Tumgik
#thư
anhdeudeu · 1 year
Note
Nếu có thể viết cho em một bức thư ngay bây giờ ,chú muốn viết gì ạ? Xin nhấn mạnh lại là thư đấy ạ, nên phải có câu " Gửi em..." chú nha.
Lần này chú có thể trách em, nhưng em biết chú sẽ không làm thế đâu. Nên nhân lúc chú đang bận rộn, em đã lén lút gửi cho chú cái ask này. Hì.
Em này!
Chỗ chú đã thực sự lạnh rồi. Ra ngoài không áo khoác dù gồng hết lực vẫn không tránh khỏi chút run rẩy. Đà Nẵng đón mùa đông lúc nào cũng có mưa, thành từng cơn, có hôm kéo dài cả buổi.
Mấy hôm trước chú ra bắc, trời cũng lạnh, nhưng không có mưa. Rất thích hợp cho việc đi bách bộ. Chú đi bộ cả mấy km liền mà không tốn một giọt mồ hôi. Chú chỉ cảm thấy không có ánh nắng lâu như vậy chắc cây cối sẽ buồn lắm.
Mấy tuần trước, những ngày chú ở Đà Lạt, ban ngày lúc nào trời cũng nắng, có cả hoàng hôn, và tối thì mưa bụi. Nhưng hình như Đà Lạt còn lạnh hơn mùa đông phía bắc, vì chú bị lạnh từ trong ra ngoài. Nên sau chuyến đi ấy, ngoại trừ thời tiết, chú chẳng còn thích Đà Lạt tẹo nào.
Hôm nay Đà Nẵng nắng lại sau mấy tuần ủ ê. Chú nghĩ đến lúc mình phải trả lời ask của em rồi. Thời tiết luôn là thứ dễ nói khi người ta không biết phải nói gì, với nhau.
36 notes · View notes
xanhlo · 2 years
Text
Tumblr media
"It was a cold, cold night..."
Đó là một đêm lạ, đó là một đêm lạnh. Đó là một chuyến đi dài, đó là một miền kí ức. Đó là một đôi chân mệt mỏi, đó là một đôi mắt rũ rượi. Đó là những cái bắt tay chào hỏi với người lạ, những người lạ lâu dần trở thành quen.
"Dear Dolores,..."
Anh đang nơi đây thôi - một quán pub nhỏ ở Brooklyn, cùng với ly Vodka nửa vời, một chiếc gạt tàn và một điếu thuốc - loại Winston mà anh yêu thích. Chỉ thiếu mỗi em nữa là đủ, nhưng không sao vì anh cũng đã dần quen với điều này.
"It's been two months since I said see you again..."
Công việc thì vẫn thế. Lương thì vẫn đều đều. Thời tiết ngoài này lạnh buốt cả tay. Buổi sáng thì anh vẫn ổn nhưng đến tối phải mặc thêm một lớp áo nữa. Anh có nghe đài nói ở Oregon tối qua có một cơn bão tuyết. Dạo này thời tiết thật cực đoan, khi không có anh thì em nhớ giữ ấm cho hai đứa nhỏ nhé và cũng đừng nghĩ ngợi nhiều quá, anh vẫn tự lo mọi việc được.
Và em hãy nhớ để ý sức khỏe của bản thân mình nữa trong khoảng thời gian này nhé, đừng chủ quan.
Dolores, I miss you.
"How is your day? I'm having a brunch..."
Em dạo này sao rồi. Những khoảng phí của tụi nhỏ cứ tạm để đấy. Trễ nhất là năm ngày nữa anh sẽ về nhà thôi. Nhắn với Jin là anh gửi lời chúc mừng sinh nhật đến con bé nhé, chắc là anh sẽ về muộn mất nhưng nói với nó là anh hứa sẽ có quà. Giáng sinh năm này em và tụi nhỏ sẽ không phải ở một mình đâu, anh đã sắp xếp được công việc của mình rồi. Em không cần phải lo lắng nhiều nữa, Dolores.
"At half-past twelve in the night..."
