#thuốc Bắc
Explore tagged Tumblr posts
tlncthvn · 1 month ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Lưu cho ai cần 😁😁
Đây là những bài thuốc được loan truyền làm mưa làm gió trong mấy năm qua. Cũng có người lúc cùng đường áp dụng có hy vọng (TL sẽ cập nhật sau). Mọi người xem tham khảo, ai đủ duyên thấy thích, hợp thuốc thì dùng. Hoặc ai đã dùng mà hiệu quả thì chia sẽ mọi người cùng biết ♥️.
0 notes
yeuamthuc · 10 months ago
Text
Giò heo nấu món gì ngon? Tổng hợp 15 cách chế biến giò heo ngon, không bị ngấy!
Bạn có phải là tín đồ của món giò heo nhưng lại thường lo ngại vì độ béo ngậy của nó? Trong bài viết này được tổng hợp từ những công thức luộc chân giò thanh đạm cho đến các món hầm thơm lừng, bạn sẽ tìm thấy những bí quyết làm món chân giò trở nên nhẹ nhàng hơn mà vẫn giữ được hương vị đậm đà và bổ dưỡng. Hãy cùng vào bếp ngay với yeuamthuc.org để bỏ túi ngay công thức này nhé! #yeuamthuc_org #Món_Ngon #Bánh_Canh_Giò_Heo #Canh_giò_heo_rau_củ #chân_giò_hầm_củ_sen #Chân_giò_hầm_măng_khô #Chân_giò_hầm_nấm_hương #Chân_giò_hầm_thuốc_bắc #Chân_giò_hấp_sả_ớt #Chân_giò_heo_hầm_coca #Chân_giò_kho_riềng #Chân_giò_luộc_kiểu_Hàn_Quốc #Chân_giò_ngâm_kiểu_Thái #Chân_giò_ngâm_mắm_chua_ngọt #Chân_giò_nướng_giấy_bạc #Chân_giò_om_sấu #Chân_Giò_Rang_Muối #dinh_dưỡng #giá_trị #Giá_trị_dinh_dưỡng_của_giò_heo #giò_heo #Giò_heo_bắc_thảo #Giò_heo_muối_nguyên_chân_chiên_giòn #hàn_quốc #Lagu_Giò_Heo #Nui_giò_heo_thịt_băm #Thịt_chân_giò_kho_tiêu https://yeuamthuc.org/cach-che-bien-gio-heo-ngon/
Bạn có phải là tín đồ của món giò heo nhưng lại thường lo ngại vì độ béo ngậy của nó? Trong bài viết này được tổng hợp từ những công thức luộc chân giò thanh đạm cho đến các món hầm thơm lừng, bạn sẽ tìm thấy những bí quyết làm món chân giò trở nên nhẹ nhàng hơn mà vẫn giữ được hương vị đậm đà và bổ dưỡng. Hãy cùng vào bếp ngay với yeuamthuc.org để bỏ túi ngay công thức này nhé! Continue reading…
0 notes
phongkhambacviet · 1 year ago
Text
🔰Thấy thuốc ưu tú - Bác sĩ Lê Thúy Mùi trực tiếp khám phụ khoa, khám thai cho chị em. Nên chị em yên tâm về chất lượng và hiệu quả. Khám phụ khoa 260k, khám thai 260K, giảm 30% chi phí điều trị. Liên hệ hotline/zalo: 0353 909 141 hoặc gửi tin nhắn ở đây https://www.facebook.com/dakhoabacviet73tranduyhung/ https://dakhoabacviet.vn/ https://dakhoabacviet.vn/gioi-thieu-phong-kham-bac-viet https://zalo.me/0353909141
0 notes
phongkhamphathaitanbinh · 1 year ago
Text
Phá thai bằng thuốc bắc đã có từ xa xưa. Phương pháp này kết hợp nhiều vị thuốc bắc có độc tính cao nhằm ngừng sự phát triển của thai nhi, túi thai bị bóc tách và khiến tử cung co bóp mạnh đẩy thai nhi ra ngoài.
0 notes
banmaihong · 2 years ago
Text
Amazon thử nghiệm giao hàng bằng drone ở Bắc California
Một thị trấn ở Bắc California đang được Amazon sử dụng làm nơi thử nghiệm giao hàng bằng máy bay điều khiển từ xa drone. Theo AP, Amazon đang muốn giao những sản phẩm nhỏ như thuốc kê toa bằng drone. Hiện nay, tập đoàn này đang giao thuốc bằng drone cho khách hàng ở thành phố College Station, Texas và thị trấn Lockeford ở Bắc California, và khách có thể nhận thuốc chỉ một tiếng sau khi mua. Drone…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
6wcomvn · 2 years ago
Text
Thuốc bắc tái tạo da, cẩn trọng khi dùng
Dạo gần đây thuốc bắc tái tạo da đang được rất nhiều người sử dụng trong làm đẹp với mong muốn tìm kiếm một làn da đẹp trắng, mịn. Tuy nhiên, đằng sau đó là rất nhiều hệ quả để lại cho làn da chúng ta. Vậy hôm nay cùng tìm hiểu xem Thuốc bắc tái tạo da là gì và các biểu hiện khi sử dụng thuốc bắc tái tạo là như thế nào? Thuốc bắc tái tạo da với nguồn gốc gia truyền đang được bán rất nhiều trên…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
iam-annhien · 5 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Nhiều khi tôi thấy mình kiếm được cớ để viết ngộ lắm! Kiểu như là, hôm rồi trời mưa. Nấu canh dưa cải chua với thịt bò. Mà lâu ngày rồi mới nấu. Quên mất dưa cải sẵn mặn, sẵn chua. Thành ra bát canh mặn thấy ớn. Chua thấy rầu. Rồi bụng dạ tự nhiên lênh láng cả. Vây là được cái cớ mà rền rĩ, rền rĩ gõ.
Mà ai lỡ đọc tiếp rồi. Làm ơn đừng trách sao gì mà cứ ỉ ê. Không phải tại tôi. Tại bát canh dưa cải chua nấu thịt bò. Chi mà mặn! Chi mà chua! Nghen!
Tôi về nhà đến nhà đã là rạng sáng hai mươi sáu tết. Thế là lỡ mất ngày cúng đưa ông bà.
Buổi trưa. Ba vẫn nấu sẵn nồi canh cải chua, món mà tôi ăn mãi vẫn không thấy ngán. Tôi cứ thế ngồi trên phản, quần đùi thiệt ngắn, húp canh sồn sột. Nói với về phía con em gái, lúc ấy đang cho bé Mina ăn dặm.
