Tumgik
#hồi ức.
taifang · 9 months
Text
Năm 18 tuổi ngắm cảnh đẹp sông núi sẽ cảm thấy mới mẻ và thú vị nhưng đến năm 28 tuổi nhìn thấy cảnh đẹp đó thì chỉ lặng lẽ ngắm nhìn, không có niềm vui, cũng không có khát khao chia sẻ.
Con người không thể có tuổi trẻ và cảm nhận tuổi trẻ cùng một lúc, giống như thích một cuốn truyện tranh khi còn bé, nhưng lúc đó không đủ tiền để mua nên ta vẫn còn nhớ rõ ràng kí ức này. Và bây giờ chúng ta có thể mua được cuốn truyện tranh hồi đó, nhưng ở tuổi 28 đã không còn thích xem nữa cho dù có được thì cũng sẽ không bao giờ tìm lại được sự hân hoan như thuở còn trẻ.
@taifang dịch
Tumblr media
67 notes · View notes
nghienrose · 2 years
Text
Em chỉ muốn giữ anh cho riêng mình em thôi.
Tumblr media
10 notes · View notes
yeuamthuc · 1 year
Text
Tổng hợp 10 bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng cho trẻ dưới 3 tuổi - Mẹ nên bỏ túi!
Việc chuẩn bị các món ăn ѕáng mỗi ngày cho bé từ 1-3 tuổi là điều vô cùng quan trọng mà các mẹ không thể quên haу chuẩn bị cẩu thả. Bởi ᴠì khi trẻ được cung cấp bữa ѕáng đầу đủ ѕẽ phát triển khoẻ mạnh ᴠà toàn diện. Trẻ có thể tập trung tinh thần ᴠà ѕáng tạo trong những hoạt động, nhanh chóng hoàn thiện các giác quan. Nếu mẹ đang tìm kiếm những bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng cho trẻ vừa trang trí bắt mắt thì hãy tham khảo 10 món sau của yeuamthuc.org nhé! #yeuamthuc_org #Món_Ngon #Bánh_bao_bí_đỏ #Bánh_muffin_rau_củ #Bánh_yến_mạch_thịt_bò #bữa_sáng_đầy_đủ_dinh_dưỡng_cho_trẻ #Bún_cua_bổ_dưỡng #cá_hồi #Các_món_ăn_sáng_cho_trẻ_em_dễ_làm #Cháo_yến_mạch_chuối #dinh_dưỡng #Donut_gà #đu_đủ #Mì_somen_cá_hồi_rau_củ #Mì_trứng_tươi #Smoothie_yến_mạch_chuối_đu_đủ #Súp_gà_rau_củ #Thanh_cơm_nguội_ức_gà #yến_mạch https://yeuamthuc.org/bua-sang-day-du-dinh-duong-cho-tre-duoi-3-tuoi/
Việc chuẩn bị các món ăn ѕáng mỗi ngày cho bé từ 1-3 tuổi là điều vô cùng quan trọng mà các mẹ không thể quên haу chuẩn bị cẩu thả. Bởi ᴠì khi trẻ được cung cấp bữa ѕáng đầу đủ ѕẽ phát triển khoẻ mạnh ᴠà toàn diện. Trẻ có thể tập trung tinh thần ᴠà ѕáng tạo trong những hoạt động, nhanh chóng hoàn thiện các giác quan. Nếu mẹ đang tìm kiếm những bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng cho trẻ vừa trang trí bắt…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
banmaihong · 2 years
Text
Những trang sách của tình cha con - Linh Thoại
Những trang sách của tình cha con – Linh Thoại
Bìa sách Ba – món quà vô giá (NXB Tổng Hợp TP.HCM) khiến bạn đọc có thể ngần ngại chọn lấy trên kệ sách, nhưng mở sách ra rồi, khó mà đặt xuống được. Những dòng hồi ức về một người cha, câu chuyện trải dài 60 năm của một gia đình cuốn lấy ta trong những cảm xúc lúc bùng vỡ nỗi xúc động đến trào nước mắt, lúc thao thiết yêu thương. Chuyện đời được mở ra từ cái Tết Bính Thân 2016 – cái Tết cuối…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
i-ephong · 1 year
Text
Tumblr media
Ở độ tuổi của chúng tôi, đau lòng không còn đong đo bằng nước mắt, không còn bật lên những lời oán than, không là suy sụp, không còn tính bằng những tiếng thở dài, mà bằng sự im lặng.