Gần tới nhà rồi nhưng anh vẫn muốn viết. Viết cho em dường như đã trở thành một thói quen. Dolores à, còn về chuyện bệnh tình của bà ngoại, em cứ hãy chăm sóc cho bà thật chu đáo, anh biết bây giờ cảm xúc thật khó nói, nhưng gắng lên em ơi, chuyện đâu còn có đó mà.
Anh và em đã trải qua biết bao nhiêu sóng gió và cả những thời khắc tưởng chừng như là tăm tối nhất của cuộc đời. Nhưng mà em thấy đấy, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi nếu ta biết cố gắng và luôn giữ niềm hy vọng cho mình. Có những ngày như thế này thì anh mới hiểu được những giờ phút bên nhau là quý giá đến nhường nào, còn khoảng hai tiếng nữa là anh đến sân bay trở về rồi,
Một ngày thật tốt lành, Dolores.
Merry Christmas!
24/12.
----------------------
Inspired by the film 'Green book'.
57 notes · View notes
sudungmaytinh · 1 year
Text
Thủ thuật bắt Beat trên CapCut (hình ảnh đập theo nhạc)
Thủ thuật bắt Beat trên CapCut (hình ảnh đập theo nhạc)
Một tính năng cực hay có trên ứng dụng CapCut đó là khả năng bắt beat, tạo nhạc cực kỳ ấn tượng. Nếu ban thường xuyên xem các video ngắn trên TikTok, Facebook Reels.. thì bạn không còn lạ gì với loại video này rồi đúng không. Nó rất thích hợp với các video nhạc Remix, nhạc dance… Cụ thể là sau khi đọc xong bài viết này bạn sẽ biết cách tạo ra được 1 video có hình ảnh đập theo nhạc, loại video rất…
Tumblr media
View On WordPress
2 notes · View notes
daupiecc · 9 months
Text
One, two, three, four: Drunk text
Gửi Chuồn,
Đồng hồ trong Đậu đang là hai giờ sáng, hơn một tiếng trước Đậu đã nốc gần hết một cốc bia. Chúng mình nên cảm thấy may mắn khi Đậu vẫn còn đủ tỉnh táo để viết ra đây chứ không phải trong box chat của hai đứa.
Này Cá Chuồn, đồ tồi tệ, như thế vẫn chưa đủ sao.
Đậu đã làm hết sức có thể, không, Đậu có thể làm được hơn nữa. Giới hạn của Đậu có thể đẩy ra xa hơn nữa vì mối quan hệ này. Nhưng Chuồn vẫn không chọn Đậu, tại sao thế nhỉ. Tại sao vậy, hả đồ tồi?
Tumblr media
Hẳn là mỗi ngày qua Chim và Cam sẽ khiến Chuồn vui lắm. Có những người bạn, người quen tám chuyện cùng. Những người có khi chẳng biết Đậu là ai, những người sẽ vỗ vai Chuồn bảo rồi sẽ ổn thôi. Tại sao Đậu không có được điều ấy nhỉ. Có một người bên cạnh vỗ về mọi chuyện sẽ ổn thôi ấy. Bình thường người đó sẽ là Chuồn, Đậu đã tưởng tượng ra đến lúc đó rồi. Đậu sẽ nhắn tin than vãn ‘Chuồn ơi, mọi thứ bên này mệt mỏi quá’. Và rồi Chuồn cùng sự mệt mỏi của chính mình vẫn sẽ lịch sự trả lời ‘Không sao đâu Chuồn biết mà’. Sau đó bẵng đi vài năm, khi chúng ta không còn có thể thông cảm cho nỗi lo âu của người khác vì chưa thể an ủi những phiền muộn của chính mình, chúng ta sẽ xa nhau, trong thầm lặng. Khi con người làm bạn khả năng cao sẽ kết thúc như thế.
