Tumgik
#CỒN
chemicalandmore · 2 months
Text
 Isopropyl Alcohol
Dung môi IPA, viết tắt của Isopropyl Alcohol , là một loại dung môi hữu cơ, không màu, dễ cháy, có mùi hắc nhẹ và hơi ngọt. Nó có công thức hóa học là C3H8O. (tên gọi khác: cồn IPA)
Dung môi Isopropyl Alcohol, viết tắt IPA là hóa chất không màu, dễ cháy, có mùi hắc nhẹ và hơi ngọt, đồng thời tan vô hạn trong mùi nước ngọt.
Công thức hóa học: C3H8O.
Công thức hóa học dung môi Isopropyl Alcohol
Tính chất vật lý và hóa học của cồn IPA
- Cồn IPA có khối lượng phân tử là 60.1g.mol.
- Isopropyl Alcohol là chất không màu, có mùi hắc và hơi ngọt.
- Độ bay hơi của cồn IPA cao, tan vô hạn trong nước ngọt và các dung môi hữu cơ.
0 notes
ruou-tot · 1 year
Text
Rượu vang Tarapaca Gran Reserva Black Label được làm từ giống nho Cabernet Sauvignon, một trong những giống nho làm rượu vang đỏ nổi tiếng và được biết đến trên toàn thế giới. Nhờ thổ nhưỡng và khí hậu đặc biệt của Maipo Valley, những trái nho được trồng ở đây luôn được đảm bảo sẽ phát triển với chất lượng tuyệt hảo và mang lại hương vị đậm đà, phong phú cho rượu vang Tarapaca.
Tumblr media
0 notes
haiminh495 · 1 year
Video
youtube
Test máy đo nồng độ cồn Sentech AL-2500 và AL-6000
0 notes
baominhland · 1 year
Text
Thanh tra Chính phủ chỉ ra loạt sai phạm tại các dự án du lịch ở Cần Thơ
Thanh tra Chính phủ chỉ ra loạt sai phạm tại các dự án du lịch ở Cần Thơ
Thanh tra Chính phủ vừa có thông báo kết luận thanh tra công tác quản lý nhà nước về du lịch của Bộ Văn hoá – Thể thao và Du lịch cùng 9 tỉnh, thành phố, trong đó có TP. Cần Thơ. Dự án đang mở bán: Vinhomes Móng Cái Theo đó, tại TP. Cần Thơ có 4 dự án bị Thanh tra Chính phủ nêu tên, cụ thể, Khu du lịch cồn Cái Khế do Công ty CP Du lịch Cần Thơ làm chủ đầu tư, năm 2009, Cục thuế TP. Cần Thơ tiến…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
quyhaiminh · 1 year
Text
youtube
0 notes
hoachatsapa · 2 years
Link
Ethanol – Alcohol – Cồn Công Nghiệp 99.5% – Việt Nam
0 notes
zupytran · 2 years
Text
Chợ nổi Phong Điền Cần Thơ | Hành Trình Việt Nam
Chợ nổi Phong Điền Cần Thơ | Hành Trình Việt Nam
Hôm nay Hành trình Việt Nam sẽ dẫn các bạn đi tham quan Chợ Nổi Phong Điền Cần Thơ. Cũng như bao chợ nổi khác ở miền Tây Nam Bộ, chợ nổi Phong Điền hoạt động từ nửa đêm về sáng, thường từ khoảng 3-4 giờ khuya là chợ bắt đầu họp, đến 7-8 giờ sáng thì vãn. Vậy nên khi mặt trời vừa ló dạng là thời điểm lý tưởng nhất trong ngày để bạn tham quan chợ nha, chợ nhộn nhịp nhất là khoảng 6 giờ đó.. Chợ nổi…
Tumblr media
View On WordPress
1 note · View note
Text
Các hạng mục thi công nội thất phòng khách và phòng bếp tại Nội thất Long Thành
Nếu bạn đang muốn tìm hiểu chi tiết hơn về hạng mục thi công nội thất phòng khách và phòng bếp của Nội thất Long Thành thì hãy cùng tham khảo ngay bài viết này nhé!
THI CÔNG NỘI THẤT PHÒNG KHÁCH
Phòng khách được so sánh như bộ mặt của các vị gia chủ nên chúng ta sẽ không cảm thấy quá khó hiểu khi hạng mục thi công nội thất phòng khách rất được các gia chủ chịu khó đầu tư với ngân sách lớn.
