đúng buổi diễn tập, mấy chục chiếc tăng thiết giáp nối đuôi nhau phi trên đoạn đường uốn lượn trải ra như vô tận, phía sau là background nước hồ xanh, mây trắng, núi tuyết, nắng vàng. Ngồi nhìn mà cằm muốn rớt xuống đất mãi ko nhớ ra mà đẩy lại lên được. Đến bây giờ vẫn nhớ cảnh đó như inn. Ôi Hậu duệ của mặt dzời
Phía trên có nói về hoa mơ đồi ở Yili, còn về mơ núi ở mạn Tashkurgan (Nam Cương) gần biên giới Pakistan thì lại càng nở muộn hơn 1 chút. Trên khu đó có một số ngôi làng người Tajik với toàn những gốc mơ đại thụ. Nếu ở Yili là khung cảnh đồi mơ tự do và hoang dã thì hoa mơ ở Tashkurgan quyện vào làng xóm, cuộc sống và con người dân tộc thiểu số ở đây với những cô gái mặc trang phục truyền thống, những em bé má đỏ ngậm mỏ mút tay trong background như trong tiên cảnh. Nhưng mà đúng là trên đời có cái gì đẹp thì nó sẽ hiếm hoi,  vốn đường để vào những làng này đã khó, phải xin permit riêng nhưng dạo gần đây do 1 số sự kiện nên các bác chính phủ TQ đã cấm tiệt ko cấp permit và cho phép người nước ngoài vô thăm nhưng làng này rồi TT. Ko biết vài năm nữa tình hình có biến đổi ko nhưng giờ chỉ biết bấm đốt tay và ăn chay niệm Phật TT.
Tajik là một dân tộc thiểu số trong 56 dân tộc ở TQ. Dân số người Tajik tại TQ ko lớn, phần nhiều họ sống ở Tajikistan (quốc gia). Người Tajik khi gặp mặt có tục hôn tay, thường con trai lúc gặp nhau sẽ bắt tay rồi hôn tay để hỏi thăm nhau. Cuộc sống của họ cũng rất an nhàn, vốn xuất thân là dân du mục, hiện tại đa phần nuôi dê bò rồi an nhàn trải qua cuộc sống. Phụ nữ sau khi kết hôn sẽ ở nhà chăm sóc gia đình. Nhà của người Tajik được làm từ gỗ và đất, vuông vắn và mái bằng. Giữa mái mở 1 cửa sổ phía bên dưới để có đường dẫn khói dưới bếp lên. Các nhà đều đắp tường với khoảng sân rộng rãi nhưng cũng ko nuôi gì, chỉ trồng xung quanh vài gốc mơ.
20 notes · View notes