Thế nhưng khi chúng ta xa nhau, Chuồn được gì nhỉ. Chuồn được một đứa con gái dù tan nát tim mình vẫn gắng gượng pha trò và cười cợt để Chuồn không phải lo. Đậu cảm thấy mình thật buồn cười quá thể. Thân mình không lo nổi, đòi lo cho người khác. Người nên nói câu này phải là Đậu mới đúng. Ừ chính vậy đấy, đáng ra Đậu đã có thể nói hằng hà sa số những câu gây sát thương cao ngất, những lời mà Đậu biết sẽ bám theo Chuồn sau lưng hàng ngày, hàng giờ chỉ đợi để bóp chết Chuồn. Nhưng Đậu đã không làm, Đậu không thể làm thế. Vì Chuồn bảo Chuồn yêu Đậu là thật. Dù Đậu không muốn tin, chẳng ai yêu nhau mà nỡ xa nhau hết. Nhưng Chuồn nỡ, Chuồn bỏ rơi Đậu. Vậy mà Đậu vẫn tin rằng tình yêu đó là thật. Sống với trái tim này thật chẳng dễ dàng gì, nhất là sau mỗi lần quyết định trao nó đi, mình lại nhận ra họ sẽ luôn trả lại, bằng những cách tàn nhẫn theo thời gian.
You said I’m the perfect girlfriend. I said that you are the perfect soulmate. And we were hugging, so tight that I thought that you were never gonna let me go.
Những chuỗi ngày nghi ngờ quyết định của bản thân lại bắt đầu, ngoại trừ chủ tâm đón lấy mối quan hệ này. Đậu căm ghét nó, nhưng Đậu chưa một lần hối hận vì đã yêu Chuồn. Đậu căm ghét bản thân Đậu. Nhiều tới mức giữa dòng người đông đúc lướt đi qua lại tại đây, Đậu thật muốn phát nổ một tiếng thật to với tất cả đau khổ đang dồn dập trong người.
Mong Chuồn sẽ không bao giờ đọc được những dòng này, vì Chuồn sẽ lại trách bản thân và sẽ cần một người giải thích cũng như ôm lấy Chuồn để nói ‘Không sao đâu mình biết mà’. Mà Đậu khi ấy chắc gì đã còn thở trên đời.
Đậu.
0 notes
hienplr · 2 years
Text
Cách sử dụng Bộ lọc Email Chưa đọc trên Thư dành cho Mac
Cách sử dụng Bộ lọc Email Chưa đọc trên Thư dành cho Mac
Nếu bạn muốn nhanh chóng xem email nào chưa đọc trong ứng dụng Thư dành cho Mac, tùy chọn bộ lọc đơn giản mới giúp bạn chỉ hiển thị các thư mới hoặc thư chưa đọc đã đánh dấu trong hộp thư đến của mình dễ dàng hơn bao giờ hết. Tính năng lọc email chưa đọc chuyển đổi nhanh này có sẵn trong các phiên bản hiện đại nhất của Mail dành cho Mac OS, nếu bạn đang sử dụng phiên bản phần mềm hệ thống cũ…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
toioday · 10 months
Text
Rốt cuộc có thực sự yêu hay chưa?
Đó cũng chẳng phải lấy thời gian là thước đo, cũng không phải các yếu tố hình thái, bản tính mà hình thành. Thực sự yêu chỉ cần trong mắt chỉ mỗi mình người ta yêu, trong lòng duy nhất người ấy hiện hữu.
Nếu như một trong hai chúng ta còn rung cảm khác tác động, phấn khích bởi một điều mới mẽ khác đem lại. Hai chữ “thực sự” không còn ý nghĩa mà đổi lại “tạm bợ” mà thôi.
Mong rằng mỗi chúng ta khi có được thứ tình yêu ấy, đều “thực sự” mà đối đãi với nhau.
Cả đời cũng chỉ mong gặp được người:
“Vừa gặp, bạn đã cười. Vừa gặp bạn, đã cười.”
Tumblr media
46 notes · View notes
xiaoweii · 1 year
Text
Tumblr media
Khi mà bạn không có lý do nào để tiếp tục kiên trì thì bạn nhất định phải nghĩ ra một lý do để làm lại từ đầu.
(999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình)
26 notes · View notes
zvaigzdelasas · 1 year
Text
TheStar.my - Vietnam’s ruling party makes leaders accountable for alleged corruption occurring under their watch - 15 Jan 23
The fallout from Vietnam’s Covid-19 pandemic-related graft scandals came to a head on Jan 5, when its National Assembly voted to dismiss two deputy prime ministers and approve two replacements.
