Tumgik
#đi chợ tết
bibianxx · 4 months
Text
#1600
Nội mình đã mất cách đây hơn một tuần, một tuần trôi qua và cuộc sống vẫn cứ vận hành như thể chưa có chuyện gì xảy ra nhưng cũng không thể nào chối bỏ được rằng nỗi đau về việc mất mát này là sự đau thương quá lớn đối với gia đình mình.
Lần cuối cùng nắm tay Bà “Bà ơi, bi về rồi ạ, con với cha về thăm Bà đây ạ”…
Mình nhớ khoảng thời gian còn bé, mỗi dịp tết với hè cha mẹ luôn gửi mình về Bà để Bà chăm, mình đi nhà thờ cùng Bà, mình đi chợ cùng Bà, mình được Bà yêu thương.
Và cho đến khi mình lớn lên, mình chọn làm việc, những lần thăm Bà ngày một ít đi - chỉ gói gọn không đến một ngày, mỗi năm một lần vào dịp tết - khi ấy mình chưa nhận ra rằng việc được ở cạnh Bà sau này chỉ còn là những mong ước.
Mình có một vài người bạn, không nhiều nhưng những mối quan hệ ấy là 10 năm, 15 năm. Và khi cái ngày không may ấy đến - ngày mà Bà mình rời đi khỏi cuộc sống này - “Bà Bò” đã nói với mình rằng bạn ấy sẽ đến, bạn ấy chia buồn cùng gia đình mình và ở lại rất lâu sau 6 năm tụi mình không gặp.
Mình không chỉ là một đứa trẻ may mắn khi được sống tình yêu thương của gia đình, mà còn là một người may mắn trong tình bạn khi từng người, từng người đều bày tỏ sự tiếc thương, quan tâm đến mình như một người thân vậy.
“Bà Bò” mà mình từng quen rất khác và mình đã nghĩ rằng nhiều năm sau nữa bạn ấy sẽ ngày một xa cách mình hơn. Nhưng tệ thật, chẳng một ai thay đổi chỉ là cách mình nhìn bạn ấy đã thay đổi đi thôi.
Một câu ngạn ngữ mà mình từng đọc được
“Núi phía tây khó tránh mặt trời lặn
Người bên nhau khó tránh lìa xa”
Khi đứng giữa khoảnh khắc ấy, trái tim mình cảm thấy biết ơn vô cùng với những lời chia buồn, sự viếng thăm BÀ mà mọi người mang đến.
Tumblr media
“Bà ơi bà, cháu yêu Bà lắm...”
@bibianxx
43 notes · View notes
cuonglightning · 8 months
Text
Mẹ nó bỏ bố con nhà nó cũng được nửa năm, bữa thủ thỉ bác cháu mình hỏi nó có nhớ mẹ không mắt nó trong veo trả lời “mẹ về nhà ông ngoại ngủ rồi, mẹ không muốn ngủ với em nữa…” nghe thương…
Tết năm nay mình gần như dành 100% thời gian ở nhà để chơi cùng với nó, một phần vì yêu cháu một phần vì muốn bố nó có thời gian đi ra ngoài bạn bè biết đâu đầu óc khuây khoả, nguôi ngoa cú sốc còn chưa kịp đón nhận này. Nó vừa tròn 4 tuổi hôm vừa rồi, ngoan, ngọt ngào và có chút gì đó ranh mãnh của lũ trai xóm chợ như mình. Từ dảo không còn mẹ ở bên cả nhà thương nó chiều nhiều nên có chút ngang ngạnh, nổi loạn, nhưng gặp mình thì nghe lời răm rắp, bởi mình có thần chú tình bạn và mẹo để dụ nó làm theo ý của mình. Mình chơi siêu nhân cùng nó, dạy nó cách làm quen với mèo của mình, cổ vũ nó tự xúc ăn, tắm cho nó và đêm đến kể chuyện cổ tích nửa thuộc nửa bịa rồi hát cho nó ngủ, mấy thứ ngày nào cũng lặp đi lặp lại như vòng tuần hoàn nhưng có vẻ nó không bao giờ chán, hôm nào cũng đòi chơi lại, làm lại, kể lại… Mình nhận ra bản thân cũng học được nhiều hơn từ nó ví dụ như cách cóp nhặt niềm vui hoặc tìm đến nụ cười…
Mai mình lại ra HN, hồi nãy dặn nó “Mai bác cùng mèo ra HN rồi em Minh ở nhà nghe lời ông bà và bố ngoan nhé” nó chả nói gì một lúc, sau đó mới ngước lên bảo “Thôi, ok bác ra đi làm đi nhé, hôm sau lại về chơi với em nhé”… cái vòng tay sang ôm mình… trời ơi tan chảy…
Nó đang nằm bên mình, thở những nhịp đều đều trên lồng ngực bé tí, mùi hơi thở thơm tho và trong veo như mùi hy vọng. Đời nó sẽ có nhiều nỗi buồn mà cũng như mình và bố nó, chính bản thân nó sẽ phải học cách vượt qua bằng tự lực, nhưng mình tin rằng nó sẽ là người mang tới nhiều giá trị và ánh sáng cho cuộc đời này, hy vọng rằng con đường của nó sẽ toả sáng như cái tên mình đặt cho nó “Nhật Minh”…
14 notes · View notes
tieutruong · 8 months
Text
Tumblr media
Hôm nay trên đường đi làm về, tôi gặp bà nội, bà tôi đang đi chợ. Thấy tôi bà gọi với lại bảo “Vào bà cho cái khăn mới đẹp lắm”. Chả là bác tôi mới đi công tác bên Nga một tháng, lúc bác về tôi chỉ lấy Sô-cô-la thôi 🤡, còn khăn thì tôi cũng không để ý. Bà tôi còn nói thầm rằng có người xin khăn nhưng bà không cho 🤣🤣, bà để cho tôi. Tôi cầm cái khăn bà cho về nhà, soi gương một lúc, tôi đang không biết nên phối nó với cái gì để trông tôi đỡ giống u50.
Những ngày cận Tết mọi thứ có vẻ thú vị. Hôm nay trên đường đi làm thấy người ta treo cờ, treo đèn khắp các đường rồi. Tôi thì vẫn như mọi ngày thôi. À không, chẳng giống mọi ngày. Tôi đang phải vắt óc suy nghĩ làm thế nào tôi có thể ăn trưa ngày mai thật nhanh để kịp có mặt ở HN lúc 1 giờ 40 phút. Cuộc sống tôi đúng là không có thăng trầm thì đời không nể mà. Hễ khi nào tôi thấy nhàn rỗi là y rằng có chuyện phải chạy cong đuôi…
30/1/2023
Tieutruong
12 notes · View notes
phophuc · 3 months
Text
Tumblr media
sáng nay mình ngồi starbucks ngay Nguyễn Huệ, kế bên mình là 1 gia đình nhỏ 4 người. Bỗng người mẹ cáu gắt hỏi bé gái lớn bình sữa của em đâu, bé bảo bé nhớ đã bỏ vào trong túi rồi. Người mẹ lại chửi đổng lên đại loại “banh con mắt mày ra mà nhìn này”, ông bố im lặng nãy giờ lại lên tiếng trách móc đại ý lâu lâu được mấy ngày thảnh thơi, nhờ con cái 1 tí việc nhỏ thế thôi mà cũng quên.
con bé mặt mếu máo như sắp khóc, bà mẹ thì cứ lôi lại mấy chuyện xưa mà trách móc mình nghe phiền cả tai, xong mới ra quầy mua 1 ly sữa nóng đưa cho nhà họ. Nhờ vậy mà bà mẹ mới thôi không chửi con bé nữa, mặt bà ngại đỏ hết cả lên.
mình nhớ đến câu chuyện cách đây vài hôm giữa mình và mẹ, mẹ mình là người rất thích than vãn và hay chửi không kiểm soát. Ngày 23 âm lịch, cô giúp việc mình quên mua đậu xanh để làm nhân bánh trôi. Mẹ mình chỉ có 1 vấn đề như thế nhưng ngồi trách móc cả 20p, mình bảo mẹ “bây giờ con đi mua, mẹ bắt cái nồi nước lên đi. Gần trưa mới cúng mà, mình làm bây giờ vẫn kịp”. Mẹ mình lại vặn ngược lại bảo hôm nay, giờ này chợ nào mà còn bán. Mình lại vặn xuôi lại “thế bây giờ không đi kiếm là không có chè, mẹ chọn đi”.
mình đọc threads và thấy nhiều bạn tâm sự, Tết chả muốn về nhà. Đâu đó mình vẫn hiểu, đâu đó lại không. Nhưng ít ra, đối với những trường hợp mình gặp phụ huynh đều chọn việc trách móc, đổ lỗi trước sau đó mới tìm cách giải quyết.
mà điều đó, vô tình lại đẩy xa khoảng cách giữa 2 thế hệ.
1 bên muốn quên, 1 bên thì cứ giữ mãi. Lâu lâu thì lại lôi ra chà xát lại 1 lần nữa.
mình thì vẫn mong tất cả những bạn đọc được đến đây hay tất cả mọi người, dù như thế nào vẫn sẽ an lạc. Mỗi năm chỉ 1 dịp Tết, đôi lúc bạn chỉ cần có 1 cái lỗ tai vờ như không nghe thấy. Để làm bạn có thể hạnh phúc hơn 😄
2 notes · View notes
nuchinh · 2 years
Text
Tổng hợp 70+ STT thả thính Tết 2023 mới lạ và độc đáo nhất
Mỗi dịp Tết đến xuân sang, bên cạnh những lời chúc ý nghĩa dành tặng cho người thân yêu, có không ít bạn trẻ quan tâm săn lùng các dòng STT thả thính Tết 2023 với hy vọng cưa đổ crush. Cùng NuChinh tìm hiểu ngay các dòng STT, caption thả thính đầu năm Quý Mão chất lừ nhé.