Đôi khi chỉ là im lặng hướng nơi vô định, để nghe tiếng thở nhẹ nhàng của chính mình, trong từng hơi thở nhẹ nhàng đó… là một lần soi lại từng mảnh ghép vụn vỡ từ hồi ức.
Đôi khi, ah không… là rất nhiều lần, tôi chỉ muốn được im lặng.
| IEphong |
720 notes · View notes
baosam1399 · 7 months
Text
Tumblr media
〔Bài dịch số 1142〕 ngày 21.02.2024 :
(Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
真的鼓励大家多拍照,发朋友圈,尽可能地去记录生活。因为回头去看,那些经历才能被真正的记录下来。不用在意别人怎么想,想发什么就发什么,哪怕是没有那么精致也没关系,只要是自己的,每一天都是独特,希望大家可以活得舒展一下。你没那么多观众,趁着年轻多做一点能让自己开心的事情,制造写很多年后想起来,也很值得的记忆。
Tôi thật sự cổ vũ các bạn hãy cứ chụp thật nhiều ảnh và chia sẻ nó lên mạng xã hội, hãy cố gắng ghi lại từng khoảnh khắc trong cuộc sống này. Bởi vì một ngày nào đó khi ta quay đầu lại nhìn, những điều ta đã từng trải qua đó mới thật sự được nhớ lại. Không cần phải để tâm người khác nghĩ như thế nào, dẫu cho những tấm hình đó không đẹp đẽ cũng không sao, chỉ cần bạn sống đúng chính mình là được, mỗi một ngày đều sẽ là ngày đặc biệt, hy vọng mọi người có thể sống thoải mái một chút. Vì bạn không có nhiều "fans" như vậy đâu, hãy trân trọng khi bạn vẫn đang còn trẻ, làm những chuyện khiến bản thân vui vẻ, tạo ra thật nhiều những hồi ức mà sau này khi nhớ lại bạn vẫn sẽ cảm thấy những hồi ức đó thật đáng trân trọng.
156 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 6 months
Text
Tumblr media
Tình yêu từ đâu mà ra?
Hồi trước, gia đình nào cũng có một album ảnh. Người ta chuyển nhà sẽ đi tìm cuốn album mang theo, người ta nhớ nhớ quên quên nhưng hỏi cuốn album ở đâu vẫn nhớ. Bây giờ bao nhiêu ảnh trong điện thoại cả rồi. 512GB thôi đã chứa được cả một thời tuổi trẻ.
Nhà mình cũng có một cuốn alum như thế, số ảnh này Mẹ mình đã cẩn trọng giữ gìn trong ngần ấy năm. Một thời gian sau khi Ba mất, có lần Mẹ đã ngồi ở đó lần giở từng tấm. Trầm ngâm.
Chỉ có Mẹ mới hiểu rõ nhất cuối cùng thì bản thân sẽ nhớ và quên những gì.
Suốt một đời dài Mẹ cứ hoạnh hoẹ Ba về cái cô nào đó ở Sài Gòn mà có lẽ ký ức của Ba về cô ấy đã dừng lại vào cái ngày họ rời tay nhau. Hơn 20 mươi năm đầu ấp tay gối, Ba có vô vàn lỗi sai khác nhau nhưng có một điều là chưa bao giờ Mẹ bắt được Ba lén phén với ai. Sự chung thuỷ của một người đàn ông nếu có, chỉ là như vậy thôi.
Những lần uống say Ba cứ ngâm mãi cái câu thơ trong bài Hai sắc hoa Tigôn của TTKH: “…Mà từng thu chết, từng thu chết / Vẫn giấu trong tim bóng một người”. Cái bài thơ nó dài đằng đẵng mà cả đời Ba chỉ ngâm đúng có 2 câu... bảo sao Mẹ chẳng dỗi hờn.
