Tumgik
#nhatky
haridefauts · 13 days
Text
080924
Tumblr media
Mình được nghỉ bão.
Tự nhiên lại có nhiều thời gian và chán sự chóng vánh của mxh khác thì mình lại về với tumblr. Nơi này có lẽ yên bình hơn cả.
Nhiều tài khoản mình follow hoạt động cuối của họ tính bằng năm rồi. Mặc dù không biết họ là ai nhưng điều đó cũng làm mình có chút miên man , chút tiếc nuối, chút buồn ... Mong rằng họ vẫn ổn
Chẳng biết các cháu 2k có biết đến nơi này không nhỉ ?
Rảnh rang lội qua page các bạn nữ trên này, nhiều bạn viết hay, mộc mạc. Cũng phải thôi vì tumblr vốn dĩ là vậy. Nhưng cảm xúc và tinh thần của các bạn phong phú nên mới viết ra được vậy chứ ?
Tự thấy mình không giỏi viết, hoặc mình hời hợt về mặt tinh thần quá chăng ?
2 notes · View notes
tangdu · 11 months
Text
Tumblr media
Có rất nhiều khoảng thời gian tâm trạng chìm sâu. Mọi niềm vui yêu đời lạc quan hạnh phúc của tất cả mọi người xung quanh đều chẳng liên quan gì đến mình cả. Mình chỉ muốn được lẳng lặng trầm mình dưới đại dương. Sống chỉ toàn mệt mỏi nhưng lại không dám buông xuôi.
Thật sự mệt mỏi quá.
Vì tất cả mọi điều.
7 notes · View notes
kbeekhanh · 1 year
Text
Tumblr media
5 notes · View notes
trongkien1008 · 1 year
Text
Rõ ràng không còn trẻ nữa, lại không thực sự cam tâm trở thành người lớn. Rõ ràng không còn trẻ nữa, cũng không phải đã già thật sự, rõ ràng rất muốn tự dựa vào chính bản thân hơn bất cứ điều gì, lại phát hiện bản thân không thể dựa vào, rõ ràng rất muốn tiến về phía trước, lại không biết nên đi về hướng nào.
Tumblr media
8 notes · View notes
luos-ytpme · 2 years
Text
Trân Trọng Giá Trị Nội Tại
Thật ra vấn đề giá trị của mình có được công nhận hay không đôi lúc nó cũng không qua quan trọng, bởi vốn dĩ cuộc sống hằng ngày đã có cả tá thứ vấn đề phải lo và cân nhắn rồi, việc ở một môi trường mà từ cấp trên cho đến đồng nghiệp không có cùng tư duy, suy nghĩ cũng như mối quan hệ tốt đẹp vốn dĩ rất bình thường, bản thân ta cũng không nên quá cưỡng cầu cũng như để tâm tuyệt đối vào vấn đề chuyện gì cũng phải được suông sẻ.
Thay vào đó hãy tìm cách nâng cao giá trị nội tại của mình hơn nữa, vì cái nhìn người khác chỉ là nhất thời, còn giá trị nội tại của bản thân sẽ đồng hành với ta trong phần đời còn lại. Khi mà bạn đang còn bâng quơ mất ngủ về việc người khác nhìn nhận về giá trị bản thân thì cách chữa lành vĩnh cửu là cố gắng tự nâng cao giá trị bản thân bằng mọi cách dù chậm rãi từng chút một, như ít nhất mỗi một ngày bạn đều có được niềm vui bằng việc thấy bản thân mình đã trưởng thành, tốt hơn từng chút một so với ngày hôm qua.
Thật ra hạnh phúc của đời người không khó truy cầu, quan trọng là mình biết mình cần gì ở từng thời điểm, và hơn hết là phải làm gì, đừng cố tự làm khổ mình bằng việc chây ì với cuộc sống bất biến, khi mà vốn dĩ đời người phải được hạnh phúc bằng những hành trình và trải nghiệm đặc sắc.
Tôi ngày hôm nay đủ mạnh mẽ và cứng rắn để để ngoài tai những lời không tốt và những ánh nhìn thiển cận, bầu trời của tôi đủ rộng lớn để chứa những khát khao và mục tiêu to lớn và vĩ đại hơn, tôi cố gắng kỷ luật bản thân không được gục ngã từ sâu bên trong mình trong bất kỳ tình huống nào, ít nhất ngay lúc này, mỗi một ngày tôi đều mong muốn mình được trưởng thành và tốt hơn ngày đã đi qua.
7 notes · View notes
anpeach · 1 year
Text
Soulmate - vài ba năm trước thì mình vẫn còn mơ mộng đấy, cứ ngỡ sẽ giống mấy câu chuyện ngôn tình, sẽ có ngày gặp được tri kỷ, một người hoàn hảo dành cho bản thân
Thế nhưng, suy nghĩ thay đổi lại nghĩ, chờ đợi người phù hợp là tốt lắm rồi
Hiện tại chưa có ý định yêu đương
Nhưng nhớ có lần ngồi nói chuyện, mình bảo: “Em nghe có người nói đại loại - mọi người đều sẽ gặp được một nửa hoàn hảo, bù đắp những thiếu sót của bạn, ngọt ngào gắn bó mãi mãi; ai cũng có cho mình một soulmate, nhưng lại không tin chính mình gặp được tri kỷ”. Bạn bảo mình ngôn tình thế, lậm phim thế, sống phi thực tế quá…
Nhưng quả thật, mình hiện tại vẫn hồ nghi rằng
Có thể, sống trên đời này, bao nhiêu may mắn, bao nhiêu ân phước của mình đã đổi lấy một cuộc đời bình yên, vui vẻ. Sinh ra gặp bố mẹ hết mực yêu thương, gia đình hạnh phúc, luôn bên cạnh ủng hộ mọi quyết định của mình, lớn lên luôn có mọi người xung quanh bảo vệ, chở che. Mình không thông mình, không giỏi giang nhưng luôn được thế giới này chiếu cố, yêu thương. Đối với mình, mình đã là người mà gần như được cuộc đời ưu ái, ban phát cả vườn cỏ may mắn bạt ngàn rồi. Biết đâu chẳng còn may mắn mà gặp được người gắn bó nửa đời về sau…
Cũng biết đâu, mình vẫn sẽ gặp được một người. Người dạy mình biết yêu, người mình có thể dựa vào, có thể gắn bó, sống chung lâu hơn so với cả bố mẹ mình. Biết đâu bản thân cũng chỉ là người bình thường trong thế giới này, cũng cần yêu đương, kết hôn, sinh con, xây dựng gia đình và sẽ có người phù hợp đến bên thôi?!?
Dù sao thì , cũng ổn thôi, nhỉ???
Cứ yêu thương thế giới này thật nhiều, tận hưởng hạnh phúc hiện tại, ngắm nhìn người thương yêu hạnh phúc, bình an. Thế là đủ đầy lắm🌱
Mình vẫn sống và vẫn có thật nhiều thật nhiều tình yêu bên cạnh cho mình dựa vào mà, từ bố mẹ , ông bà, cô dì cậu mợ chú bác…, từ bạn bè, hội chị em thân thiết…
Mình thật sự quá may mắn rồi 💚
2 notes · View notes
justthuy27 · 1 year
Text
Đã lâu rồi không vào lại Tumblr, kể lại đôi dòng cho bản thân, hy vọng mai mốt đọc lại, có thể cười với bản thân vì tự hào mình đã vượt qua chuỗi ngày tiêu cực đau lòng này .
5h sáng thứ 7 ngày 19/8/2023
Sau chuỗi ngày không OT vào thứ 7, không bị vướng bận bất cứ việc riêng tư nào của thứ 7 thì nay mình đã có 1 ngày thứ 7 được có quyền nằm ngủ nghỉ vô tư mà không phải lo gì hết. Nhưng lại một đêm nữa mình bị tỉnh giấc giữa chừng, đã là đêm thứ 5 liên tiếp rồi. Tỉnh giấc nhận ra mọi thứ hong phải là mơ mà là thực, thứ mình nhớ lại, khiến mình vui, lại chỉ là giấc mơ lúc ban nãy. Đã 5 ngày rồi luôn thức dậy với cảm giác buồn trống rỗng tim đau thắt lại, mình hít thật sâu cố để bình tĩnh lại, rồi lại thở dài.
Có lẽ nên kể lại câu chuyện từ lúc đầu nhỉ :))))
14/2 sau khi đi làm về lần đầu tiên vào 1 ngày không mưa không gió trời quang mây tạnh nhưng mình đi làm về hết 1 tiếng rưỡi, sau nhìu ngày OT thì mình có 1 hôm dc về sớm vì vậy như thói quen thường lệ 6h mình đã tranh thủ xách balo lên và dề nhà hehe, nhưng không, chưa bao giờ cảm thấy đường từ cty về nhà xa như lúc đó vì là Valentine nên kẹt xe kinh khủng, đã z xe còn hết xăng, lúc đổ xăng chờ lâu thiệt lâu, mình thấy toàn là các anh trai ăn diện bảnh bao nước hoa thơm phức trên tay cầm bó hoa mặt hơi lo lắng liên tục nhìn đồng hồ ( chắc là sợ đến trễ giờ hẹn ) bên kia thì là các cặp đôi nắm tay nhau vui đùa, chờ lâu thiec lâu thì cuối cùng mình đã đổ xăng có thể tiếp tục dề nhà dc rùi 😆 nhưng hong trên đường dề lại tiếp tục kẹt xe tiếp 1 tiếng 🥺 nhìn mọi người hạnh phúc trên đường bất chợt mình cảm thấy hơi tủi thân, tự hỏi bao giờ mình mới có thể gặp được 1 người khiến mình trở thành 1 trong những cặp đôi nắm tay nhau đi trên đường giống những cặp đôi kia.
Dề tới nhà, bạn mình cũng đi chơi vs ny hết rồi, công ziec hôm đó hơi stress bất chợt mình cảm thấy vừa cô đơn vừa tủi thân, nên từ đâu mảy ra ttrong đầu suy nghĩ tải app Tinder haha. Tải app cũng chả để hình gì có mặt mình vì suy nghĩ lúc đó là match để kiếm 1 ng trò chuyện với mình hong phải vì vẻ bề ngoài hay gì mà là nch hợp nhau hay thấy mình thú vị chả hạn. Sau vài ngày tải app mình match được anh =))
0 notes
ponyo-shop1708 · 2 years
Photo
Tumblr media
🌸 𝓢𝓸̂̉ 𝓝𝓱𝓪̣̂𝓽 𝓴𝔂́ 𝓬𝓱𝓸 𝓜𝓮̣ 𝓿𝓪̀ 𝓑𝓮́ "Có con chính là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mẹ." ---------- 𝑺𝒐̂̉ 𝒕𝒂𝒚 𝒊𝒏 𝒕𝒉𝒆𝒐 𝒚𝒆̂𝒖 𝒄𝒂̂̀𝒖 ✿ In ảnh cá nhân (chỉ từ 1 quyển) ✿ Thiết kế theo yêu cầu ---------- 🔸 Shopee: https://shope.ee/AtfzoL1gv 🔸 Tiktok: https://tiktok.com/@ponyo.shop1708 🔸 Lazada: http://s.lazada.vn/s.1H8JN 🔸 SĐT/Zalo/Telegram: 0938306153 #handmade #scrapbook #scrapbook #kraft #vintage #intheoyeucau #quatang #nhatky #sổtay https://www.instagram.com/p/Ck_TSIChBUP/?igshid=NGJjMDIxMWI=
0 notes
staywithginnie · 9 months
Text
Tumblr media
Dù có cố dùng sự dịu dàng che đậy nhưng vẫn không giấu được bản tính lì lợm cố chấp.
Hôm nay đi mua chút đồ lặt vặt, tự dưng em bỗng phải lòng chiếc vòng đáng yêu này nên đã mua nó, hẳn 2 chiếc, dù trước giờ em ít khi đeo trang sức
Dù biết tỏng là đeo vào sẽ rất đau và khó khăn nhưng em vẫn quyết để nó nằm trên tay. Và kết quả là trầy xướt một đường dài, đau ghê gớm. Nhưng không sao, em cảm thấy vui, là được.
