Tumgik
#mới mẻ hơn mỗi ngày
banmaihong · 2 years
Text
Không Già Theo Năm Tháng - Trần Lê Túy Phượng
Không Già Theo Năm Tháng – Trần Lê Túy Phượng
We turn not older with years, but newer every day.~ Emily Dickinson “Chúng ta không già đi theo năm tháng mà mới mẻ hơn mỗi ngày.” Khả năng sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh của Emily Dickinson không chỉ được thể hiện trong các bài thơ của nhà thơ đặc sắc  của nước Mỹ  mà còn trong nhiều bức thư bà gửi cho bạn bè, gia đình và các tác giả khác. “Tình cảm giống như bánh mì,”  bà  viết câu này  cho những…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
bk8bio · 11 months
Link
Theo danh sách bình chọn những địa chỉ ấn tượng nhất năm 2023, B29 Club luôn nằm trong top dẫn đầu. Tại đây sở hữu đa dạng các thể loại game cũng như nhiều tính năng độc đáo. Cùng chuyên gia BK8 khám phá về siêu cổng game cực kỳ hấp dẫn này ngay nhé. [...]
#Theo danh sách bình chọn những địa chỉ ấn tượng nhất năm 2023#B29 Club luôn nằm trong top dẫn đầu. Tại đây sở hữu đa dạng các thể loại game cũng như nhiều tính năng độc đáo. Cùng chuyên gia BK8 khám ph#cái tên B29 Club thậm chí đã phát triển ngoại mong đợi. Mỗi ngày có đến hàng ngàn tân thủ ghi danh và trải nghiệm tại đây. Sơ lược về B29#B29 không chỉ tạo ra sân chơi để mọi người kiếm tiền thưởng. Gia nhập vào các game ấn tượng tại đây#các bạn sẽ được giải trí#tận hưởng không gian thư giãn tuyệt vời và giải tỏa mọi áp lực của cuộc sống. Khám phá kho game siêu đẳng cấp từ cổng game B29 club Nhắc#mới mẻ và cực kỳ ấn tượng. Không chỉ sở hữu những tựa game đang nổi trên thị trường mà tại đây còn không ngừng cập nhật những tựa game mới#hot nhất. Game bài đổi thưởng Nếu bạn là một người đam mê những quân bài tú lơ khơ thì hãy gia nhập ngay B29 club – nổ hũ tài xỉu game bà#Liêng#… Còn nếu thiên về thử tài đấu trí#so sánh chiến thuật cho stheer chọn Phỏm#Mậu Binh hay Tiến lên. Với các bàn chơi có mức cược đa dạng#kể cả bạn là tân thủ mới học chơi cũng có thể gia nhập. Chỉ cần bỏ một chút ít vốn là bạn đã có thể rèn luyện kỹ năng đánh bài với hàng ngà#B29 sở hữu đa dạng các tựa game slot để người chơi thoải mái lựa chọn. Bạn có thể thử sức với các vòng quay của Panda Master cùng những ch#phần đồ họa trong ccs trò chơi này cũng cực kỳ ấn tượng. Bạn sẽ cảm thấy vô cùng mãn nhãn với các biểu tượng tại đây. Live Casino Hiếm có#bạn có thể thử sức với các trò chơi Live Sicbo#Xóc đĩa tại B29 club – nổ hũ tài xỉu game bài online. Người chơi sẽ được tương tác với các dealer điều hành bàn cược. Còn gì thú vị hơn kh#Mini Poker hay Angry Bird khiến bạn cảm thấy thỏa mãn không thôi. Ngoài ra#B29 club – nổ hũ tài xỉu game bài online còn nhiều trò chơi khác nữa. Chỉ khi bạn gia nhập sân chơi này thì mới có thể cảm nhận được hết độ#chúng tôi sẽ giới thiệu một số tựa game thú vị mà bạn nên thử sức: Live Sicbo Trải nghiệm cá cược Sicbo trực tuyến tại sân chơi B29 Club#dealer sẽ lăc 3 con xúc sắc trong 1 chiếc cốc. Và nhiệm vụ của bạn là đoán số điểm xuất hiện ở mặt trên của những con xúc xắc đó. Trò chơi#tương ứng với độ khó xuất hiện của mỗi cửa mà sẽ có tỷ lệ đổi thưởng khác nhau. Nếu bạn đặt Tài/ Xỉu hay Chẵn/ Lẻ xác suất thắng lên đến gầ#đầu lâu#đèn cầy#.. cực ghê rợn. Phần đồ họa hấp dẫn là vậy#phần âm thanh cũng sống động không kém. Nếu như bạn thích cảm giác kích thích một chút trong cuộc sống của mình thì rất nên thử Halloween t#ở B29 đương nhiên là có điều đặc biệt hơn cả. Đó chính là giao diện game được bố trí vô cùng khoa học và logic. Bạn sẽ dễ dàng thực hiện c#căn giờ#… Đồng thời thời số lượng thành viên đông đảo tại B29 club – nổ hũ tài xỉu game bài online sẽ giúp bạn không phải lo vì không tìm được người#khích lệ cũng như tri ân đến những thành viên của mình. Nhân đôi tiền thưởng Bạn là tân thủ và lần đầu tiên nạp tiền vào tài khoản B29 củ
0 notes
lammoc174 · 7 months
Text
Bố
Năm 2023, Bố mất, hưởng thọ 77tuổi.
1.
Từ một người ngồi đờ đẫn nghe nhạc trên chiếc sofa đơn, trở thành một khung hình trên bàn thờ.
Từ đôi bàn tay mềm và ấm tôi hay cầm để cắt móng tay, trở thành những nắm tro tôi tự tay quăng ra sông rộng.
Lúc đầu nhìn bố nằm trong quan tài, tôi chỉ nghĩ rằng bố đã thoát xác rồi, thoát khỏi phần thân xác đầy bệnh tật cản trở bố sống cuộc sống bình thường. Tôi nghĩ linh hồn bố giờ đã tự do, đã có thể đi đến bất cứ đâu, đã không còn mệt mỏi kéo lê thân thể từ ngày này qua ngày khác. Tôi mừng cho bố và chấp nhận cho mình như một điều đương nhiên sẽ xảy ra.
Về sau khi nhìn di ảnh, tôi mới thấy mình bị mất một người gắn bó với nếp sống của mình. Khi có bố, một ngày lười biếng trôi qua và có khi tôi chẳng nói với bố tiếng nào. Khi không có bố, một ngày tôi làm hết việc này tới việc kia nhưng vẫn thấy một khoảng trống im ắng quẩn quanh trong nhà.
Nhìn ảnh bố trên bàn thờ, tôi cứ muốn đưa tay chạm vào, dù biết chỉ là một khung hình. Tôi nghĩ đó là biểu hiện của nỗi nhớ, nỗi tiếc thương trong tôi. Một nỗi bi thương mới mẻ mà tôi chưa bao giờ trải nghiệm.
Điều này là bình thường với mọi gia đình từng mất đi người thân, tôi biết, chỉ là nó mới mẻ đối với tôi.
Phàm cái gì mới mẻ, thoạt tiên ta sẽ không biết phải đối diện với nó thế nào.
Những ngày tang lễ diễn ra trong bình tĩnh và đầm ấm, có niềm vui trong nỗi buồn. Tôi nhìn từng con người đang thể hiện yêu thương với gia đình mình, thấy mình mang nợ ân tình khá nhiều, nhưng cũng hiểu rằng đó là món nợ tốt, mà mình vui lòng để đền đáp về sau. Người với người, những mối dây giao tiếp cứ thế mà quện chặt vào nhau.
Tôi nghĩ bài học cuối cùng bố muốn dạy cho tôi, chính là bài học về nghĩa tình.
2.
Một người thân mất đi, giống như một khoảng trống được khoét đi trong tim mình, ko bao giờ bù đắp lại được. Sau tang lễ, tôi thấy mình ko còn muốn kể lại cách bố ra đi. Cũng ko muốn xem lại những thước phim camera trong nhà quay lại những giờ phút cuối cùng anh tôi đưa bố đi cấp cứu. Không muốn nhớ lại khoảnh khắc anh tôi nói bệnh viện đang làm giấy báo tử, và tôi hỏi: Bố mất rồi hả? Trước đó vài phút chỉ là tin bố đi cấp cứu, trước đó nữa chỉ là cuộc gọi anh tôi gọi đến nói "không xong rồi" vào buổi sáng 2 má con đang đi du lịch. Trước đó nữa, là chúng tôi đang lên kế hoạch ăn tết cả nhà cùng nhau...
Tôi biết, phần khoét đi trong tim tôi, nhỏ hơn phần mất đi của mẹ tôi. Mẹ tôi tới giờ vẫn nói: mẹ nghĩ lại và thấy sao mà nhanh vậy...
3.
Sáng nay, lần đầu tiên tôi khóc trước mặt mẹ vì nhớ tới bố và những điều nuối tiếc trong lòng tôi về những ngày bố còn sống. Nhưng tôi không cho phép mình yếu đuối quá lâu, bởi người chết thì không sống lại, còn người sống mỗi người đều có tâm sự riêng, mấy ai thực sự hiểu thấu lòng tôi và những gì tôi cảm thấy? Tôi cũng làm sao có thể hiểu hết tâm tư của mẹ mình?
Nên chúng tôi sống tiếp, bên nhau, với nhau, trong sự chấp nhận những yêu thương ko đúng cách và những khiếm khuyết về tính cách của nhau. Cuộc sống không có bố là một cuộc sống dễ thích nghi, sự kiện này cũng ko thể làm tăng thêm hay giảm đi sự khác biệt giữa mỗi chúng tôi. Nó chỉ khiến chúng tôi thay đổi một số thói quen thường ngày.
Tôi đã xoá toàn bộ hình đám tang và đưa tiễn. Mẹ tôi thì chưa, mẹ vẫn thường coi lại những footage cuối cùng của bố được ghi lại bởi camera trong nhà.
4.
Sau lễ 49 ngày, tôi xả tang. Mẹ và anh trai thì vẫn giữ, chắc tới khi tròn 1 năm. Tôi xả tang, ko vì một lý do nào đặc biệt, chỉ vì tôi thấy điều đó ko còn cần thiết nữa, và tôi ko muốn để nỗi buồn cản bước mình trong những niềm vui mới của cuộc sống. Mình có thương tiếc hay không, chỉ cần mình biết, người đã khuất biết, không cần phải show ra cho thiên hạ. Nhà tôi không đeo kim băng để tang, không tiếp tục mặc quần áo đen trắng, vẫn mua váy đầm và hoa lá loè loẹt ngày tết, và vẫn nhắc tới bố trong mỗi câu chuyện.
Hôm mùng 1 tôi thắp nhang cho bố, tôi khóc một mình. Cái Tết đầu tiên không có bố. Nỗi buồn thương của mẹ thấm vào từng khớp xương, khiến mẹ đau nhức. Nỗi buồn thương của tôi thấm vào từng nơi có kỉ niệm. Lần gần nhất tôi vào bệnh viện Y dược, nhìn thấy khu vực cấp cứu, tôi nghĩ tới ngày anh em tôi đưa bố đi cấp cứu chỗ này, cứu được bố, và cũng nghĩ tới ngày anh tôi đưa bố tới chỗ này, và không cứu được bố nữa...