STT thả thính ngày Tết ngắn gọn gây ấn tượng khó phai
Những dòng STT thả thính đầu năm hiện đang trở thành xu hướng tìm kiếm được nhiều người quan tâm. Cùng gây ấn tượng mạnh mẽ với nửa kia qua một số các STT thả thính năm mới ngắn gọn được đề cập dưới đây nhé.
STT thả thính năm mới 2023 hài hước
Những dòng cap thả thính 2023 mang tính chất hài hước hứa hẹn sẽ giúp bạn thu hút được hàng ngàn lượt like và sự quan tâm của người ấy.
Phiên chợ tình anh rình mò mua thính. Thính đây rồi sao chưa dính em ơi?
Em là sóng nhưng xin đừng như sóng. Đã xô vào, xin chớ ngược ra khơi.
Em có biết tại sao da anh đen không? Vì anh mải ngắm nụ cười tỏa nắng của em đấy.
Nghe tin đồn, ba mẹ em đang thiếu thằng con rể, nếu như em gật đầu, anh nguyện sẽ tiên phong.
Thịt heo thì lên giá. Má cứ đòi con dâu. Cho hỏi em ở đâu. Anh phi trâu tới đón.
Bao nhiêu tiếng pháo giao thừa. Bao nhiêu thính bả mới lừa được em?
Tính anh vốn dĩ thật thà. Em thả tim thật hay là “auto”.
Tết này ăn miếng kẹo ngô. Tiện cho anh hỏi em đã có bồ hay chưa?
Tết thì chẳng thiếu bí đao. Còn em sao lại nỡ (lòng) nào thiếu anh?
Bắc Đẩu thì đã có Nam Tào. Còn em đã có người nào hay chưa?
Tết này anh mà có được em… chẳng khác gì tách trà sen ân tình.
Xuân này vẫn giống xuân xưa. Vẫn đi xe số vẫn chưa có bồ.
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ. Thì thầm nói nhỏ” em yêu anh”.
Tuyển người yêu đi du xuân Quý Mão nhé…! Mại zô, mại zô.
STT thả thính đầu năm 2023 cực ngầu
Nếu mong muốn tìm kiếm sự mới lạ và sáng tạo trong những dòng STT thả thính Tết 2023 thì đừng nên bỏ qua những gợi ý cực ngầu được đề cập dưới đây nhé.
Năm nay em vẫn một mình. Nếu anh cũng thế thì mình yêu thôi.
Anh ơi nước biển màu xanh, thời gian màu tím, tim anh màu gì? Tết này anh vẫn độc thân hay là anh hãy làm bồ em nha!
Tết đến xuân sang, mình có nhu cầu tìm một em gấu 37 độ ấm áp.
Gương kia ngươi ngự trên tường. Tết này ai sẽ ra đường cùng ta. Gương buồn gượng đáp lại rằng: “Câu này khó quá tao chưa nghĩ ra”.
Em ơi hãy để anh được cùng em nắm tay chào đón khoảnh khắc giao thời đặc biệt năm nay nhé.
Tết này ăn miếng thịt đông. Thế nào mà lỡ tông vào tim anh.
Ba mươi chưa phải là Tết còn em thì mãi vẫn chưa hết thương anh.
Tết này em lại lên chùa. Không yêu, em cũng bỏ bùa bắt yêu.
Bia xuân không thể giải sầu, uống là để biết trong đầu nhớ ai?
Tết ngồi cắn chút hạt dưa, bao lâu chưa được anh đưa về nhà.
Nem rán canh măng trên cỗ Tết. Cưới em về làm hết cho anh.
Tết này bánh kẹo thả ga, cơ mà ngọt nhất vẫn là yêu anh.
Tết nay anh không thèm kẹo mứt. Vì đã có môi em thơm ngọt tựa sen hồng.
Ăn bánh chưng rồi lại… lưng chừng thích em.
STT thả thính ngày Tết độc đáo
Những câu STT thả thính Tết mang tính chất độc đáo sẽ tạo được điểm nhấn khó phai trong lòng crush của bạn. Từ đó gia tăng cơ hội được gần người ấy hơn. Tham khảo ngay để có được sự chọn lựa phù hợp nhất nhé.
Dự báo thời tiết Tết 2023 nói rằng, có em ở cạnh anh.
Tết này ăn miếng dưa hành, xong rồi muốn dành cả thanh xuân cho em.
Tết nay bánh kẹo ngập nhà. Anh thích kitkat hay là kiss em?
Tết này vẫn giống Tết xưa. Vẫn viêm màng túi vẫn chưa có bồ.
Một năm thấm thoắt thoi đưa. Vậy mà anh vẫn chưa “cưa” được nàng.
Anh ơi em thích chả giò. Thích luôn cả việc hẹn hò cùng anh.
Trái tim em chỉ 2 lần mở cửa. Đón anh vào và tống cổ anh ra.
Giao thừa mà chẳng có Táo Quân. Gian truân thế này biết quây quần bên ai?
Năm mới thật lắm xô bồ. Thôi thì về sao Hỏa tìm bồ ngay đây.
Tết ngồi uống cà phê không đường, tiện cho anh hỏi em có muốn “lên phường” cùng anh.
Tặng cho em miếng thịt đông, tiện cho anh hỏi đường tông vào tim em.
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ, tiện cho em hỏi nhỏ anh đã bồ hay chưa?
Thính này có thả cũng chỉ đợi anh dính, chờ hoài chờ mãi cũng chỉ mình em.
Em có bút chì không? Vì anh muốn xóa đi năm cũ và viết nên tương lai của chúng ta.
STT thả thính đầu năm 2023 sang chảnh
Nếu bạn yêu thích những câu STT thả thính sang chảnh thì những gợi ý dưới đây sẽ là sự chọn lựa lý tưởng. Lưu ngay lại và đăng tải lên trang mạng xã hội cá nhân cùng tấm hình thật xinh để sớm có được nửa kia nhé.
Tết ăn bánh kẹo thả ga, có điều ngọt nhất vẫn là yêu anh.
Soái ca là của ngôn tình. Còn anh thì chỉ của mình em thôi.
Ba mươi chưa phải là Tết. Không làm bạn đâu phải là hết, còn có thể làm người yêu mà.
Tết ăn bánh kẹo thả ga. Có điều ngọt nhất vẫn là yêu anh.
Quyết không tiêu tiền lì xì Tết. Anh để dành mua hết trái tim em.
Miền Bắc có hoa đào, miền Nam có hoa mai. Còn miền em thì có đôi ta.
Thịt gà phải có lá chanh. Cũng như em phải có anh mỗi ngày.
Đừng hỏi sao Tết đến mà em vẫn béo, bởi vì trong lòng em còn có anh nữa.
Một năm thấm thoát thoi đưa. Vậy mà em vẫn chưa cưa được chàng.
Nem rán, canh măng trên mâm cỗ Tết. Cưới em về, em làm hết cho anh.
Thiên hạ bảo em viết cap thả thính. Nhưng thực ra em viết cho anh là chính.
Tặng anh một gốc hoa đào. Tiện cho em hỏi lối vào tim anh.
Mứt dừa đi với chè xanh. Còn em cũng phải có anh mới vần.
New Year cũng không tuyệt bằng “Near You”.
Cap (caption) thả thính Tết 2023 bằng thơ đổ ngay crush
Bên cạnh việc gửi đến nửa kia các STT chúc mừng năm mới 2023, đừng quên gây ấn tượng với những dòng cap thả thính đầu năm 2023 bằng thơ đầy mới lạ được đề cập dưới đây nhé.
Người ta ngày Tết có đôi Tôi đây ngày Tết đơn côi 1 mình Người ta ngày Tết tâm tình Tôi đây ngày Tết một mình xem phim.
Hoàng hôn thì màu tím Nhưng em thích màu hồng Tim em vẫn còn trống Anh muốn chui vào không?
Nem rán canh măng trên cỗ Tết Cưới rồi em làm hết cho anh.
Bánh chưng, dưa hành, lì xì đỏ Nhìn em rồi nói “ỏ” đi anh.
Mặt tròn như cái quạt mo Anh nào vớ được ấm no cả đời.
Xuân kiếm lì xì, Hạ kiếm kem Thu kiếm hoa sữa, Đông kiếm em…
Anh ơi Tết đến cận kề Anh mau thu xếp mà về với em.
Lì xì thì màu đỏ Bánh chưng thì màu xanh Lẽ nào anh không biết Em đang thầm thích anh.
Anh gì ơi nghe em nói nhỏ Đất Thanh Hóa (quê em) vừa nghèo, vừa khó Gái Thanh Hóa vừa chịu khó lại cực ngoan Nếu Tết này cha mẹ em cần chàng rể thảo Anh có chịu về Thanh Hóa với em không?
Tết này vẫn chẳng có bồ Họ hàng tra hỏi “à, ồ,…, ế sao”. Thì thôi cứ mỉm cười chào. Bởi Tết trọn vẹn với bao bạn bè
Tết này vẫn giống mấy Tết xưa. Vẫn được mừng tuổi vẫn chưa có chồng. Vẫn làm công việc lông bông. Vẫn còn ở trọ vẫn còn ham chơi
Chú cá vàng bé nhỏ Mãi ở chiếc bể xanh Mọi thứ đều không rõ Chỉ nhớ về mỗi anh.
Em là cô gái có trái tim màu đỏ Vừa đủ nhỏ để chứa một mình anh.
Nhân gian vốn giỏi đặt điều. Nói em xinh đẹp yêu kiều dễ thương. Nấu cơm, dọn dẹp Tết về. Việc nào cũng giỏi như là yêu anh.