Nhiều năm qua, đã rất nhiều, rất nhiều lần như thế, em "đánh ngất não", dẹp bỏ lí trí, để cảm xúc tha hồ tung hoành, tự quyết mọi thứ. Không sao, chỉ cần em thấy vui, là được.
#tamtrang #story #storytelling #nhatky #diary
2 notes · View notes
bachkhuean · 2 years
Text
em mới xong việc và đang nằm gọn trên giường với mái tóc vẫn còn chưa được hong khô, giờ cũng gần 2h sáng.
ánh mắt của em càng ngày càng trầm lặng hơn, hoá ra khi trưởng thành bắt buộc phải trải qua đau đớn, thì em mới sống trong cảm giác này, của hiện tại, là ẩn mình trong khúc tĩnh mịch của đêm, không than thở oán trách bấu víu vào anh như em đã từng, cố gắng quên đi anh nhưng cứ để trái tim còn nhớ. thôi thì đành cứ nhớ rồi đến một ngày sẽ quên. mọi người làm được, thì dĩ nhiên em cũng làm được. âu cũng là loài người với nhau cả, có phải thiếu anh là em sẽ chết như em đã từng nghĩ đâu.
nếu hỏi bản thân một câu rằng em đã quên được anh chưa thì chắc chắn là em chưa, em mong là mỗi ngày trôi qua em sẽ vơi dần đi cái cảm giác này, may mắn là giờ nó đã ổn định hơn để thôi quằn quại và giằng xé, chắc chắn rồi một ngày nào đó trái tim em lại có nắng trở lại, lại biết rung động, trước một ai khác
mà thôi em cũng có mong chờ điều gì đâu, em cũng hài lòng với em của bây giờ, may mắn là em vẫn có một con đường của riêng mình với đầy những ủi an mật ngọt do em tạo ra, khu vườn này định cùng anh vun vén cùng em cho những hạt mầm chưa đến mùa thu hoạch, chưa đến mùa quả chín, em cứ thất bại hết mùa này tới mùa khác, và anh cũng nản, anh nói anh chẳng đợi được. thế là anh đi.
Tumblr media
anh có biết từ ngày anh đi hoa bắt đầu nở rộ và quả đã bắt đầu mơn trái, em cũng chẳng hiểu do đâu, mà có lẽ là do em biết cách yêu và chăm sóc vun vén trở lại, có lẽ ngày xưa em dành thời gian ngắm anh và cầu xin tình cảm từ anh nhiều quá, quên mất đi em đang sở hữu những ngọt ngào này, cứ tự tàn phá oán trách và so sánh mình với hàng vạn cuộc đời khác.
nhưng Thượng Đế sẽ nghe thấu lòng em bởi vì lúc này em thực sự nhớ anh và mong một ngày nào đó anh tìm lại để biết được rằng em đã khác xa thật xa ngày ấy, chắc chắn là anh sẽ được thấy em cùng với những gì em tạo ra, sẽ không xa, không xa nữa.
thôi anh hạnh phúc trước em, thì em cũng sẽ tạo ra hạnh phúc cho riêng em, hoá ra ngày buồn nhất vì không có anh lại là ngày hạnh phúc nhất vì em đã tìm thấy chính mình.
anh cứ im lặng cho riêng anh vì em cũng chẳng mong cầu một lời nào của anh nữa, chỉ là em thấy tuyệt vọng rồi từ bỏ sẽ cuốn lấy tâm hồn em mà hoá thành "lãng quên", có lẽ phải cần thêm một thời gian nữa điều ước mong con tim này sẽ thôi còn nhớ về anh mới thành sự thực.
em mong ngày ấy sớm đến
15 notes · View notes
janeduong0510 · 2 years
Text
Ghi chép 22.08.22
Cứ mỗi khi tôi thấy rằng mình hiểu cuộc sống này thì sẽ có những thứ xảy đến và làm tôi thấy hóa ra bản thân chả hiểu cái gì cả.