Tôi nghĩ số mệnh đã dệt cho bố tôi một sự ra đi êm đẹp nhất có thể, đã cho chúng tôi thời gian dài nhất có thể có với bố, đã để chúng tôi trưởng thành đủ để đón nhận mất mát này. Tôi không thể biết ơn, nhưng cũng chẳng thể trách móc gì, chỉ có thể quản lý những cảm xúc của mình một cách tốt nhất có thể.
Tôi biết bố sẽ đi tiếp con đường mà mỗi linh hồn phải đi qua sau cái chết. Vì bố đã sống đàng hoàng, tử tế, trọn vẹn cả cuộc đời. Vì bố không còn gì phải lo nghĩ, vì tôi và anh tôi đang thay bố bảo bọc mẹ, dù không thể thay bố bầu bạn cùng mẹ. Mỗi lần khấn bố, tôi thường khấn bố hãy đầu thai thật tốt, sống lại một cuộc đời mới, nếu được thì giàu có vô lo hơn. Còn nếu được nữa thì cho nhà tôi trúng số (tôi biết nếu bố làm được thì thế nào bố cũng làm!).
Trong phim Coco có một giả thuyết mà tôi rất thích: Linh hồn mất đi sẽ sống tại thành phố linh hồn, và chỉ hoàn toàn biến mất khi không còn ai nhớ về họ nữa. Những người vẫn còn lại trên bàn thờ của gia đình thì còn được ghi nhớ mãi mãi. Nếu như vậy thì bố đã vào "team" của ông bà, các bác, gặp lại nhau chắc cũng vui. Nghĩ vậy, mình thấy gia đình mình vẫn đủ đầy, dù là trong hình hài nào đi nữa.
34 notes · View notes
chieclamauxanh · 9 months
Text
2024, I'm coming...
Những ngày cuối năm, mình nghỉ việc ở công ty, về nhà với mẹ với ngoại, tự cho mình biếng lười một chút như là phần thưởng sau một năm cố gắng. Mấy ngày này mình có thời gian cho bản thân nhiều hơn, dẫu còn vài bài final ở trường nhưng mình nghĩ là rồi sẽ ổn cả thôi.
Mình bắt đầu rà lại checklist 2023, cũng như chuẩn bị checklist mới cho 2024. Nếu như 2023 mình thiên về mối quan hệ và những trải nghiệm thì 2024 sẽ có chút đơn giản hơn, thu gọn lại là mình đi tìm những điều mới mẻ. Mình muốn thử ăn một món chưa từng ăn trước đây, muốn thử đến bar uống một ly cocktail vào ngày cuối tuần, muốn được nấu cho ai đó ăn,... những điều nhỏ nhoi đại loại thế. Tất nhiên vẫn sẽ có những mục tiêu lớn nhỏ về thành tích, nhưng mình nghĩ 2024 của mình sẽ thú vị ở việc mình chủ động đi tìm những cái "mới" như thế.
Việc làm checklist hằng năm đã trở thành một thói quen của mình. Dẫu trên hành trình đôi lúc lệch quỹ đạo, có những cái mình sẽ chọn không làm nữa, nhưng mà it's okay, vì mình đâu thể dự đoán trước tương lai, miễn là mình biết mình vẫn đang tiến lên, thì dù có chậm chạp hoặc không theo tính toán ban đầu cũng chẳng sao cả.
Năm nay á, mình khóc nhiều kinh khủng. Mà ngộ lắm, mình không khóc vì yêu đương hay thất tình đâu, có chăng chắc được 1-2 lần gì đấy thôi, mình nhận ra 2023 mình khóc nhiều nhất là vì công việc. Lần đầu hiểu được cảm giác áp lực trong công việc, cũng lần đầu nhận ra kiếm tiền không hề dễ dàng một chút nào, và cậu biết hông, mình nghĩ những lần mình khóc nức nở đó đều xứng đáng cả. Bởi lẽ sau mỗi lần như thế mình đều sẽ rút ra được những kinh nghiệm cho bản thân mà mình tin là không phải trải nghiệm nào cũng mang lại được.
2023 thật đặc biệt, 2022, 2021 và cả những năm trước đó cũng thế. Cậu biết không, mình thật sự vui khi mỗi năm trôi qua với mình đều đặc biệt theo những cách riêng, điều đó làm mình biết mình thật sự đang sống, tiến bộ và trưởng thành từng ngày.
Hy vọng 2024 vẫn sẽ tiếp tục yêu thương và vỗ về mình. Vẫn sẽ hy vọng nếu có khóc thì chỉ khóc vì áp lực công việc thôi nhé, còn người yêu thì hãy tắc đường thêm chút nữa đi, mình chưa sẵn sàng khóc vì tình yêu đâu, thế nhá.
Cuối cùng không quên chúc cho mọi người có những ngày cuối năm thật ý nghĩa, sẵn sàng đến với một 2024 đầy tích cực nhé.
Tumblr media
27 notes · View notes
goccuathanh · 5 months
Text
Tumblr media
THỬ THÁCH 54 ĐIỀU TRONG 100 NGÀY ĐỂ TRỞ THÀNH PHIÊN BẢN HOÀN HẢO CỦA CHÍNH MÌNH
NGÔI NHÀ
1. Lên kế hoạch chấm dứt tình trạng lộn xộn trong nhà kéo dài 100 ngày với các nhóm công việc gồm những thứ mà bạn dự định sẽ giải quyết mỗi ngày trong giai đoạn đó. Chẳng hạn:
- Ngày thứ 1: Sắp xếp lại sách báo, tạp chí
- Ngày thứ 2: Sắp xếp lại sách
- Ngày thứ 3: Sắp xếp lại dụng cụ làm bếp
2. Luôn tâm niệm: Có một vị trí nhất định cho mọi thứ và mọi thứ ở đúng vị trí của chúng. Trong 100 ngày sắp tới hãy tuân theo 4 quy tắc sau để giữ cho ngôi nhà của bạn luôn được ngăn nắp:
- Nếu lấy ra thứ gì, trả về vị trí cũ
- Nếu mở thứ gì, đóng lại
- Nếu thả thứ gì xuống, nhặt lên
- Nếu cởi quần áo ra, treo chúng lên móc
3. Đi quanh nhà và tìm ra 100 món đồ bạn thường xuyên mặc kệ để cho chúng hư hỏng và sửa mỗi ngày một thứ. Ví dụ:
- Một bóng đèn cháy cần được thay
- Một chiếc cúc áo bị rơi mất trên chiếc áo sơ mi ưa thích
- Các hộp nhựa thức ăn thường rơi ra ngoài khi bạn mở tủ bếp
HẠNH PHÚC
4. Nghe theo lời khuyên tích cực của các nhà tâm lý học và viết ra 5 đến 10 điều mà bạn cảm thấy biết ơn mỗi ngày.
5. Liệt kê một danh sách 20 điều nhỏ mà bạn thích làm nhất và chắc chắn rằng bạn đang thực hiện ít nhất một điều mỗi ngày trong 100 ngày sắp tới. Danh sách của bạn có thể là:
- Ăn trưa ngoài trời
- Nói chuyện với bạn bè
- Đọc cuốn tiểu thuyết của tác giả yêu thích
6. Giữ một bản ghi chép về những "cuộc nói chuyện" với chính mình, cả tiêu cực lẫn tích cực trong vòng 10 ngày. Hãy cố gắng càng cụ thể càng tốt:
- Bao nhiêu lần trong ngày bạn cảm thấy đã chiến thắng chính mình?
- Bạn có cảm giác không xứng đáng hay không?
- Bạn có thường xuyên suy nghĩ về những chỉ trích của người khác?
- Có bao nhiêu suy nghĩ tích cực nảy sinh trong đầu bạn mỗi ngày?
Ngoài ra, hãy ghi lại những cảm xúc đi kèm với các suy nghĩ. Sau đó, trong 90 ngày tiếp theo hãy bắt đầu thay đổi cảm xúc của bản thân theo hướng tích cực và thử thay đổi cách "nói chuyện" với bản thân dưới góc nhìn khác.
7. Hãy cười cho thật đã – ít nhất một lần mỗi ngày: đọc truyện cười, xem một bộ phim tâm lý hài, hoặc tán nhảm với lũ bạn thân.
PHÁT TRIỂN BẢN THÂN
8. Chọn một cuốn sách đòi hỏi bạn phải đầu tư sự nỗ lực và tập trung, đọc mỗi ngày một chút và như thế đọc đến hết trong 100 ngày.
9. Giữ tư tưởng luôn học hỏi ít nhất một điều gì đó mới mẻ mỗi ngày: có thể là tên một loài hoa, một thủ đô hay một đất nước xa xôi nào đó… Và nếu đã đến giờ đi ngủ rồi mà bạn vẫn chưa học điều gì vào ngày hôm đó, hãy mang từ điển ra và học từ vựng mới.
10. Ngừng việc kêu ca than vãn. Những cuộc nói chuyện tiêu cực làm phát sinh những suy nghĩ tiêu cực; những suy nghĩ tiêu cực sẽ dẫn đến những kết quả tiêu cực. Trong 100 ngày sắp tới, bất cứ khi nào bạn cảm thấy mình sắp sửa lên tiếng kêu ca phàn nàn, hãy lập tức ngăn bản thân lại.
11. Đặt chuông báo thức sớm hơn một phút mỗi ngày trong 100 ngày tới. Hãy chắc chắn là bạn sẽ bật dậy khỏi giường ngay khi chuông báo thức reo. Chỉ sau 100 ngày, bạn sẽ sớm nhận ra mỗi sáng bạn thức dậy sớm hơn 1 tiếng 40 phút so với hiện tại.
12. Viết bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu bạn vào mỗi buổi sáng. Đây là cách làm do Julia Cameron giới thiệu và được đặt tên là Morning Pages. Hãy nhớ là viết tay nhé. Việc làm này sẽ giúp cảm hứng luôn tuôn chảy trong bạn.
13. Luôn luôn tự nhắc nhở, động viên bản thân bằng những suy nghĩ, lời nói và hình ảnh phù hợp nhất với mẫu người mà bạn muốn trở thành, những gì bạn muốn có và những điều bạn muốn đạt được.
TÀI CHÍNH
14. Phác thảo một kế hoạch chi tiêu hợp lý. Theo dõi chi tiết đến từng đồng trong 100 ngày tới và hãy đảm bảo rằng bạn đang theo sát kế hoạch đã đề ra.
15. Áp dụng những mẹo tiết kiệm phù hợp và hiệu quả một cách triệt để cho 100 ngày tới. Sau đây là một vài mẹo khả thi:
- Mua hàng tạp hóa bằng tiền mặt và tính toán trên sổ chi tiêu thay vì dùng thẻ tín dụng.
- Kiểm kê các đồ dùng còn dư trong nhà để tránh mua lặp các mặt hàng khi đi mua sắm.
- Chia nhỏ ngân quỹ cho từng khoản mục.
- Dành 24h suy nghĩ để xác nhận lại xem liệu bạn có thực sự cần một thứ gì mới hay không.
- Tập hợp nhiều việc lặt vặt và giải quyết chúng trong cùng một chuyến đi để tiết kiệm xăng.
