Tumgik
#Hình Xăm
xiaoweii · 2 years
Photo
Tumblr media
Chúng mình đừng gặp nhau ở một cuộc đời khác. [ Mèo Ú Nu ]
-
● VUI LÒNG KHÔNG SỬ DỤNG SẢN PHẨM CỦA MÌNH DƯỚI BẤT KỲ HÌNH THỨC NÀO!
● ART BY VIVI
● PLEASE DO NOT USE MY ARTWORK!
4 notes · View notes
hinhxam60s · 4 months
Text
0 notes
Link
1 note · View note
wakincomersvn · 1 year
Photo
Tumblr media
[2014] [Lời dịch] 紋身 Hình Xăm 
— Giới thiệu bài hát: 
Đây là một ca khúc đặc biệt, vì nó vốn nằm trong Giang Hồ (2013) nhưng cuối cùng đã bị gạt ra sau khi Kiện cân nhắc cùng các bài hát khác. Kiện đem nó lên chương trình Sing My Song hát khi thể lệ chương trình yêu cầu các HLV thể hiện một ca khúc để kêu gọi bình chọn, hát cùng với Hồ Sa Sa. Sau này, “Hình Xăm” xuất hiện trong album Thủy Hử Tam Bộ Khúc 水滸三部曲, album tập hợp các nhạc phẩm Châu Hoa Kiện viết cho vở nhạc kịch dài ba tập của Ngô Hưng Quốc (Hệ liệt Thủy Hử 108). Vở nhạc kịch lấy cảm hứng từ một trong bốn tác phẩm được mệnh danh là “Tứ đại danh tác” của Trung Hoa, biểu diễn kéo dài từ năm 2007 đến 2014. Người trình bày trong phiên bản album là Thôi Địch, ca khúc nằm ở vị trí số 19.  
Đây là ca khúc nói về Lý Sư Sư - một kỹ nữ và Yến Thanh - chàng “lãng tử” nung nấu chí quật khởi. Bài hát này được đặt vào trong bối cảnh Lý Sư Sư gặp Yến Thanh và đem lòng yêu chàng trai nọ, nhưng Yến Thanh lại chỉ một lòng hướng về đại nghiệp Lương Sơn Bạc. 6 câu đầu của “Hình Xăm” gần như có thể coi là một bài thơ thất ngôn hoàn chỉnh, với niêm luật chặt chẽ và ngôn từ rất cô đọng. Từng chữ phải gọi là dùng rất tinh, rất đắt và cũng có thể nói là rất khó có thể truyền tải hết được năng lực sáng tác của người viết lời.
Với mình thì nguyên album Giang Hồ bài nào cũng khoai. Khoai không chỉ vì nó là văn ngôn mà còn vì quá khó để truyền tải hết được ý cảnh lẫn cảm giác nguyên vẹn mà Trương Đại Xuân gửi gắm vào trong đó. Giang Hồ không khác gì một quyển sách mini, đầy rẫy điển tích điển cố và không thể dùng cái cách dịch nghĩa để gán lên nó được, buộc phải thi phú, buộc phải nghiền ngẫm để cuối cùng thử một cách nào đó - diễn dịch lại cái cảm giác ngôn từ mà Trương Đại Xuân và Châu Hoa Kiện đã tạo nên.
Bài này đúng ra nên để nữ hát, nhưng Kiện hát đến đoạn điệp khúc đúng là đắt quá thể. Cách Kiện mài giọng mình ra, cách nhả âm rung ở cuối câu, cách bỏ nhỏ, vv... Đúng là không còn gì mà chê nữa. 10 năm mình ám ảnh với Giang Hồ, 10 năm mình mới dịch được Giang Hồ - chính là vì ngần ấy thứ Kiện đặt vào Giang Hồ vậy. 
