Tumgik
#dễ làm tại nhà
pincloudspinclouds · 6 months
Text
5 cách luộc trứng lòng đào béo ngậy, dễ làm tại nhà
Trứng lòng đào dân dã vậy thôi chứ tính “gây nghiện” cao lắm nên đã có biết bao hàng quán mọc lên như nấm. Cứ nghĩ việc luộc trứng sẽ đơn giản nhưng không hẳn thế đâu. Muốn biết thì tham khảo bài tổng hợp các cách luộc trứng lòng đào này nhé.
0 notes
yeuamthuc · 1 year
Text
Cách làm 5 món dimsum ngon, đơn giản cho bữa ăn gia đình
Dimsum là món ăn nổi tiếng của Trung Hoa nhưng khi được du nhập vào Việt Nam thì lại nhận được rất nhiều sự yêu mến. Đã có rất nhiều công thức mới lạ và hấp dẫn được biến tấu từ món dimsum để phù hợp hơn với khẩu vị của người Việt. Bài viết này sẽ hướng dẫn bạn 5 cách làm dimsum ngon đơn giản, tuyệt vời cho cả gia đình. #yeuamthuc_org #Món_Ngon #Bánh_bao_súp #cách_làm_dimsum #dimsum #dimsum_dễ_làm #dimsum_ngon_tại_nhà #hoành_thánh #hoành_thánh_chiên #Hoành_thánh_sốt_cay #Sủi_cảo_nhân_phô_mai_chiên_giòn #sủi_cảo_tôm #xíu_mại #Xíu_mại_tôm https://yeuamthuc.org/cach-lam-dimsum-ngon/
Dimsum là món ăn nổi tiếng của Trung Hoa nhưng khi được du nhập vào Việt Nam thì lại nhận được rất nhiều sự yêu mến. Đã có rất nhiều công thức mới lạ và hấp dẫn được biến tấu từ món dimsum để phù hợp hơn với khẩu vị của người Việt. Bài viết này sẽ hướng dẫn bạn 5 cách làm dimsum ngon đơn giản, tuyệt vời cho cả gia đình. Continue reading Untitled
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
i-ephong · 9 months
Text
Tumblr media
Trong những ngày tháng khó khăn đã qua, tôi đã từng tự hỏi, tuổi trẻ mình đã đi qua như thế nào, tại sao tôi còn sống và có thể đi qua một cách dễ dàng như vậy. Có phải khi đó tôi cũng đã như lúc này, nhưng vì đã đi qua nên mới nghĩ nó giản đơn như vậy.
Năm 18 tuổi, tôi nhớ mình đã chọn cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè, bắt đầu những chuỗi ngày làm bạn với sách, quyển sách đầu tiên tôi đọc là Chicken Soup for the Soul, ở nơi đó chứa đựng những câu chuyện chữa lành tâm hồn thật sự, tôi đến nhà sách mỗi ngày và ngồi ì trong đó. Rồi lại trở về tìm nghe nhạc, tìm kiếm những con đường đầy lá phong đỏ, những con đường vắng có cây rợp bóng hai bên và những bông hoa tuyết lạnh lẽo như thế giới trong mắt mình vậy.
Tôi cứ như vậy mà đi qua tháng ngày nhạt nhẽo, vô tâm bỏ lại hình ảnh một vài người đã đi ngang đời mình ở phía sau. Tôi đã tập quen với những tủi hờn, cô đơn, vết thương, và nuôi nấng trái tim mình lớn lên như vậy.
Đến khi bước vào cột mốc chông chênh nhất của tuổi trẻ, tôi bắt đầu chữa lành cho chính mình bằng những hình xăm, điều mà đối với mọi người khi đó là “xấu xa”. Tôi đã xăm một vài hình trên cơ thể mình, mỗi hình xăm đều có câu chuyện của riêng nó.
Những tiếng thở dài đã nhẹ bẫng đi sau khi tiếng kim kết thúc, có lẽ tôi đã chọn cơn đau này để quên đi nỗi đau tâm hồn. Tuy nhiên, tôi không ủng hộ người khác chọn cách này, vì nó sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của họ. Còn tương lai của mình, tôi không rõ tại sao lại xem nhẹ nó như vậy, có lẽ vì đối với tôi, tất cả là vô thường.
Đến bảy năm sau, dường như quá khứ đã lặp lại, tôi lại phải bước qua một bước ngoặc đáng sợ hơn, có cả nước mắt chứ không chỉ những tiếng thở dài. Sách có lẽ quá mòng manh, nên đã không thể che chở cho một tâm hồn đầy những mảnh vỡ đang va đập, tôi cũng đã không còn muốn tìm đến dấu kim đi để xoa dịu những vết thương nữa, tiếng kim không còn có thể át được tiếng gào thét, bất lực nơi tim. Tôi đã chọn cách khác, nhưng dù là cách gì, nó cũng chính là một câu chuyện, một vết thương, một dấu chấm nặng vô cùng mà mình đã bước qua.
Chợt thấy thương chính mình đến lạ.
Tôi thích sống ẩn dật, cây cối, cỏ lá, chữa lành tự nhiên, uống trà, và tôi cũng thích những thứ nổi loạn, dù đã đi qua một đoạn đầu số 3. Có một đứa trẻ luôn thèm khát tự do, bị số phận ép chín khi mới chỉ vừa thấy ánh mặt trời, và giờ khi tôi nghĩ mình không còn trẻ nữa thì nó vùng lên, muốn được nổi loạn trong sự lặng lẽ, nhẹ nhàng, và bình yên của chính nó.
Tôi nghĩ đã vừa đúng lúc để đứa trẻ đó được sống lại rồi.
Gần hai tháng trước tôi có nói chuyện với một người chị, chúng tôi biết nhau 17 năm rồi. Chị nói, chúng tôi vẫn như vậy, không thay đổi gì, nếu có, hẳn chỉ là trưởng thành hơn mà thôi.
Tôi vẫn vậy, dù bao nhiêu năm trôi qua đi nữa. Tôi vẫn vậy. Thế giới này trong mắt tôi luôn như vậy, đẹp đẽ nhưng lạnh lẽo vô cùng.
Tôi chợt nhớ lại mình của 15 năm về trước, cũng mang trong mình những vết thương, cũng đơn độc, cũng lặng lẽ như vậy, cô gái tôi quen năm đó đã nói đôi mắt tôi sâu thẳm. Giờ đây khi nhìn mình trong gương, đôi mắt đó vẫn sâu thẳm, đã học được cách dịu dàng hơn, không còn bất cần, không còn mang nhiều hằn hộc, nhưng nó cũng đã bắt đầu mênh mông đến lạ.
Thế giới này vốn đẹp đẽ, thật sự rất đẹp, chúng tôi còn chưa già, tại sao đôi mắt lại ngày càng mênh mông như vậy, như đã chứa đủ một đời người.
| IEphong |
169 notes · View notes
baosam1399 · 8 months
Text
Radio Nhụy Hy ngày 2.1.2024 : Tôi quyết định sẽ yêu lấy năm 2024
(Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
Tumblr media
〔Bài dịch số 1129〕 ngày 16.01.2024 :
Khoảng thời gian trước Bắc Kinh đổ tuyết, trên đường đi có rất nhiều cặp tình nhân chụp ảnh.
Ông chú bán khoai nướng ở gần cửa tàu điện ngầm lại tới rồi; Quán tạp hóa đã từng đóng cửa ở tiểu khu mở lại rồi.
Mẹ tôi đã khỏi ốm rồi; chú mèo của bạn tôi đã bắt đầu thích tôi rồi. Không biết tại sao, đột nhiên tôi lại muốn yêu lấy Thế Giới này.
Tumblr media
Con người thật sự rất khó hiểu, sẽ có những khoảnh khắc chúng ta cực kì ghét bỏ thế giới này, nhưng lại có những khoảnh khắc ta đột nhiên yêu thế giới này vô cùng.
Tôi nhớ khi bản thân vừa tới Bắc Kinh không lâu, thường bốc phốt với bạn bè tôi rằng, Bắc Kinh thực ra chẳng có chỗ nào tốt cả; Chất lượng không khí không tốt, giờ giấc đi lại rất dài, thời gian cuối tuần rất ngắn, bạn bè rất ít.
Tôi không thích những người bị biến thành những kẻ mồm mép tép nhảy sau khi đi làm, tôi không thích một bản thân cao không với tới, thấp không bằng lòng; Không thích những chú mèo trong khu nhà cứ nhìn thấy tôi là chạy, không thích khi mà món ăn ở quán ăn gần công ty luôn khó ăn như vậy; Không thích khi thế giới này khiến con người ngày càng bận rộn trong những nhịp tấu nhanh của cuộc đời, không thích những mối quan hệ càng ngày xa cách khi chúng ta dần dần lớn lên. Tôi nghĩ không thông, những người sống rất vui vẻ ngoài kia rốt cuộc họ đã làm như thế nào?
Tumblr media
Có điều trong hai năm nay, bản thân tôi cũng đã thay đổi rất nhiều, có lẽ là do trải qua bệnh dịch, trải qua nghề nghiệp tụt dốc, trải qua việc phải xa rời người thân, trải qua việc mất đi bạn bè; Nói chung, những việc tôi đã trải qua ấy, khiến tôi càng yêu và trân trọng thế giới này hơn một chút.
《Trên Đống Đổ Nát Của Tình Yêu》 có một đoạn văn như thế này : "Tôi đã trải qua một năm khó khăn nhất cũng thành công nhất, tôi hiểu ra rằng vạn vật trên thế giới này đều sẽ chỉ tồn tại trong quãng thời gian này, tồn tại trong khoảnh khắc này, nhận thức - con người - hoa tươi!"
Tôi hiểu ra rằng yêu là cho đi, cho đi tất cả. nếu như bị tổn thương rồi, vậy hãy cứ thuận theo nó đi!
Tôi hiểu ra rằng con người mẫn cảm một chút cũng không hề sai, bởi vì sống trên đời, thật khó để giữ cho trái tim bạn luôn ấm áp, bạn muốn trở nên lãnh đạm lạnh lùng thật ra rất dễ dàng!
Tôi hiểu ra rằng mọi chuyện đều sẽ có hai mặt, chết hay sống, vui hay buồn, mặn hay ngọt, tôi và bạn, đây chính là sự cân bằng của vũ trụ!
Tôi đã trải qua một năm bị tổn thương rất nặng nề nhưng cũng là một năm đã sống với nhiều sự vui vẻ, tôi trở thành bạn bè với một số người dưng và trở thành người dưng với một số bạn bè.
Tôi hiểu ra rằng kem và socola sẽ chữa lành được mọi điều, nhưng những đau khổ mà nó không chữa lành được, tôi sẽ tìm được niềm an ủi trong vòng ôm ấm áp của mẹ.
Chúng ta nên học cách chú ý tới những luồng năng lượng tỏa ra sự ấm áp, khiến cho tâm hồn của chúng ta chìm đắm trong đó, khiến chúng ta trở thành người yêu tốt hơn trên thế giới này.
Tumblr media
Tuy rằng con người sống trên thế giới này phần nhiều sẽ là đau khổ, nhưng bạn bè, người thân, tình yêu, hoa tươi, món ngon, rượu thơm ... sẽ là thuốc trị đau hữu hiệu nhất.
Những người từng yêu thương chúng ta, đem tới cho chúng ta vui vẻ, đều đáng để trở thành lý do khiến ta lại yêu thế giới này.
Tôi nghĩ, bản chất của cuộc sống. Vốn dĩ không phải là bạn muốn cái gì thì sẽ đạt được cái đó, mà là bạn có được cái gì thì sẽ trân quý cái đó.
Hy vọng chúng ta sẽ học được cách góp nhặt sự tồn tại trong cuộc sống tươi đẹp này, ví như ánh nắng đẹp đẽ sau mùa đông lạnh giá, hay ví như cơn gió dịu dàng lướt qua chạng vạng chiều mùa hạ. Một người có khoảng thời gian yên tĩnh một mình, hay một nhóm người trải qua thanh xuân có một không hai.
Tumblr media
Vì chúng ta luôn phải tin tưởng, tình yêu sẽ vượt qua bão gió, tới với mỗi một người trong chúng ta.
Một ngày nào đó của tương lai, chúng ta đều sẽ biến mất trên thế giới này, sẽ không có ai nhớ được tên của chúng ta, sẽ không có ai biết được câu chuyện của chúng ta, nhưng như vậy thì đã sao chứ, ít nhất thì trong giờ khắc này, chúng ta vẫn đang yêu thương thế giới này.
87 notes · View notes
huagiaduan · 9 months
Text
Làm sao để có thể chia tay êm đẹp ở một mối quan hệ không hề tốt đẹp?
Tôi có mọc vài chiếc răng khôn, cách mấy tháng nó sẽ đau lên mấy lần, đau đến mức khiến tôi không muốn ăn cơm hay ăn gì cả, vậy nên tôi đã uống thuốc giảm đau. Người nhà nói với tôi là uống thuốc giảm đau thường xuyên sẽ không tốt cho sức khỏe, bảo tôi hãy dành thời gian mà đi nha khoa để nhổ răng không đi. Tôi cũng đã đến bệnh viện để chụp hình X quang, nha sĩ bảo tôi có chiếc răng khôn, phải nhổ trong hai lần, mỗi lần một chiếc.
Tôi lên mạng để xem một vài video về việc nhổ răng khôn, càng xem tôi càng cảm thấy sợ, còn mắng thầm trong lòng là tại sao trên đời lại mọc ra cái thứ chết tiệt như này chứ.
Thế là đến giờ tôi vẫn chưa dám đi nhổ nó, vì tôi sợ đau.
Cho nên mỗi lần răng khôn đau nhức, tôi lập tức uống liền hai viên thuốc giảm đau, có đôi khi đau đến mức khiến tôi quyết định đi nhổ cho rồi, nhưng đến khi thuốc có tác dụng khiến cho tôi không còn cảm thấy đau nữa thì tôi lại không muốn đi nhổ, càng không muốn rước thêm phiền phức vào người. Thế là một vòng tuần hoàn cứ lặp đi lặp lại, đau muốn đi nhổ, không đau lại không muốn đi nhổ nữa.
Từ thái độ tôi đối với răng khôn thì cũng có thể thấy được tôi đối với tình yêu cũng như thế. Một mối quan hệ tình yêu độc hại cũng giống như răng khôn, mà tôi lại thường lựa chọn cách kiên nhẫn và thỏa hiệp, cứ thế đến hết lần này đến lần khác, không buông bỏ được.
