Tumgik
#tiếp thị số
sachhaymoingay · 2 years
Text
Marketing giỏi phải kiếm được tiền
Biết cách sử dụng marketing hiệu quả, bạn sẽ dễ dàng kiếm được tiền. Áp dụng ngay bài học từ cuốn sách Marketing giỏi phải kiếm được tiền - Sergio Zyman.
Sergio Zyman, một nhà tiếp thị hàng đầu thế giới và cựu Phó chủ tịch Coca-Cola. Và là tác giả của cuốn sách “Marketing giỏi phải kiếm được tiền”. Với hơn 30 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực tiếp thị và quảng cáo. Zyman đã giúp Coca-Cola trở thành một trong những thương hiệu nổi tiếng nhất trên toàn thế giới. Marketing giỏi phải kiếm được tiền Mua trên Tiki Mua trên Shopee Audio Book Cuốn sách…
Tumblr media
View On WordPress
7 notes · View notes
podcast139 · 2 years
Link
1 note · View note
Text
Làm thế nào bắt đầu một doanh nghiệp số?
Làm thế nào để bắt đầu một doanh nghiệp số digital business? Giới thiệu Trong thời đại kỹ thuật số ngày nay, doanh nghiệp digital business đang trở thành xu hướng phát triển mạnh mẽ. Với sự phát triển của công nghệ thông tin và internet, việc khởi nghiệp trong lĩnh vực này đã trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Bài viết này sẽ giúp bạn tìm hiểu cách bắt đầu một doanh nghiệp digital business thành…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
banica888b · 1 year
Text
Bongda88 – Nhà cái đẳng cấp, uy tín top 1 thị trường Việt Nam
Tumblr media
0 notes
chang-trai-cua-gio · 10 months
Text
🔥 Chào bạn. Bạn ổn chứ ?
Chắc có lẽ là không. Nhưng dù không ổn, khi được hỏi bạn ổn chứ.
Có lẽ bạn sẽ vẫn gật đầu.
Gật đầu vì bạn lớn rồi, vì lớn rồi nên không ổn vẫn cứ phải tỏ ra mình ổn.
Gật đầu vì bạn từng than rằng mình không ổn, nhưng cơ bản người đời chẳng mấy ai thật sự quan tâm.
Vậy nên thay vì lắc đầu, nói rằng mình đang bất ổn. Bạn cười nhạt 1 cái. Và tự nhủ rằng, cũng ok thôi. Tôi ổn.
🔥 Cuộc sống này, vất vả quá phải không ?
Đã bao lâu bạn thèm 1 giấc ngủ thật ngon.
Đã bao lâu bạn không cần phải suy nghĩ.
Đã bao lâu bạn rồi bạn không còn có thể thả hồn vô tư lự.
Đã bao lâu rồi bạn không còn có thể dễ dàng với bản thân, cho mình những thú vui thật nhẹ nhàng ?
Chắc, đã lâu lắm rồi nhỉ.
Nhưng lớn rồi mà, bao thứ phải lo toan, bao điều phải lưu ý.
Bạn vào đời với chí lớn và mộng mơ, tin rằng chỉ cần ta cố, ta sẽ làm được. Rồi bạn ngã.
Bạn yêu đầy chân phương, quan tâm chẳng toan tính. Rồi bạn bị phụ.
Bạn cho đi hết mình, chơi thân nhiệt tình. Rồi bạn bị lợi dụng, bị quay lưng ?
Hay lắm khi bạn chẳng làm gì, cũng bị hiểu nhầm, hàm oan, thị phi điều tiếng ?
🔥 Nhìn lại cuộc đời, trên thấy cha mẹ khổ.
Dưới thấy con còn ngây thơ.
Bên cạnh là bạn đời.
Xa hơn là bạn bè.
Xa hơn nữa là những người bạn cần tri ân. Hoặc những người mà bạn quan tâm.
1 mớ trách nhiệm thập cẩm, tựa như cái bánh mì kẹp, khiến bạn khó có thể nuốt trôi. Khó có thể thư thả tư duy, thanh thản đầu óc mà tìm đường đi lối lại.
Tôi cũng chẳng dám nói, tôi có thể giúp gì được cho bạn.
Câu chuyện cuộc đời mỗi người, họ phải tự thân mà giải quyết.
Cuộc chiến của mỗi người, họ phải tự làm binh lính mà đấu với số đời.
Tôi chỉ muốn nói rằng. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có thua cuộc, nó cũng chỉ là nhất thời.
Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có bò lết trên đôi chân gẫy vụn, bạn cùng sẽ bò dần đến đích.
🌈 Tin nhắn này được gửi đến cho bạn, người đang đọc đến cuối.
Hi vọng khi bạn đọc được, bạn có thể cười lên nếu bạn đang khóc.
Dịu đi nếu bạn đang giận dữ.
Cười lên nếu bạn đang buồn bã.
Nước mắt nhoà đi để mọi thứ trôi qua.
Tin nhắn này được gửi đi để hi vọng khi bạn đọc được. Bạn có thể hít 1 hơi thật sâu, và thở ra thật nhẹ. Xả mọi ưu tư vào cõi đời ô trọc, trả lại hết tiêu cực về với vũ trụ bao la.
Có thể tin nhắn này không làm được nhiều như thế. Có thể nó chỉ có thể dẫn dắt tâm trạng cảm xúc của bạn 1 chút mà thôi.
Nhưng dù thế nào, cũng mong bạn sẽ ổn
Dù thế nào, cũng tin rằng bạn sẽ ổn.
Còn lại hãy tiếp tục chiến đấu, tiếp tục kiên cường, tiếp tục bao dung cho chính bản thân, không nghĩ ngợi về những sai lầm của quá khứ, và mạnh dạn bước tiếp nhé bạn ơi.
Cõi đời này lắm lúc ô trọc, chẳng ai buồn quan tâm ai. Tôi cũng chỉ là 1 người lạ qua đường. Nhưng thực sự, nếu có thể, mong những điều cát lành nhất sẽ đến với bạn. Và đừng quên giữ lại cái ban sơ trong thiện tâm của chính mình bạn nhé.
Quên hết đi và coi như ngày hôm nay, bạn lại bước lại từ đầu. Có được không ?
Lại đây nào, cho mình ôm bạn 1 cái
Cười lên nào, cho vui vẻ hân hoan. !
Nguồn và ảnh: FB: Hoàng An
Tumblr media
154 notes · View notes
towanoyuu · 4 months
Text
[18TRIP Main Story] Chained up Scarlets - Side A / Chương 1: Vua của Hòn đảo
Tumblr media
Dịch bởi Jeiru.
Cảm ơn Tenshi và Mũi Voi đã giúp mình beta!!!!
Nếu có vấn đề gì về bản dịch thì mọi người cứ thoải mái đưa ra góp ý với mình nhé (≧∀≦)
Bản dịch nằm dưới đường kẻ.
──────────────────────
*Hồi tưởng của Tao*
Tao: Cậu đang ghi âm gì vậy.
???: Không có gì đâu, tớ muốn ghi lại giọng hát của Tao thôi. Tiếp theo sẽ hát gì đây?
Tao: Vậy thì cũng ghi âm lại cả giọng hát của cậu nữa đi, Kinari—.
Ngày hôm ấy, ai đó đã nói với tôi.
Rằng thời khắc hoàng hôn là thời điểm duy nhất mà Chúa sẽ biến mất khỏi thế giới này.