“Ngày mai về Bắc chơi rồi nhỉ. Mang nhiều đồ ấm theo đấy. Áo quần hôm trước chị gửi về có mặc được không. Rồi quần áo ấm cho em Mina nữa, em còn bé phổi yếu. Để ý em đấy nhá”
Đứa em gái: “Biết rồi, nhớ rồi. Bà cô già suốt ngày cứ làu bàu. Ơ nhưng mà đợt này chị đi chơi nhiều ghê. Sướng quá trời!”
“Sướng ư? Ai sướng? Sướng thế nào???”
“Thì muốn đi đâu đi, hông chồng, hông con… kiểu kiểu vậy. Có sướng không?”
Tôi cười ha hả. “Mày lớn rồi út ơi. Biết quan tâm tới chuyện sướng khổ của chị rồi”
“Thế chị sống thế nào?”
“Người ta có hàng trăm nỗi lo hàng ngày. Tao thì chẳng có gì để lo cả. Đi làm, về nhà, cơm bụi, trà chanh, đạp xe, thi thoảng nhậu lên bờ xuống ruộng 1 hôm. Thế thôi đó. Nếu cuộc sống như thế được gọi là sướng. Thì chị mày cũng sướng!"
“Cũng không tệ. Em suốt ngày bỉm với sữa. Muốn đi làm xoăn cái tóc mà chả có thời gian đi”
“Thế đi đi. Để em Mina chị trông cho”
“Thôi, làm xoăn rồi lại không rãnh để chăm thì xù lên xấu lắm”
Thế là trưa hai mươi sáu tết hai chị em mải miết nói về chuyện sướng chuyện khổ trên đời.
Nó biểu từ dạo lấy chồng sinh con xong thấy mình sao kỳ lạ, đã bao lâu rồi, nó quên mất mình còn một người chị gái đi làm xa. Câu tôi nói với nó hôm cưới: “Có lấy chồng thì cũng ráng làm một người đàn bà độc lập nghe chưa” - Là tất cả những gì nó còn nhớ về tôi. Nghĩa là rõ nét nhất. Chân thật nhất.
Mùa xuân ở Miền Nam mát mẻ. Buổi trưa tuy nắng gắt hanh hao. Nhưng bù lại có gió, cứ đợt gió nào là được vuốt ve mơn trớn đợt ấy. Sướng râm ran, mê mẩn.
Buổi tối, bé út rủ: "Cà phê không?" tôi ừ. Thế là hai chị em đèo nhau đi. Bỏ em Mina ở nhà cho bố nó trông.
Vào một quán nhè nhẹ, có trúc, có tre, có bồn phun nước, bật mấy bài tình ca nghe chừng cũng du dương lắm. Tôi hỏi út hết thai sản rồi có định đi làm lại không? Hay muốn ở nhà trông Mina. Nếu ở nhà thì có muốn mở hiệu thuốc không? muốn thì chị tính, rồi chị giúp. Rồi lại hỏi ba mẹ có khỏe không? Có bệnh gì mà giấu không cho chị biết không? Nhà cửa có cần mua sắm gì không? Út bảo: "Ba mẹ chỉ cần chị khoẻ mạnh!" Thế là ngắt hết hàng loạt câu hỏi.
Tôi uống cooktail. Út uống nước cam, quán chuyển sang phần nhạc trẻ. Càng lúc càng có thêm khách tầm độ mười tám, hai mươi. Tôi cười: "Chắc lúc này chúng nó chê chị già!" Nó lại ngắt: "Chị khoẻ hẳn chưa?" - Tôi ngồi yên. Quán vẫn nhạc trẻ, ì ầm ở một góc xa.
Nó hỏi sao tôi không trả lời.
Tui nhoẻn miệng cười - vẫn im lặng
Nó lại biểu “Chị gái của tui đâu rồi. Chị gái của tui, mặc quần đùi húp canh sồn sột. Chị gái của lời lẽ đanh thép, tranh luận với người khác có bao giờ chịu im. Chị gái của tui, tui mà bị ai bắt nạt là chị sống chết với người đó. Chị gái của tui đâu biết cười nhoẻn. Đâu có biết hiền...”
Trời muộn. Gió táp vào mặt. Tôi ngồi sau xe máy, hai tay vòng qua người nó, mặt úp vào lưng con bé thở khẽ - thầm thì: "Ngày xưa trời lạnh, cũng có người hay thổi vào lưng chị như thế." Nó ngạc nhiên: "Tiểu tiết thế mà chị cũng nhớ nhỉ!" - Ừ, Chả hiểu sau chị lại thế. Một chút hà hơi vào gáy lúc mùa đông đủ để bắt đầu nỗi nhớ nhung dài đằng đẵng.
Hai mươi bảy tết. Cả nhà bé út đã về Bắc từ sáng sớm, ba thì sang nhà chú Minh đánh cờ. Nhà yên ắng lạ thường.
Mẹ lôi ở đâu ra được cái giường gấp vải dù bộ đội bạc thếch, nhìn là biết nặng trĩu gió sương. Mẹ biểu của ông nội. Tôi gối đầu lên đùi mẹ. Đợi cò về. Mà chỉ đợi có thế thôi chứ có cò nào về trên mấy cái cột nhà bê tông nữa. Mẹ thì thầm thủ thỉ. Như kiểu người ta kể chuyện cổ tích.
“Tóc con Nhiên bạc nhiều nhỉ, không như tóc chị hai mày, gần 40 mà vẫn đen nhánh”
“Hôm trước xin mẹ cái cân điện tử đúng không, khi nào đi nhắc mẹ đưa cho nhé.”
“Mà lấy cân làm gì? Định ép kí nữa hay sao?? Béo béo thế này mới xinh”
“Có để ý thằng nào chưa? Thằng ku con Chú Bình mấy hôm nay kiếm cớ sang tìm xem mày về chưa đấy”
Tiếng mẹ lúc xa lúc gần. Miên man bất tận. Cứ ủ ê như nỗi nhớ không vượt được khỏi bờ môi. Tôi thấy nước mắt mình đột nhiên rịn ra vô cớ.
"Mẹ. Hay con về đây ở luôn nhá. Mẹ chứa chấp con không?"
“KHÔNG - lấy chồng đi!”
Tôi lí nhí: “Thôi. Lấy chồng rồi giao thừa ai cúng ông bà với mẹ. Em gái cũng về quê chồng ngoài Bắc, hai chị cũng phải lo xong bên nội tận mùng 2 mới về nhà”
Mẹ biểu không phải lo. Mẹ có chồng. Chồng mẹ lo 😁
Sinh ra không ai cô đơn. Ba mẹ cũng chẳng sống đời với mày được. Hoặc nếu chưa lấy chồng thì cứ tìm ai mà yêu. Yêu thật nhiều vào. Cứ yêu khờ khạo đi. Ngày sau chai sạn, vắt ra tí tình trong tim mà lại chỉ có sạn có đá, thì mới buồn.