Hãy ghi chép lại và theo dõi xem bạn đã tiết kiệm được bao nhiêu tiền sau 100 ngày áp dụng những mẹo nhỏ này.
16. Khi chi trả bằng tiền mặt, giữ lại tiền thừa rồi cho vào một chiếc lọ. Hãy xem thử bạn có thể tích lũy được tất cả bao nhiêu tiền trong 100 ngày đó.
17. Đừng mua bất kỳ thứ gì mà bạn thấy không hoàn toàn cần thiết trong 100 ngày. Thay vào đó, sử dụng món tiền bạn đã tiết kiệm được nhờ không mua sắm vật dụng không thiết vào một trong những hoạt động sau:
- Giải quyết bớt các khoản nợ, nếu như vẫn còn nợ nần
- Tích lũy chúng thành quỹ khẩn cấp của bạn trong 6 tháng tới
- Bắt đầu lập một quỹ tiền riêng dành cho việc đầu tư
QUẢN LÝ THỜI GIAN
18. Luôn mang theo mình một cuốn sổ tay nhắc nhở. Ghi chép lại mọi thứ thay vì ghi nhớ bằng đầu. Bạn có thể dễ dàng tìm lại chúng và quyết định sẽ làm gì sau đó. Ví dụ:
- Ý tưởng mới
- Những cuộc hẹn
- Danh sách những việc phải làm
19. Theo dõi cách bạn sử dụng quỹ thời gian của mình trong vòng 5 ngày. Rồi sử dụng thông tin bạn đã thu thập được để tạo một kế hoạch về "ngân sách" thời gian: tỷ lệ gian mà bạn muốn dành cho mỗi hoạt động mình thường xuyên tham gia. Ví dụ:
- Di chuyển, đi lại.
- Làm việc nhà.
- Giải trí.
- Các hoạt động tạo thu nhập.
Lưu ý: Đảm bảo bản thân bạn luôn theo sát kế hoạch phân bổ quỹ thời gian của bạn đã đề ra trong 95 ngày còn lại.
20. Xác định một hoạt động kém quan trọng mà bạn có thể ngừng thực hiện trong 100 ngày tới; thay vào đó hãy dành thời gian cho những việc cần ưu tiên hơn.
21. Tìm ra 5 điều thường làm bạn lãng phí thời gian của mình, sau đó tự đặt ra giới hạn thời gian bạn dành cho những hoạt động như vậy mỗi ngày, trong 100 ngày tới. Ví dụ:
- Xem TV không quá nửa tiếng một ngày.
- Dành không quá nửa tiếng mỗi ngày sử dụng Facebook, Instagram hay Twitter...
- Chơi game không quá 20 phút mỗi ngày.
22. Ngừng làm nhiều việc cùng một lúc; thay vào đó chỉ tập trung làm duy nhất một việc vào một thời điểm, không để bản thân bị phân tán sang việc khác.
23. Lên kế hoạch cho mọi hoạt động của ngày hôm sau vào tối hôm trước.
24. Ưu tiên làm những việc quan trọng nhất trong danh sách to-do trước khi làm bất cứ việc gì khác.
25. Bất kỳ khi nào bạn chuyển sang một hoạt động mới trong ngày, hãy dừng lại 1 phút và tự hỏi: "Liệu đây có phải phương án tốt nhất, xứng đáng để mình dành thời gian thực hiện hay không?".
SỨC KHỎE
26. Nếu bạn giảm đi 175 calo nạp vào cơ thể mỗi ngày, bạn sẽ có thể giảm được 2kg cân nặng sau 100 ngày.
27. Ăn ba phần rau củ mỗi ngày.
28. Ăn ba phần trái cây mỗi ngày.
29. Kiên quyết nói không với bánh kem, pizza, khoai tây chiên, nước ngọt có ga, trà sữa, và những loại thức ăn không lành mạnh khác.
30. Ăn bằng một cái bát bé hơn, điều đó giúp bạn kiểm soát tốt hơn khẩu phần ăn của mình.
31. Uống nước ép 100% từ trái cây tự nhiên thay vì các loại chứa thêm đường và chất bảo bảo quản.
32. Viết ra một danh sách 10 loại bữa sáng vừa tốt cho sức khỏe vừa dễ dàng chuẩn bị.
33. Viết ra một danh sách 20 cách chế biến bữa ăn tốt cho sức khỏe và chuẩn bị nhanh gọn để áp dụng cho các bữa trưa và bữa tối.
34. Viết ra một danh sách 10 loại thức ăn nhẹ lành mạnh và dễ áp dụng.
35. Sử dụng danh sách các bữa sáng, trưa, tối lành mạnh để lên kế hoạch cho các bữa ăn trong nhiều tuần sau này. Hãy thực hiện kế hoạch trong 14 tuần tiếp theo.
36. Giữ một bản nhật ký ăn uống. Việc này giúp bạn có thể xác định được khi nào thì bạn đi lệch hướng ra khỏi menu đã lên kế hoạch của mình và cụ thể thì bạn đã nạp nhiều calo vào cơ thể mình như thế nào.
37. Dành ít nhất 20 phút mỗi ngày cho việc luyện tập thể dục thể thao.
38. Cài ứng dụng đếm bước chân cho điện thoại thông minh và đi bộ 10000 bước mỗi ngày.
39. Thiết lập một biểu đồ cân nặng và treo nó trong phòng tắm. Vào mỗi tuần trong 14 tuần tới, hãy theo dõi những tiêu chí sau đây:
- Cân nặng của bạn.
- Tỷ lệ phần trăm mỡ trong cơ thể.
- Vòng eo của bạn.
40. Đặt giờ hẹn cho đồng hồ mỗi tiếng reo một lần hoặc thiết lập lời nhắc nhở trên máy tính của bạn để đảm bảo bạn uống nước liên tục và đều đặn xuyên suốt cả ngày.
41. Tập thói quen ngồi thiền định, điều hòa nhịp thở để làm dịu tâm trí của bạn.
CÁC MỐI QUAN HỆ
42. Tích cực tìm kiếm những điều tuyệt vời, tốt đẹp từ người yêu hay bạn đời của bạn.
43. Xác định ba việc mà bạn sẽ thực hiện mỗi ngày trong 100 ngày tới để củng cố cho mối quan hệ của mình. Ví dụ:
- Nói "Anh yêu em/Em yêu anh" và "Chúc một ngày vui vẻ" với nửa kia của bạn mỗi ngày
- Ôm chặt nửa kia ngay khi hai bạn gặp nhau.
- Nắm tay khi đi bộ và trò chuyện cùng nhau mỗi ngày.
44. Kết nối với những người bạn mới mỗi ngày trong 100 ngày tới, dù là chào hỏi người hàng xóm hay để lại comment trên một blog mà bạn thường đọc nhưng chưa từng để lại bình luận nào.
45. Luôn sẵn sàng kết nối với những người bạn ngưỡng mộ, tôn trọng và mong muốn được trở thành.
46. Bất kỳ khi nào có ai đó nói ra những lời khiến bạn buồn, hãy dành ít nhất 30 giây để suy nghĩ kỹ trước khi đáp lại, đừng để sự nóng nảy làm bạn mất đi bình tĩnh của bản thân mình.
47. Đừng bao giờ đánh giá người khác khi bạn chưa được nghe hết trọn vẹn câu chuyện từ cả hai phía.
48. Làm điều gì đó tốt đẹp cho những người xung quanh, cho dù chúng chỉ là những điều nhỏ bé.
49. Luôn sẵn sàng trao tặng những lời khen và sự công nhận cho bất cứ ai xứng đáng nhận được điều đó.
50. Học cách tích cực lắng nghe. Luôn tập trung vào những điều họ đang nói thay vì suy nghĩ những gì bạn định nói.
51. Học cách cảm thông cho người khác. Nếu bạn không đồng tình với ai đó, hãy một lần thử nhìn thế giới từ quan điểm của họ; đặt bản thân vào vị trí của họ.
52. Tập trung sống cuộc đời của mình và đừng bao giờ so sánh bản thân mình với cuộc đời của bất-kỳ-ai-khác.
53. Tìm cách giải thích hợp lý tốt nhất có thể cho các hành động của những người khác.
54. Luôn luôn nhắc nhở bản thân bạn rằng mỗi người đều đang cố gắng làm những điều tốt nhất mà họ có thể đạt được.
Nguồn: ST
11 notes · View notes
vanlam · 10 months
Text
Hồi trước cuộc sống xung quanh em thấy vậy mà buồn nhiều hơn vui. Mặc dù em luôn cố gắng làm xôm tụ nó lên bằng cách đi vô mấy chỗ đông người, mua ly trà sữa hay cái bánh mình thiệt thích đem về phòng nằm nhâm nhi thưởng thức. Nhưng cơ bản khi mọi thứ em thích qua đi, kết quả chung vẫn là buồn lắm.
Bây giờ cuộc sống em thú vị hơn nhiều. Mỗi ngày trôi qua cảm nhận một sự sống bé xíu đang từ từ lớn lên trong cơ thể mình, em thấy thiệt sung sướng. Em có nhiều trách nhiệm hơn, nhưng em cũng học được nhiều thứ mới mẻ hơn. (như cái cách mẹ chỉ em vo gạo rồi giữ nước lại để rửa rau) Từng chuyện nhỏ xíu như vậy, góp nhặt lại em thấy mình hay ho hơn trước nhiều.
Có thể em sẽ phải tạm gác mọi giấc mơ, mọi thú vui của mình sang một bên. Có thể vài tháng Tết nữa em còn không biết trông mình sẽ như thế nào, vì cơ thể em đang thay đổi (xấu đi?) theo từng ngày rất rất nhiều. Có thể phía trước là cả một chặng đường dài mà em còn chưa kịp hình dung ra nó sẽ như thế nào nữa. Nhưng đối với em mọi thứ đánh đổi vẫn vô cùng vô cùng xứng đáng.
29 notes · View notes
vanmenh-bongcuc · 2 months
Text
Tumblr media
QUÁ TRÌNH TẠM-DỪNG-BẤT-HẠNH
-
Một hôm thức dậy, ở thành phố mà tôi đang sống là những mặt người xa lạ, họ lướt qua nhau trong vội vã, đâu đó nơi ấy, còn có một kẻ đã cất lại giấc mơ của mình mà neo đậu nơi xứ người để chinh phục từng cấp hàm quan trọng của đời người là khát vọng đi-tìm-hạnh-phúc.
Tôi từng nghe nhiều người, nhiều chương sách nhan nhản nhắc về việc “Khi đạt tới đỉnh núi mà bạn mong cầu, thì bùn nhẵn cũng thành đường đi.” Tôi năm ấy vô thức đã viết vào quyển sổ tay, để rồi tự bao giờ chúng trở thành kim chỉ nam mà tôi luôn đặt phía trước mình trong mỗi một chặng đường đi tới.
Có lẽ trong quá trình mà tôi trưởng thành chưa một lần nào được cảm nhận hạnh phúc rõ ràng, nên những năm tháng ấy tôi không ngừng đi tìm kiếm hạnh phúc. Nhiều năm sống bằng kim chỉ nam viết bên trên mà tôi bước tới gần hơn những điều mình mong muốn, tôi có nhiều trải nghiệm sống tốt, tôi đạt được những giới hạn mà mình đặt ra, tôi thỏa mãn khi nhìn thấy mình của hiện tại, cho đến một hôm tôi bắt chuyến tàu ngắn ngày đến khu ngoại ô một vùng núi, nơi hẻo lánh vắng người chỉ có đám rừng già trơ mình dưới cái lạnh của đợt tuyết đầu mùa đang đến.