One of the deputy prime ministers let go was veteran diplomat and former foreign minister Pham Binh Minh, who was also a member of the Communist Party of Vietnam’s politburo – a position he was also forced to vacate[...]
The difference this time is the way in which the two deputy premiers were ousted. Neither was disciplined by the party before resigning. They are also unlikely to face criminal prosecution, say analysts, given that there has been no evidence so far directly linking them to the scandals. Rather, they were made to take responsibility for wrongdoing that took place under their leadership.
This marks an inflection point in party general secretary Nguyen Phu Trong’s “blazing furnace” of an anti-corruption campaign.
Dr Le Hong Hiep, a senior fellow at ISEAS – Yusof Ishak Institute in Singapore, told The Straits Times: “Now the party is trying to create a so-called ‘culture of resignation’, so that when you are found to have made a mistake or be responsible for a scandal that happened under your watch, you are expected to resign. You don’t wait for the party to take action against you.
“This would create a culture of accountability and more flexibility within the party’s personnel mechanism.”
WaPo - How Vietnam’s Anti-Corruption Fight Keeps Expanding - 11 Jan 23
Vietnam’s Communist Party chief Nguyen Phu Trong has likened his anti-graft campaign to a “blazing furnace,” one that’s caught hundreds of senior officials, business executives and others in its blast over the years. While the country’s position has improved by more than 30 spots over the past decade on a global corruption perception index, it was still at 87th place out of 180 ranked in 2021. Now as Southeast Asia’s fastest-growing economy seeks to bolster its appeal as a destination for foreign investment in the midst of mounting trade tensions between the US and China, the fight seems to be flaring again.
Trong, who won a rare third term in 2021, said in a televised speech that “each party cadre and member needs to shoulder the responsibility of being a role model. The higher the position and rank, the more responsibility one must take.” [...]
People are sitting in jail, and some have been sentenced to death. In the first six months of 2022, at least 295 party members were disciplined due to corruption and deliberate wrongdoings, according to a statement of an August meeting of the central anti-corruption committee. Civil judgment enforcement agencies had recovered more than 9 trillion dong ($383 million) in major cases in same period. (In 2021 the committee reported prosecuting 390 graft cases and recovering at least $400 million in assets.) But in Vietnam’s closely controlled, one-party state, motivation is difficult to assess. Human rights groups repeatedly accuse the government of tamping down dissent. Freedom House, a US-based advocacy group, ranks Vietnam as “not free,” with a 2021 score of only 19 points out of 100. Transparency International, a Berlin-based anti-corruption group, gave it a score of 39 out of 100 in 2021, from 31 in 2012 — the year then-premier Nguyen Tan Dung’s government was tainted by a series of scandals. Arrests picked up again after a new administration took power in 2016
😁😁😁
47 notes · View notes
tuilathu · 11 days
Text
Tumblr media
something to be proud of these days
2 notes · View notes
hieuchels · 8 months
Text
“Thúy yêu của anh.
Không hiểu anh đã xa em bao lâu. Thời gian đối với anh không có một chút gì nữa. Anh thấy anh xa cách em vô cùng tận. Em ở một cõi sống đang diễn ra ngoài kia, chung đụng hòa lẫn vào một đám đông ồn ào, với những quy luật đặt định gò bó, tù hãm. Còn anh đang đứng ở biên giới cõi chết. Tuy anh đứng ở đó nhưng anh không thể đến với em – anh chỉ còn dấn thân anh vào cõi chết chờ đợi.
