Tumgik
#rạch giá
Text
Tumblr media
Interior of a Buddhist monastery in Rạch Giá, Vietnam
French vintage postcard
12 notes · View notes
Text
Tumblr media
Mua Kệ siêu thịại Rạch Giá Kiên Giang
Kệ siêu thị tại Rạch Giá – Rạch Giá là một thành phố trực thuộc tỉnh Kiên Giang có nền kinh tế phát triển nhanh chóng. Trong đó, ngành dịch vụ là một ngành chủ lực và thế mạnh với sự đóng góp quan trọng của hệ thống bán lẻ như các siêu thị, cửa hàng tạp hóa. Chính điều đó đã khiến cho nhu cầu sử dụng giá kệ siêu thị tăng cao. Và thấu hiểu được nhu cầu ấy, Hanatech đã có mặt để đem tới những sản phẩm chất lượng với giá tốt nhất tới tay người tiêu dùng tại Rạch Giá.
0 notes
banmaihong · 3 months
Text
Quần đảo hoang sơ được du khách ví như "Maldives thu nhỏ", sở hữu vị trí đặc biệt, gần đảo ngọc nổi tiếng
Sau khi những bức hình về quần đảo được đăng tải trên các diễn đàn du lịch, nhiều người đã phải trầm trồ: “Chẳng khác nào một Maldives thu nhỏ”. Continue reading Quần đảo hoang sơ được du khách ví như “Maldives thu nhỏ”, sở hữu vị trí đặc biệt, gần đảo ngọc nổi tiếng
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
namidesgin · 1 year
Link
0 notes
anthanhfurniture · 1 year
Text
Tumblr media
20 địa chỉ mua ván ép giá rẻ, chất lượng tại Rạch Giá
Ở Việt Nam, Rạch Giá là một trong những địa điểm có nhu cầu sử dụng ván ép lớn. Rạch Giá là thành phố chính của tỉnh Kiên Giang, nằm ở phía Nam đất nước với địa hình đồi núi và ven biển.
Với nhu cầu sử dụng ván ép ngày càng tăng, các cửa hàng bán ván ép tại Rạch Giá cũng ngày càng phát triển. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về ván ép tại Rạch Giá, bao gồm các loại ván ép phổ biến, các địa chỉ bán ván ép chất lượng, cách sử dụng ván ép trong xây dựng và nội thất, cùng những lưu ý cần thiết khi sử dụng ván ép
0 notes
foodnha · 2 years
Text
0 notes
antruongnguyenthuy · 1 year
Text
Tumblr media
Khủng hoảng căn tính: loay hoay tìm mình giữa cuộc “cơm ngon áo đẹp”
Quá may mắn cho mình là trên hành trình khôn lớn, mình có rất nhiều người dìu dắt. Họ dạy mình chỉ bằng những lời nói bâng quơ và mình chỉ cần tự kiểm chứng.
Một người anh, một người sếp, một người thầy đã từng bông đùa với mình trong một cuộc tán gẫu không đầu không cuối đó là: “25 đến 30 tuổi là giai đoạn hầu như ai cũng loay hoay tìm mình. Trên hành trình đó sẽ có những người giúp em hết lòng và cũng sẽ có những người khiến em rơi vào mụ mị khi nghĩ về bản thân. Nhưng đấy là đời, em đừng quên em là ai.”.
Mình đã đợi đến 25 tuổi để kiểm chứng. Và bây giờ mình 25. Nó đúng vãi nồi.
Hay nhỉ. Có những người không những đi trước thời đại, đoán được xu hướng mà còn nhìn thấu được lòng người khác, ngay cả những người không thuộc về mẫu số chung. Anh dường như biết trước mình sẽ gặp những ai và mình sẽ cảm thấy thế nào mà rào trước gãy gọn chỉ trong một câu nói. Có lẽ vì anh cũng vừa đi qua một thời ẩm ương sương mù như thế.
