Tumgik
#tào lao
zezes-09 · 5 months
Text
"Trên đời này, con đường khó đi nhất, đau thương nhất chính là trở thành một người khác mà xa rời mong muốn cốt lõi của bản thân."
Dẫu vậy lắm lúc lạc đường quên cả lối về.
P/s: bạn chim nhỏ này không kịp phanh lại trước khi đập đầu vào tấm kính của phòng cấp cứu.
Tumblr media
0 notes
gac-nho-cua-mach · 4 months
Text
Tumblr media
Quay qua quay lại đến sinh nhật tiếp rồi, vài năm nữa là 30 nhưng trong đầu cứ nghĩ mới mười mấy thôi. Ngẫm lại thì mình thất hứa rồi, chả hiểu sao lại để bản thân tàn tạ như vậy. Mình tệ quá...
- Gửi bạn Mạch tuổi 27, phải đi ngủ sớm, phải tự tin hơn, đừng nghĩ quá nhiều. Chúc bạn tìm ra hướng đi đúng đắn cho cuộc đời mình~
126 notes · View notes
vinhviencobaoxa · 2 months
Text
Tình yêu của anh không nhiều, vừa đủ chỉ yêu mình em
4 notes · View notes
patrickelvinart · 3 months
Text
Tumblr media
Mystery and manifestation
Black sharpie on paper
Los Angeles 2022
Mystery and manifestation
arise from the same source.
This source is called darkness.
- Lao Tsu
Zero 7 - Warm Sound
2 notes · View notes
hilovehowareyou · 2 months
Text
Tumblr media
Mình thích spider man dù mình rất ( vô cùng, cực kỳ) sợ nhện , thậm chí mình còn không xem seri phim spiderman nào, chs :)
Mình có thể bỏ ra vài triệu mua đôi solomon dù thỉnh thoảng mới đi trekking, nhưng lại phân vân suy nghĩ mua đôi giày chưa đến 200 ngàn mặc kệ ngày nào cũng đi đánh cầu đến thốn cả gót cũng không định đổi, đến mình cũng chẳng hiểu mình nghĩ cái gi
Đêm qua trong cơn sốt mê man mình đã mơ được ăn món mình rất thích từ bé, nhưng tỉnh dậy lại không nhớ nổi là món gi. Lâu lâu mình có thể thèm sảng rất nhiều thứ, nhưng để hỏi món ăn yêu thích là gi thì lại thật lòng không biết. Mình đúng là người rất không có tâm hồn ăn uống :))
Mình là người rất hay nói sảng, suy nghĩ tào lao rồi tự cười. Đến cả khi đang viết những dòng này, mình cũng ko hiểu mình đang viết cái gi =)))
Mình đã sống gần 30 năm để đi tìm hạnh phúc, nhưng lại không hề biết hạnh phúc vốn luôn hiện diện xung quanh
12 notes · View notes
meothangtam · 22 days
Text
Có lần mình từng viết là "người ta thường vì vài câu nói mà để trong lòng nhiều tháng nhiều năm".
Hồi đó từng nói chuyện với một người, mình không còn nhớ diễn biến câu chuyện qua từng ngày như thế nào nữa, thế nhưng vẫn còn nhớ như in câu cuối cùng người đó nói. Nhẹ nhàng bâng quơ thôi, ấy vậy mà suốt từ hôm đó đến tận bây giờ vẫn còn y thinh cái cảm giác buồn đứt ruột. Tại vì mình vẫn để câu nói đó ở lại trong lòng á!
Vế sau mình còn viết, "thứ duy nhất quên đi chính là mình vốn dĩ có thể không vì những câu đó mà đau lòng…"
Hỏi mình buông được không? Buông được. Nhưng vì vẫn để ở lại trong lòng nên mỗi lần nhớ đến mới là mỗi lần tự buông. Quăng lên quật xuống mấy lần vậy đó, riết rồi thấy tim mình khác gì cục đá hòn sỏi đâu. Nên là tối qua mình đã nghĩ, mỗi lần nhớ lại là mỗi lần tha thứ cho họ, vậy thôi mình tha thứ luôn một lần, cho chính mình. Cái chuyện này, ngó coi dễ vậy chứ cũng khó lắm nhen. Tay nào cũng vốc nước được nhưng không phải tay nào cũng có kẽ ngón tay khít đặng nước không rơi. Và phải ở trong cái trạng thái đau đớn đến tê liệt nhường nào mới có thể đặt xuống mà buông tha, cho chính mình.