Bây giờ em đang làm gì trong căn nhà yên ấm ấy? Em đang nghĩ gì? Em có nghĩ về anh không? Anh cho là có. Em đang nghĩ, đang khổ sở không phải vì anh mà vì cái bướu trên thân thể anh. Lúc anh viết những dòng này cho em, cái bướu không còn nữa. Cả cái nắm thịt bọc trong làn da có màu chàm tía cùng một ít lông đã được ngâm vào một lọ thủy tinh nơi viện ung thư, sau khi nó đã được xem xét, nghiên cứu kỹ càng. Ở trên cổ anh đây, nơi ngự trị c���a cái bướu – một hiện tượng quái gở kỳ lạ, anh đã cắt đi, và vị bác sĩ cắt đi một phần, nó chỉ còn lại một dấu vết – nơi khởi điểm của một chứng nan y không sao cứu chữa được: ung thư. Nó không còn là thắc mắc, nó chính ở trong cái bướu. Anh đã cắt đi, anh đã chiếm mảnh đất nó sinh sống, trưởng thành, nên nó bắt đầu di cư sang một phần thân thể khác. Nó ăn vào trong, vào trong mãi cho đến lúc anh từ giã cõi sống có em này. Bây giờ em đang làm gì, anh viết những dòng này cho em, bởi vì chỉ có em là người thân duy nhất cho anh được tâm sự, trong khi chờ đợi một sự thay đổi. Em đừng nóng giận, đừng tuyệt vọng. Anh vẫn là của em muôn đời. Nhưng em không là của anh. Buổi dạ hội vừa qua chúng ta không tham dự. Nó giúp anh nhận thức về anh, về thân phận anh. Nó không phải một sự tình cờ bỗng nhiên hiện diện. Nó là một sự thực theo đuổi lâu dài và lớn lên cho đến một lúc chúng ta nhìn nhận. Em đã không thể mang anh đến buổi dạ hội – không mang anh đến được với đám đông. Trong cái xã hội vây quanh đây, anh – một sự quái gở – một kẻ lạ mặt xa cách.
Bao nhiêu năm cô đơn của tuổi trẻ anh đã mang theo – tuổi trẻ của một đứa bé mồ côi lang thang không biết la thét với ai, chỉ biết la thét với những chuyến xe lửa chạy qua mỗi ngày hú còi và phun khói. Chỉ biết mang mình ra khoảng trống đóng lấy những vai trò lừa dối mình. Khoảng trống bao la ấy đau buốt, nhức nhối, chích vào thân thể anh từng giây, từng phút ngột ngạt, tức tưởi lay động, choáng váng tim óc.
Anh đã đánh lừa và mang anh đến với em. Em đã chịu đựng sự có mặt của anh – nhưng đến bây giờ em không còn đủ sức chịu đựng nữa – em lên tiếng, như đám đông lên tiếng cho anh nhận ra anh. Anh hốt hoảng ở giữa khoảng trống vây quanh anh đã lấp liếm che đậy. Nó hiện ra một vực thẳm sâu vắng. Anh la thét cho tiếng anh trả lại. Anh cũng như mọi người không được quyền về sự sinh ra mình. Nhưng anh không thể không được quyền với thực tại. Anh có quyền về anh nên anh đã cầu cứu mọi người giúp anh, nhận anh là một người như họ.
Anh đã cắt bỏ cái bướu để tìm về cõi sống, về đám đông bình thường. Nhưng không được. Hành động quyết định mang anh đứng vào ranh giới của sự chết im lặng câm điếc chờ mỗi chúng ta. Anh không muốn đến đó. Hôm nằm trên đường xe lửa khi cái chết tiến đến dần dần, anh đã cảm thấy, anh đã từ chối. Thế mà có người đã bảo rằng anh tự tử, như anh đã kể cho em nghe bao nhiêu lần về quá khứ – đứa trẻ muốn nuôi nấng đến đây là một kẻ trưởng thành. Nó không bao giờ nhắc nhở quá khứ, nó đòi đối diện với thực tại và tiến đến tương lai.
Trên mặt anh đây, khoảng trắng trống không của trần bệnh viện anh nhìn hoài không tránh được, người ta bắt anh nằm ngửa thế này. Anh chẳng thể xoay nghiêng để nhìn những người đang nằm bên đây, hay để ngó lấy mảng trời, khoảng sân cỏ có vòm cây. Anh chỉ có thể nhắm mắt lại tưởng tượng khung cảnh bên ngoài, sinh hoạt phố phường, nghĩ về em, cũng như nghĩ về cha, mẹ và bà anh. Những người đã chết, những người còn sống và đám đông lạ mặt xưa kia của anh bây giờ như nhau. Anh không thấy rõ em, cũng như là anh. Anh hình dung tưởng tượng bao nhiêu nó càng tan biến, mờ ảo, hư không đi bấy nhiêu. Làm sao để anh nhớ mắt em anh đã nhìn, đôi môi em anh chưa bao giờ được đặt môi anh lên đấy, cả đến bàn tay em anh cũng chưa được nắm lấy một lần. Cái sự thực hiển hiện của em nơi cõi sống là một cái bóng mơ hồ ảo ảnh nơi anh tìm đến.
