Tumgik
#mai dang lao
brooklynmuseum · 2 years
Photo
Tumblr media
With its bronze, intricate decorative elements, surely a Happy Meal in the Shang Dynasty couldn’t be on the value menu.
In Mai Dang Lao (McDonald’s), a hamburger box, fries container, fork, and knife are cast in bronze and adorned with traditional Chinese motifs like the taotie mask, typically featured on ancient ritual bronze vessels used in worship of the ancestors. 
Here it is combined with the iconic logo of the fast-food giant, transforming the “Happy Meal” into a Shang-dynasty artifact. The Asian American artist Zhang Hongtu, a leader of the “Political Pop” movement in contemporary Chinese art, lives in Queens, New York, after emigrating from China in the 1980s. By creatively juxtaposing ancient China with contemporary America, and ritual art with consumer culture, Zhang whimsically critiques systems of power. 
📷 Zhang Hongtu (Chinese, born 1943). Mai Dang Lao (McDonald's), 2002. Cast Bronze, box of fries. Brooklyn Museum, Gift of the artist, 2014.82a-d. © artist or artist's estate
492 notes · View notes
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Zhang Hongtu ‘Mai Dang Lao’
966 notes · View notes
quitealotofsodapop · 7 months
Text
Finally watched the entirety of The Monkey King 2023 and I have opinions/thoughts/theories. Spoilers below.
Thoughts:
Voice acting amazing. Jimmy O Yang really gave this Monkey a heart and vunerability. Also loved Bowen Yang as the Dragon King. Did not expect the Buddha to be Dr Henry Wu (BD Wong) but it felt right.
Art amazing, esp the 2d sequence and the fight scenes. Loved Monkey and the Dragon King's designs. Not so much for the gods tho; They looked too much like Illumination characters at times - tho it did give them a little uncanniness you'd expect from a celestial.
This version of Wangmu is def the Jade Emperor's mom or something, and not his wife. The Queen Mother of the West deserves an absolutely show-stoppingly regal design, not a cartoony witch vibe.
From the poisoned peach scene I can confirm; this SWK is a flirty drunk and has the worst pickup lines. "You must be from the Dang Dynasty!" anyone? X3
No Master Subodhi, Stalwart Generals, Brotherhood, Erlang, or the Furnace in this version sadly, but I have my theories below. Monkey does mark/pee on the Buddha's hand tho so they kept that part in. XD
Theories + future character ideas below read more >;3
The four baby monkeys we see at the beginning listening to the Elder are the Stalwart Generals. It was their childhood group name and sometimes they even included Monkey/Shihou (Monkey would die for them for this brief act of kindness). The one that got taken by the Demon of Havoc either got away/was saved, or is tied to the idea that "Marshal Liu = Liu'er Mihou/Six Eared Macaque", potientially giving Netflix Macaque a personal grudge against his Monkey King (he indirectly ruined/ended his life).
Lin is 100% a Golden Cicada incarnation. Girl was personally chosen at the to act as the Buddha's voice to the Monkey King. Plus her being the last face Monkey sees before the mountain is sealed mirroring how Tripitaka is the first to greet him 500 years later?
Hc that Monkey did have a Brotherhood of demons during his 100 Demon slaying binge, but it fell apart badly like a rock band. Hence why he's seen defeating his DBK in the 2d sequence.
The reason why we don't see Master Subodhi, is because this Monkey needs to have his "awakening to nothingness" while on the Journey, and not before. Hence why he's never called Sun Wukong (atleast in the english version), since "Sun Wukong" literally means = "monkey awakened to nothingness". It's likely this Tripitaka will be the one to name Monkey, if Subodhi doesn't appear in any hypothetical sequel that is.
I fear that it might mean that the Furnace and Erlang may play a huge role in Monkey's future character arc if they ever makes an appearance. We do see a similar looking cauldron in Wangmu's lab (I guess they gave her Lao Tzu's job), so hopefully its not a red herring.
Someone pointed out that Netflix Monkey's hair looks like a Prince Rupert Drop (aka an extremely hard tadpole/tear shaped drop of molten glass that distintergrates if the tail is damaged) and thats such a cool character design thing. From this, his LEM counterpart def should have an obsidian (sharp, hard, but brittle quickly cooling lava) theme going on to both contrast and compare to Monkey's glass. I love me the rock imagery in the film.
Bajie's brief appearance looked pretty young/piglet-esque. I hear that there's an upcoming Xiyouji film about Bajie, so maybe this form is still currently a young recently-reincarnated piglet instead of a whole hog.
I would love for a reappearance of Red Girl in the future. Let this baby go Samadhi Fire on a monkey.
I hope for a hypothetical Netflix version of Ao Lie/Bai Longma that is an actual character, and not just a pretty prop. Maybe tie in his connection to the Dragon King (maybe he's Ao Lie's uncle or dad) in the film?
I am obsessing now.
11 notes · View notes
shookethdev · 1 year
Note
a o e i i er ai ei ao ou an en ang eng ong i ia iao ie iu ian in iang ing iong u ua uo uai ui uan un uang ueng ü üe üan ün a o e er ai ao ou an en ang eng yi ya yao ye you yan yin yang ying yong wu wa wo wai wei wan wen wang weng yu yue yuan yun b ba bo bai bei bao ban ben bang beng bi biao bie bian bin bing bu p pa po pai pei pao pou pan pen pang peng pi piao pie pian pin ping pu m ma mo me mai mei mao mou man men mang meng mi miao mie miu mian min ming mu f fa fo fei fou fan fen fang feng fu d da de dai dei dao dou dan den dang deng dong di diao die diu dian ding du duo dui duan dun t ta te tai tei tao tou tan tang teng tong ti tiao tie tian ting tu tuo tui tuan tun n na ne nai nei nao nou nan nen nang neng nong ni niao nie niu nian nin niang ning nu nuo nuan nü nüe l la le lai lei lao lou lan lang leng long li lia liao lie liu lian lin liang ling lu luo luan lun lü lüe g ga ge gai gei gao gou gan gen gang geng gong gu gua guo guai gui guan gun guang k ka ke kai kei kao kou kan ken kang keng kong ku kua kuo kuai kui kuan kun kuang h ha he hai hei hao hou han hen hang heng hong hu hua huo huai hui huan hun huang z za ze zi zai zei zao zou zan zen zang zeng zong zu zuo zui zuan zun c ca ce ci cai cao cou can cen cang ceng cong cu cuo cui cuan cun s sa se si sai sao sou san sen sang seng song su suo sui suan sun zh zha zhe zhi zhai zhei zhao zhou zhan zhen zhang zheng zhong zhu zhua zhuo zhuai zhui zhuan zhun zhuang ch cha che chi chai chao chou chan chen chang cheng chong chu chua chuo chuai chui chuan chun chuang sh sha she shi shai shei shao shou shan shen shang sheng shu shua shuo shuai shui shuan shun shuang r re ri rao rou ran ren rang reng rong ru rua ruo rui ruan run j ji jia jiao jie jiu jian jin jiang jing jiong ju jue juan jun q qi qia qiao qie qiu qian qin qiang qing qiong qu que quan qun x xi xia xiao xie xiu xian xin xiang xing xiong xu xue xuan xun
NAKU 🫵
40 notes · View notes
hvyblog · 1 year
Text
Những ngày Tết đến gần kề, ai ai cũng như trở nên tất bật và gấp gáp hơn. Không là sắm sửa những ngày cuối năm, không là dọn dẹp lại tinh tươm nhà cửa thì cũng là tranh thủ hoàn thành nốt mớ công việc còn tồn để kịp chạy về nhà ăn Tết đoàn viên. Nhưng gần đây, tưởng như trong cái guồng hối hả tất bật chào đón nàng xuân đó, biết đâu vẫn còn thấy đọng lại trong mỗi người những nghĩ suy. 
