Tumgik
sigourney-ph · 4 years
Text
Tumblr media
Chuyện ngày 20.10.2020
Chưa nhận, chỉ nhìn qua nhãn hiệu trên túi quà của đối phương, tôi lé mắt: "Em có nên khen ngợi khi anh không tặng đồ lót không?"
Anh nhà cười không có ý tốt, "Để sinh nhật anh tặng nhé?"
"Thôi đi." Tôi xua tay, cầm lấy món quà, miệng lầm bầm: "Hi vọng không phải màu đỏ." Hay sexy gì gì đó.
Ổng cười tít mắt, "Lần này không phải."
"Người ta nói có thể ghi thiếp."
Tôi nhướn mày, "Anh ghi gì?"
"Không ghi, rất mất hình tượng." Ổng đáp.
Tôi truyền ánh mắt: anh còn hình tượng hả?
Ổng buồn bực, "Hình tượng của anh trước mặt người khác cao lắm đấy." Ngầm đồng ý trước mặt tôi chẳng còn.
Tôi cười híp mắt, "Nếu em nói chính xác câu anh muốn ghi, anh có thưởng gì cho em không?"
Ổng vô cùng thẳng thừng: "Không thưởng."
Tôi xụ mặt: người xấuuuuu!!!!
Ổng cười gian xảo: "Anh có thể nói trực tiếp cho em nghe."
Tôi hừ lạnh: "Không thèm."
Ổng dán lại, nói nhỏ.
(Cắt bớt 11 từ)
Nháy mắt, tui tạc!!!!!
"Biến thái!!!" Tôi mắng.
Ổng sửa đúng, "Đây là tình thú."
Sau đó ổng chợt nhớ ra, lại lấy một túi giấy nữa ở ghế sau: "Đây cũng là của em."
Tôi châm chọc: "Anh có lần nào đi mua sắm chỉ mua một món không?"
Ổng nghiêm túc suy nghĩ, "Có!"
"Cái gì?"
"Xe hơi." Ổng chớp mắt vô tội.
Tôi: "......."
2 notes · View notes
sigourney-ph · 4 years
Text
Anh nhìn cô, ánh mắt chứa sự chờ mong, chút ủ rũ nuối tiếc, lại ẩn nhẫn.
Cô bất ngờ luồn tay qua nắm lấy tay anh.
Anh sửng sốt, chưa kịp phản ứng thì bị cô ghét bỏ rút tay ra, còn không quên ném tay anh đi.
"......." Anh lúng túng, hỏi không đầu không đuôi: "Em biết rồi?"
Cô phụng phịu liếc anh một cái, kéo dài giọng điệu: "Để em đoán. Anh, đang nghĩ muốn cùng em thử-xe." Cô nhấn hai từ thử xe rất mạnh.
Anh xấu hổ cười khan một tiếng, không dám tiếp tục chủ đề này, "Có muốn ăn khuya không nhóc?"
Cô mặt vô cảm: "Muốn đi bar."
Đối phương quan sát cô một vài giây, sau đó gật đầu: "Được, nhưng không cho uống rượu."
Cô nhếch miệng cười khinh bỉ, "Đầu tiên, anh cảm thấy em mặc rất kín đáo nên mới cho đi, suy nghĩ này không thành lập, anh có tin cho em hai giây em liền biến đồ mình mặc thành loại hở bạo mà anh không thích không? Kế tiếp, anh cấm em uống rượu, không sợ cái hầm rượu nhà anh chịu tai ương à."
Anh cười đắc ý, "Anh khóa cửa hầm rồi, em không tìm được chìa khóa đâu."
Cô: "Kẹp trong cuốn sổ nhật kí thứ hai ở phòng sách chứ gì."
Nụ cười trên mặt anh cứng đờ.
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
Đồng chí mới đổi xe tò mò hỏi: "Sao em biết là xe này?"
Tôi liếc mắt: "Màu đỏ, Audi."
Anh cười cười, "Nghe lời em, khiêm tốn một chút."
Tôi: "......" Cmn, đây là khiêm tốn??? Chuyển từ Ferrari qua Audi là khiêm tốn?!