Bởi vậy mà khi ấy, những cảm xúc cô đơn, khổ đau, buồn bã, yếu đuối dễ dàng xâm chiếm lấy trái tim con người.
Nếu Chúa thực sự tồn tại, tôi muốn thử hỏi Người.
Rằng tại sao tôi lại được sinh ra, và liệu bây giờ tôi vẫn còn sống chứ.
Trong một thế giới vô thực tựa như một trò chơi, nếu như không có lấy một lý do để sống, thì cũng chẳng tồn tại lý do để chết đi, có phải không.
Hay là, chỉ cần sống sót bằng cách nào đó—
Thì tới một khoảnh khắc nào đó, ta sẽ nắm được trong tay thứ gọi là ý nghĩa sống, hay vẫn sẽ chẳng có gì cả…
Chẳng hạn như, liệu tôi có thể tìm được một điều gì đó quan trọng đến mức có thể đem trái tim trống rỗng này dâng trọn cho nó không.
*Hết hồi tưởng*
Tù nhân A: Nhìn kìa! Là nó đấy, “Monkey Cage”...
Tù nhân B: Một hòn đảo nhà tù nơi chẳng thể vượt ngục à…
Tao: …Mình sẽ bị bỏ tù ở đó sao.
(Một hòn đảo chỉ có nhà tù… Có phải trong game hồi xưa mình từng chơi cũng có kiểu dàn dựng bối cảnh như này không nhỉ. Viễn tưởng trong thực tế ấy)
(Không biết có phải mình có đang ở trong thế giới game không? …Nếu thực sự là vậy thì mình có thể ấn nút khởi động lại rồi thoát ra mà)
*Tàu đáp Hòn đảo nhà tù*
Kodama: Mau dàn hàng theo thứ tự! Tôi là Kodama - quản ngục tại đây, đồng thời cũng đảm nhận vai trò quản giáo các cậu!
Tôi sẽ ban cho các cậu một ân huệ, đó là sẽ quản lý và dạy dỗ các cậu thật nhẹ~~ nhàng! Nhớ mặt tôi cho kỹ vào đấy.
Bắt đầu từ hôm nay tên của các cậu sẽ được thay bằng số trên thẻ tù nhân, sau khi được gọi thì hãy biết lịch sự mà đáp lại!
Tao: (Số trên thẻ tù? À… Là số hiệu được đính trên đồng phục tù nhân sao. Mình là… 500010)
Tumblr media
Kodama: Đã hiểu chưa, mấy tên cặn bã của xã hội. Thẻ tù này được đính kèm với xác thực sinh trắc học. Các cậu đi đâu làm gì phía quản ngục đều nắm rõ hết đấy. Thậm chí đừng cố mà gỡ nó ra, vì ngay tại thời điểm đó chuông cảnh báo sẽ kêu lên.
Cũng đừng có nghĩ đến chuyện vượt ngục. Nội việc các cậu chạm vào bức tường cao ơi~ là cao~ kia thôi, hệ thống tại trụ sở chính cũng sẽ nhận được tin báo rằng có tên nào đã chạm vào nó, và đương nhiên, cơ hội lên được tàu là bằng không!
Bởi vì ngay trước khi đặt chân lên được tàu thì các cậu đã bị chặn lại rồi.
Tù nhân A: …Chậc, tàu không được thì đành ra biển vậy…
Kodama: Đừng có mà nghĩ đến việc bơi qua biển đấy nhé!? Vùng biển này có rất nhiều cá mập ăn thịt người bơi xung quanh.
Thời điểm các cậu nhảy xuống là xác định cái chết rồi đấy! Hahaha!
Tao: (Ra là vậy… Quả nhiên là không thể vượt ngục ha)
Kodama: Nhưng mà? Nếu các cậu cư xử ngoan ngoãn thì biết đâu lại có điều gì đó hay ho xảy ra trong buổi diễn văn nghệ (*)– Mà, còn tùy thuộc vào việc các cậu vùng vẫy tại đây như thế nào nữa.
Được rồi! Viên quản ngục nhân từ tôi đây sẽ chỉ trả lời 1 câu hỏi thôi! Số 500017! Có thắc mắc gì thì nói đi!
500017: …Người có số tù 500017 được hiển thị là tôi.
Tumblr media
Tù nhân A: Ồ, nhìn gương mặt của số 500017 kìa. Bé búp bê-chan sao?
Tù nhân B: Trông đáng thương thế kia thì sẽ trở thành con mồi thôi.
Tao: …!
(Gương mặt đó, cậu ấy là…!?)
500017: Vẫn đang trong quá trình thu thập dữ liệu. Không có hiệu chỉnh điểm bất thường nào trong dữ liệu hiện tại.
Kodama: Hả? Cậu nói cái gì đấy? Mà thôi không có thắc mắc gì là được.
Mau chia thành từng nhóm rồi đi về phòng! Giải tán!
Tao: A… Đợi chút, Kinari (**), à không, 500017.
Kodama: Số 500010! Cậu đang làm gì đấy, nhanh chóng đi về phòng được chỉ định mau!
Tao: …
*Chuyển cảnh về phòng tù*
Tù nhân A cùng phòng: Này số 10, cậu phạm tội gì mà lại vào đây thế.
Tao: …Chỉ là tội trộm cắp thôi ạ.
Tù nhân B cùng phòng: Cậu nói đùa đấy à, làm sao mà vào đây chỉ vì một tội nhỏ như thế được. Nếu là thật thì cậu xui quá rồi đấy.
Tù nhân C cùng phòng: Này mấy tên mới đến, mau đi ngủ đi. Tụi mày nói chuyện nãy giờ như vậy quản ngục mà tới kiểm tra thì rắc rối lắm đấy.
Tao: (Thực sự là tội trộm cắp mà nhỉ. Ý là, cũng vì có tội mà mình mới bị bỏ tù mà)
(Xui xẻo quá sao? Cũng đến nước này rồi. Dù gì thì kể từ lúc sinh ra mình cũng đã phải chịu đựng số phận xui xẻo rồi mà)
(Mà dù sao thì, ở nhà tù cũng có một mái ấm. Giường hơi cứng nhưng vẫn có thể nằm ngủ được… Cũng không tệ đến mức đó)
(Nếu so với cuộc sống của mình từ trước đến giờ thì, ngược lại có khi đây lại là vận may cũng nên. Khi ngủ còn nghe được tiếng sóng biển vỗ trong đêm nữa, cũng chẳng còn cách nào khác….)
Số 500017 ban nãy… Nhìn thế nào trông cũng giống cậu bạn học cùng lớp với mình nhỉ?
*Hồi tưởng của Tao*
???: Bài hát này ấy, là bài hát gửi tới những người đã ra đi đó.
Tao: Quả nhiên là vậy sao? Lời ca nghe đau buồn thật nhỉ.
???: Nhưng mà này, tớ cứ nghĩ về điều này mãi. Có khá nhiều bài hát gửi tới những người đã sang thế giới bên kia, vậy mà lại chẳng có bài hát nào của họ cả.
Tao: Cái đó thì, chẳng phải là do sau khi mất đi thì họ không thể viết lời nhạc được sao?
???: Phải rồi ha… Nhưng tớ nghĩ có lẽ họ cũng có những lời muốn gửi tới những người sẽ chết đi đó.
Tao này, nếu như ngày mai cậu chết đi… Cậu sẽ muốn gửi gắm điều gì tới những người vẫn đang còn sống?