Nhưng có lẽ vậy, mùa thu mà Ba yêu nhất là cái mùa thu chết ấy.
Ba lấy Mẹ ở cái tuổi muộn màng như vậy một phần là vì ông Nội tìm mãi mới ra một người con gái ăn học đàng hoàng và hai bên gia đình môn đăng hộ đối. Ông là nhà Nho, 15 năm học chữ Nho để đọc sách, bốc thuốc Bắc chữa bệnh cho dân. Ông có những nguyên tắc của riêng mình trong cuộc sống, vì thế tiêu chuẩn chọn vợ cho người con trai lớn mà ông kỳ vọng nhất cũng khắt khe hơn. Mình đã luôn biết ông Nội không phải người hẹp hòi khắc nghiệt. Cái cách mà một người đầy nguyên tắc nhưng thấy đứa cháu gái của mình đi ra, đi vô bốc táo đỏ trong kệ tủ thuốc ra ăn vụng và không la rầy một tiếng, đến khi hủ táo vơi dần, ông từ tốn chẳng nói năng gì mà lấy cái hủ ra, đổ đầy táo vào và đặt lại chỗ cũ (cho mình lấy tiếp) khiến mình tin rằng, ông vốn là người có chút ấm áp.
Mình đã luôn hiểu, tư duy môn đăng hộ đối của ông nếu có sai thì nó cũng chỉ là hệ luỵ của thời đại. Chỉ là mãi sau này mình mới hiểu, có thể ông nhìn được điều gì đó mà người khác thì không. Tình yêu có thể không đến từ những rung cảm vô điều kiện mà nó có thể đến từ nhiều lý do, dù rằng cuối cùng đều sẽ dẫn về sự nóng bỏng trong cõi lòng.
Hơn 20 năm Ba Mẹ mình sống với nhau, một cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu nhưng được duy trì bằng sự tôn trọng và những niềm thương kín đáo vô cùng. Mẹ tôn trọng Ba vì Ba uyên bác và rộng lượng, Ba tôn trọng Mẹ vì Mẹ đằm thắm, hiểu lẽ phải và vất vả nhiều. Những năm ấy cũng có vô vàn những lần cãi vả đau điếng lòng nhau nhưng với mình, tất cả đều là một phần cuộc sống. Và mình chọn nhớ, nhưng không nhắc.
Tình yêu đã ở đó nhưng theo một cách khác. Ba sẽ nhường Mẹ xem kênh truyền hình có cải lương mà Mẹ thích dù Ba đã biết kênh nào đang chiếu bóng đá, Ba ngồi đọc báo cả đêm để canh mẹ ở bệnh viện hồi mẹ phỏng ở tay, Ba luôn ra ngoài hút thuốc chỉ vì có lần Mẹ bảo khói thuốc gây ngột ngạt cho cả nhà. Cái lần đám tang ông Ngoại, Ba hỏi Mẹ điều gì đó và giữa những buốt nhức tâm can của chính mình, Mẹ cáu bẵng quát lên, tiếng quát vang ra trong không gian rộng lớn và yên ắng. Ba chỉ từ tốn: “đừng lớn tiếng thế em”.
Còn Mẹ, miệng chẳng bao giờ nói lời thương vậy mà mỗi mùa hè khi bệnh suyễn của Ba khiến Ba ho nhiều hơn, Mẹ nhặt hoa sứ ở trường về phơi khô, ngày nào cũng nấu nước để ở đầu nằm cho Ba: “uống đi để nó nguội”.
Mình đã 26 tuổi rồi. Tình yêu luôn là một phần trong người mình nhưng nhân tình thì vẫn cứ vời xa, vì mình không sẵn sàng cho những điều mình không chắc chắn. Và hơn hết, tình yêu thì quan trọng đấy nhưng mỗi giai đoạn trong đời sẽ có những điều khác hiển hiện và quan trọng không kém. Nhân duyên là một thứ có hạn kỳ nhưng tuần hoàn, những gì ta thả bay đều sẽ đậu về theo một cách khác vào một thời điểm chính xác hơn, tình yêu là một loại nhân duyên như thế mà.
