Tumgik
#đọc thơ
dongsonglodang · 1 year
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
 “Cho em một góc nhỏ thôi được không
 Các ngày trôi đi mệt quá
 Đây là mùa xuân
 Dưới tán cây sắp trôi vào hạ
 Em rất cần
 Một chiếc ghế có tựa lưng
 Một cốc nước trong
 Một bầu trời mây trắng
 Bài hát quá dài
 Như những con đường em bỏ lại đằng sau
 Những ray tàu còn đợi em đi tới
 Vậy nên em chỉ nghỉ một lát thôi
 Nghe này, điều hạnh phúc bé nhỏ trong đời
 Là gì thế?
 Một người nắm tay ta khi mái đầu cả hai đã bạc
 Một con đường tháng Tư nhiều hoa
 Hay nỗi buồn đến trong ngày chật nắng?
 Điều bé nhỏ hạnh phúc trong đời
 Là nụ hôn đầu rơi xuống biển xanh
 Và im lặng
 Bài hát
 Con đường
 Ray tàu
 cần nghỉ ngơi."
(Thơ Lan Tử Viên)
182 notes · View notes
listsach01 · 1 year
Text
Tumblr media
Chúng ta thậm chí còn không thể nhìn ra cùng một màu xanh giống nhau, tại sao lại muốn người kia phải giống như mình tưởng tượng?
65 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 8 months
Text
Tumblr media
TÌNH TÔI.
Tình tôi là giọt thuỷ ngân, Dù nghiền chẳng nát, dù lăn vẫn tròn. Tình cô là đoá hoa đơn, Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn.
Lòng tôi rối những tơ đàn, Cao vời những ước, đầy tràn những mơ. Lòng cô chẳng có dây tơ, Ước sao đến thấp mà mơ đến nghèo!
Hồn tôi: giếng ngọt trong veo, Giăng thu trong vắt, biển chiều trong xanh. Hồn cô cát bụi kinh thành, Đa đoan vó ngựa, chung tình bánh xe.
Vậy mà tôi: anh chàng si, Chiêm bao vạn tải vẫn về xứ cô.
Nhà thơ Nguyễn Bính
10 notes · View notes
macaroonandcats · 2 years
Text
Tôi hỏi thơ về nỗi buồn hữu hạn Thơ bảo hãy đi tìm hạnh phúc vô cùng Trả lời thế khiến lòng tôi mông lung Vì vô cùng là điều chẳng ai biết Một đời người thay nhau đi mải miết Rất nhiều kẻ gục ngã giữa cơn mê Đôi khi bỗng lạc lõng quên đường về Thì hãy nhớ ngọn đèn kia dẫn lối Dù đêm giông hay mây đen sắp tối Xin trở về nơi có tình yêu Vì điều đó chẳng đòi hỏi nhiều Ngoài những thứ vốn thực sự đơn giản. . . . 22.1.2021
3 notes · View notes
banmaihong · 6 months
Text
Lời nhắc nhở đầu năm và Ngôi nhà Chánh Pháp (Huỳnh Phương - Huệ Hương)
Ảnh: BanMaiHong sưu tầm Nghe lại lời nhắc nhở đầu năm ! ♥Thật may mắn cho ai đó sống qua 65 tuổi Cảm ơn ai đã tổng hợp số liệu thống kê này! Đọc để hiểu chúng ta may mắn như thế nào nếu đã lên tuổi 65 và có nhà, có đủ ăn và đủ mặc. Dân số hiện tại của Trái đất là khoảng 7,8 tỷ người. Tuy nhiên, ai đó đã cô đọng 7,8 tỷ trên thế giới thành 100 người, và sau đó thành các thống kê tỷ lệ phần trăm…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
Text
Soạn bài Chiều xuân
Soạn bài Chiều xuân, Giáo án Tiny sẽ cung cấp tài liệu Soạn văn 11: Chiều xuân, hy vọng sẽ giúp ích cho học sinh khi chuẩn bị bài về tác phẩm này. Soạn bài Chiều xuân Bài thơ Chiều xuân đã khắc họa vẻ đẹp của chiều xuân bình dị, mộc mạc. Đồng thời diễn tả tình yêu quê hương đất nước của tác giả. Tác phẩm sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 11. Tài Liệu Tiny Edu sẽ cung cấp tài…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
itsnothingbutluck · 2 years
Link
Làm Thơ Tình Em ĐọcTác giả: Nhạc Trúc Hồ, thơ Trịnh Bửu Hoài
Làm thơ tình em đọc Cô học trò trường tôi Thơ vương rồi mùi tóc Ai đi về ngược xuôi Người đi về cô đọc Nên lòng buồn xa xôi Nên đêm về tôi thức Pha mực viết thơ tình Em đi về áo mỏng Quyện mùa xuân theo sau Hồn tôi chim én mỏng Âm thầm bay theo em Làm thơ tình em giữ Cô học trò trường tôi Yêu em không hề chán Tiếc tôi có một đời Làm thơ tình em chuộng Như màu đời áo em Chỉ một điều tôi muốn Em hiểu một điều thôi Hỡi người môi tím đỏ Như tình tôi biết không? Hỡi người tình môi tím đỏ Như tình tôi biết không?