Tôi gọi cho Duy. Kể rằng tôi đã về nhà. Đã nghe mẹ càm ràm vụ không dẫn ai về cùng. Đã sang chào bố Duy rồi. Đã đếm mãi vẫn không đủ một trăm hai mươi lăm bước chân từ nhà về phía cây cột điện có gắn loa phát thanh buổi sáng. À mà chỗ đó người ta không còn phát nhạc Những Bông Hoa Nhỏ nữa.
Duy cười ha hả: - Tao thế nào cũng nghe bố ca bài ca y chang. Mày về ở mấy ngày.
- Đến hết mùng 5.
- Nhanh vậy. Tao chắc chiều tối mùng một mới về đến nhà. Chờ tao về tao đèo đi ăn đá đậu.
- Ừ. Ba tao rũ chú Minh tối giao thừa sang nhà ăn cơm cùng rồi, mày khỏi phải lo đâu.
- Hay tao với mày yêu nhau không???
Hai đứa lại cười ha hả
Duy là người bạn khác giới tôi chơi chung từ bé. Là cậu bạn mò nghêu cùng tôi vào tất cả các kỳ nghỉ hè.
Nhà Duy ở cách nhà tôi một trăm hai mươi lăm bước chân về phía cái trụ gắn loa phát thanh buổi sáng (Đó là bước chân của tôi từ hồi còn bé)
Hồi tôi học lớp 3, thì hắn chuyển đến. Bố hắn đi vắng suốt, nên mẹ tôi hay gọi Duy sang ăn cơm cùng. Mà tôi thì trẻ con sân si, cứ ăn hiếp người ta. Có lần đấm thẳng vào mặt, làm Duy gãy cả răng cửa. Lần đó Duy khóc mếu máo, bảo là “Tao về méc mẹ tao, để mẹ tao hiện hồn về bóp cổ mày.”
Thế là tôi không ăn hiếp Duy nữa - Không phải vì sợ, mà vì tôi kể cho ba tôi nghe, ba biểu mẹ bạn ấy mất rồi, mất tức là đã đi sang thế giới khác, không thể ở bên cạnh chăm sóc bạn ấy như mẹ con được. Kể từ đó, tôi “yêu thương” Duy, bắt chước theo cái cách mẹ tôi yêu thương tôi. Tôi còn biểu “Mày yên tâm đi, tao làm mẹ mày, tao yêu thương mày”
Hồi đó, vào lúc sáu giờ ba mươi mỗi ngày, tôi mặc áo thêu hoa, ngồi sau lưng ba, loa bắt đầu phát nhạc chương trình Những Bông Hoa Nhỏ - Đi đến trước cửa nhà Duy thì dừng lại đón, ba tôi đèo hai đứa phía sau, em gái út tôi phía trước. bám chặt vào nhau. Đến chỗ ngã ba có cây me to đùng thì ghé vào, mỗi đứa được một ly sữa đậu nành nóng hổi. Duy với tôi học cùng trường cho đến hết cấp 3. Sau đó tôi lên SG, còn Duy đi Úc du học.
Hai mươi tám tết
Mẹ làm bánh bao nhân đậu xanh để tối hai chín cúng giao thừa. Tôi hít hà mùi thơm của sữa và đậu. Cảm nhận được mùa xuân cũng đang thở
Buổi sáng đèo mẹ đi chợ lại thấy chú Minh đang tưới sân. Bắc thang lau đi lau lại từng thanh cửa sắt cho đến khi bóng loáng mới chịu thôi. Chú Minh bao nhiêu năm nay vẫn thế. Mỗi lần thấy tôi sẽ lại hồ hởi nói lớn: “Này, hay yêu thằng Duy nhà chú đi con bé kia. Thân nhau ngần ấy năm rồi còn gì!” Tôi đáp lại: “Từ hồi con đấm gãy răng cửa của nó là nó thề dù con gái trần đời này còn mình con nó cũng không yêu con đâu ạ” - Thế là hai chú cháu cười hì hì.
Cơm trưa vẫn không thiếu món canh cải chua, nhưng mà hôm hay ba nấu với cá rô đồng. Rữa bát xong mẹ rót cho một cốc trà sen lớn, bảo ra phản gấp quần áo với mẹ. Nhưng mà chỉ có mỗi mẹ gấp, tôi thì nằm gối đầu trên chân mẹ để thời gian luồn qua từng lọn tóc mềm. Cảm nhận được rõ bàn tay mẹ ngày càng gầy. Năm tháng đánh từng dấu nhỏ lên cả vết vân tay. Ngoài cửa sổ, mưa phùn bay lất phất. Mai là giao thừa rồi, nhà nào cũng vội vã. Chỉ có nhà tôi là đơn giản quá chừng!
Nhưng điều duy nhất khiến tôi yêu Tết là trong nhà toàn hoa là hoa. Nào là chậu mai vàng của ba bắt đầu có nụ, nào là mấy bó cúc trắng được cắm trong lọ thuỷ tinh trên bàn thờ, còn được ngắm những cái chậu xinh xinh bằng men sứ thả hoa súng của mẹ. Không giò, không chả, không cỗ. Chỉ có chè đậu đỏ, bánh bao sữa nhân đậu xanh.
Năm nào cũng vậy. Lúc giao thừa xong, ba sẽ uống rượu với chú Minh. Còn tôi và mẹ thì đèo nhau lên ngôi chùa nhỏ gần nhà thắp một nén hương. Thế là hết tết.
23 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 1 year ago
Text
Tumblr media
Tình yêu từ đâu mà ra?
Hồi trước, gia đình nào cũng có một album ảnh. Người ta chuyển nhà sẽ đi tìm cuốn album mang theo, người ta nhớ nhớ quên quên nhưng hỏi cuốn album ở đâu vẫn nhớ. Bây giờ bao nhiêu ảnh trong điện thoại cả rồi. 512GB thôi đã chứa được cả một thời tuổi trẻ.
Nhà mình cũng có một cuốn alum như thế, số ảnh này Mẹ mình đã cẩn trọng giữ gìn trong ngần ấy năm. Một thời gian sau khi Ba mất, có lần Mẹ đã ngồi ở đó lần giở từng tấm. Trầm ngâm.
Chỉ có Mẹ mới hiểu rõ nhất cuối cùng thì bản thân sẽ nhớ và quên những gì.