Thân thể anh còn đây, cái bướu đã mất. Anh khước từ sự hiện diện vô ích của nó nên anh đã trở thành một sự không thực. Anh chẳng còn gì ngoài cái thân thể đang dần dần nhiễm độc, ung thối ra, cho những sinh vật khác sinh sống. Anh là một sự không thực nằm đây – Sự quái gở bắt đầu bay hơi ẩm mốc. Nhưng từ đó cho anh biết rằng anh là gì. Anh hơn đám đông vây quanh, bởi anh ý thức được sự có anh, mọi người coi họ có mặt – nhưng là một sự có mặt hư ảo, không thấy mình. Người ta từ khước anh – điều đó không cần thiết khi anh đối với anh đã là sự có mặt hằng cửu.
Anh biết anh là anh. Anh có toàn quyền về thân anh. Có một sức mạnh vô hình nào chi phối đời sống chúng ta? Hạn định, bày đặt từng cử chỉ, công việc chúng ta làm, nhất là cái chết. Bộ mặt nào chờ đón chúng ta ở cuối con đường này. Muốn kháng cự một sự định đặt, chúng ta có quyền chọn lựa cái chết – hành động cuối cùng. Anh không cần đến nó. Anh muốn theo dõi nó. Từ anh đã là sự đề kháng khi anh ý thức được khoảng trống bao la vây quanh anh. Thôi em đừng khóc nữa, một dạ hội không đến với chúng ta và mãi mãi. Nhưng em có thể làm lại nhiều đêm dạ hội khác không cần anh có mặt.
Anh là một quá khứ, một chứng tích của đời sống. Một hải đảo cô đơn ngàn đời – bởi nó công nhận niềm đau buốt của khoảng trống, từ khước đám đông, thức giác niềm đối kháng với một bộ mặt vô hình nhìn xuống đời sống.
Thôi em đừng hát, đừng vỗ về anh. Em là một kẻ khác đã xa lạ anh rồi. Anh đứng đây một mình với lòng kiêu hãnh của anh… Anh muốn mô tả cái bây giờ – cái sắp tới… nhưng làm sao anh có thể nói cho em hiểu được. Điều ân hận duy nhất của anh chính là điều đó… Vĩnh biệt em.”
— Niềm đau nhức của khoảng trống, Dương Nghiễm Mậu
Tumblr media
6 notes · View notes
pmpanacea · 7 months
Text
Khi bạn nghiêm túc trải qua một mối tình nhưng cuối cùng lại phải chia tay, sau này bạn rất khó để yêu một người khác, bạn không muốn bỏ thời gian tìm hiểu nữa. Giống như bạn viết sắp xong một bài văn, nhưng giáo viên nói chữ bạn quá xấu rồi xé bỏ, yêu cầu bạn viết lại.
Tuy rằng bạn vẫn nhớ những nội dung đó, nhưng bạn lười viết, bởi vì bài văn mà bạn đã dồn hết sức lực vào, chỉ thiếu mỗi kết luận, mà bạn lại phải bắt đầu lại từ đầu... Nên bạn không thể dành cho người thứ hai nhiều đến như vậy nữa.
(999 lá thư gửi cho chính mình)
|10:26PM - 30thOct2023| @pmpanacea
Tumblr media
2 notes · View notes
daupiecc · 9 months
Text
Gửi Chuồn,
Tumblr media
Hôm nay đi chợ trời có hai người đàn ông thu hút ánh nhìn của Đậu. Họ nắm tay nhau, nhìn cảnh vật, nhìn nhau, cười, rồi lại dắt nhau đi. Tất cả đều không thành lời. Thi thoảng bắt gặp những dấu hiệu tình yêu của thế gian này, Đậu lại nhớ đến thứ mà chúng ta có (hoặc đã từng có chăng)
Nhớ một người mình thương là khi giữa những thứ xa lạ nhất, tâm trí vẫn có thể moi ra những tiểu tiết để gắn cho từng cử chỉ tượng trưng cho người ấy.