Tumblr media
Và phần được đầu tư nhiều nhất trong thi công nội thất phòng khách chính là các bộ bàn ghế sofa - món nội thất trung tâm cũng như chiếm nhiều diện tích nhất của cả không gian này. Thông qua cách lựa chọn sofa, các vị khách cũng phần nào đoán được cá tính cũng như mức độ chịu chơi của gia chủ.
Tumblr media
Bên cạnh bộ bàn ghế sofa thì các món nội thất cũng quen thuộc không kém trong hạng mục thi công nội thất phòng khách phải kể đến như: kệ tivi, tủ rượu, tủ trang trí,... Với một số không gian có diện tích rộng rãi, các gia chủ có thể lựa chọn thi công thêm các kệ console hay các đôn trang trí để tạo thêm điểm nhấn cho không gian tiếp khách thêm phần ấn tượng. 
Tumblr media
THI CÔNG NỘI THẤT PHÒNG BẾP
Thông thường, trong cách thiết kế của nhiều ngôi nhà hiện nay thì phòng bếp thường được thiết kế thông với không gian phòng khách nên khi thi công nội thất phòng bếp, các gia chủ cũng cần chú ý sao cho đảm bảo yếu tố đồng bộ về màu sắc bên cạnh yếu tố công năng.
Thi công nội thất phòng bếp thường bao gồm hai khu vực là khu vực nấu nướng và khu vực bàn ăn. 
Tumblr media
Cũng giống như khi thi công nội thất phòng khách, thi công nội thất phòng bếp cũng cần đảm bảo về tính thẩm mỹ và đặc biệt là về yếu tố công năng sao cho thể hiện được trọn vẹn một không gian bếp ấm cúng nhưng cũng không kém phần tinh tế và tiên nghi.
0 notes
i-ephong · 8 months
Text
Tumblr media
Khi đã “được cho” nhìn ra một vài chuyện trong cuộc đời này, tôi đã không còn để tâm đến những đường châu sa trong lòng bàn tay nữa. Đường sinh mệnh đến đâu thì dừng, kim đồng hồ khi nào không còn nhìn tôi mà quay nữa, tất cả, tất cả cũng chỉ là nắm cát trong lòng bàn tay, dù nắm chặt hay buông lơi cũng chỉ là một hạn kì không được biết trước.
Tôi có những giấc mơ lặp đi lặp lại, những giấc mơ kéo dài, đi từ con đường miên man nóng rát đến những ngày lang thang qua từng con hẻm dưới cơn mưa dầm.
Những ngày mù trời, cứ đi như vậy và gọi tên một người, trên con đường vào thung lũng, rợp bóng thông. Những cây thông già, đung đưa nỗi nhớ tôi gửi cho em. Hãy gọi tên một ai đó, mỗi khi nhớ họ, và mỗi khi mỏi mệt…
Nỗi nhớ có thể không vơi đi, nhưng sẽ làm lòng dịu lại, không cồn cào, không gào thét cho cõi lòng vỡ vụn.
Nỗi nhớ ta dành cho nhau, có lẽ cũng là một hạn kì, một hạn kì tàn nhẫn mang tên lãng quên.
Tôi có một trái tim thật lạ, đôi lúc muốn chết lịm trong sự cuồng nhiệt, nhưng lại biết cách đánh thức chính mình, như đi qua một giấc mộng sẽ tự động tỉnh dậy mà sống, sống theo ý đôi mắt mình. Hắn nhìn thấy gì, tôi sẽ sống như vậy, không thể dối lòng mà vui cười, ảo mộng mình lãng đãng nhớ nhớ quên quên, không thể dối lòng lấy mây che hết những khắc nghiệt để tin rằng hiện tại đẹp đẽ.
Đường châu sa đã không thể vượt qua được đôi mắt.
Đôi mắt đã kể chuyện cho trái tim, vì vậy nó đã trở nên thật lạ, thật lạ, nó không biết nói, nhưng có lẽ vì vậy… nên có thể giấu tất cả mọi điều.
[Một ngày…]
| IEphong |
191 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 4 months
Text
Tumblr media
Chọn người mình thương hay chọn người thương mình thì cuối cùng cũng đều cần một chút say đắm. Nếu từ nơi tận đáy lòng không có cái gì chệch đi một nhịp, không có cái gì run lên bần bật, không có gì cồn cào lẩn quẩn, cũng không bao giờ thất vọng một cách vô lý hay buồn vô biên,… thì không cố được.