Lời/作詞: Trương Đại Xuân 張大春
Nhạc/作曲:  Châu Hoa Kiện  周華健
--- 
脂粉門牆五丈樓
Chi phấn môn tường ngũ trượng lâu 
(Phấn trang, tường quây, năm trượng lầu)
笙簫日夜伴歌謳
Sênh tiêu nhật dạ bạn ca âu 
(Sênh tiêu, đêm ngày, vẳng canh thâu)
爭途騏驥迷癡眼 
Tranh đồ kỳ ký mê si nhãn
(Chinh chiến, hùng anh, mắt say đắm)
競豔芳華醉囀喉 
Cạnh diễm phương hoa, túy chuyển hầu
(Ganh sắc, hồng nhan, tiếng chước cầu)
為得郎君多顧影 
Vị đắc lang quân đa cố ảnh
(Hầu mong bóng chàng thêm ngoảnh lại)
錯拈琴瑟慢消愁 
Thác niêm cầm sắt mạn tiêu sầu
(Lời thác dây sai, chậm buông sầu)
���憐我應憐我
Ứng liên ngã, ứng liên ngã 
(Thương thay ta, thương thay ta)
粉妝玉琢 
Phấn trang ngọc trác 
(Điểm trang ngọc đá)
應憐我應憐我
Ứng liên ngã, ứng liên ngã 
(Thương thay ta, thương thay ta)
盈盈紅袖
Doanh doanh hồng tụ 
(Thướt tha nào là)
應憐我應憐我
Ứng liên ngã, ứng liên ngã 
(Thương thay ta, thương thay ta)
滴露芳枝
Trích lộ phương chi 
(Sương trên cỏ lá)
應憐我應憐我 Ứng liên ngã, ứng liên ngã 
(Thương thay ta, thương thay ta)
流年豆蔻
Lưu niên đậu khấu 
(Năm tháng mãi đà)
不及一身花繡
Không kịp thân này hoa gấm
貼著身兒
Bên lấy thân người
伴君四海逍遙遊
Bầu bạn bốn bể ngao du
不及一身花繡
Không kịp thân này hoa gấm
貼著身兒
Bên lấy thân người
伴君四海逍遙遊
Bầu bạn bốn bể ngao du.
庭花自落無尋處 
Hoa đình rơi mãi, khuất đâu tá
且隨溝月赴長流
Xuôi nước trăng đổ, mãi dòng trôi...
youtube
1 note · View note
khalaluoi · 2 years
Text
Tumblr media
Không đề 1
“Chị thấy trên tay em có nhiều hình xăm quá. Em cũng đeo nhiều khuyên nữa. Trên mũi cũng có khuyên này.”, giọng nữ MC vang lên.
“Em mở lớp dạy đồ thủ công cho trẻ em và là người trực tiếp đứng lớp. Vậy có bao giờ em nhận phải những phản hồi không mấy tích cực từ phía phụ huynh không?”, cô MC cố gắng điều chỉnh tông giọng sao cho vừa hài hước, vừa không xúc phạm đến vị khách mời của chương trình.
Mai bật cười. Những hình xăm, những lỗ xỏ luôn là cái gai trong lòng nhiều bậc phụ huynh. Ngày trước, bố mẹ cô cũng vậy.
“Thật ra cũng có chị ạ. Đây là điều không thể tránh khỏi. Em cũng hiểu cho tâm lý của các bố, các mẹ. Nhưng em mở lớp dành cho các bé không phải để tuyên truyền hay cổ động các bé thích những thứ về em. Em mở lớp vì em muốn các bé được khai mở sự sáng tạo, để các bé có môi trường giải trí và làm quen bạn bè trong những ngày rảnh rỗi. Với lại…”
Mai ngừng lại vài giây, dường nh�� cô đang suy nghĩ về điều gì đó.
“Với lại, dù cho nhiều người không thích vẻ ngoài của em, em cũng không thể vì họ mà xóa xăm và tháo khuyên. Những hình xăm và lỗ xỏ này chính là thứ đã giúp em vượt qua những thời khắc khó khăn nhất trong cuộc đời.”
Như bắt được tín hiệu, nữ MC lập tức chớp lấy cơ hội: “Việc xăm hình hay xỏ khuyên đều để lại những đau đớn trên cơ thể. Nếu là chị thì chị không dám làm đâu vì chị sợ đau lắm. Nhưng chị thấy những người dám xăm mình ắt hẳn phải chuẩn bị tinh thần và có những lý do thôi thúc họ làm như vậy. Em thì sao? Liệu những hình xăm và những lỗ xỏ khuyên của em có ẩn chứa câu chuyện gì không? Em có thể chia sẻ một chút cho khán thính giả được không?”, MC nhìn Mai với vẻ mặt chờ mong.
“À”, Mai cười, mắt cô chớp chớp vì xấu hổ. “Có nhiều vấn đề riêng tư nên em xin phép không nói sâu vào lý do.”
“Em đã từng có lúc mất đi tất cả mọi thứ. Tình yêu, gia đình. Lúc đấy em không nghề ngỗng, không có gì. Thật sự là khoảng thời gian khó khăn.”, giọng cô nhẹ bẫng như lông hồng, như thể cô đang kể về một vết thương đã lành từ lâu, chỉ còn lại vết sẹo nằm lại trên làn da. Dù cho không chảy máu, đau nhức nhưng nó vẫn ở đấy như một minh chứng cho những tổn thương cô từng trải qua.