Có lúc ở ngã tư, Đậu mải nhớ tới lúc hai đứa cuộn lấy nhau trong chăn, hôn lên từng tế bào trên da, muốn hút bằng hết mọi điểm khoái cảm dọc theo người. Giật mình với những suy nghĩ ấy, Đậu không khỏi hốt hoảng, những ý niệm như thế có phải thật hư đốn không? Phải chăng nỗi nhớ đã trở thành liều thuốc kích thích dục vọng mà chỉ có thể mang dáng dấp của một người, một đêm, một khoảnh khắc không thể thay thế.
Chuồn lại bị tỉnh lúc 5 giờ sáng, sau đó sẽ ngủ tới trưa. Chiều nếu không ở nhà, hẳn Chuồn sẽ lượn qua một trong hai quán, hoặc cả hai, ngồi hút thuốc và rồi đi về. Thật là một thói quen bền bỉ cho những con giông sắp tới. Cho tới một ngày, một bạn gái nào đấy sẽ xuất hiện giữa cái thời gian biểu ấy và trở thành tình yêu của đời Chuồn. Ý nghĩ ấy không khỏi khiến Đậu buồn nôn. Thật khó để giả nai hay làm người tốt khi ngồi với chính mình, Chuồn hiểu mà.
Đậu nghĩ Chuồn sẽ nhớ Midori. Đậu hẳn là đã sợ mình thua kém Midori nhiều lắm, thế nên lúc nào cũng cố gắng cho Chuồn thấy mình cũng là người vun đắp vì tình yêu này.
Và Đậu đã thực sự yêu Chuồn, chỉ để Chuồn bỏ đi.
Nếu chỉ một thứ khác đi, nếu Đậu ở lại, nếu Chuồn quyết định tin vào con người thêm lần nữa,.. 15 triệu từ 'nếu' để đánh đổi lấy một viễn cảnh mà biết đâu chúng mình sẽ hạnh phúc hơn chăng? Từng câu nói của Chuồn đêm hôm ấy ăn mòn vào trong người Đậu hàng đêm. Hóa ra câu nói đầy đau khổ và chật vật để tồn tại của một người cũng có thể khiến Đậu thấy khó thở như thế. Mới 9 rưỡi sáng, Đậu dặn mình không được chảy nước mắt, nếu không thì ngày hôm nay sẽ trôi tuột xuống con kênh ngoài kia.
Không biết ở thành phố nơi đã từng ấp ủ tình yêu của chúng ta, Chuồn liệu có nhớ tới Đậu như thế?
Tumblr media
0 notes
toioday · 1 year
Text
Cách để tổn thương một người rất dễ dàng, ví dụ từ những lời nói trong lúc vui đùa, ví dụ người nói ra chẳng hề có cảm giác gì nhưng người nghe nhạy cảm, ví dụ người nói là người đặc biệt mình yêu thương, ví dụ là “một cụm từ nào đó + được chưa…” nói ra thì vô nghĩa nhưng nghe tan vỡ.
SG-230427 00:38am
Tumblr media
60 notes · View notes
dienmaysacomex · 9 months
Video
youtube
Ghế xếp thư giãn Sumika 168
2 notes · View notes
van-nguyen-47 · 10 months
Text
Giữ gìn sức khỏe tốt như thế nào?
Tham khảo hữu ích
2 notes · View notes
tuilathu · 1 year
Text
Con chim xanh biếc bay về - Nguyễn Nhật Ánh
1. Khi trái tim nhúng vào tình yêu, nó sẽ lên men và làm con người ta ngây ngất say.
2. À, một kẻ đang yêu thì họ nhìn đời như thế nào nhỉ? Thốt nhiên tôi lẩm bẩm. Chắc họ sẽ thấy cuộc đời đẹp lên trong mắt họ. Cây mộng mơ trong hồn họ sẽ trổ hoa. Và trong lòng họ chắc chắn sẽ có chim về hót. Nghĩa là hoàn toàn khác với tâm hồn héo úa của tôi.