Chính sự say đắm đã là thứ không thể cố rồi. Nó phải thế thì loài người mới có điểm yếu chí mạng, nếu không thì e rằng rất nhiều kẻ ngạo mạn vì cho rằng mình lý trí hơn người.
— AN TRƯƠNG
95 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 7 months
Text
Tumblr media
Có ai khen con đẹp. Con hãy cảm ơn và quên đi lời khen ấy Ai bảo con ngoan. Hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang Con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ. Con hãy đến bên và kề vai gánh giúp Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng người ấy hai đồng. Lần thứ hai hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.
Con hãy biết khen. Nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền qua cửa sổ Lời chê bai con hãy giữ riêng mình Nụ cười cho người. Con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm Nỗi đau. Con hãy nén vào trong Nỗi buồn. Hãy biết chia cho những người đồng cảm Đừng khóc than - quỳ lụy - van nài. Khi con biết ngày mai rồi sẽ đến - có bầu trời, gió lộng thênh thang.
Con hãy đưa tay. Khi thấy người vấp ngã Cần lánh xa. Kẻ thích quan quyền Bạn - là người biết đau hơn nỗi đau mà con đang chịu Thù - là người quặn đau với niềm vui mà con đang có Chọn bạn sai. Cả đời trả giá Bạn hóa thù. Tai họa một đời.
Con hãy cho. Và quên ngay Đừng bao giờ tham. Dù chỉ một que tăm, sợi chỉ Chớ thấy vui khi mình thanh thản trước điều cần nghĩ. Sự thanh thản ấy chỉ có ở người vô tâm Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.
Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng lại Lùi bước để hiểu mình. Con cứ lùi thêm nhiều bước nữa Chẳng sao Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.
Con hãy nghĩ về tương lai. Nhưng đừng quên quá khứ Hy vọng vào ngày mai. Nhưng đừng buông xuôi hôm nay May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may Hãy nói thật ít. Để làm được nhiều - những điều có nghĩa của trái tim.
Nếu cần, con hãy đi thật xa. Để mang về những hạt giống mới. Rồi dâng tặng cho đời. Dù chẳng được trả công.
Những điều cha viết cho con - được kết từ trái tim chân thật Từ những tháng năm lao khổ cuộc đời Từ bao đêm chơi vơi giữa sóng cồn. Từ bao ngày vất vưởng long đong Cha viết cho con từ chính cuộc đời cha Những bài học một đời cay đắng Cha gởi cho con chút nắng. Hãy giữ giữa tim con Để khi con cất bước vào cuộc hành trình đầy gai và cạm bẫy Con sẽ bớt thấy đau và đỡ phải tủi hờn.
Đừng hơn thua làm gì với cuộc đời, con ạ Hãy để chị, để anh giành lấy phần họ muốn Con hãy chậm bước dù là người đến muộn Dù phần con chẳng ai nhớ để dành!
Hãy hân hoan với điều nhân nghĩa Đừng lạnh lùng trước chuyện bất nhân Và hãy tin vào điều có thật: Con người - sống để yêu thương.
Gửi Con - Bùi Nguyễn Trường Kiên
34 notes · View notes
gac-xep-bi-mat · 2 years
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Những đêm ở một mình, đọc từng trang truyện tranh rồi ngủ thiếp đi, tôi chỉ thấy bên trong mình là màn đêm đặc quánh và tôi thắp một ngọn lửa bé tí để soi rọi nó. Những đêm mưa to, hay những ngày làm muộn, tôi không còn thở than nữa. Hay lúc bụng đói cồn cào, tôi cũng không nghĩ giá mà có người mang đến đây món gì đấy.
Tôi đã chẳng còn là một con chim trong lồng như năm nào, chẳng cau có, chẳng nũng nịu, chẳng muốn gì được nấy nữa.
Hồi ấy kể ra cũng thật đẹp, nhưng bây giờ cũng không tồi. Mọi khoảng thời gian đều được tôi hồi tưởng lại và thấy xúc động, nhưng tôi của khi ấy cũng đã sống hết mình rồi, cũng từng là đứa trẻ phạm sai lầm và phải trả giá bằng nỗi đau tinh thần lớn lao.
Bây giờ ấy nhỉ, tôi thường không nhớ chi tiết về những việc đã xảy ra, tôi cứ đi tiếp cuộc đời của mình như một tầng mây chậm chạp, và kể cả khi buồn lẫn khi vui, tôi vẫn chỉ là một đám mây trắng không vì điều gì mà đứng yên.