Tôi thật sự hâm mộ những người dứt khoát, không có bận tâm nhiều đến thể diện, càng không có kiểu tâm lý “Đồ ăn tuy ăn không ngon, nhưng bỏ đi thì lại tiếc.” Tình yêu độc hại tựa như răng khôn, có người nhổ nó đi một cách dễ dàng, còn có người vẫn ngậm nó trong miệng để rồi thỉnh thoảng nhận những đau đớn nó mang đến cho mình.
Tôi cứ thế này, chần chừ rồi lại kéo dài không dứt được, lịch sự và lương thiện dùng ở những việc khác thì rất tốt, nhưng khi áp nó vào phương diện tình cảm thì lại chính là thứ ác ôn nhất.
May mắn thay bản thân tôi đã tỉnh lại kịp thời, thế nhưng có một vài người cũng không có may mắn như thế.
Có những cách thức để có thể chia tay êm đẹp, không có quơ đũa cả nắm nhưng tôi hiểu được cái chia tay tồi tệ nhất là gì, chính là “bạo lực lạnh” . Một bên muốn giải quyết vấn đề, hoặc là đem mọi chuyện nói rõ ràng ra hết, còn một bên lại tránh né, không quan tâm tới, mặc kệ bạn làm như thế nào, từ bình tĩnh cho đến nổi giận, la hét thì đối phương vẫn không quan tâm. Không nói ra lời chia tay cũng không bồi đắp gì cho bạn, nhìn thấy bạn đau khổ thì người đó càng cảm thấy vui vẻ, đem một người bình thường bức ép đến họ phải phát điên, trở thành một người cực đoan, cố chấp và cuối cùng khiến họ tự nghĩ rằng họ là người sai, vì quá hung hăng dữ dằn, để họ tự ôm hết sai lầm vào mình và hạ mình để xin lỗi.
Về mặt tâm lý học, đây là một loại bạo lực tinh thần, thậm chí nó còn tàn nhẫn hơn cả bạo lực gia đình, bởi vì người bạo lực cũng không có sa vào nó, họ có thể ung dung ngoài pháp luật, ra vẻ vô tội mà nói “Tôi không biết mình đã làm gì cả” để có thể giải thích tất cả.
Cho nên, phương pháp để chia tay tốt đẹp nhất là đem mọi thứ nói rõ ràng hết. Tốt nhất là nên ở trước mặt nói rõ ra.
Cũng đừng nên nói là:
“Có lẽ chúng ta chỉ có thể làm bạn.”
“Anh rất tốt, nhưng mà em không còn cảm giác nào nữa.”
“Hi vọng chúng ta có thể gặp lại trong tương lai.”
Phương pháp tốt nhất khi chia tay một mối quan hệ độc hại đó là đừng cho đối phương có thêm một xíu hi vọng nào cả, mà mong rằng gặp được nhau ở biển người thì cũng nên quên nhau trong biển người thôi.
Tôi vốn thích đi rất chậm, đi ba bước rồi quay lại, sợ người phía sau không đuổi kịp, sau này quay lại tôi phát hiện không có ai đợi mình, nên tôi học cách đi bộ ba bước lại quay lại một lần, trăm bước, nghìn bước, quay đầu lại nhìn và sau đó thì chỉ có nhìn thẳng về tương lai, không còn quay đầu lại nhìn ai.
Một cuộc chia tay tốt đẹp không dễ dàng vượt qua nên cũng đừng nhìn lại.
Răng khôn nên nhổ càng sớm càng tốt, ăn cháo một tuần rồi cũng sẽ ổn, mặt trời lặn rồi cũng sẽ có hoàng hôn, tương lai sẽ càng tốt đẹp hơn nhiều.
65 notes · View notes
towanoyuu · 4 months
Text
[18TRIP Main Story] Chained up Scarlets - Side A / Chương 1: Vua của Hòn đảo
Tumblr media
Dịch bởi Jeiru.
Cảm ơn Tenshi và Mũi Voi đã giúp mình beta!!!!
Nếu có vấn đề gì về bản dịch thì mọi người cứ thoải mái đưa ra góp ý với mình nhé (≧∀≦)
Bản dịch nằm dưới đường kẻ.
──────────────────────
*Hồi tưởng của Tao*
Tao: Cậu đang ghi âm gì vậy.
???: Không có gì đâu, tớ muốn ghi lại giọng hát của Tao thôi. Tiếp theo sẽ hát gì đây?
Tao: Vậy thì cũng ghi âm lại cả giọng hát của cậu nữa đi, Kinari—.
Ngày hôm ấy, ai đó đã nói với tôi.
Rằng thời khắc hoàng hôn là thời điểm duy nhất mà Chúa sẽ biến mất khỏi thế giới này.
Bởi vậy mà khi ấy, những cảm xúc cô đơn, khổ đau, buồn bã, yếu đuối dễ dàng xâm chiếm lấy trái tim con người.
Nếu Chúa thực sự tồn tại, tôi muốn thử hỏi Người.
Rằng tại sao tôi lại được sinh ra, và liệu bây giờ tôi vẫn còn sống chứ.
Trong một thế giới vô thực tựa như một trò chơi, nếu như không có lấy một lý do để sống, thì cũng chẳng tồn tại lý do để chết đi, có phải không.
Hay là, chỉ cần sống sót bằng cách nào đó—
Thì tới một khoảnh khắc nào đó, ta sẽ nắm được trong tay thứ gọi là ý nghĩa sống, hay vẫn sẽ chẳng có gì cả…
Chẳng hạn như, liệu tôi có thể tìm được một điều gì đó quan trọng đến mức có thể đem trái tim trống rỗng này dâng trọn cho nó không.
*Hết hồi tưởng*
Tù nhân A: Nhìn kìa! Là nó đấy, “Monkey Cage”...
Tù nhân B: Một hòn đảo nhà tù nơi chẳng thể vượt ngục à…
Tao: …Mình sẽ bị bỏ tù ở đó sao.
(Một hòn đảo chỉ có nhà tù… Có phải trong game hồi xưa mình từng chơi cũng có kiểu dàn dựng bối cảnh như này không nhỉ. Viễn tưởng trong thực tế ấy)
(Không biết có phải mình có đang ở trong thế giới game không? …Nếu thực sự là vậy thì mình có thể ấn nút khởi động lại rồi thoát ra mà)
*Tàu đáp Hòn đảo nhà tù*
Kodama: Mau dàn hàng theo thứ tự! Tôi là Kodama - quản ngục tại đây, đồng thời cũng đảm nhận vai trò quản giáo các cậu!
Tôi sẽ ban cho các cậu một ân huệ, đó là sẽ quản lý và dạy dỗ các cậu thật nhẹ~~ nhàng! Nhớ mặt tôi cho kỹ vào đấy.
Bắt đầu từ hôm nay tên của các cậu sẽ được thay bằng số trên thẻ tù nhân, sau khi được gọi thì hãy biết lịch sự mà đáp lại!
Tao: (Số trên thẻ tù? À… Là số hiệu được đính trên đồng phục tù nhân sao. Mình là… 500010)
Tumblr media
Kodama: Đã hiểu chưa, mấy tên cặn bã của xã hội. Thẻ tù này được đính kèm với xác thực sinh trắc học. Các cậu đi đâu làm gì phía quản ngục đều nắm rõ hết đấy. Thậm chí đừng cố mà gỡ nó ra, vì ngay tại thời điểm đó chuông cảnh báo sẽ kêu lên.
Cũng đừng có nghĩ đến chuyện vượt ngục. Nội việc các cậu chạm vào bức tường cao ơi~ là cao~ kia thôi, hệ thống tại trụ sở chính cũng sẽ nhận được tin báo rằng có tên nào đã chạm vào nó, và đương nhiên, cơ hội lên được tàu là bằng không!
Bởi vì ngay trước khi đặt chân lên được tàu thì các cậu đã bị chặn lại rồi.
Tù nhân A: …Chậc, tàu không được thì đành ra biển vậy…
Kodama: Đừng có mà nghĩ đến việc bơi qua biển đấy nhé!? Vùng biển này có rất nhiều cá mập ăn thịt người bơi xung quanh.
Thời điểm các cậu nhảy xuống là xác định cái chết rồi đấy! Hahaha!
Tao: (Ra là vậy… Quả nhiên là không thể vượt ngục ha)
Kodama: Nhưng mà? Nếu các cậu cư xử ngoan ngoãn thì biết đâu lại có điều gì đó hay ho xảy ra trong buổi diễn văn nghệ (*)– Mà, còn tùy thuộc vào việc các cậu vùng vẫy tại đây như thế nào nữa.
Được rồi! Viên quản ngục nhân từ tôi đây sẽ chỉ trả lời 1 câu hỏi thôi! Số 500017! Có thắc mắc gì thì nói đi!
500017: …Người có số tù 500017 được hiển thị là tôi.
Tumblr media
Tù nhân A: Ồ, nhìn gương mặt của số 500017 kìa. Bé búp bê-chan sao?
Tù nhân B: Trông đáng thương thế kia thì sẽ trở thành con mồi thôi.
Tao: …!
(Gương mặt đó, cậu ấy là…!?)
500017: Vẫn đang trong quá trình thu thập dữ liệu. Không có hiệu chỉnh điểm bất thường nào trong dữ liệu hiện tại.
Kodama: Hả? Cậu nói cái gì đấy? Mà thôi không có thắc mắc gì là được.
Mau chia thành từng nhóm rồi đi về phòng! Giải tán!
Tao: A… Đợi chút, Kinari (**), à không, 500017.
Kodama: Số 500010! Cậu đang làm gì đấy, nhanh chóng đi về phòng được chỉ định mau!
Tao: …
*Chuyển cảnh về phòng tù*
Tù nhân A cùng phòng: Này số 10, cậu phạm tội gì mà lại vào đây thế.
Tao: …Chỉ là tội trộm cắp thôi ạ.
Tù nhân B cùng phòng: Cậu nói đùa đấy à, làm sao mà vào đây chỉ vì một tội nhỏ như thế được. Nếu là thật thì cậu xui quá rồi đấy.
Tù nhân C cùng phòng: Này mấy tên mới đến, mau đi ngủ đi. Tụi mày nói chuyện nãy giờ như vậy quản ngục mà tới kiểm tra thì rắc rối lắm đấy.
Tao: (Thực sự là tội trộm cắp mà nhỉ. Ý là, cũng vì có tội mà mình mới bị bỏ tù mà)
(Xui xẻo quá sao? Cũng đến nước này rồi. Dù gì thì kể từ lúc sinh ra mình cũng đã phải chịu đựng số phận xui xẻo rồi mà)
(Mà dù sao thì, ở nhà tù cũng có một mái ấm. Giường hơi cứng nhưng vẫn có thể nằm ngủ được… Cũng không tệ đến mức đó)
(Nếu so với cuộc sống của mình từ trước đến giờ thì, ngược lại có khi đây lại là vận may cũng nên. Khi ngủ còn nghe được tiếng sóng biển vỗ trong đêm nữa, cũng chẳng còn cách nào khác….)
Số 500017 ban nãy… Nhìn thế nào trông cũng giống cậu bạn học cùng lớp với mình nhỉ?
*Hồi tưởng của Tao*
???: Bài hát này ấy, là bài hát gửi tới những người đã ra đi đó.
Tao: Quả nhiên là vậy sao? Lời ca nghe đau buồn thật nhỉ.
???: Nhưng mà này, tớ cứ nghĩ về điều này mãi. Có khá nhiều bài hát gửi tới những người đã sang thế giới bên kia, vậy mà lại chẳng có bài hát nào của họ cả.
Tao: Cái đó thì, chẳng phải là do sau khi mất đi thì họ không thể viết lời nhạc được sao?
???: Phải rồi ha… Nhưng tớ nghĩ có lẽ họ cũng có những lời muốn gửi tới những người sẽ chết đi đó.
Tao này, nếu như ngày mai cậu chết đi… Cậu sẽ muốn gửi gắm điều gì tới những người vẫn đang còn sống?
Tumblr media
*Hết hồi tưởng*
Tao: (Tại sao khi đó, cậu ấy lại hỏi mình như vậy nhỉ…)
*Chuyển cảnh đến sáng hôm sau tại quảng trường*
Loa thông báo: Các tù nhân, vui lòng khẩn trương tham gia các hoạt động tại nhà tù của hôm nay. Tôi xin nhắc lại…
Tao: (Nhiệm vụ của mình hôm nay là dọn dẹp quảng trường à. Kể ra cũng khá may khi nhận được một nhiệm vụ thoải mái thế này)
Mặc dù nếu đây là game thì có vẻ sẽ kiếm được khá ít điểm… Hửm?
A… Này, Ki… Không phải, 500017!
500017: ?
Tao: Chúng ta được xếp làm chung một nhiệm vụ đó, tôi muốn nói chuyện với cậu… Cậu tới đây từ khi nào vậy?
500017: Thời gian tôi bị bỏ tù tại đây là hôm qua, vào lúc 6 giờ 18 phút 23 giây buổi chiều…
Tao: Không phải vậy, mà là cậu tới thời đại này từ… Mà, cậu có nhớ tôi không đã? Tôi là Kinouchi Tao, bạn cùng lớp với cậu.
500017: …Tôi đã phân tích dữ liệu, nhưng cái tên này chưa được đăng ký. Xâu chuỗi cuộc hội thoại này không phải là việc ưu tiên, nên tôi sẽ rời đi.
Tao: Ể? Này?
…Gì vậy nhỉ, cậu ấy, mất trí nhớ sao?
Tù nhân A với cơ bắp cuồn cuộn: Ô~ Đây rồi đây rồi, công chúa vừa mới tới đây ngày hôm qua.
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: 500017, công, chúa? Khuôn mặt em dễ thương quá nhỉ. Ra đây với tôi một chút đi.
500017: …
Tao: (C… Có phải cậu ấy đang bị vây quanh bởi mấy tên to con không vậy?)
Tù nhân A với cơ bắp cuồn cuộn: Nào, lại đây nào. Chơi đùa với nhau một chút nhé.
500017: Tôi từ chối. Dựa trên tình hình hiện tại, hoạt động lao động cho nhà tù được đánh giá là ưu tiên hàng đầu.
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: Hả!? Nói cái gì cơ!
Tao: Đ-đợi một chút! Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều đang bị ghi hình lại trên camera giám sát! Không lý gì mà nhiều người lại tụ tập vào bắt nạt một người như vậy phải không….?
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: Cái gì cơ, ngươi cũng là tên mới tới đây vào hôm qua sao. Hay là cùng dạy cho nhau một bài học không!?
Tao: (Urg, thôi xong. Bảo vệ người khác là tốt nhưng mình đâu có giỏi chiến đấu tay đôi…)
???: Hừm, quả là một cảnh tượng không đẹp đẽ xíu nào. Nhìn vào trông không có chút nào dễ chịu cả.
Tumblr media
Tao: (! Ai vậy?)
Tù nhân A với cơ bắp cuồn cuộn: Urgh, ngươi là…
???: Bắt nạt những kẻ mới đến là một thông lệ tại nhà tù, nhưng đời người ngắn ngủi lắm. Là tôi thì tôi sẽ dành thời gian cho những việc thú vị hơn ha?
Tù nhân B với cơ bắp cuồn cuộn: Chậc, tên đó mà xuất hiện rồi thì chỉ tệ hơn. Rời đi thôi.
Tao: (...Có lẽ nào mình vừa được cứu giúp?)
Ừm, cảm ơn… anh ạ. Anh là…
???: Không có gì đâu. Tôi ấy hả? Tôi là Kitakata Raito.
Đại loại thì… tôi là người được gọi là Vua trên hòn đảo này.
Note của người dịch:
(*): Từ gốc là 遊戯会 - một buổi cho trẻ em mẫu giáo diễn kịch, diễn văn nghệ hoặc trình bày bài tập của tụi nhỏ.
(**): Ở đây khi Tao gọi tên Kinari, chữ Ki được viết bằng chữ Hán 生 (Sinh) thay vì chữ 幾 (Ky) như trong tên hiện tại của Kinari.
──────────────────────
Chương tiếp
15 notes · View notes
coolloading98 · 3 months
Text
Tumblr media
Tui quen bạn này. EQ của bạn cao cực.
Có một hôm anh sếp đối tác cùng đi ăn, cầm nhầm cốc nước của bạn lên uống một ngụm.
Uống xong, anh mới ngờ ngợ nhận ra. Anh xin lỗi rối rít.
Bạn vui vẻ đáp, có nhầm gì đâu anh, cốc này em cố tình rót cho anh đấy mà.
Ai cũng bớt ngượng.
Sau này khi nói về câu chuyện đấy, anh sếp khen bạn “nhảy số nhanh thật”, cứu anh một pha mất mặt.
Bạn bảo ngày xưa bạn đi thử việc chỗ ông sếp Nhật. Có một lần tương tự khách hàng cầm nhầm cái đĩa của bạn. Họ xin lỗi, bạn bảo không sao. Họ chu đáo lấy cho bạn cái đĩa khác.
Hôm sau bạn bị cho nghỉ việc.
Tui lại quen một bạn này.
Trong túi bạn lúc nào cũng có kẹo. Kẹo ngon lắm.
Thi thoảng bạn lại mang ra mời mọi người.
Có một lần cô em ở bộ phận khác bị hạ đường huyết, bạn nhanh nhẹn móc túi kẹo ngọt của mình ra, xé vỏ rồi đưa cho. Bạn dặn cô bé nghỉ ngơi một tí đi công việc để anh hỗ trợ.
Hôm sau bạn trở thành idol của cả công ty, con trai mà chu đáo quá thể.
Bạn từng bị bạn gái chia tay vì vô tâm vụng về.
Hai người đi chơi cùng nhau, cô ấy chóng mặt, bạn chỉ biết đứng như trời chồng mặc kệ, để cô ấy tự sang đường, tự vào siêu thị mua kẹo, rồi tự tới bệnh viện kiểm tra.
Sau khi níu kéo cô ấy không thành, trong túi bạn lúc nào cũng có kẹo.
Có bạn kế toán mới vào, ngay trong tuần đầu tiên đã tách xong chi phí doanh thu của cả chục bộ phận chồng chéo trong công ty.
Lượng công việc này, trước đấy thuê kế toán ngoài, người ra báo một tháng làm việc và tiền công dăm chục triệu.
Ngay tuần thứ hai bạn đã mở liên tiếp mấy buổi thuyết trình hướng dẫn sử dụng bảng biểu, để “anh chị em hạn chế điền sai số liệu”.
Slide trình chiếu đẹp lung linh. Vừa hài hước vừa dễ thương, lại dễ hiểu. Đi học xong về mọi người làm bảng biểu nhàn hẳn.
Mọi người thích lắm. Sếp bạn đề nghị cho bạn rút ngắn thời gian thử việc. Thử một tháng thôi chứ thử gì nhiều. Làm tốt thế này.
Có một hôm nói chuyện xàm giờ nghỉ, bạn bảo, lúc mới ra trường bạn bị đuổi việc tận mấy lần.
Lần nào không bị đuổi thì bị chê.
Bạn làm bảng biểu từ 1 tỏi nhầm thành 100 nghìn. Báo cáo ngày 3 phải gửi cho đối tác để thanh toán kịp thời, ngày 5 bạn mới nhớ ra rồi vội vàng gửi. Sai bung bét.
Sếp của bạn lúc ấy bảo cho bạn lên chính thức cho đúng luật. Nhưng nếu tháng sau vẫn làm ăn không ra gì thì tự xin nghỉ đi.
Tui cũng quen một bạn. Bạn này ai cũng quý.
Trong nhà bạn luôn đầy tủ hoa quả đồ ăn vặt. Chẳng bao giờ đói được. Nửa đêm buồn mồm vẫn có đồ ăn, thích gì ăn đó.
Bạn không gầy nổi. Bạn bè bạn cũng không gầy nổi.
Tui thích qua nhà bạn nhất trong đám bạn bè quen biết. Tại nhiều đồ ăn ngon.
Có lần bạn kể, hồi xưa đi làm bán hàng, ông chủ nợ lương, nửa đêm về tới phòng trọ đói mờ mắt nhưng không có gì ăn được.
Trong tủ lạnh chỉ còn mỗi hai quả mướp đắng với mấy thìa đường. Gas thì hết rau thì héo.
Bạn ăn mướp đắng chấm đường, vừa ăn vừa khóc.
Khát khao lớn nhất của bạn là kiếm thật nhiều tiền để có hẳn một tủ đựng đồ ăn. Không còn phải đói thêm lần nào nữa.
Những bạn ấy, đi ra đường ai cũng khen tháo vát chỉn chu. Giỏi giang.
Thi thoảng còn được người này người nọ lấy làm tấm gương để noi theo.
Nhưng họ từng ngu ngốc. Từng kém cỏi vụng về.
Nhưng họ biết nhìn nhận, và nỗ lực tự hoàn thiện bản thân
______
© Chà
10 notes · View notes
ryul-babo · 3 months
Text
NGOẠI TÌNH !
Bạn tôi kể, bạn có một người chị họ xa, kết hôn hơn hai mươi năm là chừng ấy thời gian sống trong hạnh phúc. Chồng chị yêu thương chiều chuộng chị, chăm sóc các con chu đáo vô cùng. Với họ hàng nội ngoại hai bên, anh là hình mẫu để cô nọ bác kia đem ra so sánh với con mình.
Rồi anh không may bị bạo bệnh. Suốt thời gian anh ốm đau nằm viện, chị dốc hết lòng chăm sóc anh. Khi biết rằng mình chẳng thể chống nổi mệnh trời, chồng chị mới rụt rè thú nhận đã từng phản bội chị qua lại suốt bốn năm trời với một người bạn thân cũ đã góa chồng. Anh nói thật ra anh thương cô ấy nhiều hơn là yêu. Tuy nhiên, vì biết đó là điều sai trái, cả hai đã quyết định dừng lại từ mấy năm trước. “Anh biết, anh có thể không nói, nhưng lừa dối em như vậy, anh thật lòng không nhắm mắt nổi. Lần đầu cũng là lần cuối, xin em hãy tha thứ cho anh”.
Lời trăn trối xót đau như vậy, lẽ nào chị nói không tha thứ mà được sao. Nhưng chị đau lòng vì anh ích kỉ quá. Cho đến khi chết anh cũng muốn chết một cách nhẹ nhàng, chẳng cần biết sự thật kia sẽ như một vết cứa trong lòng dẫu cho mai này anh không còn nữa.
Bạn bảo tôi: “Mày thấy đàn ông che đậy giỏi không? Anh ấy “ăn vụng” bao nhiêu năm vậy mà vẫn làm tròn vai một người cha mẫu mực, một người chồng xuất sắc. Anh ấy từng yêu thương một lúc hai người đàn bà, vậy mà chị tao thì cứ tưởng chị ấy là một, là duy nhất”.
Đàn ông có thể có quan hệ luyến ái cùng lúc với hai người, thậm chí là nhiều người, nhưng mấy ai bỏ vợ, bỏ gia đình để đến với tình nhân. Họ chỉ có thêm chứ không bớt, ra ngoài có hư cỡ mấy, chơi cỡ mấy, về nhà vợ vẫn như là nhất, không có nhì.
Đổi lại nếu đàn bà ngoại tình - họ ít khi lắm, nhưng một khi đã làm vậy, tình yêu dành cho người gọi là chồng hầu như đã không còn. Đàn bà ngoại tình như bước vào mê cung yêu đương mù quáng không muốn thoát ra.
Có lẽ bởi đàn ông ngoại tình bằng lý trí, đàn bà lại ngoại tình bằng con tim. Con tim của họ dường như được sinh ra để chỉ yêu duy nhất một người tại một thời điểm. Họ ngã lòng khi lòng họ cảm thấy bất an chông chênh. Một sự vô tâm, một chút vô tình, một chút thiếu tôn trọng, thiếu đồng cảm sẻ chia của chồng sẽ khiến họ dễ bị những lời ngọt ngào dụ dỗ.
Nếu đàn ông có thể lên giường với bất cứ phụ nữ nào mà không cần tình cảm thì phụ nữ lại chỉ có thể lên giường với người mà họ yêu. Rất ít phụ nữ ngoại tình vì tình dục. Thứ họ cần là cảm xúc. Ai cho họ cảm giác được chở che, được yêu thương, coi như người đó đã nắm được trái tim của họ rồi.
Đàn ông ngoại tình, qua cơn mê đắm đều muốn trở về nhà. Đàn bà ngoại tình, họ chỉ muốn rời đi. Đàn ông ngoại tình, về nhà là bỏ nhân tình sau cánh cửa, vẫn nhẹ nhàng với vợ, vẫn yêu chiều với con. Đàn bà một khi đã ngoại tình, họ đặt hình bóng nhân tình ở trong đầu, ở trong tim, ngày nhớ, đêm mong, rồi suốt ngày đem ra để liên tưởng so sánh với bạn đời. Thật lạ là so sánh kiểu gì cũng thấy nhân tình hơn chồng mình về mọi mặt.
Tại sao cũng là ngoại tình, nhưng đàn ông ngoại tình thì gia đình ít nguy cơ tan vỡ nhiều hơn là phụ nữ? Bởi thường thì đàn ông ngoại tình rồi mới dẫn đến những đổ vỡ, còn đàn bà đổ vỡ trong lòng rồi mới đi.
Đàn ông đi ra phiêu lưu ở đâu rồi cũng muốn về nhà vì đó là chốn bình yên, đàn bà một khi quyết định bước ra khỏi nhà tức là nơi đó không cho họ cảm giác bình yên nữa. Đàn bà khi yêu thì quên cả lối về, đã không còn yêu thì vô cùng tàn nhẫn.
Vậy nên, muốn một người đàn ông chung thủy rất khó vì chinh phục với họ dường như là một thứ bản năng, nhưng muốn một người phụ nữ hết lòng với mình, dành trọn tâm tư cho mình - chỉ cần yêu thương họ thật nhiều là đủ.
Chỉ tiếc rằng, đàn bà thì yếu mềm mà đàn ông lại quá đỗi vô tâm.
Sưu Tầm
7 notes · View notes
bibianxx · 1 year
Text
#1574
Có đôi lúc mình đã nghĩ rằng đây chính là khoảng thời gian khó khăn nhất nhưng rồi sau đó đã tồn tại những khoảng thời gian làm cho mình cảm thấy tệ hơn.
Bạn có thích ngắm nhìn bầu trời?
Thích không khí trong lành, thích sự chuyển động của mây, thích mưa, thích cuộc sống mà bạn đang sống?
“Hôm nay bầu trời thật đẹp, Nhi thấy không?
Hôm nào hoàng hôn sau nhà Dung cũng đẹp, Nhi có nhìn thấy không?
Em vẫn thường nhớ về tuổi thơ, có lẽ một tuổi thơ đẹp là thứ chữa lành tốt nhất. Khoảng thời gian ấy tuy em và Nhi không quá thân thiết nhưng chúng ta có thể ngồi cùng nhau ngắm nhìn ánh trăng và đếm sao mỗi tối…” Những điều mà em nghĩ là khi chúng ta lớn lên rồi, thật khó để có thể làm nó cùng nhau thêm một lần nào nữa - giữa cuộc sống bận rộn này, giữa cuộc sống có quá nhiều phiền muộn mà ta phải lo toan.
Mình là một kẻ lãng mạn, có lẽ vậy. Những lúc mệt mỏi hay không vui mình thường ngắm nhìn bầu trời, cảm giác mọi thứ sẽ được xoa dịu dù rằng chỉ trong khoảnh khắc ấy.
Mình biết rằng có những giai đoạn trong cuộc đời sẽ không quá dễ dàng, mỗi bước đi đều không trên đoạn đường bằng phẳng nhưng không còn cách nào khác mình chỉ muốn sống tốt cuộc sống này vậy nên mình cố gắng.
Mình chỉ là một người bình thường, ở mình cũng có rất nhiều thất vọng. Người khác nhìn thấy mình, họ đánh giá mình nhưng cũng không thể nào nhìn thấu được hoàn toàn con người mình. Cách mà mình vượt qua mọi thứ một mình - những lời nh���n xét, đánh giá tiêu cực - nó không thể khiến mình gục ngã thêm nữa…
“Ngày hôm nay của bi thế nào? Dạo này thì sao?”
“Mọi thứ đều bình thường ạ.”
Mình đã không thể nói rằng mọi thứ là tốt trước sự mất mát của anh ấy sau khi người con gái mà anh yêu thương rời đi…
“Như thế nào là bình thường?”
“Em ổn khi mà em có thể làm mọi thứ một mình sau khi chúng ta chia tay.”
Dạo này mỗi ngày trôi qua đều không mấy dễ chịu, mình trở nên bận rộn hơn và ngày càng ít đi những mối quan hệ.
Mỗi tối sau khi kết thúc một ngày làm việc mình chỉ muốn làm mọi thứ một mình. Người khác nghĩ rằng đó là sự cô đơn nhưng mình thì khác mình yêu cả sự cô đơn của chính mình.
Mình là một người tích cực, mình không thích bản thân có quá nhiều phiền muộn hay phải ôm lấy những tổn thương mà mình có thể tự chữa lành. Vậy nên mình không muốn ở trong những mối quan hệ mà mình phải phụ thuộc vào cảm xúc của đối phương hoặc phải chịu đựng cảm giác tiêu cực trước những hành động mà họ mang đến.
Có lẽ vì những điều ấy mà mình chọn cô đơn…
“Vạn hạt mưa rơi không hạt nào rơi nhầm chỗ…”
“Em có thể hiểu ý nghĩa câu nói này như thế nào?”
“Em không hiểu thật à?”
Mình đã từng chìm đắm trong quá khứ với những cảm xúc không nhẹ nhàng. Mình dường như gục ngã, không thể ngủ được vào buổi đêm, đi loanh quanh trong phòng như một kẻ ngốc, nằm nghĩ ngợi về những điều linh tinh.
Bạn biết đấy có những vết thương tuy không chảy máu nhưng vẫn để lại sẹo. Vì đối phương không thể nhìn thấy nên sẽ không thể nào hiểu được những điều trông nhỏ nhặt đến thế lại có thể làm tan nát một trái tim.
Mỗi cuộc gặp gỡ đều có lý do của riêng nó, là vậy sao? Còn những mảnh vỡ nơi tim mình là lý do cho sự rời đi của mình trong quá khứ, có lẽ vậy.
Có một câu mà Hoàng Trung từng viết:
“Mình thậm chí biết được rằng bao nhiêu vết thương đang giày xé trong tim mình, như vỡ vụn ra thành từng mảnh. Bây giờ yêu thêm cũng chẳng để làm gì nữa…”
và mình nghĩ rằng mình thích câu này hơn.
@bibianxx
63 notes · View notes
tlncthvn · 4 months
Text
Một cụ già đã nghỉ hưu ở thành phố Thái Nguyên đã gọt giũa câu chữ thành những câu thành ngữ thời hiện đại có ý nghĩa giáo dục rất sâu sắc, khiến người đọc cảm thấy đau lòng, xót dạ!
1. Dạy con trẻ vạn lời hay, không bằng nửa ngày làm gương, làm mẫu.
2. Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi. Con cái thích vòi mà không biết trả.
3. Dâu, rể tốt cha mẹ được đề cao. Con cái hỗn hào đứt mười khúc ruột.
4. Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời. Bước chân vào đời ngớ nga ngớ ngẩn.
5. Cha nỡ coi khinh, mẹ dám coi thường, bước chân ra đường không trộm thì cướp.
6. Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han, bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng.
7. Con trai chào trăm câu không bằng nàng dâu một lời thăm hỏi.
8. Khôn đừng cãi người già, chớ có dại mà chửi nhau với trẻ.
9. Gọi cha: ông khốt, gọi mẹ: bà bô. Ăn nói xô bồ thành người vô đạo.
10. Mỗi cây mỗi hoa, đừng trách mẹ cha nghèo tiền nghèo của.
11. Cái gi cũng cho con tất cả, coi chừng ra mả mà cười.
12. Đồng tiền trên nghĩa ,trên tình, mái ấm gia đình trở thành mái lạnh.
13. Gian nhà, hòn đất, mất cả anh em. Mái ấm bỗng nhiên trở thành mái nóng.
14. Bố mẹ không có của ăn của để, con rể khinh luôn.
15. Coi khinh bên ngoại, chớ mong có rể hiền.
16. Ăn ở mất cả họ hàng, chớ mơ có nàng dâu thảo.
17. Rể quý bố vợ vì có nhà mặt phố. Con trai thương bố vì chức vì quyền.
18. Đi với Bụt mặc áo cà sa, quen sống bê tha, thân tàn ma dại.
19. Ngồi bên bia rượu hàng giờ, dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ.
20. Củi mục khó đun, chồng cùn sống bậy, con cái mất dạy, phí cả một đời.
21. Hay thì ở, dở ra tòa, chia của chia nhà, con vào xóm “bụi”.
22. Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe hay. Mẹ ốm bảy ngày không lời thăm hỏi.
23. Đi có bạn đường chân không biết mỏi, còn có mẹ cha sao không hỏi khi cần.
24. Nói gần nói xa, đừng biến mẹ già thành bà đi ở.
25. Bài hát Tây Tàu hát hay mọi nhẽ. Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào.
26. Con trai, con rể bí tỷ say mềm. Nàng dâu ngồi chơi, mẹ già rửa bát.
27. Khỏe mạnh mẹ ở với con, đau ốm gầy còm tùy nghi di tản.
28. Thắt lưng buộc bụng, nhịn đói nuôi con, dâu rể vuông tròn, cuối đời chết rét.
29. Mẹ chết mồ mả chưa yên, anh em xô nhau chia tiền phúng viếng.
30. Khấn Phật, cầu Trời, lễ bái khắp nơi, nhưng quên ngày giổ Tổ.
31. Vào quán thịt cầy ,trăm ngàn coi nhẹ, góp giỗ cha mẹ suy tị từng đồng.
32. Giỗ cha coi nhẹ, nuôi mẹ thì không. Cả vợ lẫn chồng đi làm từ thiện.
33. Một miếng ngọt bùi khi còn cha mẹ, một miếng bánh đa hơn mười ba mâm báo hiếu.
34. Cha mẹ còn thơm thảo bát canh rau. Đừng để mai sau xây mồ to, mả đẹp.
35. Ở đời bất thiện, là tại nhàn cư. Con cháu mới hư đừng cho là hỏng.
36. Bạn bè tri kỷ, nói thẳng nói ngay. Con cháu chưa hay đừng chê đồ bỏ.
37. Bảy mươi còn phải học bảy mốt. Mới nhảy vài bước chớ vội khoe tài.
38. Phong bì trao trước, bia bọt uống sau, dâu rể ngồi đâu đố ai mà biết.
39. Tiếp thị vào nhà bẻm mép, cẩn thận cảnh giác, đôi dép không còn.
40. Cầu thủ thế giới tên gọi chi chi, thoáng nhìn tivi đọc như cháo chảy, ông nội ngồi đấy thử hỏi tên gì?
Nguồn: Người Sài Gòn
8 notes · View notes
spyxfamilyanalysis · 2 months
Text
Spy × Family analysis (Vietnamese)
Phân tích tất cả các tập có phụ đề tiếng Anh của anime~
Mình quyết định quan sát và phân tích bộ anime nổi tiếng hiện nay Mùa xuân 2022 SPY × FAMILY. Sau bài đăng trước đó của mình, mình tiếp tục xem các tập phim, bắt đầu suy nghĩ về việc phân tích chúng và xem liệu có b��t kỳ sự tiết lộ hoặc sự thật thú vị nào không.
Bài đăng chính này gồm có: bài phân tích đầy đủ của các tập; sự thật và ý kiến cá nhân ​​về các chương & bộ phim, nhân vật, các cặp ghép đôi (nếu có); các biểu mẫu để hỗ trợ hoạt động của blog (hiện đã đóng); bức vẽ của tôi; câu trả lời cho hộp hỏi; yêu cầu trợ giúp & hướng dẫn, cũng như những nội dung khác.
Spy × Family: Mùa 1, 2, và Phim dài
Tập phim/ Nhiệm vụ
Mùa 1: 25 tập: 1-25
Mùa 2: 12 tập: 26-37
Chiến dịch Strix [phần 1] [phần 2.1] [phần 2.2] [phần 2.3]
Bảo vệ (Tìm kiếm) người Vợ [phần 1] [phần 2.1] [phần 2.2]
Chuẩn bị cho Kỳ thi Tuyển sinh
Phỏng vấn vào Ngôi trường Danh giá
Đậu hay Rớt
Chiến dịch Bạn bè
Mục tiêu: Người con thứ
Chiến dịch che đậy của Cảnh sát Bí mật
Thể hiện bạn yêu đến nhường nào
Kế hoạch trò chơi Bóng né Vĩ đại
Ngôi sao Stella
Công viên Cánh cụt
Thí nghiệm Apple (Táo)
Giải giáp Quả bom Hẹn giờ
Thành viên Mới trong Gia đình
Căn bếp của Yor/ Kế hoạch Lãng mạn Vĩ đại của Người cung cấp thông tin
Tiến hành kế hoạch Chim ưng/ Quý cô "bền như sắt"/ Cơm trứng Omurice❤️
Người chú Gia sư/ Điệp viên Daybreak (Bình minh)
Âm mưu Trả thù nhà Desmond/ Mẹ trở thành cơn Gió
Điều tra Bệnh viện Đa khoa/ Giải mã bộ mã khó hiểu
Điệp viên Nightfall (Màn đêm buông xuống)/ Cú đấm Khởi đầu sự Ghen tuông
Giải đấu Quần vợt Ngầm: Nhà Campbelldon
Con đường Vững chắc
Vai trò của người Mẹ và Vợ/ Mua sắm cùng Bạn
Cuộc gặp mặt Đầu tiên
Theo dõi Cha và Mẹ
Chiến lược sống sót của chú chó Bond/ Chuyến đi Nghiên cứu Thực địa của Damian
Nhiệm vụ và Gia đình
Sự hiểu biết về Bánh ngọt/ Kế hoạch Lãng mạn Vĩ đại của Người cung cấp thông tin phần II
Kế hoạch Vượt Biên giới
Chuyến tàu Du lịch Sang chảnh Đáng sợ
Nhiệm vụ này là Vì Ai?
Bản hòa tấu trên con Thuyền
Bàn tay tiếp nối Tương lai
Tận hưởng Khu nghỉ dưỡng Trọn vẹn nhất/ Khoe mẽ về Ngày nghỉ
Berlint chìm trong tình yêu/ Cuộc sống đời thường của Nightfall
Là một phần của Gia đình
Bộ phim: Spy × Family Mã: White (Trắng) (Nhật Bản: 22/12/2023, khởi chiếu tại rạp ở Hoa Kỳ (và phần còn lại của Bắc Mỹ): 19/04/2024)
Thông tin & Ý kiến: first announcement, second announcement, (1), (2), (3), (4), spoilers for (5), (5) Twilight/ Loid Forger (Part 1), (6), (7) Twilight/Loid Forger (Part 2), Chapter 96 opinion, Chapter 97 & 98 (Part 1)
Biểu mẫu: Spy x Family analysis: A small survey/Đóng/, SPY x FAMILY: Questions of choices~ /Đóng/
Bức vẽ: Christmas 2022 Thank you 37 followers, Christmas 2023 (main blog), Update my OC in spies (Spoilers), Spoilers OCs: hair colors, Post before official art coming out
Bầu chọn: Anya Forger or the Garden, OC art spy edition, Spoilers OCs: hair colors
Yêu cầu trợ giúp: Drafts posts & Art collaborations!!!
Hướng dẫn nếu bạn không nhấn được đường dẫn
Hộp hỏi: The Desmonds and Project + addition in reblog
Thông báo quan trọng mà có thể ảnh hưởng đến tương lai mình
Mình đã thêm đường dẫn các bài viết ở trên để các bạn có thể tìm kiếm dễ dàng hơn. Ngoài ra, vui lòng xem các bài đăng reblog (xem lại) khác từ những người hâm mộ Spy × Family khác vì họ cũng đi sâu vào anime và manga cũng như "đóng góp" cho Thế giới nghệ thuật Anime bằng các tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời của Spy × Family.
Cảm ơn các bạn vì 105 người theo dõi nhen!~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lời chia sẻ từ tác giả (là tui í chứ ai :))) ): Tui chưa có dịch toàn bộ các bài đăng trên của đường link sang tiếng việt, nên chỉ có cái bài ghim là có, còn các bài đăng tui phân tích trên thì chưa chắc là có làm hay hong nữa...
(English ver.) From the author (me duh)'s words: I haven't fully translated the links' post into Vietnamese, so only the pin post is translated, for the analysis posts, I'm not sure if I will translate...
---------------------------------Surprises----------------------------------
If pin post reaches 10 likes/ 5 reblogs, I will translate link posts into Vietnamese
When it reaches 15 likes, I will translate into other languages, you decide in the comment section~
20 likes, and I will show you spoilers of some good stuffs I've been working on...
Also, I'm currently choosing some majors for my universities for signing up my wishes (?)
5 notes · View notes
yukidaro · 5 months
Text
TMNT - Con cái phải được dạy ngược lại mới thành đại sự
99% cha mẹ đều làm hư con cái, muốn dạy con làm nên những việc lớn lao, bạn phải làm ngược lại tất cả những gì mà cha mẹ khác làm. Bất cứ ai đã làm cha mẹ đều biết rằng, khi con bạn còn là một đứa trẻ sơ sinh, ngoài ngoại hình hiền lành dễ thương, bạn sẽ thấy hành vi cử chỉ của chúng không hề có bóng dáng gì là tốt cả, niềm tin của trẻ sơ sinh rất đơn giản, chỉ tám chữ: “Thuận ta thì thịnh, nghịch ta thì diệt”.
Trẻ bẩm sinh luôn tự đặt mình làm trung tâm, chúng hoàn toàn không đứng về phía bạn để suy nghĩ, chỉ cần chúng muốn thứ gì, chúng sẽ lấy nó, nếu lấy không được thì khóc, nếu khóc mà vẫn không lấy được thì khóc to hơn, cho đến khi lấy được món đồ ấy. Tư tưởng độc tôn này của trẻ không cần phải được ai truyền đạt, mà bẩm sinh có sẵn. Nếu trẻ không ích kỷ, thì loài người có thể đã không tồn tại đến ngày nay.
Khi thấy mẹ đang cầm bánh quy chuẩn bị đưa vào miệng, đứa trẻ ích kỷ hoàn toàn sẽ không đứng về phía mẹ để suy nghĩ, nó sẽ không có lòng trắc ẩn, càng không có tình cảm xấu hổ, nó sẽ mạnh tay giằng lấy bánh quy từ tay mẹ và đưa vào miệng mình mà không chút lưỡng lự. Nếu đứa trẻ phải quan tâm đến cảm xúc của mẹ khi đói bụng, thì nó đã chết đói từ lâu rồi.
Mỗi người từ khi chào đời đều biết sử dụng những thủ đoạn quyền mưu giả dối, nên con bạn đã là một chính khách ngay từ lúc mới sinh ra. Bạn dạy con nghe lời từ nhỏ, ngoan hiền, kẻ nội trợ, giữ phận mình, thì đã dìm chết bản năng tấn công vốn có của chúng.
Làm như vậy dẫn đến chúng lớn lên yếu đuối vô năng, chỉ có thể trở thành con mồi trong mắt những người giàu có, đó là bạn đã biến con sói thành cừu non.
Nhiều đứa trẻ được cha mẹ dạy ngoan ngoãn lớn lên rồi lại gặp khó khăn khi lấy vợ, thậm chí cả ăn cơm cũng gặp khó khăn, chúng bị xã hội khinh khi, bị lợi dụng tùy ý.
Tôi kể một sự việc có thật, con gái tôi lúc đó học lớp 1, một ngày về nhà khóc lóc nói với tôi rằng 5 cây bút chì mới mẹ mua cho nó đã bị lớp trưởng giật lấy. Tôi nói con đừng khóc nữa, dùng bất cứ cách nào, phải giật lại 5 cây bút chì đó, nếu không giật được thì bị đánh đòn.
Ngày hôm sau nó về, tôi hỏi có lấy lại được bút chì chưa, nó lắc đầu một cách sợ hãi, tôi biết nó thất bại rồi, tôi bảo nó nếu đến cuối tuần mà không lấy lại được bút chì thì sẽ bị đòn. Đến cuối tuần, tôi hỏi nó có lấy lại được bút chì chưa, nó ấp úng một hồi rồi nói sợ quá không dám hỏi. Tôi bảo ngày mai con phải báo cho cô giáo, và phải lấy lại được bút chì cho tôi.
Vợ tôi đứng bên cạnh nói rằng tôi làm quá lớn chuyện, chỉ là vài cây bút chì thôi mà, mất rồi thì thôi, tại sao phải dai dẳng đến vậy, làm con sợ hãi thế. Bình thường khi con học không tốt, cũng không thấy tôi tích cực đến vậy. Tôi không giải thích với vợ, vì cô ấy chưa từng học hệ thống bản chất con người của chúng tôi, cô ấy sẽ không bao giờ hiểu được thế giới quyền mưu. Tối hôm đó, tôi gọi điện cho cô giáo chủ nhiệm của con gái và kể chuyện bị lấy bút chì, cô giáo nói ngày mai sẽ xử lý vụ việc.
Ngày hôm sau, con gái tôi về rất vui vẻ, lấy ra 5 cây bút chì mới khác được lớp trưởng đền bù. Tôi khen ngợi con gái. Sau đó tôi nói: “Ngày mai con hãy mang 5 cây bút đó đến trường, để lại 3 cây, rồi tặng 2 cây cho lớp trưởng và nói rằng chúng ta hãy trở thành chị em, sau này có gì ngon thì chia sẻ cho nhau.”
Con gái tôi ngẩn ra, ngơ ngác hỏi: “Bố à, tại sao bố bắt con phải đòi lại 5 cây bút đó, rồi lại bảo con tặng 2 cây cho lớp trưởng?”. Nhìn vẻ mặt ngây thơ của con, tôi trả lời: “Lớn lên con sẽ hiểu thôi”.
Tại sao tôi không quan tâm lắm đến kết quả học tập của con, nhưng lại coi trọng việc này?
Trước hết, lý do tôi buộc con phải đòi lại bút chì là vì đây là lần đầu tiên lớp trưởng bắt nạt con gái tôi. Nếu để lần này nó bắt nạt thành công, sẽ có lần thứ hai, rồi lần thứ ba, thứ ba sẽ có vô số lần khác…
Nếu người khác lần đầu bắt nạt bạn mà bạn không phản kháng, khi họ quen với việc bắt nạt rồi, bạn mới phản kháng thì họ sẽ không muốn, họ sẽ tiếp tục cho đến khi đánh bạn gục xuống.
Trong đầu họ sẽ nghĩ: “Thằng hèn này đã dám phản lại mình, phải tẩn nó một trận cho biết mùi chó phản chủ”.
Tại sao họ lại có suy nghĩ đó? Bởi vì lần đầu tiên họ bắt nạt bạn, bạn không phản kháng, hành động của bạn đã cho họ biết rằng bạn có thể bị bắt nạt.
Tôi sẽ giải thích thêm tại sao sau khi giật lại 5 cây bút chì, tôi lại bảo con gái tặng lớp trưởng 2 cây. Cách tôi dạy con khác hoàn toàn với đại đa số cha mẹ. Những cha mẹ khác thường chỉ dạy con học giỏi, ngày càng tiến bộ để lớn lên có thể kiếm một công việc tốt, kết quả con cái lớn lên rồi chẳng biết làm gì cả ngoài tìm việc làm.
Tôi luôn dạy con gái rằng trong lớp có người giỏi Toán, người giỏi Ngữ văn, người giỏi Tiếng Anh. Thành tích của họ tốt đến vậy, lớn lên chắc chắn sẽ đi làm. Công việc của con khi lớn lên là sắp xếp công việc cho họ làm cho tốt.
Cha mẹ khác chỉ bảo con học giỏi, tôi lại huấn luyện năng lực lãnh đạo cho con từ nhỏ. Nếu con của bạn có thể lãnh đạo trẻ khác chơi đùa, trở thành vua trẻ con, nghĩa là con bạn có năng lực lãnh đạo người khác. Tôi bảo con gái tặng 2 cây bút cho lớp trưởng và kết bạn với lớp trưởng để huấn luyện khả năng hy sinh, trở thành vua trẻ con, huấn luyện năng lực lãnh đạo lớp trưởng.
Nhìn lại lịch sử, chúng ta thấy nhiều người trở thành kẻ thống trị đều có một điểm chung là khi còn nhỏ đã là vua trẻ con. Hãy nói về vị hoàng đế đầu tiên của Việt Nam sau thời Bắc thuộc. Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư chép: “Vào tuổi nhi đồng, vua thường cùng bọn trẻ con chăn trâu ngoài đồng. Bọn trẻ tự hiểu kiến thức không bằng vua, cùng nhau suy tôn ông làm trưởng. Phàm khi chơi đùa, thường bắt bọn chúng chéo tay làm kiệu khiêng và cầm hoa lau đi hai bên để rước như nghi trượng thiên tử. Ngày rỗi, thường kéo nhau đi đánh trẻ con thôn khác, đến đâu bọn trẻ đều sợ phục, hàng ngày rủ nhau đến phục dịch kiếm củi, thổi cơm.”
Có thể thấy thửa ấu thơ, Đinh Tiên Hoàng đã là vua trẻ con của một nhóm người như Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Lưu Cơ và Trịnh Tú, những người sau này cùng ông đánh dẹp loạn 12 sứ quân, thống nhất giang sơn, sáng lập triều đại nhà Đinh, nước Đại Cồ Việt trong lịch sử Việt Nam. (Thật lòng mà nói, tôi cho rằng giai đoạn “Thập nhị sứ quân chi loạn” này cũng có thể coi là một thời kỳ chiến quốc của Việt Nam, tương tự như thời Xuân Thu – Chiến Quốc của Trung Quốc.)
Mỗi ngày, vua trẻ con đều nghĩ cách khiến trẻ nghe lời mình và đối phó với những đứa không nghe lời. Vì vậy, chúng ta nên khuyến khích con trẻ trở thành lớp trưởng càng nhiều càng tốt. Hãy nhớ, phải tạo điều kiện và dùng mọi cách để chúng đạt được vị trí này. Nếu không làm được lớp trưởng, hãy huấn luyện cho chúng khả năng lãnh đạo lớp trưởng.
Ngay từ nhỏ phải học cách hy sinh. Tôi nhớ có câu nói nổi tiếng nói rằng: “Không sợ lãnh đạo có nguyên tắc, chỉ sợ lãnh đạo không có sở thích”. Hai câu này là cốt lõi của năng lực lãnh đạo.
Lý do con người muốn bạn lãnh đạo họ là vì họ tin rằng có thể thu được lợi ích từ bạn. Mọi người còn nhớ khi còn nhỏ chúng ta thích chạy theo đàng sau ai nhất?
Nói thẳng ra, ai cho chúng ta đồ chơi là chúng ta chơi với người đó, ai cho chúng ta đồ ăn là chúng ta nghe lời người ấy.
Sức hấp dẫn thực sự của một nhà lãnh đạo nằm ở khả năng chi tiêu rộng rãi và phương pháp của họ. Chỉ cần bạn sẵn sàng chi tiêu, biết cách chi tiêu, bạn sẽ ngay lập tức thiết lập hình tượng thần thánh trong lòng họ. Chỉ cần bạn là người keo kiệt trong nhóm, dù bạn làm gì cũng không thể bù đắp được, vì họ biết mình sẽ không bao giờ được lợi từ bạn nữa và sẽ không muốn được bạn lãnh đạo.
Điều này giải thích tại sao nhiều người học giỏi chỉ làm nhân viên, trong khi nhiều người học kém lại dẫn dắt anh em khởi nghiệp làm chủ. Vì những người học giỏi ở trường chỉ tìm hiểu trong sách vở, còn những người học kém thì tìm hiểu con người, họ am hiểu bản chất con người.
Những người học kém quá buồn chán, không có gì để làm, cả ngày chỉ mơ tưởng về việc sau này trở thành ông chủ, để hiệu trưởng nghiêm khắc đến làm thư ký cho mình.
Tôi bảo con gái đòi lại bút chì, rồi tặng đi có 2 mục đích:
1. Lớp trưởng sẽ không dám bắt nạt con gái tôi nữa
2. Con gái không chỉ không tạo ra kẻ thù mới mà còn có một người bạn tốt
3 bí quyết dạy ngược
1. Cho trẻ làm quen với luật rừng từ nhỏ
Cha mẹ thường dạy chúng ta từ nhỏ rằng lớn lên phải kiếm một công việc ổn định, đừng nói năng hấp tấp, đừng động vào tiền bạc, kết quả như mong đợi, chúng ta trưởng thành theo cách của họ, vì thực sự chúng ta nghèo quá không có tiền động vào.
Từ nhỏ chúng ta được dạy khái niệm nghèo khó, dạy làm người yếu đuối, chúng ta khinh thường người giàu có, tránh xa họ, thậm chí thù ghét. Chúng ta tin rằng người nghèo mới là người tốt, người nghèo mới có tấm lòng nhân hậu, chúng ta giữ cho thế giới nội tâm của trẻ nhỏ không bị ô nhiễm.
Cho đến khi trẻ bước vào xã hội, đa số đều không thể thích nghi với luật rừng của xã hội. Chúng phát hiện xã hội hoàn toàn trái ngược với thế giới mà chúng được hiểu, vì từ nhỏ chúng đã khinh ghét người giàu có nên chúng không biết cách kiếm tiền. Vì chúng tin con người vốn thiện nên chúng không thể đối phó khi bị những kẻ xấu lường gạt trong kinh doanh, khiến chúng không thể hiếu kính với cha mẹ, để cha mẹ trở thành những người già cô đơn tủi cực, không phải vì chúng bất hiếu mà vì bất lực.
Chúng ta không thể thực hiện trách nhiệm và tình thương với con cái, khiến chúng trở thành đứa trẻ bị tụt lại, không phải vì chúng ta tàn nhẫn mà vì kém cỏi. Nếu không cho trẻ học cách đấu tranh quyền lực, lớn lên chúng chỉ có một kết cục là cừu vào nanh hổ.
Người mạnh mẽ được rèn luyện từ nhỏ, khi con cái còn nhỏ, bố mẹ nhất định phải nghiêm khắc với chúng một chút, tạo ra cho chúng sự thất bại và đả kích, bạn ở nhà đã đủ bắt nạt chúng, chúng ra ngoài sẽ ít bị người khác bắt nạt, bạn ở nhà đã mắng nhiều, đã đánh đủ, khi chúng ra ngoài, mới có thể có khả năng chống chịu sự thất bại mạnh mẽ hơn.
Có những đứa trẻ, ở nhà bị cha mẹ cưng chiều đến mức không còn ra dáng, tôi trong lòng nói, cứ đợi đấy, những ngày xui xẻo ở phía sau kia kìa, khi ra xã hội, không phải ai cũng là cha mẹ ruột của chúng, ai sẽ yêu thương chúng như thế? Ai sẽ quan tâm đến cảm xúc của chúng?
Bạn không thể chiều chuộng chúng suốt đời, đừng để chúng phát triển thành thói quen được chiều chuộng, qua áp lực và thất bại mà bạn tạo ra ở nhà, để chúng học cách đánh giá tình hình, tiến thoái lựa chọn, nếu đánh được thì đánh, không đánh được thì nói chuyện, nói không xong thì chạy, không chạy được thì chịu.
Tóm lại là phải học cách giảm thiểu tổn thương cho bản thân mình đến mức thấp nhất, để học cách đối mặt và chịu đựng áp lực, đây mới là trí tuệ, xã hội tương lai sẽ đối xử với chúng như thế nào, bạn ở nhà đã nên đối xử với chúng như thế, khi trẻ em còn nhỏ, nếu bạn thành công giúp chúng vượt qua mọi thất bại, thì khi chúng lớn lên, chúng sẽ thất bại trong việc vượt qua mọi thành công.
2. Nuôi dưỡng ý thức cạnh tranh
Trong phòng họp của Công ty Sữa Mengniu, có treo một bức tranh, trên đó vẽ một con sư tử và một con linh dương, có đoạn văn như sau: Vào buổi sáng trên đồng cỏ châu Phi, con linh dương tỉnh giấc, nó biết cuộc đua mới lại bắt đầu, đối thủ vẫn là con sư tử chạy nhanh nhất, muốn tồn tại, nó phải chạy hết tốc lực. Mặt khác, áp lực với con sư tử cũng không nhỏ, nếu không đuổi kịp con linh dương chậm nhất, thì sẽ không có gì để ăn. Khi mặt trời mọc, hãy chạy hết sức để sinh tồn!
Chúng ta phải cho trẻ hiểu ngay từ nhỏ rằng, mọi lợi ích đều không rơi từ trên trời xuống, mà phải đạt được thông qua cạnh tranh.
Thành công của chúng ta đều dựa trên sự mạnh mẽ của bản thân và thất bại của đối thủ. Làm thế nào để nuôi dưỡng ý thức cạnh tranh cho trẻ?
Có thể tôi khá bảo thủ, nhưng nếu chỉ là sở thích mà không đi kèm năng khiếu bẩm sinh thì tốt nhất vẫn là không nên cho trẻ theo học âm nhạc, hội họa, thư pháp, những hoạt động nghệ thuật như vậy. Chúng ta nên cho chúng học cờ vây, cờ tướng, cờ quân sự – những môn thể thao đối kháng. Để chúng có ý thức đối kháng ngay từ nhỏ, có quan niệm phải đánh bại đối thủ, nếu thua cũng sẽ rèn luyện khả năng chống chịu thất bại. Nhiều ông chủ giàu có rất thích các hoạt động cờ bạc, họ không ngừng tăng cường ý thức cạnh tranh của mình. Tại sao tôi không khuyến khích quá nhiều môn thể thao thể lực? Vì thể thao thể lực sẽ làm giảm sự rèn luyện tư duy.
Tôi không phản đối thể thao, rèn luyện là để có một cơ thể khỏe mạnh, từ đó có thể cạnh tranh tốt hơn, nhưng cuối cùng vẫn là nên tập trung vào cạnh tranh về tư duy, nhận thức.
3. Huấn luyện tư duy quyền mưu
Hãy cho trẻ đọc nhiều sách trước thời Hán Vũ Đế hơn, như Hàn Phi Tử, Quỷ Cốc Tử, Tả Truyện, Binh Pháp Tôn Tử – những loại sách như vậy. Trẻ phải học tư duy kiếm tiền từ nhỏ, bất kỳ tư tưởng nào không kiếm được tiền đều là giả tưởng, chiếc ví là thước
đo duy nhất để kiểm tra tư tưởng đúng sai của bạn.
Một lần, con gái tôi biểu diễn ở trường, khi về nhà tô vẽ một chút son phấn. Tối đến khi ăn cơm, với đôi mắt sắc sảo, vợ tôi nhận ra đứa con gái lấy đồ trang điểm của cô ấy để tô vẽ vì cô ấy dùng màu son cà chua khô.
Cô ấy hỏi con gái có lấy đồ trang điểm của mẹ không, con bé
sợ bị đòn nên cứng đầu phủ nhận. Vợ tôi tức giận, đánh một trận và nói: “Mới 7 tuổi mà đã dám nói dối, lớn lên có phải dám ăn trộm ăn cắp không hả”. Tối đó, vợ tôi kể lại chuyện này với tôi và tự hào về cách dạy dỗ của mình. Tôi nghe xong thì sốc, tôi nói: “Đứa trẻ nói dối thì đánh nó làm gì?”
Vợ tôi nói: “Chồng à, anh đang đùa sao? Anh điên rồi hay sao? Nói dối mà không đánh à?” Tôi hỏi cô ấy nhỏ nhẹ: “Tháng trước có lần nào em nói dối không?” Cô ấy ngạc nhiên một lúc rồi ậm ừ “Không”. Tôi lặp lại câu hỏi, cô ấy vẫn trả lời “không”. Tôi nói: “Có lần em đi nhậu cùng bạn bè, mẹ gọi, em nhắn tin là đang đi mua sắm, em quên rồi sao?” Cô ấy không thể phủ nhận nữa, nói: “À ừ, nhưng mà…cái đó khác”. Thực ra vợ tôi thường nói dối, không chỉ lần đó. À quên, nói luôn là tôi cũng thường nói dối. Tôi nói với vợ: “Con bé nói dối em đánh nó, còn khi em nói dối thì ai đánh em?”
Ôi vợ ơi, cần phải trưởng thành hơn nữa. Nếu cứ đánh mắng và bắt nó nghe lời như thế, đứa trẻ không còn chút kỹ năng sinh tồn nào, lớn lên nó kiếm sống ra sao trên thị trường, không phải trực tiếp trở thành vô dụng sao?
Tôi bảo con gái: “Con không được tuyệt đối không nói dối, nhưng tiền đề là nói dối phải mang lại lợi ích cho người khác mới được”. Con gái ngơ ngác nhìn tôi: “Bố à, đó có phải là ‘nói dối vì thiện ý’ không?” Nghe con nói vậy, tôi rất vui, ranh mãnh hơn vợ tôi cả đoạn đường. Đường Tăng miệng thì nói ra tu hành không nói dối, nhưng lại bảo Tôn Ngộ Không đội cái mũ đẹp lên. Sau khi bị Đường Tăng niệm chú gậy sắt, Tôn Ngộ Không nói: “Thầy lừa con”. Đường Tăng đáp: “Thầy cũng vì lợi ích của con mà thôi”.
• Thủ đoạn ngoan hiểm + Tấm lòng nhân hậu = Đức Phật
• Thủ đoạn ngoan hiểm + Tâm địa hung ác = Kẻ xấu xa
• Không có thủ đoạn + Tấm lòng nhân hậu = Người vô dụng
Khi dạy dỗ con trẻ, chúng ta không chỉ truyền đạt một tư tưởng đơn thuần là làm người hiền lành, ngoan ngoãn, trở thành người tốt. Chúng ta cần cho chúng trở thành nhân vật tài đức song toàn, quy tụ các tư duy:
• Lòng dũng cảm của kẻ cướp
• Kỹ năng của tên trộm
• Sự khôn ngoan của gã lừa đảo
• Sự chân thành của nhà buôn
• Hệ thống của chính trị gia
• Nền tảng văn hóa của nhà văn
• Niềm tin của nhà tu hành
Từ nhỏ, trẻ phải học tất cả những điều này. Chỉ có tích hợp đủ các yếu tố trên, trẻ mới trở thành nhân vật đứng trên đỉnh cao quyền lực và tiền tài.
10 notes · View notes
hihegall · 4 months
Text
- Sao ngày xưa mẹ bắt con làm nhiều việc nhà thế mà giờ cái gì mẹ cũng không cho con làm?
- Ngày xưa mẹ sợ m ra đời không tự lập được nên mới bắt, giờ m lớn rồi mẹ chỉ cần m khoẻ mạnh thôi.
Từ bé đến giờ mình được bố mẹ lo cho không thiếu một cái gì, chỉ cần mình thích và nói ra nếu như không quá đáng thì được đáp ứng hết. Mình hay nghe người ta nói “nuôi con gái trong giàu sang” cũng đúng vì ngày bé ngay cả khi gia đình khó khăn mình vẫn được mời gia sư riêng về dạy thêm, được đi học mấy môn năng khiếu rồi quần áo váy vóc của trẻ con không thiếu một cái gì.
Lúc bé mình được sống hạnh phúc lắm, mình có tuổi thơ em đềm đến mức mà gia đình khó khăn mình còn không biết 🥲 bố mẹ chưa bao giờ kêu than về việc kinh tế gia đình xuống dốc thì mình phải thế này thế kia, hay bây giờ nhà mình nghèo lắm con phải thế này thế kia,… chưa bao giờ mình nghe bố mẹ mình nói chuyện tiền bạc với mình vì mẹ mình sợ lớn lên mình chỉ biết có tiền, chỉ mải mê chạy theo đồng tiền mà bất chấp tất cả.
- Bố mẹ sinh con ra thì tất nhiên phải lo cho con rồi. Còn áp lực của người lớn thì con cứ để người lớn lo.
..
Lớn lên một tí bố mẹ mình bắt đầu khó hơn, mẹ luôn đặt ra giờ giới nghiêm kiểu như cấp 2 phải về trước 10h tối, cấp 3 thì về trước 11h, cơm ở nhà luôn luôn nấu nên không ăn thì phải báo trước chứ không có chuyện đến giờ ăn cơm mới báo. Đi đâu chơi cũng được, đi với ai cũng được nhưng phải nói một câu. Mẹ mình không c/ấm mình chơi với ai cả, nhưng vòng bạn bè của mình mẹ đều muốn biết để lỡ có chuyện gì mẹ còn biết đi tìm mình.
Mẹ dạy mình làm tất cả mọi thứ từ nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, tự chăm sóc bản thân đến những vấn đề riêng tư của con gái. Nên cho dù mình gh/ét nấu ăn mẹ vẫn bắt mình nấu được một mâm cơm gia đình tử tế để sau này lớn lên có thể tự lo nấu cho mình.
Ngày xưa mình gh/ét bố mẹ lắm, vì tại sao mà bố mẹ mình dễ tính với người ngoài nhưng chỉ khó với mình thôi. Mình trẻ con đến mức còn tưởng mình là con nuôi được nhặt về vì tại sao bố mẹ mình khó thế. Sau này lớn rồi, tự lo cho mình được rồi thì tự dưng bố mẹ mình dễ tính đến lạ kì. Chẳng ai quản mình nữa, đến nhà cũng không bắt mình quét, ăn cơm xong bát cũng không cần mình rửa:
- Lớn đến thế này rồi, mẹ không cần gì nữa cả mẹ chỉ cần con về nhà thôi.
Có một điều nữa mình thấy khá hay mà mẹ nói với mình rằng: mẹ không bắt con ra đời phải chịu thiệt, mẹ cũng không muốn con thiệt thòi với ai, nhưng có những chuyện nếu như nhẫn nhịn mà êm đềm được thì con nên nhẫn nhịn. Nhịn không phải là nhục nhưng nếu như nhịn một tí có thể bỏ qua tất cả mọi chuyện thì con nên làm điều ấy.
“Mẹ mong rằng chuyện gì con cũng nên nói với mẹ”. mình luôn biết rằng có nhiều người chuyện gì cũng giữ cho riêng mình, không dám nói với bố mẹ vì gia đình khó quá sợ nói thì sẽ to chuyện. Chắc hiểu được vấn đề này cho nên mẹ mình luôn rào trước với mình một câu “chỉ cần có nói ra thì mẹ có thể giải quyết tất cả cho con”. Cho nên mình nghĩ rằng nếu như bố mẹ sẵn sàng lắng nghe thì mình có thể chia sẻ tất cả mọi thứ. Mình lớn lên với tâm thế dù bất cứ chuyện gì xảy ra mình vẫn có thể về nhà.
Lớn lên mình vứt ở đâu cũng sống được, có thể tự lập kiếm tiền và lo tốt cho bản thân. Mình đã từng chịu thiệt thòi, đã từng th/ất b/ại, cũng từng thất nghiệp nhưng chưa bao giờ mình cảm thấy cô độc. Mình vẫn là một đứa trẻ năm nào ở trong mắt bố mẹ, mình vẫn có nơi để về, mình vẫn có người che chở và cứ thế mình lớn lên trở thành một đứa trẻ hạnh phúc 💕
5 notes · View notes
from-hama-with-love · 9 months
Text
Tumblr media
Không hẳn vì hai chữ "sẽ đọc", mà còn vì mình đang rảnh và muốn thông qua việc trả lời những câu hỏi này để xem lại chính mình nên mình cũng sẽ trả lời.
1. Đã hôn ai bao giờ chưa? 
Đã từng.
2. Có ý định lấy vợ/chồng không? Năm bao nhiêu tuổi?
Bạn mình ơi, bạn nghĩ mình có nên giống linh vật của chúng mình không ? Cứ yêu rồi kết hôn hết mình, hết lần này đến lần khác ? Nhưng mình không làm được, rốt cuộc thì mình mãi vẫn đâu có đặt niềm tin vào hôn nhân.
3. Đi ngủ có bao giờ nude không?
Không. Không thích cảm giác da thịt bết vào drap gối.
4. Điều ám ảnh nhất từ bé đến giờ là gì?
Lúc bé luôn ám ảnh việc ngày nào đó bố mẹ sẽ mất đi rời bỏ mình, cho đến khi bố mình rời đi thật sự thì mình thấy là hoá ra nó cũng không đáng sợ như mình vẫn nghĩ, nhưng mình buồn, rất buồn.
5. Mối tình đầu là ai?
Người lạ hoàn hảo, cho đến bây giờ bọn mình thật sự vẫn luôn là người lạ trong cuộc đời nhau.
6. Có bao giờ ngắm sao một mình chưa?
2h sáng của một ngày tháng 8 cách đây 13 năm, ngồi một mình trên lầu đợi mưa sao băng nhưng cuối cùng chỉ thấy được vài ngôi sao nhỏ bé khác, à mà cũng không hẳn là một mình, vì ở một nơi cách xa mình 200km cũng có một bạn đang đợi chung và chúng mình liên lạc với nhau bằng điện thoại. ^^
7. Có yêu thích sự tĩnh lặng của màn đêm không?
Có. Nhưng cũng muốn cả sự tĩnh lặng của ban ngày.
8. Thích vị gì?
Ngọt. Nên người khác dễ dụ mình lắm :">
9. Tên những con pet ở nhà? Con gì? 
No pets allowed.
10. Có biết lái xe ôtô không?
11. Có hận một ai không? Tại sao?
Không muốn thành đàn bà nên cố gắng không thù hận ai.
12. Hình mẫu nào muốn trở thành? Vì..? 
Ơ kìa, mình còn là hình mẫu nhiều người muốn trở thành kia kìa ở đó lại muốn trở thành cái khác, không nha.
13. Màu đen và màu trắng thích màu nào hơn? 
Màu đen.
14. Thích tóc nâu hay tóc đen? 
Tóc đen. Nhưng lâu lắm rồi tóc không có màu đen, toàn nhuộm thôi.
15. Thích tóc như thế nào? (dài/ngắn, thẳng/xoăn, buộc/duỗi ..vv.)
Tóc nào thấy mình đẹp và mặt bớt mặp. Năm nay là rảnh rỗi ngựa ngẫm nhất nên 1 năm 3 kiểu tóc 3 màu khác nhau :)))))
16. Loại nước hoa ưa thích là gì?
Daisy Marc Jacob
17. Thời trang để lại nhiều ấn tượng nhất?
Toàn nhìn người ta mặc thấy đẹp thôi chứ mình không mặc được như vậy.
18. Bài nhạc hay nghe gần đây nhất?
Chasing Cars - Snow Patrol
19. Kỉ niệm đẹp nhất từ trước đến giờ?
Mình đã nghĩ đó là kỉ niệm đẹp nhất rồi nhưng thời gian trôi qua mình lại càng có những kỉ niệm đẹp hơn.
20. Thích ngồi ngắm mưa không?
Tùy hứng. Có lúc có và không.
21. Những lúc buồn hay làm gì?
Nghe nhạc và chảy mồ hôi từ khóe mắt. Và ngủ cho quên đời.
22. Những lúc vui hay làm gì?
Cười và nói, và hát.
23. Đã từng yêu đơn phương một ai chưa?
Là mối tình đầu.
24. Kể lại một kỷ niệm trong một tháng trở lại đây.
Đi du lịch Phú Quốc cùng với mẹ, ngủ chung với mẹ sau hơn 10 năm.
25. Tự hào điều gì nhất ở bản thân?
Năng lượng dzô tri lan toà mạnh mẽ đến những người xung quanh :)))))
26. Ghét điều gì nhất ở bản thân?
Tự huyễn.
27. Món ăn nào cảm thấy khó nuốt nhất?
Món có vị ớt chuông.
28. Món ăn nào yêu thích nhất?
Món mẹ nấu, sầu riêng, sashimi cá hồiiiii
29. Nếu được đi du lịch, sẽ chọn đi đâu?
Đâu cũng được, đi chơi là được :))))
30. Thích đi bơi không? Bể bơi hay biển thích hơn? Đông người hay vắng người?
Học bơi được nửa chừng thì nghỉ do viêm mũi dị ứng với nước hồ bơi, đến bây giờ vẫn chỉ biết bơi kiểu hà mã - bám vào thành mà đi. Không thích bể bơi, không thích biển, tôi chỉ thích ngâm mình trong bồn tắm nước ấm thôi :((((((
31. Có bao giờ hành động như một con nít giữa chốn đông người chưa?
Đến bây giờ vẫn thỉnh thoảng có.
32. Có lúc nào khóc trong lớp học chưa? 
Đã từng, lúc đó thấy bạn khóc và tự nhiên mình cũng rơi nước mắt theo.
33. Thầy cô nào ngưỡng mộ nhất? Tại sao?
Bố và chị gái đều là giáo viên nhưng mình không hề ngưỡng mộ, và cả những giáo viên mình từng học qua cũng không có một ai.
34. Tác phẩm văn học nào ưa thích nhất?
Có thể tính truyện tranh được không trời ơiiiiiii
35. Có tin vào ”Những người yêu nhau rồi cũng trở về với nhau”?
Không, “em thương anh nhiều lắm, nhưng liệu có thương nhau mãi được không”
36. Thích lái xe hay để người khác chở? 
Thích lái xe nhưng cũng thích có người chở, tùy tâm trạng và tùy thời điểm.
37. Thích màu gì nhất?
Có xu hướng chọn đồ màu đỏ, ngắm nhìn thứ màu xanh da trời, và ấn tượng với vật màu đen trắng.
38. Loài hoa gì thích nhất? Ghét nhất? Tại sao?
Thích hoa hướng dương, vì hồi xưa đọc trong truyện thấy có nói ý nghĩa của nó là "Luôn dõi theo bạn" và ấn tượng. Còn ghét thì không có.
39. Giở cuốn sách gần nhất, mở trang 93, viết lại dòng đầu tiên.
Sách không đủ 93 trang nên xin viết lại dòng cuối cùng trong sách
“Vâng, nhất định con sẽ khôn lớn thành người” - Nụ hôn từ biệt - Jimmy Liao
40. Ai là người yêu quý nhất trong nhà?
Mẹ.
41. Đã bao giờ nghĩ đến kết thúc cuộc sống chưa? Tự vực dậy bằng cách nào? 
Có. Vực dậy bằng việc không tìm được cách kết thúc cuộc sống nào hay ho và đẹp đẽ.
42. Đã đua xe bao giờ chưa? Có muốn đua xe không? 
Chưa từng đua xe, không muốn đua xe, nhưng lái xe với vận tốc 140km/h thì đã từng, ơn trời là cao tốc lúc đó chưa gắn camera phạt nguội :))))))
43. Đã bao giờ trốn nhà đi chơi chưa? Năm bao nhiêu tuổi?
Năm 1900 hồi đó, có quá nhiều cơ hội và quá nhiều lý do, nhưng cũng chỉ đơn giản vì ham chơi, lúc về mẹ vừa khóc vừa tát cho một cái, sau đó thỉnh thoảng bố vẫn lấy ra làm trò chọc hai mẹ con. Giờ thì chắc mẹ cũng không còn nhớ việc này nữa, và mình nếu không viết ra và lưu lại chắc cũng sẽ quên.
44. Lúc này đang nghĩ về ai thế? 
Người bắt tôi phải trả nợ bài viết nàyyyyyyyy
45. Đêm dài hơn hay ngày dài hơn?
Thức khuya mới biết đêm dài, nhưng ngủ ngày nên cũng chẳng biết liệu ngày có dài hơn đêm :))
46. Một ước mơ ?
“Nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước
Nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước
Một ngày nào đó sẽ lên mặt trời
Mình sẽ trồng rau trồng cỏ nuôi bò
và sẽ trồng hoa anh đào
Rồi sau đó hoa anh đào có
mọc được trên mặt trời hong dzậy
Rồi sau đó ước mơ nói ra nhục thêm
Nhiều khi muốn làm mà ta có làm được đâu
và ước mơ chỉ là ước mơ…”
47. Nơi nào ở Việt Nam muốn ở suốt đời?
Mình từng viết mình muốn sống mãi ở nơi mình đã trả lời câu hỏi này nhưng sau đó vài năm mình lại chuyển đến sống ở thành phố khác. Hoá ra là vốn không hề có nơi nào mình muốn ở suốt đời cả, nơi nào mình cũng đều có thể dễ dàng rời đi được hết mà.
48. Nếu được chọn giữa giàu có và hạnh phúc sẽ chọn gì? (chỉ được chọn 1) Tại sao?
Người ta thường chọn những gì người ta thiếu, thôi thì mình chọn giàu có vậy :)))))) Dù thật ra nếu bây giờ có ai hỏi Are you happy ? thì cũng không chắc câu trả lời có là Absolutely yes không nữa :))))))
49. Có nghĩ rằng tiền bạc là đi đôi với hạnh phúc không?
"Giàu thì chưa chắc sướng nhưng nghèo thì nhất định sẽ khổ"
50. Đêm trung thu có thích rước đèn không?
Khồng, ám ảnh với tiếng nhạc phát trong lồng đèn pin lắm.
51. Thích làm gì trong ngày 14/2?
Có thể thành ngày nghỉ lễ chính thống không phải đi làm không, nếu không thì nó cũng chỉ là một ngày bình thường thôi mà.
52. Sẽ làm gì nếu có 1 triệu đô?
Gửi tiết kiệm phân nửa, phân nửa sẽ "vứt tiền qua cửa sổ" =))
53. Nếu chỉ còn có thể sống được 1 ngày thì sẽ làm gì?
Cứ tiếp tục làm những việc đang làm thế này thôi, dù cố quá cũng quá cố thôi mà.
54. Gi��a thương 1 người mà không nói ra được và thương 1 người mà không được đáp lại, điều nào sẽ buồn hơn?
Cái gì cũng buồn và cũng không đáng buồn. 
55. Thích ngắm bình minh trên biển không?
Cuộc đời chưa bao giờ ngắm bình minh trên biển vì không thể nào dậy sớm nỗi trong bất cứ chuyến đi chơi biển nào.
56. Giữa tình bạn và tình yêu nếu phải lựa chọn sẽ chọn cái nào?
Tình bạn. Mình là Bảo Bình điển hình mà.
57. Trước tới giờ làm điều gì cảm thấy hối hận nhất?
Đã không làm một vài việc nhiều như mình đã từng muốn làm.
58. Nếu bây giờ được 1 điều ước, sẽ ước gì?
Có tiền từ trên trời rớt xuống, có đè chết tôi cũng được T^T
59. Thích ngày nào nhất trong năm?
Ngày nào mình vui cũng đều thích.
60. Ngày này năm ngoái đang làm gì? (or tháng này)
Đi ăn nhậu tất niên, uống say bét nhè đến 2h sáng còn cho chó ăn chè trước quán trước khi lên taxi về nhà.
61. Giả sử có một người chạy đến bên bạn, chụp một kiểu ảnh và nói ”Hãy làm bạn trai/bạn gái của em/anh trong một ngày”. Bạn sẽ làm gì?
Một ngày thôi ư nhiều ngày được không :)))))))
62. Có bao giờ nghĩ mình sẽ mang 1 giới tính khác chưa?
Không, thế này mà gái còn theo ầm ầm rồi, làm trai thật chắc thiệt thòi cho các bạn nam khác lắm =))
63. Có bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một con người khác chưa? Nếu có, miêu tả con người đó.
Cuộc đời chỉ mong trở thành con thú khác thôi chứ thành người khác thì không nha.
64. Những lúc vui nghĩ đến ai?
Nghĩ đến người liên quan đến niềm vui của mình, hay chính là người tạo điều kiện cho mình cảm thấy vui ^^
65. Có bao giờ hỗn láo với ba mẹ chưa?
Đã từng, đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn có trong những bất đồng không thể kiềm chế nổi bản thân.
66. Đã từng có bao nhiêu người yêu rồi?
Quá nhiều không đếm nổi, người đang đọc bài viết này đến đây cũng yêu tôi mà đúng không :)))))))))
67. Giả sử con vật nuôi thân yêu bị chết, có khóc nhiều không?
Biết sẽ không bao giờ nuôi nên không cần giả sử đâu.
68. Có niềm tin vào tình yêu vĩnh cửu không?
Không, “tình yêu kéo dài ba năm”
69. Con mèo hay con chó trung thành hơn ?
Không biết.
70. Việc điên nhất từng làm?
Chui vào thang máy và chơi trò hôn nhau nồng thắm với ai đó trong lúc đang đi lên và đi xuống.
71. Việc gì hối hận nhất trong cuộc đời cho đến lúc này?
Giống câu 57
72. Biết chơi nhạc cụ nào không?
Piano (trong mơ :)))))))))
73. Thích nhạc cụ nào nhất thế? Vì sao?
Chắc là piano, vì đã chọn mua piano.
74. Kể về một kỷ niệm buồn.
Mùa Vu Lan mãi về những năm sau này, con trở thành đứa trẻ mồ côi cha.
75. Vấn đề quan tâm nhất hiện nay?
Làm sao kịp giảm cân ăn Tết :(((((((((((
76. Chuyện gì dằn vặt lúc này nhất? 
I think I have to break your heart.
77. Có giỏi trong chuyện an ủi và thấu hiểu bạn bè không?
Lúc nào cũng được bảo là “Sinh ra em/tao là cha mẹ nhưng hiểu em/tao chỉ có chị/mày”
78. Thế nào là một người bạn tốt?
Không để mình làm chuyện điên rồ ngu xuẩn một mình :)) Rồi rồi bạn tốt mau đi viết ngay 100 câu trả lời này cho tôi ngayyyy
79. Làm gì khi biết một người bạn tìm cách hãm hại mình? Có buồn không?
Nếu đã là bạn thì sẽ không bao giờ làm vậy với mình, và vì không là bạn nên sẽ không cảm thấy buồn, chỉ là có thể sẽ tức giận và bực mình thôi.
80. Nghĩ gì về les or gay?
Ai cũng nên có một hoặc nhiều người bạn như vậy, vui nhaaaaa
81. Làm gì nếu như một ngày mất đi liên lạc với tất cả những người thân thiết? 
Và cứ thế tình trôi đi.
82. Thích ma hay những chuyện kỳ dị lạ thường không?
Có hứng thú nhưng không gọi là thích.
83. Đã bao giờ gặp ma chưa?
Chưa.
84. Món quà quý nhất từ bé đến giờ? Tại sao? 
Không có
85. Nấu ăn giỏi không?
Không tệ nhưng gọi là giỏi thì chắc là khôngggg
86. Muốn điều gì nhất ở những người bạn?
Luôn luôn lắng nghe, không nhất thiết phải luôn luôn thấu hiểu, nhưng đừng bán bảo hiểm.
87. Có bao giờ đi một mình trong đêm không? 
Rất nhiềuuuuu
88. Nghĩ gì về việc tai đeo headphone, bước đi một mình trong mưa?
Hư headphone đó trời ơi.
89. Khi buồn thường tự an ủi bằng cách nào?
"Mọi chuyện rồi sẽ ổn mà không ổn thì cũng vậy. Không ai thương mình thì mình tự thương mình mà vui."
90. Điều không bao giờ quên?
Có thể là một vài thứ người ta vô tình thốt ra, nhưng lại ám ảnh cả cuộc đời.
91. Khi tức giận thường làm gì? 
Im lặng, bỏ đi vô phòng ngủ.
92. Quay cóp lần đầu tiên là khi nào thế?
Hình như là năm lớp 6, thằng bạn ngồi kế bên lật tài liệu mà ko biết chép chỗ nào, mình tức quá giành lấy lật luôn =))
93. Thích hôn không?
Chắc là có
94. Hôn lips on lips hay tongue on tongue?
Phải thật cháyyyyyyy
95. Kể một ý định táo bạo. 
Về nhà mẹ nuôi :))))))
96. Định nghĩa tình yêu?
Đến bây giờ vẫn luôn tìm câu trả lời đó, và chưa thấy.
97. Bạn xấu nhất khi nào?
Mới ngủ dậy và Pi êm ết
98. Khi nào thì bạn thấy mình dễ thương nhất?
Khi cười. 
99. Điều bạn muốn làm nhất lúc này?
Trả cho xong nợ với bạn mình.
100. Điều muốn nói nhất lúc này?!
"Nếu bạn đã đọc đến đây, gửi bạn một cái ôm :) Giờ, chúng mình đã tiến gần nhau hơn nhiều chút rồi". Dù mình thật sự cũng không chắc về những gì mình đã trả lời ở đây.
Hết nợ rồi nha bạn mình ơiiiiiiiiiiii. Đố bạn mình đã giữ nguyên và trả lời lại những câu nàoooooo. Không nghĩ là sau chừng đó năm thì 8-90 điều trong đây đến giờ mình vẫn có những suy nghĩ như vậy, con người không thay đổi vậy nên vui hay nên buồn đây :))))))
11 notes · View notes
jennifertple · 5 months
Text
9 LỜI DẠY TỪ PHẬT GIÁO GIÚP BẠN TÌM THẤY BÌNH YÊN TRONG TÂM HỒN
Chúng ta đều ước mong và kiếm tìm một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Nhưng bạn có biết, bình yên không ở đâu xa, mà vốn luôn tồn tại bên trong bạn? Sau đây là 9 lời dạy sâu sắc từ Phật giáo giúp bạn tìm được sự an yên trong tâm hồn.
1. CHẤP NHẬN THỰC TẠI
Biết chấp nhận thực tại là một trong những lời dạy quan trọng của Đức Phật. Song, điều này không có nghĩa là ngừng phấn đấu cho một cuộc sống tốt đẹp hơn hoặc thay đổi những gì chưa trọn vẹn. Trên hết, lời dạy này của Phật giáo muốn chúng ta thấu suốt rằng cuộc sống quanh ta đầy những điều không chắc chắn và không hoàn hảo. 