Anh nhìn hiểu ý tôi, liền hỏi: "Em nhìn sơ qua liền biết dòng nào à?"
Tôi không trả lời thẳng vì tôi không chắc chắn, nhưng giá thì có thể nhớ, tôi ngập ngừng: "Giá của nó là 5... hay 6?"
Anh cười, ừ một tiếng, không nói rõ con số.
Tôi *vẻ mặt tan vỡ*: "Em đột dưng không biết hai chữ khiêm tốn này viết như thế nào."
Anh nghe lời châm chọc của tôi, không hề để ý: "Kiểu dáng khiêm tốn."
Tôi: "......." Được rồi, anh thắng.
Anh ngược lại không vui: "Anh cấm em tìm hiểu về xe cộ."
Tôi nhìn trời, đồng chí nào đó lại ghen.
Anh bất mãn cao giọng, "Nghe không?"
Tôi: "Nếu em nói em thích tìm hiểu vì em muốn chọn xe để mua, anh tin không?"
Anh đáp ngay: "Đánh chết cũng không tin!"
Tôi nhún vai, "Ừm, em cũng không tin."
Anh nhà: "......"
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
01:22 AM - 21.09.2020
"Em không ngủ được sao?"
Tôi bực bội mở mắt, "Phải, em sợ ngủ, sợ phải đối mặt với chính mình." Chưa để anh nói gì, tôi trở nên hơi kích động, "Em biết mình phải đối mặt và đón nhận nó, phải bao dung yêu thương nó từ tận đáy lòng. Nhưng em làm gì! Em sợ hãi, xua đuổi! Em càng không thể ép buộc mình thử tiếp nhận, vì rõ ràng càng không có hiệu quả! Em..." nói tới đây, tôi dị thường lạnh băng hỏi: "Anh không hiểu được, đúng không?"
Anh im lặng, nhìn chăm chú tôi, không phủ nhận cũng không thừa nhận.
"Em yêu anh, đáng lý ra em nên muốn thân cận với anh, nhưng em lại kháng cự. Cái ví dụ này, anh hiểu được cảm xúc của em đi?" Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, lãnh đạm nói.
Anh nhíu mày, "Anh hiểu rồi, nhưng em không nên lấy việc này ra làm ví dụ."
"Không. Nó có hiệu quả và dễ liên tưởng nhất thì em dùng nó." Tôi lạnh lùng bác bỏ.
Anh cúi đầu gần sát tôi, tôi nhăn mày quay đầu đi.
Tôi nghe thấy anh thở dài, đầy cam chịu.
"Em tức giận, anh vui vì em tỏ thái độ thật với anh."
Tôi mím môi, tâm trạng nháy mắt ổn định lại. "Em xin lỗi."
Anh lắc đầu, ôm tôi vào lòng, khẽ hôn lên tóc tôi: "Em không sai, em muốn anh hiểu em, như lúc trước anh cố làm em nhìn thấy tất cả các khía cạnh của anh vậy."
Tôi rúc vào lòng anh, giọng run rẩy: "Em thấy thật cô đơn."
Anh vỗ về, "Ngoan, có anh đây rồi. Chỉ cần chúng ta vượt qua giai đoạn khó khăn này, em sẽ có thể tìm được những người bạn hợp gu."
Tôi gật gật đầu.
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
Cô cầm một sấp giấy, tới trước mặt anh ngồi xuống: “Chúng ta cần nói chuyện, nghiêm túc.”
Anh mím môi: “Anh có dự cảm không tốt.”
Cô nghĩ nghĩ đến những gì mình định bàn bạc, trực giác dã thú có khác, liền tỏ vẻ vô tội đáp: “Xác thực nha, quyền lợi của anh sẽ bị xâm phạm, đại khái... em có lợi nhiều hơn?”
“.....” Anh nghĩ, mình biết cô định nói cái gì.
Cô cười hỏi: “Chuẩn bị sẵn sàng? Kể cả việc em sẽ dùng thủ đoạn nâng giá.”
Anh chơi xấu, “Anh chưa sẵn sàng.” Nói xong liền bỏ chạy vào phòng bếp.
“.....” Cô chấn kinh rồi. Còn có loại thao tác này?
