Tumgik
#mua bán nhà đất an toàn
muabannhadatonline · 2 years
Text
Tumblr media
Mua bán, ký gửi nhà đất có (sổ đỏ / sổ hồng), Tp.hcm, Đất Bình Thuận… .giá rẻ nhất, uy tín
Mua bán nhà trực tuyến có thương hiệu bất kỳ sản phẩm đa dạng, mang lại cho khách hàng những sản phẩm chất lượng, định lượng và giá trị sinh lời cao để yên tâm sản xuất.
Mua Bán Nhà Đất Online 195/6 Nguyễn Văn Thương, Phường 25, Bình Thạnh, Thành phố Hồ Chí Minh Điện thoại: 0919715768
1 note · View note
len-yolo · 10 months
Text
Tumblr media
CHÚNG TÔI CHIA TAY RỒI.
Đêm giáng sinh năm đó, cô ấy nói cô ấy muốn ăn một chiếc bánh kem, thế nhưng, bởi vì tan làm muộn, chỗ bán bánh kem lại xa, nên tôi đã không đi. Kết quả trở về nhà, cô ấy thấy tôi không cầm theo bánh kem liền khóc, khóc rất thương tâm. Sau đó, cô ấy nói, cô ấy khóc chỉ vì không được ăn bánh kem thôi, còn tôi vẫn cứ không hiểu nổi, tại sao một cô gái đã hai mươi mấy tuổi lại có thể khóc vì không được ăn một chiếc bánh kem như thế. Chỉ đến bây giờ tôi mới hiểu, khi ấy cô ấy nói dối tôi, cô ấy chỉ là cảm thấy tôi không quan tâm đến cô ấy.
Vào cuối mỗi tháng, cô ấy thường phải làm tăng ca đến hơn 12 giờ đêm. Tiểu khu chúng tôi sống ở ngay bên đường lớn, xuống xe là đến, vậy mà cô ấy vẫn muốn tôi xuống cửa tiểu khu đón mình. Phía bên kia tiểu khu đèn đường đều thắp sáng, lại có nhân viên an ninh bảo vệ 24/24, tôi luôn cảm thấy việc đón cô ấy là không cần thiết, nên thường nói với cô ấy: "Tiểu khu này rất an toàn, em không cần phải sợ". Nghĩ đến đây, tôi luôn muốn khi ấy có thể giữ chặt miệng mình lại. Cô ấy nhát gan như vậy, sợ tối như vậy, lại gầy nhỏ như vậy, nếu lúc đó tôi có thể nắm chặt tay cô ấy thì tốt biết bao. Thế nhưng, bây giờ, đã không còn cơ hội nữa.
Một lần, lúc tôi chơi điện tử, cô ấy ở bên cạnh, vừa lướt điện thoại vừa nói với tôi rằng YSL vừa cho ra mắt son môi phiên bản giới hạn nhân dịp Giáng sinh. Bạn trai của cô bạn gái thân nhất của cô ấy đã canh đúng đến 0 giờ để giành mua được một thỏi tặng cô bạn ấy. Khi đó, tôi đang thua mất ba trận nên khó chịu nói:
“Không phải chỉ là một thỏi son thôi sao? Làm gì mà phải kích động bất ngờ đến vậy.”
Cô ấy giận dỗi bảo:
“Nhưng mà anh còn chưa từng nghĩ tới việc đem lại bất ngờ cho em, đừng nói đến khoản chi tiêu hạn chế, anh chỉ cần nghĩ tới việc mua cho em một thỏi son thôi, em cũng đã cảm tạ trời đất rồi”.
“Thế nhưng giờ em nhắc anh như vậy, thì em còn bất ngờ cái gì”.
“Em một chút cũng không muốn nhượng bộ.”
Sau đó, cô ấy điên cuồng săn lùng để mua thỏi son đó, mà tôi kì thực cũng mua hơn nghìn trang bị cho trò chơi của mình. Nếu như có thể quay trở lại, tôi nhất định sẽ không mua trang bị nữa, sẽ mua quà cho cô ấy, chí ít như thế, lúc này, khi dùng thỏi son đó, cô ấy có thể nhớ đến tôi. Chỉ là, không có nếu như, cũng không thể quay ngược thời gian được nữa.
Trước đây, tôi luôn thích náo nhiệt, ngày lễ, cuối tuần, sinh nhật đều nghĩ đến việc cùng bạn bè ra ngoài vui chơi, cho nên, vẫn luôn thích tụ tập đông người, luôn bỏ qua đề nghị chỉ hai người ở bên nhau của cô ấy, còn cảm thấy cô ấy chẳng ra sao hết.
Cô ấy luôn nói muốn tới Thổ Nhĩ Kỳ, muốn ngồi khinh khí cầu ngắm bình minh trên thung lũng, muốn cho những con hải âu trên biển Á - Âu ăn, muốn chụp ảnh trong khách sạn hang động...Tôi luôn nói được được được, nhưng thực ra chẳng bao giờ đi.
Sau này, tôi lén coi weibo, thấy cô ấy đi qua rất nhiều nơi. Thật tốt. Cô ấy vẫn là không nên nhớ đã từng có một người chỉ nói mà không làm như tôi.
Cuộc sống có quá nhiều chuyện, từ chuyện nhỏ nhặt trong công việc, áp lực của lãnh đạo đến lời cằn nhằn của mẹ cha, cho nên, tôi luôn hi vọng cô ấy có thể hiểu tôi, hỗ trợ tôi, không muốn cùng cô ấy nói ít hơn một câu, lui một bước. Khi cô ấy giận, khi cô ấy tủi thân, tôi vẫn cứ cùng cô ấy tranh cãi đúng sai cho bằng được. Hiện tại, nghĩ lại những chuyện đó dưới góc nhìn của người ngoài cuộc, tôi cảm thấy tôi đích thực là một tên chẳng ra gì.
Hôm đó, cô ấy gói ghém hành lý dọn đi, tôi còn nổi giận, cho rằng cô ấy chắc hẳn lại như mấy lần trước, giận dỗi vài ba ngày rồi thôi. Thế nhưng, ngày đó không có nữa, không còn những lần cố tình nói lớn để gây sự chú ý với tôi, không còn âm thanh mệt mỏi cùng tôi tranh luận sai đúng, cũng không còn những lần nói cô ấy sẽ không bao giờ quay trở lại. Tôi không muốn nghĩ tới, chỉ là như bao ngày hè bình thường khác, cô ấy mặc chiếc váy mà tôi vẫn từng quen thuộc, rời đi.
Khi tôi ý thức được việc tôi đã triệt để mất cô ấy thì đã là ba tháng sau. Cô ấy xóa weixin của tôi, chặn weibo của tôi, xóa mọi thứ liên quan đến tôi trên mạng xã hội. Cô ấy không còn như trước, không viết mấy câu buồn bã sau chia tay, mà thay vào đó là những câu chuyện hàng ngày, những bữa tiệc và những bức ảnh chụp tự sướng, tin nhắn của tôi, cô ấy chưa từng hồi âm lại. Phải mất một thời gian dài, tôi mới thực sự tin rằng tôi đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của cô ấy.
Tôi luôn nghĩ, rốt cuộc, cô ấy từ khi nào đã quyết định rời xa tôi?
Có lẽ là năm tháng trước, cô ấy bảo tôi xuống lầu đón, nhưng tôi còn đang bận chơi game nên không đi. Sau đó, cô ấy hình như không còn bảo tôi đi đón cô ấy nữa.
Có lẽ là bốn tháng trước, cô ấy nói muốn ra một cửa tiệm để ăn, tôi từ chối, viện lý do quá xa nên không đi, cô ấy sau đó hình như cũng không rủ tôi ra ngoài nữa.
Có lẽ là ba tháng trước, cô ấy phát hiện tin nhắn của một em gái khóa dưới gửi cho tôi, trước đây cô ấy luôn nói học muội nên tránh, mỗi lần cô gái đó gửi tin nhắn tới đều tức giận, chỉ là lần đó, cô ấy chẳng nói gì.
Tôi bây giờ đã hiểu rồi.
Điều cô ấy muốn không phải là ăn một chiếc bánh, mà là tôi có thể vì cô ấy mà bỏ ra tâm ý thế nào.
Thứ cô ấy muốn không phải là một thỏi son, mà là tôi có thể vì cô ấy mà tạo ra bất ngờ vui vẻ.
Điều cô ấy ghét không phải là em gái khóa dưới, mà là việc tôi đã không vì cô ấy mà bỏ đi những mối quan hệ không liên quan.
Tôi hiện giờ thực sự hiểu rõ rồi, chỉ là cô ấy không quay lại, cô ấy đã có người khác.
47 notes · View notes
tapnhan · 5 months
Text
Tumblr media
FOR ALL THE TEA IN CHINA - SARAH ROSE
Lâu lâu mới lại trồi lên. Cuốn này kể chuyện lịch sử mấy thế kỷ trước, thời mà người ta còn đi lại bằng thuyền buồm, Anh & Trung Hoa vẫn còn là đế quốc ngồi gây nghiện cho nhau bên thì thông qua nha phiến bên thì qua … trà. Trà lần đầu được giới thiệu ở Anh quốc vào những năm 1600 như là 1 phần của hồi môn của công chúa Bồ Đào Nha, Catherine của Braganza khi cô được gả cho vua Charles II. Được xem như 1 loại xa xỉ phẩm nhập khẩu từ Viễn Đông xa xôi uống vào vừa để thể hiện đẳng cấp mà lại còn vừa miệng ở cái thời tiết vừa lạnh vừa mưa suốt ngày tại Anh nên là càng ngày trà càng được phổ biến rộng rãi. Trà lại vừa nhẹ vừa bảo quản được lâu, rất phù hợp với việc di chuyển hàng tháng trời trên hải trình nên càng được nhà buôn tích cực thúc đẩy tiêu thụ. Dân tình ham uống trà vô độ, đến giữa thế kỷ 18 lượng tiêu thụ trà tại Anh còn nhiều hơn cả bia. Tương truyền cứ 1/10 bảng chính quyền thu được là đến từ riêng thuế nhập khẩu và bán trà không là đủ biết người Anh thời đó đưa trà lên hàng thức uống quốc dân như nào rồi.
Trong khi đó Trung Quốc thời đó vốn là xã hội nông nghiệp tự túc nên là ko có nhu cầu với hàng hoá của châu Âu, bán gì dân Tàu cũng ko chuộng. Công ty Đông Ấn thời ấy đang được hưởng vị thế độc quyền trên đường giao thương Trung-Anh vò đầu bứt tai mãi ko biết buôn gì để lấy tiền mua trà thoả mãn cơn khát tại nhà. May cái lúc ấy mới giành được quyền kiểm soát Ấn Độ, kế thừa lại ngay ngành công nghiệp thuốc phiện từ Đế chế Mughal đang suy tàn, nhanh trí tuồn lậu mặt hàng này sang TQ bán ngay đặng lấy bạc cân bằng lại cán cân thương mại. Mấy trăm năm trời buôn bán đang ngon trớn đếm tiền mỏi tay tự nhiên đến ngày triều Thanh thấy dân tình nghiệp ngập dữ quá cả ngày suốt ngày bay lak, quốc kế dân sinh khó khăn nên là mạnh tay hẳn trong việc cấm hút chích, ngăn chận việc nhập lậu thuốc phiện từ nước ngoài.