Trên đây là tổng hợp một số các STT thả thính đầu năm 2023 được nhiều bạn trẻ yêu thích nhất. Hy vọng quý bạn đọc sẽ cảm thấy hữu ích với bài viết này của NuChinh và sớm cưa đổ nửa kia của mình để có thể cùng nhau đón một năm mới với nhiều hy vọng và thành công.
Đánh giá bài viết
source https://nuchinh.com/stt-tha-thinh-tet-2023/
28 notes · View notes
tapnhan · 8 months
Text
Mùa đông xứ sở Bạch Dương
Tumblr media
Catherine palace đẹp quên sầu
Nhân dịp Nga mới mở evisa cho bà con, giá thì rẻ nên tính làm thử test nhân phẩm thế nào ko đỗ thì thôi cúng các bác 1.2 củ vậy mà dè đâu 4 hôm sau trả kết quả cái rẹt thế nên là lại phải sắp xếp đi ngó nghiêng nước Nga Xô Viết vĩ đại mà các bác nhà mình tán dương suốt ngày không ngừng nghỉ xem nó như thế nào. Mỗi tội evisa cho hơi ki bo có mỗi 16 ngày thời hạn hiệu lực 2 tháng mà giờ vẫn đang là mùa đông, vốn ban đầu tính bay qua Mông Cổ đi chuyến tàu Trans Siberia từ Ulaanbataar tới Irktutsk chơi hồ Baikal rồi đi tàu tiếp qua miền Viễn Đông xong bay về từ Vladivostok cho mùa nào thức ấy. Nhưng vì cuối tháng 12 mạn hồ Baikal mới bắt đầu đóng băng thấy cũng chưa đẹp hẳn nên cuối cùng lại chuyển đi mỗi mạn phía Tây lượn 2 thành phố lớn Moscow, Saint Petersburg và Murmansk vậy thôi để dành miền Đông cho dịp khác.
Tumblr media
Hàng ghế vô danh ở làng Pushkin
Trước khi đi cứ nghe mọi người bảo Nga, đặc biệt là mấy thành phố lớn là phải để dành mùa hè mùa thu đi mới đã chứ mùa đông ngày ngắn đêm vừa dài vừa u ám lạnh lẽo khí hậu chán đời thế chơi bơi gì. Năm nay lại còn là năm siêu rét ở châu Âu. Nhưng mà đi rồi mới thấy nước Nga mùa đông quả là đẹp thần kỳ, châu Âu mình cũng đã đi nhiều ban đầu nghĩ đến Nga cũng ko kỳ vọng ồ à gì lắm và có thể là nếu đi mùa thu mùa hè chắc cũng cảm thấy thế thật.
Tumblr media
Murmansk
Nhưng chính bởi vì đi mùa đông lại đúng dịp cuối năm thành phố trang hoàng giáng sinh (Nga theo chính thống giáo nên giáng sinh là vào ngày 7/1) lại thêm ko khí cuối năm giao thừa nhộn nhịp, tuyết thì rơi trắng trời trắng đất, mới học được bảng chữ cái tiếng Nga nên đi ra ngoài đường đánh vần tên đường phố nhà hàng thôi cũng thấy đủ dzui rồi. Vậy nên là với đất nước nổi tiếng về mùa đông này mình cũng rất recommend đi thăm vào cả mùa đông (cũng đỡ chen chúc hơn bt 1 tý nhưng mà vào 1 tuần tết Dương dân Nga đổ ra đường chơi nhiều nên thực ra vẫn hơi bị đông :q. Lỡ mà ko mua được vé online thì xếp hàng mua vé vào bảo tàng Hermitage giữa trời -25 độ C đúng là 1 loại thử thách cực hạn)
Tumblr media
Hạng mục tham quan chủ yếu ở thành phố lớn như Moscow và Saint Petersburg nói chung vẫn là combo thường thấy quảng trường, cung điện, nhà thờ, cái nào cũng to oạch. Nhà thờ thì các kiểu củ hành, lúc tuyết rơi xuống nhìn thật là cổ tích. 2 năm nay do có oánh nhau nên giao thừa ở quảng trường Đỏ ko còn bắn pháo hoa nữa. Đến tầm 8h,9h tối giao thừa mấy anh lính a nào a nấy to như con gấu lăm lăm khẩu súng lùa hết khách ra khỏi hội chợ giáng sinh ngay ở quảng trường đỏ, sơ tán xong rồi vây rào cho ko còn một ai vào bên trong nữa chắc để bác Tsar đại đế trong điện Kremlin ăn giao thừa 1 mình cho yên ả.
Tumblr media
Nhà thờ Vasily 10 củ hành
Tumblr media
Nhà thờ máu đổ (Spilled Blood) ở St Ptg hiện đang quây rào trùng tu 1 củ hành
Ở Moscow thì khu Kremlin và quảng trường đỏ chắc là hấp dẫn nhất rồi (lăng Lenin (bé xíu) chỉ mở cửa đến 13h chiều nên ai muốn vào thăm cụ thì phải để ý chút).
Tumblr media
Bên trong Kremlin
Đối diện có cái GUM shopping mall, thời Xô viết tem phiếu cũng là cái bách hoá tổng hợp nổi tiếng nhất toàn quốc, ko thiếu đồ tiêu dùng nên là người xếp hàng mua đồ dài dằng dặc (bên trong có bán kem theo công thức hồi Xô viết cũ giữ đến tận giờ có hôm người người vẫn xép hàng dài dằng dặc). Cuối thời Xô viết Gum được tư nhân hoá nên giờ toàn bán hàng hiệu giá cũng hơi thụt lưỡi nhưng mall bên trong trang hoàng rất là đẹp, dưới tầng 1 có khu bán thực phẩm hịn: rượu, chè, caviar, đồ hộp, đồ ăn bánh trái chocolate cái gì cũng có cái gì cũng đẹp nhìn cái gì cũng muốn mua :q. Ngoài ra có thể lên lầu 3 ăn có khu food court theo kiểu style Xô Viết cũ cầm khay xếp hàng chọn món xong mới ra quầy thu ngân tính tiền. Đồ ăn hơi nguội tý nhưng ăn cũng ổn, giá cũng ok. Dưới tầng 1 có chi nhánh của cafe Pushkin, tiệm này rất chi là popular nhưng cửa hàng chính của Cafe Pushkin cách quảng trường Đỏ ko xa ở phố Tverskoy là nằm trong toà nhà quý tộc cổ từ thế kỷ 19 đến giờ gần như giữ nguyên phong cách cũ nên CỰC kỳ đẹppp. Cũng 1 sao Michelin nên đồ ăn cũng oke, nếu đi ngày thường thì lunch có thể ko cần book vẫn có khả năng vào được nhưng nếu cuối tuần hoặc dịp lễ tết thì buộc phải booking trước (cần sdt Nga).
Tumblr media
Đồng phục trong quán rất là kute. Thái độ phục vụ thì hơi lạnh lùng tý nhưng được cái là tiếng anh ai cũng tốt.
Từ quảng trường đỏ có thể đi bộ ra khu downtown quanh mạn Nhà hát Bolshoi. 1 trong những việc mà mình cực kỳ recommend khi đi Nga là đi xem ballet, hoặc là ở Bolshoi ở Moscow hoặc ở Mariinsky Theatre ở Saint Ptg. Bolshoi thì cực hot nên vé cận ngày bao giờ cũng sold out cần phải đặt mua sớm trước, Mariinsky thì thấy dễ thở hơn tuỳ suất tuỳ vở dịp tết ngày trước mua vé cho hôm sau cũng vẫn còn. Ấn tượng chung của mình là người Nga rất mê thưởng lãm nghệ thuật, vé opera, ballet so với mức sống bình quân ko hề rẻ nhưng hôm nào cũng thấy soldout, người xem nườm nượp. Chất lượng production và âm nhạc thì vô cùng xuất sắc.
Tumblr media
Đi dịp giáng sinh nên là vở The Nutcracker được trình diễn nhiều liên tục hàng ngay
… (chưa biết bao h tiếp)
4 notes · View notes
honhatduy · 2 years
Photo
Tumblr media
Nếu là một người miền Tây chính gốc xem Tro Tàn Rực Rỡ, hẳn bạn sẽ thấy đâu đó vừa quen vừa lạ.
Ngay từ đám cưới đầu phim, màu sắc và ánh sáng gợi nhớ ngay về những năm 2001 – cái thời mà đám tiệc buổi tối còn chạy máy phát điện, rạp cưới dựng bằng lá dừa, bia lon chưa tràn ngập và ban nhạc chơi đàn thay vì loa kẹo kéo.
Quen sao những xóm nhỏ bình yên dọc theo kênh rạch, “Tẻ nhạt hết sức nơi cái xóm Thơm Rơm này, nơi những người đàn ông ngập trong rượu và mối lo thất mùa rớt giá, con cái ốm đau; nơi những người đàn bà suốt ngày cắm mặt vá víu những chỗ rách trong nhà”.
Hoặc những khu chợ nhà lồng dơ mèm có bậc thang dẫn lối ra sông để người đi chợ bước xuống đò về.
Hay những người đàn ông quần áo lúc nào cũng dơ sình, ngày ngày quảy theo cái thau hay can nhựa khoét lỗ đi kiếm cá, bắt ba khía.
Nhưng bạn sẽ thấy lạ hoắc vì lời thoại quá văn học, dễ nhận nhất là lời dẫn truyện giọng Việt lơ lớ của nhân vật chính Hậu (Bảo Ngọc Doling) khiến phim thiếu hẳn chất giọng miền Tây.
Hóa trang chân dung Nhàn (Phương Anh Đào) và Hậu chưa thật sự thuyết phục, vẫn có cảm giác hai nhân vật như hai cô gái thành thị mới về quê ăn Tết một vài tuần; bù lại cả ba nữ chính đều diễn xuất ở mức chấp nhận được. Thúy Hạnh nhập vai người phụ nữ khùng rất tốt, tiếc là đất diễn không nhiều.