Tối nay tào lao vậy đó, chứ hết chất xám làm báo cáo rồi.
8 notes · View notes
soigia · 2 years
Photo
Tumblr media
“...Thôi thì, năm hết Tết đến, nhắc bản thân chữ bao dung, bỏ qua hết mọi sự nhỏ nhen, ích kỷ, điên loạn của cõi trần, tự dạy mình bao dung, tự rèn cho mình tính bao dung, tự nhắc nhở mình khi mình dẫm lên chữ bao dung mà chính bản thân mình đặt ra cho bản thân. Ai nói gì kệ người ta. Ai làm gì tào lao kệ người ta. Ai hiểu hay không hiểu kệ người ta. Ai kiếm chuyện không kiếm chuyện kệ người ta. Mình cứ đường mình ta đi, việc mình ta làm, thân mình ta tu, đời mình ta quyết định. Còn lại, xin vũ trụ xử giùm cho, nghiệp ai người nấy chịu….”
@Nguyễn Phi Vân
75 notes · View notes
nykhunglong · 10 months
Text
“Thời gian trôi rất nhanh. Thoắt cái, đã chẳng thể nhớ nổi số phòng mình từng ở trong lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau, những ngày đặc biệt mình tự nhủ lòng sẽ phải nhớ mãi, cả những bài hát cũng đã phai mất lời ca. Mình nhẫn nại bên nhau, có buồn vui, có cay nghiệt. Đủ mọi loại trạng thái trên đời. Nhờ vậy, vào những ngày chị làm em đau đớn, em lại nghĩ về sức mạnh của thời gian. Đã cùng đi qua nhiều ngày dài đằng đẵng, nhiều đêm ngắn ngủi lạ thường, thì cớ sao lại vì những phút giây nóng nảy mà quên sạch. Dù vậy, dự cảm bất hạnh – ngay từ ngày đầu tiên mình nắm tay nhau – vẫn không thôi buông tha em. Em thường xuyên thấy đau lòng. Kiểu có những người ở cạnh nhau, chỉ bởi họ không bao giờ hạnh phúc được nữa. Đôi khi em buồn, em bảo em bị trầm cảm rồi. Chị nổi điên trước cái thói hay bi kịch hoá cuộc đời ở em. Xoáy vào đáy mắt em, chị muốn em phải thật tích cực và lạc quan. Em nghe lời chị, cười như một con khùng. Các đợt sóng vẫn ào ào ập tới, khiến em chao đảo. Nhưng vì chị, lại mạnh mẽ vững vàng. Khi không chịu nổi nữa, em úp mặt vào thau nước, khóc váng lên. Chẳng ai nghe. Sung sướng.
Rồi em tập trồng cây ở bên trong. Gieo mầm lặng lẽ từ những đêm chị nằm ngước lên trần nhà, nhớ người yêu cũ. Từ những kỷ niệm xưa mà bất thần một ai đó mang đến không báo trước. Từ những bản nhạc chị yêu thích không bản nào gắn liền với em. Cái cây không có tên. Nhưng nó tồn tại. Em tập nuôi dưỡng nó qua những cơn bão, cơn giông. Hôm nào mình cãi nhau, cái cây thôi lớn và héo úa. Rồi chỉ cần chị hôn em, thì em lại tưới nước cho nó liền. Em kể chị nghe, chị cứ nghĩ là một chậu cây em đang trồng ở ban công nhà. Ở bữa cơm, em khoe cây lâu lớn quá. Chị bảo đem ra tiệm hỏi cách chăm sóc như thế nào. Em húp ngập bụng tô canh khổ qua, lòng khổ sở với các bí mật. Húp vội quá, bị sặc, trào cả lên mũi. Chị cuống lên, hỏi có sao không. Rồi la em không ngớt vì ham ăn và hậu đậu. Em cười, thủ thỉ rằng chị ơi, cái cây mới lớn thêm được 1cm. Chị lắc đầu, không thể hiểu nổi những câu nói ngây ngô của em…