Một lúc sau, anh trở lại, tay cầm một đĩa trái cây, đối mặt với nụ cười lạnh của cô.
“Không chạy nữa?” Cô cười hỏi.
Anh lúng túng ngồi xuống, “Em lại không cấm anh phá sự chuẩn bị của em.” 
Cô hừ hừ, “Tình trường như thương trường, ha?”
“Khụ, có thể nói chuyện chính rồi.” Anh vội đánh trống lảng.
....
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Quote
- Sông nào dài nhất châu Âu? - Sông Volga của Nga, dài 3700 km, đổ ra biển Caspi.
Trích 10 Vạn Câu Hỏi Vì Sao (via miss-jolielaide)
4 notes · View notes
sigourney-ph · 4 years
Text
01:13 AM
Không biết.
Nháy mắt nhìn thấu nguyên do, có lẽ là thứ khiến tôi vô cùng mỏi mệt.
Đáng lý ra tôi càng nên phải thật vui vẻ, phấn chấn vì mình càng ngày càng nhanh chóng phản ứng, phản kháng, xua đuổi được. Hoặc tự kiêu ngạo khen mình ý chí vô cùng kiên định, mặc dù không phân rõ vấn đề tâm linh hay tâm lý đều kiên định vững vàng, tuyệt đối lý trí.
Dù vô cùng sợ hãi, dù một mình đơn độc, vẫn luôn không từ bỏ, không đầu hàng, cố thử mọi cách đánh thức mình dậy. Một phẩm chất đáng tự nào, đúng không?
Nhưng không.
Khi tôi mở mắt ra, tôi cảm nhận được sự mỏi mệt vô tận.
Vì đối mặt quá nhiều lần, liền học được cách ứng đối.
Chuyện này, một chút cũng không vui nổi.
....
Lúc này... có lẽ người tôi cần là bác sĩ.
Tôi cảm nhận được, hắc ám đang đến gần.
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
Khi bạn đi dạo phố một mình~ đôi khi thực thích đi một mình, nhất là đi coi phim.
Tui nhìn nhìn, khắp nơi đều sale, ba lô này thích, đôi boot kia cũng đẹp, cái đầm kia cũng xinh... đột dưng nghĩ nếu lôi anh nhà đi theo thì tốt rồi. Và tui cũng nói với anh như vậy.
Ổng - đang đi làm - ai oán: "Ai bảo em đi một mình, ai bảo em đánh lẻ." =))
Tui đáp: "Tại anh làm em hãi hùng với độ phung phí của anh chứ bộ."
Ổng: "Thích liền mua, ai cũng muốn mà đến phiên em liền chê."
Tui khinh bỉ: "Chọn đồ kĩ mới có cảm giác thỏa mãn đi mua sắm." Và hôm nay tui cũng quẹt thẻ vài lần rồi =))
Ổng - dân mua đồ theo cái nhìn đầu tiên - cố chấp với ấn tượng đầu tiên tỏ vẻ không hiểu được.
Lòng tui nghĩ: với cái set đồ trên người, đi với ổng, ổng không đi mua bộ đồ mới rồi tống cổ tui đi thay ngay mới là lạ.
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
[Nhật kí điều trị sang chấn tâm lý]
16/09/2020
Khi tiến vào tiềm thức, nhân cách thứ năm của bạn được đại diện bởi hình ảnh một con quỷ.
Tôi: "...." không biết nói gì cho phải. Đại khái vẫn có thể lý giải, não nhận định nó chết rồi, đương nhiên xuất hiện dưới dạng quỷ hồn. Mà vì bị thương rồi bị chính mình từ bỏ (ghét bỏ?), cho nên trở thành bộ phim kinh dị. 
Cảm giác con đường 'muốn giải thoát cho bạn' đi không thông. Kiểu giống như đang nói "Chúng ta hợp lại đi, để ta vui vẻ hạnh phúc" với người không còn lý trí, không bị đánh đuổi khi nói mới là lạ.
-Sig.Ph-
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
Đã bao lâu rồi, không đem những gì trong lòng nói ra?
Nghĩ nghĩ, có lẽ từ khi xóa tumblr trước đó.
Rõ ràng người ta tự sát không phải lỗi do mình, người ta chết rồi, cũng liên quan gì tới một người lạ như mình đâu.