Mai tiếp tục, “Vì quá tuyệt vọng nên em đã đi xăm hình. Đấy là lần đầu của em. Em không biết sao nhưng sau khi xăm xong, em thấy nhẹ nhõm hơn vài phần. Lúc đó em nghĩ thì ra xăm cũng không xấu như bố mẹ em hay nói. Từ đấy về sau, mỗi khi suy sụp là em lại đi xăm thêm một hình, rồi dần dà xỏ thêm cả khuyên. Nhiều khi em thấy em như bị nghiện vậy, haha. Nhưng rất may là 1-2 năm gần đây, em cảm thấy em không cần phải đi xăm và xỏ thêm khuyên nữa. Em đoán là cuộc sống của em đã dần ổn định và tốt hơn rồi.”
Gương mặt Mai đỏ bừng sau những phút giây trải lòng. Chắc cô cũng không lường trước được lần đầu lên TV mà mình lại nói nhiều như vậy.
Dường như nhận ra tâm trạng của Mai, nữ MC bèn nói một vài câu hài hước mang ý thấu hiểu để giúp Mai thả lỏng. Trong lòng MC thầm ngạc nhiên trước biểu hiện bình tĩnh của Mai. Những khách mời của cô khi được hỏi về giai đoạn khó khăn đều xúc động đến rớt nước mắt hoặc ít nhất cũng rơm rớm. Mai ngược lại. Cô chỉ ngượng ngùng như một nữ sinh bị gọi đứng lên giới thiệu về bản thân trong ngày đi học đầu tiên của những năm tháng cấp ba.
Có thể Mai đã quên đi những buồn tủi của quá khứ và học được cách mặc kệ tất cả.
Cũng có thể Mai chưa bao giờ quên, cô vẫn chỉ đang cố gắng sống tốt nhất có thể.
Có lẽ cô từng vừa khóc, vừa tiếp tục bước đi với hy vọng một ngày kia, cô sẽ sống bình yên, hòa thuận bên cạnh những tổn thương cô đã hứng chịu.
Giống như những vết sẹo do hình xăm và lỗ xỏ để lại, Mai sẽ sống với chúng đến cuối cuộc đời. Nó là minh chứng cho những cơn đau nhưng nó cũng là những viên thuốc an thần cô cần có để tiếp tục hành trình tồn tại của riêng cô.
0 notes
savanamvn · 10 months
Text
Lao động có hình xăm nên chọn đơn hàng nào cho dễ đậu?
Đối mang những cần lao mang hình xăm, song đã xóa và còn sẹo, bạn với thể tham khảo để xin việc các đơn hàng thuộc các ngành như: Cơ khí, in ấn, chăn nuôi, xây dựng, đóng gói, may mặc, nông nghiệp…
Mang các cần lao mang hình xăm và bạn không sở hữu ý định cũng như thường muốn xóa. Hoặc mang sẹo để lại do công đoạn xóa hình xăm và kích thước hơi to. Bạn với thể chọn lựa những đơn hàng liên quan tới ngành xây dựng để tăng tỷ lệ đậu.
Trong trường hợp hình xăm của bạn quá lớn, kích thước lớn hơn 30cm, xăm mang màu và không mang khả năng xóa, Savanam khuyên bạn nên cân đề cập và tìm kiếm một thị phần lao động khác để sang khiến cho việc.
Xem chi tiết:
https://savanam.com.vn/danh-sach-cac-don-hang-di-nhat-nhan-hinh-xam/
0 notes
i-ephong · 9 months
Text
Tumblr media
Trong những ngày tháng khó khăn đã qua, tôi đã từng tự hỏi, tuổi trẻ mình đã đi qua như thế nào, tại sao tôi còn sống và có thể đi qua một cách dễ dàng như vậy. Có phải khi đó tôi cũng đã như lúc này, nhưng vì đã đi qua nên mới nghĩ nó giản đơn như vậy.
Năm 18 tuổi, tôi nhớ mình đã chọn cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè, bắt đầu những chuỗi ngày làm bạn với sách, quyển sách đầu tiên tôi đọc là Chicken Soup for the Soul, ở nơi đó chứa đựng những câu chuyện chữa lành tâm hồn thật sự, tôi đến nhà sách mỗi ngày và ngồi ì trong đó. Rồi lại trở về tìm nghe nhạc, tìm kiếm những con đường đầy lá phong đỏ, những con đường vắng có cây rợp bóng hai bên và những bông hoa tuy���t lạnh lẽo như thế giới trong mắt mình vậy.