3. - Hồi trước em vẫn gọi nó là "người yêu" đàng hoàng. Từ khi nó đá em, em thêm chữ "thằng" vào đằng trước.
- Trả thù hả?
- Dạ, một cách trả thù ngu ngốc. Tại nó đâu có biết em gọi nó là "thằng". Chữ "thằng" kia đâm vào tim em chứ đâu có đâm vào tim nó. Giống như em cố đá vào gốc cây rồi ngồi chờ cho nó gãy giò.
4. Cũng như tôi, Lương đang mắc kẹt trong vở kịch mà vai diễn của nó bị trúng đạn ngay từ những màn đầu. Toàn bộ phân cảnh còn lại nó không chịu chết một cách êm ái, mà cố ngắc ngoải sống để trả thù tên sát nhân bằng cách bắn vào tim mình.
5. Tôi tự thuyết phục tôi rằng giữa tôi và Sâm không hề tồn tại cuộc tình nào, vì một cuộc tình thực sự thì không thể tạo ra từ một phía, cũng như một nụ hôn không thể được thực hiện chỉ bởi một người.
6. Lý trí bao giờ cũng thông thái và lạnh lùng... Nhưng những ngày sau, khi trái tim lên cơn sốt thì lý trí tìm cớ đi vắng. Tôi trở lại là tôi - kẻ suốt đời bất hòa với bản thân.
7. Từ khi quen Sâm, trái tim tôi giống như chiếc máy bay đi qua vùng thời tiết xấu, không ngừng rung lắc và cuối cùng thay vì hạ cánh xuống đường băng lại đáp xuống ruộng lúa mấp mô lồi lõm. Thế nhưng tôi lại lấy điểm cộng của bên này bù cho điểm trừ của bên kia, như du khách san sẻ đồ đạc giữa hai vali, để tìm cách tha thứ cho anh.
Tôi hóa ra cũng là một cô gái ngốc nghếch. Giống như Lương.
8. "Tình yêu là câu chuyện giữa hai trái tim chứ không ph���i giữa hai cái ví".
9. Lúc nhỏ Khuê lần đầu đến quán, tôi chưa nhận ra nó ngay. Từ cô bé mười tuổi đến cô gái hai mươi bao tuổi, đó là một hành trình đủ dài để một người bạn cũ đánh rơi không ít nét quen thuộc dọc đường.
... Nó không nhận ra tôi, có lẽ vì tôi cũng như nó, đã bị thời gian nhào nặn sau ngần ấy năm để đánh lừa ký ức của những người quen cũ.
10. Đâu phải sai lầm nào trên đời cũng có thể sửa chữa. Trong cuộc sống vẫn có những đổ vỡ, mất mát vô phương cứu vãn đó thôi.
11. Ở đời, không có gì là bất biến và tình cảm là lãnh vực phù hợp nhất để con người ta rủ nhau biến những điều không thể thành có thể.
12. Có những gánh nặng nếu trút sang cuộc đời người khác thì cuộc đời của mình cũng không vì thế mà trở nên nhẹ nhõm hơn. Làm vậy có khác nào mình kéo chân người khác để họ rơi xuống và ngụp lặn trong nỗi đau rồi bị dày vò giống như mình trong khi bản thân mình cũng không ngoi lên được. Đó là cách phát tán nỗi buồn một cách không cần thiết, chẳng có ý nghĩa gì ngoài việc khiến giấc ngủ mọi người đều bị quấy nhiễu và biến thế giới trong mắt họ trở thành xám xịt như nhìn qua một tấm kính bẩn khi họ thức giấc vào sáng hôm sau.
13. Chúng ta không ai sống để chết, dù cái chết sớm muộn gì cũng vẫy gọi chúng ta. Cũng như vậy, chúng ta không yêu để tan vỡ, đặc biệt khi tan vỡ là điều chúng ta hoàn toàn tránh được.
Trái tim trong lồng ngực mỗi người giống như chiếc đồng hồ đỏng đảnh, thỉnh thoảng tỏ ra mệt mỏi biếng lười, nhưng bạn yên tâm đi, rồi nó sẽ tích tắc chạy lại một khi thần tình yêu đã lên dây.
23 notes · View notes