Tôi gọi một bát canh hầm rồi ngồi húp xì xụp, chợt ý nghĩ tôi ở đây để làm gì? Tôi đang làm gì ở đây? Tôi đã tìm thấy hạnh phúc chưa khi sự thỏa mãn đã được lấp đầy?
Những câu hỏi mơ hồ ấy bắt đầu chạy xuyên suốt nơi hộc não, bát canh trên tay tôi nguội dần dưới cái lạnh ngày một khắc nghiệt hơn. Đêm đó, tôi đặt tay xin nghỉ việc và không lâu sau đó tối bắt chuyến bay trở về.
Sức trẻ năm xưa đã không ngừng đẩy tôi đi tìm kiếm cái mới mẻ, sự kỳ vỹ của một đại đô, mà quên mất rằng hạnh phúc chính là khi tôi ngừng đi tìm kiếm phúc hạnh cho mình, trút bỏ luôn cái kỳ vọng được khen, gỡ xuống cái khao khát sống và chạy theo đam mê.
Tôi quên mất rằng mình từng là một đứa trẻ giản đơn, tôi lớn lên vừa đủ, tôi hiểu chính mình vừa đủ, tôi bước đi bằng những ấn định vừa đủ, và tôi ở đây, vừa đủ một cuộc đời.
Tôi nhận ra, chúng ta luôn dễ dàng tưởng tượng ra một thiên đường trắng cơm để trốn, để ẩn mình vào nơi đó mà trú thân, nhưng lại quên mất việc ta cần phải trở về đối diện với những lựa chọn mà ta đã đi theo xuyên suốt hơn quá nửa cuộc đời. Chọn sống với bình yên, sống với điều khiến trái tim ta rung lên mỗi khi nghĩ về, và chọn sống một lần mà không đem theo bất cứ hành trang nào được sắp sẵn.
Tôi gọi đó là quá trình của việc tạm-dừng-bất-hạnh.
Sẽ có lúc bạn quên đi vài thứ, nhưng không cần bạn phải nhớ lại những gì đã xảy ra trong một hình hài xưa cứng của lớp kén ảm đạm.
Hạnh phúc, đôi khi không phải cứ đi tìm lấy mà còn là việc cần phải trở về thay kén cho một cuộc đời.
-
hoannhien.
6 notes · View notes
decemberwind · 8 days
Text
Tumblr media
[HẠN] NGUYỆT THỰC SONG NGƯ: KẾT THÚC ĐỂ BẮT ĐẦU HÀNH TRÌNH MỚI
🌕 Vào ngày 18/9/2024, chúng ta sẽ chứng kiến Nguyệt Thực ở 25° Song Ngư, đồng thời là Siêu Trăng tỏa rạng bầu trời. Nguyệt Thực sẽ mang đến những kết thúc mang tính định mệnh và bước ngoặt, hoàn tất một chu kỳ trong đời bạn, đưa bạn đến đúng nơi bạn cần phải đến.
Dưới ảnh hưởng của Nguyệt Thực bán phần lần này, những thay đổi sẽ có tính chất nhẹ nhàng hơn so với Nguyệt thực toàn phần, nhưng vẫn đủ quan trọng để mang đến sự chuyển hóa sâu sắc. Có thể bạn sẽ cảm thấy khó chịu hoặc không thoải mái, nhưng bây giờ chính là thời điểm để buông bỏ. Đây không chỉ là kết thúc, mà còn là khởi đầu cho một hành trình mới cho sự phát triển của linh hồn bạn.
Song Ngư nhắc nhở vũ trụ luôn có kế hoạch cho mỗi người trong chúng ta. Dù con đường có lắm chông gai, thì sự buông bỏ và chấp nhận sẽ là chìa khóa dẫn dắt bạn đến sự chữa lành và hoàn thiện bản thân.
🌕 Nguyệt thực Song Ngư lần này sẽ là khởi đầu cho kì Nguyệt - Nhật thực trên trục Song Ngư - Xử Nữ kéo dài đến năm 2027. Qua chuỗi biến đổi lớn này, bạn sẽ có sự tiến bộ vượt bậc trong lĩnh vực sức khỏe (thể chất/tinh thần), phụng sự và cống hiến.
Lần gần nhất chúng ta trải nghiệm kỳ Nguyệt - Nhật thực trên trục Xử Nữ – Song Ngư là vào khoảng tháng 11/2015 đến tháng 5/2017. Bạn hãy chiêm nghiệm lại khoảng thời gian đó để xem những chủ đề nào đã xuất hiện, chúng có thể sắp tiếp diễn với mức phát triển cao hơn.
🌕 Nguyệt thực trùng tụ sao Hải Vương sẽ khiến bạn cảm nhận rõ ràng sức mạnh của trực giác, dẫn dắt bạn đi sâu hơn vào tiềm thức và thấu hiểu những bí ẩn của tâm hồn mình. Tuy nhiên, sao Hải Vương cũng có thể tạo ra sự nhầm lẫn hoặc lạc hướng, khi ranh giới giữa thực tế và ảo tưởng bị mờ nhạt. Đây là thời điểm bạn cần lắng nghe chính mình và phân biệt rõ ràng giữa những giấc mơ chân thật và những ảo ảnh.
Góc vuông giữa Nguyệt thực và sao Thiên Vương có thể mang đến những sự kiện bất ngờ và đột ngột. Điều này có thể khiến bạn cảm thấy bối rối bất an, nhưng đồng thời hứa hẹn mở ra những đột phá sáng tạo. Bạn được khuyến khích chấp nhận sự thay đổi và tìm ra những con đường mới, đặc biệt khi hành trình cũ đang khép lại.
🌕 Để hòa mình vào năng lượng của Nguyệt Thực Song Ngư 18/9, bạn có thể thực hiện một số NGHI LỄ sau từ ngày 16/9 - 20/9 nhé:
✔️ Thiền định, cầu nguyện: Dành thời gian để kết nối với tâm hồn mình, lắng nghe những điều trực giác mách bảo.
✔️ Viết nhật ký: Ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc và những gì bạn muốn giải phóng khỏi cuộc sống của mình. Một số câu khẳng định mà bạn có thể viết ra trong thời gian này: "Tôi biết rằng những thay đổi dưới ánh sáng Nguyệt thực Song Ngư sẽ mở ra chương mới trong cuộc sống. Tôi chấp nhận rằng mọi điều xảy ra đều có lý do và mục đích cao cả. Tôi sẽ đón nhận mọi thử thách với lòng biết ơn. Nguyện cho tôi và mọi người đều tìm thấy sự thanh thản và hướng dẫn từ giọng nói bên trong."
✔️ Thả lỏng và buông bỏ: Dưới ánh sáng của Nguyệt Thực, hãy thả đi những gì đã quá cũ kỹ, những nỗi đau, sự giận dữ và hối tiếc. Hãy tạo không gian để những điều mới mẻ có thể bén rễ trong cuộc sống của bạn.
✔️ Hoạt động thiện nguyện: Làm những hành động tử tế, chia sẻ và giúp đỡ người khác.
~#MãNhânNgư~
-----
🍀🍀🍀 Bạn muốn tìm hiểu Chiêm tinh một cách tiện lợi, hệ thống và nhân văn? Đừng bỏ lỡ lớp Chiêm tinh online cuối cùng của năm 2024 khai giảng vào 23/9 sắp tới nhé!
Đăng ký ngay: https://tinyurl.com/25wjsz33
-----
#Astrology #Chiemtinh #hocchiemtinh #huyenhoc #cunghoangdao
3 notes · View notes
Text
Hà Nội mùa thua
vẫn là combo mùa thu Hà Nội quen thuộc.
Tumblr media Tumblr media
lần này bọn mình muốn ăn sáng cháo đậu cà nhưng bọn mình bảo nhau thế này: "ăn ở Đào Duy Từ nhiều rồi nên nay chuyển sang ăn ở số 4 Thể Giao đi!". bọn mình dậy rõ sớm đến hơn 8 giờ sáng là có mặt ở quán nhưng hôm nay quán lại không mở cửa. thế là bảo nhau "thôi đi ăn xôi Mây nhé", ây cha, mới sáng sớm mà xôi Mây xếp hàng dài siu dài. thế là lại dắt díu nhau đi. lòng vòng một hồi qua Hàng Vôi, thấy quán cháo đậu cà nên quẹo vội vào, ai ngờ đâu quán là cơ sở hai của cháo đậu cà Bà O (cơ sở 1 chính là ở Đào Duy Từ mà tụi mình đã bảo thôi) dù sao thì đậu vẫn thơm và ngon nên ô kê ô kê nhe.
Tumblr media Tumblr media
tiếp theo là đi thử cafe Mai. mặc dù cafe Mai nổi tiếng và thường xuyên được chọn làm quà cho khách hàng nhưng đây là lần đầu tiên mình uống thử. giống cháo cà đậu Thể Giao, bọn mình định vào tiệm Mai bên này thì nhân viên chỉ sang Mai bên kia (hình như địa chỉ mình định vào là chỗ bán cafe rang xay mang đi chú không phải để ngồi)
ấn tượng đầu tiên chính là giá đắt gấp 3 lần thông thường và decor của quán phù hợp với lứa tuổi u50, u60. ấn tượng thứ hai là mùi rất thơm, đặt ly xuống là ngửi thấy mùi cafe liền. ấn tượng thứ ba là vị chua, cảm giác nguyên chất chứ không có pha thêm đậu nành v.v. nói chung là ok đấy nhưng chỉ những ngụm đầu là thấy ngon thôi, để lâu một chút là mùi hương cafe đi đâu hết mất.
Tumblr media Tumblr media
tiếp theo, giống với cháo cà đậu và cafe Mai, bọn mình tính đi ăn nem nướng nhưng ... chưa đến giờ mở bán. thế là sau khi đau khổ lòng vòng quanh phố Nhà Chung thì bọn mình chốt là thôi lại món kinh điển: nộm bò khô Long Vi Dung. mình không thấy ngon cho lắm đâu nhưng cái tên dễ nhớ quá nên mỗi khi bí bí không nghĩ ra ăn gì thì cái tên này lại nảy ra.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
cuồi cùng là ... lại uống nước. ừ thì cả ngày hôm nay đã thế rồi nên điểm đến tiếp theo cũng chẳng khác được. bọn mình định gọi luôn cafe của xe Aha ngay cạnh bờ hồ với ý đồ ngồi ngắm hồ luôn. rất tiếc là lượng ghế có hạn và đoàn đến trước đã ngồi hết.
mặc dù vậy lại rất ô kê là bọn mình đã quay lại nơi lâu chưa quay lại: cafe Đinh. mình tự hỏi có phải cafe Đinh tên "Đinh" là do quán đặt ở phố "Đinh Tiên Hoàng" không?