Tumblr media
*Hết hồi tưởng*
Tao: (Tại sao khi đó, cậu ấy lại hỏi mình như vậy nhỉ…)
*Chuyển cảnh đến sáng hôm sau tại quảng trường*
Loa thông báo: Các tù nhân, vui lòng khẩn trương tham gia các hoạt động tại nhà tù của hôm nay. Tôi xin nhắc lại…
Tao: (Nhiệm vụ của mình hôm nay là dọn dẹp quảng trường à. Kể ra cũng khá may khi nhận được một nhiệm vụ thoải mái thế này)
Mặc dù nếu đây là game thì có vẻ sẽ kiếm được khá ít điểm… Hửm?
A… Này, Ki… Không phải, 500017!
500017: ?
Tao: Chúng ta được xếp làm chung một nhiệm vụ đó, tôi muốn nói chuyện với cậu… Cậu tới đây từ khi nào vậy?
500017: Thời gian tôi bị bỏ tù tại đây là hôm qua, vào lúc 6 giờ 18 phút 23 giây buổi chiều…
Tao: Không phải vậy, mà là cậu tới thời đại này từ… Mà, cậu có nhớ tôi không đã? Tôi là Kinouchi Tao, bạn cùng lớp với cậu.
500017: …Tôi đã phân tích dữ liệu, nhưng cái tên này chưa được đăng ký. Xâu chuỗi cuộc hội thoại này không phải là việc ưu tiên, nên tôi sẽ rời đi.
Tao: Ể? Này?
…Gì vậy nhỉ, cậu ấy, mất trí nhớ sao?
Tù nhân A với cơ bắp cuồn cuộn: Ô~ Đây rồi đây rồi, công chúa vừa mới tới đây ngày hôm qua.
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: 500017, công, chúa? Khuôn mặt em dễ thương quá nhỉ. Ra đây với tôi một chút đi.
500017: …
Tao: (C… Có phải cậu ấy đang bị vây quanh bởi mấy tên to con không vậy?)
Tù nhân A với cơ bắp cuồn cuộn: Nào, lại đây nào. Chơi đùa với nhau một chút nhé.
500017: Tôi từ chối. Dựa trên tình hình hiện tại, hoạt động lao động cho nhà tù được đánh giá là ưu tiên hàng đầu.
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: Hả!? Nói cái gì cơ!
Tao: Đ-đợi một chút! Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều đang bị ghi hình lại trên camera giám sát! Không lý gì mà nhiều người lại tụ tập vào bắt nạt một người như vậy phải không….?
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: Cái gì cơ, ngươi cũng là tên mới tới đây vào hôm qua sao. Hay là cùng dạy cho nhau một bài học không!?
Tao: (Urg, thôi xong. Bảo vệ người khác là tốt nhưng mình đâu có giỏi chiến đấu tay đôi…)
???: Hừm, quả là một cảnh tượng không đẹp đẽ xíu nào. Nhìn vào trông không có chút nào dễ chịu cả.
Tumblr media
Tao: (! Ai vậy?)
Tù nhân A với cơ bắp cuồn cuộn: Urgh, ngươi là…
???: Bắt nạt những kẻ mới đến là một thông lệ tại nhà tù, nhưng đời người ngắn ngủi lắm. Là tôi thì tôi sẽ dành thời gian cho những việc thú vị hơn ha?
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: Chậc, tên đó mà xuất hiện rồi thì chỉ tệ hơn. Rời đi thôi.
Tao: (...Có lẽ nào mình vừa được cứu giúp?)
Ừm, cảm ơn… anh ạ. Anh là…
???: Không có gì đâu. Tôi ấy hả? Tôi là Kitakata Raito.
Đại loại thì… tôi là người được gọi là Vua trên hòn đảo này.
Note của người dịch:
(*): Từ gốc là 遊戯会 - một buổi cho trẻ em mẫu giáo diễn kịch, diễn văn nghệ hoặc trình bày bài tập của tụi nhỏ.
(**): Ở đây khi Tao gọi tên Kinari, chữ Ki được viết bằng chữ Hán 生 (Sinh) thay vì chữ 幾 (Ky) như trong tên hiện tại của Kinari.
──────────────────────
Chương tiếp
15 notes · View notes
coolloading98 · 3 months
Text
Tumblr media
Tui quen bạn này. EQ của bạn cao cực.
Có một hôm anh sếp đối tác cùng đi ăn, cầm nhầm cốc nước của bạn lên uống một ngụm.
Uống xong, anh mới ngờ ngợ nhận ra. Anh xin lỗi rối rít.
Bạn vui vẻ đáp, có nhầm gì đâu anh, cốc này em cố tình rót cho anh đấy mà.
Ai cũng bớt ngượng.
Sau này khi nói về câu chuyện đấy, anh sếp khen bạn “nhảy số nhanh thật”, cứu anh một pha mất mặt.
Bạn bảo ngày xưa bạn đi thử việc chỗ ông sếp Nhật. Có một lần tương tự khách hàng cầm nhầm cái đĩa của bạn. Họ xin lỗi, bạn bảo không sao. Họ chu đáo lấy cho bạn cái đĩa khác.
Hôm sau bạn bị cho nghỉ việc.
Tui lại quen một bạn này.
Trong túi bạn lúc nào cũng có kẹo. Kẹo ngon lắm.
Thi thoảng bạn lại mang ra mời mọi người.
Có một lần cô em ở bộ phận khác bị hạ đường huyết, bạn nhanh nhẹn móc túi kẹo ngọt của mình ra, xé vỏ rồi đưa cho. Bạn dặn cô bé nghỉ ngơi một tí đi công việc để anh hỗ trợ.
Hôm sau bạn trở thành idol của cả công ty, con trai mà chu đáo quá thể.
Bạn từng bị bạn gái chia tay vì vô tâm vụng về.
Hai người đi chơi cùng nhau, cô ấy chóng mặt, bạn chỉ biết đứng như trời chồng mặc kệ, để cô ấy tự sang đường, tự vào siêu thị mua kẹo, rồi tự tới bệnh viện kiểm tra.
Sau khi níu kéo cô ấy không thành, trong túi bạn lúc nào cũng có kẹo.
Có bạn kế toán mới vào, ngay trong tuần đầu tiên đã tách xong chi phí doanh thu của cả chục bộ phận chồng chéo trong công ty.
Lượng công việc này, trước đấy thuê kế toán ngoài, người ra báo một tháng làm việc và tiền công dăm chục triệu.
Ngay tuần thứ hai bạn đã mở liên tiếp mấy buổi thuyết trình hướng dẫn sử dụng bảng biểu, để “anh chị em hạn chế điền sai số liệu”.
Slide trình chiếu đẹp lung linh. Vừa hài hước vừa dễ thương, lại dễ hiểu. Đi học xong về mọi người làm bảng biểu nhàn hẳn.
Mọi người thích lắm. Sếp bạn đề nghị cho bạn rút ngắn thời gian thử việc. Thử một tháng thôi chứ thử gì nhiều. Làm tốt thế này.
Có một hôm nói chuyện xàm giờ nghỉ, bạn bảo, lúc mới ra trường bạn bị đuổi việc tận mấy lần.
Lần nào không bị đuổi thì bị chê.
Bạn làm bảng biểu từ 1 tỏi nhầm thành 100 nghìn. Báo cáo ngày 3 phải gửi cho đối tác để thanh toán kịp thời, ngày 5 bạn mới nhớ ra rồi vội vàng gửi. Sai bung bét.