Hôm kia mình có xem phim Bên trong vỏ kén vàng - một kẻ tìm mình - một mình đi xem hành trình tìm mình của một kẻ khác. Trong phim là một nhân vật mang diện mạo điển hình mà bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra là gã đang ở ngưỡng từ 25 đến 30. Có thể nhiều người sẽ không đủ kiên nhẫn ngồi hết 3 tiếng với sự chậm chạp và u uẩn của phim, nhưng chắc chắn nếu đủ kiên nhẫn thì hẳn là ai cũng sẽ có vài khoảnh khắc mà ở nơi gã, ta nhìn thấy một dáng dấp ta-từng-là.
Ta cũng có khác gì gã đâu, ta 25, cũng không biết mình đang “tìm mình” hay đang “tìm một đức tin”, mà chúng có phải 1 không nhợ? Hình như cũng khó nói,
hình như…
/.
Nhưng chung quy là tìm cái gì thì đến độ tuổi này, ta lờ mờ nhận ra linh hồn của mình cần một điểm tựa, cần (vài) người chia sẻ giá trị và tha thứ cho mình về việc, có những điều mình đã không tha thứ được cho người khác. Tìm mình hay tìm một đức tin cuối cùng chỉ là tên gọi khác của việc tìm thấy sự thanh thản giữa muôn vàn chuyển biến ở kiếp người hẹp hòi này.
“em đừng quên em là ai” - câu hỏi “không có dấu hỏi” này luôn theo mình suốt những năm tháng tìm mình ở Sài Gòn. Mình đã học và đọc đầy đục về bản ngã, về cái siêu tôi và mình hiểu về chúng đến nỗi phát ngán khi có ai đó đề cập lại. Mình hầu như đều tha thứ cho người khác khi họ cuồng phong vào những thời điểm khó khăn của đời họ. Cái bản ngã trong ta luôn có muôn phần yếu đuối và không phải lúc nào con người ta cũng hiểu hết về mình thì bao giờ mới đến lượt hiểu cho người khác? Mình đã nghĩ vậy, và mình đã nhiều lần chọn tổn thương trong kín đáo để không phải ngồi xuống sắc bén bóc trần tim đen của ai. Với lại người với người mà nếu nói rõ ràng quá, sợ là chẳng còn gì.
Nhưng mình không tha thứ được cho bản thân. Mình đã từng tự dày vò mình bằng việc nghi ngờ cái bản ngã của chính mình. Chỉ cần ai đó nói lời lệch lạc thì mình liền chệch hướng, mình quay về với những câu hỏi vô cùng vụng dại rằng “mình là ai” và “sao mình tệ vãi lol vậy?”. Con đấy thằng đấy nó chả là cái đinh gỉ gì gi nhưng để nó nói ra những lời như thế thì hẳn phải là có phần lỗi của mình chứ?
— Suốt một thời mình đã loay hoay như thế đấy, không biết là có tìm thấy cái gì không nhưng mãi chẳng thấy thanh thản.
Nhưng đó là trước đây. Sau này hết rồi.
Ở nhà cơm cha áo mẹ được cưng như cưng trứng, ra đời bạn bè hứng như hứng hoa, thế giới của mình là một thế giới vô cùng tươi đẹp. Nó quá chật chội để chứa chấp ai đó bước vào mà không qua chọn lọc và hầu như không có chỗ cho những lời ra tiếng vào - sáo rỗng, vô tri. Mình vẫn bon bon tìm mình giữa những tua tủa kẽm gai chĩa ra từ những bản ngã muôn hình vạn trạng của người khác. Mình vờ như không hiểu gì. Mình chỉ tập trung vào ý chí - sự lương thiện và sự nghiêm khắc của chính mình với đời mình.
Đối với người tâm cơ, ta sống đơn thuần sẽ là ta vờ vĩnh, ta sống rạch ròi là ta đa đoan, ta nói ít là ta trịch thượng, ta nói nhiều là ta lý lẽ, ta khéo léo là ta mưu mẹo, ta ngây thơ là ta ngu xuẩn. Ta chẳng bao giờ đàng hoàng tử tế được, ta cứ bị làm sao ý. Cứ vậy đó, nếu đời ta bị bao vây bởi những người có tần số thấp thì chẳng mấy chốc họ kéo giá trị của ta xuống chạm đáy. Nhưng rất đáng tiếc là ta không làm sao mà tránh được cả.