…Từ khi em biết quá khứ chưa bao giờ ngủ yên trong chị, em thường nghĩ đến những cuộc ra đi. Em dần cô độc trong tình yêu chính mình. Đêm hay nằm nói chuyện một mình. Lờ đi câu hỏi thăm của chị, tàn nhẫn đẩy chị vào vùng tối những nghĩ suy của riêng chị. Thậm chí, em còn nằm mơ chị đi với người khác, rồi tươi cười với em, bảo chị xin lỗi, thời gian qua chị lầm, chị không yêu em như chị nghĩ. Trong giấc mơ mà nỗi đau cũng có thiệt. Sáng ngủ dậy vẫn thấy đau. Nhíu mày một cái đã thấy nước mắt ở đâu rớt xuống. Tào lao bí đao, chị sẽ nói vậy, nếu nghe em kể những giấc mơ của em. Một lần nọ, khi đang ngồi trong căn phòng nhỏ của tụi mình, sự mệt mỏi ở đâu ập đến, khiến em trống rỗng và lụi tàn. Chị đang làm việc. Em đứng dậy, bảo em đi mua gì đó ăn thôi, rồi bước chân ra cổng, đi như kẻ mất hồn. Bỗng dưng em muốn đi bộ khủng khiếp. Em định đi hết con hẻm nhỏ rồi về. Tới đầu hẻm, em lại định hết cái hẻm kia rồi về cũng được. Cứ vậy, em đi đúng bốn vòng. Không thấy mệt, mồ hôi cũng chẳng thèm chảy. Nhưng đau đớn trong em tan biến đi. Nhẹ nhàng. Đúng lúc ấy chị xuất hiện, nắm tay em xách đi. Hóa ra nãy giờ chị đi sau. Mặt đỏ gay, người bê bết. Em rúc đầu vào chị, không nói gì. Chị hỏi có muốn nghe tiếng còi tàu? Em lắc đầu. Tối nay nó không về đâu.”
14 notes · View notes
buddhistbooks · 6 months
Text
Tumblr media
Cổ nhân nói: “Nghèo không trách cha, giàu không chê vợ, khó không lừa bạn, phú quý không quên ơn”.
Có câu nói rằng: “Cây dù cao ngàn thước cũng đừng quên gốc rễ, người tài giỏi cũng đừng quên ơn”. Chúng ta sẽ gặp rất nhiều người trong đời, nhưng người thực sự tốt với chúng ta thì không có nhiều.
Tuy nhiên cha mẹ là người đã sinh ra và nuôi dưỡng bạn, người bạn đời đã chăm sóc và cùng bạn trải qua khó khăn, người bạn tốt của bạn và người ân nhân đã giúp đỡ bạn khi hoạn nạn, bạn cần đối xử chân thành với họ.
Vì vậy, dù giàu sang hay nghèo khó, đừng đánh mất người đối xử tốt với mình và hãy sống xứng đáng với sự chân thành của họ.
1. Nghèo không trách cha
Trong “Kinh Thi” viết: “Phụ hề sinh ngã, mẫu hề cúc ngã, ai ai phụ mẫu, sinh ngã cù lao. Dục báo thâm ân, hạo thiên võng cực”, nghĩa là: Cha sinh ta, mẹ nuôi ta. Thương thay cha mẹ sinh ta khó nhọc. Ta muốn báo đền ơn sâu như trời cao cùng cực.
Công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ rất lớn lao, cha mẹ nhịn ăn nhịn mặc nuôi con khôn lớn, dãi gió dầm mưa để con cái có cuộc sống tốt hơn. Vì vậy hãy buông bỏ những lời buộc tội gay gắt với cha mẹ và học cách thấu hiểu, biết ơn chính là giáo dưỡng lớn nhất của một người con hiếu thảo.
Tuy nhiên, luôn có một số người đổ lỗi cho sự kém cỏi của cha mẹ vì những thất bại, khó khăn của mình. Họ thậm chí còn không quan tâm đến cảm xúc của cha mẹ và đối xử không tốt. Họ chưa từng nghĩ rằng: có thể bạn không giàu có nhưng bố mẹ bạn đã làm hết sức mình vì bạn.