Anh Quốc lúc ấy mới tả hoả là thâm hụt nguồn thu thế này thì tiền đâu mà mua trà bây giờ. Nên là một mặt kéo ngay hạm đội Hải quân hùng hậu sang “ngoại giao” pháo hạm, oánh cho quân TQ chạy tụt quần. Triều Thanh thua cuộc buộc phải ký Hiệp ước Nam Kinh nhượng tại Hồng Kong cho người Anh toàn quyền sử dụng cũng như cho phép các thương nhân nước ngoài được quyền giao thương và cư trú từ 1 cảng duy nhất trước giờ ở Quảng Châu lên 5 cảng mậu dịch mới để tha hồ buôn bán. Bên cạnh đó chính phủ Anh cũng lên kế hoạch tự trồng và sản xuất trà để ko bị phụ thuộc vào nguồn hàng trà đến từ TQ nữa. Vốn thấy rặng Himalaya ở Ấn Độ cho có núi cao án ngữ, đất đai thì màu mỡ trưa có sương, sáng sớm còn có giá vừa có thể cung cấp nước cũng như bảo vệ cây chè khỏi nắng gắt mặt trời vừa giúp làm ngọt lá trà làm hương vị đậm đà tinh tế hơn. Tựu chung thời tiết rất giống với những vùng trồng trà nổi tiếng của TQ.
Trước đó Anh cũng đã thử nghiệm tự trồng trà ở đất Ấn rồi với lá trà bản địa ở tỉnh Assam. Vị trà Assam chát, uống ko thanh, ko thể sử dụng mà sản xuất ra mặt hàng chất lượng cao được (ngay cả hiện tại trà Assam cũng ko được xem là dòng trà cao cấp mà thường chủ yếu dùng để pha ra các loại blend khác). Mặc dù giống trà được trồng thử nghiệm số lượng nhỏ ở Himalaya trước đó cũng là giống trà được nhập chính từ nguồn TQ nhưng do chỉ được nhập trộm từ cảng Quảng Đông nơi duy nhất người Anh được phép lai vãng trước chiến tranh nha phiến lần thứ 1 nên chất lượng ko được tốt. Vậy nên là cần phải có giống tốt nhất cũng như phương thức sản xuất chuẩn chỉnh cũng kinh nghiệm đến từ chính người TQ. Mà những cái này trước giờ Trung Quốc giữ như giữ của chắc chắn ko thể nào lấy được từ con đường ngoại giao bình thường được. Thôi hỏi ko nói thì ta tự đi … chôm. Công ty Đông Ấn đã tiến hành phái cử Robert Fortune - thợ săn cây kiêm nhà thực vật học người Scotland thực hiện nhiệm vụ thời nay có thể xem như là 1 loại gián điệp kinh tế thâm nhập vào sâu bên trong nội địa TQ, tới những khu vực trồng trà nổi tiếng vốn vẫn bị cấm chỉ với người nước ngoài và mang về giống trà xanh tốt nhất  cũng như phương thức sản xuất bí truyền để về tự thử nghiệm lại tại Ấn Độ.
Cuốn này hơn 300 trang non-fiction nhưng do được cô nhà báo tổng hợp viết lại nên rất là bánh cuốn. Đọc hiểu được nỗi khổ của cái thời đi phượt mà ko biết tiếng, hiểm hoạ vây quanh từ bệnh tật đến cướp biển, sơn tặc, đến thuê nhân viên làm phiên dịch kiêm bảo kê mà còn bị tụi phản chủ này nó lừa rồi có lúc bị bỏ rơi thiếu tý nữa là ko còn mạng trở về. Để kiếm được cây giống trà xanh và trà đen (TQ gọi là hồng trà) cũng như giải được những câu đố về việc sản xuất trà trước giờ vẫn được giới trí thức phương Tây thần thoại hoá (vì TQ đóng cửa mà có biết thông tin gì đâu. Noại giao xin xỏ uy hiếp bao nhiêu năm trời TQ nhất quyết ko chịu share trà thế sản xuất như nào, được trồng ở đâu. Tên gì mà toàn Long Đỉnh, Bích La Xuân, Thiết Quan Âm … chả hiểu liên quan gì đến nhau)
Thực ra 2 loại này đều từ 1 loại cây nhưng chỉ có cách chế biến khác nhau thôi.) thì Fortune đi lần lượt tới khu trồng trà xanh ở Chiết Giang, An Huy sau đó đi về mạn núi Vũ Di, Phúc Kiến. Việc đi về vùng trà xanh thì dễ dàng hơn chỉ cần xuôi dòng Dương Tử là có thể đến được. Riêng trà đen là loại được chuộng ở Anh quốc hơn thì do loại này chủ yếu trồng sâu trong núi, tít bên trong nội địa vốn là khu vực người nước ngoài trước giờ bị cấm cửa. Từ Thượng Hải để đến được biên giới giữa tỉnh Phúc Kiến và tỉnh Giang Tây gần được khu vực này cũng phải đi đường bộ mất 3 tháng vô cùng gian khổ. Cũng may là mấy tộc Trung Quốc mạn phương Bắc có những người có nét rất Tây, Fortune cạo đầu để đuôi sam rồi bận đồ Trung Quốc vào mặc dù cũng có nổi bật hơn bình thường nhưng vẫn xem như trà trộn được nên là công tác này mặc dù có nhiều khó khăn nhưng SPOILER (thực ra ai cũng biết: )) đã thành công vận chuyển một lượng lớn hạt giống trà cũng như các thiết bị vật tư cần thiết được sử dụng tại các xưởng của TQ. Việc trồng thử nghiệm ở Ấn Độ  và sau này ở khác thuộc địa trồng trà khác như Sri Lanka …đã thành công rực rỡ.
Do trà được trồng tại các khu thuộc địa này được điều chỉnh để phù hợp với khẩu vị phương Tây hơn (hồi trước lúc chưa trồng được ng Anh chỉ mua được trà hạng thấp từ TQ thôi, song song với việc ngành công nghiệp làm được ở thuộc địa châu Mỹ phát triển nên trà Anh chuộng bỏ đường để uống nên sẽ sử dụng những loại trà có vị chát hơn) nên riêng về mảng trà đen thì sau này được đánh giá là vượt hẳn trà Tàu về mặt chất lượng, số lượng cũng như giá cả. Trong khi đó ở TQ trà là uống trơn ko ko bỏ đường hay pha lẫn bất cứ thứ gì nhưng vẫn vô cùng ngọt và thơm, đặc biệt là trà xanh, trà hoa TQ vẫn là ở một đẳng cấp riêng khó nơi nào có thể sánh bằng.
Nói đúng chủ đề yêu thích nên hơi dài nhưng lâu rồi mới đọc được quyển lôi cuốn và đọc trôi như vậy nên đặc biệt với những bạn nào mê trà nói chung rất recommend cuốn này.
3 notes · View notes
trongkien1008 · 10 months
Text
Thành phố này ngày một đông, gã nghĩ. Khung cửa cách âm gã đóng chặt vẫn không ngăn nổi tiếng ì ì của phương tiện dồn ứ dưới đường. Gã đọc được ở đâu đó nếu như đoàn xe chỉ cần có một chiếc đi dưới 20 cây số một giờ, là bắt đầu khởi phát của sự ùn tắc. Gã đã quên bẵng đi, nhưng hôm nay lại nhớ. Một kiến thức vô vị nhưng không thể quên. Chúng ta hơn máy móc ở một điểm đó là không phải cái gì muốn xoá là xoá được.
Thành phố này giờ đây đang bị như thế, như một chai rượu với thể tích có hạn, loài người dồn về đây mỗi lúc một nhiều, mỗi năm một nhiều và có lẽ một ngày sẽ tới lằn ranh của nó.
Mọi thứ ồn ào đến nỗi gã ước một ngày tỉnh dậy sau một cơn say tất thảy loài người biến mất hết, chỉ còn gã ngồi trên tấm đệm của mình, lục lọi đống đĩa cũ và cho vào chiếc máy hát Philips được khuyến mại sau khi mua tủ lạnh. Cái máy đã theo gã từ căn phòng này sang phòng khác, lần chuyển nhà này đến lần chuyển nhà khác. Tủ lạnh thì không.
Có người thấy gã nhiễu loạn, họ khuyên nên học lấy một khóa thiền. Nhưng tôi là người đâu phải là máy, tôi không ngồi im như thế được, người ấy lắc đầu bỏ đi. Ai rồi cũng sẽ bỏ đi, mà thế cũng tốt.
Một hôm gã được cho một cái xe đạp cũ, gã dành một ngày lau chùi bơm vá lại, rồi đạp đi. Gã dùng tạm một cái túi đựng giày đá bóng để ví von và thanh kẹo, một cái bình giữ nhiệt đá lên tận ngọn và pha jack coke vào đó.
Gã đạp đến một cái nhà bỏ hoang có mái bằng mà lần lang thang trước gã đã tia thấy. Bám lấy tường, trèo lên mái. Khác với những gì gã tưởng tượng, trên này sạch sẽ, và chỉ có rong rêu một chút thôi. Gã kê viên gạch rồi ngồi, nhìn xuống phía dưới đường.
Ở trên này không nghe thấy tiếng gì cả. Trời ơi. Gã muốn hét lên. Một shot Jack nào, gã thèm quá, rồi vê lấy điếu thuốc mà hút. Không còn e dè nữa, gã nằm dài ra và kê đầu lên viên gạch mà nhìn thẳng lên trời.
Màu xanh đục, đó là màu của sự bẩn thỉu ô nhiễm, gã nhớ cái màu thiên thanh ấy kinh khủng, khi mà mùa Thu đến, vòm trời rộng ra và trong đến khó tưởng tượng. Ở đây chỉ thấy nhờ nhờ, nếu mà sau mưa, phải là một cơn mưa chuyển mùa ồ ạt như muốn đẩy tất cả ra biển thì gã mới hiếm hoi thấy lại màu trời như vậy.
Một vài đứa ngồi uống với gã sau trận bóng hôm nọ bảo tầm này đi ngắm núi thì mê lắm. Gã bảo đi, nhưng ai cũng ậm ừ rồi vướng việc nọ việc kia. Gã đã thôi không còn ngạc nhiên nữa. Một dịp nào đó, chắc rồi. Khi mười đầu ngón tay còn mải gõ báo cáo, và não chạy nhưng ô cột và phép toán để cho ra một con số vô hồn rỗng tuếch mà người ta chờ đợi. Nhưng thứ ấy làm mắt như mờ dần, tai ù đi vì khó thở, và thứ duy nhất nghe thấy là tiếng máy điều hòa chạy liên tục tạo ra thứ không khí nhân tạo đọng lại như cảm giác bước vào một cái hang tối. Biết nó đáng sợ như vậy nhưng gã không thể thoát ra khỏi vòng lặp trong một cỗ máy khổng lồ từ lâu vẫn họat động như thế.
Để ngăn cơn choáng, gã vẫn lẻn ra ngoài hút thuốc. Tựa vào cái cột đèn đứng cạnh thùng rác, nhìn lên mũi giày và châm lửa.
Tivi nói thành phố sẽ phát triển các dịch vụ về đêm. Gã như phát điên. Như này chưa đủ? Từ khi nào giờ ngủ lúc 10 giờ được coi như chuyện lạ và những người gò lưng xem đủ các thứ tin tức ba phút quên ngay đến 1 giờ sáng lại được vinh danh là các cú đêm rồi sáng hôm sau lúc thảnh thơi hiếm hoi giữa những hàng cột ngồi đọc một anh thành đạt nào đó cho lời khuyên đi ngủ sớm và đủ giấc.
Giờ đây gã hiểu những mâu thuẫn như thế chính là thứ tạo nên xã hội này. Chúng ta chơi kéo co với nó. Giờ gã đã hiểu toàn bộ những tiện ích xung quanh được tạo ra để thêm những ràng buộc mà loài người không lúc nào có thể thoát khỏi đó nữa. Mẹ gã bảo khi không có gì mới đi xa được. Gã nghĩ bà cụ lẩn thẩn, mà giờ sao nó đúng.
Gã muốn học cách ung dung của bà, nhưng không thể.
Gã thèm thấy bà ngồi ngay bên cạnh trên cái nóc nhà này, rồi nhìn xuống phố xá. Gã định thế, nhưng lúc nào triển khai thì không biết.
Gã trèo xuống và thấy tờ thông báo bán nhà, kèm số điện thoại.