Hai nam chính cũng diễn tốt. Dương (Lê Công Hoàng) thể hiện tốt biểu cảm nét mặt, mấy lần ngồi cùng hôn thê bất đắc dĩ của mình tạo ra nét tương phản khắc họa sâu cá tính của nhân vật. Tam (Quang Tuấn) thì nổi trội ở diễn xuất hành động. Dương và Tam hợp lại khắc họa trúng phốc một phần lớn những người đàn ông miền Tây hiền lành, chịu khó nhưng vô tâm, hành động như con nít.
Mỗi khung hình đều có ngôn ngữ điện ảnh: Góc quay chọn lọc, lửa đẹp, sông nước đẹp, con người đẹp. Âm nhạc phù hợp và được tiết chế tối đa, không như mấy phim bộ đài Vĩnh Long cứ tới cảnh buồn buồn là kéo đờn cò rên rĩ.
Phim buồn, nhưng buồn ở mức chưa quá lay động cảm xúc vì nhịp phim cắt cảnh theo nguyên tác khá nhanh và nhiều. Cao trào cảnh này vừa chạm nhẹ thì cảnh mới chuyển đến ngay, thành ra cảm xúc trồi tuột như dích dắc. Cũng cần phải nói, việc chuyển tải trọn vẹn cốt cách và ý tứ truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư lên màn ảnh vốn dĩ không dễ, vì nó giàu nhiều lớp triết lý và thấm đẫm văn hóa của vùng đất miền Tây.
“Người ta té sông, ông đọc kinh sám hối thì tự dưng người ta nổi lên sao? Phải lấy tay mình kéo họ kìa, ông ơi”
Đúng như tên phim, mỗi nhân vật có một ngọn lửa âm ỉ riêng trong lòng, chỉ cần bén mồi khao khát yêu thương thì ngọn lửa ấy sẽ bùng lên một lần huy hoàng, để rồi sau tất cả chỉ còn lại đống tro tàn rực rỡ.
Đám cưới. Tiệc rượu say. Những ẩn ức trong tình yêu. Những hành động khó lý giải… Tôi thấy Tro Tàn Rực Rỡ tựa một phiên bản miền Tây của Chơi Vơi.
19 notes · View notes
roamingwyn · 1 year
Text
có một lần tôi tỉnh dậy khi trời tối đông. bên ngoài vẫn còn hửng chút sáng, có một cảm giác buồn le lói. cảm giác bản thân là người cuối cùng của thế giới tỉnh dậy, cô đơn đến tận cùng.
dậy hâm nóng hộp đồ ăn cuối cùng trong tủ lạnh, tôi thoáng nghĩ tới bữa ngày mai sẽ uống gì thay cơm. nhưng không thể uống thay ăn mãi được. đành lật đật chạy ra circle-k, vớ được đâu vỉ trứng gà và chắc có lẽ vỉ trứng sẽ giúp tôi trụ được qua ít nhất 3-4 ngày nữa không chừng.
có bao giờ bạn cảm giác như vậy ở một thành phố lớn. tỉnh dậy khi chẳng có ai bên cạnh, bữa tối vẫn phải tự nấu, bài tập vẫn tự làm và công việc cũng chẳng tự nhiên mà xong. cảm giác có những ngày buồn khó tả. cảm giác có những ngày bật nhạc lên và khóc huhu. có những ngày khác lại bật nhạc và hút thuốc một mình trong phòng. rồi tôi tự hỏi, cô đơn ở thành phố và nông thôn có khác gì nhau.
sau đấy tôi từ bỏ thành phố về nông thôn. ở đây buổi sáng thật trong lành, khiến người ta muốn thức dậy mà sống cho ra nhẽ. còn buổi tối thì khỏi bàn. những hộ gia đình ăn cơm tối lúc 4h chiều và lên giường êm xuôi lúc 7 rưỡi tối. à và giờ thì tôi đã biết. cảm giác cô đơn ở nông thôn còn tệ hơn ở thành phố. ở nơi nhộn nhịp, tôi biết được rằng ít nhất ngoài kia, cũng có những cá thể cô đơn giống tôi, đi học, đi làm, cô đơn một nỗi cô đơn giông giống tôi. còn ở đây, tôi không biết họ nghĩ gì. cứ nói họ đã quen với điều đó, nhưng thực lòng thì tôi nghĩ chắc cũng đôi ba lần họ cũng cảm thấy hiu quạnh như vậy.
rồi tôi lại nghĩ tới ông bà. những người đã gắn bó với xóm làng suốt cả cuộc đời, quen mặt những người đã mất và quen cả con cháu của những người đã mất. không chuyện gì là họ không biết. ông tôi đau lưng, sắm chiếc xe đạp điện để chạy xe hay đi chợ cho đỡ cực. còn bà tôi thì thương hơn - bà không biết đạp xe hay đi xe. cuốc bộ dài nhất là từ nhà ra chùa, cuốc bộ hay đi nhất có lẽ là từ nhà mình sang nhà hàng xóm. mấy năm trước, cứ độ cuối tuần, bố mẹ lại chở nhau về nhà ông bà để ăn cơm cùng cho ông bà đỡ tủi. độ này bố mẹ nhiều việc, nên tôi chẳng biết bao lâu rồi chưa ăn một bữa cơm bình thường với nhau, trừ dịp lễ Tết.
7 notes · View notes
vanlam · 2 years
Text
Tết mấy năm trước cũng bày đặc đi chợ cúng ông Táo. Mà không biết mua gì, thành ra cái mâm cúng tùm lum đồ hết trơn. Có trái bưởi, có hộp trà dán liễn đỏ, có hai đòn bánh tét, có dĩa chả giò mới chiên nóng hổi. Có Gấu bùm nữa,
Đốt nhang cho ông bà rồi ẵm Gấu lên, xin ông bà cho Gấu ăn ngoan, khoẻ mạnh.
Năm nay tuy không có cúng gì hết. Nhưng vẫn mong rất nhiều cho Gấu.
13 notes · View notes
chieclamauxanh · 2 years
Text
Mùng 7 Tết, mình đi gặp một người bạn, ngày mai là bạn mình phải về lại Trung đoàn rồi. Bạn tặng quà cho mình rồi tụi mình ngồi kể nhau nghe ít chuyện. Lâu lắm rồi tụi mình mới gặp nhau.
Nói sao ta, mọi năm Tết tới mình hay hăng hái đi đây đi kia, gặp bạn bè hội nhóm đủ cả. Vậy mà năm nay tự nhiên hướng nội ngang, cả mùa Tết chỉ ở nhà rồi đi chợ Tết với gia đình. Mình tự mình tách biệt khỏi đám đông, thật ra là họ tách khỏi mình hay mình tự tách khỏi cũng không biết. Chỉ là mình không chủ động thì cũng không ai chủ động cả.
Thật ra hành trình cuộc đời của mỗi người cũng giống như một chuyến tàu hoả. Qua mỗi ga tàu đều sẽ có người xuống, và người mới bước lên. Cũng đến lúc mình học cách chấp nhận ai sẽ bước xuống và ai sẽ đồng hành tiếp cùng mình rồi. Và ngay cả chính mình, cũng không biết sẽ phải bước xuống ở trạm dừng nào, vậy nên mình chỉ muốn nếu một mai mình bước xuống khỏi chuyến tàu của ai đó, họ sẽ nhớ về mình như một kí ức đẹp, bởi vì mình cũng sẽ như thế, cũng sẽ sống với những kí ức đẹp đẽ về họ.
Tumblr media
8 notes · View notes
windaroma · 1 year
Text
Lợi thế của người đẹp
---ở Hongkong, nền kinh tế nằm trong tay cỡ một ngàn gia tộc, thường là người Quảng Đông di cư sang từ thời xưa. Đời đầu, nếu là 1 hiệu thuốc bắc, các đời sau biến nó thành tập đoàn dược phẩm. Nhà Lý Gia Thành, ban đầu là cửa hàng bán đồng hồ, sau thành tập đoàn đa ngành, trong đó có độc quyền khai thác kênh đào Panama. Hay ông Cheng Yu Tung, tụi tui gọi là Lão Trượng, đầu tiên là thợ bạc, có cửa hàng vàng bạc đá quý, sau trở thành chủ tập đoàn Chow Tai Fook, sở hữu hệ thống khách sạn New World (có 1 cái ở VN, kể sau nha). Tui kể sơ về mô hình của chủ tui cho mọi người hiểu cách họ làm giàu ra sao. Đời đầu là sạp giày dép trong chợ Graham, sau biến thành tập đoàn chuyên về may mặc, rồi sau là tài chính, sáp nhập doanh nghiệp. Hàng ngày, khách du lịch, những người có óc làm ăn ở Philippines, Thái Lan, Malaysia, Indonesia....tới thấy giày dép này hay, có thể đem về nước họ KD nên đặt số lượng lớn. Cùng là người gốc Quảng nên họ tin tưởng nhau rất mực, ai khôn vặt lừa lọc 1 cái là họ đồn nhau tẩy chay, coi như kết thúc cuộc đời thương trường. Ông chủ tui sang Đại Lục đặt hàng gia công, sau các nhà máy cần vốn mở rộng sản xuất thì họ cổ phần, ông chủ tui góp vô, từ từ lên mức 51% để chi phối. Cứ thế mà tích luỹ. Khi có vài ba tỷ đô rồi thì đa ngành, mở thêm mảng khác. Buổi trưa, ở các khách sạn ven vịnh biển khu Harbour, thương nhân hay ngồi trầm ngâm, vừa ăn vừa nhìn xuống vịnh cảng, nơi các con thuyền đi qua đi lại, nghĩ cách giao thương với thế giới. Họ ít gặp khách vào buổi trưa vì ăn rất nhanh, cỡ 30-45 phút là quay lại làm. Trà dư tửu hậu thì vào buổi tối, họ vô phòng riêng trong nhà hàng, có cái bàn tròn xoay thức ăn, uống rượu vang, nói chuyện xây dựng quan hệ. Làm ăn, tất cả dựa trên lòng tin. Ai xây dựng được thì có tiền.