Suốt một đời dài Mẹ cứ hoạnh hoẹ Ba về cái cô nào đó ở Sài Gòn mà có lẽ ký ức của Ba về cô ấy đã dừng lại vào cái ngày họ rời tay nhau. Hơn 20 mươi năm đầu ấp tay gối, Ba có vô vàn lỗi sai khác nhau nhưng có một điều là chưa bao giờ Mẹ bắt được Ba lén phén với ai. Sự chung thuỷ của một người đàn ông nếu có, chỉ là như vậy thôi.
Những lần uống say Ba cứ ngâm mãi cái câu thơ trong bài Hai sắc hoa Tigôn của TTKH: “…Mà từng thu chết, từng thu chết / Vẫn giấu trong tim bóng một người”. Cái bài thơ nó dài đằng đẵng mà cả đời Ba chỉ ngâm đúng có 2 câu... bảo sao Mẹ chẳng dỗi hờn.
Nhưng có lẽ vậy, mùa thu mà Ba yêu nhất là cái mùa thu chết ấy.
Ba lấy Mẹ ở cái tuổi muộn màng như vậy một phần là vì ông Nội tìm mãi mới ra một người con gái ăn học đàng hoàng và hai bên gia đình môn đăng hộ đối. Ông là nhà Nho, 15 năm học chữ Nho để đọc sách, bốc thuốc Bắc chữa bệnh cho dân. Ông có những nguyên tắc của riêng mình trong cuộc sống, vì thế tiêu chuẩn chọn vợ cho người con trai lớn mà ông kỳ vọng nhất cũng khắt khe hơn. Mình đã luôn biết ông Nội không phải người hẹp hòi khắc nghiệt. Cái cách mà một người đầy nguyên tắc nhưng thấy đứa cháu gái của mình đi ra, đi vô bốc táo đỏ trong kệ tủ thuốc ra ăn vụng và không la rầy một tiếng, đến khi hủ táo vơi dần, ông từ tốn chẳng nói năng gì mà lấy cái hủ ra, đổ đầy táo vào và đặt lại chỗ cũ (cho mình lấy tiếp) khiến mình tin rằng, ông vốn là người có chút ấm áp.
Mình đã luôn hiểu, tư duy môn đăng hộ đối của ông nếu có sai thì nó cũng chỉ là hệ luỵ của thời đại. Chỉ là mãi sau này mình mới hiểu, có thể ông nhìn được điều gì đó mà người khác thì không. Tình yêu có thể không đến từ những rung cảm vô điều kiện mà nó có thể đến từ nhiều lý do, dù rằng cuối cùng đều sẽ dẫn về sự nóng bỏng trong cõi lòng.
Hơn 20 năm Ba Mẹ mình sống với nhau, một cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu nhưng được duy trì bằng sự tôn trọng và những niềm thương kín đáo vô cùng. Mẹ tôn trọng Ba vì Ba uyên bác và rộng lượng, Ba tôn trọng Mẹ vì Mẹ đằm thắm, hiểu lẽ phải và vất vả nhiều. Những năm ấy cũng có vô vàn những lần cãi vả đau điếng lòng nhau nhưng với mình, tất cả đều là một phần cuộc sống. Và mình chọn nhớ, nhưng không nhắc.
Tình yêu đã ở đó nhưng theo một cách khác. Ba sẽ nhường Mẹ xem kênh truyền hình có cải lương mà Mẹ thích dù Ba đã biết kênh nào đang chiếu bóng đá, Ba ngồi đọc báo cả đêm để canh mẹ ở bệnh viện hồi mẹ phỏng ở tay, Ba luôn ra ngoài hút thuốc chỉ vì có lần Mẹ bảo khói thuốc gây ngột ngạt cho cả nhà. Cái lần đám tang ông Ngoại, Ba hỏi Mẹ điều gì đó và giữa những buốt nhức tâm can của chính mình, Mẹ cáu bẵng quát lên, tiếng quát vang ra trong không gian rộng lớn và yên ắng. Ba chỉ từ tốn: “đừng lớn tiếng thế em”.
Còn Mẹ, miệng chẳng bao giờ nói lời thương vậy mà mỗi mùa hè khi bệnh suyễn của Ba khiến Ba ho nhiều hơn, Mẹ nhặt hoa sứ ở trường về phơi khô, ngày nào cũng nấu nước để ở đầu nằm cho Ba: “uống đi để nó nguội”.
Mình đã 26 tuổi rồi. Tình yêu luôn là một phần trong người mình nhưng nhân tình thì vẫn cứ vời xa, vì mình không sẵn sàng cho những điều mình không chắc chắn. Và hơn hết, tình yêu thì quan trọng đấy nhưng mỗi giai đoạn trong đời sẽ có những điều khác hiển hiện và quan trọng không kém. Nhân duyên là một thứ có hạn kỳ nhưng tuần hoàn, những gì ta thả bay đều sẽ đậu về theo một cách khác vào một thời điểm chính xác hơn, tình yêu là một loại nhân duyên như thế mà.
Mình nhớ lần đầu tiên mình đi qua chỗ anh ngồi, cái cách anh chống tay lên càm suy tư làm mình thấy quen vãi. Gần 3 năm rồi sau khi Ba mất, mình mới thấy lại bộ dạng suy tư của một người (đàn ông). Sự phải lòng của mình nảy mầm chỉ từ một điều vô cùng nhỏ nhặt như thế và nó được duy trì qua ngày tháng chỉ bằng những nhỏ nhẹ, hiền lành cũng y chang.
Chỉ khác là Ba yêu mình cả ��ến khi về bên kia thế giới, mình yêu Ba cả khi Ba chỉ còn là sương khói, còn anh và mình — ngang qua nhau ở đoạn này mà thôi.
Tình yêu là tình yêu mà tình yêu cũng chỉ là tình yêu thôi. Ta giữ lấy nó để ta sống cho mình, tất cả những hồi ức và nhớ thương bất tận chỉ nên là của một mình mình thôi. Nó sẽ được nói ra một cách có nghĩa, khi nhớ thương là hai chiều.
— AN TRƯƠNG
107 notes · View notes
baosam1399 · 1 year ago
Text
Radio Nhụy Hy ngày 2.1.2024 : Tôi quyết định sẽ yêu lấy năm 2024
(Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
Tumblr media
〔Bài dịch số 1129〕 ngày 16.01.2024 :
Khoảng thời gian trước Bắc Kinh đổ tuyết, trên đường đi có rất nhiều cặp tình nhân chụp ảnh.
Ông chú bán khoai nướng ở gần cửa tàu điện ngầm lại tới rồi; Quán tạp hóa đã từng đóng cửa ở tiểu khu mở lại rồi.
Mẹ tôi đã khỏi ốm rồi; chú mèo của bạn tôi đã bắt đầu thích tôi rồi. Không biết tại sao, đột nhiên tôi lại muốn yêu lấy Thế Giới này.
Tumblr media
Con người thật sự rất khó hiểu, sẽ có những khoảnh khắc chúng ta cực kì ghét bỏ thế giới này, nhưng lại có những khoảnh khắc ta đột nhiên yêu thế giới này vô cùng.
Tôi nhớ khi bản thân vừa tới Bắc Kinh không lâu, thường bốc phốt với bạn bè tôi rằng, Bắc Kinh thực ra chẳng có chỗ nào tốt cả; Chất lượng không khí không tốt, giờ giấc đi lại rất dài, thời gian cuối tuần rất ngắn, bạn bè rất ít.
Tôi không thích những người bị biến thành những kẻ mồm mép tép nhảy sau khi đi làm, tôi không thích một bản thân cao không với tới, thấp không bằng lòng; Không thích những chú mèo trong khu nhà cứ nhìn thấy tôi là chạy, không thích khi mà món ăn ở quán ăn gần công ty luôn khó ăn như vậy; Không thích khi thế giới này khiến con người ngày càng bận rộn trong những nhịp tấu nhanh của cuộc đời, không thích những mối quan hệ càng ngày xa cách khi chúng ta dần dần lớn lên. Tôi nghĩ không thông, những người sống rất vui vẻ ngoài kia rốt cuộc họ đã làm như thế nào?
Tumblr media
Có điều trong hai năm nay, bản thân tôi cũng đã thay đổi rất nhiều, có lẽ là do trải qua bệnh dịch, trải qua nghề nghiệp tụt dốc, trải qua việc phải xa rời người thân, trải qua việc mất đi bạn bè; Nói chung, những việc tôi đã trải qua ấy, khiến tôi càng yêu và trân trọng thế giới này hơn một chút.
《Trên Đống Đổ Nát Của Tình Yêu》 có một đoạn văn như thế này : "Tôi đã trải qua một năm khó khăn nhất cũng thành công nhất, tôi hiểu ra rằng vạn vật trên thế giới này đều sẽ chỉ tồn tại trong quãng thời gian này, tồn tại trong khoảnh khắc này, nhận thức - con người - hoa tươi!"
Tôi hiểu ra rằng yêu là cho đi, cho đi tất cả. nếu như bị tổn thương rồi, vậy hãy cứ thuận theo nó đi!
Tôi hiểu ra rằng con người mẫn cảm một chút cũng không hề sai, bởi vì sống trên đời, thật khó để giữ cho trái tim bạn luôn ấm áp, bạn muốn trở nên lãnh đạm lạnh lùng thật ra rất dễ dàng!
Tôi hiểu ra rằng mọi chuyện đều sẽ có hai mặt, chết hay sống, vui hay buồn, mặn hay ngọt, tôi và bạn, đây chính là sự cân bằng của vũ trụ!
Tôi đã trải qua một năm bị tổn thương rất nặng nề nhưng cũng là một năm đã sống với nhiều sự vui vẻ, tôi trở thành bạn bè với một số người dưng và trở thành người dưng với một số bạn bè.
Tôi hiểu ra rằng kem và socola sẽ chữa lành được mọi điều, nhưng những đau khổ mà nó không chữa lành được, tôi sẽ tìm được niềm an ủi trong vòng ôm ấm áp của mẹ.
Chúng ta nên học cách chú ý tới những luồng năng lượng tỏa ra sự ấm áp, khiến cho tâm hồn của chúng ta chìm đắm trong đó, khiến chúng ta trở thành người yêu tốt hơn trên thế giới này.
Tumblr media
Tuy rằng con người sống trên thế giới này phần nhiều sẽ là đau khổ, nhưng bạn bè, người thân, tình yêu, hoa tươi, món ngon, rượu thơm ... sẽ là thuốc trị đau hữu hiệu nhất.
Những người từng yêu thương chúng ta, đem tới cho chúng ta vui vẻ, đều đáng để trở thành lý do khiến ta lại yêu thế giới này.
Tôi nghĩ, bản chất của cuộc sống. Vốn dĩ không phải là bạn muốn cái gì thì sẽ đạt được cái đó, mà là bạn có được cái gì thì sẽ trân quý cái đó.
Hy vọng chúng ta sẽ học được cách góp nhặt sự tồn tại trong cuộc sống tươi đẹp này, ví như ánh nắng đẹp đẽ sau mùa đông lạnh giá, hay ví như cơn gió dịu dàng lướt qua chạng vạng chiều mùa hạ. Một người có khoảng thời gian yên tĩnh một mình, hay một nhóm người trải qua thanh xuân có một không hai.
Tumblr media
Vì chúng ta luôn phải tin tưởng, tình yêu sẽ vượt qua bão gió, tới với mỗi một người trong chúng ta.
Một ngày nào đó của tương lai, chúng ta đều sẽ biến mất trên thế giới này, sẽ không có ai nhớ được tên của chúng ta, sẽ không có ai biết được câu chuyện của chúng ta, nhưng như vậy thì đã sao chứ, ít nhất thì trong giờ khắc này, chúng ta vẫn đang yêu thương thế giới này.
92 notes · View notes
gixxnn · 1 year ago
Text
Tumblr media
Kỹ năng sinh tồn linh tinh mình gom lại được *Ghi chú được viết với ý kiến chủ quan cá nhân - Khi bị dơi, gấu trúc bắc mỹ, cáo hay chồn hôi cắn thì phải đi bệnh viện liền. Bệnh dại một khi đã phát tác thì vô phương cứu chữa.
- ĐỪNG CÓ CỐ GẮNG dập tắt Chảo mỡ đang bốc lửa bằng nước, hãy phủ kín nó!
- Bị ngã hoặc bị đẩy khỏi sân ga xuống đường ray tàu điện ngầm. Hãy cố gắng lăn dưới cái nền đó. Nhiều nhà ga có một khoảng trống ở đó (giống như một phần nhô ra nho nhỏ) được dùng chính xác cho lí do trên.
- Triệu chứng đau tim ở phụ nữ thường khác với những triệu chứng thường được mô tả và phụ nữ thì cho rằng họ chỉ mệt mỏi hoặc là bị cúm thôi và họ chết vì không chữa trị. Vậy nên nếu có đau tức vùng ngực với một thời gian đau hơn 3 ngày hãy đi kiểm tra.