Ngoài ra, trong giáo lý nhà Phật thường xuất hiện khái niệm “Dukkha”, nghĩa là “khổ”. “Khổ” không chỉ ám chỉ nỗi đau thể xác hay tinh thần. “Khổ” còn chỉ sự bất mãn vì cuộc sống không như ta kỳ vọng. Để “diệt khổ” và tìm thấy bình yên, mỗi người trong chúng ta không nên cố gắng biến cuộc đời mình trên nên hoàn hảo. Thay vào đó, hãy chấp nhận cuộc sống này với tất cả những thăng trầm vốn có của nó. 
Dẫu vậy, bắt đầu thực hiện việc này có thể khiến bạn cảm thấy khó khăn vì không phải ai đều có thể dễ dàng hài lòng với cuộc sống của họ mà không “tham – sân – si – mạn – nghi”. Tuy nhiên, đây lại là một trong những bước đầu tiên giúp bạn có được sự an yên. Vì vậy, mỗi khi cảm thấy thất vọng vì mọi việc không như ý, bạn hãy nhớ đến lời dạy này của Phật giáo và chấp nhận những gì đang diễn ra xung quanh mình. 
2. SỐNG CHO HIỆN TẠI
Đạo Phật nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sống trọn vẹn ở phút giây hiện tại. Băn khoăn về tương lai hay trăn trở về quá khứ có khả năng cuốn bạn vào những vòng  luẩn quẩn không lối thoát. Một mặt, việc này khiến bạn luôn trong tình trạng mệt mỏi, âu lo. Mặt khác, bạn có thể đang bỏ lỡ những điều quan trọng trong cuộc sống vì tâm trí luôn “mắc kẹt” ở quá khứ hoặc tương lai. Để học cách sống cho hiện tại, hãy bắt đầu từ những bước đơn giản nhất, như tận hưởng trọn vẹn hương vị thơm ngon của cốc cà phê buổi sáng, hay lắng nghe âm thanh chữa lành của thiên nhiên khi đi dạo. Khi bạn tập trung vào những gì đang diễn ra xung quanh mình, bạn sẽ tìm thấy cảm giác bình yên có thể đã thiếu vắng từ lâu. 
3. BÀY TỎ LÒNG TRẮC ẨN
Theo Phật pháp, lòng trắc ẩn không chỉ là sự cảm thông đơn thuần, nó còn là sự thấu hiểu nỗi đau của người khác và mong muốn làm dịu nỗi đau của họ. Đạo Phật cho rằng bằng cách nuôi dưỡng lòng trắc ẩn, chúng ta không chỉ đang giúp đỡ người khác mà còn nuôi dưỡng sự bình yên trong tâm hồn mình. Thật vậy, các nhà khoa học thần kinh đã phát hiện rằng khi chúng ta thể hiện lòng trắc ẩn, não bộ sẽ sản sinh ra những hormone hạnh phúc như Oxytocin và Endorphin. Vì vậy, nếu bạn đang tìm kiếm sự bình yên từ trong tâm, đừng ngần ngại thể hiện lòng trắc ẩn của mình với mọi người xung quanh nhé!
4. TẬP BUÔNG BỎ
Dựa vào lời dạy của Đức Phật, sự cố chấp của chúng ta với một người hay một vật là nguồn gốc chính của đau khổ. Bởi lẽ, cuộc đời này là cõi tạm: Mọi người và mọi vật đều đổi thay. Nếu khăng khăng níu giữ hay mong muốn mọi thứ diễn ra theo ý mình, chúng ta sẽ tự chuốc lấy thất vọng và đau đớn. 
Nhưng buông bỏ không có nghĩa là ngừng quan tâm đến mọi người và mọi vật xung quanh. Ngược lại, chúng ta buông bỏ vì hiểu rằng việc cứ mãi bám víu vào những điều đó sẽ không giúp ích gì cho ta về lâu dài. Do đó, nếu bạn vẫn đang cố chấp với một điều gì đó, chẳng hạn như một mối quan hệ hay một kỳ vọng không thực tế, hãy cân nhắc buông bỏ chúng. Bằng cách này, bạn đã mở ra cánh cửa dẫn lối cho sự bình yên đến với tâm hồn mình. 
5. BIẾT THẾ NÀO LÀ ĐỦ
Phật giáo thường đề cập đến khái niệm “con đường Trung Đạo”, nghĩa là con đường đưa ta thoát khỏi lối sống cực đoan, hoặc khoái lạc hoặc khổ hạnh. Theo lời Phật dạy, thay vì lựa chọn biện pháp cực đoan, hãy cân nhắc bước đi trên “con đường Trung Đạo” để hướng tới sự cân bằng. Lời dạy này đặc biệt phù hợp với bối cảnh hiện nay, khi những thông điệp “càng nhiều càng tốt”, như của cải vật chất hay thành tích, xuất hiện nhan nhản trên mọi ngóc ngách của đời sống. Vì lẽ đó, biết thế nào là đủ có thể đưa bạn đến với một cuộc sống yên bình và trọn vẹn, dù là trong đời sống cá nhân, công việc hay các mối quan hệ. 
6. HỌC CÁCH THA THỨ
Các lời dạy của Đức Phật thường nhấn mạnh vai trò của sự tha thứ. Theo Ngài, ôm sự tức giận trong lòng giống như ném một hòn than nóng vào người khác và đồng thời bạn không tránh khỏi nguy cơ bị bỏng. Quả thật, chúng ta đều hiểu rằng việc nuôi dưỡng nỗi oán hờn, tức giận sẽ đè nặng tâm hồn ta, lấy đi sự bình yên và hạnh phúc. Trái lại, biết tha thứ có thể làm vơi đi gánh nặng ấy trong ta.
Tuy nhiên, tha thứ không có nghĩa là quên đi những gì đã xảy ra hoặc cố tin rằng mọi thứ vẫn ổn. Cách hiểu đúng đắn của sự tha thứ là cho phép bản thân thoát khỏi “gọng kìm” của sự oán giận và sống đời an yên. Mặt khác, học cách tha thứ có thể là một hành trình dài với nhiều thử thách, nhưng là một hành trình đáng thực hiện. Vì ở cuối cuộc hành trình đó, bạn không chỉ tìm thấy bình yên mà còn cả sự tự do hằng mong muốn. 
7. CHẤP NHẬN SỰ VÔ THƯỜNG
Vô thường là một khái niệm phổ biến trong Phật giáo, ngụ ý rằng mọi sự đều thay đổi trong những thời điểm nối tiếp nhau. Bằng cách chấp nhận sự vô thường, bạn đang từng bước mở khóa cánh cửa dẫn đến sự bình yên trong tâm hồn mình. Bởi lẽ, cuộc sống này không chỉ có những ngày nắng đẹp kéo dài, cũng chẳng phải chỉ có những ngày mưa bão triền miên. Vì vậy, nếu bạn đang trải qua giai đoạn khó khăn, hãy suy ngẫm về lời dạy này và tin tưởng rằng những ngày tươi đẹp rồi sẽ đến. Đồng thời, nếu bạn đang có khoảng thời gian hạnh phúc, hãy trân trọng và tận hưởng trọn vẹn từng phút giây ấy. 
8. NUÔI DƯỠNG LÒNG BIẾT ƠN
Lòng biết ơn là một chủ đề thường xuất hiện trong lời dạy của Đức Phật, nhắc nhở chúng ta nên thừa nhận và trân trọng những gì mình đang có, thay vì liên tục theo đuổi những gì không thuộc về mình. Giữa cuộc đời tất bật, nuôi dưỡng lòng biết ơn sẽ giúp ta có được cảm giác hài lòng và an yên. Hãy dành một ít thời gian mỗi ngày để bày tỏ lòng biết ơn với những gì xung quanh bạn. Bạn có thể biết ơn vì hôm nay trời nắng đẹp, vì bữa cơm ngon mẹ nấu hay vì lời động viên ấm áp từ người bạn thân… Càng thể hiện lòng biết ơn, bạn càng cho phép sự bình yên và niềm vui tiến vào cuộc sống của mình.
9. BÌNH YÊN ĐẾN TỪ BÊN TRONG
Chúng ta thường tìm kiếm bình yên từ các yếu tố bên ngoài, như thành tích, tiền tài vật chất hay thậm chí từ người khác. Song, Phật giáo cho rằng, mỗi người trong chúng ta vốn đã sở hữu mọi điều cần thiết để được bình yên và hạnh phúc. Nói cách khác, bình yên thực sự vốn đến từ bên trong ta. Nếu bạn mong muốn đạt được sự an yên trong tâm hồn, hãy chủ động khám phá thế giới nội tâm để thấu hiểu suy nghĩ, cảm xúc và mong muốn của bản thân. Chính trong quá trình khám phá và tự nhận thức này, bạn sẽ tìm ra con đường dẫn đến sự bình yên thực sự.
Bình yên không phải một đích đến mà là một hành trình dài với nhiều khó khăn, thử thách. Vì vậy, hy vọng những lời dạy sâu sắc trên của Phật giáo sẽ góp phần dẫn lối bạn trên hành trình này nhé!
Sưu tầm: ELLE Vietnam
6 notes · View notes
decemberwind · 20 days
Text
Tumblr media
[HẠN] TRĂNG NON XỬ NỮ - KHỞI ĐỘNG TIẾN TRÌNH HOÀN THIỆN BẢN THÂN
🌙 Vào ngày 3/9, Trăng non sẽ hiện diện tại 11° Xử Nữ. Đây là thời điểm lí tưởng để bạn lập kế hoạch cho những dự định mới liên quan đến sức khỏe và công việc, tạo dựng thói quen sống tích cực hơn, và bắt đầu hành trình hoàn thiện bản thân. Năng lượng của Trăng non Xử Nữ sẽ khuyến khích bạn chú trọng đến chi tiết, cải thiện những khía cạnh nhỏ nhất trong cuộc sống để tạo ra sự thay đổi lớn. Cho dù bạn muốn bắt đầu một dự án, học hỏi những điều mới mẻ, hay đơn giản là điều chỉnh lại chế độ ăn uống và thói quen tập luyện, Trăng non Xử Nữ sẽ thúc đẩy bạn thực hiện những bước đầu tiên trên con đường này.
🌙 Tuy nhiên, hành trình này không hoàn toàn suôn sẻ. Bầu trời Chiêm tinh tại thời điểm này cung cấp một số thách thức cần vượt qua.
🔹 Trăng non đối đỉnh sao Thổ ở Song Ngư có thể mang đến những cảm giác chán nản và lo lắng, đặc biệt khi bạn cố gắng duy trì trách nhiệm nghiêm túc với những cam kết của mình. Nỗi sợ mình không đủ tốt, cùng với sự bi quan vào tương lai có thể ngăn cản bạn tiến lên. Chìa khoá ở đây là chỉ cần quan sát sự tiến bộ từng ngày so với chính mình hôm qua là đủ
🔹 Thêm vào đó, sao Thủy, chủ tinh của Trăng non, hiện đang ở Sư Tử và vuông góc với sao Thiên Vương, có thể làm cho ý tưởng của bạn gặp xáo trộn đột ngột. Ngay cả những kế hoạch tỉ mỉ nhất cũng có thể bị đảo lộn, đòi hỏi bạn phải cởi mở và sáng tạo hơn trong cách thực hiện. Chẳng hạn muốn tập chạy nhưng lại bị đau cơ chân, nên bạn phải đổi sang tập gym trước.
🌙 Nửa sau của tháng 9, Nguyệt thực Song Ngư sẽ đánh dấu sự kết thúc của một chương trong cuộc sống bạn, mang đến sự thanh lọc mạnh mẽ. Vì thế, Trăng non Xử Nữ này là cơ hội để bạn chuẩn bị cho những thay đổi lớn sắp tới. Những ý tưởng và dự định bạn khởi động trong giai đoạn này sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc định hình tương lai của bạn khi Nguyệt thực đến.
🌙 Để hòa mình vào năng lượng của Trăng non Xử Nữ và đón nhận nó một cách tốt nhất, bạn có thể thực hiện những NGHI LỄ sau từ ngày 2/9 - 5/9:
🔹 Xem xét vị trí 11° Xử Nữ nằm ở nhà nào trong bản đồ sao của bạn. Đây sẽ là lĩnh vực mà qua đó bạn sẽ có khởi đầu mới về công việc, sức khỏe, hoặc thói quen sống. Ví dụ, nếu nằm ở nhà 12, đây có thể là dấu hiệu cho một chuyến nghỉ dưỡng thư giãn, giúp bạn xả stress, từ đó mạnh khỏe hơn để tiếp tục công việc sau kỳ nghỉ.
🔹 Làm mới không gian sống của bạn. Dành thời gian để dọn dẹp, tổ chức lại chỗ làm việc và nhà cửa. Bạn có thể thêm vào những yếu tố tự nhiên như cây xanh, hương liệu, hoặc ánh sáng tự nhiên để tạo ra một môi trường trong lành và dễ chịu.
🔹 Lập kế hoạch chi tiết cho tháng 9: Lập danh sách những mục tiêu bạn muốn đạt được, đặc biệt trong các lĩnh vực sức khỏe, công việc, và thói quen sống. Hãy cụ thể hóa chúng bằng cách viết ra các bước thực hiện, giúp bạn dễ dàng theo dõi và điều chỉnh. Tập trung vào những điều nhỏ nhặt nhưng có ý nghĩa lớn, và đừng quên chuẩn bị tâm lý cho những thay đổi bất ngờ. Hãy nhớ rằng, dù kế hoạch có bị xáo trộn, điều quan trọng là giữ vững tâm trí và tiếp tục tiến bước.
🔹 Thiền định và đặt ra những lời khẳng định tích cực: "Tôi cố gắng cải thiện thay vì mong đợi sự hoàn hảo. Tôi tìm kiếm sự khôn ngoan qua con đường cống hiến và phụng sự. Nhận ra sức khỏe là phước lành và là món quà quý giá nhất, tôi nguyện yêu thương và chăm sóc sức khỏe bản thân, hỗ trợ người khác chăm sóc sức khỏe và thúc đẩy hạnh phúc cho mọi người."
~#MãNhânNgư~
-----
🍀🍀🍀 Bạn muốn tìm hiểu Chiêm tinh một cách tiện lợi, hệ thống và nhân văn? Đừng bỏ lỡ lớp Chiêm tinh online cuối cùng của năm 2024 khai giảng vào 23/9 sắp tới nhé!
L.ink Đăng ký & thông tin chi tiết khóa học: https://tinyurl.com/25wjsz33
4 notes · View notes