Một lần, tui đi đại lục (tỉnh Quảng Đông) để đặt gia công. Bên đó tiếng phổ thông người ta tốt, tui giao tiếp được. Các ông chủ nhà máy là người Quảng nhưng quản lý hay công nhân thường là từ các tỉnh phía Bắc, miền Trung, miền Tây TQ. Như Tp Quảng Châu, cứ mỗi mùa Tết, gọi là xuân vận, mười mấy triệu người chật ních các ga Quảng Châu để về quê, thời đó tàu cao tốc chưa nhiều nên công ty cho họ nghỉ 2 tuần, riêng đi lại cũng mất mấy ngày. Tui làm QC (quality control), kiểm tra nguyên liệu, thành phẩm, mẫu mã bao bì, nhưng chỉ là tập sự, đi theo mấy anh chị cứng nghề. Rảnh rỗi là tụi tui đi khảo sát các nhà máy nhỏ trong mấy xã xa xôi để đánh giá xem có hợp tác được hay không. Thường các nhà máy này giá rẻ hơn, do công nhân rẻ, nhà nước ưu đãi vốn. Ở Trung Quốc, cứ mở nhà máy ở huyện ở xã nghèo là được cấp vốn lãi vay bằng 0.
Bữa về lại Hongkong để đánh giá thì tui thấy trong 1 loạt tiêu chí, có tiêu chí "quản lý nhà máy có đẹp trai không" trong báo cáo, làm tui cười sặc sụa. Ông chủ giải thích là đẹp ở đây là sự khoẻ khoắn gọn gàng sạch sẽ thơm tho. Họ có body khoẻ mạnh tức lối sống lành mạnh, yên tâm làm lâu dài không có nửa chừng bệnh hay nghỉ việc vì ốm; họ ăn mặc đẹp tức có gu mỹ thuật, làm hàng cho mình sẽ bắt mắt, dễ bán; người quen thơm tho thì cái gì hôi họ chịu không được; ai lùi xùi xộc xệch quần áo đổ lông cũng mặc, da bóng nhờn tóc tai bờm xờm...tức không chăm bản thân mình, thì cái xưởng cái nhà cái cây con chó con mèo họ cũng không thể chăm. Bản thân chẳng biết thế nào là đẹp thì hàng hoá làm ra chẳng thể nào đẹp, óc thẩm mỹ họ không có hoặc không quan tâm đến. Tui hỏi, hàng hoá cũng như con người, cứ tốt là được rồi mà, phải không. Ổng không chịu, nói tốt chưa đủ, phải kèm với đẹp thì mới thành TỐT ĐẸP.
Cre: Ăn trưa cùng Tony
Tumblr media
4 notes · View notes
Text
chuyện bán mai
Tumblr media
đây là hoa mai, là nụ mai lớn (hôm sau sẽ nở) và nụ mai nhỏ.
mình xin phụ chú bán mai 2 ngày 29 và 30 Tết - 2 ngày cuối cùng của năm âm lịch.
hành trình bắt đầu tương đối vất vả khi mà mình đi lạc một cách cực kỳ triệt để. dự kiến mất khoảng 30 phút để đi đến chỗ bán mai nhưng mình đã đi hết 2.5 giờ mới đến đích - chà chà, may là đến phụ chứ nếu là thuê người làm mà phải đứa như mình chắc dẹp tiệm quá nhỉ. *cười*
Tumblr media
đây là nụ mai, những nụ này còn khá nhỏ, chắc phải lâu nữa mới có thể nở được.
lúc đầu mình đã tưởng tượng công việc sẽ thế này: mình mặc áo chống nắng, đội nón, ngồi bên quốc l�� đầy nắng và gió bụi, cứ thế nhìn dòng người đang về quê, thỉnh thoảng sẽ có vị khách dừng lại xem mai và hỏi mua.
thực tế: chỗ chú bán mai là trung tâm thị xã nên nhà cửa rộng rãi, đường xá sạch sẽ, thoáng mát. mình được ngồi dưới tán cây mát rượi, còn có ghế võng để nằm thư giãn nữa (thế nên có lần khách gọi mãi không có ai ra bán vì mình đang thả hồn thư giãn xong quên béng là mình đang đi bán hàng. ha)
bên phía quản lý của thành phố làm việc rất tốt. các con đường được sử dụng để làm chợ hoa tết đều được chia lô hợp lý, giá thuê lô cũng rất rẻ nên không làm khó bà con nông dân.
Tumblr media
mặt hàng hoa mai rất đa dạng về kích cỡ. có loại nhỏ như hình trên, có loại cao hơn 1m, cũng có có loại cao hơn nữa.
Tumblr media
phần lớn khách hàng sẽ chuộng loại cao một chút như này và đặc biệt phải nhiều hoa nhiều nụ lớn, hoa nở ra phải thật lớn thật nhiều cánh. về mặt hiệu ứng thì chắc chắn loại đó là nổi bật nhất, ví như để chậu mai vàng rực rỡ ở cửa thì ai đi qua liếc cái cũng thấy liền.
loại chậu nhỏ xíu ở hình trên thì mang hơi hướng bonsai nhiều hơn. nó tập trung vào vẻ đẹp của tạo hình (thế) ở gốc mai hay đúng hơn là rễ của cây mai (phần rễ mà chồi lên mặt đất) loại này thường có ít nụ hơn, hoa cũng chỉ nở điểm xuyết. do không phù hợp thị hiếu nên loại này bán không chạy, chủ yếu người mua là một số ít công nhân, sinh viên vì giá chậu bé thường rẻ hơn những chậu to. chú mà mình phụ bán lại vừa hay chỉ bán đúng loại này...
Tumblr media
bông hoa đào đầu tiên mình gặp ở Tết này
mình sinh ra và lớn lên ở miến Bắc nên đây là lần đầu mình thật sự chạm vào cây mai thật, bông mai thật, nụ mai thật.
ngoài ra mình cũng khá bất ngờ vì tưởng là trong miền Nam không bán đào Tết. mình đã nhầm, không ít hoa đào được trồng ở Đà Lạt và mang lên các thành phố bán.
đôi khi mình có cảm giác hình như con người và thiên nhiên thật tương đồng. ví như mình thấy bông hoa mai rất giống người miền Nam, họ dễ thương, nổi bật rạng rỡ và đầy sức sống. trong khi đó bông hoa đào cũng giống người miền Bắc, mang nhiều hơi hướng truyền thống hơn.
Tumblr media
ngoài hoa mai thì còn rất nhiều loại hoa tết được ưa chuộng khác cũng được mang ra bày bán khắp các con đường. nếu như ở Hà Nội thường là hoa đào, hoa lan đôi màu trang nhã; thì ở Bình Dương cũng như Sài Gòn mình thấy là vô vàn loại màu sắc rực rỡ đầy ắp sức sống: những bông hoa mào gà đỏ rực, cúc vạn thọ vàng/cam, hoa giấy ngũ sắc - đủ loài đua nhau lộng lẫy làm nên không khí chợ hoa tết.
Tumblr media
hoa giầy rực rỡ. mình đặc biệt thích loại màu cam.
bằng cách nào đó, mỗi lần tham gia trải nghiệm mình đều là gặp những người nông dân quá sức chân chất. mình thật không ngờ, lúc mình đến phụ chú bán mai, tưởng sẽ là một cảnh "thương nhân" chào khách giòn tan hào hứng; nhưng thực tế lại là hai chú cháu ngồi 2 cái ghế nhựa im lìm - nếu họa lại khung cảnh ấy mình sẽ đặt tên bức họa là "hai người hướng nội đi bán hoa tết".
thật may mắn là chủ lô bên cạnh là mấy anh mấy chú rất thân thiện, họ còn sang phụ hai chú cháu bán, chỉ nghe giọng họ thôi đã thấy muốn mua rồi "mai đây. mai chơi tết đây. quẹo lựa quẹo lựa chọn mai nào!!"
chú hiền khô, hiền mức chỉ nhìn chú thôi cũng thấy thương thấy đau lòng sao đó. chú không bán được mai đã buồn rồi mà còn lo mình bị thất vọng vì lần đâu trải nghiệm bán mai mà lại thảm như vậy. đến cả việc trình bày lo lắng này ra, mình nghĩ chú cũng phải mất nhiều công sức để nói được.
bản thân mình thì rất là mong bán chạy, vì mình mong nụ cười nở trên khuôn mặt khắc khổ của chú. cơ mà nhé, cấu tạo cơ mặt tự nhiên của chú lúc nào nhìn cũng như đang mỉm cười nhẹ nhàng rồi. nhờ vậy mình nghĩ: dù có bán được mai hay không, chú vẫn là một người chồng người cha tuyệt vời và hẳn là chú có nhiều quãng thời gian vô tư hạnh phúc hơn rất nhiều người.
Tumblr media
lúc mình qua phụ chú thì ngoài trăm chậu mai nhỏ xíu (góc trái dưới) thì còn duy nhất một chậu hoa giấy này - nó như niềm tự hào của chú. nhìn ngoài cũng rất là đẹp nhé, nghe đâu hoa giấy này chú bán theo cặp, những cặp đẹp đã có người mua đi rồi chỉ còn xót lại một chậu lẻ này.
chú kể những chậu mai nhỏ kia tuổi lại không hề nhỏ như thế. đã 5 năm tuổi! để chăm được chậu mai đem bán thật cũng không ít vất vả. ấy thế mà 2 cái Tết 2020-2021 chú lại chẳng bán được vì COVID.
ngoài ra mình còn được biết thêm là cây mai được trồng lên từ hạt mai... không hiểu sao trước giờ mình luôn cho rằng cây mai được trồng bằng cách chiết cành mai...
