Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

Ngày xưa, lúc nhà ông bà mình chưa xây lại, nếp nhà cũ có cả một gian nhà riêng chỉ dành cho bếp củi. Sau này, ngôi nhà được xây lại, gian bếp đó cũng biến mất theo. Bây giờ, bếp củi chỉ là một góc nhỏ, tính ra còn chẳng bằng 1 phần 4 gian bếp cũ kia.
Mình còn nhớ ngày xưa mỗi lần về quê đều thích chui vào bếp hở lửa, còn lấy mấy que củi cho vào bếp còn đang cháy, rồi lại lấy ra phe phe phẩy phẩy. Rồi cũng vì nghịch như vậy mà mình toàn bị "ăn chửi" mà có bao giờ chừa đâu.
Mấy độ Tết, con cháu tụ họp lại ở nhà ông bà. Rồi cùng gói bánh, gói nem. Rồi lại đợi đến khi đem bánh chưng đi nấu. Khi đó mấy đứa con nít tụi mình chỉ muốn thức để trông nồi bánh (dù hồi đó có biết trở lửa hay gì đâu) nhưng vẫn muốn tụ tập chơi với nhau trong căn bếp lửa đó.
Bây giờ cuộc sống ngày càng hiện đại nhưng mình lại không cảm nhận được những hương vị thân quen vốn có của ngày Tết. Càng lớn mình càng hoài niệm Tết xưa hơn, nhớ nếp nhà cũ, nhớ gian bếp lửa ngày xưa kia...
13 notes
·
View notes
Text
Trạch Vu đang đợi một người con gái mà trước mặt người ấy anh không phải nguỵ trang.
Bách Giai đang đợi một người con trai mà cậu ấy không phải chịu áp lực lựa chọn.
A Thác đang đợi một cô gái tốt biết cách trân trọng bản chất thuần phác của anh.
Còn tôi giờ đang đi đến đoạn vĩ thanh của bài toán sắp xếp tổ hợp tình yêu này. Trong quán cà phê Đợi Một Người, bên những tách cà phê hương vị khác nhau, chúng tôi đều đang đợi lời giải cho bài toán trái tim mình.
Trích bìa "Cà phê đợi một người" _Cửu Bả Đao
P.s. Lại là một cuốn sách khiến mình dành cả buổi sáng để đọc một lèo không bị đứt đoạn...
0 notes
Text
Nếu được hỏi về những cuốn sách phải đọc khi còn trẻ và trước khi chết, chắc chắn trong đó tôi sẽ kể đến "Một lít nước mắt''. Cuốn sách không chỉ là một cuốn nhật kí thấm đẫm nước mắt của một cô gái với khát vọng được sống thật mạnh mẽ, mà nó cũng đã lấy đi không biết bao nhiêu "một lít nước mắt'' của hàng triệu độc giả. Cuốn sách là những trang viết tuy đầy bi thương mà vẫn chứa đựng trong đó thật nhiều niềm tin và nghị lực sống mãnh liệt của cô gái mang tên Kito Aya. " Một lít nước mắt'' chính là ''Một sự sống nảy sinh từ cái chết'' (Nguyễn Khải)
"Được sống là một điều đẹp đẽ và tuyệt vời." _ Kito Aya
1 note
·
View note
Text

Lướt thư viện ảnh, bỗng thấy một bức hình chụp khá lâu rồi. Là bức hình chụp hoa hướng dương, bỗng mình lại nghĩ đến ý nghĩa tình yêu của loài hoa mặt trời này.
Mình đã từng đọc ở đâu đó "hướng dương" chính là hướng đến mặt trời. Hoa hướng dương trong tình yêu là đại diện cho sự thủy chung và ấm nồng...Nhưng mối tình ấy lại là tình đơn phương. Hướng dương say đắm vầng thái dương kia đến nỗi khắc ghi cả bóng hình người ấy lên mình, cả đời luôn hướng về mặt trời nhưng lại không có được mặt trời.
Có lẽ, thứ tình cảm của Dịch Dao dành cho Tề Minh (*) cũng như tình đơn phương của loài hoa này vậy. Tề Minh trong mắt mọi người luôn là ''con nhà người ta''. Cậu lớn lên cùng Dịch Dao, quan tâm, chăm sóc cho cô. Với Dịch Dao, cậu như là ánh mặt trời trong trẻo, rực rỡ vậy. Thế nhưng mặt trời cũng có ngày tắt nắng...
Không biết từ bao giờ, khoảng cách giữa hai người ngày càng cách xa. Tề Minh có từng có tình cảm với Dịch Dao không? Theo mình thì là không, đó như là thứ tình cảm ''trên tình bạn dưới tình yêu vậy''. Nó như là việc cậu đã quen việc chăm sóc, che chở cho Dịch Dao thôi, nhưng nó lại không phải tình yêu. Nhưng Dịch Dao lại cho là như vậy nên khi ''ánh mặt trời đó'' ở một nơi khác, cô ấy lại cảm thấy ghen tị mà cũng cảm thấy thật tổn thương. Sau này Dịch Dao mới biết mặt trời đó không phải của riêng cô...
(*) Dịch Dao và Tề Minh là các nhân vật trong "Bi thương ngược dòng thành sông''
Chuông
#bi thương ngược dòng thành sông#ngôn tình#tâm sự#tìnhyêu#taken by me#pictoftheday#phim chuyển thể#tiểu thuyết#viết lách#tản văn
1 note
·
View note