158 notes · View notes
bacxiunhieusua · 1 year
Text
Tumblr media
070123
Mình không nghĩ, mình sẽ tóm tắt lại năm 2022 bằng những con chữ, vì mỗi chuyện đi qua, mình đã dành cho bản thân một khoảng thời gian ngắn dài vừa đủ để có thể nhìn tổng thể rằng mọi thứ đã mở đầu, diễn ra và kết thúc ra làm sao.
Năm 2022 là lúc căn bệnh trầm cảm của mình trở nên rất nặng, mình áp lực rất nhiều, căng thẳng rất nhiều và kiệt sức rất nhiều. Giai đoạn đó hầu như đều do gánh nặng về kinh tế và công việc đè lên. Cũng là lúc chứng rối loạn tiêu hoá của mình xuất hiện.
Mình không nhớ, mình đã khóc, đã mệt mỏi, đã chọn từ bỏ biết bao nhiêu lần trong khoảng thời gian ấy. Và giải pháp cho mọi nỗi đau dày vò tinh thần mình, là kế hoạch mình sẽ tự tử sau khi hoàn thành bằng tốt nghiệp Đại học, để ba mẹ mình được đi dự lễ, mình có thể hoàn thành điều mà mình có thể hoàn thành vào lúc đó.
Trước biểu cảm khó hiểu của bạn mình, mình cảm thấy rất vui và nhẹ nhõm, mình dường như đã tìm ra được chìa khoá cho mọi vấn đề đang xảy ra. Những lúc đó, mình biết là mình chẳng có thể nói ai được về dự định của chính mình, vì đối với họ, cái chết là vô nghĩa, là điều gì đó không nên và không được xảy ra, là bất hiếu, là cái tội. Họ bảo mình không phải là quá khổ, vậy mà sao tâm hồn mình lại đầy nỗi đau như thế cơ chứ.
Ừ, thì làm gì có ai mà không muốn được hạnh phúc, được nhẹ nhõm, ngủ ngon và vui vẻ qua mỗi ngày đâu chứ. Vậy mà tinh thần mình lại bị bệnh như thế đấy mà kẻ bị bệnh, chỉ muốn hết đau, hết khổ chứ chẳng còn tâm sức đâu để mà nghĩ đến đúng sai và nên hoặc không nên. Mình chỉ muốn được giải thoát. Mình chịu hết nổi rồi.
Vậy rồi mọi chuyện u uất cũng tốt đẹp hơn phần nào, đến ngày mà nhắc nhở của mình báo mình về kế hoạch mình đó. Mình chẳng còn muốn ra đi nữa, khoảng thời gian ấy, mọi thứ dường như trở nên tuyệt vời và đẹp đẽ hơn rất nhiều. 1-2 lần đã tự hỏi chính mình rằng, nếu biết vậy thì lúc đó có đau khổ thế không? Mình bảo không, vì nhờ có thế mà bây giờ mình mới thấy mình hiểu được thế nào là hạnh phúc.
Vòng tròn bạn bè của mình thu hẹp lại, mình vẫn quen biết nhiều người, nhưng không còn duy trì giao tiếp hay trao đổi thường xuyên. Tệp bạn bè của mình hay chia sẻ cũng còn lại rất ít. Mình không thấy tiếc, không thấy buồn, vì mình biết mình và họ không hợp, không hợp trong khoảng thời gian đó. Và hiện tại họ đều bình an, chỉ thỉnh thoảng mình vẫn quan tâm một cách lặng lẽ như thế.
Mình không một mình, nhưng mình cô đơn.
Mình tìm đến cồn rất nhiều trong năm qua, những bữa tiệc thâu đêm đến sáng không nhiều cũng chẳng ít. Những hôm một mình với lon bia, tự uống say tự khóc rồi vùi mình vào gối mà ngủ cùng nước mắt và vô vàn câu hỏi vẩn quanh trong đầu.
Năm nay mình khóc ít hơn, nhưng mỗi lần khóc thì rất lâu. Có vẻ việc khóc với mình không còn dễ dàng nữa. Lúc xảy ra chuyện, bên trong mình đầy nặng nề, đầy ấm ức, đầy mệt mỏi. Vậy mà làm mọi cách cũng chẳng thoát ra được. Nhưng sau đó vài ngày, vài tháng, chỉ cần một tác động nhỏ thôi, trái bóng căng bên trong mình sẽ vỡ tan ra, và mình nằm khóc, lúc thì khóc oà lúc thì khóc trong rấm rức, nhưng điểm chung đều là, mình không kiểm soát được việc khi nào mình sẽ ngừng khóc lại, cả người mình nấc lên, mắt mờ đi và thấy đau trong lòng rất nhiều.