Sếp của bạn lúc ấy bảo cho bạn lên chính thức cho đúng luật. Nhưng nếu tháng sau vẫn làm ăn không ra gì thì tự xin nghỉ đi.
Tui cũng quen một bạn. Bạn này ai cũng quý.
Trong nhà bạn luôn đầy tủ hoa quả đồ ăn vặt. Chẳng bao giờ đói được. Nửa đêm buồn mồm vẫn có đồ ăn, thích gì ăn đó.
Bạn không gầy nổi. Bạn bè bạn cũng không gầy nổi.
Tui thích qua nhà bạn nhất trong đám bạn bè quen biết. Tại nhiều đồ ăn ngon.
Có lần bạn kể, hồi xưa đi làm bán hàng, ông chủ nợ lương, nửa đêm về tới phòng trọ đói mờ mắt nhưng không có gì ăn được.
Trong tủ lạnh chỉ còn mỗi hai quả mướp đắng với mấy thìa đường. Gas thì hết rau thì héo.
Bạn ăn mướp đắng chấm đường, vừa ăn vừa khóc.
Khát khao lớn nhất của bạn là kiếm thật nhiều tiền để có hẳn một tủ đựng đồ ăn. Không còn phải đói thêm lần nào nữa.
Những bạn ấy, đi ra đường ai cũng khen tháo vát chỉn chu. Giỏi giang.
Thi thoảng còn được người này người nọ lấy làm tấm gương để noi theo.
Nhưng họ từng ngu ngốc. Từng kém cỏi vụng về.
Nhưng họ biết nhìn nhận, và nỗ lực tự hoàn thiện bản thân
______
© Chà
10 notes · View notes
chieclamauxanh · 4 months
Text
có một đà lạt trong mắt em thật khác.
chiều thứ 7, thi xong môn cuối cùng, em chạy vội ra lê thị riêng mua hộp cá viên, em hay gọi đùa là ăn tạm biệt sài gòn. dẫu em biết em say xe nhiều, không nên ăn đồ chiên trước khi lên xe nhưng vẫn cố chấp, cá viên ở sài gòn luôn là cái gì đó đặc biệt với em.
11g tối em lên xe, lần đến đà lạt này thật khác, không phải là chuyến đi vội vàng dăm ba bữa như những lần trước, lần này em mang trong mình tâm thế nhẹ nhàng và bình thản nhất. em sẽ ở lại đà lạt một thời gian.
em là đứa mau chán nhất, em hiểu rõ bản thân mình. nhằm khi ở được 2 hôm sẽ lại khóc oà lên vì nhớ mẹ, rồi khăn gói chạy về long an như những lần nổi loạn trước đó không chừng. thật ra vốn dĩ em có nghĩ đến, nhưng cũng không quan tâm, chẳng có gì ngăn cản được bản thân em một khi đã muốn.
em không và cũng chưa từng có ý định sẽ gắn bó mãi mãi với một thành phố nào, em vẫn đang trên hành trình đi tìm nơi phù hợp, gặp những con người thật sự hợp để gắn bó cùng. hoặc vốn dĩ số mệnh em sinh ra đã được định sẽ lãng du vô định như thế, em không biết nữa, mà có khi như thế lại hay, sống nhiều cuộc đời làm em thấy cuộc đời thật sự đời.
đợt này em gắn bó với đà lạt một thời gian, cũng là một dịp để em thử thách bản thân, sống thử một cuộc đời có phần chậm lại so với em ở sài gòn. mặc dù cũng không biết còn những gì đang chờ em ở phía trước, nhưng mà em nghĩ mình đã dư dả nhiều, không phải ở số dư tài khoản, mà là ở hành trình và trải nghiệm em đang qua.
một đứa như em, có thể vì người rời bỏ mà buồn 3 ngày liên tiếp, nhưng rồi em sẽ quên rất nhanh thôi, em tiếc gì đâu những người ngang qua đời mình. thế nhưng nếu bắt em phải sống 1 cuộc đời không xê dịch, em sẽ buồn tẻ cả phần đời về sau.
nhân một ngày đà lạt không lạnh lắm.
Tumblr media
13 notes · View notes
sachhaymoingay · 2 years
Text
Reviews sách: Tiktok Marketing Tác giả Markus Rach
Mua trên Tiki Mua trên Shopee Audio Book Markus Rach là một chuyên gia tiếp thị trên nền tảng Tiktok và đã viết cuốn sách “Tiktok Marketing” để giúp những người kinh doanh tận dụng sức mạnh của Tiktok trong chiến lược tiếp thị của họ. Cuốn sách tập trung vào việc giải thích cách Tiktok hoạt động, cách tạo nội dung hấp dẫn trên nền tảng và cách sử dụng quảng cáo trên Tiktok để tăng tầm nhìn và…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
gotimeeco · 2 months
Text
Nguyên Liệu Sản Xuất Thực Phẩm Chức Năng Tại GotimeEco
Khi nhắc đến ngành công nghiệp thực phẩm chức năng, chất lượng nguyên liệu là yếu tố quyết định hàng đầu ảnh hưởng đến hiệu quả sản phẩm. Tại GotimeEco, việc lựa chọn và kiểm soát nguyên liệu không chỉ là một bước quan trọng mà còn là một nghệ thuật đòi hỏi sự tỉ mỉ và tinh tế.
1. Tiêu Chuẩn Chất Lượng Cao
GotimeEco cam kết chỉ sử dụng những nguyên liệu đạt tiêu chuẩn chất lượng cao nhất để gia công thực phẩm chức năng. Để đạt được điều này, công ty thực hiện một quy trình kiểm tra nghiêm ngặt ngay từ khâu đầu vào. Các nguyên liệu được chọn lựa từ những nhà cung cấp uy tín, đảm bảo rằng chúng không chỉ đáp ứng các tiêu chuẩn an toàn thực phẩm mà còn có nguồn gốc rõ ràng và được chứng nhận hữu cơ khi cần thiết.
2. Quy Trình Kiểm Tra và Đánh Giá
Trước khi đưa nguyên liệu vào sản xuất, GotimeEco thực hiện một loạt các kiểm tra và đánh giá. Đầu tiên, nguyên liệu sẽ được kiểm tra về độ tinh khiết và mức độ tạp chất. Tiếp theo, công ty sẽ kiểm tra các yếu tố hóa học và vi sinh để đảm bảo rằng không có bất kỳ sự nhiễm bẩn nào có thể ảnh hưởng đến chất lượng của sản phẩm cuối cùng.
Xem thêm: Gia công thực phẩm chức năng số lượng ít
3. Đảm Bảo Nguyên Liệu Tươi Mới
Tumblr media
Sự tươi mới của nguyên liệu là một yếu tố quan trọng không thể bỏ qua khi gia công thực phẩm chức năng chất lượng. GotimeEco luôn ưu tiên sử dụng nguyên liệu tươi mới, điều này không chỉ giúp sản phẩm có chất lượng tốt nhất mà còn góp phần bảo vệ sức khỏe người tiêu dùng. Các nguyên liệu như thảo dược, vitamin, và khoáng chất đều được bảo quản đúng cách để giữ nguyên giá trị dinh dưỡng.