Mỗi ngày lướt phây, đọc qua mấy trang báo mạng, lại là lúc thấy mình bỗng dưng vô ngôn... 
Vô ngôn... vì những nỗi lo lắng vô hình sắp tới. Nói vui như Táo Kinh Tế thì năm nay là “một năm kinh tế buồn”. Lướt báo nghe tin nhiều công nhân mất việc, không có tiền thưởng tết,... thầm nghĩ Tết làm gì khi chỉ dày thêm những lắng lo? Nghe mẹ bảo còn tầm 10 ngày đếm ngược, mình mới giật mình. Vì Tết năm nay không xôm, không khí chẳng nhộn nhịp rộn ràng như mọi năm. Mấy bài nhạc “Tết Tết Tết Tết đến rồi...” không thấy bác hàng xóm bật thả phanh rộn ràng như mọi năm. Khách mua hàng nghe mẹ hỏi tới tình hình làm ăn năm nay cũng chỉ lắc đầu cười trừ. Bánh mứt, giỏ quà vẫn còn ngơ ngác nhìn dòng người qua lại tấp nập, nhiều lần mẹ than rầu thành ra cũng chẳng thấy vui. Mai đào cúc, mấy chiếc liễn đỏ treo tết dường như cũng phai sắc hơn xưa. Là do tình hình năm nay ảm đạm, hay sẽ đúng như lời một số người vẫn nói... Tết Nguyên Đán, rồi sẽ mai một dần và mất đi? 
Vô ngôn... vì nỗi đau mất mát và thương cảm hướng về bé Hạo Nam những ngày qua. Lòng cha mẹ em và CĐM như lửa đốt. Qua rồi những tia hy vọng mong manh cuối cùng được nung nấu, giờ chỉ mong có thể sớm đưa em lên nhanh nhất có thể, để em không còn sợ hãi, không còn lạnh lẽo và cô độc. Ai đúng ai sai? Nên trách ai và không nên đổ lỗi cho ai? Thiện ác, đúng sai nhiều khi chẳng thể rạch ròi cho trọn. Tôi đau lòng nghĩ tới em trong những giờ phút cuối cùng của cuộc đời, trong chiếc cọc bê tông 35m cắm sâu dưới lòng đất lạnh, em đã nghĩ gì? Muốn nói những gì? Có trách cứ ai hay tự đổ lỗi cho bản thân vì một phút bất cẩn? Có thấy tiếc cho một mơ ước nhỏ bé sắp được hoàn thành nay phải đành xếp lại dở dang? Ước mơ xếp dở nằm đó, còn tấc lòng cha mẹ phải ngang dọc đến bao giờ mới nguôi ngoai được nỗi đau quá lớn của “người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh”? Thật ra nếu tín tâm, suy nghĩ tích cực một chút, hy vọng em đang ở một nơi nào đó khác an yên hơn, vui vẻ hơn, nơi em có thể làm bất cứ điều gì em thích mà không cần tới cái gọi là sức mạnh đồng tiền, không cần phải lao lực kiếm chát để hiện thực hóa một ước mơ tưởng chừng như quá giản đơn. Tôi hy vọng em từ nay... hành trang mang theo đừng là những mảnh sắt vụn lạnh lẽo, cũng đừng là những đồng tiền lẻ em cần kiệm tích cóp để dành... Buông xuống hết mọi dính mắc hồng trần, để nhẹ nhàng. Hãy thay bằng một nụ cười tươi, là tình yêu, là sự bao dung và tha thứ cho những người lớn, tha thứ sự thờ ơ hay vô cảm nào đó em vô tình phải chịu, tha thứ cho sự bất công nào đó mà em lỡ phải gánh gồng. Tôi cũng xin gói cho em một ít hồn nhiên vô tư (mà chúng tôi hay cuộc đời này) đã nợ em suốt những năm tháng ấu thơ...
Vô ngôn...  khi tôi phát hiện những người mất nhân tính ngày càng trở nên liều lĩnh và điên rồ. Nửa đêm nằm lướt phây, một dòng tin về việc 2 em nữ sinh học quân sự bị r.a-p.e tập thể. Cả 2 bạn đều uất ức tột cùng đến mức phải nhảy lầu, 1 bạn bị thương (gãy tay hay chân gì đó), còn 1 bạn đã mất tại chỗ. Giờ thì mình đã bức xúc tới chỗ không còn có thể vô ngôn! Sao có thể không?  Giờ mà đi ngủ với tâm trạng này thì tệ quá, nhất là khi vừa đọc được một dòng tin mang tính kích động tâm lý rất mạnh tới mình. Quyết định mở lap và ghi hết những suy nghĩ trong đầu, sắp xếp chúng lại cho có trình tự, câu cú và chữ nghĩa cũng phải rõ ràng (dân chuyên văn thì không thể viết bừa viết bộn, chưa kể mình là một đứa rất kỹ tính và cầu toàn, những gì mình viết ra đều phải chỉn chu nhất có thể, dù đó chỉ là một lời chúc mừng sinh nhật đứa bạn thân chả hạn).
Mọi người vẫn hay bảo nhau: “Làm người thì đừng để phần con lớn hơn phần người.” Ngẫm kĩ thì chẳng sai. Con người khác con vật ở chỗ có ý thức, có cảm xúc, biết học tập, biết tư duy. Chính vì biết tư duy mới biết phân biệt được điều gì tốt điều gì xấu, cái gì nên làm và cái gì không nên làm. Chính vì biết tư duy nên mới biết cân nhắc tới hậu quả, đúng sai, mới tự lập ra ranh giới cho bản thân, những chuẩn mực đạo đức mà bản thân tuyệt đối không được phạm vào. Không ít người sẽ như tôi, để ý rằng gần đây có những vụ phạm tội rất man rợ. Họ vì mâu thuẫn tình yêu mà chém giết nhau, xem đối phương như là một khúc gỗ, hay một tảng đá vô tri mà ra sức giày xéo. Chỉ để thỏa mãn và trút giận, hậu quả thì tính sau, hoặc có lẽ khi đã quyết định làm thì họ đã không còn quá quan tâm lo sợ về hậu quả phải gánh chịu nữa. Họ vì thỏa mãn cái dục vọng đê hèn, cái mà con người ta, qua bao năm, có gắng học tập trau dồi, khiến não bộ “nhiều nếp nhăn” hơn, chỉ để cố gắng kiếm soát và làm chủ chúng nhiều nhất có thể, thì chỉ bằng một giây của thú tính đã khiến họ chọn đánh đổi - rằng từ nay chẳng còn (xứng) ra hình người. 
Tôi tự hỏi từ bao giờ mà xã hội thành ra thế này? Từ lúc hậu cô - vít, tâm trí con người trở nê điên cuồng hơn? Hay từ lúc người ta không còn hứng thú với môn Văn, môn Nhạc - Họa vì nghĩ rằng không quan trọng, họ chọn khối Tự Nhiên vì cơ hội ngành nghề có tương lai phát triển hơn? Từ lúc họ chọn thành công chứ không thành nhân? Từ lúc họ chọn tranh đấu, phát triển cái tôi và bản ngã, hướng ra ngoài thay vì quay vào tìm ánh sáng bên trong? Hay đúng như lời Phật nói: thời Mạt Pháp đã và đang diễn ra rất gần?
Chúng ta vẫn hay tự hào bản thân là loài động vật cấp cao, với bộ óc phát triển vượt bậc. Vậy mà cùng với trí thông minh, chúng ta chẳng thiết đặt giá trị đạo đức lên ngang hàng. Nếu loài vật có ngôn ngữ và tư duy của riêng chúng, liệu chúng sẽ nhìn loài người với cái nhìn thế nào? Sự kinh hãi về mức độ điên khùng và liều lĩnh, hay cái sượt dài ngao ngán vì lòng tham tưởng chừng vô đáy của con người trên con đường tìm kiếm danh vọng địa vị hào hoa, hay sẽ là những cái cười đầy bĩu môi châm biếm vào một đám người ngu ngốc trải qua cả một quá trình dài tiến hóa -  cuối cùng chỉ để chứng tỏ - nơi vài người, rằng hắn ta thậm chí còn thua cả loài súc vật! Thua vì so sánh ngang hàng sẽ là sự xúc phạm với chúng nó, nhiều loài vật rất có cảm tính, chúng thậm chí nhạy cảm, trung thành và đáng mến hơn nhiều so với vài ‘người’ đang tồn tại trên mặt đất này. Nhiều người hay tỏ ra thượng đẳng, thích rao giảng, vì có được nhận thức về bản thân, và vì tự nhận biết (hoặc ảo tưởng) về trí thông minh, cái tôi cũng đồng thời phát triển và phình to, ta ít khi chịu thừa nhận, ít khi gật đầu mà rằng: ừ, mình sai! Tệ hơn, khi ta cho phép mình cái quyền được phạm sai lầm, dẫu cho đó có là sai lầm không thể cứu vãn, đặc biệt là những sai lầm liên quan tới ý thức hệ, tới đạo đức, nhân phẩm, tới sức khỏe và tính mạng một người.
Tôi luôn tự nhủ bản thân sau này, nếu có con gái, tôi sẽ dạy cho nó cách tự bảo vệ bản thân, kiến thức về t.d cơ bản để tránh bị xâm hại, và dạy cho con cách hiểu, tìm, phát triển và dung dưỡng nội hàm. Để con có cái gốc đủ vững, có kim chỉ nam đúng đắn dẫn đường, để con tự tin vào chính mình và dám là chính mình. Khi đó, dù có đứng trước vật chất xa hoa hay hào nhoáng cỡ nào, con cũng không vì vậy mà nhất thời “nhắm mắt đưa chân”, hay chọn đánh đổi, chạy theo giá trị xa hoa phù phiếm mà làm rơi vỡ mất chính mình, vì vốn dĩ nó chẳng đáng!
Nếu là con trai, khi con đã hiểu đôi chút, bài học đầu tiên tôi muốn dạy con là cách tôn trọng và yêu thương những người thuộc phái yếu quanh con. Gần gũi là mẹ, là bà, là cô, xa hơn là vợ, rộng hơn là phụ nữ nói chung mà rồi đây con sẽ còn gặp trên đường đời. Dạy con biết tôn trọng mọi thứ từ họ, suy nghĩ, cơ thể, cảm xúc,... Dạy con biết cách cảm thông cho những thiệt thòi mà người phụ nữ từ lúc sinh ra đã phải “quàng” lên người dù chẳng muốn (cái khổ của những kì kinh nguyệt, cái đau như bức tử của việc sinh nở, cái hạnh trong việc làm vợ, làm mẹ, làm một người phụ nữ Việt-Nam... mà phái yếu vốn đã được mặc định là phải-làm-tròn.) 
Tôi cũng sẽ dạy cả hai biết cách yêu, biết thưởng thức và rung cảm trước cái đẹp (bao gồm một bài hát, một bức họa, hoặc bất cứ điều kì thú nhỏ bé nào mà thiên nhiên khẽ khàng tiếp cận tụi nó). Vì, xin được mượn ý trong bài phỏng vấn của Giáo sư Tiến sĩ Khoa học Lê Ngọc Trà: “Biết rung cảm trước cái đẹp sẽ rất khó làm điều xấu.” Mình tin vậy. 
Huyên thuyên dông dài, cũng đã hơn 2h sáng. Lâu rồi mới lại ngồi gõ ra từ trong cảm xúc cá nhân một bài viết hoàn chỉnh. Chỉ mong những ngày giáp tết này trôi qua nhẹ nhàng, tươi tắn một chút để có niềm tin và phấn khởi mà lấy đà hiên ngang cho một năm Quý Mão 2023 (hứa hẹn cũng sẽ nhiều biến động không kém). Nhưng biến động sẽ dạy người ta biết cách xoay xở thích nghi để mà tiến lên.
Hy vọng tất cả chúng ta đều sẽ đủ dẻo dai cả về thể chất lẫn tinh thần để còn liệu đường mà xoay cho khéo!
8 notes · View notes
Note
A thank you note, review and appreciation post from my now and future self to you:
"The depth of a writer's story is a reflection of their soul, and L's truly shines through in their writing. Their stories are not just mere words on a page, but rather a glimpse into their mind, heart, and spirit. Each story, "Cheers to the Elites", "The Company", "Julieta and the Cinderella" and "Retribution He Cries", is woven with intricate details, complex characters, and a rich tapestry of themes that leave a lasting impression on the reader.
What sets L apart is their ability to craft stories that not only entertain, but also challenge and inspire. Their writing delves into the complexities of human emotion and explores the depths of the human experience. Through their words, they bring to life stories that are both thought-provoking and touching, and they leave the reader with a sense of hope, bittersweetness, renewal, and understanding.
I am truly grateful to have stumbled upon their works and to have read their stories. To have been made to really reflect upon my inner world and my surroundings. To have been questioned on how I judge an individual's character. To have been taught the valuable lessons "The world must be seen in all its glorious colors, not only in black, white or gray".
Thank you for inviting and making us, your readers, a part of your writing journey.
-Anon who's too shy to send asks off-anon
ANON! DARLING! MY HEART! 😭💙💙💙
I'm so touched by this, dang. I'm just udbejebsusb for a moment when I first read it.
I mean, that's the point of writing, no? To share a message and leave an impression to a reader, no matter how small it may be.
I'm happy that my works make you see a different view on the world, even if most of my work are dark and serious in their themes and may not be for everyone, because you know life's like that and it's gritty and icky at times in the worst way possible and it's almost often reflected in my writing. Also because of the gore and detailed descriptions of body horror, but let's forget that for a moment. I've said it before, but the characterization of the characters in my IF's are based on people I've met and aspects of myself, thus the complexity of them. Liars, hyprocities, kind, loving—neither that good or that bad, and act within their point reason and belief of what their own type of 'good' is, and you know, it makes them feel human.
As Lao Tzu (not really) has said, "When there is dark, there will always be light", and I want my works to convey that feeling even if it is a tad bittersweet in the end. The world is always changing, the darkness doesn't last long.
Thank you, anon, for the kind words. They're appreciated, and thank you for coming out to share them! And thank you, readers who are also reading this, for sticking around for so long and being so patient with me in this journey! Kissing y'all [platonically] on the cheek for being here. 💙💙💙
4 notes · View notes
eyenaku · 1 year
Note
Ji ji fu ji ji
a o e i i er ai ei ao ou an en ang eng ong i ia iao ie iu ian in iang ing iong u ua uo uai ui uan un uang ueng ü üe üan ün a o e er ai ao ou an en ang eng yi ya yao ye you yan yin yang ying yong wu wa wo wai wei wan wen wang weng yu yue yuan yun b ba bo bai bei bao ban ben bang beng bi biao bie bian bin bing bu p pa po pai pei pao pou pan pen pang peng pi piao pie pian pin ping pu m ma mo me mai mei mao mou man men mang meng mi miao mie miu mian min ming mu f fa fo fei fou fan fen fang feng fu d da de dai dei dao dou dan den dang deng dong di diao die diu dian ding du duo dui duan dun t ta te tai tei tao tou tan tang teng tong ti tiao tie tian ting tu tuo tui tuan tun n na ne nai nei nao nou nan nen nang neng nong ni niao nie niu nian nin niang ning nu nuo nuan nü nüe l la le lai lei lao lou lan lang leng long li lia liao lie liu lian lin liang ling lu luo luan lun lü lüe g ga ge gai gei gao gou gan gen gang geng gong gu gua guo guai gui guan gun guang k ka ke kai kei kao kou kan ken kang keng kong ku kua kuo kuai kui kuan kun kuang h ha he hai hei hao hou han hen hang heng hong hu hua huo huai hui huan hun huang z za ze zi zai zei zao zou zan zen zang zeng zong zu zuo zui zuan zun c ca ce ci cai cao cou can cen cang ceng cong cu cuo cui cuan cun s sa se si sai sao sou san sen sang seng song su suo sui suan sun zh zha zhe zhi zhai zhei zhao zhou zhan zhen zhang zheng zhong zhu zhua zhuo zhuai zhui zhuan zhun zhuang ch cha che chi chai chao chou chan chen chang cheng chong chu chua chuo chuai chui chuan chun chuang sh sha she shi shai shei shao shou shan shen shang sheng shu shua shuo shuai shui shuan shun shuang r re ri rao rou ran ren rang reng rong ru rua ruo rui ruan run j ji jia jiao jie jiu jian jin jiang jing jiong ju jue juan jun q qi qia qiao qie qiu qian qin qiang qing qiong qu que quan qun x xi xia xiao xie xiu xian xin xiang xing xiong xu xue xuan xun
6 notes · View notes
sangshensworld · 2 years
Photo
Tumblr media
Zhang Hongtu <Mai Dang Lao (McDonald's)>, 2002. 
In Mai Dang Lao (McDonald’s), a hamburger box, fries container, fork, and knife are cast in bronze and adorned with traditional Chinese motifs like the taotie mask, typically featured on ancient ritual bronze vessels used in worship of the ancestors. Here it is combined with the iconic logo of the fast-food giant, transforming the “Happy Meal” into a Shang-dynasty artifact. (1)  
Zhang Hongtu has taken the boxes of hamburgers and fries that could represent the fast-food culture of the western world and recreated them in bronze, which is a symbol of Chinese history. The typically fast food boxes as a symbol of modern life are emblazoned with a pattern from China 5,000 years ago.The bronze once belonging to a historical museum, has been transformed into a contemporary artwork. The distant history of civilization and the rapid development of fast food are reflected in this thought-provoking work.
Reference
(1) Brooklynmuseum. (2002).Mai Dang Lao (McDonald’s) .https://www.brooklynmuseum.org/opencollection/objects/217342)
4 notes · View notes
robingoodfellow · 2 years
Photo
Tumblr media
Zhang Hongtu, Mai Dang Lao (McDonald's), 2002
3 notes · View notes
thduy1612 · 2 years
Text
Cho một ngày...mưa giăng lối về
Cảm giác nhớ một người quả thật không dễ chịu, và hơn thế, đấy lại là một người đã đi rất xa. Xa đến mịt mờ sương ảo...
Đã bao người bước qua đời ta. Có người ở lại, nhưng cũng có kẻ đi mãi chẳng về. Nhưng khổ nỗi, những ai đã đi qua lại để lại nơi đây một lỗ hổng không thể lấp đầy.
Đây có lẽ là lần thứ n tôi kể câu chuyện cũ kỹ này. Câu chuyện về một chiều xa xôi, câu chuyện về mối tình đầu dang dở.
Nắng chói chang trên nền trời xanh thẳm. Cái nóng hút cạn lấy từng ngụm không khí trong căn phòng chứa bốn mươi mấy chiếc phổi đang hoạt động hết công suất. Ở cái nhiệt độ sẵn sàng đốt cháy da thế này, bất cứ thằng con trai nào cũng muốn cởi phăng cái áo sơ-mi trắng mà "phơi thân" trước cái quạt gió đang thổi rì rì. Ấy thế mà tôi, một tên thanh-niên-trẻ-trâu đang co ro trong cái áo khoác xám tro nơi xó lớp. Chỉ mới hai mươi tư giờ đồng hồ trước còn chạy nhảy , ấy thế mà sáu giờ sau lại bắt đầu cơn sốt kinh hoàng. Kết quả là giờ phải ngồi đây với vài trăm chấm mụn nước khắp người. Cảm giác bị cách-ly chẳng ai đối hoài, lặng lẽ một mình thật kinh khủng. Chỉ muốn giơ chân đá bay chai nước trước mặt cho hả cơn tức. Không phẩy ba giây trước khi sóng thần kinh truyền đến chân và phát lệnh cho khớp chân hành động, một ánh sáng màu hồng nhạt lóe lên từ đâu đó trong bộ não mụ mẫm vì bệnh của tôi. Tôi nhìn lại vật đựng nước trước mặt...
"Duy cầm lấy mà uống. Vừa sốt xong thì uống nhiều nước vào nha."
Cơ mặt giãn ra, nhưng vẫn chưa thôi bực tức. Chỉ là không nỡ hủy đi tấm lòng của người khác.
Tiết cuối. Mười lăm phút đầu tiên trôi qua trong cái nóng kinh hoàng. Mồ hôi rịnh ra áo sơ-mi và sắp sửa làm ướt luôn cả áo khoác ngoài. Giơ tay kéo cái lam cửa đống kín, một cơn gió lùa vào làm cánh mũi phập phồng rồi bật ra một tiếng hắt xì rõ to. Trong lúc loay hoay quẹt mũi, tôi nghe đâu đó tiếng reo của thằng bạn dở hơi bàn bên:
"Mưa kìa tụi bây".
Tiếng lách tách trên mái tôn khu căn-tin bên cạnh nhanh chóng thay thế bởi một chuỗi âm thanh đổ-vỡ. Mưa. Mưa lớn lắm. Cơn mưa đầu mùa mát lạnh đến nao lòng. Ban đầu, những giọt mưa nặng trịt rơi vô định, cứ thả mình từ không trung, rồi vỡ bung ra khi chạm đến mặt đất. Lúc sau, gió đến và cuốn mưa bay tung tóe. Và như cố tình, chúng bay xuyên qua khe cửa chổ tôi ngồi. Tôi luống cuống đóng sầm cái lam cửa cũ kỹ rồi hoài người về phía lỗ hỗng nhỏ xíu, cảm giác mát rượi trải dài từ đuôi mắt tới đến chóp mũi làm tôi dễ chịu vô cùng. Và cứ thế, tôi ngồi đấy đếm từng giọt nước trôi qua...
Cuối tiết, lũ bạn lao như bay ra cửa mặc cho cơn mưa vẫn rít dữ dội ngoài kia. Bọn chúng kéo nhau xuống tầng trệt, cả bọn, có nam có nữ, la chí chóe khi có một cơn gió đi qua mang theo những giọt nước li ti bay thẳng vào đám người đang chen chúc nơi hành lang...
Chỉ tôi là vẫn ngồi trong lớp học vắng tanh. À không, vẫn còn một người khác nữa, cũng co ro trong căn phòng ủ dột.
"Duy...".
Cô ấy cất tiếng gọi, tôi nhướng cặp chân mày rập rạp, mở hờ mắt trái mà nhìn về phía âm thanh phát ra.
"Tạnh mưa hả về nha".
"Đâu ai điên mà về giờ này".
"Hihi".
Tôi lại tựa lưng vào góc tường  mà nhắm mắt lại. Tôi nghe tiếng bước chân, tiếng kéo phẹt-mơ-tuy. Rồi tiếng gì đó thật nặng nề, như thể ai vừa đặt một túi đồ thật to lên lưng một con lừa. Âm thanh tiếp theo tôi nghe thấy là tiếng kéo cửa thật mạnh và tiếng gió rít dữ dội. Tôi kéo cái hoodie ụp lên đầu, rồi mở mắt. Những điều tôi nhìn thấy trước mắt, tôi tin rằng mãi mãi không bao giờ quên. Cô gái với mái tóc dài đen óng đứng sát bên cửa sổ, đang nghiêng đầu và đưa mắt nhìn ra màn mưa mịt mờ. Gió luồn vào, lay nhẹ một vài sợi tóc may để lộ đôi hoa tai ngộ nghĩnh.
"Duy...".
"Sao? ". Tôi đáp cụt ngũn.
"Nhớ uống hết chai nước đấy nhe".
"Ừm". Tôi đáp gọn lõn rồi với lấy chai nước uống một ngụm thật lớn. Trong lúc xoay xoay cái nắp chai, tôi lén đưa mắt nhìn về phía cô gái đang đứng cách tôi hai dãy bàn.
"Mưa đẹp hé".
Tôi cố kiềm cơn buồn cười, nhưng rồi nó vẫn bung ra thành một nụ cười tươi rói trên môi.
"Bạn lãng mạn quá đấy".
"Hihi". Cô ấy quay sang cười với tôi. Tôi ngây người, khi ấy tôi chỉ muốn đấm vào mặt tên đần nào vừa thốt lên câu nói ngớ ngẩn ở trên.
"Đẹp thật". Tôi ấp úng, kéo hai vạt áo lên cao để che đi đôi gò má nóng hổi.
"Duy hát tui nghe nha".
Tôi tròn xoe mắt.
"Ừm".
Tôi tựa mình vào góc tường, mắt nhòm ra màn mưa trắng xóa... Tôi im lặng một lúc lâu rồi bật ra thành tiếng. Những chi tiết sau này đã diễn ra quá lâu rồi, tôi chẳng còn nhớ rõ, duy cái giai điệu này thì tôi mãi thuộc nằm lòng...
"Mưa từng con phố, có nhớ bóng dáng em cuối thu đông về hè sang vội vàng quá...".
Một người hát, một người nghe.
Một mái tóc xoăn.
Một bờ vai run run dỗi hờn.
Một giọt nước rơi, lọt thỏm vào lòng bàn tay gầy gò...
Từng nốt nhạc tôi hát bay vút ra khỏi căn phòng, hòa mình vào bản giao hưởng của mưa. Nó len qua tán lá đun đưa, rồi bay thẳng lên bầu trời. Gió cuốn...
Lặng...
Ngày ấy, có một chàng trai đạp xe một mình mà cười mãi không thôi.
Yêu sao cơn mưa đầu mùa...
Có bao giờ bạn luyến tiếc tuổi học trò với những những chiều mưa vội vã... Tôi cũng thế, cũng nhớ sao những lần mưa giăng lối về. Và nhớ hơn một người khiến tôi yêu những cơn mưa.
Tái bút: Bài viết có thể là hư cấu, bài viết có thể là sự thật. Dù là thật hay không, chiều nay lại có mưa bay...
4/5/2015.
2 notes · View notes
ricmlm · 4 months
Video
youtube
Object Deep Dive: Mai Dang Lao (McDonald's)
0 notes
bengoan · 4 months
Text
0669 / RÓT MẬT TUẦN TRĂNG
Tuần trăng mật hồn say phiêu lãng , Dưới bầu trời tản mạn mây trôi . Ngả nghiêng trông sớm tối trời , Với chàng âu yếm một thời ước ao …?
Tiếng lách cách gài vào cánh cửa , Ngọn đèn mờ ánh lửa lao chao . Thuồn eo kéo yếm lụa đào , Môi anh lướt nhẹ cồn cào thịt da …
Vừa chợt ngó , thấy ra trần trụi , Mắt thẹn thùng , anh cúi trao hôn . Nghe như trong dạ bồn chồn , Ôi chao nóng hổi dập dồn ngất ngây …
Hừng đôi má đỏ hây rạo rực , Anh nhẹ nhàng vòng ngực nâng lên . Môi trơn bám chặt nhũ mềm, Râm ran tất bật khắp miền châu thân …
Làn gió thoảng lan gần xuống suối , Không hẹn hò co duỗi banh chân . Dang ra đôi hướng xa dần , Tìm hầm trú ẩn vừa tầm mọc chê …
Lòng háo hức , trăng thề khuất núi , Em rụng rời ruột vúi như tơ . Canh nông đạn pháo cứng đờ , Khơi ngòi phát nổ tràn bờ chảy xuôi .
Nhìn trắng toát lả lơi bất chợt , Thân nõn nà không ngớt mân mê . Hai bên kẹp cứng chung kề , Đi vào hang động sơn khê lối mòn …
Tóc buông rũ căng dồn cháy bỏng , Môi chuyền môi dục vọng tuôn trào . Biển tình dậy sóng lao xao , Vòng tay siết mạnh dạt dào yêu đương …
Đêm ân ái tình trường da diết , Chốn khuê phòng tha thiết song đôi . Nâng niu trìu mến ngọt lời , Mặn mà sung sướng muôn đời cầu mong …
Anh thương hỡi , mùa đông lạnh giá , Em yêu người trút cả cuồng say . Ái ân nắn nót rót đầy , Tình ta giữ mãi tháng ngày mai sau …
Nguyễn Doãn Thiện Antioch , California Ngày 10 tháng 4 năm 2018
Tumblr media
0 notes
thiendoanng · 4 months
Text
1459 / TA VỀ ( Cảm tác vần thơ “ Ta Về “ của Cố Thi Sĩ Tô Thuỳ Yên )
Lòng nao nức biển rừng đang thúc giục , Quê nhà mừng đón háo hức Xuân sang …
Ta về lóng ngóng trên đường độc đạo , Vần thơ nào thấy…vạt áo mờ phai ? Đau nhói tâm can đời trai tái tạo , Trần gian trơ tráo chuốc mối u hoài !