Tình trạng viêm của cơ thể mình rất nặng, nó dễ viêm ở khắp mọi nơi nó muốn. Và mình trải qua nó một mình, cùng với thuốc. Kháng sinh, giảm đau và mọi cách có thể giúp mình quên cơn đau, mình đều thử. Có một số lúc mình sẽ hiểu lí do vì sao, nhiều lúc cũng chẳng hiểu làm sao có thể viêm nặng như thế.
Mình sợ ăn dù bản thân mình là đứa không thích gì ngoài được ăn ngon. Bởi vậy nên mình thấy mình vô hại. Nhưng mà giờ mình không dám ăn no, ăn ngon cũng không thấy ngon nữa, tiêu hoá thì tệ, có những lúc mà mình chỉ muốn uống nước để qua ngày. Mình ăn mình cũng đau mà không ăn mình cũng đau. Mình biết mình cần đi khám, nhưng mình cũng sợ. Sợ đủ điều. Có lẽ mặt tích cực duy nhất từ chuyện này, là mình tập cách ăn chậm hơn, nhai kĩ hơn, và chỉ có thế mà thôi.
Năm qua, là năm đầu tiên sau khi chia tay, vì mình độc thân nên cũng trải nghiệm rất nhiều thứ, mình gặp gỡ nhiều, nói chuyện nhiều, lắng nghe nhiều. Mình không dám nhận kiểu đàn ông nào mình cũng gặp, nhưng nó không phải là ít. Sau mỗi lúc vui là những lúc nỗi đau dội về, mình chọn, nên mình chẳng mảy may chối bỏ nó hay hối hận về bất cứ quyết định nào. Lắng nghe câu chuyện của mọi người thật sự rất đáng quý.
Bạn người yêu cũ sau khi nói chuyện lại với mình, không dưới 3 lần bạn cứ bảo mình bây giờ đã trưởng thành, đã có nhiều niềm vui hơn thay vì chỉ có bạn, và nhiều điều khác. Ừ, thử nhiều cái thì mới biết mình có thể vui vẻ đến mức nào.
Thật sự, mình là kẻ tiêu cực trong chuyện tình cảm. Cả với người mình thích và với cả người thích mình. Mình nhận ra rằng, mình chối bỏ mọi thứ đến với mình. Nhưng lại hay chọn nỗi đau lên bản thân. Mình bảo, thấy đau thì mới là thấy đang sống. Cảm giác hạnh phúc vui vẻ quá thì lại ảo diệu vô cùng. Thời gian để vượt qua mỗi khúc chuyện đều khác nhau, có nhanh có chậm, nhưng mình đều để lại cho mình một bài học. Và vì thế nên suy nghĩ và từng lời nói của mình cũng trở nên khác hơn rất nhiều. Một bạn đã nói với mình, em lý trí quá nhỉ. Ừ, có kẻ nào bị vứt bỏ mà không dùng lý trí đâu, đã tỉnh táo như thế mà còn bị như này cơ mà.
Mình sẽ không thể nói chi tiết về tất cả những người đàn ông mình đã gặp trong năm qua. Vì mình cảm thấy cũng không cần thiết nữa để mà nhắc lại. Vốn cho cùng thì mình cần thương chính mình và tử tế với bản thân mình hơn. Nhưng mình đã thử, thử rồi mình mới biết điều mình muốn làm có đúng hay không. Thay vì hối hận, thì cứ nên trải nghiệm một cách an toàn. Ít ra là mình cũng có kinh nghiệm cho mọi người xung quanh mình. Nói là vậy chứ giờ họ muốn thử mình cũng đâu thể ngăn cản được ai. Nhưng lời chia sẻ của một kẻ từng trải sẽ không đem lại cảm giác sáo rỗng và xa cách.
Như cái cách mà mình chơi vơi lẻ loi giữa hàng trăm lời khuyên của tất cả. Vì không là mình, không trải qua thì không hiểu được.