Gã gọi điện vào số đó, người ta bảo nhà đã bán rồi. Tháng sau là bắt đầu phá dỡ.
Nỗi buồn hút gã xuống đất, gã lấy một cái thẻ thành viên vô dụng trong ví ra và cạo lấy lớp rêu đóng trên mái, bỏ nó vào túi đá bóng. Đeo nó lên lưng, đổ hết jack coke xuống đường. Nói tạm biệt.
Lúc về trời mưa như trút, mưa xuống cùng thinh lặng. Gã ướt hết nhưng lúc đạp gã rất vui. Không ai thấy ai đang khóc cả. Nhưng khóc xong, ngày mai gã hy vọng sẽ thấy màu xanh thiên thanh đã mất. Ngày mai gã được nhận lương.
Tháng này kiếm được, ừ, tuổi trẻ bán cũng có lúc được giá.
Đêm đó gã mơ mình thành rong rêu.
Tumblr media
5 notes · View notes
thegioitradaocom · 1 year
Text
Giới thiệu Thế Giới Trà Đạo
Lời đầu tiên công ty chúng tôi cũng xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới những khách hàng đã, đang và sẽ cho phép chúng tôi được trở thành người bạn đồng hành cũng như đã dành sự tín nhiệm và ủng hộ tới sản phẩm mà Thế Giới Trà Đạo cung cấp.
Chúng tôi là một công ty bán ấm tử sa Nghi Hưng, chén trà tử sa, bộ pha trà, khay trà và các dụng cụ pha trà cao cấp đã hoạt động kinh doanh tại Việt Nam, với kinh nghiệm trên 3 năm, chúng tôi đã phát triển và tạo dựng thương hiệu uy tín hàng đầu trong ngành.
Tumblr media
Giới thiệu về ấm tử sa Nghi Hưng, Trung Quốc
Ấm trà tử sa trở thành một loại ấm pha trà hàng đầu thế giới bởi thành phần khoáng chất của đất này. Có thành phần là tỉ lệ đất sét, thạch anh, khoáng chất có trong đất tử sa một cách tự nhiên, ấm tử sa được nung ở nhiệt độ rất cao và không tráng men.
Ấm tử sa khi nung xong có tính thấu khí rất tốt. Những lỗ khí siêu nhỏ khiến mùi thơm của trà lan tỏa tự nhiên. Ấm tử sa thẩm thấu khí rất tốt mà không thấm nước. Khiến cho ấm càng dùng thời gian dài vẻ bề ngoài của ấm càng bóng nhuận.
Những người thích sử dụng ấm tử sa thường chỉ pha cùng một loại trà. Nước trà sẽ ngấm vào thân ấm. Sau nhiều năm sử dụng, dù chỉ đổ nước sôi vào cũng thơm mùi trà. Đây chính là nguyên nhân mà trà nhân rất yêu thích ấm tử sa Nghi Hưng trong việc thưởng trà.
Công dụng của ấm trà tử sa khi pha trà
Hương vị của trà đến từ hai thành phần chính là chất hữu cơ có trong lá trà và các loại chất khoáng vi lượng được tạo ra từ nguyên liệu làm ấm.
Các khoáng chất vi lượng này có trong đất làm ấm tử sa, nó rất bền bỉ và được giải phóng một lượng rất nhỏ vào nước trà trong mỗi lần pha giúp tăng hương vị, giúp cho nước trà được thơm ngon, đậm đà hương vị hơn.
Đây chính là nguyên nhân mà mọi người thường yêu thích sử dụng ấm tử sa Nghi Hưng trong pha trà.
Chính sách bán hàng tại Thế Giới Trà Đạo
Tất cả sản phẩm ấm trà bán tại Thế Giới Trà Đạo đều có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, minh bạch, chính hãng từ nhà sản xuất.
Chúng tôi tuyệt đối không bán hàng giả, hàng kém chất lượng.
Khách hàng mua ấm tại Thế Giới Trà Đạo có quyền đổi sang ấm mới trong vòng 3 ngày kể từ ngày nhận được ấm nếu ấm sứt mẻ do vận chuyển.
Hoàn tiền 100% giá trị hàng hoá bán ra nếu hàng hoá bán ra không đúng cam kết, sai nguồn gốc.
Chuyển phát toàn quốc từ 1–5 ngày, quý khách nhận hàng kiểm tra mới thanh toán.
LIÊN HỆ:
Địa chỉ: Lô 28.100 Thiên Phú, Tứ Minh, Thành phố Hải Dương, Hải Dương
Điện thoại: 0988043899
Website: https://thegioitradao.com/
Facebook: https://www.facebook.com/thegioitradaocom
Twitter: https://twitter.com/thegioitradao
3 notes · View notes
donghoang · 2 years
Text
📢
PHÂN TÍCH: VÌ SAO CASE VẠN THỊNH PHÁT NGUY HIỂM HƠN MỌI CASE TƯƠNG TỰ TRƯỚC ĐÂY?
Dự trữ ngoại hối của NHNN ước tính khoảng 89 tỷ USD (theo Acbs, tháng 9 năm 2022). Trong đó quả bom Vạn Thịnh Phát dùng SCB huy động khoảng 25 tỷ USD từ người dân thông qua lãi suất cao nhất hệ thống ngân hàng (và SCB là NH tư nhân có số dư huy động vốn cao nhất VN, chỉ sau big 4). Ngoài ra còn khoảng 5 tỷ USD trái phiếu huy động qua cty chứng khoán sân sau của VTP.
Không rõ bao nhiêu trong khoảng 25 tỷ và 5 tỷ đó bị overlap, nhưng cở bản phần lớn số tiền huy động này khả năng bị gia đình bà Trương Mỹ Lan rút ra mang đi đầu tư BĐS (hoặc tẩu tán ra nước ngoài). Như vậy exposure của vụ này trong trường hợp xấu nhất có thể băng 1/3 dự trữ ngoại hối của cả đất nước (hy vọng không đến nỗi tệ thế).
Nghe nói NHNN đã có sự chuẩn bị trước khi công bố thông tin bắt bà Lan. Tuy nhiên có vẻ như hành động của NHNN vẫn thể hiện sự bị động.
Vụ này khác các vụ GPBank, Ocean Bank, NH Xây Dựng, v.v. ở cái mấy ông kia rút khá ít tiền (tầm 10k tỷ vẫn trong tầm kiểm soát). Còn quả này nó quá khủng. Vậy bây giờ tiền đâu để xử lý các khoản thất thoát? Bù bằng cách nào? Nếu lại bơm tiền NHNN ra thì làm sao kiểm soát lạm phát? Mang tài sản của VTP đi bán làm sao có thanh khoản (toàn dự án khủng nhưng mua với giá cao, rất khó bán vì nguyên tắc của nhà nước là ko được bán lỗ!)? Tiến thoái lưỡng nán, biết xử lý thế nào?
Lô trái phiếu của VTP được các NH nào bảo lãnh? Sacombank, Techcombank, còn NH nào? Liệu với số tiền lớn vậy các NH đó có đảm bảo được thanh khoản không? Hệ thống NH sẽ absorb cú shock này thế nào?
Ngoài VTP ra còn các ông chủ nào dùng Ngân Hàng rút tiền mua trái phiếu doanh nghiệp và đầu tư BĐS nữa? Đếm ra chác ít nhất phải có 3 cái tên nổi bật cũng là ứng cử viên cứng cho đội hình Juventus. Tổng số tiền cộng lại co khi ngang VTP. Vậy hệ thống NH sắp tới sẽ rất căng thẳng.
Mà NH kẹt thì nới room tín dụng bây giờ cũng quá muộn rồi vì thị trường BDS đã đóng băng. Nhiều công ty BĐS khả năng cũng mất thanh khoản. Đây là một điều không thể tồi tệ hơn và cũng là hậu quả của việc điều hành quá cứng nhắc của NHNN với những chính sách quá đột ngột khiên không ai trở tay kịp.
Tiền không vay được, cửa phát hành trái phiếu coi như hết, nhà không bán được, tiền nợ của KH khó thu hồi, vậy bao nhiều tập đoàn BĐS sẽ điêu đứng? Vingroup là nạn nhân điển hình trong trường hợp này khi đột nhiên dòng tiền bị bịt lại, đầu tư thì quá dàn trải và áp lực duy trì Vinfast quá lơn. Vin khó khăn thì các doanh nghiệp BDS khác cũng khó tránh khỏi tình trạng tương tự. Dư nợ cho vay BĐS quá lớn cũng sẽ khiến nhiều NH khốn khổ. Doanh nghiệp khó khăn, Ngân hàng khó khăn, khách hàng cũng không bán được BĐS để trả nợ cho những khoản đầu cơ tạo thành một vòng lẩn quẩn.
Bơm tiền ra cứu thì không kiểm soát được làm phát, không bơm thì nguy cơ mất thanh khoản hệ thống. Không hiểu NHNN sẽ xử lý tình thế này như thế nào? Một tình thế mà chính NHNN cũng phải chịu phần lớn trách nhiệm khi lơ là trong kiểm soát các NH TMCP.
Tất cả những việc trên cộng với bức tranh kinh tế thế giới ảm đạm, nguy cơ lạm phát cao, đồng USD lên giá và rủi ro chiến tranh hạt nhân khiến cho tình hình nhà đầu tư không còn chỗ nào gọi là safe haven (trú ẩn an toàn.) Giờ hỏi đầu tư vào đâu không biết trả lời thế nào. Tốt nhất short được cái gì thì short thôi.
.
TRI THỨC 🇹🇼
20 notes · View notes
nhadatban24hvn · 1 year
Text
Nhà Đất Bán 24h - Nền tảng Mua Bán Bất Động Sản Trực Tuyến
Chào mừng bạn đến với Nhà Đất Bán 24h - điểm đến số một cho việc mua bán và tìm kiếm bất động sản trực tuyến tại Việt Nam. Chúng tôi tự hào là một trong những trang web hàng đầu trong lĩnh vực bất động sản, cung cấp một môi trường an toàn và tiện lợi để các cá nhân và nhà đầu tư có thể tìm kiếm, đăng tin, và giao dịch bất động sản dễ dàng và nhanh chóng.
Những tính năng nổi bật của Nhà Đất Bán 24h bao gồm:
Danh Sách Rộng Lớn: Với hàng ngàn danh sách bất động sản trên toàn quốc, bạn sẽ dễ dàng tìm thấy căn nhà hoặc mảnh đất ưng ý, phù hợp với nhu cầu và ngân sách của bạn.
Tìm Kiếm Tùy Chọn: Sử dụng công cụ tìm kiếm tiên tiến để lọc kết quả dựa trên khu vực, loại hình bất động sản, diện tích, và nhiều yếu tố khác.
Tin Đăng Miễn Phí: Đăng tin mua bán bất động sản trên Nhà Đất Bán 24h hoàn toàn miễn phí, giúp bạn tiết kiệm thời gian và tiền bạc.
Tư Vấn Chuyên Nghiệp: Chúng tôi có đội ngũ tư vấn chuyên nghiệp sẵn sàng hỗ trợ bạn trong quá trình mua bán bất động sản, đảm bảo bạn có thông tin chi tiết và tư vấn tốt nhất.
Thị Trường Thông Minh: Theo dõi xu hướng thị trường bất động sản, các tin tức và bài viết hữu ích để bạn luôn cập nhật thông tin mới nhất.
An Toàn và Bảo Mật: Chúng tôi cam kết đảm bảo an toàn và bảo mật thông tin của bạn khi sử dụng dịch vụ của chúng tôi.
Nhà Đất Bán 24h không chỉ là một trang web mua bán bất động sản, mà còn là một cộng đồng đầy đủ sự đa dạng, nơi người dùng có thể chia sẻ kinh nghiệm, đặt câu hỏi và kết nối với những người có chung đam mê về bất động sản. Hãy tham gia cùng chúng tôi ngay hôm nay và khám phá cơ hội mới trong thế giới bất động sản tại Việt Nam.