Từ khi sinh ra cho đến khi lập gia đình, mọi thứ bạn có đều không thể tách rời sự ủng hộ thầm lặng của cha mẹ. Vậy thì chúng ta có nhân phẩm, tư cách gì mà phàn nàn cha mẹ về sự không hoàn hảo của họ?
Trong “Tăng Quảng Hiền Văn” có viết: “Đương gia tài tri diêm mễ quý, dưỡng tử phương tri phụ mẫu ân”, ý nghĩa là, khi bạn sinh con, bạn mới biết tình yêu thương sâu sắc mà cha mẹ dành cho con cái sâu nặng như thế nào; khi bạn phải ra ngoài bôn ba kiếm tiền nuôi gia đình, bạn mới hiểu sự khó khăn, vất vả của cha mẹ.
Những người bất tài và đổ lỗi cho cha mẹ sẽ luôn là những đứa trẻ khổng lồ không bao giờ lớn lên.
Thấu hiểu và kính trọng và biết ơn cha mẹ, đó mới là sự khởi đầu cho sự trưởng thành thực sự của một người.
2. Giàu không chê vợ
Người xưa có câu: “Nghèo không thể đánh mất ý chí, giàu không thể chê bai vợ”, biết bao gia đình có thể vượt qua thử thách của nghèo khó nhưng rồi lại sa ngã khi giàu có?
Người phụ nữ đã hy sinh cả đời để đồng hành cùng bạn, khi nhan sắc vợ nhạt phai theo năm tháng, bạn càng phải trân trọng cô ấy hơn. Bởi vậy, đừng bao giờ có ý nghĩ tìm một tình yêu mới khi giàu có.
Ngoài bố mẹ thì vợ chính là người yêu thương và bao dung chúng ta nhất. Tuy không có quan hệ huyết thống nhưng luôn bên bạn và chăm lo từng bữa ăn cho bạn. Dù khó khăn đến mấy, người vợ vẫn nguyện ý hy sinh và mang lại ánh sáng cho bạn.
Ở trên, người vợ luôn báo hiếu cho người già, ở dưới người vợ luôn tập trung nuôi dạy con cái, đó chính là hậu phương vững chắc nhất để bạn có thể tập trung vào sự nghiệp mà không bị phân tâm.
Người vợ tốt là chỗ dựa của gia đình và là phong thủy tốt nhất của người chồng.
Nếu một người đàn ông bỏ rơi người vợ đã cùng mình vượt qua gian khó thì họ sẽ mất đi nhân phẩm của mình và họ sẽ phải hối hận về quyết định đó.
Vợ là người sẽ nắm tay bạn đi hết cuộc đời còn lại. May mắn lớn nhất của một người đàn ông là có được một người vợ luôn bên cạnh mình dù khó khăn đến đâu. Và thành công lớn nhất của một người đàn ông là khi họ giàu có, phát đạt sẽ không bao giờ bỏ người vợ tào khang của mình.
Đã kết duyên thành vợ chồng, đừng hoài nghi về tình yêu dành cho nhau. Dù sự nghiệp có thịnh vượng, thuận lợi đến đâu cũng phải yêu thương, chăm sóc vợ từ tận đáy lòng thì cuộc sống mới được trọn vẹn, êm đềm.
3. Khó không lừa bạn
Âu Dương Tu từng nói: “Tiểu nhân dĩ lợi vi bằng hữu, quân tử dĩ nghĩa vi bằng”, ý muốn nói, kẻ tiểu nhân kết bạn vì lợi, người quân tử kết bạn trọng chữ nghĩa.
Trong cuộc sống, tri kỷ và bạn tốt không nhiều, vì vậy tình bạn sâu nặng cũng hiếm có. Nếu chỉ vì mục đích cá nhân mà tính toán, hãm hại bạn bè thì bạn sẽ mất nhiều hơn được.
Nó không chỉ làm tình bạn tan vỡ mà còn hủy hoại tính cách của chính bạn. Bởi vì giữa con người luôn có quan hệ tương hỗ với nhau, bạn chân thành thì tôi sẽ đối xử với bạn chân thành, còn nếu bạn giả dối thì tôi cũng sẽ đối xử như vậy.
Bạn vì chút ít lợi nhuận nhỏ mà dùng thủ đoạn thì bạn bè sẽ xa lánh bạn, cuối cùng bạn sẽ bị cô lập.