Nội tâm tôi luôn giằng xé bởi vì thứ bản thân muốn lại không bao giờ là thứ có thể dễ dàng quyết định. Bằng một cách mơ hồ nào đó, tôi luôn chạy theo những thứ khác, rồi đến một lúc khi ngồi lại, nỗi khao khát được trở về, được về nơi mang lại thứ xúc cảm an lành, bình dị đó. Sự khát khao đó lại trở nên quá sức, quá đỗi xa vời với thực tại mà tôi có.
Tumblr media
Tôi lướt qua nhiều cung đường, nhiều gương mặt, mọi thứ chẳng đọng lại gì nhiều. Mùi hương cũng chẳng còn vương vấn, tôi chạy đi như một thói quen, và rồi tất cả cũng chẳng còn lại gì nhiều trong tôi. Những kí ức đôi khi quá mờ nhạt, thực tại trống hoắc, còn tôi thì lơ lửng.
Thậm chí thứ ngôn ngữ nói hằng ngày tôi cũng chẳng còn biết nó còn là công cụ hữu ích để diễn đạt những ngổn ngang bên trong tôi hay không.
Tumblr media
Chiều ngắm hoàng hôn, tiếng đàn vịt kêu kéo tôi đến một miền đất xa xôi nào đó, quen thuộc chăng, ở đó tôi chẳng cần phải chạy nữa, chỉ đứng đó, nhìn ngắm và hít thở. Thế mà lại đủ đầy, lại hạnh phúc.
Thật lạ kỳ.
J./
2 notes · View notes
haridefauts · 1 month
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Một thoáng hè năm 2024
" Chúng mình là bọn mải chơi
Nên tình cứ thế, nằm phơi ven đường
Ôm thuyền mà nhớ phong sương,
Ở bên quan họ lại thương ả đào "
Khuyết danh
3 notes · View notes
nextvines · 2 years
Text
Tuổi trẻ
Sài gòn 4 giờ sáng, 14.4
Một buổi sáng thời tiết lành lạnh sau cơn mưa và tiếng bìm bịp kêu râm ran, nó chợt giật mình dậy. Thường như mấy hôm gần đây, nó sẽ ngủ tiếp, nhưng chợt nhận ra mình còn nhiều nỗi lòng, nó đành làm một ly nước nóng và mở máy.
Cái “mùi sinh viên” - theo định nghĩa của thằng Quân thốt lên trong buổi tối sinh tố hai đứa “hít được” ở “phố đại học” D2 - còn thoang thoảng làm nó cảm giác bồn chồn. Cái mùi khiến nó nhớ về ký ức tuổi trẻ những năm tháng còn học đại học với Toán cao cấp, Quản trị sản xuất, Quản trị dự án, teambuilding, chuyến đi phượt Vũng Tàu, Đà Lạt, tổ chức acoustic, chơi net, đá banh... Nhớ về những háo hức đầu đời với cuộc sống mới, với thôi thúc làm mới bản thân mình, không ngừng trải nghiệm để thành một cái “tôi” mình ao ước dù nó chưa có rõ ràng. Một cách khác đơn giản hơn để miêu tả là “Yêu Đời và Yêu Người”.
Nó đùa với thằng bạn rằng, người ta chỉ ngửi được mùi rõ nhất khi không phải là người “sản xuất” ra nó, hoặc khi lâu lắm rồi chưa ngửi. Giống như ... mùi hôi nách, người khác đã hít phải đến mức nhăn mặt bịt mũi thì mình vẫn chẳng ngửi thấy gì. Là sinh viên thì đâu cảm giác được “mùi sinh viên”, phải không? Chỉ khi mình đã “quen” với cuộc sống bên bàn làm việc 8-12 tiếng/ngày, với deadline thường trực trong đầu ngay cả khi ăn khi ngủ, với bộn bề lo toan về đồng nghiệp, sếp, khách hàng,.... thì cảm giác ngồi giữa đám sinh viên nhộn nhịp và nhìn các cô các cậu sải bước ngang qua mới thấy chút gì đó vừa lạ lẫm và quen thuộc làm sao.