Tôi cứ như vậy mà đi qua tháng ngày nhạt nhẽo, vô tâm bỏ lại hình ảnh một vài người đã đi ngang đời mình ở phía sau. Tôi đã tập quen với những tủi hờn, cô đơn, vết thương, và nuôi nấng trái tim mình lớn lên như vậy.
Đến khi bước vào cột mốc chông chênh nhất của tuổi trẻ, tôi bắt đầu chữa lành cho chính mình bằng những hình xăm, điều mà đối với mọi người khi đó là “xấu xa”. Tôi đã xăm một vài hình trên cơ thể mình, mỗi hình xăm đều có câu chuyện của riêng nó.
Những tiếng thở dài đã nhẹ bẫng đi sau khi tiếng kim kết thúc, có lẽ tôi đã chọn cơn đau này để quên đi nỗi đau tâm hồn. Tuy nhiên, tôi không ủng hộ người khác chọn cách này, vì nó sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của họ. Còn tương lai của mình, tôi không rõ tại sao lại xem nhẹ nó như vậy, có lẽ vì đối với tôi, tất cả là vô thường.
Đến bảy năm sau, dường như quá khứ đã lặp lại, tôi lại phải bước qua một bước ngoặc đáng sợ hơn, có cả nước mắt chứ không chỉ những tiếng thở dài. Sách có lẽ quá mòng manh, nên đã không thể che chở cho một tâm hồn đầy những mảnh vỡ đang va đập, tôi cũng đã không còn muốn tìm đến dấu kim đi để xoa dịu những vết thương nữa, tiếng kim không còn có thể át được tiếng gào thét, bất lực nơi tim. Tôi đã chọn cách khác, nhưng dù là cách gì, nó cũng chính là một câu chuyện, một vết thương, một dấu chấm nặng vô cùng mà mình đã bước qua.
Chợt thấy thương chính mình đến lạ.
Tôi thích sống ẩn dật, cây cối, cỏ lá, chữa lành tự nhiên, uống trà, và tôi cũng thích nh���ng thứ nổi loạn, dù đã đi qua một đoạn đầu số 3. Có một đứa trẻ luôn thèm khát tự do, bị số phận ép chín khi mới chỉ vừa thấy ánh mặt trời, và giờ khi tôi nghĩ mình không còn trẻ nữa thì nó vùng lên, muốn được nổi loạn trong sự lặng lẽ, nhẹ nhàng, và bình yên của chính nó.
Tôi nghĩ đã vừa đúng lúc để đứa trẻ đó được sống lại rồi.
Gần hai tháng trước tôi có nói chuyện với một người chị, chúng tôi biết nhau 17 năm rồi. Chị nói, chúng tôi vẫn như vậy, không thay đổi gì, nếu có, hẳn chỉ là trưởng thành hơn mà thôi.
Tôi vẫn vậy, dù bao nhiêu năm trôi qua đi nữa. Tôi vẫn vậy. Thế giới này trong mắt tôi luôn như vậy, đẹp đẽ nhưng lạnh lẽo vô cùng.
Tôi chợt nhớ lại mình của 15 năm về trước, cũng mang trong mình những vết thương, cũng đơn độc, cũng lặng lẽ như vậy, cô gái tôi quen năm đó đã nói đôi mắt tôi sâu thẳm. Giờ đây khi nhìn mình trong gương, đôi mắt đó vẫn sâu thẳm, đã học được cách dịu dàng hơn, không còn bất cần, không còn mang nhiều hằn hộc, nhưng nó cũng đã bắt đầu mênh mông đến lạ.
Thế giới này vốn đẹp đẽ, thật sự rất đẹp, chúng tôi còn chưa già, tại sao đôi mắt lại ngày càng mênh mông như vậy, như đã chứa đủ một đời người.
| IEphong |
169 notes · View notes
onyxonline · 3 months
Text
Pinterest is at it again lol lmao
300 Smiling critters au ý tưởng trong 2024 | hình minh họa mèo, biểu tượng celtic, hình xăm gấu (pinterest.com)
So a couple of peeps have been reuploading Smiling Critters artwork, if yours is in it, you should be able to report it (idk how pinterest works)
65 notes · View notes
thaiihoangg · 3 months
Text
Tumblr media
Người mình có tổng là 8 cái hình xăm và tin được không ? 9 năm rồi và ba mẹ mình vẫn chưa biết người mình dính mực luôn ấy.