Người xưa có một câu nói rất hay: “Ở nhà dựa vào cha mẹ, ra ngoài dựa vào bạn bè“, bạn bè là người có thể giúp đỡ ta trong lúc khó khăn.
Một người dù nghèo khó đến đâu cũng không thể lừa dối bạn bè, nếu không sẽ tự cắt đứt tương lai của chính mình.
Tình bạn chân chính bắt đầu từ mục tiêu chung, phù hợp về tam quan, ở bên nhau bằng sự chân thành và gắn bó bằng nhân phẩm.
Chỉ bằng cách giữ vững nhân phẩm, tuân thủ các nguyên tắc sống, thành tâm kết giao bằng sự chân thành thì mới có nhiều tình bạn chân chính.
4. Phú quý không quên ơn
Người quân tử sẽ không dễ dàng nhận ân huệ từ người khác.
Khi bạn nghèo túng, cơ cực, đừng quên những người đã giúp đỡ bạn lúc khó khăn; Khi bạn nản lòng, buồn bã, đừng quên những người động viên, đồng hành với bạn; Khi sự nghiệp của bạn ngày một suôn sẻ, đừng quên những người đã giúp đỡ bạn trên suốt chặng đường.
Chúng ta nên luôn ghi nhớ lòng tốt của người khác, và nếu có khả năng, chúng ta nên thành tâm báo đáp. Bởi vì nếu ngay cả tấm lòng biết ơn cũng không có thì sẽ bị người khác coi thường.
Suy cho cùng, trên đời này không ai phải có trách nhiệm đối xử tốt với bạn. Dù giàu có hay quyền lực, bạn cũng đừng bao giờ quên những người đã giúp đỡ bạn trong suốt cuộc đời.
Như câu nói: “Cây cao ngàn thước không quên rễ, người nếu huy hoàng chớ quên ơn”.
Cảm động chỉ là nhất thời, nhưng cảm ân là mãi mãi, dù giàu có hay cao quý đến đâu cũng không bao giờ được quên lòng tốt và không được làm tổn thương người khác.
Những người đã giúp đỡ chúng ta vượt qua khó khăn chính là quý nhân trong cuộc đời, chúng ta phải biết ơn và báo đáp họ.
Khi bước trên đường đời, nếu luôn ghi nhớ câu “uống nước nhớ nguồn” và có lòng biết ơn thì bạn sẽ được nhiều phúc lành và có thể tiến xa hơn.
Nhà văn Trương Gia Giai từng nói: “Người thực sự tốt với bạn không nhiều, đừng để mất bất kỳ ai trong số họ”.
Nghèo không trách cha, giàu không bỏ vợ, khó không lừa bạn, giàu có không quên ơn, đó chính là sự tỉnh táo lớn nhất và phúc lành sâu sắc nhất của đời người.
(Nguồn: aboluowang)
5 notes · View notes
it-raining · 7 months
Text
(sợ) networking.
có vài từ làm anh rất sợ như là "networking" dù họ bảo đấy là kỹ năng  hoàn toàn có thể học
anh chỉ thích ẩn mình cô độc tìm hiểu quy luật thế giới này không muốn tốn năng lượng bắt tay hay giày xéo bởi small talks
họ nói về chế ngự cảm giác dám bước ra khỏi vùng an toàn rồi gặt hái được nhiều vẻ vang ok, họ làm gì mặc kệ
vâng anh biết nó mang lợi thế anh cũng biết là thứ anh cần anh đã có cố vài ba lần nhưng biết sao giờ, anh vẫn sợ
sợ nuôi dưỡng bản năng thực dụng sợ mình chẳng có gì đổi trao sợ lời mình nói tào lao sợ vì xã giao mình nào là mình nữa.
10/03/2024
3 notes · View notes
mildswing · 7 months
Text
29-02-2024
Chưa kịp đếm đã lại 4 năm. Và 2019 là câu chuyện của 5 năm về trước. 