đồ uống ngon, chỗ ngồi dễ chịu mát mẻ (có tán cây), trang trí quán xinh xẻo, nhân viên dễ thương nhiệt tình lại còn thêm hai em mòe biết đi ra mời khách và giá cả chỉ bằng nửa cafe Mai. 10 điểm cho một quán cafe ở giữa Phố Cổ thế này.
Tumblr media
một chút nhỏ xinh ở cafe Đinh. kết thúc chuyến đi chơi nho nhỏ cuối tuần, chuyến đi mà không có gì trong kế hoạch hết. (à bọn mình còn định đi ăn chè nhưng chè giờ đó chưa bán, định đi ăn xôi cốm nhưng lỡ ăn trưa no quá cũng không ăn được nữa!)
3 notes · View notes
bacxiunhieusua · 9 months
Text
140124
Mấy nay đi làm như vô hồn, cảm thấy chính mình cũng chểnh mảng. Thấy mình yếu kém, thấy mình thụt lùi so với rất nhiều người xung quanh. Cảm giác cứ phải viện lí do là lượt cho bản thân qua mỗi ngày.
Nhưng mà chắc ông bà thương, nên phù hộ lắm.
Ông bà cũng phải chở che cho gia đình con và cả gia đình cô nữa nha. Con xin đấy.
Bà ngoại của chị chung team mất. Mình không sợ không khí đám tang. Cái cảm giác mất mát gần nhất chắc là khi ông ngoại mất. Mình còn quá nhỏ. Chỉ biết thấy người ta khóc thì mình khóc theo. Sự gắn kết với ông không đủ lớn để mình thấy đau đơn với cái tuổi đó. Chỉ là mình biết, ông không còn thì tình thương ông bà coi như chẳng còn để mà cảm nhận được nữa. Vì dù còn bà ngoại, mà bà ngoại không thương, thì cũng gọi là chẳng có gì.
Nhưng mà, mình sợ hãi với cái lúc người ta vào ra thắp hương vái lạy, trống kèn vang lên, ám ảnh làm mình sợ. Nườm nượp, ầm ĩ vậy đó. Vì sao phải làm vậy nhỉ, mình cứ thắc mắc. Chỉ thế thôi.
Có lúc mình cũng nghĩ đến bà ngoại mình, ngoại có tuổi rồi, đứa cháu bị hắt hủi nhiều nhất này đây lại là kẻ gần bên ngoại, thăm ngoại nhiều nhất. Nên dù có ra sao, mong ông ngoại hãy cứ để bà ngoại sống đời với con cháu. Vì ngoại có thể không làm tốt vai trò của bà, nhưng ngoại là mẹ của mẹ con, con sợ mẹ con đau khổ, và cũng khó khăn lắm con mới có thể mở lòng với ngoại sau ngần ấy thời gian tệ hại đã trải qua trong tuổi thơ. Xin ngoại hãy bình an khoẻ mạnh.
Mấy nay, thỉnh thoảng mình bị nhớ lại khoảng thời gian năm 2022, lúc đó trầm cảm thì thiệt, tiêu cực cũng thiệt, bế tắc cùng cực cũng thiệt. Nhưng mà giai đoạn đó mình cũng gặp gỡ và nói chuyện, tìm hiểu và bản lĩnh làm những thứ mình rất muốn làm. Và thật thì nó vui, mình luôn biết mình hợp với điều gì. Khoảng thời gian đó có anh Bí, có chú, có một vài điều điên cuồng khác. Để giờ mình vẫn đôi khi hoan hoải nhớ lại.
Nghe trông như đang hoài niệm, chỉ là dạo này tẻ nhạt với cuộc sống ngày làm tối về ngủ, mình nhớ cảm giác tiệc tùng vui chơi chớp nhoáng, những cuộc nói chuyện biết thêm về một cuộc đời khác, mình nhớ âm thanh ồn ào của mấy quán rượu, không khí mát mẻ trời đêm khuya của SG, gió thổi căng cả lồng ngực với lon bia trên tay. Những lúc say lúc tỉnh đó, mình còn thấy tuổi trẻ mình rực rỡ hơn. Mình hợp với náo nhiệt, nhưng mà có khi cả tuần đều đi chơi thì lại thấy mệt tới mức thèm có ngày ở nhà nấu cơm ăn. Đôi khi thì nghiện cảm giác dậy sớm đi làm sớm về sớm nấu cơm dọn nhà lên giường ngủ sớm. Nó cứ đổi liên tục nhìn mình như đa nhân cách tới nơi. Bởi vậy nên mình chưa sẵn sàng cho hôn nhân. Mình sợ chưa chơi đủ, cái tính nông nổi đi nhậu giấc nửa đêm tờ mờ sáng của mình chưa hết.
Nói chung là thèm đi chơi lại rồi mà cũng lười dữ lắm. Đúng là dở ương. Mình cũng không hiểu mình.
Nghĩ đến cảnh qua Tết lại sắp phải đi Hà Nội công tác lại mình sợ hãi đến run rẩy. Cơn ác mộng tháng 9 vừa rồi còn chưa trôi qua khỏi cuống họng. Căng thẳng lắm trời.
Thích nhậu mà sợ bụng bự dã man. Nhưng mà không có bia rượu thì cuộc sống mình chắc sẽ vất lắm, vất nội tại bên trong thôi. Nhìn không khác gì nghiện rượu nhưng mà đâu có đâu nha. Sở thích thôi, ke ke 🫶🏻
Chồng con tôi sau này sẽ nên là người lo tôi bỏ nhà bỏ cửa đi nhậu hơn là tôi lo chồng tôi sẽ làm việc đó. Nhưng sẽ thật zui nếu được nhậu với chồng.
8 notes · View notes
secret-of-april · 5 days
Text
Hà Nội, 210924
Năm nào vào đêm chuyển mùa cũng khó ngủ. Mình vẫn nhớ năm ngoái, đêm chuyển mùa là 1 đêm vui buồn lẫn lộn vì những cái vô định của bản thân này. Đêm chuyển mùa của 2 năm trước đó là những suy nghĩ về chuyện đã qua, những thứ có được, rồi đánh mất.
Năm nay cũng không ngoại lệ, chắc mình giống thời tiết, mỗi khi thay áo lại lắm chuyện để kế nhiều tí.
Mình vừa về công ty cũ làm, "đứa con tinh thần" mà phải mất 3 tháng đầu năm nay mỗi chiều đi làm về để suy nghĩ xem viết đơn thế nào, rồi mới nghỉ việc. Vẫn vị trí cũ, vẫn là giám đốc vận hành, vẫn là những anh em đó nhưng mình giờ đã rất khác, và sgt giờ cũng khác lắm rồi.
Nhớ năm ngoái, mình đã rất háo hức cố gắng để gây dựng công ty này thành 1 thứ mà "chỉ cần mang lại đủ thu nhập cho các anh em đồng hành cùng mình là được, gia đình anh em không thiếu là tốt lắm rồi", mình không cần nó phải số 1, không cần nó phải vãi đái, mấy cái tự động hoá đúng thật làm vì đam mê. Thế mà giờ nó đã là nhất trong tất cả các bên bán lẻ và phân phối tại mảnh đất Hà Nội này, cũng vui, mấy bên siêu thị nguyễn kim, điện máy xanh giờ ae giám đốc cn đều biết mình hết, vui lắm, rất vui vì xuất phát điểm của mình chỉ là 1 thằng noname 20k ăn trưa còn không có, đã từng tối nào cùng khóc, đã từng tối nào cũng chỉ muốn chết đi cho xong, đã từng rất hèn. Không hẳn là "làm được rồi", nhưng cũng đang trong quá trình "làm được" đấy chứ. Giờ con người mình cũng khác rất nhiều, mình trầm tính hơn, mình bình tĩnh hơn khi có chuyện, khi gục ngã, mình tử tế với bản thân và xã hội hơn.
Ngày xưa mỗi lúc mình ngã ít nhất phải có 1 tháng dành riêng ra chỉ để đau khổ, chỉ để tiêu hoá những cái suy nghĩ bòng bong của chính bản thân mình. Bây giờ khi ngã mình không đau khổ nữa, cũng chẳng coi mọi chuyện xảy tới là ngã mà chỉ coi nó là 1 sự việc bình thường sẽ tới cho dù sớm hay muộn. Và chuyện gì cũng thế, tới sớm sẽ tốt hơn tới muộn. Nó tới thì mình đón, không ngại va chạm.
Nãy vừa stalk hết 1 loại các tài khoản mà mình đã "quen", có người đã tìm được bến đỗ, có người thì vẫn mông lung vô định, nhưng cho dù các bạn ý hiện tại đang thế nào thì mình vẫn nhìn nhận được những thứ tinh hoa mới mẻ, có người thì gặp người tốt, có người lại trân trọng gia đình hơn. Cảm thấy rất tốt cho các bạn ấy và niềm vui này nó thuần nhất từ trước giờ. Giờ thì mình đã hiểu và được trải qua cảm giác đó, khi người mình thích sống tốt, mình cũng vui theo. Cho dù mấy người đó đã block nhau hết và rất lâu rồi không liên lạc.
Mùa lạnh chưa tới mà mình đã thèm khát được yêu, cũng đã lâu rồi không có 1 tình yêu thật sự, gần 4 năm rồi nhỉ? Nhưng mình sợ việc đặt tình cảm nhầm chỗ, quen nhầm người. Chẳng còn cách nào khác để tăng % an toàn lên ngoài việc cải thiện cả về phần UI lẫn phần code, cả giao diện này và cả tinh thần này, túi tiền này, nội tại này.
Hồi 1 tháng trc mấy ae cửa h��ng cãi nhau, và mình cũng chẳng muốn nói gì nhiều, không trách, không đánh giá ae, mỗi người có 1 nỗi khổ mà, mình chỉ bảo em không hợp làm ăn kiểu này, các anh hãy nhìn em thay đổi, và trả về kết quả thấy được trong 1 tháng, em chẳng nói em định làm gì hay em sẽ, đang làm gì, các anh chờ và nhìn thôi. Cũng rất may là mình đã làm được, giờ người cần ổn là mấy ông ấy, mình hiện tại đã rất ổn.
Quay lại như lò vi sóng, tắm 2 lần trên 1 dòng sông thì sao chứ, deal được lương net gấp đôi cơ mà, lại còn là đứa con tinh thần và bao nhiêu công sức của mình nữa. Tổng thu nhập sau quý vừa rồi chính thức gấp 3 lần so với quý trước đó, cũng tạm khá mà. Có vẻ như sau gần 2 năm xuất ngũ thì những thứ đã mất cũng quay về, vẫn là thằng Lộc, vẫn là thằng em này nó nhiệt tình. Nhiều khi thấy GĐ các bên hỏi thăm về mình mà mình còn đéo biết đấy là bên nào =)))) chứng tỏ mình cũng làm kha khá đấy chứ. Không phải tự nhiên những người làm chủ lại quan tâm mình khi mà họ còn chưa gặp mặt. Mình tự hào vì giờ đã không vô danh nữa, mà hiện tại là thằng Lộc, là "mày về làm cùng anh đi anh đang cần người cầm phòng này phòng nọ". Với mình đó là 1 cái cert cho mọi sự cố gắng trong gần 4 năm vừa rồi. Thậm chí cho 10 năm đi làm vừa qua.
Vẫn 1 quan điểm không tự cao, nhưng tự tin chẳng gì làm khó được mình. Việc bây giờ là sống thật tốt, làm thật tốt, không biết thì tìm hiểu, chưa làm được thì học, sau đó tìm 1 người thật xinh đẹp thật giỏi, và mình sẽ yêu người đó bằng tất cả những gì mình đang có, sẽ có. Đã chán cái cảnh yêu mấy đứa hoặc là xấu hoặc là hãm rồi, rồi ba cái thể loại overthinking hay dỗi các thứ nó ối dồi ôi toàn cái đâu đâu. Đến chơi Liên minh chữa lành 1 tháng rồi còn lên cả thách đấu, lên top 50 server châu á các kiểu =)))))))
Đã đến lúc cho 1 thử thách hoàn toàn mới rồi, nâng cao nội tại này lên mức cao hơn hẳn và tìm 1 người cũng như vậy. Lộc ạ tao tự hào về mày, kể cả những giai đoạn mày bừa nhất, phê nhất, những lúc mày chăm chỉ nhất, những lúc mày suy sụp khóc lóc 1 mình hay những lúc mày cho mọi thứ đi chỉ vì muốn chết đi.
Không sao cả mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết, và mày cũng nên tự hào về mày vì mày bây giờ không còn no name nữa. Mày là Lộc, việc mày làm định nghĩa cái tên mày, không cần phải bắt đầu lại 1 cuộc sống khác, không cần phải đổi tên, không cần phải chuyển sang 1 thành phố mới, mày chỉ cần làm tốt mọi việc là cái tên này nó tự "khác".
Cố lên, 1 năm nữa mong là mọi thứ sẽ còn tốt hơn nhiều, mong là khi đó sẽ có 1 người bên cạnh để cùng đọc lại những dòng này, mong là sẽ không cần tự động viên thế này nữa.
2 notes · View notes
levantu · 3 months
Video
youtube
BẠN CÓ TIỀM NĂNG VÀ KHẢ NĂNG ĐẠT ĐƯỢC ĐIỀU PHI THƯỜNG, BẤT KỂ HOÀN CẢNH. LÃO GIÀ NGÃ BẢY SÀI GÒN.
 Sức Mạnh Tiềm Ẩn: Khám Phá Phi Thường Trong Mỗi Con Người
Ẩn sâu trong mỗi con người là một nguồn năng lượng phi thường, một tiềm năng vô hạn chờ được khai phá. Bất kể xuất thân, hoàn cảnh hay giai đoạn nào trong cuộc sống, ngọn lửa tiềm năng ấy luôn sẵn sàng bùng cháy, dẫn lối ta đến những thành tựu vĩ đại. Bài viết này sẽ là hành trình khơi dậy niềm tin vào sức mạnh nội tại, truyền cảm hứng để bạn dấn thân khám phá và chinh phục những đỉnh cao mới trong cuộc sống.
1. Mỗi cá nhân - một viên ngọc quý ẩn mình:
Như những viên ngọc thô trải qua mài giũa, mỗi con người đều sở hữu những phẩm chất và tài năng độc đáo riêng biệt. Khả năng sáng tạo, tư duy logic, lòng dũng cảm, sự đồng cảm,... là những mảnh ghép tạo nên bức tranh đa sắc về tiềm năng của mỗi cá nhân.
Hãy dành thời gian để lắng nghe tiếng nói bên trong, khám phá những đam mê, sở thích và điểm mạnh tiềm ẩn của bản thân. Đừng vội vàng so sánh mình với người khác, bởi mỗi người đều mang trong mình một bản sắc riêng biệt, một hành trình độc đáo để tỏa sáng.
2. Hoàn cảnh - thử thách tôi luyện ý chí:
Cuộc sống không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng. Sẽ có những chông gai, thử thách và nghịch cảnh xuất hiện trên con đường ta đi. Tuy nhiên, hãy xem đó là những bài học quý giá để tôi luyện ý chí, bồi đắp thêm cho sức mạnh nội tại.
Giống như những bông hoa vươn lên từ sỏi đá, những con người bản lĩnh luôn biết cách vượt qua khó khăn, biến nghịch cảnh thành cơ hội để trưởng thành và hoàn thiện bản thân.
3. Niềm tin - chìa khóa mở ra cánh cửa thành công:
Niềm tin vào bản thân là ngọn đuốc soi sáng con đường dẫn đến thành công. Khi bạn tin tưởng vào khả năng của mình, bạn sẽ có đủ động lực để vượt qua mọi rào cản, biến ước mơ thành hiện thực.
Hãy nuôi dưỡng niềm tin bằng cách ghi nhận những thành tựu, dù là nhỏ nhất, của bản thân. Lắng nghe những lời động viên, khích lệ từ những người xung quanh và trau dồi kiến thức, kỹ năng để ngày càng hoàn thiện bản thân.
4. Nỗ lực - chìa khóa dẫn đến thành công:
Niềm tin là ngọn lửa, nhưng nỗ lực mới là chìa khóa để biến ngọn lửa ấy thành hiện thực. Hãy biến ước mơ thành mục tiêu cụ thể, lập kế hoạch hành động chi tiết và kiên trì thực hiện từng bước nhỏ.
Đừng ngại vấp ngã, thất bại, bởi đó là những bài học quý giá giúp bạn trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Hãy biến mỗi khó khăn thành cơ hội để học hỏi, rèn luyện và tiến lên phía trước.
5. Hành trình khám phá bản thân:
Hành trình khám phá bản thân là một cuộc phiêu lưu đầy thú vị và bổ ích. Hãy dành thời gian để trải nghiệm những điều mới mẻ, thử thách bản thân với những giới hạn mới. Tham gia các hoạt động ngoại khóa, trau dồi sở thích, kết nối với những người có cùng đam mê để mở rộng tầm nhìn và học hỏi những điều mới.
Hãy luôn giữ cho bản thân một tinh thần cởi mở, sẵn sàng tiếp thu những ý kiến đóng góp và không ngừng học hỏi để hoàn thiện bản thân.
Kết luận:
Mỗi con người đều sở hữu một tiềm năng phi thường, có khả năng đạt được những điều vĩ đại trong cuộc sống. Hãy tin tưởng vào bản thân, nỗ lực không ngừng và biến ước mơ thành hiện thực. Hãy nhớ rằng, thành công không phải là đích đến, mà là hành trình khám phá bản thân và chinh phục những thử thách mới.
Hãy dấn thân vào hành trình khám phá bản thân ngay hôm nay, và bạn sẽ nhận ra những điều phi thường ẩn sâu trong chính mình!
LÃO GIÀ NGÃ BẢY SÀI GÒN.
***
 BẠN CÓ TIỀM NĂNG VÀ KHẢ NĂNG ĐẠT ĐƯỢC ĐIỀU PHI THƯỜNG, BẤT KỂ HOÀN CẢNH. LÃO GIÀ NGÃ BẢY SÀI GÒN.
 #bancotiemnangkhanang
#datdieuphithuong
#phattrienbanthan
#laogiangabaysaigon
#tslevantucantho
#facebooklevantu
#kenhyoutubetslevantu
#kenhtiktoktslevantu
#hoasinhtanhd.com
2 notes · View notes
chilacaiten · 1 year
Text
Được vài ngày thời tiết dễ chịu. Không nắng, không mưa, nhiều mây. Mấy buổi sáng kiểu này, vừa đi tới chỗ làm vừa nghĩ, trời đẹp mát mẻ như vậy mà phải vào văn phòng, với ánh đèn điện và hơi lạnh nhân tạo, thấy uổng gì đâu luôn.
Hôm trước, chạy dọc đường, thấy một cái cây nhỏ mọc lên giữa dải phân cách. Dải phân cách đó vốn là một hàng cây giữa đại lộ Đông Tây, nhưng riêng đoạn đó mới được tráng lại bằng cement. Một mầm xanh nhỏ, cao hơn 30cm, đơn độc giữa xung quanh màu xám trắng, hai bên dòng xe liên tục suốt 24h một ngày không ngớt. Tại sao nó lại chọn nơi đó mọc lên? Không, nó không được chọn. Nó chỉ đang tìm lấy một cuộc sống.
Mình chưa kịp chụp lại một tấm hình, thì sáng hôm sau mình thấy cái cây đó đã bị cắt ngang ngang, khô héo, chờ bị dọn đi, trả lại một bề mặt cement sạch hoàn hảo. Vậy cũng là xong một kiếp cỏ cây. Con người tự huyễn mình chỉ để tránh nhìn vào sự thật rằng giữa vũ trụ bao la, mình không hơn nhiều một thân cây cỏ.
Một cái cây khác, mọc ở bờ tường trước nhà. Vẫn là nền cement làm cho việc đem nó ra hơi mất thời gian. Cái cây dại đó, giờ đã có một cái chậu, có ánh sáng, được tưới nước đầy đủ.
Những con ốc sên băng qua đường, những cái cây dại,... Mỗi một lần làm được chút gì đó cho những mầm sống nhỏ thấy được chút an ủi. An ủi vì nó không vướng vào cảnh ngộ bế tắc.
Thôi lan man quá.
Đơn nghỉ việc thì cũng gửi, coi như đã bước nửa bước ra khỏi. Phía trước còn nhiều thứ phải làm quá, nhưng mà cứ xong chuyện nào trước thì đỡ nghĩ tới chuyện đó.
11 notes · View notes
baosam1399 · 2 years
Text
Tumblr media
Cảm ơn mọi người vì đã giúp đỡ Hoài Con trưởng thành hơn.
Xuyên suốt hơn 2 năm qua, mình nghĩ mình đã trải qua đủ mọi chuyện, mình nhớ An, nhớ Dung, nhớ Tiến rất nhiều, nhớ tất cả những người đã từng bước qua cuộc đời và để lại những vệt chân rất mờ nơi con tim mình, hơn 2 năm qua.. mọi thứ đều đã thay đổi.. điều duy nhất không thay đổi chắc chỉ nằm ở con tim mình. Phải, con tim mình chưa từng thay đổi, mình vẫn luôn hướng về chị, về họ, về thầy, về những người ấy.
Mình nhớ những ngày ngồi lau từng cái bát để fill vào TKT, mình nhớ những ngày bốn đứa ngồi đợi từng phút để ngắm mặt trời mọc ở phòng nghỉ nhân viên, mình nhớ những ngày ngồi tâm sự tình yêu tình báo tới trưa muộn mới chịu về! Mình nhớ những ngày 4 đứa cùng nhau đi ăn phở. Mình nhớ những ngày được ngập trong núi bánh bao chất chồng khi mọi người nói với papa rằng rất thích bánh bao chiên. Mình nhớ những chuyến du lịch ngắn hạn, mình nhớ những bữa sáng muộn cùng mọi người, mình nhớ những bữa lẩu 1 mình trong những ngày nghỉ. Mình nhớ chong chóng tre trên nón bảo hiểm! Mình nhớ những lần uống rượu với chị, mình nhớ câu nói mình hỏi chị, mình nhớ câu trả lời chị nói với mình, nhớ những niềm vui, nhớ những nỗi buồn, nhớ những lần tức giận, nhớ cả giọt nước mắt. Mình nhớ cả mình của ngày trước, nhớ rất nhiều rất nhiều.
Mình luôn hoài niệm tới Phạm Ngọc Thạch, nhớ chị Hoài, nhớ a Xiao, mình có lẽ sẽ chẳng bao giờ tìm lại được cảm giác ấy nữa, chỉ là cảm giác thôi, mình không còn như xưa nữa, bạn bè - anh chị, ngay cả thầy cũng không còn như xưa nữa. Vì gia đình đã không còn là gia đình nữa rồi. Vì hiện tại, chỉ có mình mình ôm nỗi nhớ nhung ấy thôi; mọi người đều thuận theo dòng nước chảy để trôi về thượng nguồn, mọi người đều đang nỗ lực chạy về tương lai, chỉ có mình mình muốn bạt mạng bơi ngược dòng thác để quay về vạch xuất phát. Nỗi nhung nhớ cứ dày xéo mình trong từng nhịp thở. Nó không quá dạt dào, nhưng mỗi lần nghe thấy một bài hát xưa cũ, đọc một quyển truyện sến sẩm, xem một bộ phim tình cảm, cảm xúc trong mình đột nhiên trào dâng, trí nhớ bỗng ngắt quãng nhớ lại những mảnh kí ức vụn vặt, vụn vặt như tơ liễu chất chồng lên nhau. Mình không nhớ rõ nổi gương mặt của ai, chỉ là từng mảnh kí ức cứ thế trôi qua, mình không kịp nắm bắt, nó chỉ muốn nhắc nhở mình rằng, nó từng tồn tại, ở đây!
Mình chưa từng nghĩa khi chia tay với HDL mình sẽ làm gì tiếp theo, nhưng mình cũng chưa từng nghĩ trung thành với nó cả đời thì sẽ thế nào! Mình không thuộc về những thứ hiện đại mới mẻ, mình chỉ thích hợp với những thứ cổ điển cũ kĩ. Tất nhiên rồi, mình chỉ đang nói tới sự hoài niệm cổ kính của mình mà thôi. Mình vẫn sẽ bước tiếp, rất nhiều những câu nói "sau này" được mình gói gém lại rồi ném vào một góc sâu thẳm nào đó, vì mình biết rằng, sẽ rất khó có thể nói ra câu "sau này..."
Mình hy vọng chị mạnh khỏe, hạnh phúc, hy vọng chị sẽ luôn là vitamin cho người khác. Càng hy vọng hãy có người ôm lấy chị, yêu chị, che chở cho chị. Mình hy vọng chị biết được mình đã-đang và vẫn sẽ yêu thương chị như thế nào, mình hy vọng chị sẽ không quên đi mình, mình hy vọng một.ngày.nào đó mình sẽ đợi được một cuộc trùng phùng
Vậy nên kết cục của câu chuyện rốt cuộc có quan trọng hay không? Hình như là không. Với mình là không.
37 notes · View notes
cyberphoenixsstuff · 6 months
Text
Tumblr media
Một buổi sáng thật thoải mái và yên bình,và có hơi mệt của Eunwoo.Anh luôn thức dậy sớm,hôm nay cũng không ngoại lệ
Miyeon vẫn đang say giấc nồng.Nàng lúc nào cũng thật đẹp,dù có make up hay để mặt mộc.Anh lặng lẽ ngắm nhìn nàng,lòng vẫn thắc mắc chuyện tối hôm qua có phải là mơ không.Mà thôi nghĩ lại,là nàng tiếp cận anh trước,là nàng muốn anh,có lẽ vì nàng đã cô đơn trong một thời gian dài rồi.
Anh thấy mình thật may mắn,vì nàng để anh làm người đàn ông của riêng nàng...
-Uhm...chào buổi sáng...oppa...
-Sao em không ngủ thêm tí nữa đi?
-Hôm nay có lịch trình sớm mà anh...
-Vẫn chưa đến giờ...anh sẽ làm em thêm...
Bàn tay anh nhẹ nhàng mò mẫm vùng ngực nàng rồi khắp cơ thể nàng,những ngón tay mơn trớn trên những đường cong của nàng thật điêu luyện,mà nếu kích thước ngực nàng chia bớt cho chiều cao của nàng thì hay nhỉ.Đùa thôi,Miyeon cũng đâu đến mức là quá lùn,chỉ là nàng lùn hơn anh cả cái đầu.
-Em có phải là hồ ly không vậy,Miyeon?Vì anh mê em quá đi mất...
-Có mà anh đam mê thân thể em thôi...Nàng bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi.
-Anh yêu tất cả mọi thứ của em...Mà không phải em cũng rất thích thú với việc anh đang làm cho em đó sao?
Một tay anh vuốt ve mơn trớn một bên ngực,miệng anh nhẹ nhàng hôn trên đầu ti bầu ngực còn lại của nàng rồi liếm mút.
Tay còn lại anh nhẹ nhàng để xuống dưới mông nàng mà bóp chặt.Miyeon chỉ biết nằm đó mà hưởng thụ,thỉnh thoảng nàng lại rên lên vài tiếng,thật sự khiến cảm xúc trong anh càng dâng trào hơn.Giờ thì...có lẽ anh không cần liếm mút ngực nàng nữa,anh nên hôn liếm môi dọc của nàng thôi,nó đang phập phồng mời gọi thế mà.
Nàng bất chợt chụp lấy hai bên gò má anh,rồi khóa môi anh với môi nàng.Miyeon ngốc này,cả hai còn chưa đánh răng súc miệng gì mà,nhưng vì nụ hôn này thật tuyệt
và môi nàng thật quá đỗi ngọt ngào,chuyện
đó chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Trong lúc đắm chìm với đôi môi của Miyeon,con cu đang cứng của Eunwoo đã sát rạt với âm hộ nàng,thôi thì tiện thể anh chịch nàng luôn vậy,bú liếm gì để sau đi.
Thật kỳ lạ rằng mỗi lần đút cu vào sâu trong cái lồn hư hỏng của nàng,ngoài việc thấy rất đã,rất sướng ra,Eunwoo vẫn luôn thấy nó thật mới mẻ,thật chặt,dù từ hôm qua đến giờ anh đã cho vào nắc nàng vô số lần.Cái cách anh đút vào sâu trong tận cửa tử cung,nhấp từ từ chút một rồi dần mạnh bạo hơn,làm Miyeon cảm thấy thú vị và thích vô cùng.
Chục phút rồi gần nửa tiếng trôi qua,tay anh vòng qua ôm chặt bên eo và bên vai nàng,phía dưới anh nắc càng lúc nhanh và mạnh hơn,khiến nàng rên lên những tiếng ứ á và"sướng quá"to đến muốn bể nhà.Thêm lần nữa,anh xuất hết tinh vào trong khi nàng lên đỉnh.Có vẻ Eunwoo còn không bận tâm đến việc nàng có thể sẽ mang thai.Trong lúc cả hai vẫn ôm hôn nhau mùi mẫn,tiếng chuông từ điện thoại của Miyeon vang lên,nàng đành tiếc nuối hôn lên môi anh cái nhẹ rồi với tay cầm lấy điện thoại và bắt máy...
-Sao thế em?
-Không hiểu có chuyện gì mà bên công ty vội dời lịch trình rồi...hôm nay em được nghỉ...
-Tuyệt quá,vậy ở nhà với anh đi,hôm nay anh sẽ chịch em cả ngày luôn hehe...
-Đi tắm rồi xuống ăn sáng đi anh,đừng có bỏ bữa...
Và Eunwoo liền vội bế nàng vào phòng tắm.
Giờ thì cả hai đang ngăm mình trong bồn,Miyeon đang ngồi trong lòng anh, Eunwoo cảm giác khung cảnh này thật lãng mạn,liền buột miệng cảm thán:
-Thiên đường chắc là đây rồi...
-Anh thích nó đến thế sao?
-Em là nhất quả đất!
-Chỉ giỏi nịnh!
Nàng hôn lên má anh một cái.Eunwoo cười nhẹ,hai tay lại bắt đầu nghịch ngợm ngực của nàng,sao nó to quá vậy trời.Cho Miyeon cái đồ vú to tồi tệ🤣
-A,cái thứ đó của anh lại cứng nữa rồi...
-Từ từ,để anh sờ mó em thêm tí đi...
Một tay anh bóp nắn ngực nàng liền lần mò xuống dưới vùng kín,hai ngón tay thọc vào móc liên hồi,ngón tay anh di chuyển thật nhanh,nàng đã ra một ít nước rồi.
-Em thật gợi cảm quá Miyeon à...
-Đừng có trêu chọc em nữa...
Rồi nàng vươn tay tới chống lên thành bồn tắm,mông chổng lên trước mặt anh để anh có thể dễ đút cu vào âm hộ nàng.Nấc một lúc,sợ nàng mỏi nên anh lại ôm nàng sát vào trong người rồi thúc từ dưới lên.Một lúc sau nàng rung bần bật cả người,bên trong lại co thắt dữ dội,nước nhờn bắn tung tóe,giọng nàng rên la vang khắp phòng.Mà nghe tiếng nàng rên rỉ như vậy càng làm anh hứng tình hơn nữa.
-Á...sướng quá đi...em ra...em ra mất...
12 giờ trưa.Miyeon lúc này trong phòng của nàng,đang mặc bộ váy ren và khoác chiếc áo trắng dài mỏng,đứng xoay người qua lại ngắm bản thân trong gương,thấy rất hài lòng.Nàng trang điểm nhẹ nhàng thêm chút,xỏ vào đôi cao gót đen 16cm rồi đi xuống dưới phòng khách.
Nhìn thấy Eunwoo khỏa thân gác tay ngồi trên ghế sofa,tay kia thỉnh thoảng vuốt trụ vài cái,cơn hứng tình của nàng lại đến nữa rồi.Mà công nhận,anh không chỉ siêu cấp đẹp trai,đến cả body cũng ngon lành,và cu thì dài lại còn to,thật làm nàng muốn nhảy vào bú liếm,vắt cho hết.Đẹp như anh thật xứng với nàng.
Tiếng gót giày thu hút sự chú ý của Eunwoo
Nàng ăn vận đơn giản mà lại sexy khó cưỡng,con cu của anh có cảm giác như sắp nổ tung tới nơi.
-Nhìn em có ngon không oppa?Có phải anh đang rất muốn sẽ tàn bạo,đạo tàn bụ em không nà?
-Chắc chắn rồi,mà sao lại mang luôn cao gót trong nhà vậy bé?
-Nó làm em nhìn sexy hơn,anh có nghĩ vậy không?
-Ừ công nhận,lại đây nào,cưỡi anh đi em!Hôm nay mình bỏ bữa trưa luôn cũng được
Eunwoo nằm xuống hàng ghế,Miyeon vội leo lên người anh,đưa mông về phía mặt anh để làm trò 69.Cuối cùng cũng được nếm cái lồn ngọt ngào ấy,anh vội vã úp mặt vào mà bú liếm dữ dội.Nàng cũng vội mà cho cả con cu kia vào sâu trong họng,đầu cổ nàng cố hoạt động hết mức để mỗi lần bú mút đều lút cán.
Một lúc sau,anh để nàng ngồi trên đùi,một tay bóp nắn ngực,một tay móc lồn nắn hột le,anh rất thích nghe nàng rên rỉ,tiếng rên của nàng cùng với thân hình và nhan sắc cực phẩm ấy luôn làm anh hứng cực độ.