Thôi bỏ mẹ đó đi, trăng tới rằm tự nhiên sáng, quy luật chọn lọc tự nhiên luôn là thằng trọng tài công bằng nhất. Chỉ cần ta tìm ra mình, tìm ra một đức tin, hay đúng hơn là tìm ra sự thanh thản bất biến,
chẳng có gì là quan trọng đến mức không thể skip.
— AN TRƯƠNG
105 notes · View notes
windaroma · 7 months
Text
NGƯỜI TA LUÔN NÓI KHÍ CHẤT LUÔN HƠN NHAN SẮC MỘT BẬC. VẬY LÀM SAO ĐỂ RÈN LUYỆN KHÍ CHẤT?
1. Ngoại hình xinh đẹp rất quan trọng, nhưng sống đẹp còn quan trọng hơn nhiều!
2. Thích thứ gì, hãy tự kiếm tiền mua bằng được!
3. Có thể không tán đồng, nhưng đừng thiếu tôn trọng.
4. Hãy nghĩ cách kiếm tiền, chứ đừng nghĩ phải làm sao để tiết kiệm tiền.
5. Dù bạn có tức giận thế nào thì cũng đừng bao giờ la hét om sòm, mà hãy giữ bình tĩnh. Đừng bao giờ để nóng giận điều khiển con người bạn.
6. Nói ít làm nhiều, có thể đứng thì không ngồi, có thể đi thì đừng bao giờ đứng yên một chỗ.
7. Rác phải bỏ vào thùng, xung quanh không có thùng rác thì cầm tay cho đến khi tìm được thùng rác. Phép lịch sự tối thiểu với môi trường đấy.
8. Nếu bạn không thích công việc hiện tại, hoặc là từ bỏ không làm nữa, hoặc là hãy giữ yên lặng.
9. Khi nhìn rõ dối trá, hãy dũng cảm từ bỏ.
10. Nhất định phải làm một người có giáo dục.
11. Khi không thể quyết định, thì hãy để thời gian quyết định giúp bạn. Nếu vẫn không thể quyết định, thì cứ làm đã rồi tính sau. Thà phạm sai lầm, chứ đừng để lại nuối tiếc!
12.Trong tình huống không làm trái nguyên tắc, hãy luôn khoan dung với người khác, giúp được thì giúp, đừng bao giờ ép người vào đường cùng, luôn chừa lại một đường lui, và học cách tán thưởng người khác thật lòng.
13. Đừng làm một con nhím, đừng bao giờ cố tình kết thù với ai. Chẳng ai có thể ở cạnh ai cả đời được…
14. Tiền bạc rất quan trọng, nhưng không thể dựa vào cha mẹ hay người khác, bản thân phải đảm bảo khả năng kiếm tiền nhất định. Độc lập về kinh tế là nền tảng của một con người.
15. Đừng đánh giá mình quá cao trong tập thể, bởi vì khi bạn rời đi, bạn sẽ nhận ra, không có mợ thì chợ vẫn đông.
16. Chuyện đã qua hãy để nó qua đi. Buông tay rất khó, nhưng đâu phải là không làm được.
17. Ngay cả khi đã mất đi tất cả, bạn cũng đừng bao giờ đánh mất nụ cười của mình.
18. Thử đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, trước khi đưa ra bất kỳ một lời nhận xét nào.
19. Trong một số trường hợp, không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi đúng sai quá rõ ràng Sự thật đôi lúc không chỉ có đen và trắng.