(Sự đè nén, áp lực, hoặc là những cơn đau ở phần trung tâm của ngực. Nó kéo dài hơn một phút, biến mất và quay trở lại. Bị đau hoặc khó chịu ở một hoặc cả hai cánh tay, lưng, cổ, quai hàm và dạ dày. Khó thở, có hoặc không có những cơn đau ngực. Một triệu chứng khác như là toát mồ hôi lạnh, buồn nôn hoặc chóng mặt)
- Lúc bị nghẹn thức ăn ở nơi công cộng, ĐỪNG đi vào nhà vệ sinh. Hãy cầu cứu những người xung quanh.
- Khi đang đi bộ và đi qua một con phố. Nếu nhìn thấy ánh nắng phản chiếu từ kính chắn gió của xe ô tô đang tiến tới thì rất có khả năng là tài xế không nhìn thấy bạn đâu.
- Khi bị ngã vào chỗ nước lạnh. Đừng bơi mà hãy cố gắng nổi cho đến khi sự sợ hãi giảm bớt. Khi kiểm soát được hơi thở thì có thể bắt đầu bơi tới nơi an toàn. Đừng thở gấp và bình tĩnh xử lý.
- Nếu phải đi qua một cánh cửa bị khóa. Đừng dùng vai của bồ.Thay vào đó hãy đá thẳng vào chỗ bên cạnh tay nắm/tay cầm ấy. Điều này mang đến cho bồ cơ hội tốt hơn nhiều để phá khóa đó.
- Khi đi vào một tòa nhà, hãy tìm kiếm một lối thoát khác không phải lối mà đã đi vào. Trong trường hợp khẩn cấp hầu hết mọi người đều đâm đầu chạy vào lối mà họ đã đi vào. Hãy chọn con đường khác chứ không phải theo đám đông trong trường hợp này.
- Khi mà xe đang ở dưới nước, nút " roll-down" ( hạ kính xe ) sẽ hoạt động bất kể là phải chịu áp lực nước ở bên ngoài xe. Nhưng bánh lái thì sẽ khó điều khiển hơn nhiều. Sẽ là tốt hơn nếu như bồ có một cái gì đó trong khoang chứa đồ để đập vỡ kính nha.
- Luôn luôn để lại kế hoạch về cuộc hành trình của mình cho một ai đó. Nếu như gặp người lạ, ect.. có thể là người xấu ở trên đường. Luôn luôn để cho mấy người đó biết rằng bạn đang liên lạc với bạn bè và gia đình và họ sẽ biết chính xác là bạn đang ở đâu. Bạn sẽ trở nên kém hấp dẫn hơn nhiều.
- Không bao giờ được sử dụng các sản phẩm tẩy rửa có chứa chất tẩy trắng và amoniac (NH3) cùng một lúc và trong cùng một căn phòng. Sự kết hợp hơi (dạng khí) của hai thứ này có thể tạo ra khí cloramin (NH2CL) và nó sẽ giết bồ nếu bồ hít phải. Kiểm tra các đồ dùng làm sạch để xem thành phần của chúng là gì (đặc biệt là chất tẩy rửa nhà vệ sinh và gạch).
- Khi uống aspirin để ngăn chặn cơn đau tim. Hãy nhai viên thuốc thay vì nuốt nó. Aspirin sẽ được hấp thụ nhanh hơn theo cách này. (thực tế trải nghiệm)
- Ung thư ruột được phát hiện sớm có thể được chữa khỏi hoàn toàn nhờ phẫu thuật.
- Khi gọi đến số báo khẩn cấp (Việt Nam: 113, 114, 115. Nhật Bản: 110. Trung Quốc: 110, 119, 120. Hàn Quốc: 112. Mỹ: 911) luôn luôn phải nói NƠI xảy ra vấn đề trước sau đó mới là vấn đề. Địa điểm, địa điểm, địa điểm.
- Nếu như đang gặp nguy hiểm và cần phải được giúp đỡ ở nơi công cộng. Hãy chỉ vào ai đó và bảo họ gọi đến số khẩn cấp.
- Với mấy đứa trẻ trong nhà hãy cho các con tham gia các lớp học kỹ năng sinh tồn cơ bản. Và nếu khi gặp phải nguy hiểm hãy đập vỡ cửa sổ tại nơi bất kỳ hoặc hãy tạo nên sự ồn ào vì nếu như có ai tấn công chúng hoặc những việc đại loại vậy. La hét sẽ không mang cảnh sát đến nhưng đập vỡ cửa sổ thì có.
- Đội mũ bảo hiểm, thắt dây an toàn.
- Khi phải ra khỏi một chiếc xe đang di chuyển, hãy đặt một chân xuống trước và bước một bước (đừng nhảy ra) - điều này sẽ làm giảm tốc độ của bạn (chắc chắn là sẽ ngã nhưng ở một tốc độ thấp hơn).
- Nếu như xe của bồ đột ngột tăng tốc vượt quá sự kiểm soát của bồ và phanh thì không phản ứng. Hãy trả xe về số M và chầm chậm phanh.
- Một cuộc chiến công bằng thì không tồn tại. Sẽ chẳng thể biết được người khác đang nghĩ gì đâu. Khi đang đánh nhau, đối phương có thể giết (vô tình hay cố ý) bạn đó. Hãy làm bất cứ thứ gì để có thể sống sót. Đá vào đầu gối, xé mắt, đá vào hạ bộ.
- Khi chạm vào đồ điện hãy sử dụng mu bàn tay. Sử dụng lòng bàn tay của bồ chạm vào dây điện có điện sẽ khiến tay của bồ gắn chặt vào đó và không rút ra được đâu.
- Chỗ nước mà bạn định lặn có thể sẽ sâu hơn là bạn nghĩ đó. Vài mét chẳng hạn.
- Luôn luôn đặt ra câu hỏi cho bản thân. Đặc biệt là dưới sự chi phối, tác động.
- Thủy triều đ��t ngột rút xuống mà không báo trước. Hãy chạy nhanh đến nơi đất cao hơn.
-Hãy tham gia lớp học về các bước sơ cứu cơ bản nếu có thể. rất quan trọng đó.
32 notes · View notes
buddhistbooks · 10 months ago
Text
Tumblr media
Người “đại khí” sẽ có sức hút riêng của mình.
1. Thản nhiên đối mặt với khốn cảnh
Vào thời nhà Đường, sau thất bại của “Cải cách Vĩnh Trinh”, Lưu Vũ Tích bị giáng chức từ quan Đại thần xuống một chức quan nhỏ ở vùng biên cương. Quan Tri huyện địa phương đã dùng đủ mọi cách để gây khó khăn cho ông, buộc ông phải rời khỏi nha môn và sống ở một nơi hoang vắng ở phía Nam thành phố. Không ngờ Lưu Vũ Tích không những không tức giận, mà còn cảm thấy sống đối diện với dòng sông cảnh sắc hữu tình, lập tức viết một câu đối có tiêu đề “Bạch phàm” và dán lên cửa.