Mình nhớ lần đầu tiên mình đi qua chỗ anh ngồi, cái cách anh chống tay lên càm suy tư làm mình thấy quen vãi. Gần 3 năm rồi sau khi Ba mất, mình mới thấy lại bộ dạng suy tư của một người (đàn ông). Sự phải lòng của mình nảy mầm chỉ từ một điều vô cùng nhỏ nhặt như thế và nó được duy trì qua ngày tháng chỉ bằng những nhỏ nhẹ, hiền lành cũng y chang.
Chỉ khác là Ba yêu mình cả đến khi về bên kia thế giới, mình yêu Ba cả khi Ba chỉ còn là sương khói, còn anh và mình — ngang qua nhau ở đoạn này mà thôi.
Tình yêu là tình yêu mà tình yêu cũng chỉ là tình yêu thôi. Ta giữ lấy nó để ta sống cho mình, tất cả những hồi ức và nhớ thương bất tận chỉ nên là của một mình mình thôi. Nó sẽ được nói ra một cách có nghĩa, khi nhớ thương là hai chiều.
— AN TRƯƠNG
92 notes · View notes
aoikuroda · 2 years
Text
Tumblr media
"我想再送你一段记忆,在海边,一个有风吹过的地方,在晚霞和落日的见证下,有一个人,认真的喜欢过你。"
"Tôi muốn tặng em một đoạn hồi ức. Ở bên bờ biển, một nơi có gió thổi qua, dưới sự chứng kiến của ráng chiều và hoàng hôn, có một người thật lòng thích em."
去有风的地方 |Đi đến nơi có gió
635 notes · View notes
ryantualison · 1 month
Text
Tumblr media Tumblr media
Để tháng 7 là tháng 7、
để tháng 8 là tháng 8、
để hồi ức là hồi ức.
Kể từ nay、
em sẽ chỉ nhắc về mình、
chứ không về anh nữa.
Ngủ yên đi、
tình yêu của em、
mất mát của em.
(thương rất nhiều)
Cảm ơn cùng xin lỗi.
K、một ngày tốt lành trên thiên đàng ❀ฺ
29 notes · View notes
vanphuongdich · 5 months
Text
Xây dựng lại chính mình từ những mảnh vỡ
Thứ mà mọi người hay gọi là trưởng thành, chính là quá trình bản thân bị cuộc đời xé vụn, sau đó ta xây dựng lại chính mình.
Cả bạn và tôi, trên hành trình không ngừng trưởng thành này, chúng ta đều mang trong mình năng lực ấy, làm lại chính mình từ trong tan vỡ.
Đôi khi tôi cũng đắm chìm trong vũng lầy lo lắng và làm hao tổn nội tâm, thậm chí nhiều lần bật khóc trong vô thức, nhưng tư duy mà trước đây tôi đã rèn luyện cho chính mình đã không ngừng an ủi tôi, thuyết phục tôi.
Những gì mà tôi từng nếm trải, vào lúc này đây lại chính là ánh sáng soi đường dẫn lối cho tôi bước tiếp.
Tôi cứ luôn si mê tìm kiếm điều đẹp đẽ ở trong hồi ức mà bỏ quên đi khoảnh khắc hiện tại, luôn tiếc nuối bao điều trước đây chưa thể thốt ra, hay những việc chưa thể hoàn thành được.
Dù là thế, tôi cũng không bao giờ ngừng tự nhủ: bây giờ vẫn chưa muộn, lúc này đây cũng có thể tiếp tục được.
Nhiều lúc tôi đã khắt khe bắt bản thân phải hoàn hảo, nếu không đạt được thứ gì đó thì sẽ tự trách suốt một thời gian dài. Bây giờ tôi đặc biệt biết ơn chính mình, bởi vì chỉ có chính mình mới không bao giờ ngừng việc xoa dịu trái tim của chình mình mà thôi.