4. Tinh Thần Đổi Mới
GotimeEco không ngừng đổi mới quy trình sản xuất và kiểm soát nguyên liệu. Công ty luôn cập nhật các nghiên cứu khoa học mới nhất và xu hướng thị trường để cải thiện chất lượng nguyên liệu và sản phẩm. Việc ứng dụng công nghệ tiên tiến trong việc kiểm tra và xử lý nguyên liệu giúp GotimeEco duy trì chất lượng ổn định và đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của thị trường.
youtube
5. Cam Kết Về Sức Khỏe và An Toàn
Cuối cùng, cam kết của GotimeEco đối với sức khỏe và an toàn của người tiêu dùng là ưu tiên hàng đầu. Mỗi bước trong quy trình sản xuất đều được giám sát chặt chẽ để đảm bảo rằng tất cả các nguyên liệu được sử dụng đều đạt tiêu chuẩn an toàn và hiệu quả. Công ty luôn hướng tới việc cung cấp các sản phẩm thực phẩm chức năng không chỉ hiệu quả mà còn hoàn toàn an toàn cho người sử dụng.
Xem thêm: Quy trình gia công thực phẩm chức năng
Tóm lại, nguyên liệu sản xuất thực phẩm chức năng tại GotimeEco không chỉ được chọn lựa kỹ lưỡng mà còn được kiểm tra và giám sát nghiêm ngặt để đảm bảo chất lượng và an toàn cho người tiêu dùng. Sự cam kết và tinh thần đổi mới không ngừng của GotimeEco là bảo chứng cho chất lượng sản phẩm và sự tin cậy của thương hiệu trên thị trường.
Công ty Cổ phần Khoa học Gotime Eco Address: C-4, Lô G6-7-8-9, Đường N3, KCN Đông Nam, Xã Bình Mỹ, Huyện Củ Chi, TP.HCM Phone: 0829446155 Website: https://gotimeeco.com/gia-cong-thuc-pham-chuc-nang-tron-goi
4 notes · View notes
trancamannhien · 1 year
Text
Thế hệ 2000, thế hệ của chúng mình
Chúng mình được ra đời và được thừa hưởng năm sinh ra giao thoa giữa 2 thế kỉ 20 và 21, nghe thì thật đặc biệt nhưng đôi khi chúng là sự nhập nhằng của đi và ở lại, quyết tâm nhưng nhúng nhường, mạnh mẽ nhưng lại rất yếu đuối.
Mình hay thấy 3 con số 0 đằng sau của mình luôn là một sự trống rỗng, nếu các bạn sinh ra vào những năm 1999, 1998 hay 2001 thì ít nhất đều có các chữ số phía sau. Trong thần số học, những con số đằng sau cũng biểu thị tính cách, định hướng, ý chí của những đứa trẻ sinh vào năm đó, thời đó.
Nhưng năm 2000, là có 3 con số 0, vì thế chúng đặc biệt ở chỗ, sẽ có 2 trường hợp xảy ra: trường hợp thứ nhất khi bạn lớn lên loay hoay tìm ra định hướng của mình, niềm đam mê yêu thích của mình một khoảng thời gian nhất định, có thể là dài có thể là ngắn. Trưừng hợp thứ hai, biết rất rõ mình muốn gì, thích gì và cứ thế đi thẳng đến con đường mà bản thân mong muốn.
Đã từng đi qua nhiều tháng ngày nhàu nhĩ, mông lung với những hoạch định của chính mình đưa ra, sợi dây đỏ nào đó vựt dậy nhiều lần nhưng nhận ra chỉ có bản thân mới là liều thuốc cứu chữa chính mình.
Đã từng vấp rồi đau và đứng dậy đi tiếp, sự vùng vằng chiến đấu bồi đắp thêm cái cằn cõi, mạnh mẽ của bản thân qua từng ngày. Cái giá phải trả của nhiều giấc mơ đẹp là lý tưởng phải đủ mạnh, lý trí và cảm xúc đủ cân bằng để vững vàng đi tiếp.
Đôi vai nghiêng nghiêng qua từng thời gian đã biết mỏi với những bộn bề, những công việc chất đống. Đôi mắt đã có nhiều vết thâm và khoé mắt đượm buồn chứng kiến sự chia ly. Đôi tai biết chọn lọc những lời hay ý đẹp, biết lắng nghe và chỉnh sửa những điều chưa hoàn thiện. Đôi bàn tay cháy nắng vì nhiều chuyến đi không có kế hoạch, rám nắng dần dà vì cầm máy ảnh ghi dấu lại những thước hình của riêng mình. Đôi chân thy thoảng cũng đã biết mỏi khi những chiều chạng vạng ngồi trên xe ngắm hoàng hôn đỏ lửa.
Nhưng dù vai có mỏi, lưng đau, mắt nhoè, bàn tay rám nắng thì nụ cười vẫn luôn đọng trên môi sau ngần ấy năm, không mong mỏi gì nhiều ngoài nụ cười này luôn là chính mình, chính bản thân mình.
#muahamauxanhla #summerisgreen
Tumblr media
18 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 1 year
Text
Tumblr media
Lan man một chút về ý thức và tử tế.
Đại loại là hôm nay toà nhà mình có một chị gái khi đi giặt sấy đồ, trong máy sấy còn đồ của An Trương đã sấy xong nhưng cô ta chưa kịp lấy. Chị ta cần sấy gấp lắm rồi mà đồ trong máy lấy ra không có chỗ để (vì số đồ trước đó mọi người chưa lấy về phòng hết nên không còn giỏ trống) nên chị ta đã lôi hết đồ của mỹ nữ An Trương ra và vứt thành đống lên nắp máy sấy - nơi mà bụi bặm đóng thành từng mảng. Và một người (vài hôm trước đã làm hành động tương tự với đồ người khác) đã bảo rằng đó là cách tốt nhất các chị ta có thể làm lúc ấy.
Trước mắt, một số đồ trắng của tôi đã phải đem vứt. Chỉ đơn giản là tôi không thể mặc tiếp những thứ tôi có cảm giác nó đã như cái nùi giẻ.
Ta quay lại chuyện nói về cách làm trong trường hợp này. Khi ban quản lý toà nhà vừa nhắn trước đó là đã check cam và yêu cầu người nào hành động như thế hãy tự lên tiếng, yêu cầu mọi người về sau hành động ý thức hơn, tôn trọng nhau hơn. Chị gái kia đặt câu hỏi “như thế nào là ý thức” và “mình không làm tốt chuyện của mình (tức mình sấy xong chưa lấy), người khác làm chuyện của người khác (nên chị ấy vứt lên nắp máy sấy)” là không có gì vô ý thức cả.
Ta có thể thấy, dạng người này trong xã hội này nhiều vô kể. Điển hình có ba điểm nhận dạng, 1 là vừa nói tức thì sẽ hỏi lại, 2 là lập luận chỉ để cho đã cái nư (như mấy mụ hàng xóm tranh nhau cái đường cống thoát nước của chung), và 3 là chỉ nói được, làm được cái trước mắt, không thể tự trả lời “mình hành động như vậy là ý thức chưa, đàng hoàng chưa, tử tế chưa”.
Tôi thì thấy có chút tiếc nuối, nếu tôi có khả năng ở một toà nhà giá 20 củ một tháng thì chắc chắn sẽ ít xác suất gặp những loại người này hơn. Nhưng toà nhà mà tôi đang ở nó cũng đã nằm ở mức tương đối cao so với người khác, mục đích của sự chi trả này là để tôi đỡ mất thời gian tranh giành không gian với người khác, đỡ mất thời gian dọn dẹp và với bố cục tách biệt từng phòng, tôi không phải nhìn mặt hay xã giao với người lạ sau một ngày dài mỏi mệt. Nhưng dường như những nỗi bất tiện kinh điển này là không tránh khỏi, bởi ở đâu cũng sẽ có đủ loại người.