2 notes · View notes
nlbk1994 · 2 years
Text
[Truyện ngắn chưa đặt tên]
Tác giả: Khương Nguyễn
********
- Cô làm gái phải không?
Nó ngước mắt nhìn thằng đàn ông vừa hỏi. Mặt non choẹt, chạy chiếc xe wave Trung quốc còn khá mới, quần tây áo sơ-mi cũ, mắt lờ đờ, người nồng nặc mùi rượu.
- Ừ, thì sao...
- Tôi muốn chơi cô... - Hắn trả lời một cách không thể thẳng thắn hơn được nữa.
Nó nhìn hắn... nhìn không chớp mắt, rồi nó cười, ôm bụng cười sặc sụa, gập người ngồi xuống đường mà cười. Trời ạ, lần đầu tiên nó gặp một thằng khách nói trắng trợn vào mặt nó là: "Tôi muốn chơi cô..."
- Cô cười cái gì? Cô làm gái, tôi muốn chơi gái... Được ko?
- Được, được. Được chứ. Tôi làm gái. - Nó nói mà vẫn còn cảm thấy buồn cười.
- Bao nhiêu tiền?
- 200, tiền phòng anh tự trả.
Hắn mò mẫm các túi quần, rồi nói với nó.
- Tôi còn một trăm rưỡi thôi, được không... Còn tiền phòng thì... về chỗ trọ của tôi đi...
Trời đất ơi... Đi chơi gái mà trả giá... Nó lại ôm bụng mà cười, đâu ra cái thằng cha khùng này vậy trời. Nhưng bỗng dưng nó lại muốn ngủ với thằng khùng này. Là đĩ, nó đã ngủ với không biết bao nhiêu đàn ông. Nhưng một thằng khùng ăn nói thật thà như thằng cha này, thì nó chưa từng thử qua.
- Về nhà ông, ông giết tôi rồi sao???
- Ờ... thì... cô không tin thì thôi... Tôi tìm người khác.
- Thôi được rồi ông kẹ... Đưa tiền trước đi.
- Không, chơi xong tôi đưa, đưa trước rồi cô bỏ chạy rồi sao.
Nó vừa cười vừa lắc đầu, leo lên chiếc xe wave tàu của hắn ta và băng qua những con đường Sài gòn vẫn còn sáng đèn mặc dù đã hơn 2h sáng.
Căn phòng trọ của hắn nằm trong dãy phòng bình dân, nhìn vẻ bề ngoài của mấy căn phòng, nó đoán rằng đây là khu dành cho những người cũng vất vả mới kiếm được tiền để chu toàn cuộc sống. Khu phòng trọ nó đang thuê cũng vậy.
Hắn nhẹ nhàng dắt xe vào phòng trọ, tránh gây ồn vì cũng đã hơn 2h sáng. Căn phòng nhỏ, không có nhiều vật dụng và khá gọn gàng so với 1 thằng thanh niên sống 1 thân 1 mình như hắn. Hắn chỉ tay vào chiếc nệm mỏng đặt dưới sàn nhà.
- Cô... ngồi đó đi. - Rồi quay qua rót cho nó ly nước. Bỗng dưng nó thấy cảm động, hình như đây là lần đầu tiên có một thằng khách làng chơi rót cho nó 1 ly nước trước khi hành sự.
Nó đưa tay nhận ly nước từ hắn, khẽ nói:
- Anh... cởi đồ ra đi.
- Ừ, ừ nhĩ. - Hắn hơi bối rối và mắc cỡ. Nó cảm nhận được rõ ràng là cái quyết định kiếm 1 con đĩ của hắn chỉ xuất phát khi hắn say rượu, và bây giờ khi hơi men tan đi, hắn bắt đầu thấy rằng quyết định của mình là quá mạo hiểm. Nhưng đã phóng lao thì phải theo lao...
Nó đứng dậy, để ly nước lên bàn, rồi nhẹ nhàng giúp hắn cởi bỏ những chiếc nút của cái áo sơ mi sờn cũ. Nó và hắn bắt đầu cuộc mua bán của mình. Hắn vụng về. Rất vụng về. Với kinh nghiệm của một con đĩ, nó lờ mờ đoán rằng, có thể đây là lần đầu tiên hắn chạm vào thân thể của một người đàn bà. Tại sao người đó lại là nó???
Cuộc mua bán diễn ra chóng vánh và ngắn ngủi. Với một người không nhiều kinh nghiệm như hắn, điều này cũng dễ hiểu thôi. Nó ngồi dậy, hỏi hắn:
- Anh có thể chở tôi lại chỗ hồi... - Câu hỏi ngưng lại, vì nó thấy hắn đã ngủ tự lúc nào. Có lẽ hơi men và hơi tình đã làm cho hắn quá mệt mỏi rồi. Nó đưa mắt nhìn quanh căn phòng trọ mình đang ngồi. Rồi bỗng dưng nó mỉm cười, nằm xuống bên cạnh hắn và quàng tay qua ôm ngang bụng người đàn ông vừa "chơi" nó.
Hắn là người khách duy nhất đêm nay của nó.
...
Sáng tỉnh dậy, nó thấy nét mặt lúng túng của hắn khi nhìn nó. Rõ ràng là hắn vẫn nhớ đêm qua mình đã làm gì, nhưng hình như hắn không ngờ một việc như vậy lại có thể xảy ra.
- Xin lỗi cô... Tôi... tôi ngủ quên, để tôi chở cô về liền.
- Anh ăn bánh, mà chưa có trả tiền đó. Tính xù hả?
- Tôi... quên mất, của cô đây. - Hắn lục lọi túi mình rồi móc ra 150 ngàn đưa cho nó. Nó cầm tiền, rồi lấy tờ 50 ngàn đưa lại cho hắn.
- Hôm qua tui khuyến mãi, giảm giá đặc biệt cho anh đó. Lần sau... nhớ ghé ủng hộ tui nữa nha. - Nó nói rồi phì cười. - Tui tự về được rồi. Chỗ này cũng gần chỗ của tui.
Nó bỏ đi khi hắn vẫn còn đứng ấp úng không biết phải nói gì. 20 ngàn tiền xe ôm từ chỗ hắn về nhà nó. Lần đầu tiên nó đi khách với giá 80 ngàn... Đĩ ơi, mày mất giá dữ vậy sao???
...
Lần thứ 2 nó gặp hắn.
Vẫn chiếc xe wave Tàu còn khá mới, vẫn bộ đồ sờn cũ. Và nó nhận ra hắn.
- Ah, anh muốn "chơi" tui nữa hả?? - Nó hỏi hắn, không giấu nụ cười.
- Cô vẫn còn... đứng đây àh.
- Tui là gái đứng đường, không đứng đây thì đứng đâu.
- Có mấy lần, tui ghé kiếm cô, nhưng không gặp. Tưởng cô đi chỗ khác rồi.
- Cái gì??? Anh kiếm tui hả? Chi dạ?
- Thì ... tôi muốn gặp cô.
- Vậy hôm nay gặp rồi đó. Rồi anh tính sao?
- Nhưng, ừm... hôm nay tôi hết tiền rồi, còn có 100 ngàn thôi. Nên tôi muốn cô đi ăn với tôi thôi. Được không?
Cái gì vậy??? Một thằng khách làng chơi quay trở lại mời một con đĩ đi ăn. Đây đâu phải tiểu thuyết diễm tình. Nhưng tại sao chuyện này lại xảy ra với nó???
- Ừ, thì đi. Tui cũng đói bụng rồi.
Nó leo lên xe hắn ta và 2 người tấp vào một quán hủ tiếu gõ ven đường gần đó. Nó ăn 2 tô, hắn ta 2 tô, 15 ngàn một tô, 60 ngàn cho bữa ăn của 2 người.
- Cô uống gì không?
- Có thùng trà đá kìa, bày vẻ làm cái gì cho tốn tiền.
Hắn chở nó lại chỗ cũ, trước khi chia tay, hắn xin số điện thoại của nó.
- Anh tính nâng cấp tui từ gái đứng đường lên gái gọi đó hả??? - Nhưng rồi n�� cũng để cho hắn nâng cấp.
...
Lần thứ 3 nó gặp hắn.
Vẫn trong căn phòng trọ của hắn. Vấn với giá 150 ngàn. Nhưng khác ở chỗ: Hắn không say.
Hắn ý thức được mình đang làm gì, sẽ làm gì và phải làm gì. Hắn làm những việc đó một cách từ tốn và nhẹ nhàng với nó. Nó tự hỏi, phải chăng đấy là bản năng của một thằng đàn ông khi ngủ với đàn bà. Tự khắc nó sẽ biết phải làm gì mà không cần ai chỉ dạy.
Đã từ lâu, nó quên cảm giác yêu thương khi phải quan hệ thân xác. Đó là công cụ kiếm sống của nó. Để lo cho bản thân, để lo cho bà ngoại nó và cả đứa con thơ đang ở quê nhà. Nó không yêu công việc này, nhưng đó là thứ duy nhất nó có thể làm để kiếm ra tiền. Nói đúng ra, nó là một con đĩ không yêu nghề.
Nhưng lần này, sự nhẹ nhàng và nâng niu của hắn làm cho nó có cảm xúc yêu thương. Hắn như một cơn mưa, làm tươi mát khu vườn đang khô úa của nó. Bất chợt, nó kéo hắn ta và hôn hắn ta thật nồng cháy.
- Cho em xin điếu thuốc. - Nó bảo hắn ta, và nó thấy hắn hơi ngạc nhiên khi nghe nó thay đổi cách xưng hô.
Nó đốt thuốc, rồi nhả khói và nói chuyện cùng hắn. Lần đầu tiên nó nói nhiều như vậy với một thằng khách làng chơi.
"Em làm gái được 3 năm nay rồi. Quê em ở Tân Hồng, vùng sâu vùng xa chắc anh không biết đâu. Nhà em còn bà ngoại em... và con em. Con gái, nó 6 tuổi rồi. Anh đừng có trố mắt nhìn em. Nó không có cha. Trong lòng em, thằng cha khốn nạn của nó chết rồi. Năm em vừa 18 đôi mươi, thằng sở khanh đó cưa cẩm em, rồi sau khi ngủ với em xong, nó lặn mất tâm. Khốn nạn... Khi biết mình mang bầu, em nhất quyết giữ đứa con, vì dù gì, đó cũng là một phần máu thịt của em. Ba má em mất khi em còn nhỏ, tai nạn giao thông, bà ngoại nuôi em từ đó tới giờ... Nhà em nghèo lắm. Sau khi sinh con được 3 năm, em quyết định lên Sài gòn kiếm sống, chứ không thể ở dưới đó ôm nhau mà chết đói được. Lúc đầu em lên đây ở với một con nhỏ bạn cùng quê. Nó làm gái. Cũng nó dẫn em đi làm đó. Lúc đầu em phân vân lắm. Nếu em là một con nhỏ còn trinh trắng, chắc em không làm đâu, nhưng mà... còn cái gì để mất nữa. Bạn em đâu àh? Nó bị hốt đi cải tạo rồi. Đợt đó may mà em chạy kịp, chứ không, anh cũng không gặp được em đâu..."
...
Lần thứ 4. Nó và hắn gặp nhau. Vẫn là 150 ngàn.
Lần thứ 5 nó và hắn gặp nhau. 150 ngàn.
"Anh tốt nghiệp Đại học được 2 năm nay rồi, nhưng cầm tấm bằng đi đâu xin việc cũng không ai thèm nhận. Dân tỉnh lẻ, ngoại ngữ không giỏi, lúc đi học thì chỉ lo cắm đầu mà học, không đi làm ở đâu cả, tới khi tốt nghiệp rồi, cầm tấm bằng trên tay, mới thấy là mình thiếu kinh nghiệm thực tế một cách dã man. Nếu anh là chủ, anh cũng không thuê 1 thằng như anh. Đói thì đầu gối phải bò, anh ra chạy xe ôm để kiếm sống qua ngày, và kiếm tiền để tiếp tục trụ lại cái đất Sài Gòn này xin việc. Anh không muốn về quê. Đúng là nơi đó là quê hương anh, nhưng... anh sợ cái nghèo khổ của nó. Và anh sợ làm ba má anh mất hi vọng. Dù cho là nằm mơ, họ vẫn mơ là anh sẽ học hành thành tài và kiếm được việc làm tại đất Sài Gòn này. Em hiểu cái cảm giác mơ ước của người khác đè nặng lên vai mình thế nào không???"
