thang-12
thang-12
Weirdo
247 posts
Thế giới quả thật rất nhỏ, chỉ có lòng hoài nghi của con người là lớn thôi.
Don't wanna be here? Send us removal request.
thang-12 · 2 months ago
Text
〔Bài dịch số 1216〕 ngày 22.04.2025 :
Vũ Thu Hoài dịch
我想最后用网上的一句话来收一个尾。就是我们来到这个世界上其实并不只是为了做那些我们该做的事情,家庭 后代 做一个孝顺的人 诸如此类。我们也可以看看这个花怎么开 说怎么流 太阳怎么升起 夕阳是怎么落下的。我们可以来看一看世界的一些规律,找到一些有趣的事情。用影像留住其中的一些片段。这就是我们想做的
Tôi muốn dùng một câu trích từ Internet để làm phần kết. Sự thật là chúng ta đến thế gian này không chỉ để làm những việc mà chúng ta phải làm, chẳng hạn như lập gia đình, sinh con, làm người con hiếu thảo, v.v. Chúng ta cũng có thể quan sát cách hoa nở, cách nước chảy, cách mặt trời mọc và lặn. Chúng ta có thể quan sát một số quy luật trên thế giới và tìm ra một số điều thú vị. Dùng cách chụp ảnh để ghi lại một số khoảnh khắc đẹp đẽ. Đây có lẽ là những gì chúng ta muốn làm.
80 notes · View notes
thang-12 · 2 months ago
Text
08.04.25 | 01:21 am.
Bạn đại học vừa mua nhà. Quá trình hỏi giá - xem nhà - đặt cọc chỉ vỏn vẹn 3 ngày và vừa bán vàng chiều nay để mai thanh toán tiền cọc. Nghe cũng vui thay cho bạn.
Nhìn sự tích cực của những người xung quanh khiến mình chợt hẫng lại, mình nhận ra hạnh phúc chính là từ những điều mình đang trải nghiệm, cái mà mình đã bỏ quên từ rất lâu, rất lâu rồi…
0 notes
thang-12 · 2 years ago
Text
30.11.23 | 22:54.
Đồng hành cùng nhau gần một năm, biết bao lần tan làm rủ nhau đi chơi tụ tập, foodtour xiên bẩn Hà Nội, rồi những kèo đi chơi loanh quanh Hà Nội vào những ngày trời trở gió. Còn cả những kèo đi chơi đã bàn nhưng chưa kịp đi… Cuộc vui nào cũng đến hồi kết.
Sau này có thể sẽ vẫn gặp lại nhau, hoặc không. Mong tất cả mọi người hãy sống thật tốt, thật hạnh phúc, và giữ nguyên được vẻ hồn nhiên ban sơ của lứa đôi mươi.
Cảm ơn thời gian qua đã đồng hành bên nhau, cảm ơn những tiếng cười vô tri, cảm ơn vì tất cả.
Người đi trà nguội, lòng người vấn vương.
#bestwishforThoDongHuy
Tumblr media
0 notes
thang-12 · 2 years ago
Text
26.06.23 | 01:55’
Tumblr media
Góc nhỏ,
Quán không quen.
Mùa hạ đẹp lắm,
Nhưng đau lòng.
4 notes · View notes
thang-12 · 2 years ago
Text
25.03.23 | 23:43
Hà Nội mưa.
Khá bức bối và khó chịu.
Viết hơn nghìn chữ rồi lại xoá đi. Thôi thì up tạm cái post, sau này nhìn lại sẽ nhớ về hôm nay.
Hà Nội vẫn mưa, mong cậu bình an.
Tumblr media
3 notes · View notes
thang-12 · 2 years ago
Text
07.03.23 | 08:14
Dạo này hay bỏ bữa tối, cũng không có cảm giác muốn ăn. Hơi mệt. Cố gắng nghĩ tích cực rồi.
Nốt tuần này thôi, rồi sẽ khác.