1 note · View note
dongnhung · 2 years
Video
youtube
Vũ Trụ Ca💛Tiếng Thơ Huy Cận💎Ngọt Ngào Đằm Thắm Ru Ngủ Đêm Khuya
0 notes
nhu-an · 2 months
Text
“我生来平平淡淡,没有显赫世家,没有倾城面貌。惊艳不了青春,斑驳不了岁月。可我依然想温暖时光,饱读诗书,努力弥补我这平淡出生,后期绚烂绽放。”
Tôi sinh ra trên đời một cách bình thường, không gia thế nổi trội, không đẹp nghiêng thành. Thanh xuân không ngoạn mục, tháng năm chẳng mấy xán lạn. Nhưng tôi vẫn muốn sưởi ấm thời gian của mình như vậy, đọc nhiều thơ và sách, cố gắng bù đắp cho xuất thân tầm thường của mình bằng một tương lai rực rỡ.
- Như An dịch
Ảnh: Pinterest
Tumblr media
171 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 3 months
Text
Tumblr media
Tình yêu từ đâu mà ra?
Hồi trước, gia đình nào cũng có một album ảnh. Người ta chuyển nhà sẽ đi tìm cuốn album mang theo, người ta nhớ nhớ quên quên nhưng hỏi cuốn album ở đâu vẫn nhớ. Bây giờ bao nhiêu ảnh trong điện thoại cả rồi. 512GB thôi đã chứa được cả một thời tuổi trẻ.
Nhà mình cũng có một cuốn alum như thế, số ảnh này Mẹ mình đã cẩn trọng giữ gìn trong ngần ấy năm. Một thời gian sau khi Ba mất, có lần Mẹ đã ngồi ở đó lần giở từng tấm. Trầm ngâm.
Chỉ có Mẹ mới hiểu rõ nhất cuối cùng thì bản thân sẽ nhớ và quên những gì.
Suốt một đời dài Mẹ cứ hoạnh hoẹ Ba về cái cô nào đó ở Sài Gòn mà có lẽ ký ức của Ba về cô ấy đã dừng lại vào cái ngày họ rời tay nhau. Hơn 20 mươi năm đầu ấp tay gối, Ba có vô vàn lỗi sai khác nhau nhưng có một điều là chưa bao giờ Mẹ bắt được Ba lén phén với ai. Sự chung thuỷ của một người đàn ông nếu có, chỉ là như vậy thôi.
Những lần uống say Ba cứ ngâm mãi cái câu thơ trong bài Hai sắc hoa Tigôn của TTKH: “…Mà từng thu chết, từng thu chết / Vẫn giấu trong tim bóng một người”. Cái bài thơ nó dài đằng đẵng mà cả đời Ba chỉ ngâm đúng có 2 câu... bảo sao Mẹ chẳng dỗi hờn.
Nhưng có lẽ vậy, mùa thu mà Ba yêu nhất là cái mùa thu chết ấy.
Ba lấy Mẹ ở cái tuổi muộn màng như vậy một phần là vì ông Nội tìm mãi mới ra một người con gái ăn học đàng hoàng và hai bên gia đình môn đăng hộ đối. Ông là nhà Nho, 15 năm học chữ Nho để đọc sách, bốc thuốc Bắc chữa bệnh cho dân. Ông có những nguyên tắc của riêng mình trong cuộc sống, vì thế tiêu chuẩn chọn vợ cho người con trai lớn mà ông kỳ vọng nhất cũng khắt khe hơn. Mình đã luôn biết ông Nội không phải người hẹp hòi khắc nghiệt. Cái cách mà một người đầy nguyên tắc nhưng thấy đứa cháu gái của mình đi ra, đi vô bốc táo đỏ trong kệ tủ thuốc ra ăn vụng và không la rầy một tiếng, đến khi hủ táo vơi dần, ông từ tốn chẳng nói năng gì mà lấy cái hủ ra, đổ đầy táo vào và đặt lại chỗ cũ (cho mình lấy tiếp) khiến mình tin rằng, ông vốn là người có chút ấm áp.