- Cả em và anh... Chúng ta đều sống vì người khác, vì gia đình... Sao ta không sống cho bản thân ta.
- Thử hỏi, ai có thể tự sống theo ý mình muốn???.
Lần thứ 6... 150 ngàn.
- Em đang thuê nhà bao nhiêu tiền 1 tháng?
- 700, điện nước luôn chừng 800, mà con mẹ chủ nhà đang đòi tăng giá theo giá xăng.
- Bên này cũng 700, nhưng được cái bao điện nước... nếu em không ngại thì... ừ, dọn qua đây ở chung với anh đi. Cho đỡ tiền thuê nhà.
- Từ gái đứng đường, anh nâng cấp em thành gái gọi, giờ tính thành gái bao luôn hả??? Đại gia thì anh không phải rồi đó... Mặc dù có tiến bộ, nhưng "đại du" anh cũng chưa phải đâu cưng... - Nó nói rồi bật cười.
- Bao cái gì mà bao, sao em lúc nào cũng chọc anh vậy. Chẳng qua là... góp gạo thổi cơm chung. 1 mình anh chịu tiền nhà cũng oải quá.
- Anh tính mở cửa rước đĩ vào nhà đó... xui lắm, anh không sợ àh.
- Sợ cái gì mà sợ, em suy nghĩ đi.
- Ah, hay tính kiếm gái chơi chùa??? Không có dễ đâu nha cha. Tui tính tiền đủ hết đó.
- Em nói nhảm quá.
1 tuần sau, hắn chở nó dọn đồ về ở chung với hắn.
...
Nó và hắn sống chung với nhau đã hơn 2 tháng. Có những thứ tình cảm từ từ lớn lên trong lòng cả hai mặc dù đôi bên đều không muốn nhắc tới nó. Hắn vẫn ngày ngày chạy xe ôm, không quên mua tờ báo xem mục tuyển người và bộ hồ sơ xin việc để sẵn trên xe. Nó vẫn đêm đêm ra đứng ở gốc cây quen thuộc. Nhiều khi là hắn chở nó ra chỗ đó, đôi khi hắn chở nó tới nhà của một người nào đó, rồi sáng hôm sau nó tự về nhà.
- Tự nhiên bây giờ anh thành 1 thằng ma cô dắt mối cho em luôn àh. - Nó gắp thức ăn cho nó và nói, hai người đang ngồi bên mâm cơm đạm bạc thường ngày.
Hắn đưa mắt nhìn nó... ánh mắt như muốn nói điều gì đó, nhưng rồi lại im lặng và cúi xuống ăn cơm tiếp.
- Ăn cơm đi, em nói nhảm quá.
Tối đó hắn lại chở nó tới căn nhà lần trước hắn từng chở nó tới. Nó xuống xe bên đường, đã vào căn nhà đó rồi, nhưng hắn vẫn chưa quay xe về. Kiếm một góc đường, hắn dựng xe và chăm thuốc hút, mắt vẫn nhìn vào căn nhà kia.
6h sáng... Nó bước ra khỏi nhà, nhìn có vẻ rất mệt mỏi. Đang đứng lóng ngóng kiếm xe ôm thì hắn chạy lại trước mặt nó.
- Lên xe đi, anh chở về.
- Anh... anh đứng đây đợi từ tối qua tới giờ àh. Anh rãnh quá vậy.
Hắn im lặng và chở nó về nhà...
...
- Hay... em đừng đi làm nghề này nữa được ko?
Nó trâng trâng nhìn hắn.
- Không làm cái nghề này thì làm cái gì. Tốt nghiệp Đại học như anh còn thất nghiệp, vừa học xong lớp 9 như em thì biết làm cái gì. Anh biết là đất Sài Gòn này đâu phải dễ tìm việc.
- Vậy thì em đừng đi làm, ở nhà đi, anh chạy xe thêm ban đêm, kiếm thêm tiền lo cho em.
- Anh đừng có điên. Hôm nay học đâu ra cái thói anh hùng như vậy hả???
- Anh... anh không muốn em đi làm nữa. Anh không... không chịu nổi cảm giác em ngủ với một người nào khác ngoài anh. Em hiểu không?
- Anh ghen... Anh làm ơn nhớ dùm em, anh và em không là cái gì của nhau cả, đừng có ghen tuông vớ vẩn ở đây, được không?
- Người ở căn nhà đó là ai... Sao mấy lần gần đây em chỉ tới mỗi căn nhà đó.
- Là khách của em, em không thích nói cho anh biết và anh không cần quan tâm. Bỏ đi, đừng nhắc tới chuyện này nữa.
...
Hình như giữa nó và hắn có một cái gì đó ngăn cách, những ngày sau đó, nó và hắn nói chuyện ít hơn, cũng không còn vui vẻ như thời gian trước nữa. Trong buổi cơm chiều hôm ấy, đang ăn dỡ bữa, điện thoại nó reo. "Ừ, em biết rồi, em sẽ tới ngay."
Nó dừng bữa, đứng dậy và thay đồ.
- Lại là người đó kiếm em?
- Ừ, thì sao?
- Em đừng đi.
- Không, ông ta là một người khách sộp, mỗi lần như vậy, ông ta cho em 500 ngàn. Chưa kể là ông ta rất thích em. Khó khăn lắm mới kiếm được một người khách như vậy.
- Em đừng đi.
- Không. Em phải đi.
- Anh vừa phỏng vấn ở một công ty kia 2 lần rồi, 1 tuần nữa sẽ có kết quả. Nếu như được nhận vào làm, anh có thể lo cho cả em, em cho anh 1 tuần đi...
- Không... Em xin lỗi.
- Anh... anh thật sự... anh...
- Anh cái gì??? Anh yêu em đúng không? Ngay cả việc yêu em, anh cũng không dám thừa nhận. Em biết, anh không muốn thú nhận rằng anh yêu một con đĩ. Điều đó rất kinh tởm, bản thân anh cũng khó chấp nhận được. Đúng, em có cảm tình với anh, nhưng tình cảm đó không đem ra ăn được khi đói, không nuôi được bà ngoại và con em. Nên bây giờ, em sẽ đi làm. Dù cho là một con đĩ, em vẫn phải làm 1 con đĩ yêu nghề và có trách nhiệm với công việc của mình.
Nó đóng cửa rồi bước đi thật nhanh, đưa tay lau hai giọt nước mắt đang chực trào. Không được khóc. Bèo nước gặp nhau, hợp rồi tan thôi... Không được khóc. Mày không xứng đáng với ảnh, ảnh còn cả tương lai phía trước và sẽ có người tốt hơn mày xứng với ảnh. Không được khóc. Buồn cười thay khi nó từng nghĩ mình là 1 con đĩ không yêu nghề, nhưng hôm nay lại khẳng định trước mặt hắn rằng, nó là một con đĩ yêu nghề.
...
- Cậu có được 1 thứ mà bây giờ tôi ít gặp ở những người trẻ. Đó là sự thật thà và chân thành. Nếu như là một người khác, họ sẽ ghi trong hồ sơ của mình rằng đã làm ở nhiều công ty để chứng tỏ khả năng, mặc dù điều đó là nói láo. Nhưng cậu không như vậy. Tôi đánh giá cao đức tính này của cậu, vì đằng nào, khi vào công ty, cậu cũng sẽ được huấn luyện chuyên môn từ đầu. Viết vào 1 tờ giấy trắng đôi khi dễ hơn viết vào 1 tờ giấy đã kín chữ hay bị bôi xóa lung tung. Về mức lương cậu yêu cầu, chúng tôi nghĩ không thành vấn đề. Cậu có thể ra về và thứ 2 tuần sau bắt đầu thử việc. Nếu trong 2 tháng cậu không chứng tỏ được khả năng của mình thì dù là có cảm tình tốt với cậu, tôi vẫn cho cậu thôi việc. Cứ vậy nhé. Chào cậu.
Hắn bước ra khỏi công ty, trong lòng vui hơn bao giờ hết, cuối cùng thì hắn cũng đã tìm được việc làm cho mình. Mặc dù con đường phía trước sẽ còn nhiều chông gai, nhưng đây có thể coi là một khởi đầu tốt. Vậy là hắn có thể thực hiện được mơ ước của cha mẹ. Về nhà hắn sẽ gọi ngay cho cha mẹ báo tin. Và còn phải báo tin cho nó nữa. Hắn tự tin rằng mình có thể thuyết phục nó ở lại bên mình.
Căn phòng im lặng đến đáng sợ, tất cả mọi đồ đạc lại quay trở về như lúc hắn sống 1 mình. Nó đã dọn đồ đi. Không 1 lời từ biệt. Hắn gọi cho nó, nhưng không liên lạc được. Hắn thẩn thờ nhìn căn phòng của mình. Trước đây nó không cảm thấy, nhưng sao hôm nay, cũng căn phòng này, nhưng lại trống trải quá...
Bỗng dưng hắn chú ý trên bàn nước có 1 bao thư nhỏ, vội mở ra coi, hi vọng là nó có để lại cho hắn vài lời. Nhưng bên trong chỉ có tiền. 690 ngàn.
---------------------------------
1 năm sau...
Nó vẫn đứng ở gốc cây đó...
Thoáng có bóng xe chạy qua, một chiếc xe tay ga đắt tiền, người ngồi trên đó là hắn, dù có hóa thành tro nó cũng nhận ra, đằng sau hắn là 1 cô gái trẻ, đang vòng tay ôm hắn.
Nó nhìn hắn, hắn thấy nó... Họ nhìn nhau... Rồi hắn quay mặt đi, như chưa từng quen biết, hay hắn sợ rằng nó sẽ kêu tên hắn...
Tiếng nhạc của quán cafê bên đường vọng sang...
"Nếu như trong lòng anh vẫn chưa từng có em... Đến với em ch�� như khách qua đường ghé thăm... Thì dù sao em cũng vơi đi cô độc... giữa bóng đêm..."
Một mùa mưa, Sài gòn.
Tumblr media
6 notes · View notes
hazymaybelazy · 1 year
Text
Tumblr media
Ảnh 1. Buổi tối bên bờ sông Seine
Tumblr media
Ảnh 2. Hà Nội quán 1988
2h AM theo giờ châu Âu #07052023
1. Kể về chuyện đồ ăn. Chuyện là mình cá hơn phân nửa mọi người đều thích việc ăn uống ngon. Một điều mình không dám nói là dĩ nhiên, nhưng nó trực quan, dễ biết và cảm nhận. Từ ngày qua Pháp, mình cố gắng thử những món từ các nước khác nhau, vì ở Việt mình dùng các món châu Á nhiều rồi, qua đây lại ăn thì phí, nhỉ. Thử càng nhiều càng khiến mình nhớ đồ ăn Việt Nam.
Hôm nay mình được một người anh quen biết mời một bữa ăn (cảm ơn anh rất nhiều). Và thế là tụi mình chọn nhà hàng này Hà Nội 1988, mình đã gọi 1 bát Phở. Ở Việt, chẳng mấy khi mình ăn Phở, đơn giản mình không thích món đó lắm dù có thử vị từ Bắc Trung Nam. Thế mà lạ, hôm nay nó ngon thật, tự dưng thấy những món mình nấu xứng đáng ném xuống vực sâu. Mình hay tự hào khi nói chuyện phiếm với tụi bạn và đồng nghiệp nước ngoài là: "Tụi bây hãy thử đồ Việt đi, t chắc chắn là tụi bây sẽ thích nó. Hoặc mình sẽ liste hàng tá món must try". Tụi nó khoái chí lắm, mình cũng vậy, mình cũng sẽ nhận lại được những gợi ý từ tụi nó về ẩm thực. Hôm nay sẽ kết thúc bằng câu: Mình nhớ đồ ăn Việt, 100% authentic food.