Tumblr media
0 notes
thang-12 · 3 years ago
Text
3.5.22 | 20:00
Vậy là kết thúc kỳ nghỉ lễ 30/4 - 1/5. Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Mình cứ hoài niệm mãi kỳ nghỉ lễ năm ngoái, và mình chợt nhận ra, sẽ chẳng bao giờ có kỳ nghỉ lễ nào dài như thế nữa…
Trở lại phố thị xô bồ
Làm công việc cũ đợi ngày về quê…
Tumblr media
0 notes
thang-12 · 3 years ago
Text
Lâu rồi mình không viết lên đây cái gì cả, kể cả những trích dẫn mà lúc mình đọc sách thường note lại, hay việc share những dòng chia sẻ từ Tumblr của người khác.
Ngày xưa lúc mình buồn, mệt mỏi hay chơi vơi, mình thường sẽ share hoặc đăng cái gì đó, dù đôi khi chỉ là set riêng tư, nhưng mình vẫn sẽ làm. Dường như làm như vậy có thể giúp mình giải tỏa tâm trạng, vơi đi sự lạc lõng, hoặc chỉ đơn giản là để giết thời gian.
Nhưng bây giờ việc viết ra suy nghĩ của bản thân mình cũng chẳng thiết làm nữa. Mọi thứ luôn chuyển động hỗn loạn trong tâm trí nhưng mình chẳng đặt bút để nó có thể bay đi, điều đó làm mình khó chịu. Nhưng mình bất lực. Mình muốn khóc, nhưng nước mắt không có, chẳng thể rơi giọt nào. Em mình hay nói mình là người vô cảm, mình cũng thấy vậy. Mình thờ ơ với tất cả mọi thứ, với bản thân, và với cả cảm xúc của chính mình.
20.1.22 | 1:57 am
Ảnh: 小宝书 101510833
Tumblr media
0 notes
thang-12 · 4 years ago
Text
31.8.21 | 3:41 am
Cô ấy chỉ là một cô gái bé nhỏ, sao lại phải chịu đựng đau đớn như thế. Vào thời khắc đó, giá như tôi tinh tế một chút, quan tâm một chút, để ý đến cô ấy nhiều hơn thì có lẽ tâm hồn đó sẽ được an ủi được phần nào.
Hi vọng tương lai, dù cho bất cứ điều gì xảy ra phía trước, mong rằng cô hãy nhớ đến chúng tôi - những người bạn này, để giãi bày nỗi lòng của mình. Để khi đối mặt với những nỗi buồn của cuộc sống, cô vẫn có thể tâm sự để trong lòng nhẹ nhõm thảnh thơi.
____________________
Nếu một ngày thế giới không còn ai khác nữa, hãy nhớ rằng vẫn có người nghe em kể chuyện xưa.
#Chuyệncủabạn
#Emnóitôinghe
Tumblr media
0 notes
thang-12 · 4 years ago
Photo
Tumblr media
Mạn phép gói gói chuyến đi Trung Quốc của mình vào tấm hình này: xe đạp, dễ chịu, yên tĩnh, nhiều cây. Tranh thủ ghi lại vài dòng không thôi về nhà lỡ quên thì buồn.
1. Xin visa Trung Quốc tưởng dễ nhưng quá mất công, mất sức, mất tiền. Đi vào dịp họ tổ chức hội chợ nên lượng đơn xin qua Trung Quốc quá đông. Quá trình xin visa vô cùng mệt mỏi, do Lãnh sự quán làm ăn bát nháo móc nối ăn chia, xếp hàng cả ngày trời cũng không được vô trừ khi đưa tiền cho cò dắt vô. Thằng bảo vệ ôn dịch, quát nạt chửi bới mọi người, ai đưa tiền thì nó mới cho vô, Chou đưa tiền nên nó mới cho vô. Người Trung Quốc trong lãnh sự quán ai cũng biết nói tiếng Việt. 
2. Thời tiết dễ chịu, không nắng không nóng có chút xíu mưa. Cây nhiều, đường rộng,sạch,không có rác nên đạp xe rất đã. 
3. Mọi người ít xài tiền mặt, tất cả đều được thanh toán qua Alipay và Wechat. Đã nỗ lực tạo tài khoản Alipay nhưng vô ích. Họ không chấp nhận thẻ ngân hàng phát hành ngoài Trung Quốc. 