Thôi vĩnh biệt , mười năm dài dẫy chết. Chốn rừng thiêng dấu vết kẻ hận thù … Nỗi bi ai ngàn thu nghe thống thiết , Đếm từng ngày la lết thoáng vi vu …
Mặt xám xịt , nơi biên khu dày dạn , Xuyên vùng trời nắng hạn lẫn mưa sa . Soi khe nước , nhìn ta nay hoá vượn , Nửa kiếp còn ngao ngán giọt châu sa …!
Đi qua những chỗ truông phà thôn dã , Nheo chân mày níu má thịt nhăn da… Chăm nhìn ngẩn ngơ thuyền ra biển cả , Giữa ngàn trùng muôn ngã cảnh phong ba .
May ra có thể trời sa đất lở , Gió cuốn tanh bành đánh đổ lao chao . Tung tăng anh hào đành thôi dang dở . Trong ngục tù hạnh ngộ mộng khát khao …
Chân khập khiễng mới ngày nào vặm vỡ , Nay trở về nhịp thở đã hắt hơi . Ai đó trông vời mây trời sáng tỏ , Ngàn năm tóc bạc trắng ngó hỡi ơi…?
Khó tồn tại một thời hằng mơ ước , Núi lỡ sông bồi con nước du di … Lịch sử vơi đi , dù chi , mất , được , Suốt mười niên cổ lục mấy ai đề …?
Đầu tóc hói , trọn lời thề sương điểm , Trĩu nặng đè từ chủ xướng nguyên khôi … Mà kẻ tạo hoá ngút ngời trấn yểm , Giáng xuống nhân gian bất biến tuyệt vời .
Óc tưởng tượng mọi người ra nghênh đón , Khắp xóm làng hý hởn cuộc mừng vui . Lũ lượt theo dòng như trôi con nước , Chân tiếp kế chân sóng bước liên hồi .
Nào chẳng khác gì lá rơi về cội , Bếp quây quần sưởi ấm tối hôm nay . Rưới chén rượu nồng thay lời trăn trối , Để giải oan chuốc mối bể dâu này …
Khóc từ tạ chua cay đời thấu cáy , Ruột mềm như sỏi đá vẫy tay đi . Mười năm đáo để suy vy chừng nấy , Cuộc thăng trầm thúc đẩy với câu thề .
Nghĩ mình hạt sương sa xe ngọn cỏ , Cấu kết sầu bi nhân thế di dời . Trẻ trung cũng đồng th��i , sinh , dị , diệt , Tội tình ai thua thiệt bạc trắng vôi …
Quán cóc nốc hơi gọi mời từ độ , Bao nhiêu tình nồng tỏ mặt nhau đây ? Giang San dặm tràng ngàn mây cách trở , Đành uống lưng thôi , nhớ bát nước đầy …
Dung giăng sợi tơ trời phơi trong trắng , Chấp chới lềnh bềnh dưới nắng hao hanh . Ai gọi ai đi song hành quạnh vắng , Ngỡ ngàng vàng đá chắn ải quan san …
Lời thệ nguyện truyền kiếp còn văng vẳng , Cố sức mình cởi trói chẳng manh nha ? Nhớ mối chân tình my nhòa đăng đẵng , Ngăn ngục tối ngậm đắng nỏ buông tha …
Trở lại khác gì tứ thơ khô cạn , Trên cõi hoang đường mây ám lãng quên . May mắn cửa nhà còn nguyên mái , vách , Giăng che mạng nhện sương khói xông nền .
Cả mọi thứ ngả nghiêng nằm vung vải , Nhà thương heo hút , khó đoái trông hờ …? Rào xô , dậu đổ , cây khô , bừa bãi , Bệnh tình lẫn tránh trống trải chơ hơ…
Về đây giải khai bùa dơ yếm trá , Thức tỉnh lên nào gỗ đá buông xuôi . Thêm nhắn nhủ , chuyền hơi bầy quỹ dữ , Một lần xin kể tích trử suy đồi …
Tiếp nối sẽ trong ngoài nhìn quanh quẫn , Xóm làng thăm hỏi kế cận từng nhà . Hoa sứ , anh đào , thanh trà , đua nở , Bao năm cách biệt có nhớ tình xa …?
Không thoái thác , thằng con đà quấy phá , Khánh tận cuộc đời tàn tạ thương đau ! Tháng ngày dần trôi dãi dầu tơi tả , Huống hồ mẹ cha tuổi đã xế tàn …!
Suy ngẫm cũng rồi thất điên bát đảo . Mãi hứa trăm điều huyền ảo có nên ? Xoay lưng lớp lớp môi truyền bá đạo. Giọt lệ khóc thầm mã đáo oan khiên …!
Trở lại chốn này láo liên đồng loại , Rau đắng sau hè khắc khoải trổ bông . Dẫu có muôn năm thương chồng vẫn đợi , Trông anh vời vợi mặt đối mơ mòng …
Đêm hôm thở dài đằng sau cánh cửa , Nỗi mừng khôn xiết ràn rụa mắt sâu . Giòng máu chung tình luân lưu vây bủa , Từ buổi nào tưởng hai đứa mất nhau ?
Về đâu dặm trường vó câu bươn chải , Khắp mọi miền hớt hải tìm gặp em . Khổ có riêng ai…?…khát thèm trống , mái , Hè nhà , bụi chuối , thức trắng , thâu đêm .
Cam quýt trước sân thềm hoa hong nắng , Màn trời khuya khoắt soi bóng trăng tà . Tình chia ly làm tuổi già thúc thủ , Thương nhớ não nề tích trữ xót xa …!
Trở lại chốn , nơi Quê Cha huyền thoại , Buổi hôm nào mình ngần ngại thương trao ? Yêu đương biết mấy âu sầu tiến thoái , Ấp ủ chuyện mình luyến ái ước ao …
Này em hãy tự hào dù xưa cũ , Trôi nổi tháng ngày đừng nỡ lãng quên ? Dế sau vườn vẫn dế mèn xôm tụ , Giọng hát u buồn ấp ủ thân quen …!
Mến thương não nề tào khê xuôi chảy , Nghĩa trọng trăm năm không thấy khoã mờ . Thân thích còn đâu bây giờ hết thảy. Mãnh đời này quá trống trải bơ vơ …
Người có chết xin cho cùng xuống mộ , Chong đêm sầu lắng nức nở bờ ao ? Đau đớn khóc òa vì sao tan vỡ , Tuổi đời tàn lụi cách trở lao đao ….