Sau những lần như thế này, tôi chỉ tự hỏi làm thế nào để người ta nhận ra mình đang không đàng hoàng nhỉ? Một người khác trong câu chuyện này có nói, “việc lấy đồ đã sấy xong của người trước đó và để đàng hoàng hơn vào nơi nào đó là hành động nice to help, mình không thể bắt người khác cư xử với đồ mình như đồ họ được”. Thì thật ra câu này đúng, nhưng vẫn thiển cận.
Một người nice (đàng hoàng/đứng đắn/lịch sự/tử tế) hay không thực ra không bẩm sinh, đó là chọn lựa, nói thẳng ra và nghe có vẻ nặng nề hơn thì đó là kết quả của tu dưỡng. Để chọn được nice hay không, phải có năng lực phần “người” mạnh hơn phần “con”. Tử tế nhiều lần sẽ thành thói quen và tính cách, còn không tử tế vài lần sẽ thấy đó là phẩm chất mang tính khuôn khổ, giáo điều.
Tôi thấy nhiều người trong toà nhà vẫn cư xử nice vô cùng, cũng có thể vì ở tần số của tôi, tôi chỉ thấy được những người như thế. Hay khi rời khỏi toà nhà, những người trong vòng tròn liên hệ của tôi đều nice bỏ xừ. Kẹo của tôi đã mời rất nhiều lần nhưng đồng nghiệp của tôi hôm sau muốn lấy vẫn còn hỏi lại tôi lần nữa, các sếp (từ cũ tới mới) của tôi muốn giao việc cho tôi đều hỏi tôi có bận không (trong khi tôi bận hay không là do họ quyết định), người ta order bài viết trả tiền cho tôi mà lại hỏi tôi những feedback như vậy có hợp lý không (trong khi nói trắng nói đen thì dù feedback thế nào, tôi cũng có nghĩa vụ phải sửa),…
Rõ ràng, tính “nice” ở một người là có mức độ, đàng hoàng/lịch sự chưa đồng nghĩa với tử tế/sẵn lòng nhưng chúng đều có cùng một khuynh hướng tích cực và đều là thứ mang tính lựa chọn có ý thức. Một người khi đã có tư duy cởi mở, rất khó để ép họ làm những việc đóng khuôn. Và ngược lại, người có tính hẹp hòi, rất khó bắt họ hành động cởi mở.
Ở cái Sài Gòn này, nơi mà người ta gọi là thành thị hào sảng, nơi mà người ta đến đây để nói và làm những điều đao to búa lớn thật ra vẫn luôn tiềm tàng ẩn dật những câu chuyện bất thành văn, cực kỳ tủn mủn tầm thường nhưng nó lại là một phần không nhỏ làm nên cái văn hoá xô bồ này. Ngày ngày lịch thiệp bước ra đời, khó mà biết được đằng sau mỗi vẻ đạo mạo, ai đàng hoàng hơn ai. Cần rất nhiều thời gian và “câu chuyện”.
Sài Gòn vẫn đẹp bỏ mẹ. Nhưng tôi nghĩ mình cần phấn đấu hơn để thoát ly khỏi những câu chuyện thế này, ta không thể mãi quanh quẩn nói về những hẹp hòi của người khác được.
Tự nhiên nhớ đến Giảng viên Sinh lý học thần kinh của tôi đã từng nói một câu mà qua đó, tôi nhìn thấy cả một phép đối nhân xử thế. Vài bạn đã hỏi đùa rằng vì sao Thầy không bao giờ điểm danh. Câu trả lời của Thầy là: “Ý thức học tập là của các em, tại sao lại bắt Thầy điểm danh”. Bài học của chính tôi đó là ta không cần phải tham gia vào quá trình nhìn nhận vấn đề của ai cả. Có những điều tưởng là điểm sáng cho đến khi ta nhận ra đó là điểm mù, ta chịu trách nhiệm cho số phận của mình, người khác cũng vậy.
Still love Sài Gòn, sau tất cả.
— AN TRƯƠNG
33 notes · View notes
buddhistbooks · 1 month
Text
Tumblr media
Chúng sinh ngày nay dính mắc khẩu nghiệp rất nặng, họ ưa thích nói lỗi người khác, từ những niềm vui bất thiện đó mà những hội nhóm về chủ đề soi mói được mọc lên như nấm và người tham gia cũng rất đông.
Ở nơi ấy họ dùng những lời miệt thị, có khi dùng lời nói sắc nhọn như dao để tấn công, nói xấu những người mà cả đời họ chưa từng gặp mặt hay tiếp xúc.
Những con người ấy tâm như rắn độc, họ chỉ luôn tò mò về đời tư người khác nhưng tuyệt nhiên chẳng biết gì về chính bản thân mình.
Trong kinh Đức Phật dạy, người biết tu thì chẳng nên bàn luận lỗi người, bởi thời gian ta nói xấu người khác chi bằng ta tụng một thời kinh, một câu niệm Phật để lòng mình được yên bình.
Trong vòng xoáy của sinh tử, ai dũng mãnh thoát ra được những nơi bàn tán thị phi để quay về tìm lại chính mình để đọc một lời kinh, một câu niệm Phật thì người đó đã bắt đầu bước đi trên con đường của bậc thánh.
Mà chỉ những người có công đức sâu dày mới có thể quyết tâm dừng lại những việc bất thiện. Đi ngược dòng đời, đi ngược số đông để giữ cho tâm mình trong sạch.
Giữa những hơn thua được mất, sinh mạng thì mong manh như ngọn nến sắp tàn. Này người, ta đừng làm tổn thương nhau nữa.
Vô Thường
3 notes · View notes
windaroma · 7 months
Text
"Trở nên ưu tú thật sự rất khó, học thêm một ngôn ngữ khác cũng chưa bao giờ dễ dàng, mỗi ngày làm việc 8 tiếng đủ khiến bản thân kiệt quệ,... Nhưng tôi muốn được đưa ba mẹ đi đến những nơi xa hơn"
...Lần đầu tiên là tôi nói chuyện bằng tiếng Anh với một người Bỉ nói tiếng Pháp. Cái trình gọi là xêm xêm nhau của 2 người tự học ngoại ngữ.
Sau đó, tôi mở một quán cà phê nho nhỏ ở thị trấn, thỉnh thoảng có những người nước ngoài sang đây du lịch, họ thích chạy xe đạp và rất thích kiểu local, tôi đã cố gắng mạnh dạn và tự tin giao tiếp với vốn tiếng ít ỏi của mình. Tôi không ngừng tự học mỗi ngày khi rảnh. Phần thưởng là tôi có thêm những người bạn phương xa, làm cho người ta thêm yêu quý người VN, quán tôi được thêm vài đánh giá 5* và tôi còn được họ tip nữa...
Rồi tôi lại bắt đầu với tiếng Thái, ở app Yeetalk ấy toàn các bạn tự học, học qua trường lớp, cả giảng viên dạy ngôn ngữ và người bản xứ. Một vài bạn hướng dẫn cho tôi, sửa lỗi cho tôi, cũng có một số người không muốn nói chuyện vì tôi quá dở.
Thế nhưng, ai chẳng có lúc nhập môn và lúc sành sỏi. Nếu chúng ta đủ bản lĩnh và chăm chỉ học hành thì sẽ có kết quả tốt thôi.
Ngôn ngữ mở ra rất nhiều cơ hội, đưa con người ta đến gần nhau hơn, biết được những điều thú vị hơn ở ngoài kia.
Khi chúng ta vui chơi, ngoài kia rất nhiều người đang nỗ lực gấp trăm lần. Chỉ cần tìm hiểu một chút, kì thực tôi không dám bỏ lỡ thời gian của mình vào những thứ vô bổ.]
6 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 2 years
Text
TRÁNH XA 8 ĐIỀU SAU NẾU KHÔNG MUỐN BỊ TỤT XUỐNG “DƯỚI ĐÁY” CỦA XÃ HỘI
1. Người không học hỏi thêm trong thời gian rảnh
Người luôn có thời gian rảnh rất khó thành công, người lúc nào cũng bận rộn mới rất có thể sẽ thành công. Khoảng thời gian ngoài 8 tiếng làm việc quyết định hiện tại và tương lai của bạn.
Có học tập thì mới có quyền lựa chọn, không có tri thức thì không có thưởng thức. Vì vậy muốn có thưởng thức thì bạn phải bước vào phòng học. Không phải xã hội phát triển quá nhanh, mà là tư duy của chúng ta quá chậm. Tại sao chúng ta tư duy chậm? Là do chúng ta không chịu học thêm.
2. Người không chịu tiếp thu cái mới
Một ý tưởng mới, một phát minh mới nào đó đều có vai trò quan trọng trong sự phát triển của xã hội. Thế nhưng, nếu một cái mới vừa ra đời lại bị hoài nghi cự tuyệt thì không thể đưa đến xu thế phát triển.
Vây nên xu thế không thể dùng con mắt để nhìn mà phải dùng nhãn quan để phán đoán. Ai nắm bắt được xu thế sẽ nắm bắt được tương lai, không nên lấy suy luận làm kết luận, chỉ sử dụng những cái mình biết để phán đoán tương lai. Người mắt điếc tai ngơ trước cái mới nhất định sẽ bị xã hội đào thải.
3. Người chỉ dựa vào mình đơn đả độc đấu
Thế kỷ 21 là thời đại anh hùng thoái vị tập thể lên ngôi, nơi nào xây dựng được tập thể tốt thì nơi đó sẽ chiếm được thị trường.
Bạn nên biết 1+1=2 là toán học, còn 1+1=11 là kinh tế học. Bạn dễ dàng bẻ gãy 1 chiếc đũa nhưng 10 đôi đũa bó lại thì bạn không thể bẻ gãy.
4. Người có tâm lý yếu ớt dễ bị tổn thương
Phát sinh sự việc to nhỏ không quan trọng, cách nghĩ và cách nhìn của bạn mới là quan trọng.
Bản thân sự việc không làm tổn thương bạn, mà chính cách nghĩ của bạn khiến bạn tổn thương. Trong cuộc sống luôn có những chuyện không như ý xảy đến với bạn, nếu tâm lý của bạn yếu đuối dễ bị tổn thương, bạn sẽ rất dễ bị xã hội đào thải.
5. Người chỉ có một nghề, không có năng khiếu nào khác
Các chuyên gia kinh tế dự đoán rằng năm 2015 có 50 ngành nghề bị đào thải.
Không có nguy cơ chính là nguy cơ lớn nhất, thỏa mãn với hiện tại là cái bẫy khổng lồ. Khi đắc ý nhất nên tìm đường lui cho mình, đừng đợi đến lúc không được như ý mới tìm đường lui.
6. Người thiển cận toàn so đo tính toán những chuyện trước mắt
So bì tị nạnh những việc nhỏ nhặt trước mắt sẽ đánh mất đi tương lai, so đo món tiền nhỏ sẽ đánh mất món tiền lớn, không có tầm nhìn xa trông rộng sẽ dẫn đến hẹp hòi.
Một loại đầu tư tốt nhất trên thế giới và không có rủi ro chính là đầu tư vào học tập, học tập có thể giúp người ta có tầm nhìn xa, học mới thấy được xu thế của tương lai.
7. Người có khả năng thương lượng kém
Cổ nhân nói chuyện nhỏ không nhẫn, hay nổi cáu, không thể mưu sự chuyện lớn. Chỉ số thông minh cao có thể tìm được một công việc tốt, người biết thương lượng trong hoàn cảnh khó khăn là người có thể đạt tới đỉnh cao.
Các nhà tâm lý học đã tổng hợp ra 4 trường hợp sau:
Người có năng lực nhưng nóng tính —> có tài nhưng không gặp thời;
Người có năng lực mà không nóng tính —> sự nghiệp phát triển thuận lợi;
Người không có năng lực mà lại nóng tính —> không làm nổi chuyện gì;
Người không có năng lực cũng không nóng tính —> được người khác giúp đỡ.
8. Người quan niệm lạc hậu, tri thức cổ hủ
Thực phẩm hết hạn sử dụng không thể ăn, quan niệm quá hạn không thể sử dụng.
Trong thế kỷ 21 này, thành công không phải là bạn vượt qua bao nhiêu người mà là bạn giúp đỡ bao nhiêu người, kẻ địch lớn nhất không phải là người khác mà là chính mình, thành công là biết phát huy được ưu điểm, thất bại lại tổng hợp của khuyết điểm
ĐÃ QUÁ ĐỦ NHỮNG NGÀY TẠM BỢ NHƯ VẬY RỒI!
Tôi biết bạn biết rõ điều đó hơn ai hết, nhưng bạn chưa tìm được cách để thoát khỏi nó, cần một người đủ kinh nghiệm để hỏi
Sưu tầm và biên soạn
Theo: Tony Buổi Sáng
Tumblr media
58 notes · View notes
towanoyuu · 3 months
Text
[18TRIP Main Story] Chained up Scarlets - Side A / Chương 2: Con át chủ bài kẹt dưới đường hầm (*)
Tumblr media
Dịch bởi Jeiru.
Cảm ơn Jasu của blog Trà chiều đã giúp mình beta!!!!
Nếu có vấn đề gì về bản dịch thì mọi người cứ thoải mái đưa ra góp ý với mình nhé (≧∀≦)
Bản dịch nằm dưới đường kẻ.
──────────────────────
Tao: (Nơi cần dọn dẹp hôm nay là quanh khu giam giữ những tên tội phạm nguy hiểm sao… Mình muốn nhanh nhanh hoàn thành việc hôm nay quá)
(Mà dù vậy thì cái người hôm qua được gọi là Vua…)
*Hồi tưởng của Tao*
500017: Kitakata Raito. 
…Theo dữ liệu thu thập được, hiện đang là người đứng đầu của những người có thế lực lớn tại Hòn đảo Nhà tù.
Người sáng lập ra cộng đồng Metaverse, một doanh nhân và là một nhà đầu tư. Trong 9 năm liên tiếp luôn đứng thứ hạng cao trong bảng xếp hạng những người bạn muốn là người yêu của mình trên toàn nước Nhật.
Raito: Cậu biết nhiều phết nhỉ.
500017: Dựa theo kết quả quét cơ thể, chiều cao là 182cm, cân nặng là…
Tao: N-Này. Đột ngột như vậy là thất lễ đó. 
Raito: Ahaha, người mới đến thật là thú vị. 