4. Những ứng dụng chat ở Trung Quốc đóng vai trò vô cùng quan trọng, nó như là chứng minh nhân dân điện tử nên thủ tục đăng ký vô cùng rườm rà, buộc phải dùng phiên bản quốc tế. Nếu tải Wechat ở App store Trung Quốc thì sau khi đăng ký phải đưa QR code cho 1 người bạn đã dùng Wechat được ít 1 năm rưỡi xác minh mình là người thật. Sau đó vào tài khoản xác thực tên thiệt với tài khoản ngân hàng. 
5. Toilet siêu gớm. Người dân ở đây thích đi xí bệt nên luôn có hai buồng là toilet bệ xí như mình thường dùng và một cái xí bệt (Squatting toillet). Ngay ở sân bay cũng chia như vậy là lượng người dùng xí bệt luôn nhiều hơn bệ xí. Do đông người quá nên toilet nào cũng hôi, mỗi lần phải đi toilet ở ngoài là ám ảnh. 
6. Họ khạc nhổ rất nhiều. Hình như cổ họng đàn ông Trung Quốc có vấn đề. Họ luôn khạc, thậm chí ở trên tàu điện mắc khạc quá nín không nổi thế là khạc luôn trên tàu. 
7. Cái gì cũng to, nếu không muốn nói là to đùng. Bên cạnh sự hiện đại vẫn giữ được nét truyền thống. Hiện đại, phát triển. Đường phố nhìn giống Hà Nội nhưng to và rộng, ít kẹt xe. Biển báo giáo thông này nọ dòm nước mình y xì họ.
8. Không rẻ. Thật sự đã hết thời Trung Quốc giá rẻ. Nếu tìm hàng rẻ thì thật sự chất lượng quá tệ, không thể dùng. 
9. Rất ít điểm chấp nhận thẻ Visa/Master. Chỉ những chỗ có yếu tố nước ngoài như Ikea/,Starbucks…  thì mới cho quẹt thẻ. Ngoài ra thì họ chỉ chấp nhận thẻ UnionPay. 
10. Xe bus hoạt động không ngừng nhưng MRT tới 11h30 sẽ ngừng hoạt động. Ngừng ở đây có nghĩa là hoàn toàn ngừng, ngay cả bạn đang ở trên tàu đi chuyến cuối, chưa tới trạm thì họ cũng sẽ đuổi xuống. 
11. Nhân viên ở ngân hàng lớn thì có thể nói tiếng Anh, ngoài ra thì không nói được. Hệ thống ngân hàng hiện đại, đang dần tự động hoá (auto-banking) mọi thứ. Đổi tiền vô cùng khó khăn, phải vô ngân hàng làm 1 đống giấy tờ và phải giữ lại tờ biên lai để khi cần đổi lại đô thì họ mới cho đổi.
12. Xe đạp, xe đạp, xe đạp. 7 ngày dùng xe đạp ở Trung Quốc không tốn tiền, dịch vụ Ofo quá xuất sắc. 
13. Đồ ăn ngon, mì quá ngon, hoành thánh ngon, Dimsum ngon, canh ngon… không giống vị khi ăn ở Việt Nam. Đậu hũ thúi thì siêu ngonnnnn, không hề  thúi nhưng là không ngừng được. Đồ ăn bên này lạt, cay nồng, trà sữa cũng không ngọt - hợp với khẩu vị của mình nên ăn gì cũng thấy ngon, chỉ trừ món thịt cừu. The Alley thì có thể nói là người xếp hàng dài như con rắn. 
14. Internet mắc như thú hoang! 3G 150 tệ là gần 600 ngàn mà xài được 800Mb. Không có gói du lịch unlimited thần thánh đâu (hoặc có mà mình không biết nhưng tìm hiểu thì thấy không có). Chắc do dân tình mê livestream quá nên internet phải mắc, unlimited chắc sập băng thông. Hên là nhờ bạn đồng hành lanh lợi kêu mình kiểu tra tin nhắn mới thấy tin khuyến mãi ngày 1 tháng 5 tặng 10GB cho 7 ngày. Nếu không là tốn mấy triệu tiền 3G. 