———
Ai quen sẽ biết bụng mình to vl, bụng bia ăn nhậu đồ đó. Và mình nghĩ sẽ kbh nhỏ được, tập cho khoẻ thôi mà giờ trộm vía quá, chưa được 6 múi đâu nhưng mà với mình là gì đó lớn lao lắm ấy 🥺🥺
54 notes · View notes
baosam1399 · 9 months
Text
〔Bài dịch số 1120〕 ngày 30.12.2023 :
看一场只属于2023年的日出日落 Ngắm bình minh và hoàng hôn chỉ thuộc về năm 2023
Tumblr media
Nếu như nói thế gian này có món quà gì là to lớn nhất, vậy thì chính là vũ trụ đã tặng cho ta những tia nắng ấm áp. Bất luận là mặt trời lặn hay mọc, với sự rực rỡ vĩnh hằng của nó, nó vẫn luôn tồn tại theo một cách rất ngoạn mục và khiến ta cảm động, nếu không những người thi nhân tại sao thường hay cảm thán rằng : "Ta tới với nhân gian, chỉ vì muốn gặp gỡ mặt trời?"
Trong một năm mà ta đã đi tới cuối đoạn đường này, không phải là đang nói chỉ xem một cảnh mặt trời mọc là rất giỏi giang, mà là dù có bận tới nỗi đầu bù tóc rối bạn vẫn có thể trân trọng vẻ đẹp của cuộc sống thường ngày. Tôi hy vọng bức màn vén hạ năm 2023 của bạn cũng tươi sáng và tỏa sáng như tương tai của bạn.
整理相册,选出“年度照片” Sắp xếp album ảnh và chọn ra "Bức ảnh của năm"
Tumblr media
Những tấm ảnh - là minh chững cho việc chúng ta từng yêu - từng điên cuồng - từng đau khổ - từng khóc lóc - từng cười vang, chúng là thứ mà ta có thể theo dõi qua thời gian và cuộc sống. Nếu như ta chụp một bức ảnh - vậy đó chính là bức chân dung của năm 2023.
Vậy thì sắp xếp album cũng là một cách sắp xếp năm 2023 của bạn, hãy vượt theo dòng hồi ức chọn ra bức ảnh đẹp nhất, trong số đó chắc chắn sẽ có quãng thời gian mà bạn vui vẻ nhất, đó là tác phẩm giữa bạn và năm 2023, đồng thời cũng là đoạn thời gian khiến bạn xúc động khi nhìn lại nó vào những năm tiếp sau đó.
画一张自画像‍‍‍ Vẽ một bức chân dung tự họa
Tumblr media
Bất luận bạn có phải là chuyện gia hội họa hay không, hãy cứ đặt bút vẽ thử đi. Giống như Picasso, Matisse, hay Van Gohn - hãy cứ giải mã chính mình và sau đó tái tạo lại bản thân, hãy vì bản thân mà đặt bút, vì đó cũng là cách mà ta đang nhìn lại chính mình, là quá trình ta đang độc thoại với chính mình. Trong một năm nay, bản thân bạn có những thay đổi gì? Hình xăm mới đó là dành cho ai? Đôi lông mày đang nhíu chặt ấy có thể thả lỏng ra không? Ánh mắt bạn đã kiên cường hơn chưa? Tính cách bạn đã ôn hòa hơn chưa? Quá khứ của bạn, ẩn dấu trong tim bạn nhưng cũng đang khắc họa trên gương mặt bạn. Vẽ đi, vẽ lại bản thân đi, hãy cứ trực quan mà đối mặt với chính mình, Sau đó men theo dấu vết ở bức tranh ấy rồi lần ra điều bạn muốn trở thành nhất.
给惦念的人写一封长长的信
Hãy gửi một bức thư thật dài cho người mà bạn nhung nhớ nhất
Tumblr media
Trong thời đại hiện đại hóa, viết những lá thư tay dài cũng giống như đang bấm nút phát chậm thời gian, ta nắn nót từng nét chữ, gói thời gian lại bằng những vần thơ đầy thơ mộng, giống như "Ye Du" từng nói, những khúc quanh ngang dọc là thế mạnh của một tác phẩm, ngay thẳng nắn nót, là nghi thức mang tính thẩm mĩ, lời nói và câu chữ được cân nhắc kĩ lưỡng, tấm lòng là nhiệt độ. Viết một bức thư, nói với họ rằng suy nghĩ và nỗi thương nhớ của bạn giống như một chú ngựa đang chạy nước rút chưa từng dừng lại kể từ khi ta chia xa, nói với họ rằng tuyết rơi nhớ chú ý an toàn, nói với họ rằng nút thắt trong lòng họ thật ra sớm đã có thể gỡ bỏ... vào mùa đông lạnh lẽo, những ngày cuối năm, trên đời này có người để ta thương nhớ là một chuyện hạnh phúc biết bao.