Đúng như cậu số 17 nói, tôi đang tập hợp một nhóm tại nhà tù này… Hay nói đúng hơn là đang tạo ra phe phái. Mặc dù cũng có những phe phái khác nữa…
Ban nãy, nếu hai cậu muốn bảo vệ bản thân khỏi những kẻ đi chọc ghẹo thì nên thuộc về một phe nào đó. Còn tôi thì tôi rất hoan nghênh các cậu gia nhập phe của tôi.
Tao: Phe phái… sao.
Raito: Ừm, phe của tôi có thế lực lớn nhất, nhưng cũng có một phe khác chống lại.
Tuy nhiên thì… Tôi không khuyên các cậu gia nhập bên đó lắm. Vì người đứng đầu có hơi rắc rối một chút.
Nhìn bề ngoài thì cả số 10 lẫn số 17 đều trông giống những tù nhân kiểu mẫu nên có thể sẽ không hòa hợp với tên đó lắm.
500017: Tôi xin từ chối lời mời gia nhập phe phái.
Tumblr media
Raito: Vậy à, tôi có thể hỏi lý do được không?
500017: Hệ thống chỉ thị từ quản ngục đã được thiết lập. Việc có nhiều hệ thống mệnh lệnh sẽ gây ra nguy cơ gây chậm trễ trong quá trình xử lý và tính toán.
Raito: Xử lý và tính toán…??
Vậy còn số 10, cậu thì sao? Nhân tiện thì hai cậu có thể cho tôi biết tên luôn được chứ.
500017: Azekawa Kinari.
Tao: (! Đúng là Kinari thật… Hai cái tên giống nhau)
T-Tôi là Kinouchi Tao.
Raito: Kinari và Tao nhỉ. Theo thần số học thì số của hai cậu lần lượt là 8 và 1 đó. Hai con số rất đẹp.
Tao: (Thần số… Ể, gì cơ?)
Raito: Mà, hai cậu không cần phải trả lời luôn đâu. Phương châm sống của tôi là đưa ra quyết định ngay lập tức, nhưng hai cậu thì vẫn còn thời gian phải không? 
Tao: ? H-Hả…
(Thời gian thì… Chẳng phải Raito-san cũng có sao?)
Raito: Trước mắt thì tôi sẽ cho hai cậu một số lời khuyên, kẻ đứng đầu phe đối địch của phe tôi là…
Phải rồi, nếu tôi là Vua trong trò euchre thì kẻ đó có thể được coi là Lính. (**)
Đó là một người nguy hiểm, nên các cậu hãy cẩn thận.
Tumblr media
*Hết hồi tưởng*
Tao: (Trò euchre, là trò chơi sử dụng lá bài trong bộ bài Tây phải không nhỉ)
(Quân Lính trong trò euchre… là một con át chủ bài. Ý của anh ấy là một người sẽ thay đổi tình hình chiến trận ngay lập tức… nhỉ?)
(Raito-san trông có vẻ là một người tốt, nhưng mình vẫn khá do dự việc gia nhập phe phái…)
(Dù sao sau khi tới đây rồi thì mình cũng muốn cố không dính líu tới người khác lắm…)
Haa… Phiền thật đấy.
???: Fiú (***) tóc đen, tiếng thở dài vừa rồi là sao đó?
Tumblr media
Tao: ! Ể, à không.
(Nơi này là sao vậy, là phòng giam mà cửa vẫn mở!?)
???: Fufufu, nhìn trộm cũng không sao đâu. Cứ thoải mái quan sát lâu đài của tôi nhé, Fiú.
Tao: (Fiú là gì vậy?)
Ừm, xin lỗi anh, tôi chỉ tới dọn dẹp thôi ạ…
???: Dọn dẹp à? Dẹp mấy việc vô nghĩa đó sang một bên đi, thay vào đó trò chuyện với tôi thì sao?
A… Cậu là cậu nhóc mới vào đây hôm qua nhỉ. Số 500010. Quả là một con số hoàn hảo. Tôi có nên dành tặng cậu một điệu valse để chào mừng không nhỉ. 
Tao: (N-Người này có ý gì vậy? Mà người trong phòng giam kia có phải là quản ngục không vậy… Tại sao anh ấy lại đang mát-xa cho người này!?)
???: À, cậu tò mò về anh chàng này à?
Mấy cậu quản ngục này là những sinh vật tội nghiệp, vốn ban đầu chỉ có ý định đứng quan sát bên ngoài chiếc lồng giam, vậy mà không biết tự lúc nào họ đã bị giam cầm trong đó rồi…
Ít nhất thì để an ủi, tôi đã cho phép chạm vào cơ thể đẹp đẽ và quý giá này.
Quản ngục mềm yếu (****): Cảm ơn ngài, Kuguri-san…!
???: Thoải mái lắm, cậu giỏi mát-xa đấy. Fiú, cậu có muốn thử không?
Tao: K-Không, tôi xin phép từ chối ạ…
(Hửm? Có khi nào người này là…)
???: Tôi biết mà, cậu là cậu nhóc được Vua mời vào hôm qua. Nhưng cậu vẫn chưa gia nhập phe của cậu ta đúng không?
Tôi là Doumeki Kuguri. Hoàng đế của hòn đảo này. Và là một người vượt trội hơn vị Vua kia. (*****)
Tumblr media
Tao: (! Doumeki Kuguri! Phải rồi, là người mà hôm qua Vua… Raito-san bảo nguy hiểm!)
Ừm… Xin lỗi anh ạ, về chuyện phe phái thì tôi…
Kuguri: Fiú, trong ánh mắt cậu có chứa nỗi tuyệt vọng. Nếu cậu về phe của tôi, tôi nghĩ nỗi tuyệt vọng ngọt ngào ấy sẽ tỏa sáng đó.
Tao: Haha… Không phải đâu ạ, chẳng phải là những ai tới đây đều mang trong mình nỗi tuyệt vọng sao ạ.
Kuguri: …
Tao: Dù sao thì, tôi vẫn cần dọn dẹp nên là… Xin lỗi anh ạ!
Kuguri: Hể… Cậu ta là bé gấu bông nhỉ. (******)
Trông có vẻ sẽ giúp ta giết thời gian đây.
Note của người dịch
(*): Tên chương là “Ace in the Hole”, vốn là một thành ngữ tiếng Anh, có nghĩa là con át chủ bài đang được ẩn đi để đến thời điểm cần thiết nhất sẽ được tung ra. Ngoài ra, tên chương cũng có ref tới phim “Ace in the Hole” (1951). Bản dịch được dịch dựa theo tên tiếng Việt của phim.
(**) Vua ở đây là King (Quân K), Lính ở đây là Jack (Quân J) trong bộ bài Tây.
(***): Fiú trong tiếng Hungary là chàng trai.
(****): Từ gốc được dùng là 骨抜き, nghĩa gốc là dụng cụ dùng để rút xương cá. Mình nghĩ ở đây có thể là từ được rút ngắn lại của cụm 骨抜きにされる, nghĩa bóng của cụm này được hiểu là bị rút mất hết căn cốt tinh thần, không còn là chính bản thân và trở nên mềm yếu.
(*****): Hoàng đế ở đây được viết bằng chữ Hán 皇帝, còn với Raito là Vua thì được viết bằng chữ Katakana キング.
(******): Kuguri gọi Tao là Maci, nghĩa là gấu bông trong tiếng Hungary.
──────────────────────
Chương trước | Chương tiếp
3 notes · View notes