Khi Tri huyện biết được chuyện này, ông ta rất tức giận và buộc ông phải chuyển đến một vùng nhỏ hẹp ở phía Bắc thành. Tuy nhiên, Lưu Vũ Tích cảm thấy ngôi nhà ở phía Bắc thành tuy nhỏ nhưng lại nằm ở ven sông với những hàng liễu bên bờ, làm nơi đây trở thành một thế giới khác biệt. Sau đó ông viết bài thơ: “Dương liễu thanh thanh giang thuỷ bình, thân tại Lịch Dương, tâm tại Kinh”, có nghĩa là, cây dương liễu xanh xanh, nước sông phẳng lặng; Thân tại Lệ Dương, tâm tại Kinh.
Tri huyện liền nổi giận đùng đùng, cuối cùng sắp xếp cho ông đến một nơi hẻo lánh trong thành. Lần này không có thuyền buồm, không có sông, không có liễu, chỉ có một cái bàn, một cái ghế và một chiếc giường. Không ngờ đối mặt với tình cảnh khốn cùng như vậy, Lưu Vũ Tích lại lấy cảm hứng và viết một bài thơ lưu truyền cho đến ngày nay: “Sơn bất tại cao, hữu tiên tắc danh; Thuỷ bất tại thâm, hữu long tắc linh. Tư thị lậu thất, duy ngô đức hinh”, có nghĩa là, núi không tại cao, có tiên thì nổi danh; Nước không tại sâu, có rồng thì hoá linh. Đây là căn nhà quê mùa, chỉ nhờ đức ta mà thơm tho.
Trong “Kinh dịch” có viết rằng: “Khúc thành vạn vật nhi bất di”, có ý rằng, tựu thành trọn vẹn muôn vật mà không bỏ sót. Sự phát triển của vạn vật trên thế giới không phải là một đường thẳng. Cũng giống như con người trong hành trình nhân sinh của mình, có lúc bước lên đỉnh cao danh vọng tài phú, đạt được thành tựu to lớn, nhưng cũng có lúc rơi xuống đáy vực, gặp phải đủ mọi vây khốn.
Trong những năm bị giáng chức, Lưu Vũ Tích luôn tuân thủ nguyên tắc “làm lợi ở dân”, thực hiện giáo dục văn hóa dựa trên tình hình thực tế của địa phương xa x��i, lạc hậu nơi đây, phát triển văn hóa, giáo dục, nỗ lực khai sáng trí tuệ, bồi dưỡng nhân tài, phổ biến, phát huy kỹ thuật canh tác tiên tiến vùng Trung Nguyên, tăng cường phát triển sản xuất, sưu tầm rộng khắp các bài thuốc dân gian, biên soạn sách y học, phòng tránh dịch bệnh, bảo vệ sức khỏe người dân.
“Đại khí” của Lưu Vũ Tích chính là sự điềm tĩnh. Khi gặp sự việc có thể nghĩ được thông, cầm lên được nhưng cũng có thể buông xuống được, lúc nào nên tiến lúc nào nên lùi, thận trọng, trầm tĩnh và kiên định không dễ dàng lay chuyển.
Khi gặp phải nghịch cảnh, chúng ta nếu có thể giống như dòng suối, không bị vướng bận vào những khốn cảnh trước mắt, mà có thể chuyển sang hướng khác và tiến về phía trước. Đi đâu cũng có đường, đâu đâu cũng có cảnh sắc, lúc nào cũng cảm thấy an ổn. Nhìn bên ngoài có vẻ như bạn đang trôi theo dòng nước vô định, nhưng chỉ cần bạn ôm giữ hoài bão trong tâm, ngay cả khi bạn tiến về phía trước gặp phải một khúc bẻ ngoặt, cuối cùng bạn cũng sẽ hòa mình vào biển cả.
2. Khi bị chỉ trích có thể làm được điềm tĩnh mà không tranh cãi
Lâu Sư Đức là một vị quan thời nhà Đường, ông rất khoan hậu. Nhưng Địch Nhân Kiệt không đánh giá cao ông và cho rằng ông làm bộ làm tịch.
Sau đó, Địch Nhân Kiệt tới Bắc Kinh làm Tể tướng. Võ Tắc Thiên vô cùng kinh ngạc khi thấy Địch Nhân Kiệt coi thường Lâu Sư Đức, vì vậy đã nói với Địch Nhân Kiệt rằng, sở dĩ ông có thể làm quan trong Triều đình chính là nhờ sự tiến cử của Lâu Sư Đức.
Hóa ra trước sự chế nhạo của Địch Nhân Kiệt, Lâu Sư Đức không bao giờ tranh luận, ngược lại, ông lại lấy ơn báo oán và tiến cử Địch Nhân Kiệt đến Bắc Kinh làm quan. Sau khi Địch Nhân Kiệt biết được sự thật, ông cảm thấy vô cùng xấu hổ và không bao giờ nói xấu Lâu Sư Đức nữa.
Người quân tử cần phải nhẫn được những điều người khác không thể nhẫn, dung thứ được những điều người khác không thể dung thứ, đối xử khoan dung rộng lượng với người khác, đây là biểu hiện bên ngoài của sự tu dưỡng của một người. “Đại khí” của Lâu Sư Đức cũng khiến Địch Nhân Kiệt buông bỏ những định kiến trong lòng.
Thể diện không phải là tranh giành mà có được, công trạng cũng không phải cướp đoạt mà đắc được, mà là có thể biết cương biết nhu, tùy việc hành sự.
Cổ nhân nói: “Quân tử hòa hợp nhưng vẫn khác biệt, còn tiểu nhân đồng nhất nhưng không hòa hợp”. Trong cuộc sống, mỗi người đều có quan điểm khác nhau, nếu một mực tranh luận một cách mù quáng thì ngược lại sẽ bị coi là ngụy biện. Việc người khác xúc phạm, vu khống là điều khó tránh khỏi, dung thứ cho người khác mà thoái lui không tranh đấu với họ, lấy đại cuộc làm trọng mới là điều quan trọng.
Trong lòng có núi sông, có thể tĩnh lặng không tranh chấp. Như vậy, bạn sẽ không bị mắc kẹt trong những gì người khác nói, không bị ám ảnh bởi những chiến thắng nhất thời và cũng không đánh mất chính mình.
3. Truy cầu mà không đạt được thì nên buông bỏ
Trên con đường nhân sinh, theo đuổi thỏa mãn dục vọng và ham muốn của bản thân không bằng học cách xem nhẹ và buông bỏ. Được mất thắng thua là trạng thái bình thường trong cuộc sống.