Gương mặt tôi tan vỡ, linh hồn tôi tan vỡ. Nhưng giờ đây lại chẳng cần người khác vỗ về, tôi cũng có thể tự chữa lành cho chính mình.
Thời gian cứ chậm rãi lăn bánh về phía trước, tôi cũng đang trưởng thành lên từng ngày, và rồi trở thành một người lớn.
Và bạn biết không? Trong cuộc sống này, tất cả chúng ta đều có thể xây dựng lại chính mình từ những mảnh vỡ và tỏa sáng thêm lần nữa!
Vạn Phương dịch Page Fb của mình là Niệm An
Tumblr media
45 notes · View notes
huagiaduan · 3 months
Text
Tumblr media
Cậu biết không, có những người không thể chỉ dùng thích hay không thích để khái quát được, bởi vì người đó đại diện cho rất nhiều thứ trong hồi ức của bạn.
46 notes · View notes
zorodn · 10 months
Text
Tumblr media
Lạc lõng là khi người ta chợt nhận ra bản thân mình không còn hứng thú để tiếp tục cuộc hành trình đời mình, theo một đường ray đã được vạch sẵn. Mà đường ray ấy do chính tay mình, trong những giấc mộng tuồi trẻ đã kỳ công vẽ nên bằng tất cả đam mê và nhiệt huyết. Vậy mà... Hẳn là ta đã chẳng hiểu hết chính mình!
Lạc lõng là khi một người nào đó sau khi đã hiểu gần hết ta thì quyết định rời xa ta mãi mãi. Dẫu rằng trước đó cả hai đã vượt qua biết bao nhiêu thăng trầm sướng khổ để có những giây phút giây bình yên bên nhau. Vậy mà... Hẳn là ta chưa bao giờ là một con người tốt bằng con người mà ta đã tưởng về mình!
Lạc lõng là khi ngoài mối quan hệ giữa ta với bản thân mình, với căn phòng chật hẹp, với những vật dụng phục vụ cuộc "tồn tại" của bản thân mình, quanh ta không còn nữa những mối bận tâm đến một ai khác nữa. Dẫu rằng đó là những người thân nhất như mẹ, cha, anh chị... mà thường khi ta vẫn bảo rằng ta thương họ nhất trên đời. Vậy mà... Hẳn là ta vẫn ích kỷ khi chỉ thương bản thân ta hơn bất kỳ ai!
Lạc lõng là khi xách xe chạy dòng dòng quanh phố, hết cả nửa bình xăng mà không tìm được một người bạn, kiếm một chỗ được chỗ dừng chân lý tưởng để cùng hàn huyên đôi ba câu chuyện trên trời dưới đất như cái thời sinh viên vẫn thế. Mặc dù ngày chia tay với lớp ai cũng bảo: "Mày cứ phone một tiếng là tao tới liền". Vậy mà... Hẳn là tình bạn thiêng liêng nhưng chưa có nhiều hấp dẫn bằng tình đồng nghiệp và các đối tác làm ăn!
Lạc lõng là khi đêm về chứng kiến những cặp tình nhân tíu tít chất chồng bên nhau trên một chiếc xe dựng bên vệ đường hoặc gốc cây, còn ta vùi đầu vào tiệm nét nhưng không biết cần đánh chữ gì để search trên Google, cũng chẳng biết chọn bản nhạc mang giai điệu gì cho khỏa lấp tâm hồn, và ta thấy buồn thực sự. Dù trước giờ ta đã luôn tự nhủ với bản thân mình là khi chưa có đủ điều kiện vật chất để nghĩ đến chuyện yêu đương, hoặc vì một lý do cực kỳ chính đáng khác nữa. Vậy mà... Hẳn là ta đang sai lầm khi cố vùi lấp trái tim mình vào dòng sông lạnh băng mang tên tiền tài và danh vọng!