15. Người Trung Quốc không ồn ào, bát nháo (dù có khạc nhổ) như khi họ đi du lịch quốc tế. Không gian xung quanh yên ắng hơn sự tưởng tượng của mình. 
16. Massage chân đã. Làm xong sẽ hoá giải nỗi đau, tự tin sải bước. 
17. Rớt bóp mất sạch giấy tờ và 200$, xin chúc mừng bạn đồng hành vượt khó. Không tìm lại được vì về Việt Nam mới biết.
18.  Giỡn dô diên, cãi nhau nhảm nhí. 
19. Mất 3 tiếng đồng hồ để ngồi soạn lại app. Mua VPN để kết nối với thế giới, tải app Dianping để tìm đồ ăn, chỗ đi chơi. Dẫu mình có thể nói 1 xíu tiếng Hoa nhưng cũng xin cảm ơn sự trợ giúp xuất sắc của Baidu Translate. Và không thể nhắc đến sự tồn tại vô cùng ý nghĩa của Ofo - Dịch vụ chia sẻ xe đạp. Đặc biệt là người bạn Moovit vô cùng trung thành. 
20. Nếu lỡ bị Metro thả giữa đường thì hãy bình tĩnh bước ra trạm, có một số xe hơi chờ sẵn để chở mình lên sân bay, một xe chở từ 4 khách trở lên. Họ có chạy vòng vòng giữa đêm 1 chút nhưng cũng đừng hoảng sợ vì lên xe rồi có sợ cũng vô ích.
Cơ bản thì mình khá thích Trung Quốc nhưng chuyện gì cũng vậy: luôn có hai luồng suy nghĩ yêu-ghét khác nhau. Cây bông mọc trên đường không làm gì cũng có người ghét kẻ ưa. Mà mình chỉ đi một phần rất nhỏ của Trung Quốc thôi nên không thể có cái nhìn đa chiều được, chỉ có thể nói đây là một chuyến đi thú vị. Mình nghĩ ai cũng nên một lần đặt chân sang đất nước này để biết người hàng xóm đã đi xa tới đâu trong lúc chúng ta còn bận cười vào những bài báo, videoclip lố lăng của họ. 
213 notes · View notes
thang-12 · 4 years ago
Text
20120|3:55pm
Lại một đêm mất ngủ. Càng về cuối năm càng thêm não nề. Thời gian không chờ đợi ai, ngày một già đi nhưng vẫn vô tích sự, không định hướng được tương lai. Nh��n về phía trước chỉ thấy sự mông lung mơ hồ. Cuộc sống mà. Thứ gì không ổn định thì sẽ khiến ta bất an.
Hơn hai năm rồi mà bản thân vẫn thế, chỉ là già thêm vài tuổi, có thêm vài nếp nhăn. Chỉ là già về hình thức, còn kinh nghi���m thì vẫn thế, không tiến bộ, thành tựu cũng chẳng có. Nhìn lại quãng được hai năm hơn này, nhiều lần tự hỏi, liệu rằng đi con đường này là đúng, hay sai ?
0 notes
thang-12 · 5 years ago
Text
Trong tình trạng hiện tại, không có mối quan hệ nào tôi đặc biệt muốn duy trì, cũng chẳng có thứ gì tôi đặc biệt muốn có được. Người nào muốn đến gần, tôi đều tiếp nhận. Người nào muốn rời đi, tôi chẳng buồn níu giữ. Tôi của bây giờ,dù bản thân nếm phải chút thiệt thòi, cũng lười so đo, tính toán.
Tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi.
Weibo - Mun Nhim
Tumblr media
592 notes · View notes
thang-12 · 5 years ago
Text
Biết rằng càng suy nghĩ chỉ làm bản thân thêm mệt mỏi nhưng vẫn không thể ngừng nghĩ đến được. Dường như phải cảm thấy mệt thì mới có nghĩa là mình vẫn đang tồn tại.
