#Lý Xuân Bình
Explore tagged Tumblr posts
aou5733 · 11 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
8 tháng 8 năm 2024
1 note · View note
february-wooden-fish · 10 months ago
Text
Tumblr media
Hi vọng anh tìm được hạnh phúc. Nhưng anh hạnh phúc rồi, thì em cũng sẽ buồn, còn nếu như anh không tìm được hạnh phúc, e lại sẽ càng đau lòng thêm.
Hi vọng người có nơi để đi, có lý do để chờ, và tìm được mái ấm để cuộc đời này bớt cô đơn.
Còn vô vàn những cảm xúc không thể gọi tên ấy, tôi xin giữ lại cho bản thân mình. Suốt cuộc đời này, không nói ra, không đặt lời, không tìm về, để tôi và người đều được bình yên.
Đã từng là kỷ niệm thì cả đời này hãy cứ để kỷ niệm ấy chôn vùi. Chúng ta không gặp lại, không hỏi thăm, không ngang qua cuộc đời của nhau nữa, bởi có những sự lựa chọn trong cuộc đời này, chúng ta chỉ có thể theo đến hết đời.
Tình yêu của ng��ời, tình thương của tôi, gói gọn trong những tháng năm đôi mươi mà thôi. Còn những mong mỏi hiện tại lúc này đây, chỉ có thể một mình gặm nhấm quá khứ. Không mất đi, không già đi, không phai nhạt, cả đời này chôn vùi trong quãng thời gian vô tận này mà thôi…
Moctieungu | viết cho T, thanh xuân
67 notes · View notes
huagiaduan · 1 month ago
Text
Tumblr media
Bà ơi, sương mù rồi sẽ tan,
chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Bà ơi, sau khi bà đi
Thế giới của cháu phủ đầy sương mù
Cháu khoác lên mình làn sương ấy
Ăn, ngủ, đi lại
Mọi thứ trông vẫn bình thường
Nhưng chỉ cháu mới biết
Đâu đó trong lòng mình đã rạn vỡ
—/—
Là bản nhạc cuộc đời từng ngân vang trong cháu
Bỗng dưng ngừng lại
Lặng đi một cách đột ngột
Thế giới bỗng lặng đi đến khó tin
Lặng đến mức trở nên phi lý
—/—
Là cuốn truyện cháu đọc suốt 38 năm
Đột nhiên lật đến trang cuối
Rồi ai đó nhanh tay khép lại
Cháu chỉ kịp ngỡ ngàng
—/—
Cháu biết rồi cháu sẽ ổn thôi
Thế giới rồi sẽ lại trở nên náo nhiệt
Sẽ trở về đúng quỹ đạo của nó
Nắng sẽ hong khô làn sương quanh cháu
Cháu sẽ lại là chính mình
Nhẹ nhàng, trong trẻo như xưa
—/—
Hơn nữa, bà ơi
Chắc chắn bà sẽ quay về thăm cháu, đúng không?
Bà sẽ nở thành một bông hoa nơi góc tường
Chờ cháu ở ngã rẽ đường
Bà sẽ hoá thành một chồi non xanh mướt
Lặng lẽ đón cháu trong mùa xuân
Bà sẽ trở thành một chú mèo
Khẽ lướt qua gót chân cháu
Bà sẽ lớn lên thành một cô bé khác
Trong khu chợ đông vui
Mỉm cười với cháu
—/—
Nhưng… bà ơi
Cháu vẫn muốn
Bà vẫn là bà
Cháu vẫn là cháu gái của bà
Vì thế, xin bà hãy ở đó
Chờ cháu..
—/—
Còn nếu không thể…
Dù chỉ là một hạt bụi gặp một hạt bụi
Một giọt nước tìm thấy một giọt nước
Một làn gió chạm vào một làn gió
Trăm năm, ngàn năm, vạn năm
Dù là ngày nào đó xa xôi bất chợt
Cháu vẫn sẽ chờ…
cre: 大佬家的日常
18 notes · View notes
nhanam · 1 year ago
Text
Trong một thế giới không tương lai...
❝Trong một thế giới không tương lai thì mỗi lần chia tay một người bạn là một lần chết, mỗi nụ cười là nụ cười cuối cùng. Trong một thế giới không tương lai thì bên kia của hiện tại là hư vô và con người bám lấy hiện tại như bám vào một mỏm đá.
Tumblr media
Trong một thế giới không tương lai ta cũng không thể biết ai sẽ trúng thưởng giveaway lần này!
Đầu tuần hứng khởi, xin được mở cuộc ghi là giveaway đọc là lì xì đầu năm tới những người dùng tumblr hẳn đang ngỡ admin này đã xù.
Món lì xì này tuy nhỏ mà lại chỉ có một, không những vậy còn đính kèm phụ kiện bí mật chỉ người may mắn nhận được mới biết hihi
Lì xì công khai: 1 cuốn Những giấc mơ của Einstein (Alan Lightman – Lê Chu Cầu dịch)
Cuốn này mới được Nhã Nam tái bản, bìa sci-fi hiện đại tràn đầy cầu kỳ, nhưng bản tớ tặng là bản bìa cũ, vintage đơn sơ mà mộc mạc - tớ may mắn tìm mua được ở một tiệm sách cũ, mối duyên này giờ mong được chuyển tiếp tới một bạn may mắn khác. Năm mới ta cùng tôn vinh cách những cuốn sách tìm đến với mình ngẫu nhiên và tùy duyên như vậy nhé.
Giới thiệu một chút về Những giấc mơ của Einstein. Đây không phải một tiểu luận khoa học về thời gian, lại càng chẳng phải tiểu sử Einstein, mà là một tiểu thuyết theo đúng nghĩa của từ này. Nhân vật chính của nó, bởi vậy, cũng không phải Einstein (bản thân Einstein chỉ là một hình bóng xa xôi làm nền). Những giấc mơ về thời gian của Einstein, hay chính xác hơn, thời gian mới là nhân vật chính ở đây.
Bằng trí tưởng tượng phong phú, Alan Lightman đã tạo ra những thời huống hết sức lý thú và bất ngờ, cuốn người đọc vào vòng xoáy của thời gian muôn hình vạn trạng. Nếu thời gian không trôi theo đường thẳng, mà lại theo một đường tròn, nghĩa là mọi sự kiện đã trôi qua sẽ được lặp lại… Nếu thời gian có điểm tận cùng, thì người ta sẽ ứng xử ra sao khi đến gần cái thời điểm định mệnh ấy? Còn nếu con người là bất tử…
Còn dịp nào thích hợp hơn đầu xuân năm mới này để nghiền ngẫm, trăn trở và đau đáu về thời gian cũng như sự bất khả năm bắt nó?
Tumblr media
(1 phút quảng cáo cho nhà không tài trợ: Cuốn này thực sự thú vị, nhiệt liệt giới thiệu tới các bạn!)
Lì xì bí mật: 1 món quà bổ trợ cho công cuộc đọc sách
Luật chơi đơn giản thui: các bạn hãy tương tác với bài viết này và reply 1 con số may mắn <1000, sau một tuần tớ sẽ quay thưởng ngẫu nhiên.
Chúc các bạn may mắn, không chỉ trong màn giveaway hẻo quà này mà trong mọi màn mà cuộc đời sẽ vén lên cho bạn trong năm nay!
❝Ở cái quán nhỏ bày ngoài đường sáu cái bàn và những chậu hoa dã yên có một chàng trai ngồi uống cà phê, ăn bánh ngọt. Anh bình thản nhìn đường phố, thấy hai người đàn bà mặc áo thun cười nói, thấy người đàn bà đứng tuổi bên thành giếng, thấy hai người bạn không ngừng chia tay nhau. Trong lúc ấy một đám mây đen kéo qua thành phố. Nhưng chàng trai vẫn ngồi ở bàn. Anh chỉ có thể hình dung được hiện tại, mà hiện tại trong khoảnh khắc này là bầu trời âm u nhưng không mưa. Trong lúc ăn bánh uống cà phê, anh lấy làm ngạc nhiên rằng kết thúc của thế giới lại tối đen đến thế.
❝Rồi mưa. Chàng trai đi vào trong quán, cởi áo khoác ướt và ngạc nhiên rằng thế giới kết thúc trong mưa.
❝Anh nói chuyện với đầu bếp về món ăn, nhưng anh không chờ mưa tạnh vì anh không chờ gì cả. Trong một thế giới không tương lai thì mỗi khoảnh khắc đều là chung cục của thế giới. Sau hai mươi phút, mây đen kéo đi, tạnh mưa, trời lại sáng. Chàng trai trở lại bàn và ngạc nhiên thấy rằng thế giới kết thúc trong ánh nắng.
Tumblr media
53 notes · View notes
ian98m55 · 2 years ago
Text
Một câu nói tuyệt vời mà bạn lưu giữ bấy lâu nay?
1. Bởi Thượng Đế yêu cậu, nên Người mới cắn cậu một miếng. (Mình là người câm)
2. Tôi tôn trọng LGBT, tôi hiểu về trầm cảm, tôi sẽ cho những chú mèo hoang dưới lầu ăn, sẽ nhường chỗ ngồi cho cụ ông, cụ bà, sẽ nói cảm ơn với nhân viên cửa hàng... Mặc dù, tôi chẳng gì nổi bật, ngoại hình phổ thông, hay nổi nóng, từng thất bại, đau lòng, từng tuyệt vọng, buồn bã, từng nhận hết cái khổ ở đời... Nhưng tôi vẫn vậy, vẫn muốn cố gắng trở thành một con người lương thiện.