Ngẫm nghĩ giật mình ôi chao buồn tủi , Lục lọi có gì ngắn ngủi điêu linh !. Nhặt mảnh vụn thương tình từng phế liệu , Như những hài cốt sẽ biến vô danh …
Căn nhà cổ nay trở thành hương hỏa , Đọc lại vần thơ buồn bã thiếu thời . Nghe lê thê hồn lã lơi kềm tỏa , Trăng tà nuối tiếc óng ả rong chơi …
Cất chân bước như “ hạc vàng tản mạn ,” Chốn non đoài bạo dạn cánh tung bay . Nhưng tuổi trời cho buồn thay hữu hạn , Dẫu không oán thán cũng….cố phơi bày …
Nguyễn Doãn Thiện Antioch , California Ngày 22 tháng 4 năm 2023
&. &. &. &. &.
Bài thơ “ Ta Về “ của Cố Thi Sĩ Tô Thùy Yên
TA VỀ
Tiếng biển lời rừng nao nức giục Ta về cho kịp độ xuân sang
Ta về - một bóng trên đường lớn Thơ chẳng ai đề vạt áo phai… Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ? Mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay
Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu Mười năm, mặt xạm soi khe nước Ta hoá thân thành vượn cổ sơ
Ta về qua những truông cùng phá Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ Nghe tàn cát bụi tháng năm bay
Chỉ có thế. Trời câm đất nín Đời im lìm đóng váng xanh xao Mười năm, thế giới già trông thấy Đất bạc màu đi, đất bạc màu…
Ta về như bóng chim qua trễ Cho vội vàng thêm gió cuối mùa Ai đứng trông vời mây nước đó Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ
Một đời được mấy điều mong ước? Núi lở sông bồi đã lắm khi… Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động Mười năm, cổ lục đã ai ghi?
Ta về cúi mái đầu sương điểm Nghe nặng từ tâm lượng đất trời Cảm ơn hoa đã vì ta nở Thế giới vui từ mỗi lẻ loi
Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa Làng ta, ngựa đá đã qua sông Người đi như cá theo con nước Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng
Ta về như lá rơi về cội Bếp lửa nhân quần ấm tối nay Chút rượu hồng đây, xin rưới xuống Giải oan cho cuộc biển dâu này
Ta khóc tạ ơn đời máu chảy Ruột mềm như đá dưới chân ta Mười năm chớp bể mưa nguồn đó Người thức nghe buồn tận cõi xa
Ta về như hạt sương trên cỏ Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt Tội tình chi lắm nữa, người ơi!
Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ Mười năm, người tỏ mặt nhau đây Nước non ngàn dặm, bèo mây hỡi Đành uống lưng thôi bát nước mời
Ta về như sợi tơ trời trắng Chấp chới trôi buồn với nắng hanh Ai gọi ai đi ngoài quãng vắng? Phải, ôi vàng đá nhắn quan san?
Lời thề truyền kiếp còn mang nặng Nên mắc tình đời cởi chẳng ra Ta nhớ người xa ngoài nỗi nhớ Mười năm, ta vẫn cứ là ta
Ta về như tứ thơ xiêu tán Trong cõi hoang đường trắng lãng quên Nhà cũ, mừng còn nguyên mái, vách Nhện giăng, khói ám, mối xông nền
Mọi thứ không còn ngăn nắp cũ Nhà thương khó quá, sống thờ ơ Giậu nghiêng cổng đổ, thềm um cỏ Khách cũ không còn, khách mới thưa…
Ta về khai giải bùa thiêng yểm Thức dậy đi nào, gỗ đá ơi! Hãy kể lại mười năm mộng dữ Một lần kể lại để rồi thôi
Chiều nay, ta sẽ đi thơ thẩn Thăm hỏi từng cây những nỗi nhà Hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở? Mười năm, cây có nhớ người xa?
Ta về như đứa con phung phá Khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu Mười năm, con đã già như vậy Huống mẹ cha, đèn sắp cạn dầu…
Con gẫm lại đời con thất bát Hứa trăm điều, một chẳng làm nên Đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn Hạt lệ sương thầm khóc biến thiên
Ta về như tiếng kêu đồng vọng Rau mác lên bờ đã trổ bông Cho dẫu ngàn năm, em vẫn đứng Chờ anh như biển vẫn chờ sông
Ta gọi thời gian sau cánh cửa Nỗi mừng ràn rụa mắt ai sâu Ta nghe như máu ân tình chảy Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau
Ta về dẫu phải đi chân đất Khắp thế gian này để gặp em Đau khổ riêng gì nơi gió cát… Hè nhà, bụi chuối thức thâu đêm
Cây bưởi xưa còn nhớ trắng hoa Đêm chưa khuya lắm, hỡi trăng tà! Tình xưa như tuổi già không ngủ Bước chạm khua từng nỗi xót xa
Ta về như giấc mơ thần bí Tuổi nhỏ đi tìm những tối vui Trăng sáng lưu hồn ta vết phỏng Trọn đời, nỗi nhớ sáng không nguôi
Bé ơi, này những vui buồn cũ Hãy sống, đương đầu với lãng quên Con dế vẫn là con dế ấy Hát rong bờ cỏ, giọng thân quen
Ta về như nước tào khê chảy Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ Thân thích những ai giờ đã khuất? Cõi đời nghe trống trải hơn xưa
Người chết đưa ta cùng xuống mộ Đêm buồn, ai nữa đứng bờ ao Khóc người, ta khóc ta rơi rụng Tuổi hạc, ôi ngày một một hao
Ta về như bóng ma hờn tủi Lục lại thời gian, kiếm chính mình Ta nhặt mà thương từng phế liệu Như từng hài cốt sắp vô danh
Ngồi đây, nền cũ nhà hương hoả Đọc lại bài thơ buổi thiếu thời Ai đó trong hồn ta thổn thức? Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi
Ta về như hạc vàng thương nhớ Một thuở trần gian bay lướt qua Ta tiếc đời ta sao hữu hạn Đành không trải hết được lòng ta
Tô Thùy Yên
7-1985 Ảnh minh họa : Chân dung Tác Giả : Cố Thi Sĩ Tô Thuỳ Yên Và Tác Giả : Thi Sĩ Nguyễn Doãn Thiện…
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
drjohnnychenbvhh · 8 months
Text
Sau thoi gian tien hanh nang nguc lieu nguc co the coi bi giam kich thuoc khong
Vi nang nguc la mot phuong phap can thiep nhan tao khong the duy tri mai mai Theo cac chuyen gia ket qua tu viec nang nguc bang phau thuat noi soi co the duy tri tu 10 den 15 nam va tham chi con keo dai hon khoang tu 20 den 25 nam tuy ket qua co the khac nhau tuy theo tung nguoi
Nhieu phu nu thuong to ra quan tam lieu nguc co the giam kich thuoc sau mot thoi gian nang nguc hay khong
That ra sau mot thoi gian nang nguc co kha nang nguc se co xu huong giam kich thuoc Tuy nhien nguyen nhan khong nam o tui don ma den tu su lao hoa tu nhien cua co the Da vung nguc se mat di do dan hoi va su san chac dan den viec nguc co lai va nho di tuong tu nhu qua trinh tu nhien cua su phat trien nguc Dieu quan trong la da khong con giu duoc do dan hoi ban dau khien nguc tro nen teo nho hon De duy tri su cang tron va tran day cho nui doi viec trung tu va thay the tui nguc lon hon sau khoang thoi gian neu tren la can thiet
Tuy nhien van ton tai mot so truong hop ngay ca sau thoi gian ngan tu khi nang nguc viec lam lai van la can thiet vi
Tui don co the bi ro ri vat lieu do chat luong kem Khi de lau co the hinh thanh lop mang xo quanh tui don gay bien dang vung nguc
Viec dat tui don qua lon qua nang co the dan den hien tuong chay xe va han che van dong Can thay the bang tui don moi co kich thuoc phu hop hon
0 notes
hadeschan · 9 months
Text
Tumblr media
item # K21C30
RARE Ngang Ta Dang, Nua Ngern, Luang Phu Rit, Wat Cholprathan Ratchadamri. A cast silver figurine of an ancient Khmer Ngang with red ruby eyes, a bas-relief of a couple of wealth fetching lizards in love play at the base, in the back is with imprints of ancient Khmer Magic Charm Cabalistic Writings, and a suspension hoop in the back for hanging on belt loop keeper. Made by Luang Phu Rit of Wat Cholprathan Ratchadamri, Buri Ram Province in BE 2542 (CE 1999).