Mình từng nghĩ mình sẽ kể cả những chuyện vui buồn đan xen ở đây, vậy mà theo lối cũ, mình vẫn toàn đem những bản tối của chính mình để mà than thở. Và vì thế nên mình yêu Tum vô cùng, dù đôi khi mình muốn xoá luôn tài khoản và tìm một nơi mới. Mình vẫn có những câu chuyện vui vẻ và tích cực tràn đầy, mình vẫn tươi tắn và hát ca yêu đời cùng những lúc hạnh phúc của bản thân. Nhưng không phải ở đây, mà là một nơi khác.
Mình sẽ không dùng đến cồn nữa, không chủ động dùng, không tìm đến nó. Dù thật sự có nó mình dễ khóc oà và ngủ ngon, có nó thì nỗi đau mình được rút ngắn lại.
Mình sẽ không thử bản thân mình quá nhiều, sẽ không làm tổn thương nó nữa. Mình muốn tốt với chính mình hơn một xíu.
Có lẽ mình sẽ recap một lần nữa năm 2022 về những điều vui. Nhưng có thể cũng sẽ không có. Ừ!
80 notes · View notes
haiminh495 · 1 year
Video
youtube
TEST máy đo nồng độ cồn Sentech AL-8000 NHANH CHÓNG - CHÍNH XÁC
0 notes
Text
Tumblr media
Khói thuốc lượn lờ trong không trung, mùi mục nát của những thanh gỗ ngấm nước mưa lâu ngày bao phủ không gian xung quanh…
Anh nhìn tôi, dụi đi điếu thuốc trên tay, “em đừng khóc, em mà khóc lòng anh không thể nào bình tĩnh được…”
Một câu nói, lại khiến sự tủi thân dâng lên trong lòng, tôi đứng nguyên tại chỗ khóc oà…
Ngày chúng mình quen nhau của nhiều năm về trước, mái tóc xoăn mì tôm của tôi đã mở đầu câu chuyện của rất nhiều những ngày tháng sau này. Vô vàn những ngày đêm mùa đông lạnh giá, anh nhét bàn tay tôi trong túi áo của mình muốn xua đi cái lạnh, nhưng thực ra, bàn tay của anh còn lạnh hơn cả tay tôi..
Anh hút thuốc, nhưng tôi vốn không ưa mùi thuốc lá, nên anh chẳng khi nào hút khi có sự hiện diện của tôi gần kề. Ngày tháng sau này, kỷ niệm vô vàn chất lên vùi lấp, nhưng mùi khói thuốc trong đêm đông ấy, lại chẳng bao giờ phai nhạt.
Anh nuông chiều, nhưng tôi biết chúng tôi đến từ hai thế giới khác nhau, lại chẳng thể nào hòa hợp, anh thỏa hiệp, vẫn luôn là anh…Còn tôi của năm tháng ấy, lại vẫn ích kỷ chấp nhận tình yêu của anh chẳng màng đến ngày tháng sau này. Ngày tháng sau này, chúng ta có thể bên nhau được đâu? Anh về lại ngôi nhà ấy một mình, còn tôi ở phương trời khác, ở bên một người khác. Đôi lúc vẫn nhớ về, đôi lúc thấy lòng vẫn đau cồn cào những kỷ niệm, nhưng chỉ có thể gặm nhấm nỗi nhớ ấy mà thôi.
Cả đời này biết bao nhiêu người bước ngang qua cuộc đời, nhưng có những người tưởng rằng như duyên nợ lại chỉ là một thoáng ngang đời nhau. Chiều hoàng hôn sau cùng hôm ấy chúng tôi ngồi đối diện trong quán cà phê. Không có khói thuốc, cũng không có mưa rơi rả rích, chỉ có nắng hoàng hôn nhuộm vàng xuyên qua khung cửa tựa như lời tiễn biệt sau cùng. Rồi ai về lại thế giới của người ấy, chúng ta không nói lời chia tay, nhưng trong lòng chúng ta tự hiểu rồi. Trên đời không nhất thiết chuyện gì cũng cần phải nói ra…
như giờ phút này đây tôi nhớ về anh, về những kỷ niệm năm xưa khiến lòng dạ cồn cào, nhưng tôi cũng không thể đi tìm. Mười năm trôi qua rồi, chúng ta đâu còn đứng nơi chốn cũ, chỉ đành gặm nhấm tất cả một mình trong lòng mà thôi…
Moctieungu| viết cho một người rất xa
43 notes · View notes
quyhaiminh · 1 year
Text
youtube
0 notes