2. Chuyện đi lang thang. Mình không phải đứa chân hay buồn đi, thay vào đó mình enjoy việc ở nhà, đọc sách, nghe nhạc làm việc linh tinh và ngủ. Nhưng cái cảm giác lang thang trên những góc phố, vỉa hè, không có nơi đến xác định, nhìn trời nhìn đất nhìn mây, thả mình vào cơn gió và con tim sẽ dẫn mình đi. Cảm giác mình cứ bước, mình băng qua đường, mình dừng lại tại 1 địa điểm, mình bắt chụp được 1 khoảnh khắc, đó là cách mình làm giàu xúc cảm của mình từ mọi giác quan. Tự nhiên mình thích cảm giác đó lắm. Ở Paris, mình sẽ kể bạn nghe về Paris và những cây cầu, rằng ngắm hoàng hôn rơi trên sông Seine thì tuyệt lắm. Mình từng tự đưa ra câu hỏi rằng hoàng hôn ở những nơi mình đặt chân tới với hoàng hôn ở nơi trước đó mình sống thì khác nhau thế nào. Mình nhận ra chúng đều thật đẹp, chắc chắn! À có vài điều mình muốn thử, là với người mình yêu cùng ngắm hoàng hôn hay dành buổi tối ngồi chill bên bờ sông Seine như bức ảnh trên. Tại thấy nó rất là chill thôi.
3. Chuyện về khí hậu. Mình sinh ra ở miền Trung, những gì mình biết và quen thuộc là cái nắng đổ lửa, thời còn cúp điện vài cữ 1 tuần, nó còn tệ hơn. Bonus chuyện cái bão đánh số chẳng thèm nhớ tên, cứ ghé thăm thường xuyên cơ. Năm vào đại học vào miền Nam, gần xích đạo hơn 1 chút. Vẫn cứ là nắng, nắng oi ả, trời thở phà 1 cái xem chừng sốc nhiệt chứ chẳng chơi. Thế là mình chửi trời và sống tốt. Ở Pháp lần đầu mình qua, mình mới cảm nhận rõ rệt sự khác biệt của các mùa. Hẳn phải kể đến mùa đông, mình thấy tuyết rơi, mình chạm vào tuyết, mình lội tuyết đi học. À cũng tuyệt mà bẩn và trơn trượt. Mình biết cả ngày toàn âm độ là thế nào, cảm giác chùm 3 lớp áo không dám để tay ra khỏi túi. Thế mà mình vẫn ổn, anh chị khác bảo:" A thế mà thằng này chịu được lạnh giỏi. " Nhắc tới khoảng cuối đông, đầu xuân, trời cứ âm u, mây xám tít mù, nhà cửa phố xá ở Pháp cũng đâu chịu thua, trùng màu trời luôn. Xe cộ toàn đen với xám, cây cối rụng lá, xác xơ ra mỗi thân xám tro. Mình đi ra ngoài cứ ngỡ mù màu, cố nhìn bảng hiệu lấp lóe mà định hướng. Mọi thứ xung quanh cứ làm ta depressed. Trời buồn người có vui đâu bao giờ, ngược hẳn cả câu thơ. Mệt. Hôm nay mình nhạy cảm với thời tiết, một phần nghe ba mẹ mình kể ở Việt đang nắng nóng, mình cũng sốt ruột, phần thì thời tiết Paris đang đẹp làm mình thao thức, và giờ mình nằm lắng nghe tiếng mưa đêm rơi ngoài hiên. ☔
Mình mới nghĩ một bài thơ xàm muốn viết ra:
"May túi ba gang, đựng ánh mặt trời
Tôi bán lấy lời, ai muốn mua không
Bỏ công đi vớt, một mớ mưa rào
Ai ghét ồn ào, ghé lấy thanh âm"
~Tann. (Hazy)
5 notes · View notes
hoangpnd · 2 years
Photo
Tumblr media
Chú Hùng vừa chôn cất xong sáng nay, vậy là chú đã về với  miền đất lạnh nơi xung quanh chú nằm chỉ toàn những người lạ lẫm nhưng có lẽ sẽ mau chóng trở nên thân quen thôi. Sau một thời gian dài làm ăn phát đạt thì chú vỡ nợ đến bán cả nhà mình lẫn nhà cha mẹ cũng chưa đủ đành phải sống kiếp thuê nhà ở qua ngày. Tưởng chừng đời vùi dập đến thế thì chú ngày càng mắc đủ bệnh và nó cắt ngang đời chú, một vệt cắt thật sâu và sắc lẹm đưa chú về thế giới bên kia.
Bác Hai mình bảo người sống thế nào thì người mất cũng vậy, một năm quan lại ở dưới cho họ trở về nhân gian theo các đợt giỗ đám, cưới xin, Tết nhất. Họ chỉ có thể hưởng hoa hoa chứ không ăn uống gì được. Nếu con muốn cúng kiếng phải cúng thần đất đai cho để họ cho người thân mình vào nhà. Nghe đến đó mình phải phì cười vì với mình tâm linh chỉ tương đối thôi, người ở quê thì họ hay tuyệt đối.Chiều nay 30 âm nên mình chở mẹ đi viếng mộ ông bà ngoại. Mẹ ra quầy tạp hóa gần đó mua hoa còn mình lo lau chùi đá bằng vải khô thấm nước. Ở quanh khu nghĩa trang không mấy ai siêng đi thăm như mẹ con mình đâu, thi thoảng cứ nghĩ người thân trên đó ngóng chờ mình thấy tội kiểu gì ấy.
 Mình đang ngồi đốt hương thì một chú vào hỏi con thăm ông bà ngoại à. Nhìn một hồi mới nhận ra chú Tuấn ngủ lớp 12H của mẹ. Ngày xưa chú hay ngủ trong lớp nên mọi người đặt biệt danh như thế, sau này chú rời Hội An đến Đà Lạt sinh sống trong đó một năm về được vài lần. Hôm nay có chú ở đây vì chú về đi đám chú Hùng. Lớp mẹ làm mình ngưỡng mộ lắm, tại sao cô chú sống với nhau tình nghĩa mà đầy đoàn kết như thế chả bù với lớp mình. Suốt mấy hôm diễn ra đám tang chú Hùng, lớp 12H của mẹ cứ đều đặn lên chơi với chú nên mẹ đi mãi tối nào cũng về trễ.
Mẹ con mình đi theo chú Tuấn thăm mộ mẹ chú. Trời lúc này đã sẫm tối, nghĩa trang đã vắng người đi viếng, dường như chỉ còn ba con người lặng lẽ đi như cái bóng vào sâu bên trong nghĩa trang. Mẹ chú mất vào năm 2002, bà nằm trong một khuôn viên sạch sẽ nhưng buồn vì đất ở đây mua nên không nằm trong tộc.
Thưa mẹ, con là thằng Hùng của mẹ đây. Đã 21 năm mẹ xa con rồi. Hôm nay con đến thăm mẹ. Có cả bạn và con của bạn con đến thắp cho mẹ. Mình đã đứng sững khi nghe chú nói. Giữa không gian tưởng chừng vô tận đấy vang lên tiếng nói của chú, thế giới bỗng thu hẹp lại chỉ bằng bàn tay, cảm tưởng nhắm mắt lại cũng sờ nắn được mọi thứ.
Thưa mẹ, mẹ ở lại con đi đây.
Chú buông một tiếng nói cuối cùng trước khi ra về như thế và không quên vuốt ve mặt mẹ trên tấm bia lạnh.Sự việc trải qua mấy tiếng rồi mà mình vẫn xúc động như thuở ban đầu. 
Nếu ai hỏi hôm nay mình có hạnh phúc không thì mình xác nhận mình hạnh phúc.
2 notes · View notes
nhadatvui · 2 years
Text
Căn hộ dịch vụ cho thuê lao đao vì ế khách
Căn hộ dịch vụ cho thuê lao đao vì ế khách. Phân khúc căn hộ cao cấp, hạng sang bị ảnh hưởng nghiêm trọng, đặc biệt là nhu cầu thuê không còn. Những căn hộ có giá trên chục tỷ đang bỏ trống, phủ bụi còn chủ nhà vẫn phải đóng phí hàng triệu đồng mỗi tháng. https://nhadatvui.vn/tin-tuc/can-ho-dich-vu-cho-thue-lao-dao-vi-e-khach/1106.html
Nhà đất Vui là trang tin mua bán và cho thuê bất động sản toàn quốc, cho phép đăng tin nhà đất miễn phí và hiệu quả cao.Nhadatvui với đội ngũ chuyên gia trong lĩnh vực bất động sản và công nghệ đã tạo ra nền tảng đăng tin bất động sản miễn phí, uy tín và hiệu quả nhất nhờ lượng truy cập lớn nên dễ dàng tiếp cận khách hàng mục tiêu.
Website: https://nhadatvui.vn/Địa chỉ: 1/4C Linh Đông, Phường Linh Đông, Tp. Thủ Đức, Hồ Chí MinhMaps: https://goo.gl/maps/18rjBdPLVyTmyE9s5SĐT: 0862.55.79.66#nhadatvui, #dangtinnhadat, #batdongsan, #dangtinbatdongsan, #mubannhadat, #chothuenhadat, #chothuenbatdongsan, #mubanbatdongsan
5 notes · View notes
soigia · 2 years
Text
chái tiêm ngục tù,
1.
tôi có người bạn thân, đi làm cho một đơn vị nọ (quốc doanh) từ ngày ra trường tới giờ, cũng gần 30 năm, giờ đã lên tới chức vụ cao, kiểu tổng quản rồi. Bạn tôi là người yêu công việc, làm lâu nên bạn gắn bó với công việc, mọi thứ ở đó, kiểu coi doanh nghiệp là nhà luôn. Nhưng chính vì vậy nên bạn tôi hay phiền muộn đủ thứ, rồi khi doanh nghiệp thay đổi cơ cấu quản lý thì bạn càng có chuyện, tuy vẫn được trọng dụng nhưng bạn cảm thấy không vui, rồi thời thế dẫn đến sát nhập, thay đổi quy trình, đưa công nghệ vào vận hành, xung đột người trẻ người già... thì bạn càng bực bội, buồn chán. Một hôm bạn nói với tôi, tao buồn quá, đi làm thì ngày nào vô làm cũng bực bội chán nản. Tôi nói vậy nghỉ mẹ đi, bạn nói nghỉ lấy gì ăn, nghỉ rồi biết làm gì? tôi nói mày cứ nghỉ đi, rồi đưa vợ con đi du lịch 1 vòng hết đất nước, rồi về làm gì tính tiếp, kẹt lắm xin má mày ra phụ bán (nhà nó có một cái quán cơm). Vậy là nó nghe lời, nghỉ việc ở tuổi gần 50.
bạn tôi đưa vợ con đi chơi 1 vòng Việt Nam, điều mà trước đây nó cứ hỏi tôi hoài mà chưa dám làm, rồi nó về, và hai vợ chồng nó bàn nhau mở quán cơm (như nhà nó), chỉ bán trưa và chiều, còn sáng cho người ta thuê bán ăn sáng. Hai vợ chồng bán quán vui vẻ, ngày nào thích đi du lịch thì treo bản "nghỉ bán, đi chơi". Nó mới nhắn tin nói, đúng là mấy chục năm qua tao chưa bao giờ thấy tự do như bây giờ, cảm giác y như mới ra tù vậy.