Cái thứ có được suy cho cùng không phải là còn lại bao nhiêu bạn, thành tích hoạt động đã đạt được để có thể ghi trong CV, bảng điểm, quần áo, sách vở, tài khoản game,... mà chính là ký ức. Nó hiện lên một cách bịn rịn, tinh khôi, riêng biệt của chính họ mà có thể đem ra nhâm nhi mỗi khi thấy những con người nào đó, những con đường góc phố nào đó thân thuộc. Karik từng nói trong Have a Sip rằng anh hoạt động âm nhạc không mong cầu gì ngoài việc thu thập những câu chuyện đẹp, cho đến bây giờ thì mình đã tin.
Nó chợt nhận ra mình vẫn luôn đau đáu một thứ gì đó gọi là “Tuổi trẻ”. Thứ mình mãi mãi có được, cũng mãi mãi đã mất đi. Có được, là những kỷ niệm đẹp sẽ đi theo suốt đời, để nhắc đến khi vui, nghĩ về khi buồn. Mất đi, là những hối tiếc về những thứ không làm được trong quá khứ, cho tới bây giờ vẫn thế. 
Giá như, thời đó mình gặp gỡ nhiều người hơn
Giá như, thời đó mình lăn xả nhiều hoạt động hơn - đi xa hơn, lâu hơn nữa
Giá như, thời đó mình mở lòng hơn, quyết liệt hơn
Giá như, thời đó mình chịu mạo hiểm hơn
Giá như, thời đó mình kiên trì thêm một chút...
Những thứ trong quá khứ, vốn dĩ không thay đổi được. Cũng giống như không thay đổi được cảm giác bồn chồn, hoài niệm khi ngửi thấy “mùi sinh viên”. Nhưng những điều còn tiếc nuối không làm được, tại sao không thể làm trong lúc này? Quá khứ hãy để nó có một chút dang dở như vốn dĩ định nghĩa của nó sinh ra trong cuộc đời mỗi con người là để như vậy. Còn hiện tại chính là những hành động cần thiết để không còn những nuối tiếc và hoài niệm cũng đỡ buồn đi.
Chắc chắn rằng, nó không còn là một chàng sinh viên nữa, nhưng nó sẽ cho phép bản thân mình “Yêu Đời, Yêu Người” thêm một lần nữa. Là sống cuộc sống mà nhìn con người nào cũng dám hi vọng ở họ những đức tính tốt đẹp chưa cảm nhận, những thú vị chưa khám phá, những câu chuyện chưa lắng nghe, những xuất sắc chưa học hỏi. Là yêu thương cuộc đời, trân trọng cuộc sống và tin rằng cuộc sống này sẽ đem lại cho mình nhiều niềm vui, bất ngờ và những cơ hội để bản thân trở thành thứ mà họ luôn khát khao, kể cả khi họ chưa biết rõ họ cần gì. Người là đời, đời cũng là người. Và trong người, trong đời - có mình.
1 note · View note
kbeekhanh · 1 year
Text
biết rõ không có kết quả thì không nên bắt đầu.
quá trình đẹp cũng chỉ đem lại một trái tim tổn thương.
một mình vui quá trời ha ha ha :)
4 notes · View notes
trangtrangisme · 3 years
Text
Tumblr media
Hồi nhỏ mong sao mình lớn... Khi lớn rồi chỉ ước mình bé lại. Bé lại để được vô tư. Bé lại để không phải gồng gánh áp lực trên vai. Bé lại để ba mẹ ông bà trẻ lại. Bé lại để được làm được mơ ước.
Nhớ lại con nhóc con hồi bé lúc nào cũng mơ ước lớn lên làm bác sĩ, làm cô giáo rồi mở tiệm cà phê nhỏ đủ mọi ước mơ ghi vào cuốn sổ to to. Chơi xong lăn ra ngủ. Luôn mang trong mình ước mơ lớn thật nhanh để làm người lớn. Bố mẹ luôn nói “ úi dời lớn lên lại muốn bé lại cho xem” Nhưng với con nhóc ngây ngô không tin lời đó. Nhắm mắt mở mắt con bé ấy đã hơn 20 tuổi mà vẫn chưa làm được gì chỉ có áp lực gồng gánh trên vai, chỉ có tuổi ba mẹ ngày càng cao.
Hôm trước ba bạn tớ mới mất. Bạn ý nói một câu khiến tớ chết lặng “Chỉ tiếc chưa thể lo nổi cho ba một chiếc giường bệnh tử tế”. Bạn ấy cũng là người hướng nội nên tớ cảm giác bạn luôn che giấu cảm xúc nhưng điều mà bạn không che giấu là bạn đã luôn tự hào về ba bạn làm nghề xe ôm. Bạn kể về việc ba bạn cưng bạn nhất về việc ba bạn bị bệnh và sự ra đi ấy như giải thoát để ba bạn thoát khỏi cơn đau. Nhưng trong lời nói đó là lời an ủi bản thân. Tớ vẫn luôn nhớ lần gần đây nhất gặp ba bạn lại là lần cuối cùng.
Rồi lại nghĩ đến gia đình mình. Chỉ cảm thấy thời gian cướp đi người ta yêu thương. Ba mẹ ngày càng già đi mà mình chưa làm được gì. Nhớ lại những lần ương bướng ngốc nghếch, ba mẹ quát mắng vì đi về muộn mà những lần sau vẫn tái phạm để ba mẹ ở nhà lo lắng mà trong lòng thấy ấm ức vì không được về muộn để chơi bằng bạn bằng bè. Nhớ lại những lần ba mẹ bắt dọn nhà mà cứ chần chừ để rồi bị ăn mắng rồi lại ấm ức nghĩ ba mẹ quá khắt khe. Giờ nghĩ lại tất cả chỉ là tốt cho mình. Đôi khi nghĩ lại giờ những kỷ niệm ấy cũng thật ngốc nghếch.
Điều hiện tại mà có lẽ bản thân mình cố gắng làm được là giữ gìn sức khoẻ là điều ba mẹ mong muốn nhất.
( Đây là những dòng viết đầu tiên của mình. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc )
1 note · View note
luos-ytpme · 2 years
Text
Từng Chút Một Thay Đổi
Sau ngày dài làm việc, vài tuần mệt mỏi và hàng tháng mông lung về tương lai của bản thân, tôi nghĩ trong thời gian này bản thân mình chắc chắn phải có sự thay đổi và bước khỏi vòng lặp khốn khổ này. Tôi đã thử thay đổi hoặc cố tạo thêm mục tiêu, học thêm vài ba thứ hay ho những chung quy lại chẳng theo sát được đến cuối cùng cũng như có những kết quả rõ rệt. Có lẽ cần có những hành động thực tế quyết tâm hơn lời nói và ảo tưởng của mình.
Được rồi, tôi tự hứa với bản thân rằng từ ngày mai tôi sẽ thay đổi, ít nhất tôi sẽ hạn chế các thói quen không tốt với tôi trong thời gian này, đại loại như lãng phí vào những trò chơi vô bổ (Dù rằng lúc đầu tôi chỉ định chơi để giảm stress cũng như kết nối với thế giới xã hội nhiều hơn, chẳng ngờ rằng lại mất thời gian và cơ hội của mình nhiều đến vậy).
Sau khi viết xong đoạn trên, tối thiểu tôi đã xóa hết các trò chơi thường đốt thời gian trong máy tính của tôi, với điều đó ít nhất góp phần nào tiến triển của việc giúp tôi tập trung hơn và kỷ luật hơn với mục tiêu của mình, tối thiểu ngay lúc này tôi đã có quyết tâm đến thế và mong rằng 4 giờ 30 sáng ngày mai tôi đủ tính táo để dậy và không ngu ngốc mà tắt đi chuông báo thức, để đúng như dự định khởi đầu một ngày mới thật chuyên nghiệp của mình.
Chúc tôi sẽ thành công.
6 notes · View notes