20. Cho dù không ai thương bạn, bạn cũng phải yêu thương chính Bản thân mình.
Cre: vudieuthuy
43 notes · View notes
hoangpnd · 5 months
Text
Tumblr media
Đợt gần Tết có một bộ phim tài liệu ngắn được phát sóng trên VTV nói về Hội An. Nó không khác các bộ phim tôi từng xem là mấy nhưng điều khiến tôi để tâm là ước mơ của một bé gái sống cùng ông bà trong căn nhà cổ nào đó trong phố. Khi được hỏi em mơ về điều gì thì bất chợt em bật khóc bảo rằng em sợ mất đi ông bà của mình. Câu nói đầy chan chứa được em phát ra làm tôi bỗng nhói trong lòng mà hình như ai cũng có ước mơ như em, chỉ có thời gian là không chờ đợi chúng ta, phải không em?
Nhà tôi nằm ngoài phố cổ, mất khoảng vài phút đi xe nên hầu như ngày nào tôi cũng ra vào thường xuyên. Ba tôi về ở rể từ ngày cưới mẹ, cơ quan ba làm gần nhà ngoại tôi hơn so với nhà nội nên nghiễm nhiên từ đó tôi trở thành người Hội An rạch ròi.
Những ngày còn thị xã vào mỗi sáng tôi luôn ghi những dòng đầu tiên cho một ngày vào vở:
Thị xã Hội An, ngày ... tháng ... năm ...
Ngày ngày, ba chở tôi đi học trên chiếc Dream cũ mà ba rất quý. Có người hỏi mua nhưng ba không bán, họ trả giá cao cũng nhất quyết không vì với ba đó là kỷ niệm của một đời người. Tôi không bao giờ ngại ngùng vì ba đi xe cũ, mặc khác anh em tôi lại hào hứng những đêm được ba chở đi chơi vòng quanh, đi uống sinh tố ở cái quán nằm trong đình gần cây gia kèn vào mỗi cuối tuần.
Ngày ông tôi mất, hàng cây trước nhà chẳng còn chút lá nào vì những đợt gió quật mạnh đến xơ xác. Mưa rơi theo đám, thi thoảng lại trút xuống một trận mưa rồi lại tạnh vừa đúng lúc người ta hạ ông xuống. Dì Thủy ôm nắm đất rải xuống mà mắt rưng rưng, những cánh hoa trộn lẫn với màu nâu của đất chôn theo đời gian truân, đời cách mạng mà gian lao của ông.
Ngày bà tôi mất, hàng cây trước nhà nở hoa vàng rực rơi lác đác những cánh hoa nhỏ xuống vệ đường. Bát cháo xanh nao lòng mẹ chưa kịp đút bà để ở góc nhà, cái máy xay sinh tố từ nay lặng câm. Tôi thôi đi những đêm vào nhìn bà ngủ rồi đứng khóc một mình, thôi tỉnh giấc vì cơn đau của bà vang lên giữa đêm vắng mà không loại thuốc an thần nào có thể ngăn được.
Vơi đi nhiều.
📷 Canon FTb
🎞 Kodak Vision 3 500T
🖨 Dev & scan: Cinephile FilmLab Đà Lạt
#filmphotography #filmisnotdead #filmisalive #filmbyme #canon #kodak #hoian
4 notes · View notes
goc-xanh · 1 year
Text
Ngồi trên xe về lại Sài Gòn, mình không thể ngủ thẳng giấc như mọi khi. Mỗi lúc choàng tỉnh, mắt lại vô thức lướt qua khung cảnh phía bên ngoài cửa kính. Trời nắng lắm. Ngồi trong xe nhìn ra đã thấy hơi chói mắt. Thời tiết như thế kia, nếu được lựa chọn, chắc chẳng ai muốn chạy xe máy ngoài đường giữa trời trưa nắng.
Rồi mình thoáng thấy bóng dáng anh shipper, đang đứng giao hàng trước một căn nhà nào đó. Bất chợt lại nghĩ đến câu chuyện 1 nghìn đồng. Có những việc chẳng thể nào nhận xét đúng sai, càng không thể rạch ròi giữa tình và lý. Nhưng đứng trước những trường hợp như vậy, người lớn nên dạy trẻ con cư xử như thế nào cho phải?
.
Có lẽ chuyến đi Đà Lạt với nhiều em bé đã làm mình nghĩ ngợi sâu hơn về việc dạy con. Như tuần trước, khi liên tục được nghe chuyện hôn nhân của người khác, mình cũng đắn đo đôi chút về việc lập gia đình. Tầm tuổi mình, nhiều bạn đã yên bề gia thất. Nhưng mình thấy bản thân hãy còn non và xanh. Vẫn chưa đủ trưởng thành và chín chắn để suy tính việc lấy chồng.
Mình luôn nghĩ, qua 30 mới là thời điểm phù hợp để đưa ra quyết định gắn kết với ai đó cả đời. Bây giờ vẫn còn sớm lắm. Với những người độc thân như mình, thì viễn cảnh ấy lại càng xa vời vợi. Nhưng cũng chính là mình, tự tay đặt mua sách dạy con từ những ngày đầu của tuổi 20. Một phần vì giảm giá. Một phần vì lo sợ, đến ngày mình sinh con, cuốn sách ấy đã ngừng tái bản. Logic của mình kì lạ như vậy đấy. Nên việc mình đứng ngoài cuộc chạy đua "lấy chồng, sinh con" âu cũng là điều dễ hiểu hen. ♪♫*•♪
2 ngày ở Đà Lạt và hơn 1 tiếng ngồi trên xe.
10 notes · View notes
Text
Tumblr media
Interior of a Chinese pagoda in Rạch Giá, Vietnam
French vintage postcard
3 notes · View notes
hoanggianamdu · 1 year
Video
youtube
KHÁM PHÁ ĐẢO NAM DU - QUẦN ĐẢO HOANG SƠ ĐẸP HƠN TRANH HOẠ SƠN THUỶ HỮU TÌNH (NGÀY #1) | SHVLOG #156
Tập này Song Hỷ khởi hành từ An Giang đi xuống rạch Giá, ăn sáng tại nhà hàng và làm thủ tục đi tàu ra đảo.
Sẽ cho biết được hành trình ra đảo từ đất liền bằng tàu cao tốc như thế nào. 
Và cảnh Song Hỷ đặt chân lên đảo vào ngày đầu tiên thật thích với nhiều điều mới lạ chờ đợi.
12 notes · View notes
honhatduy · 2 years
Photo
Tumblr media
Nếu là một người miền Tây chính gốc xem Tro Tàn Rực Rỡ, hẳn bạn sẽ thấy đâu đó vừa quen vừa lạ.
Ngay từ đám cưới đầu phim, màu sắc và ánh sáng gợi nhớ ngay về những năm 2001 – cái thời mà đám tiệc buổi tối còn chạy máy phát điện, rạp cưới dựng bằng lá dừa, bia lon chưa tràn ngập và ban nhạc chơi đàn thay vì loa kẹo kéo.
Quen sao những xóm nhỏ bình yên dọc theo kênh rạch, “Tẻ nhạt hết sức nơi cái xóm Thơm Rơm này, nơi những người đàn ông ngập trong rượu và mối lo thất mùa rớt giá, con cái ốm đau; nơi những người đàn bà suốt ngày cắm mặt vá víu những chỗ rách trong nhà”.
Hoặc những khu chợ nhà lồng dơ mèm có bậc thang dẫn lối ra sông để người đi chợ bước xuống đò về.
Hay những người đàn ông quần áo lúc nào cũng dơ sình, ngày ngày quảy theo cái thau hay can nhựa khoét lỗ đi kiếm cá, bắt ba khía.
Nhưng bạn sẽ thấy lạ hoắc vì lời thoại quá văn học, dễ nhận nhất là lời dẫn truyện giọng Việt lơ lớ của nhân vật chính Hậu (Bảo Ngọc Doling) khiến phim thiếu hẳn chất giọng miền Tây.
Hóa trang chân dung Nhàn (Phương Anh Đào) và Hậu chưa thật sự thuyết phục, vẫn có cảm giác hai nhân vật như hai cô gái thành thị mới về quê ăn Tết một vài tuần; bù lại cả ba nữ chính đều diễn xuất ở mức chấp nhận được. Thúy Hạnh nhập vai người phụ nữ khùng rất tốt, tiếc là đất diễn không nhiều.