“Mệt mỏi trong lòng còn đáng sợ hơn so với bất kì loại bệnh tật nào trên thế giới. Nó làm cho anh mỗi ngày nằm ở trên giường chờ đợi có thể ngủ được, khi đang ngủ còn phải hết lần này đến lần khác an ủi bản thân rằng không có việc gì, mỗi ngày thức dậy đều hy vọng mọi chuyện sẽ tốt lên. Vậy mà khi mặt trời chính thức mọc lên, điều anh có cũng chỉ là mờ mịt.”
Hóa ra St. Paul không đau thương | Loan
Tumblr media
896 notes · View notes
thang-12 · 5 years ago
Text
Tumblr media
Rồi Tết qua nhanh như thể
Một cơn gió thổi cuối vườn.
Mẹ buồn mắt rưng giọt lệ
Dặn con mà giọng thấy thương.
Ba lô áo quần đã soạn.
Bánh chưng bánh tét mẹ làm
Ba lui cui xếp thật gọn
Vị nhà theo khắp Bắc Nam.
Về nhà chỉ được vài hôm
Chưa ngửi hết mùi của Tết.
Ngó lên kì nghĩ đã hết.
Phải xa ba mẹ thật rồi.
Đợi một năm nữa lại trôi.
Trở về để cùng đón Tết.
Để nghe mẹ cười trong bếp.
Nghe ba đứng hát sau vườn.
Nghe mùi vị của yêu thương.
Mà chỉ ở nhà mới có.
Đi xa để thêm hiểu rõ.
Tết vui khi được về nhà.
© Linh Tumblr- /Tranh Pinterest/
418 notes · View notes
thang-12 · 5 years ago
Text
"Mong tôi của sau này khi nhớ lại những chuyện buồn của hôm nay thì có thể mỉm cười một cách thanh thản..." -wbtieuholo
Tumblr media
877 notes · View notes
thang-12 · 5 years ago
Text
Những Câu Nói Hay Trong 《Hoàng Tử Bé》 - Phần 1
[1] Cáo nói: "Với mình, cậu chỉ là một cậu bé nhỏ, cũng giống như hàng ngàn cậu bé khác vậy. Cậu không cần mình. Mình cũng không cần đến cậu. Với cậu, mình cũng chỉ là một chú cáo, giống như hàng ngàn chú cáo khác vậy. Nhưng nếu mà cậu thuần hóa mình rồi, chúng ta sẽ cần có nhau. Trong thế giới của mình, cậu chính là độc nhất vô nhị; mà trong thế giới của cậu, mình cũng là duy nhất."
[2] Ngôi sao phát sáng là bởi muốn mỗi người trong chúng ta đều có ngày tìm được về hành tinh của riêng mình.
[3] Nếu cậu bảo lúc bốn giờ chiều sẽ tới, từ lúc ba giờ, mình đã bắt đầu thấy rất vui rồi, giờ hẹn càng tới gần, mình càng cảm nhận được niềm vui ấy. Tới đúng bốn giờ, mình sẽ ngồi không yên, mình sẽ phát hiện ra giá trị của hạnh phúc. Nhưng nếu như cậu tùy ý lúc nào đến thì đến, mình sẽ không biết lúc nào chuẩn bị tâm trạng để chào đón cậu rồi.
[4] “Các bạn rất đẹp, nhưng các bạn lại trống rỗng.” Hoàng Tử Bé tiếp tục nói, “Chẳng có ai nguyện chết vì các bạn cả. Tất nhiên, với đóa hoa hồng của mình, một người qua đường bình thường sẽ nhầm tưởng rằng em ấy cũng giống như các bạn vậy. Nhưng không, đóa hoa ấy quan trọng hơn tất thảy các bạn. Bởi em ấy được mình tưới nước cho. Bởi em ấy được mình đặt trong hộp hoa. Bởi em ấy được mình dùng tấm bình phong bảo vệ. Bởi những con sâu trên mình em ấy là mình lấy đi. Bởi mình từng nghe em ấy trách móc và tự kiêu, thậm chí đôi lúc lắng nghe cả sự im lặng của em ấy. Bởi vì em ấy là đóa hồng của mình."
[5] Mình còn trẻ quá, thậm chí không hiểu nổi làm sao để yêu em ấy nữa.