#tatcalataicovid làm cho 2020-2021-2022 toang hoang. Giờ mà nhắc đến cách ly, F0, phong tỏa, test,… là rùng mình liền. Trải qua một cuộc bể dâu, còn lại trên người là 4 mũi vắc xin và 1 lần 2 vạch đậm kè. Bất tử cho đến khi tàn cuộc thì dính =))) 
Đến nay xa ba và má em xa nhà cũng đã 5 năm. Elm Út về được một lần, còn Chirawat của elm chưa về luôn. Cũng từng đó thời gian elm sống một mình. Ăn cái Tết một mình thành quen.
Năm 2022 Ngoại mất khi 100 tuổi, em họ mất khi mới 17 tuổi :(( Chuyện buồn mãi mỗi khi nhắc lại.
33 tuổi, 02 Gmail, 02 Facebook, 01 Twitter X, 01 Instagram, 01 Tumblr, 01 Wordpress, 01 Tiktok. Chắc phải chuyển cái Wordpress qua chứ đóng bụi rồi.
Cuộc sống hằng ngày vẫn như bài viết 4 năm trước :)) Đi làm, chiều về nằm sạc pin cơ thể, ăn cơm, tào lao rồi ngủ. Lâu lâu đi chơi, đôi khi cày phim. Elm không đọc đc cuốn sách nào ra hồn. Elm xin lỗi. 
Vẫn làm ở công ty cũ, 10 năm một công việc. Đôi lúc rất chán nhưng thay đổi cũng rất lười. Bây giờ vẫn nghĩ là công ty không phụ mình thì mình nghĩ mình có thể làm ở đó hoài :))
Niềng răng 5 năm rồi chưa được tháo. Cay =)) Bác bảo tháng 6 năm nay nha, okay, elm chờ :((
Elm vẫn ăn hại và vô tích sự. Vẫn chưa học tiếng Anh :((
Yoga học được 3 tháng mùa dịch và từ đó là lười vận động :((
Elm bị đau dạ dày rồi. Từ ngày mở bán vé D-Day Tour là đau âm ỉ cho đến nay vẫn không đỡ.
Idol elm thích năm 19 tuổi đã cưới vợ sinh con. Bé sinh cùng tháng với elm và nay hơn 1 tuổi, chắc là biết đi và đang tập nói bi bô rồi. Con đường thầy đi là con đường hoàn mỹ. Perfect :))
Idol elm thích năm 26 tuổi đi lính hết rồi. Luyến tiếc nhất vẫn là D-Day Tour của bía, nhắc đến là elm lại suy. 2025 cho elm xin cái Tour và cái vé. Elm cám ơn rất nhiều.
Cuối năm 2020 elm chính thức bị té, rơi vào bẫy của anh F và 4 con báo. Elm chỉ thắc mắc sao có đứa da trắng ngang ngửa MYG và tay to hơn thv thôi mà. Sao giờ elm dính luôn rồi. Đội tuyển tôi yêu, tôi chửi, tôi vui, tôi sầu, tôi suy và tôi cút đi mua áo Jersey có chất lượng bình thường nhưng giá x 10 lần hàng pha kè trên sàn S cam lè giấu tên.
2022 Elm đã mua xe ô tô, đến nay vẫn còn nợ má 70%. Biết bao giờ trả hết =)) Có xe che nắng che mưa, đi chơi rất tiện nhưng rất đau ví. Cực kì xót tiền, ngang ngửa một chân biêu tiết kiệm.
2022 tiger đến với cuộc sống của elm. Đồ lắm lông và bị đáng iuuuuuuu.
Đã upgrade điện thoại lên số 13 nhưng gần đây mê zflip.
Đã đứng tên bđs nhưng không có cái nào là của mình.
Có thể một năm đi Thái 2 lần với “bạn xã hội”, vô tình lạc vô concert của G4 và cố tình đi concert của chú Jaychou =)) Đây là biểu hiện của sự chán nên có người rủ là sẽ đi =))
à ờ, elm vẫn độc thân. Phải quánh đờ phùn lắm mới một mình lâu được như elm. Haha. Hai mẹ con elm cự lộn cũng vì đây mà ra.