Tumblr media
mình không thấy vất vả khi phải ngồi nhiều tiếng ngoài đường. cũng không thấy vất vả khi gặp một vài vị khách không đáng yêu (lúc đầu thì có hơi khó chịu đấy).
mình thấy biết ơn vì học được nhiều điều mới, được nghe kể về quá trình chăm sóc một cây mai từ khi còn là hạt đến thành gốc, ghép cành, phun dưỡng, v.v. mình thấy biết ơn vì cuối ngày còn được thưởng thức một nồi lẩu ấm lòng, vừa ăn vừa bán mai; cũng là lần đầu sở hữu tờ vé số trong tay - mua vé số chắc cũng tính như nhập gia tùy tục rồi nhỉ.
mình thấy hơi chạnh lòng lúc phụ chú đưa mai lên xe chở về. phải thuê chiếc xe rất lớn mới chở hết. lúc đó mình đã nghĩ phải cố gắng không được tỏ ra buồn. các chủ lô ở bên cạnh cũng thương chú nên mọi người đều mua ủng hộ chú mỗi người 1-2 chậu.
đến giờ hình ảnh những con người tử tế đó vẫn quanh mình: chú bán mai gầy gò với dáng ngồi dáng đứng đều rụt rè chất phác; anh người nhỏ thó tóc vuốt vuốt khuôn mặt lúc nào cũng cười rất dễ chịu và thường xuyên sang phụ chú; anh có dáng người hơi đậm cùng giọng nói to rất phù hợp chào khách còn mua phụ chú 2 chậu mai; anh bán mai cao gầy mặc dù là người làm việc chân tay nhưng lại rất tinh tế trong cách hành xử và đặc biệt dịu dàng với cô con gái nhỏ.
năm mới mình mong tât cả những con người tử tế, đôn hậu, chất phác đó có thật nhiều sức khỏe và hạnh phúc. sự ngọt ngào ẩn giấu bên trong lớp vỏ xù xì và những bàn tay dính đất ấy - họ xứng đáng nhận lại những ngọt ngào tương xứng. cuộc sống hãy công bằng nhé!
- Dĩ An, Bình Dương, những ngày giáp Tết.
photos by huyen.
5 notes · View notes
payakan52 · 2 years
Text
Viết cho những ngày cuối năm. Mấy hôm trước thấy mọi người viết một list dài những sự kiện tổng kết năm cơ mà mình thì kiểu thích làm vào dịp tết âm hơn. Mà á, tự nhiên h mình muốn viết ngang :))) nên thoi năm nay mình sẽ có 1 list tổng kết năm sớm vậy.
Mình bảo vệ đồ án xong rồi, theo kế hoạch thì bây giờ mình phải ở nhà với 2 bạn nhỏ rồi. Cơ mà bây h mình vẫn còn ở SG =))). Báo cáo kiến tập thì bảo là onl, xong dời qua ngày 9/1 nên mình buộc phải hủy vé xe rồi ở lại SG thêm 1 tuần. Phải đặt xe về QN r chờ tới 5h sáng mình bắt bus về nhà. Chứ trời ở quê dạo này lạnh, mình kh muốn ba phải đi đón mình nửa đêm, dù một mình mình ở bến xe lúc 3h sáng mình cũng hơi sợ =))
Mình có điểm của kỳ này rồi. Năm nay điểm mình thấp hơn năm trước nhiều. Mình nghĩ là mình sẽ buồn lâu, sẽ thất vọng về bản thân các thứ. Vậy mà chả hiểu sao mình bình tĩnh đến lạ, mình kiểu ừ thấp thì nhận. Hậu quả bản thân gây ra tự gánh lấy chứ đi trách ai.
Mình đã chuyển nhà 3 lần trong năm nay :))) lần đầu là từ ktx ra trọ với Ý, sau đó chuyển sang ở vs BT, và cuối cùng là mình sang ở với chị bạn gái anh =))) Lần đầu là vì không muốn cứ tiếp tục khó xử với bạn hoài, lần thứ 2 là sợ mất luôn cả tình bạn vs Ý, r lần này là anh bảo em qua ở với chị. Kiểu anh thông báo rồi nói em qua ở với chị chưa được 3 ngày luôn á, gấp đến độ em chả tin nổi bây h em đang ở môt phòng mới, có ban công để trồng cây, có bàn học cạnh cửa sổ ngắm máy bay hàng ngày. Nhà bên này rộng quá, anh thì đi công trình miết chị ở một mình sợ nên mình qua ở chung. Hôm 31/12, chiều tối mình với chị còn phải chở nhau đi chợ mua đồ về cúng lễ về nhà mới các thứ. Tối 31 nhà nhà đi đón giao thừa còn mình với anh chị thì nằm ình nghe tiếng pháo hoa chứ dọn nhà 3 ngày liên tiếp ai cũng đuối cả.
Cuối năm rồi, điện thoại mình hư nặng, kiểu đợt trước hư mà mình chả biết tiệm nào uy tín để sửa nên tấp đại, sửa xong về còn bị nặng hơn. Đợt này mình nghĩ chắc điện thoại đi luôn rồi, cơ mà anh Phú liên lạc với mình hoài không được, nên nói thôi để anh đem điện thoại về quê anh sửa cho. Mình không dùng điện thoại mình bình thường nhưng những người xung quanh mình kiểu muốn đập mình tới nơi. Tại tìm hoài mà chả được. Mọi khi có lap nhưng bên này nhà mới anh chị chưa bắt wifi nên mình off luôn mấy ngày liền :))). Anh mình bảo để anh cho tiền mua cái mới, cơ mà dạo này anh đổ vốn vào kinh doanh, nhà cửa nên mình chả nhận. May sao anh Phú đem sửa giúp được rồi,may quá.
Khi chiều đang làm bài mình lỡ đụng chai nước đang mở, đổ hết cả vào lap. Nghĩ bụng thoi xong rồi, lại tốn tiền tiếp rồi. Bật không được thế là mình đem đi sửa, vừa chạy xe mình còn vừa ức vừa muốn khóc nhè nữa cơ, tại dạo này mình phải chi nhiều khoảng ở đâu trên trời rơi xuống á. Cơ mà ra tiệm chú mở lên thì bth :))) Mình dui quá xong kiểu cười vô tri như khùn á, chú thấy mình vậy mắc cười quá chọc mình hoài. Heheh 
Mình thấy, thành quả lớn nhất của mình trong năm nay có lẽ là mình biết cách để giải quyết những chuyện mà mình nghĩ ừ, nó làm mình khó chịu cực kỳ á, mình không biết cách giải quyết nó ntn. Cơ mà hiện tại mình ổn hơn nhiều rồi, mình còn khoe vs KAnh nữa. KAnh thì lúc nào cũng bảo mình hay quá, chứ gặp tính nhỏ nóng chắc chuyện đó tanh bành :))). Thật ra không phải mình hay, mà tại vì mình biết mình tức lên mình mình chả giải quyết được chuyện gì hết á. Hồi nhỏ, mỗi lần tức lên là mình kiểu đơ không nói được câu nào rồi khóc nhè huhu dù lúc đó trong não mình 7749 thứ để nói lại được nhưng mình cứ đơ ra, tay chân thì cứ run khó thở :))) mé hèn quá chịu không nổi:))) Nên mình phải học cách bỏ cái tính đó đi dần, bây h tuy mình không thể kiểm soát nó 100% nhưng ít ra cũng đỡ hơn trước nhiều rồi vậy nên mình siêu siêu tự hào về chuyện đó luôn á.  
Chuyện cuối cùng, chắc là mình đã ổn hẳn khi nhắc về bạn. Bạn sẽ mãi là một phần siêu siêu đẹp trong thanh xuân của em ấy. Kiểu à em thấy khoảng thời gian đại học của em, điều em thấy biết ơn nhất là gặp được bạn, gặp được KAnh, TrucHan. Bạn bây giờ đã không còn hiện diện nhiều trong cuộc sống của em nữa, nhưng em luôn mong bạn hạnh phúc á. Thật mừng vì bạn hạnh phúc*vỗ tay hihi*. 
Tuần sau là được về với 2 bạn nhỏ ròi, mong là mọi chuyện sẽ tốt hơn, thế giới này sẽ dịu dàng hơn với tất cả mọi người...