Một lúc sau nữa,anh để nàng cưỡi trên con cu đã hóa đá vì bị kích thích hết mức kia.
Những lần cặp mông nàng di chuyển lên xuống,cái cách nàng đứng trên đôi cao gót dâm thủy chảy không ngừng từ âm hộ nàng
xuống vùng bẹn của anh,và tiếng rên rỉ nỉ non phát ra từ đôi môi xinh xắn kia,thật là một cảnh tuyệt mỹ.Điều anh tiếc duy nhất là không nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng,chắc nàng đang có biểu cảm dâm đãng lắm đây.
Sau đó anh lột hết váy áo nàng,rồi để nàng dựa lưng lên ghế,nhanh chóng kéo chân nàng lên để nàng chổng mông lên trời để anh đút cu vào dập xuống.Anh có lo rằng nàng sẽ bị mỏi cổ,nhưng Miyeon bảo rằng nàng thích nhìn mông anh khi hành động,và nàng cũng tò mò muốn thử những tư thế sex mới lạ.
Đến chiều,cả hai ngồi bệt ra sàn nhà,Eunwoo tháo đôi cao gót ra để nàng dùng chân vuốt trụ.Dù đã nắc rất lâu và lấp đầy âm hộ nàng với tinh dịch,anh vẫn không thấy quá mệt mỏi,vẫn thấy còn đủ sức để chơi nàng đến tận hôm sau.
Con cu của anh lại tiếp tục cứng,anh lại đút tiếp vào cái âm hộ bầy nhầy kia mà nắc liên hồi.Miyeon dù đang đau rát cổ họng nhưng nàng vẫn không ngừng rên được.Eunwoo bắt đầu để ý nàng trở nên khàn tiếng,liền vội rút ra đi lấy nước cho nàng,nếu vì anh mà hôm sau nàng không hát được thì tội lắm.Dù vậy thì anh cũng không thể để bàn tay nghỉ ngơi được,tay anh không ngừng sò mó khắp thân thể nàng,xoa bao nhiêu cũng không chán.
Sau đó anh nắc nàng từ phòng khách đến nhà bếp,trên bàn ăn xuống ghế,lên bồn rửa tay,vào nhà vệ sinh rồi lên nhà tắm trong phòng ngủ,cuối cùng là trên giường.Anh vừa nắc vào âm hộ nàng,lại rút ra dập trong miệng nàng luân phiên như thế.Âm thanh phạch phạch phạch vang khắp nhà,hòa quyện với tiếng rên rỉ la ó.Tinh dịch,dâm thủy vương vãi khắp nơi.Tinh dịch của Eunwoo dính khắp nơi trên người Miyeon,miệng và âm hộ nàng cũng tràn đầy tinh dịch của anh.
-Á...aa...ư...aa...haah...hah...em sướng quá...đã quá...đụ em mạnh nữa đi...đụ em nhanh nữa...sướng quá anh ơi...đúng rồi sờ chỗ đó...cặc của anh dài quá...đụ em nữa đi...đụ cho em tét lồn luôn đi anh...á..á...á...
của anh vô sâu quá...sâu quá...a..sướng...
-Hah...khỉ thật,Cho Miyeon sao bây giờ em trở nên dâm quá trời vậy...mẹ nó...lồn của em chặt quá...chơi sướng thật...sao lồn của em chặt quá vậy,khít quá đi...anh sắp ra hết vào trong lồn của em mất rồi...
Thật may là hàng xóm không nghe thấy tiếng rên la của cả hai,không thì người ta đánh giá mất.
Sáng hôm sau đó,Eunwoo thức dậy với cái lưng dưới như muốn gãy đôi.Anh khổ sở lắm,nhưng khi nhìn qua đại mỹ nhân đang nằm bên cạnh,anh thấy cơn đau này hoàn toàn xứng đáng.
Ngày hôm qua đúng là tuyệt nhất trần đời.Anh yêu em quá đi Miyeon à...
-Em cũng yêu anh,Cha Eunwoo
-Sao em không ngủ thêm lúc nữa đi?
-Chân em tê quá,cô bé cũng đau nữa...em không ngủ lâu được...
-Anh xin lỗi...
-Không sao đâu anh,hôm qua thật sự rất tuyệt...
-Anh yêu em lắm Miyeon à,lúc nào anh cũng chỉ nghĩ chỉ đến em thôi...
-Ôm em đi oppa,em lạnh quá🥺
-Ừ,mà mình ngủ thêm chút nữa đi em nhé...
-Yêu anh...
Eunwoo vươn tay tới kéo Miyeon ôm chặt vào lòng,rồi trao nàng một nụ hôn nồng thắm.Môi lưỡi của hai người hòa quyện vào nhau,âu yếm lẫn nhau,chẳng còn màng đến những thứ khác nữa...
6 notes · View notes
iam-annhien · 6 months
Text
NHỮNG CÂU CHUYỆN VIẾT DỞ
26.03.2024
Sắp sang hè nên trời xanh thẳm. Mát mẻ. Không nóng như SG. Gió thổi rì rì ngoài cửa sổ. Ở góc phòng, Máy tính bật một bài hát xưa lời lẽ có phần ẻo lả, ướt át. Tôi nằm dưới sàn gỗ, em Mèo nhỏ nằm kế bên nghe tôi kể chuyện.
Phòng tôi sát góc, ngay lối cầu thang lên xuống chỗ Home stay, buổi trưa thỉnh thoảng có tiếng guốc lộp cộp trên nền gỗ, cảm giác thật hoài cổ và mơ hồ. Tôi thích phòng này, vì mỗi lần mở cửa sổ là thấy cả 1 khoảng trời xinh đẹp. Có thể ngắm mưa, nghe gió… Buổi đêm ngủ không tròn giấc thì ra bậc thềm ngồi nhìn thời gian lặng lẽ trôi đi!
Tôi nhớ ba, ba tôi hay nói tôi cứng đầu cứng cổ! Hồi tôi còn nhỏ xíu, đi học có chuyện gì không vui điều giấu tịt cả nhà.
Giờ nghĩ lại không hiểu lúc đấy tại sao lại phải cố che giấu nỗi buồn của mình để làm gì. Bởi vì người ta có thể khóc để hết đau cơ mà.
Tự dưng thấy buồn cười! Bầu trời là một mảng thênh thang không cần tô vẽ. Thuần khiết. An nhiên. Cho đến ngày mỗi một người gặp gỡ định mệnh của mình và... khóc
Phương là một chàng trai xinh đẹp. Thật vậy (Có vẻ hơi kì cục khi nói một người đàn ông là xinh đẹp. Nhỉ!) Đôi mắt buồn với hàng mi dày. Những ngón tay dài và mảnh. Bờ vai rộng. Giọng nói ấm áp và dịu dàng như thể chất chứa mọi yêu thương. Chúng tôi trải qua quãng thời gian ĐH cùng nhau. Kiểu như là trưởng thành cùng nhau ấy. Bốn chứ trưởng thành cùng nhau mang trên mình một thanh âm sâu sắc giản dị.
Phương học lớn hơn tôi những 3 khóa. Từ đó đến lúc tôi tốt nghiệp. Ngần ấy năm, không bỏ lỡ một ngày nào mà không xách hộ balo cho tôi đến tận cửa lớp rồi mới quay lưng đi làm việc của mình!
Tôi hay mắng P sao cứ rỗi hơi. P lại càm ràm tôi nhét gì trong balo mà nặng khiếp. Sợ tôi không cao nổi nên mới phải rỗi hơi như vậy.
Có hồi tôi kể P nghe về cái người mà tôi thích lần đầu năm tôi lớp 10. Chỉ vì người ta viết cái cái thư sai chính tả những 7 chữ mà tôi hết thích người ta luôn. P bật cười, lấy tay vò rối hết tóc của tôi “Ơn trời, anh không nhắn tin sai chính tả” - Hôm ấy, trời hình như hơi lạnh, khoảnh khắc P bật cười. Tôi ước gì mình có một chiếc máy ảnh để ghi lại biểu cảm trên gương mặt anh.
Rồi có một lần khác, tôi kể P nghe về người thứ 2 mà tôi thích. Cái lúc nhìn bạn ấy vừa chạy vừa thở hồng hộc. Là tình cảm chết queo luôn. P hỏi tôi tại sao? Tôi bảo vì lúc đó nhìn bạn lớp trưởng không giống hoàng tử. P lại cười.
À phải rồi. Từ lúc đó. Tôi đã luôn tin sẽ gặp được chàng hoàng tử của đời mình. Đùng đùng như kiểu rạch trời rơi xuống hay ngã từ bụi rậm ra cũng được. Nhưng nhất định sẽ rất bất ngờ (Sau này tôi có gặp. không phải P. Tôi nghĩ anh ấy là hoàng tử đời mình nhưng chẳng may, lúc đó tôi không còn là công chúa mà là một mụ phù thủy ác độc xấu xí)
Có một lần P giận tôi. Rất lâu. Khoảng ba tiếng đồng hồ thì phải. Vì tôi quyết định chuyển phòng trọ mà đến tận ngày cuối cùng tôi mới nói với P. Tôi chuyển đến 1 căn phòng nhỏ hơn, xa hơn để tiết kiệm được ít tiền. P giận. nhưng vẫn cặm cụi giúp giúp tôi khiêng những thùng các tông lớn chất lên xe tải. Đồ tôi không nhiều, đa số là sách, giáo trình học nên khá là nặng. Thỉnh thoảng vẫn không quên hỏi tôi có mệt không. Năm ấy P hai mươi ba tuổi. Tôi hai mươi. P cao hơn tôi một cái đầu. Tóc lúc nào cũng cắt cao sát gáy và hay mặc áo T-shirt màu đen như mấy bạn cùng thời hâm mộ nhạc Rock. P nhảy lên thùng xe tải, tôi cũng mím môi trèo lên cùng. P nhíu mày: “Xuống đi!” Tôi liên tục lắc đầu. Xe chạy. P ngồi lên một cái thùng, tôi rón rén ngồi xuống bên cạnh. Và bắt đầu hát.
“Ngày xưa cho nhau tình yêu đó,
Em mong em là tất cả…
Và muốn anh luôn bên em không bao giờ lìa xa…”
P bật cười. Xoa đầu tôi. “Lúc nào cũng hát được nhỉ!”. Tôi cũng cười. Nhặt được một tờ rơi quảng cáo trên sàn xe, xếp thành cái máy bay giấy. Rồi phóng ra bên ngoài không trung. Ngược gió. Chiếc máy bay chao đảo rồi rơi lại phía sau.
“Anh! Thực ra là chỗ mới này chỉ cách xa hơn một tẹo thôi. Thật đấy?”
Đến mãi sau này, tôi vẫn tin rằng mình nên nói mọi điều với P vì không bao giờ muốn nhìn thấy P giận nữa. Giống như kiểu bạn nhận thức rõ được mình sẽ tệ thế nào nếu làm đối phương buồn.
(Anh à!
Đừng nghe
Những chuyện dở dang, mà em đang kể!)
- T.A.N -
- NoT -
Tumblr media
2 notes · View notes