4 năm rồi elm vẫn không được sống trong mối quan tâm giống những người bạn đồng niên của mình. Nhưng ngày Tết elm vẫn ngược xuôi Nội-Ngoại-Nhà còn hơn làm dâu :)) Phần lớn bạn bè, chị em, thậm chí là cháu của elm cũng đã con cái đùm đề, gia đình, sự nghiệp ổn định hết rồi. 
và, 4 năm trước em đoán em bây giờ không sai một xí nào =))) em đã xin visa này nọ, chạy đua khắp trang web bán vé concert, tìm khách sạn, vé máy bay đi chơi, ban ngày đi làm, tối ăn cơm rồi lướt tiktok, thử đủ loại đồ uống, xiên bửn, hóng hót, capcut giựt giựt, xem video rồi đi ngủ =)) Cuộc sống vô tree =)))
Elm cầu mong được mạnh giỏi và vui vẻ mỗi ngày. 4 năm sau chắc elm cũng sẽ như bây giờ, bình an, đi làm và đi đó đi đây =))
Elm vẫn tin vào tình yêu nhưng elm không chắc em có phúc phần đó không :)) độ tuổi như elm cũng đã nghĩ tới ivf rồi :v Thần số học cho elm cơ hội vào năm 2024 hoặc 2028. Cùng chờ xem :))
Elm hy vọng elm sẽ luôn enjoy rất nhiều cái moment đẹp.
See ya~~
6 notes · View notes
quy2404 · 2 years
Text
Thấy mn review nhiều quá nên mình là Quý với trình độ văn 5đ thì mình mạn phép viết 1 review ngắn như sau 😅
Một chút cảm nhận sau khi xem film "Nhà Bà Nữ". Sau khi xem xong bộ film câu nói mình ấn tượng nhất là câu nói do Ngọc Nhi nói với John "Xin lỗi cục cớt". Cục cớt là từ rất khó đưa vào trong film đặc biệt là film điện ảnh , ấy vậy mà đạo diện Trấn Thành đã có thể dẫn dắt đưa từ này trong film và nó có chiều sâu. Trước khi phân tích sâu vào câu nói trên thì mình dẫn dắt thêm 1 câu liên quan để phân tích câu trên "Trong cơn tức giận, chúng ta chỉ nhìn thấy người kia có lỗi, chúng ta chỉ nhìn thấy mình thiệt thòi mà quên những tử tế dành cho nhau". Dựa vào câu trên chúng ta có hiểu tâm lý của nhân vật Ngọc Nhi lúc đó chỉ thấy lỗi thuộc về John và ý nghĩa của câu trên là thà Ngọc Nhi có xin lỗi cục cớt 💩 chứ không xin lỗi john, đứng ở góc độ là 1 người tào lao thì mình thấy đây là sự súc phạm vì Nhi coi John còn thua cục cớt cũng không xin lỗi John.
*BÀI VIẾT TÀO LAO CỦA 1 REVIEWER TÀO LAO
Tumblr media
8 notes · View notes
gac-nho-cua-mach · 1 year
Text
Tumblr media
Một năm lại trôi qua, lại thêm tuổi mới rồi. Vốn không định đăng gì cả nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, có lẽ cũng nên lưu lại đôi dòng...
- Gửi bạn Mạch ở tuổi 26, mong bạn thực hiện lời hứa đi ngủ trước 0h. Chúc bạn luôn vui vẻ và kiếm được thật nhiều tiền~
116 notes · View notes
vinhviencobaoxa · 3 days
Text
Làm công ăn lương thôi hông chịu. Giờ thì vừa làm công cho nhà nước vừa làm công cho chính mình.
Làm nguyên ngày đến 1h sáng. Ngủ xíu, 3h kém dậy. Gần 4h ngủ lại. 7h sáng lại bắt đầu đến 7h tối mà còn chưa hết việc. Tranh thủ đi tắm viết mấy dòng. Làm v mà ko có ngàn nào 😂😂😂. Tiền chảy vô ngân hàng hết.
Đôi khi k bik mình làm đúng hay ko nữa. Chứ nãn quãi chè đạn 😂
Tumblr media
1 note · View note
vietngocbs · 1 year
Text
Tumblr media
Ý kiến đấy thì tào lao thật nhưng Đảng ta đang hướng tới "nhà nước tiêu vong" mà bạn. Không nêu thì lại bị coi là tự diễn biến, tự chuyển hóa. À. Rõ là khi hầu hết cởi truồng thì ai mặc áo là có tội phải không!