4 notes · View notes
thptngothinham · 3 hours
Text
Tả quang cảnh phiên chợ theo tưởng tượng của em, hướng dẫn viết bài tập làm văn số 7 lớp 6 với những bài văn hay chọn lọc tưởng tượng và miêu tả quang cảnh phiên chợ. Tả quang cảnh phiên chợ theo tưởng tượng của em là đề bài có thể gặp trong tiết viết bài tập làm văn số 7, bài tập giúp các em phát huy trí tưởng tượng cũng như luyện cách viết văn miêu tả. Cùng tham khảo hướng dẫn dưới đây để hoàn thành bài tập này em nhé! Đề bài Hãy tả quang cảnh phiên chợ theo tưởng tượng của em ------- Hướng dẫn làm bài tả quang cảnh phiên chợ theo tưởng tượng của em 1. Phân tích đề - Yêu cầu đề bài: tưởng tượng và miêu tả lại quang cảnh một phiên chợ - Đối tượng làm bài: quang cảnh chợ phiên - Phương pháp làm bài: miêu tả 2. Các ý chính cần triển khai 1. Địa điểm họp chợ? Thời gian họp chợ? 2. Miêu tả bao quát quang cảnh phiên chợ 3. Miêu tả chi tiết quang cảnh phiên chợ 3. Lập dàn ý miêu tả quang cảnh phiên chợ theo tưởng tượng của em 1. Mở bài Giới thiệu chung về phiên chợ quê em. 2. Thân bài - Địa điểm họp chợ? Thời gian họp chợ? - Quang cảnh họp chợ như thế nào: Tả cảnh phiên chợ quê theo một thứ tự nhất định. + Miêu tả bao quát Ồn ào, đông đúc.Nhiều màu sắc. + Miêu tả cụ thể (Chú ý đến những đặc sản của chợ quê em) Các dãy hàng bán trong chợ: Các mặt hàng, màu sắc, hình dáng của các loại hàng, các mùi vị đặc biệt của chợ.Cảnh mua bán trong chợ: Tả một vài hàng tiêu biểu.Các hoạt động khác ngoài hoạt động mua bán: Ăn uống, trò chuyện,… 3. Kết bài Cảm nghĩ, tâm trạng của em mỗi lần đến chợ. Tình cảm của em với chợ quê, với quê mình. 4. Sơ đồ tư duy >> Hướng dẫn viết bài tập làm văn số 7 lớp 6 kèm dàn ý chi tiết Văn mẫu tham khảo tả quang cảnh phiên chợ theo tưởng tượng của em Bài văn mẫu 1 - Tả quang cảnh phiên chợ ở Hòa Bình Quê tôi ở thành phố Hòa Bình, một thành phố nhỏ ở vùng núi phía Bắc, ngay cái tên đã gợi lên sự yên bình, giản dị. Quê hương tôi nổi tiếng nhất có lẽ là đập thủy điện Hòa Bình nhưng còn một nơi nữa mà rất nhiều người biết đến đó là chợ Nghĩa Phương. Chợ đã được thành lập cách đây mười năm, là nơi tập trung buôn bán của rất nhiều thương lái. Chợ Nghĩa Phương trước khi được xây dựng là một chợ tự phát của người dân. Họ đổ ra buôn bán ven đường gây ùn tắc và nguy hiểm đến những người tham gia giao thông, bởi vậy, chính quyền địa phương đã xây chợ để tạo điều kiện cho mọi người thuận lợi mua bán. Chợ được xây to đẹp, với diện tích lớn, chia làm nhiều gian hàng rất quy củ. Chợ chia làm 10 dãy chính: hai dãy đầu buôn bán quần áo, hàng xén, bốn dãy hàng tiếp theo buôn bán thực phẩm, rau cỏ; hai dãy tiếp bán những sản vật địa phương, các dãy còn lại và phần cuối chợ dành cho các loại gia cầm và hải sản. Với sự phân chia hợp lí như vậy, tạo ra sự thuận lợi cho việc mua bán ở chợ. Chợ Nghĩa Phương quê tôi không chia thành các phiên chính phụ, bởi là chợ lớn nên lúc nào cũng đông đúc người mua kẻ bán, nhưng chợ đặc biệt đông hơn cả vào ngày chủ nhật. Những ngày này chợ trở nên đông vui, nhộn nhịp như chợ ngày tết. Chợ họp từ lúc 3 giờ sáng, khi màn đêm vẫn còn bao phủ, sương giăng khắp thôn cùng ngõ xóm, ngoài đường đã nghe thấy tiếng í ới gọi nhau của những người đi chợ. Xe chở hoa, tiếng lợn eng éc, tiếng vịt quàng quạc,… trên khắp các nẻo đường nghe thật rộn rã. Lúc bấy giờ là chợ của những người bán buôn, họ chở xe lớn xe nhỏ đến để bán lại cho các chủ cửa hàng nhỏ. Gần sáng chợ thưa người hơn, những chủ buôn lớn tranh thủ ăn cái bánh, bát bún, đợi những bà, những mẹ đi chợ để bán hàng lẻ. Trời rạng dần, sương đêm đã gần tan hết, bắt đầu thấy rõ từng tốp người xách làn đi chợ. Lúc này các bà, các mẹ đi chợ mua những thức ăn cho cả gia đình trong ngày. Ai nấy cũng hớn hở, vội vã, nhanh tay lựa những món hàng tươi nhất, ngon nhất bỏ vào làn của mình. Chỉ vừa lúc nãy chợ mới lác đác vài người, giờ đã chật như nêm cối, không còn chỗ chen chân. Phía gian hàng quần áo mọi người lũ lượt đi ra đi vào mong tìm được cho mình được bộ quần áo ưng ý. Những bộ quần áo sặc sỡ, đủ sắc màu trên giá được treo lên hạ xuống liên tiếp. Ở
hàng quà bánh, những chiếc bánh rán vàng ruộm được tẩm đường hoặc rắc vừng thơm lừng, chiếc bánh chưng bé bằng bàn tay bốc khói nghi ngút trong nồi, nom mới hấp dẫn làm sao. Những đứa trẻ theo bố mẹ đi chợ, đến hàng quà bánh thì sà vào, nhất quyết không chịu đi nữa. Đi qua dãy hàng bán thịt lợn, những chiếc dao được mài sắc, sáng bóng, tay của các bác bán hàng đưa thoăn thoắt xẻo những miếng thịt lợn tươi ngon bán cho khách hàng, ngay cả những khách hàng khó tính nhất cũng không thể chê được. Tài tình nhất ấy là người mua muốn lấy bao nhiêu lạng bác bán hàng có thể cắt chính xác không sai chút nào, thật chẳng khác gì ảo thuật gia. Đi quá thêm chút nữa là đến gian hàng sản vật quê hương, tại đây bày bán những món ăn đặc sản của Hòa Bình quê tôi. Đó là rượu cần khi uống nhẹ nhàng như uống nước nhưng lại làm người ta say ngây ngất. Những quả cam vàng ối, chín mọng bóng lên, là giống cam Cao Phong thơm ngon, nổi tiếng khắp nơi. Hay những thanh cơm lam thơm lừng mùi nếp nương. Nào ai có thể nỡ bước qua mà không ghé vào mua những đặc sản ấy. Cứ như vậy, cả buổi sáng người mua kẻ bán đi ra đi vào tấp nập không ngớt. Cho mãi đến gần trưa, khi mặt trời đã lên cao, cái nắng nóng bắt đầu len lỏi, chợ dần dần vãn người. Người ta bắt đầu quét dọn, thu vén và kiểm hàng, có người tranh thủ ăn vội cái bánh và đếm lời lãi của ngày hôm nay. Mọi người hỏi han nhau, cười nói với nhau, những nụ cười thật sáng khoái, tươi vui. Chẳng mấy chốc chợ tàn, tiếng ồn ào, ầm ĩ mà chỉ mới cách đây vài phút cũng đã biến đi đâu mất hẳn. Chợ lại trở về cái vẻ thanh bình của nó. Mỗi lần đến chợ luôn mang đến cho tôi những cảm giác mới mẻ. Nhìn quang cảnh mọi người buôn bán tập nập lòng tôi vô cùng vui sướng vì cuộc sống của mọi người ngày được cải thiện, ấm no, hạnh phúc hơn. Bài văn mẫu 2 - Miêu tả quang cảnh phiên chợ ngày Tết Năm nào cũng thế, cứ mỗi dịp Tết đến, mẹ lại cho tôi tới chợ để sắm Tết. Những ngày này, chợ Tết bao giờ cũng rất đông vui , náo nhiệt. Nhưng chợ Tết năm nay để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất Sáng sớm, hai mẹ con tôi đã đến chợ. Phía đông, mặt trời còn ngái ngủ sau lớp mây hồng phơn phớt. Vậy mà, chợ đã khá đông rồi. Có lẽ ai cũng muốn nhanh chân lựa những món hàng còn mới. Từng tốp, từng tốp người quang gánh kĩu kịt, tíu tít đổ về chợ. Tiếng trò chuyện râm ran khiến cả khu chợ ồn ào, náo nhiệt khác với ngày thường. Ngay lối vào chợ là hàng bán lá dong. Lá dong được xếp thành từng đống lớn gọn ghẽ, xanh mươn mướt. Cạnh đó là những bó ống dang để chẻ lạt, gói bánh chưng. Kế đó là dãy bán măng khô, nấm hương, mộc nhĩ,… và các loại cây thuốc quý như cam thảo, sa nhân, hồi, quế – những đặc sản mang hương vị của núi rừng. Các cô bán hàng, giọng ngọt như đường, đon đả chào mời khách mua hàng. Bên trái chợ là khu bán hoa quả. Những quả chuối vàng ruộm, mập mạp, đều đặn trông như những ngón tay đang khum khum xoè ra. Quả bưởi to, tròn màu nắng ấm, còn nguyen cuống lá xanh. Những rổ cam ngọt lành, quả hồng xiêm màu nâu xám. Còn nữa là chùm nho tím với những quả treo lúc lỉu, mọng nước… Tất cả đều được cô bán hàng sắp xếp nhìn thật vui mắt. Chếch sang một chút là nơi bán rau, đủ các loại cây nhà lá vườn. Củ su hào còn nguyên phấn trắng, cải bẹ mỡ màng. Cà chua đỏ ối, chín căng mọng xếp vào từng giỏ lớn cạnh những bó hành dọc xanh, củ trắng nõn nà. Tất cả đều tươi xanh roi rói. Đi tiến lên chút nữa là quầy bán bánh kẹo. Những hộp mứt, hộp kẹo, bánh được trang trí với nhiều hình dạng và màu sắc sặc sỡ trông thật bắt mắt. Những thỏi kẹo sôcôla hay những gói bánh trứng càng vì thế mà ngon lành hơn. Những lon bia, chai rượu cũng được tô điểm mới lạ, đẹp hơn mọi ngày. Mẹ tôi vào lựa hai chai rượu một gói bánh về chuẩn bị thắp hương. Bước ra khỏi quầy bánh kẹo, tôi và mẹ đến xem quần áo tại một cửa hàng đối diện. Những tấm thổ cẩm, những tấm vải dệt rực rỗ sắc màu làm tôi hoa cả mắtKẻ mua, người bán ồn ào, tấp nập. Mấy cô gái trẻ ướm thử những thứ mình định mua rồi quay ra nhìn nhau cười khúc khích. Mẹ chọn cho tôi và Đạt mỗi đứa một bộ để diện đi chơi Tết.