2.
hồi xưa tôi ở nước CHXHCN Gò Vấp, tôi ở đó, trong một căn nhà do tính tay tôi xây dựng nên, suốt 20 năm. Tôi từng nghĩ mình sẽ không bao giờ rời xa đất nước Gò Vấp mến yêu, bước ra đường có quán ăn, quán nhậu, tình cảm chòm xóm thân yêu. Tôi từng viết, nếu bạn nào có đọc blog tôi chắc sẽ nhớ, là tôi không thích ở căn hộ chúng cư, không hiểu vì sao, tôi cứ nhìn những toà chúng cư là thấy ngột ngạt, khó chịu, tưởng tưởng mình phải sống trong cái hộp mấy chục mét vuông đó làm tôi bực bội.
rồi do một biến cố tôi phải bán nhà, và lưu lạc qua nước khác, nước CHXHCN Quận Chín. Sau đó, để tiện cho việc học của con, tôi thử tìm mua một căn hộ cũ. Và, điều nhạc nhiên là chỉ sau vài tháng sống ở căn hộ chúng cư, tôi tự hỏi, sao bao nhiêu năm nay mình không làm điều này sớm hơn. Ở đây không khí thoáng đãng sạch sẽ văn minh, bước xuống có hồ bơi, có siêu thị, có phòng gym, có công viên. Căn hộ tuy nhỏ nhưng đó là cơ hội khi cha mẹ con cái luôn ở gần nhau, không bao giờ sợ muỗi, gián, chuột, côn trùng... cũng không phải lo bị trộm mỗi khi đi đâu xa. Tôi nói với bà nhà, tôi sai rồi, bao nhiêu năm nay tôi bị cái thành kiến nó giam hãm tôi, giờ tôi thấy mình sai rồi.
3.
tôi có anh bạn khác, ở nước ngoài, lúc vợ anh nuôi con nhỏ thì bà nội có qua phụ chăm bé. Một hôm em bé bị sốt cao mà chưa hạ được, vợ anh bế bé vô toalet xả nước lạnh lau cho con. Bà nội thấy vậy hét lên, chửi bới vang nhà, ai đời con người ta đang sốt cao mà mẹ nó đi tắm nước lạnh, định giết nó hay sao này nọ. Rồi hai người giận nhau luôn từ đó. Mãi đến khi bà nội gần mất bà mới chịu làm hoà với con dâu. Anh giải thích với tôi, là vợ anh, tức mẹ bé, là y tá ở bệnh viện, dĩ nhiên cô ấy làm việc đó vì hiểu biết và dựa trên khoa học, nhưng cái khoa học đó lại trái với suy nghĩ của nhiều người, mà bà nội bé là một trong số đó. Anh kể chuyện này, để nói một điều, rằng, những gì chúng ta từng tin theo, thực ra đều có thể khác. Mà, nhiều người, như mẹ của anh, chỉ vì bị một niềm tin giam hãm, mà đã không nhìn mặt con dâu suốt bao nhiêu năm trời.
4.
đôi khi, đứng trước một lối rẽ, ta hay chọn một lối rẽ quen, bởi tâm lý an toàn, mặc định, ta sợ đổi thay sợ làm điều gì khác biệt bởi vì ta đã được mặc định một suy nghĩ, một lộ trình. Người tự do không phải là người muốn làm gì thì làm mà là người có thể suy nghĩ khác mọi người, còn người không có tự do không hẳn là người trong song sắt nhà đá, mà là người bị chính định kiến của mình giam hãm, bắt mình làm con tin, đôi khi đến cả đời.
5.
thực ra, tôi cũng mới nhận ra điều này, bắt đầu suy nghĩ khác đi, để cuộc sống thanh thản hơn, tự do hơn.
@Đàm Hà Phú.
Tumblr media
4 notes · View notes
tapnhan · 8 months
Text
Mùa đông xứ sở Bạch Dương
Tumblr media
Catherine palace đẹp quên sầu
Nhân dịp Nga mới mở evisa cho bà con, giá thì rẻ nên tính làm thử test nhân phẩm thế nào ko đỗ thì thôi cúng các bác 1.2 củ vậy mà dè đâu 4 hôm sau trả kết quả cái rẹt thế nên là lại phải sắp xếp đi ngó nghiêng nước Nga Xô Viết vĩ đại mà các bác nhà mình tán dương suốt ngày không ngừng nghỉ xem nó như thế nào. Mỗi tội evisa cho hơi ki bo có mỗi 16 ngày thời hạn hiệu lực 2 tháng mà giờ vẫn đang là mùa đông, vốn ban đầu tính bay qua Mông Cổ đi chuyến tàu Trans Siberia từ Ulaanbataar tới Irktutsk chơi hồ Baikal rồi đi tàu tiếp qua miền Viễn Đông xong bay về từ Vladivostok cho mùa nào thức ấy. Nhưng vì cuối tháng 12 mạn hồ Baikal mới bắt đầu đóng băng thấy cũng chưa đẹp hẳn nên cuối cùng lại chuyển đi mỗi mạn phía Tây lượn 2 thành phố lớn Moscow, Saint Petersburg và Murmansk vậy thôi để dành miền Đông cho dịp khác.
Tumblr media
Hàng ghế vô danh ở làng Pushkin
Trước khi đi cứ nghe mọi người bảo Nga, đặc biệt là mấy thành phố lớn là phải để dành mùa hè mùa thu đi mới đã chứ mùa đông ngày ngắn đêm vừa dài vừa u ám lạnh lẽo khí hậu chán đời thế chơi bơi gì. Năm nay lại còn là năm siêu rét ở châu Âu. Nhưng mà đi rồi mới thấy nước Nga mùa đông quả là đẹp thần kỳ, châu Âu mình cũng đã đi nhiều ban đầu nghĩ đến Nga cũng ko kỳ vọng ồ à gì lắm và có thể là nếu đi mùa thu mùa hè chắc cũng cảm thấy thế thật.
Tumblr media
Murmansk
Nhưng chính bởi vì đi mùa đông lại đúng dịp cuối năm thành phố trang hoàng giáng sinh (Nga theo chính thống giáo nên giáng sinh là vào ngày 7/1) lại thêm ko khí cuối năm giao thừa nhộn nhịp, tuyết thì rơi trắng trời trắng đất, mới học được bảng chữ cái tiếng Nga nên đi ra ngoài đường đánh vần tên đường phố nhà hàng thôi cũng thấy đủ dzui rồi. Vậy nên là với đất nước nổi tiếng về mùa đông này mình cũng rất recommend đi thăm vào cả mùa đông (cũng đỡ chen chúc hơn bt 1 tý nhưng mà vào 1 tuần tết Dương dân Nga đổ ra đường chơi nhiều nên thực ra vẫn hơi bị đông :q. Lỡ mà ko mua được vé online thì xếp hàng mua vé vào bảo tàng Hermitage giữa trời -25 độ C đúng là 1 loại thử thách cực hạn)
Tumblr media
Hạng mục tham quan chủ yếu ở thành phố lớn như Moscow và Saint Petersburg nói chung vẫn là combo thường thấy quảng trường, cung điện, nhà thờ, cái nào cũng to oạch. Nhà thờ thì các kiểu củ hành, lúc tuyết rơi xuống nhìn thật là cổ tích. 2 năm nay do có oánh nhau nên giao thừa ở quảng trường Đỏ ko còn bắn pháo hoa nữa. Đến tầm 8h,9h tối giao thừa mấy anh lính a nào a nấy to như con gấu lăm lăm khẩu súng lùa hết khách ra khỏi hội chợ giáng sinh ngay ở quảng trường đỏ, sơ tán xong rồi vây rào cho ko còn một ai vào bên trong nữa chắc để bác Tsar đại đế trong điện Kremlin ăn giao thừa 1 mình cho yên ả.
Tumblr media
Nhà thờ Vasily 10 củ hành
Tumblr media
Nhà thờ máu đổ (Spilled Blood) ở St Ptg hiện đang quây rào trùng tu 1 củ hành
Ở Moscow thì khu Kremlin và quảng trường đỏ chắc là hấp dẫn nhất rồi (lăng Lenin (bé xíu) chỉ mở cửa đến 13h chiều nên ai muốn vào thăm cụ thì phải để ý chút).
Tumblr media
Bên trong Kremlin
Đối diện có cái GUM shopping mall, thời Xô viết tem phiếu cũng là cái bách hoá tổng hợp nổi tiếng nhất toàn quốc, ko thiếu đồ tiêu dùng nên là người xếp hàng mua đồ dài dằng dặc (bên trong có bán kem theo công thức hồi Xô viết cũ giữ đến tận giờ có hôm người người vẫn xép hàng dài dằng dặc). Cuối thời Xô viết Gum được tư nhân hoá nên giờ toàn bán hàng hiệu giá cũng hơi thụt lưỡi nhưng mall bên trong trang hoàng rất là đẹp, dưới tầng 1 có khu bán thực phẩm hịn: rượu, chè, caviar, đồ hộp, đồ ăn bánh trái chocolate cái gì cũng có cái gì cũng đẹp nhìn cái gì cũng muốn mua :q. Ngoài ra có thể lên lầu 3 ăn có khu food court theo kiểu style Xô Viết cũ cầm khay xếp hàng chọn món xong mới ra quầy thu ngân tính tiền. Đồ ăn hơi nguội tý nhưng ăn cũng ổn, giá cũng ok. Dưới tầng 1 có chi nhánh của cafe Pushkin, tiệm này rất chi là popular nhưng cửa hàng chính của Cafe Pushkin cách quảng trường Đỏ ko xa ở phố Tverskoy là nằm trong toà nhà quý tộc cổ từ thế kỷ 19 đến giờ gần như giữ nguyên phong cách cũ nên CỰC kỳ đẹppp. Cũng 1 sao Michelin nên đồ ăn cũng oke, nếu đi ngày thường thì lunch có thể ko cần book vẫn có khả năng vào được nhưng nếu cuối tuần hoặc dịp lễ tết thì buộc phải booking trước (cần sdt Nga).
Tumblr media
Đồng phục trong quán rất là kute. Thái độ phục vụ thì hơi lạnh lùng tý nhưng được cái là tiếng anh ai cũng tốt.
Từ quảng trường đỏ có thể đi bộ ra khu downtown quanh mạn Nhà hát Bolshoi. 1 trong những việc mà mình cực kỳ recommend khi đi Nga là đi xem ballet, hoặc là ở Bolshoi ở Moscow hoặc ở Mariinsky Theatre ở Saint Ptg. Bolshoi thì cực hot nên vé cận ngày bao giờ cũng sold out cần phải đặt mua sớm trước, Mariinsky thì thấy dễ thở hơn tuỳ suất tuỳ vở dịp tết ngày trước mua vé cho hôm sau cũng vẫn còn. Ấn tượng chung của mình là người Nga rất mê thưởng lãm nghệ thuật, vé opera, ballet so với mức sống bình quân ko hề rẻ nhưng hôm nào cũng thấy soldout, người xem nườm nượp. Chất lượng production và âm nhạc thì vô cùng xuất sắc.
Tumblr media
Đi dịp giáng sinh nên là vở The Nutcracker được trình diễn nhiều liên tục hàng ngay
… (chưa biết bao h tiếp)
4 notes · View notes
bnghivmex · 1 day
Text
 Đồng tăng 4%
Giá đồng tăng gần 4% do tập đoàn đang nợ nần Evergrande sẽ thanh toán lãi cho một trái phiếu trong nước, làm giảm lo sợ những rắc rối của gã khổng lồ bất động sản có thể ảnh hưởng tới nền kinh tế toàn cầu.
Đồng giao sau 3 tháng trên sàn giao dịch kim loại London LME tăng 3,9% lên 9.322 USD/tấn, đảo lại chiều giảm giá trong phiên trước.
Evergrande đã đồng ý thanh toán lãi suất cho một trái phiếu trong nước vào ngày 23/9, trong khi ngân hàng trung ương Trung Quốc đã bơm tiền mặt vào hệ thống ngân hàng này.