送出感恩的礼物‍ Tặng một món quà để cảm ơn ai đó
Tumblr media
Cảm ơn ơn dưỡng dục bao nhiêu năm qua, cảm ơn sự dạy dỗ không mệt mỏi của người, cảm ơn những người không bao giờ bỏ cuộc và động viên ta, cảm ơn khi tôi nhờ tới sự giúp đỡ người đã luôn giang tay, cảm ơn những sự gặp gỡ đã thay đổi quỹ đạo cuộc đòi tôi, cảm ơn vì đã yêu thương nửa cuộc đời vẫn cảm thấy tình yêu ấy là chưa đủ, cảm ơn sự thành toàn ấy, và càng biết ơn những tấm lòng nhân hậu ấm áp đã ủng hộ tôi. Trong năm này, khi bạn đạt được điều gì đó trong công việc, có người để nương tựa và có được sự bình yên trong tâm hồn, vậy hãy cứ yêu anh ấy/cô ấy thêm nhiều hơn nữa. Hãy nhớ chuẩn bị những món quà nho nhỏ ấm áp, không tính tới đắt đỏ mà quan trọng là hãy trân trọng đem theo thành ý to lớn nhất của bạn cho họ
2024来临前,与自己重归于好 Trước khi năm 2024 tới, hãy sống thật bình yên
Tumblr media
Điều tôi muốn nói nhất là : Chúng ta không đủ may mắn để kì thi nào cũng hoàn thành một cách suôn sẻ, nhưng chúng ta cũng không hề sẵn sàng thua kém bất cứ ai, cảm ơn vì chúng ta đã làm việc chăm chỉ trong một năm qua, sau khi hét lên không biết bao nhiêu lần "chết tiệt" và "buông xuôi", chúng ta vẫn lấy lại sức lực để đứng dậy bước tiếp. Cảm ơn vì ta đã làm việc chăm chỉ, khoảnh khắc khi chúng ta được về nhà có lẽ là ta đã nuốt xuống được những cay đắng ngọt bùi xuồng lòng, bạn vất vả rồi. Mỗi khi bị tỉnh giấc giữa đêm khuya, phải cố gắng dỗ dành con cái ngủ rồi mới có thể an giấc, bạn vất vả rồi. Những người vẫn đang phải mưu sinh trên những con ngõ nhỏ, trên những cung dường đầy mưa nắng gió, bạn vất vả rồi.
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
71 notes · View notes
Text
Em giữ gì trong ánh mắt xa xăm
Gót thời gian chợt dừng trên lỗi cũ
Tóc em xanh như mùa ngâu vừa rủ
Heo may về chợt thấy mình thiếu em
Em giữ gì trong sâu thẳm trái tim
Em không nói nhưng hình như tôi có biết
Là em giấu một nỗi buồn da diết
Giống hệt phần trong đáy trái tim tôi
Em giữ lại một khoảng thời gian trôi
Còn tôi ủ nguyên một thời yêu dấu
Thành ánh nhìn nửa khuya buồn đau đáu
Tìm về nhau trong khoảnh khắc hư không
@amansdreamwillneverdie
Dạo này vợ đại nhân bảo sao anh thơ thẩn lắm thế. Em có biết là đã đến mùa thu...
Tumblr media
31 notes · View notes
hinhxam60s · 4 months
Text
0 notes
antruongnguyenthuy · 1 year
Text
Tumblr media
Trên tay em là hình xăm nhưng trong lòng em là sẹo. Vết sẹo đầu tiên là ước mơ dang dở, vết sẹo thứ hai là lời cuối cùng trước buổi phân ly, vết sẹo thứ ba là tên một loài hoa đại diện cho ước mong đầm ấm. Tất cả chúng đều là những câu chuyện không thể biểu đạt theo lời lẽ thông thường. Đợi một ngày người mà em tin tưởng nhất ngập ngừng hỏi về ý nghĩa của chúng, em sẽ chậm rãi trả lời.
— AN TRƯƠNG
47 notes · View notes
iamyangphan · 2 years
Photo
Tumblr media
Anh theo tôi về dự tang lễ của bố. Mẹ tôi, với dáng vẻ khoan thai ngồi trước quan tài người chồng của mình. Bà rít hơi thuốc lá - loại đã thấm vào mùi hơi thở của chồng. 