Lạc lõng là khi bật máy tính lên giữa lúc 12 giờ khuya, hý hoáy viết lách được đôi dòng rồi bỗng nhận ra cái đó chẳng có ý nghĩa gì hết nên bôi đen tất cả rồi nhẹ nhàng nhấn delete mà không mảy may hối tiếc. Mặc dù trước trước giờ vẫn cứ tâm niệm mỗi ngày sẽ cố chọn một niềm vui để sống, và đêm về sẽ cố nhớ và ghi lại một điều gì đó để post lên Blog cho bạn bè vào đọc sẽ biết rằng ta đang còn sống chẳng hạn. Vậy mà... Hẳn là cũng có những ngày mà ta trải qua cuộc sông bằng một cách gần với chữ delete nhẹ nhàng như thế đấy!
Và lạc lõng là một lúc nào đó không định trước, chúng ta buộc phải ra đi như quy luật luân hồi của tạo hóa, nhưng còn bỏ lại quá nhiều thứ. Bỏ lại tất cả những gì đáng yêu thương chưa kịp trở thành miền ký ức yêu dấu; bỏ lại tất cả những gì đáng cười cợt chưa kịp trở thành niềm vui vẻ mỗi ngày; bỏ lại tất cả những con người thân thương khi chưa kịp trở nên một chỗ dựa đáng tin cậy và thông hiểu lẫn nhau; bỏ lại tất cả tiền bạc châu báu nhưng lại không mang theo nổi một giọt nước mắt của kẻ tiễn đưa. Vậy... hẳn là ta đã sống hời hợt và lạc lõng quá chằng?
Và lạc lõng là kẻ thù vô hình của niềm tin và cố gắng... Nếu bạn lạc lõng, bạn hãy nghĩ rằng, bạn còn được lạc lõng là bạn còn thời gian để trì trệ, nhưng khi bạn nhìn thấy ai đó đang hấp hối, cận kề cái chết... hẳn bạn sẽ thấy mình nên trân trọng những gì mình đang có...dẫu rằng nó chẳng bao giờ trọn vẹn như mọi ước muốn...
Bởi lẽ đó là cuộc sống mà...
Cứ mỗi lần tâm trạng tồi tệ, mình lại không muốn sống ở thế giới thật
Một chút...
Tumblr media
79 notes · View notes
cayeutinh · 1 year
Text
Sau chia tay, bạn post gì lên facebook.
Tôi chọn không post gì cả. Để họ vô tình hay cố ý nhấp vào cũng không thấy gì.
Không quỵ lụy cũng không tỏ ra mạnh mẽ, không bắt đầu một cuộc tình mới cũng không đắm chìm trong kí ức.
Ngụ ý là, em vẫn chưa quên được anh, nhưng nó cũng không đau như em nghĩ, nhưng để em hồi phục thì vẫn chưa, bắt đầu với người mới thì càng không, nhưng em sẽ không chờ anh quay lại, không để anh biết gì về em, không gì cả.
@cayeutinh
Tumblr media
258 notes · View notes
solitude555 · 2 months
Text
Mình đã gặp được một người, đã phá vỡ mọi quy tắc của mình, thay đổi những thói quen của mình.
Nhưng đến cuối cùng lại trở thành hồi ức mà mình không bao giờ muốn nhắc đến nhất.
Tumblr media
21 notes · View notes
linhlilas · 2 months
Text
“Trên ngực áo này không có một tấm Huân chương, nhưng dưới làn áo mỏng này có một trái tim 🖤”
Hôm nay Hà Nội mưa, không chỉ là mưa, mà còn là nước mắt.
Bao nhiêu năm rồi nhỉ, từ ngày Bác Giáp mất, hồi ấy cháu mới lên cấp 3, đúng đợt Bác mất thì cháu bị ốm nằm bẹp giường, đau mắt đỏ, nên không thể làm gì khác ngoài nằm nghe đài, nghe hết chương trình này tới chương trình kia về Bác, nghe tiếng nhạc Hồn tử sĩ, dù chẳng hiểu gì mấy về lịch sử, vẫn khóc như mưa.
Năm nay Hà Nội nhiều mưa, sấm sét, cũng nhiều những tin đồn thất thiệt, những tin đồn mà thực sự cháu chỉ mong là tin đồn. Cháu phủ nhận hết những ảnh chụp màn hình và post về tin xấu của Bác từ đầu năm tới giờ. Cho tới hôm nay, dù không muốn tin, thì Bác cũng đã rời xa cõi tạm, để về với Bác Hồ, về với các bác, các anh hùng dân tộc.