Cố tình là, người nọ theo dõi mình.
Tôi biết bản thân viết những gì, nên cảm giác tội lỗi, tự nhận mình có lỗi gián tiếp tác động tâm lý của đối phương.
Có lẽ quá tự tin đi. Tự tin rằng mình ảnh hưởng lớn đến người khác.
Viết viết, luôn thích dùng lời văn diễn tả mọi thứ. Ám ảnh một thời bị cười nhạo, bị nói là rác rưởi, vì vậy liền đi xóa hết dấu vết tồn tại của chúng.
Hơn cả triệu người đọc, một đêm liền phát hiện truyện không còn nữa. Dịch giả gì chứ, vốn dĩ đang làm tác giả.
Ám ảnh này đến ám ảnh khác. Mong muốn, cảm xúc tích cực đối kháng, lại bị ám ảnh đè đầu.
Giãy dụa, trong ngoài bất nhất, lại làm ra một cái tumblr.
Đôi ba câu văn, thả bay chính mình, dốc hết cảm xúc.
Không biết từ khi nào, thấy được 7k follow.
Chợt cảm thấy, có trách nhiệm.
Trách nhiệm, là đầu nguồn sinh ra mặc cảm tội lỗi. Mặc dù, tôi biết rõ cái chết của người nọ không do mình.
Nói qua nói lại, một đống rối như tơ vò.
Như trạng thái của tôi hiện tại.
Tồi tệ, thực sự.
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
"Thỉnh thoảng, những gì bạn cần làm chỉ là nhắm mắt lại."
Thả mình trôi lềnh bềnh theo làn mây xuất hiện trong hư vô, ngăn bản thân nhìn đến những gì xảy ra ngoài thế giới kia, cản chính mình đầu hàng trước những ánh mắt thôi thúc đánh giá bạn nên làm cái này phải làm cái nọ. Chỉ một lần, nhắm mắt lại và lắng nghe con tim mình đang nói gì.
Chìm vào giấc ngủ, hình ảnh trong mơ sẽ cho bạn biết rốt cuộc tận trong đáy lòng đang gào thét những gì, kể cả khi đó là ác mộng kinh dị đáng sợ nhất khiến bạn sợ hãi bật dậy.
Nhắm mắt lại, hồi ức chuỗi ngày dài, mọi thứ đã diễn ra như thế nào để khiến bạn thấy thật nặng nề, có một khoảnh khắc nào đó trong những ngày qua ngày trôi đi hệt nhau kia, một giây mờ mịt tự hỏi lòng mình: "Mình cố gắng để làm gì?"
Cảm xúc mờ mịt đờ đẫn kia thoáng qua rất nhanh, nhanh đến nỗi bạn có thể lấy mọi sự bận rộn đè lấp chúng như chưa hề tồn tại, chỉ khi về đêm, mọi thứ trở nên thật mệt mỏi và cô đơn.
"Tôi muốn khóc." Nhưng rồi bạn nuốt ngược câu nói ấy vào trong, miễn cưỡng nở nụ cười, tự động viên mình rằng: "Cố gắng thêm một chút là được rồi."
"Rốt cuộc tôi đang làm sao vậy?"
Tumblr media
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
Tumblr media
Tôi có thể trả lời, song lại tự đặt tiếp một câu hỏi: Vì sao lại tự vấn một câu khoét sâu lòng mình như vậy?
Hưởng thụ là một loại tội lỗi, là ai, là ai nhồi nhét nhận định sai lệch nọ vào đầu?
Là từ khi nào, luôn cố gồng mình lên làm những điều được cho là phải, từ khi nào luôn cố đè ép xuống những thứ trái tim mong mỏi?
-Sig.Ph.