Có một câu chuyện như thế này: Có một người đánh cá rất may mắn, mỗi lần ra khơi đánh bắt đều thu về được đầy thuyền cá.
Vào một ngày nắng đẹp và ông đang ra khơi như thường lệ, ông mới đánh cá được một lúc thì bất chợt một cơn cuồng phong ập đến. Thấy trời sắp mưa to, người đánh cá biết rằng chiếc thuyền nhỏ của mình không thể ở trên biển quá lâu. Nhưng không khỏi cảm thấy tiếc nuối, vì nếu bắt thêm vài con cá nữa thì có thể lấp đầy thuyền như thường lệ.
Thế là, người đánh cá quyết định đánh cược một phen, bất chấp mưa gió, quăng lưới lần cuối. Tuy nhiên, khi lưới đánh cá của ông đầy ắp cá và ông đang cố hết sức để kéo lưới thì cơn bão dữ dội nối tiếp nhau ập đến. Khi sóng lớn ập đến, thuyền của ông đã bị lật, người đánh cá và cá trong nháy mắt bị sóng nuốt chửng.
Người ngư dân chỉ vì trong tâm không đủ thỏa mãn với những gì đang có, không những không thể thắng lợi trở về, mà còn phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Có những lúc trong cuộc sống chúng ta cảm thấy quá mệt mỏi, chính là bởi vì chúng ta mong muốn quá nhiều, nhưng năng lực và sức nhẫn chịu của bản thân lại không đủ. Đôi khi, thay vì cố chấp ôm giữ, cứng đầu tiến về phía trước, nếu bạn có thể dũng cảm để buông bỏ thì cuộc sống sẽ tự nhiên nhẹ nhàng, thoải mái, ung dung tự tại.
Kỳ thực, buông bỏ đúng lúc không có nghĩa là bất tài hay không có năng lực, mà là có thể thấu hiểu được cục diện và nội lực của bản thân mình. Khi bản thân ôm giữ càng ít thì lại càng dễ tiến về phía trước. Suy cho cùng, việc truy cầu một điều gì đó mà không được là hết sức bình thường, cuộc sống vốn dĩ không hoàn hảo.
Nguồn: nguyenuoc
7 notes · View notes
yeuamthuc · 1 year ago
Text
Tổng hợp 20 món ăn bổ dưỡng cho bà bầu - Đảm bảo dinh dưỡng suốt thai kỳ!
Trong những tháng thai kỳ, việc chăm sóc sức khỏe và dinh dưỡng của mẹ bầu trở nên vô cùng quan trọng. Không chỉ cần đảm bảo cung cấp đủ dưỡng chất cho cả mẹ và thai nhi, mà còn cần tìm kiếm những món ăn ngon, bổ dưỡng để giữ cho bữa ăn hàng ngày trở nên thú vị hơn và đáp ứng được nhu cầu dinh dưỡng. Hãy theo dõi hết bài viết này để sưu tầm 25 món ăn bổ dưỡng cho bà bầu nhé! #yeuamthuc_org #Món_Ngon #Bánh_Pancake_Táo_yến_mạch #Cá_hồi_áp_chảo_sốt_chanh_dây #Canh_Atiso_hầm_giò_heo #Canh_bí_đỏ_sườn_non #Cháo_cá_nấm_rơm #Cháo_gạo_lứt_sò_điệp_hạt_sen #Cháo_ngao #Gà_ác_hầm_thuốc_bắc #món_ăn_bổ_dưỡng_cho_bà_bầu #sữa_bắp #sữa_đậu_xanh_lá_dứa #Sữa_gạo_Hàn_Quốc #sữa_gạo_lứt #Sữa_gạo_mầm #sữa_hạnh_nhân #Sữa_mè_đen_óc_chó #Súp_bào_ngư_tổ_yến #Súp_gà_dinh_dưỡng #Tổ_yến_chưng_ngũ_vị #Trà_gạo_lứt https://yeuamthuc.org/mon-an-bo-duong-cho-ba-bau/
Trong những tháng thai kỳ, việc chăm sóc sức khỏe và dinh dưỡng của mẹ bầu trở nên vô cùng quan trọng. Không chỉ cần đảm bảo cung cấp đủ dưỡng chất cho cả mẹ và thai nhi, mà còn cần tìm kiếm những món ăn ngon, bổ dưỡng để giữ cho bữa ăn hàng ngày trở nên thú vị hơn và đáp ứng được nhu cầu dinh dưỡng. Hãy theo dõi hết bài viết này để sưu tầm 25 món ăn bổ dưỡng cho bà bầu nhé! Continue reading Tổng…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
phongkhambacviet · 1 year ago
Text
🔰 Bác sĩ- Thầy thuốc ưu tú Lê Thúy Mùi sẽ trực tiếp khám chữa bệnh phụ khoa, khám thai hiệu quả. Tư vấn bác sĩ về chi phí và gói khám bằng cách gửi tin nhắn tại đây hoặc qua hotline/zalo: 0353 909 141. https://www.facebook.com/dakhoabacviet73tranduyhung/ https://dakhoabacviet.vn/ https://dakhoabacviet.vn/gioi-thieu-phong-kham-bac-viet
0 notes
trungtamthuocdantoc · 10 months ago
Text
Trung tâm Thuốc Dân Tộc phối hợp với Viện Y Dược Dân Tộc Tradimex đã tổ chức thành công chương trình tuyên truyền và thăm khám xét nghiệm mỡ máu tại phường Xuân Đỉnh, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội. Hoạt động này nằm trong chuỗi chương trình chăm sóc sức khỏe cộng đồng với chủ đề: “Bảo Vệ Tim Mạch – Phòng Chống Đột Quỵ” nhằm nâng cao nhận thức cho người dân về cách phòng ngừa các bệnh lý nguy hiểm như đột quỵ và nhồi máu cơ tim thông qua kiểm soát mỡ máu.
2 notes · View notes
danhsachvang · 2 years ago
Text
Việc chọn lựa được nhà thuốc tại quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội uy tín là điều khiến bạn đọc mất thời gian suy nghĩ. Trong nội dung sau, Danh Sách Vàng đã giúp bạn phân tích và tổng hợp ra 5 nhà thuốc lớn, chất lượng ở khu vực này. Nếu bạn quan tâm, bạn không nên bỏ qua thông tin chi tiết đã được cung cấp trong bài viết.
3 notes · View notes
iam-annhien · 1 year ago
Text
Tumblr media
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương lúc đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
11 notes · View notes