- Mẹ em có vẻ trầm tĩnh. - Anh thì thào vào tai tôi.
- Ừ.  - Tôi đáp khẽ - Bà luôn như vậy.
Khi xong một vài nghi lễ, tôi và anh ra phía sau nhà. Trời ngập sao. Phút chốc, tôi nhớ lúc bé, được bố ẵm đi trung thu. Trăng thanh. Những giấc mơ ngày bé. Giờ thì ông đã về phía bên kia.
Anh châm điếu thuốc, trông giống bố tôi ngày xưa. Phút chốc, tôi yêu anh quá thể. Đó là xúc cảm tôi chưa từng có trước đó.
- Anh không hiểu. Vì sao mẹ em có thể bình tĩnh thế?
Tôi khẽ cười, nói dịu dàng:
- Tại mẹ em chưa từng yêu bố.
_____________
Anh ngạc nhiên, gần như sửng sốt:
- Em nói vậy là sao?- Mẹ em thương bố nhiều hơn. Chứ bà không hẳn là yêu, em nghĩ vậy.
Tôi bắt đầu kể lại chuyện mẹ mình:
- Mẹ em rất quậy và cá tính mạnh. Bà yêu nhiều người đàn ông, không có khái niệm trinh tiết. Đến gần 30 tuổi, bà chịu cưới bố em, vì ông khiến bà cười.
- Nhưng bà vẫn không yêu? - Anh hỏi tiếp.
- Ừ. - Tôi cười - Đơn giản, bố em là người vui tính, đơn giản. Ông khiến mẹ em cười và hạnh phúc. Ông biết bà cần gì. Yên bình. Và chút vui vẻ. Dần dần, ông khiến mẹ em thèm khát bên ông.
- Nhưng đó là cảm động, không phải yêu.
Tôi im lặng. Tôi còn nhớ khi được mẹ kể nỗi niềm đó, rằng bà cảm động và thương bố tôi hơn tình yêu. Tôi đã hỏi bố, rằng ông nghĩ sao về chuyện đó.
- Em từng hỏi vậy với bố! - Tôi đáp - Bố bảo, ông rất vui khi làm chuyện đó.
- Vì sao?
- Vì khiến một trái tim biết yêu rất khó. Nhưng để thuyết phục một tâm hồn cằn cỗi biết thương, biết cảm động thì là kỳ tích. Bố em đã làm được. Và mẹ em cũng nói thế. Người ta chỉ yêu điên dại vài lần. Nhưng thường, ta chỉ thương và cảm động với 1 người.
_____________
Tôi và anh đến bên mẹ. Anh lăng xăng phụ giúp mọi thứ. Áo sơ mi xộc xệch, dép lào, quần jeans xắn tới gần đầu gối, phút chốc, tôi thấy xa lạ. Chẳng biết từ lúc nào, mẹ đã đứng cạnh tôi. Bà rút bao thuốc, mời tôi một điếu. "Thuốc lá có hại, mà lâu lâu 1 điếu thì lại tốt tâm trạng," bà hay nói thế.
- Thằng đó giống bố con. - Bà nhận định.
-  Còn con giống mẹ. - Tôi đáp lại.
Bà cười lớn. Phút chốc, tôi nhìn bà trong bộ đồ tang. Thân hình gầy gò của bà. Cả mái tóc vấn gọn gàng của người phụ nữ đó. Cách bà đưa thuốc lên môi, rít nhẹ, bất chấp dị nghị xung quanh. Trên bàn thờ, bố tôi vẫn cười toe toét.
- Con yêu bao nhiêu thằng khốn rồi nhỉ? - Bà hỏi.
Tôi nheo mắt, suy nghĩ:
- Vài người. Nhưng anh chàng này tốt, con tin vậy.
- Miễn là con hạnh phúc, và khiến nó vui là được.- Nhưng con đâu quá yêu ảnh như mấy người trước?
Lần này, bà phẩy tay:
- Ôi con, tình yêu nó phù phiếm lắm. Nhưng thương thì không.
____________
Đêm đó, anh ngủ gật gù trong lòng tôi. Tôi và mẹ, ngồi uống trà. Bà kể chuyện xưa. Những món quà của bố. Về cách ông khóc hu hu khi tôi đi nhà trẻ. Mọi thứ như mới đây, chỉ có người là xa mãi.
Bất chợt, tôi hỏi:
- Đau lòng một thằng khốn và đau lòng vì mất một trai tốt khác nhau thế nào thế mẹ?