Hai nam chính cũng diễn tốt. Dương (Lê Công Hoàng) thể hiện tốt biểu cảm nét mặt, mấy lần ngồi cùng hôn thê bất đắc dĩ của mình tạo ra nét tương phản khắc họa sâu cá tính của nhân vật. Tam (Quang Tuấn) thì nổi trội ở diễn xuất hành động. Dương và Tam hợp lại khắc họa trúng phốc một phần lớn những người đàn ông miền Tây hiền lành, chịu khó nhưng vô tâm, hành động như con nít.
Mỗi khung hình đều có ngôn ngữ điện ảnh: Góc quay chọn lọc, lửa đẹp, sông nước đẹp, con người đẹp. Âm nhạc phù hợp và được tiết chế tối đa, không như mấy phim bộ đài Vĩnh Long cứ tới cảnh buồn buồn là kéo đờn cò rên rĩ.
Phim buồn, nhưng buồn ở mức chưa quá lay động cảm xúc vì nhịp phim cắt cảnh theo nguyên tác khá nhanh và nhiều. Cao trào cảnh này vừa chạm nhẹ thì cảnh mới chuyển đến ngay, thành ra cảm xúc trồi tuột như dích dắc. Cũng cần phải nói, việc chuyển tải trọn vẹn cốt cách và ý tứ truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư lên màn ảnh vốn dĩ không dễ, vì nó giàu nhiều lớp triết lý và thấm đẫm văn hóa của vùng đất miền Tây.
“Người ta té sông, ông đọc kinh sám hối thì tự dưng người ta nổi lên sao? Phải lấy tay mình kéo họ kìa, ông ơi”
Đúng như tên phim, mỗi nhân vật có một ngọn lửa âm ỉ riêng trong lòng, chỉ cần bén mồi khao khát yêu thương thì ngọn lửa ấy sẽ bùng lên một lần huy hoàng, để rồi sau tất cả chỉ còn lại đống tro tàn rực rỡ.
Đám cưới. Tiệc rượu say. Những ẩn ức trong tình yêu. Những hành động khó lý giải… Tôi thấy Tro Tàn Rực Rỡ tựa một phiên bản miền Tây của Chơi Vơi.
19 notes · View notes
airnanovietnam · 1 year
Text
Airnano Việt Nam - Máy bay nông nghiệp, máy bay phun thuốc, máy bay phun thuốc trừ sâu, máy bay xịt thuốc, máy bay phun thuốc t30, dji t30... Website: https://airnano.vn/ Map: https://www.google.com/maps?cid=9879571566586851852 Địa chỉ: A15 - 22A Đường Số 5, Tp. Rạch Giá, Kiên Giang 91000 Email: [email protected] Hotline: 0989756688 #Airnanovietnam #maybaynongnghiep
2 notes · View notes
nangvaan · 1 year
Text
Tumblr media
“…Cũng như đã từng bị đói, ta mới biết cái quý giá của thức ăn; đã từng chịu cái giá rét của mùa đông, ta mới mong đợi nắng ấm về; đã từng bị mất mát chia lìa, ta mới nâng niu từng phút giây đoàn tụ; đã từng trải qua tai nạn thập tử nhất sinh, ta mới yêu thương quá đỗi cuộc đời này. Cho nên ta đừng sợ khổ đau, cũng đừng chia cắt rạch ròi giữa hạnh phúc và khổ đau, vì nếu không có khổ đau thì ta sẽ không biết thế nào là hạnh phúc.”
Trích sách Hiều về trái tim - Minh Niệm
5 notes · View notes
coolloading98 · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media
Lặn xuống biển tìm mặt trời cho em...
(Ít khi mình được thấy mặt trời chìm ngay lằn ranh trời-biển, đa số là bị ăn ngay lưng lửng chừng mây)
Hoàng hôn công viên lấn biển Rạch Giá, Kiên Giang
23/04/2023
2 notes · View notes