Trong ký ức của cháu, dù không rõ ràng, nhưng Bác Tổng (cháu hay gọi là Bác Tổng biên tập) luôn là người mà cháu luôn ngưỡng mộ từ tấm bé. Cháu muốn học giỏi và theo ngành chính trị để theo gương Bác, ai hỏi cô bé cấp 1 ngày đó lớn lên muốn làm gì, thì nó đều muốn vào trở thành người như các Bác.
Vậy là sau cả một đời cống hiến, tận tuỵ nhóm lửa đốt lò, bảo vệ nước nhà khỏi sâu mọt, hôm nay Bác đã thực sự được nghỉ ngơi.
Mong những lớp người kế cận sau đừng phụ lòng tin của Bác, mà hãy liêm khiết, vì nước, vì dân.
Cầu mong cho Bác Tổng của nhân dân được yên nghỉ. Vĩnh biệt Bác, người đồng chí, người Cộng sản kiên trung! 🖤🇻🇳
21 notes · View notes
baosam1399 · 9 months
Text
〔Bài dịch số 1120〕 ngày 30.12.2023 :
看一场只属于2023年的日出日落 Ngắm bình minh và hoàng hôn chỉ thuộc về năm 2023
Tumblr media
Nếu như nói thế gian này có món quà gì là to lớn nhất, vậy thì chính là vũ trụ đã tặng cho ta những tia nắng ấm áp. Bất luận là mặt trời lặn hay mọc, với sự rực rỡ vĩnh hằng của nó, nó vẫn luôn tồn tại theo một cách rất ngoạn mục và khiến ta cảm động, nếu không những người thi nhân tại sao thường hay cảm thán rằng : "Ta tới với nhân gian, chỉ vì muốn gặp gỡ mặt trời?"
Trong một năm mà ta đã đi tới cuối đoạn đường này, không phải là đang nói chỉ xem một cảnh mặt trời mọc là rất giỏi giang, mà là dù có bận tới nỗi đầu bù tóc rối bạn vẫn có thể trân trọng vẻ đẹp của cuộc sống thường ngày. Tôi hy vọng bức màn vén hạ năm 2023 của bạn cũng tươi sáng và tỏa sáng như tương tai của bạn.
整理相册,选出“年度照片” Sắp xếp album ảnh và chọn ra "Bức ảnh của năm"
Tumblr media
Những tấm ảnh - là minh chững cho việc chúng ta từng yêu - từng điên cuồng - từng đau khổ - từng khóc lóc - từng cười vang, chúng là thứ mà ta có thể theo dõi qua thời gian và cuộc sống. Nếu như ta chụp một bức ảnh - vậy đó chính là bức chân dung của năm 2023.
Vậy thì sắp xếp album cũng là một cách sắp xếp năm 2023 của bạn, hãy vượt theo dòng hồi ức chọn ra bức ảnh đẹp nhất, trong số đó chắc chắn sẽ có quãng thời gian mà bạn vui vẻ nhất, đó là tác phẩm giữa bạn và năm 2023, đồng thời cũng là đoạn thời gian khiến bạn xúc động khi nhìn lại nó vào những năm tiếp sau đó.
画一张自画像‍‍‍ Vẽ một bức chân dung tự họa
Tumblr media
Bất luận bạn có phải là chuyện gia hội họa hay không, hãy cứ đặt bút vẽ thử đi. Giống như Picasso, Matisse, hay Van Gohn - hãy cứ giải mã chính mình và sau đó tái tạo lại bản thân, hãy vì bản thân mà đặt bút, vì đó cũng là cách mà ta đang nhìn lại chính mình, là quá trình ta đang độc thoại với chính mình. Trong một năm nay, bản thân bạn có những thay đổi gì? Hình xăm mới đó là dành cho ai? Đôi lông mày đang nhíu chặt ấy có thể thả lỏng ra không? Ánh mắt bạn đã kiên cường hơn chưa? Tính cách bạn đã ôn hòa hơn chưa? Quá khứ của bạn, ẩn dấu trong tim bạn nhưng cũng đang khắc họa trên gương mặt bạn. Vẽ đi, vẽ lại bản thân đi, hãy cứ trực quan mà đối mặt với chính mình, Sau đó men theo dấu vết ở bức tranh ấy rồi lần ra điều bạn muốn trở thành nhất.