Chen giữa dòng người, hai mẹ con tôi như bị cuốn đi trong nhuẽng tiếng chào mời tíu tít. Luồn lách mãi mới đến được hàng hoa. Vươn lên tán lá dày, xanh mát là hàng chục bông hồng đua nhau toả hương khoe sắc. Chúng khoác lên mmình bộ dạ hội đỏ thắm, cao sang cùng những viên kim cương điểm xuyết cho tà áo rực rỡ. Cạnh đó là những bông cúc gắn liền với mùa thu trong sáng, dịu êm. Những bông hoa vàng tươi, kiêu hãnh chao nghiêng theo làn gió nhẹ khoe những cánh vàng e ấp, mịn màng. Chúng như mời gọi các nàng ong, nàng bướm tụ hội. A, kia rồi! Cây bích đào duyên dáng với hàng ngàn, hàng vạn chồi non, lộc biếc như vô vàn những ánh nến lấp lánh ẩn hiện dưới nắng sớm. Nép sau tà áo xanh mơn mởn, những cánh hoa phơn phớt hồng đầu tiên đã hé nở, chào đón Tết đến. Cạnh đó là nơi bán đèn lồng. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ để trang trí nhà cửa, cầu cho mọi nguời năm mới tốt lành. Chợ Tết năm nay còn bán cả cá cảnh. Những chú cá vàng, cá đen múa lượn, khoe vẻ kiều diễm của mình trong làn nước trong lành. Gần cuối chợ là nơi bán gia súc. Những chú lợn con bị nhốt trong rọ, nghếch mõm ngó người mua. Đàn gà nhép lông mượt như tơ, liếp chiếp trong lồng, nhớn nhác nhìn cảnh lạ. Lũ vịt bị trói chân thành từng cặp, lâu lâu lại đập cánh phành phạch rồi kêu“cạc… cạc” ầm ĩ. Chị mái mơ “cục ta… cục tác” hồi lâu khi bị lạc đàn. Rồi anh chàng lợn tinh vi cũng hùa theo“ụt…ịt”. Tất cả làm khu chợ càng trở nên huyên náo. Ôi, nhanh thật! Vậy là đã đến cửa hàng cuối cùng của chợ. Đó là hàng bán câu đối và tranh Tết. Trên những dải lụa đỏ thắm, mềm mại là những vần thơ bay bướm mà thấu tình người. Những bức tranh gà, tranh lợn, tranh cá chép trông trăng được người dân nơi tôi rất thích thú. Người ta mua chúng về để nhà cửa thêm đẹp và sang trọng, cầu mong một năm mới an khang, thịnh vượng. Quả là một thú vui tao nhã. Giờ đây, chợ đã đông nghìn nghịt và hai mẹ con tôi cũng đã xem xong hết các mặt hàng. Tôi và mẹ nhanh chân rảo bước về nhà với chiếc làn nặng trĩu đồ đạc. Chợ Tết năm nay vui quá! Niềm vui ở chợ Tết theo bước chân mẹ con tôi đến tận nhà. Tôi mong rằng chợ Tết năm sau mình sẽ được ngắm nhìn nhiều điều mới lạ hơn nữa. Bài văn mẫu 3 - Tả quang cảnh phiên chợ theo trí tưởng tượng của em ngắn nhất Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc,vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà,… đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng… Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả… các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, bắt đầu cuộc đấu tranh khẩu khí quyết liệt của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn. Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và bàn tán vài câu rồi bỏ đi… Qua giữa buổi, chợ bắt đầu thong thả, người đi chợ sớm tản sang các ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang. Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước…
Trưa, mặt trời lên qua đỉnh đầu, nắng gắt, nóng bức và mùi ôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh, hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi. Chợ đã tan. Bài văn mẫu 4 - Tả quang cảnh phiên chợ quê em Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiên chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi. Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6, 10, 16, 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú. T�� tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong. Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đỏ theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú. Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ giá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng… Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,…Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi. Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan. Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này. Tham khảo thêm: Tả Ông Tiên theo trí tưởng tượng của em Tả lại một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường ***** Hy vọng rằng dàn ý chi tiết cùng bài tham khảo tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em trên đây sẽ giúp các em hoàn thành bài làm của mình một cách hoàn thiện và thuận lợi. Ngoài ra, các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn mẫu 6 khác được cập nhật thường xuyên tại doctailieu.com. Chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao nhé!
0 notes
holethoa · 18 days
Video
youtube
Cách làm xôi năm màu từ gạo | Đi chợ, nấu ăn và ...
Phần 1: Đi chợ mua nguyên liệu
Chọn mua gạo nếp:
Chuẩn bị vật liệu màu tự nhiên:
Các thành phần khác:
Chọn gạo nếp ngon, hạt đều, mịn, có mùi thơm nhẹ. Gạo nếp hoa vàng hay gạo nếp là sự lựa chọn lý tưởng.
Tùy theo số lượng người ăn, bạn có thể mua từ 500g đến 1kg gạo nếp.
Màu đỏ: Sử dụng gấc hoặc gardenia.
Màu tím: Lá thổ cẩm hoặc khoai lang tím.
Màu xanh lá cây: Lá Pandan hoặc lá nếp.
Màu vàng: Nghệ tươi hoặc bột nghệ.
Màu trắng: Giữ được màu gạo nếp tự nhiên.
Nước cốt dừa (nếu bạn muốn gạo nếp có vị béo).
Đường, muối cho vừa ăn.
Vừng rang và dừa nạo để rắc xôi sau khi nấu.
Phần 2: Chuẩn bị nguyên liệu và nấu xôi
Chuẩn bị sơ bộ gạo nếp:
Vo gạo nếp với nước, ngâm gạo trong nước lạnh từ 6-8 giờ hoặc ngâm qua đêm để gạo mềm.
Chia gạo nếp thành 5 phần bằng nhau.
Chuẩn bị nước màu:
Màu đỏ: Gấc được nấu làm đôi, lấy thịt gấc và trộn đều với một chút muối, sau đó ngâm gạo tương ứng trong nước Gấc khoảng 1 giờ.
Màu tím: Luộc bông cải xanh hoặc khoai lang tím với nước, lọc nước và ngâm gạo.
Màu xanh lá cây: Xay nhuyễn lá dứa với một ít nước, lọc nước và ngâm gạo.
Màu vàng: Giã bột nghệ tươi, trộn với nước, lọc bỏ cùi và ngâm gạo.
Màu trắng: Gạo nếp không bị ảnh hưởng, không ngâm với nước màu.
Nấu xôi:
Cho từng phần gạo ngâm vào nồi hấp, từng màu riêng biệt.
Thêm một chút nước cốt dừa vào mỗi phần cơm nếu bạn muốn gạo nếp béo hơn.
Hấp xôi khoảng 30-40 phút cho đến khi xôi mềm và dẻo.
Phần 3: Trang trí và thưởng thức
Trưng bày gạo nếp ngũ sắc:
Sau khi gạo nếp chín, lấy từng miếng gạo nếp ra đĩa hoặc khay, xếp thành hình tròn hoặc tạo hình theo ý muốn.
Rắc hạt vừng rang và dừa nạo lên trên xôi để tăng hương vị và tính thẩm mỹ.
Hưởng:
Xôi ngũ sắc là món ăn truyền thống, không chỉ đẹp mà còn rất ngon, thường được sử dụng trong các dịp lễ, tết, lễ giỗ.
You can use five-color sticky rice with silk rolls, roast chicken or other savory dishes as you like.
Part 4: Spice Garden
If you have a home garden, grow some pandan leaves, turmeric, and other spices to provide yourself with the ingredients for the five-color sticky rice. Self-cultivation will ensure fresh, clean and safe materials for health.
Conclusion: Making five-color sticky rice is not too difficult but requires meticulousness and patience. From going to the market to choosing ingredients, preliminary processing, cooking to decoration, every step needs care to create sticky rice that is both delicious and beautiful.
0 notes
jok3rinblack · 20 days
Text
Mẹ ơi...con xin lỗi, đạo làm con con chưa thể hoàn thành tốt. Mẹ ốm đau đổ bệnh mà con k ở nhà bên cạnh bố mẹ được, h trên con đường dấn thân con đã chọn này, buông bỏ mọi thứ ở quá khứ, chỉ duy nhất đạo hiếu là làm con day dứt.
Con nhớ nhà lắm. nhớ bố mẹ, nhớ bữa ăn có các món mẹ nấu.nhớ mỗi lần con về nhà thăm. lúc nào cũng nấu sẵn chờ con tới...bây giờ con đang trả cái nghiệp mà con tự mình gây ra.con k biết sẽ là bao lâu.nhưng mẹ ơi con sẽ cố gắng hoàn thành sớm.việc đầu tiên con làm sau đó là tìm đường về nhà.đã mấy năm rồi con k dc ăn tết vs bố mẹ. Hôm nay bố đi chợ ngang cửa hàng của bạn con vừa kể chn vừa khóc.con cũng thưong bố lắm.con chưa từng lòi nào nói con yêu bố mẹ cả...con xin lỗi
Bố mẹ cố gắng khoẻ mạnh đợi con nhé.con sẽ về sớm thôi...con hứa.con sẽ về sớm.đợi con nhé.con yêu bố mẹ.
0 notes