Chì là kim loại duy nhất giảm trên sàn LME, giảm 0,5% xuống 2.124 USD/tấn sau khi chạm 2.108,5 USD, mức thấp nhất kể từ tháng 4. Tồn kho tại Thượng Hải hơn gấp 3 lần trong 6 tháng qua lên 205.898 tấn.
Peru muốn sửa đổi khuôn khổ cho ngành khai khoáng của đất nước, soạn thảo lại luật quy định lĩnh vực này cũng như luật đặt ra các khoản thanh toán tiền bản quyền
0 notes
hatgiongtot-net · 7 days
Text
Nơi mua hạt giống hoa uy tín và hướng dẫn cách chọn hạt giống hoa
 Hoa không chỉ tô điểm cho màu sắc của ngôi nhà mà còn tô điểm cho sắc màu của cuộc sống chúng ta, việc trồng hoa còn là cách nâng cao chất lượng cuộc sống. Thực tế để tìm được hạt giống hoa tốt rất khó, vì hạt giống hoa cần điều kiện bảo quản khá nghiêm ngặt và khó hơn hạt giống rau củ quả, việc gieo hạt giống hoa cũng cần sự khéo léo của người trồng và người chăm sóc. Có rất nhiều yếu tố để chúng ta có thể có một mùa hoa thành công.
Tumblr media
Hạt giống hoa hướng dương siêu bông dễ trồng và dễ chăm sóc.
Trước khi gieo trồng hạt giống thì lựa chọn nơi bán hạt giống hoa uy tín chính là chìa khóa tiên quyết để việc trồng hoa thành công, cây hoa phát triển khỏe, hoa nhiều và hoa có đẹp hay không. Mua tại cửa hàng chuyên bán hạt giống hoa sẽ có nhiều lựa chọn về giống hoa và làm việc với nhà cung cấp đáng tin cậy. Mua tại các cửa hàng này sẽ được tư vấn và hướng dẫn cách trồng và chăm sóc các loại hoa khác nhau để đảm bảo bạn chon giống phù hợp với điều kiện trồng trọt của mình.
Tại Hà Nội có cửa hàng Hạt Giống An Tâm là nơi cung cấp hạt giống hoa uy tín. Đây là một cửa hàng cung cấp rất nhiều loại hạt giống hoa với nhiều chủng loại phong phú cho người trồng trọt chuyên hay không chuyên có thể mua số lượng lớn hạt giống hoa tại đây với các loại hạt giống hoa chất lượng cao, tỷ lệ nảy mầm tốt. Cửa hàng này không chỉ nổi tiếng với nhiều loại hoa phong phú và sản phẩm chất lượng cao mà còn được biết đến nhờ uy tín và dịch vụ tốt, tư vấn kỹ càng. Tính đến 2024, cửa hàng này đã có 11 năm kinh nghiệm cung cấp kinh doanh các loại hạt giống hoa. Nên mua tại đây bạn có thể hoàn toàn yên tâm về chất lượng cũng như dịch vụ sau bán hàng. 
Để mua hạt giống hoa uy tín tại cửa hàng hạt giống An Tâm thì bạn có thể:
- Mua tại cửa hàng: Số 27 ngách 50 ngõ 310 Nghi Tàm, Tây Hồ, Hà Nội.
- Mua hạt giống hoa online tại: https://hatgiongtot.net
- Mua hạt giống hoa uy tín trên shopee: https://shopee.vn/hatgiongtot.net
- Hoặc liên hệ Phone/SMS/Zalo: 0977.087.005
 Khi chọn mua hạt giống hoa thì có một kinh nghiệm trước khi bắt đầu gieo trồng hạt giống hoa bạn cần nắm rõ.
Tumblr media
Hạt giống hoa dạ yến thảo kép bông hoa to rực rỡ.
1. Chọn mua hạt giống hoa uy tín: Để chọn hạt giống hoa tốt ngoài việc chọn nơi bán hạt giống hoa uy tín thì còn dựa vào sở thích cá nhân và điều kiện trồng trọt. Bạn có thể chọn những loại hạt giống hoa mình định trồng và nhờ nhân viên tư vấn bán hạt giống để họ tư vấn xem khu vực bạn có phù hợp trồng loại hoa đó không. Một số loại hạt giống hoa dễ trồng như: hạt giống hoa cánh bướm, hạt giống hoa cúc lá nhám, hạt giống hoa mào gà... chúng đều là những loại hoa dễ trồng và dễ phát triển, dễ chăm sóc.
2. Điều kiện phát triển: Khi đã chọn được hạt giống hoa thì cần tìm hiểu về nhu cầu cánh sáng, nhiệt độ, nước, và bón phân. Khi mới bắt đầu trồng, chưa có kinh nghiệm trồng hoa thì nên trồng những loại hoa dễ trồng và dễ chăm sóc như hoa hướng dương, hoa mãn đình hồng...
3. Điều kiện môi trường phù hợp: Để trồng thành công thì cũng cần xem xét đến điều kiện phát triển của hoa như trồng trong nhà hay ngoài trời, liệu chúng có cần chăm sóc đặc biệt hay không, chúng cần ánh sáng đầy đủ ngoài trời hay cần môi trường râm mát. Ví dụ như cây phát lộc, hoa tử la lan không cần ánh sáng mặt trời quá mạnh và trực tiếp, thích hợp trồng nơi bóng râm.
Hạt giống hoa cúc cầu vồng được bán tại cửa hàng hạt giống hoa An Tâm
4. Nên trồng hạt giống hoa theo mùa: Nên chọn hoa phù hợp để trồng theo mùa. Nếu vào mùa xuân, bạn có thể trồng hoa đỗ quyên, hoa hướng dương... Vào mùa hè, có thể trồng hoa mười giờ, dừa cạn... những giống hoa có thể chịu nhiệt.
5. Giá thể gieo hạt giống hoa: Hạt giống hoa khá mỏng manh, vì vậy ngoài nhiệt độ gieo thì giá thể gieo hạt giống hoa cũng rất quan trọng. Để gieo hạt giống hoa thành công, bạn cần chuẩn bị giá thể gieo hạt như viên nén ươm hạt, xơ dừa, hoặc đất mùn tơi xốp để giúp hạt dễ nảy mầm.
Bao bì hạt giống hoa được niêm phong kỹ càng.
6. Nhiệt độ gieo hạt: Cần phải kiểm tra nhiệt độ nảy mầm của các loại hoa khác nhau và độ sâu gieo hạt để đảm bảo nhiệt độ tối ưu giúp hạt nảy mầm tốt.
redmore: https://baodongkhoi.vn/noi-mua-hat-giong-hoa-uy-tin-va-huong-dan-cach-chon-hat-giong-hoa-17092024-a135453.html
0 notes
khamphanhatbannet · 9 days
Text
Tour Nhật Bản 4 Ngày 3 Đêm: Lịch Trình Hấp Dẫn Khám Phá Xứ Sở Hoa Anh Đào
Nhật Bản là điểm đến lý tưởng cho du khách muốn trải nghiệm sự kết hợp hoàn hảo giữa văn hóa truyền thống và hiện đại. Với tour du lịch Nhật Bản 4 ngày 3 đêm, du khách sẽ có cơ hội khám phá những địa danh nổi tiếng, tận hưởng ẩm thực đặc trưng và trải nghiệm nét văn hóa độc đáo của đất nước này. Hãy cùng khamphanhatban.net khám phá chi tiết lịch trình thú vị này.
Tumblr media
Ngày 1: TP.HCM – Tokyo
Du khách khởi hành từ sân bay Tân Sơn Nhất lúc 9h sáng, sau khi hoàn tất thủ tục, lên chuyến bay NH832 đến Tokyo. Đến sân bay Narita vào lúc 22h25, du khách nghỉ đêm và dùng bữa sáng trên máy bay.
Ngày 2: Tokyo – Yamanashi
Sáng sớm, đoàn hạ cánh tại Tokyo và di chuyển đến Yamanashi, bắt đầu hành trình khám phá.
Tumblr media
Buổi sáng
•Hồ Ashi (Hakone): Một trong những hồ nổi tiếng với cảnh đẹp thơ mộng, nằm trong miệng núi lửa Hakone. Du khách sẽ có cơ hội ngồi thuyền du ngoạn trên hồ, chiêm ngưỡng núi Phú Sĩ từ xa, đặc biệt vào mùa thu, cảnh sắc lá đỏ tuyệt đẹp khiến nơi đây trở thành điểm đến lý tưởng.
Buổi chiều
•Tham quan vườn trái cây Yamanashi: Khu vườn nổi tiếng với các loại trái cây đặc sản. Du khách có thể tự tay hái nho, táo, lê, dâu tây… theo mùa và thưởng thức trực tiếp.
•Làng Oshino Hakkai: Ngôi làng cổ nằm dưới chân núi Phú Sĩ, nổi tiếng với những ngôi nhà truyền thống và khung cảnh thiên nhiên bốn mùa tuyệt đẹp.
Buổi tối
Tumblr media
•Sau khi nhận phòng khách sạn, du khách sẽ được trải nghiệm tắm Onsen – một hoạt động thư giãn phổ biến ở Nhật Bản.
Ngày 3: Yamanashi – Tokyo
Sau bữa sáng tại khách sạn, đoàn tiếp tục hành trình.
Buổi sáng
•Núi Phú Sĩ: Điểm dừng chân tại trạm số 5 (nếu điều kiện thời tiết cho phép) sẽ mang đến cho du khách tầm nhìn toàn cảnh núi Phú Sĩ hùng vĩ. Tại đây, du khách có thể mua quà lưu niệm và thưởng thức ẩm thực địa phương.
•Công viên Oishi: Nằm bên hồ Kawaguchi, công viên là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích thiên nhiên. Vào mùa hè, công viên ngập tràn sắc tím của hoa oải hương, còn mùa thu, nơi đây nổi bật với lá đỏ.
Buổi chiều
•Đảo Odaiba: Khu vui chơi giải trí hiện đại với nhiều công trình ấn tượng. Du khách có thể check-in với tượng Nữ thần Tự do, ngắm cảnh Tokyo từ vòng đu quay Daikanransha hay dạo bước trên bãi biển nhân tạo.
•Khu Shinjuku: Một trong những khu sầm uất nhất Tokyo, nổi tiếng với các tòa nhà chọc trời, cửa hàng mua sắm và khu đèn đỏ Kabukicho.
Buổi tối
•Sau bữa tối tại nhà hàng địa phương, đoàn nhận phòng khách sạn tại Tokyo và nghỉ đêm.
Ngày 4: Tokyo – TP.HCM
Bữa sáng tại nhà hàng địa phương và chuẩn bị hành lý trước khi khám phá những điểm đến cuối cùng.
Buổi sáng
•Đền Asakusa (Sensoji): Một trong những ngôi đền cổ nhất Tokyo. Du khách có thể tham quan khu Nakamise-dori sầm uất với nhiều cửa hàng bán quà lưu niệm và ẩm thực đường phố.
•Phố Akihabara: Thiên đường cho các tín đồ anime, manga và game. Khu phố nhộn nhịp với nhiều cửa hàng bán đồ điện tử và quán cà phê theo chủ đề.
Buổi chiều
•Sau bữa trưa, đoàn di chuyển ra sân bay Narita và làm thủ tục bay về TP.HCM, kết thúc hành trình 4 ngày khám phá Nhật Bản.
Tour Nhật Bản 4 ngày 3 đêm không chỉ mang đến cho du khách cơ hội khám phá những địa danh nổi tiếng như núi Phú Sĩ hay thành phố Tokyo nhộn nhịp, mà còn giúp bạn trải nghiệm sâu sắc văn hóa, thiên nhiên và ẩm thực độc đáo của xứ sở hoa anh đào. Hãy theo dõi khamphanhatban.net để cập nhật thông tin du lịch Nhật Bản mới nhất nhé!
#tournhatban4ngay3dem #dulichnhatban #khamphanhatban #dulichtokyo #dulichnhatbantudong
0 notes