给惦念的人写一封长长的信
Hãy gửi một bức thư thật dài cho người mà bạn nhung nhớ nhất
Tumblr media
Trong thời đại hiện đại hóa, viết những lá thư tay dài cũng giống như đang bấm nút phát chậm thời gian, ta nắn nót từng nét chữ, gói thời gian lại bằng những vần thơ đầy thơ mộng, giống như "Ye Du" từng nói, những khúc quanh ngang dọc là thế mạnh của một tác phẩm, ngay thẳng nắn nót, là nghi thức mang tính thẩm mĩ, lời nói và câu chữ được cân nhắc kĩ lưỡng, tấm lòng là nhiệt độ. Viết một bức thư, nói với họ rằng suy nghĩ và nỗi thương nhớ của bạn giống như một chú ngựa đang chạy nước rút chưa từng dừng lại kể từ khi ta chia xa, nói với họ rằng tuyết rơi nhớ chú ý an toàn, nói với họ rằng nút thắt trong lòng họ thật ra sớm đã có thể gỡ bỏ... vào mùa đông lạnh lẽo, những ngày cuối năm, trên đời này có người để ta thương nhớ là một chuyện hạnh phúc biết bao.
送出感恩的礼物‍ Tặng một món quà để cảm ơn ai đó
Tumblr media
Cảm ơn ơn dưỡng dục bao nhiêu năm qua, cảm ơn sự dạy dỗ không mệt mỏi của người, cảm ơn những người không bao giờ bỏ cuộc và động viên ta, cảm ơn khi tôi nhờ tới sự giúp đỡ người đã luôn giang tay, cảm ơn những sự gặp gỡ đã thay đổi quỹ đạo cuộc đòi tôi, cảm ơn vì đã yêu thương nửa cuộc đời vẫn cảm thấy tình yêu ấy là chưa đủ, cảm ơn sự thành toàn ấy, và càng biết ơn những tấm lòng nhân hậu ấm áp đã ủng hộ tôi. Trong năm này, khi bạn đạt được điều gì đó trong công việc, có người để nương tựa và có được sự bình yên trong tâm hồn, vậy hãy cứ yêu anh ấy/cô ấy thêm nhiều hơn nữa. Hãy nhớ chuẩn bị những món quà nho nhỏ ấm áp, không tính tới đắt đỏ mà quan trọng là hãy trân trọng đem theo thành ý to lớn nhất của bạn cho họ
2024来临前,与自己重归于好 Trước khi năm 2024 tới, hãy sống thật bình yên
Tumblr media
Điều tôi muốn nói nhất là : Chúng ta không đủ may mắn để kì thi nào cũng hoàn thành một cách suôn sẻ, nhưng chúng ta cũng không hề sẵn sàng thua kém bất cứ ai, cảm ơn vì chúng ta đã làm việc chăm chỉ trong một năm qua, sau khi hét lên không biết bao nhiêu lần "chết tiệt" và "buông xuôi", chúng ta vẫn lấy lại sức lực để đứng dậy bước tiếp. Cảm ơn vì ta đã làm việc chăm chỉ, khoảnh khắc khi chúng ta được về nhà có lẽ là ta đã nuốt xuống được những cay đắng ngọt bùi xuồng lòng, bạn vất vả rồi. Mỗi khi bị tỉnh giấc giữa đêm khuya, phải cố gắng dỗ dành con cái ngủ rồi mới có thể an giấc, bạn vất vả rồi. Những người vẫn đang phải mưu sinh trên những con ngõ nhỏ, trên những cung dường đầy mưa nắng gió, bạn vất vả rồi.
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
71 notes · View notes