Mình đã luôn hiểu, tư duy môn đăng hộ đối của ông nếu có sai thì nó cũng chỉ là hệ luỵ của thời đại. Chỉ là mãi sau này mình mới hiểu, có thể ông nhìn được điều gì đó mà người khác thì không. Tình yêu có thể không đến từ những rung cảm vô điều kiện mà nó có thể đến từ nhiều lý do, dù rằng cuối cùng đều sẽ dẫn về sự nóng bỏng trong cõi lòng.
Hơn 20 năm Ba Mẹ mình sống với nhau, một cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu nhưng được duy trì bằng sự tôn trọng và những niềm thương kín đáo vô cùng. Mẹ tôn trọng Ba vì Ba uyên bác và rộng lượng, Ba tôn trọng Mẹ vì Mẹ đằm thắm, hiểu lẽ phải và vất vả nhiều. Những năm ấy cũng có vô vàn những lần cãi vả đau điếng lòng nhau nhưng với mình, tất cả đều là một phần cuộc sống. Và mình chọn nhớ, nhưng không nhắc.
Tình yêu đã ở đó nhưng theo một cách khác. Ba sẽ nhường Mẹ xem kênh truyền hình có cải lương mà Mẹ thích dù Ba đã biết kênh nào đang chiếu bóng đá, Ba ngồi đọc báo cả đêm để canh mẹ ở bệnh viện hồi mẹ phỏng ở tay, Ba luôn ra ngoài hút thuốc chỉ vì có lần Mẹ bảo khói thuốc gây ngột ngạt cho cả nhà. Cái lần đám tang ông Ngoại, Ba hỏi Mẹ điều gì đó và giữa những buốt nhức tâm can của chính mình, Mẹ cáu bẵng quát lên, tiếng quát vang ra trong không gian rộng lớn và yên ắng. Ba chỉ từ tốn: “đừng lớn tiếng thế em”.
Còn Mẹ, miệng chẳng bao giờ nói lời thương vậy mà mỗi mùa hè khi bệnh suyễn của Ba khiến Ba ho nhiều hơn, Mẹ nhặt hoa sứ ở trường về phơi khô, ngày nào cũng nấu nước để ở đầu nằm cho Ba: “uống đi để nó nguội”.
Mình đã 26 tuổi rồi. Tình yêu luôn là một phần trong người mình nhưng nhân tình thì vẫn cứ vời xa, vì mình không sẵn sàng cho những điều mình không chắc chắn. Và hơn hết, tình yêu thì quan trọng đấy nhưng mỗi giai đoạn trong đời sẽ có những điều khác hiển hiện và quan trọng không kém. Nhân duyên là một thứ có hạn kỳ nhưng tuần hoàn, những gì ta thả bay đều sẽ đậu về theo một cách khác vào một thời điểm chính xác hơn, tình yêu là một loại nhân duyên như thế mà.
Mình nhớ lần đầu tiên mình đi qua chỗ anh ngồi, cái cách anh chống tay lên càm suy tư làm mình thấy quen vãi. Gần 3 năm rồi sau khi Ba mất, mình mới thấy lại bộ dạng suy tư của một người (đàn ông). Sự phải lòng của mình nảy mầm chỉ từ một điều vô cùng nhỏ nhặt như thế và nó được duy trì qua ngày tháng chỉ bằng những nhỏ nhẹ, hiền lành cũng y chang.
Chỉ khác là Ba yêu mình cả đến khi về bên kia thế giới, mình yêu Ba cả khi Ba chỉ còn là sương khói, còn anh và mình — ngang qua nhau ở đoạn này mà thôi.
Tình yêu là tình yêu mà tình yêu cũng chỉ là tình yêu thôi. Ta giữ lấy nó để ta sống cho mình, tất cả những hồi ��c và nhớ thương bất tận chỉ nên là của một mình mình thôi. Nó sẽ được nói ra một cách có nghĩa, khi nhớ thương là hai chiều.
— AN TRƯƠNG
84 notes · View notes
chang-trai-cua-gio · 7 months
Text
🔥 Chào bạn. Bạn ổn chứ ?
Chắc có lẽ là không. Nhưng dù không ổn, khi được hỏi bạn ổn chứ.
Có lẽ bạn sẽ vẫn gật đầu.
Gật đầu vì bạn lớn rồi, vì lớn rồi nên không ổn vẫn cứ phải tỏ ra mình ổn.
Gật đầu vì bạn từng than rằng mình không ổn, nhưng cơ bản người đời chẳng mấy ai thật sự quan tâm.