Mẹ tôi không đáp vội. Bà trầm ngâm chốc lát, rồi tặc lưỡi đáp:
- Con sẽ không bao giờ quên những thằng khốn. Nó quá sâu sắc. Nó sẽ theo con suốt đời, như một hình xăm xấu xí.
- Còn người tốt?
- Khi nhớ về họ, con chỉ thấy tiếc nuối. Con hy vọng họ sống thật tốt. Nỗi đau đó âm ỉ hơn việc yêu một thằng khốn. Nhưng nó khiến con ân hận. Mà con biết không, ân hận kinh khủng hơn đau đớn rất nhiều.
Tôi và mẹ im lặng. Phút chốc, tôi nhớ những gã trai qua đời mình. Nhơ nhớp. Độc hại. Đãi bôi. Rồi tôi ôm anh, chặt hơn một chút.
________________
Author: https://www.facebook.com/heinekenyang.phamanhtuan
Vụn Ký Ức - Cuốn sách tăm tối về thế hệ trẻ đương đại
Link Tiki:  https://shorten.asia/KHHEHdVq
Link Shopee: https://shorten.asia/kYZgf3XR
149 notes · View notes
flirt-flop · 2 months
Text
Gần đây tóc tôi dài, không dài như 10 năm trước, lúc còn là sinh viên, nhưng dài trong vai một nhân viên văn phòng mẫn cán.
Hồi xưa, tôi có đứa bạn học Đại học Kinh tế, mấy lần đến trường nó chơi, thường đi qua trường Kiến trúc. Sinh viên Kiến trúc toàn dị nhân! Hoặc là tôi hay gặp sinh viên như vậy. Ông nào tóc tai cũng nghệ sĩ, hay đứng, hoặc ngồi, hút thuốc, tán chuyện trước cổng trường; thỉnh thoảng có mấy ông ôm giá vẽ, mắt cứ nhìn xa xăm, râu ria lún phún. Hồi đó, tôi mà len lén vào đứng cho đủ tụ, thì nhìn tôi cũng không khác gì mấy ông ấy. Tại tôi cũng tóc tai bù xù, mặc quần rách gối.
Nói vậy để thấy tôi đã từng thích tóc dài như thế nào. Hồi cấp 2 toàn bị giám thị hăm he cắt tóc; lên cấp 3 thì ba đe, bảo thanh niên tóc tai cho đàng hoàng. Ba tôi gốc miền Trung, ông đại diện cho những người cha thương con, nhưng có lối dạy con đầy quy tắc và có phần gia trưởng. Đối với ông, chuyện ngoại hình, ăn mặc luôn liên quan chặt chẽ đến tính khí con người. Hễ tóc tai chân phương, quần áo thanh bần mới là người đứng đắn. Còn ai tóc dài chấm tai, quần là áo lượt đều bị ông liệt vào hạng bất lương. Với một người cha như vậy, tôi nào dám mốt miếc, se sua, chỉ đến khi học Đại học xa nhà, nghĩ mình đã thoát ly gia đình rồi, tôi mới dám “bất lương”.
Vậy mà có lần, hồi lâu rồi, tôi thử bớt bất lương một chút, tôi cắt tóc ngắn rồi uốn phồng lên một tí, tưởng để làm mới bản thân vì bạn gái, thay đổi hình ảnh, nghĩ để cứu vãn một mối quan hệ đang nhạt dần. Vậy mà người vẫn bỏ ta đi. Còn tôi, rất lâu sau này, vẫn chẳng hiểu tại sao có lúc mình ngớ ngẩn như vậy.
Anh em ạ, đừng phí thời gian cho những việc chẳng đáng. Mất một cô gái thì đau đấy, nhưng đánh mất chính mình, nói một cách bình dân, thì tiêu đời!
5 notes · View notes
hilovehowareyou · 19 days
Text
Tumblr media
Ngắm sao ở SG ồn ào quá, mình muốn vào rừng, thả chân xuống suối, để những bài hát não nề phát lên trong điện thoại, lòng mình theo đó cũng nhẹ nhàng hơn.
Vô tình nhìn thấy thêm hình xăm trên cánh tay, khác với mọi khi sẽ chửi um sùm lên, bố chỉ nhìn mình với ánh mắt kiểu " m đang làm gi với cơ thể m vậy con ?", đêm đó mình mất ngủ.
Linh hay hỏi: " cho đi rất nhiều thứ, rồi có nhận lại được gi không m ??", mình cũng không biết nữa, vốn dĩ lúc cho đi không nên mong cầu sẽ nhận lại (lý thuyết là vậy =))), "goodthing will come thôi Linh" mình rep
3 notes · View notes