.......................................................................
BEST FOR: Ngang, an irresistible attraction charm that creates desire, passion, love, intimacy, or lust and sex drive. Ngang also grants sexual opportunity for powerful bonding. Ngang Ta Dang has high magic power of sexual temptation and persuasion, Maha Sanay (Magic Charm, it helps turn you to Prince Charming in the eyes of women), Metta Maha Niyom (it makes people around you love you, be nice to you, and willing to support you for anything). Ngang contains magic to protect the user, grant magical powers or grant good luck.
.......................................................................
Pra Ngang and Pra Chai or Pra Chai Lang Chang or Pra Chai Klong Chang
Ngang in ancient Thailand means "hard metal alloy"
Pra Ngang means "Small Buddha Statue made of hard metal", and there are 2 types of Pra Ngang
1)In ancient Thailand, men would carried small / crude / easy design of Buddha statues with sharp point (Buddha's halo flame) on top of Buddha's head, and without piece of monk robe on the left shoulder of Buddha, and no detail of monk robe, to the battle fields for Victory over the enemies, Kong Kraphan (invulnerability to all weapon attack), and Klawklad (pushing you away from all danger)
This type of Pra Ngang (Small Buddha Statue made of hard metal) is called " Pra Chai or Pra Chai Lang Chang or Pra Chai Klong Chang"
2)Pra Ngang in form of a small metal figurine was first made in Cambodia in the Post (after) Angkor period. Cambodian artists combined Art of Siam + Laos + Vietnam to make one of their own style of Buddha Statue, the art historian called "Sri Santor Period". And Pra Ngang in Sri Santor art of Cambodia were with bent sharp point (Buddha's halo flame) on top of Buddha's head, and some were with bald heads with the zig-zag matrix design at the base, some were with big eyes, painted with red. This type of Buddha statue was considered as black magic used for Magic Charm.
This type of Pra Ngang (Small Buddha Statue made of hard metal) is called "Ngang"
The ancient Khmer Pra Ngang
Pra Ngang or i-Ngang Tadang or “Pra e-Ngaang” in Esan (North Eastern Thai) dialect is an amulet, a small figurine looks similar to Buddha, but NOT Buddha. The Pra Ngang is a “Sai Prai” amulet which means black magic that contains spirits of the dead, and Pra Ngang originates from ancient Khmer, and believed having high magic power of sexual temptation and persuasion, Maha Sanay (Magic Charm, it helps turn you to Prince Charming in the eyes of women), Metta Maha Niyom (it makes people around you love you, be nice to you, and willing to support you for anything).
.......................................................................
Lizards in love play
The Jingjok in Thai refers to household lizard. The lizards in love play is believed having magic power of multiple luck, magic charm, wealth fetching, and love & intimacy.
.......................................................................
Luang Phu Rit, the abbot of Wat Cholprathan Ratchadamri, Buri Ram Province, living between BE 2460 to BE 2548 (CE 1917 to CE 2005)
Rit was born on May 13, BE 2460 (CE 1917) at Tung Mon, Prasat, Surin Province. In BE 2482 (CE 1939), Rit became a novice at Wat Petburi, Surin Province, later in BE 2483 (CE 1940) Rit ordained as Buddhist monk at Wat Prasat Wanaram under the care of Luang Phor Pae, the abbot of Wat Prasat Wanaram. Luang Phu Rit stayed at Wat Prasat Wanaram for 3 years and later relocated to Wat Plab, after staying at Wat Plab and Wat Ban Granang for 4 years. In the year BE 2490 (CE 1947) Luang Phu Rit was on his pilgrimage to North Eastern Thailand, Laos, and Cambodia. In BE 2535 (CE 1992) Luang Phu Rit was an abbot of Wat Cholprathan Ratchadamri. Luang Phu Rit was a master of ancient Khmer magic and Theravada Buddhism, the amulets and yantra banner (cloth with ancient Khmer cabalistic writings) are with high power of success in life and in career, wealth fetching, Metta Maha Niyom (it makes people around you love you, be nice to you, and willing to support you for anything), Kaa Kaai Dee (it helps tempt your customers to buy whatever you are selling, and it helps attract new customers and then keep them coming back.
Luang Phu Rit passed away on June 1, BE 2548 (CE 2005) at the age of 88, and 66 years as Buddhist monk.  
.......................................................................
*with Certificate of Authenticity issued by Thaprachan Buddha Amulet Magazine (prathaprachan-mag.com).
.......................................................................
DIMENSION: 3.10 cm high / 1.50 cm wide / 1.00 cm thick
.......................................................................
item # K21C30
Price: price upon request, pls PM and/or email us [email protected]
100% GENUINE WITH 365 DAYS AUTHENTICITY GUARANTEE.
Item location: Hong Kong, SAR
Ships to: Worldwide
Delivery: Estimated 7 days handling time after receipt of cleared payment. Please allow additional time if international delivery is subject to customs processing.
Shipping: FREE Thailandpost International registered mail. International items may be subject to customs processing and additional charges.
Payments: PayPal / Western Union / MoneyGram /maybank2u.com / DBS iBanking / Wechat Pay / Alipay / INSTAREM / PromptPay International / Remitly
************************************************
0 notes
thammythailan · 10 months
Text
Nang cung chan may la gi
Nang cung chan may con duoc goi la nang co mat la mot phuong phap tham my su dung mot duong rach nho nam o 2 3 dau ngoai phia duoi cung chan may Qua trinh nay bao gom viec cat bo da va mo thua duoi da va sau do thuc hien khau tham my Phuong phap nay giup loai bo da chung nep nhan va mo thua de tao ve dep tu nhien cho vung chan may va mat
Nang co mat la mot phuong phap an toan khong xam lan khong anh huong den doi mat mot mi cua ban Phuong phap nay phu hop cho nhung nguoi da co doi mat 2 mi tu nhien dep ro rang chi co su chung da va mo thua mi tren do qua trinh lao hoa
Voi tuoi tac va tiep xuc voi anh nang mat troi phan mo o vung mat va da dan mong di Ket qua la mi mat bi sup long may xuong va khien ban trong gia hon
Phuong phap nang cung chan may giup xu ly nhung van de nay No khong chi giup giam nep nhan o vung mat ma con tao ra su cai thien dang ke cho vung nay Sau khi thuc hien nang cung chan may khuon mat cua ban se tro nen khac biet da duoc cai thien dang ke giup ban trong tre trung va tu tin hon
0 notes