[6] Nếu bạn yêu một bông hoa trên một hành tinh nào đó. Chỉ cần bạn nhìn lên bầu trời đầy sao vào ban đêm ấy, bạn sẽ cảm thấy những ngôi sao trên bầu trời đêm kia, giống như một nụ hoa đang hé nở vậy.
[7] Một khi bạn thuần phục thứ gì, thì tức là bạn phải có trách nhiệm với nó, sự trách nhiệm vĩnh hằng.
[8] …Khi chúng ta bắt đầu kiếm tìm, chúng ta đã bỏ mất nó rồi, nhưng nếu không bắt đầu tìm kiếm, chúng ta căn bản sẽ chằng biết những thứ xung quanh có giá trị tới nhường nào.
[9] Cáo nói: "Cuộc sống của mình đơn điệu lắm. Mình đuổi theo mấy con gà, còn con người thì đuổi mình. Mấy con gà đều giống nhau, cả con người cũng vậy. Nên là, mình thấy có chút chán. Nhưng mà, nếu cậu thuần hoá mình rồi, cuộc sống của mình sẽ tràn đầy ánh nắng. Mình sẽ nhận ra tiếng bước chân khác biệt của cậu. Những tiếng bước chân khác khiến mình chui vào lòng đất, tiếng bước chân của cậu sẽ gọi mình ra khỏi hang. Ngoài ra, cậu nhìn thấy cánh đồng lúa đằng kia chứ? Mình không ăn bánh mì, lúa mì với mình thì vô dụng lắm. Cánh đồng cũng chẳng khiến mình nhớ lại chuyện gì cả. Buồn thật đấy! Nhưng cậu có mái tóc màu vàng. Khi cậu thuần phục mình rồi, đây sẽ là việc hứa hẹn đáng mừng đấy! Lúa mì có màu vàng và nó nhắc mình nhớ tới cậu. Như vậy, mình cũng thích nghe tiếng gió thổi qua cánh đồng lúa nữa…”
[10] Chính thời gian và tâm huyết cậu bỏ ra để chăm sóc cho bông hoa ấy, mới làm cho bông hoa của cậu đẹp hơn, quan trọng hơn.
[11] Tất cả những người lớn đều từng là trẻ con, tuy vậy, rất ít người còn nhớ điều đó.
[12] “Có một ngày, mình đã ngắm mặt trời lặn 44 lần!” Một lúc sau, Hoàng Tử Bé lại nói: "Ông biết đấy, những người sầu muộn thường thích ngắm mặt trời lặn.”
“Thế hẳn là cậu buồn lắm?” Tôi hỏi “Cái ngày ngắm mặt trời lặn 44 lần ấy?” Hoàng Tử Bé không trả lời tôi.
[13] Đây là bí mật của mình, một bí mật rất đơn giản thôi: Nhìn một người, phải dùng trái tim để nhìn mới có thể thấy rõ và chân thực. Nhìn bằng mắt thường sẽ không thấy rõ được đâu.
[14] Nếu bạn muốn thuần hoá một ai đó, thì phải chấp nhận nguy cơ rơi nước mắt.
(còn tiếp)
Nguồn : Zhihu | Lược dịch: Hoàng Vũ
Tumblr media
421 notes · View notes
thang-12 · 5 years ago
Text
20.5.20
3:32am
Muốn viết gì đó để lưu lại chút kí ức về em, nhưng lại chẳng biết viết gì. Cảm thấy thời gian trôi thật chậm mà cũng thật nhanh. Biết nhau 1 cách tình cờ, rồi nghỉ dịch lâu quá nên thành ra lại thân vì hay nói chuyện cùng nhau. Cảm giác 1 ngày không nói chuyện thì cảm thấy hơi nhớ. Muốn gặp em, muốn chở che cho em, muốn em được hưởng những điều tốt nhất, nhưng lại sợ... Hẹn gặp em vào 1 ngày không xa trong tương lai, khi mà chị có thể tự tin bảo vệ em trước thế giới tàn khốc này. Đợi chị nhé!
#Viếtchoem_ĐĐ
0 notes