0 notes
sigourney-ph · 4 years
Text
🌼 10 CÂU NÓI TRUYỀN CẢM HỨNG TỪ NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI 🌼 Bạn tâm đắc câu nào nhất? 1. Những cô gái hạnh phúc là những cô gái xinh đẹp nhất – Audrey Hepburn 2. Có những phụ nữ theo đuổi đàn ông, có người theo đuổi sự nghiệp. Nếu bạn còn phân vân, thì hãy nhớ rằng sự nghiệp sẽ không tự nhiên thức dậy và bảo rằng nó không còn yêu bạn nữa – Lady Gaga 3. Chẳng ai có thể khiến bạn khốn khổ nếu bạn không đồng ý cho họ làm vậy – Eleanor Roosevelt 4. Mấy gái có muốn gặp tình yêu đời mình không? Nhìn vào gương đi – Byron Katie 5. Nếu bạn nhìn vào những gì bạn đã có trong cuộc đời, bạn sẽ luôn cảm thấy mình có thật nhiều. Còn nếu cứ nhìn vào những gì mình chưa có, bạn sẽ chẳng bao giờ thấy đủ – Oprah Winfrey 6. Cảm giác được tôn trọng đáng giá hơn được chú ý rất nhiều – Pink 7. Quyền lực không phải thứ có thể chuyển giao, bạn phải tự giành lấy nó – Beyonce 8. Bạn có thể hoài phí cả cuộc đời khi vẽ ra những ranh giới, hoặc không ngừng vượt qua những ranh giới ấy – Shonda Rhimes 9. Nữ quyền không có nghĩa là hạ thấp đàn ông – Emma Watson 10. Người phụ nữ mạnh mẽ nhất chính là người dám đối mặt với chính mình, không phủ nhận những điều thuộc về mình. Người thành công nhất, là người hiểu bản thân mình rõ nhất - Kim Oanh ( Làm phụ nữ không khổ tí nào) ☕️ “Làm phụ nữ không khổ tí nào” - Kim Oanh - Cuốn sách giúp phụ nữ tự tin làm chủ cuộc đời mình ☕️ Link đặt sách có chữ ký tác giả: http://bit.ly/lamphunukhongkhotinao_tiki http://bit.ly/lamphunukhongkho_fhs
Tumblr media
124 notes · View notes
sigourney-ph · 5 years
Photo
Tumblr media
Cuộc sống chính là 2 nửa bù trừ: 
Khi một người hạnh phúc, ắt sẽ có một người khác khổ đau.
@thorcc
540 notes · View notes
sigourney-ph · 5 years
Text
“Trong ấn tượng của anh, tôi vốn chính là một kẻ bị tổn thương có vỏ bọc mạnh mẽ.
Trong ấn tượng của tôi, anh vốn là một người toả ra sự ấm áp chói mắt khiến tôi khát khao.”
0 notes
sigourney-ph · 5 years
Quote
Rồi sẽ ổn thôi. Chỉ có một cách là tiến tới.
Haruki Murakami, Kafka Bên Bờ Biển (via miss-jolielaide)
Không ngừng đứng lên, dù đầu gối trầy trụa.
Không ngừng cố gắng, vì chỉ có phía trước mới là thứ bản thân hằng mong muốn.
6 notes · View notes
sigourney-ph · 5 years
Text
Ngủ đi rồi thức dậy với một bầu trời trong xanh đầy dịu dàng êm đềm.
Chứ đừng yên giấc gọi mãi không tỉnh, một màu trắng tang tóc phủ lên trên.
Tumblr media
Em mệt rồi nằm xuống ngủ đi em
Ngày mai ra sao không còn quan trọng nữa
Suốt cuộc đời mải miết tìm chỗ dựa
Nghiêng vai này - hãy tựa vào chính em
Hạnh phúc đâu phải vai diễn cần người xem
Hạnh phúc là nhìn thấu tim mình khi đau đớn
Đừng giống như mặt hồ không sóng gợn
Mà thẳm sâu cồn cào khóc nỗi đau riêng mình
Em mệt rồi nằm xuống ngủ đi em
Chuyện ngày sau, một đời - ai biết trước
Chẳng thể đem cuộc đời ra đánh cược
Được mất, thắng thua, người thiệt nhất vẫn là mình
Em mệt rồi nằm xuống ngủ đi em
Sau hôm nay, ngày mai hay mãi mãi
Sẽ không còn ngốc nghếch và khờ dại
Lặng lẽ yêu một người, lặng lẽ thành lãng quên...
Em mệt rồi | Mộc Diệp Tử.
813 notes · View notes