Vậy nên thay vì lắc đầu, nói rằng mình đang bất ổn. Bạn cười nhạt 1 cái. Và tự nhủ rằng, cũng ok thôi. Tôi ổn.
🔥 Cuộc sống này, vất vả quá phải không ?
Đã bao lâu bạn thèm 1 giấc ngủ thật ngon.
Đã bao lâu bạn không cần phải suy nghĩ.
Đã bao lâu bạn rồi bạn không còn có thể thả hồn vô tư lự.
Đã bao lâu rồi bạn không còn có thể dễ dàng với bản thân, cho mình những thú vui thật nhẹ nhàng ?
Chắc, đã lâu lắm rồi nhỉ.
Nhưng lớn rồi mà, bao thứ phải lo toan, bao điều phải lưu ý.
Bạn vào đời với chí lớn và mộng mơ, tin rằng chỉ cần ta cố, ta sẽ làm được. Rồi bạn ngã.
Bạn yêu đầy chân phương, quan tâm chẳng toan tính. Rồi bạn bị phụ.
Bạn cho đi hết mình, chơi thân nhiệt tình. Rồi bạn bị lợi dụng, bị quay lưng ?
Hay lắm khi bạn chẳng làm gì, cũng bị hiểu nhầm, hàm oan, thị phi điều tiếng ?
🔥 Nhìn lại cuộc đời, trên thấy cha mẹ khổ.
Dưới thấy con còn ngây thơ.
Bên cạnh là bạn đời.
Xa hơn là bạn bè.
Xa hơn nữa là những người bạn cần tri ân. Hoặc những người mà bạn quan tâm.
1 mớ trách nhiệm thập cẩm, tựa như cái bánh mì kẹp, khiến bạn khó có thể nuốt trôi. Khó có thể thư thả tư duy, thanh thản đầu óc mà tìm đường đi lối lại.
Tôi cũng chẳng dám nói, tôi có thể giúp gì được cho bạn.
Câu chuyện cuộc đời mỗi người, họ phải tự thân mà giải quyết.
Cuộc chiến của mỗi người, họ phải tự làm binh lính mà đấu với số đời.
Tôi chỉ muốn nói rằng. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có thua cuộc, nó cũng chỉ là nhất thời.
Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có bò lết trên đôi chân gẫy vụn, bạn cùng sẽ bò dần đến đích.
🌈 Tin nhắn này được gửi đến cho bạn, người đang đọc đến cuối.
Hi vọng khi bạn đọc được, bạn có thể cười lên nếu bạn đang khóc.
Dịu đi nếu bạn đang giận dữ.
Cười lên nếu bạn đang buồn bã.
Nước mắt nhoà đi để mọi thứ trôi qua.
Tin nhắn này được gửi đi để hi vọng khi bạn đọc được. Bạn có thể hít 1 hơi thật sâu, và thở ra thật nhẹ. Xả mọi ưu tư vào cõi đời ô trọc, trả lại hết tiêu cực về với vũ trụ bao la.
Có thể tin nhắn này không làm được nhiều như thế. Có thể nó chỉ có thể dẫn dắt tâm trạng cảm xúc của bạn 1 chút mà thôi.
Nhưng dù thế nào, cũng mong bạn sẽ ổn
Dù thế nào, cũng tin rằng bạn sẽ ổn.
Còn lại hãy tiếp tục chiến đấu, tiếp tục kiên cường, tiếp tục bao dung cho chính bản thân, không nghĩ ngợi về những sai lầm của quá khứ, và mạnh dạn bước tiếp nhé bạn ơi.
Cõi đời này lắm lúc ô trọc, chẳng ai buồn quan tâm ai. Tôi cũng chỉ là 1 người lạ qua đường. Nhưng thực sự, nếu có thể, mong những điều cát lành nhất sẽ đến với bạn. Và đừng quên giữ lại cái ban sơ trong thiện tâm của chính mình bạn nhé.
Quên hết đi và coi như ngày hôm nay, bạn lại bước lại từ đầu. Có được không ?
Lại đây nào, cho mình ôm bạn 1 cái
Cười lên nào, cho vui vẻ hân hoan. !
Nguồn và ảnh: FB: Hoàng An
Tumblr media
146 notes · View notes
listsach01 · 1 year
Text
Tumblr media
Ngay cả những người trông có vẻ bình thản, khi thử gõ vào tận đáy lòng thì đâu đó vẫn vang lên âm thanh buồn bã.