3. Điều mang lại sức mạnh tràn đầy trên thế giới này chẳng phải tôn trọng cùng bình đẳng, mà là được thiên vị. - Nhóc Maruko
4. Tôi phải mua một chiếc váy mặc vào mùa xuân đây, chỉ vậy mới có thể vượt qua những tháng ngày tràn sắc xuân này.
5. Ý nghĩa về sự tồn tại của cha mẹ chẳng phải mang lại dễ chịu thoải mái cùng cuộc sống giàu sang cho con cái, mà là để khi bạn nghĩ về mẹ cha của bạn, bạn sẽ thấy tràn đầy sức mạnh trong tim, sẽ thấy thực ấm áp, từ đó có can đảm cùng khả năng để vượt qua những khó khăn, cuối cùng, bạn sẽ thu hoạch được sự tự do cùng vui thú thực sự ở đời.
6. Tất cả những gì mất đi rồi sẽ trở về bằng một cách khác. - Cảnh Soái
7. Khi bạn vui vẻ, bạn nghe thấy âm nhạc. Khi bạn đau lòng, bạn bắt đầu hiểu từng lời ca. Đây chính là thứ mà người ta hay nói: "Mới nghe chưa hiểu ý nghĩa khúc hát, khi nghe lại đã trở thành người trong ca khúc ấy."
8. Em chẳng cố gắng dành trọn tâm trí mình để nhớ về người. Bởi em hiểu, gặp gỡ được nhau thì nên cảm ơn, hai vai ngang qua thì nên buông bỏ. Chỉ là, trong rất nhiều khoảnh khắc em chợt nhớ đến người, chẳng hạn như xem một bộ phim, nghe một điệu nhạc, nhẩm một lời ca, băng qua đường cái, cùng vô số những khoảnh khắc nhắm lại đôi mắt này. - Nhớ tháng ngày xưa cũ | Trương Tiểu Nhàn
9. Bản thân tôi là một kẻ tỏ vẻ thanh cao, chán ghét chuyện đời, chỉ ước cuộc sống này chỉ còn gió và trăng. Nhưng một ngày nào đó, tôi bắt đầu muốn cùng người trải qua sự lãng mạn trần tục ở đời, để cùng chúc mừng mỗi ngày vốn bình thường như vậy.
10. Bạn phải dành dụm sự đáng yêu nơi bạn, chăm sóc cho lương thiện lớn khôn, trở nên dũng cảm. Khi thế giới này ngày càng tồi tệ, chỉ mong bạn ngày càng tốt đẹp.
11. Tôi băng qua 120 nghìn cây số, trải qua vô số ngày đêm cùng sao trời, băng qua khói bom cùng lửa đạn... Người ở đâu, tôi bước đến gặp người. - Gửi năm tháng xa xôi | Lục Diệc Ca
12. Khi bạn có thể làm bất cứ chuyện gì, bạn rất ngầu. Nhưng khi b���n không làm chuyện bạn chẳng muốn làm sẽ càng ngầu hơn.
13. Trong tất cả những lời tạm biệt, tôi thích nhất câu "Ngày mai gặp."
14. Cậu chẳng phải kẻ tép riu gì cả, với tôi, cậu là thời tiết cùng tất cả tâm tình.
15. "Ở nơi sâu thẳm của tuyệt vọng, nở một đoá hoa đẹp nhất trần đời." 5 năm trước nhìn thấy câu này trong phòng thi lên Thạc sỹ.
16. Xe lửa ngừng ở trạm mùa xuân một tiếng đồng hồ, trong phút cuối cùng, em bước vào toa xe của tôi. - Xá Mạn
17. Đăng sinh dương toại hỏa, Trần tán lý ngư phong. (Dùng đá lửa thắp sáng ngọn đèn kia, gió thu thổi bay tất cả bụi trần. Nôm na rằng tất cả đau buồn rồi cũng nhạt nhoà theo thời gian) - Lương Giản Văn Đế
18. Tôi hi vọng em có thể vẫn mãi thích tôi, tình này không gục ngã trước hiện thực, cũng không bị người hay vật cám dỗ bản thân, hai ta có thể đồng hành bước đến hôn nhân, cùng nhau sinh con đẻ cái. Câu này không chỉ nói với em, còn nói với chính bản thân tôi nữa.
19. Trách nhiệm của bạn là san phẳng gồ ghề, chẳng phải lo nghĩ thời gian. Việc bạn làm vào tháng 3, tháng 4, đến tháng 8, tháng 9 ắt có câu trả lời. - Dư Thế Tồn
20. Dịu dàng là có người yêu em, không phải vì có được em. Mà em, lại cảm nhận được tấm chân thành ấy.
21. Một đoá hoa úa tàn chẳng làm mất cả mùa xuân, một lần thất bại cũng chẳng lãng phí cả cuộc đời. Bạn không kém cỏi chút nào đâu, chỉ cần bạn muốn bắt đầu thì có thể lên đường ngay thôi.
22. Trong lòng mỗi người đều giấu một con diều, dù cho nó mang ý nghĩa gì, xin hãy can đảm đuổi theo. - Người đua diều | Khaled Hosseini
23. Xin em hãy tự tin mà tự cho rằng. Tất cả những trời đêm đầy ánh sao trăng, những con suối róc rách mát lành, hay là mật ong cùng bơ đường... Tất cả những gì tuyệt đẹp trên thế gian này mà tôi nói chỉ vì hình dung về em.
24. Trên đời này chẳng tồn tại lời tha thứ chân chính đâu, những con đường ta bước qua đều lưu lại dấu chân. Nhưng tôi vẫn sẽ cảm ơn, bởi trên đoạn đường khúc khuỷu nhất đời người, cái thiện kéo theo cái ác cùng bước đi, tình yêu đồng hành cùng tội lỗi. Chờ cho đến khi bước qua mảnh rừng đầy bụi gai này, quay đầu nhìn lại, hay rằng thật - giả, thiện - ác đều là trái tim ta. - Nhẫn Đông | Twentine
25. Anh đến rồi, vậy thì chẳng cần sự ghé thăm của mùa xuân nữa.
26. Kẻ gặp ai cũng yêu kỳ thực chẳng yêu ai. - Thất lạc cõi người | Dazai Osamu
27. Bạn cầu xin Thượng Đế ban ân, chứng tỏ bạn tin tưởng Người. Nếu Thượng Đế không giúp bạn, chứng tỏ Người tin tưởng bạn.
28. Muối là nỗi tương tư của biển cả bao la khi dòng sông kia chảy qua khắp mọi miền.
29. Mong cho những nơi bạn đặt chân chẳng phải miền đất lạnh, mong cho những người bạn gặp gỡ đều ôm trong mình trái tim lương thiện.
30. Cha mẹ chính là người luôn dõi theo bóng lưng bạn với vẻ mừng rỡ lại đau thương, muốn đuổi theo ôm bạn vào lòng lại chẳng dám biểu lộ. - Dear Andreas | Long Ứng Đài
Tranh minh hoạ: Jungho Lee
Weibo | Linh Lung Tháp
39 notes · View notes
mayphatdienhondahaiminh · 1 month ago
Text
🔌 Hải Minh – Địa Chỉ Uy Tín Số 1 Về Máy Phát Điện Honda Chính Hãng Tại Việt Nam 🇻🇳
Tumblr media
Bạn đang tìm một chiếc máy phát điện Honda chính hãng, bền bỉ, tiết kiệm nhiên liệu và giá cả hợp lý?
👉 Hải Minh – Tự hào là đơn vị hàng đầu chuyên cung cấp & phân phối máy phát điện Honda chính hãng với: ✅ Cam kết 100% hàng chuẩn hãng, đầy đủ giấy tờ CO-CQ ✅ Giá tốt nhất thị trường – không qua trung gian ✅ Đội ngũ kỹ thuật viên chuyên nghiệp, hỗ trợ lắp đặt & bảo hành tận nơi ✅ Kho hàng sẵn, giao nhanh toàn quốc – có máy ngay khi cần
💬 Với hàng ngàn khách hàng tin tưởng trong suốt nhiều năm qua – từ hộ gia đình, cửa hàng đến nhà xưởng, bệnh viện, trường học – Hải Minh cam kết mang đến giải pháp điện dự phòng hiệu quả, an toàn và bền lâu nhất.
📞 Gọi ngay để được tư vấn MIỄN PHÍ & nhận báo giá tốt nhất hôm nay! LIÊN HỆ MUA HÀNG VÀ NHẬN TƯ VẤN MIỄN PHÍ: ☎️ Hà Nội: 0918.486.458 - 0962.714.680 - Số 1 Ngõ 495 Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà Nội ☎️ Tp.HCM: 0902.787.139 - 0932.196.898- 33/4 Bùi Đình Túy, Phường 26, quận Bình Thạnh
📝 Xem thêm sản phẩm tại: https://sieuthihaiminh.vn/may-phat-dien-honda.html
2 notes · View notes
q1tower · 2 months ago
Text
Vị trí Q1 Tower Quy Nhơn
Dự án Q1 Tower tọa lạc tại số 01 Ngô Mây, phường Nguyễn Văn Cừ, TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định. Vị trí dự án đáp ứng đầy đủ tiêu chỉ “Nhất vị, Nhị hướng” với view trực diện biển Quy Nhơn và quảng trường trung tâm thành phố. Khu đất nằm ngay vị trí chiến lược vòng xoay ngã 5 nơi giao thoa của các trục nội đô sầm uất như An Dương Vương, Nguyễn Tất Thành, Xuân Diệu, Diên Hồng và Ngô Mây.
Tumblr media
Sở hữu vị trí độc tôn tại trung tâm du lịch biển Quy Nhơn, nơi hội tụ lượng khách du lịch đông đảo từ mọi miền. Hướng biển trực diện với tầm nhìn không giới hạn, Q1Tower là điểm đến lý tưởng cho du khách trong và ngoài nước tận hưởng trọn vẹn hơi thở thiên nhiên và năng lượng đại dương.
Đặc biệt, vị trí dự án Q1 Tower Quy Nhơn còn nằm ngay Quảng trường Nguyễn Tất Thành, nơi diễn ra các sự kiện trọng đại của Bình Định, công viên Thiếu nhi xanh mát bên biển, địa danh Eo Nín Thở nổi tiếng và cả một bãi biển cát vàng xinh đẹp bậc nhất Quy Nhơn.
Căn hộ Q1 Tower Ngô Mây nằm ngay tại cửa ngõ đón sóng đầu tư mạnh mẽ của thị trường bất động sản biển, kết nối không giới hạn với hạ tầng phát triển, dễ dàng tiếp cận các điểm du lịch, sân bay, trung tâm thương mại. Vị trí đắc địa này không chỉ mang đến lợi thế về du lịch mà còn là yếu tố then chốt thúc đẩy tiềm năng tăng giá trị bất động sản.
2 notes · View notes
iam-annhien · 1 year ago
Text
Tumblr media
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương lúc đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
11 notes · View notes
buiducchinh · 3 months ago
Text
Giờ nào rồi mà còn hóng drama, cày Netflix? Anh em định chờ đến khi tuổi xuân qua hết, mỏi gối chùn chân mới bắt đầu chạy đua (với thế hệ trẻ tiếp theo) hả?
(Đây là một bài viết động chạm mà phần lớn các anh em sẽ bỏ qua, con ai đủ dũng khí để đối mặt và đọc hết, một cánh cửa xứng đáng sẽ mở ra cho anh em)
Anh em có đang kiểu mỗi sáng dậy, mở mắt ra và việc đầu tiên là với lấy điện thoại? Rồi lướt nhẹ Instagram, Tóp mỡ coi có gì mới không (hoặc là cho tỉnh ngủ) rồi nhủ là "chỉ 5 phút thôi"... rồi chớp mắt một cái không trễ giờ thì cũng tới trưa (ngày nghỉ). Hệ quả là không kịp ăn sáng, đi làm muộn, chen chúc hoặc là gì đó rất không tốt cho cảm xúc để bắt đầu một ngày mới. (?)
Có khi nào anh em giật mình nhận ra mình đã 25, 28, 30 tuổi mà chưa có gì trong tay không? Trong khi bạn bè đứa này đứa kia thì thăng tiến vù vù, mua nhà, mua xe?
Anh em sợ mình rảnh rỗi, vì khi đó có thể mình sẽ nghĩ: "Sao mình cái gì cũng hơn (người khác) mà mình lại không có những thứ họ có? Có phải do mình kém không? Hay là do mình không may mắn?"
Con số không biết nói dối.
Mark Manson, tác giả cuốn "Nghệ thuật tinh tế của việc đếch quan tâm", từng nói rằng một người trung bình dành tới 11 năm trong đời chỉ để nhìn vào màn hình. Tính ra là khoảng 4.015 ngày, hay gần 100.000 giờ. Tưởng tượng xem: 11 năm - đủ để học 11 thạc sĩ, xây dựng 3-4 công ty triệu đô, hay thành thạo 5-6 ngoại ngữ.
Chỉ tính riêng thời gian xem Netflix và Youtube, một người trẻ trung bình dành 3,2 giờ mỗi ngày - tương đương 48 ngày mỗi năm chỉ để "chill". Nếu anh em đang ở độ tuổi 20-30, đây chính là thời kỳ "vàng" với nguồn năng lượng dồi dào nhất, trí nhớ tốt nhất, và khả năng học hỏi nhanh nhất. Đây là khoảng thời gian KHÔNG THỂ mua lại bằng tiền.
Vậy mà anh em mình đang làm gì? Lướt, xem, cười, ngủ, lặp lại.
Từ một ngày, một lúc, một tí thôi giờ nó đã thành thói quen trong vô thức.
Từ một người, một nhóm giờ nó đã thành thói quen cả một thế hệ, một đám đông.
Có bao giờ anh em thực sự nghiêm túc đếm lại thời gian mình đã dành để "giải trí" (mà nếu thiếu cũng chả sao) chưa?
---------
Tại sao não bộ lại thích làm việc trái với lợi ích dài hạn của chính mình?
-----------
Để hiểu tại sao chúng ta liên tục lựa chọn phần thưởng ngắn hạn, anh em cần hiểu cái gốc rễ của vấn đề.
Có một thực tế là não bộ con người phát triển cách đây hàng trăm nghìn năm, khi con người còn sống trong môi trường khan hiếm. Phần não cổ xưa (hệ viền - limbic system) được lập trình để tìm kiếm phần thưởng tức thì: thức ăn, an toàn, khoái cảm. Vì thời đó, không ai biết ngày mai có còn sống không.
Anh em có thể tìm đọc cuốn "Hooked" của Nir Eyal, trong đó ổng phân tích chi tiết về "Mô hình Hook" - kỹ thuật mà các công ty công nghệ sử dụng để tạo ra sản phẩm gây nghiện. Đó là một vòng lặp 4 bước: Trigger (kích hoạt) → Action (hành động) → Variable Reward (phần thưởng biến đổi) → Investment (đầu tư).
Đáng sợ hơn, các ứng dụng giải trí hiện đại được thiết kế bởi những chuyên gia tâm lý hàng đầu. Tristan Harris, cựu nhân viên Google và người sáng lập Trung tâm Công nghệ Nhân văn, tiết lộ rằng các công ty công nghệ thuê hàng trăm kỹ sư và nhà thiết kế UI/UX với mục tiêu duy nhất: giữ anh em dán mắt vào màn hình càng lâu càng tốt.
Anh em biết tính năng "Tự động phát tập tiếp theo" trên Netflix được phát minh khi nào không? Trước đó, người xem phải chủ động nhấn nút để chuyển sang tập mới, tạo ra một "điểm quyết định" - khoảnh khắc não bộ có thể dừng lại và suy nghĩ hợp lý. Việc loại bỏ điểm quyết định này đã tăng thời gian xem Netflix lên 30% chỉ trong một năm.
Nhiều anh em nghĩ mình có ý chí mạnh mẽ, nhưng thực tế, ý chí giống như cơ bắp - nó có giới hạn và sẽ mệt mỏi khi sử dụng quá nhiều. Hiện tượng này được gọi là "sự kiệt quệ của ý chí" (ego depletion), được phát hiện bởi nhà tâm lý học Roy Baumeister. Cái này giải thích tại sao vào cuối ngày, sau khi đã đưa ra nhiều quyết định, anh em dễ đầu hàng trước cám dỗ hơn.
Đó không phải lỗi của anh em, nhưng trách nhiệm vượt qua nó thì hoàn toàn thuộc về anh em.
---------
Quy tắc 5/25 của Warren Buffett: Bí mật đơn giản đến khó tin
----------
Quy tắc 5/25 của Warren Buffett không chỉ là một công cụ quản lý thời gian - nó là một triết lý sống. Để hiểu sâu hơn về cách quy tắc này hoạt động, tui sẽ phân tích kỹ càng hơn.
Ông già Warren (không phải tui gọi đâu, cộng đồng đầu tư thế giới thường gọi ổng như vậy với sự kính trọng) không thành công chỉ nhờ tài phân tích tài chính. Thực chất, bí quyết thành công của ổng nằm ở khả năng loại bỏ những thứ không cần thiết.
-----
Vì sao quy tắc này hiệu quả? Có ba lý do khoa học:
1. Hiệu ứng Zeigarnik:
Tâm trí chúng ta bị ám ảnh bởi những việc chưa hoàn thành. Khi có quá nhiều mục tiêu, não bộ liên tục bị kéo giữa chúng, tạo ra căng thẳng và lo lắng tiềm thức. Bằng cách loại bỏ hoàn toàn 20 mục tiêu còn lại, anh em giải phóng năng lượng tinh thần.
2. Quy luật Pareto (80/20):
80% kết quả đến từ 20% nỗ lực. Đáng tiếc là nhiều anh em dành 80% thời gian cho những hoạt động chỉ mang lại 20% giá trị. Quy tắc 5/25 giúp đảo ngược tỷ lệ này.
3. Chi phí cơ hội:
Mỗi giờ dành cho Netflix là một giờ KHÔNG dành cho mục tiêu hàng đầu. Đây không chỉ là sự đánh đổi thời gian, mà còn là đánh đổi con người anh em có thể trở thành.
Nhưng làm thế nào để áp dụng quy tắc này một cách hiệu quả? Đây là cách anh em nên làm khác với những gì mọi người thường làm:
Thay vì: Liệt kê 25 mục tiêu chung chung ("thành công", "hạnh phúc", "giàu có")
Anh em nên: Liệt kê 25 mục tiêu CỤ THỂ, có thể đo lường ("xây dựng doanh nghiệp 1 tỷ doanh thu", "đọc 30 cuốn sách chuyên ngành", "học tiếng Anh đạt IELTS 7.0")
Thay vì: Chọn 5 mục tiêu "nghe có vẻ quan trọng nhất"
Anh em nên: Đánh giá từng mục tiêu bằng câu hỏi: "Nếu tui chỉ đạt được duy nhất mục tiêu này trong 5 năm tới, tui có hài lòng không?"
Thay vì: Cố gắng thực hiện cả 25 mục tiêu "khi có thời gian"
Anh em nên: Lập danh sách "TRÁNH XA BẰNG MỌI GIÁ" cho 20 mục tiêu còn lại
Jim Collins, tác giả cuốn "Good to Great", đã áp dụng quy tắc này theo cách độc đáo. Ổng tạo ra cái gọi là "danh sách không làm" (stop-doing list) thay vì "danh sách cần làm" (to-do list). Các CEO cấp cao thường dành 80% thời gian cho những hoạt động chỉ đóng góp 20% giá trị.
---------
Công thức "2 phút ngồi yên" - Vũ khí hạ gục dopamine giả
----------
Khi đã xác định 5 ưu tiên hàng đầu, anh em sẽ phải đối mặt với thử thách lớn nhất: vượt qua cơn thèm dopamine giả từ mạng xã hội và giải trí trực tuyến. Đây là lúc kỹ thuật "2 phút ngồi yên" phát huy sức mạnh.
Chúng ta cần hiểu rõ cơ chế sinh lý học đằng sau kỹ thuật này:
1. Mạch thần kinh kích thích:
Khi anh em có thôi thúc muốn mở YouTube hay Tóp mỡ, đó là do mạch dẫn truyền dopamine đang hoạt động. Dopamine không phải là "hormone hạnh phúc" như nhiều người lầm tưởng, mà là "hormone ham muốn". Nó tạo ra cảm giác thèm muốn mãnh liệt, không phải sự thỏa mãn.
2. Thời gian tồn tại của cơn thèm:
Các nhà nghiên cứu ở Đại học Cornell phát hiện rằng cơn thèm muốn thường đạt đỉnh trong khoảng 90-120 giây, sau đó giảm dần nếu không được đáp ứng. Điều này có nghĩa là nếu anh em có thể trì hoãn 2 phút, cơn thèm sẽ tự nhiên yếu đi.
3. Hiệu ứng chuyển đổi chú ý: Khi anh em chủ động ngồi yên và quan sát cảm giác thèm muốn, anh em đang kích hoạt vùng não prefrontal cortex (vỏ não trước trán) - trung tâm kiểm soát nhận thức cao cấp. Điều này tạm thời "ghi đè" lên hệ viền đang thèm dopamine.
Để áp dụng kỹ thuật "2 phút ngồi yên" hiệu quả, anh em có thể làm theo các bước sau:
Thay vì: Cố gắng đàn áp cơn thèm (càng đàn áp càng mạnh)
Anh em nên: Chấp nhận và quan sát cơn thèm như một nhà khoa học, không phán xét
Thay vì: Dựa vào ý chí để cưỡng lại
Anh em nên: Áp dụng nguyên tắc "Nếu-Thì" (If-Then): "Nếu tui muốn mở Instagram, thì tui sẽ đặt điện thoại xuống và ngồi yên 2 phút"
Thay vì: Tự trách móc bản thân khi thất bại
Anh em nên: Ghi lại "data" mỗi lần áp dụng kỹ thuật, dù thành công hay thất bại, để cải thiện dần
Một biến thể mạnh mẽ của kỹ thuật này được sử dụng bởi Satya Nadella, CEO Microsoft. Ổng gọi đó là "kỹ thuật chuyển hướng mini" - khi cảm thấy muốn phân tâm, ổng sẽ dành chính xác 2 phút để viết ra 3 việc quan trọng nhất cần hoàn thành trong ngày và đặt chúng trước mặt.
Anh em cũng cần lưu ý đến "điểm kích hoạt" (trigger points) - những tình huống, cảm xúc, hoặc thời điểm khiến anh em dễ sa vào giải trí. Chẳng hạn, nhiều người mở TikTok khi cảm thấy buồn chán, lo lắng, hoặc cô đơn. Bằng cách nhận diện các điểm kích hoạt này, anh em có thể chuẩn bị trước kỹ thuật "2 phút ngồi yên".
Tỷ phú John Doerr, nhà đầu tư vào Google và Amazon, áp dụng một biến thể khác: "luật 5 phút". Ổng chỉ cho phép bản thân sử dụng mạng xã hội sau khi đã hoàn thành 1 giờ làm việc tập trung. Điều này tạo ra một "hệ thống phần thưởng thật" thay vì dopamine giả.
-----------
Lãi kép hành vi - Bí mật của sự kiên trì dài hạn
------------
Ray Dalio, người sáng lập quỹ đầu tư lớn nhất thế giới Bridgewater Associates, từng nói: "Tiến bộ nhỏ mỗi ngày, khi tích lũy theo thời gian, sẽ dẫn đến những kết quả to lớn không tưởng."
Đây chính là sức mạnh của lãi kép hành vi - nguyên tắc mà Warren Buffett áp dụng không chỉ trong đầu tư mà còn trong phát triển bản thân. Ổng từng nói: "Những thói quen nhỏ tạo nên khác biệt lớn - đó là lý do tại sao anh em phải biết mình đang tạo ra thói quen gì."
Để duy trì sự thay đổi lâu dài, anh em cần hiểu về ba giai đoạn của việc hình thành thói quen mới:
1. Giai đoạn Hứng khởi (1-7 ngày):
Đây là giai đoạn dễ nhất, khi anh em tràn đầy động lực. Tuy nhiên, đây cũng là lúc não bộ chưa tạo ra các kết nối thần kinh mới. 92% người từ bỏ ở giai đoạn này.
2. Giai đoạn Khủng hoảng (7-21 ngày):
Đây là thời kỳ khó khăn nhất, khi động lực ban đầu đã cạn kiệt nhưng thói quen mới chưa hình thành. Anh em sẽ thấy mệt mỏi hơn, dễ quay lại thói quen cũ.
3. Giai đoạn Tự đ���ng hóa (21-66 ngày):
Đây là khi não bộ bắt đầu tạo ra các đường dẫn thần kinh mới, khiến hành vi trở nên tự nhiên hơn. Anh em sẽ cảm thấy khó chịu nếu KHÔNG thực hiện thói quen mới.
Tỷ phú Reed Hastings, CEO Netflix, hiểu rõ quy trình này đến mức đã xây dựng cả một đế chế dựa vào nó. Ổng biết rằng khi người dùng xem Netflix liên tục trong 21 ngày, họ sẽ trở thành khách hàng dài hạn. Hãy dùng chính hiểu biết này để chống lại họ!
Những cạm bẫy thường gặp khi xây dựng thói quen mới:
Cạm bẫy #1: Đặt mục tiêu quá lớn
Thay vì: "Tui sẽ không xem Netflix trong 30 ngày"
Anh em nên: "Tui sẽ không xem Netflix trước 8 giờ tối hôm nay"
Cạm bẫy #2: Phá vỡ chuỗi
Thay vì: "Tui đã phá vỡ chuỗi, bỏ đi bắt đầu lại"
Anh em nên: Áp dụng nguyên tắc "không bao giờ lỡ 2 lần liên tiếp" của diễn viên hài Jerry Seinfeld
Cạm bẫy #3: Thiếu hệ thống theo dõi
Thay vì: Dựa vào cảm tính để đánh giá tiến độ
Anh em nên: Sử dụng ứng dụng theo dõi thói quen hoặc nhật ký hành vi để có dữ liệu cụ thể
Chuyên gia tâm lý James Clear, tác giả cuốn "Atomic Habits", đề xuất phương pháp "Stacking" (xếp chồng): gắn thói quen mới vào một thói quen đã tồn tại. Ví dụ: "Sau khi đánh răng (thói quen cũ), tui sẽ đọc 2 trang sách (thói quen mới) trước khi chạm vào điện thoại."
-------------
Kế hoạch 15 ngày tái lập trình não bộ - Từ nghiện Netflix đến siêu năng suất
-------------
Đây là lộ trình cụ thể 15 ngày để anh em thoát khỏi "cơn nghiện" dopamine giả và tái lập trình não bộ hướng đến những mục tiêu quan trọng hơn:
---
NGÀY 1: NHẬN THỨC
- Hành động: Tải app RescueTime hoặc Digital Wellbeing để theo dõi thời gian sử dụng thiết bị.
- Mục tiêu: Có bức tranh rõ ràng về thực trạng hiện tại.
- Chiến thắng nhỏ: Ghi lại chính xác tổng thời gian dùng mạng xã hội/giải trí hôm nay.
---
NGÀY 2: ĐÁNH GIÁ & PHÂN LOẠI
- Hành động: Liệt kê 25 mục tiêu quan trọng nhất trong 5 năm tới.
- Mục tiêu: Làm rõ những điều thực sự quan trọng với anh em.
- Chiến thắng nhỏ: Hoàn thành danh sách 25 mục tiêu và khoanh tròn 5 mục quan trọng nhất.
---
NGÀY 3: LOẠI BỎ & CAM KẾT
- Hành động: Tạo danh sách "TRÁNH XA BẰNG MỌI GIÁ" cho 20 mục tiêu còn lại.
- Mục tiêu: Giải phóng nguồn lực tinh thần và cam kết với Top 5.
- Chiến thắng nhỏ: Tạo "hợp đồng cá nhân" cam kết với 5 mục tiêu quan trọng nhất.
---
NGÀY 4: DETOX SỐ
- Hành động: Gỡ bỏ TẤT CẢ ứng dụng mạng xã hội và giải trí khỏi điện thoại trong 24 giờ.
- Mục tiêu: Tạo khoảng cách và làm gián đoạn thói quen tự động.
- Chiến thắng nhỏ: Vượt qua 24 giờ không dùng mạng xã hội/streaming.
---
NGÀY 5: XÂY DỰNG MÔI TRƯỜNG
- Hành động: Thiết lập môi trường làm việc không có yếu tố gây mất tập trung.
- Mục tiêu: Giảm thiểu "ma sát" khi bắt đầu công việc quan trọng.
- Chiến thắng nhỏ: Sắp xếp không gian làm việc gọn gàng, cài đặt phần mềm chặn trang web gây mất tập trung.
---
NGÀY 6: TẬP TRUNG POMODORO
- Hành động: Áp dụng kỹ thuật Pomodoro (25 phút tập trung + 5 phút nghỉ).
- Mục tiêu: Xây dựng "cơ bắp tập trung" dần dần.
- Chiến thắng nhỏ: Hoàn thành 4 chu kỳ Pomodoro trong ngày.
---
NGÀY 7: KỸ THUẬT "2 PHÚT NGỒI YÊN"
- Hành động: Mỗi khi muốn mở ứng dụng giải trí, áp dụng kỹ thuật "2 phút ngồi yên".
- Mục tiêu: Nhận thức và vượt qua cơn thèm dopamine.
- Chiến thắng nhỏ: Áp dụng thành công kỹ thuật này ít nhất 3 lần trong ngày.
---
NGÀY 8: THỜI GIAN "DEEP WORK"
- Hành động: Lên lịch 2 giờ "deep work" (làm việc sâu) không bị gián đoạn.
- Mục tiêu: Tạo không gian tập trung cao độ cho công việc quan trọng.
- Chiến thắng nhỏ: Hoàn thành trọn vẹn 2 giờ làm việc sâu không check điện thoại.
---
NGÀY 9: ĐỌC THAY VÌ SCROLL
- Hành động: Thay thế thời gian lướt mạng xã hội bằng đọc sách (ít nhất 30 phút).
- Mục tiêu: Tạo thói quen tiêu thụ nội dung chất lượng thay vì giải trí rỗng.
- Chiến thắng nhỏ: Đọc được ít nhất 20 trang sách liên quan đến mục tiêu Top 5.
---
NGÀY 10: TẠO CHUỖI THÀNH CÔNG
- Hành động: Bắt đầu ghi lại "chuỗi" những ngày thành công và treo ở nơi dễ thấy.
- Mục tiêu: Tạo động lực thị giác và trách nhiệm giải trình.
- Chiến thắng nhỏ: Đánh dấu ngày thứ 10 vào chuỗi thành công.
---
NGÀY 11: TỰ ĐỘNG HÓA QUYẾT ĐỊNH
- Hành động: Thiết lập các quy tắc "nếu-thì" cho 3 tình huống thường khiến anh em xao nhãng.
- Mục tiêu: Giảm thiểu gánh nặng quyết định và tự động hóa phản ứng.
- Chiến thắng nhỏ: Áp dụng thành công các quy tắc "nếu-thì" ít nhất 2 lần.
---
NGÀY 12: GIẢI THƯỞNG CÓ CHỦ ĐÍCH
- Hành động: Thiết kế hệ thống phần thưởng có chủ đích sau khi hoàn thành công việc quan trọng.
- Mục tiêu: Tạo nguồn dopamine lành mạnh thay vì dopamine giả.
- Chiến thắng nhỏ: Tự thưởng cho bản thân (cách lành mạnh) sau khi hoàn thành công việc khó.
---
NGÀY 13: ĐỐI MẶT STRESS
- Hành động: Khi cảm thấy stress, thay vì tìm đến giải trí, hãy tập thiền 10 phút.
- Mục tiêu: Xây dựng khả năng đối mặt với cảm xúc tiêu cực thay vì trốn tránh.
- Chiến thắng nhỏ: Vượt qua ít nhất 1 tình huống stress mà không dùng giải trí để né tránh.
---
NGÀY 14: CHIA SẺ CAM KẾT
- Hành động: Chia sẻ mục tiêu và tiến độ với ít nhất 1 người bạn/đồng nghiệp.
- Mục tiêu: Tạo trách nhiệm giải trình và hỗ trợ xã hội.
- Chiến thắng nhỏ: Nhận được cam kết hỗ trợ từ người bạn đó.
---
NGÀY 15: ĐÁNH GIÁ & KẾ HOẠCH TIẾP THEO
- Hành động: Đánh giá lại toàn bộ 14 ngày, ghi nhận tiến bộ và lập kế hoạch 30 ngày tiếp theo.
- Mục tiêu: Củng cố thành quả và chuẩn bị cho giai đoạn tiếp theo.
- Chiến thắng nhỏ: Viết ra ít nhất 3 bài học quan trọng và 3 mục tiêu cho 30 ngày tới.
Arianna Huffington, người sáng lập Huffington Post, đã dùng phương pháp tương tự để vượt qua "nghiện công việc" sau khi bà ngất xỉu vì kiệt sức. Bà đã tạo ra "nghi thức buông điện thoại" mỗi tối - đặt tất cả thiết bị điện tử trong một chiếc hộp bên ngoài phòng ngủ.
------------
Triết lý "Đối mặt lúc này, thảnh thơi sau này"
------------
Một trong những hiểu lầm lớn nhất về Warren Buffett là ông tự nhiên có khả năng kiên nhẫn phi thường. Sự thật là ông đã dành nhiều thập kỷ xây dựng "cơ bắp" kiên nhẫn thông qua việc liên tục đối mặt với sự khó chịu ngắn hạn.
Tỷ phú Jack Ma từng nói một câu thú vị: "Hôm nay rất khó khăn, ngày mai còn khó khăn hơn, nhưng ngày kia sẽ tươi đẹp." Nhưng nhiều anh em lại sống ngược lại: "Hôm nay thoải mái, ngày mai tiếp tục thoải mái, và ngày kia sẽ cực kỳ đau đớn."
Câu thần chú mà anh em nên nhớ:
"Ăn ếch đầu tiên, hưởng đường sau cùng."
Câu này có nguồn gốc từ cuốn sách của Brian Tracy và mang ý nghĩa: hãy làm việc khó khăn, khó chịu nhất trước tiên, và những phần thưởng sẽ đến sau. Đây cũng là triết lý sống mà Warren Buffett đã áp dụng suốt 94 năm qua.
Khi anh em đang phân vân giữa việc mở Netflix hay làm việc quan trọng, hãy tự hỏi: "Việc nào là 'con ếch' của tui hôm nay?"
Buffett từng được hỏi về bí quyết thành công, và ông trả lời đơn giản: "Trong khi mọi người tìm cách làm mọi thứ dễ dàng, tôi tìm cách làm mọi thứ khó khăn."
Thomas Edison, Bill Gates, và Steve Jobs - tất cả đều có khả năng chịu đựng sự khó chịu ngắn hạn để đạt được thành công dài hạn. Họ không phải những thiên tài bẩm sinh; họ là những người sẵn sàng "ăn ếch" mỗi ngày.
Anh em đang đọc bài viết này có lẽ cũng muốn thay đổi. Và tui tin rằng anh em có thể làm được. Nhưng đó không phải là quyết định một lần - mà là quyết định hàng ngày, hàng giờ, thậm chí hàng phút.
Như Warren Buffett đã nói: "Chuỗi. Đừng bao giờ phá vỡ chuỗi." Mỗi lần anh em chọn công việc thay vì giải trí, anh em đang thêm một mắt xích vào chuỗi thành công.
Hãy nhớ: thành công không phải là đích đến, mà là quá trình. Đó là chuỗi quyết định nhỏ, lặp đi lặp lại mỗi ngày, định hình nên con người anh em trong 5, 10, 20 năm tới.
Người ta nói rằng thời gian là thứ tài sản quý giá nhất. Nhưng điều đó không hoàn toàn đúng. Tài sản quý giá nhất của anh em là SỰ CHÚ Ý. Và nó đang bị cướp đi từng phút một.
Hãy tự quyết cuộc đời của mình.
Từ ngay hôm nay.
"Ăn ếch đầu tiên, hưởng đường sau cùng."
Thật lòng mong anh em thành công. Ít nhất là giành lại sự chú ý và tập trung vào mục tiêu cuộc sống của mình.
Cố gắng lên anh em.
Cảm ơn anh em vì đánh dấu "điểm bắt đầu thay đổi" trong còm nhé :D
--------
Anh em muốn hiểu sâu hơn có thể đọc thêm những nguồn tham khảo này hen:
- Cuốn "Atomic Habits" của James Clear - giải thích cách thói quen nhỏ tạo ra kết quả to lớn
- Bài phỏng vấn Warren Buffett trên CNBC về Quy tắc 5/25 (có trên YouTube)
- Podcast "The Tim Ferriss Show" - tập phỏng vấn các CEO về quản lý thời gian
- "Deep Work" của Cal Newport - về nghệ thuật tập trung trong thế giới đầy phân tâm
- "Hooked" của Nir Eyal - hiểu cách các ứng dụng thiết kế để gây nghiện
#think_different #dám_khác_biệt
Sắp tới tui định tạo một kênh riêng cho các anh em đam mê phát triển, tự học về Content, FnB và AI (mỗi cái mỗi kênh khác nhau để tránh loãng và ảnh hưởng tới anh em). Nếu anh em quan tâm để lại bình luận chủ đề mà anh em quan tâm, tui sẽ làm kênh để xây dựng nội dung cho anh em nha! (miễn phí nhưng chất lượng thì không phải bàn nha hehe)
2 notes · View notes
halyyhpa · 4 months ago
Text
Ôm em từ cái nhìn đầu tiên
Tớ vốn rất thích những cái ôm chân tình đến từ những người tớ mến thương. Bởi vì nó mang đến cho tớ cảm giác che chở dễ chịu, bao bọc ấm áp khó tả lắm. Vậy nên khi bắt đầu có tình cảm, quý trọng người khác, tớ thay vì nói là “Tôi thật sự rất quý bạn” thì sẽ nói “Tôi có thể ôm bạn một cái được không?” (Ờm tuỳ người, độ tuổi tớ sẽ xưng hô khác nhau, nhưng ở đây để cho dễ tớ gợi là “tôi”-“bạn”). Hoặc là sẽ thoải mái cho người ấy ôm mình, không né tránh mà sẵn lòng ôm lại. Vậy mà có một nơi, tình cảm chưa kịp chớm mà đã níu trọn tớ vào lòng, nơi mà tớ gắn bó chưa tới một năm mà đã tặng tớ nhiều cái ôm đến thế. Ấy là Thăng Long của tớ.
Cách đấy khoảng một tháng, tớ tham gia viết bài “Thăng Long trong tôi”, một cuộc thi trường tổ chức nhân kỉ niệm 60 thành lập. Khi bắt đầu lên ý tưởng để viết bài, tớ cảm thấy nửa năm ở đây đã vun đắp cho tớ rất nhiều kí ức đẹp nhưng để mà nói là nổi bật hoàn toàn, tạo bước ngoặt, có thể tạo dấu ấn riêng thì đối với tớ là chưa có. Về những người tớ yêu quý, tớ quý họ là từ nhiều mảnh ghép khoảnh khắc mà nên, không có ai là đột nhiêu yêu luôn vì chỉ một sự kiện cả. Về những lúc rối như tơ mồng, lòng mình bị thắt nút, đa phần là nương theo thời gian hoặc có người khác đến và tạo ra niềm vui để rồi gián tiếp được gỡ nút. Thế nên tớ chỉ nghĩ được việc kể từ ngày đi học đầu tiên đến bây giờ và điểm thêm vài câu chuyện có phần đặc sắc với tớ.
Tớ lật dở những trang ký ức của mình, trở về ngày đầu tiên ấy, điều tớ không thể nào không nhắc tới, đến tận bây giờ vẫn còn nhớ y nguyên đó cái ôm của cô Bắc, cô chủ nhiệm tớ. Tớ vẫn nhớ hôm ấy tớ đã bất ngờ và cảm kích nhiều thế nào, bởi đây là lần đầu, có người vừa mới biết mặt đã ôm tớ. Bản thân tớ là người sống phần nhiều thiên về trái tim, nên tớ rất thích và trân trọng những người sống tình cảm như cô.
Mới hồi tưởng về lần ấy thì tớ nhớ lại mấy ngày gần đây, tớ cũng nhận được hơn một cái ôm của cô Bình, người mà trước đấy tớ chưa từng hình dung sẽ có tình cảm quý mến đặc biệt (cô Bình giống cô Yến ở chỗ lần đầu gặp, tớ không thể nào mà có thiện cảm nổi). Phải nói rằng tớ chưa ôm ai mà thích đến thế từ trước đến nay, quý cô là một phần, phần khác vì cô cao hơn tớ nhiều, vai lại rộng như một điểm tựa vững chắc.
Nghĩ đến hai kỉ niệm ấy, tớ bỗng bật ra, a phải rồi, là những cái ôm, không chỉ có hai cô, tớ còn nhận được nhiều cái ôm của các bạn nữa hay sao, có khi ôm không vì lý do gì cả. Đặc biệt lần kiểm tra giữa kì văn, điểm thấp, tớ khóc “lụt” lớp thì có Huyền và Linh dỗ dành, cũng vòng tay an ủi tớ. Vả đầu năm, sau Tết quay trở lại học, tớ cũng nhận được cái ôm của cô, của bạn ngày đầu xuân. A thế là có ý tưởng rồi hay sao. Lấy khái quát là cách mà Thăng Long gắn kết những trái tim học sinh của mình với mái trường, cụ thể hoá thông qua hình ảnh những cái ôm.
Khi tớ bắt tay vào viết, tớ nhớ về từng hồi ức, từng cảnh vật, tớ bỗng cảm thấy sao mà thương mến mái trường này quá đi thôi. Tớ tuy chưa có được bước ngoặt đặc biệt nhưng đã có được rất nhiều khoảnh khắc đủ để yêu rồi. Tớ cứ thế băng băng hoạ nên chữ và tồi đặt tên nhan đề là “Nơi vòng tay ôm ấp dấu yêu” (Thú thực là cái tên này có tham khảo từ ChatGPT nhưng được lắp ghép lại với từ nọ cho chữ kia). Để rồi hai tuần sau, vào một ngày mưa lất phất nhè nhẹ, tớ nhận được thông báo, bài viết của tớ được giải ba. Lúc ấy tớ đã lâng lâng trong niềm hạnh phúc vô bờ. Đây không phải lần đầu tớ tham gia cuộc thi viết nhưng là lần đầu tớ tham gia mà có giải thưởng.
Đến ngày thứ Sáu, trong tiết sinh hoạt, tớ được cô Bắc biểu dương trước lớp, cô khẳng định đây không chỉ là bài viết lấy giải về cho lớp mà còn là bàu viết thể hiện tình cảm chân thành. Sau đó cô đọc bài viết ấy trước lớp (vừa ngại lại vừa vui). Điều đặc biệt nhất trong hôm ấy là cô nói rằng cô muốn ôm tớ, về phần này tớ không ngại ngần gì, tớ chạy lên bục giảng đón cái ôm ấy của cô luôn. Cô ôm người, ôm luôn cả má tớ bằng hai mu bàn tay. Người ta nói 70% cơ thể con người là nước, trong giờ khắc này tớ đã chảy ra thành 100%.
Những ngày sau đó, tớ ngẫm nghĩ và tự thấy rằng mình nhận được cái ôm từ Thăng Long nhiều hơn chính mình là người ôm trước. Chắc có lần với cô Bình, đúng là tớ nói muốn ôm cô trước nhưng đó là cái đầu tiên, hai cái còn lại đều là do cô chủ động vòng tay ôm tớ. Tớ nghĩ là đã đến lúc mình cần đáp trả lại rồi.
Phần trên tớ có nói, tớ thật sự rất thích được cô Bình ôm, nên người tớ muốn chủ động nhất cũng chính là cô. Tớ nghĩ mãi, đợt trước mình tặng quà cho cô nên đề xuất cũng khá dễ dàng, còn hiện tại, tớ sắp thi học sinh giỏi, tớ sẽ ôm cô để lấy động lực (hihi). Nhưng tớ lại nghĩ, ôi thế cứ ngại ngại thế nào. Ngồi một lúc lại ra thêm, à há sắp tới cô sẽ dạy “Dưới bóng hoàng lan” của Thạch Lam mà mình thích, mình sẽ bảo cô là cô giảng hay quá, con muốn ôm cô để truyền thêm lửa cảm thụ văn học hay như cô (mặc dù cô chưa dạy nhưng mà tớ biết sẽ rất hay). Tất nhiên, lời đề xuất này còn kì cục hơn cái trên😇. Thế là tớ gạt ra luôn và đành đợi đến tuần sau, trước ngày thi sẽ nói vậy. Đâu cần đến ngày thi làm gì, tớ chủ động ôm cô còn “táo bạo” hơn hai lời nói đã đinh ninh trước, vì tớ không nói, tớ nhào thẳng vào luôn☺️.
Chẳng là hôm ấy là một buổi sáng thứ Sáu học trái ca, đến giờ ra chơi tớ đã lôi hai đứa bạn đi khắp sân trường để tìm cô Bình (tớ muốn một ngày bừng sáng vì có sự xuất hiện của cô, à và lý do chúng nó chấp nhận đi cùng vì Linh đi tìm anh crush, còn Huyền thì hai đứa này đã đi rồi, không lẽ mình ngồi lại, tất nhiên không phải vì miễn cưỡng). Trống đã đánh vào tiết rồi mà tớ ngó mãi không thấy bóng dáng cô đâu, tớ đành ngồi xuống ghế đá gần của vào phòng hội đồng để ôn bài đội tuyển sắp tới. Đúng lúc tớ đang tập trung, nghiền ngẫm, bỗng hai đứa hô lên “Cô Bình kìa! Cô Bình kìa!”. Mắt tớ sáng như đèn pha ô tô khi thấy cô đang bước gần. Tớ đã đặt liêm sỉ cùng tài liệu ở lại ghế đá mà chạy ào ra ôm lấy cô , lý trí đã tạm thời không còn phận sự. Không chào hỏi mà cứ thế vồ lấy nên cô có vẻ hơi bất ngờ và không kịp phản ứng lại. Được hai giây sau, lý trí quay trở lại làm việc nên tớ đã buông cô ra. Sau đó cô chỉ hỏi là đang ôn đội tuyển à và đi luôn vì hình như cô có tiết. Cô đi những không quên để lại một nụ rất tươi.
Lúc lâu sau tớ mới hỏi hai đứa là hành động vừa rồi có suồng sã, vồ vập đến kì cục không. Chúng nó trả lời là có nhưng cô không thấy phiền và chẳng phải đã cười rất vui vì có người đã chào đón mình ngư vậy hay sao. Tớ bên cạnh việc cảm thấy luống cuống thì cũng rất vui chứ. Lần đầu bổ nhào vào ôm một người🫠.
Và rồi cái ôm gần đây nhất cũng là do tớ chủ động bày tỏ mong muốn để có thêm động lực đi thi. Ban đầu tớ có chút nấn ná, định bụng không thôi không nói ra nữa. Nhưng như có sự sắp đặt ấy, buổi sáng trước ngày thi một ngày, cô hẹn đến trường để dặn dò và luyện đề, đến khi chuẩn bị đi về thì tớ với một bạn khác lại là người về cuối cùng (tớ có chủ đích kia mà). Lúc ra đến cửa, bạn kia có hỏi cô điều gì đó nhưng khi cô trả lời xong thì lại chuyển hướng sang dặn tất tần tật điều khá quan trọng cho bọn tớ. Và nó thật sự rất đáng quý với tớ, chẳng mấy khi được dặn riêng như thế. Cô còn nói rằng cô rất tin tưởng hai bọn tớ (tớ biết rằng cô tin tưởng cả 15 người nhưng được nói trực tiếp thế này thì quả là vinh dự và cũng là động lực). Điều ấy đã làm tớ yên tâm ôm cô hơn. Nên là sau khi cô quay về bàn để làm việc, tớ chạy ra nói rằng “Con có thể ôm cô để lấy động lực được không?”. Ye và cô ôm chứ, siết chặt hệt như lần trước vậy. Cuối cùng thì cô động viên tớ hãy luôn lạc quan, dù cho là giải thế nào cũng đều được hết.
Một cái ôm là một sợi dây gắn kết là vì vậy đấy. Không chỉ có con người, cảnh vật, nắng ấm, gió mây cũng ôm tớ nữa. Tớ từ mông lung, hoài nghi lựa chọn vào ngôi trường này liệu có đúng đắn thù giờ đây có thể khẳng định là rất đúng, tớ cảm thấy mình thuộc về đây. Dẫu biết rằng tương lai không thể đoán trước, chẳng biết có những khó khăn nào đang đợi chờ nhưng tớ mong rằng mình vẫn có thể giữ mãi tình cảm ấy và trong từng giờ khắc, tớ luôn muốn nói: yêu ơi là yêu Thăng Long…
Tumblr media
P/s: câu cuối hơi sến☺️
3 notes · View notes
aou5733 · 1 year ago
Text
Tumblr media Tumblr media
cũng chịu, mình không nhớ chuyện được vẽ trong này xảy ra ở đâu. nhưng mình biết nó có thể xảy ra ở đâu
4 tháng 11 năm 2023
0 notes
yukidaro · 1 year ago
Text
TMNT - Bạn đã hủy hoại con cái như thế nào?
Bạn đã hủy hoại con cái như thế nào?
Tôi nhận thấy rất nhiều cha mẹ hiểu về đạo hiếu một cách quá đơn giản, họ cho rằng trẻ ngoan nghe lời là hiếu thảo, không nghe lời là bất hiếu. Trẻ nhỏ rất dễ bị ảnh hưởng bởi quan niệm giá trị của người lớn. Khi cha mẹ và thầy cô liên tục đòi hỏi trẻ phải nghe lời, đứa trẻ chỉ làm một việc là nghe lời, nghe lời, và nghe lời nữa.
Đứa trẻ như vậy, ở nhà nghe lời cha mẹ, ở trường nghe lời thầy cô, ở ngoài nghe lời bạn bè, lấy vợ lại nghe lời vợ, đi làm nghe lời sếp.
Vậy xin hỏi, một người chỉ biết nghe lời người khác thì làm sao có khả năng tư duy độc lập được?
Con người được gọi là linh vật là vì chúng ta biết suy nghĩ, chứ không phải vì chúng ta biết nghe lời. Một người bảo bạn nghe lời có nghĩa là họ muốn bạn đừng suy nghĩ, nghe lời chỉ có thể làm một người tốt, nhưng không thể trở thành một người xuất sắc. Cha mẹ bảo con nghe lời ẩn ý là nói với chúng rằng suy nghĩ là nguy hiểm, sẽ gây ra sai lầm. Nên rất nhiều trẻ từ nhỏ đến lớn chỉ biết nghe lời (không bao giờ dùng não) còn những đứa không nghe lời lại bị xã hội ruồng bỏ, tại sao xã hội ruồng bỏ chúng? (Vì chúng có suy nghĩ riêng)
Trải qua hàng ngàn năm, giai đoạn tôi yêu thích nhất là thời Xuân Thu Chiến Quốc, thời đó có hàng trăm quốc gia lớn nhỏ chiến đấu, thật tuyệt vời.
Tất nhiên lý do tôi yêu thích không phải vì chiến tranh, mà vì thời đó xuất hiện nhiều tư tưởng khác nhau. Lúc bấy giờ có Khổng Tử, Lão Tử, Hàn Phi Tử, Mạnh Tử và hơn 100 trường phái tư tưởng khác nhau, được gọi là “Bách gia tranh minh” (dưới 20 tuổi thì chưa cần tìm đọc), ngày nay chúng ta phải học hỏi trí tuệ từ những người xưa này.
Nhưng hiện nay chúng ta liên tục dạy trẻ phải nghe lời, tức là để tư tưởng của chúng ta chi phối não bộ của chúng, khiến chúng không còn suy nghĩ nữa.
Khi chỉ có một tư tưởng duy nhất, thì sáng tạo và tiến bộ nào có được nữa?
Trong lịch sử châu Âu có một thời kỳ tăm tối kéo dài hơn 1000 năm gần như không có tiến bộ nào, đó là vì Giáo hoàng Công giáo nắm quyền lực tuyệt đối, thống trị nhân dân. Điều này khiến châu Âu rơi vào tình trạng văn hóa tư tưởng đơn nhất. Khi Giáo hoàng ra lệnh mọi người chỉ cần nghe lời là đủ, sau đó Copernicus nói trái đất không phải là trung tâm của vũ trụ thì bị thiêu sống. May mắn thay thời kỳ Phục hưng đã đến, khiến con người bắt đầu sử dụng lý trí để suy nghĩ. Những nhân vật nổi tiếng chúng ta quen thuộc như Michelangelo, Galileo, Da Vinci, Shakespeare đều xuất hiện trong thời kỳ này. Một nhà khoa học đã nói rằng: “Nếu không có thời kỳ tăm tối châu Âu ngăn cản sự tiến bộ của xã hội, thì chúng ta có thể du lịch vũ trụ sớm hơn vài thế kỷ.”
Chúng tôi có một học viên, ông là một họa sĩ nổi tiếng hơn 60 tuổi, chuyên hướng dẫn giáo viên mỹ thuật của trường. Một lần, khi ông hướng dẫn một giáo viên mỹ thuật ở trường này, ông nói rằng: “khi dạy trẻ vẽ, bạn nhất định không được dạy chúng cách vẽ, mà phải bảo chúng tô vẽ lung tung (tùy hứng)”. Ông nói tiếp: “Học kỹ năng vẽ chuẩn mực thì nhiều lắm chỉ trở thành một họa sĩ bình thường, chỉ có vẽ lung tung mới có thể trở thành bậc thầy”, lúc đó tôi ngẩn ra luôn.
Nhưng khi lời này được nói ra từ miệng một họa sĩ nổi tiếng hơn 60 tuổi, chắc phải có lý do của ông, ông đã vẽ suốt cuộc đời mình phải không? Sau đó chúng tôi mới nhận ra rằng Van Gogh cũng vẽ tùy hứng, mới có thể tạo ra phong cách riêng của mình.
Cũng giống như nhiều ông chủ doanh nghiệp, dù chúng ta phải học hỏi từ nhiều thầy, nhưng cuối cùng đều đã biến kiến thức thành ý tưởng riêng của mình để làm nên doanh nghiệp thành công.
Không có ông chủ nào làm nên đại nghiệp chỉ bằng cách nghe lời, và người chỉ biết nghe lời cũng không thể làm ông chủ được, nếu làm ông chủ cũng chỉ là ông chủ không đủ tiền trả lương.
Vì vậy, các vị ông chủ thân mến, khi nuôi dạy con cái mình, đừng dạy chúng phải nghe lời bạn, mà hãy hướng dẫn chúng khả năng tư duy độc lập.
Hãy dám để chúng phạm sai lầm, và sau khi phạm phải, chúng phải chịu trách nhiệm với hậu quả từ suy nghĩ của mình, chỉ như thế mới có thể tích lũy kinh nghiệm và trí tuệ.
10 notes · View notes
bachhuyhoang-blog · 5 months ago
Video
youtube
Đền Ứng Thiên Quốc Oai - Điểm du lịch tâm linh đẹp mê hồn
Cách trung tâm Hà Nội chỉ khoảng 40km, đền Ứng Thiên là một địa điểm tâm linh thu hút đông đảo du khách thập phương đến vãn cảnh vào những ngày đầu xuân năm mới. Tọa lạc tại xã Đông Xuân, huyện Quốc Oai, Hà Nội, Đền Ứng Thiên là một trong những ngôi đền cổ kính và linh thiêng nhất vùng. Với kiến trúc độc đáo và không gian yên bình, đền đã trở thành điểm đến tâm linh thu hút đông đảo người dân và du khách. Đầu xuân năm mới, người người nhà nhà nô nức đi hành hương, lễ chùa để cầu một năm mới bình an. Những ngày này, khắp các ngôi chùa, điểm đến tâm linh đều nườm nượp khách tới du xuân vãn cảnh. Mặc dù không có nhiều tư liệu chính thức về thời điểm xây dựng đền, nhưng theo các nhà nghiên cứu, Đền Ứng Thiên được xây dựng từ rất lâu đời, có thể từ thời Lý – Trần. Đền được xây dựng để thờ các vị thần linh, cầu mong mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu. Ngôi đền được thiết kế với kiến trúc cổ kính, địa thế “tựa sơn đạp thủy” bên hồ Đồng Âm, đền Ứng Thiên là nơi hội tụ nét đẹp văn hóa Việt. Đến Ứng Thiên thu hút khách thập phương đến vãn cảnh và check in với rất nhiều những góc sống ảo thanh bình, yên ả. Nhất là trong những ngày đầu xuân năm mới, ngôi đền ngập tràn sắc màu của hoa tươi, hoa đào, đèn lồng, và những dải lụa thướt tha là những lời nhắn cầu bình an của du khách đến tham quan. Suốt từ những ngày giáp Tết, trong Tết và giờ là đầu năm khai xuân, không một ngày nào đền Ứng Thiên không ngập tràn khách thập phương tới vãn cảnh. Ghé thăm ngôi đền vào ban ngày, du khách sẽ choáng ngợp bởi khung cảnh nên thơ hữu tình, một bên tựa núi, một mặt tựa sông, thì khi màn đêm buông xuống, cả ngôi đền ngập tràn trong ánh sáng lung linh tạo nên một cảnh tượng huyền ảo vô cùng. Những ngày đầu năm mới là "cao điểm du xuân", thời tiết cũng đang chiều lòng người, không mấy ngạc nhiên khi những địa điểm hot như đền Ứng Thiên lại nườm nượp người đến vãn cảnh. Đông đến mức người người nối tiếp nhau, rất ít khoảng trống để có thể check in chụp ảnh. Và đặc biệt hơn cả, trên fanpage của ngôi đền, ban quản lý cũng ghi rõ mức giá vé xe máy, ô tô để tránh tình trạng chặt chém. Từ mùng 1 đến mùng 5, xe máy và ô tô đều được miễn phí, từ mùng 6 là vé ô tô giá 30.000đ trên xe, xe máy vẫn được miễn phí khi du khách đến vãn cảnh đền. Đền Ứng Thiên Quốc Oai là một trong những điểm đến tâm linh không thể bỏ qua khi đến Hà Nội. Với kiến trúc độc đáo, không gian linh thiêng và ý nghĩa tâm linh sâu sắc, đền Ứng Thiên chắc chắn sẽ để lại trong lòng du khách những ấn tượng khó quên.
2 notes · View notes
yuukaith · 5 months ago
Text
Tumblr media
Anh thương,
Mùa đông lạnh giá qua rồi, muốn nói với anh, mùa xuân em yêu thích đã đến.
Đây là mùa xuân đầu tiên của chúng mình, mùa xuân đầu tiên chúng mình cùng nắm tay bước đi. Em thường hay tự hỏi sao hai đứa gặp được nhau và yêu nhau đến thế, nhưng em cũng chẳng biết nữa, mình không yêu để tìm lý do vì sao yêu. Mình yêu để cùng nhau tìm câu trả lời ở đoạn kết.
Mong rằng đoạn kết của em là anh.
Một ngày nào đó của tháng năm sau này, anh sẽ là người mua dầu xả tóc cho em, em sẽ mua tất mới cho anh. Người cùng em đi chùa cầu bình an cho năm mới sẽ là anh.
"Em là hạnh phúc sau đêm dài, thắp lên môi cười xóa tan mệt nhoài." | Đoạn kết - Em Ellata
📸: Thái Gia Huy (ins: wee_thais)
2 notes · View notes
mydieumay · 5 months ago
Text
Chưa bao giờ nghĩ rằng mình cũng sẽ đến một lúc phải dùng hết mức sự bình tĩnh, cố gắng và gượng ép bản thân thật vui, thật bình thường như là tỏ ra là mình ổn nhiều như hôm nay mà không phải với ba mẹ, tự hỏi bản thân mình đã nghĩ gì mà chính mình lại như vậy.
— rõ ràng cảm xúc của mình cũng đáng thương, vậy mà sau cùng bản thân mình tự mình tước đi tất cả, năm tháng gói trong kim giờ đồng hồ và mưa phùn rơi đầu tháng hai.
Dẫu tủi đến mức nào đi nữa, hôm nay bản thân đã hiểu rằng mình cuối cùng cũng có những mạnh mẽ quyết liệt đến vậy, để chính mình cũng hiểu rằng mình cũng thương cảm xúc của mình lắm, mình cũng dám đối diện rồi, chứ không như mình từng nghĩ.
rồi tự lái xe một mình đi trong đêm mưa không một chiếc áo mưa, đúng là chỉ Huế mới khiến Diệu nhiều lần như vậy.
— nhưng cái buồn không nằm ở đó, mà nằm ở sự mạnh mẽ, cố gắng đã kết thúc bằng gục ngã bởi những điều xảy do ông trời đã quyết cho con cảm nhận được sự tàn nhẫn cùng cực, ông nỡ lòng nào để sự mạnh mẽ của con trôi qua bằng những nhầm lẫn như mọi cố gắng quyết liệt của con bằng 0, trở về trên đường với một tâm trạng đầy vết xước lòng.
đứng hoài trước cửa nhà lần thứ nhất con chưa vào nhà mình chỉ vì con muốn cất lời, con của lúc ấy chỉ ước giá như có 1 người đứng đó khi con trở về và đứng trước cửa nhà con lần thứ hai.
con có thể không khóc vì câu chuyện
nhưng chắc chắn con sẽ khóc vì trở về từ sự quyết liệt với kết quả bằng 0 đó, tệ lắm, con không nghĩ mình có thể lầm được vậy nhưng mọi thứ cứ vậy mà diễn ra rồi kết thúc.
và không một ai hiểu tâm can con lúc này.
vậy, sau tất cả — con không xứng đáng thật hả ông, là do con hết đúng không, con đáng trách vì không chữa lành được mình, mà còn khiến chuyện không đáng rách lại phải rách.
nhưng lúc ấy, con không đủ tâm trí để lành lặn tâm mình, con mệt, lúc đó con thấy kiệt sức chỉ vì tâm lý thôi cũng đủ để làm con yếu đuối và tan ra hơn cả một đám mây vô định.
giờ đây con chỉ biết tự dặn lòng mình đừng khóc, mình tủi thân vậy đủ rồi mà, mình đã sống quá nhiều với những điều buồn bã như vậy, không ai hiểu hay lắng nghe được câu chuyện của mình con cả, con cũng chẳng thể mong cầu một người nào hiểu được câu chuyện và lý do của riêng mình để tha thứ cho mình, như vậy thật vô lý.
con không muốn chính mình sống mãi trong nỗi niềm cất riêng nữa, ông à, giá như con cất được lời chắc sẽ có câu trả lời cho tâm can, bởi vì con không nguôi cũng chỉ vì không có câu trả lời cho câu chuyện — giá như ông cho con đúng nơi, cho con được toại nguyện trong giây phút quyết liệt ngắn ngủi ấy của tuổi hai mươi mà mình có thì chắc giờ đây câu từ con cũng sẽ khác hơn.
Tumblr media
bây giờ con phải làm sao đây hả ông, ông đừng bảo vệ con như thế, vì với con như thế là tàn nhẫn, thà con khóc trong lời hồi âm cho tâm can mình còn hơn phải thế này và tiếp tục thế này.
con phải sao hả ông, bao giờ thì sẽ ổn ạ…
và sau hôm nay là con học thêm điều gì vậy ạ, hôm nay muốn dạy con điều gì nhỉ, chắc vội quá con chưa nghĩ thấu nhưng con sẽ cố gắng hiểu theo cách riêng của mình, trưởng thành tích cực hơn một chút nữa, qua từng giờ, từng ngày.
rồi sẽ ổn ông nhỉ, rồi con sẽ tìm thấy niềm vui và giải toả hết đúng không ông, hi vọng con nhận được điều gì đó có thể khiến mình thấy vui hơn để bắt đầu một năm mới, ủi an lòng mình.
_
Huế, mùa xuân trong mưa tháng hai, rất lạnh và nhiều gió, ngủ một mình.
D.
3 notes · View notes
buddhistbooks · 5 months ago
Text
Tumblr media
THAY LỜI CHÚC XUÂN
XUÂN gửi tặng nhau một chữ THƯƠNG
Để sau bù đắp cuộc vô thường
Ân cần, trân quý khi còn gặp
Biết vẫn còn chung một đoạn đường!
XUÂN, chúc người thương một chữ HÒA
Đời không thuận ý hãy cho qua
Phiền giận, riêng mình ôm mối khổ
Thanh thản khi lòng niệm thứ tha.
XUÂN, chúc mọi người nhớ chữ TÂM
Để cùng sống đẹp đến trăm năm
Thiên đàng, địa ngục.. từ Tâm tạo
Hỷ, Xả, Từ, Bi, xóa lỗi lầm.
XUÂN, chúc mọi người một chữ AN
Giữa đời luôn biến động, gian nan..
Bình an khó gặp nơi trần cảnh
Tìm lại trong ta, sống nhẹ nhàng..
XUÂN, chúc mọi nhà một chữ VUI
Đời trăm yến tiệc cũng trôi xuôi
Vui trong đạo lý, nơi điều thiện
Vĩnh viễn hồn ta thắp nụ cười..
XUÂN, chúc cho nhau một chữ THÀNH
Thành công, thành tựu với thành nhân
Hướng về phụng sự vun Tài Đức
Hạnh phúc miên trường.. Xuân mãi Xuân...
Như Nhiên
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
2 notes · View notes