*Cho bạn nào lười* Sự tiêu vong của nhà nước không phải là ý tưởng mới nhưng người nghiên cứu nghiêm túc đầu tiên là K.Marx và được F.Engels hoàn thiện với cuốn sách Nguồn gốc của gia đình, chế độ tư hữu và nhà nước (1884) (The Origin of the Family, Private Property and the State). Trong đó sự toàn diện của chương IX: Dã man và văn minh (Barbarism and Civilization) đã khiến Lenin sau này coi đây là “một trong những tác phẩm cơ bản của chủ nghĩa xã hội hiện đại". Và mình chả có khả năng để kết luận gì sau khi đọc tác phẩm này đâu :D
*Cho bạn nào không hiểu chuyện gì đang diễn ra* Mấy chữ này là để phản hồi lại "đề xuất chuyển Điện lực TP.HCM về cho TP.HCM quản lý để giảm bớt độc quyền của Tập đoàn Điện lực Việt Nam" của một đại biểu quốc hội thuộc đoàn thành phố Hồ Chí Minh. Gác mục đích "để giảm bớt độc quyền của Tập đoàn Điện lực Việt Nam" sang một bên vì cá nhân hiện không muốn bình luận gì, thì ý kiến "chuyển Điện lực TP.HCM về cho TP.HCM quản lý" rõ ràng là một giải pháp rất ngớ ngẩn khi trên thực tế Tổng công ty Điện lực thành phố Hồ Chí Minh đang bị quản lý thuế bởi Cục thuế thành phố Hồ Chí Minh nên không biết đại biểu muốn chuyển cái gì nữa? Một thực tế khác là Chính phủ đã có chính sách chuyển các công trình điện do Nhà nước đầu tư từ các bộ, ngành, địa phương sang Tập đoàn Điện lực Việt Nam quản lý nên càng không rõ vị đại biểu quốc hội này đang muốn làm cái gì đây!
*Chắc chả có liên quan gì đâu nhỉ* Cờ vàng ba sọc và Tiếng gọi công dân là quốc kỳ và quốc ca của Quốc gia Việt Nam. Còn tại sao cả hai vẫn là quốc kỳ và quốc ca của Việt Nam Cộng hòa thì mình chả rõ :D Bạn nào giải thích được hông ạ? Bởi nếu đối thì vấn đề sẽ dễ xử hơn!
Ồ. Điều này rất quan trọng vì nếu sinh ra và lớn lên ở bắc vĩ tuyến 17, rất có thể bạn sẽ cảm thấy buồn cười khi nhìn vào tờ truyền đơn trên đây của Việt Nam Cộng hòa, xuất hiện lần đầu sau 1966 để đả kích phong trào "Ba sẵn sàng" của thanh niên miền Bắc hồi đó. Tuy nhiên, bạn sẽ phải nghĩ lại khi tìm hiểu về điều gì là động lực cho các tội ác chống lại chính người dân Campuchia của Khmer Đỏ bởi nội dung ở truyền đơn phản ánh cách nghĩ của một bộ phận trí thức miền Nam về Chủ nghĩa Cộng sản và cách thức triển khai nó. Mình không chắc về lượng nhưng có nhiều lý do để cho rằng con số này chả nhỏ đâu...
4 notes · View notes
hilovehowareyou · 3 months
Text
Tumblr media
Vũ trụ luôn sắp xếp để mình gặp những mối nhân duyên thật kì là. Mình gặp Huỳnh trong lần đi bidoup tà giang, người vừa mới quen mình vỏn vẹn được nửa ngày nhưng đã hứa " về tới SG t mua tặng m đôi khác" vì mình cứ lăn tăn về việc phải tháo vớ mỗi khi lội nước.
Cái hẹn bên suối "về SG giữ liên lạc nha", mà mãi hôm qua mới gặp lại nhau, H đưa mình túi quà có 3 đôi vớ muji, làm mình cảm thấy vừa buồn cười vừa cute.
Về đến nhà sau 1 ngày dài, nhắn cho H
- "thank you vì đã nhớ tới em",
- H rep mình bằng cái meme "vì bạn xứng đáng" :))
đúng là tào lao, mình nhắn:
- thật lòng đó
- biết ròiiiii
9 notes · View notes