Natsume Soseki
38 notes · View notes
nhanam · 4 months
Text
Tumblr media
Yo! Chúc mừng năm mới các người dùng tumblr và theo dõi tumblr Nhã Nam ૮ ˙Ⱉ˙ ა!!
Chúc mọi người năm nay mạnh khỏe bình an, liên tục gặp được đúng sách đúng thời điểm, chờ/manifest ký kết khế ước với wỷ hay sao đó được cuốn sách mình săn lùng tái bản, cuối cùng cũng đọc đến cuốn sách mình mua cất từ lâu, vẫn yêu như lần đầu tiên cuốn sách mình từng yêu khi đọc lại...
Chúc cho chúng ta dù đọc ít hay nhiều cũng sẽ có một khoảnh khắc nào đó tay bắt mặt mừng giữa những trang sách, và ở đây, trên tumblr này giữa vô vàn những mạng xã hội chỉ chực chiếm hết bộ nhớ và attention span ngày càng ngắn :P
Năm nay, tớ khai niên bằng một cuốn nhẹ nhàng thui. Tập thơ Gửi V.B của nhà văn nhà thơ Phan Thị Vàng Anh, Nhã Nam xuất bản từ năm 2006 lận, giờ có lẽ chỉ còn lưu truyền trên mạng. Cũng muốn nói câu thoại trong một kịch bản đẹp là tớ có được tập thơ này nhờ có duyên với Nhã Nam, nhưng kịch bản đẹp thì thường khó nên xin thú thật là tớ đã phải săn lùng và mua lại từ một tiệm sách cũ mà giờ đã nghỉ bán ; ;
đợi trời Hà Nội hết rét tớ sẽ risk my nonexistent career đăng những đoạn hay hay lên cho quý vị cùng thưởng thức 🍵
Tumblr media
Thế nha mọi người, năm nay tiếp tục làm bạn trên này nhé :""
29 notes · View notes
cayeutinh · 2 years
Text
Em gái nhỏ tôi quen, vừa mới mất hôm qua.
Bệnh trầm cảm giết chết em trong âm thầm, không một ai biết, không một ai giúp đỡ, em đã chết đi mà không được bất kỳ ai cố giữ dù chỉ một lần.
Tôi ngồi thơ thẩn cả ngày, tôi đọc từng bài một em đăng trên facebook, suốt 2 năm qua, dường như mọi lời nói, mọi bức ảnh của em đều là mỗi một tín hiệu cầu cứu, tôi nghĩ, chỉ cần ai đó chăm chỉ quan sát em là có thể nhận ra ngay. Vậy mà không có bất kỳ một ai làm thế cả.
Tôi không phải người tốt, tôi cũng đã chẳng thể giúp cho em, hay giúp cho bất kỳ ai đau khổ trong thế giới nội tâm của họ. Tôi chỉ là người trần mắt thịt, vĩnh viễn là vậy, chỉ có thể ngồi đây cầu mong những người tôi quen biết, không, là tất cả mọi người trên thế giới này, đều sẽ luôn có một vài người nguyện ý ở cạnh bạn, vào lúc lạnh lẽo nhất, họ bước tới choàng cho bạn một chiếc khăn, để bạn luôn biết rằng, đôi khi cứu lấy mạng một ai đó, chỉ cần một chiếc khăn choàng này là đủ .
Tôi chưa bao giờ sợ hãi cái chết, vì tôi không phải một người cô đơn, nhưng nếu một ngày tôi đơn độc mà chết đi, không một ai nhớ đến, ắt hẳn đó sẽ là thứ đáng sợ nhất cả cuộc đời tôi.
Yên nghỉ nhé em.
Tumblr media
153 notes · View notes
banmaihong · 7 months
Text
Phôi Phai! (Huỳnh Phương - Huệ Hương)
Thuở niên thiếu, Thú đọc sách là thú vui tao nhả nhất!  Có khi mải  mê quên cả thế giới bên ngoài Đôi lúc bị ma lực quyến rũ… phải nhập vai Đúng nhân vật  nhiều tác phẩm để đời rất đa dạng!  Continue reading Untitled
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
Text
Soạn bài Chiều xuân
Soạn bài Chiều xuân, Giáo án Tiny sẽ cung cấp tài liệu Soạn văn 11: Chiều xuân, hy vọng sẽ giúp ích cho học sinh khi chuẩn bị bài về tác phẩm này. Soạn bài Chiều xuân Bài thơ Chiều xuân đã khắc họa vẻ đẹp của chiều xuân bình dị, mộc mạc. Đồng thời diễn tả tình yêu quê hương đất nước của tác giả. Tác phẩm sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 11. Tài Liệu Tiny Edu sẽ cung cấp tài…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes